Bạn đang xem bài viết Thơ Hoa Loa Kèn Hay, Chùm Thơ Tình Loa Kèn Gọi Hè Về Thật Lãng Mạn được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
: 1001 bài thơ vui cá tháng tư 1/4, ngày nói dối Quốc tế
Thơ Viết Về Hoa Loa Kèn Hay 01
THÁNG TƯ VỚI HOA LOA KÈN
Thơ: Mạnh Chiến
Tháng tư về sắc xuân đã nhạt dần Thời tiết cũng đã gần sang mùa hạ Loài hoa đẹp với quyện làn hương toả Của tình yêu như đoá đượm loa kèn
Mãi trắng trong sắc nền nã nhẹ nhàng Sự thanh lịch của nàng hoa giản dị Đời mộc mạc trong mối tình mộng mị Mãi đợi chờ song hỷ trước thời gian
Cánh mỏng manh với vẻ đẹp trong ngần Hương mát toả dịu dàng theo làn gió Đẹp sang trọng như tình em sáng tỏ Trắng trinh này anh có hiểu được em
Trọn thời gian vẫn đượm giữ êm đềm Anh có biết ngày thêm dài xa mãi Dù tinh khiết trong lòng em khắc khoải Nhớ về anh mê mải đến thẫn thờ
Mặc thời gian có vật đổi sao rời Loa kèn vẫn đượm nơi tình chung thuỷ Lòng son sắt vững bền hơn thành luỹ Giữ trọn tình xao xuyến mãi người ơi.
Thơ Viết Về Hoa Loa Kèn Hay 02
MÙA HOA LOA KÈN
Thơ: Dung Nguyễn
Tháng Tư về Xuân cũng đã phôi pha Ngàn hoa thắm đang dâng hương mùa mới Hương mùa phai vẫn thì thầm dịu vợi Phút giao mùa chênh chao lắm người ơi !
Tháng Tư về nỗi nhớ cứ chơi vơi Con phố nhỏ và ngôi nhà ở đó Xanh xanh lắm hàng cây buông mành rủ Ngọn đèn đường vẫn soi tỏ từng đêm.
Tháng Tư về nỗi nhớ chẳng dịu êm Thương thương lắm một bóng hình chờ đợi Vương vương mãi một ánh nhìn bối rối Dẫu xa rồi vẫn vời vợi trong nhau.
Tháng Tư về mãi đọng lại mùa sau Loa kèn trắng tinh khôi màu thương nhớ Sương giăng giăng sáng nào ai xuống chợ Chút duyên tình như mơ đó người ơi !
Tháng Tư về nỗi nhớ cứ chơi vơi…
Thơ Viết Về Hoa Loa Kèn Hay 03
HÀ THÀNH MÙA HOA LOA KÈN
Thơ: Hương Huyền
Em xuống phố, dịu dàng duyên dáng Trắng tinh khôi trong sáng ngây thơ Lung linh hoa nắng ngẩn ngơ Loa kèn thổi khúc đợi chờ hè sang
Nắng say khướt mơ màng trên phố Gió hờn ghen thành cổ hoa leo Tròn xoe đôi mắt trong veo Nồng nàn quấn quít hương theo chân người
Em lúng liếng tươi cười rạng rỡ Khiến hồn ta rộng mở ngất ngây Khát khao hạnh phúc tràn đầy Hà thành bừng sáng hoa vây quanh đường.
Thơ Viết Về Hoa Loa Kèn Hay 04
TÌNH HOA LOA KÈN
Thơ: Trương Quang Thứ
Về cuối tháng Ba Ngỡ ngàng bắt gặp rộ hoa Loa Kèn Nụ thon như búp tay mềm Nối mùa Xuân chín dịu êm sang Hè.
Bao nhiêu kỷ niệm hiện về Tháng Tư năm ấy chưa hề chia xa Hoa đầy phố, phố đầy hoa Chúng mình đi giữa la đà hương thơm.
Loa Kèn như đóa môi em Dịu dàng thanh khiết hát lên bao lời Yêu thương xao xuyến bồi hồi Ngọt ngào trao tặng tình đời đắm say…
Mùa đi, mùa đến vần xoay Loa kèn vẫn trẻ như ngày xưa xa Nhớ em giữa tuổi bóng tà Tình anh mãi thắm hương hoa Loa Kèn!…
Thơ Viết Về Hoa Loa Kèn Hay 05
LOÀI HOA GỌI HÈ
Thơ: Vũ Dung
Loa kèn bông trắng gọi hè Gợi bao kỷ niệm ùa về bên em Nắng vàng lấp ló bên rèm Gọi làn gió nhẹ tới xem hoa cười
Loài hoa trong trắng rạng ngời Tựa như cô gái xuân thời ấp e Thanh tao thơm ngát mùa hè Tháng tư anh kể em nghe chuyện tình
Có cô gái trẻ tươi xinh Một lòng khắc dạ trung trinh đợi chờ Tình nàng đẹp tựa trang thơ Loa kèn thơm ngát mộng mơ ngọt ngào
Tháng tư dịu ngọt anh trao Lời yêu nhớ mãi ngày nào bên anh Ngập tràn sắc trắng mong manh Hoa lưu kỷ niệm trong lành mùa yêu
Chùm Thơ Nắng Mùa Thu Thật Hay Với Sắc Vàng Quyến Rũ, Lãng Mạn
Mùa hạ đã đi qua mang theo cái oi nồng của buổi ban trưa rát bỏng, mang theo hết cái ồn ào rền rĩ trên những vòm lá của ban nhạc ve sầu. Thu sẽ tới, Thu đang tới và Thu đã tới. Bóng dáng Thu hòa quyện trong làn gió heo may đang vuốt ve vòng tóc rối. Màu áo Thu chính là màu nắng mới tinh khôi.
Bốn mùa đều có nắng nhưng không có cái nắng nào đẹp say lòng như cái nắng của mùa Thu.
Không cháy bỏng như hè, không vàng giòn như Xuân, không thấm đẫm hơi sương giá buốt như Đông mà nắng Thu dịu ngọt, mềm mại, nhẹ nhàng như một dải lụa vàng nhạt trải dài trên lối cỏ. Nắng Thu vươn mình ấp ủ những nụ hoa cúc vừa chớm nở bên rào. Từng sợi, từng sợi nắng thấm đượm nồng nàn hương hoa bưởi, hoa cau ngan ngát.
Trong cái nắng có len thêm chút se se lạnh của gió. Vài chiếc lá trên cành cũng bắt đầu đổi sang màu của nắng. Có phải vì sự quyến rũ của mùa Thu mà lá đã không cưỡng lại được tình yêu của riêng mình. Trong nắng, lá ấp ủ ước mơ đợi một ngày buông mình theo làn gió.
Tâm hồn thi nhân cũng thế. Ấp ủ những nỗi niềm từ bao giờ không biết, bất chợt vỡ òa thành ngàn cung bậc cảm xúc từ lúc Thu mới vừa thấp thoáng bên thềm.
Chùm thơ Nắng Mùa Thu sẽ mang đến cho độc giả những trải nghiệm tuyệt vời về màu áo mới của một mùa Thu diễm tuyệt.
Thơ Nắng Mùa Thu Hay 01
GỬI NẮNG MÙA THU
Thơ: Mạc Phương
Em gửi tặng anh chút nắng mùa thu. Làn gió nhẹ rung rừng cây khe khẽ. Đàn chim nhỏ vẫn chuyền cành lặng lẽ. Nhặt thời gian trong sợi nắng lung linh.
Em gửi tặng anh ánh sáng bình minh. Vùng sơn cước ngập con đường lá đổ. Ngô trổ bông đang ngày đêm nở rộ. Đón thu về trong tiết lạnh se se.
Em gửi anh khúc hát dưới hàng me. Con đò chiều êm đềm nằm gối bãi. Cánh lục bình theo dòng trôi mê mải. Phía thượng nguồn ăm ắp nỗi nhớ thương.
Em gửi anh hương mùa hạ còn vương. Trên chuyến xe đời chở đầy kỷ niệm. Mùa thu về rừng lá vàng xao xuyến. Cả không gian nồng ấm vị tình yêu.
Em gửi tặng anh những áng mây chiều. Trong ánh hoàng hôn tràn đầy nỗi nhớ. Mùi hoa cỏ ngọt ngào trong hơi thở. Quyện hương thu vương vấn cả tình anh.
NẮNG TOẢ MÙA THU
Thơ: Hạ Vàng
Lá vàng rơi thu đến phải không anh Mây bay nhẹ giữa mảnh trời diệu vợi Ong đùa hoa, gió đưa hương lúa mới Cải nở vàng như đón đợi mùa thu
Trên dòng sông thuyền lướt nhẹ ngao du Mây lơ lửng giữa khung trời đầy nắng Hương ngào ngạt với nhành hoa sữa trắng Điểm tô màu khoảng lắng đọng mênh mông
Anh hỡi anh, có nghe em nói không Lời ấp ủ tình nồng trao đến Nhỏ Ngàn thương nhớ lời yêu anh đã ngỏ Giữa màn đêm trăng cũng tỏ lối về
Hỡi anh yêu, thu điểm trắng hoa lê Vòng tay ấm lòng e thẹn ngây ngất Em nũng nịu, anh hôn trên mí mắt Rạo rực hồn say đắm cả…mùa Thu..!!!
*** Chùm thơ xem nhiều: Thơ Mùa Thu Buồn (những bài thơ viết về Mùa Thu với tâm trạng buồn, nỗi cô đơn một mình, nỗi nhớ về người yêu đang ở xa,..)
Thơ Nắng Mùa Thu Hay 03
GỌI NẮNG
Thơ: Ngọc Nữ
Em về đâu hỡi vạt nắng mùa thu Mà sao ta tìm hoài mà chưa thấy Buổi tinh mơ.. lật mình ta trỗi dậy Hạt mưa dây kín lối cửa ra vào.
Em về đâu hỡi giọt nắng hanh hao Để kẻ nhớ ra vào tìm chẳng thấy Đưa tay ra hứng giọt mưa.. à vậy Chắc tại mây che khuất nắng thu rồi.
Em về đâu khi ngọn gió có đôi Ta mượn tạm thôi.. để thổi mùa đi mãi Đến một lúc mỏi chân thì dừng lại Đem trả về giấc hoang hoải chiêm bao.
Em về đâu hỡi giọt nắng chênh chao Để ta nhớ cứ thét gào gọi mãi Mùa sắp qua và đông thì về lại Vắng em rồi trời mãi chỉ buồn thôi.
Mong em về …. Khoác áo mới..hồng tươi..
(đang cập nhật..)
Chùm Thơ Tình Ca Mùa Đông Hay Và Lãng Mạn Nhất
CHÙM THƠ LIÊN QUAN: ♥ Chùm thơ tình lục bát mùa Đông hay nhất ♥ Chùm thơ Sầu Đông, tình buồn mùa đông hay nhất
BÀI THƠ: CHUNG BẢN TÌNH CA MÙA ĐÔNG 01
Tác giả: Bình Minh
Tình ca nào san sẻ những nhớ nhung
Thu qua đi để Đông đến lạnh lùng
Tình ca ấy vẫn đi cùng năm tháng
Mùa đông lạnh lên tâm hồn chuyếnh choáng
Để ai buồn ai nhớ tháng ngày qua
Bản tình ca ngày ấy rất thiết tha
Giữa đông giá chia xa thành kỷ niệm
Anh liên tưởng như tiếng đàn anh đệm
Vẫn vọng về như đong đếm thời gian
Bài ca nào của Đông ấy reo vang
Khi gió bấc đang tràn ngăn tim nhỏ
Đông lại đến heo may lùa ngọn cỏ
Tiếng tình ca lại theo gió bay về
Kỷ niệm còn cho ta mãi vân vê
Lời anh hát hay ước thề năm ấy…
BÀI THƠ: CHUNG BẢN TÌNH CA MÙA ĐÔNG 02
Tác giả: Bình Minh
Như đã hẹn ta lại hát nhau nghe
Những câu hát se se ngày đông lạnh
Ngày cách xa mà lòng em hiu quạnh
Phương trời nào vắng lạnh những tình anh
Bản tình ca trao gửi dưới trăng thanh
Anh hát mãi giao tranh cùng gió bấc
Khúc chia xa ngọt ngào hay tiếng nấc
Một mối tình được mất bởi thời gian
Tình ca nào ơi nước mắt chứa chan
Ngày chia xa hoang tàn trong sâu thẳm
Đông lại về mà lòng ta yêu lắm
Kỷ niệm nào anh gửi gắm vào yêu
Bản tình ca theo nắng sớm mưa chiều
Vẫn còn đó cho ta nhiều kỷ niệm
Điệp khúc kia như một phép màu nhiệm
Chứa chan tình kỷ niệm của tình ca …
BÀI THƠ: CHUNG BẢN TÌNH CA MÙA ĐÔNG 03
Tác giả: Bình Minh
Có một bài ca ngày xưa anh hát
Để nhớ thương man mát mãi bên lòng
Bao tháng ngày em khắc khoải chờ mong
Bản tình ca từ khi còn son trẻ
Bao nghìn ngày có lẻ phải không anh
Từ bấy nay hai đứa chẳng đồng hành
Sao nỗi nhớ vẫn buông mành chờ đợi
Hát đi em giữa trời xanh diệu vợi
Để đêm ngày ta ngóng đợi tình xa
Hay mộng mị vào những đêm trăng ngà
Chung câu hát mặn mà anh có nhớ
Bản tình ca hay lời thề muôn thuở
Mãi bên lòng ta để nhớ cho nhau
Cau lại buồng ta để đến mai sau
BÀI THƠ: CHUNG BẢN TÌNH CA MÙA ĐÔNG 04
Tác giả: Bình Minh
Thu đã chết rồi lá vẫn rơi
Lạnh đến Đông sang dạ rối vời
Tình ca ngày ấy em anh hát
Khao khát mộng đầu thuở đấy thôi
Thoáng thế là bao mấy Đông rồi
Mà lời thề hẹn chẳng lên ngôi
Kẻ ở người đi tình xa cách
Biết đến bao giờ chung lứa đôi
Ngày xưa em thường hay bối rối
Hát mãi câu yêu chẳng lên lời
Anh đàn lưu luyến trong cung nhớ
Em thấy chạnh lòng nước mắt rơi
Mùa đông năm ấy đã qua rồi
Em còn có nhớ nữa hay thôi
Tình ca ngày ấy anh ban tặng
Gửi gió mây ngàn theo nước trôi..
BÀI THƠ: CHUNG BẢN TÌNH CA MÙA ĐÔNG 05
Tác giả: Bình Minh
Lại mùa Đông âm thầm em vẫn nhớ
Bài tỏ tình từ một thuở xa xăm
Đông năm nào khi gió lạnh căm căm
Cùng gió bấc thăng trầm trao tiếng ái
Nhớ không anh bên cung đàn thư thái
Tình yêu đầu thời con gái em trao
Tình của anh mạnh mẽ tựa sóng trào
Chung câu hát năm nào ta chờ đợi
Em hát cao khi cung đàn chới với
Anh bảo rằng thấp xuống vợi đi em
Kỷ niệm nào bên nỗi nhớ đan xen
Mang hạnh phúc ấm êm mùa đông ấy
Ta cùng hát bên nhau tình ca vậy
Chung cung đàn hoà nhịp phách trôi êm
Tiếng đàn nào và nỗi nhớ từng đêm
Anh hát mãi em đi tìm mê mải …
BÀI THƠ: CHUNG BẢN TÌNH CA MÙA ĐÔNG 06
Tác giả: Bình Minh
Thôi có lẽ bản tình ca gửi lại
Lời hứa nào như thần thoại trong mơ
Chẳng còn đâu để em đợi em chờ
Trên bến vắng thẫn thờ thuyền xa mãi
Bản tình ca mùa đông này hoang hoải
Tiếng nhạc lòng đọng lại những cô đơn
Còn gì đâu để em dỗi em hờn
Tình yêu đó chập chờn trong xa cách
Anh đã đi bỏ câu thề chung vách
Bỏ tình em bên thử thách lỡ làng
Anh theo người bỏ lỡ chuyến đò ngang
Về bến đó cho nàng vui bến mới
Thôi từ nay bản tình ca chẳng đợi
Ta trả về vời vợi những ngày xưa
Chẳng còn gì đâu nữa để đón đưa
Thơ Về Cổ Loa, An Dương Vương Và Mỵ Châu
Thơ về Cổ Loa, An Dương Vương và Mỵ Châu – Trọng Thủy
Bạn đã đọc bài trước phân tích về Truyền thuyết An Dương Vương và mối tình oan trái Mỵ Châu -Trọng Thủy. Vậy xin mời bạn thưởng thức một số áng văn thơ đề cập đến truyền thuyết này do Phan Duy Kha sưu tầm và giới thiệu.
*
THƠ CHỮ HÁN Vũ Phạm Hàm
Lân bảng phi thân tế bất sàn
Quân vương dung dị ngộ hồng nhan
Tồn vong mịnh hệ Linh quang nỗ
Sinh tử hồn y Mộ Dạ sơn
Nam hải yên đào châu tích lệ
Bắc lâm phong vũ thạnh thành ban
Chí kim từ vũ lân nguyên miếu
Nguyệt xuất do văn hưởng bội hoàn.
Người thân thích ít, rể khôn lường
Lầm lỡ má hồng bởi phụ vương
Sống chết hồn nương đồi Mộ Dạ
Mất còn mệnh hệ nỏ Linh quang
Bể Nam khói sóng châu hoen lệ
Rừng Bắc phong sương đá lổ loang
Đền miếu tới nay bên điện cũ
Trăng lên khánh ngọc vẫn còn vang.
Nguyễn Huệ Chi, Đỗ Văn Hỷ dịch
*
Lê Huy Phan
Vận tiếp Hồng Bàng thái cổ thiên
Dư đồ vạn lý Thục sơn xuyên
Loa thành nhân hiểm nan di đỉnh
Quy nỗ thần cơ bất cập tiên
Giao cách sự phi do nữ tế
Hưng vong số hữu định thần tiên
Linh phong mỹ tích kim trường tại
Sử luận hoang đường khủng vị nhiên.
Kế tiếp Hồng Bàng vận tại thiên
Nước non vạn dặm đất Thục liền
Loa Thành hiểm yếu đâu thần phục
Móng rùa thần nỗ lắm cái phiền
Sự việc xưa kia do ai nhỉ ?
Hưng vong số định bởi thần tiên
Khí thiêng dấu cũ nay còn đó
Sử luận hoang đường quả dĩ nhiên.
*
Vũ Tuân
Đương dương vạn mã đảo thành âm
Nam hải văn tê bạch trú trầm
Quy trảo dĩ tùy khinh bạc tế
Nga mao thụy lượng nữ nhị tâm
Hà sơn hữu lệ minh châu kết
Oan trái nan điền cổ tỉnh thâm
Đôn phách trinh hồn chung bất tử
Quế kỳ phong vũ dạ tiêu sâm.
Ngựa lướt vầng dương thành sẩm tối
Sừng tê rẽ nước giữa ban ngày
Móng rùa mưu rể đem đi mất
Lông ngỗng lòng con ai biết đây
Sông núi lệ tuôn trai ngọc kết
Oan khiên khôn lấp giếng xưa đầy
Phách hồn trinh trắng còn không mất
Cờ quế đêm mưa gió lắt lay.
Nguyễn Huệ Chi dịch
*
Bùi Phu Kinh (Họa bài thơ của Vũ Phạm Hàm)
Ông thị hiền vương vị thị sàn
Gian hùng nữ tế thái vô nhan
Thiếp tư báo đức đồng thiên địa
Lang nhẫn vong tình phụ hải san
Quy nỗ thu quang sơn tuyệt mộ,
Bạng châu sải lệ tỉnh lưu ban
Đội lân tịch mịch đình biên miếu
Dạ nguyệt thê lương cổ lũy hoàn
Nhạc phụ vua hiền đâu phải dại
Gian hùng chàng rể quá vô tình
Thiếp mong báo đức ngang trời đất
Chàng nỡ quên ơn phụ thệ minh
Nỏ báu mất thiêng non vắng mộ
Hạt trai tưới lệ giếng lưu hình
Bên đình tòa miếu thiêng mờ mịt
Lạnh lẽo trăng đêm quyện cổ thành.
Nguyễn Huệ Chi dịch
*
Lang quân tình trọng, phụ ân thâm
Bất bạch kỳ oan, hận đáo câm
Trường trảo vô linh quy diệc khứ
Minh châu hữu lệ bạng do trầm
Hoang bi cổ mộc thiên niên quốc
Bích hải thanh thiên nhất phiến tâm
Tịch mịch An Dương cung ngoại miếu
Đỗ quyên đề đoạn nguyệt âm âm.
Tình chàng dù nặng , nghĩa cha sâu
Ôm ấp oan kia đến tận đâu.
Nỏ thiếu móng thiêng, rùa lẩn bóng
Trai chìm đáy nước , lệ hoen châu.
Bia mòn cây cỗi, ngàn thu hận
Bể biếc trời xa một mối sầu.
Cung miếu triều xưa đây vắng ngắt
Trăng mờ khắc khoải cuốc kêu thâu.
Nguyễn Tường Phượng dịch.
*
Sở Cuồng Lê Dư Vịnh An Dương Vương
Ngã nguyên vô trá, nhĩ vô ngu
Vị giám tiền xa thỉ nữ ngô
Chỉ niệm bắc nam đôn quốc hảo
Thục tri tế tử sính gian đồ
Hà sơn đa cố quy vô trảo
Cốt nhục thương tâm bạng hữu châu
Hoa miếu thiên thu công luận tại
Tín trung trường thống nữ vô cô.
Dịch nghĩa: Ta không dối người mà cũng không phòng bị
Làm cái gương xe đổ về việc gả con sang Tàu
Chỉ muốn bắc nam được thuận hòa
Đâu ngờ rẻ kia là kẻ gian tế
Non sông mấy đỗi rùa không móng
Cốt nhục đau lòng trai ngậm châu
Công luận ngàn năm còn vẳng bên miếu
Con gái thành thật không lỗi lầm mà phải mang nỗi xót xa này.
Vịnh Mỵ Châu công chúa
Thâm cung sinh trưởng quán kiều si
Thế thái ba đào kỷ đắc tri
Kỳ vị ái ân nghi tế thiểu
Cánh giao trung tín bỉ lang khi
Châu trầm ngọc vẫn tâm câu toái
Quốc phá gia phong hối diệc trì
Thiên cổ Loa Thành di hận tại
Hồn oanh hoa biểu hạt thăng bi.
Dịch nghĩa: Nàng ngây thơ lớn lên trong cung cấm
Việc đời lắm sóng gió làm sao mà biết được
Vui vẻ ái ân nào có để dạ nghi chồng
Bởi quá thật thà mà bị lừa dối
Châu chìm ngọc rơi cõi lòng tan nát
Nước mất nhà tan hối có kịp đâu
Loa Thành ngàn năm còn vương nỗi hận
Hồn vấn vương bia mộ, sầu kể sao nguôi.
( Hai bài thơ của Sở Cuồng Lê Dư chỉ mới thấy dịch nghĩa, chưa tìm thấy bản dịch thơ, tạm bằng lòng vậy)
*
THƠ QUỐC ÂM Thành Cổ Loa
Thành quách còn mang tiếng Cổ Loa
Trải bao gió táp với mưa sa
Nỏ thiêng hờ hững dây oan buộc
Giếng Ngọc vơi đầy hạt lệ pha
Cây cỏ vẫn cười ai bạc mệnh
Cung đình chưa sạch bụi phồn hoa
Hưng vong biết chửa, người kim cổ
Tiếng cuốc năm canh bóng nguyệt tà.
Á Nam Trần Tuấn Khải
*
Đề miếu Mỵ Châu
Một khối oan tình đập chửa tan
Nghìn thu hiu hắt khói hương tàn
Bia mòn rêu biếc, ngàn mây phủ
Nỏ đó người đâu giếng nước tràn
Tần Tấn bởi tin phường bạch nhãn
Việt Ngô để lụy khách hồng nhan
Cơ trời dâu bể vì ai đấy
Riêng mỗi thơ đào mắc tiếng oan.
Nguyễn Trung Khuyến
*
Loa Thành hoài cổ
Trông cảnh Tư Long luống ngậm ngùi
Nỏ rùa chuyện cũ, phải hay sai
Hình thành sao khéo xoay trôn ốc
Nước giếng nay còn sáng ngọc trai
Trừ bại ma gà nhờ có thuật
Mắc mưu lông ngỗng vị thương ai
Bể nam sóng gió mê đường ngựa
Đà cuống tin chi, hối chậm rồi.
Nguyễn Văn Đào
*
Mỵ Châu -Trọng Thủy
Một đôi kẻ Việt người Tần
Nửa phần ân ái, nửa phần oán thương
Vuốt rùa chàng đổi máy
Lông ngỗng thiếp đưa đường
Thề nguyền phu phụ
Lòng nhi nữ
Việc quân vương
Nệm gấm vó câu
Trăm năm giọt lệ
Nghìn thu khói hương. . .
Tản Đà
*
Tâm sự
Tôi kể ngày xưa chuyện Mỵ Châu
Trái tim lầm chỗ, để trên đầu
Nỏ thần vô ý trao tay giặc
Nên nỗi cơ đồ đắm biển sâu.
Tố Hữu (Trích bài thơ Tâm sự)
*
Mị Châu Lông ngỗng lông ngan rơi trắng đường chạy nạn Những chiếc lông không biết tự dấu mình.
Nước mắt thành mặt trái của lòng tin Tình yêu đến cùng đường là cái chết Nhưng người đẹp dẫu rơi đầu vẫn đẹp Tình yêu bị dối lừa vẫn nguyên vẹn tình yêu.
Giá như như trên đời còn có một Mỵ Châu Vừa say đắm yêu thương vừa luôn luôn cảnh giác Không sơ hở, chẳng mắc lừa mẹo giặc Một Mỵ Châu như ta vẫn hằng mơ
Thì hẳn Mỵ Châu không sống đến bây giờ Ðể chung thuỷ với tình yêu hai ngàn năm có lẻ Như anh với em dẫu yêu nhau chung thuỷ Ðến bạc đầu bất quá chỉ trăm năm.
Nên chúng ta dù rất đỗi đau lòng Vẫn không thể cứu Mỵ Châu khỏi chết Lũ trai biển sẽ thay người nuôi tiếp Giữa lòng mình viên ngọc của tình yêu.
Vẫn còn đây pho tượng đá cụt đầu Bởi cụt đầu nên tượng càng rất sống Cái đầu cụt gợi nhớ dòng màu nóng Hai ngàn năm dưới đá vẫn tuôn trào.
Anh cũng như em muốn nhắc Mỵ Châu Ðời còn giặc xin đừng quên cảnh giác Nhưng nhắc sao được người hai ngàn năm trước Nên em ơi ta đành tự nhắc mình.Anh Ngọc
*
Vô đề
Am Mỵ Châu thờ bức tượng không đầu
Cảnh báo một trái tim khờ dại
Thử hỏi , nửa thế giới này đang tồn tại
Đã yêu rồi, ai không giống Mỵ Châu ?
Hạnh Mai
(Tạp chí Người Hà Nội, số 115)
*
MỴ CHÂU
Không thể tưởng có đường gươm như thế
Dù lời thần mách bảo tự trời cao
Thần có lúc cũng nhầm như hạ giới
Đứa con thương tội lỗi tự khi nào?
.
Khi ngực trẻ hồn nhiên non nớt quá
Thì tình yêu có phút dại khờ thôi
Nắm lông ngỗng rải đường hoa trắng xóa
Hoa theo nàng rải khắp nắng mồ côi.
.
An Dương Vương dưới đáy mồ nghìn tuổi
Vẫn hằng đêm nức nở lưỡi gươm xưa
Mây vẫn trắng để tang trời vĩnh cửu
Mỵ Châu ơi, oan nghiệt đến bao giờ ?
Quang Huy
( Hà Nội mới cuối tuần,10.3.2012)
*
Ảnh trong bài
1. 2 : Lẫy nỏ và kho mũi tên đồng đào được ở Cổ Loa
3: Tượng không đầu Công chúa Mỵ Châu
Entry filed under: Uncategorized.
Cập nhật thông tin chi tiết về Thơ Hoa Loa Kèn Hay, Chùm Thơ Tình Loa Kèn Gọi Hè Về Thật Lãng Mạn trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!