Truyện Cổ Tích Việt Nam Cây Tre Trăm Đốt / Top 12 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Kovit.edu.vn

Truyện Cổ Tích Cây Tre Trăm Đốt

Các bé đã bao giờ nghe đến một cây tre có trăm đốt chưa? Rất là hiếm phải không nào?

[the_ad id=”1585″]

Ngày hôm nay Vườn cổ tích sẽ kể cho các bé nghe câu chuyện cổ tích thiếu nhi về “Cây tre trăm đốt” đặc biệt này.

Câu chuyện vẫn theo mô típ chàng trai nghèo đi làm mướn cho phú ông giàu có giống như trong truyện Sọ Dừa. Để lấy được cô con gái nết na của Phú ông, chàng trai nghèo bị thách cưới bằng một cây tre trăm đốt. Nhưng trên đời làm gì có cây tre như vậy?

Ngày xửa ngày xưa, có một anh chàng, mồ côi mẹ từ nhỏ, anh đi làm người ở cho một lão phú ông, thấy anh chăm chỉ, hiền lành lại được việc nên phú ông ưng lắm, muốn giữu anh ở lại thật lâu để giúp lão. Một lần Lão mới gọi anh lên, thủ thỉ với anh rằng:

– Con à, con ở với ta đã lâu, ta rất yêu mến con, con cứ chịu thương chịu khó làm việc cho ta không quản nhọc nhằn, ba năm sau ta sẽ gả con gái ta cho con.

Vốn hiền lành, chất phác, anh chàng đồng ý ngay. Lão phú ông mừng thầm: “Ngươi cứ làm việc cho ta, khi nào giàu ta sẽ đuổi ngươi đi, sao ta có thể gả con gái vàng ngọc của ta cho một tên người ở được”

Từ đó, anh lại càng ngày càng siêng hơn, anh mơ ước có một ngày được lấy cô con gái nết na của lão về làm vợ. Một năm, rồi hai năm trôi qua, đã đến năm thứ ba, nhờ có anh, lão đã có nhà cao cửa rộng, trâu bò đầy đàn. Trái với lời hứa năm xưa, lão phú ông tấm ngẩm tầm ngầm nhận lời gả con gái của mình cho một tên giàu có ở làng bên.

Cuối cùng ngày cưới của cô gái đã đến. Hôm ấy trong nhà phú ông rộn rã linh đình, người người tấp nập nhộn nhịp mổ lợn, cắt trầu mời cau. Chàng trai mới thắc mắc hỏi phú ông. Phú ông mới cười bảo chàng:

– Con à, nay ta chuẩn bị làm cỗ để gả con gái cho con đó, nhưng trước hết, để cưới con gái ta, con hãy làm một việc cuối cùng, con hãy vào rừng mang về cho ta một cây tre trăm đốt thì ngày mai con gái ta sẽ là vợ con.

Chàng trai không hề nghi ngờ, vác dao đi vào rừng ngay tắp lự, chàng không biết răng ở nhà hai lão nhà giàu thì thầm với nhau: “Thằng đó thật ngu ngốc, nó có đi tìm hết bao nhiêu năm cũng chẳng thể tìm được cây tre trăm đốt đâu”.

Về phần chàng trai, anh đi khắp cả khu rừng mà không tìm được cây tre nào có trăm đốt, cây dài nhất cũng chỉ bốn mươi đốt là cùng, không từ bỏ, chàng đi khắp khu rừng này đến khu rừng khác, đi đến chân trầy xước, gai tre đâm vào tay, vào bụng chảy máu, chàng vẫn chưa tìm được. Quá đau khổ, chàng ngỗi thụp xuống và khóc nức nở. Bỗng có một ông bụt hiện lên và hỏi:

– Làm sao con khóc?

Chàng trai thật thà kể hết câu chuyện cho bụt nghe, nghe xong bụt cười và đáp:

– Con hãy đi chặt cho ta một trăm đốt tre về đây. Ta sẽ chỉ cho con làm sao có được một cây tre trăm đốt.

Ý Nghĩa Của Truyện Cổ Tích Cây Tre Trăm Đốt

Việt Nam có kho tàng truyện cổ khá phong phú, lại giàu tính nhân văn và chứa đựng những bài học nhân sinh sâu sắc. Đúng như Puskin nhận xét: ” Truyện cổ tích là dối trá, nhưng trong truyện cổ tích có những gợi ý, những bài học cho những cu cậu hảo tâm“. Thế giới trong truyện cổ tích phong phú không chỉ bởi sự nhiệm màu trong những nhân vật, bối cảnh, mà còn ở hàng loạt những ý nghĩa trừu tượng được các tác giả dân gian gửi gắm.

Cây tre trăm đốt là một trong những câu chuyện cổ tích phổ biến nhất của Việt Nam, chứa đựng nhiều bài học hay khiến ta phải suy ngẫm. Người tốt, thiện lương sẽ luôn được giúp đỡ vào những lúc khó khăn và tuyệt vọng nhất và nhận được sự đền đáp xứng đáng còn những kẻ tham lam, gian ác, dối trá sẽ phải nhận sự trừng phạt thích đáng.

Vài nét về tác phẩm

Ngày xưa có một chàng trai hiền lành, khỏe mạnh tên là Khoai đi cày thuê cho vợ chồng ông phú hộ. Hai người này có hứa: “Con chịu khó làm lụng giúp ta, ba năm nữa ta sẽ gả con gái ta cho”.

Tin vào lời hứa, anh ra sức làm việc không ngại khó nhọc. Nhưng ba năm sau, khi mà ông nhà giàu đã có mọi thứ của cải, ông bèn trở mặt, ông đưa ra một điều kiện là phải tìm được một cây tre trăm đốt để làm nhà cưới vợ thì ông mới gả con gái cho. Vì muốn có cơ hội để cưới con gái của chủ, anh bèn lên rừng quyết tâm tìm được một cây tre trăm đốt. Tìm mãi không thấy, anh thất vọng ngồi khóc. Bỗng Bụt hiện lên và bảo anh đi tìm, chặt cho đủ 100 đốt tre rời rồi giúp anh bằng hai câu thần chú: “khắc nhập, khắc nhập!” để gắn kết 100 đốt tre rời thành một cây tre trăm đốt và “khắc xuất, khắc xuất!” để tách các đốt tre ra.

Nhờ là các khúc tre rời nên anh cũng dễ dàng gánh về làng được. Về nhà, anh cho cha vợ tương lai của mình xem cây tre trăm đốt. Không tin vào điều mắt mình nhìn thấy, ông nhà giàu sờ tay vào cây đếm từng khúc tre. Phép màu của Bụt đã hút ông dính luôn vào cây tre. Khi ông đồng ý giữ lời hứa, anh mới sực nhớ ra câu “khắc xuất” để giải thoát cho cha vợ của mình. Sợ hãi, ông phú hộ phải giữ lời hứa, gả con gái cho anh nông dân. Cuối cùng, anh và con gái ông phú hộ sống với nhau hạnh phúc mãi mãi.

Ý nghĩa của truyện cây tre trăm đốt

Những bài học nhân sinh, những triết lí sâu sắc mà phải đi sâu vào từng lớp ngôn từ mới có thể nhận ra được, cây tre trăm đốt khiến người ta phải suy ngẫm về những ý nghĩa mà tác giả đã gửi gắm.

Thể hiện khát vọng, đấu tranh cho sự công bằng, công lý trong cuộc sống

Nói đến truyện cổ tích như là một công cụ để đấu tranh, một phương tiện để góp phần vào việc giáo dục, tức là nói đến tính tư tưởng của cổ tích. Cũng như truyện cổ tích của bất cứ dân tộc nào trên thế giới, truyện cổ tích Việt-nam sản sinh trong sinh hoạt của dân tộc, nhất là trong những môi trường gần gũi với cuộc sống thực tiễn. Cây tre trăm đốt thấm nhuần tư tưởng nhân đạo, thay người dân nói lên khát vọng chính đáng của họ, đó là ước mơ về một xã hội tốt đẹp công bằng, tốt đẹp hơn cho những người nghèo khổ, ở tầng lớp cuối cùng của xã hội.

Anh Khoai tượng trưng cho tầng lớp nghèo, không có tài sản vật chất, song anh hội tủ đủ những phẩm chất đẹp nhất của con người: chăm chỉ, hiền lành, thiện lương, ở trong hoàn cảnh khó khăn nhưng luôn biết hi vọng và mơ ước hạnh phúc. Anh là đại diện tiêu biểu nhất cho những người nghèo về vật chất nhưng lại giàu có về tinh thần.

Phú ông là đại diện cho cái ác, sự tinh ranh và lươn lẹo, ham của cải vật chất. Ông ta có những tính cách của giai cấp thống trị, khước bỏ công bằng công lý đáng lẽ phải được thực thi.

Cuộc chiến giữa anh Khoai và phú ông là cuộc chiến muôn thuở của con người, cuộc chiến giữa thiện và ác mà phần thắng trong truyện cổ tích bao giờ cũng thuộc về bên thiện. Yếu tố kì ảo bao giờ cũng xuất hiện ở những phút quan trọng nhất để giúp đỡ cho bên chính diện, nó vừa thể hiện sự bất lực của người dân khi không thể dùng chính sức mình để đấu tranh, song cũng thể hiện niềm tin bất diệt vào sự chiến thắng của công bằng. Chỉ cần là người tốt thì sẽ có được sự bảo vệ của các thế lực siêu nhiên, luôn luôn là người chiến thắng.

Bài học nhân sinh – gieo nhân nào gặp quả ấy

Kết thúc có hậu của câu truyện cho chúng ta thấy được người ăn ở hiền lương, lương thiện chắc chắn sẽ nhận lại được sự hạnh phúc sau khi phải trải qua rất nhiều khổ nạn khó khăn. Còn kẻ có dã tâm ác động thì cuối cùng cũng phải nhận lấy sự trừ phạt.Tác phẩm ngợi cả những phẩm chất tốt đẹp của anh Khoai – cần cù lao động, chính trực và thiện lương; đồng thời đả kích mạnh mẽ thói khinh người của tầng lớp nhà giàu. Kết thúc tác phẩm là sự đổi ngôi giữa hai bên càng thể hiện rõ lời khuyên của tác giả dành cho những thế hệ sau.

Cuộc sống luôn là sự đấu tranh không ngừng giữa hai thái cực, ánh sáng và bóng tối, thiện và ác, xấu xa và thiện lương. Chúng ta không thể nào loại bỏ hoàn toàn những điều xấu trong xã hội, nhưng có một điều chắc chắn thứ chúng ta nhận lại tương ứng với thứ chúng ta đã cho đi. Bạn cho một nụ cười bạn sẽ nhận được một nụ cười khác, nhưng nếu thứ bạn cho đi là sự ích kỉ bạn cũng sẽ chỉ nhận lại sự khinh thường từ xã hội. Có ý kiến nói rằng việc cái ác luôn thắng cái thiện là suy nghĩ một chiều trong truyện cổ tích, song nhìn sâu hơn, thì đó là khát vọng của dân tộc, là khát vọng luôn luôn hoàn thiện bản thân. Người nhân hậu sẽ biết cách vượt qua cái ác để cái tốt được trường tồn và có sức lan tỏa.

Anh Khoai đã có được hạnh phúc, phú ông đã có sự trừng phạt xứng đáng. Vì vậy chúng ta có quyền tin rằng làm việc tốt thì sẽ nhận được kết quả xứng đáng.

Tinh thần nhân đạo trong tác phẩm – luôn vị tha cho những người muốn quay đầu

Người xưa có câu: ” Đánh kẻ chạy đi không ai đánh kẻ chạy lại “, ý muốn nói cần phải cho mọi người cơ hội thứ hai để có thể làm lại cuộc đời, đây cũng là một trong những tư tưởng nhân đạo xuyên suốt các tác phẩm cổ tích. Dẫu thể hiện sự căm phẫn trước cái ác, khát khao công bằng công lý, là tiếng thét đòi quyền sống cơ bản của con người, song truyện cổ tích vẫn đề cao tính giáo dục, thể hiện mong muốn cái ác quay đầu. Bởi vậy mà ở kết tác phẩm, anh Khoai đã tha cho phú ông mặc dù anh có khả năng trừng phạt ông lâu hơn nữa, nhưng anh vẫn cho phú ông cơ hội để được sửa sai ăn năn và hối cải.

Cái ác không bao giờ được đẩy lùi chỉ bằng hình phạt. Đôi lúc hình phạt chỉ khiến mâu thuẫn giữa các bên trở nên nặng nề hơn, nó cần phải được cảm hóa bới chính sự thứ tha của cái thiện. Hành trình cảm hóa đó không đơn giản, song là cách lâu dài để có thể thanh lọc cuộc sống theo cách tốt nhât. Cây tre trăm đốt dạy ta về sự bao dung độ lượng, và là một lời khẳng định chỉ cần nỗ lực và cố gắng, bất cứ ai cũng có cơ hội thứ hai là sửa chữa những lỗi lầm.

Thảo Nguyên

Phân Tích Ý Nghĩa Của Truyện Cổ Tích Cây Tre Trăm Đốt

Cây tre trăm đốt là một trong những truyện cổ tích nổi tiếng tại Việt Nam mang ý nghĩa sâu sắc. Thông qua câu truyện bài học dành cho mỗi chúng ta là sống trên đời phải luôn nhân hậu, lương thiện. Nếu như vậy thì chắc chắn ta sẽ được nhiều người giúp đỡ khi ta gặp khó khăn trong cuộc sống. Chuyện kể về anh Khoai nhà nghèo được một phú ông thuê làm việc. Vì tin lời ông chàng đi kiếm cây tre trăm đốt để được gả vợ. Cuối cùng, Khoai được bụt giúp đỡ nên tìm được cây tre trăm đốt và phú ông muốn nuốt lời. Nhưng sự trừng phạt của anh khiến phú ông khiếp sợ.

Tóm tắt câu truyện Cây tre trăm đốt

Ngày xưa, ở một làng kia có một anh chàng tên Khoai mồ côi cha lẫn mẹ từ khi còn bé. Anh ta được một lão phú hộ thuê. Vốn bản tính chất phác, hiền lành nên lão ta bảo gì thì anh sẽ làm nấy. Hôm nọ, lão phú hộ gọi Khoai đến rồi dỗ ngọt anh: “Con ở nhà ta đã lâu, lại thấy con ngoan ngoãn, hiền lành nên ta định gả con gái cho con. Với điều kiện trong ba năm, con phải làm ăn đến nơi đến chốn”.

Thấy lão ta nói thế, anh mừng lắm, cứ tưởng những lời nói ấy là thật nên anh càng làm việc chăm chỉ, hăng say hơn nữa. Giờ đây lão đã trở nên giàu có hơn mua thêm ruộng vườn, nhà cửa và nhiều thóc lúa, tất cả đều là nhờ vào ba năm làm việc cực nhọc của anh. Ấy vậy mà trong ba năm ấy lão phú hộ kia đã âm mưu muốn gả con gái cho một lão buôn giàu có chứ không phải là gả cho Khoai.

Ngày gả con gái cho anh càng đến gần hơn, lão ta liền nghĩ ra mưu kế khác, lão bảo Khoai vào rừng tìm một cây tre trăm đốt về làm của hồi môn. Nghe thế anh liền vào rừng tìm cây tre trăm đốt. Còn lão phú hộ thì nghĩ thầm: “Làm gì có tre trăm đốt mà tìm thế nào nó cũng bị rắn cắn, hổ vồ”.

Trong rừng anh đi tìm mãi mà vẫn không thể tìm thấy cây tre nào có trăm đốt, nhiều lắm chỉ có năm mươi đốt mà thôi. Anh buồn bã ngồi xuống khóc, Bụt hiện ra. Anh đã kể toàn bộ cho Bụt nghe. Bụt liền chỉ bảo cho anh cách để tìm ra cây tre trăm đốt, anh định cảm ơn nhưng Bụt đã biến mất. Sau đó anh làm theo lời Bụt và đã tìm đủ một trăm đốt tre.

Khoai trở về nhà lão phú hộ, khi đến nơi anh thấy tiệc tùng linh đình anh tức lắm những vẫn nói: “Khắc nhập, khắc nhập” theo lời Bụt thì cây tre trăm đốt hiện ra. Lão phú hộ cùng mọi người chạy ra xem thì bị anh làm cho dính vào cây tre. Lão phú hộ van xin mãi anh mới tha thứ đọc: “Khắc xuất, khắc xuất” để lão ta rời ra khỏi cây tre. Từ đó Khoai được cưới cô con gái của lão phú hộ và hai người sống hạnh phúc bên nhau.

Ý nghĩa của câu truyện cây tre trăm đốt

Kết thúc có hậu của câu truyện cho chúng ta thấy được người ăn ở hiền lương, lương thiện chắc chắn sẽ nhận lại được sự hạnh phúc sau khi phải trải qua rất nhiều khổ nạn khó khăn. Còn kẻ có dã tâm ác động thì cuối cùng cũng phải nhận lấy sự trừ phạt. Lão phú hộ tượng trưng cho điều bất hảo.

Bạn đang đọc các câu chuyện cổ tích tại website chúng tôi – Kho tàng truyện cổ tích chọn lọc Việt Nam và Thế Giới hay nhất và ý nghĩa cho mọi lứa tuổi dành cho thiếu nhi, tổng hợp trên 3000 câu chuyện cổ tích chọn lọc hay nhất Việt Nam và thế giới. Tại chúng tôi luôn được cập nhật thường xuyên, đầy đủ và chính xác nhất về truyện cổ tích giúp bạn dễ dàng tìm kiếm cho mình câu truyện cổ tích cần tìm.

Danh sách những truyện cổ tích việt nam hay nhất: Truyền thuyết Thánh gióng, truyện cổ tích tấm cám, sọ dừa, truyền thuyết về Sơn Tinh – Thủy Tinh, truyền thuyết hồ hoàn kiếm, sự tích trầu cau, sự tích con rồng cháu tiên, truyền thuyết thành cổ loa, Cóc kiện trời, Sự tích Táo Quân, chú thỏ tinh khôn, Sự tích chùa Một cột, Chàng ngốc học khôn, Sự tích sấm sét, Sự tích hoa Mào gà, Chử Đồng Tử và Công chúa Tiên Dung, truyện cổ tích trí khôn của ta đây, Sự tích con chuồn chuồn, Sự tích Hòn Vọng Phu, Truyền thuyết Mỵ Châu – Trọng Thủy, sự tích cây khế, Sự tích Thánh làng Chèm, Sự tích thỏ tai dài đuôi ngắn, Sự tích hoa mười giờ, Sự tích chim Quốc, Sự tích công chúa Liễu Hạnh, Cây táo thần, thạch sanh,…

Tổng hợp các câu chuyện cổ tích thế giới hay và ý nghĩa nhất, truyện cổ grimm, truyện cổ Andersen, cổ tích thần kỳ: Nàng công chúa ngủ trong rừng, Alibaba và bốn mươi tên cướp, Nàng công chúa chăn ngỗng, Cô bé lọ lem, Chú bé tí hon, Ông lão đánh cá và con cá vàng, nàng bạch tuyết và bảy chú lùn, Truyện cổ tích Bà chúa tuyết, Aladdin và cây đèn thần, Ba sợi tóc vàng của con quỷ, Hoàng tử ếch, Con quỷ và ba người lính, Cô bé quàng khăn đỏ,…

Truyện Cổ Tích Việt Nam Cây Bút Thần

Ngày xửa ngày xưa ở một ngôi làng nọ, có một cậu bé rất thông minh tên là Mã Lương. Cha mẹ Mã Lương mất sớm, cậu phải sống cuộc sống côi cút một mình, hàng ngày vào rừng kiếm củi sống qua ngày. Mã Lương rất thích vẽ nhưng vì nhà cậu nghèo quá nên một cây bút vẽ cũng không mua nổi.

Một ngày khi đang trên đường gánh củi đi bán, tình cờ cậu đi ngang qua cửa của một nhà quan lớn trong làng. Cậu quan sát thấy một họa sĩ đang vẽ tranh cho quan xem. Thích quá, cậu cố gắng tiến sát lại cửa sổ để nhìn cho thật kỹ. Cậu mạnh dạn hỏi người họa sĩ:

– Đã nghèo lại còn đua đòi vẽ vời, thôi mày cứ an phận với nghề bán củi của mày, cút đi cho tao vẽ nốt!

Mã Lương nghe vậy không những không xấu hổ mà còn tức tối đáp lại:

– Việc học thì làm gì phải phân biệt giàu nghèo, chả nhẽ nghèo thì không được học vẽ sao?

Nói xong rồi cậu bỏ đi. Mặc dù bị chế nhạo thẳng thừng như vậy nhưng Mã Lương vẫn không hề bỏ cuộc, cậu quyết tâm theo đuổi niềm đam mê của chính mình. Tranh thủ mỗi lần lên núi để kiếm củi, cậu nhặt những cành cây rơi dưới đất để vẽ phong cảnh, chim chóc ngay trên nền đất. Khi cắt cỏ gần bờ sông, cậu lại túm những ngọn cỏ lại làm thành bút, chấm xuống nước và vẽ khung cảnh thiên nhiên xung quanh lên tảng đá. Tối về được nghỉ ngơi, cậu lại dùng những hòn than trong bếp củi vẽ lên khắp vách tường trong nhà.

Với lòng đam mê nhiệt huyết dành cho hội họa, cộng với tài quan sát rất tinh tế và tài năng thiên phú, những con chim mà cậu vẽ nên dường như biết hót, những chú cá giống như đang bơi lội tung tăng dưới làn nước trong xanh. Có lần Mã Lương vẽ một con chó sói lên vách núi, vì giống thật quá mà dê, bò… tưởng rằng có sói thật mà sợ hãi không dám lên núi gặm cỏ. Người trong làng thấy Mã Lương chăm chỉ học vẽ bèn hỏi:

– Mã Lương ơi, cháu chăm chỉ học vẽ thế để mai sau đi vẽ cho nhà quan lấy tiền phải không?

Mã Lương lắc đầu đáp rằng:

– Không đâu bác ơi, cháu sẽ không bao giờ dùng tài năng vẽ của mình để phục vụ cho nhà quan. Cháu chỉ vẽ cho người dân nghèo mà thôi!

Với sự siêng năng của mình và tài năng bẩm sinh mà ông trời ban tặng, Mã Lương ngày một tiến bộ. Tuy vậy ước ao của cậu là có được một cây bút vẽ thật sự để vẽ những bức tranh bằng mực thật đẹp thì chưa thế thành hiện thực, cậu vẫn phải vẽ những bức tranh bằng nước hay trên vách đá.

Một đêm nọ, khi Mã Lương đang mơ màng đi vào giấc ngủ thì bỗng trong nhà rực lên một ánh hào quang sáng chói. Bước ra từ luồng sáng đó là một ông cụ râu tóc bạc phơ với đôi mắt hiền từ. Cụ tặng cho Mã Lương một cây bút vẽ và dặn dò rằng:

– Mã Lương, ta tặng cháu cây bút thần này, sở hữu nó cháu sẽ có trong tay rất nhiều phép màu và quyền năng thần kỳ. Nhưng cháu phải ghi nhớ lời cháu đã nói: “Chỉ vẽ để giúp đỡ người nghèo khó, và vì người dân nghèo mà cầm bút vẽ”.

Dặn dò xong xuôi, ông cụ vụt biến mất cùng vầng hào quang khiến cho Mã Lương còn chưa kịp nói lời cảm ơn. Tỉnh dậy, Mã Lương ngỡ đây chỉ là một giấc mộng, nhưng lạ thay khi nhìn xuống thì cây bút vẽ đang nằm trong tay mình. Cậu sung sướng reo lên:

– Tuyệt vời quá! Ta đã có bút để tha hồ vẽ rồi!

Mã Lương hào hứng ngay lập tức trổ tài hội họa của mình. Cậu đưa tay vẽ một chú chim, bỗng nhiên từ trong tranh chú chim bay ra và cất tiếng hót lanh lảnh. Cậu vẽ thêm một con cá thì con cá trong tranh biến thành cá thật và quẫy đuôi bơi tung tăng.

– Quả đúng đây là cây bút thần rồi!- Mã Lương vui sướng reo lên.

Ghi nhớ lời hứa với ông tiên trong giấc mơ, hàng ngày Mã Lương vẽ không biết mệt mỏi để giúp đỡ người dân nghèo trong làng. Nhà nào thiếu cày em vẽ cày, thiếu trâu em vẽ trâu, thiếu ruộng em vẽ ruộng…

Một hôm khi đi ngang qua một mảnh ruộng, thấy bác nông dân gầy gò đang gò lưng kéo cày, đất ruộng rắn khiến cho bác nông dân mồ hôi ướt đẫm mà vẫn không cày nổi. Thương bác vất vả, Mã Lương lấy bút ra vẽ một con trâu to khỏe tặng cho bác.

Một tên quan huyện bản tính tham lam nghe ngóng được rằng Mã Lương có trong tay cây bút thần, muốn vẽ gì cũng được, hắn bèn lệnh cho quân lính tới gô bắt Mã Lương giải về. Sau đó hắn ngang nhiên sai bảo cậu vẽ cho hắn thật nhiều vàng bạc châu báu. Nhưng Mã Lương trẻ tuổi kiên quyết đáp lời:

– Ông có giết tôi thì tôi cũng không vẽ!

Tức giận trước sự cứng đầu của Mã Lương, hắn cho quân giam cậu vào ngục tối bỏ mặc cho cậu chịu đói khát, không cho thức ăn nước uống. Đêm hôm đó tuyết rơi dày, trời lạnh cắt da cắt thịt. Tên quan vui mừng nghĩ thầm trong bụng “Chắc chắn thằng ranh Mã Lương đã chết đói chết rét trong đó rồi, cho đáng đời cái tội cãi lời ta”. Đoạn hắn hí hửng khoác áo ấm mò vào ngục xem cậu giờ ra sao. Không thể tin vào mắt mình, vào đến ngục hắn chứng kiến Mã Lương vẫn đang hoàn toàn khỏe mạnh, cậu đang ngồi sưởi bên đống lửa ấm và ăn những chiếc bánh nướng thơm phức.

Tên quan tức giận sai quân lính chạy vào cướp lấy chiếc bút thần của Mã Lương, nhưng khi vừa tới cửa phòng giam thì đã không thấy Mã Lương đâu nữa, còn lại trong phòng là chiếc thang mà cậu vẽ vẫn còn dựa ở đó. Quan đùng đùng nổi giận hò hét quân lính tức tốc đuổi theo nhưng không sao đuổi kịp vì Mã Lương đã nhanh tay vẽ cho mình một con tuấn mã phóng nước đại cao chạy xa bay khỏi làng.

Vì không muốn để lộ khả năng của mình, Mã Lương đã chạy tới một ngôi làng xa rất xa. Cậu ở lại thị trấn đó và làm nghề vẽ tranh để kiếm sống. Vì không muốn những gì mình vẽ ra lại biến thành thật, nên các bức hoạ vẽ ra đều cố tình khuyết đi một thứ gì đó. Con thì thiếu mắt, con thì thiếu chân…

Hoàng đế bắt được Mã Lương thì ra lệnh cho cậu vẽ cho hắn những gì hắn muốn. Biết tên hoàng đế này là một kẻ tàn ác chuyên ức hiếp dân lành nên khi hắn bảo vẽ Rồng thì cậu vẽ cho hắn một con tắc kè, hắn sai vẽ chim phượng hoàng thì cậu tặng cho hắn một con quạ đen xấu xí. Hai con tắc kè và quạ hóa thật chui khỏi tranh cắn nhau chí tróe làm hoàng đế tức điên. Hắn cướp cây bút thần và giam Mã Lương vào ngục.

Tên hoàng đế cướp được cây bút thần thì loay hoay vẽ một núi vàng, không ngờ lại thành ra một đống đá, đá từ trên cao rầm rầm rơi xuống làm hắn suýt nữa thì toi mạng.

Biết rằng chỉ có duy nhất Mã Lương mới có thể làm ra được phép màu từ cây bút này, hoàng đế thả Mã Lương ra, ngọt nhạt dùng những lời nịnh nọt hòng dụ dỗ cậu vẽ theo ý hắn. Vì muốn lấy lại cây bút, Mã Lương đã giả vờ đồng ý. Hoàng đế bảo cậu vẽ ra một cây có thể hái ra tiền vàng. Mã Lương múa bút vẽ ra biển cả, sau đó em mới vẽ ra một hòn đảo nhỏ trên đó có cây hái ra tiền vàng.

Hoàng đế lại nhẫn nhịn dụ cậu vẽ cho hắn một con thuyền lớn để lái ra đảo hái vàng trên cây. Mã Lương lại vẽ thuyền đúng như ý hắn. Ngay tắp lự hoàng đế và những tên tham quan vội vàng trèo ngay lên thuyền để ra dảo hái vàng. Mã Lương tiếp tục vẽ ra một cơn gió để đẩy thuyền ra khơi nhanh hơn. Đợi cho thuyền ra xa thật xa bờ, Mã Lương huơ bút vẽ gió nổi rất to, sóng biển cuộn trào dữ dội. Con thuyền chao đảo không thể cự nổi gió to sóng lớn nên đã lật nhào, nhấn chìm cả lũ tham quan và tên hoàng đế tham ác xuống đáy biển sâu.

Sau khi dùng tài năng và trí khôn của mình trừng trị được bè lũ gian ác, Mã Lương lại quay trở về dùng cây bút thần vẽ giúp đỡ dân nghèo.