Cổ Tích Việt Nam Song Ngữ: Sơn Tinh, Thủy Tinh

Từ ngày còn nhỏ, chúng ta đã được nghe biết bao câu chuyện cổ tích qua giọng kể của bà, của mẹ. Từ những lâu đài của nàng công chúa và hoàng tử, cho đến cánh rừng rậm rạp nơi mụ phù thủy cư ngụ, vẻ đẹp hiền từ của Ông Bụt, Bà Tiên…, tất cả đã trở thành một phần không không thể thiếu trong ký ức tuổi thơ. Đã bao năm tháng trôi qua, những câu chuyện dân gian ấy vẫn còn nguyên sức hút, tuy giản dị, nhẹ nhàng mà gửi gắm bao lời răn dạy vô cùng trân quý của cha ông.

Chuyên mục “Cổ tích Việt Nam song ngữ” không chỉ mong muốn đem tới cho độc giả nguồn cảm hứng để học tiếng Anh mà còn hy vọng có thể khơi dậy niềm tự hào dân tộc với lời nhắn nhủ: Hãy tự tin mang tinh hoa đất Việt vươn ra thế giới.

***

Sơn Tinh – Thủy Tinh là tác phẩm nổi tiếng trong nền văn học Việt Nam. Câu chuyện không chỉ là lời ca ngợi vẻ đẹp trù phú của non sông đất nước, công lao các vua Hùng, mà còn giải thích hiện tượng lũ lụt hằng năm và khát vọng chế ngự, chiến thắng thiên tai của người Việt.

LEGEND OF SON TINH (MOUNTAIN SPIRIT) AND THUY TINH (SEA SPIRIT)

Once upon a time, Emperor Hung Vuong the Eighteenth had a beautiful daughter, Princess Mi Nuong. Her beauty was so renowned that many suitors from foreign lands came to ask the Emperor for her hand. However, the Emperor did not believe that any one of them was good enough for his beautiful daughter. He wanted Mi Nuong to marry someone really distinguished and powerful. Her mother, the Empress was very much concerned for Mi Nuong’s future. The Empress looked at her daughter saying: “It is time you should get married, my darling. I hope your father will find a suitable man for you”.

once upon a time: ngày xửa ngày xưa

so renowned that: nổi tiếng đến mức

suitors: nhiều người theo đuổi

distinguished and powerful: tài giỏi khác thường

(be) very much concerned for: hết sức quan tâm

The Princess could not hide her emotion and happiness, her beautiful eyes were blurred with tear. She said “Mother, thank you so much for your thoughtfulness. It is up to you and Father to decide for me. I understand that I have to get married and bear children like other women. I believe Father will choose a suitable person“.

hide emotion and happiness: che dấu cảm xúc vui mừng

blurred with tear: nhòa lệ

It is up to sb: tùy vào ai

bear children: sinh con

suitable person: một người xứng đáng

One day, at the court there appeared two young men. One of them was Son Tinh, the Mountain Spirit, and the other one was Thuy Tinh, the Sea Spirit. Both of them were equally handsome, distinguished, and powerful. The difference in character between the two men was that while Son Tinh was gentle and quiet, Thuy Tinh had a fiery temper.

court: cung điện 

the Mountain Spirit: Sơn Tinh

the Sea Spirit: Thủy Tinh

equally: ngang nhau

gentle and quiet: hòa nhã điềm đạm

have a fiery temper: có bản tính nóng nảy

Son Tinh bowed his head and respectfully said to the Emperor: “My name is Son Tinh. My kingdom includes all mountains. I reign over all creatures living on the mountains. I own all the riches of the mountains including all the beautiful trees, plants, and flowers. I can summon lions and birds, I can make the mountains grow high to the sky. I want to marry the Princess and promise to bring her happiness and an eternal life”.

bow his head: khấu đầu

reign: cai trị

own: sở hữu

summon: triệu tập

eternal life: suốt đời

Thuy Tinh stepped forward, bowed his head and said: “My name is Thuy Tinh. I am the Spirit of the Seas. I reign over all creatures living in the water. I own all coral, pearls, and treasures under the sea. I can raise the level of the sea as high as the mountain top. I can make rain and gather storms. If the Princess marries me, she will become the Queen of the Sea. The most wonderful undersea world and the most magnificent undersea palace will be hers”.

step forward: bước lên phía trước

coral, pearls, and treasures: san hô, ngọc trai, kho báu

make rain and gather storms: hô mưa gọi gió

magnificent undersea palace: thủy cung lộng lẫy

The Emperor listened attentively to the suitors. He was reluctant in his choice because both suitors arrived at the same time and were equally handsome and powerful. Then he said to the suitors: “Tomorrow whoever brings the wedding gifts first, will have the hand of the Princess.” The suitors left the court and hurried back to their kingdoms in the hope of getting married with the Princess.

listen attentively: chăm chú lắng nghe

reluctant: phân vân

wedding gifts: lễ vật cưới xin

left the court: rời khỏi cung điện

hurried back: vội vã quay về

Thuy Tinh had all his men collect the best pearls and jewelry, and the most exquisite sea food and delicious seaweed. Son Tinh rushed back to the mountain. He ordered his men to collect the best diamonds and the most precious stones they could find. He also selected the most delicious fruit and most fragrant flowers on earth for the Emperor and the Empress.

collect the best pearls and jewelry: viên ngọc trai và đồ trang sức tốt nhất

the most exquisite sea food: hải sản thơm ngon nhất

seaweed: rong biển

diamonds: kim cương

precious stones: đá quý

delicious fruit: quả ngọt

fragrant flowers: hoa thơm

The next morning, Son Tinh and a hundred attendants were the first who came to the court. He brought trays full of jewels and baskets full of mango, grapes, strawberries, roses, orchids, etc. The Emperor was delighted with all the gifts. He agreed to let Son Tinh marry his daughter. Mi Nuong bid farewell to the Emperor and the Empress. Then she stepped into the palaquin and followed Son Tinh to his Kingdom on the mountain.

trays full of jewels: các mâm trang sức

baskets full of: giỏ đầy (hoa quả)

delighted with: vui mừng

bid farewell: chia tay

palaquin: kiệu hoa

After Son Tinh and Mi Nuong had just left the court, Thuy Tinh came with his men carrying trays of jewels, pearls, and baskets full of sea food. Thuy Tinh was so angry when he heard Mi Nuong had gone with Son Tinh just minutes before. He immediately ordered his men to pursue Son Tinh and to take Mi Nuong away.

just minutes before: chỉ mới vài phút trước đó

immediately order: ngay lập tức hạ lệnh

Thuy Tinh yelled at his men and flourished his magic sword. Then the creatures in the sea turned into thousands of soldiers. Heavy rains began to fall. Gusty winds began to blow. The water level rose higher and higher. The high waves and the flood washed down thousands of trees and houses.

yell at: hô 

magic sword: thanh kiếm ma thuật

creatures: sinh vật

turn into: hóa thành

heavy rains: mưa to

gusty winds: gió lớn

Son Tinh had his own magic wand, too. He turned the animals on the mountain into thousands of soldiers to fight back. He turned the mountain higher as the water rose. The war between Son Tinh and Thuy Tinh lasted for days. No one won the war. Many lives were lost. Finally, Thuy Tinh and his men ceased and withdrew to the sea.

magic wand: cây đũa thần

lasted for days: kéo dài nhiều ngày đêm

ceased: chấm dứt

withdrew: rút về

However, Thuy Tinh could not give up the idea of taking the Princess back for himself. So, every year Thuy Tinh raises the water and gathers storms up to the mountain top where Son Tinh and Mi Nuong are living. However, he never wins the war. Every year, when the war between the two spirits breaks out, people and animals suffer, crops and properties are destroyed.

give up the idea: từ bỏ ý định

break out: nổ ra

suffer: chịu thiệt hại

(be) destroyed: bị phá hủy

Thiện Nhân

Học tiếng Anh qua phim ‘Con thuyền cứu thế’: Lũ tràn về, Finny và Leah tháo chạy

Truyện Cổ Tích Sơn Tinh Thủy Tinh

Sơn Tinh – Thủy Tinh là một truyền thuyết nổi tiếng, lý giải về hiện tượng lũ lụt và chống lại lũ lụt hàng năm của người Việt Nam xa xưa. Mời các bạn và các em cùng đọc truyện cổ tích Sơn Tinh Thủy Tinh.

Nghe Audio Truyện Sơn Tinh Thủy Tinh

SƠN TINH THỦY TINH

Vua Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái tên gọi là Mỵ Nương, sắc đẹp tuyệt trần. Mỵ Nương được vua cha yêu thương rất mực. Nhà vua muốn kén cho nàng một người chồng thật xứng đáng.

Một hôm có hai chàng trai đến xin ra mắt nhà vua để cầu hôn. Một người ở vùng núi Ba Vì, tuấn tú và tài giỏi khác thường: chỉ tay về phía đông, phía đông biến thành đồng lúa xanh, chỉ tay về phía tây, phía tây mọc lên hàng dãy núi. Nhân dân trong vùng gọi chàng là Sơn Tinh. Còn một người ở mãi tận miền biển Đông tài giỏi cũng không kém: gọi gió, gió đến, vẫy tay ra phép thì nước ào ào dâng lên cao, thuồng luồng, ba ba, nổi lên đầy trên mặt nước. Chàng này tên gọi là Thủy Tinh.

Một người là chúa của miền non cao, một người là chúa của vùng nước thẳm, cả hai đều xứng đáng làm rể vua Hùng cả. Hùng Vương băn khoăn không biết nhận lời ai, từ chối ai. Nhà vua cho mời các quan lạc hầu vào bàn mà vẫn không tìm được kế hay. Cuối cùng, Hùng Vương phán rằng:

– Hai người đều vừa ý ta cả, nhưng ta chỉ có một người con gái, biết gả cho người nào? Ngày mai, nếu ai đem đồ sính lễ đến đây trước: một trăm ván cơm nếp, hai trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, thì được rước dâu về.

Hôm sau, bầu trời vừa hửng sáng, Sơn Tinh đã mang lễ vật đến trước, xin Vua Hùng gả công chúa Mị Nương. Vua Hùng rất hài lòng nên đã gả công chúa cho Sơn Tinh. Thủy Tinh đến sau, không lấy được vợ, đùng đùng nổi giận, đem quân đuổi theo, một hai đòi cướp lại Mỵ Nương.

Thủy Tinh hô mưa, gọi gió, làm thành dông bão đùng đùng rung chuyển cả đất trời, dâng nước sông lên cuồn cuộn tiến đánh Sơn Tinh. Nước ngập lúa, ngập đồng rồi ngập nhà, ngập cửa.

Sơn Tinh không hề nao núng, dùng phép màu bốc từng quả đồi, di từng dãy núi chặn đứng dòng nước lũ. Nước dâng lên cao bao nhiêu, Sơn Tinh lại làm cho đồi, núi mọc cao lên bấy nhiêu. Hai bên đánh nhau ròng rã mấy tháng trời liền, cuối cùng Thủy Tinh đuối sức phải rút quân về.

Từ đó, oán ngày càng thêm nặng, thù ngày càng thêm sâu, không năm nào Thủy Tinh không làm mưa làm bão, dâng nước lên đánh Sơn Tinh và lần nào Thủy Tinh cũng thua, phải bỏ chạy.

Hết truyện

Bàn thêm: Những lễ vật Vua Hùng đưa ra tất cả đều là sản vật trên đất liền cho thấy nhà Vua đã ngầm ý gả con gái mình cho Sơn Tinh. Bởi thế cho nên Thủy Tinh mới giận dữ như vậy.

Sơn Tinh, Thủy Tinh

Truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh

[alert style=”danger”]

Sơn Tinh, Thủy Tinh là câu chuyện truyền thuyết đặc sắc của dân tộc ta mang màu sắc của một truyện thần thoại.

Qua truyện này, người xưa muốn giải thích hiện tượng mưa giông, bão lụt ghê gớm hàng năm thường xảy ra, kéo dài suốt mỗi mùa mưa lũ, gây lên tại họa to lớn cho nhân dân ta ở khắp vùng đồng bằng và trung du Bắc Bộ.

Cũng qua truyện này, ông cha ta đã nói lên ước mơ và ý chí của mình bằng tài năng phi thường chế ngự sức mạnh tàn bạo của thiên nhiên, đẩy lùi thiên tai bão lụt hàng năm để bảo vệ cuộc sống lao động yên ổn của mình.

[/alert]

Phần I – Sơn Tinh, Thủy Tinh cùng đến xin cầu hôn với Mị Nương

[/alert]

1. Vua Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái tên là Mị Nương, sắc đẹp tuyệt trần [1]. Mị Nương được vua cha thương yêu hết mực. Nhà vua muốn kén [2] cho nàng một người chồng xứng đáng.

Một hôm, có hai chàng trai đến xin ra mắt nhà vua để cầu hôn [3]. Một người ở vùng núi Ba Vì [4], tuấn tú [5] và tài giỏi khác thường: chỉ tay về phía đông, phía đông biến thành đồng lúa xanh, chỉ tay về phía tây, phía tây mọc lên hàng dãy núi. Người dân trong vùng gọi chàng là Sơn Tinh.

Còn một người ở mãi tận miền biển Đông, tài giỏi cũng không kém: gọi gió gió đến, hò mưa về. Chàng này tên gọi là Thủy Tinh.

Một người là chúa của những miền non cao, một người là chúa của vùng nước thẳm [6], cả hai đều rất xứng đáng làm rể vua Hùng.

Phần 2 – Sơn Tinh mang lễ vật đến trước, đem được Mị Nương về núi

2. Hùng Vương băn khoăn, không biết nên nhận lời ai, từ chối ai. Nhà vua cho vời [7] các quan lạc hầu vào bàn bạc mà vẫn không tìm được kế hay. Cuối cùng, Hùng Vương phán [8] rằng:

Hai người đều vừa ý ta cả, nhưng ta chỉ có một người con gái, không biết gả cho người nào? Ngày mai, nếu ai đem đồ sính lễ đến đây trước: một trăm ván [9] cơm nếp, hai trăm đệp [10] bánh chưng, voi chín ngà [11], gà chín cựa [12], ngựa chín hồng mao [13] thì sẽ được rước dâu về.

Sáng sớm hôm sau, Sơn Tinh đem đầy đủ lễ vật [14] đến trước và được phép đưa dâu về núi.

Phần III – Sơn Tinh, Thủy Tinh giao chiến

3. Thủy Tinh đến sau, không lấy được vợ đã đùng đùng nổi giận, đem quân đuổi theo, một hai đòi cướp lại Mị Nương.

Thủy Tinh hô mưa, gọi gió, làm thành giông bão, sấm sét rung chuyển cả đất trời, dâng nước sông lên cuồn cuộn tiến đến đánh Sơn Tinh. Nước ngập lúa, ngập đồng, rồi ngập nhà, ngập cửa.

Sơn Tinh không hề nao núng [15], dùng phép bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi chặn đứng dòng nước lũ [16]. Nước dâng lên cao bao nhiêu, Sơn Tinh lại làm cho đồi, núi mọc cao lên bấy nhiêu. Hai bên đánh nhau ròng rã mấy tháng liền. Cuối cùng Thủy Tinh đuối sức, phải rút quân về.

Từ đó, oán ngày càng thêm nặng, thù ngày càng thêm sâu, không năm nào Thủy Tinh không làm mưa, làm bão, dâng nước lên đánh Sơn Tinh gây nên nạn lụt lội khắp vùng đồng bằng và trung du [17] nước ta. Nhưng lần nào Thủy Tinh cũng thua, phải rút lui.

Truyền thuyết Sơn Tinh Thủy Tinh Nguồn: Kể chuyện 2, trang 25 – NXB Giáo dục – 1982

[alert style=”danger”]

[alert style=”danger”]

[/alert]

Chú giải trong truyện Sơn Tinh Thủy Tinh

[1] Đẹp tuyệt trần: đẹp nhất trên đời, không có ai đẹp hơn. [2] Kén: chọn cẩn thận. [3] Cầu hôn: xin cưới làm vợ. [4] Núi Ba Vì: ngọn núi cao thuộc huyện Ba Vì, phía tây Hà Nội. [5] Tuấn tú: đep trai và có tài hơn người. [6] Vùng nước thẳm: vùng biển sâu. [7] Vời: (vua) cho gọi đến. [8] Phán: (vua) truyền bảo. [9] Ván: đồ dùng bằng gỗ để đựng. [10] Đệp: đồ dùng bằng tre đan để đựng. [11] Ngà: răng của hàm trên con voi mọc dài ra ngoài. [12] Cựa: móng nhọn ở phía sau cẳng gà trống. [13] Hồng mao: chùm lông (màu hồng) ở bờm ngựa. [14] Lễ vật: đồ để cúng tế. [15] Nao núng: yếu lòng (không vững lòng). [16] Nước lũ: nước mưa to từ trên nguồn đổ về tràn ngập các sông ngòi, gây ra lụt lội. [17] Trung du: vùng đất cao hơn đồng bằng, thấp hơn miền núi, nằm ở giữa hai vùng này.

[alert style=”danger”]

Truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh của Huy Cận

[1] Đẹp tuyệt trần: đẹp nhất trên đời, không có ai đẹp hơn. [2] Kén: chọn cẩn thận. [3] Cầu hôn: xin cưới làm vợ. [4] Núi Ba Vì: ngọn núi cao thuộc huyện Ba Vì, phía tây Hà Nội. [5] Tuấn tú: đep trai và có tài hơn người. [6] Vùng nước thẳm: vùng biển sâu. [7] Vời: (vua) cho gọi đến. [8] Phán: (vua) truyền bảo. [9] Ván: đồ dùng bằng gỗ để đựng. [10] Đệp: đồ dùng bằng tre đan để đựng. [11] Ngà: răng của hàm trên con voi mọc dài ra ngoài. [12] Cựa: móng nhọn ở phía sau cẳng gà trống. [13] Hồng mao: chùm lông (màu hồng) ở bờm ngựa. [14] Lễ vật: đồ để cúng tế. [15] Nao núng: yếu lòng (không vững lòng). [16] Nước lũ: nước mưa to từ trên nguồn đổ về tràn ngập các sông ngòi, gây ra lụt lội. [17] Trung du: vùng đất cao hơn đồng bằng, thấp hơn miền núi, nằm ở giữa hai vùng này.[alert style=”danger”]

Truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh đã được kể lại một cách hết sức độc đáo dưới ngòi bút của nhà thơ Huy Cận. Chính điều này khiến câu chuyện trở nên hấp dẫn hơn với nhiều độc giả.

[/alert]

[/alert]

Núi Tản như con gà cổ đại Khổng lồ mào đỏ thắp bình minh Mênh mông gọi nắng cho mùa chín Từ buổi Sơn Tinh thắng Thủy Tinh.

Đời vua Hùng Vương thứ mười tám Bão lụt quanh năm thường cuốn băng Nhà cửa trâu bò cùng khoai sắn Nước ngập lâu tre chẳng còn măng.

Lụt rồi mới sinh ra trời đất, Tiêu điều thôn xóm nước Văn Lang.

Thương dân Vua Hùng hằng lo nghĩ Làm sao dẹp bão và tan mưa Cho hoa thơm đậu thành trái quí Cho mạ xanh chín lúa ngập bờ Cho bê nghé tung tăng theo mẹ Cho trẻ em no ấm đùa nô.

Họp Lạc tướng, Lạc Hầu Vua hỏi, Phương cứu dân dựng nước thanh bình Con gái Vua Mị Nương tròn tuổi Đẹp như tiên má ửng bình minh Vua chờ ai là người tài giỏi, Gả Mị Nương, nàng cũng ưng tình.

Loa gọi khắp bốn phương tám hướng, Rằng Vua Hùng chọn rể người tài, Rằng Mị Nương đoan trang hồn hậu, Cũng chờ ai hào kiệt sánh vai. Mỗi sáng lên cửa thành Vua ngắm, Nhìn nước non biển rộng sông dài.

Bỗng một hôm hai chàng trai tráng, Một nỏ quàng vai từ núi về Ấy Sơn Tinh dáng người trầm lặng Một hung hăng gươm tuốt sáng lòe Từ biển lên áo dài cuộn sóng Là Thủy Tinh vỏ ốc đầu che…

Cả hai xin vua cho đọ sức Vua gật đầu chắc gặp rể tài Thủy Tinh vội nhảy lên phía trước Tay vung gươm như chém mặt trời Mở miệng rộng hô mây gọi sóng Lụt cung đình lụt cả vua tôi…

Mưa ào ào sóng dâng cuồn cuộn Ba ba cá sấu với thuồng luồng Há miệng gào ầm cả bốn phương Thủy Tinh đắc chí cười ngạo nghễ Mỵ Nương sợ hãi nép bên tường.

Sơn Tinh giương nỏ thần xốc tới Tên vút bay mây xám bỗng tan Mưa xối xả mưa liền tạnh ráo Biển đang dâng sóng cũng dịu dần

Trẻ đùa nghịch trên đường nước tháo Cá vượt rào, tôm nhảy quanh chân.

Nước mới rút phù sa trải lụa Tay Sơn Tinh gieo hạt đầu tiên Cây mọc lên sum xuê lá nụ Trái đua cành chim tới hót truyền Mỵ nương tựa mình cây e lệ Cảm phục ai, lòng cũng mừng riêng.

Vua Hùng nói hai người tài giỏi Con gái yêu có một tính sao? Đành phải chọn ai mang tới trước.

Voi chín ngà ngựa chín hồng mao, Gà chín cựa theo lời hẹn ước Ta nhận cho làm lễ đón dâu.

Sáng hôm sau mặt trời mới ló Voi chín ngà đạp lối đi đầu Gà chín cựa đến thành đập cửa Sơn Tinh ngồi ngựa chín hồng mao Vua nhận lễ Mỵ Nương xấu hổ Nhìn Sơn Tinh ý hợp tâm đầu.

Ngày vui của Sơn Tinh công chúa Là hội mừng của cả nước non Khèn thổi khắp đồng quê kẻ chợ Dân đua thuyền đánh vật tung còn Chim cũng vui líu lo mọi tổ Trái thơm lừng cỏ ngạt ngào hương.

Thủy Tinh chậm chân gào uất hận Gọi sóng thần hô nước dâng cao Thúc thủy quái cá kình cá sấu Đuổi Sơn Tinh vừa vượt qua đèo Mỵ Nương ngoái theo dòng nước dữ Xót thương oán hận lệ thầm gieo…

Thuỷ Tinh được thể vung gươm sáng Chỉ núi Tản Viên hò kéo mau Cả bọn thuồng luồng và rắn rết Phun độc vào trong nước đỏ ngàu Nước dềnh vênh bao vây núi Tản Lưng núi nay còn vỏ hến hào.

Truyền thuyết Sơn Tinh Thủy Tinh (1976) Tác giả: Huy Cận

[alert style=”danger”]

Bài thơ Sơn Tinh, Thủy Tinh của Nguyễn Nhược Pháp

[alert style=”danger”]

Trước Huy Cận, nhà thơ Nguyễn Nhược Pháp cũng đã thổi hồn vào câu chuyện truyền thuyết nổi tiếng này bằng một bài thơ rất hay. Bài thơ Sơn Tinh, Thủy Tinh được ông viết năm 1933 miêu tả cuộc đối đầu giữa Sơn Tinh và Thủy Tinh đầy hấp dẫn.

[/alert]

I

Ngày xưa, khi rừng mây u ám Sông núi còn vang um tiếng thần, Con vua Hùng Vương thứ mười tám, Mỵ Nương, xinh như tiên trên trần. Tóc xanh viền má hây hây đỏ, Miệng nàng hé thắm như san hô, Tay ngà trắng nõn, hai chân nhỏ: Mê nàng, bao nhiêu người làm thơ. Hùng Vương thường nhìn con yêu quá, Chắp tay ngẩng lên giời tạ ân; Rồi cười bảo xứng ngôi phò mã, Trừ có ai ngang vì thần nhân. Hay đâu thần tiên đi lấy vợ! Sơn Tinh, Thuỷ Tinh lòng tơ vương, Không quản rừng cao, sông cách trở, Cùng đến Phong Châu xin Mỵ Nương.

Sơn Tinh có một mắt ở trán, Thuỷ Tinh râu ria quăn xanh rì. Một thần phi bạch hổ trên cạn, Một thần cưỡi lưng rồng uy nghi. Hai thần bên cửa thành thi lễ, Hùng Vương âu yếm nhìn con yêu. Nhưng có một nàng mà hai rể, Vua cho rằng thế cũng hơi nhiều! Thuỷ Tinh khoe thần có phép lạ, Dứt lời, tay hất chòm râu xanh, Bắt quyết hò mây to nước cả, Dậm chân rung khắp làng gần quanh. Ào ào mưa đổ xuống như thác, Cây xiêu, cầu gẫy, nước hò reo, Lăn, cuốn, gầm, lay, tung sóng bạc, Bò, lợn, và cột nhà trôi theo. Mỵ Nương ôm Hùng Vương kinh hãi. Sơn Tinh cười, xin nàng đừng lo, Vung tay niệm chú. Núi từng dải, Nhà lớn, đồi con lổm cổm bò Chạy mưa. Vua tuỳ con kén chọn. Mỵ Nương khép nép như cành hoa: “Con đây phận đào tơ bé mọn, Nhân duyên cúi để quyền mẹ cha!” Vua nghĩ lâu hơn bàn việc nước, Rồi bảo mai lửa hồng nhuốm sương, Lễ vật thần nào mang đến trước, Vui lòng vua gả nàng Mỵ Nương.

II

Bình minh má ửng đào phơn phớt, Ngọc đỏ rung trên đầu lá xanh. Ngọn liễu chim vàng ca thánh thót, Ngự giá Hùng Vương lên mặt thành. Mỵ Nương bên lầu son tựa cửa, Rèm ngọc lơ thơ phủ áo hồng. Cánh nhạn long lanh vờn ánh lửa, Mê nàng, chim ngẩn lưng giời đông.

Rừng xanh thả mây đào man mác, Sơn Tinh ngồi bạch hổ đi đầu Mình phủ áo bào hồng ngọc dát, Tay ghì cương hổ, tay cầm lau. Theo sau năm chục con voi xám Hục hặc, lưng cong phủ gấm điều, Tải bạc, kim cương, vàng lấp loáng, Sừng tê, ngà voi và sừng hươu. Hùng Vương trên mặt thành liễu rủ, Hớn hở thần trông, thoáng nụ cười. Thần suốt đêm sao dài không ngủ, Mày ngài, mắt phượng vẫn còn tươi.

Sơn Tinh đến lạy chào bên cửa, Vua thân ngự đón nàng Mỵ Nương. Lầu son nàng ngoái trông lần lữa, Mi xanh lệ ngọc mờ hơi sương. Quỳ lạy cha già lên kiệu bạc, Thương người, thương cảnh xót lòng đau. Nhìn quanh, khói toả buồn man mác, Nàng kêu: “Phụ vương ôi! Phong Châu!” Kiệu nhỏ đưa nàng đi thoăn thoắt, Hùng Vương mơ, vịn tay bờ thành. Trông bụi hồng tuôn xa, xa lắc, Mắt nhoà lệ ngọc ngấn đầm quanh…

Thoảng gió vù vù như gió bể, Thuỷ Tinh ngồi trên lưng rồng vàng. Yên gấm tung dài bay đỏ choé, Mình khoác bào xanh da giời quang. Theo sau cua đỏ và tôm cá, Chia đội năm mươi hòm ngọc trai, Khập khiễng bò lê trên đất lạ, Trước thành tấp tểnh đi hàng hai. Hùng Vương mặt rồng chau ủ rũ, Chân trời còn phảng bóng người yêu, Thuỷ Tinh thúc rồng đau kêu rú, Vừ uất vì thương, vừa bởi kiêu. Co hết gân, nghiến răng, thần quát: “Giết! Giết Sơn Tinh hả hờn ta!” Tức thời nước sủi reo như thác, Tôm cá quăng ngọc trai mà hoa.

III

Sơn Tinh đang kèm theo sau kiệu, Áo bào phơ phất nụ cười bay. (Vui nhỉ mê ai xinh, mới hiểu) Thần trông kiệu nhỏ, hồn thêm say. Choàng nghe sóng vỗ, reo như sấm, Bạch hổ dừng chân, lùi, vểnh tai. Mỵ Nương tung bức rèm đỏ thắm, Sơn Tinh trông thấy càng dương oai. Sóng cả gầm reo lăn như chớp, Thuỷ Tinh cưỡi lưng rồng hung hăng. Cá voi quác mồm to muốn đớp, Cá mập quẫy đuôi cuồng nhe răng. Càng cua lởm chởm giơ như mác; Tôm kềnh chạy quắp đuôi xôn xao. Sơn Tinh hiểu thần ghen, tức khắc Niệm chú, đất nẩy vù lên cao. Hoa tay thần vẫy hùm, voi, báo. Đuôi quắp, nhe nanh, giơ vuốt đồng, Đạp long đất núi, gầm xông xáo, Máu vọt phì reo muôn ngấn hồng. Mây đen hăm hở bay mù mịt, Sấm ran, sét động nổ loè xanh. Tôm cá xưa nay im thin thít, Mở quác mồm to kêu thất thanh. Mỵ Nương kinh hãi ngồi trong kiệu, Bỗng chợt nàng kêu mắt lệ nhoà. (Giọng kiêu hay buồn không ai hiểu, Nhưng thật dễ thương): “Ô! Vì ta!”

Thuỷ Tinh năm năm dâng nước bể, Đục núi hò reo đòi Mỵ Nương. Trần gian đâu có người dai thế, Cũng bởi thần yêu nên khác thường!

Bài thơ Sơn Tinh Thủy Tinh (4 – 1933) Tác giả: Nguyễn Nhược Pháp

[alert style=”danger”]

[alert style=”danger”]

[/alert]

[/alert]

Sự Tích Sơn Tinh, Thủy Tinh

Chuyện kể cho bé

Thuở ấy, vua Hùng Vương thứ 18 có một cô con gái rất xinh. Vua muốn chọn chàng rể vừa hiền, vừa tài, nên truyền lệnh mở hội kén rể. Trai tráng khắp nơi nô nức kéo về kinh đô thi tài. Đã mấy ngày qua, biết bao nhiêu chàng trai tuấn tú, võ nghệ tài ba lần lượt ra trổ tài, nhưng vẫn chưa được nhà vua ưng chọn. Vua đã hơi thất vọng thì bỗng nhiên có hai người cùng một lúc tiến vào xin thi tài, một người tên là Sơn Tinh, còn người kia tên là Thủy Tinh. Vua truyền cho hai người cùng trổ tài. Lời vua truyền vừa dứt, Thủy Tinh đã vội ra oai, gây sấm sét đùng đùng, mây tuôn gió nổi, bốn bề nước đổ, trời đất tối tăm. Cả một vùng đất rung chuyển, thật là rùng rợn. Đến lượt Sơn Tinh liền khoan thai vẫy tay hóa phép dời núi, đổ cây, phá rừng vung đất chống lại trận nước dâng lên của Thủy Tinh. Sơn Tinh giơ gậy thần chỉ bốn phương, lập tức cảnh vật trở lại bình thường, trời trong, sông lặng, cây cỏ xanh tươi.

Vua Hùng thấy hai người cùng tài giỏi không biết nên gả con gái cho ai. Vua ngẫm nghĩ một lúc rồi phán rằng:

– Sơn Tinh và Thủy Tinh đều tài giỏi cả. Nhưng muốn lấy công chúa thì phải có lễ vật ra mắt ta! Vậy rạng sáng mai, ai đem của lạ vật quý đến trước, ta sẽ gả con gái cho người ấy!

Tờ mờ sáng hôm sau, Sơn Tinh đã mang lễ vật đến dâng vua, lễ vật của Sơn Tinh có voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao và bao nhiêu vàng bạc, châu báu. Vua Hùng giữ lời hẹn gả công chúa cho Sơn Tinh.

Thủy Tinh cũng đem ngọc châu, đồi mồi, san hô, bao giống tôm cá quý đến dâng vua. Nhưng Thủy Tinh đến chậm quá. Sơn Tinh đã rước công chúa về núi mất rồi.

Thủy Tinh không lấy được công chúa nổi giận dâng nước lên bao vây núi. Suốt ngày đêm, đất trời đen tối, mưa gió mịt mùng, đồng ruộng, đất đai ngập nước.

Sơn Tinh bình tĩnh tìm cách chống trả lại Thủy Tinh. Nước dâng cao bao nhiêu thì Sơn Tinh lại hóa phép làm cho núi dâng cao lên bấy nhiêu. Quân của Sơn Tinh từ trên núi ném đá tới tấp xuống nước làm cho quân lính của Thủy Tinh chết rất nhiều. Xác cá, xác ba ba, thuồng luồng… nổi đầy mặt nước.

Thủy Tinh đánh mãi vẫn không thắng được Sơn Tinh. Cuối cùng Thủy Tinh đành rút nước, lui quân về.

Tuy vậy Thủy Tinh vẫn không quên được chuyện xưa. Hàng năm cứ vào khoảng tháng bảy, tháng tám là Thủy Tinh lại dâng nước lên đánh Sơn Tinh.

Truyện Cổ Tích Việt Nam Chọn Lọc: Sơn Tinh

Truyện Cổ Tích Việt Nam Chọn Lọc: Sơn Tinh – Thủy Tinh

Việt Nam có kho tàng truyện cổ tích vô cùng đa dạng và phong phú. Những câu chuyện cổ tích gắn liền với tuổi thơ của mỗi người qua lời kể của ông bà, cha mẹ. Truyện cổ tích không chỉ mang giá trị giải trí mà còn chứa đựng những bài học đạo đức quý giá có tính giáo dục cao.

Cuốn sách Truyện Cổ Tích Việt Nam Chọn Lọc: Sơn Tinh – Thủy Tinh tập hợp những truyện cổ tích Việt Nam hay nhất:

1. Sơn Tinh Thủy Tinh

2. Sự tích vết trắng dưới cổ trâu

3. Trường ca Đam San

4. Sự tích các vị thần

5. Chàng Cóc

6. Sự tích con muỗi

7. Sự tích tháp bà

8. Anh hùng giết thuồng luồng

9. Ba chàng thiện nghệ

10. Thần núi Tản Viên

11. Cô gái lấy chồng trăn

12. Sinh con rồi mới sinh cha

13. Vua ăn cám