Xu Hướng 5/2023 # Truyện Cười Cho Hướng Dẫn Viên – Phần 2 # Top 11 View | Kovit.edu.vn

Xu Hướng 5/2023 # Truyện Cười Cho Hướng Dẫn Viên – Phần 2 # Top 11 View

Bạn đang xem bài viết Truyện Cười Cho Hướng Dẫn Viên – Phần 2 được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Một ngày buồn như con chuồn chuồn , tháng chán như con cá rán, năm đen như con mèo hen. Em yêu dấu, người em như cái đấu, tóc em xù như lông gấu, tuy em hơi cá sấu nhưng anh vẫn yêu em nung nấu.

Ðêm nay trăng cao tít mít, anh ngồi cong đít viết thư cho em, không gian bốn bề im ắng chỉ có tiếng ếch kêu và âm thanh như tiếng đàn violon du dương nhẹ nhàng của đàn muỗi đang vây quanh anh .Em có biết rằng anh nhớ em nhiều lắm không? Anh ăn không ngon nhưng ngủ như điên, anh đi giầy quên đi tất, ăn sáng quên đánh răng, anh dùng xăng vo gạo, anh khờ khạo cũng chỉ vì yêu em đó.

Khổ thân anh khi chúng bạn toàn là những đứa không có nhà phải ở trong biệt thự, không có xe đạp mà phải ngồi lăncuđơ, không có tiền mà phải xài card.

Thôi mệt quá rồi anh đành phanh bút ở đây. Chào em và yêu em nhiều, chúc em gặp nhiều ác mộng, anh sẽ hiện ra để cùng em chạy trốn.

Danh ngôn hài

Con giun xéo mãi cũng phải ….chết Quân tử phòng thân cũng thua tiểu nhân đâm lén Trăm năm Kiều vẫn là kìu, Ăn xong rửa chén là điều dĩ nhiên Lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho lòi tiền ra

Con giun xéo mãi cũng phải ….chết

Mấy đời bánh đúc có xương, Mấy đời chơi net không vương tơ tình.

Hôm qua uống nước tâm tình Để quên điện thoại chụp hình , quay film Anh cầm mà anh lặng im Để em phải chạy đi tìm bở hơi

Con ơi nhớ lấy câu này Thức đêm lên net có ngày gặp ma

Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện……….. chửi um sùm

Lấy chồng từ thuở mười ba Đến năm mười tám em ra bà già

Trăm năm Kiều vẫn là kìu Ăn xong rửa chén là điều dĩ nhiên

Ai đưa con sáo sang sông Để cho con sáo mắc công bay về

Kiến thức rồi sẽ qua đi chỉ có tấm bằng là ở lại

Cá không ăn muối cá ươn, con không ăn muối… thiếu iot rồi con ơi

Không có trò đố thầy dạy ai

Cây nghiêng không sợ chết đứng

Em đứng một mình em xinh nhất hội

Quân tử phòng thân cũng thua tiểu nhân đâm lén

Chơi là chuyện nhỏ, học là chuyện lớn. Chuyện nhỏ không làm lớn thì chuyện lớn cũng ko làm nổi

Học, học nữa, học mãi – đúp học lại

Má ơi cứ gả con xa Miễn sao chàng rể trong nhà nhiều đô

Cứ đọc sách như vậy đi, tới lúc mày cận rùi thì mới sáng mắt ra

Cái đẹp đánh bẹp cái nết

Một điều nhịn là chín điều nhục

Cá không ăn muối cá ươn Chồng mà cãi vợ ra đường ngủ đêm

Yêu em mấy núi cũng trèo Đến khi em chửa mấy đèo anh cũng dông!!!

Làm trai cờ bạc rượu chè Vợ có lè nhè thì ghè nó luôn

Học không yêu yếu dần rồi chết Yêu không học không ngóc được lên

Quân tử đắn đo là quân tử dại quân tử ..làm đại là quân tử khôn

Khi xưa vác bút theo thầy bi giờ em lại vác cày theo trâu

Lời nói chẳng mất tiền mua Lựa lời mà nói cho lòi tiền ra

Có công mài sắt có ngày chai tay

Trong mỗi chúng ta đều có một thiên tài đang ngủ, chỉ có điều càng ngày anh ta ngủ càng say

Muốn thắng trong điền kinh tốt nhất là vừa chạy vừa giải đinh

Một con ngựa đau cả tàu bỏ chạy Một người vô nét , cả nhà kẹt phone.

Khi xưa bé nói yêu anh Anh chê bé nhỏ, bé chưa biết gì Bây giờ bé đã dậy thì Anh khen bé đẹp bé chê anh già

Nói tiếng anh như gió, gặp từ khó ta bắn sang tiếng Việt

Được voi đòi…..Hai Bà Trưng

Giấy rách giữ lấy……… bán ve chai

Đèn nhà ai nấy sáng Vợ thằng nào, thằng đấy … ngán

Trên đồng cạn dưới đồng sâu Chồng cày vợ ở nhà lầu ngồi chơi.

Sông Cầu nước chảy lơ thơ. Có đôi trai, gái ngồi hơ… quần đùi.

Cứ chơi cho hết đời trai trẻ, Rùi âm thầm lặng lẽ đạp xích lô.

Học làm chi cho đầu to mắt trố, Về lấy vợ cho dân số tăng nhanh

Thu đi để lại lá vàng, anh đi để lại cho nàng thằng cu

Hai học sinh ngồi nói chuyện với nhau. Một học sinh than thở: _ Cô giáo tao thật không ra gì. Cả bài văn tao viết hay như thế, chỉ vì sai một lỗi chính tả mà cho tao ăn trứng. _ Thế mày viết sai chỗ nào? _ Thay vì viết ” cô giáo em say mê trồng người”, tao viết nhầm thành “cô giáo em say mê chồng người”

Trước cửa hiệu thuốc, người xếp hàng mua dài dằng dặc. Cô bán hàng có lẽ đêm qua đi chơi khuya nên làm việc rất uể oải. Mọi người nhẫn nại nhích lên từng bước một. Bỗng một người đàn ông xuất hiện, bộ dạng hớt hơ hớt hải, quần áo xộc xệch, chen lấn lên phía trước, miệng liên tục nói: “Xin lỗi, cho tôi qua, gấp lắm rồi, người nhà đang nằm chờ!” Mọi người đều thông cảm, bảo nhau: “chắc người nhà ông ấy nguy lắm rồi” và dạt ra để ông ta tiến quầy thuốc. Đến nơi, ông này hổn hển nói với cô bán thuốc: “Chị làm ơn bán gấp cho tôi 2 cái bao…

Cô gái ngây thơ Thấy bãi biển vắng vẻ, anh chàng nọ thoát y toàn thân để tắm nắng. Một lát sau, một cô gái xinh đẹp đi qua và anh ta vội lấy khăn tắm che chỗ cần che lại. Thấy anh chàng che che đậy đậy, cô gái tò mò hỏi một cách ngây thơ: – Anh có cái gì trong khăn tắm thế? – À! – Anh chàng lúng túng.- Đó chỉ là một con chim nhỏ. Cô gái gật đầu vẻ hiểu ý rồi tiếp tục đi dạo trong khi anh chàng tắm biển lăn ra ngủ. Khi thức giấc, chàng trai thấy mình đang nằm trong bệnh viện, với chỗ kín đau đớn vô cùng. Bác sĩ hỏi anh ta: – Có chuyện gì vậy? Chàng trai đáp: – Làm sao tôi biết được cơ chứ? Tất cả những gì tôi nhớ là tôi đã cởi đồ, nằm trần truồng trên bãi biển và một cô gái đến nói chuyện với tôi. Rồi sau đó, tôi thiếp đi mất và bây giờ nằm đây! Ông bác sĩ quay lại bãi biển tìm cô gái nọ. Khi gặp được cô, ông hỏi cô đã làm gì với của quý của anh chàng tội nghiệp. Cô gái đáp: – Tôi buồn quá, thế là tôi quay lại chơi với con chim nhỏ đó. Tôi vuốt ve nó nhưng nó lại nhổ bọt vào tôi. Giận quá, tôi bèn bóp vỡ trứng, bẻ gãy cổ và đốt trụi tổ của nó.

Người thành thị yếu lắm !!!

Hai bác người Hà Tây nhân dịp sát nhập Hà Tây về Hà Nội mới rủ nhau sang Hà Nội chơi. Thấy cái gì cũng lạ, cũng to và cũng ngon nên nói chuyện với nhau : Bác 1 : Đúng là HN to đẹp bác nhỉ? Bác 2 : Ừ Bác1 : Nhưng cũng hơi bất công, cái gì ngon, bổ, họ cũng mua sạch, ăn hết cả chỉ để lại quê mình toàn hàng thải. Chắc ăn uống toàn đồ ngon – bổ thế kia họ khoẻ lắm nhỉ? Bác 2 : Chưa chắc đâu Bác 1 : Sao lại chưa chắc. Cái gì cũng mang hết về thủ đô để ăn uống tẩm bổ sao lại không khoẻ cho được? Bác 2 : Bác thấy không? em để ý thấy nhà nghỉ san sát, cứ cách 1 nhà lại có 1 cái nhà nghỉ mà họ vào cứ nườm nượp còn gì. Cứ đi chưa được 10m đã phải vào nhà nghỉ thì không phải là ôm yếu quá còn gì. Cho chết – ai bảo an toàn đồ ô nhiễm cơ. Bác 1 : Ừ bác nói đúng…

Chuyen khong cua Rieng Ai – 19h tối. Tại một ngã tư. – Hoét… hoét…! Chào cô. Vui lòng cho xem giấy tờ xe. – Dạ đây ạ. Anh ơi, em phạm luật gì thế? – Tôi nghi ngờ cô vi phạm luật an toàn giao thông. – Ơ… vi phạm gì ạ? – Bước vào đây tôi xem nào. Giơ hai tay lên. Qua khỏi đầu. Thế… – Ui, anh làm gì vậy??? – Tôi đo. Tôi nghi ngờ cô vi phạm điều luật “ngực lép”. – Trời! Trông em… thế này làm sao vi phạm được ạ? – Cái cô này! “Trông” là “trông” thế nào? Cái gì cũng phải có bằng chứng cụ thể. Đứng yên nào. Uhm… thế… xem nào.. uhm. Cô chỉ có 71cm. Vi phạm rồi. Trời, sao thế được ạ? Em Em…

Không ai ở lâu như thế!

– Nếu tôi ở nhà nghỉ của ông 3 ngày, tôi phải trả bao nhiêu tiền? – Thưa ông, ông chờ một chút để tôi tính đã. – Chả lẽ ông không nhớ giá tiền? – Không phải thế, thưa ông. Mà vì chưa có ai chịu được nhà nghỉ của tôi lâu thế bao giờ!

Thông báo

Trong một khách sạn ở New York có dán tờ thông báo: “Đề nghị quý khách tắt thuốc lá! Xin hãy nhớ tới vụ hỏa hoạn ở Chicago”. Phía dưới tờ thông báo ấy có ai đó viết thêm: “Đề nghị không nhổ nước bọt xuống sàn! Xin hãy nhớ tới những trận lũ lụt mùa xuân ở Mississippi”.

Hỏng thang máy

Đêm khuya, một ông khách trọ say mềm kêu ầm lên ở phòng lễ tân: – Nhân viên lễ tân đâu rồi, ở đây thang máy bị hỏng à? – Thưa ông,- một nhân viên đáp – thang máy vẫn hoạt động tốt, chỉ có điều là ông đang đứng trong buồng điện thoại.

ó 1 anh mới học tiếng anh hết phần số đếm. Một hôm anh đang đi ngang đường chẳng may đụng phải một anh tây. Anh việt Nam lịch sự “I’m sorry”, Tây cũng lịch sự “I’m sorry too”. Việt nam tưởng tây chơi gấp đôi mình (too = two) làm luôn “I’m sorry three”. Tây ngạc nhiên “what are you sorry for?”. Việt nam tức lắm chửi thầm trong bụng “mẹ nó cứ tưởng ông không biết đếm chắc” và tương luôn “I’m sorry five”. Tây sợ quá “Are you sick?” ngay lập tức Việt nam trả lời “I’m sorry seven”. Tây bực mình thét lên “Don’t you want to count to ten?”. Việt Nam nhất khoát phải hơn “I’m sorry eleven”. Tây lăn đùng ra ngất luôn.

Một đôi vợ chồng mới qua Mỹ được ít lâu, lại hay cãi vã đòi ly dị, bỏ bụng lắm bấy lâu bị vợ lấn lướt nên nói:

-Sugar you you go, sugar me me go! ( Đường cô cô đi, đường tôi tôi đi!)

Cô vợ:

– You think you tasty? (anh nghĩ anh ngon lắm hả ?)

Anh chồng :

-I love toilet you go go! ( tôi yêu cầu cô đi đi!)

Cô vợ: -You think you are belly button of dance pole?You live a place mokey cough flamingo crows, clothes house country! ( Anh nghĩ anh là cái rốn của vũ trụ hả? Anh sống nơi khỉ ho cò gáy, đồ nhà quê)

Anh chồng đáp lại :

-You onion summer three dowm seven up. No enough listen. ( Cô hành hạ tôi ba chìm bảy nổi. Thôi đủ rồi nghe)

Cô vợ mếu máo:

-Me take you, you poor storn spinach two table hand white! (Tôi lấy anh, anh nghèo rớt mồng tơi, hai bàn tay trắng!)

Anh chồng thấy tội bèn nói

-You eat criminal so, no star where, we can do again from first. (Em ăn gian quá, không sao cả, mình có thể làm lạ từ đầu)

Cô vơ nguôi giận:

-I no want salad again! ( em không muốn cải với anh nữa)

80 năm vẫn chạy tốt Một ông lão 80 tuổi kết hôn với cô vợ mới tròn đôi mươi. 1 năm sau ngày cưới, cô gái sinh con. Khi bác sĩ báo tin ông đã được làm cha của một cậu bé nặng 4 cân rưỡi, ông già tỏ ra rất vui vẻ. – À! Thế là cỗ máy già nua này vẫn chạy tốt. Năm sau, người vợ lại mang thai và vẫn đẻ tại bệnh viện cũ. Khi bác sĩ báo tin cô ta sinh hạ một bé gái nặng 4 cân, ông già hồ hởi: – À! Thế là cỗ máy già nua này vẫn chạy tốt. Năm tiếp đó, người vợ cũng có mang và vẫn tới bệnh viện đó. Lần này, bác sĩ báo tin ông lão đã trở thành cha của một bé trai nặng 5 cân. Ông già lặp lại điệp khúc cũ: – À! Thế là cỗ máy già nua này vẫn chạy tốt. Bác sĩ ngăn sự sung sướng của ông lão: – Không tốt như bố tưởng đâu, bố già ơi! Bố nên thay dầu đi vì thằng bé lần này đen thui à!

Một anh chàng ra vẻ ta đây là người không sợ vợ, hùng hổ tuyên bố với bạn bè rằng: – Vợ tôi ý à, hư là tôi vả cho gãy hết cả răng ấy chứ! – Chà, thế bây giờ xin được hỏi rằng, răng vợ cậu là thật hay giả? – Thật 100%. – Còn răng của cậu? – Có còn cái nào là thật đâu! Ở một làng nọ có một chị kén chọn quá mà hoá ra muộn chồng. Mãi tới ngoài ba mươi tuổi mới lấy được chồng. Ðêm tân hôn, sau cuộc ân ái xong thì chị ta bưng mặt khóc nức nở. Anh chồng thấy vợ khóc, thương tình, cố gắng an ủi. Anh ta nói: – Anh làm em đau lắm phải không? Anh xin lỗi. – Không đau! Chị vợ vùng vằn trả lời. Anh chồng lại kiên nhẫn thuyết phục: – Con gái, ai mà chẳng phải lấy chồng. Em trao cho anh đời con gái thì có gì mà phải ân hận, phải khóc? Nghe nói vậy, chị vợ càng khóc to hơn: – Vâng! Ðúng là em ân hận. Nếu biết lấy chồng mà được sướng như thế này thì em đã lấy chồng từ mười năm trước rồi mới phải.

Thơ Về Nghề Hướng Dẫn Viên

Posted on by khoadulich

Em là Hướng dẫn viên.

( Nguồn Internet)Mẹ bảo em là con gái, Chọn làm chi nghề Du lịch con ơi. Suốt ngày góc bể, chân trời, Da đen, tóc quắn, làm sao lấy chồng?. Mẹ đâu có biết nỗi lòng, Của con gái mẹ trông mong đêm ngày. Được ngao du khắp đó đây, Trong Nam, ngoài Bắc đẹp thay quê mình. Em là một Hướng dẫn viên, Thường đưa quý khách thăm miền gần xa. Hãy lên xứ Lạng quê ta, Hòn Vọng phu vẫn thiết tha tình người. Ghé thăm Yên Tử anh ơi, Cội nguồn Đạo Phật, là nơi tu hành. Linh thiêng đất Tổ Hùng Vương, Phong Châu, Phú Thọ, thuận đường ta qua. Về thăm Pắc Bó quê Cha, Đừng quên ghé đến cây đa Tân Trào. Hỡi cô du kích sông Thao, Có yêu thì chống cây sào anh sang. Nam Đàn, xứ Nghệ mênh mang, Quê hương của Bác, muôn vàn lời ca. Cố đô Thành Huế không xa, Hải Vân trùng điệp, la đà mây bay. Bà Nà ở sát ngay đây, Ngũ Hành Sơn vẫn đêm ngày chờ mong. Hội An phố cổ, người đông, Đẹp thay dãi đất Miền Trung anh hùng. Ghé thăm phố biển Nha Trang, Thăm Hòn Ngọc Việt, xốn xang tình đời. Mời anh một phút nghĩ ngơi, Biển xanh Cà Ná thảnh thơi anh ngồi. Một chiều Mũi Né ta bơi, Sương mù Đà Lạt, anh ơi em chờ. Quảng Ninh có núi Bài thơ, Tây Ninh có núi Bà Đen, ngát đời. Ghé thăm Toà thánh Cao Đài, Tiện đường về với Củ Chi anh hùng. Xuôi dòng đến với núi Sam, Hoà chung ngày hội cúng am Chúa Bà. Thăm cầu Mỹ Thuận ta qua, Vũng Tàu – Côn Đảo thiết tha mời chào. Về thăm Đất mũi Cà Mau, Bay ra Phú Quốc, đảo giàu tài nguyên. Một chiều trên bến Hà Tiên, Bóng em hoà với bóng chiều làm đôi. Yêu nghề em chọn, em ơi, Tình em hoà với đất trời quê hương. Yêu em, lòng những vấn vương, Xin làm ngọn đuốc soi đường em đi./.

Người yêu HDV Yêu em, em hỏi: nghề chi ? Mỉm cười anh nói: nghề đi rất nhiều Em lườm……..chắc lắm người yêu Gật đầu anh nói…..nhưng đều không theo Em rằng: chắc tại anh….kiêu Chỉ tại xa cách sớm chiều em ơi ! Du lịch anh đến nhiều nơi Tình yêu em chỉ một lời mà thôi Anh đi dẫn khách xa xôi Thương em làm vợ một đời nhớ mong Em vừa làm vợ, làm chồng Chỉ e em ngại má hồng phôi pha Hành trình ngàn dặm còn xa Sao lòng như ở quê nhà cùng em Cuộc đời đẹp mãi đức tin Tình yêu em đẹp những miền anh qua.

Share this:

Twitter

Facebook

Thích bài này:

Thích

Đang tải…

Những Bài Thơ Ngắn Hay Về Nghề Hướng Dẫn Viên Du Lịch

Những bài thơ ngắn hay về nghề hướng dẫn viên du lịch

Share

Facebook

Twitter

Pinterest

Bài thơ ngắn hay về nghề hướng dẫn viên du lịch: Không đề

Bố mẹ ơi! Con là “thằng hướng dẫn”

Dẫu chông gai con chẳng ngại, chẳng ngần

Dẫu phía trước là mưa sa, gió rét

Vẫn âm thầm, con lặng lẽ bước chân.

Bạn bè ơi! Tao là “thằng hướng dẫn”

Ướt mồ hôi trên những chuyến đi dài

Ướt đôi mắt (đôi khi lòng hiu quạnh)

Giấu trong lòng vẫn mong khách bình an.

Người yêu ơi! Anh là “thằng hướng dẫn”

Không hoa thơm tặng ngày lễ nhân tình

Không đưa đón những buổi chiều tan học

Gom lời yêu trong mỗi bước anh đi.

Cuộc đời ơi! Tôi là “thằng hướng dẫn”

Bao nắng mưa, bao vất vả nhọc nhằn

Bao nỗi nhớ, bao con tim ngóng đợi

Một ba lô, ngoảnh mặt lại ta cười…

Bài thơ là lời tâm sự của một chàng trai làm hướng dẫn viên với bố mẹ, với bạn bè và với người yêu. Vẫn biết công việc của mình vất vả, nhọc nhặn khiến cho người thân nhớ mong, ngóng đợi nhưng vì yêu nghề nên vẫn gắng mỉm cười.

Nghề hướng dẫn viên du lịch là nghề vất vả

Bài thơ ngắn hay về nghề hướng dẫn viên du lịch: Không đề

Mẹ bảo em là con gái,

Chọn làm chi nghề Du lịch con ơi.

Suốt ngày góc bể, chân trời,

Da đen, tóc quắn, làm sao lấy chồng?.

Mẹ đâu có biết nỗi lòng,

Của con gái mẹ trông mong đêm ngày.

Được ngao du khắp đó đây,

Trong Nam, ngoài Bắc đẹp thay quê mình.

Em là một Hướng dẫn viên,

Thường đưa quý khách thăm miền gần xa.

Hãy lên xứ Lạng quê ta,

Hòn Vọng phu vẫn thiết tha tình người.

Ghé thăm Yên Tử anh ơi,

Cội nguồn Đạo Phật, là nơi tu hành.

Linh thiêng đất Tổ Hùng Vương,

Phong Châu, Phú Thọ, thuận đường ta qua.

Về thăm Pắc Bó quê Cha,

Đừng quên ghé đến cây đa Tân Trào.

Hỡi cô du kích sông Thao,

Có yêu thì chống cây sào anh sang.

Nam Đàn, xứ Nghệ mênh mang,

Quê hương của Bác, muôn vàn lời ca.

Cố đô Thành Huế không xa,

Hải Vân trùng điệp, la đà mây bay.

Bà Nà ở sát ngay đây,

Ngũ Hành Sơn vẫn đêm ngày chờ mong.

Hội An phố cổ, người đông,

Đẹp thay dãi đất Miền Trung anh hùng.

Ghé thăm phố biển Nha Trang,

Thăm Hòn Ngọc Việt, xốn xang tình đời.

Mời anh một phút nghĩ ngơi,

Biển xanh Cà Ná thảnh thơi anh ngồi.

Một chiều Mũi Né ta bơi,

Sương mù Đà Lạt, anh ơi em chờ.

Quảng Ninh có núi Bài thơ,

Tây Ninh có núi Bà Đen, ngát đời.

Ghé thăm Toà thánh Cao Đài,

Tiện đường về với Củ Chi anh hùng.

Xuôi dòng đến với núi Sam,

Hoà chung ngày hội cúng am Chúa Bà.

Thăm cầu Mỹ Thuận ta qua,

Vũng Tàu – Côn Đảo thiết tha mời chào.

Về thăm Đất mũi Cà Mau,

Bay ra Phú Quốc, đảo giàu tài nguyên.

Một chiều trên bến Hà Tiên,

Bóng em hoà với bóng chiều làm đôi.

Yêu nghề em chọn, em ơi,

Tình em hoà với đất trời quê hương.

Yêu em, lòng những vấn vương,

Xin làm ngọn đuốc soi đường em đi.

Biết mẹ lo cho mình khi chọn nghề vất vả, đi nhiều rồi da đen, tóc quắn làm sao mà lấy chồng. Thế nhưng cô gái yêu nghề của mình. Với nghề hướng dẫn viên du lịch, cô được đi khắp trong Nam, ngoài Bắc, được ngắm cảnh đẹp quê hương.

Bài thơ ngắn hay về nghề hướng dẫn viên du lịch: Không đề

Bố bạn gái bảo rằng thằng hướng dẫn

Suốt ngày đi có ổn không con?

Lo lắng tương lai đời con gái

Sướng khổ sau này sẽ ra sao…

Lúc tủi hờn nghĩ về cái nghiệp

Cũng lắm người thành kiến vậy sao?

Rồi đến chuyện những ngày đi khách

Sáng mùa hè mát mẻ thì hay

Nhưng mùa đông, những ngày lạnh giá

Tháng Chạp này lạnh đến thấu xương

Lúc thức giấc 4h30 sáng

Thấy nhiều người vẫn chăn ấm đệm êm.

Người ta bảo, cái thằng này sướng

Được đi nhiều, được biết đó đây

Uh, đúng thế…đi nhiều biết lắm

Nhưng có hay lúc khổ trong lòng

“Bán nước bọt” mua vui cho kẻ khác

Nghề làm dâu trăm họ khó muôn phần.

Dẫu biết thế, dẫu muôn ngàn gian khó

Vì yêu nghề ta cũng sẽ vượt qua

Sao hỏi bác có nhiều kinh nghiệm?

Chắc đổi bằng “trả giá” phải không?

Mỗi lần ngã, là mồi lần hiểu biết

Để lần sau tránh ngã mà đi.

Nhắn với em yêu lời muốn nói

Anh sẽ đi và vẫn sẽ đi

Ngày nào đó, chân cuồng mỏi mệt

Anh sẽ về hứa sống chung thân

Cái nghiệp này anh sẽ chẳng thay đâu…!

Nhiều người không hiểu về nghề hướng dẫn viên du lịch nên cho rằng họ sướng, được đi nhiều biết đó biết đây. Tuy nhiên, nghề này cũng nhiều nỗi khổ vì phải bán nước bọt mua vui cho thiên hạ.

Bài thơ ngắn hay về nghề hướng dẫn viên du lịch: Người yêu hướng dẫn viên

Yêu em, em hỏi: nghề chi?

Mỉm cười anh nói: nghề đi rất nhiều

Em lườm… chắc lắm người yêu

Gật đầu anh nói… nhưng đều không theo

Em rằng: chắc tại anh… kiêu

Chỉ tại xa cách sớm chiều em ơi!

Du lịch anh đến nhiều nơi

Tình yêu em chỉ một lời mà thôi.

Anh đi dẫn khách xa xôi

Thương em làm vợ một đời nhớ mong,

Em vừa làm vợ, làm chồng

Chỉ e em ngại má hồng phôi pha

Hành trình ngàn dặm còn xa

Sao lòng như ở quê nhà cùng em.

Cuộc đời đẹp mãi đức tin

Tình yêu em đẹp những miền anh qua

Chàng trai làm nghề hướng dẫn viên du lịch nên phải đi đó đi đây. Tuy nhiên, trái tim lúc nào cũng hướng về quê nhà. Chỉ thương người vợ vừa phải làm mẹ, vừa phải làm cha trong những ngày chồng theo đuổi hành trình.

Làm vợ của hướng dẫn viên phải chịu nhiều thiệt thòi

Bài thơ ngắn hay về nghề hướng dẫn viên du lịch: Tình anh hướng dẫn

Anh là trai, là anh trai hướng dẫn

Khắp nẻo đường, anh vẫn bôn ba

Da anh ngăm, nét ngăm chiều xứ lạ

Sương gió dạn dày trên mái tóc… phương xa

Hành trang anh đi

Một ba lô và vô số những nụ cười

Mắt anh sáng ngời

Đầy lòng tin và nhiệt huyết

Nghề của anh, ừ thì ai cũng biết…

Lênh đênh mải miết

Không bến, không bờ

Không phải bơ vơ

Nhưng chẳng là cố định.

Nghề của anh chỉ bằng lời nói

Nói người nghe, người hiểu và nhìn

Nghe anh yêu, anh kể đất nước mình

Nơi anh qua biết bao tình anh gửi

Gửi câu thơ, chút nhạc cho đời

Anh gửi chút hương cho em gái xứ người

Chỉ dám nhìn mà lòng hoài e thẹn…

Anh gửi tình cho những gì rất rộng.

Rồi bỗng chốc xót lòng nơi góc trái tim.

….

Anh đi xa rày đây mai đó

Dăm ba ngày, bảy bữa, một tuần hơn

Người yêu anh cứ giận… cứ hờn

Thoắt đến… thoắt đi…. ngày thương đêm nhớ!

Anh đi về vương chút hồng, chút huệ

Nguời yêu anh bỗng hóa ghen tuông

Trai hướng dẫn phải vướng chút bụi đường

Chẳng thế mà lại mang tiếng đào hoa

Anh buồn vì lời nói chua ngoa:

“Mồm hướng dẫn, con nghe chi rồi khổ

Tin chỉ năm rồi trừ hết nghe con!”

….

Anh đi khắp chân trời, góc bể

Chị anh mong, mẹ anh cũng thế

Trông con mình yên ổn lúc đi xa

Anh vẫn biết mỗi lần rời tổ ấm

Anh bưng cơm, rót nước mời trà

Anh ân cần bên những người khách lạ

Là một lần anh lỗi mẹ, lỗi cha!

Bạn bè anh người thành danh, thành tiếng

Vợ con đủ đầy, sung túc sớm hôm

Chạnh lòng anh mà vẫn phải ôn tồn

Nghề đã chọn anh biết làm sao được …

Anh có nhà, đứa con và vợ

Niềm tin yêu ví như là tạm bợ

Bởi vì anh chẳng ở gần bên

Hiểu lòng anh, nên ra chiều thông cảm

Vợ chăm con, cho anh ở với người!

Đêm tối buồn, chăn gối một mình thôi

Sinh nhật con, ngày tour về chẳng dám vội

Sợ khách phiền lòng nhưng dạ thì nóng ran

Con ơi con, quà thì đã mang

Đợi ba về kịp tối

Hạnh phúc muộn nghe con…

Nghề ba vậy, ích kỉ hoài luôn thế

Mắt mẹ con buồn, ba biết con ơi!

Yêu cái nghề nên đời anh luôn thế

Nhưng lòng anh, tình vẫn dạt dào

Vô tâm nào chẳng phải anh đâu

Tại cái nghề và đời anh luôn thế!

Yêu cái nghề mà anh phải làm dâu

Được anh được và được nhiều hơn là mất

Nghề cho anh những gì rất thật

Đam mê, hạnh phúc và tất cả tiền tài

Thỏa chí làm trai, bốn bề vùng vẫy

Thỏa sức cười, thỏa sức nói

Thỏa cả lòng mong mỏi

Thỏa cả một đời trai!

Bài thơ chỉ rõ nỗi khổ của những người làm nghề hướng dẫn viên. Người còn độc thân thì đi làm cha mẹ ở nhà ngóng trông. Người lập gia đình thì vợ con ở nhà ngóng trông. Vì công việc họ đã phải có lỗi với gia đình mình.

Bài thơ ngắn hay về nghề hướng dẫn viên du lịch: Nghề hướng dẫn viên

Trăm thứ nghề tôi chọn nghề Hướng dẫn

Nghề thức khuya dậy sớm gian nan

Nhưng bạn ơi nghề hướng dẫn cao sang

Có nhiều lúc ta như là thầy giáo

Đứng trên xe giống như trên bục giảng

Thay phấn bằng lời, Thay giáo án bằng tâm

Nghề Hướng dẫn dẫu có lắm gian truân

Ta tặc lưỡi mình làm dâu trăm họ

Trả khách song ta trở về phòng trọ

Mỗi hành trình lại là một trường thi

Mà giám khảo là cả đoàn kỹ tính

Mặc gian khó chứng tỏ mình bản lĩnh

Đề thi nào cũng cố gắng vượt qua

Kết quả về là những đồng tiền boa

Tiền của mồ hôi, Tiền của nước mắt

Mỗi chuyến đi âm thầm ta cóp nhặt

Kiến thức thêm giàu và năng khiếu thêm cao

Phút chia xa thấy sao xuyến làm sao

Nghề hướng dẫn là nghề làm dâu trăm họ với rất nhiều những gian truân. Mỗi lần dẫn khách đi là mỗi lần đổ mồ hôi, nước mắt để thể hiện bản lĩnh của mình. Thế nhưng cũng sau mỗi chuyến đi người hướng dẫn lại có thêm cho mình nhiều kiến thức.

Bài thơ ngắn hay về nghề hướng dẫn viên du lịch: Thư gửi người yêu hướng dẫn

Em hỏi anh: nghề nào cao quý nhất?

Anh đáp rằng: đó là hướng dẫn viên

Hướng dẫn viên mang một trời nhiệt huyết

Bầu máu nóng luôn chảy ở trong tim

Một trái tim tự hào trai hướng dẫn

Vì anh là đại sứ của quê hương

Dẫu vẫn biết có kẻ ghét người thương

Bận tâm chi những lời không có thực

Đem kiến thức làm hành trang đón khách

Cầm cờ đoàn anh dẫn khách tham quan

Anh gắn kết mọi người tuy xa lạ

Họ đi về thì lạ hóa thân quen…

Em đừng chê hướng dẫn phải đi nhiều

Phải xa em vài tuần hay vài tháng

Cũng đừng nghĩ trai hướng dẫn đa tình

Mà hãy hiểu đó là duyên hướng dẫn

Mang trong mình sự đa tình rất khác

Một cuộc tình với lịch sử cha ông

Tình thứ hai là tình yêu dân tộc

Tình thứ ba là danh thắng quê hương

Tình yêu lớn với bạn bè quốc tế

Và không ai thay thế được tình em

Chỉ mình em là tình nhân duy nhất.

Ở nơi đâu anh cũng vẫn hướng về.

Đêm đã khuya anh đợi trời hừng sáng

Hết đêm này anh lại bước chân đi.

Em ở nhà chớ có khóc chia ly

Ngày đoàn viên ta cùng xây mộng đẹp.

Người hướng dẫn như một đại sứ của quê hương khi họ được giới thiệu về những cảnh đẹp của quê hương mình cho các du khách. Họ mang trong mình tình yêu quê hương, tình yêu dân tộc và đặc biệt là tình yêu chung thủy dành cho 1 người.

Người hướng dẫn như đại sứ của quê hương

Bài thơ ngắn hay về nghề hướng dẫn viên du lịch: Không đề

Nghề hướng dẫn ai cũng tưởng sướng

Được đi nhiều tiền rủng rỉnh đầy bao

Nào ai biết cái nghề tôi đang có

Vất vả nhiều cực nhọc lắm ai ơi

Sớm khuya làm việc không giờ giấc

Làm con dâu của khắp mọi nhà

Nhưng dù thế tôi vẫn bước về phía trước

Bởi đam mê, tôi mãi mãi không lùi

Nhiều người tưởng nghề hướng dẫn là sướng nhưng đúng là chỉ có người trong nghề mới hiểu công việc của họ vất vả đến nhường nào. Dù việc làm không có giờ giấc nhưng họ vẫn không nản vì đã đam mê với nghề.

Thu Thủy

Truyện Cười 18+ Tục Tĩu Bậy Bạ Và Bựa Phần 2

Monday, July 21, 2014

(Blog Nhà Quê) – Ba anh Mỹ Nhật và Việt Nam bị lạc trên một hoang đảo.Ngày qua ngày không có gì ăn, đói quá nên cả 3 anh quyết định mỗi ngày một người sẽ cắt 1 bộ phận thân thể của mình để ăn cho qua cơn đói.

Ngày thứ nhất anh Mỹ quyết định cắt cái chân của mình.

Ngày thứ 2 anh Nhật quyết định cắt đi cánh tay của mình.

Đến ngày thứ 3, anh VN mới nghĩ: “Nếu mình cắt đi một cái chân phải nhảy lò cò ức chế lắm, cắt cái tay thì khi đi lại nó lại mất thăng bằng, hay là …”.

Sau một hồi suy nghĩ anh quyết định vạch quần ra, 2 anh kia thấy thế reo lên:

-Hurahh, hôm nay có xúc xích nướng để ăn rùi.

Anh VN:

.

.

.

– “Chúng mày đừng có mơ, hôm nay tao chỉ cho chúng mày ăn sữa chua thôi”.

Một chị ở nhà tập thể có chồng đi công tác xa nhà. “Nhớ” chồng quá mới ra lan can cầu thang tụt cho đỡ “nhớ” , khi tụt xuống cuối thì bị mắc vào cái đinh (không biết thằng bỏ mẹ nào đóng vào) thế là nó toác ra phải khâu lại chứ chẳng chơi. Đến bác sĩ Phụ khoa bảo khâu lại, bác sĩ hỏi:

– Thế bà muốn khâu nó nhỏ lại chừng nào?

Tôi không biết hay là ông cứ khâu nó nhỏ như bà nhà cũng được.

– Ồ thế thì bà phải về mà tụt cầu thang thêm vài lân nữa.

3 diễn viên phim “người lớn”: Mỹ Miều, Óng Ả và Tóc Vàng Hoe rỗi rãi 3 ả tâm sự với nhau.

Mỹ Miều : Hôm nọ chị đóng phim Anh em nhà bác sĩ, chị được tò tí te với 2 người đàn ông một lúc. Khoái cực.

Óng Ả : Thế mà đã khoe. Hôm trước em đóng phim Ba người lính ngự lâm. Em được chinh chiến với 3 tay liền…

Bỗng Tóc Vàng Hoe lăn đùng ra đất, mặt mày tái mét, miệng sủi tăm.

Hai ả kia hốt hoảng xoa dầu bóp chân bóp tay, một lúc sau mới tỉnh. Miệng girl thều thào: “Chết em rồi các chị ơi… Em vừa nhận đóng phim 101 con chó đốm”

Có 1 bác người tàu ở Sài Gòn đi xe gắn máy zô đường cấm bị cảnh sát giao thông thổi phạt. Về nhà bác bức xúc kể với mấy ông bạn hàng xóm: Pữa lay, ngộ li xe pị tằng CS giao tông nó thủi, ngộ tấp vô, ló hỏi ngộ: – Zái tò của ông lâu? Ngộ lói ngộ hỏng có lem zái theo, chỉ có lem cái cạc thui, thế là ló pắt ngội về l… (đồn)… zồi ló chuyển ngộ từ l…(đồn) nhỏ qua l…(đồn) lớn, tới cái l…(đồn) lớn nhứt ở ngay chung tâm tành pố đó. Ối trời ơi, pữa lay là ngày lễ, l…(đồn) nhỏ còn đỡ lông (đông), chớ l…(đồn) lớn hả, lông wá trời lông (đông)

Có một chị công nhân làm việc tại mỏ than, chẳng may chồng ở nhà bị bệnh. Trên đường về, ghé qua cửa hàng thực phẩm, sực nhớ chồng bệnh ở nhà, thương chồng, chị mua ít chuối về cho chồng.

Trên đường đi xe buýt về nhà, dẫu rất chật chội, xe buýt chòng chành, nhào tới nhào lui, nhưng vì thương chồng nên chị nhất quyết nắm chặt trái chuối không buông, thỉnh thoảng lại vân vê nó. Nghĩ đến ánh mắt vui vẻ của chồng, chị lại lắc nhẹ trái chuối.

Đến trạm, xe bus dừng lại, đột nhiên người đàn ông đứng sau lưng chị khẽ vỗ vai chị và nói: “Cô ơi ! Làm ơn … buông ra cho tôi xuống”

=)) =)) =))

Một người khai hoang đến thăm 1 trại thổ dân da đỏ để học cách trồng trọt của dân bản xứ. Suốt cả ngày các trai tráng da đỏ làm việc đào những dãy hố , cứ 1 hố nhỏ lại đến đến 1 hố to hơn 1 chút. Hố nhỏ họ bỏ hạt giống, hố to họ bỏ cá vụn làm phân bón. Tối đến khách được mời ngủ với 1 cô gái dễ thương của bộ lạc. Cứ mỗi lần anh ta ấn … anh ta vào da thit ấm áp của cô gái cô ta lại kêu Yahoo!!! Anh chàng thích thú với cảm giác đó và làm đi làm lại trò đó nhiều lần trong đêm. Sáng hôm sau anh ta trở lại cánh đồng, cứ mỗi khi anh ta bỏ 1 khúc cá vào 1 hố nhỏ thì 1 chiến binh da đỏ lại làm anh giật mình bằng tiếng hét Yahoo!!! Cười thích thú anh khai hoang hỏi : Chữ Yahoo nghĩa là gì vậy ? Người da đỏ nói : Nhầm lỗ!!!

Một ông nông dân lái xe công nông chở con gái lớn ra tỉnh mua sắm. Ông mua cho cô gái một sợi dây chuyền vàng rất đẹp. Trên đường về hai bố con bị một toán cướp chặn đường cướp sạch cả xe lẫn đồ . Hai người thất thểu đi bộ tiếp. Ông bố nói:

– Đời không biết thế nào mà lần. Đang vui vẻ thế mà loắng cái đã mất hết cả. Tội nghiệp con bị chúng nó lấy mất cái dây chuyền đẹp.

Cô gái nhìn quanh, thò tay vào chỗ kín lấy ra sợi dây chuyền. Ông bố vừa mừng vừa ngạc nhiên. Ngẫm nghĩ một lúc ông nói:

– Chán quá, hôm nay mà mẹ con cũng đi cùng thì chúng ta bây giờ vẫn còn xe công nông để đi !

…..

……

….

Vãi đạn, ai hiểu không ? :)) :))

Có 2 con bọ chét nói chuyện với nhau:

– Tao sống trên râu của thằng cơ trưởng được đi khắp nơi vui lắm, nhưng mỗi lần đáp xuống thì nó uống rượu nhiều không thể tưởng tượng được làm tao say mèm, tao tức lắm 

– Thì tao kêu mày chuyển nhà sang “râu” con tiếp viên sao mày kô nghe, chổ đó vừa ấm lại vừa thơm, thật là sướng.

– Thì tao cũng nghe lời mày đó. Tao vừa chuyển qua đó thì sáng hôm sau lại ở trên râu thằng cơ trưởng, vậy mới tức chớ

Chú tiểu lần đầu xuống núi tắm hơi, Khi đã cởi hết quần áo vào bồn tắm mới sực nhớ để quên xà bông nơi phòng chứa đồ. Thế là oẳn tù xì và 1 chú đi lấy xà bông. 

Chú tiểu trần truồng đến phòng chứa đồ tình cờ thấy 2 ni cô trong chùa cũng đi tắm hơi sắp bước vào. Ngại quá chú giả làm bức tượng và cầm cục xà bông trên tay. 

Một Nicô ra xem và sờ vào chổ “thằng nhỏ” làm chú tiểu rùng mình đánh rớt xà bông. Nicô nói:

“Thì ra bức tượng này dùng để đựng xà bông”. 

Nicô khác lại chạy tới nghịch thằng nhỏ một hồi rồi reo lên: 

“Aaaaaaaa… Chị ơi chỗ này dùng để lấy sữa tắm nữa nè chị”. 

..

Cứu tôi với!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

=)) =))

Một người Việt đi công tác nước ngoài tại Thụy Sỹ, đêm đó đi tìm gái nhưng không thấy. Hỏi thổ địa ở đây, họ nói: “Nước tôi là một nước văn minh nên không có Cave, để đáp ứng nhu cầu đó, ở ngoài đường có cái máy tự động như cái bốt điện thoại, cần giải quyết nhu cầu sinh lý, anh chỉ việc đưa 10 Cent vào khe và máy sẽ mở ra, anh đưa “hàng” vào đó và được thỏa mãn.

Người Việt tìm thấy một máy như vậy trên đường, vào làm theo lời thổ địa, nhưng nhìn kỹ trên máy có 2 khe lỗ, một to một nhỏ, khe lỗ to có ghi: 10Cent, khe lỗ nhỏ có ghi: 5 Cent.

Ngẫm nghĩ rồi anh chàng bèn tự nhủ: Mình người “hàng” nhỏ, chắc là dùng lỗ nhỏ rồi, lại chỉ 5 Cent…

Có 1 ông đang đi máy bay thì “mắc” quá. Chạy tới chạy lui nhưng toilet Nam đều có người dùng. Một nữ tiếp viên cảm thấy hơi ngại cho cha này. Nên cho cha vào nhà vệ sinh nữ trên máy bay kèm theo lời dặn dò ” đừng nhấn nút bậy bạ nha anh “

Sai lầm tai hại của mấy cha là không bao giờ chịu nghe lời của phái nữ. Ông này sau khi làm việc xong liền nhấn nút WW(viết tắt của chữ Warm Water là nước ấm) thế rồi một làn nước ấm áp dễ chịu liền xịt vào chỗ cha vừa “bài tiết”. ông này bèn nghĩ “đàn bà sao sướng thế…” bèn nhấn tiếp nút thứ 2 có chữ WA(viết tắt của chữ Warm Air nghĩa là Khí Ấm) thế rồi một làn khí ấm áp sấy khô cái lỗ đ.. của ông ta. Ông ta nghĩ ” trời ạh, thế giới này còn có những chuyện thế đấy ah?”. Rồi không ngăn được sự kíck động tò mò, ông ta nhán tiếp cái nút có chữ PP(viết tắt của chữ Powder Puff nghĩa là xịt bột thơm) thế rồi một làn bột nhẹ nhàng bắn ra liền làm thơm tho cái “chỗ đó” của ông ta. Cuối cùng, không ngăn được mình ông ta nhấn vào cái nút có chữ ATR.

Tỉnh dậy thấy nằm trong bệnh viện. “Vụ gì vây? Sao tui ở đây?” cha nội hét lên. “Tui nhớ là tui đang ở nhà vệ sinh nữ trên máy bay mà???”. “Thì đúng vậy” cô y tá trả lời “Sau khi ông hưởng hết những hạnh phúc trong đó, ông đã vô phúc nhấn nhầm cái nút ATR(viết tắt chữ Automatic Tampon Remover” nghĩa là “Gắp Băng Vệ Sinh Tự Động”) nên bây giờ cái … của ông đang ở dưới cái gối kìa”.

Cô gái kia sắp lấy chồng, kẹt một nỗi là cô ta không còn trinh! Lo lắng là chồng tương lai sẽ thất vọng khi biết ðiều này cô bèn hỏi ý một cô bạn !

– Tao làm ðám cưới vào cuối tuần này, thằng bồ tao nghĩ là tao còn trinh! Mà thật ra tao mất nó từ khuya rồi, mày có ý kiến gì hay giúp tao với !!!

– Cũng hơi khó ðây !! Hay là ðêm ðộng phòng mày lấy một sợi dây thun ðeo lên háng, khi chồng mày ðút “cái ấy” vào thì mày kéo sợi thun lên rồi buông ra và nói tiếng ðộng là do màng trinh mày bị phá rách !!

Cô này nghe cũng hay hay bèn thực thi diệu kế !! Ðêm ðộng phòng trước khi lên giường cô len lén ðeo sợi dây thun lên tận háng rồi leo lên giường với chồng!!! Khi anh chồng vừa ðút vào cô kéo sợi thun lên và buông ra ðánh “bét” !! Anh chồng mặt nhăn nhó hỏi :

– Cái gì thế em?

– Ðó là tiếng rách của màng trinh thôi anh à !

– Em mau mau gỡ giùm anh ! Cái “màng trinh” của em nó ðang quấn xiết chặt hai “hòn dái” anh rồi kià !!

Ông quan huyện đi về nhà, mặt hí ha hí hửng. Vợ hỏi: “Có chuyện zì mà dzui rứa?” Ông nói: “Hôm nay đi đò về bến trước nhà, anh chửi thằng lái đò hoành tráng lắm, mà nó không dám nói gì.” Vợ hỏi chửi ra sao. Ổng nói:

– Anh chửi: Mi là con c.ặ.c tau. Vậy mà nó không dám nói lại.

Vợ nghe thế mới bảo:

– Nó cười anh thì có, anh nói thế thì nó đ. vợ quan huyện à?

Ông quan nghe thấy vội vàng chạy ra bến đò. Thấy đò vẫn trên bến, khách đang lên. Lúc sau chạy về nói với vợ:

– Anh vừa cải chính xong. Anh nói: Tau là con c. mi!

Vợ lại nói:

– Thế anh là quan huyện mà đi đ. vợ thằng lái đò à?

Ông quan vội chạy ra bến. Đồ đầy, đang rời bến. Ông hét to:

– Ê, thằng lái đò! Lúc nãy tau nói sai cả. C. mi là c. mi, c. tau là c. tau!!!

Xem Thêm: Truyện cười 18+ tục tĩu bậy bạ và bựa [Phần 1]

Cập nhật thông tin chi tiết về Truyện Cười Cho Hướng Dẫn Viên – Phần 2 trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!