Bạn đang xem bài viết Thơ Về Trăng – Tổng Hợp Thơ Hay Về Trăng Khuya Buồn, Cô Đơn Và Tâm Trạng được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Về Trăng
Chỉ là một ánh trăng tròn soi sáng phía cùng trời vào đêm nhưng nó lại mang đến cho người ta ngàn nỗi sầu, trăm nỗi đau như cắt. Trăng qua những cảm nhận của nhiều tác giả gửi đến các bạn qua những bài thơ về trang vi vu thoang thoảng những hương thơm dạ lý. Làm cho bầu trời bên thềm lặng lẽ và những con gió heo hút đì hiu….
Thơ Ngắn Về Trăng: Nửa Đêm
Tàn trăng nhớ núi tìm mây Nhớ sông tìm suối nhớ ngày tìm đêm Cắn răng nhớ sợi tóc mềm Đếm tay thừa ngón vì em em à Mười ngón là của người ta Anh mười một ngón nhớ nhà nhớ em
Đêm Trăng – Tác Giả: Kinh Khaag
Trăng khuya sắp đã lưu mờ Tình xuân nay đã sắp mờ theo trăng. Xuân nay có kịp thay đời Mà sao xuân đã lập lờ như trăng Trăng mờ sắp tới trời xanh Tình này, như đã nguyện thề với trăng!
Vầng Trăng Đơn Cô – Tác Giả: Kim Phụng
Trăng kia trăng khuyết trăng lại tròn Bởi vì ai mà giấc ngủ chưa ngon .. Đêm nay anh đứng chờ em đó Trăng đã lên rồi em ở đâu
Thơ Về Trăng Khuya – Thơ Hay Về Trăng Buồn
Để có cảm nhận hay hơn về ánh trăng đêm khuya buồn, cùng với muôn vàng nỗi nhớ thương thả hồn mộng tưởng, Blog xin chia sẻ đến các bạn những bài thơ tình ngắn về trăng buồn hay do nhiều tác giả sáng tác. Ánh trăng in hằng gợn sống dưới mặt nước làm ta mênh mang, chìm đắm giữa nước và trăng để thỏa lòng giãi bày, trút bỏ buồn phiền trong chuyện tình dang dở.
Đêm nay ta tựa gối ngắm trăng dịu dàng hòa cùng những nốt nhạc trong trẻo, khúc nhạc buồn buồn lạ nhưng ta thấy mình trong veo thánh thiện đến ngỡ ngàng như thể ta đang phiêu du vùng địa đàng. Vậy cũng coi như ta đã tri âm và được tri kỷ, một cách tương đối ta đã được thỏa mãn, ta tự tưởng thưởng cho mình…
Đêm Trăng Vương Mộng
Theo lối gió bước tình hồng mở ngõ Vườn trăng thanh hương lạ nghĩa thơm tho Đắm trong thơ, mơ kết chuyện hẹn hò Ta cũng lỡ để tình say đắm đuối
Và cứ thế đợi trăng về một buổi Dầu chuyện lòng se kết gọi mùa xưa Trời nhiều cơn nắng bước vào mưa Tình cũng đã theo sầu lời gọi nhớ
Tay ta viết thơ lòng còn bỡ ngỡ Mà tình ơi! Say mật ánh trăng đêm Lá đừng rơi như chân bước qua thềm Xin giấc ngủ bình yên trong mộng nhỏ
Trăng vẫn thắm như tình trăng cón đó Lòng vẫn buồn như chuyện của yêu đương Sương sầu gì? Rơi giọt nhớ giọt thương Hay lá úa ôi! Tình vừa rớt rụng
Thơ Tình: Mộng Tình Trăng
Tĩnh trăng ai ghẹo Nguyệt trăng thề Giai nhân mộng đắm lụy tình thê Cho ai ôm mộng vần trăng khuyết Ngỡ ngàng một giấc mộng đêm trăng
Tình trăng ai ngỡ đã lương duyên Đâu đây còn ngỏ bóng thuyền quyên Cho tôi ôm mộng tình trăng sáng Ngỡ ngàng một giấc mộng tình sang
Trăng Ơi – Tác Giả: Thi Diep Dang
Trăng khuya nhớ gió đi tìm Xe duyên tơ nguyệt biết tìm ở đâu Mỏi mòn ngồi ngóng đêm thâu Mây bay lơ lững hỏi sầu nhớ ai ?
Trăng khuya mơ mộng vờn ai Long lanh đôi mắt nhung nai mơ màng Hỏi rằng ! Trăng mộng đêm say Có sầu nhung nhớ ngập tràng như tôi
Trăng hờn lơ lững xa xôi Nữa đêm đang mộng lần trôi xa dần Mây hồng lơ lững dần chân Gió reo , reo nhẹ rung vầng trăng khuya
Đêm nay mơ ướt gió về Ru mây vào mộng tràng trề hương yêu Trăng tròn ! Trăng khuyết ! Trăng lên ! Tình em dậy sống anh ơi nơi nào
Vầng trăng ai sẽ làm đôi Tình em gió cuốn ngậm ngùi xót xa ,,!!!!
Vườn Thơ đêm Trăng
Cảnh vườn đêm ấy có trăng mơ Tôi thấy nàng thơ dáng thẩn thờ Bẽn lẽn nâng hờ cành lá biếc Ngỡ ngàng tôi cứ nghĩ là mơ.
Cung đàn réo rắt những tiếng tơ Ngọn gió du dương cõi xa mờ Lặng lẽ ru hồn ôi xao xuyến Tim đành ngưng nhịp để uống thơ.
Bước đi tôi sợ vỡ ánh vàng Gió lùa cảm xúc sẽ ngân vang Vì sợ ánh vàng tan theo gió Thôi đành cảm nhận phút truy hoan
Vắn – Tác Giả: Tím Mộc Lan
Đêm trăng lạnh vướng thu tàn Mắt ai ngơ ngẩn giữa màn sương mơ Ứa buồn đọng mối tim khờ Vương mảnh tình lòng vấn thuở ngày xanh
Tôi Vẫn Chờ – Tác Giả: Thủy Cúc
Tôi vẫn ngồi đây đợi gió về Cùng tôi ở lại ngắm trăng khuya Hỏi trăng có biết bao mùa đã Lỗi hẹn cùng tôi chốn hẹn hò
Tôi vẫn ở đây, tôi vẫn chờ Một mình như thế cứ chông chênh Hỏi trăng có thấu tình đau khổ Nhói buốt tim tôi đã mấy mùa?
Trăng Khuya – Tác Giả: Nguyễn Ngọc Sáng
Đêm khuya không ngủ nhớ thương ai ? Khắc khoải trong tim tiếng thở dài Làm bạn cùng trăng đêm khuya lạnh Hờ hững bờ vai dáng trang đài Tím cả vùng trời bao kỷ niệm Biết người còn nhớ mãnh trăng xưa Đêm nay trăng lạnh màu sương khói Lãng đãng buồn sao một kiếp người…!
Tiếng Chày Đêm Trăng
Vọng tiếng bì bùng giữa ánh trăng Mình ơi ráng giã thật êm bằng Chân đều thả nhịp khòm lưng nhún Tay khẽ lay chày ép hạt văng.
Trắng nõn gạo vung thềm lả tả… Vàng ươm trấu nhảy cối nhì nhằng Mồ hôi đẫm ướt bờ vai mệt… Khóm liễu sương nhòa nhạt phủ giăng.
Khát Vọng Đêm Trăng
Đêm trăng sáng tỏ dệt tình thơ Trúc liễu buôn cong nét thẫn thờ Lộng lẫy hoa hồng khoe sắc nhớ Xanh màu nguyện ước ở trong mơ
Đang tìm hạnh phúc sau tan vỡ Để khỏi buồn thương lúc dại khờ Sống phải bình yên không bước lỡ Trong lòng khát vọng đẹp duyên tơ…
Như Ánh Trăng Tà – Tác Giả: Nguyenvan Gioi
Hôm nay sao bỗng dưng buồn quá? Ngó lại hình dong thấy đã già Đau ốm tâm cang đang tàn phá Chắc là đời tôi sắp lìa xa
Đi khám thuốc men tiền đâu trả? Gắng gượng,cho năm tháng dần qua Rượu nhạt uống vào mong giải tỏa Đau đớn quên đi,bớt nhạt nhòa
Trăng tròn trăng khuyết,ắt trăng tà Rồi trăng khuất bóng,giống đời ta Một ngày nợ thế đà xong trả… Thoát khỏi trầm luân, cõi ta bà
Buồn Ai… Ai Buồn – Tác Giả: Nam Phan Đình
Trăng khuya rơi rụng xuống cầu Mình anh ngóng đợi, nỗi sầu rụng theo Đường xưa lối cũ vắng teo Sao rơi lặng lẻ bay vèo trong đêm
Hoa trôi, nước cuốn buồn thêm Còn đâu những phút êm đềm bên nhau Trời gieo chi lắm khổ đau Tim anh lỗi nhịp biết bao lần rồi !
…Ánh dương ló dạng bên đồi Tay không níu nổi, gót rời bước đi Ngàn sau gặp gỡ có khi Ái ân còn đó, ướt mi cay nồng
Rồi mai em cũng theo chồng Người xưa dần khuất… bóng hồng vu quy
Tình Trăng – Tác Giả: Võ Văn Thuận
Trăng khuya nhành liễu phân kỳ Màng đêm tịch mịch phân ly ba đường Trăng vàng mờ nhạt khói sương Gió lùa liễu rủ ba đường vấn vương
Mây mù che giấu trăng thương Cớ sao tạo hóa cắt thương tình chàng Ta buồn mặt rủ mày hường Người thương vắng bóng giọt sầu lệ rơi
Trăng sầu gặp tiếc mưa ngâu Lòng chàng với thiếp ai sầu hơn ai Gió đưa nhành liễu bắt cầu Ngưu Lan chức nữ bắt đầu gặp nhau
Trăng ơi sao mãi một màu Sao trăng không tỏ gặp nhau một lần
Trăng Muộn – Tác Giả: Loan Nguyen
Trăng buồn hỏi gió đi đâu. Để trăng ôm một mối sầu tương tư. Hỏi mây để rõ thực hư. Mây cười lỏn lẻn, ậm ừ bay xa.
Trăng ngồi xuống ngọn núi già. Rầu rầu một nét trông ra thật buồn. Gió thời bay khắp bốn phương. Bỏ trăng ở lại nhớ thương một mình.
Ngắm nhìn đáy nước lung linh. Soi gương chợt thấy bóng mình hư hao. Gió ơi gió bỏ đi đâu? Để trăng ở lại đêm thâu một mình.
Đêm Trăng Buồn – Tác Giả: Hồng Ngọc Ngô
Đêm buồn ngắm ánh trăng lên Hồn treo lơ lửng bồng bềnh về đâu Tim đau quặn thắt cơn sầu Anh đi đi mãi tận đâu mất rồi
Từng đêm lạnh lẽo em ngồi Trông về phương ấy mặn môi giọt sầu Trăng vàng lặn khuất đêm thâu Sương rơi ướt đẫm mái đầu xuân xanh
Bao giờ quay lại hỡi anh! Cho tim ấm lại,trăng thanh soi cùng.
Kiếp Hồng
Trăng tàn trãi lối bước em đi Hỏi mộng ngày xanh có được gì Một thủa yêu người dâng hiến trọn Lâu rồi ký ức mãi còn ghi
Phai mùa sắc nhạt tràn dông tố Úa phận sầu tâm ngã ái ghì Lặng lẽ canh tàn sương khói phủ Dòng đời mãi trỗi khúc phân ly
Thơ tâm trạng buồn cô đơn sâu sắc
Trăng Mơ – Tác Giả: Toan Nguyenduc
Dưới ánh trăng khuya lúc tỏ mờ Em nằm ở đó thả hồn thơ Gieo vần mở lối vào trong mộng Ghép chữ đưa đường đến chốn mơ
Bến vắng năm xưa ai đứng đợi Đò thưa chuyến mới bạn đang chờ Năm canh thấp thỏm mong trời sáng Khép lại tâm hồn hết ngẩn ngơ.
Trăng Khóc – Tác Giả – Loan Nguyen
Kia một vầng trăng nét ưu tư . Non nước buồn thiu chuyện thực hư . Một dãy sơn hà trên cao ngắm chị Hằng bật khóc nhớ thiên thư.
Nam Quốc Sơn Hà Nam Đế Cư Tiệt Nhiên Định Phận Tại Thiên Thư. Như Hà Nghịch Lỗ Lai Xâm Phạm. Nhữ Đẳng Hành Khan Thủ Bại Hư.
Thương một vầng trăng sắp ngả nghiêng. Non xanh nước biếc nhuốm ưu phiền. Buồn cho non nước trăng rơi lệ. Bỗng chốc trăng thanh úa trên triền.
Mượn ánh trăng vàng thay cảm thán. Mong hồi chuyển ý đến bình an. Phận hèn nhỏ nhoi nào đâu dám. Bàn chuyện anh hào cứu giang san.
Trăng Thu
Trống gõ rền vang một khoảng trời Tưng bừng mở hội khắp nhiều nơi Cong mình uốn lượn rồng vui cưỡi Phưỡn rốn nhìn theo địa mỉm cười
Sảnh giữa đông đầy thêm bạn tới Trăng rằm lộng lẫy rước đèn chơi Cùng nhau phá cỗ lòng mong đợi Xúc cảm trào dâng bỗng nghẹn lời
Túy Tửu
Trăng thanh dụng tửu bên thềm Trời khuya lặng gió êm đềm mỗi ta Người đi bóng dáng đã xa Ta đây lặng lẽ hát ca lời sầu
Người đi rượu đắng tình sầu Người đâu có biết nỗi sầu trong ta Đêm sầu túy tửu mình ta “Vì Một Người” vẫn là ta lúc này
Trăng Khuya – Tác Giả: Nguyễn Ngọc Sáng
Đêm khuya không ngủ nhớ thương ai ? Khắc khoải trong tim tiếng thở dài Làm bạn cùng trăng đêm khuya lạnh Hờ hững bờ vai dáng trang đài
Tím cả vùng trời bao kỷ niệm Biết người còn nhớ mãnh trăng xưa Đêm nay trăng lạnh màu sương khói Lãng đãng buồn sao một kiếp người…!
Trăng Buồn – Tác Giả: Thúy Hoàng
Trăng khuya chênh chếch bên thềm Làm cho ai đó ngồi buồn ngắm trăng Ngắm rồi lòng dạ bâng khâng Làm tăng nỗi nhớ lâng lâng lạ thường
Ngắm trăng nhớ đến người thương Nhưng xa nhau quá vô thường gặp nhau Chỉ có gặp ở trang face Qua dòng tin nhắn buồn lây mãi hoài
Băn khoăn nghĩ đến tương lai Yêu thương nhớ lắm ngày mai thế nào? Bởi cả hai đứa hai đầu Bắc Nam tổ quốc mưa sầu thâm niên
Tăng thêm nỗi nhớ triền miên Nỗi buồn cũng thế cộng thêm nản lòng Nơi xa có hiểu hay không? Nhớ thương nhau lắm mà lòng xót xa.
Con người ta sống thật nhất là khi đêm và, đó chính là thời điểm những nỗi buồn hòa chung cùng với những cảm xúc, thế nhưng lại không biết thể hiện như thế nào đành phải mượn những bài thơ về trăng buồn đêm khuya gửi gấm những tâm tư, u sầu vào trong các bài thơ.
1001 Bài Thơ Tình Đơn Phương Với Tâm Trạng Cô Đơn, Buồn Nhất
(iini.net) Tổng hợp những bài thơ tình đơn phương hay nhất. Đó là những vần thơ tình buồn với tâm trạng cô đơn, lẻ loi, buồn bã nhất..
THƠ TÌNH ĐƠN PHƯƠNG: TÌNH MƯỢN
Thơ: Thiên Gia Bảo
Cho tôi mượn một bóng hình
Để ghép cho trọn mối tình đơn phương
Mượn một tiếng nhớ lời thương
Để thôi hiu hắt đêm trường lẻ loi…
Tôi muốn mượn một nụ cười
Cho hồn bay bổng giữa trời hoa mơ
Cho tôi mượn một nàng thơ
Gieo vào câu chữ đợi chờ thủy chung…
Mượn đôi chân nhỏ đi cùng
Con đường phía trước nở bừng hoa xuân
Ôm vào xóa kiếp phong trần cô đơn…
Chưa từng nở hé vẫn còn trinh nguyên
Mượn làn tóc xõa nhung huyền
Để bàn tay vuốt về miền ước ao
Mượn một giọng nói ngọt ngào
Nghe như mật ngọt đổ vào buồng tim
Mượn luôn lời hứa làm tin
Mai có duyên hẹn mà tìm đến nhau.
Anh rất nhớ và yêu em nhiều lắm
Nhưng ngại mà đâu có dám nói ra
Sợ làm phiền ảnh hưởng đến người ta
Thôi lặng lẽ mình tự yêu thầm vậy
Ngày qua ngày mà lòng buồn thế đấy
Nhìn người ta rồi thầm nhớ trộm yêu
Một chút thôi đâu dám ước mơ nhiều
Yêu lặng lẽ một mối tình trong mộng
Mới gặp em mà trái tim rung động
Người yêu thầm hỏi có tội không em ?
Mối tình câm đầy mộng mỵ khát thèm
Dù biết trước không thể thành khát vọng
Tôi yêu em nên suốt ngày mơ mộng
Mãi chung tình mà không muốn yêu ai !
Đời mịt mù đâu có thấy tương lai
Cứ như thế một mối tình dại dột
Ngọn lửa tình đang ngày đêm thiêu đốt
Trái tim tôi đã yêu quá mất rồi
Dẫu biết rằng tình chẳng thể chung đôi
Chót yêu em mối tình si tuyệt vọng !
Người con gái anh thương thầm năm ấy
Cho lòng anh biết mấy nhớ nhung nhiều
Anh muốn mình được gọi lấy từ yêu
Sao khó vậy bởi một điều anh nhát
Những chiều hè nghe tiếng ve ca hát
Cành phượng hồng phai nhạt nắng oi nồng
Lúc chia tay em còn nhớ hay không
Dòng lưu bút được lồng trong trang vở
Những năm tháng cách xa anh rất nhớ
Anh thương thầm một thuở áo dài ơi
Ước gì đây của ngày đó một thời
Anh sẽ nói những lời yêu em nhất
Bởi tình anh yêu em là chân thật
Thời gian dài thực chất chỉ lặng câm
Nhớ về em anh lặng lẽ âm thầm
Và em đã ra khỏi tầm tay với
Em đã có một tình yêu thương mới
Hạnh phúc trong em phơi phới tương lai
Để lại trong anh những tiếng thở hoài
TÌNH ĐƠN PHƯƠNG Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Anh không còn trở lại bến ngày xưa
Hàng cây cũng mới vừa vàng hết lá
Sầu nón nghiêng theo đà cơn gió đã
Bay xuống lên nên rách cả bên vành.
Mỗi chiều về canh cánh nhớ đợi anh
Rồi thờ thẩn dỗ dành đôi chân bước
Bèo cứ theo dòng nước trôi lần lượt
Buồn lệ tuôn mắt ướt đẫm nhạt nhòa.
Em đâu ngờ…mình đã quá thiết tha
Trao gởi nhớ đậm đà về phương ấy
Tinh yêu em luôn đong đầy đến vậy
Chỉ đơn phương anh đâu thấy được nào.
Chiếc lá vàng đang đảo lộn trên cao
Con đò cũng cắm sào neo bến vắng
Phía trời xa vầng Trăng xưa sắp lặn
Còn mình em ngồi bẽn lẽn trông chờ.
Tự bao giờ ta đã thấy yêu em
Trong giấc mơ khát thèm từng hơi thở
Nhạt môi hờn biết bao mùa trăng vỡ
Mong cùng người trao gởi mảnh tình si
Tự bao giờ tim ta đã khắc ghi
Hình bóng ấy ôm ghì trong nỗi nhớ
Những canh thâu tiếng lòng luôn nhắc nhở
Ước một lần duyên nợ sánh cùng nhau
Ta nâng niu cho tình mãi xanh màu
Dù năm tháng mòn đau con tim nhỏ
Nguyện một lòng bên đời tình yêu đó
Đợi ân nồng , bỏ ngỏ chốn bồng lai
Em ở đâu người thục nữ trang đài
Nơi trần thế gót hài anh mãi đợi
Dẫu đường dài thân một mình chới với
Có hình em dịu vợi khúc tơ sầu .
Kiếp đời này thượng đế đã ban ân
Được gặp em một lần trong vội vã
Nhưng em ơi…tình em còn xa quá
Cánh tay anh với đã vượt khỏi tầm
Giấu tình yêu đơn phương giữa lặng câm
Để trái tim khóc thầm từng đêm vắng
Biết trách ai đã gieo nên nghịch cảnh
Chỉ âm thầm nhặt nhạnh chút tình rơi
Vẫn dặn lòng yêu em mãi người ơi
Dẫu một mai non dời hay biển dịch
Trái tim kia vẫn cứng đầu ngỗ nghịch
Rỉ máu đào thương tích những vết đau
Dẫu biết rằng mình chẳng thể của nhau
Vẫn xin được gởi trao người tất cả
Em trâm khuê thân vàng cành ngọc lá
Anh xin làm sỏi đá lót chân son.
THƠ TÌNH ĐƠN PHƯƠNG: DẪU CÓ RA SAO..
Thơ: Văn Trịnh Tạ
Dẫu thế nào chúng tôi vẫn cứ yêu em
Mặc tình em không dành cho anh nữa
Trong tim chúng tôi luôn là ngọn lửa
Sưởi ấm hồn anh như thuở ban đầu
Dẫu thế nào…anh chẳng giận em đâu
Dù hai ta không chung câu thệ ước
Như giấc mơ…đâu dễ gì có được
Lệ trực trào…anh giấu ngược vào tim
Trong giấc mơ hoang hoải anh kiếm tìm
Từng kỷ niệm in sâu trong nỗi nhớ
Nghe đâu đây ..vẫn nồng nàn hơi thở
Của hai ta… bỡ ngỡ …nụ hôn đầu
Dẫu biết rằng tình đó đã chìm sâu
Con tim anh..nguyện trao em…mãi mãi
Mặc Trời kia bắt hai ta sớm phải
Lìa xa nhau trong cay đắng tủi hờn.
Thơ Tình Yêu Đơn Phương Hay 01TỦI PHẬN Thơ: Tùng Trần
Yêu em lắm nhưng nào đâu can đảm Giấu nỗi niềm trong tâm khảm riêng mang Phận trắng tay thân áo vải cơ hàn Em cao quý lụa là nơi gác tía
Muốn yêu em sợ miệng đời mai mỉa Nên âm thầm lặng lẽ dạ xót xa Bởi thấy mình chẳng được giống người ta Để mạnh dạng thốt ra lời bày tỏ
Có những đêm lòng quặn đau vò võ Nhớ em nhiều rồi lại ngó mong lung Gió ngang qua vai buốt giá lạnh lùng Nhưng chẳng thể cuốn trôi dòng suy nghĩ
Đời lênh đênh lòng tự ti là vậy Lấy nụ cười che đậy những niềm đau Biết phận mình nên nào dám trèo cao Vì hai chữ hèn sang nào chung lối
Bàn tay ngắn thì làm sao với tới Đành ngậm ngùi để nước mắt tuôn rơi.
Thơ Tình Yêu Đơn Phương Hay 02MỘT NGƯỜI THÔI…! Thơ: Chàng Khờ Thủy Chung
Có một người tôi rất muốn quan tâm Nhưng giờ đây chỉ lặng thầm dõi bước Và chấp nhận những gì không có được Bởi biết rằng sẽ chẳng thể có nhau
Có một người nghĩ đến lại nhói đau Mặc dù biết đến mai sau cũng thế Rằng quên đi là một điều không dễ Đành ngậm ngùi sống cùng với cô liêu
Có một người tôi chẳng thể nói yêu Dù rằng tôi nhớ em nhiều như thế Và người ấy không một lần tôi kể Chỉ âm thầm cất nơi đáy tim côi
Có một người và chỉ một mà thôi Dù năm tháng có dần trôi xa mãi Thì hình bóng vẫn còn luôn tồn tại Cùng bên tôi sống mãi với trăm chiều.
Thơ Tình Yêu Đơn Phương Hay 03VÔ TÂM…!!! Thơ: Chàng Khờ Thủy Chung
Vẫn biết rằng người ấy quá vô tâm Nhưng sao tôi lại còn thầm thương nhớ Còn mơ ước cùng người nên chồng vợ Để đêm trường hai nhịp thở hoà chung
Vẫn biết em tim còn mãi lạnh lùng Nhưng anh sẽ dùng tình nung tan chảy Nếu cảm nhận thì em ơi xin hãy Mở hé lòng cho bùng cháy thương yêu
Tình trao em anh biết vẫn chưa nhiều Nhưng nó đủ để không yêu ai khác Hãy bên anh mình vui trong tiếng nhạc Ngày Vu Quy cùng cô bác gần xa
Còn cập nhật…
Thơ Tình Hoàng Hôn Buồn, Thơ Tâm Trạng Cô Đơn Lúc Xế Chiều
Những bài thơ tình buồn viết về tâm trạng buồn bã, lẻ loi lúc hoàng hôn mới nhất.. Những bài thơ thể hiện nỗi cô đơn khi một mình dưới biểu chiều xế..
BÀI THƠ: HOÀNG HÔN BUỒN
Tác giả: Hồng Cẩm Thể thơ: Song thất lục bát
Chiều lặng lẽ lang thang phố núi
Thả tầm nhìn về cuối trời xa
Hoàng hôn tỏa nắng nhạt nhòa
Vẳng nghe điệu lý ngân nga…đắng lòng
Ôi nước mắt tuôn dòng lã chã
Khóc cho người và cả cho tôi
Nghẹn ngào khúc hát bên nôi
“Bậu gieo tiếng dữ…cho rồi bậu ra”
Khi nghịch cảnh phong ba trổi dậy
Gió thét gào…cuốn lấy niềm tin
Phá tan hai chữ ân tình
Xóa nhòa kỷ niệm của mình với ta
Hãy trân trọng món quà thượng đế
Dây tơ hồng buộc để nên duyên
Đừng gây thêm nỗi ưu phiền
Nhãn lồng kết trái – chim quyên kết tình !!!
HOÀNG HÔN LY BIỆT
Tác giả: Diệp Ly Thể thơ: Bát ngôn
Chiều rơi rồi lại một chiều ly biệt
Em trở về trong da diết nhớ thương
Để mình anh bên kia dốc đoạn trường
Một lối mộng hai con đường dang dở.
Hoàng hôn buông niềm riêng càng trăn trở
Khối tình sầu nức nở giữa buồng tim
Một thoáng yêu mà suốt kiếp đi tìm
Trời biển rộng mờ bóng chim tăm cá.
Tia nắng nhạt hắt hiu trên ngàn lá
Heo may buồn lã chã giọt sầu loang
Thời gian ơi sao cay đắng bẽ bàng
Lời từ tạ ngỡ ngàng trong nuối tiếc.
Gửi về anh một mối tình tha thiết
Mai xa rồi đâu biết có còn không
Hoàng hôn rơi cho thương nhớ ngập lòng
Từng ảo ảnh mênh mông chiều vẫy gọi.
CHIỀU NẮNG TẮT
Tác giả: Nguyễn Hưng Thể thơ: Bát ngôn
Nỗi nhớ về khi hoàng hôn tắt nắng
Ngỡ chiều tàn đã vắng những xôn xao
Sao trong tim còn mãi tiếng thì thào ?
Bờ môi khô chợt cào cồn cơn khát
Mùa sa mạc trên con tim tan nát
Tiếng yêu thương mặn chát buổi phân kỳ
Giọt sầu đọng trĩu nặng trên khoé mi
Ngàn lá trút lối đi mình anh bước
Bụi thời gian chẳng lấp nổi vết xước
Trong con tim giọt nước mắt nghẹn ngào
Chiều lại chiều nỗi nhớ lại nôn nao
Tím chân trời chênh chao vạt nắng xế
Cố dằn lòng đứng bên bờ thác lệ
Níu làm sao ước thệ đã tro tàn
Bên dốc tình cơn gió đến than van
Cơn sóng nhớ lại tràn loang chiều vắng
Cuộc ái tình đã mang bao cay đắng
Làm sao đây để lặng những sóng hờn ?
Khi bão lòng vẫn gào thét từng cơn
Và nỗi đau còn vờn không thể dứt
Bao kỷ niệm hơn một lần muốn vứt
Nỗi nhớ em… lại nức nở gọi về.
CÒN LẠI GÌ Tác giả: Nguyễn Hưng Thể thơ: Bát ngôn
Ai thả buồn vào lãng đãng chiều đông
Để hoàng hôn mênh mông màu tím nhớ
Giọt lệ nào rơi trên cuộc tình lỡ ?
Khiến hồn ta như ngỡ kiếp thu tàn
Ta cuối chiều lạc lõng bước quan san
Mang nỗi sầu nhuộm lên ngàn xác lá
Hoàng hôn rơi hay con tim ta đã…
Rỉ máu đào muôn ngả chốn hồng hoang
Đời lữ thứ bàn chân mãi lang thang
Hỏi mấy bận ngỡ ngàng nơi viễn xứ
Giấc mộng hồng vẫn đâu đây do dự
Chẳng chịu về ngự trị trái tim côi
Ta lắng nghe từ ký ức xa xôi
Gió thoảng về bồi hồi lên mắt nhớ
Muốn cố quên một bóng hồng duyên nợ
Sao tim sầu lại vỡ lúc chiều rơi ?
Biết về đâu khi nỗi nhớ đầy vơi
Khi chiểu nay ngập trời sương giăng lối
Nắng đã tàn bầy chim bay rất vội
Mặc nỗi sầu lạc lối giữa hoàng hôn
Ta tìm ta trong chất ngất cô đơn
Còn lại gì ngoài cơn mưa ngày cũ
Và con tim cạn máu đào héo rũ
Mãi không ngừng vần vũ những niềm đau.
HOÀNG HÔN BUỒN Tác giả: Cỏ Hoang Tình Buồn Thể thơ: Lục bát
Con đò bến nước dòng sông
Bao nhiêu kỷ niệm chất chồng trong tim
Đông sầu lá rụng bóng chim không về.
Lòng đau quặn thắt tái tê
Nhìn theo đường cũ bốn bề đầy sương
Đắng cay chua xót đoạn trường
Bởi người yêu phụ…mang thương đi rồi.
Bây giờ tình đã chia phôi
Em thờ thẩn bước…lòng bồi hồi đau
Sao anh phụ khó tham giàu
Bỏ chăn gối lạnh mất nhau giữa đời.
Xa rồi thương nhớ chơi vơi
Nhưng trong ký ức…một thời còn ghi
Sân ga đứng lặng thầm thì
Hoàng hôn trút xuống…tàu đi chẳng về.
YÊU LẠI TỪ ĐẦU Tác giả: Diệp Ly Thể thơ: Song thất lục bát
Hoàng hôn xuống màu thu tàn úa
Khép vòng tay nghe gió mùa sang
Lời thương lời nhớ dở dang
Thương sầu một gánh đa đoan một đời
Chiều dần khuất chơi vơi miền nhớ
Xót xa lòng trăng vỡ mành sương
Cổ gương tìm bóng má hường phôi phai.
Đêm mộng mị chưa say đã tỉnh
Sầu tương tư phủ kín lời thơ
Nép trong khoảng lặng đợi chờ
Hoa rơi nước cuốn mịt mờ tình xa.
Cố níu giữ trong ta kỷ niệm
Buổi ban đầu ước nguyện còn vương
Bão tan nắng trải cuối đường
Tim yêu thắp lửa tình trường còn nhau.
Cho đàn ô thước bắc cầu sông Ngân.
TÌNH MÃI BƠ VƠ Tác giả: Cỏ Hoang Tình Buồn Thể thơ: Bát ngôn
Ngồi miên man nơi vùng xưa kỷ niệm
Hoàng hôn buồn phủ tím cả rừng cây
Gió thổi qua! làm mây kéo giăng đầy
Rừng thay lá nằm vây quanh chốn cũ.
Giữa hoang vu mùa Thu buồn trốn ngủ
Lòng ngậm ngùi đếm đủ nỗi sầu riêng
Hồn đi hoang tan biến khắp mọi miền
Ôm đau đớn triên miên…đầy nước mắt.
Hãy nắm tay mình cùng luôn siết chặt
Đừng bỏ tình…làm quặn thắt lòng đau
Dẫu trần gian cuộc sống có muôn màu
Mình đừng để mất nhau thành quá khứ.
Tình yêu em..nguyện suốt đời níu giữ
Nên nhớ thương mọi thứ mãi luôn còn
Vẫn đứng chờ nơi chốn cũ hoàng hôn
Lòng day dứt bồn chồn mong nhớ lắm.
Bởi tình em…âm thầm nhưng sâu đậm
Khi mất nhau luôn gặm nhấm đau buồn.
(đang cập nhật…)
Tổng Hợp Những Bài Thơ Uống Rượu Tâm Trạng Nhất
Người ta thường nói thưởng trà không nên quá 3 người vì sẽ không cảm nhận được cái ngon của trà, cái hay của câu chuyện người nói. Còn thưởng rượu thì cần phải từ 4 người trở lên thì cuộc vui mới dài mới lâu. Thế nhưng, có những cuộc rượu “độc ẩm” một mình của nhà thơ. Ấy thế mà say, mà đau mà buồn mà tràn đầy cảm xúc xuyến sao khó có thể “tỉnh”ngay được.
BÀI THƠ: ĐỘC ẨM
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Lang thang một bước một mình
Đèn vàng phố vắng bóng hình cô liêu
Nhà tranh trống vắng đìu hiu
Không em không trẻ buồn thiu tiếng cười.
Một mình một chén rượu vơi
Không ai đối ẩm chia lời ủi an
Sương đêm mờ mịt giăng màn
Nuốt vào giọt đắng trái ngang phận người.
Trắng đen nhân thế ở đời
Nghèo khinh giàu trọng thói đời éo le
Hơn thua trân tráo ngựa xe
Đồng tiền tờ bạc tréo ngoe đắng lòng.
Long đong cho kiếp má hồng
Tấm chồng nghèo mạt đèo bồng với ai
Bỏ tình chối nghĩa đắng cay
Ra đi vứt áo mặc ai oán hờn.
BÀI THƠ: RƯỢU MỘT MÌNH
Tác giả: Hoàng Trọng Lợi
Mình ta uống cạn ly này
Nâng lên hạ xuống vơi đầy tình ta
Nhìn sâu trong đáy nhạt nhòa
Đắng cay cay đắng mình ta với đời
Chơi vơi sóng sánh men cay
Quyện vào khói thuốc nhẹ bay vào hồn
Môi hôn miệng chén nồng say
Vàng tay khói thuốc ngất ngây nhớ người
Nụ cười ánh mắt bờ môi
Hình bóng em mãi rạng ngời đáy ly
Làm gì uống hết được đây
Đầy vơi ly rượu vẫn đây bóng hình
Ngước nhìn khói thuốc lung linh
Nụ cười em mãi đẹp xinh rạng ngời
Chơi vơi nỗi nhớ cuồng quay
Say em say mãi anh say một đời.
BÀI THƠ: RƯỢU SẦU
Tác giả: Thủy Tiên
Chén rượu vơi dần sao vẫn tỉnh
Men đời đắng ngắt chẳng làm say
Người ơi hãy rót đầy hơn nữa
Uống cạn rồi quên nỗi khổ này.
Chủ quán! Thêm nào, cho chén nữa…
Say rồi…chẳng nhớ được người đâu
Tình yêu vỗ cánh bay đi khỏi
Ngất ngưởng tàn canh đổ bóng sầu.
Rót nữa! Ly này không đủ rượu
Ai người cụng chén sẻ buồn vui
Nàng đi chẳng nói câu nào cả
Nốc cạn ngàn chung lại khóc vùi.
Bài thơ: SAY
Đêm say ta lạc chốn hư không Tửu sắc say mê giấc mộng hồng Lả lơi cung đàn trong tiếng hát Ấm lòng lạnh giá tiết trời đông Nâng yếm dùm em, kìa quân tử Phấn son mê muội cõi tiên bồng Chân em mỏi rồi cho em tựa Thân chàng em gối có được không?
Đêm nay lạnh giá chỉ nàng – ta Mùi hương thoang thoảng ở làn da Bàn tay nho nhỏ trông xinh quá Trao hết nàng đây, hỡi ngọc ngà Bỗng gà đâu gáy chưa tròn giấc Giật mình mới ngộ giấc mơ tan Phòng hoang gió lạnh tựa núi ngàn Ta tiếc vô vàn, ơi nàng ơi
Em biết uống từ khi nào em nhỉ ? Chẳng lẽ đời anh lại quá vô tư ? Cuộc tình em có bao nỗi suy tư Nên chìm đắm trong nem say làm bạn
Uống đi em , uống một ly cho cạn Và kêu khà, một tiếng hết nỗi đau Cuộc đời ai mà chẳng có cần nhau Lúc hoạn nan và mỗi khi đau yếu
Cập nhật thông tin chi tiết về Thơ Về Trăng – Tổng Hợp Thơ Hay Về Trăng Khuya Buồn, Cô Đơn Và Tâm Trạng trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!