Viết Một Bài Thơ Tả Về Thầy Cô Giáo / Top 7 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Kovit.edu.vn

Viết Một Bài Văn Về Thầy Cô Giáo

Ngày xửa ngày xưa, trái đất tưới thắm hót ca chào mừng một cô giáo tương lai ra đời…Thiên sứ đã giao nhiệm vụ cho cô giáo ấy phải đưa những cô, cậu bé lần lượt lên đò sang bờ bên kia của kiến thức và đỉnh cao của thành đạt…. Đều đặn hằng năm cô giáo ấy lại đón rồi đưa, lại chắp thêm đôi cánh cho mấy đứa nhóc tẹo vừa ngoan vừa dễ thương và hãy còn ngây ngô khờ khạo bay vào trời xanh…

Thế đấy các bạn ạ…Thầy cô của chúng ta hàng năm đều thầm lặng đưa đò, đưa chúng ta đến đỉnh cao của thành đạt…nhưng có bao giờ khi thành đạt xong chúng ta đã quay lại thăm hỏi thầy cô chưa? Phần lưu bút ở trên là của cô giáo lớp 5 viết cho mình…bạn sẽ không biết được niềm vui của những người thầy, người cô khi thấy học trò mình thành đạt…và bạn sẽ càng không thể biết được cảm giác hạnh phúc của thầy cô khi thấy những chuyến đò đã qua sông rồi nhưng vẫn luôn nhớ đến chuyến đò năm cũ…

Vượt gió, vượt mây

Vượt ngàn đại dương

Con đến bên Người……những chuyến đò thầm lặng….

“Nhất tự vi sư… bán tự vi sư…”

Quay tới quay lui, lại một mùa 20/11 nữa về.

Từ giảng đường thênh thang bâng khuâng nhìn lại mái trường xưa… Cuộc đời em là mười hai mùa 20/11, 12 mùa mưa nắng, 12 mùa buồn vui.. còn thầy chỉ là cả đời đưa đò thầm lặng..

Em biết khóc, biết cười trước những cảnh đời biết đứng lên khi té ngã.. biết nhặt lấy cây gai trên đường để bảo vệ bàn chân những người đi sau.

Em biết thế nào là hy sinh, thế nào là cuộc sống…biết yêu gia đình và yêu quê hương…

Thầy dạy em biết quý thời gian, trọng chữ tín, biết giữ lòng trong sạch… để ngẩn cao đầu với bạn bè..

Cuộc đời thầy đưa biết bao nguời qua dòng sông tri thức..

Dòng sông vẫn cứ êm trôi… tóc thầy bạc đi, mắt thầy nheo lại nhưng vẫn luôn vững tay chèo và hết lòng vì thế hệ trẻ… bao nhiêu người khách đã sang sông ? bao nhiêu khát vọng đã vào bờ ? bao nhiêu ước mơ thành sự thực… ? Có mấy ai sang bờ biết ngoái đầu nhìn lại thầy ơi..

Xin dành riêng nơi đây để chúng em nhìn lại dòng sông xưa, nhìn lại thầy, nhìn lại chính bản thân mình. Và gởi tới thầy cô lời biết ơn trân trọng nhất.

Viết Đoạn Văn Giới Thiệu, Bài Luận Miêu Tả Về Thầy Giáo, Cô Giáo Bằng Tiếng Anh.

Viết đoạn văn giới thiệu, bài luận miêu tả về thầy giáo, cô giáo bằng tiếng Anh.

Viết đoạn văn ngắn về cô giáo bằng tiếng anh

Viết đoạn văn giới thiệu, bài luận miêu tả về thầy giáo, cô giáo bằng tiếng Anh.

My high school has a very special teacher, and his name is Trung. He tells us he is just 50 years old, but his white hair and a face fulls of wrinkles show that he is at least 60. He has medium height, but he is so thin that he almost disappears in any crowd. His only uniform when going to school are white T shirt with black pants and shoes, and we hear he has never changed his style since he first came to this school. He is a Math teacher who does not like to teach Math very much, but his dream is to be a Computer scientist instead. All of his classes is a little bit stressful because he is very strict with the homework and our manner. If we fail to finish our homework, he will make us to have even more works and formulas to remember. However, sometimes he also spends a couple of minutes to share about his life. What we know is that he used to be an excellent student who almost had a chance to study abroad in the US. Unfortunately, something unexpected had happened and missed that chance as well as his lover at that time. Since that moment, he accepted his fate and became a Math teacher for a small high school even though he is a very talented and smart person. We are all sad about his story, and we think he deserves more than what he is doing. Although he does not have a big love in teaching career, he is still one of the best teachers I have ever met. His son is also an excellent person, and we all hope that he will finish his father’s dream.

Viết đoạn văn giới thiệu, bài luận miêu tả về thầy giáo, cô giáo bằng tiếng Anh.

Trường cấp 3 của tôi có một giáo viên rất đặc biệt, và tên của thầy là Trung. Thầy nói rằng thầy chỉ vừa mới 50 tuổi, nhưng mái tóc bạc trắng và gương mặt có đầy vết nhăn cho thấy thầy cũng ít nhất 60. Thầy có chiều cao trung bình, nhưng thầy ốm đến nỗi thầy gần như biến mất trong bất kì đám đông nào. Đồng phục duy nhất của thầy khi đến trường là áo sơ mi trắng với quần tây và giày đen, và chúng tôi nghe rằng thầy không bao giờ thay đổi phong cách kể từ khi thầy đến trường dạy lần đầu tiên. Thầy là giáo viên Toán mà lại không thích dạy Toán cho lắm, nhưng thay vào đó thầy lại muốn làm một nhà khoa học máy tính. Tất cả lớp học của thầy hơi căng thẳng một chút bởi vì thầy rất nghiêm khắc với bài tập về nhà và thái độ của chúng tôi. Nếu chúng tôi không làm bài tập, thầy sẽ bắt chúng tôi phải làm nhiều việc hơn và nhớ nhiều công thức hơn. Tuy nhiên, đôi khi thầy cũng dành vài phút để tâm sự về cuộc đời thầy. Những gì chúng tôi biết là thầy từng là một học sinh xuất sắc và sắp có cơ hội để đi du học ở Mỹ. Xui xẻo thay, vài chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra và thầy đã lỡ cơ hội đó và mất luôn người yêu ở thời điểm đó. Kể từ đó, thầy chấp nhận số phận của mình và trở thành giáo viên dạy Toán ở một ngôi trường nhỏ mặc dù thầy là một người tài năng và thông minh. Chúng tôi đều buồn vì chuyện của thầy, nhưng chúng tôi nghĩ thầy xứng đáng nhiều hơn những gì thầy đang làm. Mặc dù thầy không có tình yêu to lớn với sự nghiệp dạy học, thầy vẫn là một trong những giáo viên giỏi nhất tôi từng gặp. Con trai thầy cũng là một học sinh xuất sắc, và chúng tôi hi vọng cậu ấy sẽ hoàn thành được giấc mơ của bố mình.

BÀI LUẬN TIẾNG ANH VIẾT VỀ THẦY CÔ GIÁO.

Bài Luận Miêu Tả Giới Thiệu, Về Thầy Giáo, Cô Giáo Bằng Tiếng Anh.

Bài cảm nhận về thầy cô bằng tiếng anh

Tả cô giáo bằng tiếng anh lớp 4

Bài văn tả cô giáo dạy tiếng anh

Cảm nghĩ về thầy cô bằng tiếng anh

Viết về nghề giáo viên bằng tiếng anh

Tả cô giáo tiếng anh lớp 5

Tả cô giáo bằng tiếng anh lớp 6 ngắn gọn

Những bài thơ nói về thầy cô bằng tiếng anh

We have a very interesting History teacher, and her name is Lan. Ms. Lan is almost forty years old now, but her soul is still very young and free. She is pretty short, and she looks like a secondary school girl from behind. She has medium curly hair which she dyes in brown, a pair of big round eyes and thin lips. She loves to wear different long dresses with matching accessories for each day, and we can count that she may have up to twenty dresses. She is a funny person with a very weak heart. While other teachers ride motorbikes, she chooses to ride an electronic bike to school because she is too scare of the traffic. Sometimes she even cries in class because we do not pay enough attention or fail to remember her lectures, and at those times our class has to stop to calm her down. Despite being sensitive, she usually teases us by saying there is going to be an mini exam without announcement or make us sing in front of the whole class if we make mistakes. She is like a teenager in that mature appearance, and she even says that she is not ready to find a boyfriend. Being single at her age is quite a strange thing in our hometown, but she is still happy and enjoys her life at its best. Although History is considered to be a boring subject, she always knows how to make us laugh about a character or event in order to help us remember them easily. We will graduate next year, and it is a little bit sad to think that we can never study with her again. She is an interesting teacher, and I will remember her forever.

Chúng tôi có một giáo viên dạy Lịch sử rất thú vị, và tên cô là Lan. Cô Lan cũng gần 40 tuổi rồi, nhưng tâm hồn cô vẫn còn rất trẻ trung và tự do. Cô hơi thấp, và trông cô như một nữ sinh trường cấp hai khi nhìn từ phía sau. Cô có mái tóc lửng xoăn được nhuộm màu nâu, một đôi mắt to tròn và đôi môi mỏng. Cô thích mặc nhiều chiếc áo dài khác nhau với phụ kiện kết hợp cho từng ngày, và chúng tôi đếm được rằng có lẽ cô có lên tới khoảng hai mươi chiếc áo dài. Cô là một người vui nhộn với một trái tim yếu đuối. Trong khi những người giáo viên khác lái xe máy, cô chọn lái một chiếc xe đạp điện đến trường vì bởi vì cô sợ giao thông. Đôi khi cô thậm chí còn khóc trên lớp bởi vì chúng tôi không đủ chú ý hoặc không nhớ bài giảng của cô, và vào những lúc đó tiết học phải dừng lại để chúng tôi dỗ cô. Mặc dù cô hơi nhạy cảm, cô thường hay trêu chúng tôi bằng cách nói rằng sẽ có một bài kiểm tra mà không báo trước hoặc bắt chúng tôi phải hát trước lớp khi phạm lỗi. Cô giống như một người thiếu niên trong vẻ ngoài trưởng thành đó, và cô thậm chí nói rằng cô vẫn chưa sẵn sàng để tìm kiếm bạn trai. Độc thân ở lứa tuổi như cô là một việc hơi lạ ở quê chúng tôi, nhưng cô vẫn hạnh phúc và tận hưởng cuộc sống. Mặc dù Lịch sử được đánh giá là một môn nhàm chán, cô luôn biết cách khiến chúng tôi cười về một nhân vật hoặc sự kiện để giúp chúng tôi nhớ dễ dàng hơn. Chúng tôi sẽ tốt nghiệp vào năm tới, và hơi buồn khi nghĩ rằng chúng tôi sẽ không bao giờ được học với cô nữa. Cô là một giáo viên thú vị, và tôi sẽ mãi mãi nhớ về cô.

BÀI LUẬN TIẾNG ANH VỀ THẦY CÔ GIÁO.

Chùm Thơ Về Thầy Cô Giáo

Thầy

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi

Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi … Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại Mái chèo đó là những viên phấn trắng Và thầy là người đưa đò cần mẫn Cho chúng con định hướng tương lai

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu …

Cô Giáo

có bao nhiêu mơ ước ở trên đời sao em lại ước mơ làm cô giáo bụi phấn cuối đời, em trên bục giảng xa thành thị em lên dạy vùng cao có nhiều lúc anh cứ hỏi tại sao? khi nhìn thấy nắng theo vàng suối tóc anh lên thăm, em rưng rưng nước mắt em nhớ nhà, nhớ cha mẹ, nhớ anh em gửi lại nơi đây cả tuổi xanh bởi ánh mắt học trò ngây thơ quá ngôi trường nhỏ xôn xao hàng mái lá em giảng bài trong tiếng gió xôn xao đi bên em, anh bỗng thấy tự hào khi mọi người gọi em là “cô giáo” dù với ai em là người khờ khạo nhưng với anh, em đủ ngát hương rừng

Khi thầy về nghỉ hưu

Cây phượng già treo mùa hạ trên cao Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp: “Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…” Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.

Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào Con nao nức bước vào trường trung học Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.

Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau? Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi? Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?

Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao Vai áo bạc như màu trang vở cũ Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!

Không đề

Cầm bút lên định viết một bài thơ Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.

Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ Đâu là cha, là mẹ, là thầy… Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt… Biết bao giờ con lớn được, Thầy ơi !

Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen” Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”… Những con chữ đều đều xếp thẳng Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người .

Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh Cửa sổ xe ù ù gió mạnh Con đường trôi về phía chẳng là nhà…

Mơ màng nghe tiếng cũ ê a Thầy gần lại thành bóng hình rất thực Có những điều vô cùng giản dị Sao mãi giờ con mới nhận ra.

Thưa Thầy Thưa thầy, bài học chiều nay Con bỏ quên ngoài cửa lớp Dưới gốc phượng già, nằm nghe chim hót Con hóa mình thành bướm và hoa

Thưa thầy bài tập hôm qua Con bỏ vào ngăn khóa kín Mải lượn lờ theo từng vòng sóng Cái ngã điệu đàng, sân trượt patin

Thưa thầy, bên ly cà phê đen Con đốt thời gian bằng khói thuốc Sống cho mình và không bao giờ mơ ước Mình sẽ là ai ? Tôi sẽ là ai ?

Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nay Con vẫn thấy một vầng trăng ấm sáng Thầy ngồi bên bàn phẳng lặng Soạn bài trong tiếng ho khan

Thưa thầy, cho là nhận: điều giản đơn Sao con học hoài không thuộc Để bây giờ khi con hiểu được Biết làm sao tạ lỗi cùng thầy

Người lái đò Một đời người – một dòng sông… Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ, “Muốn qua sông phải lụy đò” Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa …

Tháng năm dầu dãi nắng mưa, Con đò trí thức thầy đưa bao người. Qua sông gửi lại nụ cười Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.

Con đò mộc – mái đầu sương Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày, Khúc sông ấy vẫn còn đây Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…

Lời ru của thầy

Mỗi nghề có một lời ru Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này Lời ru của gió màu mây Con sông của mẹ đường cày của cha

Bắt đầu cái tuổi lên ba Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!

Thầy không ru đủ nghìn câu Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời Tuổi thơ em có một thời Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm

Như ru ánh lửa trong hồn Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây Thầy ru hết cả mê say Mong cho trọn ước mơ đầy của em.

Mẹ ru em ngủ tròn đêm Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày Trong em hạt chữ xếp dày Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm

Từ trong vòm mát ngôi trường Xin lời ru được dẫn đường em đi (Con đường thầy ngỡ đôi khi Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)

Hẳn là thầy cũng già thôi Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em Thì dù phấn trắng bảng đen Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình.