Xu Hướng 3/2023 # Thơ Buồn Về Đêm Hay, Loạt Thơ Ngắn &Amp; Status Đêm Tâm Sự, Đêm Lẻ Loi # Top 11 View | Kovit.edu.vn

Xu Hướng 3/2023 # Thơ Buồn Về Đêm Hay, Loạt Thơ Ngắn &Amp; Status Đêm Tâm Sự, Đêm Lẻ Loi # Top 11 View

Bạn đang xem bài viết Thơ Buồn Về Đêm Hay, Loạt Thơ Ngắn &Amp; Status Đêm Tâm Sự, Đêm Lẻ Loi được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Đêm, là lúc nỗi nhớ lên ngôi, là khi tiếng lòng rung lên theo từng cung bậc cảm xúc. Đêm, là lúc ta để mặc cho dòng lệ chảy tràn mà không cần che giấu vì đã có bức bình phong mang tên bóng tối.

Đêm, là lúc bóng dáng tình yêu rõ nét nhất. Trong màu đen huyền hoặc người ta không chỉ nhìn nhau qua ánh mắt mà còn cảm nhận bằng ánh sáng của trái tim. Có ai yêu nhau mà không mong muốn mình luôn được sớm tối bên nhau nhưng vì một lý do nào đó mà định mệnh không cho họ được ở gần nhau.

Cảm thương cho những mối tình ngang trái nên chùmthơ đêm buồn nhớ người yêu của nhiều tác giả chính là diễn đàn của những con tim đang hòa chung nhịp đập.

Lắng nghe tiếng lòng trong đêm để cảm nhận sự khắc khoải, nhớ thương rồi cùng thao thức nhìn trăng vỡ mà tiếc thương cho số kiếp dở dang. Giữa bầu trời đêm cùng dõi tìm vì sao nhấp nháy để liên tưởng ánh mắt người thương đang rưng rưng giọt lệ tủi hờn. Lắng nghe làn gió bên hiên mà khao khát lời thì thầm của ai đó. Lòng bâng khuâng xao động khi chiếc lá khô rơi nhẹ bên thềm vì ngỡ bước chân ai tìm về trong đêm khuya thầm lặng.

Nỗi niềm trong đêm vắng. Đó có thể là một mối tình đơn phương không đoạn kết, một cuộc tình trái ngang không được thế nhân thừa nhận, một chữ tình bi thương bị chia cắt bởi hai nẻo âm dương. Và không phải ai cũng có đủ can đảm để nói lên tâm tư tình cảm chất chứa trong lòng mình. Chính vì lẽ đó mà những lời thơ đầy tính nhân văn, đong đầy cảm xúc này sẽ là chiếc phao tình cảm để những tâm hồn chơi vơi trong bóng tối có nơi để bám víu mà vượt qua cơn bão đêm vùi dập giữa biển tình.

Thơ Ngắn Buồn Về Đêm Hay 01

ĐÊM BUỒN PHỐ THỊ

Thơ: Đỗ Hải

Đêm buồn phố thị ánh đèn xa Màn sương che lấp ánh trăng ngà Phố vắng đêm khuya không người lạ Đêm buồn phố thị … Chỉ mình ta.

Ngồi buồn ngắm cảnh chốn phồn hoa Màn đêm buông xuống mái hiên nhà Trái tim… Cô đơn mong người lạ Có lẽ… Chỉ mình ta …với ta .

Thơ Ngắn Buồn Về Đêm Hay 02

CÀ PHÊ ĐÊM

Thơ: Lê Khánh

Chỉ một mình lạc lõng giữa màn đêm Nhớ về em người vô tình hờ hững! Cà phê đen như giọt sầu chứa đựng Uống cho vơi lơ lửng những đêm buồn..!

Thơ Ngắn Buồn Về Đêm Hay 03BUỒN VẪN BUỒN Thơ: Nguyễn Trọng Hải

Nỗi buồn cố giấu chôn sâu Xoá đi ký ức buồn đau một thời Nhưng lòng nặng trĩu người ơi Nữa đêm thức giấc sầu khơi tìm về.

Nỗi lòng băng giá tái tê Càng nghĩ càng thấy ê hề thương đau Cố dìm cho bớt nỗi sầu Nhưng nào có được, giấu đâu nỗi buồn.

Thơ Ngắn Buồn Về Đêm Hay 04ĐÊM BUỒN Thơ: Trương Như Quỳnh

Đêm thanh vắng chỉ mình ta đơn lẻ Nhớ về người thầm gọi khẽ tên nhau Người biết không ngọc rớt buốt tim sầu ? Thầm mơ tưởng phút đầu mình hẹn ước .

Đêm tĩnh lặng sương giăng mờ thấm ướt Mưa thì thầm gợi càng nhớ càng thương Một mình ta thao thức suốt canh trường Lòng cô quạnh nỗi niềm vương sầu lắng .

Mình gặp nhau hẳn chi là duyên kiếp Nhưng yêu xa mang điệp khúc bi ai Nỗi nhớ nhung trong đêm vắng canh dài Tim e ấp bóng hình ai sâu đậm !!!

Đêm choàng tỉnh cơn mưa về đánh thức, Tiếng mưa rơi từ khuya vắng vọng vào. Căn phòng nhỏ chênh chao màu hiu hắt, Nửa đêm buồn, buồn theo tiếng mưa mau. Mưa nhạt nhòa phủ mờ ô cửa kính, Sầu cũng về sầu rụng xuống đêm sâu. Mưa nửa đêm gieo nỗi niềm nhân thế, Những ngày vui đã đánh mất… còn đâu.

: 1001 hình ảnh ĐÊM buồn lặng lẽ, đêm cô đơn (có thơ ngắn hay)

Thơ Ngắn Buồn Về Đêm Hay 05

ĐÊM BUỒN MỎI MỆT

Thơ: Tâm Nguyễn

Đêm đông lạnh trăng đắp mây đi ngủ Để hồng trần buông màn rủ tối đen Bước chân ai vội vã tìm lối quen Như mất dấu giữ màn đen cô quạnh

Đêm không trăng vì sao run run lạnh Thương nhớ người lòng hưu quạnh xa xôi Gió lắt lay ru hồn thả buông trôi Hạt sương đọng buốt bờ môi tê dại

Đêm cô đơn mong chờ xuân trở lại Như từng chờ cũng chỉ tại thời gian Người đi xa con tim để nát tan Đời nữ khách lòng hoang tàn gió bụi

Kiếp phong ba đôi bàn tay trần trụi Tóc bạc màu bám trắng bụi sương đêm Mắt xa xăm muốn tìm chỗ ấm êm Sao lạc mãi giữa trời đêm mỏi mệt.

Thơ Ngắn Buồn Về Đêm Hay 06ĐÊM BUỒN PHỐ THỊ Thơ: Hân Gia

Đêm phố thị mình em lẻ bước Tháng ngày qua chẳng được chung đường Cuộc đời tẻ nhạt buồn vương Lẻ loi mình một canh trường biệt xa

Do số phận nên là cách trở Mãi trầm luân tiếng nợ cung sầu Vỉa hè ánh rọi đèn nâu Gợi lên trống trải mơ cầu gãy đôi

Đứng nhìm ngắm dạ hồi thoi thúc Ngẫm chăng giờ tiếng giục lòng tan Vầng trăng ngả xuống sau tàn Sao vì lụn tắt rồi chan lệ trào

Chốn biền biệt tìm trao mộng tưởng Ấp xuân thì lỡ vướng niềm đau Vùi chôn cảm xúc tim nhàu Mi nhèm giấu chặt gần nhau ấm nồng.

Thơ Ngắn Buồn Về Đêm Hay 07ĐÊM BUỒN Thơ: Lan Nguyễn

Đêm buồn nhớ lắm người ơi Giận người sao để em rơi lệ buồn Tự dưng dòng lệ chảy tuôn Bờ môi mặn chát lòng buồn xót xa

Trách sao tình đến thoáng qua Trách người ko thật để mà em đau Lệ buồn tim cũng úa màu Cay cay khóe mắt tim đau từng giờ

Đêm buồn lòng cứ ngẩn ngơ Còn người bên ấy bây giờ ra sao Bên này em lệ tuôn trào Cõi lòng tan nát nhìn vào hư ko

Em buồn nước mắt thành dòng Suốt đêm ko ngủ má hồng nhạt phai Em buồn cũng tại vì ai Tại vì người đó,làm phai chữ tình

Bây giờ trời sắp bình minh Thôi em nhắm mắt mong tình vào mơ Bao giờ cho đến bao giờ Hai tim hoà một suối mơ tìm về.

Thơ Ngắn Buồn Về Đêm Hay 08CÓ NHỮNG ĐÊM Thơ: Linh Lê Hoàng

Có những đêm buồn ngồi ngắm ánh trăng thanh Viết vội vần thơ gửi về anh phương đó Không biết bây giờ người đang làm gì nữa Có nhớ đến mình như đã hứa hay không ?

Có những đêm buồn nhìn khoảng trống mênh mông Le lói trong tim võ vàng câu thương nhớ Da diết tâm can sắt se hồn rười rượi Kỷ niệm tìm về quanh hơi thở đâu đây

Đếm khúc tơ lòng theo cánh gió lắt lay Ngân mãi cung thương dỗ tháng ngày xa vắng Thăm thẳm mù khơi để khối sầu chất nặng Xây bến tương giao bên thềm vắng canh tàn

Có những đêm buồn nghe tiếng dế thở than Nắm đôi bàn tay khẽ khàng xoa từng ngón Chạm vết thời gian đã chai sờn loáng thoáng Cố giấu ngậm ngùi sau đôi mắt hằn sâu !

Anh vẫn chờ em giữa đêm vắng canh thâu, Thầm gọi tên ai mà nát nhàu ký ức. Con tim rung lên đã bao ngày chờ chực, Ký ức ùa về nơi lồng ngực rụi thiêu ! Chẳng biết tình em dành tặng bao nhiêu, Mà tim anh biết bao chiều trăn trở. Hơi ấm bờ môi tình ai một thuở, Cũng đủ ấm nồng… thương nhớ dài thêm !

Thơ Ngắn Buồn Về Đêm Hay 09ĐÊM DÀI Thơ: Võ Ngọc Cẩn

Đêm thao thức đêm dài như vô tận Đêm suy tư đêm trăn trở niềm riêng Mượn vần thơ gieo con chữ ưu phiền Gửi ai đó những triền miên nhung nhớ

Ai có nhớ chuyện chúng mình một thuở Trong vòng tay ngộp thở những nụ hôn Những si mê cùng khao khát ngập hồn Bao ước nguyện ngày ta chung lối mộng

Nhưng tất cả giờ chỉ là ảo vọng Người phương nầy trông ngóng kẻ phương kia Yêu thật nhiều nhưng rồi cũng cách chia Đêm mất ngủ ta nằm nghe… tim khóc

Tiếng lá rơi giữa đêm nghe khô khốc Tiếng thời gian lộc cộc vẳng bên tai Giữa đêm trường đâu biết nói cùng ai Ôm cay đắng u hoài bên chiếc bóng.

Thơ Ngắn Buồn Về Đêm Hay 10ĐÊM THAO THỨC Thơ: Lê Ngọc

Thổn thức canh thâu nhớ một người Ân tình lắng đọng thuở đôi mươi Hằng mơ sánh bước về chung lối Vẫn ước bên nhau vọng tiếng cười Có lẽ duyên trời không kết chặt Nên đành trắc trở mộng xinh tươi Giờ đây nuối tiếc còn vương vấn Thổn thức canh thâu nhớ một người.

Thơ Ngắn Buồn Về Đêm Hay 11NHỚ NGƯỜI XƯA Thơ: Thanh Thủy

Đêm thao thức ra vào chẳng ngủ Nhớ về người chuyện cũ dần khơi Ngỡ rằng duyên đượm tuyệt vời Ai ngờ thuyền lạc xa nơi biển tình

Không muốn nhớ bóng hình mãi hiện Sóng trào dâng hòa quyện nhạc lòng Chỉ còn một mớ bòng bong Sợi tơ trăm mối lòng vòng tương tư

Mảnh trăng vỡ cũng từ dạo ấy Con đường tình xô đẩy hai ta Người quay mặt, kẻ lệ nhòa Ôm ngàn thương nhớ xót xa não nề

Hồn lạc giữa cung mê tình ái Để bây giờ ngẫm lại thấy đau Bởi ai dối gạt tình đầu Ngàn thương vạn nhớ đậm sâu ôm ghì

Đêm quạnh vắng rèm mi lệ chảy Biết giờ này người ấy còn vương Hay đang lạc giữa thiên đường Ấm êm hạnh phúc tình thương vẹn tròn

Duyên đã khép tình chôn nguyệt lạnh Nhưng sao lòng canh cánh mông lung Từ nay cách biệt muôn trùng Gói vào dĩ vãng tình chung một thời .

Thơ Ngắn Buồn Về Đêm Hay 12ĐÊM BUỒN …! Thơ: Chàng Khờ Thủy Chung

Trả cho anh những gì còn sót lại Rồi chúng mình sẽ mãi mãi cách xa Thời gian trôi yêu thương cũng nhạt nhòa Thứ còn lại sẽ chỉ là kỷ niệm

Em từ giờ sẽ thôi không tìm kiếm Một mối tình đã chết lịm thương đau Lầm tin anh em bước lỡ nhịp cầu Nên giờ đây tự mình khâu vá lại

Vết thương lòng đang ỉ âm tê tái Và dặn lòng em sẽ phải buông thôi Bởi anh nay là của họ mất rồi Mong ngày tháng sẽ cuốn trôi tất cả

Để chúng mình thành hai người xa lạ Để thôi đau khi lạnh giá chuyển mùa Một chữ tình sao nhiều quá chát chua Tại vì đâu nỡ cợt đùa… Anh hỡi…?!

Thơ Ngắn Buồn Về Đêm Hay 13TÌNH DẠI KHỜ…! Thơ: Chàng Khờ Thủy Chung

Ngồi một mình giữa đêm tối mênh mông Em cố quên những ấm nồng thuở trước Nhưng giờ đây điều mà em làm được Là tự tay lau giọt nước mắt rơi

Hứa làm chi rồi anh vội quên lời Để tình mình chìm sâu nơi đáy vực Biết không anh…? Em vẫn nghe buốt nhức Từ thẳm sâu bên trái ngực… anh à…!

Anh đi rồi vui cùng với người ta Chuyện với anh chắc đã là quá khứ Chỉ riêng em vẫn ngập ngừng do dự Giữa…nhớ…quên… để mọi thứ chênh chao

Đêm từng đêm giọt nước mắt trực trào Lòng chung thuỷ anh làm sao thấu tỏ Dù em biết anh đã là của họ Nhưng không sao ngăn tim nhỏ thôi yêu.

Thơ Ngắn Buồn Về Đêm Hay 14

CHỈ CÒN TA VÀ ĐÊM

Thơ: Quý Phương

Ta lại một mình trong bóng tối cô đơn Chỉ có màn đêm là thấy ta hiện hữu Hắn vui cười nhưng có bao giờ hiểu Ta thức cùng để gặm nhấm nỗi đau

Hắn vuốt ve mơn trớn rất ngọt ngào Lời ta nói hắn nuốt vào từng chữ Hắn chỉ nghe chẳng bao giờ cự nự Sao ta nói nhiều ta cứ mông lung

Khi buồn vui cũng thấy hắn bước cùng Đường gian khổ đôi lần ta chùn bước Đường lạc lõng một mình ta cố gượng Hắn chẳng nói gì chỉ luôn ở cạnh bên

Có những điều ta chỉ muốn lãng quên Muốn vùi chôn tận sâu trong tiềm thức Nhưng khi đêm về nó trỗi lên đau nhức Để rồi ta cứ thao thức đến tàn canh

Đừng mang cho ta những thứ ngọt lành Miệng dối trá cợt cười trong phút chốc Tình cảm nhất thời đừng nên lừa lọc Ta ngu ngơ chỉ biết khóc ngậm ngùi

Cạn ân tình nên hai hướng rẽ đôi Bao hờn oán còn lời nào cay đắng Nói hết đi dẫu sầu dâng chất ngất Để ta cùng đêm trút cạn nỗi niềm

Để rồi mai ta khóa nốt trái tim.

: 1001 bài thơ 8 chữ viết về Đêm quạnh vắng, nhớ người yêu xa

Thơ Tâm Trạng Buồn Viết Trong Đêm 01KIẾP VÔ THƯỜNG…! Thơ: Ngọc Hân

Tôi lặng lẽ rời xa vùng kỷ niệm Khúc nhạc lòng đau đến cháy ruột gan Dấu yêu xưa là thương nhớ ngút ngàn Là khắc khoải của tâm can thổn thức

Cố gắng gượng không cho mình ngã gục Thầm nhủ lòng vì hạnh phúc người ta Mà cớ sao hình bóng chẳng phai nhòa Dòng kỷ niệm đã xa rồi…năm tháng!

Tôi trở về sống lẻ loi thầm lặng Ủ men tình trong đắng đót hư hao Một mình tôi nên thiếu hẳn ngọt ngào Thừa cay chát chẳng sao mà đủ vị…!

Tôi ngốc nghếch hay là đang ích kỷ Sống cho người hay chỉ sống cho tôi Nỗi đớn đau thốt mãi chẳng nên lời Ươm mầm sống giữa dòng đời nghiệt ngã

Tôi trở về với cõi lòng băng giá Gửi lại người tất cả những yêu thương Một mình tôi sống trọn kiếp vô thường Mong thanh thản tìm quên ân tình cũ !

Thơ Tâm Trạng Buồn Viết Trong Đêm 02NẾU MỆT RỒI THÌ MÌNH CỨ BUÔNG TAY Thơ: Nguyễn Thị Bích Sen

Nếu mệt rồi xin anh cứ đi đi Kẻ trốn chạy chẳng có gì đáng giữ Em ở lại ném nỗi buồn quá khứ Vào khoảng không và em tự chôn vùi

Bao ngày rồi nghĩ lại có gì vui Toàn nước mắt với ngậm ngùi đau khổ Nếu không thể thương em người đừng cố Yêu giả vờ ai hối lộ cho đâu?

Nếu mệt rồi anh cứ nói một câu Để em biết không u sầu chi nữa Ta khép lại mối duyên nồng đôi lứa Đóng tim mình và khóa cửa từ đây

Trời tháng tư những sợi nắng hao gầy Làm héo rũ cả tàn cây lá cỏ Em độc bước nhìn về nơi quán trọ Chẳng còn ai để đứng đó đợi chờ

Nếu mệt rồi thì anh hãy làm ngơ Đừng vướng bận những khắc giờ đã cũ Tình trót nhạt nên chẳng còn vui thú Níu làm sao khi đã đủ mệt nhoài.

Thơ Tâm Trạng Buồn Viết Trong Đêm 03BƯỚC CHÂN LẺ LOI Thơ: Tùng Trần

Vì đã nếm đủ vị đời chua chát Bao nỗi buồn đã lấn át con tim Nên bây giờ tôi chỉ sống lặng im Để tâm hồn tìm một nơi bình lặng

Khi bờ môi đẫm chan đầy giọt mặn Do cuộc đời không may mắn như ai Bao năm trời vẫn tay trắng đôi tay Đường nhân duyên lại thấy dài quá đổi

Có đôi lúc lòng buồn thầm tự hỏi Tôi đã sai và lầm lỗi chổ nào Mà nhận về toàn hụt hẫng thương đau Niềm vui đến lại tan mau vỡ vội

Còn những thứ không mong chờ ngóng đợi Lại song hành chung lối cuộc đời ta Đến bao giờ vơi hết nỗi xót xa Hay phải chăng đó chỉ là mơ ước

Đời vô tình một mình tôi lê bước Nhưng chẳng hề biết trước sẽ về đâu.

Thơ Tâm Trạng Buồn Viết Trong Đêm 04EM CÓ VỀ…!! Thơ: Tùng Trần

Thơ Tâm Trạng Buồn Viết Trong Đêm 05

LÂU LẮM RỒI TÔI CHẲNG DÁM YÊU AI

Thơ: Tùng Trần

Lâu lắm rồi tôi chẳng dám yêu ai Cũng không hề có bờ vai tựa ngã Nên cõi lòng dường như thành băng giá Chỉ một mình buồn bã với cô đơn

Lâu lắm rồi quên cảm giác bâng khuâng Chuyện thiệt hơn cũng không màng đến nữa Bởi tâm cang còn in hằn vết cứa Sống âm thầm kín kép cửa con tim

Lâu lắm rồi môi câm nín lặng im Để đậy che những niềm đau nhức nhói Khi dòng đời lấn chen nhiều gian dối Sợ chân trần bước lại lối chông gai

Lâu lắm rồi sao vẫn mãi chưa phai Những vết thương cứ kéo dài không dứt Để cho tôi trở về cùng hiện thực Giá như rằng tất cả chỉ là mơ

Lâu lắm rồi mang kiếp sống bơ vơ Niềm vui đến hững hờ không đón lấy Vì kí ức như tại tồn đâu đấy Sợ thêm lần tuôn chảy giọt lệ cay

Lâu lắm rồi tôi chẳng dám yêu ai.

Thơ Tâm Trạng Buồn Viết Trong Đêm 06RỒI CŨNG ĐẾN Thơ: Tùng Trần

Rồi cũng đến khoảng thời gian nào đó Tôi âm thầm rời bỏ chốn nơi đây Khi nỗi buồn theo năm tháng phôi phai Mà bấy lâu đã đọa đày thân xác

Rồi cũng đến một ngày tôi sẽ khác Khoé mi gầy thôi lác đát mưa rơi Quay trở về nơi thực tại với đời Biết ai còn nhớ đến người bạn ảo

Rồi cũng đến ngày trời ngưng mưa bão Khi nắng hồng nhô nhấp tỏa lên cao Rọi tâm hồn khô hết những niềm đau Là thời khắc tôi vẫy chào tất cả

Rồi cũng đến lúc nói lời từ tạ Với bạn bè từng đã rất yêu thương Cùng sẻ san những cay đắng vui buồn Ngày tạm biệt chắc vấn vương nhiều lắm

Rồi cũng đến ngày tận cùng sâu thẳm Nơi trái tim không còn đẫm giọt sầu Cảm ơn nhiều những người bạn bấy lâu Đã giúp tôi xua nỗi đau tan biến.

Thơ Tâm Trạng Buồn Viết Trong Đêm 07

VÌ ANH CHỈ LÀ CHÀNG TRAI NGHÈO KHÓ

Thơ: Tùng Trần

Vì anh chỉ là chàng trai nghèo khó Không tiền tài cũng chẳng có công danh Thứ duy nhất theo chân bước song hành Đó chính là tấm chân tình tha thiết

Đời gian truân gánh chịu nhiều thua thiệt Kiếp cơ hàn cứ mãi miết dẳng dai Thì lấy gì đảm bảo một tương lai Để cho em được tháng ngày hạnh phúc

Có những đêm năm canh anh trằn trọc Khoé mi gầy không khóc lệ vẫn tuôn Bởi tâm tư tràn ngập nỗi u buồn Khi nghĩ đến con đường nơi phía trước

Dù trái tim vẫn luôn hằn mong ước Cả cuộc đời được sánh bước bên em Nhưng giấc mơ một hạnh phúc êm đềm Đối với anh mãi là niềm vong viễn

Anh chỉ là một chàng trai thực tiễn Trên đường đời khập khiễng lắm gai chông Nên đành thôi gom gọn mối tơ lòng Đem chôn giấu vào sâu trong mắt đỏ

Vì anh chỉ là chàng trai nghèo khó.

Thơ Tâm Trạng Buồn Viết Trong Đêm 08

ĐỂ ĐI TÌM NIỀM HẠNH PHÚC NHỎ NHOI

Thơ: Tùng Trần

Để đi tìm niềm hạnh phúc nhỏ nhoi Tôi mất hơn nửa quãng đời tuổi trẻ Nhưng con đường vẫn đi về lặng lẽ Bước độc hành như một kẻ đơn côi

Để đi tìm điều bình dị mà thôi Nào ấp ôm thứ xa xôi vời vợi Thời gian thì đâu chần chừ chờ đợi Nên đôi khi thấy mệt mõi chán chường

Để đi tìm được một chốn tựa nương Thật bình yêu là dường như quá khó Có những lúc muốn buông lơi từ bỏ Phó cuộc đời cho mây gió đẩy đưa

Để đi tìm chỉ một chút duyên thừa Dẫu ngóng trông tôi chưa bao giờ thấy Dù cũng có một con tim nồng cháy Chẳng lọc lừa nhưng lại cứ lẻ loi

Để đi tìm cho môi nửa nụ cười Phải trả giá bằng quãng đời hiu hắt Khi tuổi xanh như hoàng hôn nắng tắt Chợt chạnh lòng nước mắt tự nhiên rơi

Để đi tìm niềm hạnh phúc nhỏ nhoi.

Thơ Tâm Trạng Buồn Viết Trong Đêm 09HÃY KHÉP LẠI Thơ: Tùng Trần

Hãy khép lại những bộn bề quá khứ Chuyện không vui đâu cần giữ làm gì Cứ nhẹ nhàng thanh thản bước chân đi Biết buông tay có khi mình lại khác

Hãy khép lại những đau thương mất mát Đã từng làm tan nát cả tâm cang Tuy nhận ra có hơi quá muộn màng Thấy dại khờ để thời gian trôi mãi

Hãy khép lại những nỗi xót xa quằn quại Cho đời ta thôi hoang hoải muộn phiền Để canh dài được tròn giấc ngủ yên Xua tất cả về một miền xa khuất

Hãy khép lại những tổn thương chồng chất Để đương đầu cùng thử thách hôm nay Nếu lưu hoài một quá khứ lãng phai Thà buông tay để ngày mai hi vọng

Hãy khép lại những hảo huyền mơ mộng Cùng trở về với cuộc sống bình yên.

Thơ Tâm Trạng Buồn Viết Trong Đêm 10

BAO NĂM DÀI CHÂN MỎI GỐI PHONG SƯƠNG

Thơ: Tùng Trần

Bao năm dài chân mỏi gối phong sương Bước đi trên con đường trăm vạn ngả Nửa cuộc đời trải qua bao vất vả Nhưng cuối cùng tất cả chỉ bằng không

Nên đôi khi nghe quặn thắt cõi lòng Sao đời mình mãi hoài trong lận đận Đông đi qua xuân cũng về mấy bận Người đủ đầy còn ta vẫn vậy thôi

Như lục bình theo con nước nổi trôi Chẳng biết được gọi nơi đâu bờ bến Hay phải chăng đó chính là định mệnh Mà cuộc đời đã mang đến cho ta

Tuy đất trời còn rộng lớn bao la Sao nhiều lúc thấy mình như xa lạ Khi lỏi len giữa dòng người vội vã Nên tâm hồn buồn bã lẫn sầu vương

Bao năm dài chân mỏi gối phong sương.

Thơ Tâm Trạng Buồn Viết Trong Đêm 11

NHỚ MỘT NGƯỜI THẬT SỰ RẤT KHỔ ĐAU

Thơ: Tùng Trần

Nhớ một người thật sự rất khổ đau Khi sắc yêu chưa đượm màu tươi thắm Phải cách chia hai phương trời xa thẳm Nỗi mong chờ cứ gặm nhấm tâm cang

Do cuộc đời gieo nên cảnh trái ngang Nào phải đâu vì lời gian tiếng dối Nên tháng năm mắt ngóng trông mòn mõi Người sẽ về sởi ấm lại tim côi

Bao lâu rồi thiếu vị ngọt đôi môi Cùng mùi hương nồng nàn làn tóc rối Của thời gian cùng đi về chung lối Bổng nhạt nhoà từng giọt lệ tuôn rơi

Có những chiều đôi chân bước lẻ loi Nhìn vệt nắng cuối trời lòng hoang hoải Thầm khẽ gọi tên một người con gái Lâu lắm rồi không trở lại chốn xưa

Chợt vô tình trời lại đổ cơn mưa Dẫu tà dương vẫn chưa hề vụt tắt Hay đó là từ sâu nơi đáy mắt Những giọt sầu rơi đắng chát làm sao

Nhớ một người thật sự rất khổ đau.

Thơ Tâm Trạng Buồn Viết Trong Đêm 12BỞI CUỘC ĐỜI Thơ: Tùng Trần

Bởi cuộc đời đâu đẹp tựa vần thơ Thật thướt tha như câu từ hoa mỹ Nên cần gì phải bận tâm suy nghĩ Miễn sao mình thanh thản chỉ vậy thôi

Bởi cuộc đời cũng giống áng mây trôi Cứ lang thang bổng nhiên ùn kéo tới Rồi bất chợt vụt tan đi thật vội Chẳng đợi chờ để ta nói giá như

Bởi cuộc đời vốn dĩ rất thực hư Luôn lẫn pha nụ cười và nước mắt Phía tương lai nào mấy ai biết chắc Sao để lòng phải se thắt lạnh câm

Bởi cuộc đời là những nốt thăng trầm Đừng nghĩ ngợi điều xa xăm dịu vợi Chuyện muốn tới cuối cùng rồi cũng tới Điều không vui chẳng mong mõi lại thành

Bởi cuộc đời là những khúc co quanh Dẫu ra sao cũng phải dành chấp nhận Trời ban cho mỗi người riêng số phận Chớ cầu toàn để dạ vấn vương thêm.

Thơ Tâm Trạng Buồn Viết Trong Đêm 13ĐÊM BUỒN Thơ: Violet Hoa

Đêm lại về trong bốn bức tường vôi Gom nỗi nhớ bồi hồi mơ giấc điệp Cơn gió thoảng nhẹ lay hờn cánh liếp Ngỡ anh về mải miết rộn vòng tay

Nhớ không anh xa cách đã bao ngày Độ trăng khuyết hao gầy nơi cuối nẻo Căn phòng nhỏ một mình em lạnh lẽo Gặm nỗi sầu khô héo cả buồng tim

Sao chúng mình cứ biền biệt cánh chim Niềm thương nhớ nén kìm sâu đáy dạ Yêu tha thiết trao về anh tất cả Mãi đợi chờ dẫu hóa đá chẳng nguôi

Đêm đã khuya trăng nằm ngủ cuối trời Nghe văng vẳng như lời xưa hẹn ước Em cảm thấy trống dồn nơi lồng ngực Lặng im nghe, thổn thức, ngỡ anh về!

Thơ Về Mưa Đêm – Tập Thơ Hay Mang Nỗi Buồn Man Mác

Thơ về mưa đêm – tập thơ hay mang nỗi buồn man mác PUD vừa mới cập nhật sau đây sẽ chạm tới trái tim bạn đọc. Nhắc tới mưa,đặc biệt là mưa đêm là nhắc tới những nỗi buồn không tên, nhắc tới sự trống trải, lạc lõng trong lòng. Vì vậy, mưa là nguồn cảm hứng sáng tác vô tận của không chỉ của nhà văn mà nó còn được thổi hồn trong lời của từng câu thơ, bài hát đi sâu vào tâm thức của mỗi người.

Những bài thơ về mưa đêm mang tâm trạng cô đơn

Cơn mưa đến kéo theo nỗi nhớ về những cái gì đó từng quen thuộc, cảm giác nhớ nhung về thứ gọi là kí ức để rồi bất chợt nhận ra tất cả đã xa rồi, chỉ còn ta với mưa. Mưa đã giúp tác giả “nhớ người xa”, nhớ lại những kỷ niệm mà giờ chỉ còn là dĩ vãng. Trong cơn mưa nỗi nhớ tìm về.

Thơ: Diệp Ly

Mưa day dứt len vào từng góc tối Mưa buồn thương hờn dỗi với thời gian Giọt tương tư giọt nhung nhớ tuôn tràn Sầu lắng đọng chờ tàn cơn giông bão.

Đêm mờ mịt tâm tư càng áo não Cây trơ cành chao đảo giữa phong ba Từng niềm đau trong mưa gió vỡ òa Dòng lệ đổ xót xa vì cách trở.

Sóng đời xô bờ yêu giờ đã lở Nghe lời thương nức nở khóc tình xa Mưa tan chưa mà mắt vẫn lệ nhòa Đàn lỗi nhịp tình ca đành dang dở.

Đêm buông trôi nghe mưa buồn than thở Niềm cô đơn tan vỡ cả khung trời Con thuyền tình chìm đắm giữa biển khơi Mưa tâm sự cho đời thôi đơn lạnh.

Mưa Đêm

Thơ: Nguyễn Minh Ngọc

Ơ kìa…những giọt mưa đêm Gợi chi chuyện cũ êm đềm thoảng bay Một thời ôm ấp vòng tay Xin đừng nhắc nữa lòng này đau thêm

Giờ ai hạnh phúc ấm êm Để ta ở lại với niềm riêng mang Phận duyên sao quá bẽ bàng Vần thơ cứ mãi thở than nỗi buồn

Mưa Đêm

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Khuya về em với mình em Cộng thêm cái bóng thành đêm lạnh lùng Đêm khuya nghe tiếng thạch sùng Thương ai tắc lưỡi ngập ngừng trong đêm

Giờ đây chăn ấm gối êm Bên người tình mới ai thèm nhớ ai Mình em thức với đêm dài Lệ rơi lã chã như ngoài trời mưa

Anh có còn nhớ ngày xưa Khi yêu anh hứa đón đưa trọn đời Giờ đây anh đã nuốt lời Bỏ em ở lại chơi vơi một mình

Bạc như vôi ấy là tình Người ta phụ bạc sao mình vẫn yêu Bây giờ mình với cô liêu Thân em sớm sớm chiều chiều cô đơn

Còn chi đâu nữa giận hờn Còn chi đâu nữa thiệt hơn trong đời Em ngồi đây đếm mưa rơi Khi nào mưa tạnh cho vơi nỗi buồn.

Tác giả: Việt Cường

Đêm tưng hửng… mưa rào mùa Hạ Hạt mưa buồn trên lá ngu ngơ Lắt lay khuấy động thời giờ Âm thanh trầm lặng ngẩn ngơ tiếng lòng

Mưa não ruột long đong ngõ nhỏ Trượt trên cành vò võ thở than Vòng vo trỗi nhịp cung đàn Lạc cung tan tác lan man chẳng dừng

Mưa đẫm lệ rưng rưng khoé mắt Mưa trùng phùng góp nhặt nỗi đau Mưa đêm…hắt hủi gợi sầu Mưa tuôn…khắc khoải tìm câu hoạ vần.

Tiếng Mưa Đêm

Tác giả: Huệ Hương

Nửa đêm chợt thấy mưa về Trái tim thổn thức bốn bề bơ vơ Lắng tai tích tắc đồng hồ Bởi duyên lỡ phận giấc mơ cũng nhòa.

Non hồng búp nở thành hoa Mưa buồn rải rác lòng ta cũng sầu Đèn mờ đứng giữa đêm thâu Muốn khoe hơi ấm, sắc màu là đây.

Lẩn trong ký ức tháng ngày Tình đầu đã mấy vơi đầy nhớ thương Buốt lòng, mưa gió tha hương Mong manh khung cửa nhớ thương ai hoài.

Tác giả: Thanh Trần

Nửa đêm trăng khuyết u buồn Vì trời bỗng đổ mưa tuôn bất ngờ Mây trôi dáng vẻ thẫn thờ Sao hôm lạc lõng bơ vơ giữa trời

Mong cho mau tạnh mưa ơi Giữa khuya từng giọt tả tơi héo sầu Gió đưa mây thổi về đâu Để mây đơn lẻ đêm thâu não nề

Giờ đây lẻ bóng đi về Người ta hạnh phúc gần kề bên ai Vẫn nghe thổn thức bên tai Em về bên ấy…ngày mai anh à

Trong đêm mơ ánh trăng ngà Cũng là ngày đó…em xa anh rồi.

Tiếng Mưa Đêm

Tác giả: Lê Hoàng

Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi Xốn xang nỗi nhớ một người xa xăm Gió luồn cơn rét lạnh căm Tái tê cõi dạ như dằm trong tim

Tiếng mưa rả rích bên thềm Buồn giăng nức nở về em hởi người Não nùng đếm giọt đang rơi Là bao nhung nhớ chơi vơi lạ lùng

Hai đầu nỗi nhớ cầu mong Ngày sau thắm lại ấm vòng tay trao Tiếng mưa cứ mãi thét gào Hình dung bóng dáng ngọt ngào kề bên.

Chùm thơ về mưa đêm tình yêu cô đơn

Mưa về thường mang lại cho con người ta cảm giác buồn xao xuyến. Nghe tiếng mưa rơi trong đêm thanh vắng, bao kỉ niêm yêu thương một thời sẽ lần lượt ùa về. Với lứa đôi cũng không ngoại lệ. Mưa về khiến cho anh, em lại nghĩ về nhau nhiều hơn, nghĩ về cơn mưa năm ấy.

Cơn mưa đã mang hai đứa đến với nhau. Và cũng trong cơn mưa ấy em đã trao cho anh nụ hôn đầu đời. Thơ về mưa đêm tình yêu sau đây là những bài thơ đượm buồn như thế !

Tác Giả: ‎Nguyễn Công Trình

Tôi lê bước một mình trong mưa bão Giọt mưa nào xóa hộ nỗi niềm đau Cho nhớ thương nước mắt hết dâng trào Thôi thương nhớ bóng hình người năm ấy

Mưa ơi mưa mưa nhiều hơn thế nữa Để giọt sầu hoà lẫn với mưa ngâu Để giấu che nước mắt ướt nhạt nhoà Không ai biết tôi khóc sầu dang dở

Tình của tôi là tình buồn muôn thuở Là cay đắng là mãi một tình si Khóc thương người hay khóc nhớ người đi Lang thang dưới mưa buồn chân cô độc

Gởi tình theo tiếng mưa rơi Đếm bao nhiêu giọt cho vơi nỗi sầu?

Mưa Đêm Buồn

Tác Giả: Lê Hương‎

Mưa đêm buồn lắm cố nhân ơi Thức uống trà khuya chỉ có tôi Với tiếng mưa rơi trên gác vắng Nghe buồn gặm nhấm trái tim côi

Mưa theo gió hắt qua song cửa Khơi gợi trong ta nỗi nhớ người Từng giọt mưa rơi từng giọt nhớ Nỗi buồn cứ thế hỏi sao nguôi

Nỗi buồn cứ thế hỏi sao nguôi Tri kỉ giờ xa tận cuối trời Nhớ….muốn sang thăm nhưng chẳng được Chỉ vì đã cách trở đôi nơi

Trà khuya uống cạn mà nghe đắng Đắng vị trà hay bởi đắng môi Gió búôt mưa đêm buồn ảo não Chạnh lòng gọi khẽ cố nhân ơi….

Mưa lòng

Những khúc nhạc mưa cứ rã rời

Trong lòng héo hắt thấy chơi vơi

Mưa lòng ngập lối bên song trước

Càng lắc càng đong chợt tím rơi

Mưa thẫm trời xuân có nhạt phai

Chơi vơi mưa xuống vẫn hờn hoài

Mây mù giăng khắp trời thăm thẳm

Nhạc có sầu rơi hãy nguôi ngoai

Tác giả: Violet Hoa

Ở trong này trời cũng chợt đổ mưa Nghe ngoài hiên cơn gió đùa khóm lá Mưa đêm nay sao mưa buồn đến lạ Từng giọt rơi nghiêng ngả đến nao lòng

Đêm mưa buồn ai có nhớ ai không? Em nhớ hoài mối tình nồng thuở trước Đêm trăng vàng trao nhau lời hẹn ước Hứa trọn đời ta sánh bước bên nhau…

Nhưng ai ngờ ta lại phải xa nhau Trong lòng em mãi đượm màu thương nhớ Hình bóng anh bao tháng ngày ở đợ Trong tim này hình dáng đó em mang

Mưa lạnh thêm bao thương nhớ võ vàng Từng giọt châu cứ xếp hàng tuôn mãi Một ngày kia sẽ mang anh trở lại Ta cùng nhau ôm ấp mãi duyên đầu..

Mưa Rả Rích

…Mưa rơi, mưa lại rơi rồi,

Mưa rơi như khóc như cười với ta.

…Khóc vì giọt lệ phôi pha,

Cười vì khờ dại, cười vì đắng cay.

…Ta như một kẻ đang say,

Say trong tình gió, tình mây vô bờ.

…Ta như một kẻ đang mơ,

Mơ trong giấc mộng ảo mờ, hư không.

….Mưa rơi từng giọt nhớ mong,

Rơi từng giọt đắng trong lòng sót xa.

…Mưa rơi cho những ngày qua,

Trách người phụ bạc bỏ ta đi rồi.

…Mưa rơi từng tiếng nỉ nôi,

Cứ như giận dỗi cảnh đời trái ngang.

…Mưa buồn miệng lưỡi thế gian,

Không dao, không búa mà tan cuộc tình.

…Để giờ hai kẻ vô hình,

Qua nhau ngoảnh mặt…vô tình thế sao?

…Mưa rơi, rơi giữa đêm thâu,

mưa nghe nức nở mối sầu đầy vơi..

Tiếng mưa rơi hôm nay sao buồn quá

Như trách hờn tình đã vắng bao hôm

Có nhớ nhung,có nghe tiếng dỗi hờn

Hay che đậy nỗi buồn bao ngày tháng..

Em khát anh, như mùa đông khát nắng

Rất dịu dàng, sâu lắng và thiết tha

Nhìn mưa rơi mà mắt ướt lệ nhòa

Anh có hiểu ? nỗi lòng em không nhỉ ?

Cũng Tại Mưa Ngâu

Tháng bảy ơi sao cứ đổ mưa ngâu Để cho em mang nỗi sầu nhân thế Dẫu vẫn biết tình đời là dâu bể Đã dằn lòng sao không thể quên anh

Vì mưa ngâu tình ta quá mong manh Cũng xây cầu nhưng không thành Ô Thước Chức Nữ xuôi còn Ngưu Lang về ngược Tình xa rồi em lỡ bước sang ngang

Không nên duyên ta tan vỡ mộng vàng Em chua xót lệ hai hàng thương nhớ Tình chia ly cho kẻ đi người ở Nên bây giờ mình cách trở sông sâu

Muốn tới thăm anh nhưng chẳng có cầu Cũng chỉ tại vì mưa ngâu tháng bảy Sóng vỗ trong lòng sông sâu nước chảy Nhớ anh nhiều sao không thấy anh qua

Tháng bảy về tình cay đắng xót xa Kỷ niệm cũ chỉ còn là dĩ vãng Mối tình ngày xưa một thời lãng mạn Em giữ trong lòng ngày tháng không phai

Ngồi buồn tôi ngắm trời mưa

Mà sao thấy dáng người xưa dạt dào

Bây giờ..người ấy..ra sao

Có còn nhớ đến hôm nào..ngày xưa..

Cái thời..đi đón..về đưa

Nắm tay đi dưới trời mưa cùng cười

Bên nhau đôi mắt rạng ngời

Nắm tay thề thốt..trọn đời bên nhau

Bây giờ..người ở nơi đâu

Tôi..đơn côi..ngắm thật lâu..mưa buồn…

 Mưa Lạnh

Tác giả: Nguyễn Đức Toàn

Nửa đêm nghe tiếng mưa rơi Tưởng như nghe tiếng đất trời giao duyên Một mình thao thức trọn đêm Hạt mưa tí tách ướt mềm tim em.

Ào ào gió rít ngoài thềm Nghe mưa gõ nhịp triền miên mà buồn Nghẹn ngào nước mắt em tuôn Ướt đầm gối chiếc, lệ buồn nhớ anh.

Sáng nay mưa tạnh, trời xanh Nhìn con chim hót trên cành líu lo Một mình em nghĩ vẩn vơ Nơi xa anh có đợi chờ tin em.

Có buồn thao thức trọn đêm Có nghe mưa lạnh ngoài hiên gió lùa Có thư ơng em gái đợi chờ Có mong xuân đến để về bên em.

Đừng cười em quá nhỏ nhen Chỉ vì thương nhớ mà quên mọi người Cho dù ai có chê cười Thì em vẫn nhớ, thương người em yêu !

Chùm Thơ Tâm Trạng Về Đêm Buồn, Cô Đơn Nhất

Tuyển chọn những bài thơ tình yêu hay viết về tâm trạng buồn, cô đơn nhất khi đêm về..

CHÙM THƠ LIÊN QUAN: ♥ Chùm thơ suy tư bên làn khói thuốc trong đêm buồn ♥ Chùm thơ tâm trạng bên ly cà phê buồn 1 mình

BÀI THƠ: ĐÊM CÔ ĐƠN

Tác giả: Tài Nguyễn

Thời gian qua thật là mau

Bây giờ ta lại xa nhau mất rồi

Một mình trong cõi đơn côi

Ngồi xem Facebook sao đời buồn ghê

Đêm nay sao lại một bề lẻ loi

Thôi đành đi ngủ bạn ơi !

Để quên nhung nhớ cho đời vui thêm

Ngoài hiên gió thổi qua thềm

Lại thêm mưa đổ làm đêm rất buồn

Nghĩ rồi mắt lệ muốn tuôn

Hy vọng nhắm mắt cơn buồn sẽ qua

Người tình đang ở phương xa

Đêm nay cũng chẳng la cà trên phây

Chắc nàng đang giấc ngủ say

Ta đành cũng tạm chia tay đêm này.

BÀI THƠ: ĐÊM

Tác giả: Đặng Minh Mai

Đêm về đen kín không gian

Bao nhiêu thương nhớ ngổn ngang trăm bề

Tình yêu cháy bỏng đam mê

Màn đêm chứng kiến lời thề cùng nhau

Niềm vui bỗng chốc qua mau

Em đi để lại trong nhau lệ buồn

Trong đêm đen vắng gió vờn mây bay

Yêu thương, từ biệt chuỗi ngày cô đơn

Lời thề sánh tựa thái sơn

Giũ lòng quên hết, em hờn chia tay!

Nhìn đêm khoé mắt thấy cay

Thì thầm đêm vắng kiếp này đa đoan!

Đêm đen im vắng phòng loan lạnh lùng!

Đêm nghe tắc lưỡi Thạch Sùng

Hận thù, ai oán tận cùng họ Vương

Đêm đen quyện giữa làn sương

Giấc ngủ khó quá canh trường cô đơn!

BÀI THƠ: ĐÊM THAO THỨC

Tác giả: Nguyễn Ngọc Lương

Đêm trăn trở năm canh khó ngủ

Nhớ thương người tình cũ thuở nao

Gió mang hơi lạnh buốt vào tâm can

Từ độ em sang ngang cất bước

Theo chồng giờ đã được tám trăng

Tôi thời vẫn sống độc thân

Vợ con chẳng có tình nhân chẳng màn

Yêu lại sợ trái ngang lẫn nữa

Vết thương lòng một thuở chưa nguôi

Để không còn sợ đơn côi trong lòng

Trời tháng mười mưa giông trở tiết

Đêm lạnh lùng tha thiết gọi tên

Nhân tình ta nói lãng quên

Nhưng sao lòng cứ chênh vênh nhớ hoài.

BÀI THƠ: ĐÊM LẠNH

Tác giả: Thanh Trần

Đông gõ cửa bên ngoài hiên vắng

Đưa thu và giọt nắng trôi xa

Mây giăng sương trắng nhạt nhòa

Gió đem hơi lạnh ghé qua ngoài thềm

Nhớ giây phút bên rèm ngóng đợi

Giữa đêm khuya vời vợi nhớ thương

Giọt châu tô ướt má hường

Giờ người xa cách ở phương trời nào

Trăng hiu hắt ngó vào song cửa

Nét mi gầy một nửa xanh xao

Vòng tay ân ái theo vào giấc mơ

Chợt tỉnh giấc không giờ rồi đó

Tái tê lòng cơn gió tràn qua

Cô đơn gối chiếc…tình qua lâu rồi.

BÀI THƠ: MƯA ĐÊM

Tác giả: Hương Nam

Trong đêm thu tiếng mưa rơi rả rích

Tiếng đồng hồ khi chuyển dịch từng giây

Thì hồn anh bay khắp bốn trời mây

Cố tìm được một vòng tay quen thuộc.

Trong đêm thu mưa đan như răng lược

Trong lòng anh ngập mơ ước khát khao

Được bên em như những ngày hôm nao

Cùng tâm sự thoả biết bao thương nhớ.

Trong đêm mưa nghe Lệ Quyên nức nở

Bài Xóm đêm nghe muốn vỡ con tim

Trong đêm trường hình với bóng lặng im

Cả căn phòng ngập chìm trong khói thuốc!

THƠ ĐÊM CÔ ĐƠN NƠI PHƯƠNG XA

Tác giả: Người Mang Tâm Sự

Đêm đến rồi phương xa em buồn lắm

Muốn nhờ mây gửi gắm chút ân tình

Đến bên anh tô thêm nét đẹp xinh

Cho ái ân đôi mình thêm nồng ấm

Đêm đến rồi cõi lòng buồn sâu thẳm

Nhớ về nhau đằm thắm một chuyện tình

Muốn gửi nhiều những điệp khúc lung linh

Vỗ giấc ngủ cho người tình đẹp mộng

Biết làm sao giữa bốn bề lắng động

Yêu người xa với khoảng trống tâm hồn

Em dành dụm trao anh từng nụ hôn

Nhưng e ngại anh hờn không nhận lấy

Đêm đến rồi anh ơi có cảm thấy

Nhớ về em nơi ấy chỉ một mình

Nhưng lúc buồn anh có chợt lặng thinh

Để hồi tưởng giữ gìn tình yêu đẹp.

THƠ THẤT NGÔN: ĐÊM BUỒN

Tác giả: Hồng Cẩm

Tàn canh nguyệt khuyết bóng chênh chao

Nức nở trong đêm tiếng nghẹn ngào

Gió rít lùa qua hồn lạnh lẽo

Mây giăng khắp nẽo phủ trăng sao

Chim kêu lạc lõng vào canh vắng

Dế khóc âm vang nghẹn tiếng gào

Giục giã sang canh gà đã gáy

Mi buồn lặng khép..nén niềm đau!

BÀI THƠ: CÁCH BIỆT

Tác giả: Văn Hồ

Đêm tĩnh lặng nghe lòng buốt giá

Nhớ một người nay đã bên ai

Cuộc tình đã chóng phôi phai

Chỉ còn xót lại đêm dài nhớ nhung

Còn đâu nữa khi cùng dạo bước

Men rượu sầu tôi rước cô đơn

Tình xưa ai hứa không sờn

Yêu anh mãi thắm keo sơn trọn đời

Em đi mãi phương trời cách biệt

Men ái tình đã giết tim anh

Thề nguyền một lá trầu xanh

Bao nhiêu ước hẹn em đành quên sao

Em nơi đó tình trao người mới

Anh phương này giữ mối thương đau

Thôi đành nuốt lệ canh thâu

Chúc em vui sống bạc đầu bên ai.

BÀI THƠ: ĐÊM THỔN THỨC

Tác giả: Phan Kala

Đêm tĩnh lặng u sầu thổn thức

Chán cho đời tủi nhục buồn đau

Trao lời đắng nghẹn ngàn câu tủi hờn

Thà vứt bỏ còn hơn giữ lại

Chuyện đôi mình biết phải lìa xa

Giàu sang hạnh phúc thuyền hoa mãi chờ

Buông tất cả tình thơ vĩnh biệt

Đợi đêm ngày mải miết tìm em

Rồi ta sẽ ước tình thêm một lần.

THƠ TÌNH ĐÊM BUỒN

Tác giả: Anh Hai Lúa

Trắng đêm tôi lại một mình

Trắng đêm tôi lại lặng thinh đợi chờ

Trách cho ông nguyệt bà tơ

Chỉ hồng xe mối tình giờ đớn đau

Trắng đêm tôi lại nguyện cầu

Mong cho đôi lứa bạc đầu bên nhau

Mong cho đôi lứa ngày sau

Lên duyên chồng vợ bên nhau tháng ngày

Chữ duyên chưa tới tình này đã xa

Em vui duyên mới ngọc ngà bình an

Trắng đêm ngồi nhớ tới nàng

Trắng đêm tôi trách tôi than phận mình

Trách người sao lỡ lặng thinh

Trách tôi phận mỏng lên tình dở dang

Khi mà tôi vẫn lang thang đợi chờ

Con tim ngây dại vẫn mơ chung tình …

BÀI THƠ: ĐÔI NGÃ CHIA LY

Tác giả: Huy Cường

Đêm thao thức suốt canh thâu chẳng ngủ

Dạ thẫn thờ hồn ủ rũ sầu đau

Mấy thu qua mái tóc đã thay màu

Em có hiểu tim này đau quặn thắt.

Duyên chưa thắm hay tại mình cách mặt

Để lửa tình lụi tắt giữa đêm đông

Xuân gần sang hoa nở rực sắc hồng

Người nơi đó chẳng trông mong ngóng đợi.

Trong mộng mị thấy lòng mừng khấp khởi

Mơ người xa vừa trở lại bên mình

Cùng chung tay đón đợi ánh bình minh

Khi tỉnh giấc thì ân tình cách biệt.

Đành ôm trọn những nồng nàn da diết

Để đường đời mải miết bước mình tôi

Mộng uyên ương đã tan vỡ hết rồi

Đêm đông lạnh một mình ngồi cô lẻ.

Tình chẳng nồng chấp nhận rẽ hai phương

Dù yêu thương ta chẳng thể chung đường

Nên ôm trọn vấn vương trong xa cách.

THƠ ĐÊM BUỒN: TẠ TỪ Tác giả: Hoài Thương

Em ổn mà … vẫn an vui , mạnh khỏe

Vết thương lòng chỉ đau nhẹ chút thôi !

Ngủ đi anh đêm cũng đã khuya rồi

Xin đừng để trái tim côi nức nở

Hai chúng mình chỉ có duyên không nợ

Em nhủ lòng thôi nhớ chuyện ngày xưa

Đêm thật buồn trời lại đổ cơn mưa

Em cố quên như mình chưa gặp gỡ

Bởi dối lòng tiếng mưa thêm nức nở

Tim hao gầy thêm rạn vỡ xót xa

Nỗi đau nào rồi cũng sẽ đi qua

Bởi thời gian sẽ xoá nhoà ngày cũ

Vết thương xưa sẽ an lành giấc ngủ

Mình xa nhau vì chưa đủ yêu thương !

Chẳng cùng nhau đi tới cuối con đường

Chẳng cùng nhau bước qua ngàn dâu bể

Rồi một ngày giọt lệ sẽ thôi rơi …

Xin đừng buồn , đừng nhắc nữa người ơi !

BÀI THƠ: ĐÊM BUỒN Tác giả: Thanh Hiếu

Giữa đêm vắng mình ta cô lẻ

Biết ngày mai đời sẽ về đâu

Hai vai bớt nặng đêm thâu không còn

Ôi ngày tháng cô đơn vời vợi

Đến khi nào mới tới bình minh

Nắng Hồng tỏa sáng lung linh

Xua đi hiu quạnh một mình năm canh

Tôi đã đợi từ xanh mái tóc

Ngẩng lên miệng hỏi ông trời

Sinh chi ra một mảnh đời trái ngang

Trong đêm vắng vọng vang tiếng dế

Hãy nín đi khóc thế đủ rồi

Cũng nào vơi được nên thôi bớt sầu.

GỌI THẦM TÊN EM Thơ: Đoàn Phiên

Ngồi một mình nghe thổn thức con tim

Khi vạn vật đã như chìm giấc ngủ

Giọt sương sớm đã trên cành kết tụ

Mà sao ai vẫn ủ rũ thương sầu

Mãi vấn lòng tình cách trở vì đâu

Không tròn vẹn như thủa đầu nồng ấm

Mỗi giây phút tuột tay nhau chầm chậm

Để bây giờ ta gặm nhấm cô đơn

Người vô tâm làm lỗi nhịp cung đờn

Quay bước vội đâu nguồn cơn bày tỏ

Câu ước thệ năm nào đang còn đó

Nay ngập tràn trong lệ nhỏ…. em ơi!!

Thầm gọi tên mà nức nở nghẹn lời

Đêm dần cạn vẫn đầy vơi buồn tủi

Căn gác quạnh lẻ bóng anh lầm lũi

Xót duyên đầu đã phủ bụi mờ phai.

Thơ Tình Đà Lạt, Loạt Thơ Ngắn Viết Về Đà Lạt Và Tình Yêu Đôi Lứa

Top những bài thơ ngắn hay viết về Đà Lạt và tình yêu đôi lứa. Đó là những vần thơ ngắn nói về tình yêu nam nữ gắn liền với tình yêu Đà Lạt với những kỷ niệm đẹp của 2 người. Những bài thơ buồn nói lên nỗi nhớ người yêu khi đến Đà Lạt kỷ niệm, hay những vần thơ thật lãng mạn của đôi lứa khi cùng nhau đi dạo khắp thành phố ngàn hoa.

THƠ TÌNH ĐÀ LẠT TỰ SÁNG TÁC

ĐÀ LẠT MỘNG MƠ Thơ: Nguyễn Đình Huân

TÌNH THƠ ĐÀ LẠT

Thơ: Phạm Thị Chiến

Bài thơ tình 6 chữ viết về Đà Lạt hay..

ĐÀ LẠT ĐÊM CUỐI MÙA TRĂNG

Thơ: Nhánh Rong

HẠ CHIỀU ĐÀ LẠT.. Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

CHIỀU ĐÀ LẠT Thơ: Bàng Nguyên

Nỗi nhớ nào từ khoảng ngút ngàn xa…

ĐÀ LẠT THÁNG SÁU

Thơ: Thanh Hùng

Đà Lạt ơi tháng sáu lại nhớ ghê.

THÀNH PHỐ MÙ SƯƠNG Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

ĐÀ LẠT VÀ ANH.. Thơ: An Nhiên

Những vạt hoa bốn mùa hương tỏa sắc Phố mưa bay giăng mắc trái tim gầy Đà Lạt anh thiếu vắng một vòng tay Đêm hò hẹn.. chỉ nơi này em nhớ

Gió ru êm nghe nghẹn chùng nhịp thở Nghiêng trăng thề khuyết vỡ nửa mênh mang Ngàn thông reo theo suối hát mơ màng Anh có thấy phút dịu dàng Hạ ghé

Đã xa rồi những tháng ngày lầm lũi Nén lòng mình giấu hờn tủi vào đêm Giờ có anh ru giấc muộn êm đềm Bình yên ghé ấm êm vòng tay đợi

Anh có nghe nẻo khuya buồn diệu vợi Rót bình minh ngày mới đến mau dần Đà Lạt thương nuông vạt nắng thanh tân Bởi xa anh em để phần mong nhớ !!!

Viết cho những phút nhớ anh. Đà Lạt và anh ..không em. Đã hơn 10 năm, em chưa một lần về thăm lại nơi những mùa hoa vàng nở. Đà Lạt trong em luôn dịu dàng như một nàng thiếu nữ yểu điệu trong những chiếc váy hoa lung linh muôn màu sắc. Lang thang trên những con đường quanh co nghe mưa hờn Hạ nhớ..

Một Đà Lạt bỏ nhớ bỏ thương cho trái tim cô gái 21 tuổi là em khi lần đầu đặt chân lên đó. Xứ sở của những vạt cỏ non tơ hoa vàng ngập lối.. lãng đãng sương mù ..Đà Lạt buồn như yêu muôn thuở vẫn khiến cho lòng ta quay quắt nhớ…

Đà Lạt ấp ủ trong mình một chút lạnh se lòng với những con đường quanh co, những đồi thông mù sương, những mặt hồ tĩnh lặng… Một chút bâng khuâng không ầm ào chát chúa mà cứ thế giản đơn như thế len lỏi vào trái tim yêu vừa mới chớm…

Đà Lạt trong em là thế đó anh à. Một Đà Lạt gọi lại nhớ thương đánh thức một vùng hoài niệm tưởng đã ngủ quên hôm nào.

Có những ngày sao nhớ anh nhiều thế. Chợt ước sẽ bên anh sánh bước dưới vạt mưa chiều… Lòng nhẹ tênh mênh mông một nỗi niềm khôn tả… chẳng biết lúc này anh có giống mình không ?

THƠ TÌNH ĐÀ LẠT MỘNG MƠ

Thơ tình của người con trai với lời hẹn hứa sẽ về thăm lại Đà Lạt yêu thương và người con gái ngày xưa..

ANH SẼ VỀ ĐÀ LẠT ƠI

Thơ: Lê Minh Thuận

PHỐ CŨ EM VỀ Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

Thơ tình buồn của cô gái trong khung cảnh Đà Lạt hoài niệm về người xưa, nhớ về những kỷ niệm với người yêu cũ..ĐÀ LẠT CHIA LY.. Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

BUÂNG KHUÂNG NỖI NHỚ.. Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

Bài thơ tình 8 chữ viết về Đà Lạt với những hoài niệm về tình yêu xưa..

VÙNG CAO NGUYÊN KỶ NIỆM

Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

Bài thơ tình 8 chữ lãng mạn viết về Đà Lạt thời điểm cuối mùa Thu..ĐÀ LẠT CUỐI MÙA THU Thơ: Nguyễn Đình Huân

Bài thơ tình 8 chữ viết về Đà Lạt và nỗi nhớ về người yêu xưa của cô gái khi quay về với Đà Lạt. Cảnh đây nhưng người xưa không thấy đâu..EM VỀ PHỐ NÚI CAO NGUYÊN Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

GIỌT MƯA ĐƠN Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

Chiều Đà Lạt! Có giọt mưa đơn còn ngủ quên trên lá Để em mãi tìm về quá khứ không tên… Phố nhỏ cuối đường ai gieo nỗi mông mênh Chút vấn vương bên thềm loang thương nhớ

Thơ tình 5 chữ nói lên nỗi niềm của người con gái muốn thể hiện với người con trai mình thương khi đang ở Đà Lạt..

ĐÀ LẠT NÀNG THƠ Thơ: Nhánh Rong

Bài thơ tình 5 chữ viết về Đà Lạt với niềm thơ và nỗi nhớ của cô gái..

ĐÀ LẠT NIỀM THƯƠNG VÀ NỖI NHỚ

Thơ: Mộng Vy

ĐÀ LẠT MỘT CHIỀU THU Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

ĐÀ LẠT HOÀNG HÔN Thơ: Quang Minh

CUỘC TÌNH MÙA ĐÔNG ! Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

ĐÀ LẠT ƠI! NỖI NHỚ THẬT SÂU

Thơ: Hoàng Lan

Đà Lạt ơi! Nỗi nhớ thật sâu…

Cập nhật thông tin chi tiết về Thơ Buồn Về Đêm Hay, Loạt Thơ Ngắn &Amp; Status Đêm Tâm Sự, Đêm Lẻ Loi trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!