Viết Bài Thơ Về Thầy Cô Giáo / Top 7 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 6/2023 # Top View | Kovit.edu.vn

Viết Một Bài Văn Về Thầy Cô Giáo

Ngày xửa ngày xưa, trái đất tưới thắm hót ca chào mừng một cô giáo tương lai ra đời…Thiên sứ đã giao nhiệm vụ cho cô giáo ấy phải đưa những cô, cậu bé lần lượt lên đò sang bờ bên kia của kiến thức và đỉnh cao của thành đạt…. Đều đặn hằng năm cô giáo ấy lại đón rồi đưa, lại chắp thêm đôi cánh cho mấy đứa nhóc tẹo vừa ngoan vừa dễ thương và hãy còn ngây ngô khờ khạo bay vào trời xanh…

Thế đấy các bạn ạ…Thầy cô của chúng ta hàng năm đều thầm lặng đưa đò, đưa chúng ta đến đỉnh cao của thành đạt…nhưng có bao giờ khi thành đạt xong chúng ta đã quay lại thăm hỏi thầy cô chưa? Phần lưu bút ở trên là của cô giáo lớp 5 viết cho mình…bạn sẽ không biết được niềm vui của những người thầy, người cô khi thấy học trò mình thành đạt…và bạn sẽ càng không thể biết được cảm giác hạnh phúc của thầy cô khi thấy những chuyến đò đã qua sông rồi nhưng vẫn luôn nhớ đến chuyến đò năm cũ…

Vượt gió, vượt mây

Vượt ngàn đại dương

Con đến bên Người……những chuyến đò thầm lặng….

“Nhất tự vi sư… bán tự vi sư…”

Quay tới quay lui, lại một mùa 20/11 nữa về.

Từ giảng đường thênh thang bâng khuâng nhìn lại mái trường xưa… Cuộc đời em là mười hai mùa 20/11, 12 mùa mưa nắng, 12 mùa buồn vui.. còn thầy chỉ là cả đời đưa đò thầm lặng..

Em biết khóc, biết cười trước những cảnh đời biết đứng lên khi té ngã.. biết nhặt lấy cây gai trên đường để bảo vệ bàn chân những người đi sau.

Em biết thế nào là hy sinh, thế nào là cuộc sống…biết yêu gia đình và yêu quê hương…

Thầy dạy em biết quý thời gian, trọng chữ tín, biết giữ lòng trong sạch… để ngẩn cao đầu với bạn bè..

Cuộc đời thầy đưa biết bao nguời qua dòng sông tri thức..

Dòng sông vẫn cứ êm trôi… tóc thầy bạc đi, mắt thầy nheo lại nhưng vẫn luôn vững tay chèo và hết lòng vì thế hệ trẻ… bao nhiêu người khách đã sang sông ? bao nhiêu khát vọng đã vào bờ ? bao nhiêu ước mơ thành sự thực… ? Có mấy ai sang bờ biết ngoái đầu nhìn lại thầy ơi..

Xin dành riêng nơi đây để chúng em nhìn lại dòng sông xưa, nhìn lại thầy, nhìn lại chính bản thân mình. Và gởi tới thầy cô lời biết ơn trân trọng nhất.

Những Bài Thơ Hay Viết Về Thầy Cô Giáo Vùng Cao

Tuyển chọn những bài thơ hay viết về các thầy cô giáo hiện đang công tác tại các vùng cao, vùng sâu, vùng xa, nơi đang gặp rất nhiều khó khăn..

BÀI THƠ: TÔI LÀ GIÁO VIÊN VÙNG CAO

Tác giả: Nguyễn Đắc Hải

Tự hào giáo viên vùng cao,

Tình nguyện đi những chỗ nào khó khăn.

Chẳng chút do dự boăn khoăn,

Sẵn sàng cống hiến chẳng lăn tăn gì!

Cuộc đời toan tính làm chi,

Dễ đua nhau chọn, khó thì dành ai.

Tương lai còn rộng, còn dài,

Đừng quá suy nghĩ ngày mai thế nào.

Khổ nhưng cuộc sống thanh cao,

Đời không nên quá ước ao xa vời.

Tránh điều không phải gọi mời bản thân.

Nơi nào gian khổ đặt chân,

Khó khăn,vất vả sẽ dần trôi qua.

Đường vinh quang chẳng trải hoa,

Bước chân đến đích mới là thành công.

Đường đời đâu chỉ màu hồng,

Nhiều quãng đứt đoạn còn lồng màu đen.

Vui buồn, sướng khổ đan xen,

Nơi nào náo nhiệt, bon chen thì đừng.

Đường đời khó chẳng nên dừng,

Việc quá thuận lợi cũng đừng sớm vui.

Cay đắng, sướng khổ trải mùi,

Công thành, danh toại thì vui muộn gì!

BÀI THƠ: CÔ GIÁO VÙNG CAO

Tác giả: Hoa Huệ

Em làm cô giáo vùng cao núi đồi

Bàn tay chăm sóc vào đời bé thơ

Ngày qua tháng lại hững hờ

Em quên má phấn đợi chờ điểm trang

Tương lai tươi sáng chẳng màng thời gian

Tuổi xuân mơ ước ngỡ ngàng

Hy sinh cô giáo lặng thầm ngày đêm

Tuổi thơ đến lớp hồn nhiên bạn bè

Vai gầy gánh nặng tình quê

Học trò chăm sóc say mê nồng nàn

Gian lao khốn khổ chẳng màng

Bên đàn em nhỏ lòng tràn thương yêu.

BÀI THƠ: EM LÀ CÔ GIÁO VÙNG CAO

Tác giả: Võ Thanh Phong

Hai mươi cái xuân xanh đẹp tựa trăng rằm

Giã từ áo trắng em chọn nghề gõ đầu trẻ!

Ôm hoài bão lớn mọi thứ đều xem nhẹ

Sở phân công em về ngôi trường rất xa…

Bốn phía là rừng quanh năm đầy hoa

Học sinh nghèo nên đầu trần chân đất!

Dãy phòng nội trú mốc meo dột nát

Đêm nằm chỉ nghe tiếng ếch nhái kêu om…

Lý tưởng chọn rồi, nào tính lẽ thiệt hơn

Không lập gia đình vẫn có đàn con nhỏ!

Mặt mày lem luốt và những đôi mắt nhớ

Đã bao năm rồi cứ níu bước chân em…

Nghề dạy học cần đến hai trái tim

Một yêu bản thân mình, một để yêu lũ trẻ!

Khi dưới gối chiếc có vài giọt lệ

Đời sẽ hiểu rằng trái tim ấy còn trinh.

BÀI THƠ: THƯƠNG CÔ GIÁO VÙNG CAO

Tác giả: Duy Kế

Thương em, thương cả vùng cao

Tuổi xuân chan chứa má đào trẻ trung

Lên đây em dạy sống chung đồng bào

Sáng chiều mây phủ núi cao

Mùa đông buốt giá ai nào đủ chăn

Nói chi sách vở áo khăn đến trường

Đêm hoang mưa ướt mặt đường

Cô đơn nhìn gió giỡn sương mà buồn

Việc xong chỉ biết nằm giường

Vùng cao xa vắng ra đường mà chi

Rồi ai cũng nghĩ xuân thì

Còn em dứt khoát bước đi theo nghề

Mặc cho duyên số nó kia thế nào.

BÀI THƠ: THẦY GIÁO VÙNG XA

Tác giả: Cư-Nguyễn

Thương Thầy giáo ở miệt vùng xa

Núi lạnh đâu sờn vẫn thiết tha

Gánh chữ băng đèo sương buốt dạ

Mang đèn lội suối gió tê da

Yêu đàn trẻ dại ngoan hiền quá!

Chạnh đám em thơ chất phác là…

Lễ đến hương rừng thay của lạ

Mời Cô nải chuối gọi làm quà!

THƠ LỤC BÁT: ÂN TÌNH CÔ GIÁO VÙNG CAO Tác giả: Dương Huỳnh

Thương em cô giáo vùng cao

Rời xa phố thị, em vào Tây nguyên

Cuộc đời nhà giáo triền miên

Sống nơi xa thẳm cao nguyên núi đồi

Đem lòng nhiệt huyết , đắp bồi tình thương

Cô trò chung sống mái trường

Tranh tre mái lá, bốn phương gió lùa

Sớm chiều hai buổi, đón đưa cô trò

Khăn bông quấn cổ, em lo soạn bài

Nhiều hôm yếu sức mệt nhoài

Nhưng vì yêu trẻ không hoài tiếc công

Tình yêu đôi lứa mặn nồng

Nhưng rồi lỗi hẹn, em không ngày về

Sống nơi rừng núi sơn khê

Chim ca, sáo hót tràn trề lạc quan

Quên đi phố thị huy hoàng

Bon chen cuộc sống muôn vàn lợi danh

Em mang ước nguyện chân thành

Sống bên ‘con trẻ’ như cành măng non

Truyền thêm sức mạnh tâm hồn

Dạy thêm trí thức, để con nên người..

BÀI THƠ: PHẬN GIÁO VIÊN VÙNG CAO Tác giả: Thầy giáo Hải

Ngày kỷ niệm một gói quà không có,

Lĩnh đồng lương trừ khoản nọ, khoản kia.

Bữa liên hoan bổ đầu giáo viên chia

Nghĩ mà tội cô thầy vùng cao quá!

Ôi! Cái nghề cao sang hơn tất cả,

Ngày qua ngày vất vả nào ai hay?

Đủ thứ việc lại phải đến đôi tay,

Mong đổi thay nhưng nào đâu có dễ.

Đấy, xã hội vẫn thường hay như thế.

Thấy bất công kể lể lại tự nghe.

Cảnh giáo viên thì trên búa dưới đe,

“Chỗ nào thủng họ che cho bằng kín”.

Nhiều vấn đề bức xúc thôi đành nhịn,

Lên án thì phải nhìn kỹ xem ai.

Họ có quyền dù họ có làm sai,

Vẫn cứ đúng chuyện bi hài giáo dục.

Bao thầy cô cả năm ròng trên bục,

Ngày của mình lại thôi tự chúc nhau.

Những tiếng cười sẽ vơi bớt nỗi đau!

Nghề nó bạc, đùm bọc nhau mà sống.

Thực tế buồn chẳng như mơ, như mộng.

Ừ cũng đành, vẫn cống hiến biết sao?

Đã trót rồi theo cái nghiệp thanh cao,

Chả như ước như ao thôi đành chịu…

THƠ LỤC BÁT: CÔ GIÁO VÙNG CAO

Tác giả: Phương Lý

Một miền sơn cước đẹp thay cảnh tình

Yêu thương chất chứa lòng mình

Nguyện thành cô giáo chân tình bảo ban

Ngắm nhìn đứa bé trên ngàn

Khó khăn thiếu thốn vô vàn xót thương

Hàng ngày vượt suối đến trường

Mong manh tấm áo ngấm sương đông về

Bảo ban dạy dỗ thành nghề tương lai

Dựng xây đất nước ngày mai

Hy sinh tuổi trẻ nơi này xa xôi

Thương cha mong mẹ bồi hồi xứ xa

Tiện nghi thiếu thốn bỏ qua

Suốt đời vì trẻ ,thiết tha yêu nghề.

BÀI THƠ: THẦY CÔ VÙNG CAO

Tác giả: Cẩm Chi Châu

Thày cô gùi chữ lên nương

Trồng người dạy chữ tình thương cuộc đời

Bám trường, bám bản, bám trời

Bám bùn, bám đá, bám người, bám dân

Học sinh như những người thân

Thày cô đâu ngại xa gần nắng mưa

Tình yêu biết mấy cho vừa

Chở đò suốt sáng tới trưa nhọc nhằn

Đồng lương cố gắng tiện tằn

Mua đường mua kẹo mời ăn trước giờ

Nhiều khi cũng thấy bơ phờ

Quanh năm khó nhọc bạc phơ mái đầu

Cái cầu tri thức từ mầu trắng tinh

Bắt đầu từ buổi bình minh

Đến khi chập choạng lặng thinh bốn bề

Đã yêu, thương lấy cái nghề

Tình yêu dạy trẻ chẳng hề đổi thay

Bám trường, bám bản mê say cuộc đời.

101+ Bài Thơ Về Thầy Cô Giáo, Tri Ân Thầy Cô Giáo Ngày 20/11

Thơ về thầy cô giáo hay là tuyển tập những vần thơ sâu lắng, tình cảm dạt dào của những học trò ngoan. Tuổi học sinh là quãng thời gian đáng nhớ nhất của đời người. Đó là khoảng thời gian bạn được sống vô tư, vui vẻ bên bạn bè và thầy cô, là bước đệm vững chắc cho tương lai sau này. Thành công của bạn một phần lớn là nhờ công lao dạy dỗ của thầy, của cô.

Ngay cả khi bạn đã trưởng thành và rời xa mái trường, hình ảnh của thầy cô sẽ luôn ở trong trái tim của mỗi người. Tri ân thầy cô có vô vàn những cách, tuy nhiên, cách tri ân ý nghĩa nhất có lẽ là những nỗ lực để của được thành công của bạn.

Những bài thơ về thầy cô giáo hay nhất

Lời ru của thầy

Nhớ cô giáo trường làng cũ

Bao năm lên phố, xa làngNhớ con bướm trắng hoa vàng lối quêNhớ bài tập đọc a êThương cô giáo cũ mơ về tuổi thơXiêu nghiêng nét chữ dại khờTay cô cầm ấm đến giờ lòng em.Vở ngày thơ ấu lần xemTình cô như mẹ biết đem sánh gì.Tờ giấy nguệch ngoạc bút chìThấm màu mực đỏ điểm ghi bên lềThương trường cũ, nhớ làng quêMơ sao được một ngày về thăm Cô!

Cô ơi

Kính tặng các thầy cô

Hai người mẹ

Nghe thầy đọc thơ

Em nghe thầy đọc bao ngàyTiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhàMái chèo nghe vọng sông xaÊm êm như tiếng của bà năm xưaNghe trăng thuở động tàu dừaRào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trờiThêm yêu tiếng hát mẹ cườiYêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…

Những bài thơ hay dành tặng thầy cô ngày 20/11

Ngà 20/11, ngày lễ tri ân đội ngũ nhà giáo. Để bà tỏ tấm lòng của mình, ngoài những bó hoa xinh xắn hay những món quà ý nghĩa, lời chúc chân thành, bạ có thể dành tặng thầy cô đáng kính của mình chùm thơ về thầy cô giáo hay nhất sau đây.

Con với thầy

( Phạm Minh Dũng )

Bụi phấn xa rồi

( Thái Mộng Trinh )

Thầy

(Ngân Hoàng )

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay

Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng

Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn

Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi

Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi …

Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại

Mái chèo đó là những viên phấn trắng

Và thầy là người đưa đò cần mẫn

Cho chúng con định hướng tương lai

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi

Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa

Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu ..

Chúc mừng ngày nhà giáo Việt Nam

Tác giả: Ho Nhu

Cảm ơn thầy cô

Tác giả: Kim Huê

Vần thơ kính tặng thầy cô

Thơ: Hạnh Kim

Thơ chúc mừng 20-11

Thơ: Nguyễn Hoàng

Chúc mừng thầy cô

Tác giả: Thanh Trần

Chùm thơ lục bát về thầy cô sâu lắng

Thơ lục bát về thầy cô được khá nhiều độc giả tìm đọc. Vì sao vậy??? Cũng đơn giản thôi, thời học sinh là quãng thời gian đẹp nhất, ý nghĩa nhất, với đầy ắp những kỉ niệm trong sáng, ngây thơ. Đọc thơ hay về thầy cô và mái trường sẽ đưa tâm hồn bạn về với những năm tháng thơ ngây đã qua, cùng sống lại với những kỉ niệm không thể nào quên.

Mừng cô tuổi 60

Tri ân

(Thơ Thái Tài)

Công ơn thầy

Ký ức học trò

Tác giả: Đã Xấu Còn Đen

Hồng và chuyên

Tác giả: Hồ Như

Xin lỗi các em

Thầy và chuyến đò xưa

Lặng xuôi năm tháng êm trôi

Con đò kể chuyện một thời rất xưa

Rằng người chèo chống đón đưa

Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều

Bay lên tựa những cánh diều

Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên

Rời xa bến nước quên tên

Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười

Giọt sương rơi mặn bên đời

Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông

Mắt thầy mòn mỏi xa trông

Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian…

Thơ Hay – Tags: thơ về thầy cô

Ngày 20/11: Những Bài Văn Hay Và Xúc Động Viết Về Thầy Cô, Giáo

Một mùa Hiến chương Nhà giáo nữa lại sắp về, những bài viết đầy xúc động và chan chứa yêu thương như một lời tri ân của các em học sinh gửi đến các thầy cô giáo nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20/11.

Tôn sư trọng đạo là truyền thống nhân văn tốt đẹp của dân tộc ta từ ngàn đời xưa đến nay. Truyền thống ấy thể hiện rõ nét nhất trong ngày 20/11 hằng năm – là ngày Hiến chương các nhà giáo Việt Nam. Tình cảm thầy trò thân thiết, gắn bó, mang nặng nghĩa tình được ghi lại qua những bài thơ, bài ca thật giàu hình ảnh và xúc động. Nhưng có lẽ chân thành mộc mạc, tự nhiên nhất vẫn là những bài văn của chính các em học sinh viết về thầy cô.

Bài văn là những kỉ niệm rất sống động của cậu học trò đã từng nghịch ngợm, quậy phá làm phiền lòng thầy cô. Nhưng bằng tất cả yêu thương, ân cần; thầy cô đã khiến cậu tâm phục, khẩu phục. Những tình cảm của cậu với thầy cô trong ngày 20-11 mỗi năm mỗi khác, nhưng càng trưởng thành, cậu càng hiểu rằng dù thế nào đi chăng nữa, tất cả thầy cô luôn mong muốn dành cho học trò của mình những điều tốt đẹp nhất. Không có thầy cô, cậu không thể thành công như ngày hôm nay. Vì vậy, thay vì gửi những tin nhắn chúc mừng ngắn ngủi, hãy thể hiện tình cảm với thầy cô thật chân thành và thiết thực nhất.

Cứ mỗi lần tháng 11 ùa về, đến cái ngày mà cả một năm mới có một lần để nhắc học trò nhớ về thầy cô của mình, nhắc đến ngày Nhà Giáo Việt Nam thì mọi ký ức của thời học sinh lại ùa về. Nhớ những lời căn dặn, những cái vỗ vai, hay cả những lời răn đe nghiêm khắc của thầy cô khi học trò mắc phải lỗi.

Thầy cô là người luôn dành tất cả mọi yêu thương cho đứa học trò của mình, kể cả những đứa học trò mà luôn làm mình phát bực la lớn lên và mời đi ra khỏi lớp. Thậm chí có thể là đình chỉ học môn đó một tuần cũng có.

Thầy cô là người luôn phải chịu đựng bởi bao trò tai quá mà những đứa học trò gây ra, hay thường là những vị cứu tinh của những học sinh bị bắt nạt. Có thể nói thầy cô như là những thần tượng của học trò, hay là người cha, người mẹ thứ hai vậy.

Thầy cô là người đã dạy con nét chữ đầu tiên để rồi sau này, khi con lớn hơn một chút, con mới hiểu sự ân cần của cô, khi cầm tay con uốn từng nét chữ không chỉ đơn thuần là dạy con biết viết, mà nết người của con cũng bắt đầu từ những nét chữ A,B,C. Là người mà phải thức cả đêm để viết lại và cảm nhận bài văn thầy phê “cảm nhận còn hời hợt” bằng tất cả tình cảm, vốn sống của mình. Tất cả những gì thầy cô làm là chỉ mong học sinh của mình sẽ tốt hơn, trưởng thành hơn.

Nhớ ngày 20/11 năm xưa chắc ai cũng trải qua cái thời mà đòi mẹ phải mua quà để đi tặng thầy cô cho bằng được nhưng nỗi khổ là không dám đi một mình, lần nào cũng phải mẹ kè kè đi ,lúc đó nhỏ có biết nói gì đâu thấy bạn đi mình cũng đi cho bằng được. Quà 20/11 lúc xưa cũng chỉ là dầu gội, bột ngọt, sữa hay cuốn sổ và cái bút, nhà có điều kiện hơn thì xấp vải cho thầy cô may đồ để đi dạy. Lớn lên chút thì đã biết đường đi mua quà cho thầy cô, nhưng đến lúc tặng thì run cầm cập, gặp thầy cô ở trường suốt không sao cả nhưng mà gặp riêng thầy cô thì không dám đến. Nhớ lúc đi tặng quà thì vừa vào phòng, thấy thầy cô là tặng cho thầy cô rồi nói một câu ngắn gọn: “Mừng Cô (Thầy) 20 tháng 11” rồi chạy cái vèo ra ngoài, để thầy cô phải chạy ra gọi học trò quay trở lại ngồi chơi, nhưng cũng chỉ ngồi được 5 phút rồi “Cô (Thầy) cho em xin phép”. Đến hôm sau vẫn còn không dám gặp thầy cô.

Lớn lên rồi học cấp 3, ngày 20/11 được xem như là một ngày học nhẹ nhõm của học sinh thì phải – theo tôi nghĩ như thế. Vì ngày 20/11 thường thì thầy cô khuyến mãi không dò bài, học sinh cũng không phải thấp thỏm vì cái giờ dò bài như thường ngày. Đôi khi thì còn được nói chuyện phiếm và nghỉ học luôn môn đó, thường thì lớp trường đại diện lớp tặng hoa cho thầy cô rồi thôi, xong cái ngày 20/11.

Nhưng cái ngày 20/11 không phải thầy cô vui vì được nhận hoa và quà của học trò thôi, thầy cô vui vì thấy rằng những đứa học trò của mình đã lớn khôn hơn, thầy cô khi thấy những thành quả của mình tốn bao công sức tâm huyết đạt được thành quả, đó là điều mà làm cho thầy cô tự hào nhất trong đời làm nhà giáo của mình.

Lúc ngồi viết những dòng này thì nhớ lại những trò tai quái của mình đã mang đến cho thầy cô… Sao có thể làm những trò ấy nhỉ, nhưng mà thôi “Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò” mà, nhưng dù gì thì cũng mong ngày 20/11 sắp đến, hãy bỏ một chút thời gian nếu như được hãy đến thăm thầy cô, thầy cô sẽ không quên bạn đâu, nhưng nếu không được thì hãy dành cho một cuộc điện thoại chỉ năm, mười phút thôi. Đừng chỉ gửi một cái hình lên mạng Xã hội cho thầy cô và kèm theo dòng ngắn ngủn: “Mừng 20/11, chúc Thầy (Cô) có ngày lễ vui vẻ” là thôi.

Xin cảm ơn những thầy cô đã dìu dắt con từ những ngày đầu tiên học lễ, hậu học văn. Những yêu thương, trân trọng và thành kính nhất là tất cả những gì con muốn những người cô thầy đã dạy dỗ con nên người. Chúc các thầy cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc để mãi mãi vun đắp cho sự nghiệp trồng người.

Tác giả: Đỗ Thị Lan Thu – 12A3 – THPT B Phủ Lý (2012- 2015)

Dưới mái trường thân thương – nơi lưu giữ bao kỉ niệm của tuổi học trò thì cô giáo dạy văn đã để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong lòng tác giả. Trong kí ức của mình, những kỉ niệm về cô cứ thế hiện lên từ những ngày đầu tiên cô học trò nhỏ đặt chân vào ngôi trường trung học phổ thông cho đến những bài giảng đầy nhiệt huyết và yêu nghề của cô giáo. Cái cách cô truyền đạt thật đặc biệt, cô khiến cho học trò tiếp thu không chỉ những bài học trên sách vở mà cả trong cuộc sống. Đó là người thầy mẫu mực có nhân cách cao đẹp khiến cho mỗi học sinh đều cảm thấy hạnh phúc khi được học cô.

Mái trường – Ngôi nhà thứ hai luôn là nơi lưu lại những dấu ấn đáng nhớ nhất cuộc đời mỗi con người. Ở nơi đó, thầy cô là cha mẹ, bạn bè là anh em gắn bó với nhau như ruột thịt và cùng nhau tạo nên những kỉ niệm khó phai. Suốt những năm tháng cắp sách đến trường, chắc hẳn ai cũng có ấn tượng với một thầy cô giáo nào đó. Những người để lại cho ta kinh nghiệm suốt đời hay vực ta đứng dạy từng những nơi tối tăm, hay đơn giản là cách giảng bài sâu sắc mà không sao quên được. Tôi cũng vậy, suốt ba năm phổ thông cô Hưng dạy văn là người tôi nhớ nhất.Viết về hình tượng cô giáo ngay từ bé chúng tôi đã được nhào nặn trong trí tưởng tượng đó là cô giáo với mái tóc đen dài bóng mượt, cặp gọn gàng bằng một chiếc kẹp giản dị, da trắng môi đỏ, luôn mặc áo dài thướt tha và dáng đi khoan thai, nhẹ nhàng. Với tôi, chắc chắn đó là cô giáo bước ra từ giấc mơ.

Cô Hưng mang dáng dấp của người phụ nữ hiện đại nhưng cũng không quên đi nét truyền thống trong mình. Không phải phóng đại, nhưng cô là người phụ nữ giỏi việc nước, đảm việt nhà. Cô luôn nhiệt tình tham gia các hoạt động Đoàn trường, nhiều năm đạt danh hiệu Giáo viên xuất sắc. Năm học 2012-2013, lần đầu tiên cô bồi dưỡng học sinh giỏi lớp 12 mang lại thành tích rực rỡ như thế: Ba giải nhì, một giải ba và một giải khuyến khích, đứng nhất tỉnh năm đó. Ở nhà, hai con của cô luôn là những con ngoan trò giỏi. Hai em luôn dạt danh hiệu học sinh giỏi qua từng năm học. Niềm vinh dự hơn cả là con trai cô từng đạt giải học sinh tỉnh lớp 5. Cô là người giữ lửa và ngọn lửa ấy luôn bùng cháy trong gia đình nhỏ hạnh phúc của cô.

Tôi đang cảm nhận từng ngày trọn vẹn khi còn là học sinh, khi còn được ngồi trên ghế nhà trường. Và tôi không thể nào quên những kỉ niệm thời áo trắng bên bạn bè, trang sức cùng hình ảnh người cô miệt mài bên giáo án. Người đã truyền dạy cho tôi bao tri thức, bao ước mơ và hi vọng – Cô Hưng.

Tác giả: Trần Thu Hường

Phải, thầy cô đã dìu dắt tôi từ những năm đầu tiên của cuộc đời đi học. Thầy cô đã chắp cánh ước mơ, hoài bão tươi đẹp về tương lai, đã cho tôi những giấc mơ về sự thành đạt, về công danh, sự nghiệp và cả niềm tin mãnh liệt vào cuộc sống. Phải chăng những điều hay lẽ phải, những nét đẹp trong tâm hồn của mỗi con người đều được khơi nguồn từ tay những người hướng đạo. Vâng, họ đã dành một phần cuộc đời mình để trau chuốt, dẫn dắt người học sinh từng bước đi trên con đường còn bao chông gai phía trước. Đã có ai đó nói rằng: “Nghề giáo như nghề chèo đò, phải đưa những con đò đến được bờ bên kia.” Thật đúng như vậy. Để làm tròn sứ mệnh cao cả của mình, “người đưa đò” phải cố gắng giữ làm sao cho đò được vững chắc. Mà có ai biết được rằng, trong suốt chặng đường ấy, họ phải vượt qua bao nhiêu gian nan vất vả. Phải, “người đưa đò” phải dùng hết sức lực của bản thân để chống chọi những khi có “mưa to”, “gió lớn”. Rồi khi đã đưa được khách qua sông, ” người đưa đò” lại quay về bến bên kia để tiếp tục thực hiện sứ mệnh cao cả ấy. Và cứ thế, cứ thế, những người thầy đã dành cả cuộc đời để dạy dỗ cho tất cả những đứa con thân yêu của họ, không quản khó khăn, mệt mỏi. Cho dù phải thức khuya để miệt mài soạn giáo án, cho dù ngày qua ngày họ chỉ mãi lặp đi lặp lại những công thức, những bài giảng hàng nghìn, hàng vạn lần nhưng họ vẫn không buồn chán, bởi vì trong trái tim họ chỉ có duy nhất một khát khao – uốn nắn, dạy dỗ lớp trẻ hôm nay thành người.

Thầy cô không chỉ hi sinh công sức và thời gian của mình mà còn dành trọn cả tình yêu thương và sự bảo bọc cho những đứa trẻ non nớt vẫn còn bỡ ngỡ trước cái xã hội rộng lớn này. Những đứa trẻ ấy ngơ ngác nhìn ra cuộc đời với sự dẫn dắt và tình yêu thương của thầy, của cô. Vâng, thầy cô đã truyền cho tôi niềm tin và nghị lực để tôi có đủ sức mạnh và lòng tin, chạm lấy những ước mơ, khát vọng và biến chúng thành hiện thực. Thầy cô đã tận tụy, đã dồn tất cả công sức vào bài giảng, làm chúng thêm sinh động để dễ dàng ăn sâu vào tâm trí của từng học sinh. Nếu như không có lòng yêu thương dành cho học sinh của mình, thì liệu họ có tận tình, hi sinh nhiều như vậy được không? Phải, công việc hằng ngày của những người thầy, người cô xuất phát từ trái tim yêu thương của người cha, người mẹ dành cho chính đứa con ruột thịt của mình. Tình yêu ấy luôn cháy bỏng trong tim mỗi người thầy, người cô, sẵn sàng sưởi ấm những sinh linh bé nhỏ vẫn còn chập chững bước đi trên đường đời.

Cuộc sống có biết bao biến đổi nhưng nào đâu làm phai mờ đi tình cảm của người thầy người cô dành cho học dành cho học sinh thân yêu. Tình cảm ấy thiêng liêng, cao quý biết nhường nào. Tình yêu thương ấy đã sưởi ấm tâm hồn của biết bao người học sinh trong suốt cả cuộc đời đi học. Nếu một mai tôi không còn là một đứa trẻ, nếu một mai tôi rời khỏi sự ủ ấp của gia đình và nhà trường để tiếp tục bước đi và thử thách mình trên quãng đường còn lại, thì tôi sẽ không quên đâu! Không bao giờ quên công ơn sâu nặng và tình cảm bao la của thầy cô dành cho tất cả học sinh của mình- những đứa con mà họ coi như máu thịt, như một phần của cuộc đời.

Tác giả: Trần Thanh Sương

Tục ngữ, ca dao Việt Nam ta có nhiều câu hay nói về thầy cô: “Kính thầy mới được làm thầy” Hay: “Muốn con hay chữ phải yêu kính thầy “ Thật vậy, nếu không có thầy cô chỉ dạy thì chúng em sẽ không biết chữ. Thầy cô là những người đã dìu dắt chúng em đi trên con đường học vấn. Từ chỗ chưa biết gì, chúng em dần dần biết chữ, biết đọc, biết viết, biết làm văn, làm toán, biết được những kiến thức phong phú vô tận của nhân loại. Thầy cô đã giúp cho chúng em có được chìa khóa để mở cửa tri thức của cuộc sống. Thầy cô đã vun đắp ước mơ cho chúng em, đưa chúng em đến đỉnh cao của kiến thức, của một tương lai tươi đẹp sau này. Mọi người vẫn thường nói thầy cô là những người lái đò đưa học sinh qua sông. Mỗi khi năm học kết thúc là thầy cô đã đưa học sinh- những con đò cập bến. Hết chuyến đò này đến chuyến đò khác, thầy cô đã đưa biết bao nhiêu chuyến đò trong cuộc đời mình, biết bao thế hệ học trò đã được thầy cô dìu dắt. Công ơn của thầy cô thật là to lớn.

Con người ta chắc hẳn ai cũng có một thời cắp sách đến trường. Đó là khoảng thời gian đẹp nhất, thời gian hồn nhiên đáng yêu của lứa tuổi học sinh: ngây thơ, mơ mộng, vô tư, nhút nhát và cả sự tinh nghịch, quậy phá, thậm chí vô lễ với thầy cô… Chính thầy cô là những người đã thay đổi nhân cách cho chúng em, đã uốn nắn dạy bảo cho chúng em biết thế nào là sai, thế nào là đúng, chỉ dẫn tận tình để chúng em trở thành những người công dân tốt vừa có đức, vừa có tài phục vụ cho xã hội, cho đất nước mai sau. Hiện tại, em là học sinh lớp bảy, em rất tự hào là học sinh của trường THCS Bình Mỹ vì em được học trong một ngôi trường có nhiều thầy cô dạy giỏi, có nhiều tâm huyết với học sinh.

Thầy cô rất buồn khi chúng em học yếu, sai phạm lỗi lầm và rất vui mừng khi chúng em học ngày có tiến bộ, học giỏi, có đạo đức tốt. Em rất yêu mến những thầy cô đã dạy chúng em như cô Nhi, cô Hằng, thầy Hồng… nhất là cô chủ nhiệm của em là cô Nhi dạy Anh văn, người đã có nhiều tình cảm, cùng chia bùi xẻ ngọt, dìu dắt lớp em trong suốt thời gian qua. Sau này ra đời, em không còn đi học nữa nhưng em vẫn nhớ mãi về mái trường, về thầy cô, nhớ về những kỉ niệm thân thương, về người cha, người mẹ thứ hai của em với tất cả lòng biết ơn trân trọng.

Thầy cô: ôi hai tiếng bình thường sao mà thiêng liêng quá. Chúng em mãi mãi nhớ ơn thầy cô: những người được mệnh danh là kĩ sư tâm hồn. Ngày lễ 20/11 gần sắp tới, chúng em sẽ cố gắng học giỏi để dành tặng cho thầy cô những bông hoa điểm mười tươi thắm. Đó là sự thể hiện lòng biết ơn của chúng em đối với thầy cô. Chúng em sẽ cố gắng chăm chỉ học tập để không khỏi phụ lòng thầy cô đã có công dạy bảo chúng em bao tháng ngày qua: “Thầy cô như thể mẹ cha Kính yêu, chăm sóc mới là trò ngoan “.

Tác giả: Nguyễn Thị Hồng

Thầy cô – hai chữ thiêng liêng mà chỉ có những học sinh đủ tư cách mới được phép gọi. Họ là những người đã dẫn dắt chúng em đi trên con đường đời của riêng mình, người chắp cánh ước mơ cho chúng em. Mọi người vẫn thường nói thầy cô là người lái đò cho học sinh. Khi một năm học kết thúc là chuyến đò cập bến. Có lẽ trong chuyến đò đó đã có biết bao điều thú vị. Thầy cô dạy cho chúng em biết rằng trong cuộc sống có rất nhiều khó khăn, thử thách nhưng cũng có vô vàn niềm vui và sự bất ngờ. Nhờ thầy, nhờ cô luôn tận tình điều khiển,lèo lái chuyến đò đó nên chúng em đã vượt qua tất cả những khó khăn, để rồi theo chuyến đò cập bến cảng kiến thức trong niềm vui, niềm không chỉ riêng của chúng em, mà còn của thầy cô nữa. Những gì thầy cô làm cho chúng em thiêng liêng, cao quí đâu kém những gì cha mẹ làm cho chúng em.

Con người chắc hẳn ai cũng có thời cắp sách tới trường. Đó là khoảng thời gian đẹp nhất, thời của tuổi mộng mơ,của những ý tưởng vụt đến rồi vụt đi của cả sự ngỗ nghịch. Chính thầy cô là những người thay đổi cuộc đời chúng em, uốn nắn chúng em từng chút một trên con đường học vấn. Từ khi chúng ta còn bi bô tập nói đã đã được đưa tới trường mẫu giáo để tập làm quen với trường lớp. Cũng chính tại đó, thầy cô đã dạy cho chúng ta biết thế nào là lễ nghĩa, là biết cách cư xử cho phải phép. Rồi từng ngày, chúng ta bước lên những bậc cao hơn của nấc thang kiến thức.Thầy cô luôn dõi theo chúng ta. Từ một con điểm tốt, một ý tưởng hay cho đến một sai phạm nhỏ, một lần không thuộc bài, thầy cô đều chú ý khen ngợi hoặc nhắc nhở. Thầy cô là những người thầm lặng đưa chúng em đến đỉnh cao của kiến thức, cho chúng em một tương lai tươi đẹp.

Chúng em luôn tự hào vì là học sinh của trường Nguyễn Huệ, tự hào không chỉ vì được học tập trong một môi trường tốt, mà còn vì chúng em đã được những thầy cô giáo giỏi tận tình dạy dỗ. Ở đây, thầy cô giáo không chỉ đơn thuần là một người thầy, người cô mà còn là người cha người mẹ .Thầy cô sẵn sàng dành thời gian lắng nghe những thắc mắc, những tâm sự của chúng em. Thầy cô có thể tạo cho chúng em những trận cười sảng khoái trong giờ học khi chúng em cảm thấy căng thẳng. Thầy cô có thể kiên nhẫn lắng nghe và thông cảm với chúng em. Thầy cô khẽ cười và gật đầu khi chúng em cúi chào lễ phép. Nhưng thầy cô buồn khi chứng kiến chúng em hỗn láo. Phải chăng thầy cô đã luôn không cho phép mình được khóc mỗi khi học trò hư, để giữ lòng mãi cứng rắn dạy bảo chúng em. Vâng, tất cả, tất cả từ những gì nhỏ nhặt nhất đến những điều cao cả nhất chúng em đều coi trọng vì đó là tình thương mênh mông như trời biển của thầy cô dành cho chúng em.

Trên cuộc đời này, có biết bao tình cảm vô cùng thiêng liêng và sâu sắc.Tình mẫu tử ,tình phụ tử ,tình anh em và cả tình thầy trò. Mọi tình cảm đều có ý nghĩa khác nhau. Thầy cô đã cho chúng em hiểu thế nào là tình thầy trò, một tình thầy trò thực thụ. Chúng em sẽ mãi biết ơn thầy cô. Chúng em sẽ cố gắng dành tặng cho thầy cô những đóa hoa điểm mười chứa đựng sự biết ơn sâu sắc nhất của chúng em vào những ngày 20-11. Chúng em biết rằng tình cảm đó sẽ không bằng những gì thầy cô dành cho chúng em. Nhưng chúng em sẽ cố gắng làm cho thầy cô cảm thấy tự hào về chúng em, để thầy cô có thể mỉm cười mãn nguyện. Thầy cô ơi, thầy cô sẽ mãi là người dìu dắt chúng em trên đường đời. Chúng em sẽ luôn chăm chỉ học hành để không phụ lòng thầy cô.

Đức Hòa (tổng hợp)