Dọc Truyện Cổ Tích.mp3 / Top 10 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 6/2023 # Top View | Kovit.edu.vn

Truyện Cổ Tích Nước Ngoài Audio Mp3

Nghe nghe kể chuyện cổ tích – Cô bé tí hon

Ngày xưa có một bà hiếm hoi, mong có một đứa con mà mãi không được. Bà phải tìm đến một mụ phù thủy để nhờ giúp. Bà nói:

– Tôi muốn có một đứa con, bà bảo giùm tôi phải làm thế nào.

– Ta sẽ giúp – mụ phù thủy trả lời – Hãy cầm hạt lúa này. Nó không giống như lúa mì vẫn mọc ngoài đồng, cũng không giống lúa vẫn cho gà vịt ăn. Đem về gieo vào chậu hoa, một thời gian sau sẽ biết.

– Cảm ơn bà – bà hiếm con trả công và chào mụ phù thủy rồi đem hạt lúa về nhà gieo. Chẳng mấy chốc nó mọc thành một cây hoa tuyệt đẹp, giống như hoa uất kim cương, nhưng cánh hoa cuộn lại như một cái nụ.

– Hoa đẹp quá!- Bà thốt lên và đặt môi lên hoa. Nhưng bà đang hôn bông hoa thì bỗng có tiếng động mạnh làm hoa bừng nở. Nhìn bông hoa, bà ngạc nhiên thấy ở giữa bông hoa có một cháu bé xinh đẹp ngồi trên nhụy hoa, như ngồi trên chiếc ghế tựa màu xanh. Bé chỉ lớn bằng ngón tay cái nên bà đặt tên cho bé là Bé tí hon.

Bà lấy vỏ hạt dẻ để làm cho bé một chiếc nôi rất đẹp, bên trong trải nệm bằng cánh hoa tím, chăn đắp cho bé là một cánh hoa hồng. Ban đêm bé ngủ ở đấy, còn ban ngày bé chơi trên bàn. Bà đặt trên bàn một cái đĩa đựng đầy nước, vành đĩa khoanh một vòng hoa. Cánh hoa nổi trên mặt nước. Có một cánh hoa cánh hoa uất kim cương to dùng làm thuyền. Bé ngồi vào đấy dạo chơi như dạo thuyền, một chiếc lông ngựa dùng làm mái chèo. Bé vừa chèo vừa hát, giọng thật êm ái, dịu dàng. Một đêm, bé tí hon đang ngủ, bỗng một con cóc to tướng vừa béo vừa nhớt trông phát khiếp chui qua ô kính vỡ trên cửa sổ vào phòng và nhảy lên bàn, nơi cô bé tí hon đang ngủ dưới cánh hoa hồng…

Truyện Cổ Tích Phiên Bản 18+(Phần 3)

Lưu ý: Đây chỉ là tác phẩm phụ nên chưa xác định khi nào sẽ ra Chuyện 2. Chúc các cô bác anh chị em năm mới vui vẻ.

Nghỉ ngơi xong, Thiên Thanh dẫn Thạch Sanh đến một dòng sông ngầm ở sâu trong hang, Thiên Thanh hóa phép cho Thạch Sanh thở được trong nước, sau đó hai người bơi theo dòng nước thoát ra ngoài. Thoát ra khỏi hang, Thiên Thanh lại dẫn Thạch Sanh xuống thủy cung gặp cha nàng.

Thấy con gái bị mất tích trở về, vua Thủy Tề mừng rỡ khôn xiết, liền đồng ý gả con gái cho chàng và ban tặng nhiều châu báu, nhưng Thạch Sanh chỉ xin nhận một cây đàn, chàng ở lại thủy cung ít ngày rồi xin phép về lại gốc đa tìm sính lễ hỏi cưới công chúa Thiên Thanh.

Trong khi Thạch Sanh đến thủy cung, Lý Thông cũng đưa được công chúa Quỳnh Nga về hoàng cung, đức vua vui mừng ban thưởng hậu hĩnh và định ngày thành hôn cho con gái và Lý Thông.

Sau khi được cứu thoát, Quỳnh Nga vừa mừng vừa tiếc, trong lòng cứ thèm muốn cảm giác khoái lạc với đại bàng tinh, nàng đâu biết thứ tinh dịch mà đại bàng tinh xuất vào trong tử cung nàng còn là một loại chất kích dục, nó sẽ ngấm vào cơ thể và khiến nàng lúc nào cũng ham muốn tình dục đến mức bất chấp lễ nghi. Quỳnh Nga lại nghĩ đến Lý Thông, nàng thắc mắc với thân hình ốm yếu nhỏ con của gã lại có thể chém được đầu chằn tinh và lần này còn cứu được nàng khỏi đại bàng tinh, phải chăng gã mang thần lực trong người? Nghĩ đến đây, mặt Quỳnh Nga ửng hồng, đại bàng tinh đã khiến nàng sướng mê mệt, vậy nếu kẻ thắng được đại bàng tinh còn tuyệt vời thế nào nữa?

Hôn lễ đã định, còn hơn nữa tháng nữa mới cử hành, mà bản thân Quỳnh Nga thì day dứt khó chịu, chỉ muốn được động phòng với Lý Thông ngay. Tối đó, lấy cớ cảm tạ ơn cứu mạng, Quỳnh Nga sai người mời Lý Thông đến khuê phòng để hầu rượu.

Được công chúa mời, Lý Thông cười không ngậm được mồm trong suốt đường đi, trước đây, một kẻ bán rượu như gã làm gì dám mơ có ngày được lấy công chúa và trở thành vua.

Lý Thông đến, Quỳnh Nga lệnh cho tất cả nô tì ra ngoài để nàng đích thân rót rượu hầu phò mã tương lai của mình.

Lý Thông bước vào căn phòng nguy nga lộng lẫy mà mắt như dính vào Quỳnh Nga, nàng mặc chiếc yếm lụa hồng, chiếc váy dài cùng màu, khoác bên ngoài là chiếc áo trắng mỏng như không mặc, khiến Lý Thông thấy rõ bờ vai ngọt ngào và cả hai đầu ti hơi nhô lên dưới áo yếm, kèm theo đó là hương da dịu dàng phả vào mũi khiến gã càng thêm ngây ngất.

“Mời chàng ngồi.” Thấy Lý Thông thèm thuồng nhìn cơ thể mình, Quỳnh Nga nở nụ cười nghiêng nước nghiêng thành mời gã ngồi xuống bàn tiệc.

Lý Thông ngồi xuống, Quỳnh Nga đến ngồi ngay bên cạnh, nàng rót cho phu quân tương lai của mình một ly rượu, cảm tạ ơn cứu mạng của gã rồi hai người cùng nhau trò chuyện.

Khác với Thạch Sanh, Lý Thông là một tay chơi gái có nghề, thường dùng tiền buôn rượu để vào lầu xanh tìm kỷ nữ. Lúc đầu còn vì thân phận mà giữ lễ nghĩa với công chúa, nhưng rượu vào thì gã dần bạo dạn hơn, bắt đầu dùng miệng lưỡi ngọt ngào của mình để nịnh nọt người vợ tương lai.

Quỳnh Nga thì không thích giọng điệu xảo trá của Lý Thông, nhưng vì cơn dâm tình âm ỉ trong người mà đành chịu đựng. Hơn nữa, mùi đàn ông từ người gã toát ra càng khiến nàng thêm chờ đợi, gương mặt ửng hồng và hơi thở càng lúc càng nặng.

Nhìn gương mặt trắng hồng xinh đẹp của công chúa đột nhiên hiện lên nét ửng hồng, Lý Thông đoán là do rượu, liền nảy ra ý định ăn cơm trước kẻng. Thế là gã len lén vòng tay ra sau ôm lấy bờ eo cong của nàng để thử phản ứng.

Cảm nhận được tay Lý Thông đang ôm eo mình, Quỳnh Nga không phản ứng gì mà tiếp tục trò chuyện với phu quân tương lai của mình. Được thế, Lý Thông lại thăm dò sâu hơn bằng cách cho tay vuốt nhẹ dọc bờ eo công chúa, khiến nàng khẽ rùng mình vì kích thích.

Qua lớp vải mỏng, Lý Thông có thể cảm nhận được sự mềm mịn mát rượi của da nàng. Thấy Quỳnh Nga không có ý phản kháng, Lý Thông biết mình đã vớ được kho báu, liền bạo dạn hơn, gã lách vào trong lớp áo để chạm trực tiếp vào làn da của Quỳnh Nga, vừa xoa vừa thì thầm tán tỉnh: “Công chúa, da nàng mịn quá!”

Quỳnh Nga thẹn cúi mắt xuống, giọng nõng nịu: “Chàng… thật là… hư quá!”

Lý Thông cười, gã áp tay vào má Quỳnh Nga để nâng mặt nàng lên, hai đôi mắt e thẹn nhìn nhau rồi hai đôi môi từ từ tiến sát rồi âu yếm mơn trớn lấy nhau. Cả đầu và cặc Lý Thông như muốn nổ tung vì nụ hôn ngọt ngào quá sức tưởng tượng của gã, gã đang được ôm eo và hôn môi nàng công chúa xinh đẹp nhất nước, nàng công chúa mà biết bao vương tôn quý tộc các nước lân cận cầu thân thất bại.

Quỳnh Nga thì chẳng nghĩ nhiều, cơn dâm âm ỉ khiến nàng sẵn sàng đón nhận nụ hôn của Lý Thông, thậm chí là chờ đợi con cặc gã đút vào cơ thể mình, vì dù sao không lâu nữa nàng cũng sẽ thuộc về gã.

Nụ hôn kéo dài không biết bao lâu, chỉ biết khi dứt ra thì cả Lý Thông và Quỳnh Nga đều bừng bừng lửa dục.

“Ph… phu quân, thiếp… là của chàng…” Quỳnh Nga ngọt ngào gọi khẽ, tay nàng kéo áo choàng trễ xuống khỏi vai.

Thấy bờ vai trần quyến rũ của Quỳnh Nga, Lý Thông liền úp mặt vào hôn liếm, một tay gã giữ eo nàng, tay kia chui vào váy ôm lầy mông nàng.

“Ư…” Quỳnh Nga cong eo ưỡn ngực ra trước khi miệng Lý Thông hôn xuống áo yếm nàng, tay nàng vòng ra cổ và eo để tháo dây yếm.

Chiếc yếm lụa rơi xuống khiến Lý Thông chết sững, trước mắt gã là hai bầu vú nõn nà tròn trịa với hai đầu ti đỏ hồng đang nhô lên đầy kiêu hãnh. Lý Thông khen: “Nương tử, nhũ hoa của nàng đẹp quá!”

Quỳnh Nga khẽ cười thẹn thùng, khiến cho Lý Thông thích chí há miệng to hết cỡ ngoạm vào ngực nàng như muốn nuốt trọn.

“Ư…” Quỳnh Nga lại rên khẽ, đôi mắt xinh đẹp nhắm hờ đê mê. Lý Thông cứ thay phiên bú, liếm, hôn rồi cắn đầu ti khiến Quỳnh Nga kích thích vô cùng.

Sau một lúc bú vú Quỳnh Nga, Lý Thông rời khỏi ghế, gã quỳ xuống trước Quỳnh Nga rồi bắt đầu hôn từ ngón chân nàng hôn lên. Đôi chân thon dài của nàng công chúa bị đôi môi và cái lưỡi của Lý Thông xâm chiếm khắp nơi, rồi gã tốc váy Quỳnh Nga để liếm lên cặp đùi thơm mát và cực kỳ mịn màng của nàng, khiến Quỳnh Nga vừa nhột vừa thích thú.

“Ư… A…. ƯM….” Quỳnh Nga không ngừng rên, hai chân nàng đang dang rộng ra, cái lưỡi phá phách của Lý Thông dần liếm sâu vào vùng đùi nhạy cảm của nàng, thỉnh thoảng lại sượt qua vùng âm đạo.

Những lần Lý Thông liếm vờn qua âm đạo mình khiến Quỳnh Nga càng thêm hứng tình, nàng vịn tay vào đầu gã và gọi khẽ: “Phu quân… liếm vào… chỗ đó của thiếp đi!”

Lý Thông cười thầm, thì ra dù là công chúa băng thanh ngọc khiết thì khi đã hứng tính cũng dâm đãng như những ả kỷ nữ nơi lầu xanh. Nghĩ xong, Lý Thông đặt môi hôn vào đôi môi dưới thơm mùi dâm hương của Quỳnh Nga.

Khác với sự từ tốn nhẹ nhàng khi liếm đùi Quỳnh Nga, khi vừa chạm môi vào âm đạo nàng thì Lý Thông liền như một con hổ đói, cho môi, răng và lưỡi xông xáo quậy phá âm đạo nàng một cách không thương tiếc. Răng gã cạy nhẹ phía ngoài âm đạo Quỳnh Nga, lưỡi gã thì cố vươn sâu vào trong thôn tính vùng mô mềm đang nhả đầy dâm thủy.

“Ư… ư… a… a…” Quỳnh Nga rên rỉ uốn éo toàn thân, nàng như phát cuồng trước cảm giác cái lưỡi của Lý Thông đang như một con rắn chui vào phá phách trong âm đạo mình, hai tay gã thì nhào nặn ngực nàng không thương tiếc.

Nhìn cơ thể ốm yếu của Lý Thông, Quỳnh Nga có chút thất vọng nhìn xuống dưới, chợt nàng há hốc mồm kinh ngạc khi thấy giữa hai chân gã, một con cặc đen dài với phần giữa phình to cùng cái đầu khất nở to như đầu một cây nấm, trông rất khác so với cặc đại bàng tinh. Lý Thông lụi lại rồi ngồi lên trường, hai chân dang ra chờ đợi trong khi mắt Quỳnh Nga thèm thuồng dán chặt vào cặc gã.

“Lại đây nào nương tử”

Quỳnh Nga ngoan ngoãn bước lại đứng trước Lý Thông, gã kéo váy nàng xuống và bảo: “Nàng quỳ xuống đi!”

Nếu bình thường, kẻ nào dám bảo Quỳnh Nga quỳ xuống thì lập tức bị khép tội phạm thượng, nhưng lúc này nàng đã xem gã là phò mã của mình nên liền ngoan ngoãn làm theo.

Quỳnh Nga quỳ xuống, gương mặt xinh đẹp của nàng chăm chú nhìn vào con cặc quái dị của vị phò mã tương lai. Lý Thông cầm lấy con cặc của mình, gã quơ nhẹ trước mặt Quỳnh Nga và bảo: “Ngậm vào đi nàng!”

Mùi hôi của con cặc Lý Thông phà vào mũi khiến Quỳnh Nga sực tỉnh, nàng cong môi vờ quát nhẹ: “To gan! Chàng dám bảo công chúa ngậm cái… thứ hôi hám này à!”

Tiếng quát bất ngờ khiến Lý Thông giật điếng người, dù gì thì hai người vẫn chưa thành hôn, việc gã xâm phạm công chúa lúc này đủ khép vào tội khi quân, phải chém đầu. Nhưng rồi gã lập tức thở phào khi thấy Quỳnh Nga nhìn mình cười tinh nghịch, rồi nàng từ từ hé đôi môi xinh đẹp ngậm lấy dương vật hắn vào mồm.

Lần đầu bú cặc, Quỳnh Nga không khỏi lóng ngóng, nàng chỉ ngậm sơ rồi liếm quanh cặc Lý Thông, dù vậy cũng đủ khiến gã sướng phát điên, vì đâu phải ai cũng có diễm phúc được một nàng công chúa xinh đẹp bú cặc cho mình như gã.

Ngồi nhìn Quỳnh Nga bú cặc cho mình, Lý Thông có cảm giác như mình đã trở thành vua mà không cần chờ ngày được nhường ngôi, nghĩ đến đây gã không khỏi cười lên khoái trá.

“Chàng cười gì đấy?” Thấy Lý Thông cười, Quỳnh Nga ngước lên hỏi.

“Không có gì, ta thật hạnh phúc khi lấy được nàng…” Lý Thông dối trá đáp, rồi gã ôm lấy Quỳnh Nga, vừa hôn môi vừa đỡ nàng nằm lên giường, còn gã nằm đè lên. Hai người vừa hôn vừa quấn lấy nhau lăn vài vòng trên giường.

Sau một hồi, Lý Thông đặt Quỳnh Nga nằm ngửa trở lại, gã vịn đùi nàng dạng ra, chừa chỗ cho gã chen hông vào, con cặc trông như cây nấm đùi gà chỉa thẳng vào mép âm đạo nàng công chúa rồi từ từ chen vào trong.

“Ư… phu quân…” Quỳnh Nga bấu chặt lấy Lý Thông, con cặc của gã to kém cặc đại bàng tinh nên cũng gây cho nàng cảm giác đau thốn tương tự.

Lý Thông khá chật vật mới đẩy hết cặc vào được âm đạo Quỳnh Nga, những tưởng cũng như đại bàng tinh, Lý Thông sẽ chờ cho âm đạo mình làm quen với con cặc của gã rồi mới ra sức đụ nàng, nhưng Quỳnh Nga đã lầm, nàng hét toáng lên vì đau, không ngờ Lý Thông vừa đẩy được cặc vào *** nàng đã liền điên cuồng ra sức đụ.

Bọn nô tì đang đứng ở ngoài nghe Quỳnh Nga hét lên liền lo lắng mở cửa chạy vào rồi đứng chết trân khi thấy phò mã tương lai đang ra sức đụ công chúa trên giường.

Thấy bọn nô tì vào, Lý Thông hơi giật mình nhưng cũng không ngừng hưởng thụ, còn Quỳnh Nga vừa đau, vừa sướng, vừa thẹn, vừa giận.

“Ra ngoài! Không được để bất cứ ai vào đây nữa!” Nàng tức tối quát hai ả nô tì trong khi bản thân thì nằm hứng từng cú đẩy cặc nóng hổi của Lý Thông.

Hai ả nô tì sợ hãi vội chạy ra khép cửa lại.

Do còn chút thẹn nên Quỳnh Nga im lặng mất một lúc, mặc cho Lý Thông cứ ra sức đụ nàng. Đến khi cơn sướng lấn át cơn đau, Quỳnh Nga lại bắt đầu rên lên: “Ư! Ư! A!…”

Dù cơ thể nhỏ bé, nhưng trời sinh Lý Thông sở hữu một con cặc khỏe mạnh và dai sức, vừa vào cuộc là gã liền ra sức đụ như bão táp phong ba. Sự hoang dại của con cặc Lý Thông lại khiến Quỳnh Nga càng thêm bất ngờ, so ra hắn đụ nàng còn điên cuồng hơn cả đại bàng tinh.

“Ư! Ư! Á! Á! Phu! Quân! Của! Thiếp! Á! Á! Thiếp! Sướng!”

“Nương… tử… nàng… đẹp… lắm!”

Với cơn bão táp của Lý Thông trong âm đạo mình, chẳng bao lâu thì Quỳnh Nga đã lên đỉnh, nàng co rút người và ôm chặt gã để hưởng thụ sự khoái lạc đang trào dâng trong người mình rồi dần thả lỏng. Nhưng Lý Thông thì vẫn tiếp tục tàn phá âm đạo Quỳnh Nga, những cú đẩy cặc của gã không hề có dấu hiệu suy yếu, gã vừa đụ vừa ôm eo Quỳnh Nga kéo nàng ngồi dậy ôm hôn nàng.

Dù vừa lên đỉnh nhưng nhiệt của Quỳnh Nga vẫn còn đó, nàng ôm chặt và đáp trả nụ hôn của Lý Thông trong khi mông và ngực nàng liên tục nảy lên trước những cú đẩy cặc từ dưới của Lý Thông.

“Ưm Ưm Ưhm Ứhm Ứhm…”

Dù có con cặc trời ban nhưng cơ thể Lý Thông lại rất bình thường. Những cú đẩy cặc khủng khiếp của Lý Thông như muốn phá nát âm đạo Quỳnh Nga trong suốt mười phút, sau đó gã buông nàng ra và nằm ngửa xuống, còn Quỳnh Nga thì ngồi trên người gã, không nỡ rời âm đạo ra khỏi con cặc uy mãnh của phu quân tương lai. Mông nàng õng ẹo đẩy đưa cho con cặc của Lý Thông tiếp tục đục khoét âm đạo mình.

Lý Thông nằm nghỉ lấy sức, mắt thì nhìn gương mặt xinh đẹp dâm đãng của công chúa cùng hai bầu vú tròn căng đong đưa theo nhịp uốn éo của nàng. Sau một lúc, gã chống hai tay ra sau, chồm người dậy để tiếp tục cuộc làm tình dang dở.

“A A A A A Á Á… ” Tiếng rên của Quỳnh Nga bị những cú đẩy của Lý Thông làm ngắt quãng, nàng quỳ chống tay trên người gã, ngực ưỡng ra, mắt nhắm lại tận hưởng cảm giác khi con cặc to béo, nóng hổi và ướt sũng dâm thủy của gã lấp đầy âm đạo mình.

“A A A A PHU QUÂN ƠI THIẾP A A SƯỚNG A A A!”

“Nương! Tử! Ta! Cũng! Sướng!”

“A A A A A A A A A…”

Những tiếng rên của Quỳnh Nga lớn đến nỗi hai ả nô tì đứng canh ở ngoài cũng phải đỏ cả mặt.

“Nương! Tử! Ta! Ra! Đây!”

“A A Á Á Á A Á A A…”

Lý Thông đang trong tư thế nữa ngồi nữa nằm chống tay ra sau lưng, còn Quỳnh Nga thì ngồi cong eo ưỡn ngực trên người gã, hai người bắt đầu đạt đến cực khoái. Quỳnh Nga ngửa mặt lên run rẫy, còn Lý Thông thì sững lại, con cặc nở phồng như muốn phát nổ rồi bắn tinh xối xả vào âm đạo nàng.

Con cặc Lý Thông nhỏ dần rồi rơi khỏi âm đạo Quỳnh Nga, dòng tinh dịch trắng đục theo đó chảy ngược xuống khỏi âm đạo nàng. Quỳnh Nga cười ngọt ngào với Lý Thông rồi gục xuống ngủ trên người gã…

Bấy giờ hồn trăn tinh và đại bàng tinh đi thang lang, thất thểu, tình cờ gặp nhau, bèn bàn định mưu kế trả thù Thạch Sanh. Chúng lẻn vào kho vua ăn trộm ngọc ngà châu báu rồi mang về để ở gốc đa, chỗ của Thạch Sanh. Thạch Sanh từ thủy cung về đến thì bị bắt giam vào ngục.

Ngồi trong ngục. Thạch Sanh buồn tình lấy đàn ra gẩy, Không ngờ cây đàn ấy lại là đàn thần. Gẩy đến đâu đàn kể lể đến đó, nó kể rõ đầu đuôi câu chuyện, nó tố cáo tội ác của Lý Thông, nó oán trách sự hờ hững của công chúa. Nó kêu lên, nó rền rĩ, ngân nga trong cung này đến cung nọ. Công chúa đang ngủ trên người Lý Thông, nghe tiếng đàn bỗng nghỉ tới hình ảnh lực lưỡng mà nàng thầy lờ mờ trong hang đại bàng tinh, liền xin vua cha cho gọi người gẩy đàn. Vua đòi Thạch Sanh kể lại sự tình cho vua nghe, từ khi mồ côi cha mẹ, học phép tiên, kết bạn với Lý Thông, khi chém Trăn tinh, khi bắn đạ bàng, cứu công chúa và bị lấp cửa hang. Khi cứu con vua thuỷ tề, khi bị hồn yêu tinh vu oan giáo hoạ.

Vua liền phái người điều tra, Thạch Sanh được minh oan, vua truyền lệnh hạ ngục mẹ con Lý Thông, và giao cho Thạch Sanh được toàn quyền xử định. Thạch Sanh thương tình cho hai mẹ con Lý Thông trở về làng, nhưng dọc đường hai mẹ con gặp trận mưa giông và cả hai đều bị sét đánh chết, sau đó Lý Thông còn bị phạt đầu thai thành một con chó đen.

Kế đó, vua gã công chúa Quỳnh Nga cho Thạch Sanh, chàng thưa luôn chuyện đã hứa cưới công chúa Thiên Thanh, cả vua và vua Thủy Tề đều đồng ý, Thạch Sanh liền cử hành hôn lể với hai nàng công chúa, tin ấy truyền đi, thái tử mười tám nước chư hầu trước đã ôm hận vì bị công chúa ruồng rẫy, nay vua gả cho một thằng khố rách áo ôm, liền cất binh mã đến hỏi tội. Vua sai Thạch Sanh ra dẹp giặc. Khi giáp trận, Thạch Sanh lại đem cây đàn của mình ra gẩy. Tiếng đàn khi khoan khi nhặt, êm ấm lạ thường, khiến cho quân địch phải xúc động, người thì bồi hồi thương con, thương vợ, kẻ thì bâng khuâng nhớ tới quê hương ,không một ai còn nghĩ tới chiến đấu nữa. Thái tử mười tám nước chư hầu thấy thế khiếp sợ vội vàng xin hàng, Thạch Sanh dọn một liêu cơm nhỏ cho chúng ăn, nhưng chúng ăn mãi không hết. Chúng càng phục Thạch Sanh rập đầu lậy tạ kéo nhau về nước.

Vua liền làm lễ nhường ngôi cho Thạch Sanh. Khi lên ngôi công việc đầu tiên của Thạch Sanh là xóa thuế, phóng thích tù nhân, và khuyến khích muôn dân trăm họ theo nghề nông trang. Từ đó, nhân dân mới được yên ổn làm ăn nhà nhà được no ấm đông vui.

Bạn đang đọc truyện tại chúng tôi

Truyện Ngắn: Kể Chuyện Cổ Tích Cho Bé 3 Tuổi Trước Khi Ngủ

Việc cho trẻ tiếp xúc với những câu chuyện từ nhỏ sẽ giúp trẻ phát huy khả năng sáng tạo. Có một thoái quen thích sách về sau sẽ ảnh hưởng cho bé khi đến trưởng thành. Trẻ sẽ học được cách lắng nghe, sẽ nhận dạng được các nhân vật câu truyện, nắm được cốt truyện và rút ra những bài học thiết thực từ câu chuyện đó.

Còn hơn thế nữa, việc bố mẹ kể những câu truyện ngắn cho bé trước khi đi ngủ sẽ giúp gắng kết tình yêu thương của cả nhà. Thông qua những câu truyên được nghe cùng với nhau vào mỗi buổi tuối trước khi đi ngủ. Chỉ cần bỏ ra 5-10 phút trước khi cho bé đi ngủ để đọc các câu truyện cổ tích cho bé nghe. Và đều đặn mỗi ngày như thế, quá trình đó sẽ tạo được những khoảng khác về sau khi bé nhớ về thời gian này.

Truyện kể trước khi đi ngủ cho bé 2 đến 3 tuổi:

Sư tử và chuột nhắt

Trong một khu rừng khi sư tử, vua của rừng già, vẫn đang ngủ say, bỗng một chú chuột nhắt ở đâu chạy qua vô tình dẫm phải đuôi của sư tử đang nằm ngủ. Sư tử tỉnh giấc và vô cùng tức giận vì bị đánh thức, nó đặt bàn chân khổng lồ lên người chuột nhắt và há cái miệng đầy răng của mình định nuốt chửng chuột vào trong bụng. Lúc đó chú chuột nhắc hét lên: “Xin hãy dừng lại, vua của rừng già!” chú chuột nhắt vừa khóc vừa xin với sư tử. “Hãy tha thứ cho tôi, tôi sẽ không quên lòng tốt của ngài. Nhất định tôi sẽ đền đáp lại!” là lời của chú chuột nói.

Một thời gian sau, những thợ săn bắt được sư tử, và trói nó vào một cái cây. Sau đó họ đi tìm một toa xe để đưa sư tử đến nhốt ở sở thú.

Chú chuột nhắt ngày nọ tình cờ đi ngang qua. Nhìn thấy cảnh ngộ của sư tử, chuột lập tức chạy đến cắn đứt sợi dây thừng để giải thoát cho vua của rừng xanh.

“Chính là chuột nhắt tôi đây thưa vua của rừng xanh!” chuột nhắt nói và rất hạnh phúc khi thực hiện được lời hứa của mình.

Cuộc thi trong rừng

Trong một khu rừng có rất nhiều bạn động vật sống cùng với nhau. Một hôm các bạn ấy tổ chức một cuộc thi về giọng nói. Ai có một giọng nói khỏe nhất.

Hy vọng 2 câu truyện trên sẽ giúp gia đình có những câu truyện vui vẻ và ý nghĩa. Bé sẽ học được nhiều thứ qua những câu truyện của gia đình kể.

Sự Tích Con Khỉ Truyện Cổ Tích, Truyện Cổ Tích Việt Nam

Sự tích con khỉ

( Sự tích con khỉ) Ngày xưa có một người con gái đi ở với một nhà trưởng giả. Nàng phải làm việc quần quật suốt ngày, lại bị chủ đối đãi rất tệ. Cái ăn cái mặc đã chả có gì mà thỉnh thoảng còn bị đánh đập chửi mắng. Vì thế, cô gái tuổi mới đôi mươi mà người cứ quắt lại, trông xấu xí bệ rạc hết chỗ nói. Một hôm nhà trưởng giả có giỗ, cỗ bàn bày linh đình, họ hàng đến ăn uống đông đúc. Trong khi đó thì cô gái phải đi gánh nước luôn vai không nghỉ. Lần gánh nước thứ mười, cô gái mỏi mệt quá ngồi lại ở bờ giếng. Tự nhiên cô thấy tủi thân, ôm mặt khóc. Lúc đó đức Phật bỗng hiện ra với trạng mạo một ông cụ già. ạng cụ có vẻ đâu từ xa lại, dáng điệu mệt nhọc đến xin nước uống. Nàng vội quảy gánh xuống giếng vực nước lên cho ông già giải khát. Ông cụ uống xong lại đòi ăn. Cô gái nhớ tới phần cơm của mình chưa ăn, bèn bảo ông cụ ngồi chờ rồi quảy gánh nước về. Lần sau ra giếng, cô lấy cơm trong thùng đưa cho ông già và nói:

– Họ dành phần cho con toàn cơm cháy cả, cụ ăn một bát này cho đỡ đói. Ăn xong, ông cụ bảo nàng: Sự tích con khỉ

– Hồi nãy làm sao con khóc? Cô gái ngập ngừng, cúi mặt xuống không trả lời.

– Ta là đức Phật,

– ông cụ nói tiếp,

– ta thấy con có lòng tốt.

Nếu con muốn gì, ta sẽ làm cho con vui lòng.

Cô gái ngạc nhiên mừng rỡ, kể nỗi lòng với đức Phật. Thấy điều ước muốn của người con gái chỉ là làm sao cho bớt xấu xí, ông cụ bảo nàng lội xuống giếng, hễ thấy bông hoa nào đẹp mút lấy thì sẽ được như nguyện. Khi xuống nước, cô gái chỉ mút mấy bông hoa trắng. Tự nhiên lúc lên bờ, nàng trở nên trắng trẻo xinh xắn, đồng thời quần áo cũng biến thành những thứ tốt đẹp.

Khi cô gái quảy gánh nước trở về, cả họ nhà trưởng giả vô cùng kinh ngạc. Nàng xinh đẹp đến nỗi họ không thể nào nhận ra. Nghe cô gái kể chuyện, ai nấy cũng muốn cầu may một tí. Họ lập tức đổ xô cả ra bờ giếng mong gặp lại đức Phật để được trẻ lại và đẹp ra. Thấy ông cụ già vẫn còn ngồi ở chỗ cũ, họ sung sướng như người được của. Họ đưa xôi thịt ra mời tới tấp:

– Này cụ xơi đi! Cụ xơi đi. Rồi cụ làm phúc giúp cho chúng tôi với! Đức Phật cũng bảo họ lội xuống giếng và dặn họ y như dặn cô gái lần trước. Dưới giếng lúc đó đầy hoa đỏ và hoa trắng. Ai nấy đều cho màu đỏ là đẹp nên khi lội xuống giếng đều tìm hoa đỏ mút lấy mút để. Nhưng không ngờ lúc lên bờ, họ không phải trẻ lại mà già thêm ra: mặt mũi nhăn nheo, người trông quắt lại, lông lá mọc đầy người, đằng sau lưng là cả một cái đuôi.

Những người đi gánh nước thấy vậy hoảng hồn: “Kìa trông con quỷ, nó cắn bà con ôi!”. Nhưng lại có những tiếng khác: “Đánh cho chết chúng nó đi! Sợ gì”. Lập tức mọi người cầm đòn gánh xông lại. Cả họ nhà trưởng giả kinh hoàng bỏ chạy một mạch lên rừng.

Thấy vậy cô gái và mọi người sợ quá, đêm đêm đóng cửa rất chặt. Họ bàn nhau tìm cách đuổi chúng. Họ bôi mắm tôm vào các cánh cửa, lại nung nóng rất nhiều lưỡi cày đặt rải rác ở cổng các nhà. Quả nhiên, một đêm nọ chúng lại mò về. Theo lệ thường, chúng đánh đu vào song cửa kêu rít lên. Nhưng lần này chúng vừa mó đến đã bị mắm tôm vấy đầy tay, rồi từ tay vấy khắp cả người, hôi hám không thể nói hết. Chúng kinh sợ dắt nhau ra ngồi trước cổng quen như thói cũ. Nhưng vừa đặt đít ngồi xuống các lưỡi cày thì chúng đã kêu oai oái, rồi ba chân bốn cẳng bỏ chạy lên rừng. Từ đó chúng kệch không dám về nữa.

Trong những khi lên rừng hái củi, người ta thỉnh thoảng vẫn gặp chúng. Thấy bóng người từ đàng xa, chúng liền chuyền theo nhánh cây, lủi nhanh thoăn thoắt. Người ta gọi chúng là những con khỉ. Ngày nay vẫn có nhiều người cho khỉ là thuộc nòi trưởng giả. Còn những con khỉ sở dĩ đỏ đít là vì chúng chịu di truyền dấu vết bỏng đít của tổ tiên.

Gửi bởi in Tags: Hà Vũ truyện cổ tích việt nam đọc truyện bé nghe, đọc truyện cổ tích việt nam chọn lọc, hay nhất, truyện cổ tích, truyện cổ tích việt nam chọn lọc, truyện cổ tích việt nam hay nhất, việt nam