Sau những vui buồn mình phải chia xa
Bạn bè ơi, biết bao giờ gặp lại?
Đường đến tôi là con đường xa ngái
Nẻo tôi về dài hơn cả một chuyến bay
Yêu thương này tôi khắc lên bàn tay
Lằn chỉ tay nát nhàu ẩn hiện
Đường “bạn hữu” ở đâu, nào ai biết!
Chùm thơ hay về tình bạn tri kỷ
Nắm tay vào vẽ một nét bình yên
Ở nơi xa, khi băng giá triền miên
Tôi gắng giữ cho trái tim ấm áp
Da dẫu xạm đi, bàn tay khô ráp
Giữ trên môi trong trẻo một nét cười
Để mai này, lỡ bạn gặp tôi
Sẽ nhận ngay ra nụ cười thơ thuở ấy
Sẽ nghe trong ta ấm nồng lửa cháy
Nhóm lên bằng năm tháng, ngọt ngào ơi!
Rượu quý chung ly bạn với tôi.
Nồng say ấm lạnh ở trong đời.
Tương phùng bằng hữu ta cùng uống.
Tái ngộ đệ huynh cạn chén bôi.
Nếu lỡ mai nấy như bèo dạt
Xin dừng mốt nọ ngỡ hoa trôi.
Kết nghĩa tình thâm chỉ một lời.
Tình bạn chân chính khác với tình yêu đôi lứa. Không có nhớ nhung, ân ái như tinh yêu mà thay vào đó là sự chân thành buồn cùng nỗi buồn, vui cùng niềm vui. Tình yêu đôi lứa tuy có đậm sâu nhưng xa cách nhạt nhòa theo thời gian. Mặt khác, thì tình bạn vẫn luôn vậy luôn chân thành dù có cách xa theo năm tháng.
Mình với cậu chỉ là bạn thôi
Không thể hơn, suốt đời chỉ vậy!
Dù vắng cậu, mình có buồn thật đấy
Nhưng buồn – đâu phải đã cô đơn!
Mình với cậu chưa có phút giận hờn
Nhớ về cậu chưa bao giờ mình… khóc
Gặp nhau ở cầu thang, chỉ cười bằng mắt
Chỉ cười hoài… vì là bạn, không hơn!
Cậu ở bên, mình luôn thấy rất vui
Nhưng không bực nếu cậu đi cùng người khác
Và hồng trắng là hoa mình yêu nhất
Cậu biết rồi… Sao lại tặng hồng nhung?
Mình với cậu chỉ là bạn thôi!
Tình bạn như phép nhiệm màu
Giúp ta xích lại gần nhau trong đời
Cùng bạn dạo cảnh rong chơi
Trên môi luôn thắm nụ cười đẹp tươi
Gặp nhau vui lắm bạn ơi
Cười đùa nắc nẻ thảnh thơi yên bình
Gạt buồn khơi lấy niềm tin
Tìm trong vạt nắng một tình bạn thân
Niềm vui nhân gấp bội lần
Khi tình bạn đẹp không phân sang hèn…
Tôi lớn lên cùng tuổi thơ của tôi
Cùng những con đường đạp xe không mỏi
Những buổi chiều “dịu dàng không chịu nổi”
Những cái tên như khắc chạm trong đầu.
Cứ ngỡ rằng mình đã lớn từ lâu
Sao càng lớn càng mơ về thơ ấu?
Lấy ngây thơ lúc trèo me, nhặt sấu.
Làm thước đo cho cả một quãng đời.
Tôi như người của năm tháng xa vời
Nhặt tuổi thơ gom góp về thực tại
Tập làm người với những điều khôn dại
Tập nhìn đời nhân hậu như trẻ thơ.
Cô bé con hai bím tóc ngày xưa.
Luôn nhìn tôi (thật buồn cười!) nghiêm nghị
Tôi có quên, có quên gì không nhỉ:
Ngôi nhà thân yêu nuôi lớn những ước mơ
Câu chuyện kể đêm mưa với kết thúc bất ngờ
Những trò chơi triền miên bên đống cát
Đêm lửa trại người đàn, người hát
Ngày ra trường nước mắt đẫm vai nhau…
Tôi bước đi về nơi đâu, nơi đâu
Cũng thấy mình bé hơn cô bé có hai bím tóc
Nhớ về tuổi thơ mình và khóc
Tôi và bạn đã lớn lên cùng nhau. Cùng nhau trải qua những biết bao nhiêu chuyện. Đó cũng là những kỷ niệm đẹp mà chúng ta cần lưu giữ. Tuy rằng mỗi chúng ta đều đã lớn nhưng cũng đừng bao giờ quên nắm tay nhau.