Xu Hướng 3/2023 # Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay, Chùm Thơ Hạ Với Tình Yêu Ngày Xanh # Top 11 View | Kovit.edu.vn

Xu Hướng 3/2023 # Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay, Chùm Thơ Hạ Với Tình Yêu Ngày Xanh # Top 11 View

Bạn đang xem bài viết Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay, Chùm Thơ Hạ Với Tình Yêu Ngày Xanh được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

(iini.net) Mùa hè là mùa của những tiếng hát Ve gọi sầu ai oán, là Mùa thi, Mùa chia ly của tuổi học trò. Mùa Hè đem lại một nỗi nhớ lâng lâng về kỷ niệm và ký ức ngày xưa… Xin mời các bạn cùng đến với những bài thơ viết về Mùa Hè và Tình yêu tuổi học trò với những sáng tác mới nhất..

Tình thư còn e ấp trên tay, vân vê trong tà áo khi ngoài kia màu hoa phượng đã đỏ thắm cả khoảng trời. Tiếng trống tan trường hòa lẫn tiếng ve sầu rộn rã, giây phút tạ từ đã điểm. Chỉ 3 tháng hè cách biệt mà sao thời gian như dài đăng đẵng. Không biết rằng mùa sau ta có còn gặp lại.

Chắc hẳn trong mỗi chúng ta đều đã trải qua khoảng thời gian tươi đẹp nhất của cuộc đời đó chính là tuổi học trò.

Ai cũng có những xúc cảm đầu đời về một hình bóng đã có lúc làm ta nhớ nhiều hơn nhớ bài nhớ lớp.

Có bao giờ bạn trở lại sân trường xưa và đứng lặng lẽ để tâm tư vươn mình về vùng ký ức. Tay run run lần tìm đôi tên được khắc sâu trên thân cây phượng già đã bạc màu theo năm tháng để nghe trái tim mình thổn thức nhớ về một thời hoa mộng.

Cũng không ít lần hình ảnh mùa hè, hoa phượng, áo trắng, tình thư, những dòng lưu bút, màu mực tím, mái trường, bè bạn, phấn trắng, bảng đen, tiếng ve, tiếng trống tan trường chập chờn trong những giấc chiêm bao.

: Thơ vui & Ảnh chế nói về cái nắng nóng của Mùa Hè oi bức

Kỷ niệm tuổi học trò về một mùa hoa đỏ đã làm dâng trào biết bao cảm xúc chân thành, lắng đọng dạt dào thành từng câu chữ mang đậm nét thi văn.

Chùm thơ nhiều tác giả trong mùa hè này chính là chiếc vé quay ngược thời gian đưa ta tìm lại một khung trời mộng mơ đầy kỷ niệm.

Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay 01

HƯƠNG XƯA

Thơ: Hôn Tím Hoàng

Nắng Hạ về nhuộm màu hoa phượng đỏ, Một góc trời rực rỡ bức tranh thơ Tiếng ve ngân gợi nhớ tuổi học trò, Dưới tán phượng hẹn hò xa mấy đỗi

Phượng yêu thương của một thời sôi nỗi Buổi tan trường đan tay vội ước giao. Áo trắng kia xa khuất tự độ nào Hương xưa ấy vẫn dạt dào thương nhớ

Tuổi thần tiên của thời thơ mộng đó, Hạ đem về màu phượng đỏ nhớ nhung. Nỗi khát khao cháy bỏng đến vô cùng, Ngày mai ấy liệu còn chung lối bước…

Ai đoán được đường tương lai phía trước ?! Tiếng ve sầu gieo nuối tiếc đầy vơi. Đã chia ly xa cách cuối phương trời, Nay nhìn lại xác phượng rơi…xa xót…

Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay 02MÙA KỶ NIỆM Thơ: Ngọc Liên

Những dấu yêu của một thời mật ngọt Nay tìm về khi nắng gọi hè sang Tiếng ve ngân điệu luân vũ rộn ràng Nghe thổn thức mênh mang niềm tiếc nuối .

Mùa Hạ đó dịu dàng ai nhắn gửi Cánh phượng hồng e ấp giữa trang thơ Tiếng yêu thương của tuổi rất ngây khờ Theo năm tháng phai mờ trang nhật ký .

Ta chia tay vào mùa hoa phượng vỹ Vẫn mơ về những kỷ niệm ngày xưa Bạn bè ơi thương nhớ đã bao mùa Nay Hạ đến còn chưa quên tình ấy .

Gom mơ ước gửi lòng lên trang giấy Cánh phượng hồng buổi ấy vẫn còn đây Dấu yêu xưa trong tôi vẫn đong đầy Mùa kỷ niệm mùa giã từ áo trắng.

Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay 03

HẠ ƠI CÒN LẠI GÌ !

Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

Thuở học trò.. tình nào cũng vậy thôi Từng chung đôi nhưng ân tình không vẹn Những buổi trưa trốn bạn ta hò hẹn Để bây giờ..cố nén mới khỏi đau…

Dẫu thời gian..khó nói chữ quên nhau Tuổi vào yêu hương tình đầu đẹp lắm Em đã hứa sẽ thầm quên dĩ vãng Nhưng đêm về vết cứa lại càng sâu

Chuyện tình này..em nguyện sẽ chôn sâu Hai buổi sớm trưa dưới mái trường thơ dại Ngày tháng bên nhau chuyện tình tưởng mãi Nhưng giờ thì..chỉ còn lại trái tim côi…

Ngày chia xa lệ mặn chát bờ môi Em tâm sự cho lòng thôi ray rức Một kỷ niệm xếp vào trong tiềm thức Bức tường ngăn..cắt đứt nữa hồn đau

Trời mùa hạ..sao lại có mưa ngâu Những giọt sầu cứa vào tim đau buốt Những trống vắng..của bao mùa cách biệt Sao vẫn còn da diết mãi trong tim !!

Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay 04

KỶ NIỆM HỒNG

Thơ: Phương Tuấn

Mùa hạ về cho xôn xao màu nắng, Cánh phượng hồng trao say đắm duyên mơ. Tiếng ve kêu như nức nở đợi chờ, Mình bên nhau mối tình thơ ngày ấy.

Lưu bút xưa vẫn ghi trên trang giấy, Kỷ niệm hồng chỉ còn thấy xa xăm. Nhớ hôm nao ngắm phượng dưới ánh trăng. Mình mơ ước chuyện trăm năm cuộc sống.

Nay hạ về người xưa đà vắng bóng, Phượng ngập trời sao lạc lõng riêng ta? Ôi tuổi hồng say đắm một sắc hoa, Khung trời cũ đã chia xa…luyến tiếc…

Phương trời nào hỡi người ơi có biết? Kể từ ngày ta cách biệt đôi đường. Mùa hạ về gieo thêm nỗi vấn vương, Và hoa phượng…gợi yêu thương một thuở…

: 1001 bài thơ Tuổi Học Trò với hình ảnh hoa Phượng khi Hè đến

Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay 05

KÝ ỨC

Thơ: Khánh Ngọc

Tình yêu xưa vẫn giấu kín trong lòng, Mùa hạ đến phượng hồng lên tiếng gọi. Mượn câu thơ để thay cho lời nói, Ân tình nào đã mở lối trong tim?

Dư âm kia bao ngơ ngác dõi tìm, Nhưng chỉ thấy lặng im trong tâm tưởng. Tháng tư về trời ngập đầy hoa phượng, Thay tiếng lòng ta mượn dáng hoa rơi…

Dấu yêu ơi nay cũng đã xa rời, Tình mình cũng đã ngàn khơi cách biệt. Nhớ hạ nao trong tâm tình luyến tiếc Nay hạ buồn hỏi có biết hay không

Chiều hôm nay bổng thương nhớ ngập lòng Khi nhìn cánh phượng hồng bay theo gió Lòng chơi vơi hỏi thầm nơi xa đó Liệu ai còn bỏ ngõ mối duyên thơ !!

Mùa xuân mùa của hội tụ tìm về bao nhiêu thì cũng dần dần chia tay theo lẽ tự nhiên của nó, nhường chỗ cho mùa hè trở về với nỗi niềm bâng khuâng khắc khoải đợi chờ mùa thi. Hè về gọi nhớ bao kỷ niệm tuổi học trò, nhớ trường, nhớ Thầy, nhớ bạn, nhớ bao kỷ niệm của những cuộc chia tay ra trường. Người nhập ngũ bảo vệ Tổ quốc, người vào đại học, người bôn ba lao động khắp nơi _ Đàn chim tung cánh xây đời.Thế rồi, trong những trang sách cuối kỳ cánh phượng được ướp khô cùng với những dòng lưu niệm chia tay trong những tình cảm thiêng liêng mà thời gian ấy đẹp đẽ không bao giờ trở lại nữa. Chỉ còn ký ức cứ ùa về mỗi khi mùa hoa phượng đỏ và tiếng ve rả rích gọi nhớ….

Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay 06

MÙA HẠ KHUNG TRỜI CŨ

Thơ: Yến Lương

Hạ đỏ rực khung trời ngày xưa cũ Áo học trò vương vấn chẳng hề phai Màu thời gian năm tháng chảy xuôi dài Vẫn còn đó trong tôi tình ý nhị

Ngày trở nắng trên tàn cây Phượng Vĩ Giờ ra chơi em chạy khắp sân trường Đôi má hường, chẳng chút bụi nào vương Vô tư lự bướm vàng say hoa lá

Niên học cuối trôi dần qua êm ả Anh vào đời cùng chiếc áo màu xanh Ngắm trời sao, mộng ước được trong lành Nhưng cuộc sống lại bộn bề hối hả.

Hạ về đến tiếng Ve Sầu rộn rã Ngược thời gian nhớ thuở, tóc đuôi gà Ngày đầu tuần em giọng hát Quốc Ca Mãi thấm đượm trong ta còn lưu giữ

Tình không nhạt có một người lữ thứ Mong ngày về để góp mặt trường xưa Hò hẹn nhau bao chuyện kể chưa vừa Rồi khúc khích vỗ vai mừng hội ngộ!

Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay 07

CÁNH THƯ TÌNH MÙA HẠ

Thơ: Lê Thành

Em thấy gì trong những cánh phượng rơi Là sắc thắm đang gọi mời nắng Hạ Là nhung nhớ tuổi học trò chấp vá Là tình yêu ngày từ giã trường xưa

Em thấy không kỷ niệm cũ như vừa In tìm thức vẫn còn chưa phai dấu Là khao khát tiếng nhạc vang ve sậu Nhớ ai nhiều còn nung nấu tim côi

Em thấy gì người yêu của lòng tôi Có hình bóng đang từng hồi mong mỏi Tăng bão lòng nhớ ai lên gấp bội Gọi tên thầm mắt theo dõi đường xa

Em nghe gì ve ran rát bài ca Lời Hạ nhớ tuổi ngọc ngà vỡ vụn Ngược kỷ niệm mang về bao lúng túng Biết người xưa …. Giờ chắc cũng…. Nhớ chi

Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay 08

NUỐI TIẾC NGÀY XANH

Thơ: Nguyên Vy

Kìa hạ đến…. nắng hanh vàng tươi trải Anh nhớ không mùa thân ái năm nào Tuổi học trò kỷ niệm đẹp biết bao Giờ nhắc lại lòng dâng cao quyến luyến

Nhìn cây phượng gió lay cành run chuyển Nhớ ngày xưa anh tặng quyển thơ buồn Ghi chuyện mình em đọc mắt lệ tuôn Trong nắng tắt hoàng hôn buông màu tím

Thời gian cuốn mối tình thơ tắt lịm Đời đổi thay may rủi biết đâu ngờ Xa mái trường giã biệt tuổi mộng mơ Người yêu cũng bặt xa mờ đâu thấy

Nay hạ đến quyển thơ buồn năm ấy Lật từng trang xem lại thấy thương nhiều Hình dung về một thủơ mới vào yêu Thành kỷ niệm để từng chiều vương vấn

Sầu đọng mắt bước chân về thơ thẩn Bóng người xưa chen lẩn quẩn tâm hồn Phượng rơi đầy trong gió lúc hoàng hôn Ngày xanh mãi vời xa tồn nuối tiếc..

Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay 09

NỖI NIỀM MÙA HẠ

Thơ: Khoa Nha Trang

Nhìn phượng vĩ nở hoa buồn da diết Nhớ thật nhiều lòng nuối tiếc ngày xưa Thời học sinh khó nói hết cho vừa Bao kỷ niệm nỗi niềm chưa xoá được.

Người con gái tôi yêu ngày xưa trước Mối tình đầu thật lả lướt nên thơ Tuổi vào yêu nên có lắm mộng mơ Mỗi lần hạ là ngẫn ngơ hồi tưởng.

Tuy giờ đã mỗi người đi một hướng Kỷ niệm nào vẫn mãi vướng khó phai Hè lại sang càng gợi nỗi u hoài Niềm nhung nhớ bóng hình ai thưở trước.

Ngày hai buổi ta chung đường chung bước Xe đạp đèo anh ngồi trước em sau Chủ Nhật nào hai đứa cứ cùng nhau Ngồi tâm sự rồi trao câu cảm mến.

Bao mùa hạ ra đi rồi lại đến Là bấy nhiêu niềm lưu luyến thưở nào Tuổi học trò ngày ấy đẹp xiết bao Nhìn phượng vĩ càng dạt dào nỗi nhớ!!!

Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay 10

NỖI NIỀM MÙA HOA PHƯỢNG

Thơ: Khoa Nha Trang

Hoa phượng vĩ hạ về đua nhau nở Màu đỏ tươi toả rực rỡ sân trường Tuổi học trò ngày trước mãi vấn vương Bao kỷ niệm với người thương thưở trước.

Niềm mơ ước thời gian quay trở ngược Như ngày nào ta sánh bước chung tay Sáng bên nhau cùng đi học mỗi ngày Thời gian ấy thật tràn đầy vui vẻ.

Bao hoài bão tương lai thời tuổi trẻ Lo học hành chẳng chia sẻ tình yêu Tuy bên nhau lòng cảm mến thật nhiều Lời ước hẹn chưa thốt điều muốn nói.

Năm cuối cấp ngày chia tay cũng tới Khi hạ về mới bối rối tâm tư Thế là mình phải xa cách rồi ư Lòng nghèn nghẹn biết bao chừ gặp lại.

Giọt nước mắt chia tay còn nhớ mãi Yêu thật nhiều đáng lẽ phải nói ra Cứ lặng thinh nên tình đã rời xa Nhìn hoa phượng lòng xót xa nuối tiếc!!!

Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay 11NỖI NIỀM MÙA HẠ Thơ: Khoa Nha Trang

Hạ về rồi bao kỷ niệm ngày nao Nhìn phượng vĩ lại dạt dào tưởng nhớ Thầy cô cũ còn đâu mà gặp gỡ Bạn bè xưa mỗi đứa ở một phương.

Nhớ làm sao thời cặp sách học đường Bao vui vẻ dưới mái trường xưa cũ Những hoài niệm ngày nao còn ấp ủ Mơ một ngày hội ngộ đủ bạn yêu.

Nhìn trường xưa lòng sầu nghẹn bao điều Cây phượng vĩ nơi mang nhiều kỷ niệm Lòng mãi nhớ ngày ra trường tốt nghiệp Từng cái ôm lúc tiễn biệt chia tay.

Dòng lệ rơi khi từ giã cô thầy Bên bè bạn tay trong tay xiết chặt Thầy Cô cũ ngày nao giờ đã mất Bạn bè xưa giờ cũng chẳng còn bao.

Thời gian trôi vẫn mãi nhớ hôm nào Dẫu xa vắng sau lời chào giã biệt Hạ về đến vẫn nghẹn sầu nuối tiếc Bên bạn bè, tình thân thiết ngày xưa!!!

Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay 12THĂM LẠI TRƯỜNG XƯA Thơ: Thanh Trúc

Trời đổ nắng, chú ve sầu tỉnh mộng Cây phượng già thắp lửa đón hè sang Dòng lưu bút nét thơ còn lắng đọng Nghe nhói lòng ngày cuối trống trường vang

Nay về lại trường xưa tìm bạn cũ Lớp học giờ kỷ niệm cũng nhòa phai Ngoài hiên vắng gió mưa tường rêu phủ Góc giảng đường vắng lặng chẳng còn ai

Rồi nỗi nhớ trượt theo đời hối hả Đâu nụ cười xưa đã rớt vào nhau Ngoài e ấp dẫu tình trong như đã Tay ngập ngừng ánh mắt thẹn thùng trao

Dòng thơ vội ép vào tim mỗi đứa Cánh phượng hồng chia nửa để làm tin Ta giữ lại trong nhau như lời hứa Áo dài xưa xếp kỹ giấu cuộc tình

Mười năm lẻ giờ kẻ quên người nhớ Em trở về tóc búi áo viền nâu Người gác cổng đứng im nhìn bỡ ngỡ Bụi thời gian làm tóc nhuốm̃ bạc màu

Vùng kỷ niệm bao giờ anh trở lại Chiếc giỏ xe, chùm phượng cũ đâu còn Dòng xuôi ngược cuốn trôi thời thơ dại Cô học trò giờ nhạt phấn, nhòa son…

Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay 13TIẾNG HẠ! Thơ: Violet Hoa

Phượng đỏng đảnh nép sau vòm lá Bướm khoe màu lơi lả vờn bay Vàng tươi giọt nắng vơi đầy Xôn xao tiếng Hạ đắm say gọi mời

Nghe văng vẳng tiếng cười ai đó Hòa tiếng Ve nức nở trưa hè Những dòng lưa bút đỏ hoe Như vừa mới đó chẳng hề phôi phai

Bao mùa Hạ trải dài kí ức Kỷ niệm hồng thổn thức lòng nhau Nhớ sao cái thuở yêu đầu Dại khờ không dám gửi trao hẹn thề

Nay Hạ tới ta về khơi lại Tuổi học trò đẹp mãi trong nhau Vẽ lên nhật kí muôn màu Dệt thêu ước mộng ngàn sau vẹn tròn…

Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay 14MÙA HẠ TRONG TIM TÔI Thơ: Diệp Ly

Mùa hạ về trong tiếng ve rộn rã Kỷ niệm nào giục giã cõi lòng tôi Mái trường xưa bè bạn cũ bồi hồi Đêm trăn trở thả trôi dòng ký ức.

Xác phượng rơi một khung trời đỏ rực Tay chuyền tay dòng lưu bút thân thương Lệ từ ly nghèn nghẹn buổi tan trường Ba tháng vắng nghe thương thương nhớ nhớ.

Đã bao lâu sao tim còn nức nở Giữa đêm mơ sách vở vẫn thì thầm Khát vọng nào chưa nhòa nhạt tháng năm Mơ ước cũ còn âm thầm nuối tiếc.

Hè lại đến trong nỗi niềm da diết Mái trường xưa còn biền biệt xa xôi Phượng rơi đầy cho nỗi nhớ chơi vơi Cho day dứt cả khung trời kỷ niệm.

Chùm thơ viết về Mùa Hè và những kỷ niệm về tình yêu tuổi học trò vẫn đang còn cập nhật những sáng tác mới nhất. Xin mời các bạn cùng xem tiếp loạt thơ Mùa Thi đến với những ký ức học trò khi mùa hè sang..

Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay 15HẠ ĐI RỒI, SAO EM CHẲNG VỀ THĂM? Thơ: Nguyễn Thị Thắm

Hạ đi rồi chỉ còn lại những xác ve Nằm khô queo trên cành phượng vĩ Vòm cây kia, lửa chẳng còn âm ỉ Đã tắt rồi, theo cánh phượng cuối mùa rơi!

Sân trường xưa, mình tôi đứng chơi vơi Có lẽ nào em không về đây nữa Có lẽ nào em quên rồi một thuở Ta ngập ngừng trao cánh phượng làm tin?

Gốc xà cừ hai đứa đã khắc tên Vẫn còn đây, chưa mờ theo năm tháng Tuổi học trò với bảng đen phấn trắng Cứ trở về từ kí ức xa xăm.

Hạ đi rồi, sao em chẳng về thăm Để mình tôi trên sân trường lộng gió Nhặt cánh phượng rơi, nghe lòng nức nở Khoảng trời hồng một thuở đã tàn phai!

Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay 16HẠ THƯƠNG Thơ: Khát Vọng

Mùa lại mùa tiếp nối tiễn nhau đi Cánh én mỏng cõng mùa xuân qua vội Lòng xuyến xao phượng hồng rơi ngập lối Điệp khúc buồn ve gọi nắng hạ sang

Dấu trong tim một nỗi nhớ miên man Vòng tay ấm nồng nàn hương tình cũ Tuổi mộng mơ bao ước mong ấp ủ Hạ đến rồi nay mỗi đứa nơi đâu

Mùa hạ về mùa thao thức canh thâu Là mùa thi vùi đầu vào trang vở Mùa hạ về mùa chia xa mùa nhớ Mùa học trò gấp trang vở chia xa

Hạ thương yêu mang nắng cháy nhạt nhòa Phượng rực hồng màu con tim muốn vỡ Tiếng ve kêu điệp khúc buồn muôn thủa Kí ức về gọi nỗi nhớ xôn xao

Đã xa rồi tuổi hoa mộng ngọt ngào Áo trắng bay nơi sân trường ngập nắng Giờ bên ta kí ức về sâu thẳm Mãi thương hoài phượng thắm của chia xa.

Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay 17TRỞ LẠI GIẤC MƠ XƯA Thơ: Trần Oanh

Ta lại về trên lối nhỏ thênh thang Ve náo nức, trải vàng con nắng hạ Bằng lăng tím dịu dàng đơm khắp ngả Nét phượng hồng buồn bã mùa chia tay

Hè về rồi chan chứa những tháng ngày Tiếng trống giục lá lay tình đôi lứa Mái trường cũ thôi ta đành khép cửa Mình xa nhau mỗi đứa một phương trời

Tôi quê nhà sầu đọng dưới bờ mi Nhớ kỷ niệm khắc ghì trang giấy trắng Nơi đáy dạ tình vương đầy nghĩa nặng Muốn gửi trao mà chẳng thể buông rời

Xa bạn rồi ôm nỗi nhớ đầy vơi Ta nhờ gió gửi lời sang thăm ngỏ Câu thương nhớ vẫn trong tôi vò võ Vấn vương này xin nói nhỏ người nghe.

Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay 18NHỚ KỶ NIỆM XƯA Thơ: Đời Phong Ba

Nhìn cánh phượng tung bay trong nắng Dưới mái trường sao vắng người thương Còn đây bao nỗi vấn vương Lối mòn in dấu đoạn đường chung đôi

Và đây nữa chỗ ngồi năm đó Kỷ niệm đầy Em có nhớ không Bây giờ Sáo đã qua sông Có hằn trong dạ tình hồng thuở xưa

Ngày cất bước như vừa trước mắt Giấu nỗi buồn se sắt con tim Vùi sâu đáy dạ nằm im Bỗng đâu chợt đến quay tìm về ta

Mùa Hạ tới người xa mãi mãi Gốc Phượng già lưu lại nơi đây Bao nhiêu nhung nhớ vơi đầy Cất từng hoài niệm nhờ cây giữ giùm.

Chùm Thơ Mưa Mùa Hạ Với Tâm Trạng Buồn Về Tình Yêu Đôi Lứa

(iini.net) Sau loạt thơ mưa buồn viết về nỗi cô đơn trong mưa, chúng tôi mời bạn đến với chùm thơ tâm trạng buồn, nhớ người yêu dưới cơn mưa mùa Hạ do nhiều tác giả cùng xướng-họa.

Những cơn mưa đầu Hạ làm tôi lại nhớ về những cơn mưa tình yêu ngày xưa – thời gian mà anh và em đang hạnh phúc bên nhau. Thế mà giờ này, anh lại đi về dưới cơn mưa buồn 1 mình.. Bao hoài niệm về mưa mùa Hạ của ngày xưa lại về trong anh..

CHÙM THƠ MƯA MÙA HẠ SƯU TẦM TỪ CƯ DÂN MẠNG

CƠN MƯA HẠ Thơ: Én Trắng

Cơn mưa chiều cuốn hạ đi mau Cuốn thêm màu nhớ thuở không nhau Nơi đây thềm củ phai màu nắng Mưa tím mây trời mưa khóc ngâu

Chiều nay không còn cơn nắng hạ Không còn bến đổ chờ nhau qua Xa rồi phượng đỏ mùa năm ấy Những giỏ xe đạp chở đầy hoa

Thương từng con nắng thuở kiêu sa Xưa em hong tóc bên thềm nhà Anh thường ghé qua dừng ngang cửa Trộm nhìn em hong áo lụa là

Thôi thì mưa cứ mưa đi Đừng trôi mộng ước của xuân thì Đừng phai phôi một màu hoa nắng Phượng màu đỏ thắm, thắm tim si.CƠN MƯA CHIỀU Thơ: Đức Hải

Ngày lại ngày phượng đỏ nói điều gì để tiếng ve thầm thì theo chân bước Nỗi nhớ nào tím khung trời mơ ước Chưa gặp nhau sao thắt buộc vô hình.

Ừ cũng phải hồng tơ quấn chữ tình Khi cuộc đời cho yêu thương chân thật Có phải chăng bởi duyên trời đã thắt Tặng khăn hồng tay nào nắm chặt trao.

Cơn mưa chiều phủ đường phố cồn cào Vừa đầy nắng đã rì rào hạt nước Cho hoang hoải vọng về tiếng chân bước Ánh đèn đường le lói trước nhà ai.

Căn nhà nhỏ tiếng con trẻ thở dài Chờ bữa tối sum vầy mùi cơm chín Như mọi ngày hàng xóm đã bịn rịn Mâm cơm nào chan tím một gia đình.

Nếu nắng vàng gắn kết những dáng hình Thì ai đã thả linh miền bỏ ngỏ Để mùa hạ cứ đi về lối ngõ Có căn nhà nho nhỏ của người thương.MƯA VÔ TÌNH…!

Cơn mưa muộn sao vô tình đến vậy Mưa nhạt nhòa để khóe mắt em cay Mưa biết ta ngồi lặng lẽ nơi đây Sao mưa vẫn dầm dề tuôn tuôn mãi…!

Mưa vô tình để lòng em khắc khoải Mãi ngóng trông một bóng dáng hình ai Hạ cuối mùa bằng lăng đã dần phai Thu gần đến mà lòng còn ray rứt…!

Cơn mưa muộn cứ tuôn hoài không dứt Cuốn trôi đi bao hoài niệm xa xôi Hãy ngừng đi đừng rơi nữa mưa ơi Để lối về em không còn cô lẻ…!

Chiều nay mưa góc phố buồn vắng vẻ Có một người ngồi lặng lẽ chơi vơi Ngước xa xa nhìn về phía cuối trời Mong mưa tạnh người về cùng chung bước…!BÂY GIỜ THÁNG MẤY RỒI EM? Thơ: Dương Tuấn

Bây giờ tháng mấy rồi em ? Mà mưa thủ thỉ bên thềm rưng rưng Ve kêu râm rả cuối rừng Trời đang xanh ngắt bỗng dưng cũng sầu.

Bằng lăng xưa biết gì đâu Chợt nay tim tím một màu nhớ nhung Lá bàng lác đác mông lung Phượng ôm sắc đỏ một vùng luyến thương.

Vạn ngàn lời ngỏ yêu đương Anh chưa kịp nói buồn vương mắt chờ Tình vừa chớm, đẹp như mơ Cơn mưa mùa Hạ hững hờ bước qua.

Mười năm gọi bạn với ta Hai năm vụng dại thiết tha tình đầu Phút này còn được bao lâu ? Em rưng rức khóc, tựa đầu vào anh.

Nụ hôn e ấp ngọt lành Của ngày ly biệt phải đành quên sao? Dang tay ôm dáng em vào Để mai kỉ niệm ngày chúng tôi rồi.

Ve ngừng râm rả đi thôi Mưa ơi! Sao nỡ cuốn trôi cuộc tình Sắc hoa màu nhớ rung rinh Đường đời vạn nẻo duyên mình về đâu?CƠN MƯA MÙA HẠ Thơ: Mạc Phương

Em lạc lối giữa cơn mưa mùa hạ. Ngõ em về tơi tả những hờn ghen. Tình facebook như canh bạc đỏ đen. Yêu rất thật … cũng say men thương nhớ.

Cơn mưa chiều rơi hoài như mắc nợ. Mãi chưa thôi chẳng sợ trái tim buồn. Có lẽ là những giọt nước mắt tuôn. Tiễn người đi giữa muôn trùng thác đổ.

Mưa cứ rơi ướt nhòe trong trang sổ. Câu thơ sầu vụn vỡ nét thời gian. Dẫu không còn những năm tháng sẻ san. Nhưng em sẽ luôn lạc quan anh ạ.

Ngõ tin yêu cũng vô cùng nghiệt ngã. Thương rất nhiều mà vẫn phải chia xa. Em nâng niu những giây phút mặn mà. Ôi da diết… nhớ tình ta nồng ấm.

Khói lam chiều trên lũy tre lấm tấm. Mắc mớ chi gió ẩm phủ hiên nhà. Vài chiếc lá tiếc nuối cánh rừng xa. Trên lối cũ ngân nga nghe gió hú.

Anh mang đến quãng thời gian vừa đủ. Nói lời yêu đã ấp ủ bao ngày. Cho em thấy những cảm giác ngất ngây. Nhưng thương em… nên từ đây giã biệt.

Cảm ơn anh … đã nói lời tha thiết. Góc chân trời ôm riết bóng hình em. Mỗi tấm ghép … là tâm huyết đêm đêm. Dành tặng em… mãi êm đềm anh nhỉ.TÌNH MONG MANH Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

Chiều một mình em đi dưới cơn mưa Bao kí ức của ngày xưa yêu dấu Hai ta giờ thuyền không neo bến đậu Mùa hạ về ai trút nỗi niềm riêng

Kỷ niệm xa rồi sao mãi không quên Dẫu đêm buồn không gọi tên nhau nữa Nhưng tâm tư còn yêu thương chan chứa Gom vào lòng gởi một nửa nơi xa !

Mùa hạ về có nhớ chuyện đôi ta Mình cùng nhau vượt qua bao thử thách Có nhiều đêm chạnh lòng em oán trách Sao duyên mình mùa hạ lại phôi pha

Tháng sáu chiều nhìn cánh phượng xót xa Cố nén buồn dù là trong suy nghĩ Hãy quên em..để đêm về không mộng mị Một chuyện tình người tri kỷ anh yêu…

Nhưng..đêm lại về trong giấc mộng cô liêu Em chợt thấy những chiều ta chung lối Quán cafe và bản nhạc quen buổi tối Tiếc nuối gì..giờ cũng trả lại thời gian !!

(đang còn cập nhật..)

Chùm Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay, Thơ Ngắn Viết Về Tiếng Ve Mùa Hè

Giữa cái nắng chói chang oi ả đầu mùa, tiếng Ve mới ồn ào náo nhiệt làm sao! Tiếng Ve đã phá vỡ đi sự im ắng tĩnh lặng thường ngày nhưỡng chỗ cho một không gian sôi động đầy ắp những tiếng vui cười của các cô cậu học trò!

Tiếng Ve như giục giã lòng người, khơi gợi những nỗi buồn vui trong ký ức một thời. Tâm trạng ấy, nỗi niềm ấy như hòa cùng tiếng Ve để rồi khi buồn ta cảm nhận tiếng Ve thật não nề. Nhưng khi vui lại cảm nhận tiếng Ve như một khúc ca réo rắt sôi động của ngày hè!

Không biết tự bao giờ Tiếng Ve đã gắn liền với tuổi thơ, tuổi học trò ngây ngô đầy tinh nghịch.

Và cũng không biết có bao nhiêu nhà thơ cũng đã cho ra đời những tác phẩm đi sâu vào lòng người đọc đến như vậy!

“Tiếng Ve đu cành Sấu, tiếng Ve náu cành Me, Tiếng Ve vẫy tuổi thơ, tiếng Ve chào mùa hè, và gọi cơn gió mát, tiếng Ve chào say xưa, thấy thêm yêu thành phố, trong sáng tuổi thơ ngây”! Bài hát ấy không ai là không biết đến.

Và có không ít bài thơ cũng đã lột tả hết được những nét tinh túy của thiên nhiên đất trời mỗi độ Hè về cùng nghe tiếng Ve ngân mà chúng tôi muốn gửi gắm đến mọi người với tất cả sự lãng mạn và nỗi niềm của thi sĩ !

Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay 01

KIẾP VE SẦU

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Có ai thương kiếp ve sầu mùa hạ Suốt cả ngày cứ vật vã khóc than Rút ruột mình nhức nhối cả tâm can Ve cứ khóc cho bẽ bàng tình cũ

Ban ngày thở than đêm đêm không ngủ Lột xác rồi sao quá khứ còn vương Kiếp trước bên nhau ở dưới sân trường Ve là cô bé dễ thương hay hát

Cho con tim anh sóng xô dào dạt Hai đứa mình cùng khao khát yêu thương Nhưng chiến tranh tổ quốc gọi lên đường Mùa hè ấy ra chiến trường diệt Mỹ

Không trở về anh đã thành liệt sĩ Em đau buồn rầu rĩ hóa kiếp ve Quay về trường xưa lúc phượng chào hè Gọi tên anh ôi sao nghe thổn thức

Mối tình buồn của ve từ kiếp trước Vẫn còn sầu vì không được sánh đôi Tên ve sầu mang suốt cả cuộc đời Cứ tiếc thương nhớ một thời con gái.

Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay 02

THƯƠNG CHO CÁNH VE SẦU

Thơ: Minh Phương

Hạ về ôi bức..rộn tiếng Ve Vi vu gió thổi , rao khúc hè . Ve sầu thao thức , kêu khe khẽ ! Giữa buổi trưa hè , gió vo ve…

Thuở ấy chia tay , còn vui vẻ . Cứ ngỡ mai này , lại gặp nhe Nào ngờ buổi ấy , đi chẳng ghé ! Thênh thang cát bụi , mắt lệ nhòe ..

Ve sầu thương cảm , òa khóc nhẹ . Người đi tôi mãi , đỗ lỗi Ve .. Vì Ve khóc mãi , người chẳng ghé . Thương cho số kiếp , tội cánh Ve …

➥ chùm thơ xem nhiều: Thơ mùa Hè và Tuổi học trò (những bài thơ nhớ thương tuổi học trò ngày xưa mỗi khi mùa Hè chia ly lại đến, nhớ phút chia tay, những lời tỏ tình chưa kịp nói,…)

Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay 03TIẾNG VE Thơ: Sinh Hoàng

Một trưa nồng nghe inh ỏi tiếng ve Hè đã về ve vang lừng rộn rả Kiếp ve sầu có vui đâu mà hối hả?! Hãy để thời gian chầm chậm trôi qua

Tiếng ve sầu non nỉ ̉ bản đồng ca Từ lơ lững rơi vào lòng rất lạ Ngôi trường xưa mái tranh tre nứa lá Đã khắc ghi bao kỷ niệm êm đềm

Mái trường đơn sơ trước gió chông chênh Gốc phượng vỹ̀ giờ đã thành cổ thụ Mùa hè về vui tiếng chim tu hú Lủ học trò nghỉ học mải mê chơi

Tuổi thơ ngày nào đã quá xa xôi ! Tan tác đàn chim phiêu bạt phương trời Vẫn còn đấy tiếng ve mùa hạ tới Lắng đọng tâm tư xao xuyến bồi hồi

Trưa nay buồn nỗi nhớ mãi chơi vơi Kỷ niệm xưa ngỡ đã thành trầm tích Tiếng ve ngân dội vào lòng đánh thức Ký ức hiện về…thuở ấy tiếng ve .

Bao nhiêu năm sống xa quê, hôm nay lại được nghe tiếng Ve sầu gọi Hạ. Tiếng ve sầu vừa quen vừa thấy lạ, như khúc từ ly da diết điệu buồn thương. Tuổi thơ đi qua dưới mái trường mến yêu, không biết bạn bè giờ đang ở đâu và làm gì? có cảm thấy thổn thức khi nghe tiếng Ve của ngày Hè hay không?..

Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay 04VE SẦU Thơ: Liên Trần

Nhìn nắng Hè oi ả Thương lũ ve khản lời Ve khóc vì thiếu bạn Hay vì tình buông lơi

Tiếng ngân vọng xa xôi Cho hè thêm nóng bức Cho lòng người rạo rực Hè qua..năm nửa rồi

Ve ru đôi bạn trẻ Ve ghen cánh phượng hồng Người chê ve ồn ã Sang thu còn nghe không

Có tình yêu như thế Hiến dâng cả thân mình Hết mùa hè đổ lửa Ve thoát Sầu quên sinh…

➥ chùm thơ xem nhiều: thơ ngắn nhớ về tuổi học trò (những bài thơ hoài niệm về tuổi học trò với hình ảnh của mái trường xưa, bạn bè, thầy cô giáo…)

Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay 05

TIẾNG VE MÙA CŨ

Thơ: Phú Sĩ

Em trở về Tìm tiếng ve mùa cũ Ngày phượng buồn bên song cửa trường xưa Những con đường ngập lá cỏ ngày mưa Khúc giao hưởng còn chưa phai màu nắng

Em trở về Tìm mùa hè tĩnh lặng Tiếng trống trường sao hoang vắng người ơi Ve đơn côi cất tiếng hát rả rời Buồn lạc điệu chập chờn trong đêm tối

Em trở về Tìm trong làn gió thổi Những muộn màng còn lại với thời gian Tiếng rao đêm ai đó buổi lỡ làng Lòng ngõ vắng còn ngỡ ngàng trăn trở

Em trở về Tìm trong mùa hạ vỡ Tuổi thơ nghèo nặng nợ dưới đồng sâu Chiếc cần câu ẩn giấu ước mơ hồng Trong vòm lá cầu vồng ai thầm nguyện

Em trở về Chỉ còn mùa hạ tiễn Lệ rưng dòng xao xuyến nhớ mùa xa.

Hè đến thật rồi.. giữa cái nắng oi nồng, tiếng ve sầu ồn ào dường như làm không khí càng nóng bỏng.. tiếng ve nhắc ta quay trở về với tuổi học trò nhiều thơ mộng.. Xen những tiếng ve vang vọng.. có những tiếng rè rè kẹt kẹt đứt quãng.. đó là tiếng kêu của những chú ve mới lột xác.. chúng như những cậu học trò choai choai.. chưa lớn hẳn..

Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay 06

KHÚC HÁT VE SẦU

Thơ: Minh Phương

Gió khe khẽ, tiếng Ve kêu buồn bã. Phượng vỡ òa , bay lã khắp muôn nơi Dáng ngây thơ , nhặt hoa thắm tuyệt vời Từng mảnh ghép , với lời thơ thắm thiết ..!

Trang lưu bút, trao nhau lời diễm tuyệt . Phút bàng hoàng, da diết sắp rời xa . Trắng trinh nguyên , tuổi ngọc rất thật thà Nghe khúc hát , Ve ca nhòa đẫm lệ ..!

Thời áo trắng, ngây thơ là như thế . Cứ Hạ về , lại để nỗi sầu bi . Trang thơ xanh , khắc khoải ghi những gì .? Thời gian đã , lấy đi nhòa kỷ niệm ..!

Ve đã hát , ru lòng ai tắt lịm . Nỗi mong chờ , từng chiếm lấy hồn tôi Buổi chia tay , giây phút phân ly rồi . Em cười mỉm , đưa tôi hoa Phượng thắm .!

Trang nhật ký , tôi trao lời say đắm . Cánh Bướm hồng , tô đậm chuyện lứa đôi Ví đôi ta ..như đôi Bướm mặn mòi . Ghép trong vở , sánh đôi không chia biệt ..!

Nay Hạ đến , Ve ca lời thắm thiết . Bởi Ve sầu , nào biết khiến tôi đau . Ký ức xưa , giờ như sóng ba đào . Tim nhỏ lệ , trách sao duyên phận bạc ..!!

Thơ Tiếng Ve Sầu Ngày Hạ Hay 07NHẠC HÈ Thơ: Thọ Trúc

Tiềng ve sầu rỉ rả Râm ran cả trưa hè Hòa tiếng xe hối hả Chung vui bản nhạc ve.

Phố dài…nhớ lũy tre Nhà cao… mơ xóm nhỏ Tưởng như ở đâu đó Hương lúa mới ùa về…

Phố giăng theo triền đê Choàng lên mình áo mới Trào dâng niềm hứng khởi Xôn xao bản nhạc hè.

Thơ Mùa Hạ Với Tiếng Ve Sầu Hay 01HẠ NHỚ Thơ: Nguyễn Minh Tơ

Nắng hạ về phượng buồn mang nỗi nhớ Tiếng ve sầu than thở khúc chia tay Nuốt nghẹn ngào hẹn gặp lại ngày mai Tình lưu luyến nhớ hoài đêm chia biệt.

Dòng lưu bút anh viết lời tha thiết Với nỗi lòng da diết nhớ thương nhau Vẫn thầm mong duyên sau trước đậm màu Vui hạnh phúc cùng nhau xây bến mộng.

Giữa không gian mênh mông đầy hy vọng Phượng thắm hồng cánh mỏng vẫn còn đây Người thương ơi có quay lại nơi này Em mang mối tình đầy trong thương nhớ.

Dòng lưu bút như dòng thơ muôn thuở Sẽ theo em như duyên nợ suốt đời Hạ lại về nhìn theo xác phượng rơi Lòng xao xuyến bồi hồi bao kỷ niệm.

Thơ Mùa Hạ Với Tiếng Ve Sầu Hay 02HÈ VỀ GỢI NHỚ Thơ: Nguyên Vy

Tiếng ve sầu gợi lại nỗi niềm riêng Nhớ chiều ấy mắt hiền anh ngắm mãi Dáng yêu đẹp thướt tha người con gái E thẹn lòng em ngại mặt trông xa

Anh nhẹ trao cánh phượng đỏ mượt mà Gần giây phút rồi ta người một ngã Mắt rưng lệ nhìn nhau dâng buồn bã Em tiếc thầm thương quá tuổi học sinh

Lo ngày mai biết chuyện của chúng mình Còn đượm chữ ân tình hay quên lãng Bao kỷ niệm trôi dần theo năm tháng Nhớ nghe anh những sáng bước chung đường

Dẫu xa rồi anh hỡi mãi vấn vương Người em gái má hường hay hờn dỗi Tình yêu thủa học trò trôi qua vội Nhìn hè sang ngập nỗi nhớ bây giờ.

Thơ Mùa Hạ Với Tiếng Ve Sầu Hay 03TRỞ LẠI TRƯỜNG XƯA Thơ: Lê Kim Liên

Anh có thấy tiếng ve gọi bạn Khúc nhạc buồn ai oán ban trưa Bâng khuâng hồn hỡi sầu mưa Nhớ ai ai nhớ đong đưa tháng ngày – Sân trường vắng lá bay tơi tả Tôi trở về lúc đã chiều sang Phượng ơi bút chép ghi trang Lưu dòng nhật ký chứa chan nỗi buồn – Lạc lõng quá giữa khuôn trường cũ Lớp còn đây mà lũ bạn đâu Nghe trời chĩu nặng dòng châu Không gian ai oán vương sầu khắc tim – Kẻ viễn xứ về tìm kỷ niệm Sau tháng năm ly biệt cố hương Nhìn hoa phượng nở ngập đường Lâng lâng hồn hỡi nhớ thương bạn hiền – Sông ai thả treo nghiêng vầng nguyệt Cho canh trường da diết nỗi mong Đò đưa dĩ vãng xuôi dòng Theo con nước bạc đục trong trôi dài – Nay trở lại lòng hoài đau vợi Trường lớp xưa giờ đổi thay ngôi Còn đâu mái ngói một thời Tầng cao lầu mới thế nơi giảng đường – Hàng phượng ấy dường như ẩn khuất Cả dãy bàng cũng mất con đâu Ve than khắc khoải thương sầu Thầy ơi bạn hỡi về đâu cả rồi – Buồn lặng lẽ giữa nơi trống trải Hoang lạnh hồn phủ mãi bóng đêm Mái trường tuy vẫn còn tên Nhưng nay biến đổi mất nền tảng xưa.

Thơ Hay Về Tuổi Học Trò, Học Sinh

Hoàng Nhuận Cầm là một nhà thơ nổi tiếng, vì ông có nhiều bài thơ được độc giả thuộc lòng hoặc chép vào Sổ tay yêu thơ như Sông Thương tóc dài; Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến; Viên xúc xắc mùa thu; Vào mặt trận lúc mùa ve đang kêu,… Ai yêu thơ mà không thuộc những dòng sau đây của tác giả Thư mùa thu (giải nhất cuộc thi thơ báo Văn nghệ,1972-1973):

– Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến Chỉ tiếc mùa thu vừa mới đi rồi… …Ta đã chán lời vu vơ giả dối Hót lên! Dù đau xót một lần thôi. – Viên xúc xắc xoay tròn trong gió xé Sáu mặt đời lắc cắc tiếng thơ anh. – Mai đành xa sông Thương thật thương Mắt nhớ một người, nước in một bóng Mây trôi một chiều, chim kêu một giọng Anh một mình – náo động – một mình anh.

​Chiếc lá đầu tiên của Hoàng Nhuận Cầm đã được nhiều thế hệ học sinh, sinh viên yêu thích, bầu chọn là một những bài thơ hay nhất viết về tuổi học trò. Bài thơ như sau: Em thấy không, tất cả đã xa rồi Trong hơi thở của thời gian rất khẽ Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say. Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước Con ve tiên tri vô tâm báo trước Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu. Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu Bài hát đầu, xin hát về trường cũ Một lớp học bâng khuâng màu xanh rủ Sân trường đêm – Rụng xuống trái bàng đêm. Nỗi nhớ đầu anh nhớ về em Nỗi nhớ trong tim em nhớ về với mẹ Nỗi nhớ chẳng bao giờ nhớ thế Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi? “Có một nàng Bạch Tuyết, các bạn ơi Với lại bảy chú lùn rất quấy” “Mười chú chứ, nhìn xem trong lớp ấy” (Ôi những trận cười trong sáng đó lao xao). Những chuyện năm nao, những chuyện năm nào Cứ xúc động, cứ xôn xao biết mấy Mùa hoa mơ rồi đến mùa phượng cháy Trên trán thầy, tóc chớ bạc thêm. Thôi hết thời bím tóc trắng ngủ quên Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng lên bàn ghế cũ Quả đã ngọt trên mấy cành đu đủ Hoa đã vàng, hoa mướp của ta ơi! Em đã yêu anh, anh đã xa vời Cây bàng hẹn hò chìa tay vẫy mãi Anh nhớ quá! Mà chỉ lo ngoảnh lại Không thấy trên sân trường – chiếc lá buổi đầu tiên.

​ Dòng chảy của bài thơ là lời tự tình của một người lính trẻ vừa rời ghế nhà trường, trên đường ra trận với người yêu là cô bạn gái cùng lớp. Như vậy, xuất phát từ tứ thơ chiếc lá đầu tiên – chiếc lá bàng của buổi hẹn hò đầu tiên giữa hai người, bài thơ ngỡ như chủ yếu viết về tình yêu lứa đôi và nỗi nhớ của họ (và đó là điều có thực) lại bỗng nhiên bùng nổ ở một phương diện khác: kỉ niệm đầy ắp về tuổi học trò và mái trường thân yêu. Thật vậy, ngay bắt đầu bài thơ, bằng một câu hỏi tu từ, Hoàng Nhuận Cầm đã khiến ta bất ngờ: ngoảnh lại nói với người yêu nhưng không nói về kỉ niệm tình yêu của hai người mà chỉ gợi lên nỗi tiếc nuối bâng khuâng đến ngạc nhiên về một tuổi thơ ra đi không trở lại. Tuổi học trò với tất cả những kỉ niệm thiêng liêng đột nhiên xa ngái đến thảng thốt, khiến tác giả coi sự ra điấy như một hành vi cao ngạo đầy bất ngờ và đáng yêu.

​phương diện mà Hoàng Nhuận Cầm quan tâm đặc tả trong bài thơ này. Gần như tất cả màu sắc hoa lá, cỏ cây của ngôi trường gắn bó với tuổi học đã được tác giả mô tả, khơi gợi nhưng không trên cơ sở của thao tác liệt kê thuần túy mà căn cứ vào khả năng liên tưởng, kết nối của dòng kí ức. Nếuhoa súng tím là bởi đáy mắt tuổi học trò đã bắt đầu lấp lánh niềm mê say tình yêu thì hoa phượng hồng là do bàn tay yêu dấu run rẫy đánh rơi nó trong giây phút ban đầu ngập ngừng, bối rối. Nếu hình ảnh mái tóc bạc trên trán thầy hiện ra trong niềm mong mỏi của những đứa học trò về một sự trẻ trung vĩnh cửu cho người thầy kính yêu thì hình ảnh bím tóc trắng ngủ quên hiện ra trong nỗi tiếc nhớ về những tháng ngày đi học với biết bao câu chuyện buồn vui đáng nhớ của bạn bè trang lứa. Âm thanh đầu tiên về tuổi học trò được tác giả đặc tả trong bài thơ là âm thanh tiếng ve. Đối với thơ Hoàng Nhuận Cầm, dường như tiếng ve đã trở thành một ám ảnh nghệ thuật và cũng làm nên một thương hiệu nghệ thuật có một không hai.

​ Ve thăm thẳm, tiếng ve ngày thơ ấu; Thành sợi dây nối chúng mình cái ngày bé cỏn con (Thư mùa thu); Mùa khô ơi, mùa khô thân yêu; Dẫu hòn bi lăn hết vòng tuổi nhỏ; Nhưng trong những ba lô kia, ai bảo là không có; Một hai ba giọng hát chú ve kim? (Vào mặt trận lúc mùa ve đang kêu)… Ở bài thơ này, khi trực tiếp viết về mái trường và tuổi học trò, âm thanh tiếng ve đương nhiên được ưu tiên hàng đầu và quả nhiên nó ngân lên hết sức độc đáo. Tiếng ve sầu mùa hạ với giai điệu và tiết tấu gợi buồn bỗng nhiên trở nên tươi tắn kì lạ – trong trẻo, khỏe khoắn đến mức sắc ngọt: Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước. Vì sao xuất hiện cảm nhận có thể coi là trái khoáy này? Tất cả được lí giải: Con ve tiên tri vô tâm báo trước; Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu. Cái thời khắc ban đầu của tình yêu cậu học trò cấp 3 đã khiến mọi cảnh vật được lạ hóa – mới mẻ, khác thường, hấp dẫn và cuồng nhiệt như một tiên tri. Một âm thanh đáng quan tâm nữa ngân vang trong bài thơ đó là tiếng cười tuổi học trò: Ôi những trận cười trong sáng đó lao xao. Ở vùng tuổi ấy, tiếng cười dường như không bao giờ đơn lẻ, mà phải là những trận cười hồn nhiên của biết bao bè bạn mỗi ngày.Ở vùng trờicủa tuổi học trò, dường như không có phiên trực tuyến của sự cô đơn. Tất cả ùa đi trong niềm vui tinh khôi và hợp âm tiếng cười trong sáng.

​ Một lớp học bâng khuâng màu xanh rủ Sân trường đêm – Rụng xuống trái bàng đêm Thủ pháp lặp là một trong những thủ pháp được Hoàng Nhuận Cầm sử dụng thường xuyên và đắc địa trong thơ mình. Ở đây cũng vậy, cả bài thơ là những từ, cụm từ, cấu trúc ngữ pháp…được lặp đi lặp lại – một mặt tạo ấn tượng sâu đậm về những kỉ niệm thiêng liêng của tuổi học trò, một mặt tạo cảm giác về một sự xúc động trào dâng, khi nghĩ về tuổi học trò, khiến ngôn từ chen nhau bật ra dào dạt, nhấn nhá, trùng lặp. Khổ thơ sau đây là một điển hình về dụng công nghệ thuật đó: Nỗi nhớ đầu anh nhớ về em Nỗi nhớ trong tim em nhớ về với mẹ Nỗi nhớ chẳng bao giờ nhớ thế Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi? Và cái lối diễn đạt lặp: Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu hayNhững chuyện năm nao, những chuyện năm nào… ngỡ như là lối nói đặc trưng của tuổi học trò: tưng tửng, bâng quơ nhưng hàm lượng thông tin là vô cùng đậm đặc, đa chiều.

​ Em đã yêu anh anh đã xa vời; Cây bàng hẹn hò chìa tay vẫy mãi trong một tâm trạng: Anh nhớ quá! Mà chỉ lo ngoảnh lại thì anh cũng không nhận ra ngay trên sân trường lung linh kỉ niệm tình yêu qua hình ảnh biểu trưng chiếc lá đầu tiên mà dường như tất cả nỗi nhớ và tình yêu ấy đã hòa đằm, thấm đẫm vào mênh mông nỗi nhớ và tình yêu với mái trường, với tuổi học trò. Không một tình yêu nào ở tuổi học trò không xuất phát từ tình bạn. Vì vậy, kỉ niệm và nỗi nhớ tình yêu ở đó đầy ắp hình ảnh, âm thanh, màu sắc…của mái trường và tuổi học trò. Mối tình đầu ở học đường đẹp một cách gần gũi, hồn nhiên mà trong sáng, thánh thiện. Nó mãi như chiếc lá bàng được định vị trong buổi đầu hò hẹn của hai người nhưng vẫn mướt xanh và lẫn khuất đâu đó trên cành cao, chẳng dễ gì mới ngước nhìn qua mà nhận ra ngay. Bài thơ là một giai điệu đẹp về tuổi học trò, được diễn tấu bằng guitare theo phong cách flamenco, mở đầu bằng một hợp âm trưởng lảnh lót, chơi vơi và kết thúc bằng một gam thứ lắng đọng, day dứt. Cuối cùng, xin mạnh dạn đề xuất: các nhà cải cách giáo dục sắp tới nên tuyển chọn và trân trọng đưa bài thơ Chiếc lá đầu tiên của Hoàng Nhuận Cầm vào chương trình Ngữ văn cấp trung học phổ thông bởi tất cả sự hay ho và phù hợp của nó. Không cho học sinh được học những tác phẩm văn học đích thực cùa đất nước cùng những áng văn chương hay hiếm hoi về tuổi học trò, khiến các em mày mò tìm đọc và tự tôn vinh, vả chăng những người làm giáo dục đã bị qua mặt một cách đáng tiếc?

của Hoàng Nhuận Cầm đã được nhiều thế hệ học sinh, sinh viên yêu thích, bầu chọn là một những bài thơ hay nhất viết về tuổi học trò. Bài thơ như sau:Dòng chảy của bài thơ là lời tự tình của một người lính trẻ vừa rời ghế nhà trường, trên đường ra trận với người yêu là cô bạn gái cùng lớp. Như vậy, xuất phát từ tứ thơ- chiếc lá bàng của buổi hẹn hò đầu tiên giữa hai người, bài thơ ngỡ như chủ yếu viết về tình yêu lứa đôi và nỗi nhớ của họ (và đó là điều có thực) lại bỗng nhiên bùng nổ ở một phương diện khác: kỉ niệm đầy ắp về tuổi học trò và mái trường thân yêu.Điều này lí giải vì sao bài thơ này lúc đầu được tác giả đặt tên là. Có lẽ, nỗi nhớ tình yêu còn đậm đặc tình bạn ấy của một anh lính trẻ đã không thể vượt khỏicủa nỗi nhớ sâu sắc về mái trường và kỉ niệm tuổi học trò.Thật vậy, ngay bắt đầu bài thơ, bằng một câu hỏi tu từ, Hoàng Nhuận Cầm đã khiến ta bất ngờ: ngoảnh lại nói với người yêu nhưng không nói về kỉ niệm tình yêu của hai người mà chỉ gợi lên nỗi tiếc nuối bâng khuâng đến ngạc nhiên về một tuổi thơ ra đi không trở lại. Tuổi học trò với tất cả những kỉ niệm thiêng liêng đột nhiên xa ngái đến thảng thốt, khiến tác giả coi sựấy như một hành vi cao ngạo đầy bất ngờ và đáng yêu.mà Hoàng Nhuận Cầm quan tâm đặc tả trong bài thơ này.Gần như tất cả màu sắc hoa lá, cỏ cây của ngôi trường gắn bó với tuổi học đã được tác giả mô tả, khơi gợi nhưng không trên cơ sở của thao tác liệt kê thuần túy mà căn cứ vào khả năng liên tưởng, kết nối của dòng kí ức. Nếulà bởi đáy mắt tuổi học trò đã bắt đầu lấp lánh niềm mê say tình yêu thìlà do bàn tay yêu dấu run rẫy đánh rơi nó trong giây phút ban đầu ngập ngừng, bối rối.Nếu hình ảnhhiện ra trong niềm mong mỏi của những đứa học trò về một sự trẻ trung vĩnh cửu cho người thầy kính yêu thì hình ảnhhiện ra trong nỗi tiếc nhớ về những tháng ngày đi học với biết bao câu chuyện buồn vui đáng nhớ của bạn bè trang lứa.Âm thanh đầu tiên về tuổi học trò được tác giả đặc tả trong bài thơ là âm thanh tiếng ve. Đối với thơ Hoàng Nhuận Cầm, dường như tiếng ve đã trở thành một ám ảnh nghệ thuật và cũng làm nên một thương hiệu nghệ thuật có một không hai.(Thư mùa thu);(Vào mặt trận lúc mùa ve đang kêu)…Ở bài thơ này, khi trực tiếp viết về mái trường và tuổi học trò, âm thanh tiếng ve đương nhiên được ưu tiên hàng đầu và quả nhiên nó ngân lên hết sức độc đáo. Tiếng ve sầu mùa hạ với giai điệu và tiết tấu gợi buồn bỗng nhiên trở nên tươi tắn kì lạ – trong trẻo, khỏe khoắn đến mức sắc ngọt:Vì sao xuất hiện cảm nhận có thể coi lànày?Tất cả được lí giải:Cái thời khắc ban đầu của tình yêu cậu học trò cấp 3 đã khiến mọi cảnh vật được- mới mẻ, khác thường, hấp dẫn và cuồng nhiệt như một tiên tri.Một âm thanh đáng quan tâm nữa ngân vang trong bài thơ đó là tiếng cười tuổi học trò:Ở vùng tuổi ấy, tiếng cười dường như không bao giờ đơn lẻ, mà phải là những trận cười hồn nhiên của biết bao bè bạn mỗi ngày.Ở vùng trờicủa tuổi học trò, dường như không có phiên trực tuyến của sự cô đơn. Tất cả ùa đi trong niềm vui tinh khôi và hợp âm tiếng cười trong sáng.Thủ pháplà một trong những thủ pháp được Hoàng Nhuận Cầm sử dụng thường xuyên và đắc địa trong thơ mình. Ở đây cũng vậy, cả bài thơ là những từ, cụm từ, cấu trúc ngữ pháp…được lặp đi lặp lại – một mặt tạo ấn tượng sâu đậm về những kỉ niệm thiêng liêng của tuổi học trò, một mặt tạo cảm giác về một sự xúc động trào dâng, khi nghĩ về tuổi học trò, khiến ngôn từ chen nhau bật ra dào dạt, nhấn nhá, trùng lặp. Khổ thơ sau đây là một điển hình về dụng công nghệ thuật đó:Và cái lối diễn đạt lặp:hayngỡ như là lối nói đặc trưng của tuổi học trò: tưng tửng, bâng quơ nhưng hàm lượng thông tin là vô cùng đậm đặc, đa chiều.trong một tâm trạng:thì anh cũng không nhận ra ngay trên sân trường lung linh kỉ niệm tình yêu qua hình ảnh biểu trưngmà dường như tất cả nỗi nhớ và tình yêu ấy đã hòa đằm, thấm đẫm vào mênh mông nỗi nhớ và tình yêu với mái trường, với tuổi học trò.Không một tình yêu nào ở tuổi học trò không xuất phát từ tình bạn. Vì vậy, kỉ niệm và nỗi nhớ tình yêu ở đó đầy ắp hình ảnh, âm thanh, màu sắc…của mái trường và tuổi học trò. Mối tình đầu ở học đường đẹp một cách gần gũi, hồn nhiên mà trong sáng, thánh thiện. Nó mãi như chiếc lá bàng được định vị trong buổi đầu hò hẹn của hai người nhưng vẫn mướt xanh và lẫn khuất đâu đó trên cành cao, chẳng dễ gì mới ngước nhìn qua mà nhận ra ngay.Bài thơ là một giai điệu đẹp về tuổi học trò, được diễn tấu bằng guitare theo phong cách flamenco, mở đầu bằng một hợp âm trưởng lảnh lót, chơi vơi và kết thúc bằng một gam thứ lắng đọng, day dứt.Cuối cùng, xin mạnh dạn đề xuất: các nhà cải cách giáo dục sắp tới nên tuyển chọn và trân trọng đưa bài thơcủa Hoàng Nhuận Cầm vào chương trình Ngữ văn cấp trung học phổ thông bởi tất cả sự hay ho và phù hợp của nó. Không cho học sinh được học những tác phẩm văn học đích thực cùa đất nước cùng những áng văn chương hay hiếm hoi về tuổi học trò, khiến các em mày mò tìm đọc và tự tôn vinh, vả chăng những người làm giáo dục đã bị

Thai Sắc(Dân trí)​

Cập nhật thông tin chi tiết về Thơ Mùa Hè Và Tuổi Học Trò Hay, Chùm Thơ Hạ Với Tình Yêu Ngày Xanh trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!