BAN BIÊN TẬP KÍNH CHÚC TẤT CẢ BẠN ĐỌC MỘT MÙA GIÁNG SINH AN LÀNH, TRÀN ĐẦY HỒNG ÂN THIÊN CHÚA.
Đêm xưa giá lạnh trên đồi, Hào quang chiếu sáng khắp nơi lạ lùng. Bọn chăn run sợ hãi hùng, Bầy chiên thức giấc, vô cùng xôn xao. Bỗng đâu thiên sứ trên cao, Rao truyền: “đừng sợ, Chúa vào trần gian. Đêm nay Con Thánh lâm phàm, Tại thành Đa vít, chuồng chiên thấp hèn.” * Vài lời thiên sứ phán tuyên: “Hãy mau mau đến kiếm tìm hài nhi.” Thân vàng Ấu Chúa phương phi, Nằm trong máng cỏ, chẳng chi ấm nồng Mục đồng quì phục tấm lòng, Trở về, đi khắp các vùng báo tin: Rằng nay Chúa Thánh giáng sinh, Con trời lâm thế, bình minh khắp trần. * Tình yêu cứu vớt muôn dân, Không trung bừng sáng, thiên thần xướng ca. Tin vui rải khắp sơn hà, Từ vùng hải đảo, lan xa thị thành. Bình minh rộn rã âm thanh Thâm sơn cùng cốc, tin lành mừng vui. Vào đời cứu vớt muôn người, Hài nhi Chúa Thánh Con trời giáng sinh. * Lìa ngôi vinh hiển đẹp xinh, Xuống trần chịu khổ, nhục hình Chúa mang. Tình yêu cao quý vô vàn, Hy sinh thân báu sẵn sàng vì ai? Tình yêu có một, không hai, Vì con, Chúa chịu trải dài khổ đau! Tim Ngài tan vỡ ai hay? Hy sinh khổ nạn, đắng cay vô cùng. * Đêm nay nhớ Chúa lạ lùng! GIÁNG SINH, hai chữ ghi lòng kính yêu. Trần gian hãy nhớ một điều: Tìm về Thiên Chúa, tình yêu tuyệt vời!
Lê Nguyễn.
“Sáng danh Thiên Chúa trên trời Bình an dưới thế cho người trần gian!” Ồ kìa, thiên sứ hát vang Khắp nơi trần thế còn đang say nồng. Chăn chiên đang ở ngoài đồng Vội đi tìm Chúa trong lòng hát ca Quỳ bên máng cỏ bày ra Tấm lòng mục tử chẳng quà, chẳng hoa. Không tiền, không bạc nào lo Chúa vui đón nhận phước cho tôi rày
Hoa Dã Quì
Ngài từ nơi cao ngự xuống Con từ vực thẳm đi lên Ngài giàu cao sang vinh hiển Con vũng bùn lấm nghèo hèn Ngài Cha nhân lành chờ đợi Con về năm tháng đi hoang Ôi tình phụ tử thiêng liêng Vạn lần con không hiểu hết Ngài ôm con ghì thật chặt Con nghe hơi ấm yêu thương Từ nay trong vòng tay Chúa Mùa Xuân đã mất lại về Chúa đến chuồng chiên máng cỏ Con về nhà cửa tiện nghi Chúa giàu bỏ đi tất cả Cho con tất cả con cần Ôi tình Chúa cao sâu quá Dù con dệt cả đất trời Thành những bài thơ diễm tuyệt Cũng không nói hết yêu thương của Ngài dành cho con đó
Ao Thơ
🙂
Chúa Jêsus lúc nào cũng là giàu có, vinh hiển, được tôn cao; nhưng dầu Ngài vốn giàu, mà vì anh em, Ngài đã tự làm nghèo. Người tín hữu giàu có sẽ không thật sự tương giao với anh em nghèo khó của mình nếu chưa dùng của cải của người ấy để giúp đỡ những nỗi thiếu thốn của họ (định luật nầy được áp dụng cho đầu cũng như cho các chi thể như nhau), cũng vậy, Ðức Chúa Trời không thể nào thông công được với chúng ta nếu Ngài chưa chia sẻ cho chúng ta sự giàu có dư dật của Ngài, chưa làm nên nghèo để chúng ta trở thành giàu có.Nếu Ngài cứ ngự trên ngôi quang vinh và chúng ta cứ tiếp tục trong cảnh hoang tàn của sự sa ngã và không nhận được sự cứu rỗi của Ngài, thì sự tương giao giữa hai đàng sẽ không thể nào có được. Do đó, muốn có tương giao, người bà con giàu có phải tặng phần sản nghiệp của mình cho bà con nghèo khó kia. Cứu Chúa công bình phải tặng cho người anh em phạm tội chính sự trọn vẹn của Ngài, và chúng ta là những kẻ vừa nghèo vừa phạm tội, phải tiếp nhận ân điển càng thêm ân điển của sự đầy dẫy Ngài. Như vậy trong việc ban cho và nhận lãnh, một người phải từ nơi cao tuyệt đỉnh đi xuống, và người kia phải từ các vực sâu đi lên, và như thế mới có thể ôm choàng lấy nhau trong mối thông công thành thật và hết lòng.
CH Spurgeon
Giáng sinh này con nguyện cầu tha thiết Trong hồi chuông cảnh tỉnh đến bao người Giữa cuộc thế không xa Tình Yêu Chúa Bởi Tình Cha là Sự Sống của đời! Chúa đã đến vầng thái dương chiếu rạng Cho tim người mãi thắm những niềm vui Một vì sao sáng hơn nghìn sao sáng Giữa trời đêm xóa bóng tối ngậm ngùi
Lê Việt Mai Yên
🙂
Suốt đời con chỉ chờ mong Giê xu giáng thế vào trong lòng mình Máng rơm, quán trọ tâm linh Lòng ai nghèo khó Chúa sinh nước Trời! Năm xưa Chúa đến một nơi Bê-lem hiu quạnh con Trời sinh ra Không chăn, không chiếu, chẳng nhà Chuồng chiên máng cỏ… âu là tình thương.
Hồ Thơ
🙂
Chúa là ai, từ hai ngàn năm trước Đã vào đời trong một ánh sao thần Đêm Bê-lem cô đơn cùng hoang vắng Mà nhạc vàng thiên sứ đã rền vang
Chúa là ai, mà giờ đây thế giới Mỗi Giáng Sinh cùng chiêm ngưỡng, tôn vinh Chúa là ai, mà tình yêu bất diệt Giữ hồn con trên mọi bước thiên trình
PHẠM KHÁNH VŨ
Chuông nhà thờ vọng mùa Nô-ên đến Tôi đứng nhìn vơ vẩn góc trời xa Kỷ niệm xưa hiện về trong ký ức Để câu thơ cứ bay mãi không ngừng
Và hôm nay thêm mùa yêu thương nữa Chúc mọi người vui hưởng phước ân ban Trong tình yêu Giáng sinh hồng ân đến
Tuong Vi
🙂
Tạ ơn Chúa đã Giáng Sinh đêm ấy Đến trần gian Ngài bày tỏ tình thương Vì yêu ta, thân Chúa trải dặm trường Lìa ngôi báu hạ sinh trong máng cỏ. Chúa làm Người, một Hài Nhi bé nhỏ Trong chuồng chiên nơi máng cỏ thấp hèn Không nôi giường, chẳng nệm ấm chăn êm Ngài lâm thế, cảm thông người nghèo khổ. Các mục đồng được thiên thần báo rõ Đến tôn thờ Cứu Chúa mới hạ sinh Chúc tôn Ngài cùng với các thiên binh Rồi quay về làm sáng danh Thiên Chúa. Ơn Cứu rỗi Cha ban rời rộng quá Ai nhận Ngài làm Cứu Chúa hồn linh Cha thứ tha xoá hết mọi tội tình Làm con Chúa cuộc đời luôn hạnh phước. Đấng Giáng Sinh hơn hai ngàn năm trước Vua đời đời chính Cứu Chúa bình an Danh tuyệt vời là Emmanuen Ngài luôn ở cùng chúng ta mãi mãi. Ngợi khen Cha Đấng yêu thương vĩ đại Giúp chúng con rao báo danh Ngài ra Để mọi người nhận biết Chúa là Cha Đấng Cứu Thế Jesus từ trời đến.
Rebeca Ân Nguyễn
https://www.youtube.com/watch?v=iJLMP1_Y20s