Bạn đang xem bài viết Tổng Hợp Truyện Ma Của Người Khăn Trắng được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Bà Lệ Thủy dậy thật sớm và dặn Hai Sương:
– Bữa nay tao có khách, tụi bay lo đi chợ làm thức ăn đãi khách.
Hai Sương hỏi lại:
– Khách bao nhiêu người thưa bà?
– Khoảng bốn năm người!
– Dạ, là đàn ông hay đàn bà, khách chỉ ăn cơm hay khách nhậu ạ?
Bà Lệ Thủy bảo:
– Khách toàn đàn ông. Mày mua cho tao một nửa con chó.
Hai Sương sửng sốt:
– Bà… bà nói mua con gì?
– Mua thịt chó! Mày kêu xe đi xuống Trại Mát. Ở đó có bán thịt chó làm sẵn, mua về và chỉ làm đúng một món nướng cho tao thôi.
Hai Sương xanh mặt:
– Con… con đâu có biết làm thịt chó. Con cũng không quen mùi nữa…
– Không quen rồi sẽ quen. Đem về đây rồi tao sẽ chỉ cho cách làm.
Trước thái độ kỳ lạ của bà chủ, Hai Sương thấy hơi kỳ lạ. Bà ta ở nước ngoài về mà sao lại bảo nấu món thịt chó đãi khách?
– Mày ngạc nhiên vì tao bảo làm món thịt chó hả?
Không ngờ bà ta hiểu thấu tâm trạng mình, nên Hai Sương hơi lúng túng:
– Dạ… con chỉ lo món thịt chó hơi lạ, xưa nay đâu nghe ai đãi khách…
Bà Lệ Thủy bỗng phá lên cười:
– Người ta không đãi mà mình đãi mới hay! Vả lại những người này phải đãi họ thịt chó họ mới thích.
Hai Sương biết tính chủ, càng nói thì bà càng bảo lưu ý của mình, nên chị ta vừa lấy xe máy ra mà vẫn còn thắc mắc, nhưng vẫn đi mua. Khi chạy xe tới Trại Mát, vùng ngoại ô của thành phố Đà Lạt thì Hai Sương mới càng lúng túng hơn, bởi nhìn quanh chẳng thấy nơi nào bày bán thịt chó. Mà hỏi thăm thì Hai Sương lại không dám, bởi ai đời một phụ nữ lại đi tìm mua thịt chó?
Còn đang hoang mang, bỗng có người hỏi từ bên ngoài đường:
– Có phải cô kiếm mua thịt chó không?
Hai Sương giật mình:
– Dạ… dạ phải. Nhưng sao anh lại biết?
Người đàn ông trung niên cười cười:
– Thấy cô ngơ ngác thế kia thì biết ngay mà! Nhưng nói cho vui thôi, chứ đã có người dặn rồi, cô cứ lấy thịt mà mang về, khỏi phải trả tiền.
Hai Sương càng ngạc nhiên hơn:
– Có phải bà chủ tôi dặn không?
Người đàn ông lắc đầu:
– Cô không cần biết. Hãy mang về đi.
Ông ta vừa nói vừa đưa cho Sương một cái túi nhựa và dặn:
– Đem về nhà hãy mở ra, và chỉ cần làm theo hướng dẫn ghi trong giấy là sẽ có món ngon ngay.
Hai Sương xách cái giỏ mà tay run run. Từ nào đến giờ cô có biết thịt chó nó ra làm sao, cứ tưởng tượng nguyên con chó mới làm thịt nằm trong giỏ là Sương đã muốn nôn ói rồi.
Chị ta gồng mình cầm lấy và cắm đầu đạp xe như bay trở về nhà.
Vừa tới cổng nhà đã thấy thấp thoáng mấy người khách lạ đứng trong sân.
Bà Lệ Thủy nhìn ra giục:
– Mau đem vào đi, còn chần chừ gì nữa.
Rồi bà quay sang một người khách trẻ và bảo:
– Đã có cậu này rồi thì mày giao món thịt đó cho cậu ấy làm.
Nói xong, bà ta lại hướng về người đàn ông có tuổi đang đứng quay mặt vào trong và nói:
– Món ăn này mình ăn ngay tại sân thích hơn anh!
Người đàn ông quay lại, thì ra ông ta là Ba Minh. Nghe hỏi, ông ta miễn cưỡng đáp:
– Ừ cũng được. Mình vừa ăn vừa nói chuyện! Tốt nhất là chị không nên để cho mấy người làm ở ngoài này…
– Anh yên tâm, sẽ chỉ có đám mình thôi. Nào, mời cùng ngồi quanh bàn đá này, trong lúc cậu gì đó mang gói thịt tới đây, ta bày lên bàn rồi đưa bếp lò ra sau.
Tên đàn em của Ba Minh đặt chiếc giỏ lên bàn, vừa định mở ra thì đã bị bà Lệ Thủy ngăn lại:
– Không, vinh dự này phải để cho anh Ba chứ!
Ba Minh cười rất gượng:
– Ai cũng được mà, đâu hề gì.
Ông ta nói thế nhưng vẫn đưa tay mở dây cột giỏ ra. Gói khá lớn lại cột hơi kỹ, nên phải mất gần nửa phút ông ta mới mở bung được lớp bọc bên ngoài.
Vừa nhìn thấy vật bên trong thì Ba Minh đã kêu thét lên:
– Trời ơi!
Trước mặt ông ta và mọi người là một chiếc đầu lâu người, chứ không phải con chó. Mà cũng không phải cái đầu lâu bình thường, bởi tuy đã nằm rời thân thể, nhưng đôi mắt của cái đầu ấy vẫn còn chớp mắt như người sống!
Bọn thủ hạ của hắn do đứng bên ngoài nên nhanh chân chạy đi, còn Ba Minh thì cứng đờ một chỗ! Tuy nhiên, cũng chỉ chạy được mấy bước rồi chẳng hiểu bị gì mà đều đứng khựng lại như bị chôn chân xuống đất!
Bà Lệ Thủy bỗng dưng phá lên cười:
– Lũ giết người mà cũng biết sợ xác chết sao?
Nghe giọng bà là lạ, Ba Minh nhìn sững và lắp bắp hỏi:
– Chị Thủy, có phải là chị không?
Bà Lệ Thủy vẫn giọng cười khác thường:
– Nếu không phải thì là ai? Trước tiên, anh hãy nhìn vào cái đầu lâu kia xem là ai cái đã!
Ba Minh nhìn xuống lần nữa và lần này còn thét lên kinh hoàng hơn lần trước:
– Ly Ly!
Rõ ràng cái đầu của bà Ly Ly đang nhìn ông với đôi dòng lệ đang tuôn trào hai bên khóe mắt! Ba Minh vồ lấy và ôm đầu lâu vào lòng, vừa khi ấy có một tiếng rú lạ thường cất lên từ đầu lâu ấy, và… Ba Minh bật ngửa ra, buông rơi chiếc đầu lâu lăn lông lốc dưới đất.
Bọn đàn em hắn nhìn rõ mọi diễn biến, cả bọn chúng đều líu cả lưỡi, muốn kêu lên mà cũng không làm sao mở miệng được. Cho đến khi bà Lệ Thủy vụt đứng lên, tiến về phía chúng và cất tiếng hỏi:
– Đứa nào làm hư thắng xe của Hoàng Lộc?
Vừa hỏi, bà vừa chỉ thẳng vào một tên gọi là Hùng Sùi:
– Chính mày phải không?
Tên này vừa mở miệng định chối thì bỗng hắn thét lên đau đớn. Nhìn lại thì đã thấy miệng hắn đầy máu, một phần lưỡi của hắn đã rơi xuống đất!
Những tên còn lại kinh hoảng nhưng cũng đành đứng như bị trời trồng, cho đến khi bà Lệ Thủy hỏi tiếp:
– Thằng nào bỏ thuốc mê vào ly nước cho vợ Hoàng Lộc uống?
Bốp! Chát!
Vừa hỏi xong thì bà giương thẳng tay tát vào hai bên má thằng đàn em tên Năm Gà:
– Chính mày chứ còn ai vào đây!
Lại một cái lưỡi nữa rơi ra cùng lúc với tiếng kêu thảm thiết của tên nọ!
Đến lượt Ba Minh. Nãy giờ ông ta đã thất kinh hồn vía, vừa run vừa muốn chạy trốn, nhưng cũng là lúc bị gọi tên:
– Tụi nó chỉ là tay sai, được chủ sai đâu thì làm đó! Còn ông, ai đã sai bảo ông? Ông lý giải là do sợ con gái mình không lấy người chồng giàu phải không? Cho nên ông bằng mọi giá phải loại đối thủ của mình. Hành động đó của ông đã khiến cho người phụ nữ trót yêu ông mà cả đời phải hy sinh, chịu tật nguyền do ông cho uống nhầm thuốc phá thai, rồi vì ông mà bà ta phải chịu cảnh xa chồng, do người đàn ông kia không thể nào chịu nổi cảnh vợ mình mê một tay trùm xã hội đen như ông. Bây giờ bà ấy đã chết, bởi biết ông gây ra tội ác tày trời. Ông còn muốn gì nữa? Còn đứa con gái ông sắp về nước phải không?
Ba Minh gào lên, van lơn:
– Đừng, xin đừng hại tới con tôi. Mọi tội lỗi là do tôi, con gái tôi không biết gì hết, nó cũng không muốn làm theo tội ác của tôi đâu!
Ông ta vừa cử động tay chân được thì cũng là lúc cái đầu lâu của bà Ly Ly tự nhiên lăn đến dưới chân. Thuận tay, ông ta cúi xuống ôm lấy và nức nở khóc.
Nhưng lạ lùng thay, bỗng nhiên ông ta phát tru lên một tiếng thật dài, thật kinh khủng, rồi phóng mình xuống đất! Lúc đó Hai Sương và vài người nữa trong nhà nghe tiếng gào thét bên ngoài đã chạy ra nhìn, và sửng sốt khi nhìn thấy Ba Minh vừa nhảy xuống đất đã biến thành một con chó mực to tướng.
Hai Sương là người xách chiếc giỏ thịt chó về cho nên chị ta càng thêm kinh hãi khi nhìn thấy hiện tượng đó. Chị líu cả lưỡi:
– Ông… ông ta…
Khi ấy bà Lệ Thủy quay lại và nói to cho người nhà nghe:
– Kẻ ác nhân này đã đền tội rồi đó, vậy bà chủ của mấy người cũng được tha từ nay. Và hãy nói với bà ta không được đối xử với con dâu mình như vậy nữa!
Nói dứt lời thì như cái bóng, hình hài bà ta thành sương khói biến mất…
Sáu Xinh đứng bên cạnh nói với Sương:
– Bà ra coi, sao bà chủ mình biến đi đâu?
Hai Sương thất thần:
– Kỳ quá…
Chợt chị ta nhớ ra, bảo:
– Hồi nãy nghe bà ấy nói gì không? Tại sao bà ta nói là đã tha cho bà chủ mình rồi? Vậy bà ta là ai?
Họ chẳng hẹn mà cùng chạy vào nhà, gõ cửa phòng bà Lệ Thủy:
– Bà chủ ơi!
Họ gọi đến khàn cả cổ mà vẫn chẳng có tiếng trả lời, mà bên trong lúc ấy hình như có âm thanh ú ớ.
Hai Sương nói:
– Mình tông đại cửa vào thôi, biết đâu bà chủ bị nạn gì đó!
Họ tung được cửa thì vừa kịp nhìn thấy bà Lệ Thủy ngã lăn xuống sàn nhà.
– Bà chủ!
Họ vực bà dậy thì vừa lúc bà Lệ Thủy tỉnh lại, sợ hãi hỏi:
– Nó đâu rồi?
Hai Xinh hỏi:
– Bà chủ hỏi ai?
– Nó… vợ thằng Lộc…
Sau khi hoàn hồn lại, bà kể:
– Tao đang ngủ trong này chợt thấy có ai đè lên thân thể, rồi cổ tao như bị chặn ngang, không nói hay kêu la gì được. Mà cả chuyện ngồi dậy cũng không thể.
Hai Sương ngơ ngác:
– Vậy người nãy giờ ở ngoài sân tiếp khách là ai? Rồi hồi sáng này có phải bà sai con đi mua thịt chó không?
Bà Lệ Thủy tròn mắt kinh ngạc:
– Tao bảo mua thịt chó làm gì? Mà từ sáng tới giờ tao có ra khỏi phòng đâu, tao bị ai đó đè cứng trên giường này như tụi bay thấy đó!
Mọi người như từ trên trời rơi xuống, nhất là Hai Sương, chị ta ngẩn người một lúc rồi tự hỏi:
– Phải chăng là… mợ Hai?
Sáu Xinh nghe vậy liền hỏi:
– Oan hồn cô Mỹ Dung hả?
Hai Sương như người mất hồn:
– Oan hồn! Đúng là oan hồn!
***
Lan Hương vừa bước xuống phi trường, mới bước vào phòng chờ lấy hành lý thì đã thấy một thanh niên đưa tay vẫy vẫy ở cửa đợi. Lúc đầu tưởng là vẫy ai nên Hương không đáp lại, nhưng sau đó nhìn kỹ, cô thấy trên tay anh ta cầm một miếng bìa cứng đề tên LAN HƯƠNG, thì cô giật mình tự hỏi:
– Chẳng lẽ là anh chàng này?
Cô lấy một mảnh giấy nhỏ trong túi áo khoác và đọc lại: Hoàng Lộc sẽ chờ ở phi trường.
Chỉ biết Hoàng Lộc trước khi đi du học, đã cách trên mười năm rồi, nên lúc này đứng trước mặt anh ta chắc gì Lan Hương đã nhớ. Tuy nhiên, khi nhìn lại một lần nữa anh chàng cầm tấm bìa đề chữ Lan Hương kia, cô nàng thầm nghĩ: vượt quá mong đợi của mình rồi!
Hương còn nhớ cách nay hơn một tháng, cô đã nhận được lá thư của cha, trong đó ông có viết:
“Ba đã tìm được cho con người con trai mà con mong đợi, thằng Hoàng Lộc mà trước khi đi du học con từng khen là đẹp trai, thông minh mà lại hiền lành.
Mặc dù khi ấy Lộc mới có mười hai tuổi, còn bây giờ nó đã gần ba mươi, đang là một mẫu đàn ông khôi ngô tuấn tú, lại giỏi giang, giàu có. Ba má mà được nó làm rể thì còn hạnh phúc nào bằng!”
Cách ngày Hương về nước mấy hôm, cô còn nhận được một điện tín đánh từ quê sang, nói rằng khi về nước cô sẽ nhận được nhiều tin vừa xấu vừa tốt một lúc nhưng chính niềm hạnh phúc bất ngờ sẽ giúp cô vượt qua những tin gọi là xấu! Lúc đó, Lan Hương chưa hình dung được là chuyện gì. Cho đến hôm nay, suốt hơn mười giờ ngồi trên máy bay, cô nghĩ mãi mà vẫn chưa ra chuyện gì đang chờ mình ở nhà…
Sau khi lấy được hành lý, Lan Hương vừa đẩy xe ra tới cửa thân nhân đón thì Hoàng Lộc đã tiến đến gần và lên tiếng ngay:
– Tôi là Hoàng Lộc, đến đón Lan Hương theo sự cho phép của hai bác.
Lan Hương lịch sự, nhẹ giọng:
– Em đã được ba má nhắc nhiều về anh, nhưng không ngờ…
Lộc nói liền:
– Không ngờ gặp là thất vọng phải không!
Hai người cười vui và ngay từ phút giây ấy, họ đã thân nhau ngay. Điều này cả hai cũng không hiểu tại sao…
Đến khi Lộc lái xe đưa Hương về thẳng nhà mình thì thay vì ngạc nhiên, cô đã rất tự nhiên đi theo Lộc vào nhà và còn hỏi:
– Nhà có đủ phòng cho em ngủ lại không?
Hoàng Lộc đã chuẩn bị từ trước, anh chỉ về một căn phòng khang trang nhất trong nhà, đáp:
– Chẳng những có phòng mà còn là căn phòng đẹp nhất nữa!
Lan Hương không hỏi gì đến sự vắng mặt của cha mẹ mình, cho đến khi Lộc chủ động nói ra:
– Nếu bây giờ Hương nghe một tin buồn thì em sẽ làm sao?
Nàng bất ngờ hỏi:
– Anh muốn nói tới chuyện ba má em phải không?
Lộc gật đầu:
– Đúng vậy! Em có buồn lắm không?
Cô nàng sa nước mắt, nhưng vẫn tỉnh táo:
– Lúc ngồi trên xe anh, chẳng hiểu tại sao em lại nghe văng vẳng bên tai mình báo tin buồn này. Lúc đó em bàng hoàng, vừa muốn khóc lên thì bất chợt xe anh quẹo vào nhà, ngừng lại thì em như… một người khác. Bây giờ em chỉ bùi ngùi một lúc rồi thôi…
Hoàng Lộc cầm lấy tay nàng, nói rất khẽ:
– Từ bây giờ em không còn là… Lan Hương nữa! Đúng hơn, em là Lan Hương, nhưng thực chất em là… vợ anh thật sự!
Lộc nói những lời này vừa nhìn Hương, cô nàng không có phản ứng gì, ngoài việc nhìn anh đắm đuối.
Sau đó, hai người đứng trước bàn thờ của Mỹ Dung, Hoàng Lộc lên tiếng:
– Anh đã làm theo đúng những gì em muốn rồi đó! Bây giờ Lan Hương đã về đây, cô ấy rõ ràng hoàn toàn không biết những gì cha mẹ mình làm. Cô ấy…
Lời của Lộc chưa dứt thì đã nghe chính miệng Lan Hương thốt lên:
– Em biết rồi, không quay lại nhìn em sao?
Hoàng Lộc quay lại nhìn và anh kêu lên thích thú:
– Em đây mà, Mỹ Dung.
Tiếng cười khúc khích của cô nàng vừa lúc cánh cửa lớn mà Lộc vừa mở lúc nãy bỗng dưng sập lại, đèn đang sáng cũng tắt ngúm. Chỉ còn lại tiếng reo vui của hai con người trong bóng tối:
– Làm người ta hết hồn!
– Cám ơn em đã đền cho anh…
– Nhớ đây là phần thưởng dành cho con người trung thực, hết lòng yêu vợ của anh. Nếu anh lạng quạng thì chẳng những mất em luôn mà cả cái xác Lan Hương này cũng sẽ thuộc về người khác đó nghe!
– Ai dại gì mà để mất… cả hai!
Trong bóng tối, hai người quyện lấy nhau và có lẽ hạnh phúc sẽ ở với họ lâu lắm…
***
Chuyện Lan Hương và Hoàng Lộc thành hôn với nhau tuy diễn ra âm thầm, nhưng vẫn có một số người biết. Họ bàn tán với nhau:
– Thằng Lộc sao tệ quá, vợ mới chết chưa đầy sáu tháng đã lấy vợ khác rồi!
Người lại nói:
– Mà cũng lạ, nghe nói vong hồn cô Mỹ Dung linh lắm, mà sao lại chấp nhận cho người vợ mới của Lộc về ở trong ngôi nhà còn bàn thờ cô ta trong đó?
Mặc ai nói gì thì nói, Lộc và Lan Hương vẫn hạnh phúc bên nhau. Bà Lệ Thủy vẫn ở Đà Lạt, nhưng thỉnh thoảng về Sài Gòn. Mỗi lần về, bà đều rất hòa hợp với Lan Hương, khác xa với thái độ hờ hững, đố kỵ với Mỹ Dung ngày trước.
Và nếu có ai nhìn thấy thì sẽ ngạc nhiên hơn, bởi bà luôn đứng trước bàn thờ của Mỹ Dung và lâm râm khấn vái rất thành khẩn. Có lần bà còn gọi Lan Hương lại gần, đứng trước bàn thờ và nói:
– Má biết lỗi của mình, biết được tấm lòng vị tha của con khi chấp nhận cho Lan Hương đem xác mình về nhập với hồn của con để làm vợ thằng Lộc. Má cám ơn con…
Bí mật của Lộc và Lan Hương chỉ có bà Lệ Thủy biết, và bà đã thề với lòng là sẽ mãi mãi giữ kín. Bởi vậy nhiều người ngạc nhiên tại sao Lan Hương từ lúc về nước chưa một lần về nhà thăm ngôi nhà của mẹ cô.
Ngôi biệt thự đồ sộ đó bị bỏ hoang… Tuy nhiên, khi tìm hiểu thì người ta mới phát hiện ra trong nhà không phải hoàn toàn vắng hoe mà thật ra còn có một… con chó mực rất lớn trú ngụ! Con chó đó là hiện thân của Ba Minh!
Ngôi biệt thự tuy không có người, nhưng chỉ có con chó ấy, nó đã giữ cho ngôi nhà luôn luôn ấm cúng như có người ở. Không một kẻ trộm nào dám léo hánh vào bởi đã từng có mấy lượt, kẻ tham lọt vào nhà và lập tức bị con chó cắn cổ, xé xác.
Chỉ có vợ chồng Lan Hương là biết chuyện. Họ thường tâm sự với bà Lệ Thủy:
– Con chó mực đó là hồn của Ba Minh nhập vào. Ba Minh là kẻ đại ác, nên chết không thành ma mà thành quỷ. Tuy nhiên, nó đã bị Mỹ Dung khắc chế, nhốt nó vĩnh viễn trong ngôi nhà đó. Ở trong ngôi nhà thì nó chỉ là con chó tinh ranh, nhưng bình thường nó không có gì nguy hiểm. Trừ phi có ai đó tìm cách đưa nó ra ngoài, lúc đó nó sẽ trở nên cực kỳ nguy hiểm! Người bị nó nhập sẽ là quỷ nhập tràng, nguy hiểm khôn lường…
Bà Lệ Thủy lo sợ hỏi:
– Sao con không diệt nó hẳn cho rồi, để như vậy sẽ có ngày…
Nhưng vong hồn Mỹ Dung đã quả quyết:
– Chỉ khi nào anh Lộc ruồng bỏ Lan Hương, tức ruồng bỏ con, thì lúc đó con mới để cho con chó mực thoát ra ngoài. Và lúc ấy nạn nhân đầu tiên sẽ là… Hoàng Lộc!
Hoàng Lộc dúi mặt vào tóc vợ, âu yếm:
– Trời có sập anh cũng không dám bỏ em nữa là…
# Tổng Hợp Các Bức Tranh Tô Màu Cô Bé Quàng Khăn Đỏ Trong Truyện Cổ Tích
Truyện Cô bé quàng khăn đỏ với nhiều nhân vật như Cô bé quàng khăn đỏ, mẹ và bà, một người thợ săn tốt bụng và không thể thiếu hình ảnh con sói độc ác. Các bé sẽ lần lượt vẽ được những bức tranh này, nhớ lại câu chuyện để rút ra bài học cho mình.
Bức tranh tô màu cô bé quàng khăn đỏ như một đoạn phim tua lại đầy đủ và ý nghĩa. Bé có thể vừa luyện tập vừa ghi nhớ các tình tiết trong các câu chuyện mẹ kể, tránh tạo sự nhàm chán mỗi khi học.
Tổng Hợp Truyện Cười Tình Yêu
Đến dự đám cưới của những cặp vợ chồng “non” ở các vùng quê, ấn tượng chung của khách tham dự là không khí tổ chức đám cưới cũng rất teen với đội hình trang trí cổng, cắm hoa, tiếp nước chè cũng đều là những gương mặt “non choẹt” của các cô cậu mới lớn.
Cô dâu, chú rể vui mừng, cười từ đầu đến cuối, bạn bè đồng trang lứa của họ cũng vui vẻ, hớn hở không kém. Có lẽ do không khí đám cưới thân thiện và cởi mở như thế nên không thiếu những đám cưới mà chú rể bỏ mặc cô dâu ngồi một mình tiu nghỉu để lên “bay” cùng các “chiến hữu” khi tiếng nhạc sàn sống động nổi lên.
Phú và Hằng (quê Hải Dương) có tình cảm với nhau khi Phú thấy Hằng có gương mặt ưa nhìn, nói chuyện dễ thương còn Hằng thì thấy thích thú mỗi lần nói chuyện với anh chàng hay bán bánh kẹo giúp bố mẹ ở một quán tạp hóa gần trường.
Sau khi Hằng tốt nghiệp xong cấp hai được một năm, vì không thể chờ đợi Hằng đủ tuổi mới làm đám cưới nên Phú vội vã giục gia đình đến nói chuyện “người lớn” để hai đứa được làm đám cưới. Lúc đám cưới diễn ra Hằng mới 17 tuổi còn Phú 20.
Ngồi ở bàn uống nước, cô dâu chú rể hồn nhiên cười toe toét trước những câu trêu đùa của bạn bè. Chỉ đến khi tiếng nhạc sàn sôi động vang lên, đám bạn thân chú rể ào lên “sân khấu” để nhảy nhót và mời gọi chú rể “nhập bọn”: “Chú rể lên đi” thì Phú không thể ngồi im dưới hàng khán giả được nữa.
Chuyển bó hoa cầm tay cho Hằng, chú rể hồn nhiên lên “bay” cùng bạn bè, bỏ mặc cô dâu ngồi tiu nghỉu phía dưới. Những vị khách lớn tuổi, “thoáng” tính nhìn cảnh tượng ấy thì trêu “Bọn trẻ bây giờ táo bạo thật” còn số khác thì lắc đầu ngao ngán quay đi.
Hai ngày sau đám cưới, người ta lại thấy cặp đôi “xì tin” này góp vui trong một đám cưới người bạn cùng làng. Khi đến đầu cổng, cả hai còn tay trong tay nhưng khi đôi vợ chồng mới cưới này nhìn thấy “cạ” của mình thì chẳng ai bảo ai, vợ đi ra một nơi, chồng tiến tới một góc để tếu táo những câu chuyện ngẫu hứng với bạn bè khiến nhiều người nhìn vào cũng chẳng biết nên cười hay nên mếu.
Tổng Hợp Truyện Cười 3 Nước
———————————————— 2.Thi nhịn đói Trong 1 cuộc thi nhịn đói gồm 3 nước Anh,Nhật và Việt Nam. Mỗi người bị nhốt trong 1 cái hộp sắt va có gắn chuông,hễ ai ko chịu nổi thì “reng…reng” sẽ được ra ngoài, ai chịu đựng lâu nhất sẽ thắng Thằng Anh chịu đc 3 ngày thì “reng…reng” Thằng Nhật chịu đc 5 ngày phải bò ra Qua tới ngày thứ 7 thấy thằng VN vẫn im hơi lặng tiếng.BTC quyết định cho VN thắng.Nhưng khi mở hộp thi thấy thằng VN nằm chết từ lúc nào rồi,trên vách còn ghi dòng chữ bằng máu “…đm thằng nào cắt chuông tao” ————————————————- 3.Cuộc thi gan dạ Thế giới mở một cuộc thi gan dạ gồm có 3 nước tham gia : Việt Nam , Mỹ , Nhật Bản . Người Mỹ lấy súng bắn vào đầu mình Người Nhật lấy kiếm tự rạch bụng mình Người Việt Nam lấy quả bom ra và ngồi cưa . Trọng tài tuyên bố : Việt Nam thắng!!! Cuộc thi thứ 2 mọi người nghe chắc hiểu rồi,vì 2 thằng kia lăn ra chết hết rồi còn đâu nữa mà thắng ————————————————- 4. Trong một chuyến bay gồm có 3 người ! 1 người VN ,một người Pháp và 1 người Mỹ . Viên phi cơ trưởng yêu cầu mọi người vứt bỏ những gì không cần để chuyến bay cất cánh nhanh hơn . Người Mỹ quăng ra ngoài 1 valy toàn là USD và nói : “Nước tao có nhiều USD nên tao không cần, nó là đồ thừa thãi” Người Pháp quăng ra ngoài một bì kim cương và nói :”Nước tao cũng có nhiều kim cương nên tao cũng chẳng cần” Người Việt Nam chẳng nói gì , bước ra ngoài quăng 2 tên Mỹ và Pháp xuống dưới . Viên Phi Cơ trưởng hỏi tại sao thì người VN nói rằng :”Ở nước tôi còn nhiều mấy thằng xạo như vầy lắm” ———————————————————- 5. Một người Mỹ vào tiệm hớt tóc, khi hớt xong chủ tiệm không tính tiền vì hôm nay là ngày của tuần lễ free, sáng hôm sau khi mở cửa chủ tiệm hớt tóc nhận được 20 bông hồng mang ý nghĩa cảm ơn. Một lát sau một người Ý vào hớt tóc cũng free, thế là sáng hôm sau chủ tiệm nhận được 20 chiếc bánh pizza. Một lúc sau một thanh niên người Việt vào hớt tóc và cũng được free, sáng hôm sau khi mở cửa người chủ tiệm hớt tóc giật mình vì có 20 ông VN đang đứng chờ!!! ————————————————————– 6. 3 vị tướng người Nhật, Mĩ và Việt Nam thi xem quân đội của ai dũng cảm nhất. Người Mĩ nói : Bây giờ tôi cho 1 tiểu đội lính của mình vào một căn phòng. Sau khi tôi thả 1 sợi lông chạm đất thì 1 phút sau lính của tôi sẽ tự sát hết. Quả đúng như vậy, sau khi vị tướng người Mĩ thả sợi lông xuống đất và đi ra khỏi phòng thì nghe thấy tiếng cầu kinh của binh sĩ Mĩ và một phút sau tất cả đều tự sát hết. Đến lượt vị tướng người Nhật nói: Cần gì phải 1 phút. Chỉ cần sợi lông chạm đất là lính của tôi sẽ tự sát hết.Khi ông ta thả sợi lông rồi vừa bước ra khỏi phòng thì đã nghe thấy tiếng súng nổ và tất cả đều đã chết. Đến lượt Vị tướng Việt thì ông cũng làm như vậy và ba vị tướng ngồi chờ. Nhưng chờ đến nửa tiếng mà vẫn chưa nghe tiếng súng nên hai vị tướng kia cười chế diễu vị tướng Việt . Nhưng rồi ông cười khẩy và dẫn hai vị tướng kia vào phòng.Hai vị tướng kia há hốc mồm kinh ngạc vì tất cả anh lính cụ Hồ đều đang nằm dưới sàn nhà…. thổi lông gà để không cho nó chạm đất. ——————————————- 7 Sau thành công của kỳ thi olimpic toán quốc tế. Nước chủ nhà Việt Nam lại tổ chức một cuộc hội thảo giáo dục, bao gồm những bộ trưởng bộ giáo dục các nước có nền giáo dục phát triển. Hội nghị đang tranh cãi xem nước nào có nền giáo dục tốt nhất. Nước Mỹ: -Nước chúng tôi, tin học đóng vai trò hàng đầu, một đứa trẻ 3 tuổi có thể sử dụng thành thạo máy vi tính và internet. Mọi người xôn xao về báo cáo này. Trung Quốc: – Thế đã là gì, ở TQ, có những thần đồng mới 9 tuổi đã có thể theo học chương trình đại học. Cả hội nghĩ vỗ tay nhiệt liệt. Đến Việt Nam, đất nước chủ nhà, ai ai cũng hồi hộp trước bài phát biểu của ông bộ trưởng: – Tất cả đều là tầm thường hết, ở Việt Nam chúng tôi, thậm chí có rất nhiều học sinh không biết đọc biết viết cũng tốt nghiệp cấp 2 ——————————————————— 8. Câu hỏi đặt ra cho giải Nobel năm nay là:”Nếu bạn có 1 chiếc máy bay và 1 trái bom bạn sẽ làm gì?”. Mỹ ôm trái bom lên máy bay ném sang các nước hồi giáo. Binladen: Đổ đầy nhiên liệu lái máy bay cùng bom + hành khách đâm vào nước Mỹ. ————————————————————- 9. Ba người bạn, Mỹ, Pháp và VN, ngồi uống cafe ở một quán Cafê nọ, hết đề tài để nói, bỗng một anh hỏi : – Theo mấy anh định nghĩa thì thế nào là một NGƯỜI BÌNH TĨNH ? Anh Mỹ lên tiếng: Tôi đi làm về, bước vào phòng ngủ, thấy vợ tôi đang nằm với một người đàn ông lạ. Tôi rút súng ra. NGƯỜI BÌNH TĨNH là tôi không bắn đôi gian phu dâm phụ đó. Anh Pháp: Tôi đi làm về, bước vào phòng ngủ, thấy vợ tôi đang nằm với một người đàn ông lạ. Tôi rút súng ra. NGƯỜI BÌNH TĨNH là tôi không bắn đôi gian phu dâm phụ đó và nói, xin lỗi ông bà, ông bà cứ tiếp tục. Anh người VN: “Theo tôi thì: Tôi đi làm về, bước vào phòng ngủ, thấy vợ tôi đang nằm với một người đàn ông lạ. Tôi rút súng ra, tôi không bắn đôi gian phu dâm phụ đó và nói, xin lổi ông bà, ông bà cứ tiếp tục. Mà cái thằng đó còn tiếp tục được thì NÓ mới là NGƯỜI BÌNH TĨNH ———————————————————- 10. Cả thế giới đều phải kiêng nể người Mỹ vì người Mỹ đã nói là làm. Nhưng người Mỹ lại sợ người Nhật vì người Nhật làm trước nói sau. Người Nhật lại sợ Trung Quốc vì Trung Quốc ko nói mà làm. Người Trung Quốc lại sợ ai??? Xin thưa Trung Quốc sợ nhất Việt Nam vì Việt Nam nói 1 đằng làm 1 nẻo… hôm qua bảo thứ trưởng bộ công thương nói không tăng giá xăng hôm nay đùng một cái tăng 30% … ———————————————— 11. Tại sao thể thao Việt Nam lại kém thành tích? Bởi vì thế giới không bao giờ tổ chức những môn thế mạnh của Việt Nam như: – Nhóm môn điền kinh : thiếu các môn chạy án, chạy ghế, chạy điểm, chạy vượt đèn đỏ 10m, ném đá giấu tay, chỉ tay năm ngón, – Nhóm môn bida : cần thêm các môn thọc gậy bánh xe, đâm bị thóc thọc bị gạo, đục nước béo cò, không ăn được thì đạp đổ – Nhóm môn thể thao mạo hiểm : gắp lửa bỏ tay người, chém gió, qua cầu rút ván, cưỡi ngựa xem hoa, ngậm đắng(cafe) nuốt cay(rượu) và ngậm máu phun người. Đặc biệt với khẩu hiệu yêu thích của nhiều thanh niên Việt Nam : “Mê phim sét ghét thể thao”, chúng ta cần gấp rút đưa môn “lái MBBG”, “mũi tên của thần Cupid” và môn “đi mưa nhớ mặc áo mưa” vào giảng dạy trong trường học nhằm đào tạo, phát hiện và bồi dưỡng thế hệ vận động viên tài năng trẻ 9x trong tương lai- ———————————- 12 Cám ơn Đảng, cám ơn Chính phủ đã hết lòng vì dân. Tăng giá xăng góp phần đưa nhân dân về thời kì xe đạp, luyện tập thể thao, nâng cao sức khỏe mới là quan trọng…Tôi lại đạp xe đèo em đến lớp. Xích lô đi về trong lễ đón dâu. Chị tôi chạy bộ ra siêu thị mua rau. Và công an nghỉ hưu vì ko ai vượt đèn đỏ. Mũ bảo hiểm bỗng nhiên vứt xó. Chó chạy tung tăng trên phố với ông già. Mẹ tôi rồ xe đạp điện ra ga. Cu hàng xóm trượt patanh di mua rượu. Ôi cuộc sống thời tiết kiệm nhiên liệu. Mới bình dị và thơ mộng làm sao ————————————— 13. Trên máy bay có chở tổng thống Mỹ, Bill Gates, Đức giáo hoàng và một anh Việt Nam, đang bay qua Đại Tây Dương thì máy bay có sự cố. Viên phi công chạy ra nói: – Phải nhảy dù thôi máy bay hỏng nặng quá ko sửa dc! Rồi lấy một cái dù phóng xuống ngay. Lúc đó kiểm tra lại mới biết hiện chỉ còn 3 cái dù. Tổng thống Mỹ nói: – Tôi là người quan trọng nhất nên tôi phải sống! Rồi lấy một cái dù nhảy ra ngoài. Bill Gates nói: -Tôi là người thông minh nhất tôi cũng cần sống! Rồi quơ vội cái dù nhảy ra ngoài. Lúc này Đức Giáo Hoàng nói : -Cha sống đã lâu rồi nên con hãy lấy dù nhảy ra ngoài đi. Anh VN trả lời: -Ko cần vậy đâu cha ơi! Thằng thông minh nhất thế giới vừa ôm cái mùng của con nhảy ra ngoài rồi! ————————————————- 14. Trong một hội nghị quốc tế về trồng trọt, đài biểu Pháp phát biểu: -Chúng tôi trồng khoai tây vào ngày 15-5 và thu hoạch vào 15-8. Ðại biểu Anh: -Chúng tôi trồng khoai tây vào vào ngày 15-5 nhưng thu hoạch vào 15-7 sớm hơn hẳn một tháng. Ðại biểu Mỹ: -Chúng tôi trồng khoai tây vào vào ngày 15-5, nhưng thu hoạch vào 15-6 sớm hẳn hai tháng. Ðại biểu Việt Nam : -Chúng tôi trồng vào ngày 15-5 và thu hoạch vào 16-5 Cả hội trường: -Cái gì, chỉ có một ngày đã thu hoạch được? -À vâng, đúng lúc đấy chúng tôi thèm ăn khoai tây đến nỗi không chịu được. —————————————– 15. Một ngày đẹp trời 3 người đàn ông đại diện cho 3 châu lục họp nhau lại, quyết định mở cuộc thi xem ai là người đàn ông nhất hành tinh. Muốn thế mỗi người phải đi wa 3 cái phòng, to…phòng 1 có 1000 lít rượu, phòng 2 có 1 con hổ hung dữ, phòng 3 có một … cô gái trẻ, đẹp, xinh, dễ thương, đáng iu…(mệt wa)! Ai muốn giật giải phải uống hết 1000 lít rượu, đánh chít con hổ , và phải … xxx 1000 lần với cô gái (ặc). Mĩ tự hào với sức khỏe vô địch lao vào phòng con hổ trước. 2 ngày 3 đêm sau người ta khuân xác anh vứt ra ngoài Pháp tự hào với sự lãng mạn và quyến rũ, vào phòng cô gái trẻ trước. Được 231 lần… xxx thì người ta khuân xác vứt ra ngoài. Còn mỗi bố Việt nam, chặc lưỡi :thôi làm phát rượu đã tính gì tính sau. Uống hết 1000 lít rượu, bố lảo đảo sang phòng con hổ.Con hổ gầm rú gào thét kinh hoàng suốt một ngày, sáng hôm sau người ta vào mang xác con hổ vứt ra ngoài. bấy giờ bố việt nam lảo đảo bước ra, lè nhè : “Say quá, có ai chỉ cho tôi biết phòng con hổ ở đâu ko”!!!???!!! —————————————— 16. —————————————————— 17. Năm 2010 có 1 đoàn tàu xuyên quốc gia đi qua tất cả các nước trên thế giới.Trên tàu có 1 ông giáo sư bảo rằng cứ đi qua đất nước nào ông ta ko cần nhìn cũng biết. Mọi người ko tin bèn bảo ông ta làm thử. Ông ta thò tay ra ngoài cửa sổ đoàn tàu: “- Ở đây nóng quá! Chắc là California Mỹ rồi”. Một lúc sau ông ta lại thò tay ra ngoài và bảo: “- Chà! Lạnh thật! Đến Matxcova rồi!!” Đúng 2h sau ông ta thò tay ra cửa sổ rồi rụt vào nói: “- Mất cái đồng hồ đeo tay. Đúng đây là Việt Nam rồi ————————————————————- 18. Ba anh Mỹ Nhật và Việt Nam bị lạc trên một hoang đảo.Ngày qua ngày không có gì ăn, đói quá nên cả 3 anh quyết định mỗi ngày một người sẽ cắt 1 bộ phận thân thể của mình để ăn cho qua cơn đói.Ngày thứ nhất anh Mỹ quyết định cắt cái chân của mình.Ngày thứ 2 anh Nhật quyết định cắt đi cánh tay của mình.Đến ngày thứ 3,anh VN mới nghĩ:”Nếu mình cắt đi một cái chân phải nhảy lò cò ức chế lắm,cắt cái tay thì khi đi lại nó lại mất thăng bằng,hay là …”. Sau một hồi suy nghĩ anh quyết định vạch quần ra, 2 anh kia thấy thế reo lên: -Hurahh, hôm nay có xúc xích VN nướng để ăn rùi Anh VN: -Chúng mày đừng có mơ, hôm nay tao chỉ cho chúng mày ăn sữa chua thôi. ———————————————— 19. Xe đang trên đường ra sân bay, người khách Nhật Bản nhìn thấy một chiếc xe vọt qua, ông ta thích thú thốt lên: – Ooh… TOYOTA! Made in Japan! Very fast! Một lúc sau lại có một chiếc xe khác phóng qua, ông khách lại reo to : – Ooh… Nissan! Made in Japan! Very fast! Người lái xe bắt đầu cảm thấy bực mình, chưa kịp có ý kiến gì thì lại nghe thấy ông khách Nhật Bản hãnh diện reo: – Ooh… Misubishi! Made in Japan! Very fast!… Đến sân bay, người khách xuống xe trả tiền taxi, người lái taxi nói: – 200 USD – Ooh… Very expensive!!! This is a short distance! Người lái xe thản nhiên chỉ vào đồng hồ tính km và nói: – Made in VN! Very Fast ———————————————— 20. Trong một cuộc điều tra xã hội học tại các nước Phát triển, để trả lời cho câu hỏi đêm tân hôn các Cô Dâu nói gì, có kết quả như sau: – Cô Dâu Mỹ: “Này cưng, đêm nay đáng giá bao nhiêu?” – Cô Dâu Pháp: “Anh thấy em đêm nay có đẹp không?” – Cô Dâu Nhật: “Em chưa được giáo dục hoàn thiện, có gì mong Anh lượng thứ.” – Cô Dâu Việt Nam: “.a…ah..ah..ư…ư..ưh..ưh..” Cô dâu Việt nam chẳng nói gì, chỉ kêu thôi… ———————————————— 21. Có 3 anh sinh viên học marketing mới ra trường đến một công ty nọ xin việc. Một anh người Pháp, một anh người Mỹ và một anh người Vietnam. Giám đốc công ty trực tiếp phỏng vấn: Anh người Pháp trả lời ngay: -Cho một chiếc áo bẩn vào trong máy giặt, vài phút sau lấy ra chiếc áo trắng sạch tinh. -Như thế thì thường quá, ai chẳng làm được-Ông GĐ trả lời. Anh người Mỹ sau 5 phút suy nghĩ: -Cho một chiếc áo hoa vào máy, vài phút sau lấy ra chiếc áo trắng tinh. -Có sáng tạo, nhưng ai con dám cho áo hoa vào giặt, ko dc. Anh người Vietnam lúc đấy mới mỉm cười: -Ban đầu cho vào máy một anh chàng da đen, vài phút sau mở máy, bước ra một anh chàng da trắng. -Great answer-Ông GĐ kêu lên-Anh được nhận vào làm ở Cty ——————- 22. Theo điều tra khảo sát thực tế của người Việt: 1. Ai cũng có việc làm nhưng không ai làm việc. 2. Ai cũng không làm việc nhưng ai cũng có lương. 3. Ai cũng có lương nhưng không ai đủ sống. 4. Ai cũng không đủ sống nhưng ai cũng sống. 5. Ai cũng sống nhưng không ai hài lòng. 6. Ai cũng không hài lòng nhưng ai cũng giơ tay “đồng ý”! Sửa/Xóa bài viết ————————————– 23. Người dân tộc thường có câu **** ‘Ngu như người kinh’ Một hôm có 2 thằng dân tộc xuống phố, đi đến đâu đếm bóng đèn đến đấy.Rồi bọn họ gặp ông tổ trưởng dân phố, ổng nói: -Chúng mày đang nhìn gì thế? -Chúng tôi đang đếm bóng đèn -Đếm bóng đèn phải mất tiền đó, 2 nghìn một bóng, thế chúng mày đếm được bao nhiều bóng rồi? -18 bóng -18×2=36 nghìn đưa tiền đây Đưa tiền xong hai thằng dân tộc vừa đi vừa nói với nhau: -Đúng là ngu như người kinh, tao đếm 20 bóng mà bảo 18 bóng nó cũng tin ————————————- 24. Bộ giáo dục đã ra tay đàn áp học sinh = cách đi học sớm ( nghỉ hè đc. 2 tháng) , vì vậy hỡi đồng bào hs hãy đứng lên làm cuộc cách mạng , với khẩu hiệu : đả đảo bóc lột chất xám , đập phá …dụng cụ học tập , treo cổ hiệu trưởng , đòi ngày học 1 tiếng , chơi game 12 tiếng ,,,,,,,, hoặc với hình thức khác như : cúp tiết có lãnh đạo , bẻ gãy phấn viết , bỏ mắt mèo vào ghế giáo viên , ngủ tập thể v..v….. ———————————————– 25. Một ngày nọ Beckham, Văn Quyến và Katisak nằm mơ lên thiên đàng. Beckham hỏi Chúa: -Chúa ơi, bao giờ nước Anh vô địch World Cup? Chúa nói: -10 năm nữa con. Beck nói: -Ồ, lúc đó con già mất rồi rồi. Katisak hỏi Chúa: -Bao giờ Thái Lan vô địch World Cup? Chúa nói: -100 năm nữa con. Katisak nói: -Lúc đó chắc con đã chết rồi . Văn Quyến hỏi Chúa: -Bao giờ Việt Nam vô địch World Cup? Chúa trả lời: -Lúc đó tao đã chết rồi! ——————————————— 26. Chuyến tàu gồm 2 người Mỹ, 2 người Cu Ba, 2 người Đức và 2 người Việt Nam. Tối hôm đó mưa to gió lớn nên tàu cần 2 người hi sinh để giảm trọng lượng tàu. 2 người Cu Ba la lớn:” Vì tinh thần Che vĩ đại” ròai lao xuống biển chết. Tối hôm sau lại mưa to gió lớn tàu lại cần 2 người hi sinh, 2 người Đức la lên:” Vì Vì Hitle vĩ đại” ròai lao xuống biển. —————————————— 27. Ba nước Việt, Mỹ, Nhật cùng tham gia cuộc thi ngực bự. Nhật đem ra 1 trái bưởi, khoe: – Phụ nữ nước tui, ngực bự như thế này đây! Cả hội trường vỗ tay reo hò: – Bự wá, bự wá!!! Mỹ đem ra 1 trái dưa hấu: – Phụ nữ nước tui ngực bự phải chừng này! Cả hội trường lại vỗ tay la ó: – Wá bự, wá bự! Đến lượt Việt Nam đem ra một trái chôm chôm: – Đây là hình ảnh của phụ nữ VN Cả hội trường ồ lên: – Trái chôm chôm thì đâu có bự gì đâu mà khoe?! – Nhưng… đó chỉ là… cái… núm! ———————————————– 28. Lại trong một cuộc hội thảo về Y học , các nước thay nhau “khoe” về thành tựu Y học ở nước mình. Cuối cùng chỉ còn có 3 nước là chưa giới thiệu về thành quả Y học của nước mình là Mĩ , Nga và Việt Nam Bác sĩ người Nga đứng lên công bố 1 tin chấn động Y học toàn thế giới : – Chúng tôi đã tìm ra được phương thuốc chữa bệnh AIDS. Cả hội trường vỗ tay vang dội Bác sĩ người Mĩ cười mỉm , trịnh trọng đứng dậy tuyên bố: – Chúng tôi đã có thể khắc chế tế bào ung thư , và tiêu diệt tận gốc các tế bào này. Tiếng vỗ tay nổi lên. Đây quả là 2 bươc ngoặt lớn của Y học Bác sĩ Việt Nam đứng dậy , sửa lại cổ áo… toàn thể hội trường nín thở , chờ đón…. có thể là một tin chấn động nữa chăng…. – Chúng tôi có thể cắt Amidal….. Giọng nói chưa dứt thì đã có những tiếng xì xầm , cười nhỏ xung quang hội trường. Một giọng nói nhỏ vang lên : – tưởng gì chứ , cắt Amidal thì đến sinh viên thực tập của nước tôi cũng làm được. Bác sĩ Việt Nam tiếp tục : -…….. qua đường HẬU MÔN… ——————————————– 29. Vì lý do không ai chịu nhường ai chức vô địch thế giới về sự thông minh, người Nga bèn tổ chức một cuộc thi đấu giữa hai đội tuyển VN – ISRAEN. Hai đội mỗi đội sẽ có 03 đấu thủ cùng một khoản tiền đi từ MAXCOVA lên LENINGRAT và ngược lại, ai chi phí ít nhất người đó sẽ thắng trong cuộc thi. Đúng thời gian quy định cả hai đội xuất phát lên đường. – VN 03 người mua 01vé. – ISRAEN 03 người mua 02 vé. Sau khi tàu chuyển bánh cả 03 đấu thủ VN thay phiên nhau chấn giữ WC làm nó luôn luôn bận cho đến khi kiểm soát vé {KSV**tới nơi thì 03 anh chàng cùng lúc biến hết vào ngồi chung trong đó . Khi anh chàng KSV gõ cửa WC thì cửa khẽ mở ra và 01 anh chàng chìa vé ra cho kiểm tra. Hết chỗ chốn anh chàng do thái còn lại phải bị phạt vì không có vé. Bị cho nốc ao tại lượt đi các đấu thủ ISRAEN quyết tâm gỡ lại trong lượt về từ LENIGRAT – MAXCOVA. – VN 03 người mua 02 vé. – ISRAEN 03 người mua 01 vé. Và mọi chuyện cũng tiến triển giống như khi đi, cho đến khi KSV chuẩn bị bước vào toa làm nhiệm vụ và cả 03 chàng do thái cùng biến hết vào trong WC. Anh chàng không có vé còn lại của đội VN đã nhanh chân tiến lại cửa WC gõ nhẹ hai cái. Cửa phòng hé mở và một bàn tay khẽ chìa vé ra cho kiểm tra , anh chàng VN nhón lấy cái vé bỏ vào túi áo của mình và đi về chỗ ngồi —————————————————- 30. Trong đại hội hàng không quốc tế, một người Mỹ hùng hồn tuyên bố: – Hãy đưa tui cục sắt tui sẽ làm ra một con boeing 767! Người Nhật đứng gần đó bĩu môi: – Hãy đưa tui một ít chất bán dẫn tui sẽ trang bị cả hệ thống thông tin liên lạc trên con 767 đó. Bác VN nãy giờ lo chụp hình cũng quay sang quả quyết: – Nếu đưa tui một nữ tiếp viên hàng không tui có thể cho ra đời một phi hành đoàn và hành khách số lượng không hạn chế … —————————————————- 31. Mỹ – Nga hợp tác chế tạo phi thuyền. Bác VN được mời cùng bay khai trương. Đoạn đường về tàu gặp sự cố. Thằng Nga hớp 1 ngụm cô-nhắc, lao vào phòng máy, 3h sau đi ra, tàu chạy được 10′ – shutdown. Thằng Mỹ rít 1 hơi xì gà, lao vào phòng máy, 3h sau đi ra, tàu chạy được 15′ – shutdown. Bác VN hút điếu cày ung dung gửi mail cho lãnh đạo xin ý kiến, lãnh đạo reply ngay lập tức. VN vào phòng máy, 5′ sau đi ra, tàu chạy 1 mạch về trái đất an toàn. Mỹ-Nga phục lắm. Về trái đất Mỹ cho ngay FBI, CIA…vào điều tra nội dung bức mail và…Nội dung đoạn mail của lãnh đạo VN chỉ vỏn vẹn có 1 dòng “MÀY VỪA LUỘC CÁI GÌ ? GẮN LẠI NGAY !” ————————————- 32. Một người Nhật đi tìm tổ tiên của mình. Anh đi khắp thế giới tìm nhưng vô vọng. Cuối cùng anh đến ga xứ Huế ở Việt Nam. Anh nghe người ta nói chuyện: – Mi đi ga chi? – Tau đi ga ni. – Ga ni ga chi? – Ga chi như ri? – Ga như ri mi lo ra đi. – Tau đi nghe mi! Anh mừng rỡ reo lên “Đây chính là tổ tiên của người Nhật!” ————————————- 33. Chuyện kể về một anh sinh viên người Hungary sang Việt Nam làm nghiên cưú sinh môn tiếng Việt. Cuối đợt nghiên cứu trường ĐHQG Hà Nội tổ chức một kỳ thi gọi là khảo sát trình độ của từng nghiên cứu sinh. Đề văn ra như sau: “Anh (chị) hãy giải thích câu ca dao: Gió đưa cành trúc la đà Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương.” Đọc xong đề, anh chàng sinh viên khoái chí lắm vì nghĩ rằng không có gì là khó, nhất là khi anh có mang theo cả từ điển. Sau một hồi tra cứu chảy nước mắt, xem ra anh ta đã tường tận nhiều điều: “Gió đưa (được) cành trúc” thì ắt hẳn phải là gió to, ý hẳn là có bão. Với từ “la” anh phân vân giữa hai cách hiểu: +”la” là sự kết hợp giữ lừa và ngựa. +”la” anh đoán rằng đề đã in sai, phải là lao mới đúng. Và anh đã chọn cách hiểu này. “Đà” là thanh tà vẹt để tàu có thể chuyển động trên đó. ” Thọ” : nhiều lần (lâu) Và cuối cùng anh ta đã cho ra đời một sản phẩm bất hủ: Trời nổi cơn bão lớn Lao xuống tà vẹt đường Vợ trời đánh một tiếng chuông Canh gà húp vội, hóc xương mấy lần ——————————————— 34. Ở nước Mỹ: 1 thằng con trai phải biết dùng súng. Ở nước Đức: 1 thằng con trai phải biết hách dịch và ko được sợ vợ. Ở Hàn Quốc: Con trai phải sành điệu hơn con gái. Ở Trung Quốc: 1 thằng con trai phải biết chơi game. Nhưng tất cả vẫn chưa là gì với Việt Nam: 1 thằng con trai thì phải dám đâm thẳng vào hàng xăng rồi thét: đầy bình cho bố ————————————————- 35′ Giám thị người Liên Xô đọc đề cho một SV Cuba: – Anh có 3 câu hỏi… – Dạ! – CM Tháng Mười Nga thành công vào năm nào? – 1917! – Do ai lãnh đạo? – Do Lênin lãnh đạo! – Tốt. Câu hỏi phụ: Theo anh thì có ma hay không? – Dạ, Nhân dân thì bảo có, nhà nước bảo không, còn Khoa học đang nghiên cứu ạ! – Khơ-ra-sô! Năm điểm. Đến lượt SV Việt Nam vào. – Anh có 3 câu hỏi… – Dạ! – CM Tháng Tám thành công năm nào? – 1917! – Do ai lãnh đạo? – Do Lê Nin lãnh đạo! Giám thị đập bàn quát: – Anh có điên không đấy? – Dạ, Nhân dân bảo có, nhà nước thì bảo không, còn Khoa học đang nghiên cứu ạ! ——————————————— 36. Có gã trọc phú ra thành phố chơi, buồn tiểu tiện quá mà không có chỗ thoải mái như ở quê cuối cùng thì cũng tìm được cửa hàng WC , vốn là người đã từng học hết bài hai con dê qua cầu, nên lão ta cũng biết tí chút về chữ nghĩa vì thế phải tìm ngược tìm xuôi đâu là buồng dành cho nam giới. Bất chợt lão nhìn thấy dòng chữ ” MAN ” lão lẩm bẩm -” Bọn này có học mà viết chữ NAM cũng sai “. Sau một hồi chút bầu tâm sự, lão quay ra, thật bình tĩnh nhìn sang phía nữ với dòng chữ ” WOMAN”. Lần này thì không kìm nổi lão hét lên ” đã viết sai lại còn viết dài. Nữ thì viết là nữ cho xong lại còn viết Vợ NAM “ ————————————————- 37. thi bắn cung Người Trung Quôc đặt quả táo lên đầu 1 cô gái xinh đẹp, lùi xa 100m, giương cung. Mũi tên lao đi vun vút, bửa đôi quả táo. Anh ta nói: “I’m Sinbad”. Người Nhật đặt quả chanh lên đầu 1 cô gái xinh đẹp khác,lùi xa 150m, giương cung.Mũi tên lao đi vun vút, xuyên qua quả chanh. Anh ta nói:” I’m Robin Hood”. Người cuối cùng Việt Nam nhìn 2 đối thủ đầy khinh bỉ. Anh ta đặt 1 trái sơri lên đầu cô gái xinh đẹp nhất, lùi xa 200m, giương cung. Mũi tên lao đi vun vút. Anh ta nói:”I’m …sorry”. ——————————————————- 38 Có cuộc thi điều khiển voi giữa ba nước: Mỹ, Nga và Việt Nam. Mở đầu cuộc thi là làm sao để con voi đực nhảy lên nhảy xuống. Nga gắn lò xo cho voi nhưng chỉ nhảy được một cái rồi té. Mỹ mở nhạc hết cỡ cho con voi có hứng nhảy, nhưng qua hết 10 album nó chỉ vẫn nhấc được hai chân. Tới Việt Nam, nhẹ nhàng và ko tốn kém, “đấm” vào chỗ ấy của con voi… thế là nó nhảy như điên. Tới vòng hai, làm sao cho con voi lắc đầu. Mỹ và Nga cố cầm đầu con voi mà lắc. Việt Nam cũng nhẹ nhàng xử lý… “mày có muốn giống như hồi nảy nữa không cưng?”, con voi lắc đầu như điên. VN pro wá …. ———————————————————— 39 Một bác Việt Nam ngồi ăn sáng trong quán, thì bỗng có một chú Mẽo (USA) lân la vào ngồi cạnh, vừa bỏm bẻm nhai kẹo cao su vừa bắt chuyện. – Này, ở Việt Nam ăn bánh mì cả vỏ à? – Ừ – khó chịu vì bị làm phiền, bác Việt Nam trả lời cộc lốc. – Hừm, ở Mỹ bọn tao khác, chỉ ăn ruột thôi, cùi bánh thì nghiền ra làm bánh sừng bò, bán sang Việt Nam. Chu mỏ thổi một cái bong bóng, hắn hỏi tiếp với vẻ mặt rất tự mãn: – Thế chúng mày cũng ăn mứt với bánh mì chứ? – Tất nhiên – Bác Việt Nam trả lời, với vẻ ko quan tâm. – Ở Mỹ khác – vừa nổ đốp một bóng kẹo cao su, thằng Mẽo vừa nói với vẻ chế diễu – bọn tao chỉ ăn hoa quả cho bữa sáng, còn vỏ, hạt thì tái chế biến thành mứt, rồi bán cho Việt Nam. Đến đây thì cú lắm rồi, bác Việt Nam bèn hỏi lại: -Thế ở Mỹ chúng mày có “ấy ấy” không? – Tất nhiên. – Thế chúng mày làm gì với những bao OK vừa dùng xong? – Vứt đi thôi, thế cũng hỏi. Mỉm cười với ánh mắt tinh quái, bác Việt Nam trả lời: – Chúng tao thì khác, ở Việt Nam người ta gom tất cả OK dùng rồi để tái chế, nấu chảy ra thành chewing gum, rồi đem xuất khẩu sang… bán cho chúng mày đấy.. ——————————————– 40. Có 3 người: Mỹ, Nhật, Việt Nam ngồi nói về nói về công nghệ của nước mình, ai cũng cho rằng công nghệ của mình là nhất cả Người Nhật nói: Ở nước tôi có thể làm đường ray xe lửa chạy dưới đáy biển, người Mỹ liền nói: dưới đáy biển gồ ghề thế sao làm đường ray được. Người Nhật trả lời: sai số 20cm Đến lượt người Mỹ nói: Nước tôi có thể làm đường ray xe lửa trên mặt trăng. Người Nhật cãi: Trên mặt trăng gồ ghề thế sao làm đường ray được, người Mỹ liền nói: sai số 20cm Người Việt Nam ngồi im lặng nãy giờ nghe 2 người kia nói vậy liền lên tiếng: Như vậy thi nhằm nhò gì, ở nước tôi người phụ nữ có thể sinh con bằng lỗ rốn. 2 người kia nghe vậy liền kêu lên: sao lại sinh con bằng lỗ rốn được, người Việt Nam tủm tỉm cười và nói: sai số 20 cm 41 ———————————— 42. 3 nhà lãnh đạo của 3 nước: Mỹ, Nga và Việt Nam đang đi trên máy bay trên bầu trời VN thì nhà lãnh đạo Mỹ Bush nói: – Chúng mày có tin tao thả 100 usd xuống thì cả Hà Nội xôn xao không? Thằng lãnh đạo Nga Putin nói: – Thế mày tin tao thả cái pop (ví) xuốnt thì cả Việt Nam xôn xao không. Lúc này nhà lãnh đạo VN Bác Triết mới lên tiếng: – Thế chúng máy có tin chỉ cần tao đá *** 2 thàng bay xuống thì cả thế giới xôn xao không? ————————————- 43′ Nước Nhật khoe: – Nước tui có hoa anh đào đẹp nhất!! VN tiếp: – Đáng để lót *** ngồi. Mĩ , HàLan: – Đúng, đúng… Đến Mĩ khoe: – Nước tôi có hoa hồng đẹp nhất! Vn: – Đáng để lót *** ngồi. Nhật, HàLan: Đúng, đúng… HàLan vội khoe về nước mình: – Còn nước tui có hoa Tulip là đẹp nhất!! Vn lại nói : – Đáng để lót *** ngồi. Nhật, Mĩ: – Đúng, đúng… Cả ba nước nỗi giận quay sang Vn và hỏi: -Thế Vn có gì mà nói VN thản nhiên đáp: – Có xương rồng (mày ngon mày lót *** đi) ————————— 44. Cuộc thi “Ai đáng sợ nhất” kể trên không ai được trao giải vì sau khi xem xét kỹ thì: – Đội Nhật mổ bụng đó là một robot làm y như thật. – Đội Mỹ bắn súng vào đầu là một kẻ cùng quẫn, hắn tham gia cuộc thi để lấy tiền bảo hiểm cho vợ con. – Đội Việt Nam cưa quả bom đã được tháo kíp và lấy hết thuốc súng. Rút kinh nghiệm lần sau BTC làm kỹ hơn, cuộc thi vào vòng chung kết có ba đội: – Đội Trung quốc tham gia trình chiếu một video clip lễ khai mạc Olimpic Bắc Kinh vừa qua trên khán đài thấp thoáng có bóng … Bin Laden tham dự trên khán đài khách mời đã được ngụy trang khéo léo. Nhưng BTC xem xét chưa biết là video clip trên có dàn dựng hay không, nhưng Trung Quốc tham gia vào hiệp ước chống khủng bố toàn cầu. Có thực sự mời Bin Laden cũng là vi phạm công ước quốc tế. Trung Quốc không được trao giải. – Đội Mỹ chở đến một khối lù lù, đen xì tuyên bố đây là bom nguyên tử, sẽ cho nổ banh ngay bây giờ! Chẳng ai sợ vì biết rằng muốn nổ một quả bom nguyên tử không phải dễ… Phải có kích hoạt từ vali mật mã của Tổng thống. Mà Mỹ đang suy thoái, dại gì chơi trò này. – Đội Việt Nam khênh ra một cái bàn, một cái ghế. Một vị quan quan chức bệ vệ ngồi vào, một cô thư ký xinh đẹp cầm cặp hồ sơ ra trình xếp. Xếp rút bút ký roẹt roet. BTC chuyền tay nhau xem văn bản xếp vừa ký vã mồ hôi hột, run lẩy bẩy vội vàng tuyên bố: “VIỆT NAM ĐOẠT GIẢI NHẤT’!. Đố các bạn, văn bản của xếp ký gì mà kinh vậy? ———————————– 45. Anh Oắc-xơn yêu quý của tôi, Từ ngày sang Việt Nam, tôi thấy trình độ thám tử của mình còn non kém lắm! Phương pháp suy luận của tôi đối với xứ này nhiều lần bị sai bét. Sáng nay thôi, tôi vừa tiếp một người đàn ông. Chuyện tình cảm của ông ta không có gì rắc rối, “rẹc rẹc 30 giây” là xong. Nhưng tôi lại sai lầm khi thử thách về bản thân ông ta. Lúc đó là 9 giờ sáng, tôi đang nhìn qua cửa sổ cảnh một người đi đường **** toáng lên vì bị một chậu nước rửa bát đổ từ trên tầng 4 xuống đầu, thì có tiếng gõ cửa: – Xin lỗi! Tôi muốn gặp ông Sê-lốc Hôm! – Tôi đây, xin mời ông ngồi, thưa ông Nằm! – Sao thám tử đoán tôi tên Nằm? – Quan sát nhanh là thói quen của tôi, trên bìa cuốn sổ tay ông cầm có ghi rõ tên ông là Tạ Văn Nằm. – Ồ, tôi tên Nam, nhưng mấy em tiếp viên ở nhà hàng đã nghịch ngợm lấy bút viết thêm vào, vì các em thấy tôi thích hát Karaoke ở tư thế… nằm. – À, ra thế! Hẳn ông rất vội đến đây, vì tôi thấy ông cạo râu được một bên. – Việc này thám tử cũng… hơi bị nhầm. Số là tôi cạo râu bằng bàn cạo điện, sáng nay tôi đang cạo dở thì bị mất điện đột ngột cho nên một bên nhẵn nhụi còn một bên kia rậm rì mà tôi vẫn phải bắt xe buýt đến chỗ ông là vì thế. – Hừm, nhưng nếu tôi nói ông rất ít đi xe buýt thì chắc là không sai? Vì tôi thấy ông không có thói quen giữ vé trong tay. – Ấy, khi nãy tôi chuẩn bị xuống xe thì phụ xe đã xin cái vé để “quay vòng” cho khách khác lấy tiền bỏ túi riêng rồi! Anh Oắc-xơn ạ, lúc đó tôi bối rối vô cùng, nhưng vẫn cố vớt vát: – Thời gian gần đây ông bị sa sút về kinh tế? – Ồ, ngược lại. Nhưng… vì sao mà ông đoán thế? – Vì tôi thấy ông đi một đôi giày tồi, còn mới mà gót trái đã mòn vẹt trong khi gót phải vẫn còn nguyên vẹn! – Hà, hà… Đó là do thành phố thường xuyên có nạn kẹt xe. Những lúc như vậy tôi thường phải đặt chân xuống mặt đường rồi rà rà theo dòng người nên gót của giày trái bị mòn nhanh. – Chà, – Tôi vã mồ hôi – Thế có phải ông là người rất coi thường sức khoẻ? Sở dĩ tôi nói như vậy vì dạo nay ngày nào trời cũng có nắng to mà ông ra đường không đội mũ. – Ối giời, có đấy chứ! Nhưng lúc đi bộ ra bến xe buýt bị mấy đứa thanh niên ******* đi xe máy cướp mất rồi! Chao ôi, bác sĩ Oắc-xơn của tôi ơi, chắc là anh tưởng tượng ra khuôn mặt của tôi lúc đó như thế nào rồi, nó dài bằng cái bơm ở mấy chỗ “Vá 9 xe đạp xe máy” vẫn đặt ở lòng đường thành phố này vậy. Nhưng bản lĩnh đã giúp tôi lấy tự tin trở lại, tôi hỏi vấn đề ông ta cần tư vấn để khỏi phải đoán… sai thêm nữa. Có lẽ từ hôm nay tôi phải đóng cửa không tiếp khách, để nghiên cứu thêm về con người ở đất nước kỳ lạ này, rồi mới tiếp tục hành nghề được. Chẳng hạn tôi đang tìm hiểu xem một số sinh viên Việt Nam rất căm thù… thời gian, đến nỗi họ luôn “giết thời gian” bằng cà phê, ruợu bia, thậm chí một cốc trà đá là có thể ngồi trầm ngâm hàng giờ đồng hồ trong căng-tin để suy nghĩ… không cụ thể về điều gì cả!? Khi nào có gì mới tôi sẽ “meo” cho anh. Chúc anh mạnh khoẻ! Bạn của anh: Sê-Lốc Hôm! ———————————————- 46 Ông Việt Nam mới học tiếng Anh vô tình đụng phải ông Tây nên nói: “I’m sorry”, ông Tây cũng lịch sự: “I’m sorry too”, ông Việt Nam nghe xong vội vàng: “I’m sorry three”, ông Tây nghe thấy lạ quá hỏi: “What are you sorry for?”, ông VN làm luôn: “I’m sorry five”. Ông Tây lo lắng hỏi ông Việt Nam “Sorry, are you sick”. Ông VN vẫn thản nhiên “I’m Sorry Seven”. Ông Tây tức lắm trợn mắt hỏi “Sorry, do you intend to count to eight?”. Ông Việt Nam kiên nhẫn “I’m sorry nine”… Ông Tây ngọng luôn “Then..then…” Ông Việt Nam “I’m sorry eleven…” —————————————- 47. 3 tên không tặc khống chế một chiếc máy bay quốc tế chở khách. Trên máy bay có một chàng cao bồi Mỹ, một kiếm khách Tàu và một chú Việt Nam. Bọn cướp trang bị súng ống ngập răng, vẻ rất hung hãn. Mọi người sợ hãi líu ríu nộp tiền, vàng, đồ trang sức. Bỗng kiếm quang lấp loáng, người khách Tàu đã rút thanh Phi long đoạt mệnh ra xả một tên cướp làm hai mảnh. Nhưng hai tên còn lại đã lập tức xả súng tiêu diệt ngay người kiếm khách nọ. Cùng lúc chàng cao bồi Mỹ cũng rút phắt ra hai khẩu Colh to tướng nhanh như cắt vảy đạn vào hai tên nhưng cuối cùng anh cũng bị hạ sát. Lúc bấy giờ chú Việt Nam mới lừ đừ tiến lại phía bọn cướp. Chúng sững lại trong vài giây rồi nhất loạt xả tiểu liên vào người anh. Nhưng, kỳ lạ thay, chúng đã bắn hết cả băng đạn mà chú Việt Nam vẫn không hề hấn gì. Cuối cùng bọn cướp đầu hàng vì quá hoảng sợ. Sau khi hoàn hồn, mọi người xúm lại quanh chú Việt Nam nhao nhao hỏi: ” Tại sao anh lại chống được đạn của chúng? “. Chú Việt Nam thản nhiên trả lời: ” Có bí quyết gì đâu “. Rồi chú cởi áo khoác ngoài ra. Thì ra ở bên trong toàn phụ tùng xe đạp, nồi áp suất các loại! —————————————- 48. Trong một liên hoan kiếm thuật thế giới, hiệp sĩ Pháp ra sân khấu. Nhân viên của ban tổ chức thả ra một con ruồi, anh ta lập tức vung kiếm, bổ con ruồi ra làm đôi. Cả hội trường vỗ tay như sấm. Tiếp đó, võ sĩ Nhật bổ một con ruồi khác ra làm tư. Cả hội trường nín thở, chờ sự xuất hiện của đương kim vô địch VN. Ruồi thứ ba được thả ra Kiếm sĩ VN vung kiếm như gió, mũi kiếm thẳng hướng con ruồi… nhưng chúng không hề hấn gì. Cả hội trường ngạc nhiên, thất vọng, riêng anh ta vẫn mỉm cười mãn nguyện. Có người hét: – Còn đắc ý à, thất bại rồi! – Xin quý vị nhìn kỹ cho! Con ruồi đó tuy vẫn sống, nhưng…. nó sẽ không bao giờ làm cha được nữa ! —————————————- 49. Trong 1 cuộc thi xem ai sạch sẽ nhất ,đã có sự xuất hiện của 3 nước:Việt Nam , Pháp và Mĩ. Cuộc thi bắt đầu ! – Đầu tiên là chàng thanh niên người Mĩ .Anh ta bước vào phòng vệ sinh , …..,xong xuôi ,ra rửa tay ,lau bằng khăn sạch rồi chào ban giám khảo. Rất sạch sẽ và ấn tượng. Đến lượt cô gái người Pháp , cũng làm như vậy ,rồi cô ra rửa tay bằng nước ấm , lau bằng khăn sạch rùi xịt nước hoa lên đôi tay của mình. Phần thắng như đã thuộc về cô Đến lượt Việt Nam ,1 chú bé bước vào WC ,xong ,chú bước ra nói với ban giám khảo : Ba má dạy cháu không được tè lên tay !!! Cho đến nay ,Pháp và Mĩ vẫn chưa hiểu sao mình thua ———————————— 50. Chuyện kể rằng có 3 chàng trai, một Lào, một Cao Miên, một Việt cùng đền FPT nộp đơn xin việc. Trưởng Phòng TCCB mời anh Lào vào hỏi trước: – Có việc như thế này… Anh xem có làm được không? – Tôi làm được – Anh Lào hăng hái trả lời. – Lương bao nhiêu thì anh có thể chấp nhận? Anh Lào, vốn thật thà như cả dân tộc của mình trả lời: – 500,000 đồng. Trưởng Phòng cho anh Lào ra ngoài đợi. Đến lượt anh Cao Miên vào. Trưởng Phòng TCCB lại hỏi: – Có việc như thế này… Anh xem có làm được không? – Tôi làm được – Anh Cao Miên hăng hái trả lời. – Lương bao nhiêu thì anh có thể chấp nhận? Anh Cao Miên vốn là dân tộc đời sau láu cá hơn đời trước trả lời: – 1000,000 đồng. – Ô đắt quá. Anh có biết anh Lào sẵn sàng làm việc này chỉ với 500.000 không? – Xin lỗi, Anh không hiểu ý em. Em cũng chỉ lấy 500.000, còn 500.000 là đẻ biếu anh. Trưởng Phòng cho anh Cao Miên ra ngoài đợi. Đến lượt anh Việt Nam vào. Trưởng Phòng TCCB lại hỏi: – Có việc như thế này… Anh xem có làm được không? – Quá dễ – Anh Viêt Nam hăng hái trả lời. – Lương bao nhiêu thì anh có thể chấp nhận? Anh Việt Nam, mà chúng ta đã biết quá rõ, trả lời: – 1.500,000 đồng. – Ô đắt quá. Anh có biết anh Lào sẵn sàng làm việc này chỉ với 500.000 không? – Xin lỗi, Anh không hiểu ý em. Em cũng chỉ lấy 500.000, còn 500.000 là đẻ biếu anh. 500.000 còn lại em thuê thằng Lào nó làm. —————————————— 51. Tại hội nghị quốc tế phụ nữ, đại biểu của Mỹ đứng lên phát biểu: – Như hội nghị lần trước, chúng ta đã nhất trí cần phải quyết liệt hơn với những ông chồng. Sau khi từ hội nghị trở về, tôi đã nói với chồng tôi rằng từ nay tôi sẽ không nấu nướng gì nữa, mà anh ta sẽ phải tự lo. Ngày thứ nhất, tôi không thấy gì. Ngày thứ 2, tôi vẫn không thấy gì. Nhưng tới ngày thứ 3, chồng tôi đã chịu vào bếp và hôm đó, anh ấy đã nấu một bữa tối ngon tuyệt. Cả hội nghị vỗ tay. Đến lượt đại biểu của Pháp đứng lên phát biểu: – Sau khi từ hội nghị trở về, tôi nói với chồng tôi rằng tôi sẽ không lo việc giặt giũ nữa, anh ta sẽ phải tự lo. Ngày thứ nhất, tôi không thấy gì. Ngày thứ 2, tôi vẫn không… thấy gì. Nhưng tới ngày thứ 3, chồng tôi đã chịu mang áo quần đi giặt, và anh ấy không chỉ giặt đồ của mình mà còn giặt đồ của cả tôi nữa. Cả hội nghị lại vỗ tay. Đến lượt đại biểu Việt Nam đứng lên: – Sau khi từ hội nghị trở về, tôi nói với chồng tôi rằng từ nay tôi sẽ không đi chợ nữa, mà anh ta sẽ phải tự lo. Ngày thứ nhất, tôi không thấy gì. Ngày thứ 2, tôi vẫn không thấy gì. NHƯNG TỚI NGÀY THỨ 3, TÔI ĐÃ BẮT ĐẦU NHÌN THẤY LẠI ĐƯỢC MỘT CHÚT, KHI 2 MẮT CỦA TÔI BỚT SƯNG… —————————————— 52. Trong một cuộc thi ” THỞ KHÓI THUỐC TẠO HÌNH ” trên toàn thế giới. Có 3 nước lọt vào đến vòng chung kết : Nhật , Mỹ và Việt Nam. Thí sinh người Nhật bèn đứng lên trước sân khấu dzít một hơi thuốc thật sâu rồi bắt đầu thở ra…… từ mồm của thí sinh người Nhật những vòng tròn khói thuốc to nhỏ dần , nhỏ dần tạo thành hình 1 cơn lốc xoáy. Người Mĩ bước lên sân khấu , miệng nhả 2 hình tròn xoe và to. Rất khéo léo anh dùng tay vạch nhẹ vào 2 hình tròn tạo thành một con số 8 lơ lửng bay lưng chừng trời. Khán giả lặng im , ngây ngất… ngắm nhìn bài biểu diễn. Thí sinh Việt Nam bước lên , miệng tru lại thở ra một loạt những hình TRÁI TIM đều đều. Tiếng vỗ tay vang dội từ phía khán giả. Ban tổ chức cuộc thi cũng xuống hẳn phía sân khấu trao luôn chiếc CUP vô địch cho thí sinh người Việt Nam. Báo chí cũng vây lấy thí sinh người Việt phỏng vấn. Phóng viên đài BBC nhanh chóng đưa ra câu hỏi : – Thưa ngài , ngài thật là tài giỏi , thú thực tôi cũng hút thuốc từ bé nhưng chưa bao giờ tôi tạo được hình khói bằng trái tim cả. Ngài có thể cho tôi biết bí quyết được không ạ???? – Em…. em…… ị…….ỨT…..ÔI…….. .. (Em bị sứt môi) ———————————————- Việt Nam, Campuchia và Xomali đc lọt vào chung kết xếp hạng cuộc thi ở dơ của thế giới. BTC dắt 3 VĐV đại diện 3 quốc gia đến 1 trang trại heo, trong đó có 1 chuồng heo chứa khoảng 20 con heo, 2 tháng chưa làm vệ sinh, mùi hôi và ruồi nhặng ô nhiễm quá thể, chưa đi tới nơi mà nhiều người đã nôn ọe, ngất xỉu … BTC ra cách thức dự thi, mỗi người sẽ vào đó sống với heo, heo ăn gì ăn nấy, uống gì uống nấy … ai càng chịu đựng đc lâu thì sẽ thắng: Campuchia xung phong vào trc, 3 ngày chịu ko nổi lết ra… khán giả la ó huýt sáo… Xomali tiến thân, 1 tuần … bò ra … trong tràng pháo tay của khán giả … Việt nam vào …. mới 2 ngày …. heo chịu ko nổi, xổ chuồng chạy ra… Ai nhất biết rồi …. ————————————————————————————- Có cuộc thi điều khiển voi giữa ba nước: Mỹ, Nga và Việt Nam. Mở đầu cuộc thi là làm sao để con voi đực nhảy lên nhảy xuống. Nga gắn lò xo cho voi nhưng chỉ nhảy được một cái rồi té. Mỹ mở nhạc hết cỡ cho con voi có hứng nhảy, nhưng qua hết 10 album nó chỉ vẫn nhấc được hai chân. Tới Việt Nam, nhẹ nhàng và ko tốn kém, “đấm” vào chỗ ấy của con voi… thế là nó nhảy như điên. Vòng hai bắt đầu, phải làm sao cho con voi lắc đầu. Mỹ và Nga cố cầm đầu con voi mà lắc nhưng con voi cũng ko lắc đầu. Việt Nam lại nhẹ nhàng xử lý… – “Mày có muốn giống như hồi nảy nữa không cưng?”. Con voi lắc đầu như điên. Ai thắng là biết rồi ——————————————————————————————— Cuộc thi vắt sữa bò thế giới vòng chung kết gồm 3 nước: Việt Nam, Mỹ và Hà Lan. 3 cô gái cầm 3 cái xô vào 3 chuồng bò và bắt đầu vắt sữa. Sau 2 giờ, cô gái người Mỹ bước ra với 6 xô sữa, khán giả vỗ tay rần rần. Sau 3 giờ nữa, cô gái Hà Lan bước ra với 15 xô sữa, khán giả hò reo cuồng nhiệt. Đến chiều vẫn chưa thấy cô gái của Việt Nam ra, gần tối, cô ta mới bước ra, trên tay xách có 1 thùng sữa. Khán giả la ó, chửi mắng, cô này hét lớn: – “Thằng nào dắt con bò đực vô đó, làm tao vắt từ sáng tới giờ được có 1 xô dzậy” Khán giả vỗ tay rần rần. Việt Nam vô địch! —————————————————————————————– Có 1 gia đinh ruồi nọ.Ông bố bảo các con: – Các con đã lớn khôn cần được đi khắp thế giới cho biết đây biết đó! Nghe lời bố,lũ ruồi bay đi khắp nơi và sau 3 ngày: Con thứ nhất về, béo ục ịch.Ruồi bố hỏi sao béo thế?con ruồi mới trả lời: -Con bay sang Pháp , rơi vào bát phở của người Pháp,người Pháp không ăn,bỏ đi nên con được ăn tất.béo là phải. 1 tuần sau con thứ 2 bay về,nó bị gãy 1 chân.Ruồi bố hỏi tại sao?Nó mới trả lời: – Con bay sang Mỹ, rơi vào bát phở của người Mỹ họ thấy con, gắp con ra nên con bị gãy mất 1 chân. 1 tháng sau con thứ 3 mới trở về, nó về bằng cứu thương,khắp người băng bó.Ruồi bố mới hỏi tại sao?nó hậm hực trả lời: – Con bay sang Trung Quốc,người ta thấy con trong bát phở,họ ăn cả con vào mồm, được 1 lúc họ mới nhổ con ra. 1 thàng,2 thàng,3 tháng,1 năm sau con ruồi út vẫn không trỏ về.Ruồi bố mới hay tin con ruồi út bay tới Việt Nam,rơi vào bát phở của người Việt Nam rùi không thấy tăm hơi đâu nữa….!chak các bác đoán được số phận nó rồi chứ…Măm măm…! ——————————————————————————– Thi vẽ quốc tế. Năm nọ, 3 đối thủ, Mỹ, Việt Nam, và Trung Quốc đều lọt vào vòng chung kết thi vẽ quốc tế. Rút kinh nghiệm từ trước (Trạng Quỳnh vẽ rồng đất với TQ), phía Mỹ dặn nữ hoạ sỹ phải đề phòng anh chàng hoạ sỹ của VN.Họ lên phương án sẽ bắt chước hoạ sỹ VN để tránh bị chơi xỏ. Ðến ngày thi, sau 3 tiếng trống, hoạ sỹ TQ cặm cụi vẽ được một con hổ rât oai phong. Ðến lượt anh chàng VN, chẳng nói chẳng rằng, tụt luôn quần, nhúng mông vào chậu màu rồi ngồi lên giấy vẽ. Nữ hoạ sỹ Mỹ thấy vậy, cũng bắt chước, tụt quần nhúng mông vào chậu màu và ngồi lên tờ giấy. Ðến lúc công bố giải, thấy Vn được nhất vì vẽ nhanh và đẹp, phía Mỹ bèn kiện :”Tại sao cũng vẽ giống nhau mà VN lại được nhất?”. Ban giám khảo trả lời: “Vì VN vẽ quả cà chua có cuống, còn phía Mỹ vẽ quả cà chua không cuống”. !!!!!!!! ————————————————————————————————- Vô địch dũng cảm Tại cuộc thi vô địch dũng cảm thế giới. Lọt vào vòng chung kết là đại diện của 3 quốc gia Mỹ, Nhật và Việt Nam. Trong phần thi đoàn Mỹ, 2 anh chàng cowboy nhẩy lên ngựa rồi mỗi anh phi ngựa về một hướng ngược nhau. Sau khi phi được khoảng 200m thì 2 anh chàng này rút súng ra và bắn bay mũ của nhau. Màn thi cũng khá hấp dẫn tuy nhiên đã được diễn ra nhiều trên phim ảnh nên cũng không được khán giả vỗ tay hưởng ứng nhiều lắm. Ðễn phần thi của đoàn Nhật, 2 võ sĩ samurai bước ra sân khấu cúi đầu chào khán giả. Sau đó một người lấy dao và mổ bụng người còn lại móc ruột gan đặt ra ngoài. Phần thi này được khán giả vỗ tay khá nhiệt liệt. Cuối cùng đến lượt thi của đoàn Việt Nam, bước ra sân khấu là hai anh chàng ăn mặc khá luộm thuộm, đã thế một anh lại còn mang theo một chiếc cưa, còn một anh thì vác theo một vật gì dài dài đen thui lại còn han gỉ không hiểu là cái gì. Sau đó họ đặt vật kia xuống và ngồi cưa, trong khi cưa họ còn liên tục đốt thuốc lào rất là sảng khoái. Lúc đầu khán giả không hiểu 2 người này đang làm cái gì, thế mà cũng đòi đi thi vô địch dũng cảm. Bỗng có một thành viên ban giám khảo đứng bật dậy và chạy biến khỏi nhà thi đấu, vừa chạy vừa nói gì đó không ra hơi. Khán giả bắt đầu nhốn nháo và 15 giây sau cả nhà thi đấu đã không còn bóng một vị khán giả nào. Kết qủa cuối cùng đoàn Việt Nam giành giải nhất và được giữ cúp vô địch vĩnh viễn. Thì ra trong phần thi của mình 2 thành viên của đoàn Việt Nam ngồi cưa một quả bom được Mỹ ném xuống trong chiến tranh ở Việt Nam. ————————————————————- Vắt sữa bò. Ở Mỹ hằng năm đều tổ chức cuộc thi vắt sữa bò. Năm nay, qua vòng loại ban tổ chức chọn được ba thí sinh vào chung kết. Anh chàng đến từ Úc sau 2h đã bước ra với 6 thùng sữa lớn anh chàng từ Hà Lan cũng sau 2 h nhưng anh lại vắt đựoc tới 8 thùng Chàng Trai Vn đi vào và bắt đầu vắt…1h …..2h…3….. trôi qua. BTC đợi mãi không thấy anh chàng VN bước ra nên đoán anh ta sẽ thua. Đang định trao giải cho anh chàng Hà Lan thì anh VN bước ra với 1/2 thùng sữa BTC hỏi : -tại sao trong vòng 4h mà anh chỉ vắt được bằng này sữa? anh chàng đến từ VN trả lời! -TS bố thằng nào nó cho nhầm tôi con bò đực, được 1/2 thùng là khá lắm rồi đấy! Và thế là anh nông dân VN đã được trao giải nhất ———————————————————– Ai nghèo nhất Tổ chức hội họa thấ giới mở cuộc thi vẽ.Lần này có 4 nước tham gia :Cam phu chia, Lào , Việt Nam và Mĩ Đề tài: Đói nghèo. Chàng họa sỹ Cam phu chia đã vẽ rất nét 1 cụ già ăn xin với bộ quần áo rách nát.Quen thuộc và không ấn tượng lắm. Chàng trai người Lào vẽ 1 cháu bé gầy gò chỉ có chiếc lá rách nát che …..Sự đói nghèo đã được nâng cao! Đến lượt 1 hipper người Mĩ ,tay cầm lọ sơn phun ,đã khắc họa lên tường một người phụ nữ nhom nhem đang mang thai và không có quần áo mặc….Ấn tượng từ cách vẽ đến hình ảnh thể hiện.Rất có khả ái. Chàng họa sỹ người Vịêt Nam thể hiện lên 1 tờ giấy A4 nhàu nát 1 hình ảnh khiến mọi người rất ngạc nhiên .Bức tranh thể hiện mặt lưng của 1 chú bé ốm yếu .Chú ko có quần áo mặc và lâu ngày ko có gì ăn nên mông đã….đóng mạng nhện!!! ; Việt Nam Victory —————————————————————- Vn hội nhập quốc tế Có ba chú Mỹ, Pháp, Việt nam đi chơi trên tàu, bị đắm, dạt vào hoang đảo. Một vị thần hiện lên, bảo : “Ta cho mỗi người một điều ước”. Chú Mỹ bảo : “Con ước gì được về lại Mỹ.” Thế là chú ta về lại Mỹ, lái xe vèo vèo ở New York. Chú Pháp bảo : ” Con ước gì được về lại Pháp.” Thế là chú ta lại về Pháp, thấy mình đang loăng quăng ngắm gái ở chân tháp Eiffel. Chú Việt nam bảo : “Ước gì hai thằng kia quay trở lại đây với con.” Thế là cả ba chú lại cùng ngồi méo mặt trên hoang đảo. ————————————————————— Một thằng Singapo nói chuyện vơi một chú Việt Nam. Chú Việt Nam hỏi: “Sao anh thấy nước các chú sạch thế, đi bộ ngoài đường cả ngày trời mà chẳng tìm thấy bã kẹo cao su nào cả?” Thằng Singapo đáp: “Àh, keo cao su bọn tao ăn xong, xuất khẩu sang Việt Nam để làm bao cao su rùi! ” Đến lượt thằng Singapo hỏi lại:” Sao anh thấy nước các chú đông người thế, không thực hiện kế hoạch hoá gia đình àh? vào thăm giường của thằng Việt Nam đố tìm được cái bao cao su nào là sao?” Chú Việt Nam đáp: “Àh, bao cao su bọn tao dùng xong, xuất khẩu sang Singapo để làm kẹo cao su rùi!!! Sau một thời gian dài nghiên cứu, các nhà khoa học đã phát minh ra máy bắn trộm (máy dùng để bắn những tên trộm đó mừ). Để chắc ăn, họ mang chúng ra thử nghiệm. Đầu tiên họ thử ở Mỹ, sau 30 phút thử nghiệm, chiếc máy bắn được 500 tên trộm. Sau đó họ thử ở Trung Quốc, sau 10 phút đã có 5000 (năm nghìn) tên trộm bị bắn. Lập tức chiếc máy được chuyển qua Việt Nam, sau 3 phút, chiếc máy đã bị trộm Năm 2010 có 1 đoàn tàu xuyên quốc gia đi qua tất cả các nước trên thế giới.Trên tàu có 1 ông giáo sư bảo rằng cứ đi qua đất nước nào ông ta ko cần nhìn cũng biết. Mọi người ko tin bèn bảo ông ta làm thử. Ông ta thò tay ra ngoài cửa sổ đoàn tàu: “- Ở đây nóng quá! Chắc là California Mỹ rồi”. Một lúc sau ông ta lại thò tay ra ngoài và bảo: “- Chà! Lạnh thật! Đến Matxcova rồi!!” Đúng 2h sau ông ta thò tay ra cửa sổ rồi rụt vào nói: “- Mất cái đồng hồ đeo tay. Đúng đây là Việt Nam rồi !!” Một anh chàng Việt vào 1 quán ba ở Mĩ. Anh ta gọi một chai Vang. -Chai Vang này giá 100 đô, xin phiền anh gửi tiền trước – chủ quán tỏ ra cẩn thận. Sau khi uống nữa chai, anh chàng rút tiền ra trả và thách ông chủ quán. -Ông nghỉ sao nếu giờ tôi có thể cắn mắt bên trái của mình? -Nếu được thì tôi tặng anh chai Vang- chủ quán tỏ vẻ giễu cợt. Ngay lập tức, anh ta moi mắt giả từ mắt trái ra bỏ vào miệng cắn. -Lần nữa nhá, bây giờ tôi sẽ cắn mắt phải của mình. -200 đô cho anh!- chủ quán vừa cay cú vừa nghĩ ” mình thắng chắc, chả lẽ nó mù sao!” Lần này anh ta tháo hàm răng giả rồi cắn vào mắt phải. Ông chủ quầy kinh ngạc cầm 200 đô đưa cho anh ta. -Lần cuối này, 500 đô nếu tôi đứng đây mà đái được vào chai rượu đằng kia, Okie? -Chơi luôn. “Tỉnh còn ko làm đựoc huống hồ thằng say này” Rồi anh ta bắt đầu đái vung vãi ra khắp bàn mà chẳng vào chai giọt nào. -Thế nào, chấp nhận thua chứ?- người chủ quán hí hững. -Không sao, dù sao tôi vẫn thắng, vì tôi vừa cá 1000 đô với ông bàn bên kia là có thể đái ra cả quán mà ông chủ quán bar vẫn cười. ——————————————
Ten Website…
Danh gia
Rating:
8
out of
10
based on
1234
reviews.
Đánh giá:
7.75/10
(
4
đánh giá)
Cập nhật thông tin chi tiết về Tổng Hợp Truyện Ma Của Người Khăn Trắng trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!