Bài Thơ Bác Nông Dân Lớp Lá / Top 14 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 6/2023 # Top View | Kovit.edu.vn

Hoạt Động: Thơ Bác Nông Dân

Hoạt động: Thơ Bác nông dân

1. Mục đích yêu cầu : Trẻ có khả năng:

– Trẻ đọc thơ cùng cô, biết tên bài thơ, tác giả, hiểu nội dung bài thơ.

– Đọc to, rõ lời, trả lời câu hỏi, ghi nhớ, phát triển vốn từ.

– Chú ý, tích cực tham gia trong giờ học, thích đọc thơ.

– Slide bài thơ, tranh rời.

3. Phương pháp: Quan sát, đàm thoại, thực hành.

Hoạt động 1: TC: Gieo hạt.

– Trò chuyện về trò chơi.

– Giáo dục trẻ biết kính trọng biết ơn bác nông dân.

Hoạt động 2: Thơ: Bác nông dân (Phương Hoa)

– Cô đọc lần 1: Giới thiệu tên bài thơ, tác giả.

– Cô đọc lần 2: Tóm tắt nội dung bài thơ: Bài thơ nói về chúng ta có đủ cơm ăn là nhờ bác nông dân cấy cày, bác nông dân làm rất vả suốt ngày nhưng bác vẫn vui tươi.

– Cô đọc lần 3: Trích dẫn, giảng giải, làm rõ ý kèm tranh thơ.

+ Hai câu thơ đầu: “Chúng ta…cấy cày” chúng ta có cơm ăn là nhờ bác nông dân cấy cày.

+ Hai câu cuối “Nắng mưa… vui tươi” bác nông dân làm việc vất vả nhưng vẫn vui tươi.

– Cháu đọc từng câu theo cô.

– Tổ, nhóm, cá nhân đọc thơ. (Cô sửa sai )

+ C/c vừa đọc bài thơ gì? Của tác giả nào?

+ Chúng ta có cơm ăn là nhờ ai?

+ Trong bài thơ bác nông dân làm những việc gì?

+ Làm việc suốt ngày nhưng bác vẫn như thế nào?

– Giáo dục trẻ biết kính trọng bác nông dân, quý trọng sản phẩm mà bác nông dân làm ra.

*Trò chơi ghép tranh.

+ Cách chơi: Cô chia lớp làm 3 đội, mỗi đội lên ghép những bức tranh rời thành bức tranh hoàn chỉnh.

+ Luật chơi: Đội nào ghép đúng và nhanh thì đội đó thắng, còn đội nào ghép sai thì thua cuộc.

– Nhận xét sau mỗi lần chơi.

– Đọc thơ: Bác nông dân.

– Giáo dục trẻ chú ý trong giờ học.

Giáo án mầm non cung cấp giáo án nhà trẻ, giáo án lớp 3 tuổi, lớp 4 tuổi, lớp 5 tuổi cho các bạn giáo viên mầm non và sinh viên nghành sư phạm mầm non hoàn toàn miễn phí.

Bác Nông Dân Và Con Quỷ (Tiếng Việt)

Ngày xưa, có một bác nông dân thông minh và nhanh trí. Có rất nhiều chuyện kể về sự thông minh nhanh trí của bác. Nhưng câu chuyện hay nhất là chuyện bác chơi khăm con quỷ và biến nó thành thằng hề ngu xuẩn. Một ngày kia, bác nông dân làm ruộng trên cánh đồng, khi chuẩn bị về nhà thì trời đã xẩm tối. Đúng lúc ấy, bác chợt nhìn thấy giữa ruộng của mình có một khối lửa hồng. Bác rất đỗi ngạc nhiên, đi lại phía đó thì thấy một con quỷ nhỏ xíu, đen xì, ngồi trên ngọn lửa. Bác nông dân nói: – Mi ngồi trên một đống của quý phải không? – Đúng vậy, trên một đống của quý chứa nhiều vàng bạc hơn số vàng bạc mà ngươi đã nhìn thấy trong đời. – Đống của quí ấy nằm trên cánh đồng của ta nên thuộc về ta. – Nó là của ngươi, nếu ngươi chịu chia nửa số hoa lợi của cánh đồng này cho ta trong hai năm liền. Tiền ta không thiếu, nhưng ta thích hoa lợi của cánh đồng. Bác nông dân chấp nhận yêu cầu đó. Bác nói: – Trong chuyện chia hoa lợi, chẳng cần bàn cãi làm gì, mi thu hoạch phần trên mặt đất, còn ta thu hoạch phần nằm dưới mặt đất. Con quỷ rất hài lòng về chuyện đó, nhưng bác nông dân khôn ngoan kia lại gieo củ cải đường. Khi vụ thu hoạch tới, con quỷ xuất hiện và đòi phần hoa lợi của mình, nhưng nó nhìn mãi vẫn chẳng thấy gì ngoài những chiếc lá vàng úa, còn bác nông dân lòng hân hoan vui mừng đào bới thu hoạch củ cải đường. Con quỷ nói: – Mối lợi hoa mầu lần này mi lấy, nhưng lần sau thì không thế nữa. Mi lấy phần mọc trên mặt đất, còn của ta là những gì nằm dưới mặt đất. Bác nông dân trả lời: – Đối với ta thế cũng tốt thôi. Đến thời vụ gieo trồng, bác không gieo hạt củ cải nữa mà gieo hạt lúa mì. Khi lúa chín trĩu bông, bác nông dân ra đồng cắt lúa. Lúc còn quỷ tới thì chỉ thấy toàn gốc rễ cây lúa mì, nó điên cuồng bực bội chạy về hang trong núi. Bác nông dân nói: – Con người cần phải thắng lũ quỷ tinh ranh như thế đó! Bác ra đồng và lấy của quý.

Dịch: Lương Văn Hồng, © Lương Văn Hồng

There was once on a time a far-sighted, crafty peasant whose tricks were much talked about. The best story is, however, how he once got hold of the Devil, and made a fool of him. The peasant had one day been working in his field, and as twilight had set in, was making ready for the journey home, when he saw a heap of burning coals in the middle of his field, and when, full of astonishment, he went up to it, a little black devil was sitting on the live coals. “Thou dost indeed sit upon a treasure!” said the peasant. “Yes, in truth,” replied the Devil, “on a treasure which contains more gold and silver than thou hast ever seen in thy life!” – “The treasure lies in my field and belongs to me,” said the peasant. “It is thine,” answered the Devil, “if thou wilt for two years give me the half of everything thy field produces. Money I have enough of, but I have a desire for the fruits of the earth.” The peasant agreed to the bargain. “In order, however, that no dispute may arise about the division,” said he, “everything that is above ground shall belong to thee, and what is under the earth to me.” The Devil was quite satisfied with that, but the cunning peasant had sown turnips. Now when the time for harvest came, the Devil appeared and wanted to take away his crop; but he found nothing but the yellow withered leaves, while the peasant, full of delight, was digging up his turnips. “Thou hast had the best of it for once,” said the Devil, “but the next time that won’t do. What grows above ground shall be thine, and what is under it, mine.” – “I am willing,” replied the peasant; but when the time came to sow, he did not again sow turnips, but wheat. The grain became ripe, and the peasant went into the field and cut the full stalks down to the ground. When the Devil came, he found nothing but the stubble, and went away in a fury down into a cleft in the rocks. “That is the way to cheat the Devil,” said the peasant, and went and fetched away the treasure.

Thơ Về Người Nông Dân – Tổng Hợp Thơ Hay Về Người Nông Dân Và Nỗi Lòng Của Họ

Người nông dân

Người nông dân, cái tên quá quen thuộc với chúng, tuy họ là người dãi nắng dầm mưa và phần lớn là trên ruộng đồng, đất rẫy. Sẽ không được sạch sẽ thơm tho, nhưng với tôi họ là những con người để lại tiếng vang lớn nhất trong lòng mỗi chúng ta, sự cần cù và chịu khó khiến cho những đôi chân, đôi tay lắm bùn đất này trở nên sạch sẽ và óng ánh hơn bao giờ hết.

Thương Người Nông Dân – Tác Giả: Hà Hương

Kiếp sau nếu có làm người Xin chọn nghề khác chứ đừng làm nông Cái nghề một nắng hai sương Làm ăn không đủ lấy gì nuôi con

Vậy mà còn bị kiểm lâm Đi vô nhổ hết còn gì đau hơn Xót xa lòng tái tê lòng Hỏi ông trời có thương dùm cho con

Không làm thì biết làm gì Nghề thì không có vốn thì cũng không Chẳng biết mẹ nó dạy gì Không làm việt tốt, mà đi phá người

Phá mì là của nông dân Mà nó kéo tới ,tới năm mươi thằng Nó phá rồi nó chặt điều Ôi đau xót quá ôi người nông dân

Nỗi Lòng Của Nông Dân – Tác Giả: Bong Bóng Biển

Bao người hiểu được cái nghề nông Cực khổ quanh năm chốn ruộng đồng Sáng thuốc chiều phân ê ẫm cẳng Be bờ đấp đập…rã rời hông Êm mùa chú bác lòng vui vẻ Thất vụ bà con nợ chất chồng Cứ mãi rầu lo…hằng nét mặt Bao người hiểu được cái nghề nông

Tuyển Chọn Các Bài Thơ Về Nông Dân Hay Nhất

Lão Nông Thích Làm Thơ – Tác Giả: Đặng Hùng

Nông dân chính hiệu”Con nai vàng”!? Cuộc sống còn nghèo… Chẳng giàu sang?! Văn chương, chữ nghĩa… Thì “kém cỏi”!? Nên”Nàng thơ”! Lam lũ… Chẳng gọn gàng!?

Thất ngôn bát cú… chỉ “tàm tạm”!? Lục bát chưa hay… loại”loàng xoàng”…!? Thơ vui, hài hước… Cười là chính!? Nếu có châm biếm cũng… nhẹ nhàng!?

Thấy cảnh khó nhìn… ưa phê phán..!? Nghe tin sai trái… thích luận bàn!? *** Mọi người có thương… thì chia sẻ… Xin đừng ném đá… Thơ… nát tan…?!?!

Người Nông Dân Dạy Con – Tác Giả: Huỳnh Thanh An

Nhắn gửi con hiền trí mẫn khai Ngoan nghe tía° dạy ít lời này Thương dân học hỏi gầy nguồn tốt Mến nước tìm tòi dựng lực hay Mốt nọ nguy thời canh biển Bắc Mai chiều biến thế giữ trời Tây Tiền nhân bản lĩnh muôn đời vậy Diệt hết thằng gian đuổi giặc bầy

Anh Nông Dân Và Cái Lò Tôn Cũ – Tác Giả: Đặng Hùng

Có cái lò tôn, ở cuối làng… Không người coi giữ đã bỏ hoang… Nắng mưa sương gió,rong rêu phủ…!? Tôn thì đã cũ,lò hở hang.. Có bác nông phu ghé qua làng… Thấy lò tôn cũ, lòng xốn xang..? Ngày đêm tu bổ và chăm sóc… Giờ cái lò kia , mới đàng hoàng….!?!?

Người Nông Dân Việt Nam – Tác Giả: Thanh Huynh

Muôn đời rồi, và muôn đời tiếp nối Vẫn thấy người nông dân, sớm tối trên đồng Vẫn cô em.. má đỏ.. môi hồng Cười khúc khích, mồ hôi nồng hương đất

Vẫn chàng trai,. cần cù.. chân chất Bao bão giông ;không để đánh mất mình Sống chứa chan ; trọn nghĩa, vẹn tình Luôn gắn bó,. bên hình cây lúa…

Dù hạn hán: đồng khô.. cỏ úa Dù gió mưa ; khoai – lúa rập vùi Người nông dân, lòng có ngậm ngùi Nhưng vẫn sống ;quyết không lùi bước

Noi gương sáng: Cha ông ta ngày trước Hăng hái cầy bừa ;vững bước tiến xa Ôi : tự hào dòng máu Việt nam ta Con cháu Lạc hồng sinh ra chói lọi

Sẵn sàng chết: khi Quê hương kêu gọi Sẵn sàng đi đến: mọi chốn gian lao Dù đói khổ; vẫn giữ nét thanh cao Dù sóng gió; vẫn bao dung độ lượng

Người nông dân đã tạc thành pho tượng : TRÍ TUÊ -CẦN CÙ -CAO THƯỢNG THỦY CHUNG Sống hết mình ;sống tự tại ung Vui vẻ sống trong khung trời đổi mới..

Ơn Đảng Bác; dân làm ăn tấn tới Cuộc sống đủ đầy; phơi phới đi lên Ấm no rồi; ta nhớ chớ có quên Cần cù lao động, mới nên con người, /,

Anh Nông Dân Tỏ Tình – Tác Giả: Nguyễn Văn Ngữ

Đêm mơ, ra phố chiều mưa Em là cô bé chỉ vừa đôi mươi Gặp em, anh mến nụ cười Bé ơi ! anh hỏi – có người thương chưa ?

Bé rằng: lắm kẻ đón đưa Người thương, kẻ nhớ, sớm trưa đưa về. Anh là người ở thôn quê Lâu lâu ra phố, bộn bề việc nông

Cày sâu, cuốc bẩm, gieo trồng Trồng rau, tỉa đậu , vun giồng khoai lang Ruộng nương cho đến việc làng Anh làm giỏi tất, trời ban ấy mà

Mấy khi anh được đi xa Phố đông, người chật vậy mà không vui Bỗng nhiên anh thấy bé cười Hồn nhiên, e thẹn , sáng tươi cuộc đời

Bé ơi, anh nhắn đôi lời Ngày mai bé rảnh anh mời cà phê Giấc nồng trong mộng đê mê Nắm bàn tay bé, vụng về nụ hôn

Xa xa gà gáy vang dồn Tình đà tan biến lệ còn rưng rưng

Nỗi Khổ Người Nông Dân – Tác Giả: Nguyễn Tất Thắng

Lâu lắm mới có một lần Bão về trên đất tây nguyên gầm gào Bao nhiêu mầm sống dâng trào Tan trong sức gió ào ào bão ơi…..!

Thế là hết bao niềm mơ ước Sau bão là một đống tan hoang Nông dân trông giấc mơ vàng Giờ đây còn lại muôn vàn sầu bi

Bàn tay trắng lại về tay trắng Hỏi trời nào thấu nỗi khổ đây Đất kia muôn thủa vẫn dày Mồ hôi nước mắt nghẹn đầy trong tim…

Quanh năm khó muốn tìm lối thoát Đã bao lần nuốt mặn mồ hôi Bao phen nắng cháy mưa trôi Đầu trần chân đất giữa trời xông pha

Nhiều gian khó dẫu rằng vẫn biết Gian khổ nhiều vốn thiệt nông dân Bây giờ bão phá như xong….. Bao nhiêu mơ ước thời không còn gì

Nợ chồng chất,ngân hàng đến cữ…. Con ì èo đóng học bố ơi Tiền điện hết tháng tới rồi Mẹ ơi hết gạo mấy hôm rồi này…..!

Thế là hết chẳng còn chi nữa Ông trời ơi ông ác lắm thay Chắp tay tôi lạy trời dày Sao nông dân khổ thế này…. trời ơi.

Chỉ có vỏn vẹn 10 bài thơ về nghề nông dân thôi, nhưng bấy nhiêu cũng đủ giúp mọi người ai cũng sẽ được trải lòng mình qua từng cảm xúc khác nhau.

Chùm Thơ Viết Về Nỗi Lòng Của Người Nông Dân

Bài Thơ: Nỗi Lòng Người Nông Dân

Tác giả: Dao Huỳnh

Bao người hiểu được cái nghề nông

Cực khổ quanh năm chốn ruộng đồng

Sáng thuốc chiều phân ê ẫm cẳng

Be bờ đấp đập…rã rời hông.

Êm mùa chú bác lòng vui vẻ

Thất vụ bà con nợ chất chồng

Cứ mãi rầu lo…hằng nét mặt

Bao người hiểu được cái nghề nông

Bài Thơ: Đời Người Nông Dân

Tác giả: Thiên Gia Bảo

Đến khi đắt đỏ lại lo mất mùa

Quanh năm dãi nắng dầm mưa giữa trời…

Ra đồng cho kịp vụ thời thâm canh

Nuôi con ăn học trưởng thành khôn ngoan…

Để mùa bão lũ kinh hoàng khỏi lo

Hàng trăm thứ việc nhỏ to

Đều trông chờ cả vào kho ruộng vườn…

Thu nhập chỉ có một nguồn

Mà chi tiêu cả chặng đường bao la

Nhọc nhằn không quản nhưng mà

Cả đời chắt cóp được là bao nhiêu…!

Nông dân tiền mấy khi nhiều

Vài ba trăm triệu là điều trong mơ

Của chìm của nổi chỉ là…áo nâu.

Bài Thơ: Nông Dân Mần Cỏ

Tác giả: Minh Thiên

Sáng nay vát cuốc ra vườn

Cầm dao phát cỏ đọng sương ướt mềm

Bò trên cổ áo, ôi ….! mèn đéc ơi….

Ngứa quá rùng mình mấy hơi

Ớn lạnh xương sống, ghê nơi thế nào …!

Là nông dân, phải chiệu mần

Trong góc vườn vắng, trồng cây phá rừng

Mần năm, mần tháng không ngừng

Được cơm dưa mắm là mừng lắm nhen

Ra chợ buổi sáng cafe đen, điếu mèo.

Bài Thơ: Nông Dân Chế Tạo Xe Bọc Thép

Tác giả: Nam Nguyễn

Nông dân chế tạo quả là tài

Tiến kỹ nhiều anh nói rất hay

Sáng chế thì gần như chẳng có

Vậy mà bằng giấy lại chiếm đầy.

Khuyến khích nông dân chế tạo đi

Có anh chẳng biết một tí gì

Mày mò học hỏi vài năm chẳng

Chế tạo thành công quả rất lì.

Năng lực có người hay rất tuyệt

Là nhà sáng chế chứ chẳng chơi

Hơn nhiều sản phẩm nhà khoa học

Đỡ khổ cho dân “cuốc” một đời.

Máy móc thay người đỡ tốn công

Mấy anh học thuật – nên xuống đồng

Chứ học không hành cũng như không

Bài Thơ: Giúp Gia Đình

Tác giả: Cẩm Chi Châu

Sáng nay em vẫn ra đồng gieo cây

Khói chiều xa tưởng áng mây xuân về

Em về giúp mẹ chẳng chê nhà nghèo

Về nhà thái chuối băm bèo

Gánh phân bỏ ruộng chăm heo chăm gà

Ruộng nương cày cuốc thật là vui vui

Hương rừng phảng phất thơm mùi quê hương

Quê hương thấm đượm tình thương quê nhà

Thêm công bớt việc mới là con ngoan

Bài Thơ: Mùa Này Bội Thu

Tác giả: Phạm Quyết

Xanh xanh bãi cò bay thẳng cánh

Lúa trên đồng nặng gánh người dân

Cho ra hạt gạo trắng ngần

Như dòng sữa mẹ nuôi dần lớn khôn.

Mùa này gặt nghe đồn được vụ

Để đêm về giấc ngủ bình an

Nhà nông cơm trắng canh tràn

Nụ cười hớn hở lúa vàng bội thu.

Từ lúc cấy thầy u khó nhọc

Thầy đi cày u cuốc ruộng phơi

Từng hạt cơm trắng mồ hôi sức người.

Một hạt gạo cho đời sức sống

Người dân nghèo năng động cần lao

Lúa thì vàng óng đầy bao khắp nhà..

BÀI THƠ: CHUYỆN NGƯỜI NÔNG DÂN

Tác giả: Nguyễn Thành Công

Vườn rau, ao cá, sương rơi cánh đồng

Giàu sang phú quý đâu mong

Ruộng sâu chiêm trũng quen lòng bàn chân

Một đời lam lũ, chuyên cần

Vạn phần vất vả vẫn thân phận nghèo

Hóa rồng…mơ ước đẳng đeo

Vũ môn cá chép vượt đèo nhọc thân

Nông dân…vẫn mãi…nông dân

Cho dù cố gắng đứng gần…xe sang

Nông dân…khổ nỗi…vẫn hoàn…nông dân.

BÀI THƠ: TỚ LÀ CON NHÀ NÔNG

Tác giả: Chưa rõ

Tớ đây vốn cảnh nhà nông

Tự hào đằng khác chứ không vấn đề

Bố tớ sống ở nhà quê

Tính tình chất phát tràn trề tin yêu

Mẹ tớ sớm sớm chiều chiều

Thân cò lặn lội chở nhiều yêu thương

Chăm lo cho tớ đến trường

Cũng từ sào luá đậu tương được mùa

Sinh từ gốc rạ nắng mưa

Nhà nông vất vả nhưng thừa tình thương.