Thơ Hay Cho Chồng / Top 9 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 6/2023 # Top View | Kovit.edu.vn

Đan Áo Cho Chồng &Amp; Bài Thơ Cuối Cùng

Chị ơi ! Nếu chị đã yêu Đã từng lỡ hái ít nhiều đau thương, Đã xa hẳn quãng đường hương, Đã đem lòng gửi gió sương mịt mùng.

Biết chăng chị mỗi chiều đông Đáng thương những kẻ có chồng như em, Vẫn còn giá lạnh trong tim Đan đi đan lại áo len cho chồng

Con chim ai nhốt trong lồng, Hạt mưa nó rụng bên song bơ thờ. Lưng trời nổi tiếng tiêu sơ, Hay đâu gió đã sang bờ ly tan…

Tháng ngày miễn cưỡng em đan, Kéo dài một chiếc áo lam cho chồng. Như con chim nhốt trong lồng, Tháng ngày than tiếc ánh hồng nơi nao !

Ngoài trời hoa nắng xôn xao, Ai đem khóa chết chim vào lồng nghiêm ? Ai đem lễ giáo giam em ? Sống hờ trọn kiếp trong duyên trái đời …

Lòng em khổ lắm chị ơi ! Trong bao nờ vực với lời mỉa mai Quang cảnh lạ, tháng năm dài, Đêm đêm nằm tuởng ngày mai giật mình !”

Bài thơ đan áo cho chồng vừa ra mắt thì tòa báo Tiểu thuyết thứ bảy lại qua đường bưu điện nhận được bài thơ thứ tư với đề tựa: Bài thơ cuối cùng. Đúng như đề tựa của nó, sau bài thơ này, làng thơ không bao giờ còn nhận được thêm bài nào nữa, TTKh hoàn toàn biến mất trên thi đàn.

Cũng từ đó trong lịch sử văn thơ tiền chiến phải nhận lấy sự bí mật về một tác gỉa chỉ có vỏn vẹn 4 bài thơ nhưng đã tạo được chỗ đứng rất vững chãi trong nền văn học VN.

Anh hỡi tháng ngày xa quá nhỉ? Một mùa thu cũ, một lòng đau.. Ba năm ví biết anh còn nhớ, Em đã câm lời, có nói đâu!

Đã lỡ, thôi rồi! chuyện biệt ly, Càng khơi càng thấy lụy từng khi Trách ai mang cánh “TiGôn” ấy, Mà viết tình em, được ích gì?

Chỉ có ba người đã đọc riêng, Bài thơ “đan áo” của chồng em. Bài thơ “đan áo” nay rao bán, Cho khắp người đời thóc mách xem…

Là giết đời nhau đấy, biết không? Dưới giàn hoa máu tiếng mưa rung, Giận anh, em viết dòng dư lệ, Là chút dư hương: điệu cuối cùng

Từ đây, anh hãy bán thơ anh, Còn để yên tôi với một mình, Những cánh hoa lòng, hừ đã ghét Thì đem mà đổi lấy hư vinh.

Ngang trái đời hoa đã úa rồi, Từng mùa gió lạnh sắc hương rơi Buồng nghiêm thờ thẩn hồn eo hẹp, Đi nhớ người không muốn nhớ lời

Tôi oán hờn anh, mỗi phút giây, Tôi run sợ viết, bởi rồi đây Nếu không yên được thì tôi chết Đêm hỡi, Làm sao tối thế này?

Năm lại năm qua cứ muốn yên Mà phương ngoài gió chẳng làm quên Và người vỡ lỡ duyên thầm kín, Lại chính là anh, anh của em

Tôi biết làm sao được hỡi trời Giận anh không nỡ, nhớ không thôi Mưa buồn, mưa hắt, trong lòng ướt Sợ quá đi, anh… có một người!…

Thơ Hay Về Mẹ Chồng Nàng Dâu

Lâu nay, mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu vốn đã phức tạp. Ngay cả khi xuất hiện trong văn thơ, mối quan hệ này càng “muôn hình, vạn trạng”.

1. Người đàn bà thứ hai Tác giả: Phan Thị Vĩnh Hà

Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con

Bởi trước con anh ấy là của mẹ

Anh ấy có thể yêu con một thời trai trẻ

Nhưng suốt đời anh yêu mẹ, mẹ ơi!

Mẹ đã sinh ra anh ấy trên đời

Hình bóng mẹ lồng vào tim anh ấy

Dẫu bây giờ con được yêu thế đấy

Con cũng chỉ là người đàn bà thứ hai…

Mẹ đừng buồn những chiều hôm, những ban mai

Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ

Nhưng con chỉ là cơn gió nhẹ

Mẹ luôn là bến bờ thương nhớ của đời anh.

Con chỉ là cơn gió mong manh

Những người đàn bà khác có thể thay thế con trong tim anh ấy

Nhưng có một tình yêu âm ỉ cháy

Anh ấy chỉ dành cho mẹ, mẹ ơi!

Anh ấy có thể sống với con suốt cuộc đời

Cũng có thể chia tay trong ngày mai, có thể

Nhưng anh ấy suốt đời yêu mẹ

Dù thế nào, con chỉ là người thứ hai…

Mẹ chồng, nàng dâu luôn là đề tài muôn thuở 2. Mẹ chồng tôi Tác giả: Thoa Nguyễn

Mẹ ơi vất vả đã nhiều

Quanh năm suốt tháng bao nhiêu nhọc nhằn

Nhà ta khó miếng ăn nào đủ

Nhìn mẹ sầu ủ rũ con thương

Cha thì bệnh yếu trên giường

Một thân mẹ phải gió sương việc đồng

Làm dâu mới con không hiểu việc

Mẹ ân cần chẳng nhiếc mắng đâu

Bảo ban từ thuở ban đầu

Động viên tâm sự những câu ân tình

Con nhớ mãi bình minh buổi ấy

Về nhà ta thấy vậy thầm chê

Nghĩ mình sẽ khổ ê chề

Vì lo gian khó cảnh quê lại nghèo

Nhưng con đã đi theo tiếng gọi

Của tình yêu bỏ thói xa hoa

Niềm vui nay đã vỡ oà

Tuy nghèo tình cảm thăng hoa trọn đời

Ôi hạnh phúc! Mẹ ơi đã hiểu

Dù bạc tiền còn thiếu suốt năm

Nhưng tình cảm sáng như rằm

Gia đình yên ấm, mình chăm sợ gì

Giờ năm tháng sầu bi đã bớt

Ngồi viết thơ con chợt nghĩ rằng

Cần chi “Hộ đối môn đăng”

Nghèo mà tình có, con hằng ước ao

Ơn của mẹ ghi vào tâm khảm

Cả cuộc đời nào dám sai lời

Con yêu mẹ lắm, mẹ ơi!

Mẹ chồng con đó, suốt đời ước mơ…

Mẹ chồng, nàng dâu là một mối quan hệ vô cùng đặc biệt 3. Nhớ mẹ chồng Tác giả: Phong Phạm Thị

Nghe tin đài báo gió mùa đông

Trời lạnh căm căm buốt giá lòng

Con lại ngóng trông về phương Bắc

Lo hoài chân mẹ có đau không?

Mười mấy năm rồi, mẹ nhớ không?

Một buổi đầu thu con theo chồng

Xa mẹ, xa quê, xa tất cả

Đường về thăm thẳm núi cùng sông

Xa quê, con nhớ lắm mẹ à!

Nhớ công ơn mẹ thật bao la

Chăm chút cháu con từng giấc ngủ

Dạy bảo dâu con biết việc nhà

Con biết giờ đây lưng mẹ còng

Mắt mờ chân chậm, gối mỏi long

Nằng nặc mẹ đòi về quê quán

Để lỡ khuất đi cũng nhẹ lòng.

Một đời của mẹ, mẹ hằng mong

Cháu lớn con khôn thỏa tấm lòng

Tần tảo sớm hôm nuôi con lớn

Lại đến cháu thơ, lo ẵm bồng

Mẹ đã lo toan việc nhà chồng

Thân cò gánh nặng chẳng quản công

Mà vẫn yêu đời, thương con cháu

Chăm làm việc thiện, tích đức công

Con biết làm sao tỏ tấm lòng

Mỗi mùa đông tới lại bâng khuâng

Nhớ quê, nhớ mẹ già đau yếu

Chỉ muốn về ngay để tạ lòng…

Nếu biết gắn kết, mẹ chồng nàng có thể chung sống hòa bình 4. Mẹ chồng – nàng dâuTác giả: Mai Xuân

Mẹ chồng chẳng sinh ra ta

Nhưng mà cũng cảnh đàn bà giống nhau

Mẹ chồng cũng từng làm dâu

Thức khuya dậy sớm nào đâu nề hà

Giờ đây mẹ tuổi đã già

Sớm hôm vẫn cứ quét nhà quét sân

Thương con mẹ sống tảo tần

Nào đâu nghĩ đến bản thân muốn gì

Sức khỏe ngày một yếu đi

Nhiều khi lẩn thẩn, nói gì còn quên

Mẹ ơi! Xin chớ muộn phiền

Xin mẹ năng đến chùa chiền thảnh thơi

Áo, cơm đã có con rồi

Mẹ đi lễ phật độ người, độ ta

Mai sau rồi con cũng già

Cũng mong con cháu thương bà, thương ông

Rồi con cũng làm mẹ chồng

Cũng mong dâu thảo hiểu lòng của con

Tuổi tác, rồi cũng mỏi mòn

Lẩn thà lẩn thẩn, lại còn quan liêu

Con trai mẹ vốn cưng chiều

Giờ bênh vực nữa là điều ngẫu nhiên

“Con ơi, chớ có muộn phiền

Đàn ông họ vốn có quyền nghênh ngang”

Dạ, thưa với mẹ dịu dàng

Để mẹ mừng tủi được nàng dâu ngoan

Đóng cửa xử chồng đàng hoàng

Hư thân cho ngủ dưới sàn biết chưa!

Chồng biết vợ chẳng phải vừa

Từ sau lễ phép dạ, thưa vợ hiền

Theo báo phụ nữ online – NPSN.

Mẹ chồng, dâu thảo hợp duyên

Cùng nhau vãn cảnh chùa chiền: Nam mô!

Tổng Hợp Các Bài Thơ Hay Vợ Gửi Chồng

Anh đi làm em cũng đi làmViệc cơ quan vẫn mỗi ngày tám tiếngSao về nhà chỉ em lo mọi việc Anh nằm biếng lười hay căm cổ xem phim Em nhờ gì anh cũng ngồi im Nói không biết, em làm đi cho lẹ Nếu đổi lại em cũng ngồi như thế Liệu cơm canh ai sẽ nấu mỗi ngày Em chỉ muốn anh giúp đỡ một tay Nhặt mớ rau hay củ hành củ tỏi Thi thoảng quay sang nhìn em cười và hỏi: Cái này làm thế nào sao khó quá vợ ơi?Chỉ như thế em sẽ thấy rất vui Dù anh vụng làm rối tung căn bếp Nhưng như thế sẽ khiến em bớt mệt Cơm ngon hơn khi chồng biết thương mình

Chồng kia vểnh nhĩ nghe đây

Mười điều vợ dặn ghi ngay vào đầu:

Một là bất cứ ở đâu:

Nghe chuông vợ gọi phải mau chạy về.

Hai là phải nhớ lời thề:

Luôn hầu hạ vợ- chẳng hề kêu than.

Ba là phải thật chăm ngoan:

Việc nhà việc cửa chu toàn sớm hôm.

Bốn là không được bia ôm

Bắt được vợ tát vêu mồm nghe chưa?

Năm là đi bẩm, về thưa

Phải cung kính vợ- biết chưa hả chồng?

Sáu là không được đèo bòng

Lén la lén lút lòng thòng gái- trai.

(Gia tài được mỗi củ…”khoai”

Phải riêng của vợ-không ai được dùng! )

Bảy là khi vợ nổi khùng

Chồng tìm chỗ trốn chứ đừng cãi ngang.

Kẻo không điên tiết vợ phang:

Răng trên, răng dưới hai hàng đi toi…

Tám là lương nộp cho tôi

Không đem đi rải ở nơi hội hè…

Không được bài bạc, rượu chè

Tụm năm tụm bảy bạn bè cà kê…

Chín là vợ xấu cấm chê

Phải khen: “em đẹp đến mê cả hồn…”

Dù cho răng vẩu, méo mồm…

Cũng phải khen vợ: “em dòm rất duyên…”

Điều mười – đặc biệt ưu tiên

Mỗi khi thấy phải làm liền là đây

Khi nào má vợ đỏ hây

Chồng phải tinh ý biết ngay để… chiều!

Nãy giờ đứng nói hơi nhiều

Mặt vợ nóng quá-có điều gì đây?

Trời ơi! Má lại hây hây

Điều mười hãy thực hiện ngay đi chồng…

Gà mái nhảy ổ đỏ mồng

Chị em thích… “ấy” má hồng hây hây.

Bí mật vợ nói ra đây

Cấm không để mọi người hay nghe chồng!

1001 Bài Thơ Tình Cảm Vợ Chồng Hay, Lãng Mạn Nhất

(iini.net) Tổng hợp những bài thơ viết về tình cảm vợ chồng hay, lãng mạn nhất. Đó là những vần thơ viết về tình nghĩa phu thê, những lời yêu thương mà vợ chồng dành cho nhau thật là hạnh phúc!..

Lạ nhỉ ! Chúng mình chỉ là người dưng thôi, sao tự nhiên lại về ở với nhau, ăn cùng mâm, ngủ cùng giường, lại còn bao nhiêu là thứ chung nữa chứ ?!…

Chắc hẳn sẽ có rất nhiều đôi vợ chồng có suy nghĩ như vậy, những câu hỏi được đặt ra nghe có vẻ buồn cười nhưng thực tế chẳng vô lý một chút nào. Từ một người xa lạ, bỗng dưng thân thiết từ miếng ăn đến giấc ngủ, từ sự lo lắng đến những giận hờn, ngay cả cách xưng hô cũng trở nên “lạ” và đa dạng, mọi thứ đối với nhau đều trở nên rất quan trọng.

Vợ – Chồng ! Hai tiếng gọi thân thương ấy là một sự gắn kết thiêng liêng mà đâu phải dễ dàng có được. Để có được tiếng gọi ấy là phải trải qua rất nhiều giai đoạn thử thách và những cung bậc cảm xúc khác nhau.

Có nhiều người cho rằng, khi đã trở thành chồng vợ thì mọi sự yêu thương và lãng mạn đã không còn nữa. Thực tế chỉ có một số trường hợp như vậy do ngoại cảnh, do lòng người và cuộc sống nên đã bị giảm đi phần nào, nhưng trong sâu thẳm họ vẫn khao khát được yêu thương và được che chở.

Đã có rất nhiều đôi vợ chồng, họ sống rất hạnh phúc dưới ngôi nhà chung, dẫu cuộc sống còn nhiều khó khăn và cũng không tránh được những hờn dỗi, nhưng họ biết san sẻ mọi chuyện cùng nhau, biết trân trọng nhau và nhất là họ biết giữ “ngọn lửa tình” trong trái tim của họ.

MÌNH NHÉ…! – Thơ: Ngọc Hân

Muốn yêu anh suốt chặng đường còn lại Tay trong tay, mãi mãi chẳng xa rời Trọn kiếp này chỉ biết có anh thôi Mình hạnh phúc suốt đời luôn gắn bó

Dẫu khó khăn chỉ cần không từ bỏ Chẳng khi nào ta có thể lạc nhau Cùng yêu thương chung sống đến bạc đầu Tay nắm chặt, bể dâu không sờn chí

Mình có nhau ở trong từng suy nghĩ Những gió giông chỉ thử thách lòng người Nên chỉ cần hai đứa vững tin thôi Ta sẽ có những nụ cười hạnh phúc

Nếu lúc nào em mệt tâm bất lực Sẽ tựa vào nơi lồng ngực của anh Được yêu thương, được ôm ấp dỗ dành Muộn phiền cũng sẽ qua nhanh như thế

MÌNH ƠI – Thơ: Phương Tâm

Lâu lắm rồi chẳng nghe tiếng Mình ơi! Em thấy buồn, thấy chơi vơi nhiều lắm! Giản đơn thôi nhưng chứa chan tình cảm Đượm nghĩa tình, hai tiếng gọi thân thương

Em vẫn biết trong cuộc sống đời thường Giữa bon chen, giữa thương trường hối hả Nhiều khi ta đã lãng quên nhiều quá Nên nhạt nhoà gia vị của tình yêu

Em cũng biết và rất hiểu một điều Đã yêu nhau không cần lời xáo rỗng Hạnh phúc vẹn tròn không phải chỉ mơ mộng Nên em chọn một cuộc sống giản đơn

Ai không muốn được quan tâm nhiều hơn Bỏ mặc nhau ai chả hờn chả giận Nên em muốn có bận gì thì bận Khi rảnh rỗi anh vẫn gọi Mình ơi!

CHUYỆN VỢ CHỒNG – Thơ: Hồ Như

Chuyện vợ chồng có bùi, ngọt, đắng, cay Bởi cuộc sống cũng từng ngày biến động Nhưng như thế mới thật là sự sống Buồn hay vui cũng lắm mộng nhiều mơ

Vẫn biết rằng mỗi tối ta đợi chờ Được đón nhận một vòng tay ân ái Vợ và chồng đều phải người từng trải Nếu vì nhau ta hãy loại chuyện buồn

Đón niềm vui nhận điều tốt sẻ suôn Xua hết thảy những cội nguồn rắc rối Có những lúc cả hai người có lỗi Nên vị tha để gỡ rối cùng nhau

Hãy vì tình, đừng để lũ con đau Chúng vô tội điều đó là sự thật Bởi vì chúng chưa hiểu gì được mất Để phân trần chuyện cha mẹ trong nhà

Muốn bình yên khi mỗi sáng ngày ra Thấy cha mẹ tươi như hoa… tạm biệt Rồi chiều về cảnh ân tình… thân thiết Dù mâm cơm còn thiếu ít thức ăn

Hãy ngẫm mình bớt đi nỗi nhọc nhằn Nén trở trăn sống vì tình chồng vợ Nếu không duyên thì vẫn còn chút nợ Nghĩa luân hồi đừng ai nỡ vô tình

Thử hạ mình để lòng dạ sáng minh Rồi suy xét cho thấu tình đạt lí Đừng kiêu căng mỗi người riêng một ý Mang theo mình những ích kỉ vô tâm

Sống và yêu cho hạnh phúc ngang tầm Khi phán quyết đừng để nhầm lí trí …

NÓI VỚI CHỒNG YÊU – Thơ: Hoàng Nhân

Không phải nói gì đâu nữa mình ơi! Vòng tay yêu thương đã nói lên tất cả Dù vợ chồng trải qua bao vất vả Vẫn ngọt ngào, đằm thắm, yêu thương

Anh nhớ không? Suốt những tháng năm qua Bao khó khăn, bao ngọt bùi, cay đắng Có khoảnh khắc đắm chìm vào khoảng lặng Vẫn bên nhau dù vật đổi sao dời

Có đôi khi lòng cũng thấy chơi vơi Nhẹ nhàng tìm bờ vai anh em tựa Những lúc đó sao thấy lòng chan chứa Anh là khoảng trời xanh mát em yêu!

NHẮN CHỒNG – Thơ: Nguyễn Đình Huân

Em cũng chỉ cần anh có vậy thôi Khi tan sở anh về ngồi bên vợ Bao nhiêu buồn phiền bao nhiêu trăn trở Về tới nhà cũng bỏ hết ngoài hiên

Anh về bên em, về với vợ hiền Là trút bỏ mọi ưu phiền rắc rối Để gia đình ta quây quần buổi tối Mâm cơm chiều em nấu vội thơm ngon

Em chỉ cần anh dạy dỗ các con Chúng cũng đã lớn, không còn thơ dại Ra ngoài đời anh là người bươn chải Khi về nhà nơi ấy chốn bình an

Cuộc sống bây giờ còn lắm gian nan Nhưng nhà mình luôn ngập tràn hạnh phúc Ta thương nhau bánh đa bánh đúc Khi huy hoàng và cả lúc khó khăn

TÌNH SAY – Thơ: Hương Giang

Môi hôn chan chứa ta trao Yêu thương thắm thiết dạt dào người ơi Trải bao năm tháng tuyệt vời Nghĩa tình chồng vợ muôn đời sắc son

Bên nhau hạnh phúc vẹn tròn Vòng tay ấm áp … môi hôn đậm tình Bên nhau dệt mộng thắm xinh Cho đời thơm ngát lung linh đất trời

Em bên anh mãi muôn đời Tháng ngày bền chặt rộn lời ái ân Tình say muôn thuở ngọt lành Êm đềm chung thủy yến oanh nồng nàn

Yêu thương vút tận mây ngàn Đôi bờ môi thắm chứa chan cõi lòng… Hồn lâng say chốn phiêu bồng Hương tình nồng đượm …dập dồn đôi tim..

CHỒNG EM – Thơ: Song Linh

Em tìm ghép những vần thơ Để đưa anh tới bến bờ yêu thương Chồng em áo rách em nhường Chồng người áo gấm sông hương mặc người.

Bên anh em mãi vui tươi Vắng anh lịm tắt nụ cười trên môi Mới yêu tim đập bồi hồi Mười ba.. năm nghĩa… gấp đôi mặn mà.

Bây giờ anh đã làm Cha Của hai công chúa thật là đáng yêu Thương anh vất vả sáng… chiều Dầm mưa dãi nắng liêu xiêu… kiếm tiền.

Chăm con… lo vợ mãn viên Tự thân gánh vác chẳng phiền đến ai Phục anh lắm chí nhiều tài Khó khăn gian khổ chẳng phai… nản lòng.

Anh ơi ngày tháng long đong Bao năm tình nghĩa vợ chồng ấm êm Tặng nhau hơi ấm ngọt mềm Nghèo nàn… mình cố gắng thêm… sẽ giàu.

Mặc cho cay đắng bể dâu Chịu thương chịu khó… sẻ bầu tâm tư Vén vun hạnh phúc từ từ Vợ chồng mình hãy cứ như ngày nào.

Thân em phận gái duyên hao Tâm hồn thi sĩ ngọt ngào tung bay Mượn thơ ghép chữ tỏ bày Anh đừng chán ghét để lay lắt buồn.

Với em… anh mãi luôn luôn Là người chồng tốt như nguồn suối mơ Dù em có chút khạo khờ Nhưng tâm trong sáng như thơ anh à…!!!!

NGHĨA VỢ – Thơ: Ngọa Long Tiên Sinh

Lòng ta mãi ơn em nhiều lắm Suốt cuộc đời chăm bẵm chồng con Gian nan mà vẫn vẹn tròn Trọn đời giữ tấm lòng son với chồng

Nay ta cũng chẳng mong gì nữa Tình của em chan chứa hương yêu Bên nhau càng mến thương nhiều Ngọt bùi chia sẻ sớm chiều có nhau

Dù xa cách ta nào thay đổi Suốt đời yêu chỉ mỗi mình em Em ơi chớ ướt môi mềm Thương em lạnh lẽo từng đêm ngóng chờ.

THƠ VUI TẶNG VỢ YÊU – Thơ: Đức Trung

Mấy ai sống ở trên đời Buồn vui hạnh phúc thiếu người vợ yêu Vợ như cái bóng sớm chiều Chăm lo tất cả những điều quanh ta Vợ là tình nghĩa thiết tha Là thương, là nhớ, xót xa trong lòng Vợ là bao nỗi chờ mong Mỗi khi xa vắng thấy lòng bơ vơ…

Vợ là ngàn vạn ý thơ Để ta xao xuyến, ngẩn ngơ nhớ nàng Vợ là muôn ánh trăng vàng Lúc soi, lúc tỏ, lúc tàn trong đêm Vợ là ngan ngát hương sen Là con bướm nhỏ đã quen lối về…

Vợ là bình rượu hương quê Nhấp môi một chút đã mê mẩn lòng Vợ là cái rét đêm đông Nhiều khi buốt giá để lòng tái tê Vợ là cái nắng trưa hè Như cơn gió thoảng bờ tre xạc xào…

Vợ là tinh tú trên cao Nhấp nha nhấp nháy lẩn vào trời xanh Vợ là biển cả mông mênh Tình sâu nghĩa nặng thác ghềnh cũng qua Vợ là hương sắc muôn hoa Vợ là tất cả bài ca tuyệt vời…

Một điều sợ nhất vợ ơi.! Vợ làm Sư tử…rụng rời chân tay.!!!

NIỀM HẠNH PHÚC – Thơ: Nhật Minh

Niềm hạnh phúc như thế nào anh nhỉ Trả lời ngay chẳng phải nghĩ phút giây Đó chính là những thời khắc thế này Tay ôm chặt sau một ngày xuôi ngược.

Điều giản dị mà mình hằng mơ ước Như trẻ thơ được mẹ dắt đi chơi Là trên môi luôn tươi tắn nụ cười Là mình được rất nhiều người mến quí.

Niềm hạnh phúc mỗi người một cách nghĩ Nhưng với anh nó bình dị vô cùng Là sáng chiều được hai đứa đi chung Ngày hai bữa chúng mình cùng ăn uống.

Luôn san sẻ mà lòng không ép giượng Là sang hèn hay sướng khổ có nhau Luôn quan tâm và tâm hợp ý đầu Sống đúng nghĩa chữ dâu hiền rể thảo.

ĐÔI DÉP – Thơ: Nguyên Dũ

Anh và em quen biết tự bao giờ Hay duyên số tình cờ ta ghép lại Như đôi dép song song cùng tồn tại Chia mảnh đời trang trải mọi lo âu

Kiếp mưu sinh vạn nẻo có cơ cầu Đời mưa nắng dãi dầu trong sướng khổ Bên trái phải đôi dép cùng một chỗ Bước song hành ta cố gắng vượt qua

Nếu một mai chiếc dép có lìa xa Chiếc còn lại sẽ ra sao anh hả Hay sẽ khóc vì không còn tất cả Vì trên đời dép đã phải thành đôi

Chỉ cần anh em hạnh phúc lắm rồi Mình sẽ sống như hồi anh còn khoẻ Sẽ bước tiếp dâng trào lên sức trẻ Luôn tươi cười trao vẽ đẹp cho nhau

Đôi dép kia một chiếc đã phai màu Nhưng không thể đổi trao cùng chiếc khác Vì đôi dép sẽ vô cùng lệch lạc Bước chồng chềnh sẽ khác lạ không quen

Hãy vì em xoá hết những màu đen Trong suy nghĩ còn hoen trên khéo mắt Hãy nắm lấy bàn tay em thật chặt Ta cùng nhau đối mặt với tương lai

Quãng đường xa tuy rất đổi còn dài Nhưng phía cuối ngày mai là hạnh phúc Như đôi dép thăng trầm bao vinh nhục Vẫn song hành một phút chẳng lìa xa…

HẠNH PHÚC CHẲNG ĐÂU XA – Thơ: Song Linh

Niềm hạnh phúc như thế nào anh nhỉ ? Chẳng bận lòng suy nghĩ ở đâu xa Trả lời ngay là thời khắc giao hòa Trời và đất xui khiến ta gặp gỡ

Lão Tơ – Nguyện se chúng mình chồng… vợ Trái tim hồng chung nhịp thở xuyến xao Vòng tay ôm cùng với những ngọt ngào Luôn bền vững trải bao điều gian khó

Niềm hạnh phúc là vui cùng con nhỏ Là sớm chiều ta có những nụ cười Là rạng ngời với nét mặt xinh tươi Là mình được rất nhiều người yêu quý

Niềm hạnh phúc mỗi người một cách nghĩ Nhưng với em nó bình dị vô cùng Mong suốt đời hai đứa bước đi chung Tình nồng ấm không lạnh lùng gượng ép

Sống đúng nghĩa với tấm lòng không hẹp Dù sang nghèo chẳng được phép rời nhau Là sẻ chia và ý hợp tâm đầu Để mãi mãi bền lâu niềm hạnh phúc…!!!

MÌNH ƠI – Thơ: Hảo Trần

Mình ơi hai tiếng thân thương.. Theo ta đi hết chặng đường thời gian. Mùa xanh giờ đã phai tàn. Chỉ còn hơi ấm nồng nàn trong nhau.

Cuộc đời mưa nắng giải dầu. Đi qua năm tháng còn đâu thủa nào… Tóc mây em bối cao cao Hương chanh hương bưởi đọng vào hồn tôi

Long lanh ánh mắt em cười. Làm anh đắm đuối một thời mê say. Se duyên kết tóc đời này. Hạnh phúc mong muốn đủ đầy trăm năm..

Cháu con bận học bận làm.. Hai ta nương tựa an nhàn tấm thân. Mình giờ lóng ngóng tay chân. Vụng về run rẩy nên cần nâng niu..

MÌNH ƠI – Thơ: Thu Hà

Đã lâu rồi chẳng thấy tiếng… mình ơi! Em thấy nhớ những lời yêu thương ấy Nhẹ nhàng thôi mà lòng em ấm vậy Mình quên rồi em chợt thấy cô đơn…

Mình biết không trong giấc ngủ chập chờn Em vẫn gọi qua từng cơn mộng mị Khát vọng ấy đâu phải là phi lý Em dỗi hờn mà chỉ biết nín câm…

Mình biết không em cứ phải âm thầm Như chiếc bóng chìm dần trong bóng tối Sợ ngoài kia bao dòng đời trôi nổi Sẽ đưa mình lạc lối tiếng yêu thương…

Mình nhớ không bao đêm thức canh trường Lời tâm sự dường như không nói hết Mình bên nhau chưa khi nào mỏi mệt Nhớ mình nhiều… em quên hết hờn ghen!

TÌNH YÊU KHÔNG TUỔI – Thơ: Nguyễn Thị Thắm

Người ta bảo: Già rồi, còn yêu đương gì nữa Ở tuổi này chỉ có cãi nhau thôi Mấy chục năm tình cũng đã phai phôi Còn gì đâu mà nồng nàn đắm đuối!?

Nhưng với em tình yêu không có tuổi Vẫn say mê như cái thuở ban đầu. Bởi bên anh như có phép nhiệm màu Em thấy lòng luôn rộn ràng phơi phới!

Bao đông qua, rồi bao mùa hạ tới Hai chúng mình vẫn ngây ngất men say Dẫu khó khăn vẫn nắm chắc bàn tay Vẫn kề vai, vẫn sánh đôi cùng bước.

Tình yêu anh không gì đong đếm được Luôn dịu dàng như hương vị mùa thu Và ngọt ngào như điệu hát lời ru Đầy sắc xuân cho lòng em trẻ lại!

Ta đã nguyện suốt đời này yêu mãi Thì chẳng bao giờ tình có thể phôi phai Nguyện bên nhau sánh bước đến tương lai Tóc bạc răng long vẫn một lòng chung thủy.

Mấy chục năm thành bạn đời tri kỉ Ta đã yêu, yêu say đắm, nồng nàn Như biến với thuyền gắn bó sắt son Nên với ta tình yêu không có tuổi!

THÌ THẦM – Thơ: Xuân Nghệ

Vợ yêu ơi, hãy mãi nắm chặt tay Đừng buông bỏ dẫu cuộc đời bão tố Không kiên trì, ắt sẽ là gục đổ Bởi thiếu nhau…cố gắng cũng bằng thừa…

Cuộc tình nào, chẳng lúc nắng lúc mưa Sống yêu thương bằng lòng vừa là đủ Đừng tham vọng như mưa rừng thác lũ Khi về trời cũng rũ… chẳng mang đi

Dù giận hờn đừng nói tiếng chia ly Mặc ai đó có muôn vàn cách nghĩ Vợ chồng phải vững vàng lòng chung thủy Để cuộc đời như ý… ngọt cơm canh…

Yêu không già, lưu mãi nét xuân xanh Thiêng liêng sẽ dành cho nhau tất cả Vốn cuộc sống rất khó khăn vất vả Nắm chặt nào… như ta đã từng yêu…

Hãy chấp nhận nhau, tất cả mọi điều Duy nhất anh, duy nhất em, thôi nhỉ. Cháy hết tình, nghĩa vợ chồng cao quý Để tự hào… mỗi khi nghĩ về nhau…

LÀ VỢ CHỒNG – Thơ: Bình Nguyễn

Là vợ chồng ôi sao quá tuyệt vời Là duyên nợ của bao đời trước đó Là vợ chồng dĩ nhiên là rất khó Phải đương đầu với sóng gió phong ba

Là vợ chồng thường mang nỗi xót xa Đâu thơ mộng như buổi đầu hò hẹn Vẻ thẹn thùng xuyến xao và bẽn lẽn Nét ngại ngùng e thẹn chẳng còn đâu

Là vợ chồng phải mưa nắng dãi dầu Cuộc sống thực với gạo tiền cơm áo Bao lãng mạn lặng trôi vào hoài bão Ngọn lửa tình dần tắt chẳng ai hay

Là vợ chồng thường mang nỗi đắng cay Khi trong hai có một người phản bội Chữ thủy chung người ta đem đánh đổi Bằng ngôn từ gian dối rất tinh vi

Là vợ chồng thường lệ đẫm hoen mi Bị tổn thương hơn một lần có lẽ Chẳng như xưa với ngôn từ nhỏ nhẹ Khi chuyện thường là bé xé ra to

Là vợ chồng thường mang nặng nỗi lo Bởi nhịp sống mỗi ngày thêm hối hả Dành thời gian kiếm tiền trong vất vả Mà vô tình quên cả bạn trăm năm

Là vợ chồng thường nuốt lệ lặng thầm Lửa tình yêu mỗi ngày dần tắt lịm Nỗi khát khao vào trong mơ tìm kiếm Phút bâng khuâng xao xuyến buổi ban đầu

Là vợ chồng là nghĩa nặng tình sâu Nói với nhau không cần lời hoa mĩ Nói giản đơn chân thành và dung dị Buông lời đừng để chồng vợ phải đau

Là vợ chồng nên nhớ chữ vì nhau Là an ủi lúc ốm đau hữu sự Bỏ chữ “tôi” mà mở lòng lượng thứ Nên thật lòng đừng ích kỷ hơn thua

Là vợ chồng đâu phải một trò đùa Cuộc sống thực với muôn màu muôn vẻ Biết vì nhau thì trên đời có lẽ Sẽ không còn nước mắt phút chia tay…

*.*.*.*.*

Bài thơ này tôi không dám “dạy” ai Bản thân tôi cũng chia tay bà xã Nhân đã gieo đương nhiên là gặt quả Xét cho cùng tất cả cũng do ta

Mong vợ chồng đừng ai phải xót xa Sống vì nhau chân thành và trân trọng Thì vợ chồng vẫn thêu mơ dệt mộng Là tấm gương là điểm tựa cho con…

TÂM TÌNH VỢ CHỒNG NÔNG DÂN – Thơ: Hồ Phương

Công việc đồng áng xong rồi Nghỉ ngơi một chút ta ngồi thong dong Chúng mình cuộc sống nhà nông Vợ chồng vất vả, cấy trồng quanh năm

Nhà nông cực khổ, nhọc nhằn Làm ra hạt thóc vô vàn khó khăn Gian nan mới có miếng ăn Thuận chồng thuận vợ chứa chan nghĩa tình

Sáng ra thức dậy bình minh Nhìn đồng lúa chín là mình vui thôi Vợ chồng cái nghĩa ở đời Đắng cay, cơ cực ta thời vượt qua.