Bạn đang xem bài viết Thơ Hay Về Hoàng Hôn Buồn Với Tâm Trạng Cô Đơn, Hoài Niệm được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Thơ Hoàng Hôn
Hoàng hôn đã đến tự bao giờ Ôm mối tình sầu ta mãi mơ Ai đi về cuối trời xa đó Nhắn gửi giùm ta nắng hạ xưa… Gửi người giọt lệ buồn hiu hắt Hy vọng ngày nào, nay đã tắt Oán trách nhau chi thêm khổ đau Nhủ thầm ta hẹn…:NGHÌN NĂM SAU…
Ngày đi qua, đi qua Một mình ta ở lại Mộng đá vàng giờ đã tàn và bóng nàng khuất dần để mình tái tê bước chân cố lê mà nghe hoàng hôn về não nề!
Thơ Hay Về Hoàng Hôn
Người- Một mình nhâm nhi ly rượu nhạt
Ta- Một mình lững thững dưới mưa thưa
Rất muốn nói một điều không dám nói
Gom nắng chiều huyền hoặc gửi vào thơ
Mái tóc người phơ phơ sương cùng gió
Ta mơ hồ màu áo học trò xưa
Người trầm mặc ẩn mình trong trang viết
Ta bồn chồn tia nắng quái chiều mưa
Muốn gọi hương chia đôi cho tình cuối
Lại ngại ngùng để lỡ nhịp thoi đưa
Tình đã chiều nắng muộn màng thầm hát
Khúc thánh ca kỳ ảo lạ lùng chưa
Niệm thần chú: hai mảnh đời ghép lại
Vịn vai gầy nương tựa lúc tàn thu.
T.T.Lương
Thơ hay về hoàng hôn-chùm thơ tình buồn lúc chiều buông
Khác với bình minh mang những vẻ đẹp của sự khởi đầu, tinh khôi, mới mẻ… hoàng hôn từ muôn thuở trước đã đi vào thi thơ với những nỗi buồn cao vợi của khắc cuối ngày. Không biết thơ về hoàng hôn có gì vui chăng? Mời các bạn cùng xem qua và thưởng thức những áng thơ tình hoàng hôn cô đơn, thơ tình hoàng hôn thương nhớ sau đây.
Hoàng Hôn Xa Em
Trời dần tím trong hoàng hôn ngơ ngác. Sương mờ giăng thổn thức mặt sông Ta ngồi lặng hồn chìm trong nỗi nhớ Thuyền chơi vơi một chiếc ở giữa dòng Còn đâu nữa, em bên ta hiền dịu Như hôm nào trong mơ mộng hoàng hôn Trên thảm cỏ hai đứa cười líu ríu Trăng dần lên như gương mặt thật tròn Và tóc em chảy bồng bềnh như sóng Gió ngẩn ngơ trong hương sả dịu dàng Ta cùng em tận hưởng chiều màu tím Trong yeu thương giữa trời đất mênh mông đã bao lần, hoàng hôn; hoàng hôn! Ta đắm đuối trong giáng chiều huyền ảo Em với ta một khoảng trời giông bão Một khoảng trời thương nhớ đến khôn nguôi Ta muốn thét lên trong sự đơn côi Giữa những chiều khi hoàng hôn buông xuống : Hỡi cuộc đời ! ta cần được sống Trong yêu thương đúng nghĩa một con người !
Tự Tình Hoàng Hôn
Hoàng hôn não nuột thì, là… Nõn nà vai mỏng , nõn nà đôi tay Tình yêu bài toán chia hai Đi tìm ẩn số đúng sai , đi tìm Ngày 29/8/2018 Ân Thiên ( Bình Dương)
Hoàng Hôn Trong Mắt Em !
Tác giả: Khương Thuỵ Phùng Hoàng Còn vương chút nắng bồi hồi dư âm Cây buồn đợi gió trầm ngâm Hoàng hôn tím nhặt tình câm bao ngày Em về ngã nón chiều nay Đường xưa lối cũ ai hay hỡi người Em cười duyên dáng xinh tươi Yêu từ dạo ấy nụ cười xuyến xao Tôi về trời đất chênh chao Hoàng hôn màu tím quyện vào hồn thơ Lẽ nào gặp gỡ tình cờ Nhìn nhau một thoáng để giờ thầm yêu Hoàng hôn định mệnh buổi chiều Khi không xui khiến thêm nhiều nhớ nhung Hoàng hôn mong ước tương phùng Lặng thinh không nói ngại ngùng bước đi….
Chùm Thơ Tâm Trạng Về Đêm Buồn, Cô Đơn Nhất
Tuyển chọn những bài thơ tình yêu hay viết về tâm trạng buồn, cô đơn nhất khi đêm về..
CHÙM THƠ LIÊN QUAN: ♥ Chùm thơ suy tư bên làn khói thuốc trong đêm buồn ♥ Chùm thơ tâm trạng bên ly cà phê buồn 1 mình
BÀI THƠ: ĐÊM CÔ ĐƠN
Tác giả: Tài Nguyễn
Thời gian qua thật là mau
Bây giờ ta lại xa nhau mất rồi
Một mình trong cõi đơn côi
Ngồi xem Facebook sao đời buồn ghê
Đêm nay sao lại một bề lẻ loi
Thôi đành đi ngủ bạn ơi !
Để quên nhung nhớ cho đời vui thêm
Ngoài hiên gió thổi qua thềm
Lại thêm mưa đổ làm đêm rất buồn
Nghĩ rồi mắt lệ muốn tuôn
Hy vọng nhắm mắt cơn buồn sẽ qua
Người tình đang ở phương xa
Đêm nay cũng chẳng la cà trên phây
Chắc nàng đang giấc ngủ say
Ta đành cũng tạm chia tay đêm này.
BÀI THƠ: ĐÊM
Tác giả: Đặng Minh Mai
Đêm về đen kín không gian
Bao nhiêu thương nhớ ngổn ngang trăm bề
Tình yêu cháy bỏng đam mê
Màn đêm chứng kiến lời thề cùng nhau
Niềm vui bỗng chốc qua mau
Em đi để lại trong nhau lệ buồn
Trong đêm đen vắng gió vờn mây bay
Yêu thương, từ biệt chuỗi ngày cô đơn
Lời thề sánh tựa thái sơn
Giũ lòng quên hết, em hờn chia tay!
Nhìn đêm khoé mắt thấy cay
Thì thầm đêm vắng kiếp này đa đoan!
Đêm đen im vắng phòng loan lạnh lùng!
Đêm nghe tắc lưỡi Thạch Sùng
Hận thù, ai oán tận cùng họ Vương
Đêm đen quyện giữa làn sương
Giấc ngủ khó quá canh trường cô đơn!
BÀI THƠ: ĐÊM THAO THỨC
Tác giả: Nguyễn Ngọc Lương
Đêm trăn trở năm canh khó ngủ
Nhớ thương người tình cũ thuở nao
Gió mang hơi lạnh buốt vào tâm can
Từ độ em sang ngang cất bước
Theo chồng giờ đã được tám trăng
Tôi thời vẫn sống độc thân
Vợ con chẳng có tình nhân chẳng màn
Yêu lại sợ trái ngang lẫn nữa
Vết thương lòng một thuở chưa nguôi
Để không còn sợ đơn côi trong lòng
Trời tháng mười mưa giông trở tiết
Đêm lạnh lùng tha thiết gọi tên
Nhân tình ta nói lãng quên
Nhưng sao lòng cứ chênh vênh nhớ hoài.
BÀI THƠ: ĐÊM LẠNH
Tác giả: Thanh Trần
Đông gõ cửa bên ngoài hiên vắng
Đưa thu và giọt nắng trôi xa
Mây giăng sương trắng nhạt nhòa
Gió đem hơi lạnh ghé qua ngoài thềm
Nhớ giây phút bên rèm ngóng đợi
Giữa đêm khuya vời vợi nhớ thương
Giọt châu tô ướt má hường
Giờ người xa cách ở phương trời nào
Trăng hiu hắt ngó vào song cửa
Nét mi gầy một nửa xanh xao
Vòng tay ân ái theo vào giấc mơ
Chợt tỉnh giấc không giờ rồi đó
Tái tê lòng cơn gió tràn qua
Cô đơn gối chiếc…tình qua lâu rồi.
BÀI THƠ: MƯA ĐÊM
Tác giả: Hương Nam
Trong đêm thu tiếng mưa rơi rả rích
Tiếng đồng hồ khi chuyển dịch từng giây
Thì hồn anh bay khắp bốn trời mây
Cố tìm được một vòng tay quen thuộc.
Trong đêm thu mưa đan như răng lược
Trong lòng anh ngập mơ ước khát khao
Được bên em như những ngày hôm nao
Cùng tâm sự thoả biết bao thương nhớ.
Trong đêm mưa nghe Lệ Quyên nức nở
Bài Xóm đêm nghe muốn vỡ con tim
Trong đêm trường hình với bóng lặng im
Cả căn phòng ngập chìm trong khói thuốc!
THƠ ĐÊM CÔ ĐƠN NƠI PHƯƠNG XA
Tác giả: Người Mang Tâm Sự
Đêm đến rồi phương xa em buồn lắm
Muốn nhờ mây gửi gắm chút ân tình
Đến bên anh tô thêm nét đẹp xinh
Cho ái ân đôi mình thêm nồng ấm
Đêm đến rồi cõi lòng buồn sâu thẳm
Nhớ về nhau đằm thắm một chuyện tình
Muốn gửi nhiều những điệp khúc lung linh
Vỗ giấc ngủ cho người tình đẹp mộng
Biết làm sao giữa bốn bề lắng động
Yêu người xa với khoảng trống tâm hồn
Em dành dụm trao anh từng nụ hôn
Nhưng e ngại anh hờn không nhận lấy
Đêm đến rồi anh ơi có cảm thấy
Nhớ về em nơi ấy chỉ một mình
Nhưng lúc buồn anh có chợt lặng thinh
Để hồi tưởng giữ gìn tình yêu đẹp.
THƠ THẤT NGÔN: ĐÊM BUỒN
Tác giả: Hồng Cẩm
Tàn canh nguyệt khuyết bóng chênh chao
Nức nở trong đêm tiếng nghẹn ngào
Gió rít lùa qua hồn lạnh lẽo
Mây giăng khắp nẽo phủ trăng sao
Chim kêu lạc lõng vào canh vắng
Dế khóc âm vang nghẹn tiếng gào
Giục giã sang canh gà đã gáy
Mi buồn lặng khép..nén niềm đau!
BÀI THƠ: CÁCH BIỆT
Tác giả: Văn Hồ
Đêm tĩnh lặng nghe lòng buốt giá
Nhớ một người nay đã bên ai
Cuộc tình đã chóng phôi phai
Chỉ còn xót lại đêm dài nhớ nhung
Còn đâu nữa khi cùng dạo bước
Men rượu sầu tôi rước cô đơn
Tình xưa ai hứa không sờn
Yêu anh mãi thắm keo sơn trọn đời
Em đi mãi phương trời cách biệt
Men ái tình đã giết tim anh
Thề nguyền một lá trầu xanh
Bao nhiêu ước hẹn em đành quên sao
Em nơi đó tình trao người mới
Anh phương này giữ mối thương đau
Thôi đành nuốt lệ canh thâu
Chúc em vui sống bạc đầu bên ai.
BÀI THƠ: ĐÊM THỔN THỨC
Tác giả: Phan Kala
Đêm tĩnh lặng u sầu thổn thức
Chán cho đời tủi nhục buồn đau
Trao lời đắng nghẹn ngàn câu tủi hờn
Thà vứt bỏ còn hơn giữ lại
Chuyện đôi mình biết phải lìa xa
Giàu sang hạnh phúc thuyền hoa mãi chờ
Buông tất cả tình thơ vĩnh biệt
Đợi đêm ngày mải miết tìm em
Rồi ta sẽ ước tình thêm một lần.
THƠ TÌNH ĐÊM BUỒN
Tác giả: Anh Hai Lúa
Trắng đêm tôi lại một mình
Trắng đêm tôi lại lặng thinh đợi chờ
Trách cho ông nguyệt bà tơ
Chỉ hồng xe mối tình giờ đớn đau
Trắng đêm tôi lại nguyện cầu
Mong cho đôi lứa bạc đầu bên nhau
Mong cho đôi lứa ngày sau
Lên duyên chồng vợ bên nhau tháng ngày
Chữ duyên chưa tới tình này đã xa
Em vui duyên mới ngọc ngà bình an
Trắng đêm ngồi nhớ tới nàng
Trắng đêm tôi trách tôi than phận mình
Trách người sao lỡ lặng thinh
Trách tôi phận mỏng lên tình dở dang
Khi mà tôi vẫn lang thang đợi chờ
Con tim ngây dại vẫn mơ chung tình …
BÀI THƠ: ĐÔI NGÃ CHIA LY
Tác giả: Huy Cường
Đêm thao thức suốt canh thâu chẳng ngủ
Dạ thẫn thờ hồn ủ rũ sầu đau
Mấy thu qua mái tóc đã thay màu
Em có hiểu tim này đau quặn thắt.
Duyên chưa thắm hay tại mình cách mặt
Để lửa tình lụi tắt giữa đêm đông
Xuân gần sang hoa nở rực sắc hồng
Người nơi đó chẳng trông mong ngóng đợi.
Trong mộng mị thấy lòng mừng khấp khởi
Mơ người xa vừa trở lại bên mình
Cùng chung tay đón đợi ánh bình minh
Khi tỉnh giấc thì ân tình cách biệt.
Đành ôm trọn những nồng nàn da diết
Để đường đời mải miết bước mình tôi
Mộng uyên ương đã tan vỡ hết rồi
Đêm đông lạnh một mình ngồi cô lẻ.
Tình chẳng nồng chấp nhận rẽ hai phương
Dù yêu thương ta chẳng thể chung đường
Nên ôm trọn vấn vương trong xa cách.
THƠ ĐÊM BUỒN: TẠ TỪ Tác giả: Hoài Thương
Em ổn mà … vẫn an vui , mạnh khỏe
Vết thương lòng chỉ đau nhẹ chút thôi !
Ngủ đi anh đêm cũng đã khuya rồi
Xin đừng để trái tim côi nức nở
Hai chúng mình chỉ có duyên không nợ
Em nhủ lòng thôi nhớ chuyện ngày xưa
Đêm thật buồn trời lại đổ cơn mưa
Em cố quên như mình chưa gặp gỡ
Bởi dối lòng tiếng mưa thêm nức nở
Tim hao gầy thêm rạn vỡ xót xa
Nỗi đau nào rồi cũng sẽ đi qua
Bởi thời gian sẽ xoá nhoà ngày cũ
Vết thương xưa sẽ an lành giấc ngủ
Mình xa nhau vì chưa đủ yêu thương !
Chẳng cùng nhau đi tới cuối con đường
Chẳng cùng nhau bước qua ngàn dâu bể
Rồi một ngày giọt lệ sẽ thôi rơi …
Xin đừng buồn , đừng nhắc nữa người ơi !
BÀI THƠ: ĐÊM BUỒN Tác giả: Thanh Hiếu
Giữa đêm vắng mình ta cô lẻ
Biết ngày mai đời sẽ về đâu
Hai vai bớt nặng đêm thâu không còn
Ôi ngày tháng cô đơn vời vợi
Đến khi nào mới tới bình minh
Nắng Hồng tỏa sáng lung linh
Xua đi hiu quạnh một mình năm canh
Tôi đã đợi từ xanh mái tóc
Ngẩng lên miệng hỏi ông trời
Sinh chi ra một mảnh đời trái ngang
Trong đêm vắng vọng vang tiếng dế
Hãy nín đi khóc thế đủ rồi
Cũng nào vơi được nên thôi bớt sầu.
GỌI THẦM TÊN EM Thơ: Đoàn Phiên
Ngồi một mình nghe thổn thức con tim
Khi vạn vật đã như chìm giấc ngủ
Giọt sương sớm đã trên cành kết tụ
Mà sao ai vẫn ủ rũ thương sầu
Mãi vấn lòng tình cách trở vì đâu
Không tròn vẹn như thủa đầu nồng ấm
Mỗi giây phút tuột tay nhau chầm chậm
Để bây giờ ta gặm nhấm cô đơn
Người vô tâm làm lỗi nhịp cung đờn
Quay bước vội đâu nguồn cơn bày tỏ
Câu ước thệ năm nào đang còn đó
Nay ngập tràn trong lệ nhỏ…. em ơi!!
Thầm gọi tên mà nức nở nghẹn lời
Đêm dần cạn vẫn đầy vơi buồn tủi
Căn gác quạnh lẻ bóng anh lầm lũi
Xót duyên đầu đã phủ bụi mờ phai.
Thơ Về Trăng – Tổng Hợp Thơ Hay Về Trăng Khuya Buồn, Cô Đơn Và Tâm Trạng
Về Trăng
Chỉ là một ánh trăng tròn soi sáng phía cùng trời vào đêm nhưng nó lại mang đến cho người ta ngàn nỗi sầu, trăm nỗi đau như cắt. Trăng qua những cảm nhận của nhiều tác giả gửi đến các bạn qua những bài thơ về trang vi vu thoang thoảng những hương thơm dạ lý. Làm cho bầu trời bên thềm lặng lẽ và những con gió heo hút đì hiu….
Thơ Ngắn Về Trăng: Nửa Đêm
Tàn trăng nhớ núi tìm mây Nhớ sông tìm suối nhớ ngày tìm đêm Cắn răng nhớ sợi tóc mềm Đếm tay thừa ngón vì em em à Mười ngón là của người ta Anh mười một ngón nhớ nhà nhớ em
Đêm Trăng – Tác Giả: Kinh Khaag
Trăng khuya sắp đã lưu mờ Tình xuân nay đã sắp mờ theo trăng. Xuân nay có kịp thay đời Mà sao xuân đã lập lờ như trăng Trăng mờ sắp tới trời xanh Tình này, như đã nguyện thề với trăng!
Vầng Trăng Đơn Cô – Tác Giả: Kim Phụng
Trăng kia trăng khuyết trăng lại tròn Bởi vì ai mà giấc ngủ chưa ngon .. Đêm nay anh đứng chờ em đó Trăng đã lên rồi em ở đâu
Thơ Về Trăng Khuya – Thơ Hay Về Trăng Buồn
Để có cảm nhận hay hơn về ánh trăng đêm khuya buồn, cùng với muôn vàng nỗi nhớ thương thả hồn mộng tưởng, Blog xin chia sẻ đến các bạn những bài thơ tình ngắn về trăng buồn hay do nhiều tác giả sáng tác. Ánh trăng in hằng gợn sống dưới mặt nước làm ta mênh mang, chìm đắm giữa nước và trăng để thỏa lòng giãi bày, trút bỏ buồn phiền trong chuyện tình dang dở.
Đêm nay ta tựa gối ngắm trăng dịu dàng hòa cùng những nốt nhạc trong trẻo, khúc nhạc buồn buồn lạ nhưng ta thấy mình trong veo thánh thiện đến ngỡ ngàng như thể ta đang phiêu du vùng địa đàng. Vậy cũng coi như ta đã tri âm và được tri kỷ, một cách tương đối ta đã được thỏa mãn, ta tự tưởng thưởng cho mình…
Đêm Trăng Vương Mộng
Theo lối gió bước tình hồng mở ngõ Vườn trăng thanh hương lạ nghĩa thơm tho Đắm trong thơ, mơ kết chuyện hẹn hò Ta cũng lỡ để tình say đắm đuối
Và cứ thế đợi trăng về một buổi Dầu chuyện lòng se kết gọi mùa xưa Trời nhiều cơn nắng bước vào mưa Tình cũng đã theo sầu lời gọi nhớ
Tay ta viết thơ lòng còn bỡ ngỡ Mà tình ơi! Say mật ánh trăng đêm Lá đừng rơi như chân bước qua thềm Xin giấc ngủ bình yên trong mộng nhỏ
Trăng vẫn thắm như tình trăng cón đó Lòng vẫn buồn như chuyện của yêu đương Sương sầu gì? Rơi giọt nhớ giọt thương Hay lá úa ôi! Tình vừa rớt rụng
Thơ Tình: Mộng Tình Trăng
Tĩnh trăng ai ghẹo Nguyệt trăng thề Giai nhân mộng đắm lụy tình thê Cho ai ôm mộng vần trăng khuyết Ngỡ ngàng một giấc mộng đêm trăng
Tình trăng ai ngỡ đã lương duyên Đâu đây còn ngỏ bóng thuyền quyên Cho tôi ôm mộng tình trăng sáng Ngỡ ngàng một giấc mộng tình sang
Trăng Ơi – Tác Giả: Thi Diep Dang
Trăng khuya nhớ gió đi tìm Xe duyên tơ nguyệt biết tìm ở đâu Mỏi mòn ngồi ngóng đêm thâu Mây bay lơ lững hỏi sầu nhớ ai ?
Trăng khuya mơ mộng vờn ai Long lanh đôi mắt nhung nai mơ màng Hỏi rằng ! Trăng mộng đêm say Có sầu nhung nhớ ngập tràng như tôi
Trăng hờn lơ lững xa xôi Nữa đêm đang mộng lần trôi xa dần Mây hồng lơ lững dần chân Gió reo , reo nhẹ rung vầng trăng khuya
Đêm nay mơ ướt gió về Ru mây vào mộng tràng trề hương yêu Trăng tròn ! Trăng khuyết ! Trăng lên ! Tình em dậy sống anh ơi nơi nào
Vầng trăng ai sẽ làm đôi Tình em gió cuốn ngậm ngùi xót xa ,,!!!!
Vườn Thơ đêm Trăng
Cảnh vườn đêm ấy có trăng mơ Tôi thấy nàng thơ dáng thẩn thờ Bẽn lẽn nâng hờ cành lá biếc Ngỡ ngàng tôi cứ nghĩ là mơ.
Cung đàn réo rắt những tiếng tơ Ngọn gió du dương cõi xa mờ Lặng lẽ ru hồn ôi xao xuyến Tim đành ngưng nhịp để uống thơ.
Bước đi tôi sợ vỡ ánh vàng Gió lùa cảm xúc sẽ ngân vang Vì sợ ánh vàng tan theo gió Thôi đành cảm nhận phút truy hoan
Vắn – Tác Giả: Tím Mộc Lan
Đêm trăng lạnh vướng thu tàn Mắt ai ngơ ngẩn giữa màn sương mơ Ứa buồn đọng mối tim khờ Vương mảnh tình lòng vấn thuở ngày xanh
Tôi Vẫn Chờ – Tác Giả: Thủy Cúc
Tôi vẫn ngồi đây đợi gió về Cùng tôi ở lại ngắm trăng khuya Hỏi trăng có biết bao mùa đã Lỗi hẹn cùng tôi chốn hẹn hò
Tôi vẫn ở đây, tôi vẫn chờ Một mình như thế cứ chông chênh Hỏi trăng có thấu tình đau khổ Nhói buốt tim tôi đã mấy mùa?
Trăng Khuya – Tác Giả: Nguyễn Ngọc Sáng
Đêm khuya không ngủ nhớ thương ai ? Khắc khoải trong tim tiếng thở dài Làm bạn cùng trăng đêm khuya lạnh Hờ hững bờ vai dáng trang đài Tím cả vùng trời bao kỷ niệm Biết người còn nhớ mãnh trăng xưa Đêm nay trăng lạnh màu sương khói Lãng đãng buồn sao một kiếp người…!
Tiếng Chày Đêm Trăng
Vọng tiếng bì bùng giữa ánh trăng Mình ơi ráng giã thật êm bằng Chân đều thả nhịp khòm lưng nhún Tay khẽ lay chày ép hạt văng.
Trắng nõn gạo vung thềm lả tả… Vàng ươm trấu nhảy cối nhì nhằng Mồ hôi đẫm ướt bờ vai mệt… Khóm liễu sương nhòa nhạt phủ giăng.
Khát Vọng Đêm Trăng
Đêm trăng sáng tỏ dệt tình thơ Trúc liễu buôn cong nét thẫn thờ Lộng lẫy hoa hồng khoe sắc nhớ Xanh màu nguyện ước ở trong mơ
Đang tìm hạnh phúc sau tan vỡ Để khỏi buồn thương lúc dại khờ Sống phải bình yên không bước lỡ Trong lòng khát vọng đẹp duyên tơ…
Như Ánh Trăng Tà – Tác Giả: Nguyenvan Gioi
Hôm nay sao bỗng dưng buồn quá? Ngó lại hình dong thấy đã già Đau ốm tâm cang đang tàn phá Chắc là đời tôi sắp lìa xa
Đi khám thuốc men tiền đâu trả? Gắng gượng,cho năm tháng dần qua Rượu nhạt uống vào mong giải tỏa Đau đớn quên đi,bớt nhạt nhòa
Trăng tròn trăng khuyết,ắt trăng tà Rồi trăng khuất bóng,giống đời ta Một ngày nợ thế đà xong trả… Thoát khỏi trầm luân, cõi ta bà
Buồn Ai… Ai Buồn – Tác Giả: Nam Phan Đình
Trăng khuya rơi rụng xuống cầu Mình anh ngóng đợi, nỗi sầu rụng theo Đường xưa lối cũ vắng teo Sao rơi lặng lẻ bay vèo trong đêm
Hoa trôi, nước cuốn buồn thêm Còn đâu những phút êm đềm bên nhau Trời gieo chi lắm khổ đau Tim anh lỗi nhịp biết bao lần rồi !
…Ánh dương ló dạng bên đồi Tay không níu nổi, gót rời bước đi Ngàn sau gặp gỡ có khi Ái ân còn đó, ướt mi cay nồng
Rồi mai em cũng theo chồng Người xưa dần khuất… bóng hồng vu quy
Tình Trăng – Tác Giả: Võ Văn Thuận
Trăng khuya nhành liễu phân kỳ Màng đêm tịch mịch phân ly ba đường Trăng vàng mờ nhạt khói sương Gió lùa liễu rủ ba đường vấn vương
Mây mù che giấu trăng thương Cớ sao tạo hóa cắt thương tình chàng Ta buồn mặt rủ mày hường Người thương vắng bóng giọt sầu lệ rơi
Trăng sầu gặp tiếc mưa ngâu Lòng chàng với thiếp ai sầu hơn ai Gió đưa nhành liễu bắt cầu Ngưu Lan chức nữ bắt đầu gặp nhau
Trăng ơi sao mãi một màu Sao trăng không tỏ gặp nhau một lần
Trăng Muộn – Tác Giả: Loan Nguyen
Trăng buồn hỏi gió đi đâu. Để trăng ôm một mối sầu tương tư. Hỏi mây để rõ thực hư. Mây cười lỏn lẻn, ậm ừ bay xa.
Trăng ngồi xuống ngọn núi già. Rầu rầu một nét trông ra thật buồn. Gió thời bay khắp bốn phương. Bỏ trăng ở lại nhớ thương một mình.
Ngắm nhìn đáy nước lung linh. Soi gương chợt thấy bóng mình hư hao. Gió ơi gió bỏ đi đâu? Để trăng ở lại đêm thâu một mình.
Đêm Trăng Buồn – Tác Giả: Hồng Ngọc Ngô
Đêm buồn ngắm ánh trăng lên Hồn treo lơ lửng bồng bềnh về đâu Tim đau quặn thắt cơn sầu Anh đi đi mãi tận đâu mất rồi
Từng đêm lạnh lẽo em ngồi Trông về phương ấy mặn môi giọt sầu Trăng vàng lặn khuất đêm thâu Sương rơi ướt đẫm mái đầu xuân xanh
Bao giờ quay lại hỡi anh! Cho tim ấm lại,trăng thanh soi cùng.
Kiếp Hồng
Trăng tàn trãi lối bước em đi Hỏi mộng ngày xanh có được gì Một thủa yêu người dâng hiến trọn Lâu rồi ký ức mãi còn ghi
Phai mùa sắc nhạt tràn dông tố Úa phận sầu tâm ngã ái ghì Lặng lẽ canh tàn sương khói phủ Dòng đời mãi trỗi khúc phân ly
Thơ tâm trạng buồn cô đơn sâu sắc
Trăng Mơ – Tác Giả: Toan Nguyenduc
Dưới ánh trăng khuya lúc tỏ mờ Em nằm ở đó thả hồn thơ Gieo vần mở lối vào trong mộng Ghép chữ đưa đường đến chốn mơ
Bến vắng năm xưa ai đứng đợi Đò thưa chuyến mới bạn đang chờ Năm canh thấp thỏm mong trời sáng Khép lại tâm hồn hết ngẩn ngơ.
Trăng Khóc – Tác Giả – Loan Nguyen
Kia một vầng trăng nét ưu tư . Non nước buồn thiu chuyện thực hư . Một dãy sơn hà trên cao ngắm chị Hằng bật khóc nhớ thiên thư.
Nam Quốc Sơn Hà Nam Đế Cư Tiệt Nhiên Định Phận Tại Thiên Thư. Như Hà Nghịch Lỗ Lai Xâm Phạm. Nhữ Đẳng Hành Khan Thủ Bại Hư.
Thương một vầng trăng sắp ngả nghiêng. Non xanh nước biếc nhuốm ưu phiền. Buồn cho non nước trăng rơi lệ. Bỗng chốc trăng thanh úa trên triền.
Mượn ánh trăng vàng thay cảm thán. Mong hồi chuyển ý đến bình an. Phận hèn nhỏ nhoi nào đâu dám. Bàn chuyện anh hào cứu giang san.
Trăng Thu
Trống gõ rền vang một khoảng trời Tưng bừng mở hội khắp nhiều nơi Cong mình uốn lượn rồng vui cưỡi Phưỡn rốn nhìn theo địa mỉm cười
Sảnh giữa đông đầy thêm bạn tới Trăng rằm lộng lẫy rước đèn chơi Cùng nhau phá cỗ lòng mong đợi Xúc cảm trào dâng bỗng nghẹn lời
Túy Tửu
Trăng thanh dụng tửu bên thềm Trời khuya lặng gió êm đềm mỗi ta Người đi bóng dáng đã xa Ta đây lặng lẽ hát ca lời sầu
Người đi rượu đắng tình sầu Người đâu có biết nỗi sầu trong ta Đêm sầu túy tửu mình ta “Vì Một Người” vẫn là ta lúc này
Trăng Khuya – Tác Giả: Nguyễn Ngọc Sáng
Đêm khuya không ngủ nhớ thương ai ? Khắc khoải trong tim tiếng thở dài Làm bạn cùng trăng đêm khuya lạnh Hờ hững bờ vai dáng trang đài
Tím cả vùng trời bao kỷ niệm Biết người còn nhớ mãnh trăng xưa Đêm nay trăng lạnh màu sương khói Lãng đãng buồn sao một kiếp người…!
Trăng Buồn – Tác Giả: Thúy Hoàng
Trăng khuya chênh chếch bên thềm Làm cho ai đó ngồi buồn ngắm trăng Ngắm rồi lòng dạ bâng khâng Làm tăng nỗi nhớ lâng lâng lạ thường
Ngắm trăng nhớ đến người thương Nhưng xa nhau quá vô thường gặp nhau Chỉ có gặp ở trang face Qua dòng tin nhắn buồn lây mãi hoài
Băn khoăn nghĩ đến tương lai Yêu thương nhớ lắm ngày mai thế nào? Bởi cả hai đứa hai đầu Bắc Nam tổ quốc mưa sầu thâm niên
Tăng thêm nỗi nhớ triền miên Nỗi buồn cũng thế cộng thêm nản lòng Nơi xa có hiểu hay không? Nhớ thương nhau lắm mà lòng xót xa.
Con người ta sống thật nhất là khi đêm và, đó chính là thời điểm những nỗi buồn hòa chung cùng với những cảm xúc, thế nhưng lại không biết thể hiện như thế nào đành phải mượn những bài thơ về trăng buồn đêm khuya gửi gấm những tâm tư, u sầu vào trong các bài thơ.
Chùm Thơ Ngắn Viết Về Biển Hay, Thơ Biển Buồn Với Hoài Niệm Cũ
Những bài thơ ngắn hay viết về Biển với nhiều cảm xúc & tâm trạng. Loạt thơ ngắn nói lên nỗi buồn khi đứng trước Biển, nỗi nhớ Biển và hoài niệm về cuộc tình xưa gắn liền với Biển cả mênh mông.
BIỂN VẮNG Thơ: Nguyễn Minh Tơ
VỀ NƠI BIỂN HÁT Thơ: Phạm Thị Chiến
TÌNH BIỂN
Thơ: Phạm Thị Chiến
TÌNH EM BIỂN CẢ Thơ: Phạm Thị Chiến
Biển yêu ơi… tình em… ôi ngọt quá…
TÌNH EM Thơ: Phạm Thị Chiến
Anh không về ngắm biển bình minh sáng Sóng ru tình vẫn mang nặng nhớ thương Nhìn con tàu lướt sóng vượt đại dương Mang yêu thương nối dài hương tình biển Anh chẳng về nâng vần thơ ta viết Vạt nắng vàng biết em nhớ biển hơn Gió say say rung cành lá giận hờn Khe khẽ nói nhớ em hơn biển cả
LẮNG NGHE BIỂN KỂ Thơ: Chí Phong
BIỂN CHỜ Thơ: Phạm Thị Chiến
Biển giống em… tình dâng cao vời vợi…
QUYỆN TRONG NHAU Thơ: Phạm Thị Chiến
Bài thơ 8 chữ lãng mạn viết về Biển của người con gái muốn được mãi mãi ở bên người yêu thương..ANH HÃY LÀ BIỂN NHÉ Thơ: Mai Hiên
Bài thơ ngắn lục bát viết về nỗi nhớ Biển với tâm trạng buồn, hoài niệm..
Thơ: Mai Yên
Bài thơ 5 chữ viết về Biển với nỗi nhớ về anh của người con gái..
Thơ: Minh Lý
Bài thơ ngắn viết về Biển với tâm trạng buồn, thất tình của cô gái.. những ký ức đẹp về tình yêu xưa chợt quay về khi đứng trước biển..
BIỂN TÌNH YÊU VÀ NỔI NHỚ
Thơ: Thoại Yến
BIỂN HÁT LỜI TÌNH Thơ: Mộc Miên
Phố biển Mưa hát cho ngày mới sang!
Cơn bão nào? Ghé thăm biển một ngày Giông gió cuồng quay Cho ngàn lớp sóng cuộn bay Từ đáy biển sâu Nhè nhẹ mơn man, dào dạt Rồi ầm ầm, ào ạt Cuồng nhiệt hôn bờ cát vàng phơi
Mãi ngàn năm những nụ hôn trùng khơi Sóng ru bờ bằng lời yêu chất ngất
Nhìn sâu trong mắt Biển vẫn xanh Dù mịt mù giông gió Dù sóng tình đâu đó Lặng thầm không ngủ Hay vần vũ Hương muối mặn ấp ủ mãi dâng trào
Biển vẫn dài rộng Và sóng vẫn khát khao Bão còn sang Biển vẫn mênh mang nhớ Hình bóng ai vương từng nhịp thở Yêu mãi ngàn năm!
Bài thơ lục bát viết về Biển với hoài niệm buồn. Cô gái ngồi trong quán cóc ngắm ra biển xa xa và nhớ lại hình ảnh người yêu xưa cùng với những kỷ niệm đẹp đã qua..NÀNG THƠ TRƯỚC BIỂN CHIỀU NAY !! Thơ: Liên Vũ
Gió lao xao gọi nàng cười Biển trao hơi ấm thắm tươi nồng nàn Biển chiều sóng vỗ miên man Biển dìu ai với muôn vàn đắm say… NÀNG THƠ TRƯỚC BIỂN CHIỀU NAY!!
*** Chủ đề xem nhiều: 1001 bài thơ về Biển, tình thơ biển lãng mạn, cô đơn & nỗi nhớ
CHỈ MÌNH EM THÔI Thơ: Minh Lý
BIỂN VẮNG KHÔNG ANH !
Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng
BIỂN YÊU THUYỀN …!!! Thơ: Hoàng Yến
Trọn đời này chúng tôi xin là Biển cả … Luôn ngóng chờ …thương nhớ một Thuyền thôi …!!!!
Chiều Buồn Trên Biển
Thơ: Minh Ngọc
Rồi yêu như sóng bạc đầu Đi xa vẫn nhớ nơi đâu là bờ…!!!
BIỂN VÀ EM Thơ: Thanh Thống
Bãi vắng mình em ngắm biển chiều Bầu trời chợt cảm bóng cô liêu Làn mây cõng nắng về muôn nẻo Ngọn gió lùa sương trải vạn điều Lặng lẽ mi sầu vương bến mộng Âm thầm mắt tủi đọng bờ yêu Từng cơn sóng vỗ êm đềm gọi Bé hãy về thôi kẻo thủy triều
SÓNG BẠC ĐẦU Thơ: Nguyễn Bằng
Cập nhật thông tin chi tiết về Thơ Hay Về Hoàng Hôn Buồn Với Tâm Trạng Cô Đơn, Hoài Niệm trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!