Ý Nghĩa Bài Thơ Thuyền Và Biển / Top 10 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Kovit.edu.vn

Thơ Về Thuyền Và Biển Hay Và Ý Nghĩa Nhất Mọi Thời Đại

30+ Bài thơ về thuyền và biển đặc sắc nhất

Sóng

(Xuân Quỳnh)

(Xuân Quỳnh)

Em sẽ kể anh ngheChuyện con thuyền và biển:

Nếu từ giã thuyền rồiBiển chỉ còn sóng gió”

Nếu phải cách xa anhEm chỉ còn bão tố.

TÌNH THUYỀN VÀ BIỂN

Thơ: Hoàng Minh Tuấn

BIỂN TÍM CHIỀU HOANG

CHIỀU TRÊN BIỂN VẮNG

BÓNG HOÀNG HÔN

BIỂN CHIỀU VÀ TA

#Những bài thơ về biển nổi tiếng được yêu thích nhất

Biển và bờ

( Phú Sĩ)

Biển và ta

(Qui Phi Hoang)

Trước biển

(Vũ Quần Phương)

Biết nói gì trước biển em oi!Trước cái xa xanh thanh khiết không lờiCái hào hiệp ngang tàng của gióCái kiên nhẫn của nghìn đời sóng vỗCái nghiêm trang của đá đứng chen trờiCái giản đoen sâu sắc như đời.

Chân trời kia biển mãi gọi người điBao khát vọng nửa chừng tan giữa sóngVầng trán mặn giọt mồ hôi cay đắngBao kiếp vùi trong đáy lặn mù tămNhưng muôn đời vẫn những cánh buồm căngBay trên biển như bồ câu mặt đấtBiển dư sức và người không biết mệtMũi thuyền lao mặt sóng lại cày bừaNhững chân trời ta vẫn mãi tìm đi.

Ôi cuộc đời sâu rộng nhường kiaSâu như biển, rộng như triều tít tắpVị biển mặn đến quá chừng mặn chátHạt muối đời hai đứa cắn chung nhauAnh hiểu sao con sóng sớm bạc đầu.

Anh hiểu sao chúng ta lại yêu nhauBiển rộng quá, biển cần trời, cần đấtBờ dẫu xa, bờ còn là có thậtBiển không cùng biển vẫn đỡ hơn anhTrưa biển này anh chỉ nắm tay anh.

Nỗi lòng người đi trên biển

(Huỳnh Minh Nhật)

Biển mênh mang những ân tình tha thiếtThương nhớ sầu da diết giữa đêm đenPhố thênh thang khuất bóng nửa ánh đènTriền cát trắng trải dài như nức nở.

(Đinh Thu Hiền)

Biển chiều thu

(Phan Thị Tuyết Vân)

Mưa xuân trên biển

(Huy Cận)

Biển đêm

(Huỳnh Minh Nhật)

Chùm thơ tình về biển hay nhất mọi thời đại

(Xuân Diệu)

Bờ đẹp đẽ cát vàng

Thoai thoải hàng thông đứngNhư lặng lẽ mơ màngSuốt ngàn năm bên sóng…

Biển tình

( Hiền Nhật Phương)

Biển

(Lâ Thị Mĩ Dạ)

Biển chìm trong đêm thâuĐể chân trời lại rạngKhát khao điều mới lạTa đẩy thuyền ra khơiDù bão giông vất vảKhông quản gì biển ơi!

Biển lắng

(Diêm Thi Hải)

Sao biển lặng im thếdHay biển nhớ gì auCho canh dài thao thức.

Chiều nay chị gió sẽ vềMang đi theo nỗi tái t ê lòng chàngBiển xanh sóng sẽ mơ màngRu êm bờ cát cho nàng với anh.

(Trần Ngọc Tuấn)

Biển, núi, em và sóng

(Đỗ Trung Quân)

Tình thuyền và biển

(Hoàng Minh Tuấn)

Biển ơi!

Thuyền Và Biển – Xuân Quỳnh

Share

Facebook

Twitter

Pinterest

Bài thơ Thuyền và biển của nhà thơ Xuân Quỳnh thông qua tình yêu của thuyền và biển đã nói lên một tình yêu đẹp của người con gái: yêu chân thành tha thiết, nồng nhiệt và thủy chung. Tình vêu trẻ trung ấy là khát vọng một hạnh phúc trọn vẹn của đôi lứa.

Thuyền và Biển không chỉ là đối tượng chủ thể trữ tình mà hình ảnh đó là biểu trưng cho cảm xúc của những đôi lứa yêu nhau. Đó là tâm trạng nhớ nhung, buồn đau của tháng ngày xa cách, là ước nguyện luôn được gắn bó, bền chặt bên nhau. Tình yêu trong Xuân Quỳnh vẫn mãi là biển xanh mênh mông, vẫn mãi nồng nàn, thật say đắm, đồng thời vẫn tiềm ẩn bên trong đó là những bão tố, là rạn vỡ. Song với Xuân Quỳnh, chị luôn khao khát tình yêu của mình là vô tận, tận cùng biển cả mênh mông. Chị muốn vượt qua những giới hạn nhỏ bé của người phụ nữ, chị muốn trải lòng mình với mặt biển bao la, nơi tình yêu hạnh phúc của người phụ nữ với tâm hồn nhạy cảm, thao thức với đời đặt ở đó.

Bài thơ Thuyền và biển – Xuân Quỳnh

Em sẽ kể anh nghe Chuyện con thuyền và biển:

“Từ ngày nào chẳng biết Thuyền nghe lời biển khơi Cánh hải âu, sóng biếc Đưa thuyền đi muôn nơi

Lòng thuyền nhiều khát vọng Và tình biển bao la Thuyền đi hoài không mỏi Biển vẫn xa… còn xa

Những đêm trăng hiền từ Biển như cô gái nhỏ Thầm thì gửi tâm tư Quanh mạn thuyền sóng vỗ

Cũng có khi vô cớ Biển ào ạt xô thuyền (Vì tình yêu muôn thuở Có bao giờ đứng yên?)

Chỉ có thuyền mới hiểu Biển mênh mông nhường nào Chỉ có biển mới biết Thuyền đi đâu, về đâu

Những ngày không gặp nhau Biển bạc đầu thương nhớ Những ngày không gặp nhau Lòng thuyền đau – rạn vỡ

Nếu từ giã thuyền rồi Biển chỉ còn sóng gió”

Nếu phải cách xa anh Em chỉ còn bão tố

Nêu Ý Nghĩa Nhan Đề Bài Chiếc Thuyền Ngoài Xa

(Văn mẫu lớp 12) – Em hãy tóm tắt và nêu ý nghĩa của nhan đề tác phẩm Chiếc Thuyền Ngoài Xa trong tác phẩm văn học lớp 12. Đề bài: Nêu ý nghĩa nhan đề bài Chiếc Thuyền Ngoài Xa BÀI LÀM

Chiếc thuyền ngoài xa là một tác phẩm truyện ngắn của tác giả Nguyễn Minh Châu. Tác phẩm có thể được kể ngắn gọn như sau:

Nhiếp ảnh gia Phùng đã về vùng biển miền Trung để có thể chụp được một bức ảnh xuất sắc cho cuốn lịch năm sau, đây chính là yêu cầu của Trưởng phòng nơi anh đang công tác. Phùng đã chọn nơi anh từng chiến đấu để vừa chụp ảnh, vừa nhớ lại những kĩ niệm xưa. Sau bao nhiêu ngày phục kích tại vùng biển thân thương, người nghệ sĩ cũng đã chộp được một khoảnh khắc mà đối với anh là vô cùng đắt giá, đó chính là bức ảnh một con thuyền ngoài khơi xa đang ẩn hiện giữa biển mờ sương. Nhưng đằng sau bức ảnh này, là cả một câu chuyện còn tiếp tục. Khi chiếc thuyền vào bờ, nhiếp ảnh Phùng đã vô cùng kinh ngạc khi tận mắt chứng kiến cảnh một người chồng vũ phu đang có hành vi đánh đập vợ mình vô cùng dã man, đứa con của hai vợ chồng vì muốn bảo vệ mẹ đã đánh lại người cha.Và Phùng đã không chần chừ ra tay can thiệp để giải thoát cho người vợ.

Phùng trở về cơ quan, rời xa vùng biển và có trong tay khá nhiều ảnh, anh đã chọn được tấm ảnh ưng ý cho bộ lịch tĩnh vật về thuyền và biển năm sau. Mỗi lần anh đứng và ngắm tấm ảnh, người nghệ sĩ Phùng lại nhớ đến cảnh chiều hôm đó, thấy hiện lên cái màu hồng của sương mai, và khi nhìn lâu hơn, anh như thấy được hình ảnh người đàn bà nghèo khổ, lam lũ đó đang bước ra từ bức tranh.

Ý nghĩa của nhan đề tác phẩm Chiếc thuyền ngoài xa

Chiếc thuyền ở ngoài xa thanh bình là thế, nhưng đến khi về gần với bờ, nó lại giống như một cuộc đời đầy lam lũ và khó nhọc. Nó chứa đựng trong đó là sự éo le, trái ngang và một nghịch lí của cuộc sống.

Chiếc thuyền nghệ thuật trong bức ảnh là ở ngoài xa nhưng chiếc thuyền cuộc đời lại rất gần. Người nghệ sĩ nhất định phải yêu nghệ thuật, phải khám phá thưởng thức được những vẻ đẹp đích thực của nghệ thuật thì cũng cần biết được những mảnh cuộc đời, những sự thật của cuộc sống này.

Nhan đề chiếc thuyền ngoài xa là một ẩn dụ về mối quan hệ gần gũi giữa nghệ thuật và cuộc sống.

Tác giả: ANH ĐÀO

Thuyền Và Biển: Ngọt Bùi Cay Đắng Của Tình Yêu

Sẵn sàng đón nhận góp ý, phê bình của bạn đọc.

Ngoài 2 câu mào đầu giới thiệu:

Thuyền Và Biển được viết theo thể thơ ngũ ngôn trường thiên, 7 đoạn, mỗi đoạn 4 câu. Ở đây tác giả sử dụng phép ẩn dụ toàn bài.

Tứ: Câu chuyện thuyền và biển.

Ý: Chuyện tình của chính tác giả. Tác giả là biển, người yêu của chị là thuyền.

Theo tình tiết của tứ thơ, bài thơ được chia làm 4 phần:

Đoạn đầu của bài thơ kể lại lúc tình yêu mới chớm. Chàng để ý đến nàng, cố công theo đuổi; còn nàng trong lòng không biết thế nào chứ ngoài mặt thì cứ “tảng lờ như không”. Tôi chợt nghĩ đến tâm tình của một nữ sinh Đồng Khánh (Huế) trong một đoạn trả lời bài thơ Qua Mấy Ngõ Hoa của Mường Mán (1):

mà cái thời còn là anh lính trẻ thường tới lui với Huế – vì công vụ cũng như vui chơi – tôi được một nữ sinh Đồng Khánh chép tặng và đã thuộc lòng vì rất thích. Nhưng nếu để ý so sánh thì tuy cùng một chiến thuật tán gái – bám sát đối tượng – cách diễn tả của Xuân Quỳnh sang hơn, bay bướm hơn nhiều.

Còn khi cô nữ sinh Đồng Khánh đã xuôi lòng, giả vờ xuống giọng năn nỉ:

thì ở đoạn thứ hai khi biết chàng trai đã có ý chinh phục trái tim mình:

thì tình cảm của tác giả Thuyền Và Biển đã được kín đáo bày tỏ:

nhưng vì là phụ nữ nên nàng vẫn “ý tứ” giữ một khoảng cách khá … xa:

“Thuyền đi hoài không mỏi

Mấy thế kỷ trước Lê Quý Đôn đã viết về thi pháp như sau: “Lời kỵ thẳng, mạch kỵ lộ, ý kỵ nông, thi vị kỵ ngắn”. (2) Trong 2 đoạn thơ này Xuân Quỳnh hoàn toàn tránh được những điều “kỵ” mà nhà thơ họ Lê nhắc nhở người đời. Lời của chị rất bóng gió, mạch thơ kín đáo. ý thơ sâu sắc và đặc biệt thi vị cứ vương vấn mãi nơi tâm hồn người đọc.

2/ Khi Chúng Mình Yêu Nhau

Đến đoạn 3 thì tình yêu đã bến rễ, nàng đã “mở cửa trái tim” chấp nhận tình yêu của chàng và đã biểu lộ bằng hành động cụ thể:

Qua 2 đoạn thơ ở phần này tác giả đã tiết lộ một chút bí mật về vai trò của phụ nữ trong hôn nhân. Theo chị thì phụ nữ là sứ giả của tình yêu, của hòa bình, vào ” những đêm trăng hiền từ” thường bằng những lời ” Thầm thì gởi tâm tư/ Quanh mạn thuyền sóng vỗ” đem đến cho bạn tình cái cảm giác ấm áp, an lành, hạnh phúc của kẻ đang yêu và được yêu. Nhưng chính phụ nữ cũng là những bà “thần chiến tranh”, châm ngòi cho những cuộc “xô bát, chạm đĩa” trong gia đình mà chẳng cần có một duyên cớ gì chính đáng:

Ôi! Nữ sĩ Xuân Quỳnh ơi, phụ nữ như chị thật ngàn lần đáng yêu và cũng vạn lần đáng … sợ. 3/ Tình Sâu Nghĩa Nặng

Thân thể em, với anh, như tấm bản đồ mở rộng, anh đã rành rẽ đường đi nước bước; tâm hồn em, những nghĩ suy toan tính đời thường, cả những ước mơ sâu kín, em cũng chia sẻ với anh. Còn lộ trình của anh trong đời: điểm dừng, điểm đến, khi đi, lúc về anh cũng ghi hết cho em.

Những ngày vắng anh em nhớ thương quay quắt; những ngày không gặp mặt nhau anh như phát ốm, phát đau. Ý chỉ bình thường như thế nhưng không biết tác giả chọn được điểm đứng đặc biệt như thế nào để khi nhìn biển nổi sóng bạc đầu (trắng xóa) lại có thể tưởng tượng là “Biển bạc đầu thương nhớ” và nhìn con thuyền tạm giã từ biển “lên ụ” để sửa chữa mà có thể nghĩ là “Lòng thuyền đau rạn vỡ” thì quả là thật tài tình. Đây là 2 câu đắt giá nhất của bài thơ; tứ thơ rất bóng gió, rất đẹp, rất thơ nhưng lại như lưỡi dao rất sắc len lỏi vào tận đáy tâm hồn.

Lao vào cuộc chơi văn chương thi phú tôi đã đọc không biết bao nhiêu là câu thơ, bài thơ diễn tả tình sâu nghĩa nặng của vợ chồng. Đây là đề tài muôn thuở, “cũ xưa như trái đất”. Nhưng chưa có câu thơ, bài thơ nào đặc sắc như 2 đoạn thơ trên. Tôi xin nói rất mạnh miệng mà không sợ lỡ lời: nói đến tình nghĩa vợ chồng, đây là những vần thơ tuyệt bút. Có lẽ vì thế mà nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu đã chọn 2 đoạn thơ này và đoạn kết để phổ thành bản nhạc Thuyền Và Biển.

Khi tình đã sâu, nghĩa đã nặng mà vì lý do này, lý do khác phải chia xa thì cả 2 bên đều đau khổ. Nhưng theo Xuân Quỳnh thì bên phía phụ nữ nỗi khổ đau sâu hơn, lớn hơn gấp bội. Hai câu kết:

chính là nỗi đớn đau đã lên đến tột độ, biểu lộ một tình yêu nồng thắm, mãnh liệt. Tác giả đã bước ra khỏi phép ẩn dụ, bôi hết son phấn trên mặt, cởi bỏ hết lớp vỏ hóa trang, không còn Biển Thuyền bóng gió và đã hét thật to, xưng gọi đúng tên hai kẻ yêu nhau say đắm. Bài thơ kết thúc ở đúng cao trào.

1/ Hai câu mào đầu không cần thiết.

có thể bỏ đi mà không ảnh hưởng đến việc tìm hiểu tứ của bài thơ. Bố cục bài thơ sẽ gọn hơn.

Phép ẩn dụ của bài thơ, nếu tinh ý, người đọc có thể nhận ra sau khi đọc 2 đoạn đầu. Còn nếu “chậm tiêu” một tý thì từ từ rồi cũng thấy, cũng hiểu. Thuyền là chàng, biển là nàng, bài thơ là chuyện tình yêu của chàng với nàng, nàng là tác giả, là nhân vật chính trong bài thơ. Trong đoạn thơ:

thì biển là cô gái (ẩn dụ) cho nên câu “Biển như cô gái nhỏ” không những đã trở nên thừa, gây cảm giác “không thoải mái” cho người đọc mà lại còn làm lộ phép ẩn dụ nữa. Nếu tác giả chọn được cách nói khác, không nhắc gì đến cô gái mà vẫn diễn tả được cái ý ấy thì hay hơn.

Tương tự như vậy, trong đoạn thơ:

Tác giả quên rằng mình đang đóng vai Biển với thân hình và bộ mặt (đã hóa trang) của Biển. Ngôn ngữ rất riêng, rất lạ của Biển và Thuyền đang thu hút sự chú ý của độc giả. Tự nhiên buột miệng nói ra “tiếng người” khiến vai diễn của vở kịch trở thành bất nhất. Hai câu sau nếu tránh được từ “tình yêu” mà vẫn giữ được ý ấy thì quá hay.

Xuân Quỳnh sinh năm 1942, viết Thuyền Và Biển năm 1963 khi mới 21 tuổi nhưng cái nhìn của chị về tình yêu, hạnh phúc, khổ đau rất từng trải, chững chạc, chín chắn. Chị yêu hết mình nên rất sợ tình tan vỡ vì lúc ấy khổ đau sẽ vò nát trái tim.

Tuy là thể thơ mới trường thiên, mỗi đoạn 4 câu nhưng trong Thuyền Và Biển vẫn có dòng cảm xúc, dòng thơ. Đó chính là dòng thời gian của tiến trình tình yêu phát triển, tuy mong manh và hơi “lung linh sương khói” nhưng cũng đủ sức đưa con thuyền tứ thơ từ điểm khởi đầu khi tình yêu mới chớm đến lúc tình sâu nghĩa nặng và sau cùng là tâm trạng lo âu khi nghĩ đến lúc chia xa. Cảm xúc nhẹ nhàng man mác ở khởi đầu; càng về sau càng nồng thắm và đến 2 câu cuối thì đã đến đỉnh điểm, vô cùng mãnh liệt. Bài thơ đã đạt điểm tối đa ở đoạn kết, chấm dứt ở đúng cao trào của tứ thơ.

Chữ nghĩa sang trọng, chính xác, nhiều chỗ đắc địa nên cảm xúc dạt dào ngay từ tầng một. Thế trận câu chữ chặt chẽ, tâm tình chân thật – chị làm thơ bằng cả tâm hồn – nên cảm xúc ở tầng hai và tầng ba chảy ào xuống trái tim người đọc như thác đổ. Ẩn dụ nhiều đoạn vừa tượng hình vừa đẹp, rất tương hợp, kín kẽ, rất bay bướm và rất sinh động.

Bài thơ cũng có hơi hám của hội chứng nhàm chán vần nhưng:

1/ Trong 7 đoạn thơ gieo vần gián cách tác giả có 4 lần kết thúc đoạn thơ ở vần bằng, 3 lần ở vần trắc; sự chuyển đổi âm điệu đó đã giảm thiểu khá nhiều cái giọng ầu ơ của bài thơ.

2/ Nhờ lời đẹp, tứ hay, ẩn dụ tương hợp, kín kẽ, độc giả càng đọc càng hứng thú nên cũng không đến nỗi ngán vì nhiều vần.

Tóm lại, nếu không vướng một chút lỗi kỹ thuật thì bài thơ có thể nói là toàn bích, chỗ đứng của Xuân Quỳnh cũng như Thuyền Và Biển trong lịch sử thi ca còn trang trọng hơn nữa

Theo lời kể của nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu khi đến thăm Xuân Quỳnh thì:

Nhà thơ Xuân Quỳnh rất cảm xúc khi nghe ca khúc “Thuyền VBiển”. Chị chỉ mong ước giữ nguyên văn câu thơ: “Nếu phải cách xa anh, em chỉ còn bão tố! “ Mong các ca sĩ đừng đổi lại: “Nếu phải cách xa em, anh chỉ còn bão tố”. Chị không muốn xóa đi kỷ niệm buồn đau của mình trong cuộc tình đã qua, và theo chị chắc gì nam giới đã có được tình yêu đằm thắm, đắm say và có lúc bão tố như phụ nữ” (3)

Tôi rất đồng cảm với Xuân Quỳnh về điều mong ước trên. Có điều theo tôi, tại sao lại để chị phải thốt ra những lời mong ước đó? Các ca sĩ nếu có một chút khả năng “hiểu cảm câu chữ”thì phải biết bản nhạc phổ thơ là tâm trạng của người phụ nữ trong chuyện tình của Thuyền Và Biển, thuyền là nam và biển là nữ. Bản nhạc này để nữ hát là đúng nhất, là hợp tình nhất. Nhưng nếu nam thích thì cũng vẫn có thể hát được, miễn là phải hiểu rằng “giọng nam của mình đang được mượn để chuyển tải tâm tình của một phụ nữ”nghĩa là phải hát đúng nguyên văn:

thì sai bét. Anh là thuyền chứ có phải là biển đâu mà bão với tố ! Tôi đã vào Youtube nghe vài nam ca sĩ hát Thuyền và Biển. Đáng buồn là nghe 5 ca sĩ hát thì cả 5 đều hát sai.(4) Rất mong các nam ca sĩ xem lại để hát cho đúng. Trước hết, để tỏ lòng tôn trọng Xuân Quỳnh, một nữ sĩ tài danh đã mất, thứ đến để chứng tỏ đẳng cấp nghệ sĩ của mình, có thể hiểu, cảm tâm trạng của tác giả và thả hết tâm hồn vào lời ca, nốt nhạc chứ không phải là người vô trách nhiệm, tự động sửa lời bản nhạc của người ta theo ý mình, chẳng cần biết đúng sai, và cứ thế nhắm mắt hát bừa, hát bậy.

Bài thơ giờ đã hơn 50 tuổi và Xuân Quỳnh cũng như biển, đã đi xa … rất xa, nhưng những cặp hình ảnh tương xứng của phép ẩn dụ giữa thuyền, biển và đôi lứa yêu nhau, rất đẹp, rất ăn ý vẫn còn sống trong lòng nguời mê thơ, đặc biệt là những người trong tình yêu đã từng được nếm cả vị ngọt bùi lẫn cay đắng.

Sẵn sàng đón nhận góp ý, phê bình của bạn đọc.