Bạn đang xem bài viết Thơ Tháng 2 Hay, Chùm Thơ Tình Tháng Hai Buồn Và Lãng Mạn Nhất 2022 được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
KHÚC XUÂN TÌNH THÁNG HAI
Thơ: Bằng Lăng Tím
Tháng hai về hoa nắng nhẹ nhàng rơi Qua ô cửa khung trời xanh thăm thẳm Đàn bướm lượn bên giàn hoa tươi thắm Khúc tình xuân sâu đậm đến mọi nhà
Tháng hai về xuân tươi đẹp hoan ca Cây bừng tỉnh lá hoa khoe áo mới Hương dàng dịu lòng người vui phấn khởi Chúc an lành năm mới lộc đầy tay
Tháng hai về vui chén rượu nồng say Mùa lúa mới bàn tay người vất vả Chim gọi bạn xôn xao trong vòm lá Tiếng khoan hò lan tỏa khắp đường quê
Tháng hai ơi! Ai xa xứ trở về Con sông nhỏ tràn trề phù sa mát Hương xuân thoảng trong gió bay ngào ngạt Thấy nhẹ lòng ngân khúc hát tình xuân!
BÂNG KHUÂNG THÁNG HAI
Thơ: Phú Sĩ
Gửi về anh tình xuân thắm tháng hai Nơi cánh bướm còn mơ say giấc muộn Phía mặt trời hoàng hôn chưa kịp xuống Cánh chim xa hoang tưởng lối quay về
Gót chân người lặng lẽ phía chiều quê Nơi kỷ niệm còn đê mê nỗi nhớ Nơi tình xuân khép hờ bên song cửa Nụ cười còn ẩn chứa những bâng khuâng
Tháng trả về những thơ thẩn nhớ nhung Cơn bão lòng còn chập chùng sâu thẳm Ta phiêu diêu giữa buồn vui đằm thắm Khắc khoải chờ từ một chốn xa xăm
Gửi về người nhịp thở của tháng năm Vùng mờ ảo lặng thầm chưa đánh thức Nơi giai điệu chiều xưa còn ray rứt Thuở bốn mùa chỉ ẩn dật thời gian ….
Tháng hai về trên lối nhỏ thênh thang Ta tan chảy ngỡ ngàng không định hướng Có nỗi niềm còn vấn vương hy vọng Có tình yêu lối mộng thuở ban đầu …
KÝ ỨC THÁNG HAI
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tháng hai về xuân dợm bước chân đi. Bỏ lại nơi đây xuân thì dang dở. Thời gian trôi thêm một lần mai nở. Cánh én cuối mùa trong gió chao nghiêng.
Em nhớ anh trăn trở nỗi niềm riêng. Như sông quê nhớ con thuyền xa bến. Em vẫn đợi khi mùa xuân vừa đến. Như hoa đào chờ cánh én báo xuân.
Cứ âm thầm em mong ngóng bước chân. Nhưng lỡ hẹn anh bao lần không tới. Xuân xanh tươi lòng em buồn vời vợi. Nhớ anh nhiều em dệt sợi tơ vương.
Về đi anh ta nối lại mùa thương. Như ngày xưa ta chung đường tới lớp. Đi bên nhau trên con đường bóng rợp. Nắm tay lần đầu hồi hộp tim run.
TÌNH THƠ GỬI THÁNG HAI
Thơ: Diep Ly
Lời thơ tình nắn nót gửi tháng hai Bên bờ giậu trải dài muôn tia nắng Lưng trời xanh điểm tô màu mây trắng Khúc xuân ca sâu lắng đến vô cùng.
Tháng hai về lòng bỗng rộng mênh mông Bao khát khao tươi hồng trong nắng mới Hương tình yêu căng tràn qua muôn lối Sắc vị đời bối rối cả thời gian
Tháng hai về sầu muộn bỏ đi hoang Cành mai thắm khoe vàng nơi đầu ngõ Cánh diều bay trong trời chiều lộng gió Lối ân tình còn đó những nồng say.
Xuân vẫn còn duyên nợ với tháng hai Hoa khoe sắc trang đài bên ong bướm Mắt môi ai hương xuân còn nồng đượm Trang giấy đời in đậm một mùa thơ.
THƠ 5 CHỮ: THÁNG HAI
Thơ: Cúc Tần
Tháng hai về trước ngõ Lay khẽ dậu cúc tần Lời yêu nào chưa ngỏ Cho lòng cứ bâng khuâng
Đây bầu trời xanh ngát Trải muôn thảm mây hồng Tấm chân tình dào dạt Em nè: có biết không
Tuổi em vừa mười tám Anh cũng độ xuân xanh Mai nhờ người sang dạm Hai đứa kết duyên lành.
THƠ TÌNH THÁNG HAI
Thơ: Nguyễn Minh Tơ
Tháng hai về gió xuân vương nhè nhẹ Bướm chập chờn ngấp nghé nụ hồng xinh Em có nghe duyên thầm gọi tên mình Tràn hạnh phúc với tình yêu trọn vẹn.
Tháng hai về nụ tầm xuân e thẹn Níu nàng xuân bẽn lẽn bước chân qua Lối ta về ngan ngát những hương hoa Lời ước hẹn ngày tình nhân in đậm.
Tháng hai về giữa trời xuân nắng ấm Đẹp tình yêu nồng thắm chẳng rời xa Mình bên nhau ta hát khúc hoan ca Ngàn én liệng… dệt tình ta mãi mãi.
: 1001 bài thơ Valentine hay, thơ lễ tình yêu buồn và cô đơn nhất
Tháng hai về vang khúc nhạc hoan ca Xuân tươi thắm chan hòa muôn tia nắng Con đò nhỏ gác mái chèo sông vắng Chờ một người… đi chẳng nhớ thề xưa
Hàng cúc tần theo gió nhẹ đung đưa Qua kẽ lá khoảng trời thưa xanh thẳm Cuối triền đê có hai người tay nắm Thật ấm nồng cùng ngắm cảnh hoàng hôn
Phận bèo trôi bên sóng nước dập dồn Ta một bóng cô đơn nơi bến đợi Còn chi nữa khi xuân hồng phơi phới Người quên thề không tới bến yêu xưa
Năm tháng trôi nhớ thương mấy cho vừa Chân lạc bước giữa cơn mưa gió lạnh Bao kỷ niệm chỉ mờ trong ảo ảnh Cam phận mình hiu quạnh nỗi niềm riêng.
HOÀI NIỆM THÁNG HAI
Thơ: Tùy Phan
Tháng hai về em chợt nhớ Người ta Nàng xuân đến, nắng hiền hòa gõ cửa Chắc anh cũng quên rồi câu hẹn hứa Chỉ còn em, mãi lần lữa đợi chờ!
Tháng hai về trong vạn nẻo đời mơ Ướp hương vị giữa đôi bờ mộng ước Câu thơ viết giữa lưng chừng gió ngược Hạnh phúc nào đã tuột khỏi tầm tay!
Tháng hai về trong hương bưởi nồng say Đỏ ngõ chợ lá gạo gầy trăn trở Một thời xưa hai đứa thường nhung nhớ Em bồi hồi chờ đón những dòng tin!
Tháng hai về hoài niệm cũ lặng im Hoa vẫn tím, lối xưa con đường đợi Chỉ tình anh là dần xa em mãi Tháng hai về trong vời vợi nhớ mong!
Nắng nũng nịu giấu mình sau vòm lá Mưa rì rầm nghiêng ngả nỗi hanh hao Bao nhiều điều mà ta hằng khát khao Tháng một chúng tôi chào tháng hai tới
Dấu yêu ơi..Mong anh đừng nghĩ ngợi Tình chúng mình dẫu vời vợi cách xa Tháng một giờ đã lặng lẽ trôi qua Đón tháng hai vỡ òa niềm hạnh phúc
Trái tim yêu luôn cồn cào thúc giục Bỏ qua đi bao trong đục dòng đời Mình bên nhau trong hạnh phúc rạng ngời Phút đắm say chơi vơi vòng tay siết
Nụ hôn nồng mình trao nhau da diết Thỏa mong chờ biền biệt tháng ngày xa Khắp ko gian cũng lặng lẽ nhạt nhòa Còn lại riêng hai ta là duy nhất…
NGU NGƠ THÁNG 2
Thơ: Mi Pha
Tháng hai về theo gió nhẹ bâng khuâng Những cảm xúc cuộn dâng theo nhịp thở Anh xa tít bàn tay còn bỡ ngỡ Xuân nồng nàn rực rỡ vẫn còn nguyên
Tháng hai về hẹn ước mình nên duyên Hoa bưởi trắng bình yên sau nhà đợi Ướp hương dịu khăn tay chúng tôi dịu vợi Mắt mãi chờ, mãi đợi … hỏi anh đâu !?
Tháng hai về cho nhung nhớ bạc đầu Mỏi cánh nhạn u sầu chiều lững thững Hạnh phúc ấy phải chăng ai hờ hững Xuyến xao buồn ,tay hứng giọt ly bôi
Tháng hai về anh ạ nhớ anh thôi Câu thơ viết ủ lời iu da diết Nếu có thể đừng xa nhau …hồn liệt Em nhớ anh tha thiết những mong chờ
Tháng hai về … cảm xúc cứ ngu ngơ.
Tháng hai này vẫn lạnh quá em ơi Từng cánh hoa rơi rụng vào nỗi nhớ Anh vẫn thầm viết vần thơ dang dở Gửi đến người mà anh lỡ yêu thương
Tháng hai này em có thấy vấn vương Chùm hoa giấy nở đỏ đường hôm ấy Ta bên nhau men tình như sống dậy Nụ hôn nồng bỏng giẫy những cuồng say
Tháng hai này em có thấy dứt day Mình xa cách đã bao ngày rồi nhỉ Lời nói yêu dẫu từng đêm thủ thỉ Mà cay nồng trong ý nghĩ cách xa
Tháng hai này anh vẫn viết tình ca Gửi đến em trong nhạt nhòa nhung nhớ Gió heo may đưa lạnh về nhắc nhở Buổi chúng mình hơi thở quyện hòa nhau
Tháng hai này anh chợt thấy quặn đau Dòng thơ cũ…. Cũng nhuộm màu … Mong đợi !
THÁNG HAI TRỌN VẸN YÊU THƯƠNG
Thơ: Thế Nhân
Tháng hai tháng của yêu thương Xuân mang hương vị ngập đường sắc hoa Tung tăng dạo phố ngắm hoa Nụ cười tươi tắn chan hòa đón xuân
Tháng hai lễ của tình nhân Bao đôi uyên đẹp sát gần se duyên Hương xuân tỏa khắp muôn miền Chồi non đơm lộc như tiên giáng trần
Tháng hai lễ lộc thành tâm Cầu mong năm mới mọi phần ấm êm Người xa cũng thỏa nỗi niềm Tìm vui hạnh phúc bình yên trọn đời
Tháng hai đẹp lắm người ơi Bao nhiêu khảnh khắc vui cười đã trao Để cho cuộc sống ngọt ngào Yêu thương mãi trọn sướng sao tim mình.
Chào tháng hai với cái tết sum vầy Cả gia đình quây quần mừng năm mới Trong lòng ai cũng mang nhiều thay đổi Chuẩn bị cho đoạn đường tới tương lai.
Tháng hai rồi sương vẫn còn mờ phai Vẫn còn đọng trên lá ngoài khung cửa Nắng chiếu vào long lanh như hạt lửa Để hồn ai lần nữa những nhớ thương.
Tết này về lại nghĩ cảnh tha hương Nghĩ đến những đêm trường nơi viễn xứ Để giờ đây ngồi một mình tư lự Tháng hai rồi tình tự tôi với tôi…!!!
TẠM BIỆT THÁNG 2
Thơ: Hồ Như
Tháng hai đi rồi em có vấn vương Và đọng lại trên môi hường nỗi nhớ Xuân vẫn đẹp như tháng hai muôn thuở Mà sao lòng cứ trăn trở bâng khuâng
Lời hẹn nào đâu có muốn phải dừng Để tim nhỏ cứ nửa mừng nửa đợi Tháng hai rồi cây đã khoe lá mới Hay rét làm cho phai vợi sắc xuân
Dẫu biết rằng ta hẹn mãi mấy lần Vẫn bỏ ngỏ chẳng bước chân tới đích Tại con tim chẳng thể nào cầm trịch Hay tại người muốn chắc nịch điều chi
Chẳng còn đâu như những buổi xuân thì Mơ là được hoặc nhiều khi tự đến Thuở lửa tình luôn bùng lên xao xuyến Để vượt qua bao cách trở khó khăn
Dẫu biết rằng tháng hai lắm nhọc nhằn Nhưng tim nhỏ vẫn trở trăn đến lạ Xuân trong mình sẽ làm nên tất cả Hạnh phúc về xanh hoa lá tháng hai.
Tháng hai về nắng dịu thổi sương tan Xuân thấp thoáng tết về tràn lối nhỏ Làm nỗi nhớ trong em càng hiện rõ Bởi không anh bên ánh đỏ bếp hồng
Tháng hai về biết em nhớ anh không Chờ với đợi sao hoài chồng chất mãi Anh xa lỡ thêm mùa xuân ở lại Để nơi em hương ngái cứ thẫn thờ
Xuân đã về mà quạnh vắng bơ vơ Đôi khi nghĩ em lẽ khờ thật ý Thản nhiên nói rồi riêng mình thủ thỉ Anh về đi vun nhật ký đôi mình
Thơ Mưa Tháng 6 Hay, Loạt Thơ Ngắn Cơn Mưa Tháng Sáu Buồn &Amp; Lãng Mạn
Tháng 6 đến mang theo những cơn mưa bất chợt đôi lúc thật buồn và cũng thật là lãng mạn. Tuyển tập những bài thơ tình MƯA THÁNG 6 với những sáng tác mới nhất xin gửi đến bạn đọc…
MƯA THÁNG SÁU
Thơ: Phạm Xuân Thành
CƠN MƯA THÁNG 6 Thơ: Nguyễn Nhật Trung
MƯA BUỒN THÁNG 6 Thơ: Ngọc Tình
Mưa tháng sáu làm sống dậy trong tiềm thức những cơn mưa cũ, thèm một lần đạp xe nghêu ngao dưới mưa như cái thời xa xưa ấy… Là cảm xúc thoáng qua thế thôi, giật mình nhận ra mình hiện tại, cảm giác mệt nhoài kéo từ ngày này qua ngày khác, đã bảo là đừng đa mang mà cứ cứng đầu…
Mưa, trôi hết đi những gì không đáng nhớ Mưa, thèm giây phút ngủ ngoan trong vòng tay tình nhân Thế thôi cho đời đáng yêu…
MƯA THÁNG SÁU Thơ: Vy Văn Toán
ĐOẢN KHÚC BUỒN Thơ: Trúc Thanh
Triều Niên Chao ôi ! Sao không là từng giọt vui , giọt mừng mà là ‘ giọt tủi giọt hờn phung phí đổ ‘ thế này ? Chắc hẳn đau lắm, đau đến nát tâm can và đau đớn kéo dài đến ‘ tường riêu loang lổ vết thời gian ‘ . Bạn mình ơi ! Nếu ai đó đã một lần trải qua sự đổ vỡ tình yêu hẳn biết rằng cảm giác hụt hẫn ê chề tê tái đến mức nào ? ‘ khi ý chí bị niềm đau đánh gục ‘ , nhưng cũng vì tình yêu là một phạm trù phức tạp nên cũng còn le lói đâu đó một chút hy vọng cho nên ‘ ta vẫn đợi dẫu muộn màng hạnh phúc’ Để rồi thất vọng khi ‘ tim nguội dần cảm xúc yêu thương ‘. Tưởng đâu đã hết. Đã gục ngã dưới chân số phận. Nhưng không, trái tim vẫn đập cho dù ‘nhịp đập vô thường ‘ . ‘ Cùng hơi thở chán chường cho số phận ‘ . Có nghĩa ta còn sống, vẫn sống ! Từ sự thương cảm vô tình của trời đất, từ những điều ngộ ra trong kinh thánh để ta tự biết yêu thương chính bản thân mình và nhủ với mình ‘ ‘ Bảo tim đừng ương ngạnh nữa tim ơi ‘ và rồi cuối cùng ta đã ngộ ra cuộc sống này vô thường vô cùng như thế nào. ‘ Mưa tạnh rồi buồn tủi sẽ dần vơi Chờ nắng hửng đem phơi niềm hạnh phúc Xin năm tháng củ đau thương mòn mục Đón nhau về tìm chút ái ân xưa …. Đợi ngày vàng nhịp sống trỗi mầm xanh ‘ . Thật bất ngờ ! Đọc nữa đầu bài thơ tôi cứ nghĩ là bài thơ không có hậu. Nhưng đến hai khổ thơ cuối thì mọi việc lại không như tôi tưởng. Cứ ngỡ TRƯỜNG KHÚC BUỒN thì hóa ra ĐOẢN KHÚC BUỒN. ngôn từ chuẩn, ý thơ buồn song vẫn khéo léo. Hay là vậy !
Lời thơ nhẹ nhàng nhưng sâu lắng. Chúc mừng tác giả. Nguyễn Đức Hòa Thơ bát ngôn ôm vần rất tuyệt vời.
THÁNG SÁU MƯA BUỒN Thơ: Thanh Hà
THÁNG SÁU … TÌNH MƯA … Thơ: Phú Sĩ
Tháng sáu về mưa chiều buồn man mác Ve trên cành trỗi khúc nhạc nhớ thương.
MƯA NGẬM NGÙI Thơ: Thanh Hà
MƯA THÁNG SÁU Thơ: Hương Tình Cũ
THÁNG SÁU TRỜI MƯA Thơ: Huệ Trần (Xướng)
Tháng sáu mưa rơi đẫm ngõ về Chờ làn nắng ấm sưởi môi tê Tâm tư héo hắt buồn nào kể Mộng mị hư hao xót gần kề Lối ấy cầm lòng em gạt lệ Lần đầu vướng bóng nụ đam mê Thương yêu thắm thiết từ ngày lễ Ánh mắt trao nhau dạ hẹn thề…
*******
BUỒN THÁNG SÁU Thơ: Trần Thảo (họa)
Mưa tuôn trắng xóa phủ đường về.. Gợi lại lòng đầy ắp tái tê.. Luyến nhớ vai thon nào được cạnh.. Tơ vương má thắm chẳng cùng kề.. Bùi ngùi nghĩa cũ chưa khô lệ.. Bịn rịn tình đầu vẫn đẫm mê.. Mãi sẽ không nguôi buồn tháng sáu.. Tim đau bởi kẻ nuốt lời thề..
TÌNH BONG BÓNG MƯA Thơ: Su Thiên
Cơn mưa lớn của tháng 6 đã khiến con đường hóa thành sông, và đây là lời than thở của 1 cô gái Hà thành về mưa tháng 6..MƯA THÁNG SÁU Thơ: Mộng Cầm
MƯA THÁNG SÁU
Trời đổ mưa bất chợt… Em ngồi nhìn mưa giăng lối nhỏ sao nhớ anh , đưa mắt buồn xa xăm hoang hoải… Giờ anh ở đâu… Mưa tháng 6 rồi phải không anh nhỉ… – em lật ngược ký ức của ngày xưa… Ngày xưa ấy với đôi chân trần bé nhỏ vẫy vùng dẫm đạp cười khúc khích khi thấy mưa về, chẳng như giờ Nhìn mưa… Sao lòng em rủ một nỗi buồn mang mang sầu cảm Đã quá nửa xuân rồi sao em vẫn mơ về thời xa ấy… Thời vô tư hay hão huyền về những mộng tưởng và ước mơ cho tương lai mà không phải lặng lòng… – Tháng Sáu, với những khúc mưa mùa chợt đến chợt đi của mùa mưa nắng Để rồi khi mưa tạnh em lại mang chút trầm lặng của cuộc chia ly… Tháng 6 của em… Nỗi nhớ vẫn đong đầy trong đó… – cháy bỏng nồng nàn… Pha chút đắng cay Nước mắt và mưa vẫn hoà theo tình anh đó… Tình tháng 6 của em…
THÁNG SÁU MƯA Thơ: Bằng Lăng Tím
Thơ 7 chữ viết về mưa tháng 6…MƯA THÁNG SÁU Thơ: Ánh Nguyễn
MƯA THÁNG SÁU Thơ: Nguyễn Vân
Chùm Thơ Tháng 7 Hay Chọn Lọc, Thơ Tháng 7 Buồn, Tháng Bảy Nhớ Thương
Dường như tháng bảy đã khóc, trang giấy nhoè đi mất mấy dòng. Ta chợt tỉnh sau giấc ngủ trưa đầy mộng mị. Tháng bảy của mùa cũ đã xa … Xa lắm …. Bao nhiêu năm rồi nhỉ? Ký ức đã nhuốm màu thời gian.
Tháng bảy vẫn vậy, vẫn bàng bạc mọng nước chỉ chực ai động vào là rơi lệ, tháng bảy luôn mau nước mắt. Hàng trăm nghìn giọt lệ gõ đều đều xuống mái hiên nghe như bản tình buồn bất hũ.
Ô kính đầy hơi nước, ta bất chợt vẽ vào đó một trái tim …. trái tim rỉ máu …. méo mó … rồi cũng thành những dòng lệ chảy dài, tan biến. Tháng bảy buồn như cuộc chia ly của Ngưu Lang và Chức Nữ.
Ta đưa tay hứng lấy vài giọt mưa …. lạnh …. mưa tháng bảy lúc nào cũng lạnh …. Cái lạnh xuyên thấu tâm hồn.
SÁNG THÁNG BẢY Thơ: Mạc Phương
CHIỀU THÁNG BẢY Thơ: Mạc Phương
THÁNG BẢY NGÀY XƯA
Thơ: Trần Hạ Vi
Tháng bảy bâng khuâng xòe tay ra vẫn trắng Em xếp lại chiếc hộp cũ góc nhà Yêu, thương, mong, nhớ… những lời thiết tha Không dám mở… không dám đọc… sợ nhạt nhòa nước mắt
Tháng bảy ngày xưa…
Như đã lãng quên Về tháng bảy, nỗi nhớ chẳng vẹn nguyên – em biết đấy Nhưng ký ức vẩn miên man, chẳng thể nào bắt lấy Thiếu một điều gì – mà cứ ngỡ là em
Tháng bảy – Khi con phố lên đèn Thoang thoảng hương sen thấy luyến thương mùa hạ Cơn ngâu tầm tả Ngưu Lang – Chúc Nữ Có giống chúng mình hay cãi vả nhau không?
Tháng bảy – lai nhớ ngày bão dông Mùi hương ‘Sư quân tử’ vẩn thơm nồng từ ban công trước ngõ bồ công anh vẩn nằm ngoan đợi chờ từng đợt gió Thấy thiếu một điều gì – hình như đó là em
Tháng bảy – Ly caffe nơi phố cũ thân quen Cơn mưa ngang qua, ướt nhèm cả một miền trời nhớ Vần thơ tặng cho em, những ngày đầu gặp gỡ Thấy thiếu một điều gì – mà cứ ngỡ là em.
MƯA TÌNH THÁNG BẢY!
Thơ: Hoàng Hoàng
Tháng bẩy của người điên…
Tháng bẩy của cặp vợ chồng bất bình thường đến lạ Tự lòng mình đã coi nhau là tất cả Đêm mộng nhân tình hoá hạnh phúc thần tiên.
QUA MIỀN HẠ NHỚ…. Thơ: Nguyên Phong
Em chờ anh dẫu Thu về nắng yếu.
TÌNH KHÚC THÁNG BẢY..
Thơ: Tùng Nguyễn
Em về đâu? Tháng bảy mưa rơi Ngỡ ngàng giọt vỡ trong tôi vội vàng Đong đưa Đáy mắt mơ màng Rơi rơi để rớt bàng hoàng cơn mơ Ngẩn lòng tiếc một chiều mưa Em về cuối phố Cho vừa chiều rơi Nắng còn giọt nhớ chơi vơi Trách chi mưa lỡ buông rơi tiếng lòng Chông chênh hai khoảng nhớ mong Rơi vào một khoảng hư không bồi hồi Giọt rơi… Xuống đất lả lơi Giọt rơi… Lả lướt chơi vơi giữa trời Em về ngơ ngẩn lòng tôi Thướt tha trong gió thoảng mùi tóc mây Hanh hao giọt nhớ đong đầy Chia đôi một cánh thư đầy nhớ mong Em còn có nhớ hay không? Ngày xưa… Tháng bảy cùng hong gió trời Bây giờ Em đã đi rồi Để tôi nỗi nhớ bồi hồi ngẩn ngơ Tháng bảy về cho gió bơ vơ Lòng tôi ướp một giấc mơ xa vời…
GIẤC MƠ TÌNH XA Thơ: Minh Minh
NHƯ CƠN MƯA NHỎ Thơ: Chiều Thu
Chùm Thơ Quy Nhơn, Thơ Tình Biển Quy Nhơn Buồn &Amp; Lãng Mạn
Tuyển chọn những bài thơ hay viết về vẻ đẹp, tình yêu, cuộc sống, con người vùng đất Quy Nhơn (Bình Định). Bên cạnh đó là những bài thơ tình viết về biển Quy Nhơn thật hay, buồn, lãng mạn.
Nhớ Quy Nhơn
Tác giả: Thái Bình
Hãy về thăm Quy Nhơn dù xa cách !
Vẫn ngọt ngào dòng sữa mẹ quê hương
Thăm trường xưa lối cũ với con đường
Thăm giáo xứ chính tòa đêm cầu nguyện!
Thương biết bao suối mơ chiều Ghềnh Ráng
Dốc Mộng Cầm năm tháng phủ rêu phong!
Thương người yêu bé nhỏ mãi chờ mong
Thương bạn cũ tuổi hồng thời chung lớp
Vẫn còn đây Quy Nhơn chờ sum hợp
Như mẹ hiền nơm nớp đợi chờ con !
Xa con rồi lòng nẹ khóc nỉ non!
Sao không thấy con về thăm đất mẹ ?
Biển Quy Nhơn chiều nay cơn gió nhẹ !
Miên man buồn rơi lệ nhớ thương ai !
Giọt mặn nào rơi xuống chát bờ môi
Không ngăn nổi dòng trôi theo bờ cát!…
Tình Của Biển
Tác giả: Nguyên Ngọc Thiên Băng
Tôi tiễn anh về với thành phố biển
Quy Nhơn ơi! Tình yêu của tôi ơi!
Đã cho tôi những cảm xúc tuyệt vời
Cho tôi biết màu tình yêu của biển.
Tôi cảm nhận trái tim mình hòa quyện
Dẫu đường dài chẳng thể thốt thành câu
Tôi thầm ước thời gian chớ qua mau
Hai mái đầu còn chưa nhìn thẳng mặt.
Quẹt bàn tay cho mau khô nước mắt
Để ai kia không kịp thấy lệ rơi
Trái tim tôi như bỗng hóa đơn côi
Nắm bàn tay chúng ta còn ngần ngại
Nào dám đâu dù chỉ cái chạm tay
Đành lòng sao trái tim cứ mãi say
Tình của biển sao dạt dào đến thế.
Tôi vẫn biết yêu anh là không thể
Trái tim ơi ! Đừng chớ vội yêu bừa
Dẫu mai sau và cho mai sau nữa
Anh chỉ là tình biển của Quy Nhơn.
Tại làm sao ta cứ muốn keo sơn
Một trái tim đã thuộc về người khác
Thà cứ để trái tim mình khao khát
Còn hơn đời biển man mác nổi buồn.
Anh ơi anh,! Tình biển trải muôn phương
Xa phố thị biết anh còn có nhớ
Một cô gái chốn Sài Thành cởi mở
Đón chờ anh quay lại chốn nơi đây.
Quy Nhơn ơi! Hãy cứ thoảng như mây
Để tình yêu mãi bồi hồi ngực trẻ
Tình biển ơi!!!!rạng rỡ một màu xanh.
Xuân Về Trên Thành Phố Quy Nhơn
Tác giả: Nguyễn Đức Quận
Đông lạnh giá vẫy tay chào Phố Biển
Quy Nhơn ơi! sông núi đã vào xuân
Bờ cát lặng im, con sóng reo mừng
Thuyền ai đợi mờ xa ngoài vách núi
Chiều dần buông con đường quen mờ lối
Ánh đèn lên rực sáng phố reo vui
Quán nửa khuya rộn rã tiếng nói, cười
Đêm huyền ảo, lung linh cùng vô tận
Bình minh lên, vừng hồng theo gió lộng
Biển khát khao giọt nắng ấm làn da
Sóng vỗ êm, ru nhẹ tấm ngọc ngà
Viễn khách bước, cát kéo chân chậm lại
Biển Quy Nhơn con thuyền về mát mái
Cá đầy khoang, chở nặng những niềm tin
Sóng lặng yên, bão tố cũng yên bình
Dân chài lưới vượt trùng khơi vững tiến
Cù Lao Xanh nhấp nhô cùng sóng biển
Ngọn hải đăng sừng sững đứng hiên ngang
Một trăm năm vẫn giữ tấm lòng son
Tỏa ánh sáng thủy chung soi dẫn lối
Bán đảo Phương Mai, dáng Rồng nằm đợi
Tượng Đức Thánh Trần ngạo nghễ vươn cao
Thị Nại đêm về lấp lánh ngàn sao
Cầu Nhơn Hội đèn đường cong vệt sáng
Buổi tinh mơ khi mặt trời ló dạng
Dòng người đi sương trắng phủ dần tan
Sóng biển reo theo tiếng nhạc rộn vang
Bài thể dục nhịp dồn chân đều bước
Nỗi khát khao mong ngày mai có được
Đường phố vui, xuân thắm những sắc hoa
Niềm hân hoan rực sáng mắt mẹ già
Quần áo mới, bầy chim non tung cánh
Chiều cuối năm gió từng cơn se lạnh
Rừng hoa tươi nở nụ đón khách mua
Giàn pháo hoa đứng đợi phút giao thừa
Người mở hội đón xuân về Phố Biển
QUY NHƠN NỖI NHỚ
Tác giả: Nguyễn Văn Chiểu
Làm sao quên được Qui Nhơn
Tuổi thơ in bóng dấu chân mọi đường
Từ ngày cất bước ra trường
Vùng cao đồi núi mái trường thân yêu
Lòng tôi quạnh quẽ như ai trêu mình
Canh khuya gió trở giật mình
Ngồi mơ tưởng lại bóng hình Qui Nhơn
Những ngày sóng biển giận hờn
Bên bờ biển vắng cô đơn một mình
Những đêm thắm mộng tình xinh
Dây hoa muống biển cuộn mình nhìn trăng
Biển xanh rặng liễu chị hằng
Trăng soi ánh tỏa sương giăng màn trời
Một ngày thuyền bỗng xa khơi
Biển kia nổi sóng lòng tôi rối bời
Người đi khuất nẻo phương trời
Tôi buồn lên núi tìm đồi hoa sim
Biển sô sóng dạt biết tìm nơi đâu
Lâu đài bằng cát tan trôi
Qui nhơn để lại lòng tôi vết buồn.
THƠ QUY NHƠN: GIÓ LÙA BIỂN KHÓC Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Đây Quy Nhơn quê hương Hàn Mạc Tử.
Anh vẫn nghe câu chuyện cũ về ông.
Chẳng phải đâu chàng thi sĩ chơi ngông.
Đem bán trăng mà trong lòng thổn thức.
Đêm trăng sáng cho hồn ai đau nhức.
Những khi trăng vàng là lúc lo âu.
Thương cho thân trai vỡ mộng tình sầu.
Khi người xưa bước qua cầu xa bến.
Quy Nhơn ơi có một lần ta đến.
Nghe về mối tình tơ nhện giăng giăng.
Biển hồng hoang quyện với ánh trăng.
Em cô gái như chị Hằng duyên dáng.
Nụ cười xinh cho hồn thơ lai láng.
Anh xin một lần làm bạn cùng em.
Để được bên nhau ngắm ánh trăng đêm.
Nghe tiếng sóng xô êm đềm bờ cát.
Em có nghe chăng biển buồn đang hát.
Về một người có phận bạc ngày xưa.
Mối tình buồn xưa xa cách trong mưa.
Anh bỗng nghe cơn gió lùa biển khóc.
THƠ TÌNH: BIỂN CHIỀU QUY NHƠN Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Chiều mùa đông về với biển Quy Nhơn.
Nhìn con sóng dập dờn bên ghềnh đá.
Biển nơi đây như quen mà như lạ.
Hoàng hôn tím mờ nhuộm cả chiều đông.
Biển dạt dào nước xanh biếc mênh mông.
Ngắm sóng xô nghe trong lòng rạo rực.
Phải nơi đây Hàn Sinh từng thổn thức.
Rút tơ lòng trong lồng ngực làm thơ.
Anh bước đi trên bờ cát bơ vơ.
Không có em anh thẫn thờ bên sóng.
Biển ồn ào mà lòng anh xa vắng.
Đếm dấu chân mình trên cát trắng buồn hiu.
Khi xa nhau mới thấy được một điều.
Anh đã yêu em rất nhiều em ạ.
Trong tim anh em luôn là tất cả.
Là người tình là bà xã yêu thương.
Khi bên nhau cũng cảm thấy bình thường.
Lúc cách xa mới vấn vương nhung nhớ.
VỀ QUY NHƠN NHÉ EM
Tác giả: An Nguyên
Quy Nhơn biển biếc non xanh hiền hoà
Tình quê bình dị thiết tha
Như lời câu hát dân ca ngọt ngào
Vào nam ra bắc biết bao lẫy lừng
Tháp Đôi huyền bí vô cùng
Ngàn năm sương gió cũng chừng như quen
Ai về Ghềnh Ráng ai lên Quy Hoà
Thăm nơi truyền thuyết Tiên Sa
Còn đây bãi tắm… trăng ngà mờ sương
Mây ngàn hoa cỏ tiếc thương
Bởi Hàn thi sĩ cuối đời đơn côi
Sóng xô Bãi Trứng bồi hồi tình xưa
Cà phê góc phố trốn mưa từng chiều
Trên cầu Thị Nại thân yêu
Gió vờn mây nước dập dìu khách qua
Ngỡ vầng trăng khuyết bao la giữa trời
Vần thơ anh ngỏ từng lời thiết tha!
Hạ tàn… Thu chớm nở hoa
Nhớ em, anh hát khúc ca… sum vầy
Quy Nhơn BIỂN NHỚ…. Dang tay đón chào.
Cập nhật thông tin chi tiết về Thơ Tháng 2 Hay, Chùm Thơ Tình Tháng Hai Buồn Và Lãng Mạn Nhất 2022 trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!