Xu Hướng 3/2023 # Tuyển Tập Những Bài Thơ Hay Về Phật Pháp Giúp Tâm An Bình # Top 10 View | Kovit.edu.vn

Xu Hướng 3/2023 # Tuyển Tập Những Bài Thơ Hay Về Phật Pháp Giúp Tâm An Bình # Top 10 View

Bạn đang xem bài viết Tuyển Tập Những Bài Thơ Hay Về Phật Pháp Giúp Tâm An Bình được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Những bài thơ hay về Phật pháp bàn chuyện thói đời, cuộc sống với ý nghĩa sâu sắc như hướng độc giả tới sự thanh tịnh trong tâm hồn, đề cao tính chân – thiện – mỹ và răn dạy con người phải biết giữ mình trước những cám dỗ vật chất trong xã hội.

Vô tư

Đời người sống được nhiêu năm

Thật tâm mà sống, chẳng phiền đến ai.

Đời người như chuỗi phim dài

Đâu cần phải diễn, đâu cần nhập vai.

Đời người lắm chuyện bi hài

Người vui kẻ khóc, chuyện hài thế gian.

Vui buồn rồi cũng chóng tàn

Buồn nhiều vui ít, vô vàn khổ đau.

Thật lòng ta sống cùng nhau

Kẻ cho người nhận, trao nhau tấm lòng.

Dù đời dòng chảy ngược dòng

Khổ đau vẫn sống, mỉm cười vô tư.

Thời Vận

Còn thời kẻ đón người đưa

Hết thời đi sớm, về trưa ai màng.

Cuộc đời lắm chuyện trái ngang

Cũng là quy luật, chẳng than trách phiền.

Còn tiền cuộc sống như tiên

Hết tiền đói rách, ai phiền để tâm.

Bao năm cuộc sống sai lầm

Đến khi thức tỉnh, lặng câm nghẹn ngào.

Còn tiền chẳng sống vì nhau

Hết tiền mới thấy, trước sau một mình.

Còn tiền cảm thấy tự tin

Hết tiền cảm thấy, bóng hình chơi vơi.

Sinh thời chẳng giúp người đời

Khư khư cất giữ, chẳng rời khỏi thân.

Cúng dường bố thí chẳng cần

Trời cao lấy lại, dần dần mà thôi.

Trách chi số phận cuộc đời

Làm thiện được phước, ông trời thương cho.

Tiền vàng đầy tủ cơm no

Cho thêm cái vận, của kho cũng đầy.

Sống

Sống nên biết mình là ai

Đừng làm cha mẹ, đêm dài âu lo.

Sống nên có nhận có cho

Người cho người nhận, nào lo thiệt thòi.

Sống nên bỏ thói đua đòi

Chạy theo vật chất, sầu lo đêm ngày.

Sống nên tạo công đức dày

Cho con cho cháu, sau này hưởng lây.

Sống nên thấy khổ giúp ngay

Tâm luôn hướng thiện, nạn tai giải trừ.

Sống nên rộng lượng nhân từ

Vị tha tất cả, thói hư người đời.

Sống nên đạp đất đội trời

Hiên ngang khí phách, một đời sạch trong.

Sống nên ăn ở một lòng

Ăn ngay nói thẳng, chẳng vòng chẳng vo.

Sống nên phân biệt chánh tà

Tránh xa người xấu, mới là người khôn.

Sống nên nhỏ tiếng ôn tồn

Đừng nên quát mắng, cho hồn thảnh thơi.

Sống nên có làm có chơi

Đừng nên mê ngủ, chơi bời thâu đêm.

Oán Trách

Con người sống ở trên đời

Miệng hay trách móc, đất trời không thương.

Tai ương xui rủi ven đường

Đau thương buồn khổ, miệng vương trách hờn.

Phật trời ban phát tình thương

Chúng sanh làm ác, nên đường chông gai.

Lệ rơi máu chảy trách ai

Thân làm muôn việc, tội gây do mình.

Miệng thì oán trách thần linh

Chẳng thương chẳng giúp, cho mình an vui.

Luân thường nhân quả ai khui

Tự mình tạo nghiệp, thân vùi vương mang.

Cớ sao oán trách lầm than

Thánh thần Đức Phật, vô can chuyện đời.

Tự mình gieo nghiệp không rời

Ắt chịu hậu quả, luật trời không dung

Sắc Không

Kiếp người sao mãi long đong

Nghiệp duyên vay trả, theo dòng sông mê.

Trần gian đau khổ mọi bề

Đâu như bến mộng, tràn trề yêu thương.

Đau thương vùi lấp nẻo đường

Lệ rơi giọt đắng, buồn vương mi sầu.

Cảnh đời oan trái dạ đau

Hỡi ai biết được, rằng câu ai ngờ.

Tình người sao mãi thờ ơ

Ngày đêm vọng tưởng, ước mơ sang giàu.

Hận thù ganh ghét hại nhau

Một vòng lẩn quẩn, con dao hại mình.

Giúp người thoát cảnh tai ương

Dựng xây công đức, vạn trường thiện duyên.

Mai kia nhắm mắt xa thiên

Hồn kia dạo bước, cõi tiên tang bồng.

Trần gian sắc sắc không không

Chỉ là cõi tạm, nặng lòng mà chi.

Mai kia cất bước ra đi

Có mang theo được, của gì thế gian?

Con Người

Con người ai chẳng tò mò

Người đời nói chuyện, thập thò lắng nghe.

Con người tính thích lấy le

Mặt hay sĩ diện, thích khoe mình giàu.

Con người ích kỷ giống nhau

Lợi mình đi trước, lợi sau trao người.

Con người hay tỏ ra cười

Nhưng ai nào biết, lòng người buồn đau.

Con người tham lam giống nhau

Lòng tham không đáy, trước sau chẳng dời.

Con người hay tính lỗ lời

Chẳng ai chịu thiệt, cả đời so đo.

Con người cuộc sống tự lo

Chẳng ai giúp đỡ, đói no tự mình.

Con người có tính giữ gìn

Của người thì lấy, của mình giấu đi.

Con người ai chẳng sân si

Hơn thua ganh ghét, lễ nghi chẳng màng.

Con người tính thích giàu sang

Đạp nhau để sống, chẳng màng tiếc thương.

Con người chẳng thích cúng dường

Nạn tai nạn kiếp, mới trườn tới thăm.

Con người hay tính xa xăm

Ngày đêm toan tính, trăm năm kiếp người.

Con người có tính lả lơi

Trêu hoa ghẹo bướm, chẳng ngơi ngắm nhìn.

Con người ham dục sắc tình

Thoả cơn dục vọng, đắm mình si mê.

Con người thích hứa thích thề

Chỉ là miệng lưỡi, bên lề cuộc vui.

Con người thấy xấu là vùi

Chê bai trên dưới, miệng vui cười đùa.

Con người bản tính hay hùa

Ăn theo câu chuyện, được mùa số đông.

Con người chẳng thích cho không

Có qua có lại, mới đồng đều nhau.

Con người bản tính trước sau

Đa phần là giống, khác nhau tuỳ người.

Mỗi bài thơ hay về Phật pháp trên đều có ý nghĩa răn dạy hướng con người đến cái thiện giúp mang lại sự an yên và hạnh phúc. Hy vọng bạn đã có thêm cho mình những bài học quý báu từ những vần thơ trên!.

Tuyển Tập Thơ Cúng Dường Mùa Phật Đản

Có một ngày lịch sử

Nhân loại không bao giờ quên

Ngày thiêng liêng trọng đại

Chúng sanh thoát khỏi ngục tù.

Có một ngày lịch sử

Chứa chan nắng ngã màu nâu

Chim hót líu lo vui tột

Trần gian nối vạn nhịp cầu.

Có một ngày lịch sử

Vũ trụ réo gọi chân linh

Tâm ý hoà nhau như nhất

Nhân thế thoát kiếp tử sinh.

Có một ngày lịch sử

Cỏ cây hoang dại bừng khai

Đất trời như vầng vũ chuyển

Dương chi phủi bụi đoạ đày.

Có một ngày lịch sử

Ngàn hoa thơm dịu xông hương

Trầm luân nhân thiên thoát khổ

Xoá tan ảo ảnh vô thường.

Có một ngày lịch sử

Tĩnh tâm ngoại đạo tà ma

Tham-giận-si mê cùng cực

Phút giây tuệ trí sáng loà.

Những phút giây lịch sử

Chín rồng nhỏ giọt dương chi

Thích Ca ban lời pháp nhủ

Vàng son ánh đạo từ bi.

Một sát na lịch sử

Hoa sen bảy bước xưng tôn

Huỹ diệt sanh-già-bệnh-chết

Dựng xây tâm thể trường tồn!!!

2. THIÊNG LIÊNG PHẬT ĐẢN Tinh sương hớp cạn chén trà Nhìn vào thế giới Ta bà ngát hương Nơi đây vẫn đoá chân thường Vẫn ngày Mùng Tám tỏ tường sắc không. Đản sinh Ngài chốn bụi hồng Mà sao ấm áp giữa lòng thế nhân Phật về tĩnh mộng, chuyên cần Trang kinh con tụng chưa lần sang trang Thế gian thắm nụ hoa vàng Khói trầm ngun ngút lướt làn nhiễm ô Dung từ Ngài ngát sông hồ Câu kinh vô tự lần vô cõi Thiền Phật về đời-đạo bình yên Giáng trần trong chốn thiêng liêng tuyệt vời!!! 3. QUANG MINH PHẬT ĐẢN Vô Ưu vừa hé nụ Đấng xuất thế ra đời Mang đạo mầu tươi sáng Gieo mần mới nơi nơi. Trần gian vang tiếng hát Suối mát ngát chim ca Nơi đây đầy an lạc Nhựa sống khúc Lục hoà. Lang thang giờ đã dứt Quê hương rõ đường về Đê mê không tiếng gọi Trào mật ngọt Tào khê. Phật đản in trong nước Nụ cười réo trên môi Cỏ xanh, xanh trong vắt Chờ giờ mới lên ngôi. Lững lờ ngày xuất thế Bao bóng dáng luân hồi Sáng ra đầy Thiện thệ Ngàn năm không cút côi. Hào quang soi năm sắc Trong sáng tợ trăng rằm Ngày về hoa rộn rã Nở mãi, đẹp ngàn năm. Hằng sa bong bóng nước Thích ca vẫn giáng trần Đẩy lùi bao hơn-được Chữ vạn chính Kim thân!!! 4. TÂM CA PHẬT ĐẢN Phật Đản từ đâu mang đến Ngàn năm, trăm năm, rồi kiếp số xa xăm Cao ngút, diệu vợi, vi diệu thậm thâm Những cánh đời bay đi rồi trở thành vô trụ. Ngày Phật Đản, bao niềm vui, hạnh phúc Nô nức đón chào, khắp thành-thị, non sông Dòng thời gian, đến, đi nhưng vẫn còn ngày đó Vẫn mênh mông, vẫn đẹp mãi trong lòng. Vườn Lâm Tỳ Ni, hương hoa đang nở nhuỵ Có ai hay, nơi ấy Thánh nhân về Chính mãnh đất này là địa linh tụ hội Vườn đời xanh tươi, đón khách từ mọi nơi. Ngày Phật Đản, không chỉ Ấn độ, Việt Nam mà còn Á âu, năm châu thế giới Đồng thanh, nhất dạ hát khúc tâm ca Để chung nhau một nhịp thở an hoà Và đẹp mãi những nụ hoa chưa nở. Ngày Phật Đản, Chín rồng phun nước lũ lượt chảy vào miền sông Cữu Mang phù sa quyện hoà vào mật ngọt bao la Cùng san xẻ những nhánh sông Hồng hà Đậm đà lượn quanh Hương Giang phố Huế. Nước Phật Đản đã thấm bao lời thệ Từ thuở nguyên sơ, cố tổ Lạc Long Quân Dòng nước mát vẫn tuôn chảy không ngừng Tưới đất Việt để ngàn năm xanh tốt. Ngày Phật Đản, Phật Đà vang khúc hát Nước hồ sen, thắm mát cả tình người Tu Viện này vẫn cảnh đẹp xinh tươi Trơ gang đứng giữa mãnh đời giải thoát!!!! 5. TÌNH CA PHẬT ĐẢN Ưu Đàm ngát nở tháng tư Vô sanh vẫn phải vọng từ huyển tâm Dẫu cho uống cạn phù trầm Bình minh ló dạng, lỗi lầm nát tan Ngày nào thế giới bình an Con đem dâng cúng thênh thang đạo mầu Ngày nào thế giới vọng cầu Trần gian lắm cảnh mưa ngâu hận thù Con nguyền trọn cả đường tu Mong sao phá vở ngục tù vô minh. Tất Đạt Đa vẹn bóng hình Đưa tay khai mở tâm linh của người Trao nhau, trao cả nụ cười Đôi môi khép nụ rạng ngời tình thương Ngày Phật Đản một con đường Việt Nam còn có quê hương đậm đà Ngày Phật Đản vẹn tình ca Xin cho dân tộc nở hoa Phật thừa!!! 6. SẮC HƯƠNG PHẬT ĐẢN Bình minh sáng muôn ngàn chim non hót Hoa lá xanh đầy nhựa sống tinh anh Rằm tháng Tư, ngày thế giới an lành Chuông đánh thức chúng sanh đang mê ngũ. Ngày Phật Đản bao đàn con lam lũ Dắt tay nhau về thế giới yên bình Mạch sống đạo mầu, trang trãi vô thinh Niềm giao cảm lung linh trong nhân giới. Đoàn Phật tử tung tăng vui ngày hội Cờ thiêng liêng lượn khắp nẽo quê cha Năm sắc Phật nhuận thắm vạn cữa nhà Hương toả ngát bay xa vào tâm thức. Bài kinh tụng cõi sắc-không thị tức Giữa dòng đời luôn rai rức tâm hồn Phật Đản về mang lại những mầm non Tô đậm nét đạo vàng son in dấu!!! 7. ĐOÁ SEN PHẬT ĐẢN Đầu cúi lạy, đấng từ tôn xuất hiện Đến Ta bà để ứng hoá, độ sanh Phật về đây thế giới sẽ an lành Hồn ấm hẳn trinh anh không điên đảo. Ngày Phật Đản con quỳ trên ngôi báu Lò hương tâm dâng cúng Phật thậm thâm Nhiệm huyền thay xin Phật rưới pháp âm Để kẻ điếc, người mù tâm nhuận thắm. Ngày Phật Đản không dâng hoa nhung gấm Dâng lòng son hoà quyện với bùn non Bảy đoá sen ngày ấy vẫn vuông tròn Ngàn năm nữa chẳng mõi mòn gương-cánh. Ngày Phật Đản ngồi đây lòng thấm lạnh Nhìn hoa rơi thấy cả một đường về Bọt bèo trôi con chẳng phút não nề Ngày Phật Đản vẫn đề huề chơn tánh!!! 8. TIẾNG VỌNG NGÀN NĂM Lạy Như Lai, Ngài có hay trần thế Đang hơn thua, tự xé nát lương tri Mất cả hướng đi gan lì tánh thiện Như xói mòn đạo đức Từ bi. Lạy Như Lai, Ngài có nghe trần thế Đến với nhau bằng quyền lực, thị uy Núi rừng thở dài những tiếng tham-si Sông nước nhiễm ô từ nguồn sân độc Nhà lầu cao tầng, đường nhanh siêu tốc Điện toán tinh vi réo gọi khổ đau Nụ cười trên môi héo úa xanh xao Mắt ứa lệ dạt dào niềm luyến tiếc. Lạy Như Lai, Ngài có nghe trần thế Bụi phủ đại dương, trường học liêu xiêu Phượng đỏ hồn nhiên mất dáng vẽ diễm kiều Cây xanh lá chết dần trong đêm đen nhãn hiệu. Lạy Như Lai, Ngài có nghe con khấn nguyện Ảo ảnh, phù du theo hương khói bay xa Hoà bình thật sự ngự trị cõi Ta bà Phiền luỵ tiêu ma tan tành theo huyễn hoá Bình minh tỏ rạng, thế giới ngàn hoa Sinh lực xông lên chan hoà nhựa sống Giọt nắng ban mai mở lòng khai phóng Gió từ tâm thể lồng lộng đầu non Trăng sao ẩn hiện dấu son Suối nguồn lai láng xói mòn huyễn tâm Còn đây tiếng vọng ngàn năm Đón ngày Khánh Đản, mừng Rằm tháng tư!!!! 9. DUNG NGHI PHẬT ĐẢN Hương hoa toả mùi Tây phương cực lạc Dâng cúng ngày Phật Đản, Rằm tháng tư Ngàn năm rồi, sao vẫn tiếng Đại từ Vang vọng mãi khắp chân như vĩnh cữu. Em ngước mặt nhìn dung nghi đức Phật Tất Đạt Đa đoạn tận cả não phiền Gái, trai, trẻ, già chẳng niệm phân riêng Nam, Trung, Bắc cũng thiêng liêng bát ngát. Em cúi lạy những tâm hồn Bồ tát Sắc hương bay, cờ năm sắc tung bay Mãnh đất này cần trăm vạn bàn tay Cùng vun xới cho cây xanh, trái chín. Máu thắm đỏ, tâm hồn em thanh tịnh Thở chung nhau hơi thở của tình người Đoá hoa này mãi mãi đẹp xinh tươi Trao nhau những nụ cười hiền thanh thoát!!! 10. SÁNG SOI PHẬT ĐẢN Ngày Phật Đản muôn đời con vẫn nhớ Pháp thân Người chuyên chở bóng chân thường Người về đây bao đau khổ nhiễu nhương Tan theo gió, hoà trong làn sóng nước. Ngàn năm trước vẫn còn đầy ô trược Giấc chiêm bao sao thấy mộng đêm dài Cuộc trần ai chìm đắm luỵ bi ai Say hay tĩnh con thơ nào có biết. Ngày Phật Đản thấy lòng mình da diết Cũng vì ai có mặt Bụt-Như lai Xin Ngài về mang lại ánh ban mai Bình minh sáng, soi tâm hồn đen tối. Ngày Phật Đản, Phật mở đường, khai lối Nẽo luân hồi muôn thuở phải đi ra Ngài về đây mang nhung gắm Lục hoà Cõi Tịnh độ từ Ta bà hiển hoá.!!! 11.NỤ CƯỜI PHẬT ĐẢN Phật cười vui nhẫn nại Tự tại kiếp trang đài Tâm kinh con chép lại Giật mình thấy Như lai. Sắc không nay tan lối Xa bay chuỗi não phiền Lòng trinh nguyên thanh thoát Vào đời chữ Tuỳ duyên. Hôm nay mừng Phật Đản Chân tâm vụt hiển bày Đâu đây chim non hót Vọng từ cõi thường nguyên!!!! 12. NẺO VỀ PHẬT ĐẢN Giữa trời xanh, xanh biếc Bàn tay mát tận lòng Xoa dần điều huyễn hoặc Thấy không có, không không. Người về bao đau khổ Tự tan biến đi rồi Chẳng còn chi để nói Sao không về đi thôi. Người mang đầy nhựa sống Như nước mưa trưa hè Già, trẻ thơ tấm bé Nhè nhẹ bước qua sông. Cửa nhiệm mầu mở sẳn Trong đêm tối u phiền Trăng thiền soi bóng nước Soi sáng đời đảo điên!!! 13. CHUYỂN HOÁ PHẬT ĐẢN Hương trầm đốt đã từ lâu Lòng thành con lạy nguyện cầu sớm trưa Bao giờ Người chuyển Phật thừa Bao giờ Người đến để mưa pháp mầu Thế gian đa khổ, đa sầu Xin Người chuyển hoá vọng cầu nát tan Hoa lòng nở chốn bạt ngàn Phật về sáng mãi vừng vang lối về!!! 14.TRUYỀN TRAO PHẬT ĐẢN Đạo vàng ngàn ánh sáng Đạo tình vẫn muôn màu Không gian nay vắng tiếng Pháp Thế tôn ngọt ngào. Bình minh vừa tĩnh thức Não phiền cũng phá tan Chín rồng ban mưa móc Bước đi thật vững vàng. Bảy đoá hoa sen nở Vươn lên từ vũng bùng Hương đời thơm rực rỡ Lan toả khắp không trung. Phật Đản về ấm lại Cõi hạnh phúc dạt dào Còn trong này châu báu Chính tay Phật truyền trao!!! 15. HỮU DƯ BẢY ĐOÁ Chân Như rực sáng trời cao Niết Bàn vẫn mãi ngàn sau trường tồn Phật về giữa bóng cô thôn Đem nguồn hạnh phúc, dẫn hồn con đi Núi sông vang ánh Từ bi Lữa thiêng tuệ giác hộ trì thế gian Phật về ánh đạo bạt ngàn Đèn thiền tỏ rạng, lầm than dứt trừ Tỳ Ni là cõi hữu dư Chín rồng phung nước cũng từ nơi đây Pháp âm tuôn chảy đêm ngày Hoa sen bảy đoá xum vầy thế gian!!!!! 16. CÕI LÒNG PHẬT ĐẢN Từ vạn kiếp hoa Ưu Đàm khoe sắc Trong tình thương chân thật của lòng người Đạo nhiệm mầu trang trãi khắp muôn nơi Dòng suối mát tâm linh tuôn bát ngát. Nắng lên đi để hương đời ngào ngạt Biển tham-si mau tát cạn cho rồi Ánh Từ hùng luôn giục giả liên hồi Mang sinh khí để tô bồi sông núi. Đấng Thiện thệ nay tròn bao nhiêu tuổi Thịt da Người sưởi ấm cả thế gian Bàn tay Người sao huyền diệu muôn ngàn Xoá đi những lỗi lầm cùng ta thán. Khắp mặt đất, tâm tư luôn tỏ rạng Cõi u minh mang bóng dáng trời hồng Phật về đây cả Âu-Á-Trung Đông Cùng hiểu rõ tận cõi lòng trong sáng!!! 17. CÚI LẠY PHẬT ĐẢN Đất chuyển động, trần đời đầy rúng động Hoa lá cười, réo gọi đón Thánh nhân Nước trăm sông trong sạch thật vô ngần Đang tưới tẩm cho cỏ cây, lúa chín. Chân như ơi em hãy mau bừng tĩnh Lắng nghe đây điệu hót đạo nhiệm mầu Ngày Phật về đốt ánh đuốc đêm thâu Bừng sáng cả làu làu trong nhân giới. Trần gian chỉ một ngày này mong đợi Chim tung mình vào diệu vợi xa bay Bao triệu năm vỏn vẹn có một ngày Ngày Phật Đản con cúi đầu khấn lạy. Lạy đau khổ, lạy trùng dương khổ ải Lạy tình thương, lạy mật ngọt du dương Lạy Từ bi, lạy Thái tử dẫn đường Bảy bước tới, bảy đoá sen sung sướng!!!! 18. ƯU ĐÀM PHẬT ĐẢN Nghi ngút khói, hương dọn đường Hy Mã Tuyết băng rơi, la chả ánh dương lên Gió muôn phương thổi tảng đá ghệp ghềnh Bật tiếng khóc, hoa Ưu Đàm nở nhánh. Từ đó, thế giới, trần gian lớn mạnh Đại Từ bi cứu vạn cõi sinh linh Tiếng kêu róc rách, dòng suối cũng tự tình Nước biển mặn cả nguyên trinh đưa đẩy. Ca Tỳ La, một rừng hoa vô thể Ngời sáng lên chẳng câu nệ pháp trần Lưu Ly kia còn phải đứng tầng ngần Đầu cúi xuống bao lần cung kính lễ. Đạo nhiệm mầu từ đây thành thi kệ Bảy bông sen bao giọt lệ trào dâng Tiếng của em đã tàn tạ bao lần Sung sướng khóc tay nâng tim Bồ Tát!!! 19. GÓT CHÂN PHẬT ĐẢN Hoa vô thể trào dâng trong nắng mới Khắp tình người, khắp tất cả đất trời Người về đây sao thấy lòng diệu vợi Ánh từ hoà phơi phới vững niềm tin. Lâm Tỳ Ni cỏ, cây cười mầu nhiệm Bao chim non lên tiếng đón Người về Người về đây dứt hết mọi não nề Từng ngọn cõ trãi dài miền dương thế. Chân nhón gót cõi Ta bà ô uế Dần tiêu tan những giọt lệ sầu đau Người về đây là đánh dấu ngàn sau Cho trái ngọt, cho hoa màu tươi thắm!!!! 20. NGUYỆN CẦU PHẬT VỀ Chấp tay vái tạ sơn khê Khắp trong thành-thị làng quê láng giềng Phật về xông lại hương thiền Thêm hoa chánh gíac, thêm miền chân nguyên Phật về xóa sạch oan khiên Khổ đau vắng bóng, muộn phiền tiêu tan Phật đem cho ánh đạo vàng Mang tình thân ái, cho ngàn tâm linh Cho đời thánh thủy tịnh bình Rót trong dương thế vô sinh hiễn bày Phật về tái tạo bản lai Khai nguồn tỉnh thức thoảng ngày sang đêm Nơi phật đi thật dịu êm Không bằng bao lực, tỵ hiềm, đua tranh Mở ra Thánh đạo Tám nghành Sen hồng đở gót bên cành Vô Ưu Phật về xóa cạn hận thù Xóa luôn đẳng cấp ngục tù cổ xưa Chín rồng phun nước thay mưa Tam thiên thế giới, nhỏ-vừa thấm sâu Ngày Phật Đản con nguyện cầu Phật về lần nửa năm châu thái hòa!! 21. LỜI THỀ PHẬT ĐẢN Nguyện cầu Phật tổ Như lai Trở về đây độ muôn loài khổ đau Hiện giờ thế giới đỗi màu Chiến tranh, thù hận ngút cao ngàn trùng Dòng đời đen bạt não nùng Giáo đường đổ nát, hồng chung ngưng hồi Máu đào đổ tận lưng đồi Phân ranh đôi ngã, bạt vôi tình đời Hương hồn chiến sĩ không lời Ra đi không tiếng, không nơi nương về Con xin Phật trọn lời thề Hướng nhân sinh khỏi cõi mê lỗi lầm Lạy Người, con lạy ngàn năm Đến khi thanh thoát hương trầm ngát dâng!!!!

Người gửi: Quảng Nhuận

Tuyển Tập Những Bài Thơ Về Rượu Hay Nhất

Từ xưa, trong văn hóa của người châu Á, thưởng rượu và ngâm thơ được xem như một thú vui tao nhã của người quân tử. Mượn rượu để tỏ lòng, thơ và rượu được xem như tri kỷ.

Cuộc sống càng phát triển, góc nhìn của con người ngày càng phong phú. Chính vì thế, thơ về rượu cũng có đa dạng hơn. Có thể kể đến như thơ về rượu và bạn, thơ về rượu và tri kỷ. Hay những bài thơ châm biếm về thói nhậu nhẹt…

Ngâm thơ uống rượu một mình – Độc ẩm

Tác giả: Hoàng Trọng Lợi

Mình ta uống cạn ly này

Nâng lên hạ xuống vơi đầy tình ta

Nhìn sâu trong đáy nhạt nhòa

Đắng cay cay đắng mình ta với đời

Chơi vơi sóng sánh men cay

Quyện vào khói thuốc nhẹ bay vào hồn

Môi hôn miệng chén nồng say

Vàng tay khói thuốc ngất ngây nhớ người

Nụ cười ánh mắt bờ môi

Hình bóng em mãi rạng ngời đáy ly

Làm gì uống hết được đây

Đầy vơi ly rượu vẫn đây bóng hình

Ngước nhìn khói thuốc lung linh

Nụ cười em mãi đẹp xinh rạng ngời

Chơi vơi nỗi nhớ cuồng quay

Say em say mãi anh say một đời.

► Tìm hiểu về máy lão hóa rượu, giúp rượu ngon như được hạ thổ nhiều năm

Lên cao mới biết núi cao

Uống rồi mới biết rất hao túi tiền

Chọn xoài đừng chọn xoài chua,

Chọn bạn đừng để bạn dzô dùm mình

Chơi hoa đừng để hoa tàn

Chơi bạn đừng để bạn dành trai bia

Thơ rượu và tri kỷ – Rượu ở đâu?

Gió lạnh canh tàn rượu ở đâu?

Thành sầu vây hảm rượu đương đầu

Tâm đầy mối hận rượu tuôn gấp

Ý dậy tình mê rượu ngấm lâu

Chung thủy nàng dâng rượu hợp cẩn

Phủ phàng chàng đắm rượu công hầu

Không mơ cạn chén rượu tri kỷ

Gió lạnh canh tàn rượu ở đâu ?

Ông trời nghe tiếng cũng kiêng Thôi thì…kệ nó, lũ điên ấy mà…

Thơ thề bỏ rượu – Hài hước nói về tác dụng xấu của rượu

Thơ về rượu ngon – Không say không về

Thơ về rượu buồn – Những bài thơ tâm trạng về rượu

Bài thơ: Tửu sầu

Bài thơ: Rượu sầu

Bài thơ: Đêm đầy vơi

Trăng thời cứ rót ta nâng Hạ xuống sao lại bâng khuâng rót đầy.

Thơ về rượu hay, hài hước làm thức tỉnh người nghiện rượu

Không say không về Say vì chén rượu bạn mời Chân đi vắt sổ khổ đời tôi chưa Hôm nay quá chén say xưa Chân tay quờ quạng như vừa tập đi

Đầu hôm trăng hảy còn non Mấy tay ghiền rượu mồi ngon đâu cần Trăng non trăng đã lên dân` Mấy tay dân nhậu xà bần khoái ghê Trăng trên cao ,trăng còn mê Mấy tay dân nhậu có chê mồi nào Có tiên thi uống bia lon Lâu lâu được uông vài lon rồi về không tiền ta uống rượu đế Cốc ổi me chua cũng phê thấy trời Trăng khuya trăng ở giữa trời Đầu hôm đến giờ hết mười chay trong Giờ này rượu ai mà đong Mình về mình ngũ vợ trông từng giờ !!!!!

Tuyển Tập Những Vần Thơ Hay Về Cha Mẹ Hay Nhất

Cả đời lo lắng cho con

Tuổi già sức yếu lưng khòm chân đau

Ngày xưa mưa nắng dãi dầu

Gian nan cơ cực cha đâu nản lòng

Củ khoai củ sắn trên đồng

Chắt chiu nhặt nhạnh gánh gồng nuôi con

Cha mong bữa đói không còn

Để con no bụng ngủ ngon giấc nồng

Một đời áo vải nhà nông

Phủ đầy sương gió ướt ròng mồ hôi

Sớm khuya đồng ruộng giữa trời

Tay cha cầy cuốc cho đời con xanh

Tóc cha mây trắng phủ giăng

Con mong cha mãi an lành bên con

Đáp đền dưỡng dục công ơn

Mong cha vui khoẻ nhiều hơn con mừng.

– Đặng Minh Mai –

2. Công Cha Nghĩa Mẹ

Mang con chín tháng mười ngày

Bao nhiêu vất vả hôm nay đã tròn

Tương lai của mẹ là con

Dưỡng con khôn lớn héo mòn tuổi xuân.

Lo từng mảnh áo cái quần

Bát cơm đạm bạc đổi luân mỗi ngày

Những hôm tiền hết gạo vay

Cha con lại phải đi cày suốt trưa.

Cuộc đời biết mấy cho vừa

Thương con bố mẹ trời mưa vẫn dầm

Muốn cho đủ bát đủ mâm

Vẫn là mục đích cha thầm mẹ mong.

Con ơi hãy nhớ trong lòng

Công cha nghĩa mẹ chẳng đong vơi đầy

Mai này con lớn dựng xây

Sinh con sẽ biết công thầy mẹ cha.

3. Công ơn cha mẹ

Cuộc đời bao nỗi đắng cay

Nhìn về cha mẹ, lệ cay nghẹn ngào

Hôm nay nước mắt tuôn trào

Nhớ ơn cha mẹ, cả đời cưu mang

Cho con cuộc sống vinh quang

Tương lai tươi sáng, muôn vàn mai sau

Tóc nay mẹ đã bạc màu

Vì bao khổ cực, dãi dầu sớm trưa

Thương con không quản nắng mưa

Thức khuya dậy sớm, mưa giông không màng

Gian lao khổ cực nào than

Cho con no đủ, hiên ngang với đời

Con đây chẳng nói nên lời

Nghẹn ngào nước mắt, lòng này khắc ghi

Lạy cha lạy mẹ con quỳ

Công ơn trời biển, đời đời không quên.

– Ngạo Thiên –

Một người vất vả đau thương

Sớm hôm làm lụng nuôi con thành người

Đó là hình ảnh mẹ tôi

Tình thương bát ngát bao la bằng trời

Mẹ tôi da đã sạm rồi

Bàn tay có nếp áo thì bạc phai

Thế mà sớm buổi chiều hôm

Buổi trưa nắng chói vẫn ra ruộng đồng

Cho con bưng bát cơm đầy

Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần

Thương nhiều thương lắm mẹ ơi!

Mẹ là tất cả cuộc đời của con.

– Lê Trọng Uyên –

5. Ngày Xưa Có Mẹ

Khi con biết đòi ăn

Mẹ là người mớm cho con muỗng cháo

Khi con biết đòi ngủ bằng tiết tấu

Mẹ là người thức hát ru con

Bầu trời trong mắt con ngày một xanh hơn

Là khi tóc Mẹ ngày thêm sợi bạc

Mẹ đã thành hiển nhiên như trời đất

Như cuộc đời – không thể thiếu trong con

Nếu có đi một vòng quả đất tròn

Người mong con mỏi mòn

Chắc không ai ngoài mẹ

Cái vòng tay mở ra từ tấm bé

Cứ rộng dần theo con trẻ lớn lên

Mẹ là người đặt cho con cái tên riêng

Trước cả khi con biết bật nên tiếng Mẹ…

Cập nhật thông tin chi tiết về Tuyển Tập Những Bài Thơ Hay Về Phật Pháp Giúp Tâm An Bình trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!