Bài Thơ Mưa Rơi Mưa Rơi Lộp Bộp Lộp Bộp / Top 9 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 6/2023 # Top View | Kovit.edu.vn

Phát Triển Ngôn Ngữ Hoạt Động: Thơ: Mưa Rơi

v

HOẠT ĐỘNG 1: Trò chuyện cùng trẻ

 

Cô và trẻ cùng hát và vận động bài “Cho tôi đi làm mưa với”

 

Các con vừa hát bài hát nói về gì?

 

Trời mưa làm cho con người và cây cối như thế nào?

 

Nếu không có mưa thì con người và mọi cảnh vật sẽ ra sao?

 

Giáo dục trẻ biết giữ gìn sức khỏe tránh đi dưới trời mưa , đi học , đi chơi phải đội mũ nón. Không trú mưa dưới gốc cây to và dưới cột điện.

v

HOẠT ĐỘNG 2: Đọc thơ: “Mưa rơi”

 

Để biết thêm về ích lợi của mưa tác giả Trương

Minh Huệ đã sáng tác bài thơ mưa rơi và gửi tặng cho chúng mình đấy hôm nay cô cùng các con cùng làm quen bài thơ này nha! Các con cùng lắng nghe nhé!

 

Cô đọc lần 1:

Trên mô hình + giải thích nội dung bài thơ.

 

Các con vừa được nghe cô đọc bài thơ gì?

 

Của tác giả nào?

 

Nội dung:

Bài thơ đã nói lên những giọt mưa rơi xuống cũng rất cần thiết đố với đời sống con người và mọi vật mưa làm cho cây cối tốt tươi , con người khỏe mạnh , nhưng các con ạ nếu trời mưa to thì cũng có nhiều những nguy cơ sẽ xảy ra với con người như ngập lụt , sạt lở đất

 

Trong bài thơ nhắc đến mưa rơi như thế nào?

 

Mưa để làm gì nữa ?

 

Mưa xanh cây lúa Mưa mát cánh đồng Mưa cho hoa lá như thế nào nữa ?

v

Hoạt động 3: Trẻ đọc thơ:

+ Cả lớp đọc 1 – 2 lần

+ Tổ, nhóm bạn trai, bạn gái đọc–cô sửa sai

+ Cá nhân đọc

+ Cả lớp đọc lần cuối

v

HOẠT ĐỘNG 4: Trò chơi : “Mưa rơi”

 

Hôm nay cô thấy các con học rất giỏi nên cô sẽ thưởng cho các con một trò chơi đó là trò chơi “Mưa rơi” các con có thích không?

 

Cách chơi: Khi cô giơ tay lên cao kèm theo nói “Mưa rơi mưa rơi” lớp mình sẽ nói lộp bộp lộp bộp kèm theo dơ 2 tay lên cao vỗ tay lớn – khi cô đưa tay càng cao thì cc vỗ tay càng lớn – khi cô đưa tay thấp xuống thì cc vỗ tay càng nhỏ và nói tí tách tí tách.

 

Cho trẻ chơi 2-3 lần

 

Nhận xét trẻ chơi, tuyên dương và động viên trẻ.

 

Cũng cố: hỏi lại đề tài

v

KẾT THÚC

: Nhận xét tuyên dương theo tình hình lớp học.

Trẻ hát và vận động cùng cô

Bài hát nói về mưa

Tốt tươi

Trẻ lắng nghe!

Trẻ chú ý lắng nghe!

Dạ bài thơ mưa rơi

Dạ của tác giả Trương

Minh Huệ

Trẻ lắng nghe

Trẻ chú ý lắng nghe

Tí tách đều đều Từng giọt mưa rơi

Mưa xanh cây lúa Mưa mát cánh đồng

Mưa cho hoa lá Nảy lộc đâm chồi Từng giọt từng giọt Mưa rơi mưa rơi

Trẻ đọc thơ

Dạ thích!

Trẻ lắng nghe

Trẻ chơi

Trẻ lắng nghe

Trẻ trả lời

Trẻ lắng nghe cô nhận xét

Thơ Vui Về Mưa – Chùm Thơ Hài Hước Về Trời Mưa

Những bài thơ về mưa vui hài hước nhất

Những bì thơ về mưa vui và hài hước là những bài thơ được nhiều tác giả “chế” vô cùng bá đạo. Những vần thơ về mưa chiều, mưa đêm vô cùng thú vị. Mời các bạn cùng cảm nhận.

LỄ CẦU MƯA NOEL

Thơ: Bùi Đức Thiện Boong….boong….-))) A…Di…Đà…Lạt

A lô các vị hiển linh A lô các vị thiên đình ở trên A lô thần gió thổi rền A lô luôn cả thần bên xứ tầu

Noel mà thật buồn rầu Cũng bởi nhiều chuyện đau đầu (kể sau) Hum nay lập lễ trầu cau Khẩn xin một trận mưa mau…cả ngày

Chả là cứ đến dịp này Nam thanh nữ tú rất hay xếp hình Rồi thì những đứa trẻ xinh Ra đời nhưng lại thiếu tình mẹ cha

Cái anh Dân Số nước nhà Suốt ngày ấy cứ bắc loa tuyên truyền Kế Hoạch Hóa cũng phát điên Mỗi năm lại có trăm miền nơi sinh

Rồi thì nhiều chiện ninh tinh Gây ra bao nỗi thất kinh khác thường Nào là cái cảnh tắc đường Đua xe, tụ tập…phố phường mệt thêm

Riêng con đơn lẻ hằng đêm Cho nên là vẫn bêm thềm F A Hôm nay lập lễ để mà Ông trời mau hãy…ấy nà mưa đi

Để nhân thế bớt lâm li Tránh được những chuyện vừa thì kể xong Trời mưa bong bóng phập phồng Để cho tất cả…nằm phòng ngủ thôi.

THƠ VUI CẦU MƯA ĐÊM NOEL

Thơ: Jim Chiến Thiên linh linh địa linh tinh Ta xin quỳ lạy thiên đình cõi tiền Bày mâm lạy suốt đêm liền Nô en bão tố sét truyền inh tai

Để cho bọn có gấu nai Ở nhà nằm khóc bái bai lễ này Nói thật thời buổi ngày nay Tuổi trẻ con nít lại hay xếp hình

Hô teo nhà nghỉ động kinh Rung giường rung chiếu dập dình mây mưa Xã hội đất thiếu người thừa Hài nhi bỏ mạng khi chưa chào đời

Khoa sản thị hốt món hời Phá thai nạo hút ông trời xót thương Bao năm lễ đã có gương Ti vi đài báo bao chương trình rồi

Nhiều kẻ hết lệ ỷ ôi Đánh mất tuổi trẻ lại ngồi khóc than Khách sạn thì mọc tràn lan Cũng để phục vụ muôn vàn trẻ trâu

Lễ gì chả thấy đi đâu Toàn vào khách sạn bóp đầu con chim Vừa vào thì đã nằm im Cả hai 69 rờ tìm nghịch nhau

Thật là cảm thấy đớn đau Trời ơi nhanh hãy mưa mau kéo về Để cho bọn nó ê chề Khắp nơi ngập úng giao thông tắc đường

Để không còn cảnh ẩm ương Xếp hình thì máu lên phường thì không Con gái hết thói chổng mông Không còn cái cảnh pháo lồng nô en

Tôi xin được phép xưng tên Mâm đèn nhang khói thắp lên nguyện cầu Nô en phố giống sông sâu F.A cũng bớt âu sầu ga tô! Ảnh chế ông già Noel trong đêm giáng sinh hài bá đạo.

THƠ VUI VÁI TRỜI MƯA LỚN ĐÊM NOEL

Thơ: Giọt Buồn Không Tên Vái trời cho tối nay mưa Mưa cho thiệt lớn đừng chừa nơi đâu Mưa cho đất thảm trời sầu Bởi tui không gấu nên cầu cho mưa

Mưa từ sáng cho đến trưa Từ trưa đến tối cứ mưa mưa hoài Mưa sao mưa suốt đêm nay Mưa cho thiệt lớn thiệt dai tui mừng

Mưa hoài đừng có chịu ngưng Giáng sinh thì giáng chớ đừng dứt mưa Ai buồn thì cứ đi thưa Nếu ai có hỏi đổ thừa tại tui

Đang buồn muốn chọc xã xui Ai có muốn ch-ửi thì tui xin mời.

THƠ HÀI HƯỚC CẦU MƯA

Thơ: Ngọc Jack Cầu trời khấn phật giúp cho Trời mưa tầm tã chẳng lo nghĩ gì Mưa cho hết mấy ngày đi Lớn rồi chả có gấu đi chơi cùng

Phong ba bão táp chập trùng Ba mươi tuổi vẫn chưa cùng ước mơ Để giờ anh vẫn mong chờ Cho nên ngày lễ bây giờ mong sao

Chúng nó có gấu ước ao Nó chờ nó đợi hôm nào noel Ở mình nên cũng hơi ghen Nhà cao cửa rộng có hèn chi đâu

Hết lòng một dạ trước sau Đi khắp bốn biển, năm trâu rồi mà Cầu trời mưa lớn phong ba Để cho chúng nó ở nhà hết đi.

Thơ chế về mưa

Trời đông mà đổ cơn mưa

Này thì cho chết bọn vừa mới yêu

Lạnh này teo d…ái, teo diều

Thế này nằm ngủ, yêu yêu cái :lol :

Mưa rơi buốt vãi linh hồn

Mưa đông càng rớt càng buồn thêm mưa

Cái này quyết chẳng thể thừa

Lol thì đang thiếu, rau dưa check nào

Trời đang đúng lúc say sưa

Thì ra đúng bữa ăn trưa cùng Hằng

Lạnh thì buốt hết cả răng

Cả bàn tay ổng đóng băng mẹ rồi

Sáng nay sơi có miếng dồi

Trưa thì thịt, rượu, bát xôi ấm lòng —– Trời nghe thấy thế giận cong

Này này thằng chó mày mong cái gì

Lạnh thì lạnh buốt cả by

Thế mày có cái trym chì hả con

Mưa thì lạnh vãi car lone

Mưa để nhà nghỉ lập dồn người ta

Cái này đéo duyệt đâu nha

Lol mẹ thằng chó đi ra đi mày

Và đây là bài thơ kết thúc cuộc nối thơ và đúng như ý muốn của chủ thớt

—– Hôm qua có gió lạnh về

Nay thì lại thấy lạnh tê cả b`

Trời còn lạnh mãi không nguôi

Lộn ra, lại lộn vào người cái khăn

Vãi ra mưa, giọt lăn tăn

Lành, an, em ngủ trong chăn tới chiều —– Mong sao mưa sẽ đổ nhiều

Mai mà không có người yêu… ở nhà

Gió đông thổi bụi bay qua

Bão bùng như thể dập hoa, vùi cành

Gom nên mưa lớn hoành hành

Thành từng đợt bão tan tành Trung Hoa

Cơn mưa vừa mới rút qua

Mưa này chưa hết, lại òa mưa sau

Bình Bài Thơ : Đêm Mưa

Bình bài thơ : Đêm Mưa

Tác giả TS.Phạm Đức Quang bút danh Sơn Đông

Mới hay nhà dột gió lùa bốn bên

Bao nhiêu hạt thẳng hạt xiên

Con đi đánh giặc suốt đời

Mà không che nổi một nơi mẹ nằm!

( Bài thơ này lấy từ tập thơ : 100 bài thơ hay thế kỷ XX ,Nhà xuất bản giáo dục, Hà Nội 2007 )

Tô Hoàn quê ở Bắc Giang. Hiện sống và viết tại Bắc Giang. Tác phẩm thơ đã in : Có một lời ru . Bài thơ :”Đêm mưa “của Tô Hoàn được vinh danh là một trong 100 bài thơ hay thế kỷ 20 ở Việt Nam do Nhà Xuất bản Giáo dục kết hợp với Trung Tâm Văn hóa Doanh nhân Việt Nam tổ chức trưng cầu ý kiến.

Người lính về thăm mẹ một đêm mưa.Anh xót xa khi thấy nhà dột,những hạt mưa rơi vào người mẹ,những hạt thẳng ,những hạt xiên,mưa rơi suốt đêm, nhiều đêm và những cơn gió lùa tứ phía làm người mẹ thức trắng đêm không ngủ được:

Từ “mới hay ” tác giả dùng khéo quá mới hay là mới biết được mẹ mình phải chịu đựng cảnh nhà dột. Giá mà biết trước thì cũng xin về phép lợp cho mẹ mái nhà.Tác giả trăn trở tự hỏi : Chắc là những hạt thẳng ,hạt xiên,gió lùa bốn bên trong những đêm mưa trắng trời đã rơi vào mẹ nhiều lắm? Những hình dung từ này như những nét vẽ sắc xảo tạo nên một bức tranh đêm mưa nhà dột, nói lên được nỗi cực khổ,chịu đựng của người mẹ.Nhìn cảnh trời mưa nhà dột đó tác giả xót xa :

Từ một hiện tượng thực tế tác giả đã khái qúat lên ý nghĩa sâu sắc về sự hy sinh to lớn của người lính,những người vì nước quên thân , sự hy sinh cùa những người mẹ,những người ” ba lần tiễn con đi hai lần khóc thầm lặng lẽ”,về tình cảm, sự day dứt của người con khi chưa giúp được gì cho mẹ

Sáu câu thơ một bức tranh đẹp mà buồn,những nỗi khổ và những tấm lòng đan xen khiến người đọc ngậm ngùi.

Phân Tích Bài Ca Dao Khăn Thương Nhớ Ai Khăn Rơi Xuống Đất…

Đề bài: Phân tích bài ca dao khăn thương nhớ ai khăn rơi xuống đất khăn thương nhớ ai khăn vắt lên vai

Kho tàng ca dao Việt Nam vô cùng phong phú, giàu giá trị tư tưởng, nghệ thuật, là “thơ của vạn nhà”, là tấm gương soi cho tâm hồn và đời sống dân tộc, là niềm tự hào khôn xiết về cái cách mà những con người lao động Việt Nam trực tiếp bày tỏ lòng mình mà không cần nhớ đến bất kì một khuôn khổ thơ chính quy nào. Họ gửi gắm vào đó là yêu thương, vui sướng, khổ đau; là hoài bão, ước mơ, niềm hi vọng, niềm mong mỏi… Không nằm ngoài chuỗi sáng tác mang đề tài thương nhớ làm nên bản sắc văn hóa dân gian, bài ca dao được nhà phê bình Hoài Thanh đánh giá là “hay nhất Việt Nam”, “Khăn thương nhớ ai” cũng trĩu nặng nỗi nhớ của người con gái đang yêu, sâu lắng và hay lạ lùng…

Khăn thương nhớ ai

Khăn rơi xuống đất

Khăn thương nhớ ai

Khăn vắt lên vai

Khăn thương nhớ ai

Khăn chịu nước mắt

Đèn thương nhớ ai

Mà đèn chẳng tắt

Mắt thương nhớ ai

Mắt ngủ không yên

Đêm qua em những lo phiền

Lo vì một nỗi không yêu một bề”

Thương nhớ vốn là thứ tình cảm khó hình dung, nhất là thương nhớ trong tình yêu. Vậy mà ở bài này, nó lại được diễn tả một cách cụ thể, tinh tế và gợi cảm nhờ cách nói hình ảnh tượng trưng mang tính nghệ thuật cao. Nỗi niềm thương nhớ của cô gái đối với người yêu đã gửi gắm vào các sự vật như cái khăn, cái đèn, đôi mắt, đặc biệt là hình ảnh cái khăn. Đó là nỗi nhớ thương đến tan chảy cõi lòng nhưng không tự bộc lộ một cách buông tuồng dễ dãi. Đó là tâm trạng nỗi lòng không biết ngỏ cùng ai, cứ hiện dần lên và sáng mãi ra từ trong cõi nhớ riêng của mình cô gái, hẳn là nhớ thương phải bồn chồn lắm, nên cô mới hỏi dồn dập như vậy: hỏi khăn, hỏi đèn, hỏi cả đôi mắt mình nữa?

Cái khăn được hỏi đầu tiên và hỏi nhiều nhất, trong sáu câu thơ tức là nửa bài thơ. Giống như cái áo, cái khăn đội đầu hoặc cái khăn tay thường là vật trao duyên, kỉ vật gợi nhớ tình yêu giữa hai người. Chiếc khăn ấy phải chăng đã ấp ủ bao hơi ấm bàn tay, ở cạnh cô gái suốt, đã thấm đượm nhiều vô chừng những lời ân ái mặn nồng. Giờ người đã xa, hơi ấm nồng đượm vương vấn nơi đâu chỉ là nỗi buồn chờ đợi quá khứ, cái không gian cô quạnh cứ miên man trải rộng mênh mông trên nhiều chiều, nỗi nhớ cứ thế mà quẩn quanh trong trăm mối tơ vò khiến vật chứng nhân vô tri vô giác cũng động lòng.

Ba hình ảnh đặc trưng cộng hưởng thêm ba câu thơ láy cô gái tự nhân hóa chiếc khăn rồi hỏi “Khăn thương nhớ ai?”, cùng lối vắt dòng tổng cộng sáu lần từ “khăn” thành một điệp khúc tạo càng giác nỗi nhớ cuộn trào, mỗi lần hỏi như càng xoáy sâu hơn nỗi nhớ. Đằng sau nghệ thuật đảo thanh đầu uyển chuyển, cách sử dụng hình ảnh vận động trái chiều, hình ảnh cô gái hiện lên nhớ người thương đến mức không tự chủ được, dáng đứng bước đi, không thể ngồi yên ổn được, luôn ngóng trông,chờ đợi.

Nỗi nhớ sâu trong tâm hồn réo thúc bùng sôi nhưng lại bộc lộ ý nhị, ngọt ngào, mang màu sắc nữ tính, nhẹ nhàng. Cái khăn đã giãi bày hộ cô gái cái nghẹn ngào đọng mãi trong lòng không nói ra. Cái thứ cảm giác không gọi được tên nặng trĩu trong lòng là thế, vậy mà cứ nhẹ tênh lan tỏa rộng khắp, thấm đượm vào không gian, và cả trái tim người đọc.

Không chỉ thế, nỗi nhớ ở đây còn được đong đếm theo bước chân thời gian. Ban đêm là lúc con người có thể yên tĩnh suy ngẫm về người, về đời rất thật. Đối với cô gái, đó là lúc niềm khắc khoải lại làm trái tim cô nhói đau. Niềm đau ấu được diễn tả theo một cách rất riêng, gắn với ngọn đèn thao thức

Đèn thương nhớ ai

Mà đèn không tắt

Nỗi lòng trải hết không gian rồi lan tỏa sang cả bước đi thời gian. Trong sự ưu phiền vò võ của đêm khuya khắc vợi canh tàn, trong bóng đêm mờ mịt đến hoảng hốt, đốm lửa ấm dù nhỏ nhoi trên đầu ngọn bấc kia chứng tỏ người thắp đèn vẫn chưa thể nào ngủ yên. Chừng nào ngọn lửa tình yêu vẫn cháy sáng trong tim thì ngọn đèn kia sẽ thắp suốt đêm dài. Đèn không tắt hay chính con người đang thao thức thâu đêm trong nỗi nhớ thương đằng đẵng. Nếu trên kia cái khăn biết giãi bày thì ở đây cái đèn biết thổ lộ tâm tình. Nó đã cho ta nhiều điều mới mẻ không có trong thơ ca.Vẫn là câu hỏi không lời đáp, vẫn là hình ảnh nhân hóa, ngọn đèn đã để ta suy nghĩ và rung cảm nhiều hơn.

Đến dòng thơ thứ chín, không thể kìm được lòng, người con gái yêu đuối chực vỡ òa, tự hỏi mình

Mắt thương nhớ ai

Mắt ngủ không yên

Dù kín đáo, gợi cảm bao nhiêu đi chăng nữa thì ngọn đèn và chiếc khăn cũng chỉ là nơi gửi gắm tâm sự. Đến đây, cô gái đã tự hỏi chính bản thân mình. Nỗi nhớ thương nặng trĩu tâm can khiến cô nhắm mắt là mường tượng ra hình ảnh người ấy, ngủ làm sao yên cho được! Ở trên là khăn là đèn, thì ở đây là mắt. Tất cả đều trong trạng thái không để tâm vào việc mình làm mà tập trung vào nỗi nhớ thương người yêu. Hình tượng thơ không chỉ độc đáo mà cũng thật hợp lí, nhất quán.

Sáu câu thơ được cấu trúc theo lối vắt dòng láy đi láy lại từ khăn thương nhớ một điệp khúc, làm cho nỗi nhớ thương của cô gái đến với người đọc cũng thật da diết, dồn dập. Người đọc tìm được đâu đó trong chính nỗi nhớ cứ nhắm mắt vào là gợi nhớ ấy, hành động vô thức của cô là hình bóng của mình. Mười bốn câu thơ chữ với sự tài tình trong cách gieo vần, trong đó thanh bằng và thanh trắc xoắn xuýt lấy nhau gợi âm điệu luyến láy, bâng khuâng mãi. Và nếu cứ đi theo cung cách cấu tứ như thế thì có lẽ bài ca dao sẽ trải sầu cùng vô tận.

Lần theo mạch cảm xúc xuyên suốt, qua tới mấy lần hỏi, điểm cao trào bất ngờ xuất hiện và đổi thành thể lục bát dân gian:

Đêm qua em những lo phiền

Lo vì một nỗi không yên một bề

Từ nhịp thơ bốn chữ dồn dập chuyển sang thể lục bát xao xuyến nhẹ nhàng bởi cô vẫn một mực thương nhớ người yêu nhưng lo lắng cho số phận ngang trái của mình. Xã hội xưa với những lễ giáo không cho phép người con gái mãi đơn thân một mình. Từ “lo” lặp lại hai lần chứng tỏ nỗi lo sợ càng tăng lên và sâu thẳm mỗi khi nghĩ đến mối tình này. Cô nhói tim sợ rằng người mình chờ đợi bấy lâu kia sẽ thay lòng đổi dạ. Cô sợ hãi khi biết đâu xã hội với lễ giáo hà khắc kia sẽ lạnh lùng khép cô vào một mối duyên nào đó chăng… Hạnh phúc quá mong manh và quyền tự do yêu đương gần như không thể. Khi tình yêu thân thiết, càng sâu nặng thì nỗi lo lắng tình yêu đó tuột khỏi tầm tay, tan vỡ sẽ càng lớn.

Để diễn tả nỗi lòng cũng như tính nhân đạo cao cả, bài ca dao đã mang những bút pháp nghệ thuật quen thuộc như điệp ngữ điệp từ gây cảm giác quyến luyến, hình ảnh nghệ thuật nhân hóa mang tính tượng trưng cao. Quan trọng hơn cả, toàn bài ca dao đã thể hiện được vẻ đẹp kín đáo, tinh tế của người con gái Việt.

Vì thế, trong làng thơ ca dao Việt Nam, “Khăn thương nhớ ai luôn có một vị trí quan trọng nhất định thể hiện cho nỗi nhớ riêng của người con gái ấy và cho tình cảm chung của toàn thể bạn đọc. Vượt qua những khắt khe của thời gian, bài thơ sẽ tỏa sáng và mang thông điệp, ý nghĩa riêng đối với từng bạn đọc.