Xu Hướng 3/2023 # Thơ Mc Đám Cưới Mời Hát Rất Hay, Rất Hài Hước Và Rất Sốc :D # Top 9 View | Kovit.edu.vn

Xu Hướng 3/2023 # Thơ Mc Đám Cưới Mời Hát Rất Hay, Rất Hài Hước Và Rất Sốc :D # Top 9 View

Bạn đang xem bài viết Thơ Mc Đám Cưới Mời Hát Rất Hay, Rất Hài Hước Và Rất Sốc :D được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Thấy mấy bài thơ MC đám cưới mời hát rất hay, rất hài hước và rất sốc của MC Viêt Hoàn nên đăng lên đây chia sẻ lại. Chắc mấy bạn đang học hỏi làm MC đám cưới sẽ thấy thích điều này 😀 .

Chim đa đa đậu ở cành đa Bây giờ tới lượt chị Hoa chưa chồng Con gái rồi sẻ lấy chồng Chị sẻ bày tỏ tấm lòng giờ đây Mừng cho muối mặn gừng cay Trăm năm chỉ có một ngày này thôi Mừng cho dâu rể đẹp đôi Nỡ nào chị vẩn cứ ngồi dưới mâm

Chi Hoa đang bận chưa vào Xin mời tiếng hát anh Đào nguyên Phương Cha này nhìn mặt dể thương Không biết thể hiện cải lương hay Chèo

Xin mời giọng hát Thu Phương Bởi vỳ gương mặt dể thương tuyệt vời Đặc biệt là rất chịu chơi Tới dự đám cưới không mời cũng đi Xin mời quý vị cầm ly Ném cho một phát biến đi cho rồi

Kính thưa quý vị; có những bài ca xôn xao yên ả một thời, có những điệu nhạc gian nan như đời sống con người. Khi chìm, khi nổi. khi bị người đời ưu ái, khi bị người đời lãng quên. nhưng cuối cùng nó vẩn tồn tại cùng với đời như thuở vừa sinh ra. nói đến giòng nhạc sến chúng ta không thể không nhắc đến Ngọc Sơn. và nếu chúng ta đả từng nghe qua tiếng hát vượt không gian vượt thời gian của Ngọc Hải. Đả từng đam mê qua tiếng hát của Ngọc Hà, Đả từng nóng bỏng qua tiếng hát của Ngọc Ánh, đả từng bị ru ngũ qua tiếng hát của Ngọc Sơn thì quý vị không thể bỏ qua giọng ca này. Thua quý vị; bây giờ ca sỷ hát thì nói làm gì. Em Xi Viêt Hoàn sẻ hat

Viêt Hoàn vừa mới mở môi Trai làng nó ném cả Xôi lẩn Thìa Bao nhiêu trứng cút, vỏ bia Thi nhau nó ném nó lia Viêt Hoàn Hoàn đành chiu xuống gầm bàn Thì thằng loa máy, thằng đàn ghánh thay Hai thằng đó bị gãy tay. Còn Hoàn giọt lẹ chỉ may (khâu) trên đầu

Khách hát thì được vổ tay Em xi đứng hát đĩa bay khắp bàn Lúc đầu cứ ngỡ là phan (phan hâm mộ) Đến khi nhìn kỷ thấy toàn thằng say Cũng may nhanh cẳng , nhanh tay Sớm mà chạy kịp không bay mất đầu.

Trưa nay vừa mới mở môi Khách khứa nó ném cả xôi lẩn thìa Bao nhiêu trứng cút vỏ bia Thi nhau nó ném nó lia vào hoàn Hoàn liền nhảy xuống gầm bàn Mấy đứa kéo nhị . Đánh đàn ghánh thay Đứa bể đầu . Đứa gạy tay Còn Hoàn giọt lẹ may không việc gì Bám theo nghề nghiệp Em Xi Thì phải bản lĩnh và lỳ ..mới có ăn

Sưu tầm (Viêt Hoàn)

Những Bài Thơ Chúc Đám Cưới Hài Hước Và Ý Nghĩa Nhất

Đến chiều đám cưới vắng hoe – Cô dâu gọi điện: “đã về đến nơi” – Bố em thở hắt một hơi – “Thế là cục nợ có nơi rước rồi”…đó là những vần thơ chúc mừng đám cưới vừa hài hước mà lại không kém phần ý nghĩa.

BÀI THƠ CHÚC MỪNG

Chúc mừng đám cưới (tên cô dâu) Trăm năm hạnh phúc chứa chan nghĩa tình Đẹp trai tài giỏi (tên chú rể) (Tên cô dâu) lí lắc xinh xinh quá nào Hai người hạnh phúc biết bao Chữ yêu thắm thiết ngọt ngào bay bay Tình yêu mộng đẹp đắm say Hai người vui vẻ tháng ngày yêu đương Chúc cho tình đẹp mãi dường Vui nhau chung sống yêu thương chẳng ngừng Chúc cho đám cưới tưng bừng Một đôi tài sắc khách mừng quá đông Một đêm hoa chúc động phòng Vu sơn tuyệt đỉnh mênh mông dạt dào Một tuần trăng mật đẹp sao Chúc cho mãi mãi ngọt ngào bên nhau

Nếu một mai em thuộc về người khác Anh mỉm cười định mệnh phải ko em Ko có em anh yêu kon bé khác Luật giang hồ: Ko được phép cô đơn

Hôm nay đám cưới của em Họ hàng hang hốc đến xem rộn ràng Đáng nhẽ pháo nổ đùng đoàng Nhưng bởi cấm pháo, cả làng im re

Tám giờ có 1 chiếc xe Cắm đầy hoa hoét le te đi vào Trẻ con bu tới ào ào Đứa thì sờ lốp, đứa vào bóp phanh

Mẹ em la ó thất thanh: “Tiên sư bố lũ trẻ ranh quê mùa” Bố em thấy thế nói đùa: “Bà lên thành phố mới vừa mấy năm”

Trang điểm thuê hết năm trăm Đang từ đầu ngõ xăm xăm đi vào Gặp ai cũng toét miệng chào Thì ra léo biết đứa nào cô dâu

Chín giờ khách khứa đã bâu Ồn ào náo nhiệt như trâu xổng chuồng Cô dâu trang điểm trong buồng Một lũ gái gú dựa tường đứng xem

Mười giờ đã thấy bem bem Xe nhà chú rể màu kem, đi vào Chú rể đáng mặt anh hào Cao đúng mét rưỡi, đang chào bà con

Chủ hôn đứng dậy lon ton Quát tháo inh ỏi như còn thanh niên Hai họ chào hỏi liên miên Cô dâu chú rể thì đần mặt ra

Mong sao đám cưới qua loa Để đêm hí hí, thế là xong phim Bao năm mỏi gối đi tìm Giờ coi như đã chết chìm cùng nhau

Chủ hôn nói một lúc lâu Bỗng nhiên Mic tịt (đầu dây bị chờn) Chả biết làm cách nào hơn Chủ hôn ngồi xuống, kệ con bà mày

Bây giờ đến đoạn trao tay Chú rể rút nhẫn mặt mày buồn thiu Khách khứa thì líu tìu tìu Đứa bảo 2 chỉ, đứa thì một cây

Cô dâu hỏi nhỏ: “vàng tây?” Chú rể quắc mắt: “Tây thế léo nào? Nhẫn anh mua tận Hàng Đào

Cả 2 đứng trước hương đường Cô dâu tranh thủ soi gương, vuốt đầu Chú rể nét mặt âu sầu Cắm đầu xuống vái, rất lâu, rồi chuồn

Cô dâu cũng có vẻ buồn Nắm tay bà mẹ, lệ tuôn ầm ầm Chú rể đóng cửa đánh rầm Cô dâu giật thót, đâm đầu vào xe

Đến chiều đám cưới vắng hoe Cô dâu gọi điện: “đã về đến nơi” Bố em thở hắt một hơi “Thế là cục nợ có nơi rước rồi”

Cưới nhau từ thưở hai mươi ba Đến khi hai mươi tám đậm đà năm con ..(hì..hì..) Năm con đâu đã muốn dừng. Lỡ (tên cô dâu) muốn nữa biết làm sao đây??? (Tên chú rể) rằng:Lấy chồng thì phải chiều chồng Anh sao tui vậy cả nhà đông vui!!!(mắc cỡ wá đi…hi…hi…)

XA CÁCH

Có một dạo em ngồi xa anh quá Anh bảo em ngồi xích lại gần hơn Em xích gần thêm một chút anh hờn Em vội vã xích gần thêm chút nữa

Anh sắp giận em mỉm cười, vội vã Đến kề bên và mơn trớn, em đây

Anh vui liền nhưng bỗng lại buồn ngay Vì anh nghĩ thế vẫn còn xa lắm

Đôi mắt của ngưới yêu ôi vực thẳm Ôi trời xa, vừng trán của người yêu Ta thấy gì đâu sau nhan sắc yêu kiều Mà ta riết giữa đôi tay thất vọng

Dù tin tưởng chung một đời một mộng Em là em, anh vẫn cứ là anh Có thể nào qua Vạn Lí Trường Thành Của hai vũ trụ chứa đầy bí mật

Kiếm mãi nghi hoài hay ghen bóng gió Anh muốn vào dò xét giấc mơ em Nhưng anh giấu em những mộng không ngờ Cũng như em giấu những điều quá thực

Hãy sát đôi đầu, hãy kề đôi ngực Hãy trộn nhau đôi mái tóc ngắn dài Những cánh tay hãy quấn riết đôi vai Và dâng cả tình yêu lên sóng mắt

Hãy khắng khít những cặp môi gắn chặt Cho anh nghe đôi hàm ngọc của răng Trong say sưa, anh sẽ bảo em rằng Gần hơn nữa thế vẫn còn xa lắm

Đêm,đêm,đêm….

Lống nga lống ngống canh dài

Tay chân bủn rủn biết làm gì đây

Chao ơi sao sợ thế này

Có người nào biết chỉ giùm tui chăng ?????

Quen nhau mình tưởng quen chơi Ai ngờ cưới thiệt mừng ơi là mừng Trăm năm biết có chăng gì Cưới nhau thì phải trọn đời bên nhau Dù cho núi lở sông mòn Tình ta mãi đẹp, không mòn như sông.

MÙA CƯỚI !

Không khí mùa này thấy vui ghê! Thay phiên đám cưới thấy mà mê! Mai mốt vào mùa mưa khỏi lạnh Sang năm con cháu có đầy đàn!!!!

Còn dăm bữa nữa tới ngày vui (Tên cô dâu, chú rể) nên đôi kết vợ chồng Chúc cho lửa mặn hương nồng! Răng long đầu bạc vẫn còn có nhau.

Ngày xưa hai chữ làm quen Quen rồi bốn chữ chúng mình yêu nhau Và rồi hai chữ trọn đời Bây giờ bốn chữ suốt đời bên nhau

Ngày xưa hai chữ làm quen Quen rồi bốn chữ chúng mình yêu nhau Và rồi hai chữ trọn đời Bây giờ bốn chữ suốt đời bên nhau.

ĐÔI DÉP

Bài thơ đầu anh viết tặng em

Là bài thơ anh kể về đôi dép

Khi nỗi nhớ ở trong long da diết

Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

Hai chiếc dép kia có tự bao giờ

Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước

Cũng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược

Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau.

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao

Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp

Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác

Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi

Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng

Giống nhau lắm nhưng người đời sẽ biết

Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Cũng như mình trong những lúc vắng nhau

Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía

Dẫu bên cạnh đã có người thay thế

Mà trong long nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khắn khít song hành

Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối

Chẳng hứa hẹn cũng không hề phản bội

Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên bước đường đời

Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái

Nhưng tôi yêu em bởi những điều ngược lại

Gắn bó đời nhau bằng một lối đi chung

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song

Sẽ dừng lại khi chỉ còn một nửa

Chỉ còn một là không còn gì hết

Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia.

Cưới nhau từ thưở hai mươi ba Đến khi hai mươi tám đậm đà năm con ..(hì..hì..) Năm con đâu đã muốn dừng. Lỡ Phú muốn nữa biết làm sao đây??? Hiếu rằng:Lấy chồng thì phải chiều chồng Anh sao tui vậy cả nhà đông vui!!!(mắc cỡ wá đi…hi…hi…)

MỪNG BỜM LẤY VỢ

Hôm nay Bờm lấy vợ rồi Từ nay Bờm hết đơn côi một mình Vợ Bờm trông thật là xinh Đôi mắt ánh nến lung linh nhìn Bờm Còn Bờm tóc chải thật thơm Miệng cười lỏn lẻn dễ thương quá chừng Cái thời lãng tử đã dừng Từ nay Bờm phải cầm chừng nghe chưa! Không được đi sớm về trưa, Không được để vợ nắng mưa một mình Vợ giận thì cứ làm thinh Người ta bớt nóng thân chinh dỗ dành: Thôi mà! Em giận chi anh? Anh tuy khờ dại, nhưng anh thiệt tình. Anh trôi như dải lục bình May nhờ em vớt , giờ mình có nhau. Lòng anh nguyện ước trước sau Yêu em mãi mãi như cau yêu trầu Đến khi trăm tuổi bạc đầu Vẫn còn nồng đượm như ngày đầu tiên.

*********

oOo********

Mừng cho hạnh phúc đẹp như hoa

Chúc cho đôi bạn nên chồng vợ

Thắm thiết bên nhau kẻ quan hoà

Yêu nhau mấy núi cũng trèo

Mấy sông cũng lội mấy đèo cũng qua

Yêu nhau chẳng kẻo đường xa

Yêu nhau bằng chén nước trà thuỷ chung

Gặp nhau từ thuở ban đầu

Mà trông như đã bấy lâu quen rồi

Đường đời xa tận mù khơi

Lắng nghe tiếng gọi giữa trời yêu thương

Em như một chén rượu đầy

Anh chưa nhấp miệng mà lòng đã say

Nếu em là chén rượu cay

Anh xin uống cạn để say suốt đời.

Đuốc tình yêu không bao giờ tắt

Hoa tình yêu nở mãi không tàn.

Ai đã gieo vào lòng tôi nỗi nhớ

Để lòng tôi sóng vỡ đêm dài

Ai có biết lòng tôi đêm khó ngủ

Trằn trọc hoài với nỗi nhớ mong em.

Long lanh đấy nước , nước long lanh

Suối chảy rì rào trong mắt ngọc

Tiếng ai thánh thót tựa cung đàn….

Bao giờ cho đến Hội Lim, để nghe em hát đắm chìm hồn tôi.

Dòng sông trắng ngát hoa Xoan, lời ca có cả hương làng tặng nhau.

Trúc sinh trúc mọc đầu đình

Em xinh em đứng một mình cũng xinh

Trúc xinh trúc mọc bờ ao

Em xinh em đứng chỗ nào cũng xinh

Aó tựa nàn mây, mặt tựa hoa

Ngoài hiên gió thoảng giọt mưa xa

Phải người đã hiện nơi quỳnh ngọc

Hay khách diên đài bóng nguyệt nga.

Chim khôn chim đậu cành mai

Gái ngoan gái lấy được trai thảo hiền

Mẹ ơi con đã về đây

Bao năm mơ ước có hôm nay

Tình người mặn ngọt như dòng sữa

Dành dụm nuôi con những tháng ngày

Có hồi hộp không em ?

Mà sao má em đỏ hồng như vậy

Như chưa bao giờ anh thấy

Người yêu mình đẹp hơn.

Đời em là câu hát ru

Đời anh là sáo diều vi vu

Đời em là tình yêu bừng cháy

Anh sẽ cho em mùa xuân này.

Khi trăng tròn hoa thơm thoang thoảng

Anh cùng em kết tóc xe tơ

Niềm vui đã hẹn bao giờ

Trăm năm vẫn được xe tơ vẹn tình.

Phi cổ bất thành kim.

Không cha không mẹlấy nơi đâu sinh thành

Núi kia ai đắp mà cao

Sông kia biển nọ ai đào mà sâu.

Lời dạy ông cha tựa núi non

Dâu hiền rể thảo tấm lòng son

Đạo làm con phải cho chọn đạo

Hiếu nghĩa ngàn năm cuả nước non

Đàn vui dạo khúc đường xa

Người vui hát khúc câu ca cuộc đời

Ngàn năm dẫu có xa vời

Chúc cho đôi bạn chọn đời ái ân

Dù cho sóng gió ngàn lần

Đôi ta khăng khít trăm phần đẹp hơn

Tre già yêu lấy măng non

Cha anh dựng nước, cháu con giữ gìn

Đôi chim túng cánh hoà bình

Để cho đôi bạn thắm tình bên nhau

Tóc tơ căn dặn tấc lòng

Trăm năm tạc một chữ đồng đến xương

Âý ai dắt mối tơ mành

Cho thuyền quen bến cho anh quen làng

Kim vàng khêu lấy ánh dương

Kéo vàng cắt đám mây vương giữa trời

Phú Thọ ấm áp quê cha

Hà Tây quê mẹ thiết tha dịu dàng

Muối 3 năm muối vẫn còn mặn

Gừng chín tháng mà gừng vẫn còn cay

Hai họ dâu gia ngàn năm còn nguyên vẹn

Hạnh phúc trăm năm vẫn đẹp đôi

Và có lẽ cũng từ nay hai trái tim vàng

Trăm năm vẫn đập nhịp nhàng bên nhau

Có trầu không thể thiếu cau

Cho môi em thắm cho lòng anh say

Sinh con thì bởi mẹ cha

Chung xây hạnh phúc chúng ta lo cùng

Khát khao mong đợi tháng ngày

Lứa đôi hạnh phúc vui cùng từ đây

HLTcoffee.com

HLTcoffee.com

Nghị Luận Và Nhận Xet Bài Thơ Nhớ Rừng Rất Hay

Đây là một bài thơ có giá trị của nhà thơ Thế Lữ – ngọn cờ đầu của thơ mới giai đoạn 1930 – 1945. Bài thơ được sáng tác năm 1934 vào thời điểm phong trào yêu nước và cách mạng của nhân dân ta vừa phải trải qua thời kì khủng bố hắng của thực dân Pháp. Bài thơ là lời độc thoại của con hổ bị nhốt ở vườn bách thú đã nói lên nỗi uất hận vì bị mất tự do, bị giam cầm và lòng nhớ tiếc quãng đời được tự do tung hoành và làm chúa tể chốn sơn lâm của nó.

Miêu tả tâm trạng của ‘chúa sơn lâm’ trong một tình huống đầy bi kịch, nhà văn Thế Lữ đã phải vận dụng ngôn ngữ một cách sinh động nhằm thể hiện cho được cái hình hài bề ngoài của con hổ bị nhốt trong cũi sắt – làm cái thú tiêu khiển cho thiên hạ – nhưng bên trong hồn vía nó vẫn là một ‘chúa tể của muôn loài’.

Vì vậy nhà phê bình Hoài Thanh đã nói: ‘Ta tưởng chừng thấy những chữ bị xô đẩy, bị dằn vặt bởi một sức mạnh phi thường. Thế Lữ như một viên tướng điều khiển đội quân Việt ngữ bằng những mệnh lệnh không thể cưỡng được’.

Thật vậy, tác giả đã sử dụng ngôn ngữ một cách sinh động, tài tình, thể loại nào cũng được vận dụng thật đắc địa nhằm khắc hoạ cho được, cho hay cái tầm trạng ngao ngán đầy bi kịch của con hổ.

Nổi bật lên trước hết trong tâm trạng con hể bị nhốt này là lòng căm hờn, niềm uất hận, nỗi chán chường và khinh ghét tất thảy mọi vật xung quanh nó: ‘Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt’. Thậm chí mối căm hờn của nó như cũng được ‘vật chất hoá’ thành một vật cụ thể, một ‘khối’ cụ thể rắn chắc khó có thể tan đi được để nó phải nhẫn nhục mà ‘gậm’! Bởi vậy thái độ của nó là ‘Ta nằm dài trông ngày tháng dần qua’: hình ảnh con hổ ‘nằm dài’ ở đây rõ ràng đã bộc lộ một tâm trạng chán chường của nó, chán đến mức nó không muốn hành động không thiết hoạt động gì nữa và chỉ ‘nằm dài’. Và ‘Nay ta ôm niềm uất hận ngàn thâu’: ‘niềm uất hận’ của con hổ cũng lại được ‘vật chất hoá’ cũng trở thành cụ thể, có hình, có khối, buộc nó phải ‘ôm’ lấy cho tới ‘ngàn thâu’! Để mà khinh ghét hết thảy:

‘Khinh lũ người kia ngạo mạn, ngẩn ngơ Giương mắt bé giễu oai linh rừng thẳm’.

rồi khinh cả ‘bọn gấu dở hơi’ cùng với ‘cặp báo vô tư lự’…

hàng xóm láng giềng, và nó ghét:

‘Ghét những cảnh không đời nào thay đổi,

Những cảnh sửa sang, tầm thường, giả dối:

Hoa chăm, cỏ xén, lối phẳng, cây trồng;

Giải nước đen giả dối, chẳng thông dòng

Len dưới nách những mô gò thấp kém… ‘

Tóm lại, nó ghét toàn bộ những cái cảnh vườn bách thú quá tầm thường này! Đúng vậy, cảnh núi rừng hùng vĩ của ông ‘chúa sơn lâm’ xưa kia đem so sánh với cảnh vườn bách thú trước mắt, thì cảnh trước mắt này quả thật là thảm hại, tầm thường và giả dối!

Bởi vậy, nó mới da diết nhớ đến cái ‘thuở tung hoành hống hách những ngày xưa’ và da diết nhớ đến ‘cảnh sơn lâm bóng cả, cây già với tiếng gió gào ngàn, với giọng buồn hét núi’ của nó. Nó bỗng tự ngắm mình trong ‘giấc mộng ngàn to lớn’ để hồi tưởng lại cái thời nó còn được tự do ‘vùng vẫy ngày xưa’. Và lúc này, hình ảnh con hổ chợt hiện lên trang thơ thật là đẹp:

‘Với khí thét khúc trường ca dữ dội,

Ta bước chân lên, dõng dạc, đường hoàng,

Lượn tấm thân như sóng cuộn nhịp nhàng,

Vờn bóng âm thầm, lá gai, cỏ sắc’ và cũng thật là oai phong lẫm liệt:

‘Trong hang tối, mắt thần khi đã quắc,

Là khiến cho mọi vật đều im hơi,

Ta biết ta chúa tể cả muôn loài,

Giữa chốn thảo hoa không tên, không tuổi’

Với cảnh núi rừng tươi đẹp, hùng vĩ, nó đã tự do tận hưởng mọi lạc thú ở địa vị một vị chúa tể:

– ‘… Những đêm vàng bên bờ suối,

Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan’

– ‘… Những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn,

Ta lặng ngắm giang san ta đổi mới’

– ‘… Những bình minh cây xanh nắng gội,

Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng’.

– ‘… Những chiều lênh láng máu sau rừng Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt

Để ta chiếm lấy riêng phần bí mật’…

Quả thực trong hồi ức của con hổ, cảnh núi rừng, thiên nhiên hùng vĩ đầy vẻ hoang sơ và thơ mộng! Song, ngoài nỗi nhớ và niềm kiêu hãnh, ta còn thấy cả nỗi thất vọng với tiếng thở dài chua xót của nó:

‘Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu? ‘

Câu hỏi tu từ này vừa nói lên sự nuối tiếc day dứt vừa nói lên nỗi thất vọng lớn lao. Chúng ta cảm nhận được nỗi nhớ tiếc này ở nó thật là da diết (‘Ta sông mãi trong tình thương nỗi nhớ’) và nỗi nhớ tiếc đó đã trở thành ‘giấc mộng ngàn to lớn’ của nó:

‘Có biết chăng trong những ngày ngao ngán,

Ta đương theo giấc mộng ngàn to lớn Để hồn ta phảng phất được gần ngươi,

-Hỡi cảnh rừng ghê ghớm của ta ơi! ‘

Như vậy, rõ ràng Thế Lữ xứng đáng là vị tướng giỏi, tài hoa điều khiển đội quân Việt ngữ tung hoành trong bài thơ Nhớ rừng. Chính nhờ sự sắp xếp các từ ngữ phù hợp mà chúng phát huy được sức mạnh và không thể cưỡng được, vì nhiệm vụ được giao mỗi loại từ ngữ đều phù hợp với vị trí thể hiện trong câu trong cụm từ. Một hệ thống hình ảnh thơ rất giàu chất tạo hình, với đường nét hình khối, màu sắc rực rỡ, tác giả đã tạo nên những bức tranh đẹp một cách tráng lệ, gây ấn tượng mạnh đối với người đọc. Có những hình ảnh thơ thể hiện sự sáng tạo nghệ thuật độc đáo, bất ngờ (‘Đêm vàng bên bờ suối’, ‘uống ánh trăng tan’, ‘lênh láng máu sau rừng’, ‘đợi chết mảnh mặt trời gay gắt’… )

Và ngôn ngữ, nhạc điệu, tiết tấu cực kỳ phong phú, gợi cảm… thể hiện thành công ý tưởng, cảm xúc của nhà thơ.

Ta có thể đọc lại một loạt động từ, tính từ rất mạnh và gợi cảm, thể hiện cảnh rừng thiêng liêng hùng vĩ và sức mạnh chế ngự của mãnh hổ: (‘bóng cả’, ‘cây già’, ‘tiếng gió gào’…, ‘giọng nguồn hét’, ‘thét khúc trường ca’, ‘dõng dạc’, ‘đường hoàng’, ‘lượn tấm thân’, ‘sóng cuộn nhịp nhàng’, ‘vờn bóng âm thầm’, ‘mắt thần khi đã quắc’… )

Nhạc điệu, tiết tấu rất linh hoạt ở mỗi câu thơ.

Câu thơ thứ nhất nhiều vần trắc, diễn tả nỗi dằn vặt, âm điệu dồn vào hai chữ ‘căm hờn’ như dồn nén u uất: ‘Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt’.

Câu thơ thứ hai nhiều vần bằng làm giọng thơ trầm hẳn xuống diễn tả tâm trạng buồn bã, ngao ngán: ‘Ta nằm dài trông ngày tháng dần qua’.

Câu cảm thán như tiếng thở dài não ruột, đầy tiếc nhớ: ‘Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu? ‘

Cái âm vang trong giọng thơ ở câu kết như một tiếng vang vọng của lời nhắn gửi thống thiết: ‘Hỡi cảnh rừng ghê ghớm của ta ơi! ‘

Từ hình ảnh và tâm trạng con hổ được biểu hiện trong bài thơ, ta có thể liên tưởng tới tâm trạng của những lớp người trong xã hội Việt Nam thời bấy giờ đang bị giam cầm trong vồng nô lệ nghiệt ngã của thực dân Pháp. Bởi vậy, bài thơ đã nói lên nỗi nhục nhằn của người nô lệ bị mất tự do và biểu hiện được mong ước và khát vọng tự do của họ.

Chùm Thơ Lục Bát Viết Về Mùa Hạ Rất Hay

kyuc.net tuyển chọn và chia sẻ đến các bạn chùm thơ lục bát rất hay viết về mùa Hạ. Đó là những vần thơ lục bát mùa Hạ miêu tả vẻ đẹp, sự thay đổi của cảnh vật khi mùa hạ (mùa hè) lại trở về theo chu kì các mùa trong năm.

THƠ LỤC BÁT MÙA HẠ

Tác giả: Lãng Du Khách

Hạ đến gọi phượng nở hoa gọi hè

Hạ đến gọi nắng trưa hè gắt gao

Hạ về gọi nắng gió Lào nồng oi

Hạ về cây rủ bóng soi rũ cành

Hạ mang ta nắng vàng hanh

Hạ mang bằng tím trên cành rộ hoa

Hạ mang mơ mộng tình ta học trò

Hạ ơi ta nhớ cái thời trắng tinh

Hạ ơi trong nắng lung linh

Hạ ơi phượng lỡ dứt tình bay xa

Hạ rời thu tới lá xa lìa cành

Hạ rời gọi tiết trời xanh

Hạ rời gọi mãi tình anh cùng nàng.

BÀI THƠ: SẮC ĐỎ HẠ THƯƠNG

Tác giả: Quý Phương

Hạ về phượng thắm hàng cây

Sân trường ngập nắng tung bay áo dài

Hẹn nhau lưu bút trao tay

Mùa vương vấn củ mắt ai lén nhìn

Viết trang nhật ký tự tình chia xa

Luyến lưu rơi rớt giọt ngà

Phút giây bịn rịn rời xa không đành

Khi không gọi hắn bằng anh

Đường xưa từng bước song hành bên nhau

Vẫn thường gọi hắn mày tao

Bây giờ bẽn lẽn gặp nhau cuối đầu

Tiếng ve vang khúc nhạc sầu

Còn đâu mùa củ đưa vào câu thơ

Để cho một kẻ ngẩn ngơ trong lòng

Với tay đón cánh phượng hồng

Bâng khuâng dừng bước phiêu bồng chiều nay

Tình thơ chưa kịp trao tay

Hạ ơi nổi nhớ vẫn đầy trong tim.

BÀI THƠ: HẠ VỀ

Tác giả: Phượng Loan

Mùa xuân cất cánh bay rồi

Hạ đang rừng rực lên ngôi đất trời

Ẩn trong trái chín, nhuộm ngời hương hoa.

Phượng hồng rực lửa chia xa bạn bè

Tháng tư mới chớm sang hè

Mà sao lòng bỗng nghe tê tái lòng.

Hạ về mây trắng thong dong

Rủ đàn ong mật dạo rong vườn nhà

Rủ cơn mưa xuống cho ngà ngà say.

Tuổi thơ tỉnh giấc chợt lay mình về…!

BÀI THƠ: HÈ VỀ

Tác giả: Lê Thanh Tâm

Hỏi ngày xưa có buồn xo tháng ngày

Nắng vừa khẽ chạm bàn tay

Chợt mưa rơi đến ướt vai mất rồi

Nhớ hoài mùa cũ trong tôi

Áo em trắng mộng bồi hồi ngẩn ngơ

Chiều nay ngắm cánh phượng mơ

Bỗng đâu thấy lại bài thơ năm nào

Thẹn thùng viết – ngại ngùng trao

Để giờ năm tháng ngã màu thời gian!

Tiếng ve gọi mãi theo hàng phượng đưa

Hạ ơi! thương mấy cho vừa

Nhớ ơi! còn đấy giọt thưa, giọt gầy

Về thăm niệm khúc chiều nay

Nghe chút rong ruổi theo ngày tháng xưa!

kyuc.net mời bạn xem tiếp phần cập nhật những bài thơ lục bát viết về mùa Hạ mới nhất..

BÀI THƠ: GỌI HÈ

Tác giả: Hải Phương

Xểnh tay rơi rớt những gì còn xuân

Hoàng hôn sao lắm trái ngang

Chiều chưa tắt nắng vội mang đêm về

Gọi em rung chuyển cơn mê

Ai ơi lẻ bạn tìm về cố nhân

Hỏi phù sa chớ trách lầm dòng sông

Ai gọi kí ức phải không..?

Chỉ cho ta với.. yêu thương chỗ nào

Men về bước thấp bước cao

Tìm em nơi chốn ồn ào trường xưa

Tưới vào gốc phượng coi như gọi hè.

THƠ LỤC BÁT: HẠ VỀ

Tác giả: Liên Phạm

Hạ về, nghiêng nắng trên vai

Chợt mưa, chợt nắng từng ngày đi qua.

Trên cây lá thắm mượt mà,

Vi vu, gió thoảng hương hoa dịu dàng.

Nắng vàng toả nhẹ không gian,

Để cho Anh ước, mơ màng… Có nhau.

Phượng hồng đỏ thắm một màu,

Mênh mang điệp khúc ve sầu râm ran…

Mong sao tiếng nhạc, cung đàn

Câu thơ mộng ước chẳng màng đợi trông.

Lời thơ trải rất nhiều dòng,

Cũng không nói hết trọn lòng Anh đây.

Hoa đua nhau nở, làm ngây ngất lòng.

Anh ngồi ôm mộng ước mong,

Hôn môi thật nhẹ, hôn trong bóng chiều.

Trao em một chút nâng niu dỗ dành.

Mong sao mùa hạ qua nhanh,

Tình Anh ở lại kết thành keo sơn…!

BÀI THƠ: HẠ CUỐI

Tác giả: Liên Phạm

Gốc phượng còn đó chỗ ngồi hôm qua

Bóng anh khuất nẻo đường xa

Phượng hồng phai sắc nhạt nhoà dưới mưa

Nhớ sao những buổi nắng trưa

Chụm đầu dưới gốc phượng xưa thầm thì

Khắc ghi kỷ niệm một thời mến thân

Sắc hoa phượng mãi thắm ngần không phôi

Để cho em mãi còn ngồi nhớ anh!

BÀI THƠ: HẠ THƯƠNG Tác giả: Nguyễn Minh Ngọc

Trời xanh không gợn bóng mây

Hạ xưa để lại đong đầy nhớ thương

Hoàng hôn chải mái tóc buông

Gió kia cứ mãi vấn vương mây chiều.

Hạ ơi…tôi nhớ rất nhiều

Hạ cho tôi gửi bao điều tới anh

Tình ta chẳng thể mộng lành

Bài thơ dang dở thôi đành cất đi.

Nhủ lòng đừng có nghĩ suy

Nhưng khi hạ đến dạ thì nhớ thêm

Mà sao cứ thế gọi tên một người!

Cập nhật thông tin chi tiết về Thơ Mc Đám Cưới Mời Hát Rất Hay, Rất Hài Hước Và Rất Sốc :D trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!