Bài Thơ Mưa Mưa Rơi Tí Tách / Top 10 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 6/2023 # Top View | Kovit.edu.vn

8 Bài Thơ Hay Viết Về Cơn Mưa Mùa Hạ Tí Tách Nghe Thật Đã Tai

I. 8 bài thơ hay viết về cơn mưa mùa hạ tí tách nghe thật đã tai

Dậy em thức dậy đi nàoCơn mưa tháng Sáu giăng rào kín sânDậy đi để áp bàn chânLên trên mặt đất quen thân dịu dàngGiọt mưa chéo giọt mưa ngangGiọt bay rát mặt giọt đan lưới thầnGiọt nào ướt dưới bàn chânMà nghe lạnh cả đầu sân góc vườnGiọt lênh láng giữa mặt đườngGiọt rơi xuống giữa đời thường anh emMưa làm cây lá chông chênhGió xô ta sát lại bên nhau rồiMưa làm cay rát làn môiMưa trong đôi mắt xa xôi em nhìnCơn mưa làm ướt tiếng chimCánh hoa bảy nổi ba chìm là emMưa như đời sẽ lãng quênTiếng ca em hát khiến đêm hóa ngàyMưa như trời đất đang sayHàng cây chuếnh choáng khoác vai nhau vềMặt trời còn ngủ trong mêCơn mưa trắng xóa cả quê hương mìnhƠi cơn mưa bất thình lìnhChiều nay rơi xuống tan tành trước sânDòng sông chảy dưới bàn chânGiọt mưa giờ đã quen thân nơi nàyRồi mai mưa gió qua đâyAnh còn ở với cỏ cây… em về.

Và tôi một mình chạy trong lối mưa em …

Anh đừng về em không đợi đâu Anh!….

Mưa chiều nay cạn lòng ta muốn uốngGiọt châu buồn rưng rức vạt mi cong…

II. Những bài thơ hay khác về cơn mưa mùa hạ

1. Hạ thương – Miền ký ức

Có cơn mưa nào vừa dội xuống miền yêuLàm tơi tả cánh bằng lăng trong chiều heo hút…gióMây lang thang nơi đại ngàn xa đóCó chở dùm nổi buồn về phía đại dương xanh

Em và anh chỉ cách một mùa hạ mong manhMà tháng sáu trời gieo bản tình sầu trên màu hoa tím ngắtNổi nhớ như dao cứa lòng người nhưng nhứcThương như thương phận mìnhlạc lõng những đêm sương

Mưa chiều nay rơi dài trên những mảnh tường loangTí táchnỉ non như tiếng con mèo già..chua chátHoài công như con dã tràng xây lâu đài trên cátTrút cạn linh hồn cho một mối tơ đau

Anh lạc về miền xa nên dĩ vãng chỉ là ký ức không màuBên ô cửa đìu hiuem nép vào lòng đêm nương náuMà hạ vẫn thương em nên rót từng cơn mưa tháng sáuNhư xua tan bão lòng hay xua tiếng đời trôi

2. Mưa mùa hạ – Bùi Văn Huy

3. Gặp mưa – Duy Hạnh Trần

4. Mưa tháng 6 – Thanh Tâm

5. Mưa tháng 6 – Đào Mạnh Thạnh

Mưa cuối hạ đem nhung nhớ quay vềCho nỗi nhớ câu ước thề ngày ấyXa nhau rồi niềm nhớ nhung trỗi dậyHạ mưa tuôn ………….. run rẩy giọt lệ rơi………….

Thơ Vui Về Mưa – Chùm Thơ Hài Hước Về Trời Mưa

Những bài thơ về mưa vui hài hước nhất

Những bì thơ về mưa vui và hài hước là những bài thơ được nhiều tác giả “chế” vô cùng bá đạo. Những vần thơ về mưa chiều, mưa đêm vô cùng thú vị. Mời các bạn cùng cảm nhận.

LỄ CẦU MƯA NOEL

Thơ: Bùi Đức Thiện Boong….boong….-))) A…Di…Đà…Lạt

A lô các vị hiển linh A lô các vị thiên đình ở trên A lô thần gió thổi rền A lô luôn cả thần bên xứ tầu

Noel mà thật buồn rầu Cũng bởi nhiều chuyện đau đầu (kể sau) Hum nay lập lễ trầu cau Khẩn xin một trận mưa mau…cả ngày

Chả là cứ đến dịp này Nam thanh nữ tú rất hay xếp hình Rồi thì những đứa trẻ xinh Ra đời nhưng lại thiếu tình mẹ cha

Cái anh Dân Số nước nhà Suốt ngày ấy cứ bắc loa tuyên truyền Kế Hoạch Hóa cũng phát điên Mỗi năm lại có trăm miền nơi sinh

Rồi thì nhiều chiện ninh tinh Gây ra bao nỗi thất kinh khác thường Nào là cái cảnh tắc đường Đua xe, tụ tập…phố phường mệt thêm

Riêng con đơn lẻ hằng đêm Cho nên là vẫn bêm thềm F A Hôm nay lập lễ để mà Ông trời mau hãy…ấy nà mưa đi

Để nhân thế bớt lâm li Tránh được những chuyện vừa thì kể xong Trời mưa bong bóng phập phồng Để cho tất cả…nằm phòng ngủ thôi.

THƠ VUI CẦU MƯA ĐÊM NOEL

Thơ: Jim Chiến Thiên linh linh địa linh tinh Ta xin quỳ lạy thiên đình cõi tiền Bày mâm lạy suốt đêm liền Nô en bão tố sét truyền inh tai

Để cho bọn có gấu nai Ở nhà nằm khóc bái bai lễ này Nói thật thời buổi ngày nay Tuổi trẻ con nít lại hay xếp hình

Hô teo nhà nghỉ động kinh Rung giường rung chiếu dập dình mây mưa Xã hội đất thiếu người thừa Hài nhi bỏ mạng khi chưa chào đời

Khoa sản thị hốt món hời Phá thai nạo hút ông trời xót thương Bao năm lễ đã có gương Ti vi đài báo bao chương trình rồi

Nhiều kẻ hết lệ ỷ ôi Đánh mất tuổi trẻ lại ngồi khóc than Khách sạn thì mọc tràn lan Cũng để phục vụ muôn vàn trẻ trâu

Lễ gì chả thấy đi đâu Toàn vào khách sạn bóp đầu con chim Vừa vào thì đã nằm im Cả hai 69 rờ tìm nghịch nhau

Thật là cảm thấy đớn đau Trời ơi nhanh hãy mưa mau kéo về Để cho bọn nó ê chề Khắp nơi ngập úng giao thông tắc đường

Để không còn cảnh ẩm ương Xếp hình thì máu lên phường thì không Con gái hết thói chổng mông Không còn cái cảnh pháo lồng nô en

Tôi xin được phép xưng tên Mâm đèn nhang khói thắp lên nguyện cầu Nô en phố giống sông sâu F.A cũng bớt âu sầu ga tô! Ảnh chế ông già Noel trong đêm giáng sinh hài bá đạo.

THƠ VUI VÁI TRỜI MƯA LỚN ĐÊM NOEL

Thơ: Giọt Buồn Không Tên Vái trời cho tối nay mưa Mưa cho thiệt lớn đừng chừa nơi đâu Mưa cho đất thảm trời sầu Bởi tui không gấu nên cầu cho mưa

Mưa từ sáng cho đến trưa Từ trưa đến tối cứ mưa mưa hoài Mưa sao mưa suốt đêm nay Mưa cho thiệt lớn thiệt dai tui mừng

Mưa hoài đừng có chịu ngưng Giáng sinh thì giáng chớ đừng dứt mưa Ai buồn thì cứ đi thưa Nếu ai có hỏi đổ thừa tại tui

Đang buồn muốn chọc xã xui Ai có muốn ch-ửi thì tui xin mời.

THƠ HÀI HƯỚC CẦU MƯA

Thơ: Ngọc Jack Cầu trời khấn phật giúp cho Trời mưa tầm tã chẳng lo nghĩ gì Mưa cho hết mấy ngày đi Lớn rồi chả có gấu đi chơi cùng

Phong ba bão táp chập trùng Ba mươi tuổi vẫn chưa cùng ước mơ Để giờ anh vẫn mong chờ Cho nên ngày lễ bây giờ mong sao

Chúng nó có gấu ước ao Nó chờ nó đợi hôm nào noel Ở mình nên cũng hơi ghen Nhà cao cửa rộng có hèn chi đâu

Hết lòng một dạ trước sau Đi khắp bốn biển, năm trâu rồi mà Cầu trời mưa lớn phong ba Để cho chúng nó ở nhà hết đi.

Thơ chế về mưa

Trời đông mà đổ cơn mưa

Này thì cho chết bọn vừa mới yêu

Lạnh này teo d…ái, teo diều

Thế này nằm ngủ, yêu yêu cái :lol :

Mưa rơi buốt vãi linh hồn

Mưa đông càng rớt càng buồn thêm mưa

Cái này quyết chẳng thể thừa

Lol thì đang thiếu, rau dưa check nào

Trời đang đúng lúc say sưa

Thì ra đúng bữa ăn trưa cùng Hằng

Lạnh thì buốt hết cả răng

Cả bàn tay ổng đóng băng mẹ rồi

Sáng nay sơi có miếng dồi

Trưa thì thịt, rượu, bát xôi ấm lòng —– Trời nghe thấy thế giận cong

Này này thằng chó mày mong cái gì

Lạnh thì lạnh buốt cả by

Thế mày có cái trym chì hả con

Mưa thì lạnh vãi car lone

Mưa để nhà nghỉ lập dồn người ta

Cái này đéo duyệt đâu nha

Lol mẹ thằng chó đi ra đi mày

Và đây là bài thơ kết thúc cuộc nối thơ và đúng như ý muốn của chủ thớt

—– Hôm qua có gió lạnh về

Nay thì lại thấy lạnh tê cả b`

Trời còn lạnh mãi không nguôi

Lộn ra, lại lộn vào người cái khăn

Vãi ra mưa, giọt lăn tăn

Lành, an, em ngủ trong chăn tới chiều —– Mong sao mưa sẽ đổ nhiều

Mai mà không có người yêu… ở nhà

Gió đông thổi bụi bay qua

Bão bùng như thể dập hoa, vùi cành

Gom nên mưa lớn hoành hành

Thành từng đợt bão tan tành Trung Hoa

Cơn mưa vừa mới rút qua

Mưa này chưa hết, lại òa mưa sau

Cảm Nhận Thơ: Mưa Tháng Sáu

Anh ơi! Tháng sáu của chúng mình trời cứ đổ mưa ngâu Phượng vỹ đơm bông nuốt trái sầu con ve khóc Cây trứng cá bên hiên vẫn mấy mùa đơn độc Trái chưa chín mà theo gió cuốn rụng đi

Buổi hạ anh chưa về đã nói tiếng biệt ly Cây lộc vừng xót xa tiếc hai mùa bông đỏ Bến cũ anh ơi con thuyền neo bóng sợ Đợi người khách năm nào không ghé lại về thăm

Tháng sáu trời mưa làm rụng cánh bông bần Con nước lớn rồi nước ròng siết chảy Chuyến đò chưa qua sông đã trắng mùa lau sậy Con bìm bịp khóc cười ướt sũng vành trăng non

Tiếng chổi tre của Bà Sáu giận hờn Đêm mưa trút lá bàng rơi ướt đẫm Sân trường nay cũng sụt sùi ảm đạm Bởi cơn mưa già lại réo rắt kề bên

Lời bình:

Những chiều mưa vẫn thường khiến lòng người dễ chìm vào những nỗi buồn da diết của những mùa kỷ niệm. Có mùa kỷ niệm nào buồn hơn những mùa chia ly màu đỏ, của cánh phượng vỹ nơi góc trường tiễn những bóng người đi. Tháng sáu, mùa chia ly với cái nắng vàng con mắt, cũng từ ấy bao mối tình đã hóa dở dang. “Mưa tháng sáu” của Cỏ cũng mang một nỗi niềm xót xa mùa ly biệt, những câu thơ như một cơn mưa rào thấm đẫm lòng người đọc, dâng lên một xúc cảm như nghẹn lại cùng nhịp thơ.

“Anh ơi! Tháng sáu của chúng mình trời cứ đổ mưa ngâu Phượng vỹ đơm bông nuốt trái sầu con ve khóc Cây trứng cá bên hiên vẫn mấy mùa đơn độc Trái chưa chín mà theo gió cuốn rụng đi”

Hai tiếng “Anh ơi!” cất lên thật tự nhiên như bất kỳ một cuộc chuyện trò nào, tưởng như hai người vẫn kề cận, ngồi bên nhau và thủ thỉ tâm tình. Cách tác giả dùng đại từ “chúng mình” trong câu “Tháng sáu của chúng mình trời cứ đổ mưa ngâu” thật dịu dàng và thân thiết. Từng câu từng chữ, nhịp thơ cũng như cơn mưa ngâu tháng sáu rớt bên hiên, thẫm đẫm vào tấm lòng qua lời kể lể.

“Buổi hạ anh chưa về đã nói tiếng biệt ly Cây lộc vừng xót xa tiếc hai mùa bông đỏ Bến cũ anh ơi con thuyền neo bóng sợ Đợi người khách năm nào không ghé lại về thăm”

Mấy mùa đơn độc đi qua có lẽ cũng là mấy mùa mưa tháng sáu, mùa hạ chờ đợi mãi một dáng người trở về nhưng chẳng nổi. Ngày trôi qua, tháng trôi qua, anh không về thì nỗi mong chờ cũng đâu níu chân được mùa hạ. Thế là mùa hạ lại thêm lần ra đi, trôi vào khoảng không trống rỗng đến vô cùng. Tiếng biệt ly cất lên từ mùa hạ nghe xót xa cả đất trời, cả những cánh hoa vốn vô tình mà nay cũng như hữu ý, hai mùa hoa lộc vừng rụng xuống, hai mùa buồn từ ấy kéo dài thêm… Này con thuyền còn đợi mãi bến xưa, có phải chăng vẫn là con thuyền năm cũ, người lái đò năm nào ơi, chờ đợi mãi người khách năm nào cũng có được hay chăng?

Cơn mưa tháng sáu trắng trời vội trắng cả mùa lau sậy khi con nước lớn, con nước ròng mùa nối mùa đã chảy qua bến cũ. Chuyến đò chưa sang sông, chuyến đò còn chờ đợi mãi một người khách duy nhất, một người khách đã lỡ hẹn trăm năm, để tiếng khóc cười chẳng rõ buồn tủi, xót xa hay đã trơ lì xúc cảm tới độ tiếng khóc lẫn tiếng cười làm “ướt sung vành trăng non”. Vành trăng non mùa cũ chưa biết khóc, chưa biết buồn và chưa biết đợi chờ rồi thất vọng. Nay vành trắng ấy đã ướt rồi, tính từ “ướt sũng” được dùng ở câu thơ này như thể đã gợi ra cả một trời lệ nhòa vương vào vành mi mắt, bờ mi ấy từ buổi nào đã không còn biết lấp lánh màu vui, bờ mi ấy từ buổi nào đã chỉ biết nhạt nhòa ánh lệ.

Cảnh vật chuyển tiếp sang một khung cảnh khác rất đỗi thân quen, thật đẹp mà cũng thật buồn. Từng âm thanh, hình ảnh hiện ra đều nhắc nhớ những kỷ niệm cũ xưa, quyện cùng tiếng mưa đêm và tiếng chổi tre cũng biết “giận hờn”. Một bầu trời kỷ niệm đã từng đẹp biết bao nhiêu thời niên thiếu trên sân trường hồn nhiên ấy, vậy mà nay chỉ còn những “sụt sùi ảm đạm” với “réo rắt” của tiếng mưa.

Lũ ve khóc cho mùa chia ly vừa đến, hoa phượng rụng rơi cất tiếng tạ từ mùa hạ. Thế là mọi thứ đều đã tàn phai theo những kỷ niệm cũ xưa vẫn còn nặng trĩu trong lòng người chờ đợi. Ngỡ như nỗi mong chờ cũng đã vụt tắt, nhưng tới hai câu thơ cuối cùng của bài ta vẫn nhận ra thứ tình cảm mà người thiếu nữ ấy đã nặng lòng dường như đã trở thành một niềm tín ngưỡng bất diệt, dù người đã lỡ hẹn, dù người chẳng trở về dẫu bao mùa đã trôi qua, nhưng riêng lòng người chờ đợi vẫn nhen nhóm một hy vọng rạo rực như sắc hoa phượng vỹ. Mùa hạ đã tàn, người con gái dù đã buồn hiu hắt nhớ người xa nhưng vẫn chẳng quên đắn đo về màu hoa đã sắp tàn phai.

Hẳn người đã nghĩ, hoa còn thắm thì sẽ còn hy vọng, người vẫn tin rằng người phương xa rồi sẽ trở về, đoàn viên trong màu phượng đỏ. Nắng có giúp được không? Năm tháng có giúp được không? Tất cả chẳng hề gì bởi niềm thương yêu, nỗi mong chờ và hy vọng từ trái tim cô đã khiến nhu mờ mọi lý lẽ của đời sống. Ở đấy chỉ có tình yêu, nỗi nhớ, và sự đợi chờ bất diệt với tháng năm…

Kết thúc bài thơ, tôi chỉ có thể trách rằng người con gái ấy ngốc khờ quá đỗi. Như ai đó đã từng nói thế này, “đợi chờ không đáng sợ, đáng sợ nhất là không biết phải đợi chờ đến bao giờ”, ấy thế nhưng cô vẫn đợi, vẫn chờ, vẫn hy vọng về người nơi phương xa. Nhưng có lẽ chỉ người trong cuộc mới có thể thấu hiểu, mọi lý lẽ của chúng ta đâu có nghĩa lý gì trước tình yêu. Khi yêu ai chẳng khờ dại, mà khờ dại mới thực là tình yêu. Thôi thì cứ dại đi, cứ khờ đi, biết đâu rồi cuộc đời sẽ trao tặng người trái ngọt hoa thơ m…

Người bình: Hiền

Chùm Thơ Buồn Về Mưa: Mỗi Hạt Mưa Mang Nỗi Lòng Trĩu Nặng

Nhìn những giọt mưa rả rích phải chăng bạn mới cảm thấy mình thật yếu đuối so với một vỏ bọc mạnh mẽ bề ngoài. Những bài thơ buồn về mưa sẽ là nơi mà bạn có thể chia sẻ trút bỏ biết bao nhiêu tổn thương trong lòng mình.

99+ Bài thơ buồn về mưa hay, chất chứa tâm trạng

Đưa tay em hứng giọt mưa Hứng bao nhiêu giọt vẫn chưa thấy đầy Bao nhiêu mưa nắng dạng dày Cuối thu mưa đổ tràn đầy ý thơ! Cuộc đời là thực hay mơ Người thương kẻ nhớ ai chờ đợi ai Đêm nay mưa đổ thật dài Hứng bao nhiêu giọt tê tay tím lòng. Thân bèo nên mãi long đong Nắng mưa vạn nẽo ruổi rong tháng ngày Cuộc đời thường có rủi may Còn đôi tay đó .. thẳng ngay tấm lòng !

Nắng vừa mới trốn đi đâu Để mây kéo lại hợp màu thành mưa Ngẩn ngơ thấy bước ai vừa Đi ngang qua cửa lúc mưa đổ dòng Hỏi người có ướt lạnh không Mà sao hoang vắng nẻo lòng nhớ ơi Hồn thương tôi gửi mấy lời Hương xuân từ độ đến trời hạ sang Dấu yêu mong mỏi luôn càng Nồng như nắng hạ thắm vàng sắc thu Chiều nay thấy bóng chim cù Ngả nghiêng nẻo đợi mà vu vơ lòng.

CHÙM thơ về mưa nhớ người yêu buồn thê lương

Từng hạt mưa là từng nỗi nhớ, từng hạt mưa là từng nỗi niềm. Gửi nhớ thương vào mưa nhắn nhủ tới người ấy liệu họ có cảm nhận được… Chùm thơ về mưa nhớ người yêu buồn thê lương sau đây phần nào nói họ lòng bạn.

Cơn mưa chiều vội vã qua Cỏ cây đứng lặng hiên nhà im thinh Móng tay cong cớn cựa mình Thủy tiên thẽ thọt lời tình thoảng ru Êm êm tiếng gọi mùa thu Trăng non liềm khuyết đồng xu em cười…

… Trời mưaBuổi bình minh mưa ươm đầy cây lá..Hạt mưa buồn miên man mãi mưa ơi !Ngồi một mình thanh thản ngắm mưa rơi..Ôi! buổi sáng chúng tôi mà buồn thế ???Trời không vui nên cũng buồn đổ lệ..Vương mịt mờ cho nhân thế ..sầu thêmCho hàng cây giá lạnh, đổ bên thềm..Cho hạt nắng ..thêm một ngày ..”nghỉ phép”Ta hờ hững nhìn mưa …hàng mi khép..Có lẽ cuộc đời đôi lúc cũng chúng tôi manh…Cũng lặng im (như) những chiếc lá trên cànhVà cũng rớt rụng …mỗi lần cơn mưa đến…

Nữa đêm chợt thức giấc nồng Cơn mưa rào rạt động lòng xôn xao Ngước lên tìm mấy vì sao Sao ơi sao lặn nơi nào xa xăm Gió lồng gió rét căm căm Vòm trời mộng tưởng đằm đằm nhớ thương Thôi thì thương để mà thương Chim bay thẳng tắp không đường nói năn Co ro trong mỏng lần chăn Nụ cười thoang thoảng in hằn tâm tư Hay là ghi mấy trang thư Mưa chi mưa mãi buồn nư tháng ngày Mưa chi mưa mãi thương hoài ngàn năm!

Ngồi buồn tôi ngắm trời mưa Mà sao thấy dáng người xưa dạt dào Bây giờ..người ấy..ra sao Có còn nhớ đến hôm nào..ngày xưa.. Cái thời..đi đón..về đưa Nắm tay đi dưới trời mưa cùng cười Bên nhau đôi mắt rạng ngời Nắm tay thề thốt..trọn đời bên nhau Bây giờ..người ở nơi đâu Tôi..đơn côi..ngắm thật lâu..mưa buồn…

Mưa rơi buồn như lòng tôi tê cóng Mưa lóng ngóng như tôi trước cuộc đời Mưa nhút nhát như tôi thủa xưa ấy Mãi âm thầm lặng lẽ chẳng một lời Ơi cuộc đời có bao giờ khác được Cơn mưa buồn mãi mãi chẳng ngừng rơi… Chiều mưa buồn!!!Mưa ơi!Mưa lại rơi rồi

TẬP thơ buồn về đêm mưa một mình cô đơn

Thơ: Thao Thức

Tác Giả: Nguyễn Ngọc SángĐêm khuya không ngủ nhớ thương ai ?Khắc khoải trong tim tiếng thở dàiLàm bạn cùng trăng đêm khuya lạnhHờ hững bờ vai dáng trang đàiTím cả vùng trời bao kỷ niệmBiết người còn nhớ mãnh trăng xưaĐêm nay trăng lạnh màu sương khóiLãng đãng buồn sao một kiếp người…!

Tác Giả: ‎Nguyễn Công Trình

Tác Giả: Lê Hương‎