Xu Hướng 3/2023 # Thơ Về Cuộc Đời Bất Công, Bạc Bẽo Đau Lòng, Xót Xa # Top 9 View | Kovit.edu.vn

Xu Hướng 3/2023 # Thơ Về Cuộc Đời Bất Công, Bạc Bẽo Đau Lòng, Xót Xa # Top 9 View

Bạn đang xem bài viết Thơ Về Cuộc Đời Bất Công, Bạc Bẽo Đau Lòng, Xót Xa được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Thơ về cuộc đời bất công, những bài thơ tâm trạng cho bạn chia sẻ. Người ta nói cuộc sống luôn công bằng lấy đi cái này thì sẽ cho người ta cái khác tuy nhiên thực tế không hẳn là vậy.

Trong cuộc sống vẫn có rất nhiều sự ngang trái và đầy rãy những bất công.Vì tranh nhau quyền chức, ham lợi ham tiền mà người ta sẵn sàng vứt đi tình cảm, bán đứng anh em bạn bè. Vì sự thiệt hơn của bản thân người ta có thể sẵn sàng đổi trắng thay đen, bán rẻ lương tâm và đạo đức.

Top những bài thơ về cuộc đời bất công hay nhất

Tác giả: Lá Mùa Thu 94 & Tuyến Patin

Lực bất đành tâm lại chửi thềCũng vì xã hội lắm nhiêu khêNgười ăn chẳng hết rồi đem vứtKẻ kiếm không ra lại nhặt vềNgó cảnh bất công mà nẫu ruộtTrông phường vô lí thấy đau mềThà đui chẳng biết thời cũng kệ

Bốn Phương Chìm Nổi

Tác giả: Việt Dương Nhân

Tác giả: Tuyền Linh – Dulan

Có những bức xúc chẳng nói ra đây đượcBởi vô tình thành quy luật của đất trời (?)Có những thiệt thòi chẳng ai chịu nhìn thấyKể cả Ông Trời cũng ngoảnh mặt ngó lơNgày Phụ Nữ – ôi tôn vinh người Phụ NữMép môi nào đưa đẩy… ôi, khéo đẩy đưaTrong sâu thẳm ngàn… ngàn lần Phụ Nữ chịuGánh nặng không tên…đàn ông vẫn chưa vừa (*)Họ thiệt thòi trong bản năng và bản ngã (**)Thực tế rõ ràng, ai được, mất hơn ai ?Trời sinh ra, mỗi người riêng một bản thể (***)Ông trời già đặt để thật quá là sai….!Luật công bằng từ đâu, chẳng bao giờ thấy ?Chỉ thấy sờ sờ những tình huống bất côngNgười Phụ Nữ cũng đầu đen và máu đỏSao luôn luôn phải lép vế với người chồng ?Này em hỡi, kiếp sau đừng làm Phụ Nữ !Để anh không còn là một kẻ bất côngLúc em muốn mà anh vô tình không biếtEm sẽ thiệt thòi, chăn chiếu lại trống không…!

Xót Xa

Tác giả: Nguyễn Quang Long

Ông trời sao quá nỡ bất công?Nỡ gieo cay đắng xót thương lòngĐời bao ngang trái nghe đau đớnXa cách muôn trùng mọi ước mongThắt chặt đời này trong bóng tốiLàm sao thoát khỏi kiếp long đong?Làm sao thoát khỏi đời ngang trái?Giúp phận cơ hàn thỏa ước mong.

Tác giả: Sâm Nguyễn

Lực bất đành tâm lại chửi thềCũng vì xã hội lắm nhiêu khêNgười ăn chẳng hết rồi đem vứtKẻ kiếm không ra lại nhặt vềNgó cảnh bất công mà nẫu ruộtTrông phường vô lí thấy đau mềThà đui chẳng biết thời cũng kệMồn một thế kia… chối vãi lề.

Giận Dữ

Tác giả: Xóm Đồng

Rừng xanh hoang dãCủa chúng taXưa thong thả rong chơi

Rừng bị trói buộtBởi nhóm ngườiMuốn ngắm phải trả giá hời mới được

Bất công

Đất cát là của chungGiờ “xã hội hoá” cắt nghĩa bần cùngRơi vào tay tham nhũng

Biển cũng của chúng taLà lãnh thổ của dân Việt hàng nghìn năm trướcBây giờ ai chiếm hữu?

Bực mình trào dâng

Chiều hôm nayBỏ 5 ngày ăn cho trẻ em vui chơi chẳng ra hồn

Tức giận cồn cào do bị xin đểu

Nhớ năm trướcBỏ 1 tháng ăn trưa đu dây lên đỉnhVọng cảnh nghẹn nuốt bọt trào

#Những bài thơ về cuộc đời bất công đau lòng, xót xa

Thói Đời Điêu Ngoa

Răn Ta

Suy Ngẫm

Tác giả: Nguyễn Khắc Thiện

Chùm thơ về cuộc đời bạc bẽo, bất công khiến bạn bùi ngùi

Cuộc đời là thế, đôi lúc bất công, bạc bẽo đến xót xa. Người với người dối lừa nhau, dẫm đạp lên nhau để sống. Chr vì đồng tiền hay chút danh vọng, họ có thể bất chấp đi tất cả, không ngoại trừ tình anh em ruột thịt.

Chia sẻ cùng chùm thơ về cuộc đời bạc bẽo, bất công sau đây bạn sẽ cảm nhận rõ hơn về vấn đề đó.

Thói đời

Những Bài Thơ Viết Về Nỗi Lòng Công Nhân Xa Quê

Những bài thơ hay nói về nỗi lòng của những người công nhân rời xa quê nghèo để lên thành phố làm việc.

BÀI THƠ: ĐỜI CÔNG NHÂN

Tác giả: Nguyễn Văn Hậu

Sáng ra chẳng thấy mặt trời

Lao vào công việc từ ngày đến đêm

Cơm canh chẳng có thứ chi

Ăn cho qua bữa đến giờ làm thôi

Ngày làm thì cũng như đêm

Có bao nhiêu đó mà làm thế thôi

Lúc về cũng chẳng được yên

Này là đứng lại xếp hàng cái coi

Mày mà chen lấn lung tung

Tao cho biên bản tháng lương mất tiền.

BÀI THƠ: KIẾP CÔNG NHÂN

Tác giả: Chưa rõ

Thương cho cái kiếp công nhân

Một ngày tám tiếng, chai sần đôi tay

Sáng nào cũng gặm củ khoai

Chiều về xe đạp, mệt nhoài cái chân.

Cứ thế…rồi cũng quen dần

Đồng lương mỗi tháng cũng gần 3 chai

Tiền em xài phí, mỗi ngày 4 trăm.

Còn anh nhịn đói lặng thầm đớn đau

Thấy em đi với người giàu

Chiếc pho hai cửa, có màu đỏ tươi.

Nhìn anh, nhếch mép em cười bĩu môi

Thôi thì….đành chịu đơn côi

Sáng ra anh vẫn…..gói ..xôi mỉm cười..!

BÀI THƠ: CÔNG NHÂN VẤT VÃ

Tác giả: Chưa rõ

Cơm ăn hai bữa chẳng thấy phê

Ngày ngày tăng ca và tăng mãi

Đồng lương ít ỏi cảnh nhà thuê

Sáng sáng đi làm đầy suy tính

Tối về mì gói thật buồn ghê

Thời gian hạnh phúc hồn xa vắng

Một cõi đi về chán tái tê !

BÀI THƠ: PHẬN CÔNG NHÂN Tác giả: Chu Thế Vinh

Thật vất vả bởi còn túng thiếu

Phận công nhân ai hiểu ai hay

Dầm mưa dãi nắng đêm ngày

Thức khuya dậy sớm hao gầy tả tơi

Mở mắt dậy khi trời chưa sáng

Trăng mùng mười ló rạng đầu non

Ngoài sân sương ướt vẫn còn

Gà kia chưa gáy cú con chưa về

Mặc quần áo rồi thì vội vã

Quán ven đường lót dạ đơn sơ

Bánh mì cháo trắng hoặc ngô

Ăn gì cũng được miễn no được rồi

Gian nan nhất tiết trời nắng hạ

Mồ hôi rơi tầm tã đêm ngày

Thế nhưng cũng vẫn hăng say

Bán hàng phục vụ bác này chị kia

Tối nuốt vội đôi thìa cơm nhã

Lấy sức bởi vất vả suốt ngày

Ngẫm đời sao lắm đắng cay

Buồn cho số phận kiếp này công nhân.

Đời công nhân vất vả lắm ai ơi

Đổi chén cơm bằng nụ cười héo hắt

Cũng có khi phải trả bằng nước mắt

Nhịn bao lời mà se thắt con tim

Đời công nhân chỉ biết sống lặng im

Sáng tinh mơ lo tìm đồ lót dạ

Khi gói mì tôm cùng ly nước lã

Chiều ổ bánh mì vội vã tăng ca

Đời công nhân cơm mắm muối dưa cà

Có kẻ phải..xa mẹ cha già yếu

Bởi kiếp nghèo với bộn bề túng thiếu

Cũng có người chữ hiếu chẳng trả xong

Đời công nhân như con nước giữa dòng

Cứ nổi trôi bềnh bồng không lối thoát

Nghĩ tương lai mà ngậm ngùi chua sót

Cũng phận đời sao chẳng được như ai

Đời công nhân gian khổ cứ miệt mài

Chẳng biết đâu chữ ngày mai tương sáng

Nên những khi lệ đêm trường lai láng

Thấy đời mình như một áng mây đen.

THƠ LỤC BÁT: ĐỜI CÔNG NHÂN

Tác giả: Thái Tài

Ôm theo hy vọng thiết tha đổi đời

Gian nan vất vã sống đời công nhân

Hao gầy khuya sớm xác thân

Tăng ca thêm việc chẳng hề oán than

Mong sao thêm được nhiều hàng

Cuối tháng được lãnh thêm vài ngàn lương

Đêm đêm khắc khoải canh trường

Chi li tính toán tương lai mịt mờ

Bao nhiêu khao khát mộng mơ

Bấy nhiêu trăn trở lo toan đủ bề

Tiền điện nước….tiền nhà thuê

Tiền cơm tiền áo…não nề lắm thây

Chải bương khó nhọc đêm ngày

Chỉ mong cuộc sống đủ đầy bình yên

Miệt mài cần mẫn chuân chuyên

Vẫn luôn chịu khó siêng năng từng giờ

Vẫn luôn hoài vọng ước mơ

Tương lai rạng rỡ ấm no gia đình…

BÀI THƠ: PHẬN ĐỜI CÔNG NHÂN

Tác giả: Thanh Linh

Mấy ai biết phận đời túng thiếu

Kiếp công nhân ai hiểu được đây?

Dầm mưa dãi nắng đêm ngày

Thức khuya dậy sớm hao gầy xác thân.

Vội thức giấc khi trời chưa sáng

Trăng mùng mười ló dạng đầu non

Ngoài sân sương ướt vẫn còn

Gà kia chưa gái, cú con chưa về.

Mặc quần áo đi làm vội vã

Quán bên đường lót dạ qua loa

Bánh mì, cháo trắng, nui sò

Ăn gì cũng thế, cho no được rồi.

Chiều về đến khi thì ăn quán

Đôi khi thì cũng chẳng có cơm

Một mình hiu quạnh sớm hôm

Tối về một gói mì tôm no lòng.

Ngày đầu tháng tiền phòng phải đóng

Lãnh lương thì cũng “hõng” bao nhiêu!

Tiền cơm, tiền nước, chi tiêu

Tính ra có lúc còn nhiều hơn lương.

Rồi cuối tháng không tiền phải đói

Nổi lòng này biết nói với ai?

Thôi đành ngậm đắng nuốt cay

Buồn cho số kiếp, thương thay phận đời.

THƠ LỤC BÁT: CUỘC ĐỜI CÔNG NHÂN

Tác giả: Nguyễn Mây

Tô mì lót dạ qua ngày là xong

Đôi khi cũng thấy xót lòng

Nhưng thôi mặc kệ cũng không hề gì!

Mới hay thấu hiểu những gì buồn vui

Thời gian vẫn cứ lặng trôi

Tuổi xuân gửi lại về nơi trốn nào!

Thân em như kiếp con con tằm

” kiếm ăn được mấy đêm nằm nhả tơ”

Ngày làm vất vả mong chờ đến lương!

Nhận tiền mà thấy thảm thương

Số tiền ít ỏi biết nhường chia sao?

Rưng rưng dòng lệ trực trào

Thương cha mẹ lắm biết sao bây giờ!

Chút tiền con vẫn hằng mơ gửi về

Người ơi! Em nói người nghe

Tiền lương gửi mẹ đã về đến nơi!

Tiền đâu? Mua vé để rồi về quê!!!!!

Những Bài Thơ Viết Về Nỗi Lòng Công Nhân Nghèo Xa Nhà

Thơ buồn.com xin chia sẽ các bạn những bài thơ hay viết về nỗi lòng của những người công nhân phải rời xa quê nghèo để đi làm xa để làm việc.

THƠ LỤC BÁT: CUỘC ĐỜI CÔNG NHÂN

Tác giả: Nguyễn Mây

Tô mì lót dạ qua ngày là xong

Đôi khi cũng thấy xót lòng

Nhưng thôi mặc kệ cũng không hề gì!

Mới hay thấu hiểu những gì buồn vui

Thời gian vẫn cứ lặng trôi

Tuổi xuân gửi lại về nơi trốn nào!

Thân em như kiếp con con tằm

” kiếm ăn được mấy đêm nằm nhả tơ”

Ngày làm vất vả mong chờ đến lương!

Nhận tiền mà thấy thảm thương

Số tiền ít ỏi biết nhường chia sao?

Rưng rưng dòng lệ trực trào

Thương cha mẹ lắm biết sao bây giờ!

Chút tiền con vẫn hằng mơ gửi về

Người ơi! Em nói người nghe

Tiền lương gửi mẹ đã về đến nơi!

Tiền đâu? Mua vé để rồi về quê!!!!!

BÀI THƠ: PHẬN CÔNG NHÂN Tác giả: Chu Thế Vinh

Thật vất vả bởi còn túng thiếu

Phận công nhân ai hiểu ai hay

Dầm mưa dãi nắng đêm ngày

Thức khuya dậy sớm hao gầy tả tơi

Mở mắt dậy khi trời chưa sáng

Trăng mùng mười ló rạng đầu non

Ngoài sân sương ướt vẫn còn

Gà kia chưa gáy cú con chưa về

Mặc quần áo rồi thì vội vã

Quán ven đường lót dạ đơn sơ

Bánh mì cháo trắng hoặc ngô

Ăn gì cũng được miễn no được rồi

Gian nan nhất tiết trời nắng hạ

Mồ hôi rơi tầm tã đêm ngày

Thế nhưng cũng vẫn hăng say

Bán hàng phục vụ bác này chị kia

Tối nuốt vội đôi thìa cơm nhã

Lấy sức bởi vất vả suốt ngày

Ngẫm đời sao lắm đắng cay

Buồn cho số phận kiếp này công nhân.

ĐỜI CÔNG NHÂN Thơ: Tùng Trần

Đời công nhân vất vả lắm ai ơi

Đổi chén cơm bằng nụ cười héo hắt

Cũng có khi phải trả bằng nước mắt

Nhịn bao lời mà se thắt con tim

Đời công nhân chỉ biết sống lặng im

Sáng tinh mơ lo tìm đồ lót dạ

Khi gói mì tôm cùng ly nước lã

Chiều ổ bánh mì vội vã tăng ca

Đời công nhân cơm mắm muối dưa cà

Có kẻ phải..xa mẹ cha già yếu

Bởi kiếp nghèo với bộn bề túng thiếu

Cũng có người chữ hiếu chẳng trả xong

Đời công nhân như con nước giữa dòng

Cứ nổi trôi bềnh bồng không lối thoát

Nghĩ tương lai mà ngậm ngùi chua sót

Cũng phận đời sao chẳng được như ai

Đời công nhân gian khổ cứ miệt mài

Chẳng biết đâu chữ ngày mai tương sáng

Nên những khi lệ đêm trường lai láng

Thấy đời mình như một áng mây đen.

Bài thơ: Công Nhân Vất Vã

Tác giả: Chưa rõ

Cơm ăn hai bữa chẳng thấy phê

Ngày ngày tăng ca và tăng mãi

Đồng lương ít ỏi cảnh nhà thuê

Sáng sáng đi làm đầy suy tính

Tối về mì gói thật buồn ghê

Thời gian hạnh phúc hồn xa vắng

Một cõi đi về chán tái tê !

THƠ LỤC BÁT: ĐỜI CÔNG NHÂN

Tác giả: Thái Tài

Ôm theo hy vọng thiết tha đổi đời

Gian nan vất vã sống đời công nhân

Hao gầy khuya sớm xác thân

Tăng ca thêm việc chẳng hề oán than

Mong sao thêm được nhiều hàng

Cuối tháng được lãnh thêm vài ngàn lương

Đêm đêm khắc khoải canh trường

Chi li tính toán tương lai mịt mờ

Bao nhiêu khao khát mộng mơ

Bấy nhiêu trăn trở lo toan đủ bề

Tiền điện nước….tiền nhà thuê

Tiền cơm tiền áo…não nề lắm thây

Chải bương khó nhọc đêm ngày

Chỉ mong cuộc sống đủ đầy bình yên

Miệt mài cần mẫn chuân chuyên

Vẫn luôn chịu khó siêng năng từng giờ

Vẫn luôn hoài vọng ước mơ

Tương lai rạng rỡ ấm no gia đình…

BÀI THƠ: PHẬN ĐỜI CÔNG NHÂN

Tác giả: Thanh Linh

Mấy ai biết phận đời túng thiếu

Kiếp công nhân ai hiểu được đây?

Dầm mưa dãi nắng đêm ngày

Thức khuya dậy sớm hao gầy xác thân.

Vội thức giấc khi trời chưa sáng

Trăng mùng mười ló dạng đầu non

Ngoài sân sương ướt vẫn còn

Gà kia chưa gái, cú con chưa về.

Mặc quần áo đi làm vội vã

Quán bên đường lót dạ qua loa

Bánh mì, cháo trắng, nui sò

Ăn gì cũng thế, cho no được rồi.

Chiều về đến khi thì ăn quán

Đôi khi thì cũng chẳng có cơm

Một mình hiu quạnh sớm hôm

Tối về một gói mì tôm no lòng.

Ngày đầu tháng tiền phòng phải đóng

Lãnh lương thì cũng “hõng” bao nhiêu!

Tiền cơm, tiền nước, chi tiêu

Tính ra có lúc còn nhiều hơn lương.

Rồi cuối tháng không tiền phải đói

Nổi lòng này biết nói với ai?

Thôi đành ngậm đắng nuốt cay

Buồn cho số kiếp, thương thay phận đời.

Bài Thơ: Công Nhân

Tác giả: Minh Thiên

Bài thơ: Kiếp Công Nhân

Tác giả: Chưa rõ

Cứ thế…rồi cũng quen dần

Thôi thì….đành chịu đơn côi

Tác giả: Nguyễn Văn Hậu

Thơ Hay Về Cuộc Sống Xa Quê

Thơ hay về cuộc sống xa quê, những bài thơ đong đầy cảm xúc.”Quê hương là chùm khế ngọt/ Cho con trèo hái mỗi ngày/ Quê hương là đường đi học/ Con về rợp bướm vàng bay”. Quê hương là nơi “chôn nhau cắn rốn”, là nơi lưu giữ những kỉ niệm thời thơ ấu không thể nào quên. Quê hương thắm đượm nghĩa tình, dù có đi xa, quê hương luôn hiện về trong kí ức.

Top những bài thơ hay về cuộc sống xa quê

Nhớ cơm quê

Thơ hay về cuộc sống xa quê đong đầy cảm xúc

Tỉnh rồi vẫn tưởng còn say Nghe hồi âm thuở vơi đầy nắng mưa Dùng dằng bóng lá đung đưa Ngọn đèn không tỏ không mờ vì đâu? Thơm gì như thể hoa cau Bao nhiêu năm để qua cầu gió bay Ngoài song mấy chấm sao gầy Nỗi niềm ai nén nên dày bóng đêm Bởi yêu cứ gọi thầm em Bởi vui cứ rót tràn thêm chén đầy Bởi buồn nên gió mới lay Bởi bâng khuâng, bướm mới bay ngỡ ngàng

Sông nào chẳng có đò ngang Để tôi tỉnh giấc, ngỡ đang gọi đò… 9/1989

Quê ơi ! Sao vừa lạ vừa quen Khi tôi trở lại Đò sông La chở cả trời đêm Mười chín năm bộ đội Chân vẫn còn săn, dặm đường xa không mỏi Có phải quê hương Xô Viết nâng niu Hay câu dặm mẹ ru trên võng đói nghèo Củ sắn cha đưa, bàn tay rớm máu Hay tên núi tên sông cùng tôi đi chiến đấu Với Phan Đình Phùng, Trần Phú, Nguyễn Đô Lương

Chùm thơ về quê hương hay nhất

Ai cũng phải có quê hương, không những một mà còn có hai, hoặc ba những nơi đi qua mà gắn với nhiều kỷ niệm thật khó lòng để quên. Và thơ về quê hương cũng từ đó mà ra đời, là những nỗi lòng người yêu quê tha thiết muốn nhờ những vần thơ nói hộ tiếng lòng.

Tác giả: Đức Trung – TĐL

Tôi thầm nhớ một miền quê

Ước mơ thăm lại trở về tuổi thơ

Đồng xanh bay lả cánh cò

Hương sen tỏa ngát mộng mơ những chiều

Vi vu gió thổi sáo diều

Bóng ai như bóng mẹ yêu đang chờ?

Dòng sông, bến nước, con đò

Có người lữ khách bên bờ dừng chân

Xa xa vẳng tiếng chuông ngân

Bờ tre cuối xóm trong ngần tiếng chim

Tuổi thơ thích chạy trốn tìm

Cây đa giếng nước còn in trăng thề

Xa rồi nhớ mãi miền quê

Trong tim luôn nhắc trở về ngày xưa…

Tác giả: Hoàng Thanh Tâm

Em yêu từng sợi nắng cong

Bức tranh thủy mặc dòng sông con đò

Em yêu chao liệng cánh cò

Cánh đồng mùa gặt lượn lờ vàng ươm

Em yêu khói bếp vương vương

Xám màu mái lá mấy tầng mây cao

Em yêu mơ ước đủ màu

Cầu vồng ẩn hiện mưa rào vừa qua

Em yêu câu hát ơi à

Mồ hôi cha mẹ mặn mà sớm trưa

Em yêu cánh võng đong đưa

Cánh diều no gió chiều chưa muốn về

Đàn trâu thong thả đường đê

Chon von lá hát vọng về cỏ lau

Trăng lên lốm đốm hạt sao

Gió sông rười rượi hoa màu thiên nhiên

Em đi cuối đất cùng miền

Yêu quê yêu đất gắn liền bước chân.

(Nguyễn Đình Thi)

(Huy Cận)

Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,Con thuyền xuôi mái nước song song.Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả;Củi một cành khô lạc mấy dòng.Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu,Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiềuNắng xuống, trời lên sâu chót vót;Sông dài, trời rộng, bến cô liêu.Bèo giạt về đâu, hàng nối hàng;Mênh mông không một chuyến đò ngang.Không cầu gợi chút niềm thân mật,Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng.Lớp lớp mây cao đùn núi bạc,Chim nghiêng cánh nhỏ: bóng chiều sa.Lòng quê dợn dợn vời con nước,Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.

Quê hương ơi…ta nhất định trở về !!!

Thơ Hay – Tags: thơ hay về cuộc sống

Cập nhật thông tin chi tiết về Thơ Về Cuộc Đời Bất Công, Bạc Bẽo Đau Lòng, Xót Xa trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!