Viết Đoạn Văn Ngắn Về Bài Thơ Quê Hương / Top 8 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Kovit.edu.vn

Viết Đoạn Văn Về Tình Yêu Quê Hương Đất Nước

Viết đoạn văn về tình yêu quê hương đất nước

Bất kỳ ai trong chúng ta đều có những tình cảm rất khó tả với quê hương mình sau đó là tới đất nước mình và luôn sẵn lòng đóng góp cống hiến để phát triển quê hương đất nước ngày càng phát triển và giầu mạnh hơn. Chính lòng yêu quê hương lòng tự hào dân tộc sẽ mang lại cho chúng ta khá nhiều động lực để làm việc và học tập trưởng thành hơn nữa. Những người thành công họ rất thường nghĩ về cho quê hương nơi mình sinh ra và muốn đóng góp những khả năng của mình để phát triển quê hương. Thực tế ở Việt Nam có rất nhiều người xa xứ để học tập phát triển và họ cũng đóng góp rất nhiều, lượng kiều hối gửi về VIệt Nam cũng ngày càng nhiều góp phần không nhỏ xây dựng quê hương bảo vệ tổ quóc.

Nếu như tình yêu quê hương của Tế Hanh đọng lại thành hình thành nét trong những vần thơ thì tình yêu quê hương đất nước của mỗi chúng ta luôn thường trực và ẩn sâu trong tâm hồn mỗi người. Quê hương là gì? Nhà thơ Đỗ Trung Quân từng định nghĩa về quê hương:

” Quê hương là chùm khế ngọt Mẹ về nón lá nghiêng che Quê hương là đêm trăng tỏ Hoa cau rụng trắng ngoài hè”

Đối với mỗi con người, quê hương là một định nghĩa khác nhau, song, quê hương là nơi mà ta sinh ra và lớn lên, là nơi chôn rau cắt rốn, nơi có gia đình và những người thân yêu. Quê hương là một phần máu thịt gắn bó với mỗi con người nhưng chỉ khi đi xa rồi con người ta mới nhận thức được điều đó:

“Khi ta ở chỉ là nơi đất ở Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn.” (Chế Lan Viên)

Tình yêu quê hương là một tình yêu thường trực trong tâm hồn mỗi con người. Bởi quê hương là nơi ta sinh ra, lớn lên và có những kỉ niệm về một tuổi thơ êm đềm. Quê hương gắn với những chiều ngả mình trên lưng trâu, lim dim đôi mắt nhìn bầu trời xanh và lắng nghe tiếng sáo diều. Quê hương gắn với những cánh cò, những rặng tre rì rào, những cánh đồng lúa chín thơm vàng ửng. Quê hương gắn với giọt mồ hôi của mẹ, của cha, gắn với tiếng đưa võng kẽo kẹt cùng lời ru của bà,… Nhắc đến quê hương thôi là mở ra cả một bầu trời thương nhớ. Những kỉ niệm thơ bên những người thân thương sao mà êm đềm đến thế! Tình yêu quê hương còn là tình cảm gắn bó với giang sơn, đất nước, với lãnh thổ thiêng liêng của dân tộc. Nhà văn Nga, I-li-a Ê-ren-bua đã từng nói : ” Lòng yêu nhà, yêu làng xóm trở nên lòng yêu Tổ quốc.” Quê hương nào không là một phần máu thịt của tổ quốc, giang sơn. Yêu quê hương là một biểu hiện của lòng yêu Tổ quốc.Dựng xây quê hương cũng là một cách xây dựng đất nước mình, cho đất nước ngày một giàu đẹp hơn. Tình yêu quê hương , đất nước là cội nguồn của những tình cảm cao đẹp trong tâm hồn mỗi con người. Phải biết yêu mình, yêu lấy mảnh đất mình được sinh ra và lớn lên thì mới có thể yêu thương người khác, yêu thương những mảnh đất mà trong cuộc đời ta sẽ đi qua. Yêu quê hương đất nước không chỉ là yêu vẻ đẹp sơn thuỷ hữu tình của những danh lam thắng cảnh mà còn là tình yêu, niềm tự hào với nền văn hoá, văn hiến, với lịch sử hào hùng của dân tộc. Chúng ta có quyền tự hào về những chiến công vang dội trong quá khứ, đánh đuổi giặc ngoại xâm, giữ gìn bản sắc dân tộc suốt mấy nghìn năm lịch sử. Là một người con Việt Nam, ghi nhớ lời Bác Hồ dạy ” Các Vua Hùng đã có công dựng nước/ Bác cháu ta phải cùng nhau giữ nước.” Dải đất hình chữ S thân thương đánh đổi bằng biết bao xương máu của thế hệ cha anh, vì vậy mỗi chúng ta phải biết trân trọng những hy sinh lớn lao ấy, trân trọng và bảo vệ tổ quốc, xây dựng một đất nước Việt Nam ngày một giàu đẹp sánh vai với các cường quốc trên trường quốc tế.

Đoạn văn về tình yêu quê hương đất nước 2:

Bất cứ ai trong cuộc sống này cũng có một quê hương, một Tổ Quốc trong tim. Ngay từ bé, tôi đã được mẹ nói cho nghe về những truyền thống lịch sử dân tộc, những văn hóa cổ truyền đặc sắc của quê hương, từ đó trong tôi đã dồi dào một lòng yêu quê hương, đất nước từ bao giờ không hay. Quả thực, đây là một thứ tình cảm cao quý mà ai cũng cần có trong mình. Vì quê hương là nơi ta sinh ra và lớn lên, nuôi dưỡng tâm hồn ta, cho ta sự sống, cội nguồn để hướng về, là nơi chôn rau cắt rốn mà bất cứ ai cũng không thể phủ nhận. Bên cạnh đó, con người ta có được cuộc sống hòa bình, hạnh phúc, ấm no như ngày hôm nay là nhờ công lao của biết bao thế hệ ông cha ta ngày trước đã kiên cường dựng nước và giữ nước, không ngại đổ máu xương để chống lại kẻ thù xâm lược. Vậy nên, cần biết trân trọng và yêu thương Tổ Quốc này vì từng tấc đất mà ta đang ở đều được đánh đổ bằng bao mồ hôi công sức của thế hệ trước. Thế hệ chúng ta hôm nay, lòng yêu nước không chỉ dừng lại ở tình yêu thương mà còn cần thể hiện bằng hành động. Nhà văn I-li-a Ê-ren-bua đã từng nói, “Lòng yêu nhà, yêu làng xóm, yêu miền quê trở nên lòng yêu Tổ quốc”, đúng vậy, tình yêu ấy bắt nguồn từ những gì giản dị và trân quý nhất của ta. Yêu gia đình ta, yêu ngôi nhà ta ở, yêu những người hàng xóm xung quanh ta, yêu cái bờ tre, mái nước, sân đình,…những sự vật đã nâng đỡ tuổi thơ ta, nuôi dưỡng ta trưởng thành như ngày hôm nay. Để từ đó, yêu thương hóa hành động, thế hệ trẻ là chủ nhân tương lai của đất nước, cần không ngừng nỗ lực học tập, trau dồi bản thân để vì xã hội, vì một cuộc sống tốt đẹp hơn cho dân tộc này. Ai cũng có cội nguồn và song song với đó là trách nhiệm phải dựng xây đất nước này. Có biết bao tấm gương sáng thể hiện lòng yêu quê hương đất nước bằng việc đem lại sự rạng danh cho Tổ Quốc trên các đấu trường quốc tế trong mọi lĩnh vực như cô gái Đinh Thị Hương Thảo đã xuất sắc giành Huy chương Vàng môn Vật Lý quốc tế, hay đội tuyển bóng đá U23 Việt Nam đã kiên cường dành ngôi vị Á Quân trong giải bóng đá U23 Châu Á và rất rất nhiều những tấm gương khác. Họ đều là những con người đã làm rạng danh quê hương, mang trong mình nhiệm vụ và sứ mệnh dân tộc để không phụ lòng Tổ Quốc, đem lại vinh quang cho quốc gia mình. A.Bogomolet đã từng nói :” Cuộc sống không phải là tất cả. Còn cần biết sống một cuộc đời không phải vì mình, mà vì mọi người, vì Tổ quốc”. Tình yêu quê hương đất nước sẽ là chiếc chìa khóa để mở ra những cánh cửa đưa dân tộc ta phát triển và sánh vai với các cường quốc năm châu trên thế giới, mà giới trẻ, thế hệ chúng ta hôm nay chính là người sẽ tìm ra chiếc chìa khóa ấy, để không phụ lòng các thế hệ cha anh đi trước, không phụ lòng Bác Hồ kính yêu đã từng gửi gắm “Các vua Hùng đã có công dựng nước, Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước”.

Từ khóa tìm kiếm:

suy nghi tình yêu quê hương đất nước doan van

Viết Một Đoạn Văn Ngắn Tả Về Quả Mà Em Thích

Em rất thích quả dâu ta, gọi vậy để phân biệt với quả dâu tây. Khi chưa chín, quả dâu màu xanh. Cuối xuân là mùa dâu chín, những quả dâu chín có màu đỏ đậm hoặc tím đen, thơm lừng một góc vườn của ông em. Quả dâu thon dài bằng một đến hai đốt ngón tay, được gắn kết bởi những hạt nhỏ li ti như đầu tăm. Quả dâu chín có vị chua và mát, dâu tươi ăn rất ngon, hoặc ngâm thành si-rô để uống vào mùa hè rất thơm và mát, hoặc làm rượu dâu là một vị thuốc bổ.

Viết một đoạn văn ngắn tả về quả mà em thích – Bài 2

Có một loại quả thường được trồng ở Miền Nam nhưng lại được mọi người ở Miền Bắc rất yêu thích, đó là quả thanh long. Quả thanh long được khoác một chiếc áo màu đỏ tươi. Xung quanh nó có những cái tai màu xanh nhạt. Khi bổ thanh long, em thấy một lớp thịt màu trắnng trong và hàng nghìn cái hạt nhỏ ly ty màu đen nhánh. Thanh long không có mùi nhưng khi ăn vào ta cảm thấy vị hơi chua, hơi ngọt và rất mát. Quả thanh long có nhiều chất dinh dưỡng, nó tốt cho sức khỏe của tất cả mọi người.

Viết một đoạn văn ngắn tả về quả mà em thích – Bài 3

Loại quả em thích ăn nhất là dưa hấu. Nhìn bên ngoài, em thấy quả dưa gồm những vạch dài màu xanh đậm và nhạt xen kẽ nhau. Trái dưa hấu chín hình bầu dục, lại có giống dưa tròn xoe như quả bóng. Khi bổ dưa, em thấy ruột quả dưa màu đỏ tươi. Những cái hạt đen nhánh nằm nép mình khiêm tốn giữa những lớp thịt mọng nước. Ăn dưa hấu ngày hè, em cảm nhận được vị ngọt mát và hương thơm dịu nhẹ. Chẳng những thế, dưa hấu chứa nhiều Vitamin A còn làm con người sáng mắt và tăng cường sức khỏe. Em thích dưa hấu lắm.

Viết một đoạn văn ngắn tả về quả mà em thích – Bài 4

Có nhiều loại quả vừa thơm ngon vừa bổ dưỡng, nhưng em thích nhất là quả cam. Quả cam tròn, to bằng nắm tay mẹ. Vỏ quả màu vàng cam, sần sùi nham nhám. Phía trên quả là cái cuống màu nâu, thon dài xinh xắn. Khi mẹ em bổ quả cam ra, một mùi thơm phức tỏa ra khắp nhà. Những múi cam to mọng nước màu vàng đậm trông rất hấp dẫn.Cam ăn vào có vị chua chua ngọt ngọt. Quả cam cung cấp nhiều vitamin C rất tốt cho sức khỏe. Nó là một thứ nước giải khát rất ngon và bổ. Em rất thích quả cam.

Thống kê tìm kiếm

ta 1 đoan văn ngăn vê qua ma em thich lơp 4

Viết Về Cây Nho Quê Hương

Cây nho có nguồn gốc từ các nước Âu- Mỹ xa xôi đã bén rễ rồi duyên nợ với vùng đất Phan Rang hơn nửa thế kỷ qua. Những vườn nho trĩu quả, dòng sông Dinh tha thiết ân tình, bóng dáng Tháp Chàm cổ kính, vịnh Vĩnh Hy, biển Ninh Chử… là những hình tượng đặc trưng của Ninh Thuận được nhiều người cầm bút khai thác gởi gắm tình cảm về miền đất nắng gió tràn đầy yêu thương. Nho Phan Rang- vị ngọt quê nhà xuất hiện khá dày trong nhiều tác phẩm thi ca.

Cây nho “bén rễ” cho những mùa trái ngọt trên vùng đất Ninh Thuận.

Mỗi người có một cách nói rất riêng về sắc màu, hương vị độc đáo của cây nho nhưng đều quy về nỗi nhớ mong với khát vọng sống và viết hết lòng cho quê hương. Chuẩn bị chào đón Lễ hội Nho và Vang Quốc tế- Ninh Thuận 2014, tác giả Thái Sơn Ngọc đã viết:

“Ơi, thành phố Phan RangNồng nàn hương nho vang.Ngất ngây hồn lữ kháchBờ biển xanh nắng vàng.”

(Hội Nho vang)

Tác giả Lương Sơn có cách so sánh rất duyên dáng, chùm nho chín đỏ như mặt trời nho nhỏ thắp lên niềm vui tươi đẹp cho cuộc sống:

“Đong đưa đong đưaChùm nho chín đỏMặt trời nho nhỏThắp lên niềm vui.”

(Mặt trời chín đỏ)

Tác giả Hữu Lợi có lời mời gọi bè bạn gần xa qua miền Trung nhớ ghé về thăm Ninh Thuận, mảnh đất thiếu mưa thừa nắng đã nuôi lớn loài cây cho hương thơm vị ngọt gởi nhớ khắp trăm miền:

“Qua miền Trung, bạn ghé về Ninh ThuậnNơi có những vườn nho mọng ngọtTình quê tôi gởi khắp mọi miền”

(Ninh Thuận quê tôi)

Tác giả Minh Châu có cách viết dung dị đã liên tưởng chùm nho chín mọng như môi thơm cô gái đang độ xuân thì, cách so sánh khá thi vị làm xao xuyến lòng người:

”Nhớ chùm nho quả mọngNhư môi gái xuân thìNíu lòng bao du kháchĐến rồi chẳng muốn đi”

(Nhớ Phan Rang)

Với Kiều Đình Minh, tuy vùng đất nắng gió quê mình không có mùa đông nhưng cái nắng và gió dư dã đã làm cho hoa trái Phan Rang trở nên ngọt ngào hơn. Để rồi đôi khi đi tận phương trời nào, ta vẫn da diết nhớ quê:

“Không có mùa đông hoa trái ngọt ngào hơnCây tỏi, cây hành cũng cay nồng sắc lửaQuả mận chín hồng, chùm nho mọng đỏCứ đong đưa mời mọc mắt ta nhìn”

(Thị xã mình không có mùa đông)

Lê Tấn Nghĩa có cái nhìn phơi phới về những vườn nho chín đỏ căng đầy nhịp sống mùa xuân tuổi hai mươi:

“Em đã có mùa xuân hai mươiVườn nho chín đỏ gió reo vuiEm giấu tình ai trong mắt thắmTròn căng nhựa sống nhịp xuân tươi”

(Phan Rang chiều vào xuân)

Tác giả Ánh Hồng cảm thông chia sẻ sâu sắc với những người nông dân lam lũ một nắng hai sương trên cánh đồng dâng cho đời mùa trái ngọt đưa hương:

“Vườn nho chín mọng đưa hươngMồ hôi em lẫn giọt sương cuối mùa”

(Quê em)

Vi Thị Phan có cảm nhận trong trẻo ân tình khi viết về cánh đồng nho Phan Rang. Chị đã có những nét chấm phá khá duyên dáng tạo thành bức tranh quê tươi thắm sắc màu:

“Hàng hàng nụ cười lung linh trong nắngĐỏ màu môi em chín mọng trĩu cànhĐen màu mắt em rợp giàn sai quảNho vào mùa, tít tắp một màu xanh”

(Phan Rang)

Một vài trích dẫn nêu trên của chúng tôi mang tính khơi gợi giữa rất nhiều bài thơ viết về nho Phan Rang. Nắng sớm tháng bảy lung linh trên những vườn nho căng đầy trái ngọt. Những người nông dân vẫn cần mẫn một nắng hai sương với ước vọng làm nên mùa vàng no ấm. Viết về nho Phan Rang là đề tài văn học luôn mới mẻ đầy sức hấp dẫn đối với những người cầm bút. Lễ hội Nho và Vang Quốc tế- Ninh Thuận 2014 đang đến rất gần tạo tâm lý phấn khởi cho văn nghệ sĩ có nhiều tác phẩm mới đặc sắc về cây nho quê hương.

Phượng Vĩ

Chùm Thơ Hay Viết Về Quê Hương Cần Thơ

Tuyển chọn những bài thơ hay viết về vẻ đẹp, cuộc sống, con người vùng đất tỉnh Cần Thơ. Chùm thơ là những lời ca ngợi và nỗi nhớ về quê hương Cần Thơ.

CHÙM THƠ LIÊN QUAN: ♥ Chùm thơ nỗi nhớ cha mẹ của người con xa xứ thật hay ♥ Chùm thơ cảm động bên cha mẹ sau bao ngày xa quê

BÀI THƠ: CẦN THƠ QUÊ TÔI

Tác giả: Tuấn Nguyễn

Quê hương anh đó, giấc mơ bao thời

Về đêm ngắm thật tuyệt vời

Đèn hoa rực rỡ như mời gọi nhau

Thôi thì sơ lược để chào khách xa

Cánh đồng thẳng tắp, thoảng qua chẳng đành

Dưới sông nước mát trong lành

Từng đàn cá lội như tranh họa đồ

Thưa cùng anh chị, các cô

Quê tôi chợ nổi nhấp nhô trên dòng

Người mua, kẻ bán thật đông

Vui đùa nhộn nhịp hòa đồng, chung tay

Rạng ngời nét đẹp tung bay

Ca dao ngày ấy ngất ngây bên lòng

“Cần Thơ gạo trắng nước trong

ai đi đến đó lòng không muốn về”.

BÀI THƠ: VỀ VỚI TÂY ĐÔ

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Chưa đi chưa biết Cần Thơ

Tới rồi mới thấy mộng mơ hữu tình

Chiều chiều ra đứng một mình bên sông

Mắt em lúng liếng cho lòng ngẩn ngơ

Ninh Kiều nước chảy lơ thơ

Em mời anh tới bến bờ yêu thương

Cho anh lòng dạ vấn vương

Ngẩn ngơ sao lại quên đường phố quen

Tới khi thành phố lên đèn

Bước chân lại đến bên em tình cờ

Nhớ cô gái nhỏ bên bờ sông sâu

Miền Tây mùa nước năm sau anh về

Nên duyên giai ngẫu phu thê mặn nồng

Trăm năm vẹn nghĩa vợ chồng

Tình ta mãi mãi sẽ không phai nhoà.

BÀI THƠ: CẦN THƠ CHIỀU MƯA

Tác giả: Ho Nhu

Người xưa thuở ấy bây giờ nơi đâu

Sông Hậu ơi! Mấy nhịp cầu

Mà lòng thôn thức như lâu chưa về

Vẫn nguyên vẹn với lời thề mang theo

Tình trao vẫn giữ trong veo cõi lòng

Chiều mưa hỏi có ai trông

Dáng ai thấp thoáng môi hồng mắt răm

Nồi canh lẩu mắm từng ăn chung thuyền

Phải chi buổi ấy bén duyên

Để giờ không phải mơ huyền nhớ nhung

Bao giờ mình mới được cùng

Li cà phê đắng ngồi chung một bàn

Đừng làm ướt áo, ướt làn da em

Mà lòng anh xót cho thêm chút buồn.

BÀI THƠ: DU THUYỀN CẦN THƠ

Tác giả: Ho Nhu

Đò chiều đợi khách sang sông

Cơn mưa bất chợt niềm trông thêm dài

Dửng dưng làm lạnh áo dài bà ba

Tình người Cần Thơ mặn mà

Gái hiền thuỳ mị nết na dịu dàng

Chu toàn nội trợ đảm đang

Dâu hiền rể thảo giỏi dang vẹn tròn

Mời anh mời chị ngọt giòn thơm tho

Theo em anh chớ đắn đo nghĩ nhiều

Gái Cần Thơ thật đáng yêu

Câu ca vọng cổ như chiều anh đây

Cần Thơ mong đợi bao ngày

Nay anh trở lại đắm say hương tình…

BÀI THƠ: CẦN THƠ NỖI NHỚ

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Mùa hạ này anh về với Cần Thơ

Dòng sông Hậu có đôi bờ mưa nắng

Quê hương em có nước trong gạo trắng

Có con đò luôn chở nặng tình quê

Anh xuống đây sao chẳng muốn quay về

Có phải chăng anh đã mê sông Hậu

Có nhánh mù u bướm vàng vẫn đậu

Mê câu hò ơi tình bậu dở dang

Con sông quê có điên điển bông vàng

Cô thôn nữ chèo đò ngang đưa đón

Chiếc áo bà ba xinh tươi mơn mởn

Nụ cười duyên con nước lớn nước ròng

Bến Ninh Kiều ngắm dòng nước mênh mông

Anh thấy em đôi má hồng e thẹn

Cần Thơ ơi phải nơi đây điểm hẹn

Tây Đô ngọt ngào ai đến cũng mê

Cô bé xinh xinh có mái tóc thề

Cho anh hỏi thăm đường về thành phố

Cứ tự hỏi mình nên đi hay ở

Khi ra về mang nỗi nhớ khôn nguôi.

BÀI THƠ: CẦN THƠ THƯƠNG QUÁ MỘT TÌNH YÊU

Tác giả: Giọt Buồn Không Tên

Cần Thơ ơi ai về đi để nhớ

Nhớ Ô Môn sông bên lỡ bên bồi

Bến Ninh Kiều lờ lững con nước trôi

Chiều nhạt nắng dạ bồi hồi xao xuyến

Đến Cái Răng để nghe lòng lưu luyến

Chợ trên sông rộn tiếng những ghe hàng

Đêm Phong Điền nghe nỗi nhớ miên man

Máu đổ xuống hiên ngang không lùi bước

Vĩnh Thạnh ơi dù đi xuôi về ngược

Ruộng thâm canh xanh mượt những cánh đồng

Ánh lửa hồng soi nước bạc trên sông

Xuồng xuôi ngược bềnh bồng đêm trăng tỏ

Qua Thới Lai hỏi ai về Cờ Đỏ

Thăm người em phương đó vẫn đợi chờ

Chén rượu nào chiều Thốt Nốt say mơ

Đêm Bình Thuỷ ngẩn ngơ thêm thương nhớ

Tây Đô ơi phải chăng là duyên nợ

Đêm phương Nam bỡ ngỡ giữa Ninh Kiều

Bến sông nào ai đứng đợi người yêu

Cho môi mắt vấn vương nhiều khao khát

Đến quê em chợt thấy lòng dào dạt

Một tình yêu mộc mạc đất chín rồng

Đẹp rạng ngời thành phố mới ven sông

Nghe xao xuyến chạnh lòng đêm từ tạ

Cần Thơ ơi với tôi là tất cả

Đợi tôi về thương quá một tình yêu.

BÀI THƠ: ANH NHỚ VỀ CẦN THƠ

Tác giả: Ho Nhu

Đã lâu lắm anh không về rồi đấy

Để bây giờ mới thấy lắm đổi thay

Cảnh phố phường luôn biến đổi mỗi ngày

Nên anh đã không tận tay được biết

Bến Ninh Kiều đã bao ngày biền biệt

Khách đông vui chẳng thể biết bao người

Phố xá bây giờ ngày một thêm vui

Đường trung tâm cây, hoa tươi vẫn nở

Cầu Cần Thơ đã xoá đi một thuở

Những chuyến phà tấp nập xuống lên thuyền

Anh có đi qua cầu bắc sông Tiền

Mỹ Thuận đó đã nên duyên đôi lứa

Rồi còn nhiều câu chuyện vui hơn nữa

Những tháng ngày anh lăn lộn miệt vườn

Khu Mỹ Khánh giờ cũng đã tinh tươm

Nơi du lịch đã đơm nhiều trái ngọt

Về Cần Thơ ôn mối tình đã trót

Yêu nồng nàn mà chẳng được gần nhau

Để nỗi nhớ đừng hằn sâu mãi mãi

Về Cần Thơ đất cho nhiều hoa trái

Như tình người luôn thư thái thủy chung

Ba má mình vẫn mong đợi vô cùng

BÀI THƠ: CẦN THƠ MẾN YÊU

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Có dòng sông Hậu lững lờ chảy xuôi

Bến Ninh Kiều đượm tình người

Có cô thiếu nữ nụ cười ngất ngây

Nhuộm hoàng hôn tím trôi đầy trên sông

Chợ nổi bến nước mênh mông

Có cô thôn nữ má hồng chèo ghe

Xốn xang anh mới được nghe lần đầu

Ai đi chợ nổi cùng nhau thì về

Toàn là đặc sản nhà quê miệt vườn

Dừa xoài ổi mít chuối hương

Lời rao em ngọt như đường mời anh

Cần Thơ như một bức tranh

Ra về nhưng lại không đành chia tay

Tình người chưa nhắm đã say

Tạm biệt em gái miền tây anh về.

CHIỀU TÂY ĐÔ Thơ: Nguyễn Đình Huân

Gặp em đứng đó bên bờ sông sâu

Bâng khuâng anh nhớ lần đầu gặp em

Chúng mình chung chuyến phà đêm

Em đi chợ nổi mình ên thôi à

Làm quen trên một chuyến phà

Lần đầu gặp mặt thế mà anh say

Má hồng mắt biếc thơ ngây dịu dàng

Chợ nổi ngày ấy trong lòng xuyến xao

Chia tay mình mãi khát khao

Hẹn ngày gặp lại mai đào thắm duyên

Ngờ đâu bến cách xa thuyền

Em xa chợ nổi tới miền viễn du

Cuối hè trời sắp sang thu

Bướm vàng đậu nhánh mù u bên hồi

Gặp nhau không nói lên lời

Tình anh vẫn thế suốt đời yêu em.

TẠM BIỆT CẦN THƠ Thơ: Nguyễn Đình Huân

Tạm biệt sông Hậu mộng mơ hữu tình

Bến Ninh Kiều đứng một mình đợi ai

Má hồng lúng liếng mắt nai

Bay bay trong gió áo dài dễ thương

Cho anh lòng dạ vấn vương

Chia tay anh phải lên đường em ơi

Gửi cho em đó những lời dịu êm

Dáng yêu kiều mái tóc mềm bay bay

Một lần gặp mặt ngất ngây nửa đời

Bóng chiều buông xuống em ơi anh về

Cùng em ngồi ngắm anh trăng

Bến Ninh Kiều có chị Hằng là em.