Thơ Biển Về Đêm Hay 01
BIỂN ĐÊM
Thơ: Khoa Nha Trang
Biển về đêm đi dạo mát cùng em Tiếng sóng biển vỗ dịu êm nhè nhẹ Ngọn gió thổi áo em lay thật khẽ Mình bên nhau nhiều vui vẻ đêm nay.
Biển về đêm ta dạo bước chung tay Dọc bờ cát luôn tràn đầy êm ả Tình hai đứa toả lan ngoài biển cả Chứng duyên tình đôi lứa đã yêu thương.
Rồi từ đây qua những tháng năm trường Tình hai đứa mãi hoài vương với biển Đêm kỷ niệm lời đôi ta ước nguyện Mãi yêu nhau như sóng biển vỗ bờ.
Biển về đêm tình thêm đẹp nên thơ Trăng rọi sáng càng mộng mơ tình ái Đêm buông xuống đôi ta cùng quay lại Nhìn biển đêm sóng vọng mãi tình ca!!!
BIỂN VÀ EM
Thơ: Nhật Bình
Em trở về ngồi tựa biển đêm nay Nghe tiếng sóng dội đầy miền kí ức Thấy đau nhói tận sâu trong lồng ngực Vẫn chỉ mình thao thức nỗi niềm riêng
Biển đêm nay không một chút dịu hiền Như muốn cuộn hết bình yên xuống đáy Em chợt thấy biển giống lòng em vậy Sóng điên cuồng cố nuốt lấy hờn ghen
Ánh trăng đơn hậm hực với ánh đèn Sao chẳng chịu cũng bon chen muốn tỏ Mây chợt tủi lả lơi tình cùng gió Sợ biển hờn em khẽ ngỏ lời yêu
Em đâu hay lòng biển chứa bao điều Biển rộng lớn biết bao nhiêu mới đủ Ngồi bên biển mà tay không thể giữ Hay khép lòng ru ngủ nỗi khát khao
Hỏi vì sao biển cứ mãi ồn ào Sóng gào thét chẳng khi nào bình lặng Sao con nước ngàn năm còn mặn đắng Hay bởi vì biển mang nặng đa đoan?
Em nhỏ nhoi còn biển lớn vô vàn Tình em gửi biển hòa tan mặn chát Em lặng lẽ nhìn tình em trôi dạt Ngồi trong đêm nghe biển hát ru người.
Biển đêm nay cuộn tròn trong lòng sóng Cứ xô bờ bọt trắng vỡ bắn tung Giữa trời đêm thuyền anh vẫn ung dung Nỗi nhớ anh thả hồn đi cùng biển
Con sóng xô giữa màn đêm ẩn hiện Nhắn nhủ cùng non nước biếc ngàn xa Biển đêm nay hòa quyện ánh trăng ngà Bàng bạc sóng xa xa soi biển mặn
Ánh đèn khuya giữa trời không thể tắt Ngọn Hải Đăng vằng vặc sáng đêm ngày Anh nơi xa canh giữ đảo mê say Nghe trong gió bay bay lời của biển Nơi quê nhà mỗi ngày em vẫn biết Vì non sông anh dâng hiến tuổi xuân Bao năm qua tình anh gởi trong ngần Em đón nhận như phần quà anh tặng
Bến bờ đây tình em bao nghĩa nặng Đã trao anh thắm thiết từ lâu rồi Hãy vững vàng lo canh giữ biển khơi Em vẫn đợi… ngàn đời… em chờ đợi…
Biển đêm nay… nhớ dâng cao… vời vợi…
Thơ Biển Về Đêm Hay 04
BIỂN ĐÊM ĐÔNG
Thơ: Hồng Chiến
Đông đã về đợi nhau bên của sổ Mang nhớ thương cùng ngọn gió vơi đầy Sợi nắng vàng nhường lại cuối chân mây Heo may bay trong ngất ngây hương biển
Mùa đông đến với cánh tay đưa tiễn Nắng thu vàng đã giã biệt ra đi Chân bước đi nghe lòng nói thầm thì Đông đã tới em nhớ gì trên biển
Đêm đầu đông ánh sao khuya ẩn hiện Vẫn ngọt ngào tình biển hát mê say Sóng dào dạt bao nỗi nhớ đêm ngày Trong men say vẫn bay hương tình biển Gió đêm nay cũng vội vàng lên tiếng Lùa rì rào thăm viếng giấc mơ khuya Động mành che làm giấc ngủ chia lìa Se sẽ nói kìa ai bên cửa sổ
Đêm vắng em ngọn đèn như không tỏ Cứ trêu đùa vò võ suốt năm canh Đêm đầu đông ngọn gió thổi hanh hanh Nỗi nhớ em… cùng theo anh… vào mộng…
Đêm nay đây… biển ngủ yên… trong mộng…
VỀ VỚI BIỂN
Thơ: Mạc Phương
Em sẽ về để ngắm biển đêm xuân. Dải cát dài hiền hòa trong tiềm thức. Con còng gió huơ huơ càng trước ngực. Đón sao trời rơi đáy nước long lanh.
Kí ức ùa về trước biển mong manh. Bởi sóng xô bờ dạt dào bất tận. Mảnh hoàng hôn cuối chân trời lận đận. Nên gió lùa mây mải miết ra khơi.
Biển về đêm ngàn vạn ánh sao trời. Ngắm đại dương cho thỏa lòng mong nhớ. Vị mặn mòi nồng nàn trong nhịp thở. Biển bốn mùa luôn ấm áp yêu thương.
Bỗng ao ước lặn xuống đáy đại dương. Dải san hô giang cánh tay chào đón. Ngắm cá ngừ săn mồi và nuốt gọn. Tìm tiếng cười thanh thản giữa biển đêm.
Biển đêm khuya trời giăng sương buốt giá Bước chân buồn sao ta quá ưu tư Sóng dập dìu theo những giọt lệ dư Dòng lưu luyến lá thư tình… chưa gởi…
Biển mênh mông mang ân tình vời vợi Thương nhớ sầu chờ đợi một người xa Bước lang thang như một kẻ không nhà Mang tâm tư mối tình xa còn nức nở
Gặp gỡ nhau chi để giờ đây than thở Trăng cũng buồn trăng vụn vỡ trong ta Thời gian nào gột rửa mối tình xa Cứ nhạt nhòa cuốn ra cùng biển cả
Gió cứ vờn biển đêm thêm lạnh giá Biển ngàn đời ôm ấp má bờ yêu… Chỉ mình ta chân lạc bước cô liêu Ta cứ chờ… người ta yêu… chẳng tới…
Anh có về vui bên biển cùng em Ngắm con sóng say mềm hôn bờ cát Lời tự tình đùa vui nghe gió hát Đắm men tình ngào ngạt tựa men say
Anh không về em ngắm biển đêm nay Ánh sao trời bay bay soi mặt biển Mãi dõi tìm thuyền ai đang ẩn hiện Cuối chân trời liên tiếp ngọn sóng xô
Biển đêm nay đơn chiếc mảnh trăng cô Như tình em vẫn vô bờ thương nhớ Em đã trao về anh tình một nửa Nửa để dành em mở cửa đón anh
Biển về đêm in một mảnh trăng thanh Rọi mặt biển trong lành hanh hao nhớ Giống như ai tựa cuộc tình dang dở Đang lặng thầm nức nở với trăng côi
Anh chẳng về em ngắm biển mình thôi Lòng trào dâng bao bồi hồi khôn xiết Cầm cây bút nâng vần thơ em viết Gởi mây ngàn… trao anh biết… tình em…
Chiều dần buông cho lòng thêm nhung nhớ, Gió bấc về sóng vỗ bọt tung tăng. Biển đêm nay sương rơi lạnh như băng, Chỉ một bóng mình anh buồn lặng lẽ. Biển vào đêm trăng lên sao buồn tẻ, Trên bầu trời đơn lẻ một bóng soi. Mây trắng bay bềnh bồng giữa lưng trời, Anh cô độc một mình rời biển vắng. Bước lang thang trong nỗi niềm sầu nặng, Nhớ em nhiều thêm lắng đọng chiều đông. Tình của anh như biển rộng mênh mông, Anh và biển chờ mong em trở lại !!
: Chùm thơ tình Biển buồn, tâm trạng cô đơn lúc chiều hoàng hôn
Thơ Biển Về Đêm Hay 08
BIỂN CUỐI TUẦN
Thơ: Đà Lạt Mùa Thu
Đêm cuối tuần biển lặng lẽ chờ trông Ngày anh đi giọt lòng giăng khắp lối Sóng dạt dào hoàng hôn dần buông tối Hải âu cũng buồn bay về cuối trời xa ..
Hàng phi lao đang ru bản tình ca Đêm gió biển chao hồn trăng nghiêng ngã Nhìn dã tràng xe cát nơi bãi đá Đông lại về nhớ quá một bờ vai
Em thẩn thờ dạo trên biển chiều nay Nhìn mây xám ước gì mơ chúc nắng Chiều biển vắng nhìn chiếc thuyền lướt sóng Bóng đỗ dài trên những bước chân em
Vắng anh rồi..nỗi nhớ cứ dài thêm Những sợi nắng bên thềm vừa chợt tắt Biển vắng anh sao nghe buồn hiu hắt Con dã tràng lặng mất giữa chiều rơi
Anh đi rồi..biển buồn lắm người ơi… Hàng dương cũng rả rời như liễu rủ Chân em bước mà lòng thầm nhắn nhủ Mong anh về bến cũ vẫn chờ anh !!
Anh trở về thăm lại biển cùng em Ngắm con sóng say mềm trên bờ cát Nắm tay nhau cùng vui nghe gió hát Lời tự tình ngào ngạt nụ hương yêu
Nay anh về vui bên biển thật nhiều Con sóng xô liêu siêu yêu thật khẽ Bờ cát trắng in nụ hôn như vẽ Anh nhẹ nhàng se sẽ đặt môi hôn
Biển đêm nay nghe nhẹ bớt tâm hồn Tiếng dỗi hờn ầm vang xa vội tắt Nhường lại đây một khoảng trời tím ngắt Chỉ đôi mình đang xiết chặt vòng tay
Anh lại về ta ngắm biển mê say Bay trong gió ngất ngây mùi hương bưởi Cây sau nhà ngày xưa mẹ hay tưới Anh hái về cho em gội dưới mưa
Ánh sao trời le lói mọc lưa thưa Xem đôi mình đã về chưa anh nhỉ Biển vào đêm vì sao cùng hoan hỷ Như vỗ về tri kỷ với tình nhân
Anh về đây đôi ta chẳng lặng thầm Tình trên biển chẳng trầm ngâm đơn lẻ Anh với em hai vì sao nhỏ bé Quyện chặt vào… cứ thế… ở trong nhau…
Thơ Hay Về Biển (bonus) 01BIỂN TÌNH Thơ: Lê Kim Liên
Nghe gì không bão lòng em cuộn sóng Cứ ầm ào lắng đọng mối tình anh Ngàn vì sao trên mặt biển long lanh Cùng vũ trụ kết thành nơi hạnh phúc
Phải không anh biển chiều reo điệp khúc Thật nồng nàn rạo rực chuyện lứa đôi Cả đại dương cả con sóng trùng khơi Sẽ hòa tấu ngập trời ngôi luyến ái
Ru em đi đừng bao giờ ngần ngại Giấc mơ hồng tồn tại chỉ hai ta Dù bão táp hay bể khổ phong ba Thì hương yêu ta đừng là bỏ trống
Em yêu anh như thuyền yêu biển rộng Đợi anh về ta nối mộng tình trao Biển dạt dào muôn triệu nỗi khát khao Sóng tình đưa đôi ta vào bến đỗ
Được không anh giữa đại dương phía trước Con thuyền yêu mình cùng vượt chông gai Bỏ tương tư gối lẻ những đêm dài Sánh vai nhau đường tương lai chung bước.
Thơ Hay Về Biển (bonus) 02BIỂN TÌNH Thơ: Trần Thị Diệp
Trên biển vắng sóng nhấp nhô đón gió Hoàng hôn đỏ đang lấp ló phía xa Nhìn hải âu chao cánh bay là là Anh và em hai phương trời xa nhớ
Nhìn con sóng lăn nhanh xô bờ cát Đêm nằm nghe sóng biển hát rì rào Nhớ tình em với nụ hôn ngọt ngào Nhớ dáng em nghiêng nón chao chờ đợi
Xuân đã về hoa rạng ngời tươi thắm Mưa lây phây rơi đọng thắm cánh hoa Những đêm trăng thấy nhớ em diết da Anh sẽ về hôn nồng má khỏi nhạt
Ôm hôn em tim bát ngát nóng bỏng Trao tình nồng sóng tình cuộn trào dâng Ở bên em tình anh luôn lâng lâng Ru môi mềm tình trào dâng men ái.
Thơ Hay Về Biển (bonus) 03TÌNH BIỂN Thơ: Hoa Hướng Dương
Anh muốn là hạt muối Hòa trong biển tình em Ngàn năm muối vẫn mặn Không hề nhạt đâu em.
Anh muốn là con thuyền Nhẹ nhàng lướt cùng sóng Dù đại dương gió lộng Thuyền không thể chao nghiêng.
Muốn cùng biển trao duyên Bằng niềm tin thương nhớ Cảm xúc trào sóng vỗ Biển tạo gió ru thuyền.
Đời sẽ mãi bình yên Sẽ nồng nàn mùi muối Khúc nhạc tình đắm đuối Rạng ngời đôi mắt xinh.
Triều dâng sóng cuộn tình Trời xanh quyện mây nước Trái tim anh lạc bước Trong biển rộng tình em.
SÓNG BIỂN TÌNH ANH
Thơ: Quốc Phương
Ở nơi ấy..em mãi là bờ cát Sóng là anh..luôn khao khát vỗ về Giữa trùng khơi anh theo đuổi đam mê Nhưng tất cả..thường nhớ về em đó
Anh lăn lộn..ngoài xa cùng với gió Những nổi chìm..lớn nhỏ đều trải qua Có nhiều khi..sự nổi giận phong ba Anh vẫn biết lấy hiền hòa chống chọi
Trong gian khó..anh thường nghe em gọi Hãy trở về..khi mọi sự bình yên Để bên em..còn âu yếm dịu hiền Như sóng biển vẫn về bên bờ cát
Dẫu bạc đầu..sóng vẫn vang lời hát Khúc tình ca..dào dạt biển với bờ Anh và em..những khao khát duyên mơ Còn thắm mãi..dù đợi chờ năm tháng.
Thơ Hay Về Biển (bonus) 05TÌNH BIỂN Thơ: Hồng Chiến
Biển quê mình đẹp lắm thật nên thơ Em sẽ nối giữa đôi bờ xa cách Bằng vần thơ gắn liền chung huyết mạch Bắc nhịp cầu xa cách gắn vào nhau
Anh có về ta ngắm biển thật lâu Buồm no gió đưa con tàu vượt sóng Biển quê em có dừa xanh soi bóng Anh có về sóng bước trước hoàng hôn
Chiều nay đây ngọn gió thổi vào hồn Mùi muối mặn hôm nào nay còn đó Chia tay nhau đượm buồn đôi mắt đỏ Hoàng hôn về lệ nhỏ ướt bờ môi
Tím lam chiều mây lãng đãng xa trôi Như tình biển ru sóng bồi trên cát Hạt mưa buồn bay bay rơi thấm vạt Mùi hương nồng ngan ngát của biển khơi
Xa nhau rồi lòng biển vắng chơi vơi Hình dấu dép còn in nơi bờ cát Nghe mênh mang tình biển khơi dào dạt Yêu thương nhiều… gởi vạt nhớ… bay xa…
Thơ Hay Về Biển (bonus) 06BIỂN GỌI Thơ: Võ Sơn Lâm
Hè đã sang anh muốn về với biển Ngắm hoàng hôn hiển hiện phía chân trời Nhớ em nhiều mang cảm xúc đầy vơi Chiều nay xa em ơi ! sao buồn thế
Muốn bên em thầm thì câu chuyện kể Ngắm sóng bạc đầu trước bể hoàng hôn Biển trời mênh mang anh đứng thả hồn Trên bãi cát sóng hôn bàn chân nhỏ
Ngoài khơi xa cánh buồn căng no gió Ánh mây hồng lấp ló phía trời xa Đẹp lắm biển xanh, đảo nhỏ quê nhà Luôn cho ta một tình yêu khát vọng
Nắng hoàng hôn rơi biển chiều vàng óng Đẹp vô cùng những cánh sóng hò reo Anh ước mơ cùng em vững tay chèo Mang khát vọng đem theo mùa biển nhớ.!…
Thơ Hay Về Biển (bonus) 07THUYỀN BIỂN CHIA XA Thơ: Hồng Chiến
Biển xanh ơi sao cứ mãi ồn ào Cứ gầm thét kêu gào trong gió chướng Để lòng ai phải nghĩ về hồi tưởng Bão trong lòng cứ dậy sóng xôn xao…
Thuyền xa biển đã đến tận nơi nao Để lòng ta cứ dạt dào thương nhớ Đứng hoài trông giữa hai bờ đất lở Ước gì thuyền lại cập bến bờ xưa
Nghe câu hát vang vọng mãi xa đưa Ru hồn ta say xưa miền rất lạ Một cảm xúc quá quen nhưng thật lạ Cảm xúc này cho ta những men say
Ta đứng đây mà hồn mãi ngất ngây Có phải chăng nơi đây đầy quen thuộc Níu đôi chân làm ta đi lạc bước Rớt vào hồn hai tiếng nói chia phôi
Biển xanh ơi xin hãy hiểu lòng tôi Hãy ngủ yên đừng bồi hồi thương nhớ Hãy giúp ta ngừng giấc mơ dang dở Hãy để ta luôn được nở nụ cười.
Thơ Hay Về Biển (bonus) 08BIỂN CHIỀU THU Thơ: Bằng Lăng Tím
Níu khuông chiều Thu nhuộm sắc hoàng hôn Từng con sóng dập dồn xô bờ cát Vị mặn biển tỏa hương thơm ngào ngạt Cánh buồm nâu bát ngát tận cuối trời
Thu sắp tàn nhớ em lắm Thu ơi Biển xanh ngắt vẫn ngàn đời sâu thẳm Xa một người trong lòng thương nhớ lắm Thầm ước ao tay nắm mãi không rời
Thổn thức mùa mây chiều tím chơi vơi Cát tình tự từng lời yêu cháy bỏng Sóng về vỗ hôn vào bờ ấm nóng Mặt trời cam chín mọng ánh muôn màu
Đông ghé thềm cho mình nhớ về nhau Dấu yêu hỡi! Tình đầu em giữ vẹn Mong ngày nắng thuyền anh về tới bến Biển chiều Thu sóng đến hát ru bờ.
Thơ Hay Về Biển (bonus) 09TRƯỚC BIỂN Thơ: Triều Dâng
Biển bình yên muôn dặm ngái xa mù. Thu đã vãng… Sóng ngao du bờ cát. Khúc tình ca muôn đời kia vẫn hát. Dấu chân mình in vạt nắng vu vơ.
Nhớ lắm rồi tất cả đã thành thơ. Thành kỷ niệm một bờ yêu dấu ấy. Khi niềm vui về nở hoa trên giấy. Những vần thơ ngày ấy sánh tay nhau.
Biển rất xanh và biển rất sâu. Như chúng mình ngày đầu tiên mới gặp. Ta trao nhau nụ cười qua ánh mắt. Thấy dịu dàng như sắc nước biển khơi.
Nắm tay nhau muốn đi hết đất trời. Để cảm nhận bao tuyệt vời đang có. Hạnh phúc…niềm vui… Bình yên nắng gió. Biển dạt dào lòng muốn tỏ lời yêu.
Lúc xa rồi anh nhớ biết bao nhiêu. Muốn trở lại với chiều nghiêng ngả đó. Khi tình biển…với em hoà trong gió. Anh vu vơ mắt đỏ ngước lên tìm. …