Truyện Cổ Tích Ngàn Sao Full / Top 15 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 6/2023 # Top View | Kovit.edu.vn

Cổ Tích Ngàn Sao Tập 3 + Tập 4 Vietsub A Tale Of A Thousand Stars Thái Lan 2022

Thái Lan A Tale Of A Thousand Stars 2020

Cổ Tích Nghìn Sao – Thái Lan A Tale Of A Thousand Stars 2020 Vietsub thuyết minh

Giới thiệu phim tình cảm Thái Lan: “Cổ Tích Nghìn Sao” – A Tale Of A Thousand Stars Tập 2 phụ đề sắp chiếu tập 3 + 4 fullhd bản chuẩn được dự kiến sẽ phát sóng vào ngày 29/1/2020 trên kênh GMM và cập nhật phim nhanh tại chúng tôi vào lúc 20h mời quý vị cùng đoán xem.

nội dung co tich ngan sao tập 3 + 4 vietsub có sự tham gia của các diễn viên như : Earth Pirapat, Mix Sahaphap, White Nawat…. kể về một giáo viên tình nguyện chết trong một tai nạn thương tâm, trong đó trái tim cô được ghép vào Tian. Thông qua một loạt các mục nhật ký Tian tìm hiểu về cuộc sống của cô; bí mật và lợi ích của cô ấy. Trong đó có lời hứa của cô với sĩ quan quân đội Phupha, về việc đếm một ngàn sao với anh ta.

xem phim Cổ Tích Nghìn Sao viesub, phim Thái Lan A Tale Of A Thousand Stars 2020 viesub, xem Cổ Tích Nghìn Sao vietsub online tap 1, tap 2, tap 3, tap 4, phim Thái Lan A Tale Of A Thousand Stars 2020 ep 5, ep 6, ep 7, ep 8, ep 9, ep 10, xem Cổ Tích Nghìn Sao tập 11, tập 12, tập 13, tập 14, tập 15, phim Cổ Tích Nghìn Sao tap 16, tap 17, tap 18, tap 19, tap 20, xem phim Cổ Tích Nghìn Sao tập 21, 23, 24, 25, 26, 27, 28, 29, 30, 31, 32, 33, 34, 35, 36, 37, 38, 39, 40, 41, 42, 43, 44, 45, 46, 47, 48, 49, 50, Cổ Tích Nghìn Sao tap cuoi, Thái Lan A Tale Of A Thousand Stars 2020 vietsub tron bo, Cổ Tích Nghìn Sao banhtv, Cổ Tích Nghìn Sao phim14, Cổ Tích Nghìn Sao phimbathu, Cổ Tích Nghìn Sao youtube, Cổ Tích Nghìn Sao phimmoi, Cổ Tích Nghìn Sao bilutv, hdonline, phim3s, vungtv, khoaitv, dongphim, vtv16, vuviphim, vietsubtv Cổ Tích Nghìn Sao full, Thái Lan A Tale Of A Thousand Stars 2020 online, Cổ Tích Nghìn Sao Thuyết Minh, Cổ Tích Nghìn Sao Vietsub, Cổ Tích Nghìn Sao Lồng Tiếng

Truyện Cổ Tích Việt Nam Tấm Cám Bản Full Mang Ý Nghĩa Nhân Văn

Ngày xửa ngày xưa, có hai chị em cùng cha khác mẹ, chị tên là Tấm, em tên là Cám. Mẹ Tấm mất sớm, sau đó mấy năm cha Tấm cũng qua đời, Tấm ở với dì ghẻ là mẹ Cám. Bà mẹ kế này rất cay nghiệt, bắt Tấm phải làm hết mọi việc nặng nhọc từ việc nhà đến việc chăn trâu cắt cỏ. Trong khi đó Cám được nuông chiều không phải làm gì cả.

Một hôm bà ta cho hai chị em mỗi người một cái giỏ bảo ra đồng xúc tép, còn hứa “Hễ đứa nào bắt được đầy giỏ thì thưởng cho một cái yếm đỏ”. Ra đồng, Tấm chăm chỉ bắt được đầy giỏ, còn Cám thì mải chơi nên chẳng bắt được gì.

Thấy Tấm bắt được một giỏ đầy, Cám bảo chị :

– Chị Tấm ơi, chị Tấm! Đầu chị lấm, chị hụp cho sâu, kẻo về mẹ mắng.

Tin là thật, Tấm bèn xuống ao lội ra chỗ sâu tắm rửa. Cám thừa dịp trút hết tép của Tấm vào giỏ của mình rồi ba chân bốn cẳng về trước. Lúc Tấm bước lên chỉ còn giỏ không, bèn ngồi xuống bưng mặt khóc hu hu. Nghe tiếng khóc của Tấm, Bụt liền hiện lên hỏi :

Tấm kể lể sự tình cho Bụt nghe, Bụt bảo:

– Thôi con hãy nín đi ! Con thử nhìn vào giỏ xem còn có gì nữa không?

Tấm nhìn vào giỏ rồi nói : – Chỉ còn một con cá bống.

– Con đem con cá bống ấy về thả xuống giếng mà nuôi. Mỗi bữa, đáng ăn ba bát thì con ăn hai còn một đem thả xuống cho bống. Mỗi lần cho ăn con nhớ gọi như thế này:

Bống bống bang bang

Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta

Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người.

Không gọi đúng như thế thì nó không lên, con nhớ lấy !

Nói xong Bụt biến mất. Tấm theo lời Bụt thả bống xuống giếng. Rồi từ hôm ấy trở đi, cứ mỗi bữa ăn, Tấm đều để dành cơm, giấu đưa ra cho bống. Mỗi lần nghe Tấm gọi, bống lại ngoi lên mặt nước đớp những hạt cơm của Tấm ném xuống. Người và cá ngày một quen nhau, và bống ngày càng lớn lên trông thấy.

Thấy Tấm sau mỗi bữa ăn thường mang cơm ra giếng, mụ dì ghẻ sinh nghi, bèn bảo Cám đi rình. Cám nấp ở bụi cây bên bờ giếng nghe Tấm gọi bống, bèn nhẩm lấy cho thuộc rồi về kể lại cho mẹ nghe. Tối hôm ấy mụ dì ghẻ lấy giọng ngọt ngào bảo với Tấm:

– Con ơi con! Làng đã bắt đầu cấm đồng rồi đấy. Mai con đi chăn trâu, phải chăn đồng xa, chớ chăn đồng nhà, làng bắt mất trâu.

Tấm vâng lời, sáng hôm sau đưa trâu đi ăn thật xa. Ở nhà, mẹ con Cám mang bát cơm ra giếng cũng gọi bống lên ăn y như Tấm gọi. Nghe lời gọi, bống ngoi lên mặt nước. Mẹ Cám đã chực sẵn, bắt lấy bống đem về nhà làm thịt.

Đến chiều Tấm dắt trâu về, sau khi ăn xong Tấm lại mang bát cơm để dành ra giếng, Tấm gọi nhưng chả thấy bống ngoi lên như mọi khi. Tấm gọi mãi, gọi mãi, cuối cùng chỉ thấy cục máu nổi lên mặt nước. Biết là có sự chẳng lành cho bống, Tấm òa lên khóc. Bụt lại hiện lên hỏi:

– Con làm sao lại khóc ?

Tấm kể sự tình cho Bụt nghe, Bụt bảo:

– Con bống của con, người ta đã ăn thịt mất rồi. Thôi con hãy nín đi ! Rồi về nhặt xương nó, kiếm bốn cái lọ bỏ vào, đem chôn xuống dưới bốn chân giường con nằm.

Tấm trở về theo lời Bụt đi tìm xương bống, nhưng tìm mãi các xó vườn góc sân mà không thấy đâu cả. Một con gà thấy thế, bảo Tấm :

– Cục ta cục tác ! Cho ta nắm thóc, ta bưới xương cho !

Tấm bốc nắm thóc ném cho gà. Gà chạy vào bếp bới một lúc thì thấy xương ngay. Tấm bèn nhặt lấy bỏ vào lọ và đem chôn dưới chân giường như lời bụt dặn.

Ít lâu sau nhà vua mở hội trong mấy đêm ngày. Già trẻ gái trai các làng đều nô nức đi xem, trên các nẻo đường, quần áo mớ ba mớ bẩy dập dìu tuôn về kinh như nước chảy. Hai mẹ con Cám cũng sắm sửa quần áo đẹp để đi trẩy hội. Thấy Tấm cũng muốn đi, mụ dì ghẻ nguýt dài, sau đó mụ lấy một đấu gạo trộn lẫn với một đấu thóc, bảo Tấm:

– Khi nào nhặt riêng gạo và thóc ra hai đấu thì mới được đi xem hội.

Nói đoạn, hai mẹ con quần áo xúng xính lên đường. Tấm tủi thân òa lên khóc. Bụt lại hiện lên hỏi:

– Làm sao con khóc?

Tấm chỉ vào cái thúng, thưa:

– Dì con bắt phải nhặt thóc ra thóc, gạo ra gạo, rồi mới được đi xem hội, lúc nhặt xong thì hội đã tan rồi còn gì mà xem.

Bụt bảo: – Con đừng khóc nữa. Con mang cái thúng đặt ra giữa sân, để ta sai chim sẻ xuống nhặt giúp.

– Nhưng ngộ nhỡ chim sẻ ăn mất thì khi về con vẫn cứ bị đòn.

– Con cứ bảo chúng nó thế này: Rặt rặt (con chim sẻ) xuống nhặt cho tao

Ăn mất hạt nào thì tao đánh chết

Thì chúng nó sẽ không ăn của con đâu.

Bụt vừa dứt lời, ở trên không có một đàn chim sẻ đáp xuống sân nhặt thóc ra một đằng, gạo ra một nẻo. Chúng nó lăng xăng ríu rít chỉ trong một lát đã làm xong, không suy suyển một hạt. Nhưng khi chim sẻ bay đi rồi, Tấm lại nức nở khóc. Bụt lại bảo:

– Con làm sao lại khóc?

– Con rách rưới quá, người ta không cho con vào xem hội.

– Con hãy đào những cái lọ xương bống đã chôn ngày trước lên thì sẽ có đủ thứ cho con trẩy hội.

Tấm vâng lời, đi đào các lọ lên. Đào lọ thứ nhất lấy ra được một cái áo mớ ba, một cái áo xống lụa, một cái yếm lụa điều và một cái khăn nhiễu. Đào lọ thứ hai lấy ra được một đôi hài thêu. Đào lọ thứ ba thì thấy một con ngựa bé tí, nhưng vừa đặt con ngựa xuông đất bỗng chốc nó đã hí vang lên và biến thành ngựa thật. Đào đến lọ cuối cùng thì lấy ra được một bộ yên cương xinh xắn.

Tấm mừng quá vội tắm rửa rồi thắng bộ vào, đoạn cưỡi lên ngựa mà đi. Ngựa phóng một chốc đã đến kinh đô. Nhưng khi phóng qua một cây cầu đá, Tấm đánh rơi một chiếc hài xuống nước, không cách nào mò lên được.

Khi đoàn xa giá chở vua đi qua cầu, con voi ngự bỗng nhiên cắm ngà xuống đất kêu rống lên, không chịu đi. Vua sai quân lính xuống nước thử tìm xem, họ mò được một chiếc hài thêu rất tinh xảo và xinh đẹp. Vua ngắm nghía chiếc hài hồi lâu rồi hạ lệnh cho rao mời tất cả đám đàn bà con gái xem hội ướm thử, hễ ai đi vừa chiếc giầy thì vua sẽ lấy làm vợ.

Đám hội lại càng náo nhiệt vì các bà, các cô chen nhau đến chỗ thử giầy. Cô nào cô ấy lần lượt kéo vào ngôi lầu giữa bãi cỏ rộng để ướm một tí cầu may. Nhưng chẳng có một chân nào đi vừa cả. Mẹ con Cám cũng trong số đó. Khi Cám và dì ghẻ bước ra khỏi lầu thì gặp Tấm, Cám mách mẹ:

– Mẹ ơi, ai như chị Tấm cũng đi thử hài đấy!

Mụ dì ghẻ bĩu môi:

– Chuông khánh còn chẳng ăn ai, nữa là mảnh chĩnh vứt ngoài bờ tre!

Nhưng khi Tấm đặt chân vào hài thì vừa như in. Nàng mở khăn lấy luôn chiếc thứ hai đi vào. Hai chiếc hài giống nhau như đúc. Bọn lính hầu hò reo vui mừng. Lập tức vua sai đoàn tỳ nữ rước nàng vào cung. Tấm bước lên kiệu trước con mắt ngạc nhiên và hằn học của mẹ con Cám.

Tuy sống sung sướng trong hoàng cung. Tấm vẫn không quên ngày giỗ cha. Nàng xin phép vua trở về nhà để soạn cỗ cúng giúp dì. Mẹ con Cám thấy Tấm sung sướng thì ghen ghét để bụng. Nay thấy Tấm về, lòng ghen ghét lại bùng bốc lên. Nghĩ ra được một mưu, mụ dì ghẻ bảo Tấm:

– Trước đây con quen trèo cau, con hãy trèo lên xé lấy một buồng cau để cúng bố.

Tấm vâng lời trèo lên cây cau, lúc lên đến sát buồng thì ở dưới này mụ dì ghẻ cầm dao đẵn gốc. Thấy cây rung chuyển, Tấm hỏi :

– Dì làm gì dưới gốc thế ?

– Gốc cau lắm kiến, dì đuổi kiến cho nó khỏi lên đốt con.

Nhưng Tấm chưa kịp xé cau thì cây cau đã đổ. Tấm ngã lộn cổ xuống ao chết. Mụ dì ghẻ vội vàng lột áo quần của Tấm cho con mình mặc vào cung nói dối với vua rằng Tấm không may bị rơi xuống ao chết đuối, nay đưa em vào để thế chị. Vua nghe nói trong bụng không vui, nhưng không biết phải làm thế nào cả.

Lại nói chuyện Tấm chết hóa thành chim Vàng anh, chim bay một mạch về kinh đến vườn ngự. Thấy Cám đang giặt áo cho vua ở giếng, Vàng anh dừng lại trên cành cây, bảo nó:

– Phơi áo chồng tao, phơi lao phơi sào, chớ phơi bờ rào, rách áo chồng tao.

Rồi chim Vàng anh bay thẳng vào cung rồi đậu ở cửa sổ, hót lên rất vui tai. Vua đi đâu, chim bay đến đó. Vua đang nhớ Tấm không nguôi, thấy chim quyến luyến theo mình, vua bảo:

– Vàng ảnh vàng anh, có phải vợ anh, chui vào tay áo.

Chim vàng anh bay lại đậu vào tay vua rồi rúc vào tay áo. Vua yêu quý vàng anh quên cả ăn ngủ. Vua sai làm một cái lồng bằng vàng cho chim ở. Từ đó, ngày đêm vua chỉ mải mê với chim, không tưởng đến Cám.

Cám vội về mách mẹ. Mẹ nó bảo cứ bắt chim làm thịt ăn rồi kiếm điều nói dối vua. Trở lại cung vua, nhân lúc vua đi vắng, Cám bắt chim làm thịt nấu ăn rồi vứt lông chim ở ngoài vườn.

Lông chim vàng anh chôn ở vườn hoá ra hai cây xoan đào. Khi vua đi chơi vườn ngự, cành lá của chúng sà xuống che kín thành bóng, như hai cái lọng. Vua thấy cây đẹp rợp bóng, sai lính hầu mắc vọng vào hai cây rồi nằm chơi hóng mát. Khi vua đi khỏi thì cành cây lại vươn thẳng trở lại. Từ đó, không ngày nào Vua không ra nằm hóng mát ở hai cây xoan đào.

Cám biết chuyện ấy lại về nhà mách mẹ. Mẹ nó bảo, cứ sai thợ chặt cây làm khung cửi rồi kiếm điều nói dối vua. Về đến cung, nhân một hôm gió bão, Cám sai thợ chặt cây xoan đào lấy gỗ đóng khung cửi. Thấy cây bị chặt, vua hỏi thì Cám đáp:

– Cây bị đổ vì bão, thiếp sai thợ chặt làm khung cửi để dệt áo cho bệ hạ.

Nhưng khi khung cửi đóng xong. Cám ngồi vào dệt lúc nào cũng nghe thấy tiếng khung cửi rủa mình :

Cót ca cót két

Lấy tranh chồng chị.

Chị khoét mắt ra

Thấy vậy Cám sợ hãi, vội về nhà mách mẹ. Mẹ nó bảo đốt quách khung cửi, rồi đem tro đi đổ cho rõ xa để được yên tâm. Về đến cung, Cám làm như lời mẹ nói. Nó đem tro đã đốt đi đổ ở lề đường cách xa hoàng cung.

Đống tro bên đường lại mọc lên một cây thị cao lớn, cành lá xum xuê. Đến mùa có quả, cây thị chỉ đậu được có một quả, nhưng mùi thơm ngát tỏa ra khắp nơi. Một bà lão hàng nước gần đó có một hôm đi qua dưới gốc, ngửi thấy mùi thơm, ngẩng đầu nhìn lên thấy quả thị trên cành cao, bèn giơ bị ra nói lẩm bẩm:

– Thị ơi thị à, rụng vào bị bà, bà để bà ngửi chứ bà không ăn.

Bà lão nói vừa dứt lời, thì quả thị rụng ngay xuống đúng vào bị. Bà lão nâng niu đem về nhà cất trong buồng, thỉng thoảng lại vào ngắm nghía và ngửi mùi thơm.

Ngày nào bà lão cũng đi chợ vắng. Từ trong quả thị chui ra một cô gái thân hình bé nhỏ như ngón tay, nhưng chỉ trong chớp mắt đã biến thành Tấm. Tấm vừa bước ra đã cầm lấy chổi quét dọn nhà cửa sạch sẽ, rồi đi vo gạo thổi cơm, hái rau ở vườn nấu canh giúp bà hàng nước. Đoạn Tấm lại thu hình bé nhỏ như cũ rồi chui vào quả thị. Lần nào đi chợ về, bà lão cũng thấy nhà cửa ngăn nắp, cơm ngon, canh ngọt sẵn sàng, thì lấy làm lạ.

Một hôm bà hàng nước giả vờ đi chợ, đến nửa đường lại lén trở về, rình ở bụi cây sau nhà. Trong khi đó, Tấm từ quả thị chui ra rồi cũng làm việc như mọi lần. Bà lão rón rén lại nhìn vào khe cửa. Khi thấy cô gái xinh đẹp thì bà mừng quá, bất thình lình xô cửa vào ôm choàng lấy Tấm, đoạn xé vụn vỏ thị.

Từ đó Tấm ở với bà hàng nước, hai người thương nhau như hai mẹ con. Hàng ngày Tấm giúp bà lão các việc thổi cơm, nấu nước, gói bánh, têm trầu để cho bà bán hàng.

Một hôm vua đi chơi ra khỏi hoàng cung, Thấy có quán nước bên đường sạch sẽ, bèn ghé vào. Bà lão mang trầu nước dâng lên vua. Thấy trầu têm cánh phượng, vua sực nhớ tới trầu vợ mình têm ngày trước cũng y như vậy, liền hỏi :

– Trầu này ai têm?

– Trầu này con gái lão têm – bà lão đáp.

– Con gái của bà đâu, gọi ra đây cho ta xem mặt.

Bà lão gọi Tấm ra. Tấm vừa xuất hiện, vua nhận ra ngay vợ mình ngày trước, có phần trẻ đẹp hơn xưa. Vua mừng quá, bảo bà lão hàng nước kể lại sự tình, rồi truyền cho quân hầu đưa kiệu rước Tấm về cung.

Cám Thấy Tấm trở về và được vua yêu thương như xưa, thì không khỏi ghen tỵ. Một hôm, Cám hỏi chị :

– Chị Tấm ơi, chị Tấm! Chị làm thế nào mà đẹp thế ?

Tấm không đáp, chỉ hỏi lại:

– Có muốn đẹp không để chị giúp !

Cám bằng lòng ngay. Tấm sai quân hầu đào một cái hố sâu và đun một nồi nước sôi. Tấm bảo Cám xuống hố rồi sai quân hầu dội nước sôi vào hố. Cám chết. Tấm sai đem xác làm mắm bỏ vào chĩnh gửi cho mụ dì ghẻ, nói là quà của con gái mụ gửi biếu. Mẹ Cám tưởng thật, lấy mắm ra ăn, bữa nào cũng nức nở khen ngon. Một con quạ ở đâu bay đến đậu trên nóc nhà kêu rằng:

– Ngon ngỏn ngòn ngon ! Mẹ ăn thịt con, có còn xin miếng.

Mẹ Cám giận lắm, chửi mắng ầm ĩ rồi vác sào đuổi quạ. Nhưng đến ngày ăn gần hết, dòm vào chĩnh, mụ thấy đầu lâu của con thì kinh hoàng lăn đùng ra chết.

Vì Sao Trẻ Em Thích Truyện Cổ Tích Hơn Là Đọc Kiến Thức Thường Thức?

Trẻ em có rất nhiều thứ để học. Người ta cho rằng thời thơ ấu được dùng để đem lại cho trẻ sự bảo vệ trẻ cần để có thể tập trung học cách giao tiếp, cách thế giới vận hành xung quanh chúng, những giá trị mà nền văn hóa của chúng coi trọng, vân vân. Với lượng thông tin khổng lồ mà trẻ cần tiếp thu, có vẻ như chúng khá thận trọng khi sử dụng khoảng thời gian được bao bọc này càng nhiều càng tốt để dấn thân vào việc thực sự khám phá các khía cạnh và vấn đề trong thế giới thực.

Tuy nhiên bất cứ ai dành thời gian ở bên trẻ con đều biết rằng chúng không phải là những học sinh nghiêm chỉnh, tập trung cao độ. Thay vào đó, trẻ con dành phần lớn thời gian để hát, chạy long nhong và đảo lộn mọi thứ – nói cách khác là vui chơi.

Chúng không chỉ rất vui vẻ vì ngộ ra trên thực tế mọi chuyện sẽ như thế nào thông qua quá trình chơi và khám phá, mà chúng (giống như nhiều người lớn) cũng thường bị thu hút mạnh mẽ bởi các trò chơi và câu chuyện hư cấu. Chúng giả vờ như mình có phép thuật, sức mạnh siêu nhiên và tưởng tượng mình tương tác với những sinh vật không tưởng như nhân ngư hay rồng.

Trong một thời gian dài, cả phụ huynh và các nhà nghiên cứu đều nghĩ rằng điểm cộng lớn nhất của những tưởng tượng kì thú này là không gây hại cho trẻ – có lẽ có lúc cũng cần đổ một ít mồ hôi, nhưng cũng không có lợi ích thực tế nào. Điểm trừ lớn nhất là một số người phản bác lại rằng những trò chơi như thế gây xao nhãng nghiêm trọng khiến trẻ không tập trung vào nhiệm vụ quan trọng là tìm hiểu về thế giới thật hoặc thể hiện sự mơ hồ nguy hiểm về ranh giới thế giới thực và thế giới ảo.

Nhưng nghiên cứu mới về khoa học phát triển không chỉ cho thấy trẻ em có khả năng phân biệt rõ ràng thực tế và hư cấu, mà lòng hiếu kì về những kịch bản kì ảo có thể rất có ích cho quá trình học của chúng.

Tôi đã biết đến khía cạnh này khi thử nghiệm những cách dạy từ mới cho trẻ mẫu giáo, với hi vọng giảm được những hạn chế ngôn ngữ giữa những trẻ xuất thân từ những gia đình có điều kiện kinh tế xã hội cao và thấp.

Lúc bắt đầu nghiên cứu, trẻ biết ít từ ngữ xuất hiện trong sách truyện kỳ ảo, có lẽ vì những từ này khó hơn. Nhưng chúng tôi phát hiện ra kiến thức từ vựng của các trẻ bị ảnh hưởng bởi quá trình can thiệp. Sau bài kiểm tra, nhóm đọc truyện kỳ ảo biết số lượng từ vựng tương đương với nhóm đọc những câu chuyện từ thực tế.

Thế có nghĩa là, trẻ học được nhiều kiến thức từ những câu chuyện kì ảo hơn là những câu chuyện thực tế.

Nhưng nghiên cứu của chúng tôi lại hoàn toàn trái ngược:

Những cuốn sách kì ảo, ít gần gũi với thực tế hơn lại giúp trẻ học được nhiều hơn.

Trong một công trình gần đây, phòng thí nghiệm của chúng tôi đã khẳng định y như thế. Một nghiên cứu đang tiến hành phát hiện ra trẻ em học những điều mới về động vật trong sách kì ảo tốt hơn trong sách thực tế.

Những nhà nghiên cứu khác sử dụng rất nhiều phương pháp và công cụ đo lường cũng cho thấy rằng sự hiện diện của những biến cố có vẻ hư cấu tốt cho quá trình học tập của trẻ.

Ví dụ, trẻ sơ sinh dễ tiếp nhận thông tin mới khi chúng ngạc nhiên, vì nó mâu thuẫn với nhận định của chúng về thế giới hiện thực.

Chuyện gì sẽ diễn ra?

Có thể trẻ em sẽ chủ động và chú ý hơn khi chúng nhìn những sự vật thách thức những hiểu biết của chúng trong thực tế.

Sau tất cả, những biến cố trong chuyện kì ảo không phải những thứ trẻ em có thể nhìn thấy mỗi ngày. Vì thế chúng tập trung vào đó nhiều hơn, dẫn đến chúng học được nhiều hơn.

Một khả năng khác thuyết phục hơn là có thứ gì đó trong bối cảnh kì ảo đặc biệt có ích cho sự học. Theo cách nhìn nhận này, các tiểu thuyết kì ảo có thể làm gì đó chứ không chỉ đơn thuần thu hút sự chú ý của trẻ tốt hơn tiểu thuyết hiện thực.

Thay vào đó, đắm chìm trong một kịch bản mà các em cần phải nghĩ đến những sự kiện không có thật sẽ giúp trẻ em suy tưởng sâu hơn, vì trẻ không thể coi những kịch bản như thế tương tự như những nội dung trong cuộc sống thực. Chúng phải cân nhắc mọi sự kiện với con mắt trần, đặt câu hỏi cho dù câu hỏi đó phù hợp với thế giới trong truyện hay không và có phù hợp với các qui luật thực tế không.

Nhu cầu cố hữu muốn đánh giá một câu chuyện có thể khiến việc đọc truyện kì ảo đặc biệt có ích cho việc học.

Những công trình nghiên cứu của tương lai sẽ đào sâu những khả năng này, nhưng hiện tại, quan trọng là ta phải biết rằng những phát hiện này có thể có ý nghĩa sâu sắc đối với nền giáo dục.

Thậm chí khi chỉ có một điều duy nhất đúng là trẻ em học tốt hơn trong những hoàn cảnh kì thú vì nó giúp các em tập trung tốt hơn thì chúng ta cũng có thể tận dụng sự thật này để tạo ra những dụng cụ hỗ trợ học tập tốt hơn cho toàn bộ trẻ em trên thế giới.

Trạm Đọc Theo Aeon

Truyện Cười Vova Toàn Tập Trọn Bộ Full

Ðề: Truyện cười Vova toán tập trọn bộ

26. Cô giáo hỏi Vova: – Tại sao hôm qua em không đi học? Vova giải thích: – Hôm qua mẹ em giặt mất cái quần sịp của em, mà em thì chỉ có mỗi một cái đó. Cô giáo: – Được rồi. Ngày hôm sau cũng không thấy Vova đến trường. Cô giáo hỏi: – Mẹ em lại giặt mất quần sịp của em à? Vova: – Thưa cô không phải, việc gì phải giặt nó hàng ngày. Trên đường em tới trường, đi ngang qua nhà cô ……. và em thấy quần … của cô treo trên ban công, thế là em nghĩ: tới trường làm gì khi mà cô không có ở đó

27. Vova phải trông em cho bố mẹ đi xuống phố mua sắm, cậu đành phải cho em theo đi câu cá. Tối hôm đó, cậu dằn dỗi với mẹ: – Từ nay con không cho em đi câu nữa đâu. Chỉ mất công, chả được con cá nào! – Ồ! Nó quấy khóc làm cá sợ phải không? Lần sau em sẽ quen, thôi không khóc nữa. – Không phải thế! Em đã ăn hết mồi câu của con

28. Cô giáo nói với học sinh: – Các em, hôm nay chúng ta học chữ cái “C”. Vova giơ thẳng tay : – Thưa cô em ạ! Cô giáo: – Vova ngồi im đấy! Em còn chưa mời phụ huynh tới gặp tôi vì buổi học hôm trước với chữ cái “B”.

29. Vova đi chơi với Natasa. Vova chọn 1 cái ghế đá ngồi xuống, cơ mà khổ đây là lần đầu tiên nên Vova lúng túng lắm không biết nói gì cả. Nghĩ mãi Vova đanh liều nói 1 câu : – Natasa, ấy đang nghĩ gì thế? – Tớ nghĩ giống ấy !!!!! Natasa trả lời bẽn lẽn. Bỗng Vova cười ha hả: – Khiếp sao ấy bậy thế!!!!!!!

30. – Khi Vôva học lớp 3 của một trường tiểu học, trong giờ Văn, Vôva đưa cho cô bạn bên cạnh mẩu giấy nhỏ, trong đó viết nguệch ngoạc: “Sau giờ học, chúng ta sẽ ra công viên và ngồi trên ghế đá chơi”.

Cô bạn đọc lướt qua, hiểu ý, nhìn cậu bé bằng con mắt khinh mạn và bĩu môi. Một lát sau, cô đẩy sang cậu một mẩu giấy nhỏ với dòng chữ: “Nếu chỉ có vậy thì mày xuống lớp 1 mà học …

31. – Trong một cuộc thi “Chúng ta biết gì về phụ nữ” do tạp chí “phụ nữ” tổ chức. Người đoạt giải nhất: Vova 10 tuổi. Bức thư gửi ban tổ chức từ 1 thành viên: “Tôi biết đàn bà từ năm 12 tuổi, năm nay tôi đã 68 tuổi, vậy mà ban tổ chức lại cho rằng 1 đứa trẻ ranh lại biết về phụ nữ hơn tôi!”

Thư trả lời của ban tổ chức: “Trong câu hỏi đầu tiên của chúng tôi “Ở đâu phụ nữ lông xoăn nhất (thì lông với tóc tíêng Nga chung 1 từ), Vova trả lời đúng “ở trung tâm châu Phi”…, còn ông trả lời ra sao? Lại còn vẽ minh hoạ nữa.

Câu hỏi thứ hai của chúng tôi “Cơ quan chính của phụ nữ tên gọi là gì?”. Vova trả lời đúng “Hội phụ nữ thế giới”, còn ông trả lơi như thế nào? lai còn minh hoạ nữa. Câu hỏi thứ ba của cúng tôi “người phụ nữ khắc khoải chờ đợi cái gì hàng tháng?”, Vova trả lời chính xác đó là “Tạp chí Phụ Nữ”. Còn ông, ông trả lời ra sao? Đáng mừng là ông không có minh họa….

32. Một hôm cả lớp đi cắm trại, đến tối, khi cả lớp đã ngủ, cô hướng dẫn thấy Vô va mãi cứ trằn trọc, bèn hỏi: – Vô va, sao em không ngủ? – Thưa cô, vì ở nhà em hay sờ rốn mẹ mới ngủ được ạ. Vô va trả lời. Cô sau 1” suy nghĩ thấy thương Vo va quá bèn bảo: – Thôi được, cho phép em sờ rốn cô đấy. Đang đêm, cô thấy nhột quá, bèn bảo: – Vova, đấy không phải là rốn đâu. – Dạ thưa cô, đấy cũng không phải là tay đâu ạ

33. Trong giờ học, cô giáo: – Các em chú ý, hãy nhìn cô và nói xem các em thích cái gì trên người cô và cô sẽ nói cho biết lớn lên các em làm gì! Cô bé Masha: – thưa cô, em thích mái tóc của cô – Ôi Masha yêu quí, lớn lên em sẽ trở thành một thợ làm đầu nổi tiếng. Cậu bé Pêchia: – Thưa cô, đôi mắt của cô rất đẹp! – Cám ơn Pêchia, lớn lên em sẽ trở thành bác sỹ nhãn khoa giỏi. Thế còn Vôva, em nói gì đi chứ, đừng có xịu mặt như vậy. Vôva: – Thưa cô, em biết nói gì bây giờ? Bố mẹ em chắc sẽ buồn lắm khi biết em chỉ làm một công nhân vắt sữa bò ở nông trang thôi… hix… hix

37. Vova bắt đầu đi học lớp một. Trong buổi học đầu tiên, Vova đã nói với cô giáo: – Thưa cô, em quá thông minh so với lớp một! Cô hãy cho em lên thẳng lớp ba! Cô giáo dẫn Vova lên gặp thầy hiệu trưởng, kể đầu đuôi câu chuyện. Thầy hiệu trưởng: – Được rồi, chúng ta cùng kiểm tra trình độ của Vova. Vova, 3 nhân 3 bằng mấy? Vova: – 9! – Đúng rồi! Thế 6×6? – 36! – Chính xác! Tôi nghĩ rằng – hiệu trưởng quay sang cô giáo – chúng ta chuyển Vova lên lớp 3! Cô giáo: – Để tôi hỏi thêm Vova về tính logic! Vova, cái gì ở con bò cái có 4 cái, còn ở cô có 2 cái? Vova thoáng nghĩ và trả lời: -Chân! -Có việc gì mà khi làm con chó đứng bằng 3 chân còn người thì đứng bằng 2 chân? -Bắt tay! -Hmm, Thế cái gì có trong quần của em, còn cô không có? Hiệu trưởng tròn mắt, thậm chí chưa kịp mở miệng thì Vova đã nói: – Cái túi! Cô giáo: -Đúng rồi, Vova ……. lên thẳng lớp 3! Hiệu trưởng: – Tôi nghĩ rằng có thể chuyển Vova lên thẳng lớp 5, bởi vì 3 câu hỏi cuối cùng, đến tôi thậm chí còn nhầm

38. Vôva đi vào lớp và ngắm nhìn tượng thần Vệ nữ. Hôm sau cô giáo hỏi cả lớp. – Các em thích những bộ phận nào trên bức tượng kia? – Cô ấy có cánh tay đẹp. – Cô ấy có đôi chân dài – Cô ấy có khuôn mặt khả ái – Cô ấy có bộ ngực đẹp Vasia, em thích cái gì? – Em thích cặp mông của cô ấy ạ. – Biến ngay khỏi lớp học và không có bố mẹ đến đây thì đừng có quay trở lại lớp. Vasia đi ra khỏi lớp. Theo sau là Vôva. – Vôva, em đi đâu? – Đằng nào mà cô chả đuổi em. Trên tượng kia chỉ còn mỗi 1 bộ phận là chưa ai nói.

39. Một hôm, vô va đi học về mặt vẫn buồn thiu. Bố hỏi: – Vô va sao con lại buồn thế Vô va: con bị 0 môn sinh vật – Sao lại bị 0 – cô giáo bảo con tìm 2 ví dụ về động vật có vu’ biết bay. – ví dụ 1: con dơi – giỏi lắm – ví dụ 2: cô tiếp viên hàng không!!!

40. Ở sân bay, Vôva đang hớn hở khi vừa đón mẹ vừa đi vắng một tuần trở về. – Mẹ biết không? Hôm qua khi con đang chơi trong tủ quần áo ở phòng ngủ của bố mẹ, con thấy bố đi vào phòng cùng với cô hàng xóm. Họ cởi quần áo, leo lên giường, bố trèo lên người cô ta…

Người mẹ vội vàng giơ tay lên ngăn Vôva lại và nói: – Không cần kể thêm từ nào nữa. Hãy chờ đến khi bố về nhà và mẹ muốn con kể chính xác những gì con vừa nói với mẹ.

Ông bố về nhà, bà vợ liền tuyên bố sẽ bỏ ông ta. – Nhưng tại sao? – ông chồng ngạc nhiên hỏi.

– Kể đi Vova. Hãy cho bố biết những gì con đã nói với mẹ.

-Được rồi! – Vôva nói. – Hôm qua khi con đang chơi trong tủ quần áo ở phòng ngủ của bố mẹ, con thấy bố đi vào phòng cùng với cô hàng xóm. Họ cởi quần áo, leo lên giường, bố trèo lên người cô ta… và họ làm giống hệt như những gì mẹ làm với chú lái xe, khi bố đi vắng hè vừa rồi.

41. Vôva lên lớp 6 bị bắt buộc phải học tiếng Anh.. .nhưng rất tiếc Vôva lại bị thiểu năng về môn English này…

Một hôm Cô giáo bắt Vôva phải làm bài tập về nhà, Vôva phải chia các ngôi (I, He, She, You…) .. điều này thật quá khó đối với Vôva, cậu ta đành phải nhờ đến bố.

Bố của Vôva cầm bài tập của Vôva, và sau một cú bạt tai vào thằng con ngu dốt ông giải thích:

– I là tao, tao là bo’ mày, You là mày , mày là con tao, She là cô ấy, cô ấy là chị mày , chị mày là con tao, He là anh ấy, Anh ấy là anh của mày và là con tao…

– Vâng con hiểu rồi….

Ừh thế chứ mày có vẻ thông minh đấy.

Hôm sau Vôva đến lớp và xung phong lên bảng và bắt đầu trả bài cho Cô giáo… sau 1 cú bạt tai như trời giáng vào mặt cô giáo, Vôva bắt đầu đọc…

– I là tao, tao là bo’ mày…

42. Vôva học lớp 1 hỏi bố thế nào là nhà nước, thế nào là tư bản, thế nào là bóc lột… Ông bố thấy khó giải thích được cho con hiểu mới lấy ví dụ:

– Con hãy nhìn vào gia đình mình đây là sẽ hiểu ngay này. Bố kiếm tiền và mang tiền về nhà, vậy bố sẽ giống như là nhà tư bản. Mẹ con là người quản lý số tiền này nên mẹ sẽ giống như chính quyền. Bố mẹ chăm lo cho con, luôn mong cho con hạnh phúc và yên ổn nên con là nhân dân. Chị giúp việc nhà ta là giai cấp lao động, còn cậu em còn quấn tã của con sẽ là tương lai của chúng ta. Con đã hiểu chưa?

Vôva hãy còn băn khoăn lắm nhưng hỏi nhiều quá cũng không tiện, vả lại cũng đến giờ đi ngủ rồi. Giữa đêm, Vôva tỉnh dậy vì cậu em nhỏ đã ị ra tã lót và đang kêu gào ầm ĩ. Chú chạy sang phòng ngủ của bố mẹ, thò đầu vào nhưng thấy mẹ đang ngủ rất say. Cậu bèn đi tiếp đến phòng của chị giúp việc thì nhìn thấy bố đang $@#$@ với chị ta trên giường. Cậu đành đi về phòng ngủ tiếp.

Sáng hôm sau, ông bố hỏi Vôva xem cậu đã hiểu thế nào là chính trị chưa và yêu cầu cậu tự diễn giải lại.

Vôva trả lời không chút ngập ngừng:

– Vâng, bây giờ con đã hiểu. Đại khái cũng giống tối qua: Nhà tư bản đè đầu cưỡi cổ giai cấp lao động trong khi chính quyền ngủ say không biết gì. Chẳng ai đếm xỉa gì đến nhân dân còn tương lai thì ngập trong shit ạ

43. Bố của trò Vova bị cô giáo mời đến gặp… Khắp mình dán đầy bông băng, ông vừa lê bước vào đã nghe cô kể tội con mình: – Bác xem này! Em Vova vẽ con ruồi lên cái đinh trên bàn giáo viên. Tôi đập một nhát, chảy cả máu tay. – Trời ơi! Thế là còn nhẹ. Cô nhìn cái thân tôi xem, đây là hậu quả của việc nó vẽ mẹ nó trên đống thủy tinh đấy. – Úi chao

44. Natasha đi học vể hớn hở bảo mẹ, mẹ ơi, hôm nay con kiếm được 2 rúp. – Ở đâu ra thế?… – Thằng Vova đố con trèo lên cây, mỗi lần nó cho 10 kopec. – Mày bị nó lừa rồi, nó làm thế để nhìn underwear của mày đấy. – Hihi.., con biết rồi, con đâu phải đứa ngu? Cho nên hôm nay con đâu có mặc underwear!!!

45. Một phái đoàn kiểm tra đến nhà trẻ. Các nhân viên phát cho mỗi em một thanh sô cô la hình cô/cậu bé. Đến lượt Vova, nhân viên hỏi: – Thế cháu thích hình nào – Hình cậu bé ạ – Tại sao thế? – Vì hình cậu bé thì cháu được thêm một mẩu mà các hình cô bé kô có…

—————————-

Phòng giáo dục về kiểm tra đầu năm cô trò lớp một chuẩn bị thực tập môn để nghênh tiếp đoàn. Cô giáo hỏi cả lớp 2 + 2 bằng mấy. Vova giơ tay trả lời : ” hôm nay cô giáo mặc váy ngắn cũn cỡn nhìn xinh thế”. Cô giáo nghe thấy vậy vừa bực mình vừa xấu hổ nên đình chỉ học Vova. Vova hậm hực xách cặp ra khỏi chỗ. Trước khi ra khỏi cửa, Vova quay lại nói với thầy giáo ngồi cuối lớp : ” lần sau ko biết đừng có nhắc bừa, chết con nhà người ta”

——————————

Một ngày Vôva trốn học. Hôm sau đến trường, cô giáo hỏi: – Hôm qua em làm gì mà không đến trường? – Em dẫn con bò cái đến chỗ con bò đực… – Sao bố em không làm được à? – Bố thì làm được, nhưng bò đực làm tốt hơn chứ…

—————————————

Bố Vova vừa phát minh ra robot phát hiện nói dối. Ngày chế tạo thành công ông ta đem robot ra thử với Vova. Vova vừa đi học về ông ta đem robot ra hỏi. – Sao con đi học về trễ vậy? – Con qua nhà Natasha chơi! Robot phát hiện nói dối, tát cho Vova một cái bợp tai. Ông bố cười! – Đó con thấy chưa, nói dối chi cho bị oánh. Lúc bằng tuổi con bố không dám nói dối với ông nội con nửa lời!

——————————–

Các học sinh cùng cô giáo chụp ảnh kỷ niệm. Cô giáo ra sức thuyết phục các em học sinh hãy lấy vài ảnh làm kỷ niệm: – Sau này khi các em lớn lên, xem lại những tấm ảnh này và sẽ nói: ” Đây là Masha bây giờ đã thành nghệ sĩ rồi đấy. Còn đây là Pechia, bây giờ đã thành bác sĩ…” Từ cuối lớp, tiếng Vôva thốt lên, giọng buồ…n buồn: -“Còn đây là cô giáo Ivanova, cô ấy đã chết từ lâu…”

———————————-

Bố của Vova suốt ngày phàn nàn với thằng con:

– ” Trai tráng ngần này tuổi đầu rồi mà vẫn không tài nào có được con bồ, thằng này kém quá! Kém hơn tao rồi!”

Vova gân cổ :

-” Bố có giỏi thì tán thử xem, con với bố ra ngoài kia, thi xem ai tán được trước?

Bố Vova:

– “Đi thì đi, tao sợ gì! “

Hai bố con ra ngõ! Thấy 1 cô bé rất xinh đi xe đạp lướt qua, Vova tán tỉnh:

– ” Em ơi, anh yêu em, em có yêu anh không?”

Gặp đúng cô đanh đá, cô này ngoái lại :

“Yêu, yêu cái thằng cha mày ý!”

Bố Vova nhảy cẫng lên: Đấy! thấy chưa? mày thua…

————————-

Trong giờ học môn Tự nhiên – Xã hội, cô giáo hỏi cả lớp: – Các em có biết tại sao trong quân đội lại không có phụ nữ? Cả lớp im phăng phắc, chỉ có mỗi Vova giơ tay. Cô giáo chờ một lúc đành phải mời Vô va phát biểu. Vova: Thưa cô, vì khi nghe khẩu lệnh “Nằm xuống” thì phụ nữ toàn nằm ngửa ra!

————————————

Mẹ dặn Natasha: “Đi về trễ nhớ cẩn thận nghe con. Lỡ có bị chặn đường làm bậy thì con nhớ phải bình tĩnh, vui vẻ vén váy lên,……. Rồi bảo nó tụt quần nó xuống. rồi mới bỏ chạy, kiểu đó thì đố cha nó đuổi theo con cũng không kịp, nhớ chưa …. ….

———————————

– Thưa thầy, sáng hôm nay em muốn đi câu, nhưng rồi ba em không cho phép ạ!

– Thày chắc là ba em đã giải thích cho em hiểu tại sao em phải đi học, mà không phải đi câu cá chứ?

– Có ạ. Ba em nói rằng mồi ít không đủ cho hai người câu ạ!

———————————

Bài làm văn của Vova: Đề: “miêu tả hình dáng cô giáo em” : Cô giáo em hiền, nhưng hơi mập, tóc cô ngắn gọn được buông ra đằng sau, khi đi tóc cô ve vẩy ngo nghoe như cái đuôi con lợn con khi em ra cho nó ăn cám. Cô có đôi chân vòng kiềng, có lần em nghe mẹ em bảo với mẹ thằng Peta, chân như vậy sau này cô sẽ dễ đẻ…”

Một lần Vôva hỏi đứa bạn gái cùng lớp 1 -Mình tè bằng chim còn bạn tè bằng gì? Đứa bạn trả lời: -Mình tè bằng B*** Vôva lại hỏi: -không biết Cô giáo tè bằng cái gì nhỉ? Đứa bạn gái của Vôva liền chạy đi xem, lúc sau nó chạy lại và thì thầm: -Tớ thấy cô giáo tè bằng gì rồi “Cô ấy tè bằng bàn chải”

Vova đã lập gia đình. Đang ngồi xem tivi thì cô vợ sai: -Đó không phải việc của đàn ông – Vova thản nhiên -Thế hả? Vậy vào buồng cởi hết quần áo ra, tôi sẽ giao cho anh việc của đàn ông – Thôi dược rồi, tiền đâu?