Bạn đang xem bài viết Thơ Tình Xứ Huế, Những Vần Thơ Huế Buồn Và Lãng Mạn Nhất được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Tuyển chọn những bài thơ tình xứ Huế hay. Những vần thơ tình buồn viết về Huế với nỗi nhớ, cô đơn, chờ đợi,.. Bên cạnh đó là những bài thơ tình Huế thật lãng mạn viết cho tình yêu đôi lứa.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #01TỰ HÀO HUẾ ƠI Thơ: Lê Hoàng
Anh vẫn tự hào! Xứ Huế mộng mơ Mảnh đất Thần Kinh thương nhớ đợi chờ Có O áo tím! Chiều vươn gót nhẹ Cho hồn say lịm dệt những vần thơ
Anh vẫn tự hào! Xứ Huế thân yêu Vẻ đẹp sông Hương nắng hạ buông chiều Lão ngư chài lưới phiêu câu mái đẩy Một khúc tâm tình lòng bớt quạnh hiu
Anh vẫn tự hào! Xứ Huế nên thơ Thiên Mụ chuông ngân những sớm sương mờ Nam Giao Núi Ngự đang chờ ai tới Lữ khách nao lòng Huế thật mộng mơ
Anh vẫn tự hào, cổ kính cố Đô Thành nội rêu phong nghiêng bóng bên hồ Đậm nét cũ xưa cho ai lưu luyến Để mãi trong lòng một chút ngây ngô
Anh vẫn tự hào! Xứ sở thần tiên Mỗi lúc đi qua mấy nhịp Tràng Tiền Còn hoài thổn thức miền trung thương nhớ Đất Huế muôn đời mảnh đất hùng thiêng.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #02THƠ TÌNH HUẾ: ĐOẢN KHÚC MƯA Thơ: Quyên Ni
Ơi Huế ơi… chiều ni răng chi lạ Cứ mưa hoài mưa mãi rứa mần răng Để vòng xe quay quắt quá nhọc nhằn Mưa ướt áo giọt ngắn dài trên má
Thu đã qua đón đông về buốt giá Giọt mưa buồn cứ rỉ rả mê say Cho lòng ai nhung nhớ suốt đêm ngày Nơi phương nớ người có hay không nhỉ..?
Huế dầm mưa suốt mùa không ngưng nghỉ Dai dẳng hoài như thủ thỉ cùng ai Về nghe anh ôm Huế giấc mộng dài Cho đông ấm.. trọn bờ vai trinh nữ
Gửi chút gì vào mưa nơi viễn xứ Chút dỗi hờn chút nhớ chút chờ mong Huế vẫn yêu trông ngóng mãi một lòng Tình em đó.. như dòng Hương trĩu nặng..!!!
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #03BÀI THƠ: HUẾ THƯƠNG Thơ: Hà Thanh Hoa
Ta lại vào thăm Huế mến thương Đây là Đại nội, cửa Ngọ Môn Kia chùa Thiên Mụ nghe chuông vọng Khải Định lăng vua sử sách còn.
Sông Hương du thuyền nghe nhã nhạc Thả hồn thơ thẩn lạc trời mây Hoa đăng cầu phúc ta cùng thả Hạnh phúc bình an nước non này…
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #04BÀI THƠ: NÉT HUẾ Thơ: Kim Tuyến
Giọng nói quê mình thật dể thương Chào thưa dạ nhỏ quá khiêm nhường Trong ngần dịu nhẹ gieo tơ tưởng Thánh thót êm đềm để vấn vương Mấy tiếng “chưa tề…” nghe dẻo ngọt Vài câu”dị rứa…” thấy như đường Nghiêng vành nón lá nhìn mơ mộng Nét Huế người xinh đẹp lạ thường.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #05THƠ TÌNH: HUẾ NHỚ Thơ: Lê Hoàng
Trời xứ Huế ..mưa buồn như đổ lệ Hạt rơi dài lặng lẽ nỗi mong ai Con đường xưa lay lắt nhớ thương hoài Bóng dáng nhỏ đan tay mùa đông trước.
Mưa rả rích.. mưa hoài sao không ngớt Lòng não nề giọt nước chạm xốn xang Phố im lìm quán nhỏ chuyển mùa sang Đông lạnh lẽo ngỡ ngàng trong thương nhớ.
Em có thấy ..Huế buồn đang nức nở Nước sông Hương cũng đã bạc phai màu Thương giữa dòng chiếc đò lướt qua mau Cho bến vắng ủ sầu trong quạnh quẽ
Em có biết mưa rơi chiều xứ Huế Quặn thắt lòng vỗ nhẹ gửi vào mưa Phút giao mùa em có thấy hay chưa Mong em gửi duyên thừa về lối hẹn.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #06
THƠ TÌNH: HUẾ ĐỢI
Thơ: Mi Pha
Bến Vân Lâu còn ai chờ ai đợi Thuyền lững lờ dịu vợi mắt dõi xa Hoàng hôn buông bóng xế ánh dương tà Cung Đại Nội ngọc ngà em nâng bước
Gửi mơ mộng đến Tràng Tiền xuôi ngược Bóng em về tím mượt cả dòng sông Chiều ngẩn ngơ phố xá lạc giữa dòng Đò Vỹ Dạ long đong con nước rẽ
Nam ai lắng tiếng hò khoan thỏ thẻ Thiên Mụ sầu vắng vẻ cặp tình nhân Em hãy về qua Huế dẫu một lần Thuận An ngóng đôi chân trần bỏng rát
Anh sẽ đón sẽ đưa trao chất ngất Thật đậm đà ngọt mật ở Kim Long Sẽ trao em quả chín trái nhãn lòng Vườn bưởi đỏ trĩu cong toàn là trái
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #07BÀI THƠ: GỬI TÌNH HUẾ YÊU THƯƠNG Thơ: Phú Sĩ
Anh trở lại một chiều thăm xứ Huế Bản tình ca diễm lệ đất thần kinh Dòng Hương Giang ôi xao xuyến chân tình Giọng hò Huế vang đêm dài tĩnh mịch…
Núi Ngự Bình mơ màng trăng cổ tích Hiền hoà thay một vùng đất hữu tình Nón bài thơ áo tím dáng ai xinh Cho lữ khách tìm cung sầu bịn rịn
Cầu Trường Tiền ngỡ ngàng sông nối nhịp Chuyến đò chiều lưu luyến gió thôi bay Điệu nam buồn ru ướt nỗi lòng ai Người thương hỡi mong ngày ta chung lối
Đêm dần trôi gọi mời trăng đến muộn Hòa quyện theo với âm điệu trầm buồn Nghe nao lòng rung động nguyệt cầm buông Hồn Mặc Tử còn buồn nơi thôn Vỹ
Chiều bên Huế ai gieo niềm mộng mị Thuở tan trường Đồng Khánh khúc chia ly Còn đâu đây mùi hoa sứ xuân thì Đêm Gia Hội đắm chìm trong ước hẹn….
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #08TẶNG EM HUẾ THƯƠNG Thơ: Song Trà
Huế ơi.. em thích tặng thơ bởi em là Huế mộng mơ đó mà còn anh thì ở nơi xa thuở nay chưa được ghé qua bao giờ
anh chưa được thấy đôi bờ tím chiều trên bến đò chờ sông Hương chưa nghe câu cảm, câu thương người đi mô đó vấn vương Ngự Bình
Nam Giao vọng mãi cung đình Văn Lâu ngóng đợi bóng hình cố nhân ước mơ được đến một lần ghé qua thăm chốn phong trần chàng thơ *
gánh về một ánh trăng mơ ghép vừa một mảnh tình thơ tặng người Huế ơi.. ngoài ấy bây chừ cô em Vĩ Dạ còn cười như xưa
có còn cành trúc lưa thưa che ngang khuôn mặt tuổi vừa tròn trăng còn vang khúc hát Nam Bằng cho ai say đắm lòng hằng vấn vương
Huế ơi.. cho gởi chút thương thả trên dòng nước sông Hương ân tình dù xa cách mấy vạn trình trong tim xin khắc bóng hình Cố Đô.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #09
NHỚ MỘT LẦN VỚI HUẾ CÙNG EM
Thơ: Triều Dâng
Đã một lần em về Huế cùng anh Rồi nhớ mãi về nhau thành kỷ niệm Em dịu dàng trong sắc tà áo tím Đêm hoàng thành bịn rịn nắm tay nhau
Bao ước mơ nay sông mới bắc cầu Tình đã nối giữa hai đầu thương đợi Anh và em giữa trùng xa vời vợi Tiếng thơ lòng thánh thót gọi mùa yêu
Với Huế cùng em say đắm hương chiều Tay rối rít ….với bao điều dự cảm Lần đầu tiên gặp em hoà sắc thắm Nét dịu dàng tươi tắn để lòng say
Chúng mình đi tay chẳng muốn rời tay Trường Tiền, Văn Lâu, Đông Ba, Đập Đá Cầm tay em mà sao không muốn thả.???? Lòng bồi hồi muốn ôm cả ngày xanh….
Biết răng chừ em trở lại cùng anh.? Với Huế trong nhau gợi thành kỷ niệm Để một lần tím lòng bao lưu luyến Tay trong tay giấu kín… Xốn xang đầu….
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #10MỜI ANH VỀ VỚI HUẾ Thơ: Violet Hoa
Mời anh về với Huế một lần thôi Ghé Vĩ Dạ ngắm nụ cười em gái Tà áo tím nón nghiêng che mềm mại Nét tươi duyên vẫn mãi mãi đợi chờ
Mong anh về cùng ươm trọn ước mơ Ta vun đắp mối tơ duyên nồng thắm Bao tháng năm cách xa nhau ngàn dặm Về nha anh! Đằm thắm mối tình nồng…
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #11
VỀ BÊN EM XỨ HUẾ MỘNG MƠ…
Thơ: Vũ Xuân Hòa
Anh sẽ về cùng với Huế mộng mơ Với áo dài nón bài thơ quen lạ Để được nghe ngọt ngào câu thưa dạ Ngắm môi cười qua mắt lá nghiêng che
Về Huế thương ngắm mưa đổ trưa hè Thăm cố đô với bộn bề cảm xúc Dòng hương xanh khiến lòng mơ rạo rực Núi Ngự Bình thổn thức gọi niềm yêu
Bước bên nhau hoàng hôn đổ lưng chiều Nghe thỏ thẻ lòng em điều thầm kín Hương tình say đủ đợi chờ quả chín Hôn ngọt ngào chết lịm nửa hồn xuân
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #12
HUẾ BUỒN CHIỀU THU
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Anh hứa với em sẽ về thăm Huế. Răng chưa về cho mắt lệ em tuôn. Thu cố đô vẫn man mác dòng Hương. Em cô đơn mang nỗi buồn Vĩ Dạ.
Anh còn nhớ khi mô bên Đập Đá. Ngồi bên nhau mình ngó lá vàng rơi. Bến Văn Lâu nhìn dòng nước nhẹ trôi. Anh nắm tay, em bồi hồi xao xuyến.
Nụ hôn ấm nồng bờ môi hoà quyện. Chừ một mình em nhớ chuyện ngày xưa. Nhớ về một thời ai đã đón đưa. Sánh vai nhau ta lên chùa Thiên Mụ.
Bao năm rồi răng không quên tình cũ. Nhìn bên tê trên núi Ngự mây bay. Anh đã cho em nương tựa vai gầy. Ta trao nhau tình ngất ngây say đắm.
Anh biết không Huế mùa này rợp nắng. Nhưng thiếu anh Huế buồn lắm không vui. Cầu Tràng Tiền nhìn dòng nước chảy xuôi. Có biết chăng một người đang thổn thức.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #13NHỚ HUẾ Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Ngày xưa anh dìu em vào thành nội Bước lòng vòng quên lối cũ quay ra Nón lá nghiêng gái Huế quá mặn mà Tà áo trắng…thướt tha bay trong gió.
Nhìn sông Hương con đò nằm yên đó Núi Ngự Bình vàng võ đứng chờ nhau Chợ Đông chúng tôi đỏ trắng đủ màu Luôn nhộn nhịp cùng nhau vay với nợ.
Đồng Khánh xưa từng giờ ôm nỗi nhớ Dưới mái trường mình nợ Huế lời yêu Bến Vân Lâu không thiếu lúc về chiều Chùa Thiên Mụ ôm bao nhiêu kỷ niệm.
Dòng đời trôi anh chìm theo phù phiếm Bỏ mặc em…ngồi điểm kỷ niệm buồn Tháng ngày dài em cuốn hút theo chuông Choàng ôm Huế quay cuồng trong trí nhớ.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #14ÔI CHAO Thơ: Giang Hoa
Chiều ni Huế răng buồn chi lạ Dáng cô thôn bóng ngã ven đường Áo dài nón lá tím thương Trải dài theo lối nắng hường níu vai
Nắng rơi phố gió cài hoa tóc Cung Nguyệt Đình ngã dọc bóng soi Nhớ người nơi ấy một thời Hương Trà Vỹ Dạ là nơi lối về
Chiều ni Huế tỉ tê răng lạ Dòng sông Hương khói phả sương mù Nì O ngâm Huế đi O Ôi chao .. nghe thẹn tiếng hò phiêu diêu
Thuyền theo nước chênh chao soi bóng Cầu Tràng Tiền nét mộng nghiêng cong Mười hai nhịp sáu đường vòng Ôi chao .. lối ấy mặn nồng hương xưa.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #15CHIỀU TRÊN PHỐ Thơ: Nguyễn Chiến
Gặp cô nàng anh vừa ưng ý Muốn ngỏ lời ý nhị cùng em Hoa sen thơm ngát thầm khen Hương đồng gió nội tóc lèn ngang vai
Bến sông Hương giọng ai réo rắt Đêm mịt mờ gợi mắt ai sầu Câu ca xứ Huế chìm sâu Mái chèo khua nhẹ trăng mầu lăn tăn
Nàng để lại chiếc khăn tơ lụa Hỏi thầm ra là của khăn piêu Nhìn O yểu điệu mỹ miều Hài cong cánh phượng gieo điều nhớ nhung
Núi Ngự Bình mây chùng ngả bóng Cung Thiên triều Huế ngóng người trông Mười hai bến nước tơ hồng Người đưa kẻ đón Mặn Nồng Hương Xưa.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #16GỬI TÌNH RA XỨ HUẾ Thơ: Trăng Đã Lặn
Sẽ có ngày…anh tìm đến quê em Miền đất hứa, thân yêu và thơ mộng O em gái luôn căng tràn sức sống Giọng ngọt ngào, say dịu…trái tình yêu.
Sẽ có ngày…êm ả những buổi chiều Hồn phiêu lãng ngắm sông Hương xanh biếc Lúc rầm rộ, lúc êm đềm. Ôi, tha thiết Xiết tình yêu lúc chặt, lúc hững hờ.
Cầu Tràng Tiền luôn ẩn hiện trong mơ Mang vẻ đẹp mê li…và vô cùng kì vĩ Anh mơ đến, mơ đến ngày…ra thăm nơi hùng vĩ Với tình ý thật thà…gởi đến Huế yêu thương.
Anh muốn qua hết tất cả con đường Đến Vĩ Dạ…vấn vương thơ tình Tử Bao kí ức ngày xưa anh cất giữ Vĩ Dạ hiền hòa làm thơ thẩn lòng ai.
Sẽ có ngày…rồi sẽ có một ngày Anh mang nắng trời Nam ra nơi đó Sưởi ấm thơ, sưởi ấm tình bỏ ngỏ Ngắm trăng vàng ở trời Huế bên em.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #17HUẾ ĐỢI Thơ: Kiều Oanh
Người hãy về với Huế một lần đi Em sẽ hóa cơn mưa đầu mùa hạ Đêm trầm tích, nhưng đêm nồng nàn quá Đợi chờ anh… hương sen tỏa ngát mùa !
Về đi chúng tôi hóa nhánh thông xưa Đưa anh lên núi Ngự Bình vọng gác Kể anh nghe về chuyện tình trầm mặc Nàng Huyền Trân Công Chúa tại sao đi.
Về đi anh, còn lần lữa làm chi Sao lỡ để cổ thành loang rêu úa Đừng để em hóa đền đài lần nữa Khiến lời ru lạc lõng giữa thiên hà…
Về Huế đi anh kẻo Huế xót xa Duyên nợ rồi ,em không còn e thẹn Yêu đến rứa mà răng còn sai hẹn Có lẽ nào….đành lỡ hẹn ..người ơi…!
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #18ĐIỀU ƯỚC GIẢN ĐƠN Thơ: Lưu Ảnh
Ước một lần thăm xứ Huế thân yêu Để được ngắm hoàng hôn chiều tháng Hạ Đâu ngại bởi núi sông này xa quá Quỹ thời gian không đủ bước đăng trình
Mộng lâu rồi… cô gái Huế thật xinh Đáy lưng ong điểm trang tà áo tím Khách vãng lai còn ngỡ ngàng bịn rịn Nét trầm tư hòa quyện vẻ dịu dàng
Mơ được nhìn Cố Đô Huế đài trang Trèo núi Ngự, nghe chuyện tình Trầm Mặc Và chiêm ngưỡng lời thơ tình sâu sắc Qua giọng ngâm Kiều* nghệ sỹ đa tài
Ước mơ rằng trong một buổi sớm mai Thuyền êm ả giữa dòng Hương xứ Huế Vào Thiên Mụ lắng nghe lời kinh kệ Trải tâm hồn… nơi Huế mộng Huế mơ.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #19TỰ TÌNH HUẾ THƯƠNG Thơ: Quốc Hoài
Đến bao giờ Người trở lại dòng Hương? Cơn nắng hạ buông niềm thương nỗi nhớ! Khi sắc tím bằng lăng vừa chớm nở Chờ bước chân người trở lại miền xưa
Gió ru hồn bao kỷ niệm xa đưa Lòng chợt lặng…chút mưa buồn lất phất Phố cổ thênh thang lối xưa nhòa nhạt Dõi mắt tìm những khoảnh khắc…còn đâu?
Dòng Hương Giang vẫn xanh ngắt một màu Dấu yêu xưa, thuở ngày nào…gọi mãi Hương mùa cũ, dư âm còn đọng lại Lê bước chân trần khắc khoải miên man
Xứ lạ quê người tất tả lo toan Nay trở lại giữa nồng nàn ký ức Huế vẫn thân thương, tình người chân thực Ánh lửa bập bùng thổn thức tình quê!
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #20QUA HUẾ Thơ: Giang Hồng
Ai còn đợi bên kia đèo mây trắng Nên tôi về buộc nắng sáng tháng năm Sau những ngày mê mải thăng trầm Huế vẫn ôm tôi vòng tay ấm áp
Để bên ni đèo phong ba bão táp Về bên em lời đáp nghĩa ân nồng Tha thiết đôi bờ, thương nhớ dòng sông Hương Giang vẫn mênh mông một dòng chảy
Em ngả nón xa xôi về phía ấy Để Bài thơ đưa đẩy nhịp phách rơi Câu thơ nào theo vành nón nhẹ trôi Làm nhịp chèo ru tôi về xứ Huế
Răng mà tôi cứ biền biệt như thế Em chẳng hờn chẳng kể trách chi mô Giấu lòng mình trong vành nón bài thơ Nghiêng ánh mắt tím chờ và tím đợi.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #21TIẾNG LÒNG NƠI HUẾ Thơ: Phú Sĩ
Chỉ một lần về xứ Huế quê em Chẳng biết sao anh bỏ về chẳng hẹn Để Thiên Mụ tiếng chuông buồn ngân tiếng Bến Vân Lâu lưu luyến ngẩn ngơ sầu
Chỉ một lần rồi cách mấy mùa ngâu Anh đã quên tiếng hò sâu thương nhớ Quên con nước sông Hương còn dang dở Đợi gió chiều ru lại khúc tình thơ
Chỉ một lần rồi cách biệt câu chờ Để thẩn thờ nón bài thơ năm ấy Cho áo tím nhạt phai màu nắng trải Mắt ai buồn dầu dãi phố mồ côi
Nếu có lần anh rẽ lối xa xôi Nhớ đến Huế xin hãy thôi đừng hỏi Người năm xưa áo dài bay đâu vội Bởi xa rồi màu trắng thuở tinh khôi.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #22NHỚ MỘT THỜI Thơ: Lưu Quốc Trường
Nghe em hát câu hò xứ Huế Mà sao lòng nhớ thế người ơi Nhớ sao ánh mắt nụ cười Của người con gái một thời tôi yêu
Đã lâu lắm mỗi chiều nắng ngả Tôi lặng thầm nhớ quá ngày xưa Cái ngày xưa đó như mơ Gặp em thật quả bất ngờ mới hay
Ngày đó tay vòng tay ôm nhẹ Em mềm người cứ để tôi hôn Nghe hơi em thở dập dồn Lòng tôi sao thấy bồn chồn quá thôi
Kỉ niệm đẹp em ơi nhớ thế Nhiều năm rồi nào dễ quên đâu Bao lần gió nổi qua cầu Trong tôi vẫn nhớ môi trầu đỏ tươi
Thế mới thấy kiếp người nhanh quá Mới ngày nào nay đã già rồi Nhớ về kỉ niệm bồi hồi Một thời tuổi trẻ, một thời yêu nhau.
Thơ Tình Xứ Huế Buồn & Lãng Mạn #23(đang cập nhật..)
Chùm Thơ Mưa Xứ Huế Hay Nhất, Nỗi Nhớ Huế Trong Cơn Mưa Chiều
CHIỀU MƯA PHỐ HUẾ
Thơ: Phương Linh
Chiều mưa phố Huế thêm thương Nghe câu Lưu thủy vấn vương trong lòng Trường Tiền ai đợi ai trông Đường vô Đại Nội qua dòng Hương giang
Chiều mưa ánh mắt mơ màng Thuyền ai thấp thoáng lẹ làng trôi qua Phía chùa Thiên Mụ xa xa Vầng mây một bóng Di Đà thiên thanh
Một thời nô nức yến oanh Ai vô xứ Huế cho anh theo cùng Giấc mơ tương ngộ, tương phùng Thoảng câu hát Trịnh ta cùng đắm say
Cố đô xa cách bấy ngày Chiều mưa phố Huế nhớ day dứt lòng Đường về Vĩ Dạ đàng trong Nhớ Hàn Mạc Tử long đong kiếp người…
Huế ơi! Ánh mắt nụ cười Chiều mưa giăng mắc bao người nhớ thương. Nhớ đêm xem hát sông Hương Nhớ về Đồng Khánh người thương đâu rồi.
NGHE MƯA NHỚ HUẾ
Thơ: Hồng Thắm
Mưa tí tách rơi ngoài hiên vắng Gởi chút tình sâu lắng mênh mang Giờ này trên bến Hương Giang Có người thao thức mơ màng nhớ thương .
Mưa hay giọt sầu vương trên má Biết giờ này trời đã nửa khuya Vắng người tâm sự sẻ chia Nghe mưa buồn giữa đêm khuya chạnh lòng .
Đây một chút tình nồng duyên thắm Đâu rồi ngày say đắm bên nhau Khúc Nam Ai thật ngọt ngào Mái chèo khoan nhặt sóng chao mạn thuyền .
Cầu Tràng Tiền nối liền bờ mộng Bến Vân Lâu cháy bỏng hương yêu Đêm nay mưa đổ thật nhiều Nhớ người xứ Huế cô liêu một mình .
Xin cho gởi tâm tình về Huế Vĩ Dạ ơi ! Trăng xế trời tây Trăng bao nhiêu tuổi trăng đầy Sao người chờ đợi còn gầy hơn trăng .
Mưa giăng sầu nên vầng trăng úa Hạt nào rơi tua tủa đầy trời Trông về xứ Huế ai ơi ! Vài lời nhắn nhủ đến người năm xưa .
Đêm miền Tây Nghe Mưa Nhớ Huế Tấm lòng em chỉ thế này thôi Chuông Chùa Thiên Mụ bồi hồi Sông Hương nước lững lờ trôi xuôi dòng ./.
EM ƠI SẮC TÌNH MƯA HUẾ!
Thơ: Đặng Hạnh
Chắt chiu là chắt chiu thương Cơn mưa xứ Huế buồn vương mấy mùa Nghe rơi từng giọt lưa thưa Trầm mình đón gió Huế vừa đổ mưa
Nghe hồn chợt lắng song thưa Huế đang đầu Hạ sao mưa vội về Phải chăng đong kín lời thề Yêu thương tràn ngập đề huề nhớ nhau
Giọt mưa tưới mát hồn đau Để trời thẩm lại một màu xám tro Này cô em gái co ro Chờ ai em đứng buồn xo mạn thuyền
Cho anh hai chữ thệ nguyền Cùng em lướt sóng đưa thuyền tình yêu Cơn mưa là chỉ làm kiêu Để anh có cớ nâng niu trao tình
Chiều mưa cho Huế lung linh Cung tình anh gảy nhạc tình mưa rơi Em ơi dựa khẽ vào tôi Lắng nghe tim đập tình ơi Huế chiều !
Mưa về xứ Huế buồn tênh Mưa tuôn xối xả chênh vênh cả lòng Quê anh vàng nắng em mong Chút thương gửi đợi chút trông gửi chờ.
Mưa về xứ Huế mộng mơ Anh là nỗi nhớ đôi bờ trong em Bàng rơi chiếc lá rất mềm Tàn thu vừa chớm ngoài thềm gió đông.
Nhớ em anh nhớ nhiều không Mưa chi tầm tã cuốn dòng Hương giang Vân Lâu bến đẹp mơ màng Đò xuôi Đập Đá đây hàng cau xanh.
Mưa về xứ Huế chòng chành Cho em bối rối cho anh ngập ngừng Chút buồn len lỏi rưng rưng Nửa như thôi nhớ nửa chừng thôi yêu.
Mà sao em vẫn thương nhiều Bên tai thủ thỉ những điều anh trao Mưa về xứ Huế ngọt ngào Vắng anh trong dạ cồn cào mãi thôi.
Nụ hôn xa thoảng bờ môi Cho em nhẹ nhõm cuốn trôi muộn phiền Mưa về xứ Huế chao nghiêng Hương đời xao xuyến tình riêng mặn nồng.
Chiều xứ Huế.. mưa rơi xối xả Mắt u sầu ..tím cả trời thương Mưa giăng trên khắp phố phường Để cho ai nhớ ..vấn vương chuyện tình.
Ngồi một mình.. lẻ loi đơn bóng Ngắm mưa rơi ..giọt đọng bên thềm Khiến lòng trĩu nặng buồn thêm Tiếng mưa tí tách..cành mềm lã lơi
Mưa trên phố ..vắng người khách lạ O mô rồi.. Để dạ héo hon Bao nhiêu kỷ niệm vẫn còn Đùa vui tan học..về con dò chiều.
Chừ mô nữa ..đìu hiu bến vắng Khách qua rồi.. sao chẳng nhớ chi Ngồi ôm nỗi nhớ xiết ghì Ai về Vỹ Dạ…cùng đi thủa nào.
Mưa não nuột ..thét gào hối tiếc Chừ phương xa ..cách biệt khoảng trời Chiều ni xứ Huế mưa rơi Nhớ O biết mấy …một thời trót trao
Mưa không dứt chúng tôi nao trong dạ O có còn… hay đã sang sông Để cho bến vẫn một lòng Tiếng mưa xối xả …đợi mong Huế buồn.
Huế buồn giăng mắc mưa bay Thu buông sắc lá vàng mây cuối trời Em về dưới ấy… chiều rơi Mưa loang mặt nước trắng phơi ao đình
Lẻ loi, “ngựa chẳng về dinh” Bên truông vượn hú kêu tìm nỉ non Buồn theo mưa rải trắng cơn Đìu hiu gốc khế giận hờn không gian
Chuông chùa điểm xé mưa đan Bên trời Thiên Mụ mưa tràn mặt sông Văn Lâu heo gió gợn lòng Treo sầu thiên cổ, ôm bồng giọt đông
Chòng chành lá cuốn hư không Thu bơi níu vá se lòng dưới mưa Huế chiều, ai đó dạ thưa! Một mầu tim tím trong mưa trở về./.
Ướt mắt em một chiều mưa xứ Huế Thành Nội buồn vẫn thế trắng mù sương Áo ai bay thấp thoáng nép ven đường Chân lạc bước vấn vương ngày tháng cũ
Trời cuối thu Huế một màu rêu phủ Đông Ba buồn níu giữ khách dừng chân Người phương xa bỗng chốc hóa thật gần Khi lỡ trót nghe tiếng thưa em dạ
Lữ khách ơi gửi gì lên đôi má Mà em về tiếng dạ cuối chân mây Muốn giữ ai ở lại với chốn này Trong lòng Huế ngủ say bao dịu ngọt
Tiễn người đi mắt Huế buồn nhỏ giọt Khua gót giầy anh về với xa xăm Huế và em ôm ấp mãi ngàn năm Trăm nghìn kiếp dưới mưa chiều hội ngộ..!!!
#08HUẾ BUỒN MỘT CHIỀU MƯA Thơ: Ngọc Minh
Có một dạo anh về thăm xứ Huế Mưa vô tình dừng chân Phú Vân Lâu Cơn mưa dài như đôi mắt em sầu Cho tê tái một một buổi chiều tím biếc
Nhớ ánh mắt ai chừng như tha thiết Giang vòng tay anh ôm trọn gió mưa Ánh mắt buồn mưa Huế cũng chào thua! Bởi Huế là em như cơn mưa tầm tã
Hoàng thành mịt mù gió mưa vạn ngã Hàng sứ buồn co ro đứng chịu mưa Mưa chiều nay có khác mưa ngày xưa Thuở hai đứa gặp nhau bên Thiên Mụ
Ướt tiếng chuông chiều bâng khuâng lòng cô lữ Đôi ta thẹn thùng dưới hiên vắng trú mưa Nón bài thơ tà áo tím dạ thưa Cho ngơ ngẫn một tâm hồn thơ dại
Tình yêu đầu Kim Long vườn cây trái Quả hồng nhung hai đứa cắn làm đôi Trong ngọt ngào anh như nếm làn môi Mà ngây ngất đến trong mơ còn nhớ
Ngày xa Huế em tôi buồn nức nỡ Cơn mưa chiều tiễn biệt một người đi Có buồn nào hơn giày phút chia ly Tiếng còi tàu đưa người vào sương gió….
Xa Huế rồi xa người em gái nhỏ Nón bài thơ nghiêng rơi rụng một vầng trăng Em ra đi trong mưa gió phũ phàng Ngày xứ Huế chìm trong biển nước
Em ra đi chia đôi lời hẹn ước Giấc mộng đời hai mãnh vỡ đi rồi Dưới mưa buồn ướt xủng mãnh trăng côi Cho nhịp bước người đi thêm cô lẻ
Có một dạo anh về thăm xứ Huế Cơn mưa chiều trút xuống lệ hoài nhân Tràng tiền cong ôm nỗi nhớ vào lòng Người cô lữ đếm sầu nghe tê tái.
Mưa xứ Huế não nề từng giọt Giọt âu sầu như rót hồn say Say bao mộng ước chất đầy Đầy vơi nỗi nhớ từng ngày trong tim
Tim thổn thức ! Bên thềm lắng đọng Đọng mắt ai cuộn sóng vô tình Tình dâng vò võ bóng hình Hình dung người mãi hằn in đáy lòng
Lòng quặn thắt mênh mông niềm nhớ Nhớ câu thề nức nở tim yêu Yêu thương khắc khoải rất nhiều Nhiều đêm thức trọn hồn phiêu bên người
Người yêu hởi ! Chơi vơi đến lạ Lạ lùng gieo lạnh giá trong chiều Chiều ni một bóng đìu hiu Hiu hắt thêm nhiều …quạnh quẽ hồn ai
Ai có hiểu mưa hoài mưa mãi Mãi cho lòng hoang hoải cô đơn Đơn côi lặng lẽ như hờn Hờn mưa dỗi gió từng cơn phố buồn.
Lòng buồn..nhớ nhớ..Cố Đô. Tràng Tiền..Bến Ngự..nơi mô..xa rồi. Lâu ngày..tôi vẫn..mình tôi. Chưa về..thăm Huế..đứng ngồi..buồn ơi.
Nhớ Huế..những lúc..mưa rơi. Thâm trầm..cái lạnh..lúc trời..rét căm. Huế ơi..những lúc..Trăng rằm. Hương chúng tôi bóng..Trăng nằm..mặt sông.
Đò về..Vĩ Dạ..ai trông. Ai thương..ai nhớ..ai mong..một người. Cố Đô..yêu dấu..tui ơi. Một thời..thơ trẻ..mất rồi..còn mô.
Chiều chiều..ruột thắt..dại khờ. Nhớ ơi..là nhớ..biết chờ..khi nao. Đôi lần..nhớ quá..lệ trào. Ngóng về..quê Mạ..ui chao..là buồn.
Huế ơi..vẫn mãi..nhớ thương. Mong ngày..tái ngộ..quê hương..bạn bè. Đêm nằm..nhớ Huế..Huế nghe. Huế là..khúc ruột..là quê..tui mà…!
Chiều xứ Huế ! Trời buồn chi lạ Mây hững hờ bên nớ đợi ai ? Hình dung tóc xỏa buông dài Sông Hương bịn rịn mi cay não nề
Làm bất chợt mưa về khắp phố Những con đường loang lổ buồn tênh Lòng tui bỗng nhớ bóng hình Bâng khuâng ngày đó đôi mình gặp nhau
Để nhớ mãi không sao quên được Ân tình như kiếp trước se lòng Hỡi O ! Có nhớ anh không ? Dù xa vạn nẻo mong cùng sớt chia.
Em về với bến Vân Lâu Để mưa Xứ Huế khơi sâu nỗi lòng Cho người chín đợi mười mong Chan vào khúc hát ngược dòng lâm li
Em về từ chốn ra đi Ngực buồn giấu kín điều chi hỡi người Mạn thuyền tàn một cuộc chơi Mền buông liễu ướt phạc phơi đêm dài
Ngậm ngùi gói khúc Nam ai Trong tà áo tím nhạt phai dáng chiều Bẽ bàng bóng nón liêu xiêu Rưng rưng mưa ướt bao điều dở dang.
Răng chừ Phố Huế đổ mưa! Lăn tăn giọt nhớ đung đưa trong lòng Chiều ni mây phủ trên dòng Sông Hương Bến Ngự nặng lòng nhớ thương.
Mầng răng không nhớ người thương Chiều mưa giăng lối trên đường em qua Chiều mưa giọt đọng giọt sa Phủ loang Núi Ngự đậm đà diết da.
Nhìn mưa nhớ quá Đông Ba! Nỗi lòng Thiên Mụ hồn pha giọt sầu Vân Lâu hò hẹn qua mau Cho anh hoài mộng bên nhau an lành.
Thương ai…lại nhớ Kinh Thành… Thăng Long hoài cổ tim Anh u hoài Chiều mưa…giọt ngắn giọt dài Cố Đô thơ mộng…tình ai đợi chờ…
Trở lại Huế buổi chiều ni mưa đổ Nét trầm tư góc phố lá trải vàng Con đò chờ trên bến nước mênh mang Tà áo tím dịu dàng nghiêng che nón
Anh có biết tình đầu em giữ trọn Tháng năm xa se lọn nhớ vào lòng Hạ sắp tàn Thu chớm ghé bên song Phận bèo nước theo dòng trôi đi mãi
Trên khóe mắt giọt buồn vương khắc khoải Bước bâng khuâng trên bãi cát trải dài Ước hẹn thề chung lối mộng trúc mai Con chim sáo quên ngày về bến cũ
Ngự Bình núi soi dòng Hương bóng rủ Hoa nhà ai kết nụ thắm đầy cành Chỉ chúng mình chẳng đi hết ngày xanh Đành dang dở mộng lành tan bọt nước.
Chùm Thơ Viết Về Dòng Sông Hương Xứ Huế Hay Nhất
Những bài thơ hay về Sông Hương yêu thương
SÔNG HƯƠNG CHIỀU NHẠT NẮNG (Vũ Nguyên Đạt) Thơ Viết Về Sông Hương Hay #01
THƠ LỤC BÁT: NỖI BUỒN SÔNG HƯƠNG (Đặng Minh Mai)
Thơ Viết Về Sông Hương Hay #02
SÔNG HƯƠNG – Thơ: Vũ Dung
Thơ Viết Về Sông Hương Hay #03
CHIỀU SÔNG HƯƠNG – Thơ: Liên Bùi
Thơ Viết Về Sông Hương Hay #04
HÒ THUYỀN SÔNG HƯƠNG – Thơ: Khách Du Lãng
Thơ Viết Về Sông Hương Hay #05
CHUYỆN TÌNH SÔNG HƯƠNG – Thơ: Hương Lan
Thơ Viết Về Sông Hương Hay #06
XANH MÃI HƯƠNG GIANG – Thơ: Giang Hồng
Chùm thơ cảm xúc bên dòng Hương Giang – Xứ Huế
CHIỀU HƯƠNG GIANG – Lục bát: Vũ Nguyên Đạt
Thuyền em nhẹ lướt trên sông Câu thơ ai thả giữa dòng Hương Giang Để cho dạ thấy xốn xang Mênh mang nhuộm ánh nắng vàng chiều thu
BÊN DÒNG HƯƠNG GIANG – Thơ: Phạm Ngọc Sách
MIÊN MAN DÒNG HƯƠNG – Thơ: Văn Chung
TIẾNG HÁT TRÊN SÔNG – Thơ: Nguyễn Văn Khươm
LỜI RU HƯƠNG GIANG – Thơ: Long Trần
Em…..!
SÔNG NƯỚC HƯƠNG GIANG – Thơ: Văn Chung
Chùm thơ nhớ dòng Sông Hương với chút buồn hoài niệm
NHỚ HƯƠNG GIANG – Thơ: Song Trà
SÔNG HƯƠNG ĐỢI BÓNG CON ĐÒ – Thơ: Tống Đơn Phiêu
TRẦM LẶNG HƯƠNG GIANG – Thơ: Đỗ Trọng Trường
(Bỗng dưng nhớ Huế)
Yêu Huế vô cùng…Huế của anh ơi…
THĂM LẠI HƯƠNG GIANG – Thơ: Nguyên Quang
(Nhân dịp hai VC về thăm lại Huế)
Chùm thơ Sông Hương và tình yêu đôi lứa thật lãng mạn
GIẤC MỘNG TRÊN DÒNG HƯƠNG GIANG – Thơ: Nguyễn Ngọc Kỳ Hoa
VỀ HƯƠNG GIANG QUÊ EM – Thơ: Nguyễn Thanh Tâm
HƯƠNG GIANG CUỐI CHIỀU – Thơ: Ân Hồ
Sau mưa trời chuyển nắng vàng Chút se se lạnh Hương giang cuối chiều Ven bờ thoảng gió liu riu Cảnh quang thơ mộng…mỹ miều an nhiên
Thăng trầm vẫn nét Huế riêng Luân hồi năm tháng ảo huyền Cố đô Dáng ai nghiêng nón bài thơ Áo dài tím Huế…ngẩn ngơ chiều vàng
Trường Tiền nâng bước O sang Khoan thai yểu điệu dịu dàng thướt tha Mải mê ngắm cảnh chiều tà Men thì chưa uống…thế mà lại say…
Chùm Thơ Hay Viết Về Xứ Huế Với Vẻ Đẹp Nên Thơ
Tuyển chọn những bài thơ hay viết về Huế, đó là những vần thơ ca ngợi vẻ đẹp, cuộc sống, con người và tình yêu vùng đất tỉnh Thừa Thiên-Huế. Bên cạnh đó là giới thiệu những địa điểm nổi bật, những khu du lịch nổi tiếng ở xứ Huế.
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #01
BÀI THƠ: RẤT HUẾ
Tác giả: Phạm Hải Đăng
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #02
BÀI THƠ: HUẾ MỘNG HUẾ MƠ
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #03
BÀI THƠ: CHỈ MỘT CÂU HÒ
Tác giả: Trà Sương
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #04
BÀI THƠ: MỘT THOÁNG HUẾ
Tác giả: Trang Kiệt
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #05
BÀI THƠ: HUẾ YÊU THƯƠNG
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Huế yên bình … đẹp như một bức tranh …!
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #06
BÀI THƠ: THĂM HUẾ MỘNG MƠ
Tác giả: Trần Đình Nhân
Chỉ Em hiện hữu tim Ta Nghiêng nghiêng nón trắng, tím tà… áo bay.
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #07
BÀI THƠ: THẦM LẶNG HUẾ THƯƠNG
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #08
BÀI THƠ: TRỞ LẠI HUẾ THƯƠNG
Thơ: Bằng Lăng Tím
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #09
BÀI THƠ: ĐỢI EM VỀ VỚI HUẾ
Tác giả: Nguyễn Hồng Lĩnh
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #10
THƠ LỤC BÁT: XỨ HUẾ BÂY CHỪ
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #11
THƠ LỤC BÁT: AI VỀ XỨ HUẾ
Tác giả: Chử Văn Hòa
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #12
GỬI HUẾ YÊU THƯƠNG
Tác giả: Bằng Lăng Tím
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #13
HUẾ – Thơ: Suối Mơ
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #14
HUẾ THƯƠNG – Thơ: Hồng Hoa
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #15
XỨ HUẾ MỘNG MƠ – Thơ: Lê Hoàng
Huế có đẹp không anh ? Tự lời em thủ thỉ Mặc bao thăng trầm.. Huế vẫn giữ nét cũ xưa Em hãy trở về với Huế trong một buổi chiều mưa Mới hiểu được rằng nét đẹp chưa bao giờ phai nhạt.
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #16
NHỚ HUẾ – Thơ: Sơn Lê
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #17
HUẾ TÍM YÊU THƯƠNG – Thơ: Nguyễn Công
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #18
NÉT HUẾ THƯƠNG – Thơ: Lê Hoàng
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #19
CHƯA PHAI MÀU NHỚ – Thơ: Thanh Hà
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #20
HUẾ VÀ TÌNH YÊU – Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #21
HUẾ DẤU XƯA – Lục bát: Song Trà
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #22
HUẾ MỘNG HUẾ MƠ – Thơ: Nguyễn Đình Huân
Thơ Hay Viết Về Huế Mộng Mơ #23
HUẾ TƯƠNG TƯ – Thơ: Nguyễn Đình Huân
Cập nhật thông tin chi tiết về Thơ Tình Xứ Huế, Những Vần Thơ Huế Buồn Và Lãng Mạn Nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!