Xuất Xứ Của Bài Thơ Quê Hương / Top 12 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Kovit.edu.vn

Bài Thơ Về Nỗi Nhớ Quê Hương Của Người Xa Xứ

Tác giả: Kim Thanh Lâm Ơi những chàng trai nước Việt xa xứ Gói nỗi buồn cất bước chốn xa quê Gắng học giỏi, chăm làm gửi tiền về Nuôi cha mẹ, gia đình trong nổi nhớ Mối tình đầu, anh xin đành khất nợ Đêm hằng đêm vẫn thấy em trong mơ Đôi vai run con tim hoen ố mờ Bao nhọc nhằn, vết hằn in trên trán Nỗí nhớ nhà, nhớ quê buồn tản mạn Tấm hình em, anh chôn chặt vào tim Nụ cười tươi … như vạn mũi châm kim Anh đành lòng… buông em cho kẻ khác Hỡi các chàng trai nước Việt phiêu bạt Hãy đứng lên dũng cảm ngẩng cao đầu Đừng gục ngã khi tình đang đớn đau Người tương lai mới thật là yêu dấu..! Bài thơ viết về người sắp phải xa quê

CHIỀU NHỚ Tác giả: Chưa rõ Chân trời đổi sắc gọi hoàng hôn Lữ khách buồn vương ảo não hồn Buốt dạ mây bay sầu viễn xứ Se lòng gió lặng thảm hoài chôn Bầy chim mỏi cánh tìm hồ hởi Lũ dế kêu vang kiếm dập dồn Vọng mãi miền quê chiều trải nắng Xa rồi vẫn nhớ cảnh làng thôn Những bài thơ viết về nỗi nhớ quê hương của người xa xứ

XA XỨ Tác giả: Hoàng Trọng Lợi Phận nghèo nên phải đi xa Kiếm cơm kiếm áo cho con ta xài Lang thang xa xứ lạc loài Lai lưng làm lụng với hai tay trần Sáng trưa chiều tối cơm phần Được đem đóng hộp ăn dần qua loa Tính ra trong tháng chi tiêu Làm sao gửi được nhiều nhiều về quê Thế nên mải miết thêm giờ Tăng ca hết cỡ hết giờ thêm lương Kẻo không rỗi rãi lại thương Đàn con nhỏ dại phương xa quê nhà Vài năm ta sẽ về mà Ta lại xây nhà to nhất làng ta Cả làng trầm trồ xuýt xoa Nhà thằng cu tý kiều xa mới về. Bài thơ nhớ về quê hương của người xa xứ

TÌNH VIỄN XỨ Tác giả: Thuy Hao Dang Bên kia đại dương là là quê hương yêu dấu Đông năm nay tuyết nơi này như phủ hơn nhiều Đã bao đông nơi miền đất hứa có lắm nhiêu khê Người viễn xứ trái tim như nhỏ lệ mỗi bước xa quê lòng đầy nổi nhớ tiếng nấc tự tình trầm tư trăn trở tiếng tơ lòng chẳng thể nối tình thâm Không cùng sắc tộc chuyện tình rối rắm ngẫm trắng sự đời chẳng chút đắn đo ngoảnh tơ vương khi vầng trăng không tỏ tự vấn lòng ta trở về tắm ao ta Thôi thì ta đoan chính một mình băng giá Ôm con nhỏ lệ mỗi khi Đông về

Chùm Thơ Hay Viết Về Quê Hương Xứ Kinh Bắc

Tổng hợp những bài thơ hay viết về tình yêu quê hương và văn hóa xứ Kinh Bắc. Kinh Bắc là tên gọi xưa cũ về địa danh nằm ở phía Bắc nước ta. Văn hóa xứ Kinh Bắc nổi tiếng với: Dân ca quan họ, lễ hội Gióng,… Có nhiều di tích lịch sử nổi tiếng như: đền Sóc, Tây Yên Tử, chùa Phật Tích, chùa Dâu, chùa Vĩnh Nghiêm, Cổ Loa, đền thờ Hai Bà Trung,…

BÀI THƠ: NHỚ VỀ KINH BẮC

Tác giả: Hoa Chu Van

Hàng năm cứ đến tiết xuân

Ai về kinh bắc bước chân nhẹ nhàng

Nghe bài hát đón xuân sang

Dân ca quan họ rộn ràng nơi đây

Niềm thương nỗi nhớ vơi đầy

Sông Cầu nước chảy bóng mây vờn bờ

Quê hương Kinh Bắc mộng mơ

Giao duyên đối đáp trông chờ say mê

Em buông vạt áo bốn bề tứ thân

Tưng bừng đất nước vào xuân

Hội Lim anh nhớ những lần gặp nhau

Thơm nồng vị nặm đậm mầu hồng tươi

Trầu têm cánh phượng em mời

Em trao kỷ vật một đời cho anh

Giao duyên xe kết tác thành

Liền anh liền chị ngọt lành say mê

Sang năm đến đón phu thê một nhà

Hồng tươi đào thắm nở hoa

BÀI THƠ: GẶP EM NƠI LỄ HỘI

Tác giả: Thơ và Tình

Gặp em nơi chốn đông người quá

Chỉ kịp nhìn nhau một phút thôi

E thẹn lườm anh rồi vội vã

Gót sen tung tẩy ở chân đồi

Hội Lim làng xã mở năm nay

Rộn rã làng quê, cả mấy ngày

Duệ Khánh, Lộ Bao đầy đủ hết

Lũng Giang, Đình Cả cũng vừa đây

Đi theo liền chị suốt mấy ngày

Nghe tiếng mà chưa gặp đã say

Em cứ lã lơi cùng mấy chị

Liền anh xao xuyến giáng hao gầy !

Câu hát giao duyên lời giã bạn

Thôn Đông bịn rịn với thôn Đoài

Làng nước cuốn cờ sau lễ hội

Nán lại chờ nhau dưới khóm mai

Xin được cùng em một đoạn đường

Má phấn môi hường đã thấy thương

Mai mốt anh sang bên Đình Cả

Gửi nốt cho mình hết vấn vương !

BÀI THƠ: SANG KINH BẮC

Tác giả: Đồng Kế

Anh buồn hứng nỗi bơ vơ đem về

Còn bao vướng bận câu thề … đa mang

Gió đùa xô chiếc thuyền nan

Câu “Người ơi” hát dở dang bao đời

Mà nghe muốn nuốt từng lời

Giọng em trong vắt ngọt mời vút lên

Miếng trầu cánh phượng em têm

Ăn vào say mãi đến mềm ruột gan

Bao giờ lại hẹn nhau sang

Để ta thiếp thiếp chàng chàng có nhau

Lơ thơ nước chảy sông Cầu

Chia tay trong dạ nỗi sầu đầy vơi

Dùng dằng những hạt mưa rơi

Có thương có nhớ … người ơi … đừng về!

BÀI THƠ: GỞI VỀ MIỀN QUAN HỌ

Tác giả: Mai Trúc

Gởi câu thơ qua miền quan họ

Phía chòng chành dải nón quai thao

Lúng liếng tràn điệu hát ngọt ngào

Nụ tầm xuân gọi bình minh thức

Xuôi sông Cầu về miền Kinh Bắc

Qua cầu dải yếm để tìm nhau

Chiều tràn sóng, thuyền thơ nghiêng ngả

Trong câu hát cánh cò bay lả

Miếng trầu cánh phượng đỏ cả lòng

Lời thơ rơi giữa mênh mông

Mới gặp đây sao đành giã bạn

Chưa kịp cùng em lên quán dốc

Đêm xuân vồi vội mảnh trăng non

Câu thơ buộc câu hát ví von

Còn em buộc hồn tôi vào quan họ.

BÀI THƠ: VỀ KINH BẮC XƯA

Tác giả: Dạ Khúc

Trở về Kinh Bắc một chiều say

Say người, say rượu, say Quan Họ

Say cả con tim với đất này

Ta đã về đây Kinh Bắc ơi!

Một chiều đông sương gió tơi bời

Biên thùy vó ngựa quân Nam réo

Giặc Tống kinh hoàng thây xác phơi

Ta đã về đây với nước non

Đông Đô xưa mấy thuở vàng son

Dấu Tích Cha Ông oai hùng quá!

Lối cũ rêu phong vẫn chửa mòn

Quan Họ ai ca giữa trời chiều

Cho lòng lữ khách bớt cô liêu

Áo the chen nón quai thao ấy!

Đọng lại trong ta biết mấy điều

Ta về Kinh Bắc nhớ Hoàng Cầm

“Bên kia Sông Đuống” người còn không?

Một chiều đông lạnh ta đâu lạnh

Ngâm lại bài thơ ấm cả lòng.

BÀI THƠ: DUYÊN KINH BẮC

Tác giả: Xuân Phong

Dập dìu liền chị liền anh

Bắc Ninh tình lắm, anh càng tình hơn

Bên em anh mới tỏ tường chữ “Yêu”

Têm trầu cánh phượng – nên duyên

Ao dài khăn đóng ! Mạn thuyền người ơi

Người ơi sáng nhớ chiều chờ

Bắc Ninh xuân đậm chữ tình

Xuân này càng đậm chúng mình nên duyên.

BÀI THƠ: VỀ KINH BẮC

Tác giả: Hồ Thanh

Trở về Kinh Bắc một chiều say

Say người, say rượu, say Quan họ…

Say cả con tim với đất này.

Ta đã về đây Kinh Bắc ơi!

Một chiều đông sương gió tơi bời

Biên thùy vó ngựa quân Nam réo

Giặc Tống kinh hoàng thây xác phơi.

Ta đã về đây với Nước non

Đông đô xưa mấy thuở vàng son

Dấu Tích Cha ông oai hùng quá!

Lối cũ rêu phong vẫn chưa mòn?

Quan họ ai ca giữa trời chiều

Cho lòng lữ khách bớt cô liêu

Áo the chen nón quai thao ấy

Đọng lại trong ta biết mấy điều

Ta về Kinh bắc nhớ Hoàng Cầm

“Bên kia sông Đuống” người còn không?

Đất trời có lạnh ta đâu lạnh

Ngâm lại Thơ xưa ấm cả lòng.

Những Bài Thơ Hay Về Nỗi Nhớ Nhà, Nhớ Cha Mẹ, Nhớ Quê Hương Của Người Con Xa Xứ

Tuyển chọn những bài thơ hay viết về nỗi nhớ cha mẹ, nhớ nhà, nhớ quê hương của những người con phải tạm xa nhà, xa quê hương, tha phương cầu thực.

“Mẹ ơi! Con muốn trở về quê hương, ở nơi ấy có tình thương của mẹ. Đất quê người con thấy mình nhỏ bé, không người thân – không bạn cũng chẳng bè.Sẽ có ngày con trở lại với quê, cùng mẹ cha ra ruộng đồng cấy lúa. Cùng lũ bạn mà ngày xưa một thủa, hay rủ nhau chơi trận giả ngoài đồng..” (Mây Nguyễn)

“Ta lại về quê hương ta đất Việt, ngắm con diều mải miết những chiều bay. Ta lại về cánh đồng lúa hăng say, cùng năm tháng ngất ngây trong mùa vụ.Ta đã xa bao nhiêu ngày chưa đủ, bao ngày dài vần vũ nhớ quê hương. Nơi quê nghèo bao nỗi nhớ niềm thương, của bao người canh trường mong ta đó” (Bình Minh)

Những bài thơ vê nỗi nhớ cha mẹ

THA HƯƠNG NHỚ MẸ Tác giả: Thái Tài

BÀI THƠ: THƯƠNG CHA Ở QUÊ NHÀ Tác giả: Lê Huy Tưởng

NHỚ MẸ Tác giả: Nguyễn Vân Anh

BÀI THƠ: NGƯỜI CON XA XỨ Tác giả: Phan Thanh Tùng

NỖI NIỀM XA QUÊ Tác giả: Hoàng Thanh Tâm

Trăng treo vành vạnh ưu tưGhe bầu lắc lẽo khư khư nỗi niềm.

THƠ GỬI MẸ PHƯƠNG XA: TÌNH MẸ Tác giả: Huyền Thư

ĐỜI CON XA XỨ Tác giả: Nguyễn Nguyễn

LỜI NGƯỜI XA XỨ Thơ: Nguyễn Đắc Vy

Năm dài, tháng rộng sầu vơiNhớ quê em gửi mấy lời về quêThân em phận gái làm thuêVì tương lai cả đừng chê bạc tìnhChồng ơi hãy hiểu cho mìnhNhớ em chồng bỏ tấm hình ngắm em.

NHỚ QUÊ Thơ: Đỗ Vinh

NHỚ QUÊ Thơ: Phan Đình

Thấy cảnh đồng quê chợt nhớ nhàNăm dài mỏi bước tận trời xaNhìn cha bón ruộng dằm sương gió

Thấy mẹ trồng rau đuổi vịt gàMấy giọt mồ hôi tan sỏi đáBao nguồn nước mắt mọc đài hoa

Người ơi hãy chọn tình cao cảTrở lại về thăm đấng cội già.

ANH CÒN NỢ EM Thơ: Hải Dương

Quê nhà nhớ lắm ai ơiBởi tôi xa cách chân trời kiếm ănThầm mong vơi bớt nhọc nhằnDẫu cho có phải khó khăn không màngƯớc mơ ngày mới khang trang

Bình minh nó rạng đan cài đẹp xinhQuê hương yêu dấu thân tìnhMai này gặp lại hương trinh nồng nàn .

NHỚ MẸ !!! Thơ: Thu Hà

NHỚ MẸ Thơ: Huyền Thi

Những bài thơ về nhớ nhà, nhớ quê hương

NỖI NIỀM NGƯỜI XA XỨ Tác giả: Đặng Minh Mai

BÀI THƠ: NHỚ CƠM QUÊ Tác giả: Hoa Cúc Tím

NHỚ QUÊ Tác giả: Trần Thiên Lý

Nhớ con sông nhỏ, đò ơi!Nhớ câu ví dặm cả đời nặng mang.

THƠ LỤC BÁT: NHỚ QUÊ Tác giả: Lãng Du Khách

VỀ QUÊ Tác giả: Trương Thị Anh

Bốn mươi năm ấy dãi dầuCon về vắng mẹ, thu sầu thiên thu.

BÀI THƠ: TRĂNG QUÊ Tác giả: Đặng Minh Mai

ANH MUỐN Tác giả: Nguyễn Xuân Trung

NỖI NIỀM NGƯỜI VIỄN XỨ Tác giả: Đặng Minh Mai

Dẫu cho xa cách chân mâyXứ người con vẫn đêm ngày nhớ quê!

NỖI NIỀM NGƯỜI XA QUÊ Tác giả: Nguyễn Quang Định

TÌM VỀ ĐẤT MẸ Tác giả: Hoàng Thanh Tâm

LỤC BÁT QUÊ HƯƠNG Tác giả: Long Vương

BỨC TRANH QUÊ NHÀ Tác giả: Nguyễn Đình Huân

HOÀI NIỆM QUÊ XƯA Tác giả: Nguyễn Đình Huân

(đang cập nhật..)

Các bạn vừa xem qua những bài thơ nói lên nỗi nhớ nhà, nhớ quê hương của những người tha phương. Những vần thơ thật hay và cảm động phải không các bạn!?..

3 Quê Hương Bài Thơ Quê Hương Là Mộ…

Hai câu thơ mở bài như một lời giới thiệu của tác giả về làng quê miền biển của mình. Nó là một làng quê nằm ăn sát ra biển, bốn bề quanh năm sóng vỗ. Qua hai câu mở bài này, tác giả còn muốn giới thiệu với mọi người về nghề nghiệp chính ở quê mình, đó là nghề ngư nghiệp.

Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá

Hai câu thơ tiếp theo như những dòng nhật kí tâm tình của Tế Hanh, nói về công việc thường nhật xảy ra ở ngôi làng ven biển này. Tiết trời ở đây thật trong lành: bầu trời trong xanh, gió biển nhẹ, bình minh rực rỡ sắc hồng. Lúc đó, những người thanh niên, trai tráng trong làng cùng nhau căng buồm, tiến ra biển cả.

Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã Phăng mái chèo, mạnh mẽ vượt trường giang

Trong hai câu thơ này, tác giả Tế Hanh đã sử dụng những động từ, tính từ mạnh: “hăng, phăng, vượt” và sử dụng nghệ thuật so sánh “chiếc thuyền nhẹ” với “con tuấn mã”, làm gợi lên vẻ đẹp, sự dũng mãnh của con thuyền.

Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng Rướn thân trắng bao la thâu góp gió

Ở hai câu tiếp theo này, nghệ thuật so sánh lại được sử dụng. “Cánh buồm” được so sánh với “mảnh hồn làng”, thể hiện tình yêu quê hương luôn tiềm tàng trong con người Tế Hanh.

Được sử dụng một lần nữa, động từ, tính từ mạnh: “giương, rướn, bao la” đã cho ta thấy một vẻ đẹp kiêu hãnh, đầy tự hào của cánh buồm vi vu trong gió biển.

Ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗ, Khắp dân làng tấp nập đón ghe về. “Nhờ ơn trời, biển lặng, cá đầy ghe” Những con cá tươi ngon thân bạc trắng. Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng, Khắp thân mình nồng thở vị xa xăm. Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm, Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.

Tám câu thơ tiếp theo này thể hiện hình ảnh làng chài khi những chiếc thuyền cá trở về sau những ngày chìm trong gió biển. Người dân làng chài vui sướng biết bao khi những người thân của họ đã mang về những thành quả tương xứng. Dân chài lưới mang một màu da thật riêng, có một mùi hương riêng biệt. Cái mùi này chỉ những người yêu quê hương tha thiết, nồng nàn như tác giả Tế Hanh mới có thể cảm nhận được. Chiếc thuyền cũng mệt mỏi sau những ngày đi biển, tựa như con người vậy. Cái chất muối thấm trong thớ vỏ cũng được tác giả cảm nhận bằng cách “nghe”, thật độc đáo!

Nay xa cách, lòng tôi luôn tưởng nhớ: Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi, Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi, Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!

Khi viết bài thơ này, tác giả đang ở xa quê hương. Vậy mà, ông vẫn luôn nhớ về mảnh đất quê hương yêu dấu của mình. Nhớ màu nước biển xanh, nhớ những con cá bạc, nhớ cánh buồm trắng, nhớ con thuyền đang băng băng rẽ sóng ra khơi. Ông còn nhớ cả cái mùi muối mặn của biển quê nhà.

Kết lại, với những vần thơ bình dị mà gợi cảm, bài thơ “Quê hương” của Tế Hanh đã vẽ ra một bức tranh tươi sáng, sinh động về một làng quê miền biển, trong đó nổi bật lên hình ảnh khoẻ khoắn, đầy sức sống của người dân làng chài và sinh hoạt lao động làng chài. Bài thơ còn cho thấy tình cảm quê hương trong sáng, tha thiết của nhà thơ