Xu Hướng 3/2023 # Thơ Về Mái Trường Gợi Nhớ Lại Bao Kỉ Niệm Xưa Thời Áo Trắng # Top 12 View | Kovit.edu.vn

Xu Hướng 3/2023 # Thơ Về Mái Trường Gợi Nhớ Lại Bao Kỉ Niệm Xưa Thời Áo Trắng # Top 12 View

Bạn đang xem bài viết Thơ Về Mái Trường Gợi Nhớ Lại Bao Kỉ Niệm Xưa Thời Áo Trắng được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Thời gian còn ngồi trên ghế nhà trường là quãng thời gian đẹp nhất của mỗi người. Chúng ta được gọi là học sinh, sinh viên cùng thầy cô tìm bao lời hay ý đẹp trong những bài học. Mỗi mùa chia xa, phượng nở đỏ rực góc sân trường, bạn bè, thầy cô bịn rịn trong giây phút chia tay. Đã có rất nhiều bài thơ về mái trường mến yêu vừa để kỷ niệm vừa là thể hiện tình cảm của mỗi người.

Mỗi năm hay mỗi dịp kỷ niệm trường là những bài thơ về mái trường lại tấp nập từ các nơi ùa về. Ai cũng có kỷ niệm về trường lớp thầy cô của mình. Làm sao có thể quên được thời gian ngồi trên ghế nhà trường, từng học sinh góp phần làm cho mái trường thêm bề dày lịch sử.

Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi …Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lạiMái chèo đó là những viên phấn trắngVà thầy là người đưa đò cần mẫnCho chúng con định hướng tương lai

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôiCho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữaGọi tiếng thầy với tất cả tin yêu …

Cổng trường tôi trông rất xinhTường cao cổng sắt , dưới hình văn hoaBước vào thoang thoảng hương hoaTrời cao xanh ngắt , mây là là bayRâm râm bóng mát hàng câyTrưa trưa gió thổi lay cây rì rào .Xa xa hàng dương vẫy chàoGần gần phượng hồng thì thào gọi thươngCùng nơi khắp chốn trong trườngSinh viên đùa giỡn , thân thương chuyện tròNgười nói nhỏ , kẻ nói toXôn xao tiếng hát tiếng hò du dươngVọng xa nghe tiếng giảng đườngBao la trang trải tình thương cô thầyDạo quanh xa đó gần đâyNơi đâu đẹp nhất là đây trường mình .

Bài thơ THẦY VÀ CHUYẾN ĐÒ XƯA

Trang giáo án bao năm thầy vẫn mở

Mà tập bài thầy chấm đã khác xưaChúng con đi, biết khi nào về lạiCó bao giờ tìm được thuở ngây thơ…

Mùa qua mùa, bụi thời gian rơi rắc

Nên tóc thầy một sáng bỗng bạc thêmTrời xanh vẫn bình yên ngoài cửa lớpChữ nghĩa tình muôn thuở chẳng nguôi quên.

Bài Thơ: Nhớ Mãi Mái Trường Xưa

Bài thơ là cảm xúc về mái trường của bạn Huyền Trang lớp 12C khóa 2010-2013. Những cảm xúc mộc mạc trong từng câu thơ như đưa chúng ta trở về với những ngày tháng tuổi học trò vô tư, hồn nhiên và trong sáng ấy. Mời các bạn cùng cảm nhận

NHỚ MÃI…..MÁI TRƯỜNG XƯA Đã 3 năm xa mái trường xưa Xa thầy cô bạn bè hằng mong nhớ Xa chiếc bảng đen in lên từng nét chữ Hàng phượng ngày nào còn thắm phút chia ly

Nhớ ngày đầu vào trường cho đến lúc ra đi Em chẳng thể nào quên.. Đôi mắt ngây thơ trước cổng trường rộng lớn Vẫn e dè trên từng đôi chân bước Những con chim non… Đôi cánh nhỏ còn yếu ớt trước cuộc đời

Ngày rời trường..chưa tới đôi mươi Nhớ ơn thầy… Chúng e cùng hành trang bước vào cuộc sống Dạy e tri thức… để thực hiện ước mơ hằng vươn tới Chỉ cho e cái sai.. Răn dạy e để không còn khờ dại Chỉ cho e lẽ phải.. Bảo ban e trước muôn mặt cuộc đời

Lúc này mỗi đứa đôi nơi Ra bắc vào nam đứa đi làm lo toan cuộc sống Đứa lấy vợ..đứa lấy chồng dựng xây tổ ấm Đứa thực hiện ước mơ trên giảng đường đại học Đã bao lần tự họp.. Ngồi thẫn thờ với những kỷ niệm xưa

Em nhớ trường nhớ lớp nhớ thầy cô Nhớ hàng cây xanh nhớ mùa phượng đỏ Nhớ dãy hành lang vẫn đùa giỡn nhau ngày đó Nhớ hồ nước ngày nào vẫn cắt cỏ cá ăn

Chúng e lớn dần còn mái đầu thầy chẳng còn xanh Đôi mắt xa xăm dáng hao gầy trên bục giảng Nét chữ nghiêng mang nặng ân tình hằn sâu trên chiếc bảng Nụ cười hiền năm tháng mãi không quên

Em gửi tấm lòng mình thay lớp lớp học sinh Cảm ơn mái trường Nguyễn Trường Tộ thân yêu… Như ngôi nhà chung dạy chúng e tri thức Nơi có mẹ là cô,cha là thầy,bạn bè là anh em luôn quan tâm hết mực Ơn nghĩa cô thầy…dù trong mơ hay còn thức Thì suốt cả cuộc đời chúng e mãi mãi không quên Huyền Trang 12C: 2010-2013

Kể Một Kỉ Niệm Về Tình Bạn Thời Thơ Ấu

Đề bài: Kể một kỉ niệm về tình bạn thời thơ ấu.

Chắc ai trong chúng ta cũng có ít nhất một lần mắc lỗi. Và tôi cũng vậy. Tôi cũng đã nhiều lần mắc lỗi. Nhưng có một lần, khi đang học lớp 4, tôi đã mắc một lỗi lớn với bạn mà đến giờ nghĩ lại, tôi vẫn thấy ân hận.

Tôi và Dương chơi thân với nhau từ hồi mẫu giáo. Dương xinh xắn và rất hiền lành. Dương học giỏi lại cần cù chịu khó nên bài kiểm tra nào của bạn cũng đạt điểm cao. Còn tôi, sức học chỉ trên trung bình một chút, lại còn lười nữa nên kết quả học tập không cao. Tuy sức học khác nhau nhưng tôi và Dương vẫn thân nhau, lúc nào cũng như hình với bóng.

Một hôm, có tiết kiểm tra Lịch sử. Do hôm trước mải xem phim trinh thám nên bài vở tôi nắm rất lơ mơ. Tôi cắm mặt vào tờ giấy kiểm tra, lo lắng vì biết chắc mình không làm được câu nào. Chợt một ý nghĩ vụt qua đầu tôi. Đúng rồi, mình sẽ hỏi Dương. Chắc chắn Dương thuộc bài. Tôi đá vào chân Dương mấy cái ra hiệu cầu cứu. Dương quay sang nhìn tôi nhăn nhó. Tôi hỏi khẽ:

– Cậu làm bài xong chưa. Cho tớ chép với.

– Tớ mới học sơ sơ thôi, đưa bài cho tớ chép!

Lúc đầu, Dương lưỡng lự, không biết xử trí thế nào nhưng khi nhìn bộ mặt “đáng thương” cuả tôi, nó liền chìa bài cho tôi chép. Tôi không hề suy nghĩ gì, cắm cúi chép một mạch từ đầu đến cuối. Hết giờ, tôi nộp bài với tâm trạng sung sướng. Thể nào bài cũng được điểm cao.

Thế nhưng, tuần sau, đến giờ trả bài, cô giáo đã phê bình tôi và Dương trước lớp vì đã chép bài của nhau:

– Cô rất buồn vì Thanh và Dương đã chép bài của nhau. Cô không biết ai chép của ai, vì vậy, cô cho cả hai bạn điểm không.

Tôi cúi mặt, im lặng lén nhìn sang Dương. Nó như người mất hồn, nước mắt trào ra lăn trên má.

Cuối giờ, Dương đứng lên đi về mà không đợi tôi. Tôi hiểu Dương giận tôi về cái điểm không quái ác đó. Nhưng điểm không thì có làm sao mà phải buồn rầu đến như vậy. Nghĩ thế nên tôi ung dung về nhà, định bụng an ủi Dương sau.

Sáng hôm sau, tôi tới lớp. Dương đã ngồi đó với hai mắt sưng húp. Tôi ngồi xuống, hỏi:

– Cậu có bị bố mẹ mắng không?

Dương nhìn tôi, trào nước mắt:

– Có, nhiều là đằng khác. Mình buồn vì đã làm bố mẹ không vui. Tớ lo điểm này ảnh hưởng đến điểm tổng kết cuối năm.

Nghe Dương nói vậy tôi thấy hối hận và thương Dương quá. Dương đã chịu oan ức vì tôi. Chưa bao giờ tôi xấu hổ như vậy. Tôi đứng dậy, ra cửa lớp. Tôi chờ cô tới để nhận lỗi, để Dương khỏi bị oan.

Thế đấy các bạn ạ. Sau khi nói sự thật với cô, tôi thấy vô cùng thanh thản. Cho đến giờ, tôi và Dương vẫn chơi thân với nhau. Bài kiểm tra Sử hôm đó đã trở thành kỉ niệm giữa hai chúng tôi.

Trong cuộc sống, không ai không thể tránh khỏi một lần mắc lỗi. Em cùng vậy. Lần ấy xảy ra đã gần một năm rồi nhưng đến giờ em thấy vẫn ân hận.

Em và Đức là đôi bạn thân từ hồi học mẫu giáo nhưng lên lớp năm, bạn ấy học giỏi vượt hẳn em và các bạn nên được cô giáo chọn làm lớp trưởng. Điều ấy làm em ghen tị và nảy sinh lòng thù ghét. Ngoài ra, em còn thấy, từ khi làm lớp trưởng, Đức rất “tinh vi”, hay để ý, xét nét đến mọi người

Năm ấy, em được vào đội tuyển học sinh giỏi của trường. Đức cũng vậy nhưng cậu ta còn đỗ với điểm số cao nhất. Một lần, sau khi học xong buổi bổi dưỡng học sinh giỏi do nhà trường tổ chức, Hà, bạn thân của em từ trên lớp chạy xuống, đưa cho em một tờ giấy phô-tô cùng một cái bút bi. Em hỏi:

– Cậu biết rồi còn gì. Đây là giấy bút để bọn mình kể tội Đức.

Em đồng ý với Hà. Chúng em say sưa kể tội Đức. Đến chiều, tờ giấy đã kín đặc những chữ. Nhưng rồi, do Hà sơ suất nên tờ giấy lọt vào tay Đức. Đức mở ra xem. Tuy trong đó ghi rất nhiều điều quá đáng về bạn nhưng Đức không nói gì.

Mọi chuyện tưởng như thế là xong. Nhưng không hiểu sao, buổi chiều đi học về, em thấy tờ giấy đó đang nằm trong tay mẹ. Nghiêm khắc, mẹ hỏi:

Em im lặng, cúi mặt nhìn xuống đất. Mẹ hỏi đến lần thứ ba, em mới ấp úng:

– Dạ, đây là… là… là tờ giấy… con với… với Hà viết viết… về… về bạn Đức ạ.

Tôi nhìn thấy vẻ thất vọng trên mặt mẹ:

– Hoá ra trên lớp con toàn làm những trò nhảm nhí này.

Em đứng yên. Mẹ nói với em rất nhiều, mẹ nói về sự khiêm nhường, về tình bạn, về sự thẳng thắn, .. Cuối cùng, mẹ nói:

– Sự ghen tị của con đã phá đi những tình cảm chân thành, trong sáng giữa hai đứa, Bây giờ con hãy nhờ bố đưa sang nhà bạn Đức xin lỗi bố mẹ và cả bạn nữa, nghe chưa?

Nghe mẹ nói, em thấy tự ái. nhưng rồi, bố cũng đến bên em. Bố phân tích thêm sai lầm của em và động viên em dũng cảm nhận lỗi. Sau cùng, sự hối hận đã thắng sự xấu hổ và lòng tự ái. Em cùng bố sang nhà bạn Đức .

Sáng hôm sau, em đang chuẩn bị đến trường thì nghe tiếng Đức từ ngoài ngõ.

Bạn sang rủ em cùng đi học.

Đây là bài học cho em về thói ghen tị, nói xấu người khác sau lưng.

Bây giờ đã là học sinh lớp 6 nhưng có những kỉ niệm thời thơ ấu tôi không làm sao quên được, trong đó có chuyện giữa tôi và Minh Trang – cô bạn hàng xóm thân thiết nhất của tôi.

Tôi và Minh Trang vốn là bạn rất thân. Nhưng hồi Minh Trang mới từ Quảng Ninh đến ở với bố cạnh nhà tôi, không hiểu sao tôi rất ghét Trang. Chắc là vì Trang chăm chỉ việc nhà, biết ăn mặc, không những thế lại học rất giỏi. Chỉ trong một tuần, Trang đã theo kịp chương trình học ở đây. Tất cả mọi người đều yêu quý Trang, khen Trang hiền lành, nết na, chăm chỉ làm cho tôi như bị kém cạnh.

Tôi nhớ rõ lần đầu tiên tôi va chạm với Trang. Hôm ấy, sau một tuần mưa kéo dài, trời hửng nắng, nhà nào cũng giặt giũ phơi phóng đầy cả sân. Tôi nhanh chóng làm bài. Học xong, tiện thể tôi xếp luôn sách vở vào cái bàn cũ kĩ ngoài hành lang. Sau đó tôi đi giặt quần áo. Khi đem quần áo ra sân phơi thì dây phơi nhà tôi đã đầy quần áo của Trang. Tôi tức lắm, giật hết quần áo của Trang vứt xuống đất rồi phơi quần áo của mình lên. Trang nhìn thấy nhưng không nói gì, lẳng lặng đi tìm sợi dây khác, phơi quần áo của mình lên đó.

Hôm ấy, tôi cùng mẹ đi chợ, nhân thể thăm bà ngoại và ghé qua hiệu sách, đến chiều mới về. Không ngờ đến chiều trời đổ mưa to. Nhìn trời, tôi lo lắng nghĩ đến sách vở và đống quần áo. Chắc ướt sạch hết rồi. Quần áo thì không sao nhưng còn đống sách vở? Tôi tự trách mình không cẩn thận. Giá như khi học xong tôi để sách vở vào trong nhà thì đâu đến nỗi. Nhưng khi tôi về đến nhà thì áo quần đã được ai thu dọn còn đống sách vở thì được xếp ngăn nắp trên bàn trong nhà. Tôi đưa mắt nhìn quanh thì thấy Trang chạy sang bảo:

– Lúc trời sắp mưa, tớ đã kịp rút quần áo và thu dọn sách vở hộ cậu.

Tôi ngượng ngùng, lí nhí nói lời cảm ơn. Thì ra tôi đã nghĩ xấu về Trang. Sau chuyện đó, tôi và Trang trở thành đôi bạn thân.

Nhưng rồi, một thời gian sau, Trang lại theo gia đình chuyển vào Nam. Thế là từ đó tôi không được gặp lại cồ bạn thân của mình nữa nhưng những hình ảnh. Nhưng kỉ niệm về Trang sẽ còn mãi trong tâm trí tôi.

Từ khóa tìm kiếm

kể về 1 kỉ niệm đáng nhớ về người bạn thân

kể lại một kỉ niệm đáng nhớ về tình bạn

hay kê môt ki niêm kho quyên vê tinh ban ngắn nhat

1001 Bài Thơ Nhớ Người Yêu Cũ, Hoài Niệm Buồn Về Mối Tình Xưa

(iini.net) Sau những bài thơ nhớ người dưng viết về 1 người mà không dám bày tỏ, chúng tôi tiếp tục tổng hợp những bài thơ nhớ người yêu cũ thật hay nhưng buồn khi hoài niệm về mối tình ngày xưa – mối tình khó quên trong cuộc đời dù có thể bây giờ mọi thứ đã yên bề.

Người yêu cũ là một người rất gần nhưng cũng rất xa xôi! Người luôn khiến trái tim ta xao xuyến bồi hồi xen lẫn những xót xa. Người đã một thời gắn bó cùng ta, sẻ chia mọi niềm vui nỗi buồn…!

Làm sao có thể quên đi một người mà mình từng xem là tất cả, từng gửi gắm những yêu thương nhung nhớ. Dẫu biết rằng quá khứ chỉ nên coi là một kỷ niệm đẹp nhưng lý trí là lý trí, con tim là con tim. Và con tim có chịu nghe theo lý trí bao giờ! Đâu dễ dàng nói quên là sẽ quên đi được!

Nhớ người yêu cũ là cái cảm giác mà hầu như tất cả mọi người khi trưởng thành đều đã trải qua vì mấy ai có thể có được cái may mắn là chỉ yêu và cưới duy nhất một người!

Đường đời gập ghềnh sóng gió có muôn vàn những lý do khác nhau để đưa hai người xa lạ đến bên nhau, yêu thương nhau rồi lại chia tay nhau. Mỗi câu chuyện là một nỗi niềm, khác nhau ở hoàn cảnh nhưng niềm đau và sự nhớ thương thì đều như nhau!

“Khi cố quên là khi lòng nhớ thêm” đó chính là tâm trạng, là nỗi lòng của tất cả mọi người! Một ngày nào đó bạn nhận ra rằng quá khứ chỉ nên cất giữ vào lòng và xem nó như một kỷ niệm đẹp của một thời thì bạn sẽ tìm lại được chính mình, làm chủ được mình bạn sẽ tìm thấy giá trị của hạnh phúc. Tuy nhiên không phải vì thế mà ta bắt buộc phải quên đi người xưa ấy! Ta có thể nhớ, có thể trân trọng và gìn giữ những kỷ niệm đó vào một khoảng trời riêng của mình để nó không làm ảnh hưởng đến hạnh phúc hiện tại đó mới là sự sáng suốt!

Có không biết bao nhiêu nhà thơ đã gởi trọn lòng mình qua những tác phẩm kiệt xuất của họ, những bài thơ ấy được ví như là những đứa con tinh thần của các thi nhân mà qua đó tác giả có thể bày tỏ được tất cả những nỗi niềm sâu kín trong lòng cùng thơ và sau đây chúng tôi xin giới thiệu với các bạn chùm thơ Nhớ Người Yêu Cũ!

THƠ NHỚ VỀ NGƯỜI YÊU CŨ

Những bài thơ nói lên nỗi nhớ về người yêu cũ thật hay, thật tâm trạng. Nhớ về những kỷ niệm xưa, hoài niệm về một quá khứ đẹp của đôi lứa mà nay không còn nữa. Chỉ còn sự tiếc nuối, nhớ nhung mà thôi..

THƠ NHỚ VỀ MỐI TÌNH XƯA

Cập nhật thông tin chi tiết về Thơ Về Mái Trường Gợi Nhớ Lại Bao Kỉ Niệm Xưa Thời Áo Trắng trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!