Bạn đang xem bài viết Trang Thơ Chủ Nhật: Mẹ Hiền Ơi, Con Đã Về Thăm được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
THƠ TÌNH NGƯỜI LÍNH BIỂN
Tặng các anh lính biển giữ biên cương
Tạm biệt em anh lên đường giữ đảo
Giữa trùng khơi chỉ thấy sóng bạc đầu
Gió rú gào báo tin từng cơn bão
Vẫn oai hùng chao lượn cánh hải âu.
Từng đợt sóng kết thành chùm hoa biển
Trắng tinh khôi như thuở áo học trò
Ngày tan trường chưa trao lời ước hẹn
Dõi theo người lòng sao mãi ngẩn ngơ.
Hành trang anh có tình em trong đó
Nụ cười xinh và ánh mắt dịu dàng
Chưa kịp nắm bàn tay ai bé nhỏ
Lá thư tình còn viết vội dở dang.
Tạm biệt em anh lên đường giữ biển
Tàu anh đi có sao sáng dẫn đường
Cột mốc biên cương qua từng hải lý
Cuộc hành trình gìn giữ đảo quê hương.
Đồng đội anh những chàng trai rất trẻ
Trên boong tàu say hát bản tình ca
Trong trái tim có tình yêu biển đảo
Cùng người thương dù đang ở thật xa.
Giữa phong ba tiếng sóng vỗ tứ bề
Hoa biển trắng mang tình anh lính trẻ
Em yêu ơi! Xin hãy đợi anh về.
MẸ VẪN NGỒI BÊN BỜ BIỂN ĐÔNG
Mẹ vẫn ngồi bên bờ biển Đông
Chờ tin con se thắt cả lòng
Ngày ra đi hẹn về thăm mẹ
Qua bao mùa mưa nắng bão dông.
Dáng mẹ gầy bóng đổ liêu xiêu
Mòn mắt trông từng đợt thủy triều
Ngỡ chân con băng qua trảng cát
Như ngày nào thốt tiếng mẹ yêu.
Mẹ nào hay trùng khơi nổi sóng
Bãi san hô con đã yên nằm
Lời thì thầm gởi theo chim biển
Mẹ hiền ơi con đã về thăm.
Hoa muống biển nở trên mộ gió
Hàng phi lao tiếng sóng rì rào
Đợi con về sửa ngôi nhà dột
Thiếu hơi người bếp lửa hư hao.
Mẹ vẫn ngồi bên bờ biển Đông
Biển vẫn xanh ôm sóng vào lòng
Người lính trẻ thôi không về nữa
Hồn hòa vào cây cỏ núi sông.
CHO TÔI MƠ GIẤC MƠ PHÙ ĐỔNG
Cho tôi mơ giấc mơ Phù Đổng
Qua một đêm sức mạnh thần kì
Tin báo dữ bay nhanh làng Gióng
Tiếng sứ truyền theo tiếng ngựa phi.
Cho tôi mơ tiếng trống Mê Linh
Lễ tế cờ trước khi ra trận
Lưỡi gươm thiêng truyền lệnh xuất binh
Lũ giặc sợ kinh hồn bạt vía.
Cho tôi mơ trùng dương cưỡi sóng
Chém cá kình giữa chốn biển khơi
Ai dám bảo đàn bà yếu bóng?
Cũng có khi lấp biển vá trời.
Cho tôi mơ sóng dậy Bạch Đằng
Trên cọc nhọn còn tươi máu đỏ*
Chiến công xưa tạc dấu ngàn năm
Chui ống đồng trốn không kịp thở.
Cho tôi mơ cành đào ngày tết
Vẫn nở hoa giữa đất Thăng Long
Chiến bào còn vương mùi khói súng
Giặc kinh hoàng hai tiếng Quang Trung.
NGƯỜI về cùng đàn con ra trận
Ngựa sắt thành chiến hạm tàu bay
Nơi biển Đông kẻ thù gây hấn
Trận cuối nầy đáy biển chôn thây.
*Đằng giang tự cổ huyết do hồng (Giang Văn Minh)
Mẹ Ơi Đừng Bỏ Con
∼∗♥∗∼
Mẹ ơi đừng bỏ con
Trời sinh con một kiếp người, Bên mẹ tựa như một giấc mơ. Hạnh phúc khi con là con mẹ, Được sinh ra vòng tay mẹ hiền.
•••
Mơ ước được ngắm trời gió mây, Tự hào khi chỉ là giọt máu. Kiếp người con sắp thành cơ thể, Cạnh mẹ trả đủ hiếu sinh thành.
•••
Nhưng đau đớn xé nát thân con, Từng chi chít con càng khó chịu. Mẹ ơi như ngàn dao đâm thấu. Giọt sương rơi khỏi cành lá xanh.
•••
Mẹ ơi con chính là con mẹ, Đau lắm từng tiếng nấc lòng con. Nỡ lòng cắt máu tan mây khói, Tiếng mẹ chưa cất được thành lời.
•••
Bay giữa chân mây không hình dáng, Ngay cả hình hài vẫn chưa thành. Mẹ ơi con chưa kịp báo hiếu, Đành chấm dứt hết một kiếp người.
•••
Con đau đau lắm mẹ có hay, Tiếng gọi mẹ khó khăn biết mấy. Con mất mẹ như sương rơi rớt, Mẹ mất con mẹ nhớ con không?
•••
Con lạc lõng khắp bốn phương trời, Chưa kịp mở mắt ngắm nhìn ai. Hình hài nhỏ bé đầy vô tội, Biến khỏi thế gian cùng gió mây.
•••
Mẹ ơi con cần hơi ấm mẹ, Bên mẹ chưa tròn một tháng nguyên. Trước mắt con chỉ toàn đen tối, Thoáng rơi lệ trước kiếp con người.
—
Con ơi mẹ ngàn lời tạ lỗi, Trách mẹ không thể bảo vệ con. Gia đình xã hội không chấp nhận, Đành cam chịu giết chết con tôi.
•••
Tiếng khóc con than oán hằng đêm, Trằn trọc thao thức lòng bấn loạn. Ngây dại khi con bị đứt rời, Đứng nhìn con khóc không thành tiếng.
•••
Hướng về con đau khổ xót thương, Hình hài con mẹ không nhìn thấy. Mất con mẹ khổ biết nhường nào, Trách mẹ không đủ sức nếu con.
•••
Cắt đứt con khút ruột liền da, Làm sau khi con đi mãi mãi. Hơi ấm vòng tay dòng sữa ngọt, Còn đâu tiếng khóc của con thơ.
•••
Chiều chiều nhìn ra đầu ngỏ vắng, Nụ cười của đứa trẻ thơ ngây. Ầu ơ tiếng ru đầy thương cảm, Gọi mẹ đi con ấm cả lòng.
•••
Từ nay mẹ không còn con nữa, Ngu dại lầm lỡ lòng day dứt. Thiên chức làm mẹ đã không còn, Tội này nặng hơn cả núi xanh.
•••
Con tôi xa mãi tầm tay với, Mẹ giờ chỉ biết hận bản thân. Siết tay nước mắt rơi lã chã, Làm sau giải hết nổi nghiệp này.
•••
Bước thê lương tìm về cửa Phật, Xám hối tịnh tâm giải ưu tư. Nhưng đứng trước phật tự hổ thẹn, Tội nghiệp này giết chết con tôi.
Thi Thi
∼∼∗♥∗∼∼
Những Bài Thơ Về Ngày Chủ Nhật Hay
CHỦ NHẬT ƠI!
Ngày chủ nhật ơi ! chủ nhật ơi !
Không lo dậy sớm cứ nghỉ ngơi
Cò kè nhổm dậy hay ngủ tiếp
Nghĩ xem tìm chổ mà đi chơi…
Ngày chủ nhật ơi ! chủ nhật ơi !
Có người tất bật với rối bời
Cơm áo gạo tiền nghe nằng nặng
Không lơi phút nào để thảnh thơi
Ngày chủ nhật ơi ! chủ nhật ơi !
Ngoài trời gió hát lá buông lơi
Lòng yên ắng quá không chờ đợi
Thả hồn mình theo nhạc không lời
Ngày chủ nhật ơi ! chủ nhật ơi !
Có kẻ nằm say chết lặng đời
Bởi em theo chồng vui rạng rỡ
Để mình ai lại với chơi vơi…
Ngày chủ nhật ơi ! chủ nhật ơi !
CHỦ NHẬT CÀ PHÊ BUỒN
Anh một mình ngồi nơi góc phố nhỏ
Mắt mơ màng đếm giọt cafe rơi
Trong tim anh ngập nỗi nhớ chơi vơi
Chẳng biết em đang ở nơi nào ấy nhỉ?
Sáng chủ nhật sao thấy buồn và vô vị
Mong ngóng chờ em giữa phố đông người
Mong được ngắm em nở nụ cười tươi
Dù anh biết điều đó là không thể
Nhưng sao anh vẫn mong chờ đến thế
Thoáng thấy em dù chỉ để ngắm nhìn
Xin em đó đừng giận dỗi lặng im
Đừng để chủ nhật chìm trong nỗi nhớ.
LANG THANG NGÀY CHỦ NHẬT
Chiều nay chủ nhật ra ngoại thành
Thấy em môi đỏ mắt long lanh
Mày liễu mi cong dán tha thước
Tóc mây quyện gió dưới trời xanh.
Nụ cười xinh xắn thật tươi đẹp
Ngất ngây say ngắm nàng như tranh
Tình chàng ý thiếp mối duyên lành
Phụng loan hòa hợp thật xứng danh.
Chủ nhật chiều nay chỉ một mình
Ngắm nhìn muôn cảnh thật là xinh
Người qua kẻ lại quá nhộn nhịp
Nhan đèn cúng kiến cho thần linh.
Áo xanh áo đỏ cùng phe sắc
Nhan đèn đưa rước bà về dinh
Quỳ lạy dang dáy cầu chuyện tình
Khấn bà phước lộc tiền rung rinh.
CHỦ NHẬT BÌNH YÊN
Tác giả: Người Mang Tâm Sự
Ngày chủ nhật người ta đi dạo phố
Cùng tình yêu thổ lộ chuyện vui buồn
Còn riêng tôi thì sướng quá trời luôn
Ăn xong bữa rồi buông đi ngủ tiếp
Sáng tới chiều hai bữa đi vào bếp
Nấu nướng xong rồi ngủ thiếp tới chiều
Không muốn đâu phiền lắm có người yêu
Không tự do còn nhiều phiền phức nữa
Cứ độc thân ta ngủ ngày ngủ bữa
Sướng lắm nghe ai thử biết liền à
On facebook ta cứ mãi la cà
Không ai trách hay phiền hà gì cả.
Nội Ơi, Gấc Đã Chín Rồi!
(GLO)- Những năm cuối đời ngắn ngủi, nội gần như đã dành hết quãng thời gian này để trồng một giàn gấc ngay trước mảnh sân. Vừa để có bóng cây cho hiên nhà râm mát, cũng là để có chỗ để đêm đêm nội ra sân mắc võng, nằm ngâm thơ bên ánh đèn dầu leo lét. Đó cũng là nơi mấy đứa cháu nhỏ xa quê bao năm trở về, túm tụm dưới giàn gấc um tùm lá mà chơi những trò dân dã ấu thơ. Còn nội thì ngồi bên chiếc võng đung đưa suy ngẫm, mỉm cười nhìn những đứa cháu ngày một khôn lớn. Chẳng phải cần mẫn tưới tiêu, gấc cũng ngùn ngụt vươn ngọn, trổ bông trắng cả giàn cây được nội kỳ công giăng mắc từ mấy thân tre, thân ổi thẳng đuột.
Những trái gấc đầu tiên cũng hình thành sau mùa ong bướm gọi bầy về góp mật. Mới đầu chúng chỉ nhỏ như những hòn bi ve, sau rồi lớn hơn gấp năm, gấp mười lần. Trái bắt đầu nổi những đụn gai xù xì, rồi ngày càng dày chi chít hơn. Vườn gấc của nội sai trĩu quả ngay từ mùa đầu tiên. Những trái gấc to đều nhau, treo lủng lẳng ngay ở trên đầu. Khi chín, trái gấc chuyển sang màu hơi rám vàng rồi trở mình au đỏ, nổi bật trên nền lá xanh tươi tựa như những trái bóng bay tụi con nít chúng tôi vẫn thường hà hơi thổi cho thật căng rồi treo lên những cành đào, cành mai mỗi dịp xuân đến. Mùa gấc chín cũng là khi cơn gió đông phe phẩy bên thềm nhà, trên khóm cây cải vàng đang mùa trổ nụ. Gấc chín, nội thường không vội thu hoạch mà để trái nào chuyển màu thật đỏ rồi mới cho người hái xuống, sau đó nội sẽ cần mẫn vào bếp thổi vội nồi xôi gấc chín thơm lừng cho mấy đứa cháu về thăm quê. Xôi gấc được nội nấu thủ công bằng nồi đất, ăn kèm với ít hành khô nội chao qua với mỡ nên béo ngầy ngậy. Đủ để vung nồi xôi gấc vừa được he hé mở ra là đã nghe thấy mùi của gạo nếp đầu mùa quyện cùng mùi của trái gấc chín đỏ au thơm lừng khó cưỡng. Phố mùa này cũng nhiều lắm những chõ xôi nấu từ gạo nếp dẻo thơm với gấc, bán rong trên khắp các ngả đường. Người ở phố tự khi nào xem xôi như một món ăn sáng nhanh gọn, đơn giản, no lâu nhưng không phải ai cũng có những hoài niệm riêng với món ăn dân dã ấy. Tôi về thăm lại chốn quê xưa một ngày tháng Chạp miên man gió chướng. Ngôi nhà của nội giờ đã phủ một màu rêu phong bén lên những bức tường thuở xưa, bén vào luôn ký ức của những kẻ tha hương một nỗi nhớ thương diết da đến cháy lòng. Tôi ngồi ôn lại bao hoài niệm đã qua trong một đêm hiu hiu gió ngay dưới hiên nhà. Nơi phía trước là giàn gấc nội đã dành hết tình yêu thương mà chăm sóc, tưới tiêu. Nhìn đâu đâu cũng chỉ thấy dáng nội hiện hữu cùng nụ cười dịu hiền ấm áp. Tôi thì thầm nhắn với nội rằng: “Nội ơi, mùa này đang là mùa gấc chín, con đã trở về mà nội thì mãi khuất núi mù khơi”.
Song Ninh
Cập nhật thông tin chi tiết về Trang Thơ Chủ Nhật: Mẹ Hiền Ơi, Con Đã Về Thăm trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!