Bạn đang xem bài viết Thơ Lục Bát: Cuộc Đời Công Nhân được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
THƠ LỤC BÁT: CUỘC ĐỜI CÔNG NHÂN
Tác giả: Nguyễn MâyCông nhân là thế này đâyTô mì lót dạ qua ngày là xongĐôi khi cũng thấy xót lòngNhưng thôi mặc kệ cũng không hề gì!
Ai trong hoàn cảnh cu liMới hay thấu hiểu những gì buồn vuiThời gian vẫn cứ lặng trôiTuổi xuân gửi lại về nơi trốn nào!
Thân em như kiếp con con tằm” kiếm ăn được mấy đêm nằm nhả tơ”Cả đời chẳng dám ước mơNgày làm vất vả mong chờ đến lương!
Nhận tiền mà thấy thảm thươngSố tiền ít ỏi biết nhường chia sao?Rưng rưng dòng lệ trực tràoThương cha mẹ lắm biết sao bây giờ!
Ở quê mẹ cũng đang chờChút tiền con vẫn hằng mơ gửi vềNgười ơi! Em nói người ngheTiền lương gửi mẹ đã về đến nơi!
Tết này em lại lẻ loiTiền đâu? Mua vé để rồi về quê!!!!!Thật vất vả bởi còn túng thiếuPhận công nhân ai hiểu ai hayDầm mưa dãi nắng đêm ngàyThức khuya dậy sớm hao gầy tả tơi
Mở mắt dậy khi trời chưa sángTrăng mùng mười ló rạng đầu nonNgoài sân sương ướt vẫn cònGà kia chưa gáy cú con chưa về
Mặc quần áo rồi thì vội vãQuán ven đường lót dạ đơn sơBánh mì cháo trắng hoặc ngôĂn gì cũng được miễn no được rồi
Gian nan nhất tiết trời nắng hạMồ hôi rơi tầm tã đêm ngàyThế nhưng cũng vẫn hăng sayBán hàng phục vụ bác này chị kia
Tối nuốt vội đôi thìa cơm nhãLấy sức bởi vất vả suốt ngàyNgẫm đời sao lắm đắng cayBuồn cho số phận kiếp này công nhân.Đời công nhân vất vả lắm ai ơiĐổi chén cơm bằng nụ cười héo hắtCũng có khi phải trả bằng nước mắtNhịn bao lời mà se thắt con tim
Đời công nhân chỉ biết sống lặng imSáng tinh mơ lo tìm đồ lót dạKhi gói mì tôm cùng ly nước lãChiều ổ bánh mì vội vã tăng ca
Đời công nhân cơm mắm muối dưa càCó kẻ phải..xa mẹ cha già yếuBởi kiếp nghèo với bộn bề túng thiếuCũng có người chữ hiếu chẳng trả xong
Đời công nhân như con nước giữa dòngCứ nổi trôi bềnh bồng không lối thoátNghĩ tương lai mà ngậm ngùi chua sótCũng phận đời sao chẳng được như ai
Đời công nhân gian khổ cứ miệt màiChẳng biết đâu chữ ngày mai tương sángNên những khi lệ đêm trường lai láng Thấy đời mình như một áng mây đen.
Ngày 2017-11-03 Tác giả: Sưu Tầm
Cùng Thể Loại
CHÙM THƠ GÁNH HÀNG RONG
BÀI THƠ: QUẨY HÀNG RONGChẳng ngại lo gì quẩy gánh rongGian truân khó nh
Xem Like
Thơ Lục Bát Biến Thể
* Trong bài “Có một Hoàng Sa trong đất liền” đăng trên báo Đà Nẵng cuối tuần số ra ngày 20-3 vừa qua có câu: “Hoàng Sa lắm đảo nhiều cồn/ Chiếc chiếu bó tròn mấy sợi dây mây”. Về thơ lục bát tôi chỉ biết đến Truyện Kiều của Nguyễn Du nên thấy hai câu này hơi lạ, không biết có phải phạm luật thơ lục bát không? (Phan Phan, Sơn Trà, Đà Nẵng).
* Thơ lục bát có mấy loại biến thể? (Tập thể những người yêu thơ ở Khu du lịch thắng cảnh Ngũ Hành Sơn, Đà Nẵng).
– Hai câu thơ “Hoàng Sa lắm đảo nhiều cồn/ Chiếc chiếu bó tròn mấy sợi dây mây” đã được viết theo thể thơ lục bát biến thể.
Nhà thơ Nguyễn Đình Trọng (Đại diện của website chúng tôi tại thành phố Hồ Chí Minh) trong bài “Biến thể vần bằng, trắc trong thơ Lục Bát?” đăng trên trang này ngày 10-3-2010 đã định nghĩa: Biến thể nghĩa là thể văn có biến đổi đi. Thể này tức cũng là thể lục bát, nhưng thỉnh thoảng có xen vào một ít câu mà cách hiệp vần và luật bằng trắc khác với thể lục bát thông thường.
Theo nhà thơ, có hai cách biến thể trong thơ lục bát như sau: 1- Biến thể vần bằng: Thay đổi cách gieo vần ở câu Bát: Chữ cuối của câu Lục cùng vần với chữ thứ tư của câu Bát thay vì vần với chữ thứ sáu (như luật thông thường). Theo lối biến thể này, các chữ thứ hai và thứ sáu trong câu Bát phải chuyển sang thanh trắc thay vì thanh bằng theo luật gieo vần. Ví dụ: Khâu rồi anh sẽ trả công/ Ít nữa lấy chồng anh lại giúp cho (bài ca dao “Tát nước”) 2- Biến thể vần trắc: Chữ cuối của câu Lục và chữ thứ sáu của câu Bát cùng là âm trắc và hiệp vần với nhau. Thông thường, cách biến thể này chỉ được sử dụng trong hai câu dẫn nhập của bài. Những câu kế tiếp sẽ theo đúng luật thơ. Chẳng hạn như bài ca dao: Tò vò mà nuôi con nhện/ Đến khi nó lớn, nó quện nhau đi/ Tò vò ngồi khóc tỉ ti/ Nhện ơi nhện hỡi, mày đi đằng nào?. Một số tác giả khác đưa ra 3 loại lục bát biến thể như sau:
1- Biến đổi cấu trúc bằng trắc: a. Câu Lục giữ nguyên, câu Bát biến đổi chữ thứ hai thành thanh trắc: Công cha như núi Thái Sơn/ Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra (ca dao). b. Cả câu Lục và câu Bát đều biến đổi chữ thứ hai thành thanh trắc: Có xáo thì xáo nước trong/ Đừng xáo nước đục đau lòng cò con (ca dao). 3- Biến đổi cách gieo vần: Chữ thứ tư câu Bát hiệp vần với chữ cuối câu Lục: a. Câu Lục giữ nguyên, câu Bát biến đổi cấu trúc bằng trắc: Con cò lặn lội bờ sông/ Gánh gạo nuôi chồng tiếng khóc nỉ non (ca dao). (Tương tự Biến thể vần bằng của nhà thơ Nguyễn Đình Trọng nói trên). b. Cả câu Lục và câu Bát đều biến đổi cấu trúc bằng trắc: Cưới vợ thì cưới liền tay/ Chớ để lâu ngày lắm kẻ dèm pha (ca dao)
Nói thêm, trong Truyện Kiều của Nguyễn Du không phải là không có những câu lục bát biến thể. Ví dụ: “Mai cốt cách, tuyết tinh thần/ Mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười” (câu 17); “Đau đớn thay, phận đàn bà!/ Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung” (câu 83).
ĐNCT
10 Bài Thơ Lục Bát Hay Về Thầy Cô Nhân Ngày 20/11
Bên cạnh lời chúc mừng thì những bài thơ lục bát cũng là món quà tinh thần được nhiều người chọn và gửi tặng đến thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20.11.
Một số bài thơ lục bát hay về thầy cô
Thầy con giờ đã già rồi
Mắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâu
Phấn rơi bạc cả mái đầu
Đưa con qua những bể dâu cuộc đời
Mỗi khi bụi phấn rơi rơi
Thầy gieo mầm hạt những lời yêu thương
Cho con vững bước nẻo đường
Hành trang kiến thức, tình thương của thầy
Biết bao vất vả, đắng cay
Gạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đời
Nhưng tâm thầy mãi sáng ngời
Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!
Trọn đời con mãi tự hào
Cúi đầu cung kính… thương sao dáng thầy
Dẫu đời xuôi, ngược đó đây
Tim con ghi khắc lời thầy khi xưa
Khuya rồi thầy đã ngủ chưa?
Ngàn bông hoa thắm kính thưa … dâng thầy
Cho con cuộc sống hôm nay
Mừng ngày Nhà Giáo ơn thầy chẳng quên!
Em nghe thầy đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà
Mái chèo nghe vọng sông xa
Êm êm như tiếng của bà năm xưa
Nghe trăng thuở động tàu dừa
Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời
Thêm yêu tiếng hát mẹ cười
Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…
Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian…
Tôi đâu phải người làm nông
Cày xong đánh giấc say nồng một hơi
Chuông reo tan buổi dạy rồi
Còn nghe ray rứt nỗi đời chưa yên.
Trách mình đứng trước các em
Dửng dưng cả tiếng hồn nhiên gọi: Thầy!
Rụng dần theo bụi phấn bay
Ước mơ một thuở căng đầy tuổi xanh
Dẫu là lời giảng của mình
Cơn ho chợt đến vô tình cắt ngang
Dẫu là tiết học vừa tan
Bước qua cửa lớp đôi lần hụt hơi!
Hiểu dùm tôi các em ơi
Giấu bao ám ảnh khôn nguôi từng giờ
Cảnh đời chộn rộn bán mua
Áo cơm nào dễ chi đùa với ai.
Vờ quên cuộc sống bên ngoài
Nhiều điều xa lạ nói hoài riết quen
Dở hay, yêu ghét, trắng đen
Còn bao sự thật đã nhìn thẳng đâu
Ai còn dằn vặt đêm sâu
Trong từng sợi tóc bạc màu truân chuyên
Thật lòng tạ lỗi các em
Hiểu ra khi đã lớn lên mai này!
Mỗi nghề có một lời ru
Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này
Lời ru của gió màu mây
Con sông của mẹ đường cày của cha
Bắt đầu cái tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em
Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm
Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!
Thầy không ru đủ nghìn câu
Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời
Tuổi thơ em có một thời
Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm
Như ru ánh lửa trong hồn
Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây
Thầy ru hết cả mê say
Mong cho trọn ước mơ đầy của em.
Mẹ ru em ngủ tròn đêm
Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày
Trong em hạt chữ xếp dày
Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm
Từ trong vòm mát ngôi trường
Xin lời ru được dẫn đường em đi
(Con đường thầy ngỡ đôi khi
Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)
Hẳn là thầy cũng già thôi
Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em
Thì dù phấn trắng bảng đen
Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình
Lòng thầy nhân hậu thanh cao
Bảng đen phấn trắng xiết bao nghĩa tình
Thương tà áo trắng xinh xinh
Học trò tinh nghịch ánh nhìn thơ ngây
Cho dù vất vả đắng cay
Đứng trên bục giảng vẫn say với nghề
Đâu cần hứa hẹn tuyên thề
Trái tim son đỏ đêm về trở trăn
Quyết tâm vượt mọi khó khăn
Cho thuyền cập bến an toàn ai ơi
Các em đi bốn phương trời
Dõi theo bạc tóc gởi lời yêu thương
Mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam
“Tôn sư trọng đạo” trò nào dám quên
Thầy cô như cha mẹ hiền
Ươm mầm nhân cách con em nên người
Rưng rưng khóe mắt ai ơi
Thương thầy cô giáo những nơi bản làng
Nơi có con suối vắt ngang
Núi cao, rừng rậm ai màng… viếng thăm
Nơi mà cuộc sống khó khăn
Miếng ăn chưa đủ “đi thăm” bằng gì
Thành phố quà bánh thiếu chi
Hoa tươi, quà tặng, phong bì đâu lo
Thôn quê khổ lũ học trò
Thương thầy cô lắm nhưng lo thế nào
Phụ huynh áy náy, nôn nao
Gia cảnh là vậy, quà nào được đây
Thầy cô trong những ngày này
Lại đi thăm hỏi đó đây từng nhà
Động viên, an ủi mẹ cha
Cho con đi học để mà lớn khôn
Nhà giáo – kỹ sư tâm hồn
Nhưng sao gian khó còn hơn làm ngoài
So bì có đúng, có sai
Thực tế là vậy mấy ai tỏ tường
Vài lời nhân Lễ Hiến chương
Tôn vinh nhà giáo, chặng đường chông gai
Tri ân tất cả những ai
Ngày đêm nuôi dưỡng nhân tài mai sau
Dằn lòng xin nói thêm câu
Biết bao nhà giáo vùng sâu đang nghèo
Xa quê, hoàn cảnh gieo neo
Ai ơi hãy nghĩ một điều quan tâm
Làm sao quên được ơn thầy
Công người dạy dỗ có ngày hôm nay
Nét đầu thầy phải cầm tay
Rèn con chữ viết mới ngay thẳng hàng
Nhớ thầy nhớ chiếc đò ngang
Tay thầy chèo chống đưa sang bao người
Nhọc nhằn gian khổ vẫn vui
Vì đàn em nhỏ vì đời mai sau
Từng đoàn nối tiếp kề nhau
Dựng xây đất nước sớm mau bằng người
Non sông hùng vĩ đẹp tươi
Có công thầy đã tô bồi ngày qua
Tôi về thăm mái trường xưa
Bao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đây
Pha sương mái tóc cô thầy
Bảng đen phấn trắng… còn đây căn phòng
Con đò neo đậu bến sông
Đưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thương
Bằng lăng tím rụng cuối đường
Phượng buồn nỗi nhớ vấn vương níu hè
Ríu ran chim hót cành me
Cánh diều mơ ước ta về tuổi thơ
Bên trang giáo án từng giờ
Lặng thầm thầy vẫn đưa đò qua sông
Ngoài sân vương sợi nắng hồng
Chuyến đò tri thức mênh mông tình thầy.
Người thầy áo bạc sờn vai
Vẫn đưa thuyền đến tương lai vững vàng
Tình thầy con mãi nặng mang
Dù xa cách vẫn nồng nàn trong tim
Dù bao dâu bể nổi chìm
Thầy gò vai gánh chữ thêm cho đời
Đêm trường giấc ngủ chơi vơi
Ngày xiêu bóng nắng bời bời gió bay
Trường xưa in đậm dấu giày
Cỏ ơi nâng nhẹ thân gầy thầy tôi
Từng trò từng lớp xa xôi
Rừng hoang loang tím dáng ngôi trường nghèo
Đôi dòng ngăn cách trông theo
Còn đây chút phận bọt bèo nổi trôi
Chiều rơi nắng đã tắt rồi
Bên dòng suối ngọt bồi hồi nhớ nhung
Thơ Lục Bát Về Mùa Hạ
Thơ lục bát về mùa hạ Thời gian hỡi biết sao giữ lại Tuổi học đường cứ mãi rời tôi Viết dòng nhật ký lưu hồi Một thời đã vắng hạ ôi nhớ hoài
Thơ lục bát về mùa hạ Thời gian hỡi biết sao giữ lại Tuổi học đường cứ mãi rời tôi Viết dòng nhật ký lưu hồi Một thời đã vắng hạ ôi nhớ hoài
THƠ LỤC BÁT MÙA HẠ Tác giả: Lãng Du Khách Hạ đến gọi khúc chia xa Hạ đến gọi phượng nở hoa gọi hè Hạ đến rộn rã tiếng ve Hạ đến gọi nắng trưa hè gắt gao Hạ về vàng nắng hanh hao Hạ về gọi nắng gió Lào nồng oi Hạ về giọt nắng đưa thoi Hạ về cây rủ bóng soi rũ cành Hạ mang ta nắng vàng hanh Hạ mang bằng tím trên cành rộ hoa Hạ mang áo trắng chia xa Hạ mang mơ mộng tình ta học trò Hạ ơi ta nhớ phượng rơi Hạ ơi ta nhớ cái thời trắng tinh Hạ ơi trong nắng lung linh Hạ ơi phượng lỡ dứt tình bay xa Hạ rời ta mãi bôn ba Hạ rời thu tới lá xa lìa cành Hạ rời gọi tiết trời xanh Hạ rời gọi mãi tình anh cùng nàng. BÀI THƠ: SẮC ĐỎ HẠ THƯƠNG Tác giả: Quý Phương Hạ về phượng thắm hàng cây Sân trường ngập nắng tung bay áo dài Hẹn nhau lưu bút trao tay Mùa vương vấn củ mắt ai lén nhìn
Hạ ơi mùa của chúng mình Viết trang nhật ký tự tình chia xa Luyến lưu rơi rớt giọt ngà Phút giây bịn rịn rời xa không đành
Khi không gọi hắn bằng anh Đường xưa từng bước song hành bên nhau Vẫn thường gọi hắn mày tao Bây giờ bẽn lẽn gặp nhau cuối đầu
Tiếng ve vang khúc nhạc sầu Còn đâu mùa củ đưa vào câu thơ Áo ai trắng mãi dại khờ Để cho một kẻ ngẩn ngơ trong lòng
Với tay đón cánh phượng hồng Bâng khuâng dừng bước phiêu bồng chiều nay Tình thơ chưa kịp trao tay Hạ ơi nổi nhớ vẫn đầy trong tim. BÀI THƠ: HẠ VỀ Tác giả: Phượng Loan Mùa xuân cất cánh bay rồi Hạ đang rừng rực lên ngôi đất trời Dát vàng rực rỡ muôn nơi Ẩn trong trái chín, nhuộm ngời hương hoa.
Ve sầu ngân vọng khúc ca Phượng hồng rực lửa chia xa bạn bè Tháng tư mới chớm sang hè Mà sao lòng bỗng nghe tê tái lòng.
Hạ về mây trắng thong dong Rủ đàn ong mật dạo rong vườn nhà Rủ cơn gió đến la đà Rủ cơn mưa xuống cho ngà ngà say.
Hạ về chắp cánh diều bay Tuổi thơ tỉnh giấc chợt lay mình về…! BÀI THƠ: HÈ VỀ Tác giả: Lê Thanh Tâm Tìm về Hạ cũ quanh co Hỏi ngày xưa có buồn xo tháng ngày Nắng vừa khẽ chạm bàn tay Chợt mưa rơi đến ướt vai mất rồi
Nhớ hoài mùa cũ trong tôi Áo em trắng mộng bồi hồi ngẩn ngơ Chiều nay ngắm cánh phượng mơ Bỗng đâu thấy lại bài thơ năm nào
Thẹn thùng viết – ngại ngùng trao Để giờ năm tháng ngã màu thời gian! Xa nhau buổi ấy hè sang Tiếng ve gọi mãi theo hàng phượng đưa
Hạ ơi! thương mấy cho vừa Nhớ ơi! còn đấy giọt thưa, giọt gầy Về thăm niệm khúc chiều nay Nghe chút rong ruổi theo ngày tháng xưa! Tôi yêu thơ Mượn câu chữ Viết lên nỗi nhớ kỉ niệm hè cứ ngỡ chẳng phai Bạn bè những tưởng lâu dài Giờ đây tiễn biệt cách hai nẻo đường
Ơi xát phượng rớt vương từng mảnh Vẫn mái trường đã lạnh tiếng ai Ngậm ngùi lệ chảy lăn dài Nhớ thương lời giảng vọng tai thuở nào
Thời gian hỡi biết sao giữ lại Tuổi học đường cứ mãi rời tôi Viết dòng nhật ký lưu hồi Một thời đã vắng hạ ôi nhớ hoài.. (Tím Ngốc)
Tác giả: admin
Thơ lục bát về mùa hạThời gian hỡi biết sao giữ lại Tuổi học đường cứ mãi rời tôi Viết dòng nhật ký lưu hồi Một thời đã vắng hạ ôi nhớ hoàiThơ lục bát về mùa hạThời gian hỡi biết sao giữ lại Tuổi học đường cứ mãi rời tôi Viết dòng nhật ký lưu hồi Một thời đã vắng hạ ôi nhớ hoàiTHƠ LỤC BÁT MÙA HẠTác giả: Lãng Du KháchHạ đến gọi khúc chia xaHạ đến gọi phượng nở hoa gọi hèHạ đến rộn rã tiếng veHạ đến gọi nắng trưa hè gắt gaoHạ về vàng nắng hanh haoHạ về gọi nắng gió Lào nồng oiHạ về giọt nắng đưa thoiHạ về cây rủ bóng soi rũ cànhHạ mang ta nắng vàng hanhHạ mang bằng tím trên cành rộ hoaHạ mang áo trắng chia xaHạ mang mơ mộng tình ta học tròHạ ơi ta nhớ phượng rơiHạ ơi ta nhớ cái thời trắng tinhHạ ơi trong nắng lung linhHạ ơi phượng lỡ dứt tình bay xaHạ rời ta mãi bôn baHạ rời thu tới lá xa lìa cànhHạ rời gọi tiết trời xanhHạ rời gọi mãi tình anh cùng nàng.BÀI THƠ: SẮC ĐỎ HẠ THƯƠNGTác giả: Quý PhươngHạ về phượng thắm hàng câySân trường ngập nắng tung bay áo dàiHẹn nhau lưu bút trao tayMùa vương vấn củ mắt ai lén nhìnHạ ơi mùa của chúng mìnhViết trang nhật ký tự tình chia xaLuyến lưu rơi rớt giọt ngàPhút giây bịn rịn rời xa không đànhKhi không gọi hắn bằng anhĐường xưa từng bước song hành bên nhauVẫn thường gọi hắn mày taoBây giờ bẽn lẽn gặp nhau cuối đầuTiếng ve vang khúc nhạc sầuCòn đâu mùa củ đưa vào câu thơÁo ai trắng mãi dại khờĐể cho một kẻ ngẩn ngơ trong lòngVới tay đón cánh phượng hồngBâng khuâng dừng bước phiêu bồng chiều nayTình thơ chưa kịp trao tayHạ ơi nổi nhớ vẫn đầy trong tim.BÀI THƠ: HẠ VỀTác giả: Phượng LoanMùa xuân cất cánh bay rồiHạ đang rừng rực lên ngôi đất trờiDát vàng rực rỡ muôn nơiẨn trong trái chín, nhuộm ngời hương chúng tôi sầu ngân vọng khúc caPhượng hồng rực lửa chia xa bạn bèTháng tư mới chớm sang hèMà sao lòng bỗng nghe tê tái lòng.Hạ về mây trắng thong dongRủ đàn ong mật dạo rong vườn nhàRủ cơn gió đến la đàRủ cơn mưa xuống cho ngà ngà say.Hạ về chắp cánh diều bayTuổi thơ tỉnh giấc chợt lay mình về…!BÀI THƠ: HÈ VỀTác giả: Lê Thanh TâmTìm về Hạ cũ quanh coHỏi ngày xưa có buồn xo tháng ngàyNắng vừa khẽ chạm bàn tayChợt mưa rơi đến ướt vai mất rồiNhớ hoài mùa cũ trong tôiÁo em trắng mộng bồi hồi ngẩn ngơChiều nay ngắm cánh phượng mơBỗng đâu thấy lại bài thơ năm nàoThẹn thùng viết – ngại ngùng traoĐể giờ năm tháng ngã màu thời gian!Xa nhau buổi ấy hè sangTiếng ve gọi mãi theo hàng phượng đưaHạ ơi! thương mấy cho vừaNhớ ơi! còn đấy giọt thưa, giọt gầyVề thăm niệm khúc chiều nayNghe chút rong ruổi theo ngày tháng xưa!Tôi yêu thơMượn câu chữ Viết lên nỗi nhớkỉ niệm hè cứ ngỡ chẳng phaiBạn bè những tưởng lâu dàiGiờ đây tiễn biệt cách hai nẻo đườngƠi xát phượng rớt vương từng mảnhVẫn mái trường đã lạnh tiếng aiNgậm ngùi lệ chảy lăn dàiNhớ thương lời giảng vọng tai thuở nàoThời gian hỡi biết sao giữ lạiTuổi học đường cứ mãi rời tôiViết dòng nhật ký lưu hồiMột thời đã vắng hạ ôi nhớ hoài.. (Tím Ngốc)
Cập nhật thông tin chi tiết về Thơ Lục Bát: Cuộc Đời Công Nhân trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!