Nội dung bài viết
Những bài thơ ngắn về cô giáo, thầy giáo hay nhấtDở hay thầy cũng chọn ru khúc này
Lời ru của gió màu mây
Con sông của mẹ đường cày của cha
Bắt đầu cái tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em
Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm
Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!
Thầy không ru đủ nghìn câu
Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời
Tuổi thơ em có một thời
Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm
Như ru ánh lửa trong hồn
Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây
Thầy ru hết cả mê say
Mong cho trọn ước mơ đầy của em.
Mẹ ru em ngủ tròn đêm
Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày
Trong em hạt chữ xếp dày
Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm
Từ trong vòm mát ngôi trường
Xin lời ru được dẫn đường em đi
(Con đường thầy ngỡ đôi khi
Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)
Hẳn là thầy cũng già thôi
Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em
Thì dù phấn trắng bảng đen
Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình.
Ý nghĩa: Bài thơ sẽ khiến ta có những linh cảm như là đang được lắng nghe một lời ru của thầy. Những lời bộc bạc trải lòng, tâm sự về cái nghề nhà giáo. Hành trang đi kèm của người thầy rất là đơn giản với viên phấn trắng, cùng tấm bảng đen với những con chữ cùng sự đam mê.
Các em áo trắng ngây thơ nói cười
Từ đâu hàng lệ tuôn rơi
Con nghe vang vọng nụ cười ngày xưa
Con xa ngày ấy đến giờ
Con xa xa tiếng thầy cô giảng bài
Giờ về thăm lại trường ơi
Tóc thầy đã bạc điểm ngôi trên đầu
Xây bao nhiêu những nhịp cầu
Giờ đây cô cũng mái đầu pha sương
Cô thầy là những tấm gương
Hướng cho tuổi trẻ con đường mình đi.
Đây là một trong những bài thơ lục bát về thầy cô hay nhất. Bài thơ là lời tâm sự của cậu học trò về thăm lại mái trường xưa. Tại đây, cậu đã bắt gặp lại những hình ảnh thân quen một thời đã từng gắn bó với tuổi thơ mình.
Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương
Những ngày vui của 1 thuở đến trường
Đang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.
Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm
Cô dạy con từng nét chữ vần thơ
Cô đưa con gõ cánh cửa cuộc đời
Và duyên dáng của một người con gái.
Tâm hồn con, một nỗi buồn dài
Cô ôm ấp, xoa đầu khi con khóc
Vầng trán cô những vần nhăn se sắt
Âu yếm nhìn chúng con
Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền
Vẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ”
Và chúng con là những con cừu bé nhỏ
Cô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la.
Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua
Con mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏ
Một tình thương bao la và vô tận
Cô dành cả cho những con cừu nhỏ chúng con.
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ i nghệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!
Ý nghĩa: Nhắc đến những bài thơ ngắn về thầy cô thì không thể không nhắc đến bài thơ “Về thăm cô”. Biết bao sự nhớ nhung, tình cảm của các thế hệ học trò muốn gửi gắm đến người thầy của mình. Những người trò của cô sẽ không bao giờ quên được những kỉ niệm, những buổi học những kiến thức mà cô đã dạy. Dù có ở xa nhưng mong ước của chúng em là có thể được trở lại về thăm thầy cô, lớp học xưa một lần.
5. Bài thơ ngắn về cô giáo cũNhớ cô giáo trường làng cũ
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ giấy nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!
Ý nghĩa: Từ những bài tập đọc, từ những nét chữ nguệch ngoạc cho đến lời giảng cũng như lời phê chấm điểm của cô giáo, những hình ảnh kỉ niệm dần như ùa về khi nỗi nhớ của người học sinh về mái trường khi xưa. Những cảm nhận về ngày còn là học sinh, còn được ngồi trên ghế nhà trường, tình cảm dành cho cô giáo của mình được thể hiện rõ nét qua những vần thơ trong bài “Nhớ cô giáo trường làng cũ”.
Ân tình sâu nặng của cô thầy!
Người mang ánh sáng soi đời trẻ;
Lái chuyến đò chiều sang bến đây?
Đò đến vinh quang nơi đất lạ;
Cám ơn người đã lái đò hay!
Ơn này trò mãi ghi trong dạ…
Người đã giúp con vượt đắng cay!
Ý nghĩa: Đây là một trong những bài thơ ngắn về cô hay nhất. Một bài thơ mang đầy ý nghĩa. Lời thơ cũng có sử dụng hình ảnh “người lái đò”, hình ảnh mà đã xuất hiện từ bao đời nay người ta đều sử dụng để so sánh với những lời chỉ dạy của thầy cô. Đò được người lái đến nơi “vinh quang đất lạ” – tức là dẫn dắt chúng ta lên đến được đỉnh núi cao của sự thành công.