Stt Hay Về Cần Thơ / Top 11 Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 10/2023 # Top Trend | Kovit.edu.vn

Chùm Thơ Hay Viết Về Quê Hương Cần Thơ

Tuyển chọn những bài thơ hay viết về vẻ đẹp, cuộc sống, con người vùng đất tỉnh Cần Thơ. Chùm thơ là những lời ca ngợi và nỗi nhớ về quê hương Cần Thơ.

CHÙM THƠ LIÊN QUAN: ♥ Chùm thơ nỗi nhớ cha mẹ của người con xa xứ thật hay ♥ Chùm thơ cảm động bên cha mẹ sau bao ngày xa quê

BÀI THƠ: CẦN THƠ QUÊ TÔI

Tác giả: Tuấn Nguyễn

Quê hương anh đó, giấc mơ bao thời

Về đêm ngắm thật tuyệt vời

Đèn hoa rực rỡ như mời gọi nhau

Thôi thì sơ lược để chào khách xa

Cánh đồng thẳng tắp, thoảng qua chẳng đành

Dưới sông nước mát trong lành

Từng đàn cá lội như tranh họa đồ

Thưa cùng anh chị, các cô

Quê tôi chợ nổi nhấp nhô trên dòng

Người mua, kẻ bán thật đông

Vui đùa nhộn nhịp hòa đồng, chung tay

Rạng ngời nét đẹp tung bay

Ca dao ngày ấy ngất ngây bên lòng

“Cần Thơ gạo trắng nước trong

ai đi đến đó lòng không muốn về”.

BÀI THƠ: VỀ VỚI TÂY ĐÔ

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Chưa đi chưa biết Cần Thơ

Tới rồi mới thấy mộng mơ hữu tình

Chiều chiều ra đứng một mình bên sông

Mắt em lúng liếng cho lòng ngẩn ngơ

Ninh Kiều nước chảy lơ thơ

Em mời anh tới bến bờ yêu thương

Cho anh lòng dạ vấn vương

Ngẩn ngơ sao lại quên đường phố quen

Tới khi thành phố lên đèn

Bước chân lại đến bên em tình cờ

Nhớ cô gái nhỏ bên bờ sông sâu

Miền Tây mùa nước năm sau anh về

Nên duyên giai ngẫu phu thê mặn nồng

Trăm năm vẹn nghĩa vợ chồng

Tình ta mãi mãi sẽ không phai nhoà.

BÀI THƠ: CẦN THƠ CHIỀU MƯA

Tác giả: Ho Nhu

Người xưa thuở ấy bây giờ nơi đâu

Sông Hậu ơi! Mấy nhịp cầu

Mà lòng thôn thức như lâu chưa về

Vẫn nguyên vẹn với lời thề mang theo

Tình trao vẫn giữ trong veo cõi lòng

Chiều mưa hỏi có ai trông

Dáng ai thấp thoáng môi hồng mắt răm

Nồi canh lẩu mắm từng ăn chung thuyền

Phải chi buổi ấy bén duyên

Để giờ không phải mơ huyền nhớ nhung

Bao giờ mình mới được cùng

Li cà phê đắng ngồi chung một bàn

Đừng làm ướt áo, ướt làn da em

Mà lòng anh xót cho thêm chút buồn.

BÀI THƠ: DU THUYỀN CẦN THƠ

Tác giả: Ho Nhu

Đò chiều đợi khách sang sông

Cơn mưa bất chợt niềm trông thêm dài

Dửng dưng làm lạnh áo dài bà ba

Tình người Cần Thơ mặn mà

Gái hiền thuỳ mị nết na dịu dàng

Chu toàn nội trợ đảm đang

Dâu hiền rể thảo giỏi dang vẹn tròn

Mời anh mời chị ngọt giòn thơm tho

Theo em anh chớ đắn đo nghĩ nhiều

Gái Cần Thơ thật đáng yêu

Câu ca vọng cổ như chiều anh đây

Cần Thơ mong đợi bao ngày

Nay anh trở lại đắm say hương tình…

BÀI THƠ: CẦN THƠ NỖI NHỚ

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Mùa hạ này anh về với Cần Thơ

Dòng sông Hậu có đôi bờ mưa nắng

Quê hương em có nước trong gạo trắng

Có con đò luôn chở nặng tình quê

Anh xuống đây sao chẳng muốn quay về

Có phải chăng anh đã mê sông Hậu

Có nhánh mù u bướm vàng vẫn đậu

Mê câu hò ơi tình bậu dở dang

Con sông quê có điên điển bông vàng

Cô thôn nữ chèo đò ngang đưa đón

Chiếc áo bà ba xinh tươi mơn mởn

Nụ cười duyên con nước lớn nước ròng

Bến Ninh Kiều ngắm dòng nước mênh mông

Anh thấy em đôi má hồng e thẹn

Cần Thơ ơi phải nơi đây điểm hẹn

Tây Đô ngọt ngào ai đến cũng mê

Cô bé xinh xinh có mái tóc thề

Cho anh hỏi thăm đường về thành phố

Cứ tự hỏi mình nên đi hay ở

Khi ra về mang nỗi nhớ khôn nguôi.

BÀI THƠ: CẦN THƠ THƯƠNG QUÁ MỘT TÌNH YÊU

Tác giả: Giọt Buồn Không Tên

Cần Thơ ơi ai về đi để nhớ

Nhớ Ô Môn sông bên lỡ bên bồi

Bến Ninh Kiều lờ lững con nước trôi

Chiều nhạt nắng dạ bồi hồi xao xuyến

Đến Cái Răng để nghe lòng lưu luyến

Chợ trên sông rộn tiếng những ghe hàng

Đêm Phong Điền nghe nỗi nhớ miên man

Máu đổ xuống hiên ngang không lùi bước

Vĩnh Thạnh ơi dù đi xuôi về ngược

Ruộng thâm canh xanh mượt những cánh đồng

Ánh lửa hồng soi nước bạc trên sông

Xuồng xuôi ngược bềnh bồng đêm trăng tỏ

Qua Thới Lai hỏi ai về Cờ Đỏ

Thăm người em phương đó vẫn đợi chờ

Chén rượu nào chiều Thốt Nốt say mơ

Đêm Bình Thuỷ ngẩn ngơ thêm thương nhớ

Tây Đô ơi phải chăng là duyên nợ

Đêm phương Nam bỡ ngỡ giữa Ninh Kiều

Bến sông nào ai đứng đợi người yêu

Cho môi mắt vấn vương nhiều khao khát

Đến quê em chợt thấy lòng dào dạt

Một tình yêu mộc mạc đất chín rồng

Đẹp rạng ngời thành phố mới ven sông

Nghe xao xuyến chạnh lòng đêm từ tạ

Cần Thơ ơi với tôi là tất cả

Đợi tôi về thương quá một tình yêu.

BÀI THƠ: ANH NHỚ VỀ CẦN THƠ

Tác giả: Ho Nhu

Đã lâu lắm anh không về rồi đấy

Để bây giờ mới thấy lắm đổi thay

Cảnh phố phường luôn biến đổi mỗi ngày

Nên anh đã không tận tay được biết

Bến Ninh Kiều đã bao ngày biền biệt

Khách đông vui chẳng thể biết bao người

Phố xá bây giờ ngày một thêm vui

Đường trung tâm cây, hoa tươi vẫn nở

Cầu Cần Thơ đã xoá đi một thuở

Những chuyến phà tấp nập xuống lên thuyền

Anh có đi qua cầu bắc sông Tiền

Mỹ Thuận đó đã nên duyên đôi lứa

Rồi còn nhiều câu chuyện vui hơn nữa

Những tháng ngày anh lăn lộn miệt vườn

Khu Mỹ Khánh giờ cũng đã tinh tươm

Nơi du lịch đã đơm nhiều trái ngọt

Về Cần Thơ ôn mối tình đã trót

Yêu nồng nàn mà chẳng được gần nhau

Để nỗi nhớ đừng hằn sâu mãi mãi

Về Cần Thơ đất cho nhiều hoa trái

Như tình người luôn thư thái thủy chung

Ba má mình vẫn mong đợi vô cùng

BÀI THƠ: CẦN THƠ MẾN YÊU

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Có dòng sông Hậu lững lờ chảy xuôi

Bến Ninh Kiều đượm tình người

Có cô thiếu nữ nụ cười ngất ngây

Nhuộm hoàng hôn tím trôi đầy trên sông

Chợ nổi bến nước mênh mông

Có cô thôn nữ má hồng chèo ghe

Xốn xang anh mới được nghe lần đầu

Ai đi chợ nổi cùng nhau thì về

Toàn là đặc sản nhà quê miệt vườn

Dừa xoài ổi mít chuối hương

Lời rao em ngọt như đường mời anh

Cần Thơ như một bức tranh

Ra về nhưng lại không đành chia tay

Tình người chưa nhắm đã say

Tạm biệt em gái miền tây anh về.

CHIỀU TÂY ĐÔ Thơ: Nguyễn Đình Huân

Gặp em đứng đó bên bờ sông sâu

Bâng khuâng anh nhớ lần đầu gặp em

Chúng mình chung chuyến phà đêm

Em đi chợ nổi mình ên thôi à

Làm quen trên một chuyến phà

Lần đầu gặp mặt thế mà anh say

Má hồng mắt biếc thơ ngây dịu dàng

Chợ nổi ngày ấy trong lòng xuyến xao

Chia tay mình mãi khát khao

Hẹn ngày gặp lại mai đào thắm duyên

Ngờ đâu bến cách xa thuyền

Em xa chợ nổi tới miền viễn du

Cuối hè trời sắp sang thu

Bướm vàng đậu nhánh mù u bên hồi

Gặp nhau không nói lên lời

Tình anh vẫn thế suốt đời yêu em.

TẠM BIỆT CẦN THƠ Thơ: Nguyễn Đình Huân

Tạm biệt sông Hậu mộng mơ hữu tình

Bến Ninh Kiều đứng một mình đợi ai

Má hồng lúng liếng mắt nai

Bay bay trong gió áo dài dễ thương

Cho anh lòng dạ vấn vương

Chia tay anh phải lên đường em ơi

Gửi cho em đó những lời dịu êm

Dáng yêu kiều mái tóc mềm bay bay

Một lần gặp mặt ngất ngây nửa đời

Bóng chiều buông xuống em ơi anh về

Cùng em ngồi ngắm anh trăng

Bến Ninh Kiều có chị Hằng là em.

Câu Nói Hay Về Quyền Lực Bạn Cần Lưu Tâm

Posted: Thứ Năm, Ngày 22-06-2023, : 1218.

“Quyền lực có hai dạng. Một sinh ra từ nỗi sợ hãi bị trừng phạt và một sinh ra từ những hành động yêu thương. Quyền lực dựa trên tình yêu hàng nghìn lần hiệu quả và lâu dài hơn quyền lực dựa trên sợ hãi.” Và còn rất nhiều câu nói hay về quyền lực sau đây dành cho bạn chia sẻ.

Quyền lực luôn luôn thu hút mọi người, nó có một sức hấp dẫn không thể chối từ. Vẫn biết khi lao vào quyền lực nghĩa là bạn đang chạy đua với thử thách, nghịch cảnh những khó ai có thể chối từ được sức hấp dẫn đó. Cùng với những câu nói hay về cuộc sống, câu nói hay về quyền lực sau đây sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về điều đó.

Quyền lực luôn luôn thu hút những kẻ không có đạo đức.

Force always attracts men of low morality.

Albert Einstein

~*~

Nỗ lực kết hợp giữa trí tuệ và quyền lực hiếm khi thành công, mà có thành công cũng chỉ trong chốc lát.

The attempt to combine wisdom and power has only rarely been successful and then only for a short while.

Albert Einstein

~*~

Quyền lực có hai dạng. Một sinh ra từ nỗi sợ hãi bị trừng phạt và một sinh ra từ những hành động yêu thương. Quyền lực dựa trên tình yêu hàng nghìn lần hiệu quả và lâu dài hơn quyền lực dựa trên sợ hãi.

Power is of two kinds. One is obtained by the fear of punishment and the other by acts of love. Power based on love is a thousand times more effective and permanent then the one derived from fear of punishment.

Mahatma Gandhi

~*~

Sự vĩ đại không nằm trong tài sản, quyền lực, danh vọng hay tiếng tăm. Nó được phát hiện trong lòng tốt, sự nhún nhường, sự phụng sự và tính cách.

Greatness is not found in possessions, power, position, or prestige. It is discovered in goodness, humility, service, and character.

William Arthur Ward

Sức mạnh đạt được nhờ bạo lực chỉ là sự chiếm đoạt và chỉ tồn tại chừng nào thế lực của người ra lệnh vượt lên trên tất cả những kẻ phục tùng.

Power acquired by violence is only a usurpation, and lasts only as long as the force of him who commands prevails over that of those who obey.

Denis Diderot

~*~

Trước khi chúng ta đạt được quyền năng to lớn, chúng ta phải đạt được sự khôn ngoan để dùng tốt nó.

Before we acquire great power we must acquire wisdom to use it well.

Ralph Waldo Emerson

~*~

Bất cứ ai được trao quyền lực sẽ lạm dụng nó nếu không có động lực là tình yêu sự thật và đức hạnh, cho dù kẻ đó là hoàng tử hay dân thường.

Anyone entrusted with power will abuse it if not also animated with the love of truth and virtue, no matter whether he be a prince, or one of the people.

La Fontaine

~*~

Đòi hỏi phát triển bản thân quan trọng hơn tới mức không thể so sánh được đối với nhu cần mở mang quyền lực bên ngoài.

The demands of internal growth are incomparably more important to us… than the need for any external expansion of our power.

Aleksandr Solzhenitsyn

~*~

Quyền lực luôn nghĩ rằng nó phụng sự Chúa trong khi thực tế nó vi phạm mọi luật lệ của Người.

Power always thinks… that it is doing God’s service when it is violating all his laws.

John Adams

~*~

Quyền lực thường nghĩ mình có linh hồn vĩ đại hơn và tầm nhìn bao quát hơn nhiều những gì mà kẻ yếu có thể hiểu được.

Power always thinks it has a great soul and vast views beyond the comprehension of the weak.

John Adams

Trao tất cả quyền lực cho số đông, họ sẽ đàn áp số ít. Trao tất cả quyền lực cho số ít, họ sẽ đàn áp số đông.

Give all the power to the many, they will oppress the few. Give all the power to the few, they will oppress the many.

Alexander Hamilton

~*~

Anh vẫn còn quyền lực với người khác chừng nào anh chưa lấy đi mọi thứ của họ. Nhưng khi anh cướp đi của một người tất cả, người đó không nằm trong vòng quyền lực của anh nữa.

You can have power over people as long as you don’t take everything away from them. But when you’ve robbed a man of everything, he’s no longer in you power.

Aleksandr Solzhenitsyn

~*~

Chẳng có gì đồi bại hơn, chẳng có gì mang sức tàn phá ghê gớm hơn trong bản tính tốt đẹp và cao quý nhất của chúng ta hơn là nắm trong tay quyền lực không giới hạn.

There is nothing more corrupting, nothing more destructive of the noblest and finest feelings of our nature, than the exercise of unlimited power.

William Henry Harrison

~*~

Hàm răng của quyền lực luôn luôn mở rộng để nhai nuốt, và cánh tay nó luôn vươn ra, nếu có thể, để phá hủy tự do tư duy, ngôn luận và viết lách.

The jaws of power are always open to devour, and her arm is always stretched out, if possible, to destroy the freedom of thinking, speaking, and writing.

John Adams

~*~

Người tầm thường với quyền lực phi thường mới là mối nguy hiểm chính cho nhân loại chứ không phải là kẻ ác ôn hay tàn bạo.

The ordinary man with extraordinary power is the chief danger for mankind – not the fiend or the sadist.

Erich Fromm

~*~

Thứ quyền lực chi phối sinh kế của một người là thứ quyền lực chi phối ý chí của anh ta.

Power over a man’s subsistence is power over his will.

Alexander Hamilton

~*~

Người ta sử dụng quyền lực bằng cách nắm khẽ nó. Nắm quá chặt cũng có nghĩa là bị quyền lực chiếm hữu, và trở thành nạn nhân cho nó.

One uses power by grasping it lightly. To grasp too strongly is to be taken over by power, and thus to become its victim.

***********

Một Bài Thơ Ý Vị Về Rượu Cần

Rượu cần (rượu ghè) là nét văn hóa đặc sắc của đồng bào các dân tộc Trường Sơn – Tây Nguyên. Thơ cảm đề về rượu cần đã có nhiều; trong đó có bài thơ “Rượu cần” của nhà thơ – nhạc sĩ tài hoa Nguyễn Trọng Tạo. Chúng tôi không nói đây là bài thơ hay nhất về rượu cần, nhưng là bài thơ đã tái hiện một nét sinh hoạt văn hóa rượu cần rất sinh động và thi vị.

Hẳn nhiều người đã biết Nguyễn Trọng Tạo là một nhân vật đa tài nổi tiếng. Ông làm thơ cũng hay, soạn ca khúc cũng tốt, làm báo cũng giỏi, thiết kế bìa sách và vẽ minh họa cũng không thua gì các họa sĩ chuyên nghiệp! Đặc biệt mảng thơ trữ tình của ông đã khiến nhiều người thích, thuộc.

Những chuyến “lang thang” đến Tây Nguyên, Nguyễn Trọng Tạo đã để lại nhiều bài thơ hay về xứ sở này, trong đó có bài thơ “Rượu cần”. Đây là một cách diễn đạt trữ tình và ý nhị về một nét văn hóa ở Tây Nguyên không thể thiếu trong sinh hoạt thường ngày và trong các lễ hội địa phương. Rượu cần vừa là một nét đẹp của lễ tục, vừa là một hình thái giao lưu của những con người tìm đến với nhau trong gắn kết cộng đồng.

Nguyên văn bài thơ:

Cũng liều uống rượu cùng em Bởi chưng người đẹp lại thêm rượu cần Cái ghè rượu hóa chứng nhân Chúng mình mỗi đứa một cần vít cong Một kan cho má em hồng Hai kan anh đã vội trồng cây si Ba kan, đừng bỏ anh đi Anh buồn, ghè rượu có khi lây buồn Bốn kan, anh muốn chết luôn Năm kan – Em đã thúc dồn sáu kan Đã liều, chết cũng chẳng oan Bảy kan anh uống, em van anh rồi Thôi, thì một kan hai người Hai đôi môi khát một thời tìm nhau Chín kan, rượu chẳng còn đâu Còn em hóa rượu – Cúi đầu, anh say!

Chỉ 8 cặp lục bát (16 câu), nhưng bài thơ đã tái hiện sinh động một cuộc uống rượu ghè giữa đôi nam nữ mời nhau trong văn hóa truyền thống.

Cái “duyên” của nhà thơ bắt đầu bằng từ “liều” ở câu mở đầu, nó khiến người đọc có hơi ngạc nhiên một tí, vì nam giới là phe “hay rượu” hơn nữ giới, thế mà sao ở đây một anh đàn ông lại bảo “cũng liều uống rượu cùng em”?

Có thể hiểu: đây là tâm lý của người lần đầu tiên tiếp cận với rượu cần; hình thức và cách uống hoàn toàn không giống gì với cách uống rượu thông thường đã được biết, khiến người uống có hơi e dè, lạ lẫm, nên… liều thử xem sao! Và, cũng có thể hiểu: đây là cách nói chuyện “có duyên” của người nam, kiểu “anh có ngán gì rượu đâu, nhưng vì em mà anh liều uống đấy”! Cách suy diễn này đã “bị lộ” ở câu thứ hai rồi: “Bởi chưng người đẹp lại thêm rượu cần”!

Hai người ngồi đối diện nhau ở hai phía ghè, do vậy chiếc ghè như một nhân chứng cho cuộc gặp gỡ, chuyện trò, giao lưu giữa hai người: “Cái ghè rượu hóa chứng nhân/ Chúng mình mỗi đứa một cần vít cong”.

Và ai cũng biết, cách uống rượu ghè là luôn có một thanh nứa được tước ra và bẻ gập một đoạn nhỏ hình chữ “T” gác trên miệng ghè làm “cữ” để đo và đếm lượng rượu được mời, được uống cho công bằng, gọi là “kan”. Uống ít kan thì say ít, uống nhiều kan thì say nhiều.

Thế cho nên, lúc ban đầu thì là: “Một kan cho má em hồng/ Hai kan anh đã vội trồng cây si…”. – Trời sinh ra vậy, phụ nữ vốn dĩ “má hồng”, huống chi đã có tí hơi men vào thì cái nét duyên ấy càng dễ “làm chết” các đấng nam nhi lắm! Má hồng ấy và những lời mời dịu ngọt mặn mà ấy khiến người đang đối diện vốn dĩ sẵn giống “nòi tình” này không… trồng cây si mới là chuyện lạ.

Và cuộc rượu tiếp tục. Có thể vì yêu cầu của buổi tiếp đón, hay vì nhiệt tình trong gặp gỡ, cô nàng đã dạn dĩ mời anh chàng nhiều kan nữa: “Ba kan, đừng bỏ anh đi/ Anh buồn, ghè rượu có khi lây buồn/ Bốn kan, anh muốn chết luôn/ Năm kan – Em đã thúc dồn sáu kan…”.

Cũng với một kiểu ăn nói “có duyên”, anh chàng sợ cô nàng rời mình, bèn “đổ” cho chiếc ghè sẽ buồn lắm nếu em bỏ đi khỏi đây! Bạn đọc đã bắt đầu thấy rõ cái ý “lém lỉnh”, hoạt ngôn của anh chàng đang dần ngấm rượu!

Đến kan thứ 7 thì anh chàng đã “nổi máu” nam nhi thật sự! Lúc này chẳng còn cái kiểu “tình trong như đã, mặt ngoài còn e” (Kiều) gì nữa, chàng tuyên bố thẳng thừng: “Đã liều, chết cũng chẳng oan/ Bảy kan anh uống, em van anh rồi!”.

Khi anh chàng “đã liều, chết cũng chẳng oan” thì, dĩ nhiên cô gái làm sao theo nổi “đô rượu” của chàng; chàng bèn hạ giọng… ga-lăng chiều theo người đẹp: “Thôi, thì một kan hai người/ Hai đôi môi khát một thời tìm nhau…”. – Cái “nòi tình” đã hiển hiện rõ trong tình trạng “Sóng tình dường đã xiêu xiêu/ Xem trong âu yếm có chiều lả lơi” (Kiều).

Tứ thơ phát triển đến đây thì gút lại (có lẽ do chàng đã say!). Cái chất tài hoa nhất, trữ tình nhất, đạt “đỉnh điểm” nhất của bài thơ dồn lại ở hai dòng lục bát kết bài: “Chín kan, rượu chẳng còn đâu/ Còn em hóa rượu… Cúi đầu, anh say…”!

Không phải rượu không còn trong ghè, mà lúc này chàng đã ngất ngây, cây si chàng đã mọc rễ, trước mắt chàng không thấy ghè rượu nữa, mà chỉ… còn em!

Bạn đọc tinh ý sẽ thấy: từ kan thứ 7 nhảy sang kan thứ 9, thiếu kan thứ 8 theo thứ tự số đếm! Điều này nói lên rằng hai người còn mời nhau nhiều kan nữa. Tuy nhiên bao nhiêu kan thì cũng chẳng cần nhớ rạch ròi tỉnh táo làm gì, chỉ sực nhớ đến con số 9 là số cuối cùng, số lớn nhất của hàng số nguyên, nên chàng liền “thống kê bừa” theo kiểu ước định, phiếm định, thế thôi!

Hóa ra, đến lúc này, bạn đọc cũng không rõ chàng đã say gì – rượu hay em!

Một bài thơ mang cốt cách đa tình của hồn nghệ sĩ, đồng thời cũng lột tả, tái hiện rất đẹp cái không khí, không gian, cái thần cốt của tập quán rượu cần đồng bào Tây Nguyên, rất sinh động và thi vị.

Tạ Văn Sỹ

Cần Thơ: Hạnh Phóng Sanh

Nhân chuyến hoằng pháp tại thị xã Sa Đéc (tỉnh Đồng Tháp) và thành phố Cần Thơ, nhằm tạo điều kiện thuận lợi cho hàng phật tử phát tâm làm phước, trưởng dưỡng tâm từ bi của người con Phật, trưa ngày 26/07/2023 (nhằm ngày 11/06/Ất Mùi), TT.Thích Chân Quang – Viện chủ Thiền Tôn Phật Quang đã tổ chức Lễ phóng sanh một số lượng lớn cá tại cồn Khương – P.Cái Khế – chúng tôi Kiều – TP.Cần Thơ. Nguyện cầu cho âm siêu dương thới và góp phần làm cân bằng môi trường sinh thái. Cuối cùng, hồi hướng công đức này đến khắp pháp giới, nguyện tất cả chúng sinh đều đồng thành Phật đạo.

Một cồn Khương nắng gió lồng lộng bên dòng sông Hậu màu mỡ, lần này các Đạo tràng phật tử Thiền Tôn Phật Quang đã phát tâm phóng sinh 11,7 tấn cá, với tổng số tiền là 252 triệu đồng.

Phóng sinh là trực tiếp giải cứu sinh mạng cho chúng sinh, giúp cho loài vật sớm có được một cuộc sống an lành, không bị giết hại. Mà sinh mạng lại là giá trị cao cả, được trân quý nhất của tất cả chúng sinh. Cho dù đồng loại của chúng ta càng ra sức giết hại thì ta càng phải tích cực hơn trong việc phóng sinh, hầu có thể cứu chuộc được phần nào tội lỗi nặng nề mà những người vô minh kia đang ngày đêm tạo tác. 

Thật ra, muốn thấu hiểu mọi ý nghĩa sâu xa của việc phóng sinh cũng không phải là việc dễ dàng. Trong kinh Tiểu Nghiệp Phân Biệt (cùlakamma vibhagasuttam) thanh niên Todayyaputta hỏi phật “Vì sao cùng là loài người mà có người chết yểu, kẻ sống lâu, người nhiều bịnh tật, kẻ xấu xí, kẻ đẹp đẻ, người có quyền thế, kẻ không có quyền thế, người nghèo kẻ giàu, người hạ liệt kẻ cao sang, người ngu si kẻ trí tuệ”.

Phật dạy các loài hữu tình là chủ nhân của nghiệp, thừa tự của nghiệp, nghiệp là thai tạng, là quyến thuộc, là điểm tựa của chúng. Do nghiệp sai khác mà loài người có sai khác. Những người chết yểu là do nghiệp sát sanh, tàn nhẩn, tay lấm máu. Khi thân hoại mạng chung, nó sanh vào đường dữ, đoạ xứ, hoặc nếu làm người thì chết yểu. Con đường đưa đến đoản mạng là sát sanh tàn nhẩn. Còn người sống lâu là do từ bỏ sát sanh, có lòng từ, khi thân hoại mạng chung người này được sanh thiện thú, thiên giới hoặc làm người thì sống lâu. Con đường đưa đến trường thọ là từ bỏ sát sanh thương xót loài hữu tình. Con đường đưa đến nhiều bịnh là não hại hữu tình …” 

Vì nghĩ thương xót cho kiếp sống trầm luân trải qua nhiều lần đọa lạc của chúng,đồng thời cái nghiệp chiến tranh xãy ra liên miên khiến quyền sống, quyền tự do của con người bị đe dọa, xâm phạm nghiêm trọng. Hiểu được điều này, nhiều năm trôi qua, công tác phóng sinh của Thiền Tôn Phật Quang luôn được duy trì. Cứ mỗi lần đến mùa hạ, quý phật tử khắp nơi đáp lời kêu gọi của nhà chùa cùng thực hành hạnh phóng sinh. Nhờ công đức của hạnh phóng sinh như vậy mà nghiệp chiến tranh của thế giới được hóa giải rất nhiều, đồng thời còn hóa giải cả nghiệp xấu, nghiệp bệnh tật, ốm đau, tù tội cho chính con người.

Giữa cái thời tiết nắng nóng, oi bức, hơn 1000 người chen chút nhau đứng trên thành cầu sát bờ, mặt hướng về nơi thả cá (giữa dòng sông cách bờ rất xa), nghiêm túc, nhất tâm tụng bài Kệ phóng Sinh. Rồi lần lượt từng tóp…từng tóp đi tàu ra tận nơi thả cá cùng tụng kinh. TT Thích Chân Quang trực tiếp chú nguyện cho chúng trong suốt khoảng thời gian đó, bên cạnh quý thầy, quý sư cô và các phật tử cứ liên tục tụng lập đi lập lại nhiều lần bài kệ phóng sinh, cho đến khi rỗ cá cuối cùng được trút xuống sông mới thôi:

Thơ Viết Về Nghề Nông Hay, Chùm Thơ Ca Ngợi Người Nông Dân Cần Cù

(iini.net) Tổng hợp những bài viết về nghề Nông. Thơ ca ngợi người nông dân cần cù nhưng còn nhiều vất vã. Những vần thơ thể hiện nỗi lòng của người nông dân về năng suất thu hoạch, giá cả bấp bênh..

Thơ Viết Về Nghề Nông Hay 01

NGHỀ NÔNG

Thơ: Trọng Nghĩa

Làm ruộng vất vả có ai hay Mồ hôi nắng cháy theo luống cày Nhổ cỏ bón phân bơm nước tưới Xịt thuốc thăm đồng lắm đắng cay Một năm hai vụ cứ miệt mài Đi về sớm tối vẫn hăng say Chỉ mong thuận mùa vui được giá Thỏa dạ ấm no những tháng ngày.

Thơ Viết Về Nghề Nông Hay 02

KIẾP NHÀ NÔNG

Thơ: Trần Công

Ngẫm kiếp điền nông quá phũ phàng Do nghèo chịu lắm nỗi sầu mang Tiền eo mấy lượt xe nhà gán Bạc thiếu đôi lần rẫy ruộng sang Vợ khát con thèm cơm đủ bữa Cha chờ mẹ đợi thuốc tròn thang Còn lo giá cả ngày mưa nắng Chẳng dám mơ gì cái thịnh khang

Thơ Viết Về Nghề Nông Hay 03

NÔNG THÔN ĐỔI MỚI

Thơ: Vũ Lê

Dần qua thời con trâu đi trước Tay cầm cày ta bước theo sau Thời thế nay đã đổi thay Có con trâu sắt ta mau ra đồng.

Đời nhà nông cấy trồng vất vả Đôi vai gầy gánh cả nắng mưa Cày xong ruộng ải lại bừa Quanh năm tất bật sớm trưa trên đồng.

Nhớ thuở xưa nghề nông cực lắm Tối về nhà cơm mắm với dưa Thiên tai, nắng hạn chẳng chừa Mất mùa túng thiếu ngày mưa Mẹ buồn.

Cuộc sống giờ đã suôn hơn trước Trên đồng xa nước đã chảy về Lúa mùa xanh tốt hả hê Được mùa trúng lớn tràn trề sân phơi.

Giờ cuộc sống cơ ngơi đã khác Con học hành đỗ đạt thành danh Nhà nhà có của để dành Gia đình hạnh phúc cơm lành canh ngon.

Người mua cả xe con, xe tải Vươn mình xa để mãi ấm no Hội mùa đám tiệc hát hò Cho vui cuộc sống chẳng lo muộn phiền.

Dẫu chốn quê bạc tiền không lắm Nhưng nghĩa tình đằm thắm an vui Đường quê nay đã xong rồi Bê tông nhựa hoá bồi hồi trong ta.

Ta hãy cố vươn xa tiến tới Xây quê hương ngày mới đẹp giàu Gia đình hạnh phúc về sau An cư lập nghiệp…rau màu thêm xanh…!

: Chùm thơ Nghèo hay, thơ nói về phận nghèo nhưng không hèn

Thơ Viết Về Nghề Nông Hay 04

NGHỀ NÔNG ĐÃ SAO!

Thơ: Hoàng Bảo Trâm

Em là phận gái nhà nông Quanh năm suốt tháng còng lưng lên trời Công việc vất vả thế rồi Dầm mưa dãi nắng giữa đời không lo

Số người trời cũng đã cho Nên em chẳng tính so đo làm gì Bố em vất vả chỉ vì Muốn con học giỏi bước đi đàng hoàng

Gia đình chẳng phải giầu sang Nhưng mà hạnh phúc cười vang cả ngày Nói thật tỏ rõ lòng này Nhờ bố em thấy hăng say thêm nhiều