Giữa cái nắng chói chang oi ả đầu mùa, tiếng Ve mới ồn ào náo nhiệt làm sao! Tiếng Ve đã phá vỡ đi sự im ắng tĩnh lặng thường ngày nhưỡng chỗ cho một không gian sôi động đầy ắp những tiếng vui cười của các cô cậu học trò!
Tiếng Ve như giục giã lòng người, khơi gợi những nỗi buồn vui trong ký ức một thời. Tâm trạng ấy, nỗi niềm ấy như hòa cùng tiếng Ve để rồi khi buồn ta cảm nhận tiếng Ve thật não nề. Nhưng khi vui lại cảm nhận tiếng Ve như một khúc ca réo rắt sôi động của ngày hè!
Không biết tự bao giờ Tiếng Ve đã gắn liền với tuổi thơ, tuổi học trò ngây ngô đầy tinh nghịch.
Và cũng không biết có bao nhiêu nhà thơ cũng đã cho ra đời những tác phẩm đi sâu vào lòng người đọc đến như vậy!
“Tiếng Ve đu cành Sấu, tiếng Ve náu cành Me, Tiếng Ve vẫy tuổi thơ, tiếng Ve chào mùa hè, và gọi cơn gió mát, tiếng Ve chào say xưa, thấy thêm yêu thành phố, trong sáng tuổi thơ ngây”! Bài hát ấy không ai là không biết đến.
Và có không ít bài thơ cũng đã lột tả hết được những nét tinh túy của thiên nhiên đất trời mỗi độ Hè về cùng nghe tiếng Ve ngân mà chúng tôi muốn gửi gắm đến mọi người với tất cả sự lãng mạn và nỗi niềm của thi sĩ !
Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay 01
KIẾP VE SẦU
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Có ai thương kiếp ve sầu mùa hạ Suốt cả ngày cứ vật vã khóc than Rút ruột mình nhức nhối cả tâm can Ve cứ khóc cho bẽ bàng tình cũ
Ban ngày thở than đêm đêm không ngủ Lột xác rồi sao quá khứ còn vương Kiếp trước bên nhau ở dưới sân trường Ve là cô bé dễ thương hay hát
Cho con tim anh sóng xô dào dạt Hai đứa mình cùng khao khát yêu thương Nhưng chiến tranh tổ quốc gọi lên đường Mùa hè ấy ra chiến trường diệt Mỹ
Không trở về anh đã thành liệt sĩ Em đau buồn rầu rĩ hóa kiếp ve Quay về trường xưa lúc phượng chào hè Gọi tên anh ôi sao nghe thổn thức
Mối tình buồn của ve từ kiếp trước Vẫn còn sầu vì không được sánh đôi Tên ve sầu mang suốt cả cuộc đời Cứ tiếc thương nhớ một thời con gái.
Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay 02
THƯƠNG CHO CÁNH VE SẦU
Thơ: Minh Phương
Hạ về ôi bức..rộn tiếng Ve Vi vu gió thổi , rao khúc hè . Ve sầu thao thức , kêu khe khẽ ! Giữa buổi trưa hè , gió vo ve…
Thuở ấy chia tay , còn vui vẻ . Cứ ngỡ mai này , lại gặp nhe Nào ngờ buổi ấy , đi chẳng ghé ! Thênh thang cát bụi , mắt lệ nhòe ..
Ve sầu thương cảm , òa khóc nhẹ . Người đi tôi mãi , đỗ lỗi Ve .. Vì Ve khóc mãi , người chẳng ghé . Thương cho số kiếp , tội cánh Ve …
➥ chùm thơ xem nhiều: Thơ mùa Hè và Tuổi học trò (những bài thơ nhớ thương tuổi học trò ngày xưa mỗi khi mùa Hè chia ly lại đến, nhớ phút chia tay, những lời tỏ tình chưa kịp nói,…)
Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay 03TIẾNG VE Thơ: Sinh Hoàng
Một trưa nồng nghe inh ỏi tiếng ve Hè đã về ve vang lừng rộn rả Kiếp ve sầu có vui đâu mà hối hả?! Hãy để thời gian chầm chậm trôi qua
Tiếng ve sầu non nỉ ̉ bản đồng ca Từ lơ lững rơi vào lòng rất lạ Ngôi trường xưa mái tranh tre nứa lá Đã khắc ghi bao kỷ niệm êm đềm
Mái trường đơn sơ trước gió chông chênh Gốc phượng vỹ̀ giờ đã thành cổ thụ Mùa hè về vui tiếng chim tu hú Lủ học trò nghỉ học mải mê chơi
Tuổi thơ ngày nào đã quá xa xôi ! Tan tác đàn chim phiêu bạt phương trời Vẫn còn đấy tiếng ve mùa hạ tới Lắng đọng tâm tư xao xuyến bồi hồi
Trưa nay buồn nỗi nhớ mãi chơi vơi Kỷ niệm xưa ngỡ đã thành trầm tích Tiếng ve ngân dội vào lòng đánh thức Ký ức hiện về…thuở ấy tiếng ve .
Bao nhiêu năm sống xa quê, hôm nay lại được nghe tiếng Ve sầu gọi Hạ. Tiếng ve sầu vừa quen vừa thấy lạ, như khúc từ ly da diết điệu buồn thương. Tuổi thơ đi qua dưới mái trường mến yêu, không biết bạn bè giờ đang ở đâu và làm gì? có cảm thấy thổn thức khi nghe tiếng Ve của ngày Hè hay không?..
Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay 04VE SẦU Thơ: Liên Trần
Nhìn nắng Hè oi ả Thương lũ ve khản lời Ve khóc vì thiếu bạn Hay vì tình buông lơi
Tiếng ngân vọng xa xôi Cho hè thêm nóng bức Cho lòng người rạo rực Hè qua..năm nửa rồi
Ve ru đôi bạn trẻ Ve ghen cánh phượng hồng Người chê ve ồn ã Sang thu còn nghe không
Có tình yêu như thế Hiến dâng cả thân mình Hết mùa hè đổ lửa Ve thoát Sầu quên sinh…
➥ chùm thơ xem nhiều: thơ ngắn nhớ về tuổi học trò (những bài thơ hoài niệm về tuổi học trò với hình ảnh của mái trường xưa, bạn bè, thầy cô giáo…)
Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay 05
TIẾNG VE MÙA CŨ
Thơ: Phú Sĩ
Em trở về Tìm tiếng ve mùa cũ Ngày phượng buồn bên song cửa trường xưa Những con đường ngập lá cỏ ngày mưa Khúc giao hưởng còn chưa phai màu nắng
Em trở về Tìm mùa hè tĩnh lặng Tiếng trống trường sao hoang vắng người ơi Ve đơn côi cất tiếng hát rả rời Buồn lạc điệu chập chờn trong đêm tối
Em trở về Tìm trong làn gió thổi Những muộn màng còn lại với thời gian Tiếng rao đêm ai đó buổi lỡ làng Lòng ngõ vắng còn ngỡ ngàng trăn trở
Em trở về Tìm trong mùa hạ vỡ Tuổi thơ nghèo nặng nợ dưới đồng sâu Chiếc cần câu ẩn giấu ước mơ hồng Trong vòm lá cầu vồng ai thầm nguyện
Em trở về Chỉ còn mùa hạ tiễn Lệ rưng dòng xao xuyến nhớ mùa xa.
Hè đến thật rồi.. giữa cái nắng oi nồng, tiếng ve sầu ồn ào dường như làm không khí càng nóng bỏng.. tiếng ve nhắc ta quay trở về với tuổi học trò nhiều thơ mộng.. Xen những tiếng ve vang vọng.. có những tiếng rè rè kẹt kẹt đứt quãng.. đó là tiếng kêu của những chú ve mới lột xác.. chúng như những cậu học trò choai choai.. chưa lớn hẳn..
Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay 06
KHÚC HÁT VE SẦU
Thơ: Minh Phương
Gió khe khẽ, tiếng Ve kêu buồn bã. Phượng vỡ òa , bay lã khắp muôn nơi Dáng ngây thơ , nhặt hoa thắm tuyệt vời Từng mảnh ghép , với lời thơ thắm thiết ..!
Trang lưu bút, trao nhau lời diễm tuyệt . Phút bàng hoàng, da diết sắp rời xa . Trắng trinh nguyên , tuổi ngọc rất thật thà Nghe khúc hát , Ve ca nhòa đẫm lệ ..!
Thời áo trắng, ngây thơ là như thế . Cứ Hạ về , lại để nỗi sầu bi . Trang thơ xanh , khắc khoải ghi những gì .? Thời gian đã , lấy đi nhòa kỷ niệm ..!
Ve đã hát , ru lòng ai tắt lịm . Nỗi mong chờ , từng chiếm lấy hồn tôi Buổi chia tay , giây phút phân ly rồi . Em cười mỉm , đưa tôi hoa Phượng thắm .!
Trang nhật ký , tôi trao lời say đắm . Cánh Bướm hồng , tô đậm chuyện lứa đôi Ví đôi ta ..như đôi Bướm mặn mòi . Ghép trong vở , sánh đôi không chia biệt ..!
Nay Hạ đến , Ve ca lời thắm thiết . Bởi Ve sầu , nào biết khiến tôi đau . Ký ức xưa , giờ như sóng ba đào . Tim nhỏ lệ , trách sao duyên phận bạc ..!!
Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay 07NHẠC HÈ Thơ: Thọ Trúc
Tiềng ve sầu rỉ rả Râm ran cả trưa hè Hòa tiếng xe hối hả Chung vui bản nhạc ve.
Phố dài…nhớ lũy tre Nhà cao… mơ xóm nhỏ Tưởng như ở đâu đó Hương lúa mới ùa về…
Phố giăng theo triền đê Choàng lên mình áo mới Trào dâng niềm hứng khởi Xôn xao bản nhạc hè.
Thơ Mùa Hạ Với Tiếng Ve Sầu Hay 01HẠ NHỚ Thơ: Nguyễn Minh Tơ
Nắng hạ về phượng buồn mang nỗi nhớ Tiếng ve sầu than thở khúc chia tay Nuốt nghẹn ngào hẹn gặp lại ngày mai Tình lưu luyến nhớ hoài đêm chia biệt.
Dòng lưu bút anh viết lời tha thiết Với nỗi lòng da diết nhớ thương nhau Vẫn thầm mong duyên sau trước đậm màu Vui hạnh phúc cùng nhau xây bến mộng.
Giữa không gian mênh mông đầy hy vọng Phượng thắm hồng cánh mỏng vẫn còn đây Người thương ơi có quay lại nơi này Em mang mối tình đầy trong thương nhớ.
Dòng lưu bút như dòng thơ muôn thuở Sẽ theo em như duyên nợ suốt đời Hạ lại về nhìn theo xác phượng rơi Lòng xao xuyến bồi hồi bao kỷ niệm.
Thơ Mùa Hạ Với Tiếng Ve Sầu Hay 02HÈ VỀ GỢI NHỚ Thơ: Nguyên Vy
Tiếng ve sầu gợi lại nỗi niềm riêng Nhớ chiều ấy mắt hiền anh ngắm mãi Dáng yêu đẹp thướt tha người con gái E thẹn lòng em ngại mặt trông xa
Anh nhẹ trao cánh phượng đỏ mượt mà Gần giây phút rồi ta người một ngã Mắt rưng lệ nhìn nhau dâng buồn bã Em tiếc thầm thương quá tuổi học sinh
Lo ngày mai biết chuyện của chúng mình Còn đượm chữ ân tình hay quên lãng Bao kỷ niệm trôi dần theo năm tháng Nhớ nghe anh những sáng bước chung đường
Dẫu xa rồi anh hỡi mãi vấn vương Người em gái má hường hay hờn dỗi Tình yêu thủa học trò trôi qua vội Nhìn hè sang ngập nỗi nhớ bây giờ.
Thơ Mùa Hạ Với Tiếng Ve Sầu Hay 03TRỞ LẠI TRƯỜNG XƯA Thơ: Lê Kim Liên
Anh có thấy tiếng ve gọi bạn Khúc nhạc buồn ai oán ban trưa Bâng khuâng hồn hỡi sầu mưa Nhớ ai ai nhớ đong đưa tháng ngày – Sân trường vắng lá bay tơi tả Tôi trở về lúc đã chiều sang Phượng ơi bút chép ghi trang Lưu dòng nhật ký chứa chan nỗi buồn – Lạc lõng quá giữa khuôn trường cũ Lớp còn đây mà lũ bạn đâu Nghe trời chĩu nặng dòng châu Không gian ai oán vương sầu khắc tim – Kẻ viễn xứ về tìm kỷ niệm Sau tháng năm ly biệt cố hương Nhìn hoa phượng nở ngập đường Lâng lâng hồn hỡi nhớ thương bạn hiền – Sông ai thả treo nghiêng vầng nguyệt Cho canh trường da diết nỗi mong Đò đưa dĩ vãng xuôi dòng Theo con nước bạc đục trong trôi dài – Nay trở lại lòng hoài đau vợi Trường lớp xưa giờ đổi thay ngôi Còn đâu mái ngói một thời Tầng cao lầu mới thế nơi giảng đường – Hàng phượng ấy dường như ẩn khuất Cả dãy bàng cũng mất con đâu Ve than khắc khoải thương sầu Thầy ơi bạn hỡi về đâu cả rồi – Buồn lặng lẽ giữa nơi trống trải Hoang lạnh hồn phủ mãi bóng đêm Mái trường tuy vẫn còn tên Nhưng nay biến đổi mất nền tảng xưa.