Bạn đang xem bài viết Thơ Biển Về Đêm Hay, Chùm Thơ Ngắn Biển Tình Cô Đơn &Amp; Lãng Mạn được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Thơ Biển Về Đêm Hay 01
BIỂN ĐÊM
Thơ: Khoa Nha Trang
Biển về đêm đi dạo mát cùng em Tiếng sóng biển vỗ dịu êm nhè nhẹ Ngọn gió thổi áo em lay thật khẽ Mình bên nhau nhiều vui vẻ đêm nay.
Biển về đêm ta dạo bước chung tay Dọc bờ cát luôn tràn đầy êm ả Tình hai đứa toả lan ngoài biển cả Chứng duyên tình đôi lứa đã yêu thương.
Rồi từ đây qua những tháng năm trường Tình hai đứa mãi hoài vương với biển Đêm kỷ niệm lời đôi ta ước nguyện Mãi yêu nhau như sóng biển vỗ bờ.
Biển về đêm tình thêm đẹp nên thơ Trăng rọi sáng càng mộng mơ tình ái Đêm buông xuống đôi ta cùng quay lại Nhìn biển đêm sóng vọng mãi tình ca!!!
BIỂN VÀ EM
Thơ: Nhật Bình
Em trở về ngồi tựa biển đêm nay Nghe tiếng sóng dội đầy miền kí ức Thấy đau nhói tận sâu trong lồng ngực Vẫn chỉ mình thao thức nỗi niềm riêng
Biển đêm nay không một chút dịu hiền Như muốn cuộn hết bình yên xuống đáy Em chợt thấy biển giống lòng em vậy Sóng điên cuồng cố nuốt lấy hờn ghen
Ánh trăng đơn hậm hực với ánh đèn Sao chẳng chịu cũng bon chen muốn tỏ Mây chợt tủi lả lơi tình cùng gió Sợ biển hờn em khẽ ngỏ lời yêu
Em đâu hay lòng biển chứa bao điều Biển rộng lớn biết bao nhiêu mới đủ Ngồi bên biển mà tay không thể giữ Hay khép lòng ru ngủ nỗi khát khao
Hỏi vì sao biển cứ mãi ồn ào Sóng gào thét chẳng khi nào bình lặng Sao con nước ngàn năm còn mặn đắng Hay bởi vì biển mang nặng đa đoan?
Em nhỏ nhoi còn biển lớn vô vàn Tình em gửi biển hòa tan mặn chát Em lặng lẽ nhìn tình em trôi dạt Ngồi trong đêm nghe biển hát ru người.
Biển đêm nay cuộn tròn trong lòng sóng Cứ xô bờ bọt trắng vỡ bắn tung Giữa trời đêm thuyền anh vẫn ung dung Nỗi nhớ anh thả hồn đi cùng biển
Con sóng xô giữa màn đêm ẩn hiện Nhắn nhủ cùng non nước biếc ngàn xa Biển đêm nay hòa quyện ánh trăng ngà Bàng bạc sóng xa xa soi biển mặn
Ánh đèn khuya giữa trời không thể tắt Ngọn Hải Đăng vằng vặc sáng đêm ngày Anh nơi xa canh giữ đảo mê say Nghe trong gió bay bay lời của biển Nơi quê nhà mỗi ngày em vẫn biết Vì non sông anh dâng hiến tuổi xuân Bao năm qua tình anh gởi trong ngần Em đón nhận như phần quà anh tặng
Bến bờ đây tình em bao nghĩa nặng Đã trao anh thắm thiết từ lâu rồi Hãy vững vàng lo canh giữ biển khơi Em vẫn đợi… ngàn đời… em chờ đợi…
Biển đêm nay… nhớ dâng cao… vời vợi…
Thơ Biển Về Đêm Hay 04
BIỂN ĐÊM ĐÔNG
Thơ: Hồng Chiến
Đông đã về đợi nhau bên của sổ Mang nhớ thương cùng ngọn gió vơi đầy Sợi nắng vàng nhường lại cuối chân mây Heo may bay trong ngất ngây hương biển
Mùa đông đến với cánh tay đưa tiễn Nắng thu vàng đã giã biệt ra đi Chân bước đi nghe lòng nói thầm thì Đông đã tới em nhớ gì trên biển
Đêm đầu đông ánh sao khuya ẩn hiện Vẫn ngọt ngào tình biển hát mê say Sóng dào dạt bao nỗi nhớ đêm ngày Trong men say vẫn bay hương tình biển Gió đêm nay cũng vội vàng lên tiếng Lùa rì rào thăm viếng giấc mơ khuya Động mành che làm giấc ngủ chia lìa Se sẽ nói kìa ai bên cửa sổ
Đêm vắng em ngọn đèn như không tỏ Cứ trêu đùa vò võ suốt năm canh Đêm đầu đông ngọn gió thổi hanh hanh Nỗi nhớ em… cùng theo anh… vào mộng…
Đêm nay đây… biển ngủ yên… trong mộng…
VỀ VỚI BIỂN
Thơ: Mạc Phương
Em sẽ về để ngắm biển đêm xuân. Dải cát dài hiền hòa trong tiềm thức. Con còng gió huơ huơ càng trước ngực. Đón sao trời rơi đáy nước long lanh.
Kí ức ùa về trước biển mong manh. Bởi sóng xô bờ dạt dào bất tận. Mảnh hoàng hôn cuối chân trời lận đận. Nên gió lùa mây mải miết ra khơi.
Biển về đêm ngàn vạn ánh sao trời. Ngắm đại dương cho thỏa lòng mong nhớ. Vị mặn mòi nồng nàn trong nhịp thở. Biển bốn mùa luôn ấm áp yêu thương.
Bỗng ao ước lặn xuống đáy đại dương. Dải san hô giang cánh tay chào đón. Ngắm cá ngừ săn mồi và nuốt gọn. Tìm tiếng cười thanh thản giữa biển đêm.
Biển đêm khuya trời giăng sương buốt giá Bước chân buồn sao ta quá ưu tư Sóng dập dìu theo những giọt lệ dư Dòng lưu luyến lá thư tình… chưa gởi…
Biển mênh mông mang ân tình vời vợi Thương nhớ sầu chờ đợi một người xa Bước lang thang như một kẻ không nhà Mang tâm tư mối tình xa còn nức nở
Gặp gỡ nhau chi để giờ đây than thở Trăng cũng buồn trăng vụn vỡ trong ta Thời gian nào gột rửa mối tình xa Cứ nhạt nhòa cuốn ra cùng biển cả
Gió cứ vờn biển đêm thêm lạnh giá Biển ngàn đời ôm ấp má bờ yêu… Chỉ mình ta chân lạc bước cô liêu Ta cứ chờ… người ta yêu… chẳng tới…
Anh có về vui bên biển cùng em Ngắm con sóng say mềm hôn bờ cát Lời tự tình đùa vui nghe gió hát Đắm men tình ngào ngạt tựa men say
Anh không về em ngắm biển đêm nay Ánh sao trời bay bay soi mặt biển Mãi dõi tìm thuyền ai đang ẩn hiện Cuối chân trời liên tiếp ngọn sóng xô
Biển đêm nay đơn chiếc mảnh trăng cô Như tình em vẫn vô bờ thương nhớ Em đã trao về anh tình một nửa Nửa để dành em mở cửa đón anh
Biển về đêm in một mảnh trăng thanh Rọi mặt biển trong lành hanh hao nhớ Giống như ai tựa cuộc tình dang dở Đang lặng thầm nức nở với trăng côi
Anh chẳng về em ngắm biển mình thôi Lòng trào dâng bao bồi hồi khôn xiết Cầm cây bút nâng vần thơ em viết Gởi mây ngàn… trao anh biết… tình em…
Chiều dần buông cho lòng thêm nhung nhớ, Gió bấc về sóng vỗ bọt tung tăng. Biển đêm nay sương rơi lạnh như băng, Chỉ một bóng mình anh buồn lặng lẽ. Biển vào đêm trăng lên sao buồn tẻ, Trên bầu trời đơn lẻ một bóng soi. Mây trắng bay bềnh bồng giữa lưng trời, Anh cô độc một mình rời biển vắng. Bước lang thang trong nỗi niềm sầu nặng, Nhớ em nhiều thêm lắng đọng chiều đông. Tình của anh như biển rộng mênh mông, Anh và biển chờ mong em trở lại !!
: Chùm thơ tình Biển buồn, tâm trạng cô đơn lúc chiều hoàng hôn
Thơ Biển Về Đêm Hay 08
BIỂN CUỐI TUẦN
Thơ: Đà Lạt Mùa Thu
Đêm cuối tuần biển lặng lẽ chờ trông Ngày anh đi giọt lòng giăng khắp lối Sóng dạt dào hoàng hôn dần buông tối Hải âu cũng buồn bay về cuối trời xa ..
Hàng phi lao đang ru bản tình ca Đêm gió biển chao hồn trăng nghiêng ngã Nhìn dã tràng xe cát nơi bãi đá Đông lại về nhớ quá một bờ vai
Em thẩn thờ dạo trên biển chiều nay Nhìn mây xám ước gì mơ chúc nắng Chiều biển vắng nhìn chiếc thuyền lướt sóng Bóng đỗ dài trên những bước chân em
Vắng anh rồi..nỗi nhớ cứ dài thêm Những sợi nắng bên thềm vừa chợt tắt Biển vắng anh sao nghe buồn hiu hắt Con dã tràng lặng mất giữa chiều rơi
Anh đi rồi..biển buồn lắm người ơi… Hàng dương cũng rả rời như liễu rủ Chân em bước mà lòng thầm nhắn nhủ Mong anh về bến cũ vẫn chờ anh !!
Anh trở về thăm lại biển cùng em Ngắm con sóng say mềm trên bờ cát Nắm tay nhau cùng vui nghe gió hát Lời tự tình ngào ngạt nụ hương yêu
Nay anh về vui bên biển thật nhiều Con sóng xô liêu siêu yêu thật khẽ Bờ cát trắng in nụ hôn như vẽ Anh nhẹ nhàng se sẽ đặt môi hôn
Biển đêm nay nghe nhẹ bớt tâm hồn Tiếng dỗi hờn ầm vang xa vội tắt Nhường lại đây một khoảng trời tím ngắt Chỉ đôi mình đang xiết chặt vòng tay
Anh lại về ta ngắm biển mê say Bay trong gió ngất ngây mùi hương bưởi Cây sau nhà ngày xưa mẹ hay tưới Anh hái về cho em gội dưới mưa
Ánh sao trời le lói mọc lưa thưa Xem đôi mình đã về chưa anh nhỉ Biển vào đêm vì sao cùng hoan hỷ Như vỗ về tri kỷ với tình nhân
Anh về đây đôi ta chẳng lặng thầm Tình trên biển chẳng trầm ngâm đơn lẻ Anh với em hai vì sao nhỏ bé Quyện chặt vào… cứ thế… ở trong nhau…
Thơ Hay Về Biển (bonus) 01BIỂN TÌNH Thơ: Lê Kim Liên
Nghe gì không bão lòng em cuộn sóng Cứ ầm ào lắng đọng mối tình anh Ngàn vì sao trên mặt biển long lanh Cùng vũ trụ kết thành nơi hạnh phúc
Phải không anh biển chiều reo điệp khúc Thật nồng nàn rạo rực chuyện lứa đôi Cả đại dương cả con sóng trùng khơi Sẽ hòa tấu ngập trời ngôi luyến ái
Ru em đi đừng bao giờ ngần ngại Giấc mơ hồng tồn tại chỉ hai ta Dù bão táp hay bể khổ phong ba Thì hương yêu ta đừng là bỏ trống
Em yêu anh như thuyền yêu biển rộng Đợi anh về ta nối mộng tình trao Biển dạt dào muôn triệu nỗi khát khao Sóng tình đưa đôi ta vào bến đỗ
Được không anh giữa đại dương phía trước Con thuyền yêu mình cùng vượt chông gai Bỏ tương tư gối lẻ những đêm dài Sánh vai nhau đường tương lai chung bước.
Thơ Hay Về Biển (bonus) 02BIỂN TÌNH Thơ: Trần Thị Diệp
Trên biển vắng sóng nhấp nhô đón gió Hoàng hôn đỏ đang lấp ló phía xa Nhìn hải âu chao cánh bay là là Anh và em hai phương trời xa nhớ
Nhìn con sóng lăn nhanh xô bờ cát Đêm nằm nghe sóng biển hát rì rào Nhớ tình em với nụ hôn ngọt ngào Nhớ dáng em nghiêng nón chao chờ đợi
Xuân đã về hoa rạng ngời tươi thắm Mưa lây phây rơi đọng thắm cánh hoa Những đêm trăng thấy nhớ em diết da Anh sẽ về hôn nồng má khỏi nhạt
Ôm hôn em tim bát ngát nóng bỏng Trao tình nồng sóng tình cuộn trào dâng Ở bên em tình anh luôn lâng lâng Ru môi mềm tình trào dâng men ái.
Thơ Hay Về Biển (bonus) 03TÌNH BIỂN Thơ: Hoa Hướng Dương
Anh muốn là hạt muối Hòa trong biển tình em Ngàn năm muối vẫn mặn Không hề nhạt đâu em.
Anh muốn là con thuyền Nhẹ nhàng lướt cùng sóng Dù đại dương gió lộng Thuyền không thể chao nghiêng.
Muốn cùng biển trao duyên Bằng niềm tin thương nhớ Cảm xúc trào sóng vỗ Biển tạo gió ru thuyền.
Đời sẽ mãi bình yên Sẽ nồng nàn mùi muối Khúc nhạc tình đắm đuối Rạng ngời đôi mắt xinh.
Triều dâng sóng cuộn tình Trời xanh quyện mây nước Trái tim anh lạc bước Trong biển rộng tình em.
SÓNG BIỂN TÌNH ANH
Thơ: Quốc Phương
Ở nơi ấy..em mãi là bờ cát Sóng là anh..luôn khao khát vỗ về Giữa trùng khơi anh theo đuổi đam mê Nhưng tất cả..thường nhớ về em đó
Anh lăn lộn..ngoài xa cùng với gió Những nổi chìm..lớn nhỏ đều trải qua Có nhiều khi..sự nổi giận phong ba Anh vẫn biết lấy hiền hòa chống chọi
Trong gian khó..anh thường nghe em gọi Hãy trở về..khi mọi sự bình yên Để bên em..còn âu yếm dịu hiền Như sóng biển vẫn về bên bờ cát
Dẫu bạc đầu..sóng vẫn vang lời hát Khúc tình ca..dào dạt biển với bờ Anh và em..những khao khát duyên mơ Còn thắm mãi..dù đợi chờ năm tháng.
Thơ Hay Về Biển (bonus) 05TÌNH BIỂN Thơ: Hồng Chiến
Biển quê mình đẹp lắm thật nên thơ Em sẽ nối giữa đôi bờ xa cách Bằng vần thơ gắn liền chung huyết mạch Bắc nhịp cầu xa cách gắn vào nhau
Anh có về ta ngắm biển thật lâu Buồm no gió đưa con tàu vượt sóng Biển quê em có dừa xanh soi bóng Anh có về sóng bước trước hoàng hôn
Chiều nay đây ngọn gió thổi vào hồn Mùi muối mặn hôm nào nay còn đó Chia tay nhau đượm buồn đôi mắt đỏ Hoàng hôn về lệ nhỏ ướt bờ môi
Tím lam chiều mây lãng đãng xa trôi Như tình biển ru sóng bồi trên cát Hạt mưa buồn bay bay rơi thấm vạt Mùi hương nồng ngan ngát của biển khơi
Xa nhau rồi lòng biển vắng chơi vơi Hình dấu dép còn in nơi bờ cát Nghe mênh mang tình biển khơi dào dạt Yêu thương nhiều… gởi vạt nhớ… bay xa…
Thơ Hay Về Biển (bonus) 06BIỂN GỌI Thơ: Võ Sơn Lâm
Hè đã sang anh muốn về với biển Ngắm hoàng hôn hiển hiện phía chân trời Nhớ em nhiều mang cảm xúc đầy vơi Chiều nay xa em ơi ! sao buồn thế
Muốn bên em thầm thì câu chuyện kể Ngắm sóng bạc đầu trước bể hoàng hôn Biển trời mênh mang anh đứng thả hồn Trên bãi cát sóng hôn bàn chân nhỏ
Ngoài khơi xa cánh buồn căng no gió Ánh mây hồng lấp ló phía trời xa Đẹp lắm biển xanh, đảo nhỏ quê nhà Luôn cho ta một tình yêu khát vọng
Nắng hoàng hôn rơi biển chiều vàng óng Đẹp vô cùng những cánh sóng hò reo Anh ước mơ cùng em vững tay chèo Mang khát vọng đem theo mùa biển nhớ.!…
Thơ Hay Về Biển (bonus) 07THUYỀN BIỂN CHIA XA Thơ: Hồng Chiến
Biển xanh ơi sao cứ mãi ồn ào Cứ gầm thét kêu gào trong gió chướng Để lòng ai phải nghĩ về hồi tưởng Bão trong lòng cứ dậy sóng xôn xao…
Thuyền xa biển đã đến tận nơi nao Để lòng ta cứ dạt dào thương nhớ Đứng hoài trông giữa hai bờ đất lở Ước gì thuyền lại cập bến bờ xưa
Nghe câu hát vang vọng mãi xa đưa Ru hồn ta say xưa miền rất lạ Một cảm xúc quá quen nhưng thật lạ Cảm xúc này cho ta những men say
Ta đứng đây mà hồn mãi ngất ngây Có phải chăng nơi đây đầy quen thuộc Níu đôi chân làm ta đi lạc bước Rớt vào hồn hai tiếng nói chia phôi
Biển xanh ơi xin hãy hiểu lòng tôi Hãy ngủ yên đừng bồi hồi thương nhớ Hãy giúp ta ngừng giấc mơ dang dở Hãy để ta luôn được nở nụ cười.
Thơ Hay Về Biển (bonus) 08BIỂN CHIỀU THU Thơ: Bằng Lăng Tím
Níu khuông chiều Thu nhuộm sắc hoàng hôn Từng con sóng dập dồn xô bờ cát Vị mặn biển tỏa hương thơm ngào ngạt Cánh buồm nâu bát ngát tận cuối trời
Thu sắp tàn nhớ em lắm Thu ơi Biển xanh ngắt vẫn ngàn đời sâu thẳm Xa một người trong lòng thương nhớ lắm Thầm ước ao tay nắm mãi không rời
Thổn thức mùa mây chiều tím chơi vơi Cát tình tự từng lời yêu cháy bỏng Sóng về vỗ hôn vào bờ ấm nóng Mặt trời cam chín mọng ánh muôn màu
Đông ghé thềm cho mình nhớ về nhau Dấu yêu hỡi! Tình đầu em giữ vẹn Mong ngày nắng thuyền anh về tới bến Biển chiều Thu sóng đến hát ru bờ.
Thơ Hay Về Biển (bonus) 09TRƯỚC BIỂN Thơ: Triều Dâng
Biển bình yên muôn dặm ngái xa mù. Thu đã vãng… Sóng ngao du bờ cát. Khúc tình ca muôn đời kia vẫn hát. Dấu chân mình in vạt nắng vu vơ.
Nhớ lắm rồi tất cả đã thành thơ. Thành kỷ niệm một bờ yêu dấu ấy. Khi niềm vui về nở hoa trên giấy. Những vần thơ ngày ấy sánh tay nhau.
Biển rất xanh và biển rất sâu. Như chúng mình ngày đầu tiên mới gặp. Ta trao nhau nụ cười qua ánh mắt. Thấy dịu dàng như sắc nước biển khơi.
Nắm tay nhau muốn đi hết đất trời. Để cảm nhận bao tuyệt vời đang có. Hạnh phúc…niềm vui… Bình yên nắng gió. Biển dạt dào lòng muốn tỏ lời yêu.
Lúc xa rồi anh nhớ biết bao nhiêu. Muốn trở lại với chiều nghiêng ngả đó. Khi tình biển…với em hoà trong gió. Anh vu vơ mắt đỏ ngước lên tìm. …
Chùm Thơ Tâm Trạng Về Đêm Buồn, Cô Đơn Nhất
Tuyển chọn những bài thơ tình yêu hay viết về tâm trạng buồn, cô đơn nhất khi đêm về..
CHÙM THƠ LIÊN QUAN: ♥ Chùm thơ suy tư bên làn khói thuốc trong đêm buồn ♥ Chùm thơ tâm trạng bên ly cà phê buồn 1 mình
BÀI THƠ: ĐÊM CÔ ĐƠN
Tác giả: Tài Nguyễn
Thời gian qua thật là mau
Bây giờ ta lại xa nhau mất rồi
Một mình trong cõi đơn côi
Ngồi xem Facebook sao đời buồn ghê
Đêm nay sao lại một bề lẻ loi
Thôi đành đi ngủ bạn ơi !
Để quên nhung nhớ cho đời vui thêm
Ngoài hiên gió thổi qua thềm
Lại thêm mưa đổ làm đêm rất buồn
Nghĩ rồi mắt lệ muốn tuôn
Hy vọng nhắm mắt cơn buồn sẽ qua
Người tình đang ở phương xa
Đêm nay cũng chẳng la cà trên phây
Chắc nàng đang giấc ngủ say
Ta đành cũng tạm chia tay đêm này.
BÀI THƠ: ĐÊM
Tác giả: Đặng Minh Mai
Đêm về đen kín không gian
Bao nhiêu thương nhớ ngổn ngang trăm bề
Tình yêu cháy bỏng đam mê
Màn đêm chứng kiến lời thề cùng nhau
Niềm vui bỗng chốc qua mau
Em đi để lại trong nhau lệ buồn
Trong đêm đen vắng gió vờn mây bay
Yêu thương, từ biệt chuỗi ngày cô đơn
Lời thề sánh tựa thái sơn
Giũ lòng quên hết, em hờn chia tay!
Nhìn đêm khoé mắt thấy cay
Thì thầm đêm vắng kiếp này đa đoan!
Đêm đen im vắng phòng loan lạnh lùng!
Đêm nghe tắc lưỡi Thạch Sùng
Hận thù, ai oán tận cùng họ Vương
Đêm đen quyện giữa làn sương
Giấc ngủ khó quá canh trường cô đơn!
BÀI THƠ: ĐÊM THAO THỨC
Tác giả: Nguyễn Ngọc Lương
Đêm trăn trở năm canh khó ngủ
Nhớ thương người tình cũ thuở nao
Gió mang hơi lạnh buốt vào tâm can
Từ độ em sang ngang cất bước
Theo chồng giờ đã được tám trăng
Tôi thời vẫn sống độc thân
Vợ con chẳng có tình nhân chẳng màn
Yêu lại sợ trái ngang lẫn nữa
Vết thương lòng một thuở chưa nguôi
Để không còn sợ đơn côi trong lòng
Trời tháng mười mưa giông trở tiết
Đêm lạnh lùng tha thiết gọi tên
Nhân tình ta nói lãng quên
Nhưng sao lòng cứ chênh vênh nhớ hoài.
BÀI THƠ: ĐÊM LẠNH
Tác giả: Thanh Trần
Đông gõ cửa bên ngoài hiên vắng
Đưa thu và giọt nắng trôi xa
Mây giăng sương trắng nhạt nhòa
Gió đem hơi lạnh ghé qua ngoài thềm
Nhớ giây phút bên rèm ngóng đợi
Giữa đêm khuya vời vợi nhớ thương
Giọt châu tô ướt má hường
Giờ người xa cách ở phương trời nào
Trăng hiu hắt ngó vào song cửa
Nét mi gầy một nửa xanh xao
Vòng tay ân ái theo vào giấc mơ
Chợt tỉnh giấc không giờ rồi đó
Tái tê lòng cơn gió tràn qua
Cô đơn gối chiếc…tình qua lâu rồi.
BÀI THƠ: MƯA ĐÊM
Tác giả: Hương Nam
Trong đêm thu tiếng mưa rơi rả rích
Tiếng đồng hồ khi chuyển dịch từng giây
Thì hồn anh bay khắp bốn trời mây
Cố tìm được một vòng tay quen thuộc.
Trong đêm thu mưa đan như răng lược
Trong lòng anh ngập mơ ước khát khao
Được bên em như những ngày hôm nao
Cùng tâm sự thoả biết bao thương nhớ.
Trong đêm mưa nghe Lệ Quyên nức nở
Bài Xóm đêm nghe muốn vỡ con tim
Trong đêm trường hình với bóng lặng im
Cả căn phòng ngập chìm trong khói thuốc!
THƠ ĐÊM CÔ ĐƠN NƠI PHƯƠNG XA
Tác giả: Người Mang Tâm Sự
Đêm đến rồi phương xa em buồn lắm
Muốn nhờ mây gửi gắm chút ân tình
Đến bên anh tô thêm nét đẹp xinh
Cho ái ân đôi mình thêm nồng ấm
Đêm đến rồi cõi lòng buồn sâu thẳm
Nhớ về nhau đằm thắm một chuyện tình
Muốn gửi nhiều những điệp khúc lung linh
Vỗ giấc ngủ cho người tình đẹp mộng
Biết làm sao giữa bốn bề lắng động
Yêu người xa với khoảng trống tâm hồn
Em dành dụm trao anh từng nụ hôn
Nhưng e ngại anh hờn không nhận lấy
Đêm đến rồi anh ơi có cảm thấy
Nhớ về em nơi ấy chỉ một mình
Nhưng lúc buồn anh có chợt lặng thinh
Để hồi tưởng giữ gìn tình yêu đẹp.
THƠ THẤT NGÔN: ĐÊM BUỒN
Tác giả: Hồng Cẩm
Tàn canh nguyệt khuyết bóng chênh chao
Nức nở trong đêm tiếng nghẹn ngào
Gió rít lùa qua hồn lạnh lẽo
Mây giăng khắp nẽo phủ trăng sao
Chim kêu lạc lõng vào canh vắng
Dế khóc âm vang nghẹn tiếng gào
Giục giã sang canh gà đã gáy
Mi buồn lặng khép..nén niềm đau!
BÀI THƠ: CÁCH BIỆT
Tác giả: Văn Hồ
Đêm tĩnh lặng nghe lòng buốt giá
Nhớ một người nay đã bên ai
Cuộc tình đã chóng phôi phai
Chỉ còn xót lại đêm dài nhớ nhung
Còn đâu nữa khi cùng dạo bước
Men rượu sầu tôi rước cô đơn
Tình xưa ai hứa không sờn
Yêu anh mãi thắm keo sơn trọn đời
Em đi mãi phương trời cách biệt
Men ái tình đã giết tim anh
Thề nguyền một lá trầu xanh
Bao nhiêu ước hẹn em đành quên sao
Em nơi đó tình trao người mới
Anh phương này giữ mối thương đau
Thôi đành nuốt lệ canh thâu
Chúc em vui sống bạc đầu bên ai.
BÀI THƠ: ĐÊM THỔN THỨC
Tác giả: Phan Kala
Đêm tĩnh lặng u sầu thổn thức
Chán cho đời tủi nhục buồn đau
Trao lời đắng nghẹn ngàn câu tủi hờn
Thà vứt bỏ còn hơn giữ lại
Chuyện đôi mình biết phải lìa xa
Giàu sang hạnh phúc thuyền hoa mãi chờ
Buông tất cả tình thơ vĩnh biệt
Đợi đêm ngày mải miết tìm em
Rồi ta sẽ ước tình thêm một lần.
THƠ TÌNH ĐÊM BUỒN
Tác giả: Anh Hai Lúa
Trắng đêm tôi lại một mình
Trắng đêm tôi lại lặng thinh đợi chờ
Trách cho ông nguyệt bà tơ
Chỉ hồng xe mối tình giờ đớn đau
Trắng đêm tôi lại nguyện cầu
Mong cho đôi lứa bạc đầu bên nhau
Mong cho đôi lứa ngày sau
Lên duyên chồng vợ bên nhau tháng ngày
Chữ duyên chưa tới tình này đã xa
Em vui duyên mới ngọc ngà bình an
Trắng đêm ngồi nhớ tới nàng
Trắng đêm tôi trách tôi than phận mình
Trách người sao lỡ lặng thinh
Trách tôi phận mỏng lên tình dở dang
Khi mà tôi vẫn lang thang đợi chờ
Con tim ngây dại vẫn mơ chung tình …
BÀI THƠ: ĐÔI NGÃ CHIA LY
Tác giả: Huy Cường
Đêm thao thức suốt canh thâu chẳng ngủ
Dạ thẫn thờ hồn ủ rũ sầu đau
Mấy thu qua mái tóc đã thay màu
Em có hiểu tim này đau quặn thắt.
Duyên chưa thắm hay tại mình cách mặt
Để lửa tình lụi tắt giữa đêm đông
Xuân gần sang hoa nở rực sắc hồng
Người nơi đó chẳng trông mong ngóng đợi.
Trong mộng mị thấy lòng mừng khấp khởi
Mơ người xa vừa trở lại bên mình
Cùng chung tay đón đợi ánh bình minh
Khi tỉnh giấc thì ân tình cách biệt.
Đành ôm trọn những nồng nàn da diết
Để đường đời mải miết bước mình tôi
Mộng uyên ương đã tan vỡ hết rồi
Đêm đông lạnh một mình ngồi cô lẻ.
Tình chẳng nồng chấp nhận rẽ hai phương
Dù yêu thương ta chẳng thể chung đường
Nên ôm trọn vấn vương trong xa cách.
THƠ ĐÊM BUỒN: TẠ TỪ Tác giả: Hoài Thương
Em ổn mà … vẫn an vui , mạnh khỏe
Vết thương lòng chỉ đau nhẹ chút thôi !
Ngủ đi anh đêm cũng đã khuya rồi
Xin đừng để trái tim côi nức nở
Hai chúng mình chỉ có duyên không nợ
Em nhủ lòng thôi nhớ chuyện ngày xưa
Đêm thật buồn trời lại đổ cơn mưa
Em cố quên như mình chưa gặp gỡ
Bởi dối lòng tiếng mưa thêm nức nở
Tim hao gầy thêm rạn vỡ xót xa
Nỗi đau nào rồi cũng sẽ đi qua
Bởi thời gian sẽ xoá nhoà ngày cũ
Vết thương xưa sẽ an lành giấc ngủ
Mình xa nhau vì chưa đủ yêu thương !
Chẳng cùng nhau đi tới cuối con đường
Chẳng cùng nhau bước qua ngàn dâu bể
Rồi một ngày giọt lệ sẽ thôi rơi …
Xin đừng buồn , đừng nhắc nữa người ơi !
BÀI THƠ: ĐÊM BUỒN Tác giả: Thanh Hiếu
Giữa đêm vắng mình ta cô lẻ
Biết ngày mai đời sẽ về đâu
Hai vai bớt nặng đêm thâu không còn
Ôi ngày tháng cô đơn vời vợi
Đến khi nào mới tới bình minh
Nắng Hồng tỏa sáng lung linh
Xua đi hiu quạnh một mình năm canh
Tôi đã đợi từ xanh mái tóc
Ngẩng lên miệng hỏi ông trời
Sinh chi ra một mảnh đời trái ngang
Trong đêm vắng vọng vang tiếng dế
Hãy nín đi khóc thế đủ rồi
Cũng nào vơi được nên thôi bớt sầu.
GỌI THẦM TÊN EM Thơ: Đoàn Phiên
Ngồi một mình nghe thổn thức con tim
Khi vạn vật đã như chìm giấc ngủ
Giọt sương sớm đã trên cành kết tụ
Mà sao ai vẫn ủ rũ thương sầu
Mãi vấn lòng tình cách trở vì đâu
Không tròn vẹn như thủa đầu nồng ấm
Mỗi giây phút tuột tay nhau chầm chậm
Để bây giờ ta gặm nhấm cô đơn
Người vô tâm làm lỗi nhịp cung đờn
Quay bước vội đâu nguồn cơn bày tỏ
Câu ước thệ năm nào đang còn đó
Nay ngập tràn trong lệ nhỏ…. em ơi!!
Thầm gọi tên mà nức nở nghẹn lời
Đêm dần cạn vẫn đầy vơi buồn tủi
Căn gác quạnh lẻ bóng anh lầm lũi
Xót duyên đầu đã phủ bụi mờ phai.
Chùm Thơ Chuyện Tình Hoa Muống Biển Hay &Amp; Mới Nhất
THƠ SỰ TÍCH HOA MUỐNG BIỂN
Thơ: Chieu Nguyen Van
Có đôi trai gái cặp kê xuân thì
Bên bờ sóng vỗ rầm rì lời thương
Gia đình cô gái tinh tường
Bắt chàng trai phải có tiền cho theo
Rằng thì quan tám tiền cheo
Quan năm tiền cưới lại đèo buồng cau
Chàng trai nghe vậy khổ đau
Nhưng vì chỉ thắm se nhau đành làm
Con thuyền chài nhỏ gian nan
Lưới quăng bắt cá bán trong từng chiều
Lễ không có đủ phận nghèo làm sao
Quyết đi chuyến chót xem nào
Chẳng may giông bão lật nhào chàng rơi
Xác chàng chìm nghỉm ngoài khơi
Thần cho hóa sóng để đời gầm vang
Mấy ngày không thấy tin chàng
Nàng ngồi bãi cát ngóng chàng đơn côi
Biết tin chàng đã chết rồi
Nàng nằm chết gục ngoài trời đêm qua
Thần cho nàng biến thành hoa
Bò trên bãi biển lan ra tìm chàng
Thần liền đặt tên cho nàng
Loài Hoa muống biển cho làng biết tên
Lời chàng nhắc nhở không nên gần chàng
Sợ nàng chết nước dây oan
Cho nên sóng cứ đuổi nàng lên cao.
THƠ TÌNH HOA MUỐNG BIỂN
Tác giả: Giọt Buồn Không Tên
Biển xanh xanh thắm một màu
Nhấp nhô sóng bạc xô vào bờ xa
Gió đưa hương biển mặn mà
Bên nhau em kể xót xa chuyện tình
Ngày xưa nơi biển quê mình
Có đôi trai gái đậm tình yêu thương
Hẹn thề dệt mộng uyên ương
Bên nhau chung bước trên đường tình yêu
Nhà nghèo chàng Biển chắt chiu
Tháng ngày vất vả nhưng nhiều mộng mơ
Yêu nàng tên Muống ngây thơ
Vừa tròn tuổi mộng ngẩn ngơ bao chàng
Hẹn nhau khi gió xuân sang
Mẹ cha dạm hỏi đón nàng làm dâu
Bên nhau đẹp mối duyên đầu
Trăm năm dù tóc phai màu còn thương
Ngờ đâu trời hoá tai ương
Gặp cơn sóng dữ Biển đi không về
Muống âm thầm chết vẹn thề cùng ai
Có loài hoa tím mọc dài bờ xa
Gọi hoa Muống Biển là hoa đợi chờ
Mắt em không biết bao giờ
Rưng rưng giọt lệ thẩn thờ chợt rơi
Anh nghe lòng thấy chơi vơi
Xót thương cho một cảnh đời trái ngang
Biển chiều gió nhẹ mơn mang
Như lời Muống Biển thở than duyên tình
Mong sao đôi lứa chúng mình
Đừng như hoa dại khóc tình dỡ dang
Bên em biển tím chiều hoang
Anh nghe ngọt lắm nồng nàn hương say.
BÀI THƠ HOA MUỐNG BIỂN
Thơ: Ngọc Trâm
Tôi trở về qua lại bến sông xưa
Nơi phủ kín đôi bờ hoa muống biển
Màu tím trắng chợt thấy lòng xao xuyến
Câu chuyện tình bến vắng cũng buồn thay
Anh lên đường bịn rịn buổi chia tay
Theo tiếng gọi anh đi vì non nước
Chiếc khăn xoa cô vội trao mắt ướt
Khăn in hình muống biển gửi riêng anh.
Anh xa rồi cô ngóng đợi từng canh
Mơ bước chân ai quay về qua bến
Những dòng thư với bao lời trìu mến
Những hẹn thề cứ ngỡ sẽ trăm năm
Chiến tranh mà ngăn cách khiến bặc tăm
Rồi một hôm hung tin về xóm nhỏ
Anh tử trận nơi chiến trường… vụn vỡ
Hoa muống giờ tím rũ cánh buồn tênh
Cô lấy chồng nhưng sao cứ chênh vênh
Sau nhiều năm khi anh không về nữa
Hôm đón dâu bước chân như lần lữa
Cô dõi nhìn bên ấy bỗng hoen mưa
Ngày hòa bình một ngày nắng giữa trưa
Anh trở lại… đôi chân không lành lặn
Tin tử trận ngày xưa do nhầm lẫn
Tiếng vỡ òa vang cả khúc sông quê
Cô xa rồi anh buồn bã tái tê
Hoa muống biển khóc, cười không thành tiếng
Nghe cay xé trời bày chi xui khiến
Cho lỡ làng duyên phận bởi chia phôi
Rồi một người tìm đến bước chung đôi
Thương cảm anh thương binh nhiều nghị lực
Chiều sông vắng hai người nhìn xa hút
Gửi nỗi niềm trôi dạt chốn xa xăm
Hạnh phúc về khi tóc đã hoa râm
Người ta đến cho anh niềm vui sống
Cho anh cả khoảng trời riêng lắng đọng
Nhớ người và hoa muống biển ngày xưa.
CHUYỆN TÌNH HOA MUỐNG BIỂN Thơ: Diệp Ly
Biển xanh xanh bờ cát vàng óng ả
Cơn gió chiều thong thả dạo xa khơi
Anh tìm em khi nắng tắt lưng trời
Hoàng hôn xuống chơi vơi chiều hoang vắng.
Trên tay anh cành hoa còn tươi thắm
Nhụy rung rinh tim tím sắc mây chiều
Anh thì thầm kể lại chuyện tình yêu
Của loài hoa hẩm hiu chiều ly biệt.
Biển ngày xưa chưa có tên là biển
Chỉ mênh mông sóng nước quyện mây trời
Người ta thường gọi đó là trùng khơi
Từng ngọn sóng lả lơi hôn bờ cát.
Có chàng Biển sống cuộc đời hạ bạc
Tìm cá tôm giữa bát ngát nước trời
Ở nơi đây còn thưa vắng bóng người
Trên bờ cát một mái chòi đơn lẻ.
Làng bên cạnh cô Muống còn rất trẻ
Sống bằng nghề dệt vải với ươm tơ
Chữ nợ duyên Nguyệt lão đã sẵn chờ
Nên xa vắng nghe thẫn thờ thương nhớ.
Nàng chờ đợi mỗi khi thuyền đầy cá
Mối duyên tình chưa kết đã nồng say
Ai đâu ngờ trời gây cảnh đắng cay
Mang tang tóc đọa đày đôi tim nhỏ.
Đến một chiều khi tàn cơn giông bão
Nàng đợi chàng trong hư ảo hoàng hôn
Chân trời xa vẫn biền biệt cánh buồm
Con sóng lớn cuốn người thương đi mất.
Nàng vật vã từng ngày qua than khóc
Nhớ mong chàng chất ngất nỗi sầu thương
Đêm từng đêm chờ đợi quá mỏi mòn
Nàng gục chết lệ còn vương khóe mắt.
Linh hồn nàng hóa loài hoa trên cát
Vẫn ngóng chờ mỏi mắt cuối trời xa
Chờ từng cơn sóng nhẹ vuốt ve bờ
Mang hơi thở người thương về sưởi ấm.
Thời gian trôi dù đêm mưa ngày nắng
Đông hay hè thu vắng hoặc xuân tươi
Vẫn hoài mong mòn mỏi phía chân trời
Vẫn chờ đợi bóng một người da diết.
Chuyện ngày xưa một tình yêu bất diệt
Dệt cho đời tha thiết một vần thơ
Biển có tên từ đó đến bây giờ
Hoa muống biển vẫn đợi chờ muôn kiếp.
HOA MUỐNG BIỂN Thơ: Nguyễn Minh Ngọc
Em chỉ là một bông hoa phiền muộn
Giống bao loài cũng muốn tỏa mùi hương
Giữa mây trời mơ mộng chuyện yêu đương
Liệu có ai đi trên đường đã gặp?
Biển ngoài kia mãi một màu xanh thẳm
Sóng vỗ về bờ cát trắng reo vui
Sao nơi em chẳng thấy nở nụ cười
Màu tím ấy hao gầy theo năm tháng
Có lẽ xót thương mối tình câm lặng
Sóng xô hoài mà hoa chẳng cách xa
Vẫn chọn nơi bờ cát trắng là nhà
Mặc bão giông…mặc mưa sa đưa đẩy
Mãi mặn mà với màu chung thủy ấy
Đợi một người vời vợi phía trời xa
Mang trong tim một nỗi nhớ thiết tha
Gắn với biển rất đậm đà đằm thắm !
20 Stt Hay Về Bình Minh Trên Biển, Thơ Bình Minh Trên Biển
2. Bình minh trên biển .. tuyệt chưa. Trông như cô gái thẹn thùa mới yêu. Má hồng duyên dáng yêu kiều. Làm cho bao kẻ liêu xiêu vì nàng
3. Em đến đây ngắm biển sương. Ngắm bình minh rót giọt vương biển ..vàng. Nâng niu giọt nắng mênh mang. Lắng nghe sóng vỗ muôn vàn yêu thương.
4. Anh cùng em ngắm biển trước bình minh. Khi tia nắng phía đằng đông hé rạng. Mặt đại dương sóng lung linh toả sáng. Ta ngập chìm trong hơi thở đắm say
5. Em gửi tình chan chứa những vần thơ. Gửi vào sóng vào mênh mông của biển. Bình minh ơi phía chân trời nắng quyện. Cất dùm ta sâu nặng một mối tình.
6. Cơ hội giống như lúc bình minh. Nếu bạn chờ đợi lâu quá, bạn sẽ mất nó
7. Anh mong mỏi đến lúc bình minh lên, vì anh đang muốn gặp em đến chết mất thôi. Chào buổi sáng và nhanh gặp lại em, em yêu!
8. Một vòng tay ban đêm sưởi ấm trái tim, một nụ hôn ban đêm thắp sáng bình minh và một buổi sáng tốt lành để bắt đầu một ngày cho em!! Happy Day
9. Bình minh luôn xuất hiện vào buổi sáng sớm và hoàng hôn thì hiện diện vào lúc chiều tà của mỗi ngày. Ta có thể tự lựa chọn được đứng tạm ở bất kỳ đâu đó và ngắm nghía những khoảnh khắc xinh đẹp của tự nhiên này. Vì thế, chúng ta được phép đặt lộ trình cho bản thân là con đường dẫn đến những điều đẹp đẽ.
11. Đêm lạnh đã qua và bắt đầu ngày mới ấm áp. Chúc em luôn mỉm cười như những vệt nắng lấp lánh lúc bình minh và một ngày thật tuyệt em nha.
13. Đêm đã kết thúc để bắt đầu ngày mới. Chúc nụ cười của em như những vệt nắng lấp lánh của bình minh và để âu lo lại với màn đêm.
14. Từ ánh bình minh đầu tiên đến ngôi sao cuối cùng của buổi tối đều nhớ em là người đặc biệt như thế nào với anh.
15. Mỗi khi hoàng hôn buông xuống, Là một ngày nữa ra đi, Nhưng mỗi khi bình minh dâng lên, Là một ngày nữa hy vọng, Vậy thì hãy hy vọng cho những điều tốt đẹp phía trước.
17. Dang tay ôm ánh bình minh. Ngỡ đang ôm trọn bóng hình người thương. Hờn chi, hay sóng vấn vương. Một tia nắng ấm cuối phương trời hồng
18. Bờ cát vàng âm vang. Nước mênh mông, lan tràn. Lắc lư đầu ngọn sóng. Bình minh chạm gót nàng.
19. Bình minh toả giọt vàng …vàng. Vầng mây lởn vởn xanh vàng ngẩn ngơ. Xanh xanh một khoảng xa mờ. Mây trời lộng lộng nắng vừa nhú say
20. Bình minh dâng lên từ phía chân trời. Vầng thái dương nhô dần trên mặt biển. Những tia nắng hồng xua đi màn tối. Hoa ban mai lấp lánh long lanh
21. Biển bình minh rực rỡ lắm em ơi. Muôn tia nắng rạng ngời trên biển biếc. Vô vàn cánh chim bay qua ríu rít. Rộn âm thanh xao động chốn nơi này
22. Mỗi buổi sáng khi bình minh thức dậy. Qua một đêm rồi lại đến một ngày. Mình xa nhau bao ngày rồi em nhỉ. Nỗi nhớ dài theo những cánh chim bay
23. Khi bình minh đỏ rực phía chân mây. Anh đứng gác canh biển trời tổ quốc. Vùng đảo nhỏ mênh mang màu trời nước. Màu yêu thương tha thiết nhớ về em.
Cập nhật thông tin chi tiết về Thơ Biển Về Đêm Hay, Chùm Thơ Ngắn Biển Tình Cô Đơn &Amp; Lãng Mạn trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!