Xu Hướng 5/2023 # Truyện Ngắn Đoạt Giải Trong Cuộc Thi Phòng Chống Ma Túy # Top 12 View | Kovit.edu.vn

Xu Hướng 5/2023 # Truyện Ngắn Đoạt Giải Trong Cuộc Thi Phòng Chống Ma Túy # Top 12 View

Bạn đang xem bài viết Truyện Ngắn Đoạt Giải Trong Cuộc Thi Phòng Chống Ma Túy được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

LỜi THÚ TỘi THẬT LÒNG_ Dương Thanh Tuyền _ (Chi đoàn 10B5)

Nhìn vào gia đình chú, có lẽ ai cũng thầm khen là hạnh phúc. Trải qua bao sóng gió, cuối cùng thì đám cưới của cô chú cũng được tổ chức trong sự chúc mừng nồng nhiệt của họ hàng, bạn bè và tất cả hàng xóm. Niềm hạnh phúc được nhân đôi khi hơn một năm sau, cô sinh một bé trai kháu khỉnh. Trách nhiệm của người chồng, người cha khiến chú tìm đủ mọi nghề kiếm tiền nuôi gia đình. Vậy nhưng cuộc sống không hề dễ dàng đối với bất cứ ai. Vì thiếu vốn lại chưa có kinh nghiệm nên công việc làm ăn của chú luôn gặp thất bại. Bất lực và chán nản, lại thêm những lời khích bác, chú dần tỏ ra chán nản, buồn bã, có khi còn nổi giận vô cớ với cô và cu Tít. Không hiểu từ bao giờ, chú đã tìm đến nàng tiên nâu để giải toả những phiền não, để quên đi cuộc sống thực tại của mình. Những khoản tiền dành dụm được của hai vợ chồng phòng khi cu Tít ốm đau dần bị chú mang đi để biến thành những làn khói trắng. Những vật dụng trong nhà, bàn ghế, tủ, thậm chí cả xong nồi… cũng dần chui qua lỗ điếu. Căn nhà ấm cũng xưa kia giờ chỉ còn lại duy nhất một chiếc giường, một chiếc xong và vài cái bát mẻ. Nước mắt và sự chịu đựng của cô đã cạn. Không thể khuyên can được chồng, cô nuốt nước mắt ôm con gửi ông bà ngoại rồi đi tìm nơi dạy học mới mong kiếm chút tiền gửi về nuôi con. Khi thoả mãn cơn nghiện thì đó cũng là ngày chú cảm thấy tuyệt vọng nhất bởi khi trở về, chú chỉ còn một mình cùng căn nhà trống và không một bóng người. Những lần không có đủ tiền, những lần hút chịu là những lần chú phải chịu những lời lăng mạ, sỉ nhục của chủ hàng. Cơn nghiện khiến chú bất chấp tất cả, danh dự và sĩ diện của con người. Nhưng giờ đây, khi chỉ còn lại một mình trong căn nhà trống vắng, nhớ những kỉ niệm của ngày đầu mới cưới, nhớ ánh mắt cười hiền của cô, tiếng cười nắc nẻ của cu Bi… đó là lần đầu tiên, chú cảm nhận được thế nào là sự cô độc trong cuộc đời. Khao khát tìm lại gia đình hạnh phúc đã khiến chú quyết tâm đứng dậy làm lại cuộc đời. Chú kể lại những ngày đầu ở trại cai nghiện, những cơn thèm thuốc khiến chú vật vã, toàn thân đau đớn, nhức nhối như có hàng nghìn hàng vạn con giòi đục nhấm trong xương, nó khiến đầu óc mụ mẫm, điên đảo, cuồng dại. Trong đầu chú chỉ có một ý nghĩ duy nhất là tìm cách nào thoát được ra ngoài để thoả mãn cơn nghiện. Các cán bộ y tế phải dùng sức đè chú xuống giường, trói tay chân, thậm chí là cả xích sắt. Cơn đau đớn rồi cũng dịu dần. Chú đã dứt hẳn những cơn nghiện. Dưới sự chăm sóc của các bác sĩ tại trung tâm cai nghiện, chú đã lên cân, da dẻ hồng trở lại, môi không còn thâm, mắt không còn vẻ trắng dã vô hồn như trước nữa. Những cảm giác đó vẫn khiến chú cảm thấy rùng mình ghê sợ mỗi khi nhớ lại.

Cai nghiện xong, chú mạnh dạn vay chị gái một khoản tiền và mở một cửa hàng rửa xe máy, vừa rửa xe, vừa chạy xe ôm. Nhờ những bài học và kinh nghiệm có được, cuộc sống của chú đã lại dần trở lại bình thường. Thời gian rảnh rỗi, nhất là vào các buổi tối thứ bẩy và chủ nhật, chú lại được mời đến các quán cà-phê, nơi diễn ra những buổi sinh hoạt của thanh niên để nói chuyện và hát những bài hát về ma tuý. Những bài hát này chú đã sáng tác khi đang ở trại cai nghiện. Chú hát để nói với mọi người rằng đừng đi vào vết xe đổ của chú, đừng tự mình gạt bỏ gia đình và những niềm hạnh phúc thiêng liêng… và để hi vọng rằng một ngày không xa cô và cu Tít sẽ trở lại.

Điện Biên, ngày 05 tháng 02 năm 2009

Nhìn vào gia đình chú, có lẽ ai cũng thầm khen là hạnh phúc. Trải qua bao sóng gió, cuối cùng thì đám cưới của cô chú cũng được tổ chức trong sự chúc mừng nồng nhiệt của họ hàng, bạn bè và tất cả hàng xóm. Niềm hạnh phúc được nhân đôi khi hơn một năm sau, cô sinh một bé trai kháu khỉnh. Trách nhiệm của người chồng, người cha khiến chú tìm đủ mọi nghề kiếm tiền nuôi gia đình. Vậy nhưng cuộc sống không hề dễ dàng đối với bất cứ ai. Vì thiếu vốn lại chưa có kinh nghiệm nên công việc làm ăn của chú luôn gặp thất bại. Bất lực và chán nản, lại thêm những lời khích bác, chú dần tỏ ra chán nản, buồn bã, có khi còn nổi giận vô cớ với cô và cu Tít. Không hiểu từ bao giờ, chú đã tìm đến nàng tiên nâu để giải toả những phiền não, để quên đi cuộc sống thực tại của mình. Những khoản tiền dành dụm được của hai vợ chồng phòng khi cu Tít ốm đau dần bị chú mang đi để biến thành những làn khói trắng. Những vật dụng trong nhà, bàn ghế, tủ, thậm chí cả xong nồi… cũng dần chui qua lỗ điếu. Căn nhà ấm cũng xưa kia giờ chỉ còn lại duy nhất một chiếc giường, một chiếc xong và vài cái bát mẻ. Nước mắt và sự chịu đựng của cô đã cạn. Không thể khuyên can được chồng, cô nuốt nước mắt ôm con gửi ông bà ngoại rồi đi tìm nơi dạy học mới mong kiếm chút tiền gửi về nuôi con. Khi thoả mãn cơn nghiện thì đó cũng là ngày chú cảm thấy tuyệt vọng nhất bởi khi trở về, chú chỉ còn một mình cùng căn nhà trống và không một bóng người. Những lần không có đủ tiền, những lần hút chịu là những lần chú phải chịu những lời lăng mạ, sỉ nhục của chủ hàng. Cơn nghiện khiến chú bất chấp tất cả, danh dự và sĩ diện của con người. Nhưng giờ đây, khi chỉ còn lại một mình trong căn nhà trống vắng, nhớ những kỉ niệm của ngày đầu mới cưới, nhớ ánh mắt cười hiền của cô, tiếng cười nắc nẻ của cu Bi… đó là lần đầu tiên, chú cảm nhận được thế nào là sự cô độc trong cuộc đời. Khao khát tìm lại gia đình hạnh phúc đã khiến chú quyết tâm đứng dậy làm lại cuộc đời. Chú kể lại những ngày đầu ở trại cai nghiện, những cơn thèm thuốc khiến chú vật vã, toàn thân đau đớn, nhức nhối như có hàng nghìn hàng vạn con giòi đục nhấm trong xương, nó khiến đầu óc mụ mẫm, điên đảo, cuồng dại. Trong đầu chú chỉ có một ý nghĩ duy nhất là tìm cách nào thoát được ra ngoài để thoả mãn cơn nghiện. Các cán bộ y tế phải dùng sức đè chú xuống giường, trói tay chân, thậm chí là cả xích sắt. Cơn đau đớn rồi cũng dịu dần. Chú đã dứt hẳn những cơn nghiện. Dưới sự chăm sóc của các bác sĩ tại trung tâm cai nghiện, chú đã lên cân, da dẻ hồng trở lại, môi không còn thâm, mắt không còn vẻ trắng dã vô hồn như trước nữa. Những cảm giác đó vẫn khiến chú cảm thấy rùng mình ghê sợ mỗi khi nhớ lại.Cai nghiện xong, chú mạnh dạn vay chị gái một khoản tiền và mở một cửa hàng rửa xe máy, vừa rửa xe, vừa chạy xe ôm. Nhờ những bài học và kinh nghiệm có được, cuộc sống của chú đã lại dần trở lại bình thường. Thời gian rảnh rỗi, nhất là vào các buổi tối thứ bẩy và chủ nhật, chú lại được mời đến các quán cà-phê, nơi diễn ra những buổi sinh hoạt của thanh niên để nói chuyện và hát những bài hát về ma tuý. Những bài hát này chú đã sáng tác khi đang ở trại cai nghiện. Chú hát để nói với mọi người rằng đừng đi vào vết xe đổ của chú, đừng tự mình gạt bỏ gia đình và những niềm hạnh phúc thiêng liêng… và để hi vọng rằng một ngày không xa cô và cu Tít sẽ trở lại.

Bức Thư Đạt Giải Nhất Cuộc Thi Viết Thư Upu 49

Cuộc thi viết thư quốc tế UPU lần thứ 49 (2020) do Liên minh Bưu chính thế giới (UPU) tổ chức với đề tài: “Em hãy viết thông điệp gửi một người lớn về thế giới chúng ta đang sống” (Tiếng Anh: Write a message to an adult about the world we live in).

Tác giả Phan Hoàng Phương Nhi chia sẻ về bức thư đạt giải Nhất cuộc thi

Em Phan Hoàng Phương Nhi, học sinh lớp 7/2, trường Trường THCS Duy Tân – An Tựu – TP. Huế, Tỉnh Thừa Thiên Huế

đã đoạt giải Nhất quốc gia cuộc thi viết thư quốc tế UPU lần thứ 49 (2020) tại Việt Nam.

Bức thư của em Phan Hoàng Phương Nhi đang được Ban Tổ chức dịch ra tiếng Pháp và tiếng Anh gửi Liên minh Bưu chính thế giới (UPU) tại Thụy Sĩ dự thi quốc tế.

Bưu điện Việt Nam trân trọng giới thiệu toàn văn bức thư này:

Ngày 5 tháng 1 năm 2020

Kinh gửi mệ Lương bán xôi!

Mệ ơi, 10 năm nay con chỉ ăn sáng bằng xôi của mệ. Gần đây con càng quý mệ hơn và gọi mệ là “mệ Lương thông thái”. Hôm nay con xin gửi mệ một lá thư để lan tỏa việc làm tử tế!

Mệ Lương bán xôi đắt khách kính mến!

Xôi mệ bán ngon, sạch sẽ nức tiếng thành phố. Sáng sáng, những vò xôi nóng hổi, khói bốc nghi ngút mùi đồng quê, tay mệ thoăn thoắt cho vào hộp xốp gài cái “cạch” rồi bỏ vào túi ni lông, không quên cho thêm cái muỗng nhựa. Hàng trăm đứa trẻ như con tung tăng vào lớp. Năm phút sau, tất cả nằm gọn trong thùng rác. Chúng con lại chờ đến sáng mai xếp hàng mua xôi, lòng thầm cảm ơn mệ bán xôi, tận tâm mà không hề biết mình đang bị đầu độc.

Kính gửi mệ Lương bán xôi ế khách!

Mệ ơi, con được học trong nhà trường điều này hay lắm. Mệ biết vì sao ở Việt Nam tỷ lệ người ung thư, nhất là trẻ em tăng cao không? Mệ biết vì sao trẻ em nam nữ tính hoá, trẻ em dậy thì sớm không? Có nhiều nguyên nhân ạ! Nhưng một trong những nguyên nhân cơ bản là do ăn uống. Việt Nam là một trong năm nước đứng đầu thế giới về sử dụng xốp, nhựa bừa bãi nhất. Trong xốp, nhựa tái chế có nhiều chất DOP, chì, cadimi sẽ hòa tan khi tiếp xúc với đồ nóng chứa axit, dầu ăn hay muối. Như vậy, mẹ con mình đang tiếp tay cho bệnh tật, mệ nhỉ! Nhớ hôm mệ dẫn con tới gặp mệ, con cứ sợ mệ la “trứng khôn hơn vịt”. Nhưng mệ đã suy nghĩ rất lâu, rồi cầm tay con nói: “Mệ ít học, không biết điều này, mệ sẽ cố gắng thay đổi”. Con biết ơn mệ vì đã nghe tâm sự, nguyện vọng của một đứa trẻ.

Rồi mệ bỏ hết tất cả hộp xốp và bao bì ni lông, chỉ dùng lá chuối hơ lửa để gói xôi. Con rất trân trọng nhưng nhiều phụ huynh và bạn nhỏ khác khó chịu vì sự bất tiện này. Gánh xôi của mệ ế khách trông thấy nhưng mệ vẫn kiên trì dùng lá gói xôi.

Thân thương gửi mệ Lương bán xôi đắt khách!

Một tuần sau mệ quay lại sử dụng túi ni lông. Con buồn, mệ vì đồng tiền mà bất chấp. Nhưng không, mệ bảo rằng: “Một thói quen xấu dễ hình thành nhưng rất khó sửa, bởi vậy, cần thời gian”. Bước đầu, mệ thay hộp xốp bằng lá chuối, vẫn sử dụng túi ni lông xách ngoài, nhưng trong mỗi túi mệ đều bỏ thêm một lá thư do chính mệ viết đã photo thành nhiều bản.

“Con thân mến!

Ký tên

Mệ Lương bán xôi”

Đọc thư của mệ, con vô cùng xúc động. Ai có thói quen xấu khi sử dụng hộp xốp hay bao bì ni lông đều tan chảy trước lá thư của mệ. Quả nhiên gánh xôi mệ bán càng đắt khách hơn. Tiếng lành đồn xa, ai cũng muốn mua xôi của mệ để được trân trọng nhận lá thư tay.

Đa số mọi người đều đồng tính, khâm phục việc làm của mệ nhưng cũng có người trề môi: “Làm thế thì được gì?”. Sao lại không được gì? Trước hết mệ đã làm tốt phần việc của mình, sau đó mệ cũng thông thái lan tỏa cho nhiều người biết tự bảo vệ mình khỏi chất độc có trong hộp xốp và bao ni lông, hơn tất cả là không tự biến mình thành “tội đồ” phá hủy môi trường của con cháu đời sau. Với con, mệ là siêu anh hùng giữa đời thường!

Con rất ngưỡng mộ mệ! Chúc mệ thật nhiều sức khỏe để tiếp tục bán xôi sạch cho chúng con!

Khách đặc biệt của mệ!

Tổng Hợp Truyện Cười Công Sở, Văn Phòng Ngắn Hay

Truyện cười công sở, văn phòng hay (18+ thì vào)

Một nhà biên kịch bảo đồng nghiệp: – Rất tiếc là anh lại không đến dự buổi công diễn đầu tiên vở kịch của tôi. Người ta chen lấn xô đẩy nhau đến là khiếp ở trước cửa phòng bán vé. – Vậy anh có chấp nhận cho họ lấy lại tiền vé không?

Khách ngồi vào ghế, thợ cắt tóc đến bên hỏi: – Ông muốn cắt kiểu gì ạ? – Trái cao, phải thấp, giữa bằng, đỉnh đầu lởm chởm. Đặc biệt, cắt sát da đầu vài chỗ như những đồng xu! – Thưa ông, tôi không thể cắt như ông tả được. – Tại sao không!? Lần trước anh đã cắt cho tôi như vậy đấy!

Một người đàn ông bước vào siêu thị khăng khăng đòi mua ngọn của cây rau diếp. Chú bé bán hàng nói rằng phải đi hỏi ý kiến của viên quản lý. Chú ta bước vào phòng phía sau và nói:

– Có một thằng ngu ngoài kia đòi mua một nửa cây rau diếp…

– Vừa mới nói tới đó, chú chợt phát hiện ra người đàn ông đã đi theo và đang đứng ngay phía sau lưng, nên nói tiếp luôn:…Và quý ông đây muốn mua nửa còn lại.

Viên quản lý đồng ý bán và người đàn ông đi khỏi. Sau đó, viên quản lý gọi chú bé lại và nói:

– Nhanh trí đấy! Mày làm tao có ấn tượng tốt, thế mày từ đâu đến đây?

– Từ Canada, thưa ngài!

– Tại sao mày lại rời bỏ Canada?

– Ở đó chỉ toàn là bọn du thủ du thực và dân chơi hockey thôi ạ!

– Vậy à? Vợ của tao cũng là người Canada đó.

– Ông không đùa đấy chứ? Vậy bà nhà chơi cho đội hockey nào ạ?

Một thanh niên có triển vọng

Đọc xong quyết định bổ nhiệm, giám đốc công ty dắt tay một thanh niên trẻ ra trước hội trường:

– Thưa các đồng chí, đây là tân phó giám đốc công ty, một thanh niên rất có triển vọng. Anh ấy đã phấn đấu rất tốt, vào đây như một người thợ bình thường. Sau hai tháng đã có tay nghề chuyên môn giỏi, được đi học, được giao nhiệm vụ quản lý và đã thăng tiến rất nhanh.

– Nói rồi sếp quay sang chàng thanh niên: Có phải thế không?

– Thưa bố, vâng ạ!

Ba nhà thầu tham dự đấu thầu sửa lại hàng rào Nhà Trắng. Người đến từ Florida sau khi đo đạc, tính toán cẩn thận nói:

– Tôi cần 900 đôla, 400 mua vật liệu, 400 trả công thợ, 100 cho tôi.

– Người từ Texas sau khi đo đạc cũng nói luôn: 650 đôla, 600 cho vật liệu và nhân công, 50 cho tôi.

– Người New York chỉ đứng hút xì gà, buông thõng: 2.650 đôla!

– Sao đắt thế! Thậm chí anh chưa đo đạc gì cả. Người giao thầu kêu lên.

– Bé mồm thôi! Tôi 1.000, anh 1.000, còn 650 mướn gã Texas làm trọn gói.

Không đáp ứng được tiêu chuẩn

Thầy giáo đang giải thích cho học sinh hiểu thời gian đã làm thay đổi các quan niệm của xã hội về cái đẹp và các chuẩn mực của nó như thế nào:

– Chúng ta hãy thử nhớ lại Hoa hậu Mỹ năm 1931, cô ta cao 1,55 m cân nặng 49 kg, các số đo: 76-64-81. Theo các em, liệu cô ta có cơ may không, nếu dự cuộc thi sắc đẹp năm nay không?

– Thưa thầy, cô ta sẽ không có một cơ may nào hết ạ!

– Giáo viên gợi mở: Tại sao? Em hãy cho ví dụ về các tiêu chuẩn

– Đơn giản vì cô ta đã quá tuổi đăng ký tham dự.

250 Fanc cho 1 câu hỏi ngớ ngẩn

Một thanh niên đi xem bói. Anh nói với thầy chiêm tinh:

– Tôi muốn biết về tương lai của mình.

– Tôi sẽ trả lời hai câu hỏi của anh với giá 500 franc.

– 500 franc cho hai câu hỏi! Bà có thấy là quá đắt không?

– Đắt với những câu hỏi ngớ ngẩn. Mời anh hỏi câu thứ hai.

Mục kết bạn trên báo nọ đăng:

– “A.A, nữ 22 tuổi, người mẫu kiêm diễn viên, tài sản 50 triệu đôla, chưa hề lập gia đình, cần tìm một người chồng như nhân vật chính X trong tiểu thuyết Y của nhà văn Z”.

– Ngày hôm sau, nửa triệu bản cuốn tiểu thuyết đó được bán hết veo.

Nhà triệu phú nọ mất một con chó quý, đăng báo tìm và hứa sẽ thưởng 10.000 USD. Chờ mãi không thấy báo phát hành, ông bèn tới toà soạn thì chỉ gặp một em bé. Ông níu lại hỏi:

– Ở đây không còn có ai cả sao?

– Dạ không, nghe nói tất cả nhân viên toà soạn đang bận đi tìm con chó của ai đó bị lạc.

Khách hàng vẫy gọi nhân viên phục vụ:

– Sao ở đây nhà hàng các anh cho ít canh thế?

– Thưa ông, chúng tôi muốn khách hàng có thể vừa ăn, vừa ngắm hình ảnh trang trí đẹp mắt ở đáy bát.

Triệu phú 95 tuổi tiết lộ bí quyết làm giàu của mình:

– Từ bé đến giờ tôi chỉ chuyên bán chim bồ câu đưa thư.

– Thế thì cụ phải bán đến hàng triệu con chim rồi nhỉ?

– Ồ không, tôi chỉ bán có một con thôi, nhưng hàng triệu lần.

Trong một cuộc thi lấy bằng xe, ban giám khảo hỏi một anh chàng nọ:

– Trong trường hợp xe anh bị lao xuống dốc với tốc độ cực lớn, nhưng xe lại đứt phanh. Bên phải là vách núi, bên trái là vực thẳm, thì anh sẽ xử lý làm sao?

– Tôi sẽ kêu Tom đến.

– Tom, Tom là ai?

– Thằng bạn thân của tôi, nó là phóng viên ảnh, để nó chứng kiến một tai nạn thảm khốc nhất từ trước tới nay.

Tại cửa hàng thịt, anh chàng kính cận nói:

– Cân cho tôi 1,05 kg thịt đùi.

– Sao không mua gọn một cân? – Người bán hàng thắc mắc.

– Để tôi về còn dễ ăn dễ nói với bà xã, nếu bà ấy cân lại còn bà thì cân thiếu.

Đêm khuya, hai tên trộm lẻn vào cửa hàng thời trang, ra tay vơ vét. Chợt một tên kêu lên:

– Này, nhìn kìa!

– Gì thế? – Tên kia giật mình, tưởng cảnh sát đến.

– Dã man quá, cái áo xấu thế này mà chúng nó dám đề giá 3 triệu. Cướp của bọn này là đáng lắm!

Một ông luật sư vừa mở cửa chiếc xe BMW bước xuống đường thì bổng đâu có một xe khác phóng nhanh qua và quạt mất cái cửa xe của chiếc BMW . Khi cảnh sát đến hiện trường thì thấy ông ta đang nhảy nhỏm có vẻ tức giận lắm, thấy vị cảnh sát ông ta gằn giọng phàn nàn: – Ông xem, chúng làm thiệt hại nặng nề cho cái xe BMW mới của tôi đến thế này này. Vị cảnh sát quan sát hiện trường rồi nói: – Bọn luật sư các ông chỉ coi vật chất là trên hết! Ông chỉ quan tâm đến cái xe BMW mắc dịch này mà chẳng biết rằng cái cánh tay trái của ông cũng đã bị quật rụng mất tiêu rồi! Ông luật sư kinh hoảng khi nhìn thấy cánh tay mình đã cụt mất, và kêu toáng lên: – Tôi phải tìm nó ngay. Tôi đeo cái đồng hồ Rolex ở cổ tay đó , mau mau tìm giùm tôi đi, mau lên mau lên!!!

Chàng thanh niên hỏi một triệu phú cách làm giàu, lão này hạ giọng kể:

– Con trai à, đó là vào năm 1932, một thời kỳ khốn khó trong lịch sử, lão chỉ còn một xu cuối cùng trong túi. Lão bỏ ra mua một quả táo, dành cả ngày để lau cho nó bóng lên và vào cuối ngày, lão bán quả táo lấy 10 xu. Sáng hôm sau, lão đầu tư số tiền trên mua hai quả táo, lau chúng cho bóng và bán chúng lúc 5 giờ chiều được 20 xu. Lão tiếp tục cách kinh doanh này trong một tháng và cuối cùng tích lũy được một tài sản trị giá 1 đôla 37 xu. Thế rồi cha vợ lão đột ngột qua đời và để lại cho vợ chồng lão 2 triệu đôla.

Tại trạm điện cao thế, chàng công nhân đang sửa chữa trên nóc nói với anh đứng dưới đất:

– Ê! Mày có thấy 4 sợi dây đang thòng xuống không?

– Thấy rồi!

– Thấy rồi hả? Cầm lấy 2 sợi xem! Có thấy gì không?

– Hai sợi này không có vấn đề gì.

Gia đình Smith rất tự hào về truyền thống của gia đình họ. Tổ tiên của họ đã đến Mỹ từ rất lâu rồi. Gia đình họ từ đời này sang đời khác gồm nhiều Thượng nghị sĩ nổi tiếng và các nhà kinh doanh tài ba.

Vì thế họ quyết định làm một cuốn gia phả để lại cho con cháu đời sau. Họ mướn một tác giả nổi tiếng. Nhưng lại có vấn đề nảy sinh đó là trong dòng họ duy nhất có chú George, người đã bị kết án tử hình trên ghế điện.

Ông tác giả nối rằng ông ta có thể giải quyết êm thắm vấn đề này.

Khi cuốn sách được làm xong. Ở một đoạn trong đó có ghi: “Chú George đã giữ một ghế quan trọng hoạt động bằng điện trong một cơ quan chính phủ, nó gắn với ông bởi một mối liên kết chắc chắn và cái chết của ông đến như một cú sốc mạnh.”!!!

Trên chiếc máy bay sắp cất cánh, thấy phi công đi ngang qua, một bà khách tóc vàng túm lấy anh ta dặn dò:

– Xin ông hãy lái cẩn thận cho, lần đầu tiên tôi đi máy bay đấy!

– Ồ, bà hãy yên tâm, tôi cũng thế.

Tại công ty chuyên cung cấp vệ sĩ, người ta đang tiếp một ông khách quan trọng.

– Thưa ngài, chúng tôi mới phát triển thêm một số dịch vụ. Ngài muốn bảo vệ trong giờ hành chính hay là trọn gói?

– Thế nào là trọn gói?

– Thưa, là bao gồm cả… tẩm liệm và chôn cất ạ!

Tham quan di tích chiến trường xưa, một ông Tây to béo e dè nhìn xuống hố bom:

– Nếu tôi sa xuống đây, liệu cô có kéo được tôi lên không?

– Cô hướng dẫn viên nhỏ nhắn đáp: Ngài cứ yên tâm, dẫu là con bò rơi xuống, tôi cũng có cách đưa lên.

– Bằng cách nào?

– Phân nhỏ nó ra.

Thơ Ngắn Ca Ngợi Hải Phòng

Tuyển tập thơ ngắn viết ca ngợi thành phố Hải Phòng với những sáng tác mới nhất. Thơ ca ngợi tình yêu quê hương của người con đất Cảng – Vùng đất nổi tiếng với sắc màu đỏ thắm của Phượng vĩ được trồng rợp bóng 2 bên đường.

THÀNH PHỐ HOA PHƯỢNG ĐỎ

Thơ: Mạc Phương

MỜI ANH VỀ HẢI PHÒNG QUÊ EM Thơ: Vũ Thắm(Viết nhân dịp 63 năm ngày giải phóng Hải Phòng 13/5)

HẢI PHÒNG QUÊ TÔI Thơ: Nguyễn Khắc Quyết

Bài thơ 8 chữ viết về Hải Phòng nhân dịp kỷ niệm 63 năm ngày giải phóng..VỀ VỚI HẢI PHÒNG Thơ: Nguyễn Đình Huân

EM CÓ VỀ NƠI ẤY Thơ: Bình Minh

Bài thơ viết cho người Hải Phòng xa xứ khi nghĩ về quê hương Hải Phòng nhiều ân tình..

CON LẠI VỀ ĐẤT CẢNG

Thơ: Bình Minh

BIỂN ĐÓN EM VỀ Thơ: Phạm Minh Dũng

BẾN CẢNG CHIỀU VẮNG ANH Thơ: Duyên Nguyễn

ANH CÓ VỀ HẢI PHÒNG VỚI EM KHÔNG? Thơ: Phạm Hương

QUÊ TÔI Thơ: Nguyễn Hữu Nghị

Quê nhà đẹp lắm Hải Phòng ơi ! Phượng đỏ bao la khắp nẻo trời Hạ đến Đồ Sơn ngày mở hội Xuân về Đất Cảng buổi khai khơi Đồi thông bát ngát cùng trao hẹn Bãi cát bao la trải đón mời Thoải mái đùa nô cùng biển nước Bên nhau hạnh phúc đến muôn đời.

Hải Phòng yêu mến của ta ơi Đất cảng hôm nay rất tuyệt vời Tân Vũ cầu dài vươn biển đảo Tàu bè bến lớn vượt trùng khơi Khách đi du lịch Đồ Sơn đón Người đến tham quan Cát Hải mời Thành Phố từng ngày càng đổi mới Hải Phòng yêu mến của ta ơi

MỘT THOÁNG QUÊ HƯƠNG Thơ: Giáo Sư Sơn

HẢI PHÒNG MÙA PHƯỢNG NỞ Thơ: Trần Vĩnh Lộc

Em ở lại một mình mùa hạ trắng Hải Phòng ơi ! Ta nặng nợ cuộc tình.

HẢI PHÒNG Thơ: Hoàng Trọng Lợi

Người dân hiếu khách thật thà Bình an cuộc sống thật là tươi vui.

EM CÓ VỀ QUÊ ANH KHÔNG Thơ: Trần Bình

Đón em về trong những buổi chiều êm Triền đê gió sáo diều thêm da diết Em sẽ thấy tình quê hương tha thiết Nồng nàn yêu thương thắm thiết trong lòng … Em có về Hải Phòng với anh không?…

THÀNH PHỐ MÌNH ĐẸP LẮM PHẢI KHÔNG ANH Thơ: Trần Nhật Phương Hiền

Thành phố chúng mình rồi sẽ lên ngôi Khu biệt thự Vinhomes đổi thay nền đất cũ Không còn nữa bụi xi măng bao phủ Phân khu Paris nghiêng soi bóng mặt hồ Dòng Thượng Lý hiền hòa điểm đô thị mộng mơ .

Thành phố chúng mình như sức trẻ vươn xa.

Bài thơ tình đôi lứa viết về Hải Phòng với thể thơ song bát lục bát.. HẢI PHÒNG ĐỢI EM Thơ: Đăng Thái

TRỞ LẠI HẢI PHÒNG Thơ: Thùy Giang(Trân trọng tặng tặng đồng đội cùng Cha Yêu Quý cùng nhân dân sát cánh …. trong những ngày dấn thân cứu quốc)

Biển Xanh cánh én rập rờn Bóng hình cha mãi trong con …suốt đời.

NHỚ LẮM HẢI PHÒNG ƠI Thơ: Chiều Tím

Cập nhật thông tin chi tiết về Truyện Ngắn Đoạt Giải Trong Cuộc Thi Phòng Chống Ma Túy trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!