Bạn đang xem bài viết Tổng Hợp Truyện Cười Bác Ba Phi được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Ngoài bố ruột, mẹ ruột ra, thì người mà tốt với tôi nhất, lo lắng cho tôi nhiều nhất, ấy chính là bố vợ tôi! Ngay hôm đầu tiên con gái bố vợ tôi (tức là vợ tôi) đưa tôi về nhà ra mắt, thì bố vợ đã lôi tôi ra một góc, nét mặt nghiêm trọng, giọng nghiêm túc: – Trông cháu có vẻ thật thà, lương thiện, nên chú khuyên thật lòng: đừng dại dột mà lấy con gái chú, vì tính nó giống y hệt mẹ nó, và rồi đời cháu cũng sẽ khổ giống y hệt đời chú!. Tôi nghe bố vợ nói vậy thì cười thầm, bởi tôi không lạ gì cái trò này: Tôi đã được một số em dẫn về nhà ra mắt rồi, và lần nào thì bố mẹ các em ấy (sau khi nhìn qua cái bộ dạng tôi, hỏi han mấy câu về công việc, sở thích của tôi) cũng đều đưa ra được một lý do nào đó rất nhân văn – giống như cái lý do mà bố vợ tôi đã đưa ra – để ngăn cản chuyện tình cảm của tôi và con gái nhà họ. Bởi thế, sau khi nghe bố vợ nói, tôi lạnh lùng vạch áo lên cho bố vợ xem cái hình xăm hai cái trái tim màu hồng lồng vào nhau có mũi tên xuyên qua nhìn như cái xiên thịt nướng ở dưới rốn, rồi cất giọng từ tốn: – Cháu yêu con gái chú thật lòng, chú đừng hòng ngăn cản! Khi nào vết xăm này mất đi, khi ấy cháu và con gái chú mới chấp nhận đôi ngả chia ly!. Ngày cưới tôi, trong khi mẹ vợ tôi và vợ tôi cười hề hề, thì bố vợ tôi lại rươm rướm nước mắt. Khi ấy, tôi nghĩ tới hai lý do: một là bố vợ xúc động khi chứng kiến tình yêu mãnh liệt tôi dành cho con gái bố; hai là vì bố bất lực khi đã không thể ngăn cản cái thằng dặt dẹo này nó lấy con gái mình. Nhưng đến bây giờ, sau vài năm làm con rể bố, tôi mới hiểu rằng những giọt nước mắt của bố hôm ấy chính là những giọt nước mắt day dứt, là bởi lương tâm bố đang cắn rứt, giống như bố thấy một nạn nhân yếu ớt, hiền lành, vô tội đang bị bọn khủng bố bắt giữ, khống chế, đàn áp, bạo hành mà bố lại không thể đưa tay ra giải cứu! Các cụ có câu “Sinh con ra mới hiểu lòng cha mẹ”, còn tôi thì “Lấy vợ xong mới hiểu lòng bố vợ”. Quả thực, trên đời này, chắc chẳng có ông bố vợ nào thương và lo lắng cho con rể nhiều như bố vợ tôi. Những khi vợ tôi vòi quà, bố thường dấm dúi vào tay tôi vài trăm, vì bố biết tôi không có tiền; Những lần tôi bị vợ đánh bầm dập mặt mày, tím tái tay chân, bố vợ lại đưa cho tôi lọ thuốc bóp, mua cho tôi vỉ kháng sinh… Tôi hỏi: – Sao bố tốt với con vậy?. Bố bảo: – Tốt gì! Ngày trước ông ngoại của vợ mày cũng hay cho tiền bố khi mẹ vợ mày đòi quà, nên giờ bố cũng cho lại mày! Còn thuốc bóp và thuốc kháng sinh là bố mua về để bố dùng, phòng những lần bị mẹ mày đánh. Vì bố thường mua cả thùng để dùng dần, nên còn nhiều, bố mới cho mày thôi!. Rồi bố nhăn mặt, sờ sờ lên mấy vết sẹo dài như những con tu hài trên khắp cánh tay, và lắc đầu chua cay: – Ai nhìn những vết sẹo này của bố cũng tưởng là vết tích của chiến tranh, của những năm tháng ác liệt nơi sa trường, nhưng sự thật, cả chục năm đối mặt với bom đạn của kẻ thù tàn bạo, bố chả bị cái sẹo nào, chỉ sau khi lấy vợ, bố mới bắt đầu dính sẹo. Lần ấy, sau khi biết tin tôi – cũng giống như bố – vừa bị vợ đánh cho một trận bét nhè, ê ẩm toàn thân, thì bố mới rủ tôi đi mát-xa cho thư giãn gân cốt. Thấy tôi có vẻ e sợ, bố liền trấn an: – Ra ngay cuối phố kia thôi, có cái quán mới khai trương, nó ghi là “mát-xa lành mạnh” thì bố mới dám đi, chứ mà là mát-xa bậy bạ thì dù ông ngoại của vợ mày cho bố đi, bố cũng không dám!.
Nghe bố nói thế tôi cũng yên tâm, ngoan ngoãn đi theo bố. Thế nhưng, vào đến nơi, tôi đã phải ba lần há hốc mồm. Lần thứ nhất tôi há hốc mồm là bởi dù ngoài cửa quán có treo cái biển “Mát-xa lành mạnh”, nhưng hai cái em nhân viên vào mát xa cho tôi và bố vợ tôi thì lại mặc những bộ trang phục rất không lành lặn: trông hai em ấy hệt như hai thiếu nữ đang đi bơi ở biển thì bị cá mập nó tấn công, vội chạy được lên bờ được nhưng còn cái bộ bikini trên người thì bị cá mập nó cắn cho te tua… Bố không giấu nổi vẻ hốt hoảng nhìn qua tôi, còn tôi run run quay qua hỏi hai em nhân viên: – Các em lừa bọn anh à? Tại sao bên ngoài các em ghi là “Mát-xa lành mạnh”?. Một trong hai em nhân viên e thẹn trả lời: – Dạ! Bà chủ quán em tên Lành, ông chủ tên Mạnh ạ!. Đó là lý do tôi há hốc mồm lần thứ hai. Còn vì sao tôi há hốc mồm lầm thứ ba thì xin phép không nói ra ở đây, vì nói ra nó không được hay… Rồi cái điều mà tôi e sợ nhất đã thành sự thật… Tối hôm ấy về, vợ tôi ngửi ngay thấy mùi lạ, sinh nghi, sau khi kiểm tra thấy hơi yếu, liền tra khảo đủ điều, tôi đành cúi đầu nhận hết tội. Và kết cục cũng như mọi lần thôi. Tôi bị một trận lên bờ xuống ruộng, và bị tống ra đường giữa lúc nửa đêm lạnh lẽo hơi sương, tiền không một xu dính túi. Đang hoang mang không biết đêm nay phải ngủ bờ ngủ bụi ở đâu, chợt tôi thấy điện thoại đổ chuông. Là bố vợ tôi gọi. Tôi bắt máy thì đã nghe ngay: – Đang ở đâu, bố qua đón, hai bố con ta sang ông ngoại ngủ nhờ! Bố cũng bị đuổi khỏi nhà rồi!. Đúng là chết đuối vớ được cây chuối! Tôi reo lên trong điện thoại: – Vâng! Con đang ở chỗ đầu ngõ gần nhà, bố qua đón con với! Bố thật tuyệt vời! Nếu có kiếp sau, con vẫn mong được làm con rể của bố!. Bố vợ tôi nghe vậy thì đáp lại lạnh lùng: – Cái này khó đấy con ạ! Vì bố đã quyết định kiếp sau sẽ không lấy vợ nữa rồi!
Truyện Cười Bôi Bác Vn (Tổng Hợp)
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Xe đang trên đường ra sân bay, người khách Nhật Bản nhìn thấy một chiếc xe vọt qua, ông ta thích thú thốt lên: – Ooh… TOYOTA! Made in Japan! Very fast! Một lúc sau lại có một chiếc xe khác phóng qua, ông khách lại reo to: – Ooh… Nissan! Made in Japan! Very fast! Người lái xe bắt đầu cảm thấy bực mình, chưa kịp có ý kiến gì thì lại nghe thấy ông khách Nhật Bản hãnh diện reo: – Ooh… Misubishi! Made in Japan! Very fast!… Đến sân bay, người khách xuống xe trả tiền taxi, người lái taxi nói: 200 USD – Ooh… Very expensive!!! This is a short distance! Người lái xe thản nhiên chỉ vào đồng hồ tính km và nói: – Made in VN! Very Fast
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Ba nước Việt, Mỹ, Nhật cùng tham gia cuộc thi ngực bự. Nhật đem ra 1 trái bưởi, khoe: – Phụ nữ nước tui, ngực bự như thế này đây! Cả hội trường vỗ tay reo hò: – Bự quá, bự quá!!! Mỹ đem ra 1 trái dưa hấu: – Phụ nữ nước tui ngực bự phải chừng này! Cả hội trường lại vỗ tay la ó: – Wá bự, wá bự! Đến lượt Việt Nam đem ra một trái chôm chôm: – Đây là hình ảnh của phụ nữ VN Cả hội trường ồ lên: – Trái chôm chôm thì đâu có bự gì đâu mà khoe?! – Nhưng… đó chỉ là… cái… núm!
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Trong 1 cuộc thi nhịn đói gồm 3 nước Anh, Nhật và Việt Nam. Mỗi người bị nhốt trong 1 cái hộp sắt và có gắn chuông, hễ ai không chịu nổi thì “reng…reng” sẽ được ra ngoài, ai chịu đựng lâu nhất sẽ thắng Thằng Anh chịu đc 3 ngày thì “reng…reng” Thằng Nhật chịu đc 5 ngày phải bò ra Qua tới ngày thứ 7 thấy thằng VN vẫn im hơi lặng tiếng. BTC quyết định cho VN thắng. Nhưng khi mở hộp thi thấy thằng VN nằm chết từ lúc nào rồi, trên vách còn ghi dòng chữ bằng máu “…đm thằng nào cắt chuông tao”
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Sau thành công của kỳ thi Olimpic toán quốc tế. Nước chủ nhà Việt Nam lại tổ chức một cuộc hội thảo giáo dục, bao gồm những bộ trưởng bộ giáo dục các nước có nền giáo dục phát triển. Hội nghị đang tranh cãi xem nước nào có nền giáo dục tốt nhất. Nước Mỹ: – Nước chúng tôi, tin học đóng vai trò hàng đầu, một đứa trẻ 3 tuổi có thể sử dụng thành thạo máy vi tính và internet. Mọi người xôn xao về báo cáo này. Trung Quốc: – Thế đã là gì, ở Trung Quốc, có những thần đồng mới 9 tuổi đã có thể theo học chương trình đại học. Cả hội nghĩ vỗ tay nhiệt liệt. Đến Việt Nam, đất nước chủ nhà, ai ai cũng hồi hộp trước bài phát biểu của ông bộ trưởng: – Tất cả đều là tầm thường hết, ở Việt Nam chúng tôi, thậm chí có rất nhiều học sinh không biết đọc biết viết cũng tốt nghiệp cấp 2
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Trên 1 chuyến máy bay. Phi công thông báo phải bỏ tất cả các vật không cần thiết vì máy bay quá tải. Trước tiên 1 người Mĩ thả 1 vali xuống, anh người Nhật hỏi: “Trong đó có cái gì?”. Anh Mĩ trả lời: “Ðô la đó, nước tui có mà đầy”. Tiếp theo anh Nhật thả một cái bao xuống. Anh Mĩ hỏi: “Trong đó có cái gì?”. Anh Nhật trả lời: “Kim cương đó, nước tui có mà đầy”. Anh người Việt Nam thấy thế sẵn chân đạp luôn hai anh Mĩ và Nhật xuống khỏi máy bay. Anh người I Rắc hỏi: “Tại sao?”. Anh Việt Nam trả lời: “Mấy thằng ba xạo đó, nước tui có mà đầy”.
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Năm 2010 có 1 đoàn tàu xuyên quốc gia đi qua tất cả các nước trên thế giới. Trên tàu có 1 ông giáo sư bảo rằng cứ đi qua đất nước nào ông ta không cần nhìn cũng biết. Mọi người ko tin bèn bảo ông ta làm thử. Ông ta thò tay ra ngoài cửa sổ đoàn tàu: – Ở đây nóng quá! Chắc là California Mỹ rồi. Một lúc sau ông ta lại thò tay ra ngoài và bảo: – Chà! Lạnh thật! Đến Matxcova rồi!! Đúng 2h sau ông ta thò tay ra cửa sổ rồi rụt vào nói: – Mất cái đồng hồ đeo tay. Đúng đây là Việt Nam rồi !!
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Một bác Việt Nam ngồi ăn sáng trong quán, thì bỗng có một chú Mẽo (USA) lân la vào ngồi cạnh, vừa bỏm bẻm nhai kẹo cao su vừa bắt chuyện. – Này, ở Việt Nam ăn bánh mì cả vỏ à? – Ừ – khó chịu vì bị làm phiền, bác Việt Nam trả lời cộc lốc. – Hừm, ở Mỹ bọn tao khác, chỉ ăn ruột thôi, cùi bánh thì nghiền ra làm bánh sừng bò, bán sang Việt Nam. Chu mỏ thổi một cái bong bóng, hắn hỏi tiếp với vẻ mặt rất tự mãn: – Thế chúng mày cũng ăn mứt với bánh mì chứ? – Tất nhiên – Bác Việt Nam trả lời, với vẻ ko quan tâm. – Ở Mỹ khác – vừa nổ đốp một bóng kẹo cao su, thằng Mẽo vừa nói với vẻ chế diễu – Bọn tao chỉ ăn hoa quả cho bữa sáng, còn vỏ, hạt thì tái chế biến thành mứt, rồi bán cho Việt Nam. Đến đây thì cú lắm rồi, bác Việt Nam bèn hỏi lại: – Thế ở Mỹ chúng mày có “ấy ấy” không? – Tất nhiên. – Thế chúng mày làm gì với những bao OK vừa dùng xong? – Vứt đi thôi, thế cũng hỏi. Mỉm cười với ánh mắt tinh quái, bác Việt Nam trả lời: – Chúng tao thì khác, ở Việt Nam người ta gom tất cả OK dùng rồi để tái chế, nấu chảy ra thành chewing gum, rồi đem xuất khẩu sang… bán cho chúng mày đấy..
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Gần đây trên các báo thế giới, các nhà khoa học người Nhật có đăng tin: “Họ đã đào sâu 100m xuống lòng đất và phát hiện sợi cáp đồng 1000 năm tuổi” – Điều này chứng minh 1000 năm trước người Nhật đã xài điện thoại để bàn???!!!” Vài năm sau, người Mĩ lại đăng: “Họ đào sâu 200m xuống lòng đất và phát hiện sợi cáp quang 2000 năm tuổi!!!” – Chứng tỏ 2000 năm trước người Mĩ đã xài truyền hình cáp và Internet!!!. Chỉ sau đó 1 ngày, người Việt Nam đăng tin: “Họ đã đào sâu 500m xuống lòng đất và chẳng phát hiện gì cả!” – Chứng tỏ 5000 năm trước VN xài Wireless!!!
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Cả thế giới đều phải kiêng nể người Mỹ vì người Mỹ đã nói là làm. Nhưng người Mỹ lại sợ người Nhật vì người Nhật làm rồi mới nói. Người Nhật lại sợ Trung Quốc vì Trung Quốc ko nói mà làm. Người Trung Quốc lại sợ ai??? Xin thưa Trung Quốc sợ nhất Việt Nam vì Việt Nam nói 1 đằng làm 1 nẻo…
Truyện cười Việt Nam vô đối
Chúa trời quá bộ xuống thăm Địa ngục, ngài đi dạo mọi nơi. Đến khu vạc dầu đang nấu tội nhân, mỗi vạc đều có ghi tên mỗi nước. Nhưng lạ thay, chỉ duy nhất 1 vạc đề VN ko đậy vung. Ngạc nhiên người mới hỏi Quỉ sứ, Quỉ sứ cười hà hà: – Dân các nước khác nếu ko đậy vung là chúng công kênh nhau thoát khỏi vạc ngay nên phải đậy. Riêng bọn VN, cứ thằng nào ngoi lên là bị thằng dưới kéo xuống liền nên đậy vung làm gì cho …..phí.
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Trong một cuộc họp, phía Nga bảo dân VN mất vệ sinh toàn đái bậy ngoài đường, phía VN bảo: – Làm đ.. gì có chuyện đấy!. Phía Nga nói: – Đêm nay bọn tao xách AK-47 đi quanh hồ Tây, thấy thằng nào đái bậy là xử luôn. Phía VN OK. Sáng hôm sau VN thiệt 37 mạng. Ức chế quá, VN cử 2 đặc nhiệm sang Nga, vác colt đi quanh quảng trường đỏ và làm như bọn Nga. Hai chú đặc nhiệm đi cả đêm, vừa mệt vừa rét đến gần 2h sáng mới thấy 1 thằng tè đường, 2 chú mừng quá nã sạch đạn vào hắn. Sáng hôm sau, báo chí nga đưa tin:”Đêm qua, đại sứ VN ở Nga bị bọn khủng bố bắn chết khi đang làm nhiệm vụ.”
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Một người Mỹ vào tiệm hớt tóc, khi hớt xong chủ tiệm không tính tiền vì hôm nay là ngày của tuần lễ Free, sáng hôm sau khi mở cửa chủ tiệm hớt tóc nhận được 20 bông hồng mang ý nghĩa cảm ơn. Một lát sau một người Ý vào hớt tóc cũng Free, thế là sáng hôm sau chủ tiệm nhận được 20 chiếc bánh pizza. Một lúc sau một thanh niên người Việt vào hớt tóc và cũng được Free, sáng hôm sau khi mở cửa người chủ tiệm hớt tóc giật mình vì có 20 ông VN đang đứng chờ.
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Ông Việt Nam mới học tiếng Anh vô tình đụng phải ông Tây nên nói: “I’m sorry” Ông Tây cũng lịch sự: “I’m sorry too” Ông Việt Nam nghe xong vội vàng: “I’m sorry three” Ông Tây nghe thấy lạ quá hỏi: “What are you sorry for?” Ông VN làm luôn: “I’m sorry five”. Ông Tây lo lắng hỏi ông Việt Nam “Sorry, are you sick”. Ông VN vẫn thản nhiên “I’m Sorry Seven”. Ông Tây tức lắm trợn mắt hỏi “Sorry, do you intend to count to eight?”. Ông Việt Nam kiên nhẫn “I’m sorry nine”… Ông Tây ngọng luôn “Then..then…” Ông Việt Nam “I’m sorry eleven…”
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Trên máy bay có chở tổng thống Mỹ, Bill Gates, Đức giáo hoàng và một anh Việt Nam, đang bay qua Đại Tây Dương thì máy bay có sự cố. Viên phi công chạy ra nói: – Phải nhảy dù thôi máy bay hỏng nặng quá không sửa dc! Rồi lấy một cái dù phóng xuống ngay. Lúc đó kiểm tra lại mới biết hiện chỉ còn 3 cái dù. Tổng thống Mỹ nói: – Tôi là người quan trọng nhất nên tôi phải sống! Rồi lấy một cái dù nhảy ra ngoài. Bill Gates nói: – Tôi là người thông minh nhất tôi cũng cần sống! Rồi quơ vội cái dù nhảy ra ngoài. Lúc này Đức Giáo Hoàng nói : giày patin, giày trượt patin, Lynk Lee, giày trượt patin, giày patin, giay patin, giay truot patin, lynk lee truot patin – Cha sống đã lâu rồi nên con hãy lấy dù nhảy ra ngoài đi. Anh VN trả lời: – Không cần vậy đâu cha ơi! Thằng thông minh nhất thế giới vừa ôm cái mùng của con nhảy ra ngoài rồi!
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Một giáo sư nghiên cứu về tâm lý học của các quốc gia thực hiện một chuyên đề về cách cư xử của các dân tộc trên thế giới. Ông ta chọn 2 người đàn ông và 1 người đàn bà của các nước Tây Ban Nha, Anh, Pháp và Việt Nam, rồi đưa đến 4 hòn đảo hoang khác nhau. Sau một thời gian, ông ta quay trở lại. Khi đến hòn đảo của những người nước Tây Ban Nha, ông rất ngạc nhiên khi chỉ thấy còn mỗi cô gái. Ông hỏi : – Thế hai chàng trai còn lại đâu rồi? – Họ cùng yêu tôi và không ai chịu nhường ai cả, cuối cùng họ lao vào nhau quyết tử, và chết sạch cả rồi – cô gái trả lời. – Ðúng là người Tây Ban Nha – ông giáo sư nghĩ – Họ hiếu chiến như những trận đấu bò tót của dân tộc họ. Khi đến hòn đảo của Anh, ông thấy mỗi người ở mỗi góc của hòn đảo, bèn hỏi : – Tại sao các bạn lại không cùng nhau làm việc ? – Trước khi đưa chúng tôi đến đây, ông có giới thiệu chúng tôi với nhau đâu – một người trả lời. Quả là một dân tộc lịch sự !!! Khi đến hòn đảo của nước Pháp, ông thấy một thanh niên đang làm vườn và hỏi : – Hai người kia đâu rồi ? Chàng thanh niên đáp : – Tôi yêu cô ấy, và anh kia cũng vậy. Nên chúng tôi chia nhau mỗi người yêu cô ấy một tuần. Bây giờ thì đến lượt anh ta. Họ đang sống với nhau ở đằng kia, còn tôi thì phải làm việc. À, nước Pháp, một đất nước của tình yêu và sự lãng mạn. Cuối cùng, Khi đến hòn đảo có người Việt Nam thì chỉ thấy 2 anh thanh niên đang ngồi nhậu. Ông hỏi: – Cô gái kia đi đâu rồi? Hai thanh niên nói: – Cô ấy đã đi sang hòn đảo khác rồi. Cô ấy thích ngoại kiều hơn.
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
3 vị tướng người Nhật, Mĩ và Việt Nam thi xem quân đội của ai dũng cảm nhất. Người Mĩ nói : – Bây giờ tôi cho 1 tiểu đội lính của mình vào một căn phòng. Sau khi tôi thả 1 sợi lông chạm đất thì 1 phút sau lính của tôi sẽ tự sát hết. Quả đúng như vậy, sau khi vị tướng người Mĩ thả sợi lông xuống đất và đi ra khỏi phòng thì nghe thấy tiếng cầu kinh của binh sĩ Mĩ và một phút sau tất cả đều tự sát hết. Đến lượt vị tướng người Nhật nói: – Cần gì phải 1 phút. Chỉ cần sợi lông chạm đất là lính của tôi sẽ tự sát hết. Khi ông ta thả sợi lông rồi vừa bước ra khỏi phòng thì đã nghe thấy tiếng súng nổ và tất cả đều đã chết. Đến lượt Vị tướng Việt thì ông cũng làm như vậy và ba vị tướng ngồi chờ. Nhưng chờ đến nửa tiếng mà vẫn chưa nghe tiếng súng nên hai vị tướng kia cười chế giễu vị tướng Việt. Nhưng rồi ông cười khẩy và dẫn hai vị tướng kia vào phòng. Hai vị tướng kia há hốc mồm kinh ngạc vì tất cả anh lính đều đang nằm dưới sàn nhà…. thổi lông gà để không cho nó chạm đất.
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Trong một liên hoan kiếm thuật thế giới, hiệp sĩ Pháp ra sân khấu. Nhân viên của ban tổ chức thả ra một con ruồi, anh ta lập tức vung kiếm, bổ con ruồi ra làm đôi. Cả hội trường vỗ tay như sấm. Tiếp đó, võ sĩ Nhật bổ một con ruồi khác ra làm tư. Cả hội trường nín thở, chờ sự xuất hiện của đương kim vô địch VN. Ruồi thứ ba được thả ra. Kiếm sĩ VN vung kiếm như gió, mũi kiếm thẳng hướng con ruồi… nhưng chúng không hề hấn gì. Cả hội trường ngạc nhiên, thất vọng, riêng anh ta vẫn mỉm cười mãn nguyện. Có người hét: – Còn đắc ý à, thất bại rồi! – Xin quý vị nhìn kỹ cho! Con ruồi đó tuy vẫn sống, nhưng…. nó sẽ không bao giờ làm cha được nữa !
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Có cuộc thi điều khiển voi giữa ba nước: Mỹ, Nga và Việt Nam. Mở đầu cuộc thi là làm sao để con voi đực nhảy lên nhảy xuống. Nga gắn lò xo cho voi nhưng chỉ nhảy được một cái rồi té. Mỹ mở nhạc hết cỡ cho con voi có hứng nhảy, nhưng qua hết 10 album nó chỉ vẫn nhấc được hai chân. Tới Việt Nam, nhẹ nhàng và không tốn kém, “đấm” vào chỗ ấy của con voi… thế là nó nhảy như điên. Tới vòng hai, làm sao cho con voi lắc đầu. Mỹ và Nga cố cầm đầu con voi mà lắc. Việt Nam cũng nhẹ nhàng xử lý… – Mày có muốn giống như hồi nảy nữa không cưng? Con voi lắc đầu như điên.
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Trong đại hội hàng không quốc tế, một người Mỹ hùng hồn tuyên bố: – Hãy đưa tui cục sắt tui sẽ làm ra một con boeing 767! Người Nhật đứng gần đó bĩu môi: – Hãy đưa tui một ít chất bán dẫn tui sẽ trang bị cả hệ thống thông tin liên lạc trên con 767 đó. Bác VN nãy giờ lo chụp hình cũng quay sang quả quyết: – Nếu đưa tui một nữ tiếp viên hàng không tui có thể cho ra đời một phi hành đoàn và hành khách số lượng không hạn chế …
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Một người Nhật đi tìm tổ tiên của mình. Anh đi khắp thế giới tìm nhưng vô vọng. Cuối cùng anh đến ga xứ Huế ở Việt Nam. Anh nghe người ta nói chuyện: – Mi đi ga chi? – Tau đi ga ni. – Ga ni ga chi? – Ga chi như ri? – Ga như ri mi lo ra đi. – Tau đi nghe mi! Anh mừng rỡ reo lên “Đây chính là tổ tiên của người Nhật!”
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Có gã trọc phú ra thành phố chơi, mắc tiểu quá mà không có chỗ thoải mái như ở quê. Cuối cùng thì cũng tìm được cửa hàng WC , vốn là người đã từng học hết bài hai con dê qua cầu, nên lão ta cũng biết tí chút về chữ nghĩa vì thế phải tìm ngược tìm xuôi đâu là buồng dành cho nam giới. Bất chợt lão nhìn thấy dòng chữ “MAN” lão lẩm bẩm – Bọn này có học mà viết chữ NAM cũng sai. Sau một hồi trút bầu tâm sự, lão quay ra, thật bình tĩnh nhìn sang phía nữ với dòng chữ “WOMAN”. Lần này thì không kìm nổi lão hét lên: – Đã viết sai lại còn viết dài. Nữ thì viết là nữ cho xong lại còn viết “VỢ NAM”
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Câu hỏi đặt ra cho giải Nobel năm nay là: “Nếu bạn có 1 chiếc máy bay và 1 trái bom bạn sẽ làm gì?”. Mỹ: Ôm trái bom lên máy bay ném sang các nước hồi giáo. Binladen: Đổ đầy nhiên liệu lái máy bay cùng bom + hành khách đâm vào nước Mỹ. giày patin, giày trượt patin, Lynk Lee, giày trượt patin, giày patin, giay patin, giay truot patin, lynk lee truot patin Việt Nam: Ôm bom đem cưa lấy thuốc nổ, lấy sắt. Máy bay đem cưa lấy nhôm bán ve chai cái nào cũng kiếm được tiền. Cuối cùng Việt Nam được trao 2 giải Nobel về Kinh Tế và Hòa Bình
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Ba người bạn: Mỹ, Pháp và VN ngồi uống cafe ở một quán Cafê nọ. Hết đề tài để nói, bỗng một anh hỏi: – Theo mấy anh định nghĩa thì thế nào là một NGƯỜI BÌNH TĨNH ? Anh Mỹ lên tiếng: – Tôi đi làm về, bước vào phòng ngủ, thấy vợ tôi đang nằm với một người đàn ông lạ. Tôi rút súng ra. NGƯỜI BÌNH TĨNH là tôi không bắn đôi gian phu dâm phụ đó. Anh Pháp: – Tôi đi làm về, bước vào phòng ngủ, thấy vợ tôi đang nằm với một người đàn ông lạ. Tôi rút sú giày patin, giày trượt patin, Lynk Lee, giày trượt patin, giày patin, giay patin, giay truot patin, lynk lee truot patin ng ra. NGƯỜI BÌNH TĨNH là tôi không bắn đôi gian phu dâm phụ đó và nói, xin lỗi ông bà, ông bà cứ tiếp tục.
Tổng Hợp Truyện Cười
1.Bớt 5 đô la
Cảnh sát điều tra về cái chết bí ẩn của một nhà kinh doanh cỡ lớn, ông ta nhẩy từ cửa sổ văn phòng của ông ta trên tầng 11 xuống. Cô thư ký dáng thùy mị nết na của ông ta khai:
“Sau tuần thứ nhất, tôi được tăng lương 20 đô la. Cuối tuần thứ 2, ông ấy cho tôi tấm áo dạ hội rất đẹp. Cuối tuần thứ 3, ông ấy cho tôi một khăn choàng bằng lông chồn tuyệt mỹ. Thế rồi chiều hôm đó, ông gọi tôi vào phòng giấy và hỏi tôi có chịu làm tình với ông không. Tôi bảo tôi bằng lòng và nói thêm rằng, vì ông rất tốt với tôi, nên ông chỉ cần trả tôi 5 đô la, mặc dù tôi tính tiền cho mọi đàn ông khác trong văn phòng là 10 đô la. Đúng lúc ấy ông nhẩy ra ngoài cửa sổ”.
2.Mười đô la tồi tệ
Một nhà kinh doanh trung niên đem vợ sang Paris. Sau khi đi khắp thành phố mua sắm, ông xin với vợ cho một ngày xả hơi.
Vừa thoát khỏi mụ vợ già, ông đến ngay quán rượu và cuối cùng vớ được một ả gái điếm xinh đẹp. Ả đòi năm chục còn ông thì trả mười. Thế là không thỏa thuận được.
Tối hôm đó ông đưa vợ đến một hiệu ăn sang trọng và ở đó ông thấy ả gái điếm xinh đẹp ban chiều ngồi bên chiếc bàn gần cửa.
“Thấy chưa, quý ông” – ả nói, lúc vợ chồng ông đi ngang qua – Xem ông kiếm được thứ như thế nào với mười đô la tồi tệ của ông?
3. Ông nói về ai?
Luật sư bào chữa nói về bị cáo, thân chủ của mình: – Trước mặt quý tòa là một người cao thượng, có giáo dục, trung thực, tỉnh táo… Bị cáo ngắt lời luật sư và nói với tòa: – Thưa tòa, ông luật sư này thật không tốt. Tôi thuê ông ấy để ông ấy bênh vực tôi, vậy mà từ nãy ông ấy lại toàn nói về ai đó khác.
4. Mỗi tháng 2 lần
Chồng đặt báo xuống, nhìn vợ nói: “Anh đọc thấy ở Braxin, phụ nữ trả nam giới bảy đô la mỗi lần nam giới nằm với họ. Cái lợi ấy ta chẳng nên bỏ qua. Anh sẽ đi chuyến tàu biển gần nhất”! Vợ kêu lên: “Em đi với anh” – Anh cần em làm gì kia chứ? – chồng phản đối Vợ cãi: “Em muốn xem anh sống thế nào với 14 đô la mỗi tháng”
5. Theo trí nhớ
Grace và Mary học cùng một trường. Cặp đôi này vừa có một kỳ nghỉ hè hết sức thú vị tại một miền quê. Tại đó họ còn làm quen với một họa sỹ tài ba cũng đang đi vẽ cảnh nông thôn. Ít lâu sau, trở về thành phố, họ nhận được nhận lời mời của ông họa sỹ này đến xem cuộc trưng bày tranh của ông ta.
Lúc họ đến gần một bức tranh khỏa thân vẽ hết sức táo bạo. Grace không thể không nhận thấy cô gái trong tranh giống hệt cô bạn gái Mary của mình. – Mary, cậu hổn hển- Bức tranh này giống hệt em, chẳng lẽ em lại làm mẫu khỏa thân cho ông ấy? – Tất nhiên là không – Mary đỏ mặt lắp bắp- hẳn là ông ấy vẽ bức tranh dựa theo trí nhớ.
6. Bất lịch sự
Sau cuộc đi săn, huân tước Duffingham về nhà có phần hơi sớm hơn thường lệ và thấy phu nhân Duffingham đang trong tư thế tội lỗi cùng với người bạn thân nhất của huân tướcc là Ngài Archbald Carpley.
Huân tước Duffingham đứng sững lại ở giữa cửa phòng ngủ, lớn tiếng quát mắng vợ về sự không chung thủy. Giọng gầm thét, ông nhắc lại cho vợ nghe là ông đã cứu bà ra khỏi cuộc sống thảm hại trong khu phố lầm than của thành phố London, đem đến cho bà kẻ hầu người hạ, áo quần và đồ trang sức đắt tiền như thế nào….
Vị phu nhân Duffingham khóc như mưa như gió, ngài huân tước bèn chuyển cơn giận giữ sang người đàn ông mà ông vẫn đinh ninh là bạn: “Còn ông nữa, Carpley, ít nhất ông cũng có thể ngừng lại trong khi tôi đang nói chứ”!
7. Quán tính
Ba giờ sáng, hai vợ chồng nhà nọ đang ngủ. Bỗng bà vợ ngủ mê kêu ré lên: – Chết rồi, chồng em về! Ông chồng tỉnh ngay dậy, quơ vội quần áo nhảy ra cửa sổ.
8. Mấy lần?
Trong lúc xem triển lãm gia súc trong một chợ quê cùng chồng, bà vợ kênh kiệu hỏi một trong những người nuôi bò đực là mỗi tuần họ cho bò của họ làm cái chức năng giống đực của chúng mấy lần: – Khoảng 4-5 lần, người chủ bò trả lời. Quay sang nhìn chồng có vẻ khỉnh bỉ bà nói: “Anh thấy chưa, bốn hoặc năm lần chưa phải đã là nhiều nếu so với những con loại xuất sắc” Hiểu ra là mình đã góp thêm vào cái thói dằn vặt chồng của người phụ nữ kia, người nuôi bò đực vội nói: “Tất nhiên là không bao giờ chúng tôi đưa cùng một con bò cái vào 2 lần liền”
9. Gậy ông đập lưng ông
Lúc chồng đi làm, cậu con trai lên bốn nói với mẹ: “Lúc mẹ đi vắng, bố đưa chị sen lên gác và…” Mẹ cậu ngăn lại, bảo: “Để tối, lúc bố về con hãy kể nốt” Trong bữa ăn tối hôm đó, bà ta nói: “Bobby, bây gờ con có thể kể nốt câu chuyện” Vâng, bố đưa chị sen lên gác và làm giống như mẹ làm với bác Charlic lúc bố đi câu cá ấy”
10. Con gái vâng lời
Mẹ cô dâu có một số quan điểm cổ hủ về hôn nhân, và bà truyền dạy cho con gái: – Đừng bao giờ để chồng con nhìn thấy con hoàn toàn khỏa thân- bà khuyên- bao giờ con cũng phải mang một thứ gì đó trên người. – Vâng thưa mẹ – cô gái vâng lời đáp. Sau khi cưới hai tuần, cô gái cùng chồng sắp sửa lên giường thì anh chồng hỏi: “Em yêu, trong gia đình em có ai bị tâm thần không đấy?” – Theo em biết thì không – cô gái trả lời- tại sao anh lại hỏi như vậy? – Có đấy- anh chồng đáp- Chúng mình cưới nhau đã được hai tuần lễ vậy mà đêm nào em cũng đội cái mũ tồi tệ ấy lúc nằm trên giường.
Truyện Cười Tục Tĩu 18+ (Tổng Hợp)
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Một anh nông dân người Bắc bị ho lâu ngày nhưng không đi khám bệnh, một hôm bị nôn ra máu, sợ quá bèn lên trạm y tế thôn để khám. Bác sĩ hỏi han tình hình xong bèn phê vào sổ: “Lôn ra máu” và đề nghị chuyển lên tuyến xã. Bác sĩ xã tiếp nhận bệnh nhân, đọc sổ y bạ thấy thế liền tặc lưỡi: “Để nặng thế này rồi mới khám, đúng là y tế thôn, viết mà còn sai”. Ông hạ bút phê thêm dấu huyền vào rồi đề nghị chuyển lên tỉnh. Bác sĩ tỉnh đọc bệnh án, hốt hoảng gọi: “Nặng quá rồi, đưa băngca đến đây, chuyển vào khoa… sản ngay”. Vào đến phòng, y tá trực bèn thò tay vào khám, rồi cũng hốt hoảng: “Thai ra ngược rồi, tôi tóm được cái chân rồi đây này”!!!
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Có một chị công nhân làm việc tại mỏ than, chẳng may chồng ở nhà bị bệnh. Trên đường về, ghé qua cửa hàng thực phẩm, sực nhớ chồng bệnh ở nhà, thương chồng, chị mua ít chuối về cho chồng. Trên đường đi xe buýt về nhà, dẫu rất chật chội, xe buýt chòng chành, nhào tới nhào lui, nhưng vì thương chồng nên chị nhất quyết nắm chặt trái chuối không buông, thỉnh thoảng lại vân vê nó. Nghĩ đến ánh mắt vui vẻ của chồng, chị lại lắc nhẹ trái chuối. Đến trạm, xe bus dừng lại, đột nhiên người đàn ông đứng sau lưng chị khẽ vỗ vai chị và nói: “Cô ơi ! Làm ơn … buông ra cho tôi xuống”.
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Trong một cuộc thi hoa hậu. 5 người đẹp được chọn ra để chọn các danh hiệu. Ban giám khảo đưa ra câu hỏi, ai trả lời hay nhất sẽ đạt danh hiệu hoa hậu. Câu hỏi đưa ra là: “Hãy cho biết sự khác nhau giữa lồng chim và váy?” Người đẹp thứ nhất: “Váy không có đáy, lồng chim có đáy!”. Người đẹp thứ hai: “Trong lồg có chim, trong váy không có chim”. Người đẹp thứ 3: “Thưa Ban bánh khảo, khi mở lồg thì chim bay ra, khi mở váy thì chim bay vào!” Kết quả chung cuộc: Người đẹp thứ 3 trở thành hoa hậu… tèn tén ten ^^
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Trong một cuộc thi hoa hậu khác. Một câu hỏi được đưa ra để chọn hoa hậu. BGK đưa ra câu hỏi là: “Hãy cho biết sự giống và khác nhau giữa phụ nữ và xe máy?” Người đẹp trả lời như sau đã đăng quang Hoa hậu: “Đối với xe máy, người ta bơm rồi mới cưỡi. Đối với phụ nữ, người ta cưỡi rồi mới bơm!”
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Trong 1 chuyến xe trở về cố hương, có 1 vị Cha cố ngồi bên cạnh 1 thiếu nữ yêu kiều. Có thể vô tình hoặc không, chỉ biết răng, sau khi Cha cố đặt tay lên đùi người thiếu nữ thì cô ấy hỏi Cha cố rằng: – Cha có nhớ rằng, trong kinh thánh, trang 98, dòng 13 từ dưới lên nói gì không? Giật cả mình, Cha cố vội rụt tay lại và nói: – Xin lỗi, tôi đang học làm Cha cố. Thực lòng, cha cố cũng chưa biết cái dòng ấy nói về điều gì. Khi về đến nhà, mở kinh thánh thấy ghi rõ:” Con hãy cố lên! Còn chút xíu nữa là đụng đến thiên đường rồi đấy!”
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Hai khách bộ hành đi ngược chiều nhau trên một đường mòn hẹp. Khi lại gần nhau, người nọ thấy người kia có dáng đi y hệt mình, kéo lê một chân dưới đất. Tới lúc giáp mặt, một người chỉ xuống cẳng chân tật nguyền của mình, cất giọng đầy cảm xúc: – Chiến tranh vùng Vịnh! 1991. Người kia gật đầu tỏ vẻ thông cảm, rồi cũng chỉ xuống cái chân đang kéo lê trên mặt đường của mình, thở dài: – Cứt chó! Cách đây 20 mét. Ặc ặc….. gớm quá!!!!!!!!!!
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Chú tiểu lần đầu xuống núi tắm hơi, Khi đã cởi hết quần áo vào bồn tắm mới sực nhớ để quên xà bông nơi phòng chứa đồ. Thế là oẳn tù tì và 1 chú đi lấy xà bông. Chú tiểu trần truồng đến phòng chứa đồ tình cờ thấy 2 ni cô trong chùa cũng đi tắm hơi sắp bước vào. Ngại quá chú giả làm bức tượng và cầm cục xà bông trên tay. Một Nicô ra xem và sờ vào chổ “thằng nhỏ” làm chú tiểu rùng mình đánh rớt xà bông. Nicô nói: “Thì ra bức tượng này dùng để đựng xà bông”. Nicô khác lại chạy tới nghịch thằng nhỏ một hồi rồi reo lên: “Aaaaaaaa… Chị ơi chỗ này dùng để lấy sữa tắm nữa nè chị”.
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Vào nhà vệ sinh công cộng, vừa ngồi xuống thì một giọng nữ từ buồng bên kia vọng sang. – Ới, anh có suôn sẻ không?. Vốn không thích bắt chuyện với người lạ, nhưng khó mà từ chối giọng nói ngọt ngào đó, tôi trả lời: Ờ, tôi cũng ổn. Giọng bên kia lại vọng sang: Anh cảm thấy thế nào? Bắt đầu bực mình: Tôi thấy cũng thoải mái. Giọng bên kia bối rối: Chắc em phải cúp máy thôi, vì cứ mỗi lần em hỏi anh thì có thằng cha mắc dịch ở buồng vệ sinh bên cạnh lại nhảy vô giành trả lời.
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Một người khai hoang đến thăm 1 trại thổ dân da đỏ để học cách trồng trọt của dân bản xứ. Suốt cả ngày các trai tráng da đỏ làm việc đào những dãy hố , cứ 1 hố nhỏ lại đến đến 1 hố to hơn 1 chút. Hố nhỏ họ bỏ hạt giống, hố to họ bỏ cá vụn làm phân bón. Tối đến khách được mời ngủ với 1 cô gái dễ thương của bộ lạc. Cứ mỗi lần anh ta ấn … anh ta vào da thit ấm áp của cô gái cô ta lại kêu Yahoo!!! Anh chàng thích thú với cảm giác đó và làm đi làm lại trò đó nhiều lần trong đêm. Sáng hôm sau anh ta trở lại cánh đồng, cứ mỗi khi anh ta bỏ 1 khúc cá vào 1 hố nhỏ thì 1 chiến binh da đỏ lại làm anh giật mình bằng tiếng hét Yahoo!!! Cười thích thú anh khai hoang hỏi : Chữ Yahoo nghĩa là gì vậy ? Người da đỏ nói : Nhầm lỗ!!!
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Có 1 bác người Tàu ở Sài Gòn đi xe gắn máy zô đường cấm bị cảnh sát giao thông thổi phạt. Về nhà bác bức xúc kể với mấy ông bạn hàng xóm: Pữa lay, ngộ li xe pị tằng CS giao tông nó thủi, ngộ tấp vô, ló hỏi ngộ: – Zái tò của ông lâu? Ngộ lói ngộ hỏng có lem zái theo, chỉ có lem cái cạc thui, thế là ló pắt ngội về l… (đồn)… zồi ló chuyển ngộ từ l…(đồn) nhỏ qua l…(đồn) lớn, tới cái l…(đồn) lớn nhứt ở ngay chung tâm tành pố đó. Ối trời ơi, pữa lay là ngày lễ, l…(đồn) nhỏ còn đỡ lông (đông), chớ l…(đồn) lớn hả, lông wá trời lông (đông)
Cập nhật thông tin chi tiết về Tổng Hợp Truyện Cười Bác Ba Phi trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!