Vần Thơ Hay Về Mùa Đông / Top 14 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 6/2023 # Top View | Kovit.edu.vn

Những Vần Thơ Mùa Đông Hay, Đầy Cảm Xúc Khi Gió Đông Đã Về

MÙA ĐÔNG KHÔNG NHAU – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

BỜ YÊU THƯƠNG LÀ EM – Thơ: Hoàng Anh

Ngày mùa đông gió miên man đi lạc Góc phố buồn ai mắc sợi tơ vương Dõi tình anh bay về chốn vô thường Bâng khuâng quá con đường yêu khát lả

Đất phì nhiêu sao vườn hồng tơi tả Nghe chạnh lòng anh ạ .. những hờn ghen Lá rêu phong em khắc một hàng tên Rồi thả gió bay về miền dĩ vãng

Em là mây anh là phương trời nắng Là cà phê giọt đắng ngự môi mềm Là tình yêu cho anh buốt ngực thêm Là mỗi khi sương buồn trên mắt lá

Suối thơ em chảy về anh tất cả Lênh loang dòng anh thả chiếc thuyền trôi Thơ ngọt ngào tan chảy những mắt môi Bờ yêu thương là nơi em …. bến đợi.

TUYẾT PHŨ CHIỀU ĐÔNG – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

MÙA ĐÔNG KỶ NIỆM – Thơ: Nguyễn Anh Thư

SẦU TÍM ĐÔNG HỜN – Thơ: Nguyễn Anh Thư

Dang tay níu sợi tơ trời Dõi trông phương thẳm Người ơi em buồn Mi gầy lệ đẫm tràn tuôn Nén dòng châu ngược bão nguồn con tim…

Trời xa khoảng lặng im lìm khắc khoải dạ ghim bóng hình Dệt hoài một giấc mơ xinh Đong đầy kỷ nệm chúng mình thuở xưa

Yêu thương biết mấy cho vừa Niềm riêng em thả giọt mưa đáy chiều Loang hờn tím mảnh hồn phiêu Phím lòng cung bậc vạn điều chênh chao

Ai mang thương nhớ ngọt ngào Bùa yêu khéo thả xuyến xao ngõ này Tim hồng mở lối đắm say Dặm trường cách trở xéo giày tâm can

Vầng dương xa mãi ngút ngàn Bắc Nam đôi nẻo sầu chan nhạt nhoà Đâu rồi giấc mộng thuyền hoa Một trời kỷ niệm vỡ oà phận duyên…

MỘ TÌNH MÙA ĐÔNG – Thơ: Lê Tiến Toàn

MÙA ĐÔNG ẤM ÁP – Thơ: Mạc Phương

Có một vừa mới bắt đầu Góc phố quen lửng lơ câu duyên nợ Tiễn hương thu nên nắng vàng vụn vỡ Rơi ngập ngừng nỗi nhớ ở quanh đây.

Ngắm chiếc lá chao nhẹ giữa rừng cây Lại bất giác hiện đầy trong kí ức Tiếng tim rung, một khúc tình rạo rực Và nụ hôn náo nức lúc bình minh.

Em theo anh trong suốt tuyến lộ trình Gom cho hết cả mối tình vay mượn Túi thời gian đã căng đầy phía trước Mặc nắng mưa chẳng từ khước bao giờ.

Về với em đi – sao nỡ để em mơ Trong mộng điệp ngẩn ngơ điều ao ước. Tuyết phủ mờ ở trên vùng sơn cước Mình bên nhau như trước được không anh ?

Mặc chiều nghiêng rơi bên vách liếp mành Ấm vòng tay ngắm nhành lan phố núi Nói thương em – cô gái nghèo cặm cụi Viết thơ tình đẫm mùi vị riêng anh.

Tin nhắn hôm nay thêm chút ngọt lành Như gia vị trong nồi canh nấu cá Cho cuộc sống vơi bộn bề vất vả Một niềm chúng tôi giá lạnh mùa đông.

MÊNH MANG MỘT NỖI NIỀM – Thơ: Mạc Phương

ĐÊM ĐÔNG – Thơ: Mạc Phương

NGÀY VẮNG ANH – Thơ: Mạc Phương

Ngày vắng anh… sao nó dài đến thế Em thẫn thờ như thể kẻ mộng du Mắt lơ đãng nhìn chú nhện đánh đu Níu chiếc lá đang từ từ rơi rụng.

Sang thăm nhà ngượng ngùng như ăn vụng Sợ bất ngờ lại đụng phải người ta Họ mỉm cười rồi quay gót đi ra Khiến em thấy… mình thật là tội nghiệp.

Mùa đông sang, tiếng trở mùa thầm tiếc Ráng thu vàng mải miết dạo rừng cây Khoảng lặng buông chầm chậm ở lại đây Đủ cho em những phút giây xấu hổ.

Bóng hoàng hôn che mây mờ lỗ chỗ Mối tình mơ loang đỏ đỉnh núi non Cái nháy mắt hình như cũng chẳng còn Khi thời gian vón hòn trong sương lạnh.

Ngày không anh…nỗi buồn mang ỳ ạch Sương đầu cành tý tách nhỏ trong tâm Ngó lơ đãng với vẻ mặt trầm ngâm Trong nỗi nhớ âm thầm… mong anh đến…

GIỌT LỆ MÙA ĐÔNG – Thơ: Diệp Ly

KHÚC TÌNH MÙA ĐÔNG Thơ: Thu Sám

Anh không thể … Ngăn gió từ đông bắc Để thu nồng giữ lá sắc già nua Đành thôi em ..! mình đưa tiễn ngày mùa Mặc giá lạnh ướp tim khua hóa đá .

Anh không thể … Vì mùa đông nghiệt ngã Mà xa em cho nhạt má phai tình Ta mượn đời ngọn lửa của niềm tin Sưởi nhau ấm đợi bình minh cuộc sống

Ôi thương quá …! Xin trao khúc tình mộng Biển đời em mùa gió lộng hồn nghèo Ánh mắt buồn ..mà ngộ cứ trong veo Để ta nhớ ..xuôi lòng neo bến nhỏ .

Khúc tình tự … Mùa giáng sinh thắm đỏ Bài thánh ca anh cùng nhỏ nguyện cầu Chuông nhà thờ chứng giám hộ một câu Bên nhau mãi chúng tôi mái đầu thề ước .

Noel gọi … Chúa xuống trần ban phước Quà ta cần là xin được có em Này dậy đi ..như ai đó lay rèm Tình anh gởi ..già tuyết đem về nhỏ .

Yêu em lắm …! Nếu không tin hỏi gió Bấc thì thầm … Là thiệt đó ..nhỏ ơi!

MỘNG VỠ ĐÊM ĐÔNG – Thơ: Diệp Ly

MÙA ĐÔNG ẤM ÁP – Thơ: Chuyên Tạ

Ta gặp gỡ giữa mùa đông giá lạnh Bóng trăng gầy soi vọng ánh ngoài hiên Anh bảo em có đôi mắt thật hiền Và mơ ước được bình yên bên nhỏ

Em chờ đợi hàng cau reo trong gió Lá trầu vàng anh dạm ngõ trao duyên Hạnh phúc ơi hãy nối lại một miền Từng dòng chữ chép nên thiên tình sử

Trái tim nhỏ hình bóng anh đã ngự Yêu thương này em nguyện giữ dài lâu Nhé anh ơi trọn vẹn mối duyên đầu Xuân trở lại mình nối câu hẹn ước

Tương lai đó hai chúng mình chung hưởng Khảm chữ yêu trao trọn vẹn má hường Khúc giao mùa nghe lòng nhẹ vấn vương Ghì ôm trọn mãi cung đường hạnh phúc.

ĐÔNG CHỜ – Thơ: Phạm Vậng

ĐÔNG KHẮC KHOẢI – Thơ: Võ Ngọc Cẩn

Mây xám trời hiu hắt buổi chiều đông Gió vi vút trái lòng như vụn vỡ Mưa ngập trời, tiếng mưa rơi nức nở Nghẹn trong hồn nhớ thuở ấy bên nhau

Tiễn mùa đi hàng cây đứng gục đầu Tình thu chết niềm đau đang dày xéo Cô đơn bước giữamùa đông lạnh lẽo Gánh tình sầu nặng trĩu bước chân hoang

Thu đi qua cho tình cũng mỏi mòn Trên lối cũ vẫn còn bao kỷ niệm Chôn mùa chết lá khô làm vải lịm Khóc thu phai sầu tím cả linh hồn

Đông trở về đem cất giấu hoàng hôn Dài nhung nhớ mỏi mòn câu chờ đợi Chút dư hương cũng bay xa diệu vợi Nên lạnh lùng vào tới trái tim côi

Thu đi rồi tình cũng đã xa xôi…

Cap Mùa Đông Tình Yêu: Những Câu Thơ, Câu Nói Hay Về Mùa Đông

cap mùa đông lạnh: Stt về mùa đông hài hước

đơn độc và cô đơn giữa cuộc đời

#357+ cap mùa đông tình yêu: Những câu thơ, câu nói hay về mùa đông

+ Những kẻ một mình, như em, những kẻ trót bị tình yêu lãng quên và bỏ rơi ở đâu đó… thì mùa đông là cả một nỗi ám ảnh thật dài.

+ Có những nỗi buồn chỉ mùa đông mới thấu. Có những nỗi cô đơn chỉ cơn mưa chiều lạnh ấy mới hiểu mà thôi…

+ Những con phố giấu mình rụt rè sớm hơn, em đi qua những khoảnh khắc trái tim lật ngửa để lộ nỗi buồn chỉ chực rơi vãi ra ngoài. Phố sao mà đau còn em sao buồn thế. Người yêu ơi, cớ sao em đi tìm mà anh vẫn chẳng thấy đâu?

+ Em ấm áp hơn cả mùa Hè, vì vậy anh muốn ôm em suốt cả mùa Đông. Em biết không, em có thể biến một ngày nhiều mây trong cuộc đời anh thành một ngày ngập nắng.

+ Một mùa đông nữa lại đến rồi, vẫn một mình anh ngồi nhớ em nơi góc vắng. Nhấm nháp một chút cà phê đắng và đếm từng giây trôi qua để mong đến ngày được gặp lại, được tận hưởng cái cảm giác ấm nồng khi được gần bên em.

+ Được ở bên em mùa Đông này, thế giới của anh như bùng cháy từ bên trong.

+ Mùa đông năm nay sao lạnh thế!!! Lạnh bên ngoài, lạnh cả trong tim.

+ Ngồi bên cửa sổ nhìn những cây cổ thụ rụng hết lá, trơ mình đón những con mưa phùn và gió lạnh của chiều đông chợt thấy trong lòng mình lạnh quá, một cảm giác cô đơn trống vắng như tràn ngập khắp căn phòng.

+ Gió lạnh đầu mùa về rồi đấy em ạ, ra đường nhớ mặc thêm áo ấm. Và hãy luôn nhớ rằng, bàn tay anh luôn ở bên cạnh khi em cần

+ Bên nhau bao nhiêu mùa hạ, cùng trải qua bao nhiêu mùa đông, mà em vẫn không biết: “Mình là gì của nhau?”.

+ Đông có thể ấm áp một chút được không? Đông cứ lạnh thế thì tim tôi làm sao mà ấm lên được!

+ Tôi thích mùa đông, vì tôi có thể cảm nhận được cơn gió mát lạnh thổi qua tai, những cơn mưa rào lất phất rơi nhẹ trên mái hiên tạo ra những âm thanh vang nhẹ êm tai. Mùa đông sẽ không hề lạnh khi ta biết thưởng thức nó.

+ Mùa đông lạnh nhưng đẹp và thu hút, cũng như ánh mắt em lạnh lùng, cuốn hút làm nghiêng ngã trái tim tôi.

+ Anh chẳng phải mùa đông nhưng anh lại giống mùa đông, chỉ gieo cho em toàn lạnh lùng và băng giá.

+ Nếu có thể tôi muốn ngủ cho qua hết những ngày đông, tôi sẽ mơ một giấc mơ mùa hạ, có nắng vàng soi rọi, có hơi ấm tay ai…

+ Đông kia cứ lạnh đi để em cần được sưởi ấm và tìm đến tôi.

+ Sài Gòn những ngày trở lạnh, khó khăn lắm mới đón được chút nắng, khó khăn lắm mới sưởi lòng bớt lạnh. Liệu anh có thể đưa em đi trốn được không?

+ Tháng + rồi. Gió mùa thổi lạnh lắm. Tao với mày đều FA. Hay là tao và mày yêu nhau đi. Cùng nhau đi qua mùa đông lạnh giá này. Được không?

+ Đông về rồi, nếu ai đó thấy lạnh thì nơi đây luôn có một vòng tay chờ đón để sưởi ấm cho ai đó.

+ Anh ơi đông về rồi, sao em đợi mãi vẫn chưa thấy bóng hình anh trở lại?

+ Thả kỉ niệm trôi theo gió cuối đông, gói nỗi nhớ gửi vào vùng băng giá, đóng nỗi buồn ngủ yên nơi tuyết phủ, còn nơi đây ta sống với vô ưu cap mùa đông lạnh .

+ Năm nào Đông cũng đến, có lẽ vì Đông yêu tôi. Đông biết tôi buồn nên đến bầu bạn, tặng cho tôi cả bầu trời lạnh giá và ảm đạm vây kín nỗi cô đơn.

+ Nếu có một điều ước, tôi ước sẽ chẳng có mùa đông cũng như anh sẽ chẳng đến vào đông năm ấy rồi ra đi đột ngột bỏ lại tôi nỗi nhớ hiu quạnh mỗi đêm đông.

+ Có một mùa gió lạnh se buốt tâm hồn, đóng băng trái tim. Người ta gọi đó là mùa đông.

+ Mùa đông đến nơi đây tìm em giữa đem lanh rét căm…. Mùa đông khẽ ôm em thật lâu biết em chẳng có ai bên cạnh em.

+ Mùa đông đến, một mình tôi trong căn phòng lạnh giá gặm nhắm sự cô đơn và nỗi nhớ không thể gọi tên.

+ Mùa đông lạnh hay trái tim ai buốt giá, se cắt lòng của một kẻ đơn phương.

+ Đông này lại nhớ đông xưa, đông xưa có gấu, đông nay một mình.

+ Mùa đông phủ đầy tuyết, che mất lối anh về. Em cô đơn góc nhỏ, trong căn phòng quạnh hiu. Bao giờ hết đông, anh có về?

+ Nếu có kiếp sau, em ước gì mình làm một con gấu trắng ở giữa bắc cực, sáu tháng mùa đông thì ngủ, sáu tháng mùa hè thì bắt cá để ăn. Như thế em sẽ chẳng phải suy nghĩ nhiều về cuộc đời này nữa! – Đoàn Đoan Vân H

+ “Không lấy được nhau mùa hạ, ta sẽ lấy nhau mùa đông. Không lấy được nhau thời trẻ ta sẽ lấy nhau lúc góa bụa về già.” – Tiễn dặn người yêu.

+ Bên nhau bao nhiêu mùa hạ, cùng trải qua bao nhiêu mùa đông, mà em vẫn không biết: “Mình là gì của nhau? ” – Mun Nhim

+ Bên nhau bao nhiêu mùa hạ, cùng trải qua bao nhiêu mùa đông, mà em vẫn không biết: “Mình là gì của nhau? ” – Mun Nhim

+ Đông đã về, em có nhớ rằng mình còn một cuộc hò hẹn với yêu thương? Và em có buồn khi biết rằng mùa đông năm nay sẽ thêm một lần lỗi hẹn? Chắc là không!

+ Trong sâu thẳm mùa đông, cuối cùng tôi cũng hiểu được trong tôi có mùa hè bất diệt. – Albert Camus

+ Giống như tuyết mùa đông trên bãi cỏ mùa hè, thời gian đã qua là thời gian đã mất. – Khuyết danh

+ Ngày tháng đã trở về theo đúng chu kỳ xoay của nó, chỉ có con người là biến đổi. Nhìn đàn ngỗng trời bay ngang qua bầu trời, biết rằng mùa thu đã trôi qua, mùa đông lại sắp đến. – Vứt bỏ anh là điều dũng cảm nhất – Nhân Gian Tiểu Khả

+ Phố vẫn mơ màng giấc ngủ đầu đông. Em ơi, gió ngọt lịm và trời xanh trong, rất lạ! Gió hát trên những nhành cây không lá, để tôi kể em nghe về một thành phố ven sông khắc khoải giao mùa, nhưng yên ả, giọt nắng hồng ngập ngừng tìm về đôi mắt xanh xanh…

+ Chiều nay, Hà Nội bắt đầu se lạnh bằng những cơn gió đông đầu tiên, em cũng khẽ chào mùa đông bằng cái mỉm cười mệt mỏi. Anh ơi! Phải chăng những yêu thương cứ mãi rong chơi nơi tận cùng quên lãng, để mùa đông nó lại tìm về để sưởi ấm cái tâm tư hao gầy của con tim. Hay nó bận ngủ quên để cứ mỗi đông về nó lại thức giấc rồi dày xé những ký ức yếu ớt còn sót lại?

+ Em biết – mùa đông – cái rét của nó là dành cho những cặp nhân tình đong đầy tình cảm, lạnh thật đấy, nhưng nó gắn chặt những con tim trên thế giới này bằng sự ấm áp kỳ lạ chẳng khác gì phép màu. Em thấy mà, em thấy những cô gái nắm tay người yêu mình đi dạo vào sáng sớm, trời thì lạnh ngắt nhưng chàng trai vẫn sẵn lòng khoác cho cô gái chiếc áo mình đang mặc, cô gái ấy hẳn phải hạnh phúc lắm anh nhỉ? Em còn thấy những cặp đôi dẫn nhau đi ăn kem vào buổi tối, em thấy chàng trai cõng cô gái trên lối về gió thổi, cô gái dang tay hát vu vơ mấy câu nhạc nghịch ngợm rồi cười tươi.

+ Và em cũng biết – mùa đông – cái lạnh của nó làm biết bao nhiêu con người đang cô đơn phải ganh tị với những cặp nhân tình. Nó làm cho sự cô đơn bỗng nhiên bị ghét bỏ, làm con tim tưởng đã quen với sự cô đơn chợt khao khát một vòng tay ấm nồng thật chặt, nó làm con tim bỗng thèm một bờ vai để tựa vào…

+ Mùa Đông đến mà sao em không lạnh, vì có anh đến bên cạnh em rồi

+ Tôi đang cần một kỳ nghỉ. Ai đó làm ơn bắt cóc tôi đi với.

+ Đông đã về, em có nhớ rằng mình còn một cuộc hò hẹn với yêu thương? Và em có buồn khi biết rằng mùa đông năm nay sẽ thêm một lần lỗi hẹn? Chắc là không!

+ Tháng + Chào em! Nàng thơ cuối cùng mang trong mình giọng hát u buồn đến lạ. Như bao năm trước, nay em lại trở về đây và ru mọi thứ vào giấc ngủ say mềm, cằn cỗi, mệt nhoài để ngày mai thức dậy lại biết mỉm cười đón mùa nắng mới.

+ Em tìm cho mình một mùa đông tròn vẹn… cô đơn … và hoang hoải. Để thấy mình đã có rất nhiều, và, mất đi rất nhiều…

#357+ cap mùa đông: Cap thả thính mùa đông hay nhất

+ Em tìm cho mình một mùa đông tròn vẹn… cô đơn … và hoang hoải. Để thấy mình đã có rất nhiều, và, mất đi rất nhiều…

+ Đừng đóng chặt trái tim mình, hãy mở cửa trái tim để biết rằng giữa mùa đông mình vẫn thấy ấm áp.

+ Mùa Đông đến mà sao e kẻ khen mùa đông không lạnh… vì đã có ai trong vòng tay bao bọc. Còn kẻ khác cũng thở dài không lạnh vì nước mắt kia nóng hổi tuôn trào.

+ Mùa đông về, em có thấy cô đơn? Lại đây đi, hai đứa mình hò hẹn. Cùng chắp tay nhìn lên trời cầu nguyện “Cho chúng con thoát khỏi kiếp…F.A”

+ Giận nhau là để hiểu nhau hơn… …chứ không phải vội vàng tìm kiếm người thay thế cho qua đi mùa đông giá lạnh!

+ Mùa đông đến nơi đây tìm em giữa đêm lạnh rét căm. Mùa đông khẽ ôm em thật lâu, biết em chẳng có ai bên cạnh.

+ Cúc Họa Mi đang nở giữa mùa ĐôngEm xin gửi hồn hoa về miền ấyHương cúc trắng nói rằng yêu biết mấyNhư nồng nàn tia nắng những ngày Đông.

+ Đợt rét đậm đầu tiên của năm nay. Gió mạnh và có mưa. Bàn tay em buốt giá. Run rẩy đưa đôi tay gầy đi tìm hơi ấm từ + bàn tay, nhưng + xung quanh em là cô độc. Muốn ngủ để tìm chút ấm áp trong kỉ niệm, nhưng trong giấc mơ cũng k có a tìm về bên e. Ngay lúc này, e tủi thân lắm.

+ Em sợ đông mang theo mưa lạnh tớiƯớt bờ vai nhỏ bé không anhSợ một mình với cảm giác mong manhKhi đất trời cần thêm hơi ấm.

+ Mùa đông giá lạnh, con phố nhỏ ngày nào sao vắng tanh. Một mình anh lặng lẽ bước chân nhanh, với một chút buồn, luyến tiếc, hy vọng, đợi chờ về một cuộc tình đã xa.

+ Nếu tất cả là quá khó khăn thì xin cho em gặp anh trong mỗi giấc mơ khi đêm về, để em có thể đi qua những ngày đông một mình lạnh giá.

+ Này mùa đông ơi xin hãy làm tuyết rơi để chắn lối em anh về…

+ Gió lạnh của mùa đông khiến con người ta rộn rã, vội vàng hơn thì phải. Thấp thoáng đâu đó, ta bắt gặp bóng dáng những bông cúc họa mi trắng muốt. Mùa của em, không quá rực rỡ nhưng cũng đủ lay động bao tâm hồn.

+ Mới hôm qua nắng còn tắt dần thế này đây mà sáng ra đã thấy đông về ngay trước hiên nhà… Nóng hay lạnh rốt cuộc chỉ có người trong cuộc mới hiểu.

+ Tháng + từng cơn của mùa thu đông thổi làm lạnh trái tim nhỏ hơn của tôi.Gió đông tuy nhưng sao lạnh bằng cõi lòng tôi chứ?

+ Ấm áp không phải khi ngồi bên đống lửa mà là bên cạnh người bạn thương yêu. Ấm áp không phải khi bạn đội mũ len mà là khi đầu bạn dựa vào một bờ vai đáng tin cậy. Ấm áp không phải khi bạn dùng bàn tay xuýt xoa mà có một bàn tay khẽ nắm lấy bàn tay bạn và nhẹ nhàng lên tiếng: Có anh bên em rồi!

+ Em… chưa bao giờ biết mùa đông là như thế nào… em chưa bao giờ được mặc chiếc áo len dày cộm màu mận chín cả khăn len và nón len nữa… à nhưng em thích và muốn đội nón len lắm lắm…

+ Mùa đông như thế nào vậy anh?! Mùi vị của cốc cafe nóng hổi trên tay bốc khói nghi ngút sau lớp cửa kính của cái quán nhỏ ồn ào đầy ắp người trong tiếng nhạc xập xình bài “we wish you a merry christmas…” ra sao hả anh?!

+ Em nhớ mùa đông có anh bên cạnh, ngồi sau xe, cho tay vao túi áo ôm a từ đằng sau, thoải mái trong vòng tay a. Nhớ lắm + năm trước mùa đông em có anh. Nhưng năm nay. Vào mùa đông anh bỏ em lại nơi chúng ta từng bắt đầu.

+ Nghỉ đông, không còn bận rộn với sách vở, tôi lại chôn mình trong giấc ngủ dài. Người ta buồn thì đi ra ngoài cho khuây khoả, tôi buồn thì ngủ nhiều hơn, vì trong mơ tôi lại có thể an bình.

+ Đông về, thêm những ngày nhớ, nhớ anh và nhớ những ngày xuân.

+ Giống như tuyết mùa đông trên bãi cỏ mùa hè, thời gian đã qua là thời gian đã mất.

+ Mùa đông này, lạnh lắm đó em ơi. Anh nghe nói nhiệt độ còn xuống nữa. Chiếc lá cuối cùng phía sau ô cửa. Chợt rùng mình trước cơn gió thoáng qua !Mùa đông có thể rất lạnh, nhưng ở bên người thương của mình trong ngày lạnh lại rất ấm áp. Mùa lạnh năm nay hi vọng ai cũng có người cạnh bên!!!

+ Mùa hè, anh đến mang theo hơi ấm của tia nắng làm tan chảy trái tim giá lạnh của em. Đông về, anh lại mang đi hơi ấm để lại em một trái tim khô cằn bị đóng băng bởi cái lạnh của mùa đông.

+ Không cần phải giết mùa đôngSang xuân đào vẫn nở hồng đấy thôi.

+ Không gì buồn bằng mùa đôngMùa tay rét buốt mà không có người.

+ Mùa đông lạnh nhưng rất lãng mạn, nắng của mùa đông yếu nhưng đủ làm ấm trái tim ai đó. Hãy yêu để gió bớt thổi, mưa bớt rơi vfa tâm hồn bớt đơn côi.

+ Mọi người nói nhiều điều khi vào hè nhưng điều đó không có ý nghĩa khi mùa đông tới.

+ Cái lạnh của mùa đông sẽ giúp chúng ta có thể dễ dàng nhận ra những điều ấm áp luôn tồn tại xung quanh đây.

+ Thích nhất không phải là mùa đông buốt cắt mà chính là những ngày gió mùa se lạnh như thế này.

+ Mùa đông đến, có ai đó nói mùa đông không lạnh bởi được yêu thương, còn kẻ khác lại đang thở dài không lạnh bởi nước mắt kia tuôn trào nóng hỏi.

+ Bạn hỏi tôi mùa đông yêu thích nhất cái gì? Đó chính là khi mùa đông kết thúc.

+ Hãy bình tĩnh và hãy cố tận hưởng mùa đông này.

+ Hãy gọi tôi dậy khi hè đang tới. Mùa đông lạnh giá … cả bên ngoài lẫn bên trong.

+ Mùa đông chết vào đầu của mùa xuân, để được sinh ra một lần nữa khi cuối mùa thu.

+ Mùa đông bao giờ lạnh lẽo và buốt giá thế nhưng lại có một vẻ đẹp riêng của nó. Thiên nhiên tuy có lạnh lẽo nhưng con người có thể dễ dàng cảm nhận được cái ấm áp ở trong lòng họ. Thế nhưng mùa đông sẽ trở nên lạnh lẽo gấp nhiều lần nếu họ mất đi cái ấm áp ở trong lòng.

+ Ấm áp không phải là khi bạn nói ấm quá mà khi có người mà bạn yêu thương thì thầm với bạn “Có lạnh không?”. Hay cô đơn không phải là ở một mình mà bạn đang nhớ ai đó.

+ Mùa đông về cùng với gió mùa se sắt mà người ta vẫn thường gọi đây là mùa rét se lòng.

+ Gió mùa đông đã về, sáng nay trời lạnh quá nhưng cũng không lạnh bằng sự băng giá trong trái tim.

+ Mùa đông năm nay thiếu vắng em, thiếu đôi bàn tay của em, rồi bỗng thức giấc giữa đêm mi lại ướt nhòe nhớ về một người nào đó.

+ Yêu xa và cái lạnh trời đông… Họ chỉ có thể trao nhau yêu thương, hơi ấm qua từng dòng tin nhắn, vài ba cuộc điện thoại vội vã.

+ Mùa đông chính là cây cầu dẫn + con người đến với ngôi nhà hạnh phúc thế nhưng cũng chính cây cầu đó vì không đủ chắc chắn nên đã chia cắt tình yêu của đôi ta.

+ Đông đã về rồi, anh đang ở nơi đâuMà để em tìm hoài đến nát nhàu nỗi nhớ?Trời chuyển lạnh mà chẳng ai nhắc nhởRa đường quàng khăn, mặc ấm kẻo gió lùa.+ Đừng buồn vì mùa đông đang về mà chúng ta chưa có gấu. Vì bình thường chúng ta cũng có gấu đâu.

+ Tất cả mọi thứ dường như đang chờ đợi một cái gì đó sắp sửa xảy ra. Mùa đông tới đây liệu có khắc nghiệt hay vẫn ấm áp giống mùa đông năm ngoái anh nhỉ???

+ Mùa đông đến mà sao em không lạnh, vì có anh đến bên cạnh em rồi.

+ Anh biết rằng mùa đông là mùa lạnh lẽo nhất trong bốn mùa, đó là mùa của băng giá, của lạnh lùng, của cô đơn buồn tủi

+ Gió đông ơi xin đừng thổi vộiĐem mưa lạnh làm ướt tim tôiGió về rồi sao em chưa tớiĐền cho anh những ngày môi khô.

+ Cơn gió đầu đông đối với em vẫn không lạnh bằng ánh mắt của anh mỗi khi nhìn em.

+ Anh có phải mùa đông, mang đến cho em giá lạnh. Lạnh trong từng ánh mắt, cử chỉ làm tê buốt trái tim em.

+ Có phải mùa đông năm nay lạnh lắm, trời phủ đầy tuyết che mất lối anh tìm em?

+ Những cơn gió lạnh của mùa Đông làm cho con người ta có một cảm giác vô cùng trống vắng ở trong lòng, tự nhiên thấy rùng mình và chỉ mún ở yên trong căn phòng thân quen. Mùa Đông cũng chính là mùa của sự thay đổi. Nếu không có mùa Đông thì cây không bao giờ được khoác lên mình một lớp áo mới để sẵn sàng chào đón một mùa xuân tươi đẹp.

+ Có một mùa đông ấm áp đến lạ thường, làm tan chảy tâm hồn của kẻ cô đơn. Em không còn sợ mùa đông vì đã có anh bên cạnh.

+ Có một mùa đông mang tên hạnh phúc,Có một mùa đông gieo mầm hy vọng,Có một mùa đông tạo niềm thương nhớ,Có một mùa đông mang tên người thương!

+ Chăn + độ ở đâu nhỉ?

+ Chính cái giá lạnh của mùa đông dã làm anh nhớ về một thời kỉ niệm của đôi ta. Tình yêu chúng ta đều không thể đoán được tương lai sẽ như thế nào và ai sẽ là người cùng ta đi nốt chăng đường còn lại của cuộc đời. Bây giờ khi gió đông thổi anh lại nhớ đến mùa đông của + năm về trước nó thật đẹp và cũng thật ấm áp.

+ Mùa nào CÔ ĐƠN cũng buồn. Nhưng bạn có thể chia tay CÔ ĐƠN nếu biết mình cần gì và thế nào là đủ

+ Những ngày lạnh, mưa gió, buồn đến nao lòng. Ơ thế mà, cứ lạnh đi, vì khi vui lên ta lại chẳng biết làm gì!

+ Mỗi ngày trôi qua là một ngày cho ta cảm giác mới, một cảm nhận mới của cuộc sống, chả có gì lạ khi càng lớn ta chỉ mong mình nhỏ bé lại… Vì càng lớn cân nặng của ta càng tăng và càng khó giảm hơn…

+ Làm sao quên hơi ấm ấy, đôi tay ấy và cả con người ấy. Em chợt tan biến như những bông tuyết ngoài trời đông.

+ Ăn kem mùa đông mình có thể tận hưởng hương vị của nó một cách trọn vẹn nhất. Đặc biệt ăn chậm cũng không sợ kem bị chảy

+ Mùa đông sắp tới rồi cái lạnh của thời tiết không bằng cái lạnh khi thiếu anh.

+ Em vốn dĩ là một đứa con gái có nhiều mộng mơ và đôi chút lãng mạn, cho dù thu đi đông đến hay xuân về thì em vẫn tin rằng một ngày nào đó, sẽ lại có một người khiến cho trái tim em rung động, khiến trái tim vốn dĩ đã đóng băng kia có thể rung động thực sự…

+ Cuộc đời này thật là buốn chán. Nó cũng như những cành cây khô trơ trụi những thân gầy.

+ …vẫn là mùa đông, và nếu đó là mùa đông xa xứ, xa quê hương thì dấu ấn của mùa đông càng đậm nét hơn bao giờ hết. Không gia đình, không người thân thiết, không cả tình yêu, chỉ có một thân một mình, đơn độc và lầm lũi…. Cảm nhận!!!

+ Thanh xuân là quãng thời gian đầy sóng gió. Bởi lúc ấy, chúng ta không biết câu trả lời là gì. Chúng ta thật sự không biết bản thân muốn gì, ai thật lòng yêu chúng ta, chúng ta thật lòng yêu ai. Đó là quãng thời gian chúng ta cứ quẩn quanh đây đó, tìm kiếm câu trả lời. Và rồi khi chúng ta bất ngờ biết được câu trả lời ấy, bất giác chúng ta đã trưởng thành, đã trải qua những lần ly biệt khi ít khi nhiều. Thế là mùa đông năm ấy, cả thế giới chỉ còn lại chia ly và từ biệt.

+ Có khó gì đâu khi mùa đông đến. Bạn chỉ cần nhắm mắt lại và quên người ấy được không.

+ Mùi vị của mùa đông này không giống với mùi vị của mùa đông năm xưa, bởi vì anh đã không còn ở bên cạnh em.

Chùm Thơ Mùa Đông Nhớ Thương Về Mẹ Hay Nhất

Tuyển chọn những bài thơ hay viết về nỗi nhớ thương Mẹ yêu khi mùa Đông mang cơn gió lạnh lẽo đến. Đó là những vần thơ thật cảm động viết về Mẹ già kính yêu!

CHÙM THƠ LIÊN QUAN: ♥ Chùm thơ viết về Mẹ yêu hay nhất (song thất lục bát) ♥ Chùm thơ lục bát viết về cha mẹ hay, cảm động nhất ♥ Chùm thơ hay viết về lời ru của Mẹ, con mãi không quên

BÀI THƠ: ÁO LEN CỦA MẸ

Tác giả: Đặng Minh Mai

Mùa đông lạnh giá đến rồi

Con nhìn áo mẹ bồi hồi đớn đau

Mẹ yêu khuất bóng đã lâu chẳng về

Nghẹn lòng tim buốt tái tê

Hôn lên áo mẹ tràn trề lệ rơi

Ngày xưa đông đến ngập trời

Mẹ nhường áo ấm miệng thời hát ru

Thổi tung phên cửa mịt mù gió đông

Sưởi cho con ấm say nồng giấc mơ

Đắp cho con với vô bờ yêu thương

Mẹ chăm con suốt đêm trường

Chở che gió lạnh khỏi vương con mình

Đêm nay đông lạnh dập dình

Tìm đâu thấy mẹ bóng hình năm nao?

Con tìm hơi ấm…nghẹn ngào…mẹ ơi!!!

BÀI THƠ: ĐÊM ĐÔNG NHỚ MẸ

Tác giả: Toàn Tâm Hòa

Ngoài kia trời trở gió Đông

Liêu xiêu dáng Mẹ gánh gồng đường trơn

Tình thương của mẹ đầy hơn tháng ngày

Đêm trường trong giấc ngủ say

Con nghe tiếng thở nặng đầy băn khoăn

Phong sương Mẹ gánh nhọc nhằn

Cơn đau hành hạ in hằn thịt xương

Gió đưa bụi chuối sau vườn

Đêm đông se lạnh Mẹ thường trở trăn

Đêm dài trằn trọc năm canh… thở dài

Choàng qua ôm Mẹ vòng tay yếu mềm

Con nghe hơi ấm ngọt mềm tỏa lan

Con nhìn bao nỗi gian nan

Hằn trên trán Mẹ với ngàn nếp nhăn

Niềm vui mái tóc con xanh

Đổi cho tóc Mẹ chỉ mành trắng phau …!

BÀI THƠ: CHIẾC ÁO LEN

Tác giả: Tịnh Lộc

Ôm chiếc áo bằng len đỏ sẫm

Lệ lăn dài môi ngậm xót xa

Cuối thu mẹ tặng làm quà

Mong con ấm áp khi qua xứ người

Mùa đông chớm tuyết phơi ngọn cỏ

Nắng nhạt màu để gió lạnh tung

Xa quê cực khổ muôn trùng

Khoác lên áo mẹ chẳng mong ước nhiều

Không tin tức bao nhiêu năm lẻ

Con trở về bóng mẹ khuất mây

Thứ tha kẻ bất hiếu này

Vì đi biệt xứ ước thay phận mình

Ôm chiếc áo buồn quanh ân hận

Nấc nghẹn ngào lạnh quấn con tim

Đông về gió bấc nhiều thêm

Ôm hoài chiếc áo con tìm mẹ yêu.

THƠ LỤC BÁT: ĐÔNG VỀ NHỚ MẸ

Tác giả: Trương Thị Anh

Gió se se lạnh đây rồi đông sang

Mặt hồ phẳng lặng ngỡ ngàng thu qua

Thoảng thơm ngô nướng cho ta nhớ về

Thương mẹ xuống cấy tái tê cõi lòng

Nào đâu lưng kín gió lồng lao xao

Mưa phùn xuống cấy con nào có quên

Sáng nay mưa lạnh nhớ miền quê xưa

Cho con, cho cháu đông xưa no lòng

Lớn lên con hiểu đục trong

Đông xưa có mẹ ấm nồng tình thân.

BÀI THƠ: ĐÔNG VỀ MẸ ƠI

Tác giả: Nga Nga

Heo may về trời vần vũ sang đông

Quê mình giờ lạnh lắm không hả mẹ ?

Con lo sợ mái tranh nghèo rung khẽ

Rét căm căm gió Bấc nhẹ lùa sang

Mẹ yêu à ! Đôi tất mẹ nhớ mang

Khoác chiếc áo, thêm khăn choàng cho ấm

Con nghe nói mùa Đông này rét đậm

Để chân trần ngấm lạnh mẹ lại đau

Con muốn về ôm lấy mẹ thật lâu

Che cái lạnh đang cồn sâu như cắt

Mẹ ngồi đó co ro buồn hiu hắt

Chong ánh đèn mỏi mắt đợi bóng con

Tại Đông kia làm lòng mẹ héo hon

Hay vắng con mẹ hao mòn thao thức

Tấm chăn mỏng run thân gầy cơ cực

Nước mắt tràn muôn tức tưởi xót xa

Tháng lại ngày lặng lẽ cứ vụt qua

Tóc xanh đã nhuốm sương sa bạc trắng

Con gửi gió gom theo về chút nắng

Mẹ ấm lòng…đêm lạnh vắng chờ con!

BÀI THƠ: THƯƠNG MẸ

Tác giả: Chiều Tím

Thương mẹ tôi đã cả đời hắt hiu

Lưng còng gối mỏi liêu xiêu

Vẫn lo cơm áo, những chiều mưa bay !

Quanh năm suốt tháng, héo gầy vì con

Cánh thư cũng lạc, mỏi mòn mẹ trông !

Lưng còng gánh cả bão giông

Cha thì yên giấc, ấm nồng cõi tiên

Chăm sóc mẹ hiền, bổn phận của con !

Mong mẹ hãy nghỉ cho con yên lòng

Ngày nào con cũng cầu mong

Mẹ yêu mạnh khỏe, đợi trông con về !

Việc quân việc nước bộn bề

Con đâu yên được, lo về mẹ thôi

Cho con tạ lỗi mẹ ơi, một lần !!!

BÀI THƠ: THƯƠNG MẸ ĐÊM ĐÔNG

Tác giả: Đặng Minh Mai

Đêm đông lạnh con nằm thao thức

Thương mẹ nhiều day dứt tim con

Sương đêm rơi ướt lối mòn

Cánh đồng hoang vắng mẹ con đang nằm

Gió đông bắc lạnh căm giá buốt

Thổi từng hồi thắt ruột tím gan

Xót xa lệ chảy thành hàng

Bởi con thương mẹ suối vàng lạnh hơn

Con thương mẹ cô đơn, thương lắm!

Nấm mồ xanh xanh thắm một màu

Nắng mưa sương gió dãi dầu

Mùa đông lạnh lẽo kiếm đâu chăn mền

Con lặng lẽ nhìn thềm sương rớt

Gió vô tình từng đợt vút qua

Nghẹn lòng đếm giọt sương sa

Đêm đông thương mẹ…khóc oà…mẹ ơi!

BÀI THƠ: MÙA ĐÔNG NHỚ MẸ

Tác giả: Thầy giáo Hải

Đông về rồi,mẹ thấy lạnh hơn chưa,

Trời âm u lại thêm mưa buốt giá.

Khoác áo ấm con thương mẹ vất vả,

Cả cuộc đời xin cảm tạ công ơn!

Đông về rồi, con nhớ mẹ nhiều hơn,

Lúc cùng mẹ chờn vờn bên bếp lửa.

Củ sắn vùi mẹ con ta chia nửa,

Khi củ khoai cũng một bữa qua loa.

Đông về rồi, con vẫn tận nơi xa,

Chẳng thể được ở nhà bên cạnh mẹ.

Nơi biên cương cũng rau măng – cháo bẹ,

Sống khó khăn càng nhớ mẹ, mẹ ơi!

Đông về rồi, gió lạnh lùa khắp nơi,

Con nhờ gió gửi đôi lời đến mẹ,

“Mẹ đã già đâu còn như hồi trẻ,

thơ lục bát NHỚ MẸ

Tác giả: Trần Quân

Trời đông thoáng lạnh trong lòng

Nghiêng chao một cánh nhạn hồng phương xa

Bao ngày nhớ mẹ thương cha

Vẫn chưa về được để mà tâm tư

Nhớ quê tâm trạng mỏi nhừ

Nhớ mẹ nên thấy lòng như thoáng buồn

Mẹ quê ngày tháng héo hon đợi chờ

Gió đông hiu hắt mẹ giờ ra sao

Nhớ quê, nhớ mẹ, nhớ bao nhiêu người

Mẹ già tuổi ngoại chín mươi

Chiều nay chắc lại ra ngồi ngóng con

Bởi lo công việc nên con chưa về

Mẹ ơi! hãy đợi con về mẹ nha…!!!

BÀI THƠ: ĐÔNG VỀ NHỚ MẸ!!!

Tác giả: Nguyễn Mây

Đông đã về rồi đấy mẹ yêu ơi!

Con thương mẹ thân già run lẩy bẩy

Vẫn phải khom mình ra đồng đi cấy

Cái rét hôm nay rét hơn mọi ngày

Con của mẹ vẫn lặng lẽ ngồi đây

Nhớ thương mẹ giáng thân gầy nhỏ bé

Vẫn hết lòng vì đàn con thơ trẻ

Con còn bé nên có biết gì đâu!

Có những đêm mẹ thức suốt canh thâu

Chăm cho con khi nóng, sốt, nhức đầu

Hay những đêm mẹ ngồi khâu vá áo

Để cho cái rét khỏi lùa vào sâu.

Đến bây giờ con mới hiểu vì sao

Mẹ yêu con không thứ nào đánh đổi

Con thương mẹ chưa một lần con nói

Mẹ yêu ơi ! Xin thứ lỗi cho con !!!!!!

BÀI THƠ: HỜN TRÁCH MÙA ĐÔNG

Thơ: Nguyễn Mây

Nghe tin đông đã trở mình

Con thương mẹ lắm nhưng đành chịu thôi.

Biết là đông chỉ ghé chơi

Nhưng mà mẹ đã già rồi biết không

Tuổi cao sức yếu lưng còng

Làn da trai sạn má hồng đã nhăn

Không như thiếu nữ trăng rằm

Nên đông đừng có băn khoăn làm gì.

Thế là mẹ khỏe rồi thì lại tươi

Cháu con hạnh phúc mọi người đều vui.

Đông về mẹ thấy quạnh hiu

Co ro một chỗ lặng im một mình

Có đông về lại chúng mình gần nhau

Mẹ thì chẳng muốn thế đâu

Xin đông hãy hiểu rồi mau chuyển mùa!!!!!

BÀI THƠ: MỘT NGÀY NHỚ MẸ MÙA ĐÔNG

Tác giả: Hồng Giang

Chiều màu khói ngày tuổi thơ đón rét

Quả thông vàng chiếc lò nhỏ ấm tay

Mải nghịch quá nhớ ra trời tối mịt

Mẹ đánh roi tội mải miết quên ngày

Khoảng kí ức chực chờ đông trở lại

Phố bây giờ phố gầy xọp co ro

Đã khôn lớn lại thèm trò thơ dại

Một mơ hồ, một vệt cắt ban sơ

Thảng đâu đó tiếng rao khuya bánh Khúc

Như mẹ cười đẹp đến vậy bếp đêm

Con lót dạ bắp ngô non còn học

Mà tèm nhem mắt sập giấc mơ mềm

Có nỗi nhớ mỗi khi đông về phố

Ở trong con một góc nhỏ chan đầy

Chiều nay phố ôm dáng gầy mẹ đổ

Sực như mơ, sực thương nhớ con này.

BÀI THƠ: MÙA ĐÔNG QUÊ MẸ Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Ở quê mình giờ này bước sang đông.

Mẹ đã già chẳng ra đồng được nữa.

Cứ chiều chiều mẹ lại ngồi tựa cửa.

Mắt đượm buồn mong chờ đứa con xa.

Cũng đã lâu con chưa được về nhà.

Thăm xóm nhỏ thăm mẹ già yêu quí.

Con sống xa quê ở nơi phố thị.

Không có mùa đông chỉ có hai mùa.

Trời phương nam hai mùa nắng và mưa.

Chút nắng vàng con vẫn chưa kịp gởi.

Nơi quê nhà mẹ cứ chờ cứ đợi.

Chiều đông buồn mắt vời vợi nhớ thương.

Quá nửa cuộc đời con sống tha hương.

Mùa đông về mãi vấn vương nhà cũ.

Thương mẹ buồn có những đêm mất ngủ.

Nhớ hàng cau già ủ rũ ngoài hiên.

Gió bấc chiều đông nhớ lắm mẹ hiền.

Cầu mong mẹ mãi bình yên vui vẻ.

Bên cháu con tuổi già luôn mạnh khoẻ.

Con sẽ trở về thăm mẹ cuối mùa đông.

BÀI THƠ: ĐÔNG VỀ NHỚ MẸ Thơ: Đăng Vinh Trần

Nơi con ở hai mùa mưa, nắng,

Thương miền quê đêm vắng đông về.

Nhớ con lớn, bé xa quê, nơi nào !

Nỗi cách trở lòng bao sầu não ,

Phận làm con sóng bão tình thương.

Nơi xa cách trở dặm trường

Hướng về quê mẹ lòng thương vô bờ.

Trong xa cách luôn mơ thầm ước,

Chốn quê nhà mẹ được ấm êm.

Mẹ yên giấc ngủ êm đềm, bớt lo.

THƠ LỤC BÁT: ĐÊM ĐÔNG NHỚ MẸ Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Ngày xưa nhớ những đêm đông

Con nằm bên ngọn lửa hồng ấm êm

Để nay con lớn tóc mềm môi xinh.

Đắng cay mẹ chịu một mình

Vì con mẹ đã hy sinh trọn đời

Lời ru của mẹ một thời ấu thơ.

Mùa đông con đứng trên bờ

Mẹ xuống đồng cấy mắt mờ chân run

Khoác áo tơi lội xuống bùn

Gặp khi gió bấc mưa phùn đồng quê.

Vì con vất vả không hề kêu ca

Chiều naymong đứa con xa chưa về.

Khói đốt đồng tỏa bốn bề như sương

Phương xa con cũng nhớ thương

Nhớ mẹ già lại vấn vương quê mình.

THƠ MÙA ĐÔNG NHỚ MẸ QUÊ

Tác giả: Tùng Trần

Đông lại về nơi làng quê lặng lẽ

Mắt ngóng trông đứa con trẻ dại khờ

Nơi xứ người lạ lẫm kiếp bơ bơ

Lòng nghèn nghẹn lệ đôi bờ tuôn chảy

Mấy năm rồi chưa lần về quê lại

Để mẹ buồn là lỗi tại do con

Cứ nhớ mong thân xác mẹ hao mòn

Vì cuộc sống nên thân còn viễn xứ

Con cũng vậy nhớ mẹ nhiều lắm chứ

Nén lệ lòng nợ hai chữ hiếu nhân

Đông đã sang thời gian ngắn lại dần

Tết năm này con về gần bên mẹ

Xin mẹ hiền nhủ lòng thương con trẻ

Mái tranh nghèo không quạnh quẻ bơ vơ

Bởi xuân này bên mẹ có con thơ

Mãi cần kề chẳng còn mong chờ nữa.

BÀI THƠ: KÝ ỨC MÙA ĐÔNG Tác giả: Diệp Ly

Mùa đông ấy mẹ ngồi bên bếp lửa

Củ khoai lùi hớn hở mắt trẻ thơ

Làn khói bay hòa quyện dưới sương mờ

Cha hắng giọng ngâm nga câu lục bát.

Mùa đông ấy có mây bay bàng bạc

Ánh mắt bà thấp thoáng bóng thời gian

Chân trời xa hiu hắt chút nắng vàng

Chiều dần xuống miên man vùng ký ức.

Mùa đông ấy theo ngày xanh đi mất

Dư ảnh còn lẩn khuất những đêm mơ

Làn bụi mờ giăng kín lối về xưa

Để ngày tháng ngẩn ngơ màu kỷ niệm.

Mùa đông ấy trong gió mây ẩn hiện

Tim nồng nàn hoài niệm khoãng trời thơ

Đông lạnh buồn cây cỏ cũng xơ rơ

Tìm quanh quẩn giấc mơ miền cổ tích.

Đến Với BàI Thơ Hay: Lời Thề MùA ĐôNg

Thứ sáu, 09/10/2015 22:32

Bắt đầu từ một mùa đôngCũng là phận gái chưa chồngBùi Hoàng Tám Người còn hóa đá – cô không hóa gì!Đá còn đợi bước thiên diCòn con để bế, cô thì chịu khôngNúi còn hòn vợ, hòn chồngCô tôi ôm nỗi chờ mong bạc đầu…Cái ngày tôi bước qua cầu Cô không khóc bởi sợ nhàu áo tôi Bây giờ cô đã về trời Lạy cô, lạy cả một trời mùa đông! Cái ngày tôi bước qua cầuCô không khóc bởi sợ nhàu áo tôiBây giờ cô đã về trờiLạy cô, lạy cả một trời mùa đông! Chú tôi ra trận rồi không trở vềCũng từ một buổi chiều quêCô tôi đã nhận lời thề mùa đông!

Tôi thường có thói quen đưa vào sổ tay thơ những bài thơ hay của các nhà thơ, các bạn bè thơ mà mình yêu thích, mong có sự sẻ chia với mọi người; trường hợp bài thơ “Lời thề mùa đông” của nhà thơ Bùi Hoàng Tám là như vậy, mặc dầu tôi chưa hề gặp anh.

“Lời thề mùa đông”, ngay tựa đề bài thơ đã gây ấn tượng cho tôi, bởi nó toát lên sự cô đơn lạnh lẽo; một lời thề của sự chịu đựng cho dù cuộc sống mai kia có phải mất mát, hy sinh đến nhường nào đi chăng nữa, và cái được không phải là cái được cho bản thân mà là cho dân tộc, cho đất nước…

Ôi! Trên thế giới này có lẽ ít dân tộc nào lại phải chống giặc ngoại xâm liên miên như dân tộc ta; và sự chịu đựng của người ở hậu phương cùng với người ra trận vượt lên trên cả không ai khác, chính là những người mẹ, người chị rồi người cô, người dì…

Có một điều cũng dễ thấy là trong văn học của ta, nói tới người mẹ, người chị khá nhiều, nhưng nói tới người cô, người dì chưa nhiều lắm, mặc dù các cô, các dì là chứng nhân lịch sử qua các cuộc chiến tranh.

Bài thơ lời thề mùa đông của Bùi Hoàng Tám viết về một người cô, rất ngẫu nhiên, tôi cũng có một người cô như thế nên bài thơ của Bùi Hoàng Tám gây ấn tượng mạnh cho tôi. Hay hơn nữa, đó là một bài thơ lục bát, một thể thơ dù đã thấm vào hồn cốt dân tộc Việt, nhưng để có một bài thơ lục bát cho đúng điệu đã khó, huống gì một bài thơ lục bát hay để đời thì lại càng khó. Nhà thơ Bùi Hoàng Tám đã làm được việc đó; tôi cũng được biết thêm, đó là một bài thơ viết về cô, về dì được chon để dịch sang tiếng Anh đăng trên một tạp chí văn học hàng đầu của Mỹ.

Bốn câu thơ mở đầu bài thơ: Bắt đầu từ một mùa đông / chú tôi ra trận rồi không trở về / cũng từ một buổi chiều quê / cô tôi đã nhận lời thề mùa đông… Đó là một lời thề chân thật của một tình yêu đẹp đẽ, cao cả nhằm tăng thêm sức mạnh cho người lính khi phải xa người yêu ra trận để bảo vệ Tổ quốc.

Chắc chắc lời thề của người cô trong thơ Bùi Hoàng Tám với người yêu xuất phát từ lòng yêu nước quý hơn tình cảm riêng tư, nhưng đối với tôi, bốn câu thơ mở đầu ấy làm tôi nhớ tới một câu nói nổi tiếng của LaFontaine: “Hãy học suy nghĩ bằng trái tim và học cảm xúc bằng lý trí”.

Vâng! Chính người cô đã suy nghĩ bằng trái tim. Khi đất nước lâm nguy thì chuyện riêng tư tạm gác lại; và cảm xúc bằng lý trí thì đó là cảm xúc không được yếu mềm không chỉ của người phải ra trận mà cả người đang làm nhiệm vụ ở hậu phương. Đọc tiếp những câu thơ của nhà thơ Bùi Hoàng Tám không thể không xúc động: Cũng là nhận gái chưa chồng / Người còn hóa đá – cô không hóa gì! / Đá còn đợi bước thiên di / Còn con để bế, cô thì chịu không / Núi còn hòn vợ, hòn chồng / Cô tôi ôm nỗi chờ mong bạc đầu…

Để thực hiên lời thề, người cô đã kìm nén nổi đau đến sắt đá cũng phải nể phục. Vấn đề đáng nói ở đây, chính là cái đẹp của nỗi đau, và chính nó cũng là cốt lõi của văn học.

Từ thế hệ người cha, người chú ra trận, đến thế hệ người con, người cháu ra trận, người cô trong bài thơ Lời thề mùa đông của nhà thơ Bùi Hoàng Tám đều chứng kiến và cô luôn luôn là người tiếp thêm sức mạnh để làm nên chiến thắng đánh đuổi ngọai xâm. Bốn câu kết của bài thơ không những làm ta xúc động hơn mà Bùi Hoàng Tám đã chứng minh được, thơ thường là ký ức của những biến cố lịch sử. Lịch sử để lại những chấn động trong tâm hồn và từ đó gọi ra thơ:

Trần Duy Lý