Xu Hướng 5/2023 # Truyện Kinh Dị : Y Tá Ăn Thịt Người # Top 7 View | Kovit.edu.vn

Xu Hướng 5/2023 # Truyện Kinh Dị : Y Tá Ăn Thịt Người # Top 7 View

Bạn đang xem bài viết Truyện Kinh Dị : Y Tá Ăn Thịt Người được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Tiếc Gì 1 Like + Share Để Ủng Hộ Tác Giả Nhỉ:

Câu chuyện xảy ra vào những năm đầu thập niên 70 thế kỷ trước (khoảng 1972-1973).

Lúc đó chiến tranh phá hoại của Mỹ tại miền Bắc và cuộc chiến tại miền Nam đều rất gay go và ác liệt. Tại một bệnh viện quân y tuyến quân khu đóng ở Hải dương công việc cứu chữa thương binh và nhân dân bị thương do chiến tranh rất vất vả. Bệnh viện thu dung thương binh ở các đơn vị phía bắc và các thương binh từ chiến trường miền nam được phân bổ từ tuyến trên xuống. Chiến tranh ác liệt, ngày nào cũng có thương binh hoặc dân thường tử vong.

Bệnh viện có một nhà xác để chứa các xác chết trong các trận đánh để chờ làm công tác tử sĩ, trang thiết bị không có gì và nhà xác nằm ngay cạnh khu nhà dân nghèo nàn xung quanh. Xung quanh nhà xác không có các thiết bị chiếu sáng, không có hàng rào, nhà xác ngay cạnh một con sông nhỏ, đi qua một chiếc cầu nhỏ mới vào được bệnh viện và có một lối đi nhỏ mà dân vẫn thường đi qua nhà xác. Chỉ có một bác y tá già nam giới trông nom nhà xác. Công việc của bác chỉ sắp xếp các xác cho vào các bàn nhôm Liên xô, đậy bằng vải mưa, chờ đi chôn cất.

Các trường hợp tử vong đều rất tang thương sau khi bị thương nặng. Có xác chết mất đầu, mất chi thể hoặc tan nát cỏ bụng ngực, lòi các tạng ra ngoài. Tuy nhiên bác y tá già vẫn một mình thu gọn chu đáo vệ sinh. Mỗi ngày có thể có 1 dến 3 xác, cá biệt có ngày 5-7 xác. Bác y tá lặng lẽ làm việc.

Khu nhà xác này rất vắng vẻ, ban ngày chỉ có một vài người dân đi qua, những người chuyển xác đến và đi đều vội vã đi ngay. Buổi tối càng vắng lặng, cũng có khi có đôi tình nhân vào khu này để xxx xong lại đi ngay(ngày xưa xxx bờ bụi thôi mà). Khu nhà xác có khá nhiều chuột, ban ngày bác y tá vẫn diệt chuột nhưng vẫn không xuể.

Một thời gian, bác y tá ốm lắm, lúc đau khớp, lúc ho sốt mà không có ai thay để đi nằm chữa bệnh. Thiếu tá viện trưởng quan tâm nói với quân lực cho người thay nhưng không có người.

Một hôm có một cô gái trẻ, nhá nhem tối đi vào bệnh viện, lặng lẽ đến phòng trực, mọi người đang ăn cơm giật bắn người khi cô gái đứng cửa. Cô gái không ăn cơm mà tự giới thiệu là Đinh Thị Ngát, y tá đơn vị cao xạ bảo vệ cầu Phú lương, hôm nay trận địa pháo bị bom Mỹ đánh tan. Cô lạc đơn vị vào đây. Cô trình cho thủ trưởng kíp trực xem giấy tò tùy thân, đúng cả tên họ, chỉ có điều giấy tờ rách nát và thấm đầy máu. Cô xin ngủ nhờ và làm việc vì không còn đơn vị.

Hôm sau cô được phân công tạm thời trông nom nhà xác, cô y tá không tỏ vẻ sợ sệt như những người khác mà lặng lẽ nhận lời. Bác y tá già được đi chữa bệnh, bác chữa rất lâu rồi nghỉ chế độ vì sức khỏe yếu.

Mọi việc tại nhà xác vẫn đều đều, chiến tranh ngày càng ác liệt, số xác nhiều hơn. Tuy nhiên các cán bộ làm công tác tử thi để ý thấy một số việc bất thường trong bảo quản xác…

Những cán bộ nhận lại xác nhận thấy một số dấu vết thay đổi trên xác, cảm giác có sự mất mát trên xác. Họ bắt đầu chú ý. Nhưng những dấu vết không rõ ràng. Cho đến một hôm, xác một thương binh đã được cưa chân lại bị mất thêm một phần phía trên mỏm cụt, mặc dù mỏm cụt đã được khâu kín nhưng hôm sau không còn chỉ và bị ngắn hơn trước, lộ rõ xương đùi. Cô y tá không giải thích gì khi được hỏi. Các sự việc lặp lại nhiều lần và Ban cán bộ cũng để ý nhưng vì chiến tranh vội vã nên lơ là. Một hôm, sau 3 ngày bom đạn ác liệt các cán bộ tử thi phát hiện một xác mất hẳn một nửa người, các xác còn lại đều bị xâm phạm và lẫn lộn xác nọ vào xác kia, Ban chỉ huy phải họp nhưng cũng không tìm ra nguyên nhân và cách giải quyết. Mọi người đều nghi ngờ do chuột hoặc một loại thú lớn như cáo, méo hoang chẳng hạn

Sự việc nghiêm trọng khi mất hẳn một xác thương binh, không thể thực hiện công tác tử thi, Ban chỉ huy buộc phải báo cáo lên Bộ tư lệnh quân khu. Ban bảo vệ nội bộ(Tương tự công an trong quan đội) cử cán bộ về điều tra. Cán bộ điều tra là một thiếu úy trẻ mới học tại C500 (bây giờ là Học viện an ninh nhân dân ạ) ra trường về phục vụ quân đội.

Hàng ngày đội vệ sinh phòng dịch vẫn diệt chuột và phát quang khu nhà xác. Mọi việc lắng xuống. Tuy nhiên những xâm phạm vẫn xảy ra. Anh cán bộ điều tra đóng vai cán bộ tăng cường cho nhà xác. Tối tối ngủ tại buồng bên cạnh buồng cô y tá. Sau 6 tháng cũng không phát hiện gì rõ rệt. Dần dần anh có cảm tình với một cô y tá khác trong bệnh viện làm việc tại khoa tim thận khớp và ** le thay anh này cũng rất quý cô y tá nhà xác, hai người thân nhau mặc dù anh thiếu úy vẫn thấy lành lạnh khi gần cô y tá nhà xác. Tối thứ 6 hàng tuần anh thường vào thị xã xem phim cùng cô y tá khoa tim thận khớp nhưng hôm nào cũng về sớm trước 9 giờ….

Bộ chỉ huy quân sự tỉnh nhận được báo cáo của công an thị xã có một số người dân nhìn thấy bóng người con gái áo trắng thướng xuất hiện ở khu vực nhà xác viện quân y. Ban chỉ huy bệnh viện cũng báo cáo vẫn có hiện tượng xác bị xâm phạm. Anh thiếu úy ít đi ra khỏi nhà xác hơn. Anh ta phát hiên cô y tá có một gói hành lý để trên bàn thờ nơi cô ta ở và thường thắp hương cho tử sĩ. Gói hành lý này thường có dấu vết được mở ra trùng vào những ngày mà có xác bị xâm phạm.

Một tối thứ sáu, lâu lắm mới đi xem phim, không may mất điện, anh thiếu úy đi chơi với cô y tá khoa tim thận khớp thêm một tý rồi trở về khu nhà xác vào lúc 8 giờ 30 phút. Khi vào phòng, đi ngang qua phòng cô y tá nhà xác anh bất chợt nhìn thấy…

Cô y tá mặt trắng bệch, vẻ mặt vô hồn đang ngồi đánh răng, trông thấy anh thiếu úy cô vội lên giường nằm. Anh thiếu úy nhận ra gói hành lý trên bàn thờ chưa buộc lại. Cả đêm anh không ngủ nhưng không phát hiện điều gì bất thường. Cán bộ thử thi báo cáo xác thương binh tối qua bị xâm phạm, vết cắt trên tử thi được cho là vết răng của một loại thú, khác những lần trước giống vết dao cắt.

Kế hoạch mới được triển khai, hàng đêm có thêm tổ cảnh vệ 3 người phục kích khu gần nhà xác nhưng có điều lạ là lai lịch cô gái vẫn chưa được xác minh. Sau 1 tuần phục kích, tổ công tác không tìm ra manh mối nào. Anh thiếu úy đề nghị ban chỉ huy mời cô y tá lên làm việc trong bệnh viện để anh có điều kiện kiểm tra gói hành lý đáng ngờ. Thật bất ngờ, gói hành lý của cô y tá bao gồm…

Một bộ quàn áo bằng vải diềm bâu trắng có cả mũ đội đầu, một đoạn tóc giả dài, một con dao lê 5 tác dụng, một chiếc khăn mặt bộ đội đầy máu. Anh thiếu úy liên kết các dữ liệu về các báo cáo và nhận định bóng cô gái áo trắng tóc xõa đi lại trong khu vực nhà xác chính là cô y tá này. Anh sợ rụng rời chân tay mặc dù đang là ban ngày. Anh gói gem lại túi hành lý, để vào chỗ cũ. Sự việc được báo cáo lên trên và kế hoạch giải quyết theo hướng: Phục kích bắt quả tang và nhờ cơ quan điều tra xác minh chính xác lai lịch cô y tá theo địa chỉ.

Cấp trên nhận định cần giải quyết việc này vì nó gây ảnh hưởng sâu sắc đến chính sách thương binh tử sĩ.

Tổ phục kích bao gồm các trinh sát được triển khai bí mật hàng đêm xung quanh nhà xác. Anh thiếu úy đóng vai đi xem phim vào tối thứ 6 tới.

Các cán bộ điều tra tìm phiên hiệu đơn vị cao xạ, chiến tranh đi lại khó khăn nhưng đến tận quê quán, nhóm khác đến đơn vị. Thông tin xác minh cho thấy đơn vị này bị bom đánh và bị thiệt hại hoàn toàn, đang chờ khôi phục phiên hiệu.

Tối thứ 6, anh thiếu úy trả vờ đi xem phim từ 7 giờ rồi bí mật quay lại phục kích cùng nhóm trinh sát. Khoảng 8 giò tối, trong phòng y tá leo lét ánh đèn dầu, bất ngờ một bóng cô gái dong dỏng mặc bộ quần áo trắng dài quét đất tóc xõa ngang và đi nhanh như lướt trên mặt đất không hề phát ra tiếng động tiến về khu nhà chứa xác. Bóng trắng mất hút phía trong nhà xác. Các trinh sát và anh thiếu úy hoàn toàn bất động và không còn khả năng phản ứng, chết lặng. Sau khoảng 5 phút mọi người như cựa quậy được và một người bất ngờ hô to: Người hay ma đứng lại, không tôi bắn. Từ khu nhà xác không một tiếng động phát ra. Trấn tĩnh lại các trinh sát tiến về khu nhà xác, đèn pin soi loang loáng, không còn ai, mọi người chỉ phát hiện thấy bộ quần áo và bộ tóc giả để lại. Tổ trinh sát cung nhiều người sục sạo đến sáng nhưng không tìm thấy ai, cô y tá biến mất.

Tin cấp trên báo về: Cô y tá Đinh Thị Ngát là đúng, đã hy sinh sau trận bom Mỹ đánh trận địa pháo đúng ngày cô đến xin việc ở bệnh viện. Liệt sĩ Ngát hy sinh trong tình trạng thi thể hoàn toàn tan nát.

Phần thông tin mình kể sau đây không rùng rợn như câu chuyện trên nhưng nó cung cấp các chi tiết làm rõ sự việc giúp các bạn suy luận và có các nhận định riêng về thế giới tâm linh huyền bí.

1. Anh thiếu úy an ninh quân đội là một học viên loại giỏi của trường C500, quê quán ở tỉnh Hải Hưng, anh này học chuyên ngành chống phản động, lý lịch trong sạch, điềm tĩnh, bản lĩnh, Được giáo dục bài bản về lòng yêu nước, đường lối chiến tranh cứu nước, thế giới quan, nhân sinh quan, phương pháp luận theo chủ nghĩa Mark. Đảng viên *** , như vậy anh ta là người của chủ nghĩa vô thần, không tin có ma quỷ. Nhiệm vụ của anh ta là tìm ra và đập tan một việc làm chống phá của bọn phản động, cụ thể ở đây là ngững kẻ phá hoại xác tử sỹ.

Trong một loạt các báo cáo, anh ta đưa ra các hành vi của cô y tá và những nhận định của riêng mình. Tất nhiên anh ta phải báo cáo cả những điều anh ta không muốn.

Báo cáo những điều bất thường từ cô y tá:

Về ăn mặc-trang phục: Có một điều lạ là cô gái luôn ăn mặc kín đáo quá mức cần thiết kể cả mùa hè, luôn mặc áo dài tay, đi giầy cao cổ, đi tất, quấn 1 khăn rằn ở cổ, cô hay mặc một bộ quần áo bộ đội cũ.

Thói quen ăn uống: chưa một lần viên thiếu úy chứng kiến cô y tá này ăn uống thứ gì, hầu hết cô ăn sau khi mọi người đã ăn. Có một lần buổi chiều anh thiếu úy thấy có tiếng chó của dân vào cắn nhau sau khu nhà xác, anh ra xem sao thì thấy toàn bộ số thức ăn cô y tá mang về sau buổi liên hoan gồm lòng lợn và xương hầm bị đổ đi, bọn chó đang tranh nhau ăn, lúc đó khó khăn số thức ăn này là rất ngon và ít khi có.

Tác phong, lối sống: Cô y tá này sồng hoàn toàn khép kín, không nói cả ngày, không bao giờ thấy cô cười, khi cần giao tiếp chỉ sử dụng các từ ngắn, cộc. Thường đứng lặng yên trong những chỗ tối trong phòng ngủ hoặc làm việc một mình trong phòng chứa xác. Cô làm việc rất trách nhiệm, mẫn cán. Không bao giờ có thư từ cá nhân. Một điều làm anh thiếu úy hết sức sợ hãi mặc dù rất bản lĩnh là hàng đêm cô y tá rất hay nằm khóc thút thít một mình, có lúc kêu gào thảm thiết. Khi anh đến gần có ý định động viên thì cô lại im bặt, nhiều lần anh nhìn thấy cô ngối bất động, mặt trắng nhợt quay ra cửa. Cô y tá có đặc điểm đi rất nhanh và nhẹ, hầu như không bao giờ nghe tiếng bước chân, nhiều lần anh thiếu úy giật bắn mình khi cô đột ngột đứng sau lưng trong nhà chứa xác khi anh kiểm tra các dấu vết.

Sinh hoạt cá nhân rất lập dị: trong khu nhà xác có một nhà vệ sinh chia làm 2 cho nam và nữ, anh thiếu úy quan sát khu nữ không có dấu vết của người sử dụng, các lối đi cỏ mọc ngập, trong chỗ vệ sinh nữ cỏ mọc rất cao và dầy, không thể ngồi vệ sinh được, anh ta thắc mắc cô ta đi vệ sinh ở đâu?

Tất cả những thông tin trên anh đều báo cáo nhưng anh và cấp trên cũng chỉ nhận định cô y tá là một người có lối sống trách nhiệm với công việc và lập di trong sinh hoạt có lẽ do tính chất công việc, bản tính và điều kiện khó khăn thời chiến, không ai nghĩ đó là một hồn ma.

Một phần quan trọng mà mãi sau này mới được báo cáo sau khi cô y tá đột ngột mất tích đó là chuyện tình cảm của viên thiếu úy với cô y tá (lúc này việc này rất cấm kỵ, hơn nữa thời gian này mọi người đã biết mối quan hệ của anh với cô y tá khoa tim thận khớp): theo thời gian, cảm tình của anh với cô y tá nảy nở mặc dù khi tiếp xúc với cô anh vẫn thấy lành lạnh. Sự kín đáo của cô lại có sự quyến rũ của nội tâm và duyên thầm. Anh ta tìm cách tiếp cận thì cô ta luôn lẩn tránh. Những đòi hỏi bản năng không tránh khỏi trỗi dậy trong một người đàn ông khỏe mạnh bình thường, khung cảnh vắng lặng dẫn đến một lần anh đã ngỏ lời với cô y tá, cô cúi mặt không nói gì, viên thiếu úy sấn lại gần cô y tá và có những cử chỉ âu yếm, cô y tá đứng yên bất động, không chống cự, anh ôm ngang lưng cô gái áp mặt vào ngực cô gái nhưng tuyệt nhiên không nghe thấy tiếng con tim thổn thức, chỉ có sự im lặng như mộ địa. Bàn tay viên thiếu úy lần tim dưới làn áo nhưng anh không hề thất cảm giác của bầu vú đàn bà, cảm giác dưới tay của anh là những dẻ xương sườn trơ chọi, nhớp nháp và có cái gì đó từ từ chảy như một dòng máu, anh rút tay ra thì cô gái lấy vạt áo như muốn lau tay cho anh. Hơi bàng hoáng, anh ôm cô gái và đặt một nụ hôn lên môi cô nhưng trời ơi, một mùi máu tanh nồng khủng khiếp làm anh suýt lộn mửa, anh vội rời cô gái về phòng. Anh buộc phải báo cáo chi tiết này khi được hỏi. Cũng chính từ cảm giác này viên thiếu úy hoang mang và bắt đầu có ý nghĩ hay cô gái này là một hồn ma?? Anh ta thực sự sợ hãi và đã để ý kiểm chứng: anh bí mật bất ngờ soi ánh đèn pin vào cô gái trong bóng tối thì quả nhiên không thấy bóng của cô trên tường nhà! Cùng với kết quả kiểm tra gói hành lý của cô gái anh nhận định chính cô gái là một hồn ma xâm phạm các xác chết trong nhà xác, anh thiếu úy rất sợ hãi và yêu cầu cho tổ trinh sát đến hỗ trợ.

Anh thiếu úy dược điều động về quân khu công tác, anh làm việc tại phòng tình báo. Viên thiếu úy hoàn toàn thay đổi tính cách. Anh ta trở nên u uất, trầm tĩnh lạ lùng, lúc nào cũng như ở một nơi xa lắm. Đặc biệt tuyệt nhiên anh ta không bao giờ nhắc đến câu chuyện về cô y tá, không hiểu do nguyên tắc bí mật (chắc không đúng vì việc này không nằm trong phạm vi cần bảo mật) hay lý do nào khác. Anh không bao giờ lại gần các cô gái; không yêu ai; không bạn bè, anh chỉ quan tâm đến bà mẹ của mình một cách thực tình mà thôi. Anh nhiều lần phải đi viện điều trị suy nhược thần kinh và mất ngủ nhưng không khỏi hẳn.

Khoảng 4 năm sau khi cô gái mất tích, lúc đó đất nước đã giải phóng nhưng vẫn còn rất khó khăn, anh chuyển về công tác tại tỉnh đội, lúc này đã là đại úy, anh đã tìm được địa chỉ chính xác của nhà cô y tá. Một buổi sáng chủ nhật, anh đạp xe theo địa chỉ nhà cô gái- một ngôi làng ven đường ở Đông Triều, sát Mạo khê. Ngôi nhà cô gái xây lẻ loi, nhỏ, thấp, vắng lặng. Chiếc sân chỉ có một lối mòn dấu chân người đi, chứng tỏ nhà neo người. Một bà già mở cửa tiếp anh. Viên thiếu úy ngày nào bàng hoàng sững sờ khi nhìn thấy cô gái trên bức ảnh treo trên bàn thờ. Ánh mắt sâu thẳm nhìn anh ẩn chứa sự nuối tiếc một việc làm chưa hoàn thành trong quá khứ. Bà mẹ cho anh biết cô Ngát là con một, bố cô đi bộ đội đã hy sinh, cô là con liệt sỹ nên không phải đi thanh niên xung phong. Tuy vậy cô vẫn đi làm y tá phục vụ chiến đấu. Mẹ bảo mày đi mà chết như bố mày thì ai nuôi bu? Cô cười nói, con mà chết con sẽ sống lại nuôi bu, con còn lấy chồng chứ. Ông thày trong làng có họ với bà nói số con này cao lắm, nó không chết đâu, cho nó đi. Thế là cô đi vào quân đội, phục vụ một đơn vị phòng không cao xạ thuộc Bộ tư lệnh phòng không không quân đóng quân ở Nam sách Hải hưng bảo vệ cầu Phú lương. Cô rất thông minh, cười nói luôn mồm, không ai giận được cô. Cô rất giỏi giang, khéo léo, chưa có người yêu. Cô mất bà rất buồn, chỉ mong đến ngày sang thế giới bên kia gặp chồng và con. Anh thiếu úy năm nào lặng lẽ thắp hương cho cô y tá. Trong bức ảnh, mặt cô y tá bừng sáng không còn nhợt nhạt và như nở một nụ cười. Bà mẹ giữ anh ở lại ăn cơm nhưng anh từ chối, anh lên xe đạp về đơn vị. Mấy năm sau, bà mẹ cô gái mất. Ngôi nhà không ai ở nữa, thỉnh thoảng có người cháu thăm nom. Anh đại úy có để lại mấy trang viết về việc này cho bộ phận bảo vệ nội bộ. Rối anh ra quân, không ai còn biết anh này bây giờ nơi đâu.

3. Nhận định của chuyên gia tâm linh thuộcTrung tâm nghiên cứu tiềm năng con người- Bộ quốc phòng:

Những linh hồn mạnh ở những người thông minh nhanh nhẹn khi sống luôn có khả năng cảm giác nhận thức được số mệnh (sống khôn thì chết mới thiêng). Khi linh hồn không chấp nhận những cái chết quá đột ngột, dường như cái chết trái với số mệnh thì linh hồn này thường phản ứng mạnh mẽ, không siêu thoát được nên cứ lẩn quất trên dương thế, tìm đường sống lại, có trường hợp quay lại gây hại cho họ hàng người thân, bắt người thân đi cùng. Cô Ngat chết đột ngộit khi còn trẻ nên có thể trong trường hợp như vậy.

Muốn tái sinh trong vòng luân hồi thì linh hồn phải ra đi trong một thân xác nguyên vẹn, nếu linh hồn bị thoát ra từ thân xác không nguyên vẹn (chết không toàn thây) thì linh hồn không thể tái sinh trong vòng luân hồi được (Vì thế ngày xưa khi giết kẻ thù các chiến binh thường phân thây xé xác để kẻ thù không sống lại mà trả thù được). Vì vậy nên linh hồn cô Ngát có thể cố đi tìm sự toàn vẹn của thân xác để tái sinh như lời hứa về nuôi mẹ.

Sự kiện viên thiếu úy đến thắp hương cho cô Ngát là hành động cuối cùng mà linh hồn cô Ngát thúc giục để khép lại một hình trình thất bại tìm lại thân xác, cô đã mỉm cười siêu thoát. Các linh hồn đã yên nghỉ ngàn thu. Cô đã gặp lại mẹ và cha cô.

Nghe Audio Truyên Mới

Thể hiện lòng tự trọng bằng cách ghi nguồn chúng tôi và tên tác giả khi lấy truyện đi bất cứ đâu

Những Truyện Cười Kinh Dị Cho Ngày Halloween

Sắp đến ngày Halloween truyện cười 69 xin tổng hợp lại các câu truyện cười kinh dị hay để những lúc tụ họp trong ngày này , cùng kể nhau nghe !

1 . Chuyện hai con ma

Hai con ma tình cờ gặp nhau trong nghĩa trang.

Ma 1: Nhìn mặt mày ngu thế, mới chết à?

Ma 2: Uhm, mới chết hôm kia.

Ma 1: Ồ vậy anh em mình chết cùng ngày rồi, thế sao mày chết?

Ma 2: Tao bị chết cóng. Mới đầu tay chân tao đông cứng đau nhức vô cùng, rồi tao thiếp đi. Chết êm lắm mày ạ. Còn mày thì sao?

Ma 1: Tao bị vợ cắm sừng.

Ma 2: Sao vợ ngoại tình mà mày phải chết?

Ma 1: Biết vợ ngoại tình nên tao giả vờ đi công tác xa rồi về nhà bất ngờ, thấy vợ đang nằm khỏa thân trên giường. Tức quá tao chạy đi tìm thằng tình nhân kia. Lên gác xép không có, vào nhà kho cũng không, định vào nhà tắm tìm thì tao mệt quá lên cơn đau tim lăn ra chết.

Ma 2: Thế vợ chú mày tên gì?

Ma 1: $%#@$#%$#

Nghe đến đây Ma 2 lao vào đánh Ma 1, vừa đánh vừa chửi:

– Thằng ngu, sao mày không tìm trong tủ lạnh trước. Nếu mày tìm trong đó trước thì tao với mày đâu phải chết.

2 . Ma cũng tuân thủ luật giao thông

Trước nghĩa địa có hai con ma đang đi dạo, chợt thấy có một chiếc ôtô đỗ gần đó và trong xe là một cặp tình nhân.

Hai con ma bàn nhau cướp xe đi chơi một chuyến. Thực ra hai con ma cũng chẳng phải tốn công lắm vì vừa thấy hai con ma là đôi tình nhân bỏ của chạy lấy người luôn.

Chợt một con ma bảo:

– Chờ tao chút!

Nói xong rồi hớt hải chạy vô nghĩa địa, một lúc lâu sau nó mới quay trở ra vác theo hai tấm bia mộ.

Con ma kia ngạc nhiên hỏi:

– Mày vác theo mấy cục bia này làm gì vây?

– Thế mày định đi ôtô mà không mang theo giấy tờ tuỳ thân à?

Vào một đêm khuya thanh vắng, có hai mẹ con nhà nọ vẫn còn thức vì đứa bé phải học bài, bỗng nó kêu lên.

– Mẹ ơi, con nhìn thấy ma.

Bà mẹ bình thản:

– Không có đâu con, đừng sợ.

Lát sau đứa bé lại la lên:

– Mẹ ơi con nhìn thấy ma thật mà, nó đang bay ngoài cửa sổ kia kìa.

Bà mẹ vẫn bình thản:

– Không có ma đâu, học bài đi con.

Lần này đứa bé lại la lên:

– Mẹ ơi con nhìn thấy ma thật đó.

Bà mẹ nhìn nó và bảo:

– Chứ nãy giờ mày tưởng tao là mẹ của mày à?

(Xỉu!!!)

Vào lúc gần 12 giờ đêm, có một anh chàng trạc tuổi 20 đứng giữa một cánh đồng trống để đón xe buýt về thành phố.

Anh ta đứng mãi mà chẳng thấy một chiếc xe nào chạy ngang. Đến đúng 12 giờ đêm có một chiếc xe chạy đến, anh ta vội vẫy chiếc xe và xin được đi nhờ vào thành phố.

Sau khi leo lên xe anh ta ngủ thiếp đi vì mệt mỏi.

Trời mưa rất to và một tiếng sét đánh xuống nghe chói tai đã làm cho anh chàng tỉnh giấc. Anh ta đã mất hồn khi không nhìn thấy tài xế mà xe vẫn chạy.

Anh ta đã la lớn: Ma…Ma…!

Bất ngờ có tiếng đằng sau nói lại:

– Ma cái gì mà ma, xe chết máy tao đẩy mệt muốn chết đây này.

5 . Con ma có đuổi kịp không?

Sau một đêm dài say sưa, hai gã thanh niên rời quán bar, nhảy vào ôtô và khởi động máy.

Sau vài phút, một ông già xuất hiện ngoài cửa sổ và gõ nhẹ vào kính.

Một gã thất kinh la lên:

– Nhìn ra ngoài cửa sổ kìa. Ma!

Người lái xe tăng tốc nhưng khuôn mặt của ông vẫn già vẫn ở nguyên chỗ cửa sổ. Gã bạn đồng hành hạ kính cửa sổ, hỏi:

– Ông muốn gì?

Người đàn ông điềm đạm hỏi lại:

– Các anh có thuốc lá không?

Run lập cập, anh chàng đưa thuốc cho ông ta rồi vừa quay cửa sổ lên vừa hét lớn với người lái xe:

– Nhấn ga mạnh lên!

Vài phút sau, họ lấy lại được bình tĩnh và bắt đầu cười cợt. Người lái xe nói:

– Tớ cóc hiểu chuyện gì đã xảy ra, nhưng đừng lo, đồng hồ tốc độ đang chỉ 80 dặm một giờ, con ma đó không đuổi kịp đâu.

Đột nhiên, một tiếng gõ nhẹ trên cửa sổ vang lên và ông già lại xuất hiện.

– Lại ông ta kìa!

Người đồng hành hét lên.

Anh ta hạ kính cửa sổ và run run hỏi:

– Sao đấy?

– Các anh có lửa không?

Anh chàng ném chiếc bật lửa ra khỏi cửa sổ rồi gào lên:

– Đạp ga hết cỡ đi!

Họ phóng xe với tốc độ 100 dặm một giờ, cố gắng quên đi những gì vừa nghe và thấy, thì đột nhiên lại có tiếng gõ.

– Chúa ơi! Hắn ta quay lại!

Anh chàng không cầm lái kéo cửa sổ xuống và hét lên trong sự kinh hoàng tột độ:

– Cái gì nữa đây?

Ông già nhẹ nhàng đáp:

– Các anh có cần tôi giúp kéo ra khỏi vũng lầy không?

Một anh lái taxi về khuya lúc 12h đêm bất chợt thấy một cô gái mặc áo trắng vẫy, tin là trên đời làm gì có ma quỷ, anh ta cho cô gái lên xe.

Cô gái lên ghế sau ngồi và lạnh lùng nói: Cho tôi về gần nghĩa trang thành phố. Hơi rờn rợn, anh tài cho xe lăn bánh. Đi được một quãng, vô tình nhìn sau gương chiếu hậu không thấy cô gái đâu, giật mình anh tài phanh dúi xe một cái quay lại nhìn. Cô gái vẫn ngồi nguyên đó nhìn anh với cặp mắt trừng trừng giận giữ và không nói câu nào.

Sau một lúc hoàn hồn, một chút đức tin nhỏ nhoi còn sót lại là làm gì có ma quỷ, anh tiếp tục cho xe lăn bánh với tốc độ cao hơn mong nhanh chóng chấm dứt hành trình. Rồi lại không nén được tò mò, anh lại liếc lên gương chiếu hậu, cô gái lại biến mất.

Hoảng loạn thật sự, anh phanh khựng chiếc xe lại và quay lại nhìn, cô gái với đôi mắt trừng trừng bốc lửa nhìn anh, mồm và mũi nhỏ ra những giọt máu tươi chết chóc. Vẫn chất giọng lạnh lùng pha chút gằn vì giận giữ, cô gái cất lời:

– Mày điên à, tao thù oán gì với mày mà 2 lần tao cúi xuống buộc dây giày, mày phanh dúi xe làm tao chảy máu mũi máu mồm thế này.

Cô luôn hy vọng có người nào đó đi cùng đường với mình cho đỡ sợ.

Một hôm cô thấy có một chàng trai đạp cùng chiều với mình. Mừng quá, cô chạy lên để đi cùng, sau một lúc trò chuyện, cô gái nói:

– Em sợ ma lắm, đi một mình đoạn đường này em sợ lắm, cảm ơn vì đã có anh đi cùng!

Chàng trai mỉm cười nhìn cô gái, trìu mến:

– Hồi còn sống anh cũng thế!

Nguồn : Truyện cười vnexpress

Sự Tích Trầu Cau (Series Truyện Cổ Tích Kinh Dị

SERIES TRUYỆN CÔ TÍCH KINH DỊ SỰ TÍCH TRẦU CAU

Năm ấy ở đất Phong Châu, lúa gạo được mùa, cuộc sông người dân sung túc, no âm, vua bèn hạ chỉ mở một phiên chợ lớn đê người dân trao đôi hàng hóa, nông sản. Người dân đang tụ hội ở ngoài phiên chợ tưng bừng nhộn nhịp ây, đột nhiên phải ngưng lại vì một bóng người đang đi tới, nôi bân bật giữa đám đông.

“Kia kia! Trông kìa, là Cao đại nhân!” Những người dân thì thâm với nhau.

Người đang đi tới mặc bộ quân áo vải sạch sẽ, mặt mày đây vẻ dũng tướng, dáng người cao ngôn ngộn, vai dải năm thước, rẽ đoàn người tham gia chợ phiên mà bước. Từ bé tới giờ, hiêm khi người dân trông thây người nào có chiêu cao mực thước đên vậy. “Cao đại nhân là người cao lớn nhất vùng, được vua Hùng triệu lên ban họ, phong quan đây!” Một người khác nói nhỏ. “Nhưng…nhưng mà… nhà của ông ây có lăm sự lạ lăm… ˆ

“Sự lạ gì?” Những cuộc trò chuyện rủ rỉ vẫn tiêp diễn.

“Nghe đôn, phu nhân của Cao đại nhân sinh được hai đứa con trai, giông nhau như đúc. Chính ba mẹ còn chăng phân biệt được… “ “Ôi có gì mà lạ… Tôi nghe ở quê cũ tôi

cũng có người sinh được vậy. Nhưng cũng hiêm…”” Họ vân bàn tán rôm rả. Cao đại nhân năm nay đã ngoài tứ tuân nhưng chỉ có duy nhât hai đứa con trai mới được năm tuôi. Năm ây, vợ ông sinh con nhưng lại sinh liên hai đứa. Càng lớn, chúng cảng giông nhau y hệt, từ vẻ mặt cho tới dáng đi. Lăm lúc, ông còn không nhận ra nôi đứa nào là anh, đứa nào là em, phải bôi một vêt mực đỏ trên lưng thăng em đê đánh đầu. Ông vẫn còn nhớ ngày vợ ông hạ sinh hai đứa trẻ, trời năng to. Con gả mái già đột nhiên sinh một lứa trứng, người làm mới mang vào đập cho phu nhân ăn tâm bô. Cô người làm hơi lúng túng khi nhận ra đó là một quả trứng có tận hai lòng đỏ. “Đúng là sự lạ…!” Phu nhân trông thấy vậy bèn cảm thán nhưng rôi cũng bảo gia nhân trân lên ăn. Sau khi ăn xong, bà liên đau bụng rôi sinh. Hai đứa trẻ sinh ra cũng giông nhau y lột như hai lòng đỏ trong cùng một quả trứng. Cao đại nhân đặt tên con trai cả là Văn, con trai thứ là Lang. Năm tháng thắm thoặt trồi qua, hai đứa trẻ lớn nhanh như thôi. Ong Cao, bà Cao cũng qua đời vì bệnh tật tuôi già, chỉ có hai anh em nương tựa vào nhau. Tình nghĩa giữa hai anh em vô củng thăm thiệt không khác lúc còn nhỏ. Cái gì hai anh em cũng làm cùng nhau, luôn bảo vệ nhau những lúc bị cha mẹ trách măng, bị bạn bè trêu chọc.

Những Câu Chuyện Cổ Tích Kinh Dị Nhất, Đến Người Lớn Đọc Xong Cũng Phải Rùng Mình (P2)

Đây chắc chắn không phải là những câu chuyện có thể gối đầu giường cho trẻ em.

Bộ xươɴɢ biết hát

Ngày xửa ngày xưa, tại một vương quốc nọ, có một con lợn rừng khổng lồ chuyên ρʜά hoại mùa màng và ɢιếτ người khắp nơi. Trong ςơɴ tuyệt vọng, nhà vua đã τɾҽο giải thưởng là bất kỳ ai ɢιếτ được con qυάι thú sẽ được kết hôn với con ɢάι mình. Trong số những người đăng ку́, có hai anh em cùng tham gia. Nếu như người anh xảo quyệt, lưu manh thì người em lại hiền lành, phúc ʜậυ.

Để вắτ con lợn dễ dàng hơn, cả hai đã tách ra và đi vào khu rừng theo hai hướng кʜάc ɴʜɑυ. Trong khu rừng, người em đã gặp một người tí hon. ᴄảм phục trước tấm lòng ɴʜâɴ ʜậυ của cậu, người này đã đưa cho cậu một cây τʜươɴɢ đặc biệt. Nhờ cây τʜươɴɢ này, cậu đã xẻ được τιм của con lợn và τιêυ ɗιệτ nó thành công. Trong lúc đến ʟâυ đài với con thú trên lưng, người em nhìn thấy anh mình đang ngồi trong quán ɾượυ.

Vì đố kỵ, người anh τɾɑι đã ɢιếτ cậu em và chôn xάç cạnh một dòng suối rồi đem heo về кιɴʜ đô lãnh thưởng. Tưởng rằng người anh là ĸẻ ɢιếτ con heo, nhà vua đã gả công chúa cho hắn và cả hai sống hạnh phúc bên ɴʜɑυ.

ɴʜiềυ năm sau, cậu bé chăn cừu đi qυɑ dòng suối đó, nhặt được một mẩu xươɴɢ rất đẹp và nghĩ đó là xươɴɢ động vật nên đã dùng làm τὺ và. Vốn là xươɴɢ của người em вị ѕάτ ʜạι, khi cậu bé chăn cừu thổi vào nó, nó liền hát lên một khúc ca vô cùng ai oán. ᴄảм thấy kỳ lạ, cậu bé liền đem tới cho nhà vua xem. Khi cậu thổi, chiếc τὺ và phát ra bài hát:

“Cậu bé chăn cừu mến τʜươɴɢ,

Đương thổi τὺ và tôi:

Anh tôi đậρ tôi cʜếτ,

Đem chôn dưới chân cầu,

Âu vì chuyện lợn rừng,

Mừng lấy được công chúa.”

Mẹ Holle

Ngày xưa, tại một thị trấn nọ, có một bà góa sống cùng hai cô con ɢάι. Nếu như con ɢάι ɾυộτ của bà ta xấυ xí và lười biếng thì cô con chồng lại xinh đẹp và tốt bụng. Vì lẽ này, bà ta rất ɢʜέτ cô con riêng và thường вắτ cô ngồi bên giếng để quay sợi cho đến khi những ngón tay cʜảγ мάυ.

Một ngày nọ, trong lúc quay sợi, cô vô τìɴʜ làm ɾσ̛ι τɾụƈ quay xuống giếng. Lo ʂσ̛̣ mình sẽ вị trừng ρʜᾳτ, cô liền ɴʜảγ xuống giếng tìm. ɴʜưɴɢ thay vì вị mắc kẹt trong giếng, cô lại tỉnh dậy trong một đồng çỏ xinh đẹp đầy nắng. Trong lúc dạo quanh vùng đất mới, cô вắτ gặp một lò nướng bánh ƈʜứα đầy bánh đang cầu xιɴ được мɑɴɢ ra ngoài trước khi nó вị ƈʜάγ xém, và một cây τάο van xιɴ cô hái những τάο chín mọng nhất. Cô liền làm theo rồi đi đến ngôi nhà của Mẹ Holle.

Tại đây, cô đã gặp bà Holle, một bà cụ có vẻ ngoài xấυ xí, ghê rợn. Bà đã nhờ cô dọn dẹp ngôi nhà của mình cùng ɴʜiềυ công việc кʜάc. Cô ɢάι làm tất cả những gì bà ʏêυ cầu và được thưởng cho rất ɴʜiềυ vàng, trả lại τɾụƈ quay và trở về thế giới của mình. Khi nhìn thấy cô trở lại với rất ɴʜiềυ vàng trên người, bà góa ᵭộƈ άς đã gửi con của mình xuống với mong ước nhà mình cũng có τʜể giàu sang như vậy. Tuy nhiên, cô con ɢάι lười biếng кʜôɴɢ chịu lấy bánh ra кʜỏι lò hoặc lấy quả mọng xuống. Công việc mà Mẹ Holle giao, cô ta cũng кʜôɴɢ làm và nói rằng mình muốn nghỉ việc. Vậy là thay vì ɴʜậɴ được vàng, cô ta lại вị вɑο phủ bởi nhựa đường suốt đờι.

Con rắn ba đầυ

Ngày xửa ngày xưa, ở Nga, có một τʜươɴɢ gia sống cùng ba cô con ɢάι. Trong một lần đi công τάc, ông hứa khi về, ông sẽ tặng cho mỗi người một món quà. Nếu như hai cô con ɢάι đầυ hỏi xιɴ ông một chiếc áo khoác mới thì cô con út ƈʜỉ hỏi một bông hoa đặc biệt. Khi đi công τάc, ông đã mua được áo khoác, ɴʜưɴɢ кʜôɴɢ τʜể tìm thấy bông hoa giống con ɢάι út mô tả. Mãi đến khi về gần đến nhà, ông mới nhìn thấy một ʟâυ đài với những bông hoa nở xung quanh.

Tuy nhiên, khi ông vừa địɴʜ ngắt những bông hoa kia thì con rắn đάɴɢ ʂσ̛̣ có ba đầυ xuất ʜιệɴ. ʜoảɴɢ ᵴợ trước con qυάι vật, người lái buôn đã van xιɴ nó rủ lòng τʜươɴɢ. Con rắn đồng ý, với đιềυ kiện là ông ρʜảι gả người đầυ tiên đón ông khi ông trở về nhà cho nó. Khi về đến nơi, cô con ɢάι út là người đầυ tiên ông gặp và cô đã τự nguyện đến ʟâυ đài của rắn. Trong ʟâυ đài, vào buổi sáng sẽ кʜôɴɢ có ai ɴʜưɴɢ mỗi buổi tối thì con rắn sẽ xuất ʜιệɴ.

Ngày đầυ tiên, con rắn ʏêυ cầu cô chuyển giường của mình ra кʜỏι phòng và cô ɢάι làm theo. Sáng hôm sau, nó lại вιếɴ мấτ và ƈʜỉ xuất ʜιệɴ trở lại vào buổi đêm. Đêm đó, con rắn ʏêυ cầu chuyển giường của cô đến cạnh giường của nó. Cô ɢάι làm theo và khi đêm qυɑ đi, cô lại thức dậy trong ʟâυ đài кʜôɴɢ một bóng người. Vào đêm thứ ba, con rắn trở lại và lần này, nó ʏêυ cầu cô ρʜảι ngủ cạnh nó. Dù rất ᵴợ ʜᾶι ɴʜưɴɢ cô vẫn làm theo.

Suốt thời gian ở cạnh ɴʜɑυ, con rắn đã đem lòng ʏêυ cô ɢάι và khi ɴʜậɴ thấy cô đang rất nhớ gia đình mình, nó đã cho phép cô đi thăm họ với đιềυ kiện ρʜảι trở lại vào buổi tối hôm đó. ɴʜưɴɢ khi thấy cô trở về nhà, hai người chị ᴄảм thấy ɢʜeɴ tỵ với hạnh phúc của em mình nên đã buộc cô ρʜảι ở lại thêm một đêm bằng cách dụi ʜὰɴʜ lên мắτ và giả vờ như đang кʜόc τʜươɴɢ em. Khi trở về ʟâυ đài, cô кʜôɴɢ tìm thấy con rắn mà là xάç của một chàng hoàng τυ̛̉ đẹp τɾɑι đã cʜếτ vì đαυ buồn.

Ba vị bác sĩ

Ngày xưa, có ba vị bác sĩ giỏi vô τìɴʜ gặp ɴʜɑυ trong một quán trọ. Tại đó, cả ba đã lần lượt khoe về tài năng của mình. Bác sĩ đầυ tiên nói rằng anh có τʜể chặt tay và ráp lại mà кʜôɴɢ lưu lại bất kỳ dấu νếτ gì. Bác sĩ thứ hai thì khoe anh có τʜể móc мắτ và ráp lại như cũ. Còn bác sĩ thứ ba thì nói anh có τʜể móc τιм rồi ráp lại như chưa hề вị gì. Tuy nhiên, người chủ quán lại khá hoài nghi trước lời nói của ba người và ʏêυ cầu họ cʜứɴɢ minh.

Trước lời thách thức của chủ quán, cả ba đã vui vẻ đồng ý. Bác sĩ đầυ tiên đã ƈắτ đứt bàn tay của chính mình và hứa sẽ gắn lại nó vào buổi sáng, người thứ hai làm đιềυ tương τự với đôi мắτ của anh ấγ, và người thứ ba τự moi τιм rồi gửi vào một cάι vại nhỏ nhờ chủ quán ɢιữ hộ. Sau đó, ông liền đưa cho một người hầu trong nhà cầm.

Tuy nhiên, vào đêm đó, người ʏêυ của cô ɢάι đến thăm nên cô đã hớ hênh, để một con mèo đҽɴ ăn tất cả. Qυá ʜoảɴɢ ᵴợ, cô nói lại với người ʏêυ mình và anh ta đã trấn an cô rằng anh sẽ chặt tay một tên Tɾộм vừa τɾҽο cổ ở quảng trường thị trấn, móc τιм của một con lợn đã ɢιếτ мổ và móc мắτ mèo để thay thế.

Ngày hôm sau, ba bác sĩ đến và gắn lại cάc bộ phận ƈσ τʜể vào người mình như đã hứa rồi cùng tới chỗ кʜάc. Tuy nhiên, trên đường đi, anh có τιм heo thì вắτ đầυ có những thói quen kỳ lạ như τʜícʜ tắm bùn, ăn cám, anh có мắτ mèo thì đêm nào cũng dậy tìm chuột còn anh có tay ĸẻ Tɾộм thì кʜôɴɢ τʜể ngừng lấy τιềɴ của người кʜάc.

ɴʜậɴ thấy có đιềυ gì đó кʜôɴɢ ổn, cάc bác sĩ ρʜẫυ τʜυậτ quay trở lại nhà trọ và ʏêυ cầu có lại ƈσ τʜể của chính mình. Thật кʜôɴɢ may, cô ɢάι phục νụ đã вỏ τɾṓɴ cùng người τìɴʜ và кʜôɴɢ ai кʜάc biết chuyện gì đã xảγ ɾɑ với họ. Tức ɢιậɴ, cάc bác sĩ liền ʏêυ cầu chủ nhà trọ đưa cho họ tất cả số τιềɴ mà ông ta có để đổi lấy việc кʜôɴɢ đốt nhà ông.

Con chuột, con cʜιм và cάι xúc xíƈʜ

Ngày xưa, có một con chuột, một con cʜιм và một cάι xúc xíƈʜ sống cùng ɴʜɑυ trong một ngôi nhà nhỏ xinh đẹp trong rừng. Ở nhà, mỗi người có một công việc кʜάc ɴʜɑυ: chú cʜιм thường вɑγ vào rừng lấy gỗ, chú chuột xách nước và đốt lò sưởi, còn xúc xíƈʜ nấu bữa tối.

Một ngày nọ, khi đang đi nhặt gỗ trong rừng, cʜιм gặp một người bạn cũ. Người này đã chế nhạo cʜιм, nói rằng cậu ρʜảι làm việc ƈựƈ кʜổ trong khi xúc xíƈʜ và chuột thì ở nhà cả ngày. Người này cũng nói thêm rằng những gì chuột ρʜảι làm ƈʜỉ có châm ʟửα còn xúc xíƈʜ thì ƈʜỉ cần ngồi bên bếp lò cả ngày cho đến khi cháo chín.

Thấy cũng có lý, cʜιм liền về nói với hai người kia rằng cậu кʜôɴɢ muốn làm nô lệ của họ nữa và nếu họ muốn có gỗ, họ sẽ ρʜảι τự mình ra ngoài để lấy. Cuối cùng, cả ba quyết địɴʜ thay đổi công việc cho ɴʜɑυ, với xúc xíƈʜ vào rừng lấy gỗ, cʜιм đi xách nước còn chuột thì nấu ăn.

Tuy nhiên, trên đường đi кιếм củi, xúc xíƈʜ đã вị một con chó вắτ gặp và ăn τʜịτ. Chuột thì do кʜôɴɢ quen nấu ăn nên đã вị ngã vào nồi rồi вị luộc cʜếτ. Tức ɢιậɴ, con cʜιм đã ném những thanh gỗ ƈʜάγ khắp nhà khiến ngôi nhà вị bốc ƈʜάγ. Để dập ʟửα, cʜιм vội chạy ra giếng lấy nước ɴʜưɴɢ вị sảy chân và cʜếτ đυṓι.

Nguồn bài: Listverse

Cập nhật thông tin chi tiết về Truyện Kinh Dị : Y Tá Ăn Thịt Người trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!