Bài Thơ: Thuyền Và Biển

Nhà nghiên cứu văn học Lưu Khánh Thơ từng nhận xét: và Thuyền và Biển là hai bài thơ tình vào loại hay nhất của Xuân Quỳnh nói riêng và của thơ hiện đại Việt Nam nói chung. Nó có mặt trong hầu hết gia tài của những đôi lứa yêu nhau.

Với một tâm hồn nhạy cảm, một khát vọng luôn dâng trào mãnh liệt với tình yêu hạnh phúc, một con tim cuồng nhiệt đam mê để sống và để yêu, thì hình ảnh sóng vỡ bờ, thuyền và biển cũng sôi nổi, nồng nàn như chính tâm hồn của nữ sĩ.

Bằng sự nhạy cảm và tinh tế của người phụ nữ, sự sắc sảo của một nhà thơ, Xuân Quỳnh đã nắm bắt được từng biến động, từng đặc điểm của sự vật thông qua hình ảnh thuyền – biển – sóng để từ đó biến nó thành sự phản ánh những cung bậc tình cảm, những khía cạnh của đời sống con người ở từng trạng thái khác nhau, đặc biệt những xúc cảm của tình yêu.

Không phủ nhận một điều là đã có rất nhiều bài thơ, nhà thơ cổ điển, hiện đại đề cập đến những hình ảnh đẹp này, và cũng có rất nhiều bài thơ thành công khi khai thác về nó (Biển – Xuân Diệu), nhưng có lẽ không quá đáng để khẳng định rằng chỉ đến Xuân Quỳnh, những hình ảnh đó mới trở nên bất tử với thời gian. Xuân Quỳnh đã phát hiện ra trong đó sự biểu hiện tất cả cung bậc của tình yêu: sự cuốn hút và bí ẩn, nỗi thấu hiểu và sự cảm thông, sự ràng buộc và tự nguyện, gặp gỡ và chia xa, khát vọng to lớn và sự bất tận, những hạnh phúc và đau khổ đến tột cùng.

Thuyền – Biển trở thành một cặp không thể thiếu trong cuộc hành trình trên đại dương bao la, đúng là khoảng cách bến bờ của biển chỉ có thuyền mới xác định được bao nhiêu hải lý và cũng chỉ có biển mới theo kịp những chuyến rong ruổi của thuyền trên sóng biển bao la. Chúng trở thành đối tượng hướng về nhau như một quy luật tất yếu của cuộc sống. Và không dừng lại ở chuyện “con thuyền và biển”, Xuân Quỳnh đã khai thác những trạng thái, cảm xúc của con người được ẩn hiện trong hình ảnh đó. Điểm đặc biệt, độc đáo trong thơ Xuân Quỳnh khi xây dựng những hình ảnh ẩn dụ mang ý nghĩa biểu tượng là tính “nửa vời” độc đáo, nửa úp nửa mở một cách có dụng ý của tác giả. Khi mượn hình ảnh để chuyển tải cảm xúc, chủ thể trữ tình vẫn không ẩn đi mà vẫn xuất hiện song song cùng đối tượng so sánh, có khi là soi chiếu, có khi là hòa nhập, hóa thân… tạo thành một sự song hành vừa mơ hồ vừa cụ thể giữa biểu tượng và chủ thể.

Thuyền và Biển không chỉ là đối tượng chủ thể trữ tình mà hình ảnh đó là biểu trưng cho cảm xúc của những đôi lứa yêu nhau. Đó là tâm trạng nhớ nhung, buồn đau của tháng ngày xa cách, là ước nguyện luôn được gắn bó, bền chặt bên nhau. Tình yêu trong Xuân Quỳnh vẫn mãi là biển xanh mênh mông, vẫn mãi nồng nàn, thật say đắm, đồng thời vẫn tiềm ẩn bên trong đó là những bão tố, là rạn vỡ. Song với Xuân Quỳnh, chị luôn khao khát tình yêu của mình là vô tận, tận cùng biển cả mênh mông. Chị muốn vượt qua những giới hạn nhỏ bé của người phụ nữ, chị muốn trải lòng mình với mặt biển bao la, nơi tình yêu hạnh phúc của người phụ nữ với tâm hồn nhạy cảm, thao thức với đời đặt ở đó.

Còn Nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu đã chắp cánh cho Thuyền và Biển bằng những giai điệu trữ tình sâu lắng, những cảm xúc da diết yêu thương như một thông điệp tình yêu gửi đến muôn đời.

Những Bài Thơ Tình Thuyền Và Biển Hay Nhất

Tổng hợp những bài thơ tình về Biển và Thuyền hay nhất cho người đang yêu. Những bài thơ tình lấy hình ảnh ẩn dụ Thuyền và Biển để nói về tình yêu đôi lứa.

CHÙM THƠ LIÊN QUAN: ♥ Những bài thơ hay viết về Biển với tình yêu đôi lứa ♥ Những bài thơ tình viết về Biển, Em và Anh hay nhất

BÀI THƠ: BIỂN VÀ THUYỀN

Tác giả: Xuân Thắng

Biển nhấp nhô, gió giăng buồm gợn sóng

Hoàng hôn tà dựng bóng mái chèo nghiêng

Thuyền ta về ươm đầy mình hy vọng

Biển và thuyền lưu luyến nỗi niềm riêng.

Thuyền ra đi khi chân trời chưa tỏ

Hơi đất mờ giăng ấm mộng vừa say

Buồm lơ lửng uốn cong mình theo gió

Âm vang nào huyền ảo phía khơi xa,

Biển thiết tha ngâm mình cùng cát đá

Sóng dập dờn vỗ cánh gọi bình minh

Những khóm mây lang thang tìm bến đỗ

Biển vô tình nhảy múa với ngàn khơi.

Nước non ơi! biết bao giờ xa cách

Biển và thuyền, chẳng thể tách rời nhau

Núi sông xưa còn đi vào trang sử

Trận Bạch Đằng xuyên kể lời cha ông.

Giấc mộng say vẫn chưa màng tỉnh hẳn

Sóng cuộn trào mê mải nắng chói chang

Biết bao lần sơn hà hòa cùng nhịp

Biển và thuyền, chàng thiếp mãi chẳng phai.

THƠ TÌNH: THUYỀN VÀ BIỂN

Tác giả: Hoa Chu Van

Anh không biết nói sao em rõ

Để cho em thấu tỏ lòng anh…

Từ tình sao quá mong manh

Mà yêu thương để tác thành nhân duyên

Ai cũng muốn con thuyền có bến

Thuyền hòa cùng đem đến niềm vui

Thuyền xa bến lại ngậm ngùi

Bến luôn chờ đợi thuyền vui bến tình

Anh vẫn biết đôi mình thuyền biển

Tại duyên trời xuất hiện buông lơi

Thương nhau tình thắm nghĩa đời

Cùng chung suy nghĩ đầy vơi cuộc tình

Trọn vẹn sẽ như hình với bóng

Vòng tay ôm mong ngóng bến bờ

Thỏa cho toại nguyện ước mơ

Để cho giữ lấy những giờ yêu thương

Thuyền xa bến vấn vương nỗi nhớ

Làm sao cho thuyền ở bến thôi

Nhìn nhau đôi mắt bồi hồi

Thuyền đừng rời bến để tôi phải buồn.

THƠ TÌNH BIỂN VÀ THUYỀN

Tác giả: Phuong Thap

Thuyền tuy hiểu Biển mênh mông

Nhưng đâu biết Biển sâu nông nhường nào

Nhiều đêm Biển sóng thét gào

Nằm im ôm Bến Thuyền nào biết chi.

Mặc dù Thuyền cũng có khi

Nhớ Biển da diết muốn đi xa bờ

Ngày đêm mong nhớ đợi chờ Thuyền trôi.

Biển nhớ nhiều lắm Thuyền ơi

Bạc đầu cũng bởi không nguôi nhớ Thuyền

Sao Thuyền cứ mãi nằm yên

Ôm Bến ấp ủ nỗi niềm tháng năm.

BÀI THƠ: BIỂN, BẾN VÀ THUYỀN Tác giả: Nguyễn Phú Bình

Biển trống vắng nào có thấy ai đâu

Chỉ xa xăm sóng bạc đầu thương nhớ

Bờ biết sao chỉ nằm dài than thở

Chờ triều lên sóng chở vợi nỗi sầu

Người bảo rằng nhớ biển lắm nào đâu

Chiều dần buông bến cầu mong thuyền lại

Mà màn đêm buông trôi người đi mãi

Để bờ thương lại cô lẻ một mình

Sáng trở dậy người hớn hở bình minh

Còn chơ vơ một mình ta bãi cát

Gió vi vu bên lều kia vắng ngắt

Muốn đêm về bát ngát thả hồn trôi

Em nói rằng quay về biển với tôi

Ôm lấy biển bồi hồi bao lưu luyến

Đắm hồn say môi thơm hương gắn quyện

Chờ đợi mãi cho đến tận bao giờ?

Thuyền Và Biển – Xuân Quỳnh

Share

Facebook

Twitter

Pinterest

Bài thơ Thuyền và biển của nhà thơ Xuân Quỳnh thông qua tình yêu của thuyền và biển đã nói lên một tình yêu đẹp của người con gái: yêu chân thành tha thiết, nồng nhiệt và thủy chung. Tình vêu trẻ trung ấy là khát vọng một hạnh phúc trọn vẹn của đôi lứa.

Thuyền và Biển không chỉ là đối tượng chủ thể trữ tình mà hình ảnh đó là biểu trưng cho cảm xúc của những đôi lứa yêu nhau. Đó là tâm trạng nhớ nhung, buồn đau của tháng ngày xa cách, là ước nguyện luôn được gắn bó, bền chặt bên nhau. Tình yêu trong Xuân Quỳnh vẫn mãi là biển xanh mênh mông, vẫn mãi nồng nàn, thật say đắm, đồng thời vẫn tiềm ẩn bên trong đó là những bão tố, là rạn vỡ. Song với Xuân Quỳnh, chị luôn khao khát tình yêu của mình là vô tận, tận cùng biển cả mênh mông. Chị muốn vượt qua những giới hạn nhỏ bé của người phụ nữ, chị muốn trải lòng mình với mặt biển bao la, nơi tình yêu hạnh phúc của người phụ nữ với tâm hồn nhạy cảm, thao thức với đời đặt ở đó.

Bài thơ Thuyền và biển – Xuân Quỳnh

Em sẽ kể anh nghe Chuyện con thuyền và biển:

“Từ ngày nào chẳng biết Thuyền nghe lời biển khơi Cánh hải âu, sóng biếc Đưa thuyền đi muôn nơi

Lòng thuyền nhiều khát vọng Và tình biển bao la Thuyền đi hoài không mỏi Biển vẫn xa… còn xa

Những đêm trăng hiền từ Biển như cô gái nhỏ Thầm thì gửi tâm tư Quanh mạn thuyền sóng vỗ

Cũng có khi vô cớ Biển ào ạt xô thuyền (Vì tình yêu muôn thuở Có bao giờ đứng yên?)

Chỉ có thuyền mới hiểu Biển mênh mông nhường nào Chỉ có biển mới biết Thuyền đi đâu, về đâu

Những ngày không gặp nhau Biển bạc đầu thương nhớ Những ngày không gặp nhau Lòng thuyền đau – rạn vỡ

Nếu từ giã thuyền rồi Biển chỉ còn sóng gió”

Nếu phải cách xa anh Em chỉ còn bão tố

Thơ Về Thuyền Và Biển Hay Và Ý Nghĩa Nhất Mọi Thời Đại

30+ Bài thơ về thuyền và biển đặc sắc nhất Sóng

(Xuân Quỳnh)

(Xuân Quỳnh)

Em sẽ kể anh ngheChuyện con thuyền và biển:

Nếu từ giã thuyền rồiBiển chỉ còn sóng gió”

Nếu phải cách xa anhEm chỉ còn bão tố.

TÌNH THUYỀN VÀ BIỂN

Thơ: Hoàng Minh Tuấn

BIỂN TÍM CHIỀU HOANG CHIỀU TRÊN BIỂN VẮNG BÓNG HOÀNG HÔN BIỂN CHIỀU VÀ TA #Những bài thơ về biển nổi tiếng được yêu thích nhất Biển và bờ

( Phú Sĩ)

Biển và ta

(Qui Phi Hoang)

Trước biển

(Vũ Quần Phương)

Biết nói gì trước biển em oi!Trước cái xa xanh thanh khiết không lờiCái hào hiệp ngang tàng của gióCái kiên nhẫn của nghìn đời sóng vỗCái nghiêm trang của đá đứng chen trờiCái giản đoen sâu sắc như đời.

Chân trời kia biển mãi gọi người điBao khát vọng nửa chừng tan giữa sóngVầng trán mặn giọt mồ hôi cay đắngBao kiếp vùi trong đáy lặn mù tămNhưng muôn đời vẫn những cánh buồm căngBay trên biển như bồ câu mặt đấtBiển dư sức và người không biết mệtMũi thuyền lao mặt sóng lại cày bừaNhững chân trời ta vẫn mãi tìm đi.

Ôi cuộc đời sâu rộng nhường kiaSâu như biển, rộng như triều tít tắpVị biển mặn đến quá chừng mặn chátHạt muối đời hai đứa cắn chung nhauAnh hiểu sao con sóng sớm bạc đầu.

Anh hiểu sao chúng ta lại yêu nhauBiển rộng quá, biển cần trời, cần đấtBờ dẫu xa, bờ còn là có thậtBiển không cùng biển vẫn đỡ hơn anhTrưa biển này anh chỉ nắm tay anh.

Nỗi lòng người đi trên biển

(Huỳnh Minh Nhật)

Biển mênh mang những ân tình tha thiếtThương nhớ sầu da diết giữa đêm đenPhố thênh thang khuất bóng nửa ánh đènTriền cát trắng trải dài như nức nở.

(Đinh Thu Hiền)

Biển chiều thu

(Phan Thị Tuyết Vân)

Mưa xuân trên biển

(Huy Cận)

Biển đêm

(Huỳnh Minh Nhật)

Chùm thơ tình về biển hay nhất mọi thời đại

(Xuân Diệu)

Bờ đẹp đẽ cát vàng

Thoai thoải hàng thông đứngNhư lặng lẽ mơ màngSuốt ngàn năm bên sóng…

Biển tình

( Hiền Nhật Phương)

Biển

(Lâ Thị Mĩ Dạ)

Biển chìm trong đêm thâuĐể chân trời lại rạngKhát khao điều mới lạTa đẩy thuyền ra khơiDù bão giông vất vảKhông quản gì biển ơi!

Biển lắng

(Diêm Thi Hải)

Sao biển lặng im thếdHay biển nhớ gì auCho canh dài thao thức.

Chiều nay chị gió sẽ vềMang đi theo nỗi tái t ê lòng chàngBiển xanh sóng sẽ mơ màngRu êm bờ cát cho nàng với anh.

(Trần Ngọc Tuấn)

Biển, núi, em và sóng

(Đỗ Trung Quân)

Tình thuyền và biển

(Hoàng Minh Tuấn)

Biển ơi!

Trọn Bộ Những Bài Thơ Về Thuyền Và Biển Hay Và Ý Nghĩa Nhất

2. Ngồi trên gò đất còn khi nghĩ Đất hỡi mai kia trả lại đời Sống một kiếp người đầy nhựa đất Mai đây ta chết cũng là vui. Nhưng nằm bên biển chẳng bao giờ Nghĩ chuyện tàn phai nhện hết tơ Biển thở nồng say hương vĩnh viễn Dạt dào bền bỉ nhịp nôi đưa. Lòng ta tin biển, biển yêu ta Sóng nở hoa nhài vương vấn bờ Bát ngát tình yêu trong vũ trụ Đúc nên xanh biển mượt mà thơ.

3. Tiếng biển về khuya như tiếng lụa Non tơ, êm ả, lại bền hơi Lao xao vũ trụ chồi đang nhú Trăng bạch quang mây lọc ánh ngời Ta nằm tiếng sóng cuốn bờ mây Ta khoát mênh mông mở ánh ngày Biển nở hoa cườm thơm gió mặn Buồm lên theo cánh hải âu bay Nổi yên tâm lớn trong trời đất Biển gọi trăng sao thở nhịp thầm Nghiêng gối tao phùng cùng tạo vật Anh em từ thưở mịt mù tăm.

4. Đêm về với biển đêm xanhKhông đen, đêm biển long lanh nghìn trùng.Ta đi khắp núi khắp đồngLại về ngủ biển, nằm trong dạt dàoTa nằm trên đáy trăng sao,Nằm chao sóng mặn, nằm chao sóng cồn.Ta cùng biển hoá chiếc hônMênh mông, hôn bãi bờ, hôn cuộc đời…

10. Nắng chiều khuất cuối chân mây Mình em lẻ bước nơi này đợi anh Rì rào tiếng sóng biển xanh Sóng xô nỗi nhớ về anh càng nhiều. Thì thầm sóng nhắn lời yêu Tình em gửi đó bao điều cùng anh Xa xa thấp thoáng trăng thanh Bóng in đáy nước biển xanh hiền hòa. Tình em với biển chẳng xa Luôn bên anh đó chan hòa yêu thương!

Thuyền xa bến vấn vương nỗi nhớLàm sao cho thuyền ở bến thôi

# Biển vẫn xanh ngày anh xa vắng Biển dịu dàng sâu lắng thương yêu Anh đi trời đất quạnh hiu Dặt dìu thương nhớ nẻo yêu xa rồi Sóng đợi chờ ngày anh trở lại Buốt lòng trăng thổn thức đêm say Thương thay giọt lệ trang đài Thốt lời yêu vội đắng cay một đời Biển tình em vẫn chờ vẫn đợi Bóng hình ai xa khuất chân trời Trách chi cơn gió mù khơi Thổi tình anh mất thổi lời yêu xa.