Xu Hướng 6/2023 # Truyện Cười Tiếu Lâm: Kiện Ruồi. # Top 15 View | Kovit.edu.vn

Xu Hướng 6/2023 # Truyện Cười Tiếu Lâm: Kiện Ruồi. # Top 15 View

Bạn đang xem bài viết Truyện Cười Tiếu Lâm: Kiện Ruồi. được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Truyện cười tiếu lâm: Kiện ruồi.

Truyện cười tiếu lâm: Kiện ruồi.

Có một anh thật thà chất phác, nhiều khi thật thà chất phác đến nỗi ngớ ngẩn. Năm nọ đến bữa giỗ cha, anh ta mua thịt, gạo nếp về làm cỗ cúng. Mâm cỗ vừa đặt lên bàn thờ, nén hương chưa kịp thắp thì mấy con ruồi láo xược đã dám bậu lên bát nọ, đĩa kia rồi. Anh ta cho là bầy ruồi vô phép, liền làm đơn đến cửa quan kiện..

Nghe anh ta phân xử đầu đuôi, quan phán:– Từ nay hễ thấy ruồi đậu ta cho phép mày đập.Nào ngờ, quan vừa xong, một con ruồi từ đâu bay tới, đậu giữa mặt quan.Anh nông dân giang thẳng cánh tay nhè mặt quan “bốp”. Bị tát một cái như trời giáng, quan tức quá mà không làm gì được.

Truyện cười tiếu lâm: Kiện ruồi.

Truyện cười vỡ bụng: Đắp chăn.

Một anh đi ở cho một lão nhà giàu, lão ta hẹn sau mười năm sẽ trả tiền công cho về mà làm ăn. Ðến kì hạn, lão nhà giàu muốn quịt, bèn đưa ra một cái chăn vừa ngắn vừa hẹp, bảo:

– Anh phải làm sao đắp cái chăn này cho vừa người tôi thì tôi trả tiền công cho, bằng không thì một là anh về, hai là ở thêm mười năm nữa, sau đó tôi trả công cả hai mươi năm cho anh luôn thể.

Nói xong, lão nhà giàu nằm thẳng chẳng ra giữa giường. Người lão rất dài, mà cái chăn thì rất ngắn, nên anh kia cố đắp mãi không xong, đắp được đằng đầu lại hụt mất đằng chân. Chợt nghĩ ra một mẹo, anh ta cầm chăn đắp từ trên đầu lão đắp xuống quá đầu gối, rồi lấy gậy vụt tới tấp vào hai ống chân lão. Lão đau quá co rụt ngay chân lại. Thế là cái chăn đắp lên người lão vừa khéo.

Truyện Tiếu Lâm Cười Ra Nước Mắt Số 21

Truyện cười hay và hài hước nhất

21. Anh hùn. Tương ngộ

[Bộ Những Truyện Cười Hay, Truyện Tiếu Lâm An Nam]

Có một anh rất làm biếng, không làm ăn gì cả. Đói cũng chẳng buồn đi ăn mày mà ăn; đến nằm ngửa ở dưới gốc cây sung, há mồm ra, đợi cho quả sung chín rơi vào mồm mà ăn. Nằm mãi cũng chẳng thấy quả nào rơi vào mồm cả. Bụng thì đói, nhưng mà lười, chẳng muốn thò tay nhặt những quả sung rơi ở bên cạnh mình.Đến sau đói quá, thấy có một anh ở đâu lững thững đi qua đấy. Anh làm biếng ta mới gọi mà bảo rằng:– Nhờ anh bỏ hộ quả sung vào mồm cho tôi.Chẳng ngờ anh kia cũng là một phường lười: lại gần lấy chân quặp quả sung bỏ vào mồm cho anh nọ, chứ cũng chẳng buồn cúi xuống.Anh lười nọ thấy thế, tức mình, mới chửi rằng:– Đ… mẹ cái đồ làm biếng ở đâu ấy ạ!

22. Anh vô tâm

Có một anh tính hay quên, chẳng làm ăn gì được cả. Vợ nó mới bảo rằng:– Bây giờ không có lẽ lại cứ ngồi đó mà ăn không được. Phải tìm nghề nghiệp gì làm ăn, chẳng có thì đi lên rừng đẵn củi về để thổi, cũng đỡ khỏi mất tiền mua. Chứ ai lại ở dưng thế vậy?Anh ta nghe lời vợ, vác dao vào rừng kiếm củi. Lúc đi, vợ nó dặn rằng:– Tính hay quên thì phải giữ gìn cẩn thận con dao, đừng có bỏ mất!Đi đường, anh chàng ta mót đại tiện, xuống ruộng, cắm con dao ở bên cạnh mình, rồi ngồi ỉa. Nhưng mà có cái nón đeo ở sau lưng, lại quên không bỏ ra, cho nên ỉa cả vào nón.Xong rồi, đứng dậy, trông thấy con dao; quên mất là dao của mình, tưởng là dao của ai bỏ quên;mừng lắm, reo lên rằng:– A! a! a! đ… mẹ đứa nào bỏ quên con dao, ông bắt được!Nhảy nhót thế nào đụng phải nón đeo ở sau lưng; ngoảnh cổ lại nhìn, thì thấy nón đầy những cứt;giận lắm, chửi rằng:– Đ… mẹ đứa nào ỉa cả vào nón ông!

23. Dốt có chuôi

Một bác thầy cúng đến cúng cho nhà chủ tên là Nguyễn văn Tròn. thầy cúng dốt, không biết viết chữ“Tròn” thế nào, vòng khuyên một cái “O”.Có người nghịch, lấy bút sổ một nét, thành ra “O”.Đến khi thầy cúng đọc sớ, trông thấy như cái gáo, cứ Nguyễn văn Gáo mà đọc mãi. Chủ nhà bảo:– Không phải, tên tôi là Nguyễn văn Tròn kia mà! thầy cúng ngượng, gắt rằng:– Đứa thổ tả nào mới tra cái chuôi vào đây thế này?

24 . Dương phù, âm trợ

Có một anh, yếu như sên, nhát như cấy, đi thi cử võ, không đỗ. Đến sau nhờ có thần thế, lo chạy, được bổ làm chức Phó Lãnh binh. Khi đi đánh giặc, mới trông thấy hơi bóng giặc, đã cắm đầu, ù té chạy. Giặc đuổi theo, anh ta sợ run, cuống cẳng, chạy không được. Sắp sửa bị quân giặc bắt, bỗng tự nhiên nghe có tiếng bảo rằng: “Có ta giúp đây, đừng sợ!” Anh ta ngoảnh cổ lại nhìn, thì không thấy giặc đâu nữa, mà cũng chẳng thấy ai cả; mới chắp tay, vái rằng:– Không biết ông thần nào anh linh, cứu tôi khỏi chết vậy? Tiếng văng vẳng nói rằng:– Ta là thần Bia đây!– Vậy chứ tôi có công đức gì cảm động đến ngài, mà Ngài cứu tôi? – Ta cứu nhà ngươi là vì rằng: kỳ thi võ mới rồi, nhiều người bắn ta khổ lắm; duy chỉ có một mình nhà ngươi là không nỡ bắn trúng ta thôi, cứ bắn ra ngoài xa cả. Bởi thế cho nên bây giờ ta trả ơn nhà ngươi đấy.

25. Ông thầy chữa mắt

26. thầy đồ với thầy cúng

Xưa có một người đàn bà góa, chồng mới chết, đến tháng bảy, đốt mã cho chồng; đón thầy cúng đến nhà để cúng và mời cả thầy đồ dạy học con lại chơi.Phải anh thầy cúng dốt; thấy ông đồ ở đấy, thì sợ rằng cúng sai, ông ấy bẻ, cho nên cứ chàng màng,giở hết khoa nọ, kinh kia; lần lữa mãi đến tối mịt mới vào cúng, hóa ra cỗ bàn thiu cả.Nguyên ở trong sách cùng, vẫn hay đề trống “Tín chủ Mỗ… ” Chữ “Mỗ” viết đơn, anh thầy cúng trông như cái thẹo. Đến lúc cúng cứ “Tín chủ Nguyễn thị thẹo” mà đọc.Ông thầy biết vậy, nhưng mà cũng không nói gì suốt cả.Cúng vái, ăn cỗ xong, thì đã khuya rồi; ông đồ và thầy cúng không về được phải ngủ ở đấy. Hai thầy nằm ở nhà ngoài; còn mẹ con nhà chủ vào buồng đóng chặt cửa lại. thầy đồ xơi phải cỗ thiu, đêm đến đau bụng, mót ỉa cuống cả lên. Nhưng mà nhà đàn bà hóa, cửa ngõ chận kỹ, lại có chó dữ. thầy đồ ta mót quá, không thể nào nhịn được, phải tính liều: “Không có lẽ mình lại bậy ra ở đây được! Sáng dậy nó biết, thì làm thế nào? Chi bằng tương vào đít thằng thầy cúng, rồi mặc kệ nó!” Mới lại sờ đít anh kia. Chẳng may lại sờ phải mồm nó; thấy râu ria xồm xoàm, chắc là chỗ nọ, vội vàng chụt quần ỉa phứa ngay vào. Cứt thì cứt tháo dạ, toé vung đầy cả mặt anh thầy cúng. Anh ta vùng trở dậy, mồm miệng măt mũi be bét những cứt thối hoăng; giận quá, chu lên, rằng:– Đ… mẹ đứa nào ỉa cả vào mồm ông thế này?Thầy đồ nghĩ bụng rằng: “Chỉ có mình với nó ở đây thôi. Dẫu mình chối cũng không được! Mà chẵng có lẽ mình lại cứ im! thôi thì ông cũng liều với mày!” Mới lên tiếng rằng:– Ông ỉa đấy!– Làm sao mày lại ỉa vào mồm ông?– Sao ban tối mầy dám đọc tên mẹ học trò ông là Nguyễn thị thẹo? Bây giờ ông ỉa vào mồm mầy đấy, để từ rày cho mày chừa!

27. Nói khoác, gặp thời

28.Thằng bé ngu tối

29. Ăn nói khoan thai

31. Kém gì Lý Bạch

32. Phải mắng oan

Hai vợ chồng trẻ, đương độ thanh xuân. Một đêm, gió mát trăng trong, chồng hỏi nhỏ vợ rằng:– Những lúc đấy muốn thì làm thế nào cho đây biết được?– Hễ lúc nào đỏ mặt lên là chính lúc ấy đương.. Anh chồng biết vậy.Đến hôm giỗ bố, vợ phải chui đầu vào bếp, hì hục làm cỗ cả ngày, hóa ra mặt đỏ như quả gấc chín. Khi cỗ làm xong, đệ lên giường thờ cúng; chồng đương khúm núm qùy khấn ở trước bàn, bỗng đâu vợ lù lù ra.Chồng nhìn thấy mặt vợ đỏ gay, tức quá; tái mét mặt lại, đứng ngay phắt dậy, mắng rằng: “Sao mầy hư thế? Hôm nay là ngày giỗ bố tao, mà mầy cũng không biết nể! Mầy lại nhè giữa lúc tao đương khấn vái, mà mầy… đỏ mặt mầy lên! Đồ quạ mổ ở đâu đấy a!”

33. Thằng đầy tớ nỡm

Ngày xưa có một bà Huyện đến chơi nhà chị em bạn; có thằng đầy tớ đi theo hầu. Đương ngồi nói chuyện, đông đủ cả mọi người, bà Huyện ta tự nhiên vãi ngay ra một cái rắm.Thằng đầy tớ đứng hầu ở sau lưng, thấy bà mình đánh rắm, phì cười ra. Nhưng mà lúc bấy giờ các bàngồi chơi đấy thì đông, mà đầy tớ đứng hầu chung quanh cũng nhiều, cho nên lộn xộn, không biết rõ là rắm ai.Tuy vậy, bà Huyện cũng ngượng, bẽn lẽn cáo lui ra về; trong bụng căm thằng đầy tớ quá. Muốn chừng như về đến huyện, thì đem băm vằm ngay nó ra được!Thế nhưng mà đi đường, dần dần bà nguôi cơn giận. Cho nên khi về đến dinh, chỉ gọi nó vào nhà trong, mà chửi mắng nó đáo để một hồi, rằng: “Đồ ngu! đồ dại! đồ không ra gì! Mầy như người ta thì mầy nhận là của mầy, có được không! Việc gì mầy lại nhe răng ra mà cười, như con đông sơn vậy? Đồ ăn mày ở đâu ấy a? Bận này bà tha cho, bận sau mà còn thế nữa, thì bà đánh lột xương ra!… ” Rồi đuổi nó: “Bước ngay ra đường kia, nỡm!”Anh nỡm ta sợ mất vía, vội vàng lui ra; xăm xăm chạy một mạch đến nhà kia, nói với đông nhan cả mọi người rằng:– Thưa các Bà, cái rắm bà con đánh ban nãy, là rắm con đấy!…

34 . Khóc chồng

Có một chị, chồng mới chết.Khi người chồng còn sống, cứ mỗi bận đi lại với vợ thì bỏ một hột gạo vào trong cái hũ. Đến lúc chồng chết, chị ta đem hũ ấy ra, đổ gạo vào đấu thì chưa được lưng đấu. Mới ngồi khóc rằng:“Ới anh ơi, là anh ơi! Anh lấy tôi chưa được lưng thưng vực đấu, mà anh đã bỏ tôi anh đi, anh ơi, làanh ơi!…”

35. Ông khách nói mát

Mọi nhà có giỗ, mời khách đến ăn cỗ. Khách đến đông đủ cả rồi, dọn cỗ ra, thiếu mất một đôi đũa. Một người cầm đũa, mời nhau. Còn người khách không có đũa, đứng dậy, bảo người nhà rằng:– Múc cho tôi xin một chậu nước lã.Chủ nhà nghe thấy, chạy lại, hỏi lấy nước lã làm gì. Ông khách nói rằng:– Tôi rửa tay cho sạch để bốc đồ ăn!…

36. Ông già thật thà

37. Vỏ quít dày, móng tay nhọn

Hai ông thầy, một ông thầy bói và một ông thầy thuốc, không biết làm sao mà hằn thù nhau.Một hôm, có mụ đàn bà, chồng ốm, thuốc thang cúng vái làm sao cũng không khỏi, cùng đường, đến nhờ ông thầy bói xem hộ có phương kế nào cứu được chồng chăng.Ông thầy gieo quẻ xong, bảo chị ấy cứ đến xin thuốc ông lang nọ cho chồng uống thì khỏi ngay. Nhưng mà bụng ông thầy muốn xỏ ông lang, mới dặn mụ ấy rằng:– Hễ lại nhà ông lang, thì phải nói ông ấy: “Có phải thật ông là ông lang mà dao cầu mạng nhệnchằng và ô thuốc mốc, không? ” Hỏi thế rồi hãy kể bệnh xin thuốc, thì thuốc mới hay. Mụ ấy xin vâng. Hỏi thăm đến nhà ông thầy thuốc nọ, rồi cũng nói như lời ông thầy bói đã dặn.Ông lang thấy nó hỏi thế thì tức quá, đoán rằng hẳn lại thằng thầy bói xỏ mình đây; cho nên mới hỏi lại mụ nọ rằng có phải ông thầy bói dặn thế không. Mụ nọ bảo phải. Ông lang căm lắm, nhưng mà cứ lẳng lặng bốc thuốc cho mụ ấy. Tay bốc thuốc, bụng nghĩ cách để xỏ lại anh thầy bói kia. Lúc đưa thuốc cho mụ ấy, mới dặn rằng:– Phải bắt cho được một con ruồi ở mép ông thầy bói ấy, mà làm thang thì thuốc này mới nghiệm.Mụ ấy xin vâng; vội vàng trở lại hàng ông thầy bói, ngồi chực xem hễ có con ruồi nào đến đậu mép ông thầy thì bắt. Nhưng mà ngồi đợi mãi cũng chẳng thấy con ruồi nào đến. Nóng ruột quá!. Trời đã chiều rồi, mà chồng thì ốm nằm đợi ở nhà!May làm sao, có hàng bánh rán rao qua. Ông thầy bói ngồi buồn, gọi vào mua ăn; ăn nhồm nhàm, mật dính cả vào râu: Bổng có một con ruồi xanh ở đâu bay lại, đậu ngay vào mép.Mụ kia mới rón rén lại gần, giơ thẳng cánh, vả ông thầy bói một cái “đốp” lòi cả bánh rán ra. Ông thầy bói kêu vỡ làng nước, rằng:“Ông làm gì đứa nào mà đánh ông?”Mụ kia vội vàng nói đầu đuôi cho ông ta nghe, rồi một mạch chạy thẳng về nhà…

38. Thơ cóc

39. Được cả đơn liền kép

Một chị có chồng, phải lòng anh hàng xóm. Một hôm, chồng đi vắng, chị ta đón nhân ngãi về nhà. Đương trò chuyện ở trong màn, sực thấy anh chồng đẩy cửa về, anh nọ vội vàng chui ngay xuống dưới gầm giường còn chị kia thì giả cách đau bụng, kêu lăn kêu lộn ở trong màn, gọi chồng bảo rằng:– Có mau mà giắt tôi ra đường sau đi đồng, không thì chết mất.Chồng vội vàng giắt vợ vào nhà trong. Vào đến nơi, chị nọ làm bộ cố rặn mà nói rằng:– Mầy không ra mau thì chết cả tao liền mầy!Anh kia nghe thấy thế, vội vàng chui ra, chạy về. Chẳng may sân nhà nó lắm rêu, trượt chân, ngã đánh“huỴch” một cái bằng trời giáng.Anh ta lập tức bấu ngay một ít rêu, viên tròn lại, đứng dậy, chạy vào bảo chồng chị kia rằng:– Tôi ở bên nhà, nghe thấy bác gái kêu đau bụng từ sớm đến giờ, mà chưa khỏi. Đây tôi có viên thuốc này hay lắm, đưa sang để cho bác gái uống thử xem có khỏi không.Rồi đưa viên rêu bảo chị kia nhai mà nuốt đi. Chị kia nuốt chưa đến cổ, đã kêu khỏi rồi. Anh chồng không biết lấy gì mà trả ơn anh láng giềng được. Hôm sau bàn với vợ, đi mua một buồng cau non đem sang tạ.

40. Anh chàng lẩn thẩn

Còn tiếp..mời bạn đón đọc những câu chuyện cười ra nước mắt vào các bài đăng sau.

Đọc truyện số 1 đến 20 của bộ truyện này.

Truyện Cười Bò Lăn Bò Lê Tiếu Lâm 81

Truyện cười hay và hài hước nhất

81. quan lớn bồ nhìn82. Cờ ngoài, bài trong83. Chẳng qua vì tiền84. Cha nào, con nấy85. Một đồng cũng không đáng nữa86. Cứt chó khô87. Lấy ngọn cấy thóc, lấy gốc trồng khoai88. Làm biếng hai kiếp89. Một cái lông không muốn mất90. Vẽ mặt mà vay91. Cưỡi ngỗng mà về92. Thuốc nhuộm râu93. Rắm thơm94. Để nó ăn mặn cho nó chết95. Anh ong chị ếch96. Giả nợ miệng97. Điếc đặc98. Tranh hương hỏa99. Xin đừng thả ra, mà hại chúng tôi100. Mặt dày

81. quan lớn bồ nhìn

82. Cờ ngoài, bài trong

Hai anh ngồi đánh cờ chiếu tướng, ăn tiền. Có một anh đứng ngoài, cứ mách bảo hão; nói làm sao, cũng không chịu nghe.Một anh phải nước cờ bí, sắp sửa thua. Anh đứng ngoài cứ chỉ trỏ, mách nước nọ, xui nước kia. Anh bí cờ tức mình, đứng dậy, tát anh mách đánh “đốp” một cái.Anh mách, một tay xoa má, còn một tay cứ chỉ vào bàn cờ mà nói rằng:– Kià, sao không gểnh sĩ, để người ta chiếu tướng, thua bây giờ?..

83. Chẳng qua vì tiền

84 . Cha nào, con nấy

85. Một đồng cũng không đáng nữa

Một ông nhà giàu, không có con trai, chỉ có ba người con gái, kén chọn mãi, được ba rể, cùng nuôi ở trong nhà.Ông ta mới cất một cái nhà ngói lịch sự quá, hoàn công thợ vừa xong, dọn dẹp đến ở.Ngay đêm hôm ấy, rể lớn đi đánh chén say ở đâu về, gọi cửa mãi không được, phát khùng, hai tay đấm cửa mà gào rằng:– Nhà quái gì, cửa như là cửa ngục thế này! Đẩy làm sao cũng không được! Bố vợ nghe thấy, giận lắm; hôm sau bảo với con rể thứ rằng:– Mầy xem nó thế có tệ không! Tao làm cái nhà này tốn kém hàng trăm hàng nghìn, mà nó lại mở mồm nói độc như vậy!Rể thứ thưa rằng:– Cha nói thế, chứ nhà này đem lạy mà bán cho người ta lấy ba trăm, cũng chẳng ai thèm mua! Ông ta tức quá, nói chuyện lại cho con rể út nghe. Rể út đáp rằng:– Anh ấy nói phải đấy, cha ạ! thà rằng cha gọi ai mà bán rẻ lấy vài trăm, còn hơn để đến sau cháy, thì một đồng cũng không đáng nữa.

86. Cứt chó khô

Một anh nhà khá, tính keo bẩn nhất trần đời.Một khi, phải đau nặng, anh ta nhất định không chịu uống thuốc. Vợ lo quá, mới đi mời ông thầy lại xem mạch.Ông thầy bảo rằng:– Khí huyết hư nhược quá, phải dùng nhân sâm mới được. Anh ta lắc đầu, rên rỉ mà nói rằng:– Thôi, chết thì chết, chứ lấy tiền đâu mà mua nhân sâm! Vợ bấm thầy. Thầy biết ý, mới nói dối rằng:– Nếu thế thì có một vị này dùng cũng được. Anh kia hỏi:– Vị gì? Độ bao nhiêu tiền?– Vị cứt chó khô!…

87. Lấy ngọn cấy thóc, lấy gốc trồng khoai

88. Làm biếng hai kiếp

89. Một cái lông không muốn mất

90. Vẽ mặt mà vay

Một anh đi vay, đem giấy chực viết văn tự. Chủ nợ bảo rằng:– Thôi đừng bày đặt văn tự văn khế làm quái gì! Anh cứ vẽ cái mặt anh rõ hệt cho tôi thôi. Anh kia hỏi:– Vẽ làm gì?– Sợ lúc tôi đòi, cái mặt anh nó khác bây giờ chăng!..

91. Cưỡi ngỗng mà về

92. Thuốc nhuộm râu

93. Rắm thơm

94 . Để nó ăn mặn cho nó chết

95. Anh ong chị ếch

96. Giả nợ miệng

97. Điếc đặc

Một anh điếc đến chơi nhà anh em bạn. Chó nhà ấy thấy người lạ đến, sủa mãi; nhưng mà anh ta điếc đặc, không nghe thấy gì cả, chỉ thấy mõm chó hả, mới hỏi chủ nhà rằng:– Con chó nhà bác buồn ngủ hẳn thôi!– Sao bác biết?– Sao nó cứ ngáp hoài mãi thế kia?..

98. Tranh hương hỏa

99. Xin đừng thả ra, mà hại chúng tôi

Một ông già cũng tầm thường, có một đứa con gái, người mảnh khảnh, yếu ớt, đem gả cho một anh hàng cơm sức lực khỏe mạnh. Nhà anh này thì chỉ chứa trọ những phường buôn gà buôn vịt.Lấy nhau được ít lâu, thì người vợ xanh xao gầy mòn. Bố thấy con như vậy, biết chừng. Thương con yếu đuối phải tay đứa phũ phàng.Một hôm, gọi chàng rể lại nhà, cho ăn cơm uống rượu, rồi sẽ bảo nhỏ rằng:– Này con ạ! Vợ con nó yếu đuối lắm, con nên bơn bớt đi. Anh rể lỗ mãng, không hiểu là gì, hỏi lại rằng:– Thưa cha, bớt gì?– Đáng mười làm năm chứ !– Mười gì ạ? Năm gì ạ?– Đáng cả làm nửa chứ!– À! à!…Anh ta bấy giờ mới hiểu; xin vâng, rồi về. Đêm đến vào với vợ, theo lời ông nhạc, chỉ cho vào có một nửa mà thôi.Vợ lấy làm khó chịu, mới hỏi:– Làm sao hôm nay lại nửa đời, nửa đoạn thế? Chồng nói:– Ấy ông bảo chỉ làm nửa thôi. Chị kia tức quá:– Khéo, việc gì đến ông? Cứ làm cả đi, thây kệ ông!Anh nọ khăng khăng: “Ông bảo thế, không nghe thế nào được” Chỉ làm một nửa, còn một nửa kia giữ lại. Chị ta bấy giờ mới điên ruột, rít lên rằng:– Ông giữ để làm gì? Ông giữ để ông ăn à?Vốn ông bố, tối hôm ấy đến chơi, thấy tối đèn, chắc là con và rể đã đi ngủ rồi; toan giở ra về, nhưng lại thấy trong buồng có tiếng thì thào, cho nên mới đứng lại nghe. Chợt thấy con mình nói câu đó, tức quá, quát to lên rằng:– Thì mầy cứ thả cả ra cho nó chết có được không?Bọn buôn gà vịt đương ngủ, mơ màng nghe thấy ông cụ nói thế, tưởng cụ đòi thả cả gà vịt của mình ra, vội vàng trở dậy, tay giữ lấy miệng lồng, mồm van lạy rằng:– Lạy cụ, cụ có sơi con nào thì cụ sơi, xin cụ đừng thả cả ra, mà hại chúng tôi…

100. Mặt dày

Hai anh, một anh có râu và một anh không có râu. Anh không có râu, muốn xỏ anh kia, mới đố rằng:– Tôi đố anh vật gì cứng nhất? Anh có râu nói:– Đá với sắt cứng nhất, chứ gì!– Không phải.– Đá với sắt mà không cứng, thì còn gì cứng hơn nữa?– Đá đập phải vỡ, sắt nung phải mềm!– Vậy thì anh bảo cái gì cứng?– Râu, chứ gì!– Có khi nào râu lại cứng hơn sắt được! Anh nói thế, tôi không chịu.– Anh thử nghĩ kỹ mà xem: như da mặt anh dày thế kia, mà nó còn dùi thủng ra được, thì râu không cứng là gì!Anh có râu hiểu là anh nọ nói xỏ mình, mới đáp rằng:– Da mặt tôi dày thật, nhưng mà cũng không dày bằng da mặt anh.– Sao vậy?– Bởi vì râu cứng thế, mà cũng không dùi thủng được!…

Còn tiếp..mời bạn đón đọc những câu chuyện cười ra nước mắt vào các bài đăng sau.

Đọc truyện cười từ số 61 đến 80 của bộ truyện này.

Truyện Cười Tiếu Lâm: Giới Tính Của Máy Tính

Truyện cười tiếu lâm:Giới tính của máy tính!

Máy Tính là giống đực!

1. Kích cỡ sản phẩm đúng là rất quan trọng. 2. Khi muốn mua một cái, bạn luôn biết rằng nếu đợi một thời gian nữa sẽ có được mẫu sản phẩm “ngon” hơn. 3. Chúng trông dễ thương và bóng bẩy hơn khi bạn đã mang về nhà. 4. Lúc nào cũng cần phải lưu dự phòng, nhỡ mất thì chết. 5. Chúng sẽ làm bất kỳ điều gì bạn muốn nếu bạn “nhấn” đúng nút. 6. Điều thú vị nhất khi có một cái chính là được “chơi” game với nó. 7. Để thu hút sự chú ý, bạn phải “bật” chúng lên. 8. Lẽ ra chúng phải giúp ta giải quyết rắc rối, nhưng đến nửa thời gian chúng toàn gây rắc rối. 9. Chúng có rất nhiều dữ liệu nhưng đến khi cần tìm thì vẫn rối tung lên.

Truyện cười tiếu lâm: Giới tính của máy tính.

2. Ngay cả những Máy tính là giống cái!

1. Khi bạn đã sở hữu một cái, bạn sẽ thấy sau này sẽ có nhiều loại hay hơn. lỗi nhỏ nhặt nhất của bạn cũng ngay lập tức được đưa vào bộ nhớ để “phân tích” lần sau. 3. Ngôn ngữ dùng để giao tiếp với các máy tính khác khiến người ngoài không hiểu. 4. Thông báo “Bad Command or File Name” có nghĩa như “Nếu anh không biết tại sao tôi bực mình vì anh thì tất nhiên tôi sẽ không nói ra đâu”. 5. Ngay khi mua một cái máy, bạn sẽ thấy mình mất cả nửa số tiền trong hóa đơn cho phần phụ kiện.

Truyện cười vỡ bụng: Dân IT.

Lần đầu làm chuyện ấy với bạn gái là dân IT đặt tay lên ngực nàng, chàng khẽ hỏi 1 cách tò mò:

– Cái gì đây? – Dàn loa 2.1 – Cô nàng khúc khích trả lời. – Cái gì đây? – Nút chỉnh volume – Sao anh vặn max mà không có tiếng? – Dốt ạ, anh phải cắm phích điện vào ổ đã chứ.

Cập nhật thông tin chi tiết về Truyện Cười Tiếu Lâm: Kiện Ruồi. trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!