Xu Hướng 12/2023 # Tổng Hợp Các Bài Viết Về Bài Thơ “Nhàn” # Top 14 Xem Nhiều

Bạn đang xem bài viết Tổng Hợp Các Bài Viết Về Bài Thơ “Nhàn” được cập nhật mới nhất tháng 12 năm 2023 trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

TỔNG HỢP CÁC BÀI VIẾT VỀ BÀI THƠ “NHÀN”

TỔNG HỢP CÁC BÀI VIẾT VỀ BÀI THƠ “NHÀN ” CỦA NGUYỄN BỈNH KHIÊM

“Nhàn” và quan niệm sống của Nguyễn Bỉnh KhiêmTên : Ngô Thị An Khương Lớp : 10a8 STT: 15 Đề : cảm nhận về bài thơ ” Nhàn” của Nguyễn Bỉnh Khiêm Bài làm Nguyễn Bỉnh Khiêm (1491 – 1585) là người có học vấn uyên thâm . Tuy nhiên khi nhắc đến ông là làm mọi người phải nghĩ đến việc , lúc ông còn làm quan ông đã từng dâng sớ vạch tội và xin chém đầu mười tám lộng thần nhưng đã không thành công nên ông đã cáo quan về quê . Do học trò của ông đều là những người nổi tiếng nên được gọi là Tuyết Giang Phu Tử . Ông là người có học vấn uyên thâm ,là nhà thơ lớn của dân tộc . Thơ của ông mang đậm chất triết lí giáo huấn , ngợi ca chí khí của kẻ sĩ ,thú thanh nhàn , đồng thời cũng phê phán những điều sống trong xã hội . Khi mất ông để lại tập thơ bằng tập viết thơ bằng chữ Hán là Bạch Vân am thi tập ; tập thơ viết bằng chữ Nôm là Bạch Vân quốc ngữ thi và ” Nhàn” làbài thơ tiêu biểu trong tập thơ Bạch Vân quốc âm thi tập , được viết bằng thể thất ngôn bát cú đường luật . Bài thơ ca ngợi niềm vui trong cảnh sống thanh nhàn .Qua đó ta có thể thấy được vẻ đẹp chân chính của ông, nét mộc mạc của làn quê . ” Một mai một cuốc , một cần câu Thơ thẩn dầu ai vui thú nào Ta dại , ta tìm nơi vắng vẻ Người khôn người dến chốn lao xao Thu ăn năng trúc đông ăn giá Xuân tắm hồ sen hạ tắm ao Rượu đến cội cay ta sẽ uống Nhìn xem phú quí tựa chiêm bao.” Hai câu đề đã khắc họa dược như thế nào 1 cuộc sống nhàn rỗi ” Một mai , một cuốc, một cần câu Thơ thẫn dầu ai vui thú nào…..” Ở câu thơ đầu câu thơ đã khắc họa hình ảnh 1 ông lão nông dân sống thảnh thơi .Bên cạnh đó tác giả còn dùng biện pháp điệp số từ ” một “thêm vào là 1 số công cụ quen thuộc của nhà nông nhằm khơi gợi trước mắt người đọc 1 cuộc sống rất tao nhãn và gần gũi nhưng không phải ai mún là có . Từ ” thơ thẩn” trong câu hai lại khắc họa dáng vẻ của 1 người đang ngồi ung dung chậm rãi và khoan thai .Đặt hình ảnh ấy vào cuộc đời của tác giả ta có thể thấy được lúc nhàn rỗi nhất của ông chính là lúc ông cáo ông về ở ẩn . Và từ ” vui thứ nào” cũng 1 lần nữa nói lên đề tài của bài thơ là về cảnh nhàn dẫu cho ai có ban chen vòng danh lợi nhưng tác giả vẫn thư thái . Hai câu thơ đầu đã không chỉ giới thiệu được đề tài mà còn khắc họa tư thái ung dung nhàn hạ , tâm trang thoải mái nhẹ nhàng vui thú điền viên. “….. Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ Người khôn người dến chốn lao sao……” Hai câu thực của bài thơ ý tác giả muốn nhắm đến cảnh nhàn và sử dụng các từ đối nhau như ” ta “_ ” người” ; ” dại” _ ” khôn” ; ” nơi vắng vẻ”_ ” chốn lao xao” từ 1 loạt những từ đối lập đó đã thể hiện được quan niệm sống của tác giả . Nhân vật trữ tình đã chủ động tìm đến nơi vắng vẻ đến với chốn thôn quê sống cuộc sống thanh nhàn mặc cho bao người tìm chốn “phồn hoa đô hội” . hai câu thơ đã đưa ra được hai lối sống độc lập hoàn toàn trái ngược nhau. Tác giả tự nhận mình là ” dại” vì đã theo đuổi cuộc sống thanh đạm thoát khỏi vòng danh lợi để giữ cho tâm hồn được thanh nhàn .Vậy lối sống của NBK có phải là lối sống xa đời và trốn tránh trách nhiệm ?” Điều đó tất nhiên là không vì hãy đặt bài thơ vào hoàn cảnh sáng tác chỉ có thể làm như vậy mới có thể giữ được cốt cách thanh cao của mình . Do NBK có hoài bảo muốn giúp vua làm cho trăm dân ấm no hạnh phúc nhưng triều đình lúc đó đang tranh giành quyền lực , nhân dân đói khổ tất cả các ước mơ hoài bảo của ông không được xét tới .Vậy nên NBK rời bỏ ” chốn lao xao ” là điều đáng trân trọng . ” ….. Thu ăn măng trúc đông ăn giá Xuân tắm hồ sen hạ tắm ao………” Hai câu luận đã dùng biện pháp liệt kê những đồ ăn quanh năm có sẵn trong tự nhiên . Mùa nào thức ăn nấy , mùa thu thường có măng tre và măng trúc quanh nhà , mùa đông khi vạn vật khó đâm chồi thì có giá thay . Câu thơ ” xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao” gợi cho ta cuộc sống sinh hoạt nơi dân dã .Qua đó ta có thể cảm nhận được tác giả đã sống rất thanh thản , hòa hợp với thiên nhiên tận hưởng mọi

Tổng Hợp Các Bài Thơ Về Ngày 20

Ngày 20/11 hàng năm là ngày để các thế hệ học trò thể hiện lòng tri ân của mình đến với các thầy cô giáo. Nhận dịp lễ kỷ niệm 20/11 sắp tới, chúng tôi xin chia sẻ đến các bạn các bài thơ (Sưu tầm) về ngày 20 11 về thầy cô, mái trường. Mời các bạn tham khảo.

Mấy ai là kẻ đứng trông bến bờ,

“Muốn qua sông phải lụy đò”

Đời người muôn bước cậy nhờ người đưa …

Tháng năm dãi nắng, dầm mưa,

Con đò trí thức thầy đưa bao người.

Qua sông trao lại nụ cười

Tình yêu xin tặng người thầy mến thương.

Con đò mộc – mái đầu sương

Theo ta đi khắp muôn phương vạn ngày,

Khúc sông ấy vẫn còn đây

Thầy đưa tiếp những con đò qua sông…

Cơn gió lạnh vô tình thổi sáng nay

Con bỗng thấy máy tóc bạc của thầy

Cứ ngỡ rằng đó là bụi phấn

Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi

Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi Thầy ơi …

Lớp học trò ra đi, còn mình thầy ở lại

Mái chèo đó là những viên phấn trắng

Và thầy là người cần mẫn đưa đò

Cho chúng con định hướng tương lai

Thời gian ơi xin đừng trôi tiếp nữa

Để mái tóc thầy không còn trắng hoa râm

Cám ơn thầy vì bài học hôm nay

Cho em hiểu cuộc đời là lẽ sống

Cho em biết sống luôn phải hy vọng

Và vươn lên tìm hạnh phúc ngày mai

Em phải bước trên những đoạn đường dài

Đầy chông gai và bụi đường vất vả

Hãy cố lên dù cho có vấp ngã

Nung nấu tâm hồn quyết thắng gian nan

Những kiến thức luôn rộng mở thênh thang

Em cứ bước theo con đường đã chọn.

Thầy chính là những vì sao lấp lánh

Là đèn đường soi rạng lối em đi

Còn Cô là người mẹ hiền yêu quý

Mà trời dành để dạy dỗ chúng em

Mỗi năm chỉ có một lần

Hai mươi, mười một, ngày dành Thầy – Cô

Học trò bao nét điểm tô

Khăn tơ, áo lụa, kéo vô chúc mừng

Trời thu nắng đẹp tưng bừng

Học trò niềm nở vui mừng đến thăm

Tung tăng biểu lộ ân tình

Bao ngày mệt nhọc Thầy – Cô dỗ dành

Bây giờ vài phút mỏng manh

Chúng em họp lại, kính Cô, kính Thầy

Ngày vui nhà giáo sum vầy

Mong thầy – cô khỏe, trồng người tiếp sau

Nghĩa Cô Thầy Mãi Không Quên

Bao năm tháng, nay giật mình tỉnh giấc

Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương

Những ngày vui của 1 thuở tới trường

Đang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.

Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm

Cô dạy con từng nét chữ vần thơ

Cô đưa con đến cánh cửa cuộc đời

Để chạm tới những ngày mai tươi sáng

Tâm hồn con, những tâm hồn thơ dại

Luôn được cô ôm ấp, chở che mỗi khi cần

Vầng trán cô những vần nhăn se sắt

Nhưng lúc nào cũng âu yếm nhìn chúng con

Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền

Vẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ”

Và chúng con là những con cừu bé nhỏ

Cô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la.

Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua

Con mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏ

Một tình thương bao la và vô tận

Cô dành cả cho những con cừu nhỏ chúng con.

Xin dâng lời chúc đến thầy và cô

Tâm tư gửi những vần thơ

Chúc thầy cô trọn ước mơ trồng người

Thầy cô luôn nở nụ cười

Niềm vui kiến thức trau dồi học sinh

Hành trang là tấm chân tình

Thầy cô gửi cả đời mình vào đây

Ước mơ, hạnh phúc mỗi ngày

Thấy trò ngoan giỏi vâng lời mẹ cha

Tương lai trò cố vươn xa

Thành người tài giỏi dựng xây nước nhà

Chúc thầy cô khắp nơi nơi

Luôn nhiều sức khỏe, dạt dào niềm vui

Để lòng thầy trọn ước ao

Trò ơi xin khắc ghi vào trong tim

Những lời thầy đã răn khuyên

Đừng quên cố gắng trở nên đức tài.

Nghề Nhà giáo muôn đời vẫn vậy

Tiễn trò đi là thấy vinh quang

Một nghề cao quý đàng hoàng

Mỗi năm một chuyến “đò ngang” gửi lòng

Mặc dù vậy không mong báo đáp

Chẳng ngại ngần bão táp mưa sa

Thương trò tình nghĩa ruột rà

Trồng cây chỉ muốn nở hoa đẹp đều

Mặc trời đất bao điều năng động

Sự biến thiên cuộc sống luân hồi

Đời người từ lúc nằm nôi

Đến khi nhắm mắt mới thôi học thầy

Chẳng so tính nơi đây nơi đó

Yêu thầy cô để tỏ hiền tài

Kiến thức không của riêng ai

Chỉ cần chăm chỉ miệt mài tu nhân

Ngày hiến chương muôn lần ghi tạc

Nghĩa thầy trò không khác cha con

“Trăm năm bia đá thì mòn”

Ơn thầy dạy dỗ lòng son vững bền.

Của cô giáo em kính yêu

Em vui biết bao nhiêu

Tặng cô bông hoa đẹp nhất

Đóa hồng nhung tươi thắm

Do em trồng, bắt sâu

Cô giáo mỉm cười thật lâu

Nụ cười như bày tỏ.

Ôi cô hạnh phúc quá

Trông em thật tuyệt vời

Đôi má như gọi mời

Cô hôn lên thắm thiết.

Mãi mãi bên con tiếng của Thầy vang vọng.

Đã lâu rồi mà cứ ngỡ hôm qua.

Bài giảng của thầy như chắp cánh ước mơ,

Cho con bay đến những vùng trời cổ tích.

Có những lúc thầm lặng con thầm ngắm,

Vầng trán thầy đọng lại những nếp nhăn…

Tuổi thơ con như những ánh trăng rằm,

Sao thấu hiểu nỗi lòng thầy năm đó.

Đã qua cái thời tuổi con nít

Bài học đầu đời con hiểu được thầy cô.

Lời giải đáp cho con không còn là ẩn số

Mà cả tấm lòng thầy quảng đại bao la.

Ở nơi xa theo hương bay cùng gió,

Con gửi lòng tôn kính đến thầy yêu”.

Tổng Hợp Các Bài Thơ Hay Về Thầy Cô Giáo

Thời đã xa Trở lại sân trường Nắng ngẩn ngơ nhìn ta xa lạ Chùm phượng đỏ hôm nao Giờ chỉ xanh màu lá Vết chân xưa mưa nắng cũng nhoà!

Chỗ ngồi kia đâu phải của riêng ta

Lặng xuôi năm tháng êm trôi

Viên phấn nào trên tay

Đã lâu rồi không về thăm trường cũ

Con về thăm lại thầy xưa

Mà sao mọi vật ngả màu rêu phong?Xin đừng nhuộm tiếp mái đầu thầy tôi! Sân trường áo trắng trắng trong Bây giờ buồn tẻ vắng không bóng người…

(Đặng Thu Liên) Thầy nhìn con, nở nụ cười Nụ cười héo quá, khác mười năm qua: “Trường xưa, giờ của người ta Người ta lấy lại đó mà, con ơi!” Nỗi buồn trong mắt chưa vơi Cộng thêm nỗi khổ chốn đời dọc ngang Nên tóc thầy nối thời gian Và rồi bạc trắng với ngàn thương đau.

… Hỡi ơi những chuyện u sầu

Thầy là gương đời hy vọng

(Kính tặng các thầy giáo)

Thầy tôi đó, ngày xưa hình dáng đó

Vẫn thanh tao, dáng vẻ giống ngày nào Thương quý mến, tràn dâng nhiều kỷ niệm

Ngôi trường nhỏ, trách nhiệm thầy còn đó

Sâu thẳm trời xanh

Ngẩn ngơ chiều khi nắng vàng phai

Mãi mãi bên con tiếng của thầy vang vọng

Con gởi lòng mình thương kính đến thầy yêu.

(Hàn Hồng Hân)

Người Lái Đò Trên Dòng Đời

Một dòng đời – một dòng sông

Bầu trời ngàn sao lấp lánh

Con đứng nhìn dòng sông trôi êm

Nhớ Cô Giáo Trường Làng Cũ

Bao năm lên phố, xa làng

Nụ hoa hồng ngày xưa ấy

Ngôi trường cũ nơi thị trấn cổ

Nay đã xa rồi yêu dấu ơi

Nhớ thầy cô nhớ….đến chơi vơi

Trường xưa cánh phượng ngày nao đã

Dõi theo ta để nghẹn muôn lời

Khi tôi ném bảng nằm ngang ngổn

Thầy đến bên tôi vẻ ôn tồn

Viết lên đôi chữ cười vui vẻ

Bảng cũng như ta cũng có ” hồn “…!

Bụi rớt rơi trên dáng hao gầy

Phấn chì bụi phủ tóc như mây

Rớt bay hồn phấn tan từng mảnh

Rơi xuống làm thêm bạc tóc thầy

Có phải thầy đang nảy hạt mầm ?

Hạt mầm thầy chăm bón quanh năm !

Bụi thời gian cứ bay theo gió

Nào biết ngày mai sẽ thăng trầm

Rơi như lá úa nay lìa cành

Trên đường gian khổ hóa mong manh

Bụt giảng ngày xưa thầy tôi đã

Giảng giải từng câu thiếu niên thành…………

Có biết ngày mai sẽ ra sao

Hạt mầm thầy nảy biết là bao

Bụi trần phấn toả mau phai thắm

Nào biết ngày sau sẽ thế nào !

Rơi rơi nắng gió sương mờ ảo

Trên mái trường xưa nhạt ngói màu

Tóc người xưa cũng chen sợi bạc

Thầy đó trường đây lệ cứ trào….

Con vẫn yêu sao những điểm 10

Yêu thầy trách phạt học mà chơi

Phút giây ngày ấy như sống lại

Này tuổi thơ ngây chẳng hết lời

Làm sao để trở lại ngày xưa

Có thể ngoan hơn chẳng nghịch đùa

Nào ai không nhớ mình ” hưởng ” phạt

Quên những trận đòn đã từng chưa?

Ngày nay con vẫn giữ ân tình

Xưa còn non trẻ đã miệt khinh

Thầy – Cô nâng sách tay dìu dắt

Dạy dỗ thành nhân giúp nước mình

Khi con cất bước xa mái trường

Tuổi người đã đủ để vấn vương

Còn lưu luyến Bạn – Thầy – Cô mãi

Thơ thẩn dăm câu thỏa sầu thương

Em – như lá vàng thoát cội Cô ơi….! sao cô cứ vội Xô vào em 1 thoáng lại.. bay xa…. Ngày qua…..ngày qua……ngày qua…. Lá vàng em , đã héo quá lâu rồi Từ bài Toán của đầu giờ Thờ ơ bài Ngữ Pháp Tờ nháp của bài Văn Chút nhọc nhằn trong môn Hóa

Và trong em những ngày tranh giỏi khá

Tôi đứng cao, không phải giữa cuộc đời

– “Các con yên nghe thầy nói vài lời”.Để lại trong con khoảng trống vô bờ. Con tự hỏi có điều gì vậy nhỉ? Mà trông thầy thoáng nét trầm tư. Thế là hết! Con khát khao bao lần nữa Được thấy thầy lên lớp giảng văn thơ Và mai sau – mai sau không bao giờ Con có thể quên lời thầy nói Giữa phút cuối cùng, trong tiếng trống trường tan.

(Trương Minh Sa) Và giọng thầy cất lên như mọi khi, Nhưng hơn nữa, có gì như trầm lắng. – “Thầy chuyển công tác…” con nghe lòng chết lặng – “… Ráng học hành cho giỏi, cho ngoan” Lời thầy khuyên thấm đượm giữa lòng con, Và con sẽ mang theo suốt tháng ngày còn lại. Rồi từ đây – ngày sau – và mãi mãi Con không còn nghe thầy giảng như xưa Con nghe lòng vừa phủ một mùa mưa…

Thầy bước đi như bao lần ra cửa.

Con gởi lòng mình thương kính đến thầy yêu.

(Hàn Hồng Hân)

Lời Ru Của Thầy Mỗi nghề có một lời ru

Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này Lời ru của gió màu mây Con sông của mẹ đường cày của cha Bắt đầu cái tuổi lên ba Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu! Thầy không ru đủ nghìn câu Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời Tuổi thơ em có một thời Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm

Như ru ánh lửa trong hồn

Phượng đổ ngổn ngang, mái trường tốc ngóiNụ cười vẫn nguyên vẹn như xưaHay Tây Ninh, Đồng Tháp ? Mặt bảng đen lỗ chỗ vết bom bi Thầy cầm súng ra đi Nhưng một bàn chân ko còn nữa Ôi bàn chân Bàn chân đạp xuống đầu lũ giặc Cho lẽ sống làm người Em lắng nghe thầy giảng từng lời Rung động bao điều suy nghĩ Nghe thầm vọng bàn chân đi đánh Mỹ Nghe âm vang tiếng gọi của chiến trường Em đi suốt chiều dài yêu thương Chiều sâu đất nước Theo những dấu chân người thầy năm trước

Và bàn chân thầy, bàn chân đã mất in lên cổng trường những chiều giá buốt In lên cổng trường những đêm mưa dầm Dấu nạng hai bên như hai hàng lỗ đáo Chúng em nhận ra bàn chân thầy giáo Như nhận ra cái chưa hoàn hảo Của cả cuộc đời mình

Bàn chân thầy gửi lại Khe Sanh Bài tập đọc dạy chúng em dang dở Hoa phượng Hoa phượng cháy một góc trời như lửa

Năm nay thầy trở về

Nếu ngày mai e sẽ chẳng làm thơ

Con đứng nhìn dòng sông trôi êm

Tổng Hợp Những Bài Thơ Hay Viết Về Mua Thu

Tác giả: Thanh Trần

Sương mai níu cánh lá vàng

Nửa đêm thu đến ngỡ ngàng xác ve

Phượng hồng rực rỡ mùa hè

Những ngày hạ nắng ..nhường nghe thu về

Mùa thu neo đậu thôn quê

Trải vàng thảm cỏ triền đê nương đồi

Thu về vẽ nét em ngồi

Ngày qua đêm tới bồi hồi trăng lên

Mây hồng lặng lẽ nhường bên

Gió như ngừng thổi bỏ quên chị Hằng

Dập dìu sóng nước đêm trăng

Sương rơi mờ ảo …nghe rằng thu sang.

Tác giả: Tiến Nguyễn

Thu về ươm hạt nắng mai

Cho mầm bông cúc từng ngày sinh sôi

Hương thơm tỏa ngát vào đời

Tình yêu nồng ấm đâm chồi nở hoa

Cho em hương sắc mặn mà

Ngất ngây màu nắng chan hòa yêu thương

Hạt sương lóng lánh vấn vương

Vỗ về hơi thở mộng thường đắm say

Ngỡ ngàng luồng gió heo mai

Đem làn nắng ấm tháng ngày rong chơi

Đong đưa chiếc lá vàng rơi

Khắc lên cuộc sống một thời lãng quên.

BÀI THƠ: THU ĐẾN MUỘN

Tác giả: Thanh Trần

Thu ơi sao đến muộn màng

Để cho hạ vẫn nặng mang nỗi buồn

Nửa đêm giọt lệ rơi tuôn

Căn nhà quạnh vắng luôn luôn nhớ người

Giờ đây một nửa chân trời

Để lại một nửa lệ rơi đêm dài

Mây buồn che ánh sao mai

Ở nơi xa đó còn ai nhớ về

Nhớ mùa thu ở thôn quê

Ánh trăng mờ ảo triền đê riêng mình

Nhớ sao đôi mắt đưa tình

Đêm về thao thức nhớ hình bóng xưa

Trời buồn trời đổ cơn mưa

Gió buồn thổi khẽ đu đưa lá vàng

Một mùa thu lại sắp sang

Nhớ về kỷ niệm….đò ngang.. tiễn người.

BÀI THƠ: CẢM XÚC THU VỀ (LỤC BÁT)

Tác giả: Nam Huân

Gió đưa thoang thoảng thu về

Không gian trống trải bốn bề đìu hiu

Mùa này thương nhớ luyến lưu

Mùa này đôi lứa dập dìu bên nhau

Lá vàng rớt rụng hiên sau

Người đi để lại hàng cau đợi chờ

Trăng kia khi tỏ khi mờ

Người đi để lại hững hờ nhớ mong

Thu về cây cối khô cong

Gió se…se lạnh khiến lòng nôn nao

Cuộc tình tựa cánh Diều chao

Bỗng nhiên ngừng gió lật nhào đứt dây

Thu về mờ mịt làn mây

Lòng buồn hiu quạnh chốn đây thẫn thờ

Dáng xưa nay đã xa mờ

Đành ôm trọn nỗi mong chờ vấn vương

Thu về ngắm những giọt sương

Tối đêm trải ướt con đường em đi

Lẽ nào Thu của chia ly

Thu về đọng lại những gì trong ta.

BÀI THƠ: MÙA THU VỀ

Tác giả: Liên Phạm

Thu về êm dịu trong chiều

Mỏng manh dáng lụa yêu kiều thướt tha..

Thu về nắng dải lụa là

Gió mơn man toả thiết tha mặn nồng

Thu trên mái tóc mây bồng

Đôi môi mọng đỏ, má hồng xuyến xao

Thu cho tình cảm ngọt ngào

Yêu thương nhung nhớ ta trao duyên nồng

Thu về thoả nỗi ngóng trông

Tay trong tay lại say nồng khát khao

Thu về trang nhã, thanh tao

Dệt hương dấu ái ngọt ngào đắm say

Thu cho dịu ngọt tràn đầy

Thu cho quyện chặt ngất ngây tình nồng

Thu đẹp như giấc mơ hồng

Long lanh, tha thiết, mênh mông đất trời…!!!

BÀI THƠ: THU VỀ

Tác giả: Thầy giáo Hải

Hòa vào trong gió làn hương,

Thoảng mùi hoa sữa con đường ta qua.

Giao mùa mới lốm đốm hoa,

Nơi nào tình ngỏ vỡ òa con tim.

Hạ đi thu mãi trốn tìm,

Heo may se lạnh, lũ chim vội vàng.

Tiết trời đang kéo thu sang,

Làm cho cảnh vật ngỡ ngàng đổi thay.

Buổi sớm sương nhè nhẹ bay,

Lá xanh mùa hạ, giờ thay lá vàng.

Mây che làm nắng mơ màng.

Tất cả hội tụ để mang thu về.

Không gian nới rộng bốn bề,

Lẽ nào thu đã tìm về chẳng hay!

BÀI THƠ: CẢM XÚC MÙA THU

Tác giả: Hương Nam

Thu về cánh lá nghiêng chao,

Mang theo nỗi nhớ xuyến xao vào lòng.

Thu về nhớ cốm làng Vòng,

Nhớ hương hoa sữa nhớ bông cúc vàng.

Thu về ta nhớ đến nàng,

Gió heo may thổi ta càng nhớ thêm.

Thu về cho nắng nhẹ êm,

Trời xanh biêng biếc mây mềm nhẹ bay.

Thu về khao khát đắm say,

Được quay lại tuổi thơ ngây ngày rằm.

Thu về để đón chị Hằng,

Ngắm sư tử múa ngắm trăng ngoài trời.

Thu về tuyệt lắm bạn ơi,

THƠ LỤC BÁT: THU VỀ

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Thu về cho gió mênh mang

Cho em say đắm lá vàng rơi rơi

Lá thu rơi xuống dòng đời

Em đi gót ngọc… mây trời bay theo

Trời thu mây trắng trong veo

Gió thu man mác lá reo trên cành

Lá vàng trước gió mong manh

Ngày mai thôi lá lìa cành bay xa

Thu về cho cúc đơm hoa

Dịu dàng thanh khiết như là mùa thu

Thu về mang nỗi tương tư

Cho ta thổn thức giống như ngày nào

Bên nhau hạnh phúc ngọt ngào

Nụ hôn nồng ấm ta trao cho mình

Ửng hồng đôi má em xinh

Đắm say ta có mối tình như mơ

Thu về ta lại ngẩn ngơ

Nhặt lá rơi để làm thơ tặng nàng

Thu về ta vẫn mơ màng

Nhớ em nhớ cả lá vàng thu xưa.

Tổng Hợp Các Bài Thơ Hay Vợ Gửi Chồng

Anh đi làm em cũng đi làmViệc cơ quan vẫn mỗi ngày tám tiếngSao về nhà chỉ em lo mọi việc Anh nằm biếng lười hay căm cổ xem phim Em nhờ gì anh cũng ngồi im Nói không biết, em làm đi cho lẹ Nếu đổi lại em cũng ngồi như thế Liệu cơm canh ai sẽ nấu mỗi ngày Em chỉ muốn anh giúp đỡ một tay Nhặt mớ rau hay củ hành củ tỏi Thi thoảng quay sang nhìn em cười và hỏi: Cái này làm thế nào sao khó quá vợ ơi?Chỉ như thế em sẽ thấy rất vui Dù anh vụng làm rối tung căn bếp Nhưng như thế sẽ khiến em bớt mệt Cơm ngon hơn khi chồng biết thương mình

Chồng kia vểnh nhĩ nghe đây

Mười điều vợ dặn ghi ngay vào đầu:

Một là bất cứ ở đâu:

Nghe chuông vợ gọi phải mau chạy về.

Hai là phải nhớ lời thề:

Luôn hầu hạ vợ- chẳng hề kêu than.

Ba là phải thật chăm ngoan:

Việc nhà việc cửa chu toàn sớm hôm.

Bốn là không được bia ôm

Bắt được vợ tát vêu mồm nghe chưa?

Năm là đi bẩm, về thưa

Phải cung kính vợ- biết chưa hả chồng?

Sáu là không được đèo bòng

Lén la lén lút lòng thòng gái- trai.

(Gia tài được mỗi củ…”khoai”

Phải riêng của vợ-không ai được dùng! )

Bảy là khi vợ nổi khùng

Chồng tìm chỗ trốn chứ đừng cãi ngang.

Kẻo không điên tiết vợ phang:

Răng trên, răng dưới hai hàng đi toi…

Tám là lương nộp cho tôi

Không đem đi rải ở nơi hội hè…

Không được bài bạc, rượu chè

Tụm năm tụm bảy bạn bè cà kê…

Chín là vợ xấu cấm chê

Phải khen: “em đẹp đến mê cả hồn…”

Dù cho răng vẩu, méo mồm…

Cũng phải khen vợ: “em dòm rất duyên…”

Điều mười – đặc biệt ưu tiên

Mỗi khi thấy phải làm liền là đây

Khi nào má vợ đỏ hây

Chồng phải tinh ý biết ngay để… chiều!

Nãy giờ đứng nói hơi nhiều

Mặt vợ nóng quá-có điều gì đây?

Trời ơi! Má lại hây hây

Điều mười hãy thực hiện ngay đi chồng…

Gà mái nhảy ổ đỏ mồng

Chị em thích… “ấy” má hồng hây hây.

Bí mật vợ nói ra đây

Cấm không để mọi người hay nghe chồng!

Tổng Hợp Các Bài Thơ 4 Chữ Nổi Tiếng Về Tình Bạn

Các bài thơ bốn chữ về tình bạn hay nhất

Để nhắc nhở chúng ta luôn biết trân trọng và gìn giữ phát huy những gì đẹp nhất của tình bạn. Đừng để đánh mất đi rồi chúng ta lại hối tiếc và bâng khuâng vì thế trong lúc còn là học sinh rất nhiều bạn đã làm thơ để dành tặng cho nhau.

Tình bạn mãi mãi là thắm thiết

Có bạn bè chia sẻ niềm vui

Nếu có bạn mà không có tôi

Thì cuộc đời chẳng còn ý nghĩa.

Say tình say nghĩa bấy lâu nay

Say thơ say nhạc say bè bạn

Quên cả không gian lẫn tháng ngày.

Đời còn vui khi còn cầm bút

Đời hết vui khi bút lìa tay

Ở đời tình bạn là đẹp nhất

Nở huy hoàng trong lúc tươi vui.

Tình bạn là lá là hoa

Tình bạn là cả bài ca trên đời

Tình bạn trong sáng tuyệt vời

Đẹp hơn tất cả bầu trời ban đêm.

Tôi gửi đến bạn lời cảm ơn

Hãy bỏ qua đi lúc giận hờn

Tình bạn chúng ta mãi gắn bó

Càng giận ta càng thân nhau hơn.

Tình bạn là vạn bông hoa

Tình bạn là vạn bài ca tuyệt vời

Những bông hoa chưa hẳn là đẹp nhất

Hoa sẽ tàn còn tình bạn không phai.

Tình bạn chúng ta

như ngàn vị sao

trên bầu trời cao

sáng mãi một màu

tình bạn chúng ta

như vạn lời ca

ca vang ca mãi

trên bầu trời xanh

tình bạn chúng ta

siết chặt vòng tay

gắn kết bè bạn

để cùng tiến tới

tình bạn chúng ta

sẽ không phai nhòa

cho dù năm tháng

vẫn mãi trôi qua

bạn bè rời xa

những kỉ niệm xưa

chỉ là dĩ vãng

từng giây từng phút

sẽ trôi qua nhanh

tình bạn còn đó

làm sao xóa nhòa….

Đi qua cánh cửa

Từ từ bước tới

Băn khoăn suy nghĩ

Người bạn cơ tri

Tình bạn chúng ta

Như một bản nhạc

Chưa từng khắc ghi

Các bài thơ bốn chữ về tình bạn thể hiện nỗi nhớ phương xa

Tình bạn chúng ta vẫn một màu xanh

Tình bạn như muôn ngàn ánh sáng

Chiếu rực rỡ trong đêm tối mịt mờ.

Bạn thân ơi, dù ở nơi xa vắng

Chưa bao giờ tôi thấy bạn rời tôi

Trái tim tôi vui sướng lắng nghe

Lời lặng lẽ bạn gửi bằng ý nghĩ.

Còn gặp nhau thì hãy cứ vui

Chuyện đời như nước chảy hoa trôi

Lợi danh như bóng mây chìm nổi

Chỉ có tình thương để lại đời.

Dẫu ngày xưa cũng chỉ là quá khứ

Nhưng mai kia cũng từ đó mà ra

Dòng đời ơi sao không đi chậm lại

Để tình bạn ta mãi gắn chặt bền lâu.

Có những lúc ngắm trăng ngoài cửa sổ,

Lòng chợt buồn nghĩ đến bạn thân.

Xa nhau cảm thấy lòng lưu luyến,

Hai chữ bạn thân một chữ buồn.

Dường như ta còn vương vấn mãi

Những kỉ niệm mùa thu bạn bên tôi

Ta thật lòng nuối tiếc thời gian trôi

Vì giờ này chỉ còn là kỷ niệm.

Vẫn là bạn thì hãy cứ thương

Tình người muôn thuở vẫn còn vương

Chắt chiu một chút tình thương ấy

Gửi khắp muôn phương vạn nẻo đường.

Đó là một số bài thơ mà chúng tôi đã sưu tầm của các bạn tự sáng tác để thể hiện niềm nhớ về bạn bè đã nhiều thời gian không gặp, bài thơ chỉ gồm 4 câu lắng đọng. Các bài thơ 4 chữ hay nhất mà chúng tôi sưu tập để nhằm mục đích dành cho các bạn tham khảo.

Đối với thể thơ tứ tuyệt này đơn giản dễ làm nhưng cũng cần chú ý đến ngữ điệu để có thể hay hơn và sâu sắc hơn. Qua những gợi ý ở trên, mong rằng các bạn sẽ có sáng tác thơ hay để gửi tặng bạn hữu.

Cập nhật thông tin chi tiết về Tổng Hợp Các Bài Viết Về Bài Thơ “Nhàn” trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!