Thơ hay về tình yêu. Đề tài về tình yêu được rất nhiều người lấy làm nguồn cảm hứng để sáng tác ra những bài thơ hay bất hủ. Hôm nay Wikichiase xin giới thiệu đến các bạn những câu thơ, bài thơ hay về tình yêu mà mình sưu tầm được.
Những câu thơ hay về tình yêu nam nữ
Những câu thơ hay về tình yêu lãng mạn mặc dù mốii tình đó có thể là một tình yêu có kết cục đẹp hay buồn thì nó vẫn để lại trong ta một kỷ niệm khó quên. Những vần thơ sau đây mà wikichiase đem đến cho các bạn không nằm ngoài hai chữ kỷ niệm.
Xin cho ta làm được sợi nhớ
Giăng nơi đầu ngõ đợi yêu thương
Đợi ai dừng bước cô liêu
Để ta gửi mộng sớm chiều tương tư
********
Xin cho ta được làm giọt nắng
Đan tóc ai sợi vắn, sợi dài
Lung linh tình chớm ban mai
Đưa ta vào mộng bên ngày yêu thương.
*****
Xin cho ta làm gió du dương
Đón chờ ai bên đường tình tứ
Cuộn đi nỗi buồn lứ thứ
Mấy mùa rồi còn cô lữ – riêng mang
*****
Xin cho ta làm ánh trăng vàng
Về cùng ai xua tan nỗi nhớ
Trăng đêm thấu tình ai đó
Khép mộng vàng hôn mắt đó say sưa
Gió cứ thổi nghìn năm không mệt mỏi
Mây vẫn theo gió cuốn bốn phương trời
Trăng cứ soi nghìn đời không héo úa
Giọt trăng vàng tắm mát vạn đời hoa
Cánh hoa rụng làm trăng tàn ngơ ngẩn
Một đời trăng phải khóc mấy đời hoa?
Hoa tàn khuất cho dư hương còn đọng
Ướp đời trăng thơm ngát bóng hồn hoa
Một cuộc thế nhân sinh bao nhiêu tuổi?
Một đời người có mấy buổi mộng mơ?
Cây mộng mơ đã bao giờ kết trái?
Trái yêu đương ngọt lịm cả linh hồn
Nụ hôn đầu thoảng nhẹ bay làn gió
Dậy men lòng dư âm mãi không phai
Để một mai khi trở về cát bụi
Nguyện xin làm đá cuội mãi bên nhau
Phép chia chẳng phải chia hai
Chia cho em cả tháng ngày đời tôi
Phép cộng thì tất nhiên rồi
Công thêm anh nữa thành đôi chúng mình
Đừng trừ đi mái tóc xinh
Trừ đi đôi nét vô tình ngày xưa.
Nhân bao nỗi nhớ cho vừa
Gặp em anh nói giai thừa lời yêu.
Lặng lẽ dài thênh thang
Thời gian như vậy đó
Ẩn trong lòng cơn gió
Thời gian buồn vu vơ.
Có kẻ đứng làm thơi
Thời gian buồn, liếc mắt
Nơi kia có kẻ khóc
Làm thơ tình tặng ai.
Đâu phải tháng riêng hai
Sao thời gian nhanh vậy
Sao mà không đứng lại
Cho học trò bên nhau….
Em sẽ là chiếc bóng đời anh
Là Nỗi nhớ trong nắng hạ
Bồng bềnh trên sóng mơ bến lạ
Em là mộng nở đêm thanh.
Em sẽ là tiếng sáo diều xanh
Chở hoàng hôn phong kín nối
Hòa theo gió bay khắp trời
Em là mộng giữa mùa xanh.
Em bỗng thấy cuộc đời tươi thắm
Được gần anh mưa nắng thêm hồng
Nghe thầm thì sóng hát tình xanh
Lòng ngây ngất hoan mê chìm đắm.
Em sẽ là chiếc bóng đời anh
Là nỗi nhớ trong nắng hạ
Bồng bềnh trên sóng mơ bến lạ
Em là mộng của tình anh
Em sẽ là cánh diều lộng gió
Em sẽ là hoa cỏ đồng anh
Em sẽ là ánh trăng huyền mộng
Đêm về vỗ giấc ru anh.
Em biết chăng chiều buồn hoàng hôn tím
Tím yêu thương như tím cả lòng anh
Như cơn mưa như sao đêm lấp lánh
Trong chiêm bao anh lại thấy lạnh lùng
Chiều nay anh buồn
Em sang sống, vui bước theo chồng
Anh đi về mình anh trong hiu quạnh
Em ơi em!
Trăng khuya đêm nay buốt lạnh.
Cô đơn anh đi trong ảo ảnh
Trong chiêm bao anh bỗng khóc một mình
Thấm cuộc tình bên góc khố quạnh hiu
Em ơi em
Cơn mua chiều hôm đó
Cơn mưa kể
Một cuộc đời buồn em có biết
Em xa rồi tan giấc mộng đêm tình
Ánh sao đêm cùng cơn gió kể
Kể ai nghe, nghe chuyện đôi mình.
Anh yêu em một tình yêu thầm lặng
Như thâm trầm từng chiếc lá vàng thu
Em không hiểu mãi muôn đời không hiểu
Bởi chưa bao giờ dám nói cùng em
Những chiều buồn ôm đàn hát vu vơ
Hay những đêm dài âm thầm thức giấc
Biết làm sao khi em yêu người khác
Và người ấy mang hạnh phúc cho em
Anh hoài nghe hay là anh ảo tưởng
Rằng em, người ấy là bạn thôi
Anh muốn nói có nhiều khi anh muốn thét
Anh yêu em! dù thất bại muôn đời
Em vẫn sống hồn nhiên bên đời
Vẫn tin yêu và đầy nhiệt huyết
Lòng anh sao như đành lòng như thế
Sẽ một ngày phá vỡ mùa xuân
Vậy nên anh đành lòng chịu đựng
Những chiều buồn mãi hát vu vơ
Bài tình ca chỉ một mình anh hiểu
Có một người gánh chịu thương đau.
Em đừng buồn khi chẳng thể yêu anh
Dẫu trái tim không dành cho anh được
Hay vì em còn điều gì vướng bận
Hãy yên lòng anh sẽ chẳng sao đâu
Em đừng buồn khi phố chẳng mưa rơi
Lang thang bước dưới ánh đèn cao áp
Hàng cây buồn bên đường tĩnh lặng
Anh sẽ vụng về đi hết phố cùng em
Em đừng buồn khi mẹ chẳng ở bên
Đỡ em dậy sau mỗi lần vấp ngã
Mỗi lúc buồn không còn ai san sẻ
Vẫn còn anh một người bạn chân thành
Em đừng khóc, đừng buồn, đừng xa vắng.
Đừng chối từ để một trái tim đau
Đừng buồn chi khi anh vẫn yêu em.
Cảm ơn người đã chỉ cho ta biết
Gía trị còn và đã hết ra sao
Trái tim ta như sát muối, gai cào
Đầu choáng váng, bước lao đao vô định
Cảm ơn người đã giúp ta bừng tỉnh
Giữa cuộc đời ta bán tỉnh, nửa mơ
Ta khát khao, ấp ủ mong chờ
Nghe một tiếng xưng hô “em” da diết
Cảm ơn người đã cho ta được biết
Những tháng năm người ly biệt ra sao
Giữa biển lớn sóng cuộn, gió gào
Ngơ ngác hỏi Vì sao ta làm vậy?
Cảm ơn người đã vững vàng đứng dậy
Giữa cuộc đời đầy dẫy những cam go
Bao cay nghiệt chất lên đôi vai nhỏ
Gĩa biệt người, dăm vần thơ còn đó
Người không cần, xin vứt bỏ chúng đi
Khỏi luyến lưu, vướng bận để làm gì
Thanh thản sống như trước kia không có chúng.
Hôm nay em đanh rơi những giọt nước mắt
Phải chăng trái tim anh không còn chỗ cho em
Em lạnh lùng nhưng không phải không biết hơn ghen
Vì dẫu sao em vẫn chỉ là một cô gái
Chợt đôi lúc em thấy lòng nhói đau tê tái
Khi thấy anh sánh bước bên ai
Cố giấu đi trái tim đang muốn khóc
Dòng nước mắt làm sao em ngăn được
Ép chặt tim cắn lệ đắng vào môi
Anh là anh, anh của rất xa xôi
Em là em của một thời ngây dại.
Nếu cuộc đời cho em muôn phần chọn lại
Vẫn chọn anh người duy nhất em yêu
Dẫu biết rằng em sẽ vẫn khóc rất nhiều
Nhưng với em như thế là hạnh phúc.
Gửi em bức thư tình thứ nhất
Gửi cho em tất cả yêu thương
Gửi cho em bao nỗi nhớ vấn vương
Của mối tình hai đứa mình trong trắng
Gửi cho em của một thời xa vắng
Bức thư tình của ánh nắng mùa thu
Bức thư thì sẽ chẳng có hận thù
Bởi vì anh vẫn mãi yêu em
Bức thư tình ôi lẽ thân quen
Của tháng ngày đôi mình chung bước
Và tình yêu là một điều kế ước
Để chúng mình chẳng thể rời xa nhau
Bức thư tình anh giữ đến mai sau
Như báu vật và trở thành vô giá
Vì tình yêu có bao giờ mặc cả
Chẳng giá nào mua nổi nó em ơi
Bức thư tình và ý nghĩ xa xôi
Để ta thấy tình yêu thật xa vời.
Những bài thơ hay về tình yêu tuổi học trò
Tuổi học trò có lẽ là tuổi vô tư và hồn nhiên nhất và tình yêu tuổi học trò cũng hôn nhiên và nhẹ nhàng như vậy. Wikichiase sẽ gửi đến các bạn những câu thơ hay về tình yêu tuổi học trò thật hồn nhiên và trong sáng mang đến cho các bạn thật nhiều ký ức ngọt ngào.
Mối tình đầu của tôi có gì? Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp Là áo người trắng cả giấc ngủ mê Là bài thơ cứ còn hoài trong cặp Giữa giờ chơi mang đến lại mang về.
Mối tình đầu của tôi có gì? Chỉ một cây đàn nhỏ Rất vu vơ nhờ bài hát nói giùm Ai cũng hiểu – chỉ một người không hiểu Nên có một gã khờ ngọng nghịu mãi thành câm.
Những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy hoa phượng Em hái mùa hè trên cây Chở kỷ niệm về nhà Em chở mùa hè đi qua, còn tôi đứng lại Nhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa. . .
Tuổi mười lăm em lớn từng ngày
Một buổi sáng bỗng trở thành thiếu nữ
Hôm ấy mùa thu anh vẫn nhớ
Hoa sữa thơm ngây ngất bên hồ.
Mối tình đầu mang hương sắc mùa thu
Mùi hoa sữa trong áo em và mái tóc
Tình yêu đầu tưởng không gì chia cắt
Vậy mà tan trong sương gió mong manh.
Tại mùa thu, tại em hay tại anh
Tại sang đông không còn hoa sữa
Tại siêu hình, tại gì không biết nữa
Tại con bướm vàng có cánh nó bay.
Đau khổ nhiều nhưng éo le thay
Không phải thời Rô mê ô và Juy li et
Nên chẳng có đứa nào dám chết
Đành lòng thôi mỗi đứa một phương.
Chỉ mùa thu là tròn vẹn nhớ thương
Hương hoa sữa cứ trở về mỗi độ
Hương của mối tình đầu nhắc nhở
Có hai người xưa đã yêu nhau.
Ơ hay mới chỉ gặp đôi lần
Mà sáng nay lòng đã bâng khuâng
Hiên nhà, không hẹn, mình vẫn đợi
Mặc dù người ấy chỉ đi ngang !
Có lần mình đứng ngắm trước gương
Mái tóc chải hoài vẫn rối tung
Tóc mình đang rối vì cơn gió ?
Không! Bởi mình đang rối cả lòng!
Gặp nhau người ấy bình thản lạ
Còn mình, mình cảm thấy nôn nao
Vừa giận vừa thương, vừa mắc cỡ
Tại mình chứ phải tại ai đâu !
Người ấy chỉ là người ấy thôi
Coi mình như con bé trong đời
Cớ gì mình mới sang mười bảy
Lòng cứ làm sao lúc gặp người !
Ngậm ngùi em nhớ thời đi học
Ngày ấy anh gọi em con nhóc
Anh lớn hơn em độ vài tuổi
học chung cứ ghẹo làm em khóc
Một sáng tụ trường anh ngẩn ngơ
Nhìn em xinh tươi như hoa nở
Từ đó anh say đắm yêu thầm
Học hành thì dỡ chỉ thích mơ
Nhà không cạnh nhau nhưng chung trường
Chẳng dám nói thương cứ theo sau
Quay lai… Anh nhìn , Em mắc cỡ…
Mắt anh ngời sáng như ánh sao
Kỷ niệm thoáng qua sẽ tan mau
Tình yêu học trò là hư ảo
Anh đi trong một chiều Phượng nở
Ánh mắt đượm buồn lời yêu trao
Từ mùa hè ấy ta mất nhau…
Anh đã phiêu bạc ở phương nào
Một lần giở lại trang lưu bút
Lòng em vấn vương chút ngọt ngào.
Mòn con mắt đợi cổng trường Người ta về các ngả đường xôn xao Bóng ai nào thấy đâu nào? Mây càng thấp, gió càng cao Một mình Không gian ngoảnh mặt làm thinh Giọt mưa xuân cũng vô tình trêu ai. Mưa đầy tóc, gió đầy tai Sầu theo bốn hướng trôi dài tâm tư. Mong càng thêm nhớ càng như Lẽ đâu tới phút này ư chưa về ? Một mình gieo bước nặng nề Gió tung xác lá bên hè tả tơi Hồn chênh vênh bóng chơi vơi Đất cong mặt giận, chân trời lảng xa. Bởi yêu em sầu khổ dịu dàng
Tác giả: Trương Thị Anh
Những bài thơ tình hay nhất quả đất
Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em Là bài thơ anh kể về đôi dép Khi nỗi nhớ trong lòng da diết Những vật tầm thường cũng viết thành thơ Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu Cũng như mình trong những lúc vắng nhau Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía Dẫu bên cạnh đã có người thay thế Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh Đôi dép vô tri khăng khít song hành Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội Lối đi nào cũng có mặt cả đôi Không thể thiếu nhau trên bước đường đời Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại Gắn bó nhau vì một lối đi chung Hai mảnh đời thầm lặng bước song song Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc Chỉ còn một là không còn gì hết Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia!
Tác giả : Nguyễn Trung Kiên
“Em bảo anh đi đi, Sao anh không đứng lại? Em bảo anh đừng đợi, Sao anh lại về ngay? Ôi lời nói gió bay, Đôi mắt huyền đẫm lệ. Sao mà anh ngốc thế Không nhìn vào mắt em?” Tam giác muôn đời Đitơlépven (Đan Mạch) Trên con đưòng tôi đi Có hai người đã tới Một người rất yêu tôi Còn tôi yêu người khác. Người sống trong khao khát Trong những giấc mơ tôi Người kia đứng hững hờ Trước cửa lòng khép chặt. Người bắt máu tôi hát Tình phóng khoáng trắng trong Người như cuộc đời thường Bóp mộng lòng tôi nát. Người cho tôi hạnh phúc Luôn như gió vội bay Người dâng tôi cả đời Không đem gì đền đáp. Hai người ấy trong đời Phụ nữ nào cũng gặp Trăm năm có một lần Họ trùng nhau làm một.
Anh vẫn còn yêu đó là điều day dứt Chẳng thể quên người lại thao thức từng đêm Nhớ về ngày xưa nhớ lại phút êm đềm Trên con đường mưa ta bên nhau mơ mộng Từ lúc em đi bên anh là biển rộng Và tháng năm buồn anh sống với cô đơn Ngoài trời mưa đổ càng nhớ em nhiều hơn Giờ phải làm sao khi em hờn không về nữa