Xu Hướng 3/2023 # Thơ Giao Mùa Xuân Hạ Hay, Chùm Thơ Tình Cuối Xuân Đầu Hạ Lãng Mạn Nhất # Top 6 View | Kovit.edu.vn

Xu Hướng 3/2023 # Thơ Giao Mùa Xuân Hạ Hay, Chùm Thơ Tình Cuối Xuân Đầu Hạ Lãng Mạn Nhất # Top 6 View

Bạn đang xem bài viết Thơ Giao Mùa Xuân Hạ Hay, Chùm Thơ Tình Cuối Xuân Đầu Hạ Lãng Mạn Nhất được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Giận gì gói cả mùa thương Hoa đào rụng cánh sắc hường nhạt phai Tím xoan, trắng bưởi trang đài Bướm ong ghé đậu sương mai đẫm cành

Giao mùa rộn rã Yến Oanh Líu lo hòa tấu mộng lành chung đôi Tháng ba sắp mãn Xuân rồi Hương mùa đọng lại trong tôi nhớ hoài.

Chị ơi đừng vội chia tay Xuân em còn vướng trúc mai bên đường Lả lơi theo gió đưa hương Vẫn còn tô thắm má hường cho ai

Trinh nguyên một dáng trang đài Xuân em xanh mãi nét ngài nở nang Chị ơi chớ bảo xuân tàn Sáng nay còn đó trên hàng mi cong

Đêm qua một giấc mơ nồng Em trông chị vẫn còn hồng nét duyên Dẫu mai nắng hạ qua miền Xuân em vẫn cái nét riêng đó mà

Mai đây chị có chồng xa Xuân em là cái kêu sa bên người Xuân em treo ở nụ cười Để hồn chị mãi xanh tươi giữa đời…

Thơ Giao Mùa Xuân-Hạ Hay 03

KHÚC GIAO MÙA

Thơ: Minh Việt

Xuân qua rồi hạ thay màu áo mới Nắng rực vàng cũng chẳng đợi hè sang Phượng chợt tỉnh khoe sắc đỏ vội vàng Giục tiếng ve đồng ca vang phố nhỏ

Tôi sinh ra giữa mùa hoa phượng nở Tháng năm về nhuộm đỏ cánh hoa rơi Tiếng còi tầu gọi bạn giữa biển khơi Đằm thắm như những con người đất Cảng

Tôi yêu lắm bao ngày hè rực nắng Tếng sáo diều văng vẳng khúc du ca Được đón mẹ tan buổi chợ chia quà Nấp sau lưng mỗi lần cha nổi giận

Tôi hằng muốn thời gian đi chầm chậm Tuổi thơ dài thật đầm ấm như xưa Để còn mãi còn mãi những buổi trưa Được nghe tiếng ầu ơ bên võng mẹ

Rồi lớn lên qua dần hai thế hệ Trải qua bao sóng bể với mưa nguồn Tôi vẫn chờ vẫn đợi hết mùa Xuân Mừng đón Hạ một lần thay áo mới.

Thơ Giao Mùa Xuân-Hạ Hay 04

NỖI NHỚ PHÚT GIAO MÙA

Thơ: Trần Anh Kiệt

Xuân đã cạn hạ vừa chớm ngõ Lối đi về phượng đỏ ngoài sân An vui cuộc sống thanh bần Gió mang niềm nhớ lâng lâng cõi lòng

Tháng tư đã chạm dòng ký ức Ngày giao mùa nô nức thềm hoa Ve ngân khúc hát chan hòa Nhớ về kỉ niệm đã qua một thời

Niềm khắc khoải ru lời trong gió Màu phượng buồn nhuộm đỏ lối đi Nhớ mong tím cả xuân thì Nghẹn ngào dạo khúc chia ly tình sầu

Nào ai biết vì đâu dang dỡ Trăng cuối đầu rạng vỡ ánh soi Trách duyên không trọn bên đời Mây sầu ngấn lệ rơi rơi lạnh lùng

Lời nguyện ước ta cùng chung lối Đường mịt mù người lỗi hẹn sao Nhớ thương ruột xót gan cào Đêm trường gối chiếc mà ngao ngán buồn

Mình vẫn giữ tình luôn đẹp mãi Tia nắng hồng chiếu trải đường thi Tiếc thương cũng chẳng được gì Bên thềm nguyệt lạnh người đi không về.

Thơ Giao Mùa Xuân-Hạ Hay 05KHÚC GIAO MÙA Thơ: Vũ Thắm

Xuân đã qua Hạ sải bước nhẹ êm Như tóc em bay bung mềm trước gió Ánh mắt long lanh sáng đêm Trăng tỏ Phượng đỏ hồng báo hiệu một mùa sang

Em xa anh trong nỗi nhớ mênh mang Càng xa cách lại nồng nàn tha thiết Anh có hiểu nơi thẳm sâu bất diệt Trái tim này chỉ biết hình bóng anh

Tháng ngày qua bao nỗi nhớ trọn dành Giữ tình anh khỏi mong manh dễ vỡ Anh về đi đừng để mình dang dở Cho câu thơ không nức nở nỗi niềm

Thơ Giao Mùa Xuân-Hạ Hay 06

CHỚM HẠ

Thơ: Chung Mai

Chớm hạ rồi chúng tôi có biết hay không Tia nắng mới hây hây hồng búp lá Làn gió nhẹ cũng làm em say lạ Đêm buông màn phảng phất toả dạ hương

Trăng thượng tuần mờ ảo nhạt màu sương Giai điệu thả vấn vương hoài khúc nhạc Tiếng rỉ rả côn trùng như đang hát Lối bâng khuâng khao khát đón ai về

Chớm hạ rồi …thổn thức lắm tiếng ve Bằng lăng tím bên vỉa hè im lặng Tà áo trắng bay nghiêng vào chiều vắng Con đường dài chẳng thấy bóng người mong

Chớm hạ rồi…xao xuyến sợi tơ lòng Giao mùa lại hay lượn vòng giông gió Sợ rơi rụng chút hương nồng nho nhỏ Hạ sẽ buồn không còn có tình xuân.

Thơ Giao Mùa Xuân-Hạ Hay 07KHÚC GIAO MÙA Thơ: Nhật Bình

Anh à! xuân đã qua chưa? Hình như hạ gọi giao mùa đó sao Nắng vàng buông sợi hanh hao Thoảng cơn gió nhẹ rì rào lời thương.

Anh ơi! xuân cuối con đường Vẫn như còn luyến người thương nơi nào Giao mùa nỗi nhớ xanh xao Chần chừ nàng hạ bước vào vần thơ.

Kia anh! xuân vẫn mong chờ Mình chưa kịp gặp hạ giờ đã sang Rợp xanh những tán lá bàng Nhạc ve ru khúc tình tang đượm buồn.

Hạ về rồi đó người thương Màu hoa sắp rực con đường ngày xưa Chiều nay bất chợt đổ mưa Giao mùa một khúc say sưa mộng lòng.

Thơ Giao Mùa Xuân-Hạ Hay 08KHÚC GIAO MÙA Thơ: Hạnh Nguyễn

Tu hú gọi mùa hè đương tới Rực đường làng đỏ ối gạo khoe Sắc màu trộn với tiếng ve Râm ran câu chuyện Xuân Hè giao duyên

Xuân cuối tiết du miên hoang hoải Hạ đầu kỳ mê mải làm duyên Kìa trông thấp thoáng bến thuyền Cặp đôi thiếu nữ nghiêng nghiêng đợi chờ

Dắt xe đạp như mơ như mộng Tóc xanh xanh buông thỏng bờ vai Áo dài bay đẹp trang đài Giao mùa, Xuân muộn kìa ai mơ màng

Thơ Giao Mùa Xuân-Hạ Hay 09PHÚT GIAO MÙA Thơ: Vũ Thắm

Dấu yêu ơi!Nhắc chi chuyện ngày trước Bởi chúng mình đã bước ngược lối nhau Tháng ngày qua trái tim em héo nhàu Tình dang dở lệ sầu mi đẫm gối

Ta yêu nhau đâu phải tình nông nổi Nụ hôn còn nóng hổi theo thời gian Mà giờ đây để thương nhớ ngập tràn Anh quay gót đành dở dang lối hẹn

Tình yêu đó trong em còn nguyên vẹn Nỗi nhớ này không thẹn với trái tim Anh ở đâu sao vẫn mãi im lìm Em lê bước đắm chìm trong kỷ niệm

Hồn lạc lõng cô đơn hoài xâm chiếm Nào dám đâu mộng phù phiếm xa hoa Chỉ ao ước hai tim ta quyện hòa Ngắm đất trời giao thoa xuân sang hạ

Phút sang mùa từng cơn mưa rỉ rả Lệ rơi đầy lã chã giọt dòng châu Lòng khát khao được tựa hai mái đầu Cùng dìu dắt qua cầu xây hạnh phúc!!

Thơ Giao Mùa Xuân-Hạ Hay 10

TÌNH KHÚC GIAO MÙA

Thơ: Minh Lý

Cơn gió buổi chiều nay. Thầm thì như nhắn gửi. Xuân sắp đi rồi đó. Hạ nhón gót bước sang.

Tàn một mùa hoa gạo. Bến đợi buồn mênh mang. Anh có về nhớ sang. Hái một nhành hoa Phượng.

Mùa hè nào cũng vậy. Em bấm đốt từng ngày. Nhớ buổi mình chia tay. Hoa Phượng buồn ngơ ngác.

Chiều nay em say sưa. Ngắm từng sợi nắng thưa. Không gian giấc mộng về. Chợt tràn trong ký ức.

Mùa hè về rạo rực. Ân tình buổi giao mùa. Gom vào thơ chiều nay. Tình khúc hè đắm say.

Thơ Giao Mùa Xuân-Hạ Hay 11

KHÚC GIAO MÙA NHỚ ANH

Thơ: Hải Yến

Cuối Xuân rồi nhìn về khoảng trời xa. Nhìn mây trắng là là bay theo gió. Những ánh trăng giữa đêm khuya sáng tỏ. Hỏi anh rằng có phải hạ chớm sang.?

Hạ về rồi gieo nỗi nhớ mênh mang. Những trưa hè anh đàn và em hát. Trái tim hồng thốt lên thành điệu nhạc. Ngồi kề bên tay nhẹ khoác bờ vai.

Hạ đã về trong buổi sớm ban mai. Em cô gái trang đài cùng anh bước. Đi bên anh thì thầm em khẽ ước. Mong đôi mình tình trước cũng như sau.

Nay hạ về anh Đang ở nơi đâu. Để tim yêu héo sầu vì nhung nhớ. Chỉ mình em ngắm nhìn hoa phượng nở. Trên bầu trời rực rỡ những hương yêu.

Hạ về rồi gió đưa những con diều. Đang bay lượn cuồng phiêu trong hạnh phúc. Em cũng nghe trái tim mình thúc giục. Phút giao mùa lại nhớ lúc bên nhau. …Chùm thơ tình giao mùa Xuân-Hạ hiện vẫn đang còn cập nhật những sáng tác mới hơn. Xin mời các bạn xem tiếp loạt thơ mưa mùa Hạ với tâm trạng buồn viết cho tình yêu đôi lứa mà chúng tôi đã chia sẽ..

Thơ Hay Mùa Hạ: Những Bài Thơ Hay Viết Về Mùa Hạ

Mùa hạ là mùa của những cơn mưa rào dào dạt đem lại biết bao cảm xúc, mùa của những đóa hoa sen nở ngát cánh đồng, và nhất là mùa của hoa phượng nở báo hiệu giờ phút chia xa đã đến của tuổi học trò. Những cảm xúc ấy dù ta đã trải qua bao năm tháng, mỗi khi nhớ lại mà vẫn xao xuyến trong lòng và ghi tạc thành những vần thơ hay, thấm đẫm cảm xúc mùa hạ. Mời quý độc giả đón đọc những bài thơ hay viết về mùa hè đầy xúc cảm. Nguyên Trân Nguyên Trân

Hạ ơi! Thương nhớ bao ngày Ước mong hạnh ngộ ngất ngây không rời.

Phía sau em biêng biếc ánh hoàng hôn Đang khép lại một ngày nắng gió Chân chợt chạm non mềm lối cỏ Mỗi bước em đi… xanh, tím ngập ngừng.

Mùa hè Hạt mưa lanh chanh Chen nhau đậu vào bông phượng vĩ

Mưa mùa hè Em yêu đến thế Những buổi đi học về Bứt lá che đầu làm nón Chúng em đội màu xanh Đi trong cơn mưa mùa hạ Rúc rích tiếng cười núp trong chùm lá Giọt mưa nào tinh nghịch thấm vào lưng

Cơn mưa đi qua cổng trường Buổi học cuối cùng Khung cửa lớp đầy một trời phượng đỏ Mưa tạnh bao giờ Chúng em không rõ Nhưng trong đôi mắt bạn bè Có những giọt mưa trong veo đọng lại Như còn giữ mãi

Cơn mưa của những buổi tan trường Mỗi đứa một chiếc ô bằng lá Đội màu xanh về trong tiếng mưa rơi

Bốn mùa thành xuân cả Hạ ơi! Sen đến đây…

Tháng Năm rồi Ta để lại sau lưng Tuổi học trò một thời thanh thản Nắng vàng nhuộm trời Trời nhuộm nước đến thật xanh Mây trắng lơ thơ nhuộm sóng thành trắng thế…

Hè đến rồi, Ta về sông, ra bể.. Thơ thới, tung tăng, Cặp sách để góc nhà Tấm ảnh ai áo trắng, Ngước nhìn trời, Phượng rực một sắc hoa…

Hè đã về Ta về với sông La Về thấy bà Lụm cụm từng bước chân nứt nẻ Gánh hai thùng sóng sánh bến bậc xưa… Hè đã về Rười rượi những ngày xưa Bãi cát, lũy tre có ai ngồi ru cháu? Vạc cánh cò chấp chới ngang sông… Vần vũ bể dâu vẫn trong ngần thơ ấu Khúc bình yên….

Tháng Năm Trong thanh tịnh, Hoa từ bi đã nở Yên ả xoay, Một mùa phượng thức đầy Bao khổ đau, nhọc nhằn lầm lậy Tháng Năm về Bỗng chốc hóa thơ ngây….

Lạ chưa, giữa những ồn ào Tiếng ve khát vọng lặn vào nín câm.

Mùa hè Hạt mưa lanh chanh Chen nhau đậu vào bông phượng vĩ

Cơn mưa đi qua cổng trường Buổi học cuối cùng Khung cửa lớp đầy một trời phượng đỏ….

Như còn giữ mãi Cơn mưa của những buổi tan trường

Mỗi đứa một chiếc ô bằng lá Đội màu xanh về trong tiếng mưa rơi

Chùm Thơ Lục Bát Viết Về Mùa Hạ Rất Hay

kyuc.net tuyển chọn và chia sẻ đến các bạn chùm thơ lục bát rất hay viết về mùa Hạ. Đó là những vần thơ lục bát mùa Hạ miêu tả vẻ đẹp, sự thay đổi của cảnh vật khi mùa hạ (mùa hè) lại trở về theo chu kì các mùa trong năm.

THƠ LỤC BÁT MÙA HẠ

Tác giả: Lãng Du Khách

Hạ đến gọi phượng nở hoa gọi hè

Hạ đến gọi nắng trưa hè gắt gao

Hạ về gọi nắng gió Lào nồng oi

Hạ về cây rủ bóng soi rũ cành

Hạ mang ta nắng vàng hanh

Hạ mang bằng tím trên cành rộ hoa

Hạ mang mơ mộng tình ta học trò

Hạ ơi ta nhớ cái thời trắng tinh

Hạ ơi trong nắng lung linh

Hạ ơi phượng lỡ dứt tình bay xa

Hạ rời thu tới lá xa lìa cành

Hạ rời gọi tiết trời xanh

Hạ rời gọi mãi tình anh cùng nàng.

BÀI THƠ: SẮC ĐỎ HẠ THƯƠNG

Tác giả: Quý Phương

Hạ về phượng thắm hàng cây

Sân trường ngập nắng tung bay áo dài

Hẹn nhau lưu bút trao tay

Mùa vương vấn củ mắt ai lén nhìn

Viết trang nhật ký tự tình chia xa

Luyến lưu rơi rớt giọt ngà

Phút giây bịn rịn rời xa không đành

Khi không gọi hắn bằng anh

Đường xưa từng bước song hành bên nhau

Vẫn thường gọi hắn mày tao

Bây giờ bẽn lẽn gặp nhau cuối đầu

Tiếng ve vang khúc nhạc sầu

Còn đâu mùa củ đưa vào câu thơ

Để cho một kẻ ngẩn ngơ trong lòng

Với tay đón cánh phượng hồng

Bâng khuâng dừng bước phiêu bồng chiều nay

Tình thơ chưa kịp trao tay

Hạ ơi nổi nhớ vẫn đầy trong tim.

BÀI THƠ: HẠ VỀ

Tác giả: Phượng Loan

Mùa xuân cất cánh bay rồi

Hạ đang rừng rực lên ngôi đất trời

Ẩn trong trái chín, nhuộm ngời hương hoa.

Phượng hồng rực lửa chia xa bạn bè

Tháng tư mới chớm sang hè

Mà sao lòng bỗng nghe tê tái lòng.

Hạ về mây trắng thong dong

Rủ đàn ong mật dạo rong vườn nhà

Rủ cơn mưa xuống cho ngà ngà say.

Tuổi thơ tỉnh giấc chợt lay mình về…!

BÀI THƠ: HÈ VỀ

Tác giả: Lê Thanh Tâm

Hỏi ngày xưa có buồn xo tháng ngày

Nắng vừa khẽ chạm bàn tay

Chợt mưa rơi đến ướt vai mất rồi

Nhớ hoài mùa cũ trong tôi

Áo em trắng mộng bồi hồi ngẩn ngơ

Chiều nay ngắm cánh phượng mơ

Bỗng đâu thấy lại bài thơ năm nào

Thẹn thùng viết – ngại ngùng trao

Để giờ năm tháng ngã màu thời gian!

Tiếng ve gọi mãi theo hàng phượng đưa

Hạ ơi! thương mấy cho vừa

Nhớ ơi! còn đấy giọt thưa, giọt gầy

Về thăm niệm khúc chiều nay

Nghe chút rong ruổi theo ngày tháng xưa!

kyuc.net mời bạn xem tiếp phần cập nhật những bài thơ lục bát viết về mùa Hạ mới nhất..

BÀI THƠ: GỌI HÈ

Tác giả: Hải Phương

Xểnh tay rơi rớt những gì còn xuân

Hoàng hôn sao lắm trái ngang

Chiều chưa tắt nắng vội mang đêm về

Gọi em rung chuyển cơn mê

Ai ơi lẻ bạn tìm về cố nhân

Hỏi phù sa chớ trách lầm dòng sông

Ai gọi kí ức phải không..?

Chỉ cho ta với.. yêu thương chỗ nào

Men về bước thấp bước cao

Tìm em nơi chốn ồn ào trường xưa

Tưới vào gốc phượng coi như gọi hè.

THƠ LỤC BÁT: HẠ VỀ

Tác giả: Liên Phạm

Hạ về, nghiêng nắng trên vai

Chợt mưa, chợt nắng từng ngày đi qua.

Trên cây lá thắm mượt mà,

Vi vu, gió thoảng hương hoa dịu dàng.

Nắng vàng toả nhẹ không gian,

Để cho Anh ước, mơ màng… Có nhau.

Phượng hồng đỏ thắm một màu,

Mênh mang điệp khúc ve sầu râm ran…

Mong sao tiếng nhạc, cung đàn

Câu thơ mộng ước chẳng màng đợi trông.

Lời thơ trải rất nhiều dòng,

Cũng không nói hết trọn lòng Anh đây.

Hoa đua nhau nở, làm ngây ngất lòng.

Anh ngồi ôm mộng ước mong,

Hôn môi thật nhẹ, hôn trong bóng chiều.

Trao em một chút nâng niu dỗ dành.

Mong sao mùa hạ qua nhanh,

Tình Anh ở lại kết thành keo sơn…!

BÀI THƠ: HẠ CUỐI

Tác giả: Liên Phạm

Gốc phượng còn đó chỗ ngồi hôm qua

Bóng anh khuất nẻo đường xa

Phượng hồng phai sắc nhạt nhoà dưới mưa

Nhớ sao những buổi nắng trưa

Chụm đầu dưới gốc phượng xưa thầm thì

Khắc ghi kỷ niệm một thời mến thân

Sắc hoa phượng mãi thắm ngần không phôi

Để cho em mãi còn ngồi nhớ anh!

BÀI THƠ: HẠ THƯƠNG Tác giả: Nguyễn Minh Ngọc

Trời xanh không gợn bóng mây

Hạ xưa để lại đong đầy nhớ thương

Hoàng hôn chải mái tóc buông

Gió kia cứ mãi vấn vương mây chiều.

Hạ ơi…tôi nhớ rất nhiều

Hạ cho tôi gửi bao điều tới anh

Tình ta chẳng thể mộng lành

Bài thơ dang dở thôi đành cất đi.

Nhủ lòng đừng có nghĩ suy

Nhưng khi hạ đến dạ thì nhớ thêm

Mà sao cứ thế gọi tên một người!

Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Thơ Tình Mùa Hạ

Nội dung bài viết

Mưa lại về trên những ngả đường quen

Rơi vội vã lên tóc người chờ đợi

Hạ độ này đã thơm mùi tháng mới

Vẫn ngập ngừng chới với thuở vào yêu

Gốc phượng xưa gục đổ dưới hiên chiều

Đứng liêu xiêu giữa màn mưa tầm tã

Bờ môi em ướp hương tình mùa hạ

Có nghe gầy trên những phiến chân qua?

Và em ơi … nơi ấy cuối trời xa,

Mỗi lần mưa có ngập tràn thổn thức;

Có thương quá những hôm chiều rạo rực;

Có bồi hồi… day dứt ở trong tim?

Những loài ve cứ mải miết đi tìm

Mà quên mất mình đã sầu da diết

Như trong mắt gã si tình em biết,

Tháng năm qua mưa có ngớt bao giờ…

Tôi đã già để viết những niềm mơ

Chỉ luyến thương cho một thời xa ngái

Lỡ mai đây bến đời không gặp lại:

– Có chạnh lòng… ái ngại nhớ về nhau?…

(Bằng Lăng Tím)

1.1, Hạ Về Trong Đáy Mắt Nâu

Cái nắng hè oi bức đổ mồ hôi

Gió mây trôi hững hờ bằng lăng tím

Hạ lại về cho lòng ta tìm kiếm

Em giấu gì đằng sau đáy mắt nâu?

Hạ về rồi em còn lạc nơi đâu?

Sao chẳng nói để ve sầu nức nở

Mưa hạ về nghe như lời than thở

Bụi thời gian bị bôi xóa lạnh lùng

Ta chạnh lòng đơn lẻ vẽ chân dung

Một hồn thơ cho những ngày xa vắng

Gửi tặng em tiếng tự tình sâu lắng

Tiếng yêu đầu thuở mười tám ngây ngô

Giờ qua rồi thời áo trắng vu vơ

Em vẫn thế, thờ ơ nào có biết

Phượng vẫn rơi, và rơi không kể xiết

Ngọn lửa tình còn thổn thức trong ta

Hạ nay về ta nhớ hạ hôm qua

Nhưng hạ hỡi, ta chẳng còn lo sợ

Ngày hạ đi bỏ lại tình dang dở

Nay hạ về, tình vẫn vậy, dở dang…

(Bằng Lăng Tím)

2, Phố Đổ Rêu Phong

Mùa hạ cũ còn vương đầy vai áo

Bước ta về phong dấu tích hoang sơ

Khép lại hết bao buồn vui nước mắt

Ta ngày xưa nào có biết đợi chờ!

Xé màn trời, trời hỡi hãy đổ mưa

Nắng chiều rơi bao nhiêu nữa cho vừa

Gom mây đến và kéo lòng gió lộng

Ta sẽ nhìn chân phố đổ rêu phong

Người quay đầu, cúi mặt, kệ người đi

Ta nơi đây đâu có nghĩ ngợi gì

Hà cớ sao mỗi đợt mùa trở dậy

Lại ngẩn người nuối tiếc nụ hồng say

Mùa đã về, mùa cũ tàn trước cửa

Sao ta buồn, chân mỏi bước liêu xiêu?

Đêm yên giấc gác đầu êm gối lụa

Sao giật mình, nhung nhớ đã từng yêu…

(Bằng Lăng Tím)

Mưa lại về trên con phố ngày xưa

Hàng liễu rủ như nỗi buồn ngơ ngác

Em xoè tay đón hạt mưa rào rạc

Lại một mùa mưa nữa chẳng cùng anh.

Em đi tìm trong quá khứ mỏng manh

Tìm trong gió, trong mây rồi trong nắng

Tìm về anh của một thời xa vắng

Của một thời hai đứa bước chung đôi.

Em hỏi gió thì gió chỉ cười thôi

Em gặp mây nhưng mây trôi lặng lẽ

Em hỏi nắng, nắng lắc đầu khe khẽ

Vậy nơi nào mới cất giấu hình anh?

Vâng! Đây rồi em đã gặp được anh

Là anh đấy, trong cơn mưa đầu hạ

Mưa trút xuống những hàng cây nghiêng ngả

Mái hiên xưa che ướt mối tình đầu.

Rồi một ngày tay hết nắm bàn tay

Em trả anh một mùa mưa trắng xoá

Trả lại anh con đường chia đôi ngả

Xa nhau rồi chỉ tội mái hiên xưa!

(Tuyết Trang)

4, Một Trời Phượng Cũ

Hạ sang mùa, phượng đầy vai áo tôi

Nhớ chiều mưa thuở ấy đã xa rồi

Phượng trong tôi một trời loang máu đỏ

Phượng của người tình gõ nhịp trên môi

Cũng đã lâu sao tôi mãi chạnh lòng

Khi mùa về ráng đỏ bóng chiều phong

Tim se sắt cánh máu hồng tan vỡ

Phượng nhẹ nhàng nơi ấy biết hay không?

Tôi tưởng tình đã tàn theo tháng năm

Thời gian trôi bôi xóa vết thăng trầm

Đâu ai biết sóng cồn trong nỗi nhớ

Nắng hạ về tình giá buốt trong tâm

Tự ngày nào người – tôi thắt mối oan

Là bấy nhiêu nước mắt với mây ngàn

Phượng chiều nay sao xác xơ nhiều quá

Chắc tình xanh nay đã hóa võ vàng

Một lần thôi tôi xin cánh hoa xưa

Rồi mãi quên hình bóng của ngày mưa

Màu phượng cũ đã về khung trời mới

Phố chiều nay tan tác mảnh hoa thừa

(Bằng Lăng Tím)

5, Màu Thời Gian

Phượng lại về khoe sắc với trời xanh

Cái oi bức nặng nề như ngộp thở

Người thành phố với khát khao chợt nhớ

Trận mưa rào tưới mát lúc hè sang

Nàng Xuân rời khi trời đất qua trang

Phượng rực rỡ khoe sắc màu đỏ thắm

Phượng đấy ư… này em… tuyệt lắm

Áo trắng sân trường được dịp ngừng bay

Biển hạ vàng ru hồn khách đắm say

Cái tuổi thần tiên anh đàn em hát

Biển gợi tình em tung tăng bờ cát

Bài tình ca ngọt mãi đến bây giờ

Anh vẫn đàn em mải miết làm thơ

Tiếng tiêu ai vọng sang nương theo gió

Em bối rối… lời yêu anh vừa ngỏ

Má ửng hồng mong quả chín đừng rơi

Phố ồn ào lòng biển lại đầy vơi

Từng ngọn sóng ập vào rồi xa mãi

Như tình yêu có bao giờ dừng lại

Biển lặng rồi… mà sóng vẫn lao xao

(Hoàng Mai) ” Tiếp theo, 5 bài thơ mùa hạ dạt dào cảm xúc còn lại không kém phần tâm trạng và lãng mạn:

6, Nói Cùng Anh

Nắng Hạ vàng ngày chậm bước vào đêm

Công viên ấy em về hiu hắt nắng

Phượng tàn rơi góc phố buồn lẳng lặng

Chiều không anh nghe hoang vắng tâm hồn

Trước cuộc đời em mơ ước gì hơn

Một bờ vai – một vòng tay sưởi ấm

Bữa cơm thường giản đơn nhưng nồng đậm

Hương tình yêu tỏa ngát tóc mây chiều

Anh nồng nàn đằm thắm biết bao nhiêu

Sao ta vẫn đêm từng đêm quạnh quẽ

Anh đã đến bên đời em lặng lẽ

Góc khuất nào cho em vẽ chân dung

Thực và mơ nào có lối đi chung…

Ta vẫn hát bài tình ca dang dở

Anh nợ em những đêm dài trăn trở

Thêm một lần tan vỡ… nữa sao anh?

(Hoàng Mai)

7, Nỗi Nhớ Tháng Tư

Tháng tư rồi, mùa hạ đã về chưa?

Mà bầu trời hôm nay nhìn rất lạ

Nắng thôi hát bản tình ca oi ả

Gọi mưa đầy trên những lối em qua

Tháng tư về đâu hỡi những mùa hoa?

Đâu nắng mưa, đâu một thời để nhớ?

Những cánh hoa ai ép vào cuối vở

Nay xác xơ một thuở đã xa vời…

Gió nghẹn ngào ru ký ức đầy vơi

Phố cô đơn nên chiều buông rất vội

Ta xót xa những điều chưa dám nói

Gói trong tim bao giấc mộng không thành

Hạ có về cho năm tháng mong manh?

Những trời xanh có đầy trong mắt biếc?

Dẫu đã biết xa nhau là vĩnh biệt,

Cớ sao lòng da diết mãi khôn nguôi…

(Bằng Lăng Tím)

8, Bóng Nàng Thiếu Nữ Tháng 5

Nắng vàng nhè nhẹ rơi áo em

Gió muộn mơn man quấn chân mềm

Hoàng hôn bẽn lẽn hôn vào tóc

Trời anh nghiêng ngả rớt vào đêm

Ai rót cái duyên lên mắt xanh

Cho gió tháng năm vỡ tan tành

Ai tô thắm hồng đôi má nhỏ

Để bước em về vướng hồn anh

Biêng biếc màu mây em thấy không?

Thương em chiều ngả cuối chân hồng

Dòng người hối hả quay về chốn

Chỉ thấy mình em giữa chợ đông

Điếu thuốc tay anh đã lụi rồi

Gót mềm em bước cứ chậm thôi

Cho anh vương vấn đôi ba bận

Đêm về đỡ tủi tấm hồn côi

(Bằng Lăng Tím)

9, Những Mùa Hạ Vắng

Em có thấy hạ về trong nắng muộn?

Khi tiếng ve đã mỏi cuối chân trời,

Và có thấy nắng loang đầy nỗi nhớ,

Giữa đêm gầy muôn vạn ánh sao rơi?

Tôi trở lại những nơi mình hò hẹn

Chợt giật mình ngơ ngác mắt buồn em

Chiều chập choạng chở người theo hoài niệm

Phố loay hoay gọi gió cuốn chân tìm…

Đêm mưa cuối đã thay lời hát cuối

Mùa hạ sang phượng cháy những con đường

Em có thấy hồn thơ ai đó gọi,

Như giận hờn một kẻ đã từng thương?

Hoàng hôn nay phố vắng ai buồn lắm!

Hạ về rồi em còn lạc nơi đâu?

Ve quạnh quẽ dưới ánh chiều vàng vọt

– Chợt bồi hồi, thảng thốt khóc tìm nhau…

(Bằng Lăng Tím)

Em về không mùa hạ sắp về rồi

Cơn mưa rào tắm hàng cây trước ngõ

Ve khan tiếng u sầu trong làn gió

Chiều nhạt nhòa màu phượng đỏ ngày qua

Hạ năm này không biết có còn xa?

Hoàng hôn rớt bâng khuâng bằng lăng tím

Khói thuốc rơi bờ môi anh ngọt lịm

Ký ức buồn khắc khoải mãi không thôi

Thấm thoắt đưa rồi cũng mấy hè trôi

Người dưng đợi một người dưng không thấy

Hạ dửng dưng đến rồi đi, thế mãi

Bóng người xưa còn hun hút nơi nào

Tình chênh vênh nên lệ mãi tuôn trào

Lối ngày xưa chắc mình anh còn nhớ

Hạ oi bức nặng nề tim ngạt thở

Hay tại lòng cứ mãi đợi chờ em?

Em về không mùa hạ sắp về rồi

Em về không mùa hạ của tôi ơi…!?

Theo chúng tôi

Cập nhật thông tin chi tiết về Thơ Giao Mùa Xuân Hạ Hay, Chùm Thơ Tình Cuối Xuân Đầu Hạ Lãng Mạn Nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!