Bạn đang xem bài viết Thơ Hay Về Tình Yêu Của Giới Trẻ Bạn Đã Đọc Chưa ? Vanhienblog.info được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Tình yêu luôn là một trong những thứ làm cho con người ta lúc vui, lúc buồn và luôn có được cái họ coi như là cần thiết và quan trọng trong cuộc sống hiện nay.
Khi nói đến hai chữ tình yêu thì bất cứ ai cũng đều muốn có cho mình một người yêu thật sự như ý mình, mang lại cho mình hạnh phúc, chia sẻ niềm vui nỗi buồn và khó khăn trong cuộc sống và họ luôn muốn cùng nhau đi đến cuối con đường.
Tuy là như vậy nhưng trong tình yêu thì mọi thứ đều không bao giờ suôn sẻ cũng như đơn giản như nhiều người vẫn thường nghĩ mà nó luôn là con dao hai lưỡi, có người hạnh phúc viên mãn đầu bạc răng long đi đến cuối con đường cùng nhau, có những người khác thì yêu nhau được một thời gian thì dẫn đến những mâu thuẫn rồi đến một kết cục rất buồn đó là sự chia tay.
Thông thường thì với cả hai bên nam và nữ thì tình yêu luôn là thứ cần thiết cho cả hai bên và ai cũng muốn điều đó, trước khi quyết định thì hãy cố gắng tìm hiểu thật kỹ càng và quyết định thật sự mang tính đúng đắn, ngoài ra còn một yếu tố quan trọng không kém nữa đó chính là bản thân của mỗi người phải ngày càng trưởng thành hơn cũng như có một nhận thức sâu rộng, hiểu lẫn nhau về cả tính cách lẫn mọi quan điểm, đồng nhất với nhau về mọi thứ và bỏ qua cho nhau những khuyết điểm của nhau.
Nếu hai người mà làm được những điều như vậy thì cuộc sống sẽ trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết, đồng thời hạnh phúc đến với nhau là chuyện rất bình thường và không còn gì phải bàn cãi nữa.
Vậy thì tình yêu có phải xuất phát từ hai người không ? Rất nhiều người từng hỏi câu này và thường thì tình yêu bền vững thì thường phải xuất phát từ trái tim của hai người, đặc biệt là biết quan tâm lẫn nhau, lo lắng cho nhau những lúc gặp khó khăn cũng như phải biết sống tốt và tốt với nhau hơn trong cuộc sống gia đình, chăm lo cho gia đình và vun vén cho mái ấm gia đình ngày một hạnh phúc và đầm ấm hơn không đem phiền toái cho nhau.
” Nếu em là hẳng đẳng thức
Anh sẽ là một phương trình
Mà kết luận bắt anh phải chứng minh
Từ giả thiết là thương và nhớ
Đôi môi em như đường cong ngoại tiếp
Cặp mắt buồn tiếp tuyến với hàng mi
Tình yêu kia như muôn vàn ẩn số
Để lòng anh ôm nỗi buồn vô cực”
Top100 Bài Thơ Tình Hay Về Biển Nổi Tiếng Được Nhiều Bạn Trẻ Yêu Thích
Được khá nhiều bạn trẻ yêu thích. Những bài thơ mang vẻ lãng mạn riêng có. Biển được hình tượng hóa thành chàng trai, còn sóng diụ êm lại biểu trưng cho người con gái.
Chùm thơ tình hay về biển lãng mạn nhất
Biển, một hình ảnh ẩn dụ biểu tượng cho người con trai. Thơ tình về biển có khá nhiều bài thơ hay, đặc sắc, bài nào cũng nhuốm vẻ lãng mạn riêng có. Biển dữ dội dịu êm, còn sóng lại ồn ào, lặng lẽ. Những hình ảnh tình yêu bất diệt, làm nên vẻ thi vị cho những bài thơ tình về biển.
BIỂN ĐỢI
Thơ: Tố My Tình quyện nồng gợi trong những giấc mơ Anh có hiểu nỗi mong chờ rối gắm Vẫn ẩn hiện trong từng đôi mắt thẳm Hoàng hôn buông dõi ngắm nơi phương trời
Nơi ngỏ hồn mãi trĩu nặng chơi vơi Em cô đơn với khoảng trời trống vắng Vẫn ưu tư một mình trong thầm lặng Với mùa thu ánh nắng đang nhạt nhòa
Qua bao ngày thương nhớ vẫn còn xa Đêm thao thức ngắm trăng ngà khuyết nửa Cùng bên nhau sưởi ấm lửa đông về
Nhưng mãi chờ vẫn biền biệt sơn khê Bờ cát trắng sóng vỗ về hiền diệu Bờ vai tựa sao bây giờ vẫn thiếu Đơn bóng đời dáng liễu mãi chơi vơi!!
BIỂN VÀ EM
Thơ: Tố My Biển dạt dào con sóng khẽ lời ru Bình minh sớm sương mù còn lơ đãng Phía trời đông mặt trời chưa ló dạng Em nơi đây với khoảng lặng vô hồn
Bình minh lên rồi lại đến hoàng hôn Mắt dõi đợi lòng cồn cào da diết Bao năm tháng anh vẫn đi biền biệt Để biển tình nhớ bóng nguyệt thiết tha
Hoàng hôn buông mây tím buổi chiều tà Gởi thương nhớ phương trời xa anh hiểu Thu quyến rũ mà tim hồng ức triệu Đông sắp về thân liễu trước gió giông
Về đi anh cùng khơi dậy lửa hồng Thỏa khao khát những nồng nàn mong đợi Chúng mình mãi cách xa ngoài tầm với Có thể nào chẳng gợi chút hương yêu!!
BIỂN VÀ EM
Thơ: Hữu Thọ Anh yêu em lòng luôn mãi ước mơ Anh lòng biển em con thuyền lướt sóng Anh yêu em đắm chìm trong mơ mộng Anh và em như tình biển và thuyền
Biển và thuyền ôm ấp suốt ngày đêm Thuyền chở yêu thương vào lòng biển nhớ Thuyền xa biển lòng thuyền như rạn vỡ Anh xa em nỗi nhớ lại dâng trào
Biển xa thuyền sóng xô vỗ ồn ào Thuyền xa biển bến bờ luôn chờ đợi Biển vắng thuyền làn mây buồn vời vợi Gió u buồn ru khúc hát tình xa
Thuyền và biển như một bản tình ca Em yêu anh như thuyền yêu lòng biến Anh và em đã cùng nhau ước nguyện Cùng biển thuyền yêu nhau mãi suốt đời
Sóng bạc đầu đưa đẩy thuyền ra khơi Lòng biển mặn tình yêu thuyền chở nặng Dẫu trải qua biết bao mùa mưa nắng Biển và thuyền mãi ôm ấp bên nhau
Yêu và thương lung linh bao sắc màu Anh và em ở hai đầu nỗi nhớ!… Thuyền và biển cách xa nhau không nỡ Yêu thương nhau ta luôn mãi đợi chờ…
BIỂN CỦA EM
Tác giả: Ho Nhu Anh vẫn biết Biển mênh mông là thế Khi trào dâng khi lại để sóng lừng Biển của em lúc kín đáo như bưng Lúc mãnh liệt chẳng muốn dừng giông bão
Biển của em sóng tình luôn hư ảo Rất mặn mòi nên dự báo nhiễu điều Biển của em dù giông tố bao nhiêu Bình Minh đến toả rạng nhiều sức sống
Biển bao la đón buồm căng gió lộng Nâng thuyền lên để mở rộng tầm nhìn Yêu Biển rồi hãy tạo giữ niềm tin Nuôi cảm xúc gửi vào nghìn thương nhớ
Cũng có khi Biển vô cớ đẩy thuyền Chỉ đón chờ mỗi sáng Bình Minh lên Hòa vào Biển như sấm rền mùa hạ
Trời và Biển dù nhuộm xanh hai ngã Nhưng ngàn đời hiến dâng cả vì em Cứ mỗi lần nhớ Biển hãy buông rèm Đón hạnh phúc thỏa khát thèm nỗi nhớ.
BIỂN GỌI TÊN EM
Tác giả: Nguyên Phong Em có nghe khúc hát chiều biển gọi Từng đợt triều cuồn cuộn nhói tim anh Em có nghe Lời biển gọi mong manh Ru thật khẽ và dỗ dành theo gió
Em đi rồi anh lắng đọng nỗi nhớ Mãi tuôn trào mạnh mẽ đó em ơi! Ngày bên em biển rạng rỡ xanh ngời Xa em rồi biển luôn trồi sóng dữ
Vạn đường tình anh biết là qúa khứ Sao tim sầu vẫn cố giữ riêng ai Dòng thư cũ ngày ấy đã nhạt phai Bao si đượm vẫn u hoài khoé mắt
Nhặt lại đây kĩ niệm thời đổ nát Gieo vào lòng biển mặn chát tim yêu Và như thế hóa thủy triều cô liêu Biển mơ màng như mãi níu chân ai!!!?
GIÓ XUA SÓNG BIỂN BẠC ĐẦU
Tác giả: Sơn Hồng Gió xua sóng biển bạc đầu Duyên xua tình lại dạt dào tâm tư Hướng lòng trôi nổi vô hư Tìm nơi neo đậu lắc lư nỗi niềm
Trùng khơi trải rộng khó tìm Ánh sao đã lặng biết chìm nơi đâu Bãi bờ chỗ cạn chỗ sâu Hồn loang lởm chởm neo sầu ,mỗi đêm
Vết tình in đậm vào tim Nhớ xưa tung cánh đôi chim lưng trời Thả hồn theo gió xa xôi Mang đầy luyến ái tìm nơi kết tình
Ngờ đâu giông tố gập ghềnh Cuốn theo duyên nợ bồng bềnh chia phôi Người về chốn ấy xa xôi Bến bờ hiu quạnh lẻ loi con thuyền…
TÌNH BIỂN
Tác giả: Hạnh Kim Em nhớ anh như nổi lòng của biển Khi dâng tràn lúc cuồn cuộn sóng tung Bao nhớ thương ôm ấp những mông lung Theo con nước trôi dòng yêu tha thiết
Mây lãng đãng nhìn trôi màu xanh biếc Mắt hoài mơ chờ đợi gió cùng bay Biển nhớ ai lăn tăn sóng u hoài Từng đợt vỗ về theo bờ cát trắng
Thưở mới yêu bờ đá chiều ngớ ngẩn Mãi đợi chờ con sóng dạt môi hôn Cát chạy theo con sóng cuộn biển hờn Lăn tăn sóng ru mát lòng biển lạnh
Biển khao khát vầng dương tình ấm nóng Ôm ấp lòng trong hơi thở sóng ru Có những đêm trời giông gió mây mù Biển lạnh lẽo tĩnh trong sầu cô quạnh
Không phẳng lặng hồn biển nào êm ắng Đá vọng hoài lời của biển thở than Biển khát khao con nước lợ miên man Thả tình biển lan man ngàn nỗi nhớ
Em nhớ anh như biển đêm trăn trở Mộng mơ hoài con nước chảy tình êm Em nhớ anh một nổi nhớ triền miên Như tình biển khát khao bờ thương nhớ.
ĐỪNG GHEN EM VỚI BIỂN
Tác giả: Anh Thư Từ bao giờ…có biển, anh biết không? Mà bờ bãi trãi rộng dài đến thế… Từ bao lâu…bao đời, bao thế hệ…??? Biển mênh mông lan tận cuối đất trời.
Ngày biển buồn, thuyền vỗ sóng xa khơi Những lúc không anh, em về nghe biển hát Biển cô đơn ! Nên suốt đời thèm khát Chảy mãi miệt mài tìm kiếm bến bờ tương!
Biển dịu dàng, xua tan nỗi dỗi hờn… Em yêu biển ! từ ngày anh chưa đến Biển vỗ về em những chiều anh lỗi hẹn Biển ôm em lòng những năm tháng buồn tênh.
Em iu biển! và nay iu anh hơn!
BIỂN TÌNH
Tác giả: Hiền Nhật Phương Trần Biển đã bao giờ thôi dậy sóng em ơi Nỗi nhớ trong anh có khi nào nguôi nhỉ Đêm từng đêm miên man trong suy nghĩ Biết giờ này em còn nhớ anh không.
Có bao giờ em thấy Biển lặng câm Khi yên ả… sóng lòng đang cuộn chảy Giấu nỗi nhớ tận sâu dưới đáy Để em khỏi buồn rồi thấy chênh chao.
Có những hôm Biển nổi sóng thét gào Là khi ấy hờn ghen cùng em đấy Sóng cuồn cuộn nghiền nát Bờ tan chảy Rồi nguôi hờn lại nhẹ vỗ Bờ xa.
Tình hai ta cũng như Biển bao la Như Bờ cát mịn màng và sâu lắng Anh là Biển ồn ào mà thật lắm Bờ là em hiền dịu lại mong manh.
Tình trao em là mãi mãi chân thành Trái tim em dẫu biết là nhỏ bé Vẫn mãi là nhịp đập ở trong anh.
LỜI NGUYỀN TRƯỚC BIỂN
Tác giả: Võ Thanh Phong Trước mặt biển rộng sau lưng là tình! Câu “Em yêu anh” hòa trong tiếng gió! Đôi tay dang rộng, ngực căng, phổi nở Em là phiên bản mới của thần Tình Yêu!!
Áo thun quần short khoe dáng diễm kiều! Biển có đủ rộng để chứa tình yêu lớn? Giữa một thế giới xô bồ và hỗn độn Thước đo nào em chọn để yêu anh??
Biển chớm vào Thu không khí trong lành Đường chân trời in thân hình kiều nữ! Em hay biển nhấn chìm hồn lãng tử Vẫn núi cùng đồi sao tóc không bay??
Tình yêu của anh giới hạn trong vòng tay Dù em có buông con tim vẫn ở lại! Biển nhận lời nguyền”Em yêu anh mãi mãi”! Dù bão tố có về tình vẫn lên ngôi…
Ta đang cách xa góc biển chân trời Nhưng trái tim lại gần nhau gang tấc! Biển và người tình đều trong tầm mắt Nhận nụ hôn rồi em không thể xa anh.
BIỂN HẸN
Tác giả: Cao Hằng Có hạnh phúc nào hơn thế không anh Khi say đắm em cùng anh bên biển Mênh mông sóng mà dạt dào xao xuyến Mái đầu xanh ta quyến luyến hẹn thề
Đã bao ngày mình cách trở sơn khê Giờ trở lại xua não nề trông ngóng Đêm bình yên gió vờn trên ngọn sóng Em dịu vơi ngày lạc lõng giữa dòng
Biển đêm về ta thoả nỗi khát mong Cùng ước vọng trong lòng bao nhung nhớ Vòng tay xiết nụ hôn nồng hơi thở Ta bên nhau xua trăn trở đêm ngày
Anh đã về với biển vắng đêm nay Cùng dạo bước như bao ngày mong nhớ Tim nhớ em từng đêm anh trăn trở Biển Bên em luôn nhắc nhở bao điều
Giây phút này cho anh thấy thêm yêu Đêm huyền ảo cùng bao điều mơ ước Tình bên Biển như đã từng hẹn trước Lời hẹn thề ta mãi được bên nhau.
BIỂN TÌNH
Tác giả: Vượng Phạm Nghe trong gió tiếng thì thầm của biển Khiến giọt buồn…Anh! tan biến nơi đây Bọt sóng xô theo cảm xúc vơi đầy Xua lạnh lẽo…tim phút giây băng giá
Tàn canh vắng…Anh! những đêm lã chã Khơi giọt mềm xưa em đã trao anh Cả lời yêu cùng hẹn ước chân thành Em gửi trọn đêm biển xanh ta bước
Đúng không thể…không thể ai biết được Hạnh phúc chờ lại đến trước ngày vui Những lo âu xen cảm xúc ngậm ngùi Đang chìm nặng rồi bỗng bay vụt mất
Đêm biển lộng ánh trăng mờ phảng phất Cùng ánh đèn chiếu cảnh vật nên thơ Anh gửi em trọn hơi ấm đợi chờ Em đón nhận sao khạo khờ bẽn lẽn
Như buổi ấy…em vẫn là e thẹn Rồi giấu mình chỉ nen nén nhìn qua Lặng bên nhau bên cảm xúc mặn mà Vui hạnh phúc bên tình xa…biển nhớ.
Thơ tình hay về biển cô đơn và nỗi nhớ
CHUYỆN TÌNH TRÊN BỜ BIỂN
Tác giả: Đức Trung. Anh còn nhớ lần gặp nhau trên biển. Ngồi bên nhau trong một buổi chiều. Biển du dương hát lời trìu mến. Hai đứa ngồi nói chuyện tình yêu.
Em bảo anh là “anh chàng ngố”. Chẳng biết gì khi nói chuyện yêu. Anh yên lặng không một lời thổ lộ. Ngắm hoàng hôn dần tắt nắng chiều…
Em lại trách:”sao anh yên lặng”? Chỉ ngồi yên cho em tựa bờ vai. Ở ngoài kia sóng xô bờ cát trắng. Như tình em nồng thắm không phai.
Đêm dần xuống dã tràng thôi xe cát. Đom đóm bay rực sáng phía trời xa. Đêm tĩnh lặng chỉ còn nghe biển hát. Nói thay lời tình cảm thiết tha.!
Anh cúi xuống hôn môi em nóng bỏng. Gió biển thổi vào mằn mặn trên môi. Biển vẫn xô muôn ngàn đợt sóng. Hai đứa ngồi đếm ánh sao rơi…!
BIỂN VÀO ĐÊM
Thơ: Phạm Thị Chiên
Ta đã về đây hỡi biển yêu ơi Xa lâu rồi lòng chơi vơi nhớ quá Từng con sóng ngày đêm đang vật vã Nơi ta ngồi ụ đá cũng xanh rêu
Xa em rồi nhớ tiếng róc rách kêu Từng bọt nước thích trêu đùa ai đó Bóng vỡ toang trắng lan xa như có Bàn tay nào tựa gió chạm nhẹ bay
Ta về đây với hồn biển ngất ngây Tình xa thẳm vây quanh hoàng hôn tím Chiều nhuộm rồi áng mây luồn ngọt lịm Đứng lặng nhìn bịn rịn nhớ khi xưa
Thủa học trò cùng nhau vẫn đón đưa Dải cát trắng lưa thưa bàn chân bước Con dã tràng xe cát sao đi ngược Sóng xô bờ nước vượt cát dần tan
Hoa muống kia trên bãi cát đại ngàn Tim tím biếc chứa chan niềm hy vọng Tuổi vào yêu ngập tràn bao ước mộng Bãi biển này làm rung động con tim
Ta về đây tình yêu mến đắm chìm Gởi theo sóng vần thơ ghim lòng biển Khuất sau đồi hoàng hôn kia cũng biết Biển vào đêm tha thiết nhớ dâng trào.
CON SÓNG NGẨN NGƠ
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Em đi rồi biển vẫn cứ biếc xanh Con tàu ra khơi chòng chành trên sóng Mình anh bước đi bơ vơ lạc lõng Dấu chân trần trên cát trắng vô phương
Một mình cô đơn đứng trước đại dương Bỗng nhớ về lời yêu thương ngày đó Tiếng thì thầm mênh mang như sóng vỗ Ta gửi tình vào trong gió biển khơi
Em nói rằng mình yêu mãi anh ơi Em dựa vào anh bờ vai mạnh mẽ Mái tóc dài buông xoã để gió bay
Như sóng biển tình ta thắm nồng say Nhưng ngờ đâu có một ngày ly biệt Em ra đi về nơi miền gió tuyết Bỏ biển quê nhà xanh biếc sóng xô
Em đi rồi con sóng cũng ngẩn ngơ Anh cứ lang thang vật vờ trên bến Không một lời lặng thầm như con hến Sóng vỗ trong lòng tắc nghẹn buồn đau.
BIỂN VÔ TÌNH…
Thơ: Lê Khánh
Biển là ai .. sao vô tình đến thế Sóng là ai.. mà cứ mãi dập dìu Cát là ai.. mà sao cứ buồn hiu Ta là ai.. mà mỗi chiều nhớ biển..?
Cái khoảng cách mà chúng ta đang đến Một chút thôi, nhưng xa tít mù khơi Em xích lại, hay là anh xích lai Chỉ một lời sao cứ mãi phân vân..?
Nếu lỡ hẹn chỉ còn sóng lăn tăn Cứ xô vào rồi lại rời xa mãi Ta cũng thế mỗi buổi chiều trở lại Chỉ u hoài… như cát mãi.. thế thôi..!
EM VỀ VỚI BIỂN !
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Em sẽ về để ngắm biển hoàng hôn Từng đợt sóng dập dồn men bờ cát Nhạc phi lao..rì rào buông tiếng hát Nhặt vỏ óc sò..trôi dạt bãi bờ !
Em sẽ về..ta ngâm lại bài thơ… Mà năm tháng chưa phai mờ hoài ức Biển và anh..vẫn mãi trong tiềm thức In vào lòng..như một bức tranh thêu.
Em sẽ về..để cùng anh những chiều Tựa vào nhau tim yêu từng nhịp hát Biển tung cao..dạt dào cơn sóng bạc Nhìn dã tràn..xe cát giữa chiều hoang
Em sẽ về ta dạo lại bản đàn Hoà cùng biển hát tình ca dạ khúc Mình bên nhau lục tìm trong kí ức ! Biển đẹp nào bằng..những lúc trăng lên.
Em sẽ về..và cùng anh kề bên… Ngâm trong nước mông mênh tình sóng biển Anh sẽ đón em..như ngày đưa tiển Tim chúng mình..hoà tiếng sóng trùng dương!!
CHỈ YÊU MÌNH ANH
Thơ: Thanh Tâm
Người thương hỡi giữa biển trời rộng lớn Sóng ngập tràn xô bờ cát mênh mông Nhưng nơi em chỉ có một bóng hồng Là anh đó chất chồng bao nhung nhớ
Chỉ anh đến làm tim em lầm lỡ Xuyến xao lòng chợt nức nở yêu đương Mỗi khi xa thấy nhớ lắm vấn vương Dâng xúc cảm canh trường hoài thao thức
Dấu yêu hỡi xin anh đừng có bực Hãy nhẹ nhàng chớ tức những hư vô Bởi có khi họ chỉ tạo xô bồ Cho vui vẻ đời tô thêm sắc thắm
Bạn lòng hỡi xa cách còn thăm thẳm Nhưng tình này hứa gửi gắm mình anh Mọi tin yêu nàng chỉ để trao giành Cho người mãi không mong manh dễ vỡ .
Thầm ao ước em sẽ luôn được ở Ở trong đời trong những giấc mơ anh Nắm tay nhau bước tiếp hết mộng lành Tròn hạnh phúc ngày xanh thêm dịu ngọt .
BIỂN GỌI
Thơ: Oải Hương
Em về đây nghe sóng Sóng hát lời yêu thương Vỗ về bờ cát trắng Bình yên đón triều cường
Em về đây nghe gió Dệt trăm ngàn nhớ nhung Nụ hôn ươm vàng nắng Ngọt trao giấc mơ hường
Em về giữa chiều buông Thì thầm lời biến gọi Bao niềm riêng người hỡi Gửi con sóng đầy vơi.
BIỂN & SÓNG TÌNH ANH ..
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
Này sóng ơi..ta dạo biển cùng anh Hàng phi lao trong lành làn gió mới Phượng hồng kia cũng gật chào bước tới Kết vần thơ..với duyên nợ giao hòa
Em về đây cùng biển hát lời ca Rì rào sóng nhưng mặn mà êm ái Hẹn với biển hạ này em trở lại… Giữa mênh mông tiếng sóng mãi vỗ bờ
Hằng trở về tìm họa lại vần thơ.. Lâu đài cát hồn mơ về biển mặn Đêm bãi biển nhìn bốn bề quạnh vắng Nhớ nụ hôn thầm lặng quá ngọt ngào
Sóng triều ơi..có ôm nỗi khát khao Dù bộn bề nghĩ về nhau vẫn nhớ Biển trào dâng hòa vào dòng hơi thở Tiếng ve ngân trên lối nhỏ đợi chờ
Biển đêm này ôm trọn vầng trăng mơ Em nhớ lắm câu thơ chiều hạ nắng Hồn buâng khuâng giữa khung trời lạnh vắng Cùng vòng tay nơi biển mặn hôm nào..
2. ĐÔI MẮT BIỂN
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Tôi đã nhìn thật sâu trong mắt biển Một thoáng cười như một thoáng bình yên Nhưng thẳm sâu là nỗi buồn dậy sóng Sóng xa khơi tít tắp vỗ mạn thuyền
Tôi đã thấy hạt lệ mặn bờ môi Rơi trong lòng con tim nhỏ em tôi Như mùi muối nồng nàn đêm khuya lạnh Em giấu chi một thuở đã xa rồi
Tôi đã nhìn vào em, đôi mắt biển Và thấy mình chìm đắm giữa đại dương Đã bao ngày tôi giá buốt hơi sương Sóng êm ái, cứ ngỡ lòng biển nhẹ
Cuốn dùm tôi niềm nỗi của riêng em Để giọt sầu thôi ướt gối bao đêm Để tình xưa trôi dạt miền dĩ vãng…
HỒN BIỂN
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Đêm lạnh lẽo nằm nghe biển động Phía khơi xa sóng dậy bạc đầu Ta mơ màng sương mờ ảo mộng Kiếm tìm gì một cánh hải âu?
Bờ cát trắng phơi mình ẩm ướt Tắm lòng trăng mây gió phủ phê Biển vỡ òa mối tình say khướt Dạt dào hương mặn đắng thỏa thuê
Câu tạ từ hãy còn bối rối Hà cớ gì gắng phải quên đi? Biển bình yên lòng ôm bão nổi Chút yêu đương đau đớn là gì?
Biển gợi nhớ chuyện tình ngày cũ Biệt ly chừ Tôn nữ đi mô? Chân ta bước dặm trường mỏi rũ Đưa hồn vào một cõi hư vô!
BIỂN ĐỢI CHỜ
Tác giả: Phú Sĩ
Anh có về nơi ấy biển chờ mong Cùng em nghe vỗ về trong tiếng sóng Anh sẽ thấy biển mỏi mòn trông ngóng Bến đợi chờ năm tháng bóng người xa
Anh có về nghe biển hát tình ca Khúc hoài mơ thiết tha hòa thương nhớ Biển thương lắm thuyền ra khơi cách trở Chuyến hành trình còn nợ mãi tình quê
Anh có về nghe lòng biển xuyến xao Tận sâu thẳm dạt dào bao mong đợi Những chân tình nơi đây còn nhắn gởi Bước người xa vời vợi hãy đừng quên
Anh có về nhìn biển hát mông mênh Dẫu bão nổi gập ghềnh cơn giông tố Biển vẫn thế ngàn đời miên man vỗ Tiếng ân tình thắm nở phải không anh!
ĐỪNG TRÁCH BIỂN NHÉ ANH
Thơ: Phú Sĩ
Đừng trách biển vì sao không nổi sóng Nắng nhạt nhòa buồn vọng nỗi đơn côi Bởi trùng khơi bến đợi đã xa rồi Biển đau lắm ôm nỗi lòng sầu mãi
Đừng trách biển sao phai rồi thương nhớ Hàng phi lao réo vỡ tiếng xác xơ Bờ cát xưa in dấu mối tình chờ Như tình mình vẫn thờ ơ tĩnh lặng
Chỉ có biển hiểu lòng em sầu lắng Đón chờ anh trống vắng lúc chiều trôi Đếm cô đơn trong thương nhớ bồi hồi Thương nhớ ai em ngày mong đêm đợi
Biển chơi vơi sầu theo câu tình lỡ Bởi thương em con sóng thủy triều vơi Đêm cô đơn biển chạnh lòng than thở Vỗ về em đêm thao thức đợi chờ
Đừng trách biển đã yêu là thương nhớ Dẫu cuộc tình chẳng đẹp mãi như mơ Bởi tình yêu khi ta đã đợi chờ Đời biển lặng hãy thôi đừng nức nở…
Những Bài Thơ Về Tình Yêu Hay Nhất Thế Giới
Những bài thơ về Tình Yêu hay nhất thế giới
Tổng hợp những bài thơ tình hay nhất thế giới như : TÔI YÊU EM, SAO, TRIỆU BÔNG HỒNG… – đã được dịch
http://giakimthuat.com/hinh/tin/to/1412309208.jpg
Những bài thơ về Tình Yêu hay nhất thế giới, Thơ Tình Nổi Tiếng,Nhung bai tho ve Tinh Yeu hay nhat the gioi Tho Tinh Noi Tieng
Những bài thơ về Tình Yêu hay nhất thế giới
Tổng hợp những bài thơ tình hay nhất thế giới như : TÔI YÊU EM, SAO, TRIỆU BÔNG HỒNG… – đã được dịch
TRIỆU BÔNG HỒNG
Andrei Voznesensky - Thái Bá Tân dịch
Xưa một chàng họa sĩ Có tranh và có nhà Bỗng đem lòng yêu quý Một nàng rất mê hoa
Và chiều lòng người đẹp Để lấy tiền mua hoa Chàng đã đem bán hết Cả tranh và cả nhà
Chàng đã mua hàng triệu bông hồng Ngoài cửa sổ cứ nhìn ta sẽ thấy Rằng người yêu có yêu thật hay không Khi bán nhà để mua hoa như vậy
Sáng hôm sau thức dậy Nàng nhìn ra lặng người Tưởng đang mơ vì thấy Cả một rừng hoa tươi
Nàng ngạc nhiên, đang nghĩ Ai đây chắc rất giàu Thì thấy chàng họa sĩ Đang tội nghiệp, cúi đầu
Họ gặp nhau chỉ vậy Rồi đêm nàng đi xa Nhưng đời nàng từ đấy Có bài hát về hoa
Có chàng họa sĩ nọ Vẫn vợ không, tiền không Nhưng đời chàng từng có Cả một triệu bông hồng
Chàng đã mua hàng triệu bông hồng Ngoài cửa sổ cứ nhìn ta sẽ thấy Rằng người yêu có yêu thật hay không Khi bán nhà để mua hoa như vậy
TÔI YÊU EM
Puskin
Tôi yêu em đến nay chừng có thể Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai, Nhưng không để em bận lòng thêm nữa Hay hồn em phải gợn bóng u hoài
Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng, Lúc rụt rè khi hậm hực lòng ghen Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm Cầu em được người tình như tôi đã yêu em
VÔ TÌNH
(Puskin)
Vô tình anh gặp em Rồi vô tình thương nhớ Đời vô tình nghiệt ngã Nên chúng mình yêu nhau
Vô tình nói một câu Thế là em hờn dỗi Vô tình anh không nói Nên đôi mình xa nhau
Chẳng ai hiểu vì đâu Đường đời chia hai ngả Chẳng ai có lỗi cả Chỉ vô tình mà thôi
Vô tình suốt cuộc đời Anh buồn đau mải miết Vô tình em không biết Hay vô tình quên đi
W. SEXPIA
(Anh)
Sonne
Anh yêu em, nhưng không khoe người khác, Anh yêu em mà chẳng muốn nói nhiều Vì những ai đem tình yêu khoác lác, Đúng là người chuyên rao bán tình yêu. Anh yêu em, một tình yêu thắm ngọt, Anh yêu em, yêu tha thiết, mặn mà, Như hoạ mi cứ xuân về lại hót, Dù mùa hè chim bặt tiếng không ca. Đêm mùa hè không kém phần thơ mộng Khi con chim thôi không hót trên cành. Như tiếng nhạc khi quá nhiều, quá rỗng, Nghe cũng nhàm, dù réo rắt âm thanh. Anh như chim trong vườn kia im lặng, Anh đã hót, và bây giờ im ắng.
SHELLEY
(Anh) Triết lý của tình yêu
Suối tan vào dòng sông Sông tan vào biển rộng Gió trời xanh rung động Lưu luyến hoài trên không; Bởi luật đời linh hiển Chẳng có chi lẻ phần Ai mà không lưu luyến Chỉ còn em đơn thân? Núi hôn trời mê mải Sóng ghì nhau trên dòng; Mà sao hoa – em – gái Quên đón nhận tình anh? Nắng ôm mình trái đất Trăng hôn biển mặn nồng Có nghĩa gì em nhỉ? Nếu em còn cô đơn?
S. SIPATROV (Nga) Hãy biết quý
Hãy biết quý, hãy vun trồng tình yêu, Cùng năm tháng lại càng cần phải vậy. Vì tình yêu không chỉ ngồi công viên, Hay cùng dạo dưới trăng vàng đâu đấy. Sẽ có hết – hiểu lầm và khó khăn… Và phải sống suốt cả đời như thế, Vì tình yêu là một bài hát hay. Mà hát được, thực ra không phải dễ.
SAO
(PUSKIN)
Một ngôi sao vừa rơi vụt tắt trên bầu trời hay là tên người ấy vụt tắt ở trong tôi ?
Vẫn thấy trên bầu trời có muôn vàn sao sáng mà ở trong lòng tôi như một hành lang vắng
Một ngôi sao vừa tắt bầu trời vẫn không buồn sao tên người ấy tắt trong lòng tôi cô đơn ?
S. SIPATROV
(Nga) Không đề
Đời anh anh gửi em Cả vui buồn mọi nỗi Anh có thể dối em Thơ anh không thể dối Được như trên cửa sổ Nghiêng xuống cuộc đời mình Hai ta ai biết được Em chết trước hay anh. Chỉ một ước mơ thôi Ngày ngày anh lặp lại Sau khi anh chết rồi Tình anh còn mãi mãi.
J. SUCKLING
(Anh)
Bài số 75: “Anh muốn em…” Anh muốn em trả lại tim cho anh, Bởi tim em anh phải xa mãi mãi. Một khi em không muốn tặng tim mình, Sao em muốn giữ tim anh lại? Sao hai tim phải ở xa nhau, Chung lồng ngực mà không chung sống? Ôi tình yêu, sao nỡ bắt ta đau, Sao nỡ để ngực ta trống rỗng…
R. TAGOR
(Ấn Độ) Không đề
Đôi mắt băn khoăn của em buồn. Đôi mắt em muốn nhìn vào tâm tưởng của anh Như trăng kia muốn vào sâu biển cả. Anh đã để cuộc đời anh trần trụi dưới mắt em Anh không giấu em một điều gì Chính vì thế mà em không biết gì tất cả về anh. Nếu đời anh chỉ là viên ngọc anh sẽ đập nó ra làm trăm mảnh quàng vào cổ em. Nếu đời anh chỉ là một đoá hoa tròn trịa, dịu dàng và bé bỏng anh sẽ hái nó ra để đặt lên mái tóc em. Nhưng em ơi, đời anh là một trái tim Nào ai biết chiều sâu và bến bờ của nó. Em là nữ hoàng của vương quốc đó ấy thế mà em có biết gì biên giới của nó đâu Nếu trái tim anh chỉ là một phút giây lạc thú Nó sẽ nở ra một nụ cười nhẹ nhõm Và em thấu suốt rất nhanh. Nếu trái tim anh chỉ là khổ đau Nó sẽ tan ra thành lệ trong và lặng im phản chiếu nỗi niềm u ẩn. Nhưng em ơi, trái tim anh lại là tình yêu. Nỗi vui sướng, khổ đau của nó là vô biên Những đòi hỏi và sự giàu sang của nó là trường cửu. Trái tim anh cũng ở gần em như chính đời em vậy Nhưng chẳng bao giờ em biết trọn nó đâu.
BABA TAKHI
(Ba Tư cổ) Về tình yêu
Ôi làm sao bắt tim em rực cháy – Có lửa nào làm đá kia nóng chảy! Anh định sưởi tình em, và anh khóc đêm ngày Nhưng nước mắt, than ôi, không thể cháy Em sinh ra là bông hồng kiêu hãnh Anh – trên cát lang thang trong nóng lạnh Nhưng anh đi giữa sa mạc lần nào Cũng thấy em trước anh, như ảo ảnh Dù tình yêu đêm ngày bắt ta buồn, khổ nhục Nhưng tình yêu mê say vẫn là nguồn hạnh phúc. Trên ngọn lửa tình yêu ai không dám thiêu mình Cứ để hắn chết thui trên giàn thiêu hoả ngục.
TOLXTOI
(Nga) Mùa thu đến
Mùa thu đến, lá trong vườn đã rụng, Lá vàng bay, bay theo gió. Ngoài đồng Phía xa xa, ngay sát rìa thung lũng, Đang khoe mình, đỏ rực cả hàng phong. Anh khẽ nắm bàn tay em – một lúc Buồn và vui lẫn lộn. Giữa trời chiều Anh nhìn em, khóc lên vì hạnh phúc, Vì vụng về không biết nói anh yêu…
TRẦN MỸ DUNG
(Trung Quốc) Không đề
Chén xuân chan chứa bao tình Cỏ thơm xơ xác con oanh thẫn thờ Sớm mai chàng đã đi chưa Xin đem nước mắt làm mưa giữ chàng.
QUAY LẠI ĐI ANH
Benava Avdouraouv – Đức Mẫn dịch
Này anh hỡi tình em như lửa Cháy trong tim đau khổ ngày đêm Trên đường đi em ngó bốn bên Em chờ đợi mong anh quay lại Lửa tình nung má em nóng cháy Lồng ngực đau bởi thức canh trường Mái tóc dài buông xõa ngang lưng Như nước mắt cùng người yêu than khóc Không còn sức để thắng đời cô độc Ôi! kẻ nào chia cách chúng ta đây? Anh thấy không khắp nơi hè hội Quay lại đi người bạn tâm tình!
Kìa bình minh rạng rỡ đang lên Nọ hoa nở trên từng dốc núi Giữa đồng cỏ chim ca vời vợi Nước chia dòng khe lấp ánh pha lê Sao anh mãi không về ? Để em buồn đứt ruột Em nhìn xa xăm Bao hy vọng héo hon từng phút Anh thấy không khắp nơi hè hội Quay lại đi người bạn tâm tình!
Các cô gái khắp nơi Trong thung lũng vườn hoa ngát Trò chuyện ồn ào, nói cười không dứt Từng cặp mắt đen lấp lánh tâm tình Những búp tay mềm mại tuyệt xinh Đang âu yếm những chàng trai trẻ Họ sung sướng, không hề lo nghĩ Chỉ riêng em đơn lẻ nơi này Tái tim hồng nhỏ máu giữa ngày vui Anh thấy không khắp nơi hè hội Quay lại đi, người bạn tâm tình!
Mái lều em rêu mốc, đứng im Như sợ bóng núi rừng đe dọa Dòng lệ em chan hòa máu đỏ Tình yêu mãnh liệt xé tim đau Em kiệt sức Em hòan toàn kiệt sức Anh không về Em không sống được đâu Hay anh mong em phải chết sầu? Anh đâu phải con người tàn bạo Anh thấy không khắp nơi hè hội Quay lại đi người bạn tâm tình!
Tuổi trẻ của em trôi như mây khói mong manh Hạnh phúc thơ ngây như bụi tàn ảm đạm Vì khổ đau hồn em tan nát Như tro tàn em sống cô đơn Tim tan nát Máu tuôn ròng rã Cuộc sông đang trôi Bên em vội vã Số phận đau thương như đã định rồi Không gặp nhau, tan vỡ hết anh ơi Anh thấy không khắp nơi hè hội Quay lại đi người bạn tâm tình!
Này vai em như tuyết trắng tinh Em vẫn lo cho ngày hạnh phúc Dù khổ đau buồn bực Đôi môi hồng Em quyết giữ Cho anh Lửa cô đơn vò xé tâm tình Cứ rực rỡ soi dấu chân anh để lại Em ngạt thở sống những ngày trống trải Biết bao giờ đời trở lại bình yên? Anh thấy không khắp nơi hè hội Quay lại đi Anh! người bạn tâm tình!
TIẾNG SÉT TÌNH YÊU
Wislawa Szymborska
Cả hai người đều tin tưởng rằng đam mê bất chợt đính kết họ với nhau Niềm tin ấy tuyệt đẹp nhưng sự bất tất cũng đẹp kém gì đâu
Họ tin chắc họ chưa từng chạm mặt chẳng có gì chung chia sẻ giữa hai người Nhưng có thể họ đã triệu lần lướt qua nhau trên đường phố hay một cầu thang, một hành lang nhưng chẳng nói một lời
Tôi muốn hỏi họ có nhớ chăng một thoáng mắt nhìn nhau trong cánh cửa quay hay giữa đám đông buột một lời xin lỗi hay cộc lốc “nhầm số rồi” trong điện thoại nhưng tôi biết họ chẳng hề nhớ đâu
Họ sẽ ngạc nhiên rất đỗi nếu tôi bảo họ rằng Số Phận đùa bỡn họ đã nhiều năm
Nhưng chưa vội trở thành Định Mệnh nên cứ kéo họ gần nhau rồi lại tách nhau ra lại có lúc giả vờ chặn lối nén một tiếng cười rồi vụt tránh xa
Đã có nhiều dấu hiệu dù họ không nhận ra. Có lẽ ba năm trước hoặc Thứ Ba vừa qua
Một chiếc lá vu vơ khẽ lướt từ vai rồi lại đậu sang vai? Một vật đánh rơi rồi lại nhặt. Biết đâu đấy là trái banh từng biến mất trong lùm cây tuổi thơ xa rồi
Có khi nắm cửa và chuông cửa trong cùng một cái chạm tay. Những chiếc va li xếp kề sau khi gửi. Hay họ mơ cùng giấc mơ một đêm nào, có lẽ để rồi mở mắt giấc mơ bay.
Mọi sự khởi đầu thật ra chỉ là tiếp nối cuốn sách cuộc đời luôn được dở lưng chừng
NHỮNG ĐIỀU BÍ ẨN
Evghenhi Aleksandrovich Evtushenko
Những bí ẩn của tuổi thơ tan biến Như những bến bờ sáng sớm mù sương… Thuở những Tônhia, Tanhia duyên dáng Bí ẩn đi nhón gót giữa sân trường!
Bí ẩn những vì sao, bí ẩn bao loài thú, Gốc liễu khác thường ư? Vì một đám côn trùng Và cánh cửa bí ẩn kêu cọt kẹt Chỉ riêng ở tuổi thơ, cánh cửa mới lạ lùng
Những kỳ quan toả xa trên khắp miền thế giới Như những quả bóng màu, không biết thổi từ đâu Cứ liên tiếp nhả ra từ miệng nhà ảo thuật Làm đám trẻ mê đi khi chứng kiến phép màu.
Và đôi bạn gái trai, lướt trên băng bí ẩn. Chợt áp mặt vào nhau, khẽ bí ẩn thầm thì, Tay vừa khẽ chạm tay đã như luồng điện giật Vừa rụt rè, vừa nóng hổi, say mê…
Ấy thế rồi tuổi trưởng thành vụt đến Tấm áo cũ vẫn choàng, giờ rách hết còn đâu? Và tất cả mọi phép màu phù thuỷ Đều vụt bỏ rơi ta, về với lứa em sau!
Bí ẩn quên ta rồi, ta lớn rồi phải khác. Các vị phù thuỷ ơi, sao ác nghiệt quá chừng! Tuyết vẫn tuyết rơi trên vai như trước Nhưng rơi thế rồi thôi, chẳng một chút động lòng.
Những quả bóng nhiều màu từ miệng nhà ảo thuật Chẳng hồi hộp nữa rồi, buồn chán biết bao nhiêu! Bao người khác quanh ta chẳng làm ta háo hức Và họ cũng nhìn ta thô thiển, sỗ sàng theo!
Nếu ta lại bắt tay, hay vô tình khẽ chạm Thì có gì đâu, cũng chỉ giống tay mình! Rất đơn giản là tay, nào có gì bí ẩn, Nào còn lại gì đâu những cảm giác si tình!
Bí ẩn rất đơn sơ nhưng vẫn cần bí ẩn, Dù ít dù nhiều, xin trả lại cho ta… Bí ẩn rất lặng yên, rụt rè và nhút nhát, Bí ẩn đi chân trần, mảnh dẻ, đã bay xa!
EM BẢO ANH ĐI ĐI
Armenia Silva Kaputikian
“Em bảo anh đi đi, Sao anh không đứng lại? Em bảo anh đừng đợi, Sao anh lại về ngay?
Ôi lời nói gió bay, Đôi mắt huyền đẫm lệ. Sao mà anh ngốc thế Không nhìn vào mắt em?”
Tam giác muôn đời Đitơlépven (Đan Mạch)
Trên con đưòng tôi đi Có hai người đã tới Một người rất yêu tôi Còn tôi yêu người khác.
Người sống trong khao khát Trong những giấc mơ tôi Người kia đứng hững hờ Trước cửa lòng khép chặt.
Người bắt máu tôi hát Tình phóng khoáng trắng trong Người như cuộc đời thường Bóp mộng lòng tôi nát.
Người cho tôi hạnh phúc Luôn như gió vội bay Người dâng tôi cả đời Không đem gì đền đáp.
Hai người ấy trong đời Phụ nữ nào cũng gặp Trăm năm có một lần Họ trùng nhau làm một.
ĐÔI DÉP
Nguyễn Trung Kiên
Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em Là bài thơ anh kể về đôi dép Khi nỗi nhớ trong lòng da diết Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía Dẫu bên cạnh đã có người thay thế Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khăng khít song hành Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thể thiếu nhau trên bước đường đời Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại Gắn bó nhau vì một lối đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc Chỉ còn một là không còn gì hết Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia!
Những bài thơ tình vui, hài hước nhất (tổng hợp)
Tổng hợp những bài thơ tình tán gái cực vui nhộn từ internet . Con vua thì lại làm vua – Con gái bác sỹ khó cua vô cùng .
Chùm Thơ 6 Chữ Về Tình Yêu, Quê Hương Hay Nhất Bạn Nên Đọc
Thơ 6 chữ về tình yêu, quê hương với âm điệu nhẹ nhàng, cách gieo vần linh hoạt nên được giới trẻ rất ưa chuộng bởi tính linh hoạt của nó. Bên cạnh đó nó cũng dễ chuyển tải cảm xúc cũng như tâm trạng của mỗi chúng ta. Những bài thơ 6 chữ về quê hương, về tình yêu luôn chất chứa nhiều cảm xúc dạt dào.
Nội Dung
Những bài thơ 6 chữ về tình yêu quê hương đất nước, tổ quốc là một tình yêu dạt dào, chứa nhiều cảm xúc, không có ngòi bút nào có thể diễn tả nổi. Thông qua những bài thơ hay về quê hương đất nước, tổ quốc con người, bạn sẽ cảm nhận được một phần nào đó về tình yêu dành cho quê hương, tổ quốc của mình và nhớ lại những buổi chiều tà cùng bạn đi chăn trâu những chùm khế ngọt, tắm ao, tắm hồ, lắng nghe tiếng sáo, tiếng diều buổi chiều hè … Tất cả đều là những hình ảnh rất đỗi thân thương.
Quê hương là gì hở mẹ Mà cô giáo dạy phải yêu Quê hương là gì hở mẹ Ai đi xa cũng nhớ nhiều
Quê hương là chùm khế ngọt Cho con trèo hái mỗi ngày Quê hương là đường đi học Con về rợp bướm vàng bay
Quê hương là con diều biếc Tuổi thơ con thả trên đồng Quê hương là con đò nhỏ Êm đềm khua nước ven sông
Quê hương là cầu tre nhỏ Mẹ về nón lá nghiêng che Là hương hoa đồng cỏ nội Bay trong giấc ngủ đêm hè
Quê hương là vòng tay ấm Con nằm ngủ giữa mưa đêm Quê hương là đêm trăng tỏ Hoa cau rụng trắng ngoài thềm
Quê hương là vàng hoa bí Là hồng tím giậu mồng tơi Là đỏ đôi bờ dâm bụt Màu hoa sen trắng tinh khôi Quê hương mỗi người chỉ một Như là chỉ một mẹ thôi Quê hương có ai không nhớ…
Rời quê hương, chúng ta, Mỗi người đi một ngả. Có người đi rất xa, Sống ở miền đất lạ.
Từng ngủ cao ngang mây, Nhiều đêm ta thầm khóc Nhớ về những luống cày Nơi chúng ta đã mọc.
Những người con tha phương Vẫn hướng về Tổ quốc, Như nước rời đại dương Để lại rồi thành nước,
Như đã ném lên trời, Dù xa và cao thật, Nhưng cuối cùng vẫn rơi Và trở về với đất.
Như đá, ta bay cao Rồi rơi về đất mẹ, Đất đau, nhưng lần nào Cũng ôm ta lặng lẽ.
Xa quê bao năm rồi nhỉ Mà thương với nhớ đầy vơi Sông xưa câu hò căng chỉ Có còn trở bạn sang chơi?
Chiều nay nắng vàng rực rỡ Lòng buồn gác vẫn cô liêu Gió lay cuộn nhớ hình yêu Sang sông hết còn ru hát
Xa quê bao năm rồi nhỉ Mà thương với nhớ đầy vơi Sông xưa câu hò căng chỉ Có còn trở bạn sang chơi?
Chiều nay nắng vàng rực rỡ Lòng buồn gác vẫn cô liêu Gió lay cuộn nhớ hình yêu Sang sông hết còn ru hát
Khi bóng tà huy nghiêng đổ Cuối mùa thu – lá vàng rơi Tháng mười phương Nam nước nổi Bên anh gió lạnh bời bời.
Vẫn là tháng năm mưa nắng Vẫn là giờ khắc loay hoay Vẫn là anh trong thầm lặng Miên man cùng với những ngày…
Anh mơ một ngày nắng mới Hoa Xuân cuối vườn xinh tươi Rộn ràng con đê trẫy hội Xôn xao từng tiếng nói cười.
Chiều nghiêng chân trời tím ngát Trên sông Lục Bình trôi trôi Cò quê tìm về tổ ấm Cả đời yên bình – thế thôi !
Chắc là niềm tin sẽ trọn Mai nầy Anh về – Em ơi ! Đời như sóng xô cuối bãi Êm êm mây vắt ngang trời.
Khi bóng hoàng hôn buông phủ Nhọc nhằn đêm vắng cô liêu Xác xơ, bên thềm trăng rụng Nhớ ơi! Ơi nhớ – rất nhiều.
Tháng năm xoay vòng quay quắt Cha già mỏi gối canh thâu Thương con – phương trời xa lắc Tuyết sương pha trộn mái đầu.
Tình yêu là đề tài muôn thuở của mọi thời đại nó luôn hiện hữu xung quanh chúng ta với các cung bậc cảm xúc khác nhau. Chính vì vậy thơ 6 chữ về tình yêu cũng rất phổ biến.
Có lẽ ngày mai trời lạnh Đài báo gió mùa đang về Chuẩn bị chăn bông áo rét Chợt nghe lo lắng bộn bề
Nơi ấy rộn ràng chắc thế! Đang mùa vui mới cơ mà Điện thoại hỏi hoài thấy ngại Bây giờ… con của người ta!
Công việc quen nhiều chưa nhỉ? Đường về có lạc nữa không? Thân gái mười hai bến nước Đục trong xuôi ngược đếm đong
Nơi ấy về khuya vắng vẻ Bến sông còn trải trăng vàng Từng cụm hoa lau lay động Xin gửi nỗi niềm riêng mang
Có lẽ ngày mai trời lạnh Bâng khuâng cái rét giao mùa Ngày con về phương trời lạ Lòng ta một nửa theo đưa
Mặt trời lên rồi đó Lấp lánh ánh dương hồng Giọt sương đêm hoài mong Hóa thân thành mây biếc
Lũ chim non ríu rít Gọi nhau trên mái tôn Cháu nội thì lon ton Chào bà đi nhà trẻ
Cỏ bên đường dẫu bé Cũng muốn vươn lên cao Nhận nắng mưa mau mau Đơm hoa và kết trái
Thời gian đi hớt hải Sau mỗi buổi bình minh Là hoàng hôn đợi mình Nhanh chân lên, hãy vội
Thời gian không chờ đợi Mau mau dậy đi thôi Đừng lần lữa… để mai Là mình đang hoài phí
Hôm nay thành quá khứ Chẳng lấy lại được đâu Dẫu có tiếc bao nhiêu Thì cũng là quá muộn
Có những buổi chiều im ắng Ngồi nghe tiếng thời gian đi Gót xưa nằm như dấu lặng Xôn xao một thuở vân vi
Có những buổi chiều lộng gió Một mình nghĩ ngợi vẩn vơ Người ta giờ đã quên ngõ Còn đâu ngày trước mà chờ
Có những buổi chiều đếm lá Âm thầm tuổi lọt qua tay Chẳng còn cái thời nông nổi Ngọt ngào, say đắm từng ngày…
Có những buổi chiều da diết Về từ cõi mộng thật xa Kỷ niệm níu tay tha thiết Người ơi còn nhớ hay là…
Có những buổi chiều rất nhẹ Nhìn đời qua áng mây ngoan Thấy mình như sương, như khói Dần tan dưới dải nắng vàng
Anh thề… ai mà tin được Trăng sao xa tít trên trời Mây gió lang thang khắp nơi Lời yêu mang tên lãng tử
Lời thề theo gót lữ thứ Như bèo trôi theo nước sông Sắc hồng bờ môi thiếu nữ Ngày qua sẽ nhạt thắm nồng
Tháng năm chải suông hẹn ước Lời thề theo gió còn không Mình ai ở lại bến nước Dệt hoài, dệt mãi niềm mong…
Mùa thu về trên lối quen Xào xạc đường xưa lá đổ Hạt sương treo mình trên cỏ Giấu gì mà cứ long lanh
Tôi nghe hạt nhớ lanh canh Chạy theo vó câu biền biệt Hoàng lan thả hương mải miết Đốt chiều mong mỏi thênh thang
Mùa thu buông chiếc lá vàng Heo may đùa làn tóc rối Thảm cỏ ngày nào vẫn đợi Bàn chân một thuở về qua
Giơ tay nhặt chiếc lá sa Nghe gió ghé tai thủ thỉ Kỷ niệm ngày nào lạ thế Vỡ òa khóe lệ rưng rưng…
em đi tìm anh ngày xưa trên từng trang báo cũ ? cũng chỉ là những trang thơ thời em còn thiếu nữ
thời ấy em chưa từng biết đến anh gã làm thơ làm thơ đăng báo bắt đầu những bài thơ tình tinh khôi tâm hồn thơ dại
em ngồi chép lại thơ anh chiều mưa thư viện vắng câu thơ theo em về nhà câu thơ cùng em không vui
em gửi cho anh trang thơ hơn nửa đời anh thất lạc cả tấm lòng em mưa ướt khi tìm được anh ngày xưa…
em nói gì tôi nghe vậy mùa thu đã khô bên trời cơn mưa nào cơn mưa cũ ướt lòng em tới bây giờ ?
tôi nghe em biết còn em chỉ biết còn trong những mất có lắm điều không nên tin bởi tin lại càng dễ chết
em nói gì tôi nghe vậy khi mùa thu không còn mưa…
Tạ ơn ngày trước còn nhau không thèm tạ ơn ngày sau ngày sau em đi đâu mất cho ta buồn lớn sông chiều
cũng chẳng gì đáng kinh ngạc em ưa đi theo người ta chỉ là tạ ơn ngày trước ngày em còn trong trang thơ
trên đời cái không thể giữ thật ra tính lại quá nhiều giữ em – ta không thể giữ đời ta thứ gì cũng thôi…
tạ ơn ngày trước còn nhau ơn gì với những ngày sau!
tình yêu một lần sinh ly thì sá gì tôi tử biệt đoạn đời đã cùng với nhau cũng mong cho mình quên hết
tôi qua cuối hiên phố người biết em phố nào che mặt? một lần xin em biết khóc cho tình một lần sinh ly
ngày xưa em từng vu qui thì thôi – có gì ở lại? bến sông từng là bến cũ đời nhau đã từng không nhau
nắng lên nón em che đầu mưa về cho tôi ướt áo phố đời – mà ta khác phố tình buồn cứ phải dài lâu
em về không nói một câu cũng mong cho mình quên hết…
mùa xuân có nói giùm anh những điều anh không thể nói?
như cây nói giùm chuyện núi nước buồn than thở đời sông gió hát theo mây phiêu bồng hương bật lời hoa mới nở…
những điều lòng anh vẫn giữ mùa xuân nói giùm anh không?
hiu hiu chút nắng tàn đông giọt sương vơi đầu ngọn cỏ làm người đã đành một thuở yêu em có đành suốt đời ?
những điều anh đau đớn hoài mùa xuân dường như đã biết!
em nghe kìa trong giọt mật vỡ oà vị đắng tình ong những điều khiến lòng sợ mất mùa xuân nói giùm anh không?
Cập nhật thông tin chi tiết về Thơ Hay Về Tình Yêu Của Giới Trẻ Bạn Đã Đọc Chưa ? Vanhienblog.info trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!