Các Bài Thơ Hay Về Thầy Cô Ngày 20/11 / Top 6 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Kovit.edu.vn

Các Bài Hát Về Thầy Cô Và Mái Trường Ngày 20/11 Hay Nhất

Chủ đề về thầy cô và mái trường là vô hạn. Các ca sĩ, nhạc sĩ không ngừng cho ra đời những bài hát hay ca ngợi về tình yêu thương dành cho thầy cô và ngôi trường với bao kỷ niệm. 20/11 hàng năm là dịp để những ai đã và đang là học sinh được thể hiện những giai điệu ngọt ngào ấy thay cho tấm lòng của mình.

Đây được xem là bài hát bất hủ của các thế hệ học sinh Việt Nam. Dù bao nhiêu năm qua, khi nói đến những bài hát về thầy cô và mái trường người ta nghĩ ngay đến Bụi phấn. Ca từ gần gũi, mềm mại dễ nghe, dễ thuộc mà chan chứa tính cảm. Không chỉ hát, người ta còn sáng tạo thêm những vũ điệu uyển chuyển cho bài hát thêm phần sinh động.

Mong ước kỷ niệm xưa

Từng là nhóm nhạc nữ được yêu mến nhất những thập kỷ 80, Tam ca Áo trắng để lại cho khán giả rất nhiều bài hát hay trong đó có Mong ước kỷ niệm xưa. Một bài hát rất hay về tình cảm bạn bè, thầy cô, mái trường. Ai đã từng ngồi trên ghế nhà trường, khi nghe lại bài hát này đều cảm thấy bồi hồi, xao xuyến và dễ rơi nước mắt.

Mái trường mến yêu

Một bài hát vui nhộn, trẻ trung và giai điệu trong trẻo, ngây thơ. Ngôi trường hiện lên trong bài hát với “hàng cây xanh thắm”, “bầy chim đang hót”… làm bất kì ai nghe được cũng đều nhớ da diết những ngày tháng cùng bạn bè, thầy cô với biết bao kỷ niệm.

Bài hát hay do ca sĩ Minh Thuận thể hiện hẳn còn khắc ghi trong lòng học trò nhiều thế hệ. Những mối tình học trò ngây thơ, e thẹn; những buổi hẹn hò dưới ghế đá, sân trường và cả những nhớ thương khi thời gian đã trôi qua. Tất cả trở thành hình ảnh bình yên nhất trong lòng mỗi người.

Vào những năm của thập kỷ 90, đôi nhạc sĩ – ca sĩ: Nguyễn Nhất Huy – Cẩm Ly đã tạo nên 1 cú hít với ca khúc Người thầy. Nguyễn Nhất Huy khắc họa hình ảnh người thầy thật đẹp, thật thiêng liêng qua từng lời nhạc. Để rồi hình ảnh ấy trở thành hình tượng không bao giờ phai trong lòng những người học trò.

Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi Tóc xanh bây giờ đã phai Thầy vẫn đứng bên sân trường năm ấy Dõi theo bước em trong cuộc đời Dẫu đếm hết sao trời đêm nay Dẫu đếm hết lá mùa thu rơi Nhưng ngàn năm, làm sao em đếm hết công ơn người thầy ….

Con đường đến trường

Kỷ niệm về con đường đến trường với những hàng cây quen thuộc che bóng mát, với những mái nhà ta từng ghé trú mưa. Và cả những người bạn đồng hành với biết bao câu chuyện buồn vui chia sẻ nhau nghe. Nhạc sĩ Phạm Đăng Khương đã giúp bao nhiêu học trò lưu giữ ký ức sâu đậm về những ngày tháng đẹp nhất của mình.

Bài học đầu tiên

Không chỉ những người đã rời ghế nhà trường mà cả các học sinh còn đang đi học cũng không khỏi xúc động khi nghe giai điệu của bài hát này. Bài hát là lời thưa gửi của một học sinh gửi tới thầy cô của mình, trong đó chất chứa không chỉ bài học đầu tiên thầy giảng trong bụi phấn bay bay, mà còn có hình ảnh núi sông, bóng hình của Mẹ, có cánh đồng yêu thương, biển xanh có cánh buồm có những cánh cò trắng bay bay trong câu ca dao ngọt ngào, có quá khứ hào hùng của đất nước để con vẽ tiếp đường cha ông đã đi qua, có những ước mơ cho con tới chân trời rộng mở…

Bài học đầu tiên con đã thuộc rồi thầy ơi Là bài ca yêu Tổ Quốc Không bao giờ con quên …

Bông hồng tặng cô

Bông hồng là đóa hoa xinh tươi nhất học sinh luôn muốn tặng cho thầy, cô của mình trong ngày lễ tri ân. Chứa trong những đóa hoa chính là tình cảm yêu thương vô bờ bến dành cho những người “lái đò”. Những ca từ nhẹ nhàng, hóm hỉnh được nhạc sĩ Trần Quang Huy trau chuốt, nâng niu cũng chính là tấm lòng của tác giả.

Những bài hát về thầy cô mái trường hay sẽ đọng mãi trong lòng người nghe bởi giai điệu ngọt ngào, tha thiết. Hãy nghe và thuộc để vang giọng hát bất kì lúc nào. Đó là cách để nguôi ngoai nỗi nhớ trường, nhớ lớp, nhớ bạn bè và thầy cô thân yêu.

Nghe những bài hát về thầy cô ngày 20/11 hay nhất

10 Bài Thơ Lục Bát Hay Về Thầy Cô Nhân Ngày 20/11

Bên cạnh lời chúc mừng thì những bài thơ lục bát cũng là món quà tinh thần được nhiều người chọn và gửi tặng đến thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20.11.

Một số bài thơ lục bát hay về thầy cô

Thầy con giờ đã già rồi

Mắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâu

Phấn rơi bạc cả mái đầu

Đưa con qua những bể dâu cuộc đời

Mỗi khi bụi phấn rơi rơi

Thầy gieo mầm hạt những lời yêu thương

Cho con vững bước nẻo đường

Hành trang kiến thức, tình thương của thầy

Biết bao vất vả, đắng cay

Gạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đời

Nhưng tâm thầy mãi sáng ngời

Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!

Trọn đời con mãi tự hào

Cúi đầu cung kính… thương sao dáng thầy

Dẫu đời xuôi, ngược đó đây

Tim con ghi khắc lời thầy khi xưa

Khuya rồi thầy đã ngủ chưa?

Ngàn bông hoa thắm kính thưa … dâng thầy

Cho con cuộc sống hôm nay

Mừng ngày Nhà Giáo ơn thầy chẳng quên!

Em nghe thầy đọc bao ngày

Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà

Mái chèo nghe vọng sông xa

Êm êm như tiếng của bà năm xưa

Nghe trăng thuở động tàu dừa

Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời

Thêm yêu tiếng hát mẹ cười

Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…

Lặng xuôi năm tháng êm trôi

Con đò kể chuyện một thời rất xưa

Rằng người chèo chống đón đưa

Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều

Bay lên tựa những cánh diều

Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên

Rời xa bến nước quên tên

Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười

Giọt sương rơi mặn bên đời

Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông

Mắt thầy mòn mỏi xa trông

Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian…

Tôi đâu phải người làm nông

Cày xong đánh giấc say nồng một hơi

Chuông reo tan buổi dạy rồi

Còn nghe ray rứt nỗi đời chưa yên.

Trách mình đứng trước các em

Dửng dưng cả tiếng hồn nhiên gọi: Thầy!

Rụng dần theo bụi phấn bay

Ước mơ một thuở căng đầy tuổi xanh

Dẫu là lời giảng của mình

Cơn ho chợt đến vô tình cắt ngang

Dẫu là tiết học vừa tan

Bước qua cửa lớp đôi lần hụt hơi!

Hiểu dùm tôi các em ơi

Giấu bao ám ảnh khôn nguôi từng giờ

Cảnh đời chộn rộn bán mua

Áo cơm nào dễ chi đùa với ai.

Vờ quên cuộc sống bên ngoài

Nhiều điều xa lạ nói hoài riết quen

Dở hay, yêu ghét, trắng đen

Còn bao sự thật đã nhìn thẳng đâu

Ai còn dằn vặt đêm sâu

Trong từng sợi tóc bạc màu truân chuyên

Thật lòng tạ lỗi các em

Hiểu ra khi đã lớn lên mai này!

Mỗi nghề có một lời ru

Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này

Lời ru của gió màu mây

Con sông của mẹ đường cày của cha

Bắt đầu cái tuổi lên ba

Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em

Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm

Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!

Thầy không ru đủ nghìn câu

Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời

Tuổi thơ em có một thời

Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm

Như ru ánh lửa trong hồn

Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây

Thầy ru hết cả mê say

Mong cho trọn ước mơ đầy của em.

Mẹ ru em ngủ tròn đêm

Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày

Trong em hạt chữ xếp dày

Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm

Từ trong vòm mát ngôi trường

Xin lời ru được dẫn đường em đi

(Con đường thầy ngỡ đôi khi

Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)

Hẳn là thầy cũng già thôi

Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em

Thì dù phấn trắng bảng đen

Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình

Lòng thầy nhân hậu thanh cao

Bảng đen phấn trắng xiết bao nghĩa tình

Thương tà áo trắng xinh xinh

Học trò tinh nghịch ánh nhìn thơ ngây

Cho dù vất vả đắng cay

Đứng trên bục giảng vẫn say với nghề

Đâu cần hứa hẹn tuyên thề

Trái tim son đỏ đêm về trở trăn

Quyết tâm vượt mọi khó khăn

Cho thuyền cập bến an toàn ai ơi

Các em đi bốn phương trời

Dõi theo bạc tóc gởi lời yêu thương

Mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam

“Tôn sư trọng đạo” trò nào dám quên

Thầy cô như cha mẹ hiền

Ươm mầm nhân cách con em nên người

Rưng rưng khóe mắt ai ơi

Thương thầy cô giáo những nơi bản làng

Nơi có con suối vắt ngang

Núi cao, rừng rậm ai màng… viếng thăm

Nơi mà cuộc sống khó khăn

Miếng ăn chưa đủ “đi thăm” bằng gì

Thành phố quà bánh thiếu chi

Hoa tươi, quà tặng, phong bì đâu lo

Thôn quê khổ lũ học trò

Thương thầy cô lắm nhưng lo thế nào

Phụ huynh áy náy, nôn nao

Gia cảnh là vậy, quà nào được đây

Thầy cô trong những ngày này

Lại đi thăm hỏi đó đây từng nhà

Động viên, an ủi mẹ cha

Cho con đi học để mà lớn khôn

Nhà giáo – kỹ sư tâm hồn

Nhưng sao gian khó còn hơn làm ngoài

So bì có đúng, có sai

Thực tế là vậy mấy ai tỏ tường

Vài lời nhân Lễ Hiến chương

Tôn vinh nhà giáo, chặng đường chông gai

Tri ân tất cả những ai

Ngày đêm nuôi dưỡng nhân tài mai sau

Dằn lòng xin nói thêm câu

Biết bao nhà giáo vùng sâu đang nghèo

Xa quê, hoàn cảnh gieo neo

Ai ơi hãy nghĩ một điều quan tâm

Làm sao quên được ơn thầy

Công người dạy dỗ có ngày hôm nay

Nét đầu thầy phải cầm tay

Rèn con chữ viết mới ngay thẳng hàng

Nhớ thầy nhớ chiếc đò ngang

Tay thầy chèo chống đưa sang bao người

Nhọc nhằn gian khổ vẫn vui

Vì đàn em nhỏ vì đời mai sau

Từng đoàn nối tiếp kề nhau

Dựng xây đất nước sớm mau bằng người

Non sông hùng vĩ đẹp tươi

Có công thầy đã tô bồi ngày qua

Tôi về thăm mái trường xưa

Bao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đây

Pha sương mái tóc cô thầy

Bảng đen phấn trắng… còn đây căn phòng

Con đò neo đậu bến sông

Đưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thương

Bằng lăng tím rụng cuối đường

Phượng buồn nỗi nhớ vấn vương níu hè

Ríu ran chim hót cành me

Cánh diều mơ ước ta về tuổi thơ

Bên trang giáo án từng giờ

Lặng thầm thầy vẫn đưa đò qua sông

Ngoài sân vương sợi nắng hồng

Chuyến đò tri thức mênh mông tình thầy.

Người thầy áo bạc sờn vai

Vẫn đưa thuyền đến tương lai vững vàng

Tình thầy con mãi nặng mang

Dù xa cách vẫn nồng nàn trong tim

Dù bao dâu bể nổi chìm

Thầy gò vai gánh chữ thêm cho đời

Đêm trường giấc ngủ chơi vơi

Ngày xiêu bóng nắng bời bời gió bay

Trường xưa in đậm dấu giày

Cỏ ơi nâng nhẹ thân gầy thầy tôi

Từng trò từng lớp xa xôi

Rừng hoang loang tím dáng ngôi trường nghèo

Đôi dòng ngăn cách trông theo

Còn đây chút phận bọt bèo nổi trôi

Chiều rơi nắng đã tắt rồi

Bên dòng suối ngọt bồi hồi nhớ nhung

Những Bài Thơ Hay Về Thầy Cô 20/11

1. Thầy Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi … Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại Mái chèo đó là những viên phấn trắng Và thầy là người đưa đò cần mẫn Cho chúng con định hướng tương lai

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu …

2. Lời của Thầy

Rồi các em một ngày sẽ lớn Sẽ bay xa đến tận cùng trời Có bao giờ nhớ lại các em ơi Mái trường xưa một thời em đã sống Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao Thủa học về cái nắng xôn xao Lòng thơm nguyên như mùi mực mới

13. Lời Cảm Tạ

7.Lời Ru Của Thầy

10.Bụi Phấn

Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấc Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương Những ngày vui của 1 thuở đến trường Đang trôi dạt theo từng chòm mây trắng. Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm Cô dạy con từng nét chữ vần thơ Cô đưa con gõ cánh cửa cuộc đời Và duyên dáng của một người con gái. Tâm hồn con,một nỗi buồn dài Cô ôm ấp , xoa đầu khi con khóc Vầng trán cô những vần nhăn se sắt Âu yếm nhìn chúng con Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền Vẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ” Và chúng con là những con cừu bé nhỏ Cô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la. Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua Con mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏ Một tình thương bao la và vô tận Cô dành cả cho những con cừu nhỏ-chúng con.

Ngày xửa, ngày xưa…… Tự lúc ấy, tôi đã chào đời. Tiếng trống trường vang dội trong tôi. Khi chập chững mẹ đã dắt tôi đến đó. Buổi ban đầu tôi bỡ ngỡ âu lo. Nhìn thấy cô, tôi hốt hoảng la to. Cô nhìn tôi , tôi nhìn cô như hai người xa lạ. Cô bước tới, đón tôi vào lớp học. Lúc ấy tôi òa khóc…giờ không quên. Cô nâng tôi , nhè nhẹ xoa vào đầu. Giọng cô thánh thót như lời ca của mẹ. Bàn tay cô, dịu mát và êm ái. Mái tóc cô ngày ấy đen óng ả. Khi nhìn lại , cô đã đưa tôi vào lớp học. Ngày đầu tiên , cô hát cho chúng tôi nghe. Giọng cô hát như lời mẹ ru con. Rồi dần dần , chúng tôi yêu quý cô. Lớp học ấy trở thành ngôi nhà mới Một mẹ hiền và hàng chục đứa con thơ ngây Cô mến yêu , giờ đây con khôn lớn. Nhớ về cô, con như muốn òa khóc loa to. Chắc giờ đây, tóc cô đa bạc màu. Giọng của cô, chắc yếu hơn rồi nhỉ ‘. Bàn tay cô , vết nhăn nhiều lắm không ạ ‘. Con không quên , ấm ốp ngày tựa trường. ƠN cô nặng nghĩa trong lòng con. Cô ạ ‘. 19 ngày 20/11 rồi cô nhỉ Qua cuộc thi , con gửi lời tốt đẹp nhất đến cô. Chúc mẹ hiền ngày 20 tháng11 vui khoẻ hạnh phúc.

Vun xới cơn mơ bằng trái tim ấp ủ Để cây đời có tán lá xum xuê

Bóng mát dừng chân là một chốn quê Nơi ơn tạ là mái trường nuôi lớn

Xin phút tĩnh tâm giữa muôn điều hời hợt Cảm tạ mái trường ơn nghĩa thầy cô

14. Mười bảy và thầy

Mười bảy năm tới trường, Mười bảy năm vất vả Thầy dạy dỗ chúng con. Từ lúc còn chập chững, Chưa biết đọc,biết viết Nói năng còn chưa vững Rồi nghịch phá lung tung. Gieo bao nhiêu rắc rối Rồi giả vờ không biết, Làm thầy phải lo âu.

Mười bảy năm tới trường, Mười bảy năm thầy dạy Bao lẽ phải điều hay. Dạy từ cách đi đứng, Đến cách học nói năng. Dạy chúng con tri thức, Dạy lẽ phải tình thương. Thầy dạy biết bao điều, Giản dị mà ý nghĩa, Cho mỗi đứa chúng con.

Và rồi hôm nay đây, Mười bảy năm khôn lớn Mười bảy năm con hiểu Tình thương và tấm lòng Mà thầy luôn dành tặng Cho mỗi đứa chúng con. Mười bảy năm tóc thầy Bạc thêm mười bảy sợi Già thêm mười bảy lần Vì đàn con nghịch ngợm

Mười bảy năm con biết Mười bảy ngày nhà giáo Mười bảy những lời chúc Con xin dành tặng thầy Với mười bảy ý nghĩa Rằng:mười bảy năm rồi Con sẽ không quên được Mười bảy lớp kiến thức Con học được từ thầy Một kho tàng tri thức Và tấm lòng nhân ái… Thầy đã dạy chúng con !

15. CÔ ƠI Rời mái trường thân yêu Bao năm rồi cô nhỉ ? Trong em luôn đọng lại Lời dạy bảo của cô

Gặp lại Thầy

Con dừng lại phía hàng cây Bồi hồi khi gặp dáng thầy hôm nao Trường xưa vẫn nét ngày nào Và đây vẫn dáng thấy cao cao gầy Vẫn bao la một vòng tay Đón con như thể chưa ngày cách xa Kiềm lòng để lệ khỏi nhoà Giọng thầy trầm ấm “thật thà phải con?” Cái tên thấy gọi riêng con Đến giờ con thấy vẫn còn mới nguyên Ước mong con mãi không quên “thật lòng vững trí đừng phiền nghe con” Lợi danh – danh lợi sẽ mòn Những điều thấy dạy còn hoài khắc tâm Nhớ tóc thấy điểm hoa râm Cùng lời chỉ dạy âm thầm con mang

Ai quên đi chuyến đò ngang Quên sao người lái thuyền sang bến đời

16. RỂ THẦY!

Ấm áp mắt cười, thầy dặn: “Cần lo nhiều đến tương lai Các trò học hành cho giỏi Đứa nào cũng là con thầy Lớp 12 cả rồi đấy Thầy mong các trò gắng lên Rồi trò nào muốn làm RỂ Để thầy…sinh thêm mấy EM”.

Góc Yêu Thương sưu tầm những bài thơ hay, ý nghĩa nhất xin gửi tặng đến thầy cô nhân ngày 20/11. Chúc thầy cô một ngày nhà giáo Việt Nam tràn đầy niềm vui và hạnh phúc.

Những Bài Thơ Về Ngày 20 – 11 Hay Dành Tặng Thầy Cô, Viết Báo Tường

Bài thơ về ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11

Những bài thơ về ngày 20 – 11 sâu sắc tri ân thầy cô

Bên cạnh những bó hoa tươi thắm, những tấm thiệp xinh xắn thì những bài thơ sâu sắc cũng là món quà ý nghĩa để chúc mừng thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam. Đây sẽ là món quà tinh thần thay cho lời muốn nói mà các thế hệ học trò gửi tặng thầy cô.

Cảm ơn thầy cô

Em yêu bục giảng của thầy

Yêu luôn trang giấy với đầy chữ sai

Tuổi thơ chẳng biết mảy may

Nhờ thầy dạy dỗ mà nay nên người

Chính tả khi được điểm mười

Cô khen cô thưởng cho đôi bút chì

Bây giờ cô đang làm gì?

Khi em khôn lớn cô thì già nua

Cuộc đời đưa đẩy đẩy đưa

Trường xưa lối cũ em chưa lần về

Chiều đông sương lạnh tứ bề

Hai mươi, mười một tết nghề giáo viên

Chúc cho cô trẻ như tiên

Chúc thầy sức khỏe triền miên không già

Và xin chúc cho cả nhà

Đứng trên bục giảng ngập tràn vui tươi.

(Tác giả: Kim Huê)

Chúc mừng thầy cô

Hai mươi, mười một đến rồi

Thanh Trần xin gửi hoa tươi đón mừng

Gửi cô, thầy giáo đã từng

Khiêng những con chữ lên rừng vùng cao

Gửi thầy cô tận nơi nao

Ngoài khơi hải đảo biết bao nhọc nhằn

Gửi lời chúc thật chân thành

Chúc luôn tươi trẻ công thành vinh hoa

Chúc thầy cô ở nơi xa

Trên vùng biên giới nhạt nhòa sương bay

Có bao lời chúc thật hay

Thanh Trần gửi chúc các thầy các cô

Vùng nông thôn tới thành đô

Chung vui ngày lễ tri ân cô thầy.

(Tác giả: Thanh Trần)

Ký ức học trò

Hôm nay xúc động bồi hồi

Nhớ về kỷ niệm từ thời cấp hai

Trường em ngày đó sơ sài

Mái trường cấp bốn nằm ngoài ven đê

Nhớ hôm mưa bão tràn về

Thầy cô chủ nhiệm bộn bề lo toan

Lo sao cho các trò ngoan

Mưa không bị ướt an toàn được đây

Ngoài trời gió lớn đổ cây

Trong lớp mưa dột tràn đầy lòng cô

Làm sao che chở các trò

Bình an vô sự học cho thành tài

Tôn sư trọng đạo là truyền thống tốt đẹp của dân tộc Việt Nam

Ngày ngày cứ mỗi sớm mai

Cô lên bục giảng dạy bài đức, nhân

Giọng cô êm ả ân cần

Dạy em đạo đức lấy nhân làm đầu

Từng dòng từng chữ từng câu

Lời cô giảng dạy thấm sâu lòng trò

Em luôn ghi nhớ lời cô

Bấy giờ gắng học, học cho thành người

Làm sao nói hết cô ơi

Bao nhiêu tình cảm cô thời cho em

Cô quên cuộc sống êm đềm

Dành cho em cả nỗi niềm mẹ cha

Hôm nay cả nước gần xa

Hiến chương nhà giáo nước nhà muôn hoa

Kính chúc thầy cô gần xa

Sức khỏe hạnh phúc thiết tha yêu nghề.

(Tác giả: Không rõ)

Kính thầy cô

Ngày cuối thu nhớ về trường cũ

Lệ tuôn lòng, ấp ủ gặp nhau

Ấu thơ ấp úng đôi câu

Nhờ cô giáo dạy, cái đầu thông minh

Sân trường cũ in hình năm tháng

Cây bàng già thi thoảng lá rơi

Bằng lăng tím biếc lòng người

Nhờ thầy cô dạy nên đời hôm nay

Bữa tái hợp lòng đầy quyến luyến

Tình thầy trò đã nguyện không phai

Nhờ thầy cô đã thành tài

Lòng trân trọng nghĩa tương lai sáng ngời

Xin kính chúc thầy cô mạnh khỏe

Dắt dìu bao lớp trẻ đi lên

Sự nghiệp giáo dục vững bền

Cháu con đời đời đáp đền non sông.

(Tác giả: Phạm Quang Thu)

Bài thơ ý nghĩa về người thầy giáo

Những bài thơ về ngày 20 – 11 tặng cô giáo chủ nhiệm

Cô giáo chủ nhiệm vừa là người truyền đạt kiến thức, vừa giống như người mẹ thứ 2 của các cô cậu học trò. Cô luôn tràn đầy nhiệt huyết với nghề, tâm huyết với học trò và dành những tình cảm yêu thương đặc biệt cho “những đứa con thơ” của mình.

Cô ơi!

Rời mái trường thân yêu

Bao năm rồi cô nhỉ?

Trong em luôn đọng lại

Lời dạy bảo của cô

Ngày ấy vào mùa thu

Bước chân em rộn rã

Cô không lời từ giã

Xa trường tự lúc nào

Em ngỡ như chiêm bao

Cô về đâu, chẳng biết?

Vẫn vang lời tha thiết

Từ giọng cô dịu hiền

 Thời gian bước triền miên

Cô chưa lần quay lại

Chúng em nhớ cô mãi

Mong thấy cô trở về

Lúc xưa cô vỗ về

Nay chúng em khôn lớn

Ngày rời trường gần đến

Bao giờ gặp lại cô?

(Tác giả: Khuyết Danh)

Bài thơ gửi tặng cô giáo chủ nhiệm 20 – 11

Người đưa đò

Những mùa thi qua đi

Lại những mùa thi tới

Giữa dòng đời chìm nổi

Lặng lẽ một con đò

Đưa bao lớp học trò

Qua dòng sông tri thức

Lửa thương yêu đỏ rực

Hừng hực cháy trong tim

 Lặng lẽ và bình yên

Đưa con đò tri thức

Nào quản chi khổ cực

Đưa đón những chuyến đò

Đã ai nhớ? Bao giờ

Người đưa đò ngày ấy

Con sóng đời đưa đẩy

Đến những bến bờ xa…

(Tác giả: Khuyết Danh)

Mừng cô tuổi 60

Ơn cô sánh tựa non cao

Tình cô sâu rộng khác nào biển Đông

Cô ơi em mãi ghi lòng

Những ngày sum họp ở trong mái trường

Công cô là người chỉ đường

Dành cho em trẻ tình thương đậm đà

Mỗi năm mỗi lớp đi qua

Rồi đây em sẽ đi xa mái trường

Lòng cô em mãi mến thương

Nhưng rồi phải chịu đôi đường chia tay

Em luôn nhớ mãi những ngày

Lời cô dạy dỗ công dày biết bao

Ơn này quý tựa non cao

Như vầng trăng sáng như sao trên trời

Hôm nay em có đôi lời

Chúc cho cô mãi sống đời bình an

Như trời trên mãi thế gian

Luôn đem ánh sáng đến ban cho người.

(Tác giả: Khuyết Danh)

Những vần thơ tri ân thầy giáo ngày 20/11

Những bài thơ 20 – 11 viết báo tường

Bạn đang muốn tìm một bài thơ hay về thầy cô để viết báo tường. Những vần thơ 20/11 sau đây nhất định sẽ giúp bạn giành được điểm số cao.

Nụ Hồng tặng thầy cô 20-11

Nụ hoa hồng ngày xưa ấy

Còn rung rinh sắc thắm tươi

20-11 ngày năm ấy

Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi

Cô tôi mặc áo dài trắng

Tóc xanh cài một nụ hồng

Ngỡ mùa xuân sang quá

Học trò ngơ ngẩn chờ trông…

Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…

Xuân sang, thầy đã bốn mươi

Mái tóc chuyển màu bụi phấn

Nhành hoa cô có còn cài?

Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…

Tà áo dài trắng nơi nao,

Thầy cô – những mùa quả ngọt

Em bỗng thành hoa lúc nào.

Đây là một bài thơ 20-11 báo tường viết về những người cha, người mẹ thứ 2 của mỗi em học sinh. Tuổi 20 bắt đầu bước vào nghề, cống hiến cả tuổi xuân cho bảng phấn, mái trường, từng thế hệ học sinh. Những điều đó vẫn kéo dài mãi đến khi mái tóc thầy đã bạc trắng như màu bụi phấn.

Báo tường 20 – 11 đẹp

Vần thơ kính tặng thầy cô

Hôm nay nhân lễ hiến chương

Kính thầy, cô giáo thân thương vài dòng

Đơn sơ nhưng cả tấm lòng

Tôn sư trọng đạo vẹn tròn ý thơ

Bao năm kỷ niệm xa vời

Ơn thầy cô vẫn cả đời khắc ghi

Biết bao chuyến chở người đi

Bến bờ tri thức học kỳ nhiêu khê

Ân tình trải rộng bốn bề

Bước chân khởi nghiệp đi, về tương lai

Công lao dạy dỗ bao ngày

Nắn người, nắn chữ, miệt mài trò nên

Thầy cô như cha mẹ hiền

Nâng niu, dạy dỗ nghĩa tình bao la

Đã xưa cứ ngỡ hôm qua

Lời thầy, cô giảng bên tai nhớ đời

Thời gian là chuỗi ngày trôi

Vùng trời cổ tích cuộc đời bay cao

Nhìn thầy, cô lại nghẹn ngào

Nếp nhăn, tóc bạc đậm màu thời gian

Bao nhiêu khó nhọc gian nan

Chắp bao đôi cánh vững vàng tin yêu

Tuổi già đã xế tàn chiều

Nụ cười héo hắt, liêu xiêu thân gầy

Tuổi thơ trò trẻ thơ ngây

Đền đáp sao nổi công thầy với cô

Lớn khôn giờ đã nên người

Tìm trong ký ức một thời trôi nhanh

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam

Chút lòng thành kính xin dâng thơ này

Chúc cô, thầy khoẻ mạnh hoài

Vui vẻ hạnh phúc tràn đầy an nhiên

Bỏ qua nặng nhọc ưu phiền

Công danh sáng đẹp tin yêu cuộc đời

Vần thơ đã nói lên lời

Trường niên kính mãi cả đời không quên.

(Tác giả: Hạnh Kim)

Lời kết

Bài thơ thể hiện niềm trăn trở của người học trò đối với công ơn lớn lao của thầy cô. Những lời chúc tốt đẹp, những lời tri ân sâu sắc được thể hiện rõ nét qua từng dòng thơ. Có thể nói đây là một trong những bài thơ về ngày 20 -11 sâu sắc và ý nghĩa nhất. Nếu bạn đang muốn viết báo tường thì đây là lựa chọn bạn nên cân nhắc.