Bạn đang xem bài viết Thơ 20/11 Mầm Non, Những Bài Thơ Thơ Hay Về Cô Giáo Mầm Non Nhân Ngày 20 Tháng 11 được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Tuyển tập những bài thơ ngày 20/11 cho bậc học mầm non, cô giáo mần non mẫu giáo ngày nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11.
Bậc học mầm non không giống như các bậc học tiểu học, THCS, THPT hay đại học cao học. Thông thường tất cả những nhà giào của bậc học này là cô giáo không có hoặc rất ít có thầy giáo cũng vì những đặc điểm riêng của ngành. Đây là 1 ngành được đánh giá là rất vất vả mặc dù lương hoặc nói thẳng ra kể cả thu nhập không cao điển hình gần đây nhất là trường hợp cô giáo mầm non về hưu sau mấy chục năm dậy dỗ chỉ được khoảng hơn 1 triệu đồng lương hưu 1 con số rất ít để có thể duy trì cuộc sống trong thời buổi bão giá này.
Cô giáo mầm non dậy dỗ trẻ
Sự hy sinh thầm lặng của cô giáo mần non không phải ai cũng biết, rất nhiều áp lực, rất nhiều stress nếu không thực sự yêu nghề có thể dẫn tới những hành động mất kiểm soát. Trong khi đa số cha mẹ học sinh lại chỉ biết thương con mình mà không nghĩ và đặt hoàn cảnh vào những cô giáo mầm non. Mặc dù nó đều có 2 mặt của nó. Đa số tất cả các cô giáo mần non đều rất yêu trẻ thơ và tận tụy với nghề. Vì thể ngày nhà giáo Việt Nam 20/11 cũng là 1 dịp để các bậc cha mẹ hoặc các cựu học sinh tri ân công lao của các thầy cô giáo.
Bài thơ hay ngày 20/11 mầm non
Hôm nay ngày lễ hội Của cô giáo kính yêu Em vui biết bao nhiêu Tặng cô bông hoa đẹp.
Đóa hồng nhung tươi thắm Do em trồng, bắt sâu Cô giáo nhìn thật lâu Nụ cười như bày tỏ
Ôi cô vui vui quá Trông em thật tuyệt vời Đôi má như gọi mời Cô hôn lên thắm thiết
Đây là bài thơ khá đơn giản rất hợp cho trẻ em mẫu giáo mần non có thể đọc mặc dù có thể chưa hiểu hết được ý nghĩa nhưng nó khá đơn giản với khổ thơ 5 chữ 4 câu vần liền nhau khá dễ nhớ nói về tình cảm của họ trò trong ngày 20/11 với cô giáo của mình.
Em là cô giáo Mầm non Cái nghề ai cũng bảo Chưa chồng mà có con Bận bịu từ đầu hôm Đêm còn lo giáo án Mà sao tôi vẫn thấy Em luôn cười thật tươi Như chú ong yêu đời Em say sưa góp mật Em như cây trái ngọt Yêu đất mà nở hoa Tình của em hòa ca Cùng tiếng bầy em nhỏ Em tôi là thế đó Yêu trẻ thơ nhất đời Trái tim hồng đỏ tươi Chảy trăm dòng nhiệt huyết Yêu em tôi đã biết Đợi chờ và yêu thương !
Đây là bài thơ về cô giáo mầm non với tựa đề em tôi khá hay nói về sự vất vả của giáo viên phải thức khuya dậy sớm nếu thực sự bạn không yêu nghề yêu trẻ thì rất khó có thể trụ vững với nghề vì sự vất vả tốn nhiều thời gian vì không chỉ lo công việc ở trường mà còn có trách nhiệm với gia đình nữa trong khi thời gian thì không có nhiều
Hai tiếng “cô ơi!” sao thân thương quá đỗi Từ môi xinh bé cất gọi cô ơi! Cô ơi! Con ăn cơm rồi nhé! Sạch cả tô mà chẳng đổ ra bàn Cô ơi! Con uống thuốc rồi cô ạ! Khen con đi, con uống giỏi chưa nè Thuốc đắng lắm mà con không hề khóc Uống thuốc rồi sẽ khỏi bệnh ngay thôi!
Cô ơi! Con ngủ rồi cô ạ! Nhắm mắt vào, cô kể chuyện con nghe Chuyện kể rằng: Con mèo con nó khóc Mèo con hư không chịu đến trường Con có hư như mèo không nhỉ? Không khóc nhè, cô mẹ sẽ thương con!
Cô ơi! Con có đồ rất đẹp! Mẹ vừa mua ở chợ chiều qua Chiếc nơ này có xinh lắm không cô? Con mặc vào xem đẹp không cô nhé! Sáng đến bên cô, chiều con về với mẹ Sáng lại chiều rộn rã tiếng “cô ơi”!
Cô ơi! Cột giùm con bím tóc Thắt bính hai chùm con mới thích cơ Cô ơi! Mèo con hư thì khóc Còn con ngoan, cô mẹ sẽ vui lòng Rồi mỗi tuần cô thưởng một bông hồng Hoa bé ngoan đem về khoe với mẹ…
Cô ơi!…! Hai tiếng ấy thôi, sao mà thân thương quá Dù mệt nhoài vẫn vui rộn tim tôi Đời nhà giáo ngèo bao lo toan vất vả Vẫn vẹn nguyên tình trong ánh mắt thơ ngây Bao ưu tư, nhọc nhằn quên hết cả Có lẽ vì hai tiếng ấy ” Cô ơi!”
Đây là bài thơ tuy khá dài nhưng lại rất dễ thương hợp với cô giáo mầm non và hợp với ngày nhà giáo Việt Nam 20/11. Nội dung bài thơ chủ yếu xoay quanh những hành động dễ thương của trẻ nhỏ với cô giáo là những hình ảnh rất thường thấy trong lớp học
Bàn tay cô giáo Tết tóc cho em Về nhà mẹ khen Tay cô đến khéo!
Bàn tay cô giáo Vá áo cho em Như tay chị cả Như tay mẹ hiền
Hai bàn tay cô Dạy em múa dẻo Hai bàn tay cô Dạy em đến khéo
Cô dắt em đi Trên đường tới lớp Đường đẹp quê hương Đường dài đất nước
Bàn tay cô giáo Tết tóc cho em Về nhà mẹ khen Tay cô đến khéo!
Bàn tay cô giáo Vá áo cho em Như tay chị cả Như tay mẹ hiền
Hai bàn tay cô Dạy em múa dẻo Hai bàn tay cô Dạy em đến khe
Cô dắt em đi Trên đường tới lớp Đường đẹp quê hương Đường dài đất nước
Bài thơ 4 chữ 4 khố khả đơn giản và dễ thương dành cho các bé mầm non ngân ngày 20/11 nội dung chủ yếu nói về cô giáo, bàn tay cô giáo như mẹ hiền và dìu dắt các bé học sinh của mình
Lớp của em trẻ mới ba tuổi Mẹ đưa vào lớp còn khóc nhè Đang giờ ăn, muốn đi tè Giữa trưa đang ngủ,lại mê gọi bà… Bạn nào chưa được chia quà Thì mặt phụng phịu khóc òa, thưa cô!…
Thật tình em chẳng dám phô Lớp em nay đã từng giờ đổi thay Chăm cho con ăn uống đủ đầy Dạy các con múa dẻo, hát hay Làm vệ sinh, rửa chân tay
Đệm êm, quạt mát con say giấc nồng Mỗi sớm mai nắng ửng hồng Các con ríu rít quây quần bên cô
Yêu trường yêu lớp yêu trò Cô theo lời dạy Bác Hồ kính yêu.
Đây là bài thơ dành cho trẻ em mẫu giáo 3 tuổi với hình ảnh cô giáo chăm sóc những đứa trẻ mầm non như người mẹ hiền từ lúc mới tới lớp còn khóc nhè tới lúc đi vệ sinh rồi ăn uống nghỉ trưa.
Nghiêm trang ngay ngắn ghế bàn Cô lên lớp giảng chúng con học bài Chúng con đã năm tuổi rồi Biết đánh vần, biết học bài a, b Các con chăm chỉ say mê Con nào học giỏi cô phê điểm mười Con vui con nhoẻn miệng cười
Đây là bài thơ dành cho trẻ mẫu giáo lúc 5 tuổi về giờ học bài của trẻ mẫu giáo mần non với buổi học đánh vần với 1 tinh thần say mê hăng hái, nhưng trò nào giỏi cô sẽ cho điểm 10 tạo niềm động lực cho các con cố gắng học hành hơn
Mỗi một ngày mong một phút bình yên Khi tôi ngắm các con thơ đã ngủ Đôi má phính căng như bầu sữa Mắt lim rim trong những giấc mơ vàng
Đây ngôi nhà của tôi Trường mầm non Nơi tôi thả lòng mình cùng lũ trẻ Mỗi một năm lại thêm một thế hệ Cô với trò như thể một gia đình
Đây là nơi tôi gửi gắm đời mình Để vun đắp cho mầm xanh đất nước Điều mà tôi tuổi thanh xuân mơ ước Cô lái đò… theo nhịp bước quê hương.
Nghề giáo viên là 1 nghề cực kỳ vất vả và khó khăn, rất ít những giờ cô giáo được nghỉ ngơi. Hầu như cả ngày chỉ có khoảng thời gian nghỉ trưa của các bé là cô giáo được nghỉ 1 chút, tuy nhiên cũng nhiều trường hợp trong giờ ngủ của học sinh thì giáo viên mầm non lại phải chuẩn bị những việc khác hoặc dọn dẹp cho giờ học tiếp theo.
EM LÀ CÔ GIÁO MẦM NON Tuổi đôi mươi, em phấn khởi bước vào nghề. Anh cứ hỏi: Em làm nghề gì vậy? Phút ngập ngừng, dịu dàng con gái Thưa: Em là cô giáo mầm non.
Ai cũng bảo nghề giáo viên cao quý. Nhàn hạ, thanh chúng tôi cũng thấy tự hào. Hai bốn tuổi, chưa một lần làm mẹ. Mà em có thảy cả đàn con.
Con của em vui lắm anh ơi, Suốt ngày “dạ”, “thưa” rồi “cháu biết”. Chưa làm mẹ mà như đã làm mẹ. Chăm chút miếng cơm, giấc ngủ trẻ thơ.
Cháu thì đông mà cô thì chỉ một. Cháu dại khờ, cô vẫn còn tuổi đôi mươi. Hết dạy cháu học lại làm quan phân xử. Hết làm quan lại tiếp sang làm mẹ.
Đây là 1 bài thơ cực kỳ dễ thương về cô giáo mầm non về nghề giáo mà có thể nhiều người không thể thấu hiểu được những nỗi vui buồn của nghề này. Đọc xong bài thơ có lẽ bạn sẽ hiểu nhiều hơn những tình huống xảy ra trong lớp học mầm non
EM TÔI Đoàn Thị Hương – MN Phước Hòa
Em là cô giáo Mầm non Cái nghề ai cũng bảo Chưa chồng mà có con Bận bịu từ đầu hôm Đêm còn lo giáo án Mà sao tôi vẫn thấy Em luôn cười thật tươi Như chú ong yêu đời Em say sưa góp mật Em như cây trái ngọt Yêu đất mà nở hoa Tình của em hòa ca Cùng tiếng bầy em nhỏ Em tôi là thế đó Yêu trẻ thơ nhất đời Trái tim hồng đỏ tươi Chảy trăm dòng nhiệt huyết Yêu em tôi đã biết Đợi chờ và yêu thương!
1 bài thơ tác giả miêu tả về em mình là 1 cô giao sdaayj mầm non và đưa ra những nhận xét rất hay về nghề này với 1 sự bận bịu áp lực nhưng luôn vui vẻ yêu đời dành hết tình cảm cho trẻ nhỏ
BÀI THƠ: EM LÀ CÔ GIÁO MẦM NON Toàn Tâm Hòa
Em ươm mơ ước cho đời Ươm từng lời hát, nụ cười trẻ thơ Ươm vào trong những giấc mơ Cô như người Mẹ vô bờ yêu thương !
Em ươm hàng vạn tình thương Đôi chân chập chững bước đường đầu tiên Em ươm lời nói dịu hiền Nàng tiên, cô tấm cả miền ca dao
Em ươm câu hát ngọt ngào Có bầu trời rộng, trăng, sao, nắng hồng Em ươm bài học cánh đồng Quê hương, đất nước, dòng sông thanh bình
Em ươm trên nét môi xinh Biết câu lễ giáo, và tình yêu thương Những điều giản dị bình thường Mà em ươm cả một vườn hoa xinh
Em ươm cho cả chính mình Thơ, ca, nhạc, họa tầm nhìn bao la Bàn tay năm tháng… đơm hoa Em nâng niu bước tuổi thơ … diệu kỳ …!
Bài thơ về cô giáo mầm non theo thể thơ lục bát tôn vĩnh nghề cô giáo với những nét đẹp xinh xắn và sự yêu nghề, bên cạnh đó là những hình ảnh chi tiết hơn về cô giáo mầm non giúp bạn hiểu hơn về nghề này.
Hy vọng những bài thơ hay nhất về cô giáo mầm non, thơ mầm non 20/11 này sẽ giúp các bạn hiểu rõ hơn về nghề sư phạm mầm non này. Nếu bạn là người cha người mẹ cũng có thể gửi những lời cảm ơn hoặc những món quà nho nhỏ để tiếp sức giúp các cô có thêm động lực hơn cho nghề đầy vất vả này.
Những Bài Thơ Về Thầy Cô Giáo Nhân Ngày 20/11 Ấn Tượng Nhất
Những bài thơ về thầy cô giáo nhân ngày 20/11 luôn là điểm đến của những cô cậu học trò tri ân công ơn của thầy cô giáo. Thầy cô chính là những ” người lái đò” cần mẫn chở những đứa con thương yêu của mình đi đến bến bờ tri thức.
“Muốn sang thì bắc cầu Kiều Muốn con hay chữ thì yêu kính thầy.”
Từ bao đời này, tôn sư trọng đạo đã là một truyền thống tốt đẹp của nhân dân ta. Vào những ngày lễ của thầy cô, chúng ta luôn muốn bày tỏ tình cảm và sự biết ơn sâu sắc của mình đến những người cha mẹ thứ 2 của mình
Nội Dung
Thầy cô là những ” người lái đò” dìu dắt chúng ta trưởng thành, họ không chỉ là những người dạy ta kiến thức mà còn dạy ta những kĩ năng sống cần thiết khi vào đời. Công ơn của họ không có ngòi bút nào có thể diễn tả hết được. Vào những dịp lễ, không gì quý hơn bằng những bài thơ 20/11 sáng tác để tặng thầy cô nhằm cảm ơn sự hy sinh và công ơn dạy bảo của thầy cô
Em nghe thầy đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà
Mái chèo nghe vọng sông xa
Êm êm như tiếng của bà năm xưa
Nghe trăng thuở động tàu dừa
Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời
Thêm yêu tiếng hát mẹ cười
Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…
Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo
Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo
Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.
Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy…
Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…
Biết bao giờ con lớn được,
Thầy ơi ! Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”
Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…
Những con chữ đều đều xếp thẳng
Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người.
Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu
Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe ù ù gió mạnh
Con đường trôi về phía chẳng là nhà…
Mơ màng nghe tiếng cũ ê a
Thầy gần lại thành bóng hình rất thực
Có những điều vô cùng giản dị
Sao mãi giờ con mới nhận ra.
Nguyễn Thị Chí Mỹ
Tri thức ngày xưa trở lại đây,
Ân tình sâu nặng của cô thầy!
Người mang ánh sáng soi đời trẻ;
Lái chuyến đò chiều sang bến đây?
Đò đến vinh quang nơi đất lạ;
Cám ơn người đã lái đò hay!
Ơn này trò mãi ghi trong dạ…
Người đã giúp con vượt đắng cay
Thưa thầy, bài học chiều nay
Con bỏ quên ngoài cửa lớp
Dưới gốc phượng già, nằm nghe chim hót
Con hóa mình thành bướm và hoa
Thưa thầy bài tập hôm qua
Con bỏ vào ngăn khóa kín
Mải lượn lờ theo từng vòng sóng
Cái ngã điệu đàng, sân trượt patin
Thưa thầy, bên ly cà phê đen
Con đốt thời gian bằng khói thuốc
Sống cho mình và không bao giờ mơ ước
Mình sẽ là ai? Tôi sẽ là ai?
Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nay
Con vẫn thấy một vầng trăng ấm sáng
Thầy ngồi bên bàn phẳng lặng
Soạn bài trong tiếng ho khan
Thưa thầy, cho là nhận: điều giản đơn
Sao con học hoài không thuộc
Để bây giờ khi con hiểu được
Biết làm sao tạ lỗi cùng thầy
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn đọng lại
Lời dạy bảo của cô
Ngày ấy vào mùa thu
Bước chân em rộn rã…
Cô không lời từ giã
Xa trường tự lúc nào
Em ngỡ như chiêm bao
Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết
Từ giọng cô dịu hiền
Thời gian bước triền miên
Cô chưa lần quay lại
Chúng em nhớ cô mãi
Mong thấy cô trở về
Lúc xưa cô vỗ về…
Nay chúng em khôn lớn
Ngày rời trường gần đến
Bao giờ gặp lại cô?!
Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian..
Một đời người – một dòng sông…
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,
“Muốn qua sông phải lụy đò”
Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa…
Tháng năm dầu dãi nắng mưa,
Con đò trí thức thầy đưa bao người.
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.
Con đò mộc – mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,
Khúc sông ấy vẫn còn đây
Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…
Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này
Lời ru của gió màu mây
Con sông của mẹ đường cày của cha
Bắt đầu cái tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em
Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm
Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!
Thầy không ru đủ nghìn câu
Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời
Tuổi thơ em có một thời
Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây
Thầy ru hết cả mê say
Mong cho trọn ước mơ đầy của em.
Mẹ ru em ngủ tròn đêm
Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày
Trong em hạt chữ xếp dày
Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm
Từ trong vòm mát ngôi trường
Xin lời ru được dẫn đường em đi
(Con đường thầy ngỡ đôi khi
Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)
Hẳn là thầy cũng già thôi
Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em
Thì dù phấn trắng bảng đen
Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình
Tôi đâu phải người làm nông
Cày xong đánh giấc say nồng một hơi
Chuông reo tan buổi dạy rồi
Còn nghe ray rứt nỗi đời chưa yên.
Trách mình đứng trước các em
Dửng dưng cả tiếng hồn nhiên gọi: Thầy!
Rụng dần theo bụi phấn bay
Ước mơ một thuở căng đầy tuổi xanh
Dẫu là lời giảng của mình
Cơn ho chợt đến vô tình cắt ngang
Dẫu là tiết học vừa tan
Bước qua cửa lớp đôi lần hụt hơi!
Hiểu dùm tôi các em ơi
Giấu bao ám ảnh khôn nguôi từng giờ
Cảnh đời chộn rộn bán mua
Áo cơm nào dễ chi đùa với ai.
Vờ quên cuộc sống bên ngoài
Nhiều điều xa lạ nói hoài riết quen
Dở hay, yêu ghét, trắng đen
Còn bao sự thật đã nhìn thẳng đâu
Ai còn dằn vặt đêm sâu
Trong từng sợi tóc bạc màu truân chuyên
Thật lòng tạ lỗi các em
Hiểu ra khi đã lớn lên mai này!
Người dưng nước lã
Con với thầy
Khác nhau thế hệ
Đã nhiều lần tôi tự hỏi mình
Mười mấy ngàn ngày không gặp lại
Những thầy giáo dạy tôi ngày thơ dại
Vẫn bên tôi dằng dặc hành trình
Vẫn theo tôi những lời động viên
Mỗi khi tôi lầm lỡ
Vẫn theo tôi những lời nhắc nhở
Mỗi khi tôi tìm được vinh quang…
Qua buồn vui, qua những thăng trầm
Câu trả lời sáng lên lấp lánh
Với tôi thầy ký thác
Thầy gửi tôi khát vọng người cha
Đường vẫn dài và xa
Thầy giáo cũ đón tôi từng bước!
Từng bước một tôi bước
Với kỷ niệm thầy tôi…
Ngẩn ngơ chiều khi nắng vàng phai
Thương nhớ ngày xưa chất ngất hồn
Một mình thơ thẩn đi tìm lại
Một thoáng hương xưa dưới mái trường
Cho dẫu xa rồi vẫn nhớ thương,
Nầy bàn ghế cũ, nầy hàng me
Bảng đen nằm nhớ người bạn trẻ
Bụi phấn xa rồi… gửi chút hương!
Bạn cũ bây giờ xa tôi lắm
Mỗi đứa một nơi cách biệt rồi!
Cuộc đời cũng tựa như trang sách
Thư viện mênh mông, nhớ mặt trời!!!
Nước mắt bây giờ để nhớ ai???
Buồn cho năm tháng hững hờ xa
Tìm đâu hình bóng còn vương lại?
Tôi nhớ thầy tôi, nhớ… xót xa!
Như còn đâu đây tiếng giảng bài
Từng trang giáo án vẫn còn nguyên
Cuộc đời cho dẫu về muôn nẻo
Vẫn nhớ thầy ơi! Chẳng thể quên!!!
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi …
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu …
Cây phượng già treo mùa hạ trên cao
Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:
“Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…”
Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.
Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào
Con nao nức bước vào trường trung học
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.
Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?
Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao
Vai áo bạc như màu trang vở cũ
Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ
Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!
Lá Me
Lời trầm thầy tôi
Có những chiều hè, phượng đỏ rơi
Còn đâu năm cũ, sắp qua rồi.
Thương người bạn cũ, ân sâu nặng
Nhớ lại thầy xưa, tình chẳng phôi.
Muốn được cho đi, thầy phải có
Tâm thành đón nhận, lẽ trò tôi.
Cho không phải mất, tình muôn thuở.
Nhận được đời vui, nghĩa thế thôi.
Khi vô tình đọc được những bài thơ về mái trường chúng ta không khỏi xúc động, bồi hồi nhớ về những hồi ức tươi đẹp về những năm tháng cắp sách tới trường. Nhớ cô giáo chủ nhiệm năm nào với những bài giảng hay, tấm lòng yêu thương học trò vô bờ bến. Nhớ những giờ sinh hoạt, nhớ những ” bài ca muôn thuở của cô”. Để giờ đây khi rời xa mái trường mới thấm thía biết bao nhiêu điều. Muốn mình được đắm chìm vào tuổi thơ thêm một lần nữa.
Rời mái trường thân yêu Bao năm rồi cô nhỉ? Trong em luôn đọng lại Lời dạy bảo của cô Ngày ấy vào mùa thu Bước chân em rộn rã… Cô không lời từ giã Xa trường tự lúc nào Em ngỡ như chiêm bao Cô về đâu, chẳng biết? Vẫn vang lời tha thiết Từ giọng cô dịu hiền Thời gian bước triền miên Cô chưa lần quay lại Chúng em nhớ cô mãi Mong thấy cô trở về Lúc xưa cô vỗ về… Nay chúng em khôn lớn Ngày rời trường gần đến Bao giờ gặp lại cô?!
Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấc Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương Những ngày vui của 1 thuở đến trường Đang trôi dạt theo từng chòm mây trắng. Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm Cô dạy con từng nét chữ vần thơ Cô đưa con gõ cánh cửa cuộc đời Và duyên dáng của một người con gái. Tâm hồn con,một nỗi buồn dài Cô ôm ấp , xoa đầu khi con khóc Vầng trán cô những vần nhăn se sắt Âu yếm nhìn chúng con Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền Vẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ” Và chúng con là những con cừu bé nhỏ Cô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la. Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua Con mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏ Một tình thương bao la và vô tận Cô dành cả cho những con cừu nhỏ-chúng con./. Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấc Sắp qua rồi những tháng ngày thân thương Những ngày vui của 1 thuở đến trường Đang trôi dạt theo từng chòm mây trắng. Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắm Cô dạy con từng nét chữ vần thơ Cô đưa con gõ cánh cửa cuộc đời Và duyên dáng của một người con gái. Tâm hồn con,một nỗi buồn dài Cô ôm ấp , xoa đầu khi con khóc Vầng trán cô những vần nhăn se sắt Âu yếm nhìn chúng con Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiền Vẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ” Và chúng con là những con cừu bé nhỏ Cô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la. Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp qua Con mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏ Một tình thương bao la và vô tận Cô dành cả cho những con cừu nhỏ-chúng con
Còn rung rinh sắc thắm tươi
20-11 ngày năm ấy
Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi
Cô tôi mặc áo dài trắng
Tóc xanh cài một nụ hồng
Ngỡ mùa xuân sang quá
Học trò ngơ ngẩn chờ trông…
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…
Xuân sang, thầy đã bốn mươi
Mái tóc chuyển màu bụi phấn
Nhành hoa cô có còn cài?
Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…
Tà áo dài trắng nơi nao,
Thầy cô – những mùa quả ngọt Em bỗng thành hoa lúc nào.
Tặng cô với cả hương nồng sắc xuân Tháng ngày dạy dỗ ân cần Cho bao thế hệ góp phân dựng xây Tiếng cô tưởng nhớ mới đây Xây bao hạnh phúc tràn đầy yêu thương…
cô như người lái đò đi qua bao con sông cô dạy chúng em viết cô dạy chúng em đọc nhớ quá tiếng cô thầy nhớ những ngày đến lớp bao công lao của cô em vẫn luôn ghi nhớ giờ chúng em nên người cô ơi bao giờ gặp lại cô? thương cô mãi không quên
Sáng đưa con đến lớp
Cho con ăn, rồi đi
Gửi con cho cô giáo
Chiều mẹ đón con về
Sáng sớm và chiều, tối
Mẹ là mẹ của con
Cả ngày trên lớp học
Mẹ là cô giáo hiền
Phải biết vâng lời cô
Bao nhiêu điều mới mẽ
Trong câu hát lời thơ…
Con mang về tặng mẹ
Con mang về tặng ba
Và bao câu chuyện kể
Con tặng ông tặng bà
Ở lớp như ở nhà
Con có hai người mẹ
Đều yêu con thiết tha.
Rồi đây những cánh bàng tung vút Thỏa chí tang bồng giữa nắng mai Xây nền thịnh trị đời no ấm
10 Bài Thơ Lục Bát Hay Về Thầy Cô Nhân Ngày 20/11
Bên cạnh lời chúc mừng thì những bài thơ lục bát cũng là món quà tinh thần được nhiều người chọn và gửi tặng đến thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20.11.
Một số bài thơ lục bát hay về thầy cô
Thầy con giờ đã già rồi
Mắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâu
Phấn rơi bạc cả mái đầu
Đưa con qua những bể dâu cuộc đời
Mỗi khi bụi phấn rơi rơi
Thầy gieo mầm hạt những lời yêu thương
Cho con vững bước nẻo đường
Hành trang kiến thức, tình thương của thầy
Biết bao vất vả, đắng cay
Gạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đời
Nhưng tâm thầy mãi sáng ngời
Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!
Trọn đời con mãi tự hào
Cúi đầu cung kính… thương sao dáng thầy
Dẫu đời xuôi, ngược đó đây
Tim con ghi khắc lời thầy khi xưa
Khuya rồi thầy đã ngủ chưa?
Ngàn bông hoa thắm kính thưa … dâng thầy
Cho con cuộc sống hôm nay
Mừng ngày Nhà Giáo ơn thầy chẳng quên!
Em nghe thầy đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà
Mái chèo nghe vọng sông xa
Êm êm như tiếng của bà năm xưa
Nghe trăng thuở động tàu dừa
Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời
Thêm yêu tiếng hát mẹ cười
Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…
Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mặn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian…
Tôi đâu phải người làm nông
Cày xong đánh giấc say nồng một hơi
Chuông reo tan buổi dạy rồi
Còn nghe ray rứt nỗi đời chưa yên.
Trách mình đứng trước các em
Dửng dưng cả tiếng hồn nhiên gọi: Thầy!
Rụng dần theo bụi phấn bay
Ước mơ một thuở căng đầy tuổi xanh
Dẫu là lời giảng của mình
Cơn ho chợt đến vô tình cắt ngang
Dẫu là tiết học vừa tan
Bước qua cửa lớp đôi lần hụt hơi!
Hiểu dùm tôi các em ơi
Giấu bao ám ảnh khôn nguôi từng giờ
Cảnh đời chộn rộn bán mua
Áo cơm nào dễ chi đùa với ai.
Vờ quên cuộc sống bên ngoài
Nhiều điều xa lạ nói hoài riết quen
Dở hay, yêu ghét, trắng đen
Còn bao sự thật đã nhìn thẳng đâu
Ai còn dằn vặt đêm sâu
Trong từng sợi tóc bạc màu truân chuyên
Thật lòng tạ lỗi các em
Hiểu ra khi đã lớn lên mai này!
Mỗi nghề có một lời ru
Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này
Lời ru của gió màu mây
Con sông của mẹ đường cày của cha
Bắt đầu cái tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em
Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm
Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!
Thầy không ru đủ nghìn câu
Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời
Tuổi thơ em có một thời
Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm
Như ru ánh lửa trong hồn
Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây
Thầy ru hết cả mê say
Mong cho trọn ước mơ đầy của em.
Mẹ ru em ngủ tròn đêm
Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày
Trong em hạt chữ xếp dày
Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm
Từ trong vòm mát ngôi trường
Xin lời ru được dẫn đường em đi
(Con đường thầy ngỡ đôi khi
Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)
Hẳn là thầy cũng già thôi
Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em
Thì dù phấn trắng bảng đen
Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình
Lòng thầy nhân hậu thanh cao
Bảng đen phấn trắng xiết bao nghĩa tình
Thương tà áo trắng xinh xinh
Học trò tinh nghịch ánh nhìn thơ ngây
Cho dù vất vả đắng cay
Đứng trên bục giảng vẫn say với nghề
Đâu cần hứa hẹn tuyên thề
Trái tim son đỏ đêm về trở trăn
Quyết tâm vượt mọi khó khăn
Cho thuyền cập bến an toàn ai ơi
Các em đi bốn phương trời
Dõi theo bạc tóc gởi lời yêu thương
Mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam
“Tôn sư trọng đạo” trò nào dám quên
Thầy cô như cha mẹ hiền
Ươm mầm nhân cách con em nên người
Rưng rưng khóe mắt ai ơi
Thương thầy cô giáo những nơi bản làng
Nơi có con suối vắt ngang
Núi cao, rừng rậm ai màng… viếng thăm
Nơi mà cuộc sống khó khăn
Miếng ăn chưa đủ “đi thăm” bằng gì
Thành phố quà bánh thiếu chi
Hoa tươi, quà tặng, phong bì đâu lo
Thôn quê khổ lũ học trò
Thương thầy cô lắm nhưng lo thế nào
Phụ huynh áy náy, nôn nao
Gia cảnh là vậy, quà nào được đây
Thầy cô trong những ngày này
Lại đi thăm hỏi đó đây từng nhà
Động viên, an ủi mẹ cha
Cho con đi học để mà lớn khôn
Nhà giáo – kỹ sư tâm hồn
Nhưng sao gian khó còn hơn làm ngoài
So bì có đúng, có sai
Thực tế là vậy mấy ai tỏ tường
Vài lời nhân Lễ Hiến chương
Tôn vinh nhà giáo, chặng đường chông gai
Tri ân tất cả những ai
Ngày đêm nuôi dưỡng nhân tài mai sau
Dằn lòng xin nói thêm câu
Biết bao nhà giáo vùng sâu đang nghèo
Xa quê, hoàn cảnh gieo neo
Ai ơi hãy nghĩ một điều quan tâm
Làm sao quên được ơn thầy
Công người dạy dỗ có ngày hôm nay
Nét đầu thầy phải cầm tay
Rèn con chữ viết mới ngay thẳng hàng
Nhớ thầy nhớ chiếc đò ngang
Tay thầy chèo chống đưa sang bao người
Nhọc nhằn gian khổ vẫn vui
Vì đàn em nhỏ vì đời mai sau
Từng đoàn nối tiếp kề nhau
Dựng xây đất nước sớm mau bằng người
Non sông hùng vĩ đẹp tươi
Có công thầy đã tô bồi ngày qua
Tôi về thăm mái trường xưa
Bao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đây
Pha sương mái tóc cô thầy
Bảng đen phấn trắng… còn đây căn phòng
Con đò neo đậu bến sông
Đưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thương
Bằng lăng tím rụng cuối đường
Phượng buồn nỗi nhớ vấn vương níu hè
Ríu ran chim hót cành me
Cánh diều mơ ước ta về tuổi thơ
Bên trang giáo án từng giờ
Lặng thầm thầy vẫn đưa đò qua sông
Ngoài sân vương sợi nắng hồng
Chuyến đò tri thức mênh mông tình thầy.
Người thầy áo bạc sờn vai
Vẫn đưa thuyền đến tương lai vững vàng
Tình thầy con mãi nặng mang
Dù xa cách vẫn nồng nàn trong tim
Dù bao dâu bể nổi chìm
Thầy gò vai gánh chữ thêm cho đời
Đêm trường giấc ngủ chơi vơi
Ngày xiêu bóng nắng bời bời gió bay
Trường xưa in đậm dấu giày
Cỏ ơi nâng nhẹ thân gầy thầy tôi
Từng trò từng lớp xa xôi
Rừng hoang loang tím dáng ngôi trường nghèo
Đôi dòng ngăn cách trông theo
Còn đây chút phận bọt bèo nổi trôi
Chiều rơi nắng đã tắt rồi
Bên dòng suối ngọt bồi hồi nhớ nhung
Sưu Tầm Chùm Thơ Hay Về Cô Giáo Mầm Non
BÀI THƠ: EM LÀ CÔ GIÁO MẦM NON
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Em ươm mơ ước cho đờiƯơm từng lời hát, nụ cười trẻ thơƯơm vào trong những giấc mơCô như người Mẹ vô bờ yêu thương!
Em ươm hàng vạn tình thươngĐôi chân chập chững bước đầu tiênEm ươm lời nói dịu hiềnNàng tiên, cô tấm cả miền ca dao
Em ươm câu hát ngọt ngàoCó bầu trời rộng, trăng, sao, nắng hồngEm ươm bài học cánh đồngQuê hương, đất nước, dòng sông thanh bình
Em ươm trên nét môi xinhBiết câu lễ giáo, và tình yêu thươngNhững điều giản dị bình thườngMà em ươm cả một vườn hoa xinh
Em ươm cho cả chính mìnhThơ, ca, nhạc, họa tầm nhìn bao laBàn tay năm tháng…đơm hoaEm nâng niu bước tuổi thơ…diệu kỳ…!
BÀI THƠ: CHẮP CÁCH ƯỚC MƠ
Tác giả: Đặng Minh Mai
Em dịu dàng duyên dáng tựa nàng tiênNgày qua ngày như mẹ hiền bên trẻChăm bữa ăn, em nâng niu các béĐạo làm người em nhỏ nhẹ bảo ban
Em vui mừng bởi các bé chăm ngoanBiết vâng lời và làm toàn việc tốtNgiệp trồng người nào phải đâu ngày một?Bao năm ròng em rũa gọt tinh hoa
Các em thơ tựa như một khúc caLúc lên xuống khi ngân nga trầm bổngCười vui đấy rồi bỗng dưng khóc rốngEm vỗ về làm rung động các con
Bé lại cười không còn khóc nỉ non Đôi mắt sáng khi con nghe truyên cổ tíchBụt hiện ra hiền từ, ôi rất thích!Diệt ác tà và khuyên khích con ngoan
Em ươm mầm cho cuộc sống vẹn toànGieo hy vọng trong hoan ca lai lángChắp cho con những ước mơ trong sángĐể mai này làm tươi rạng non sông.
BÀI THƠ: VIẾT TẶNG CÔ GIÁO MẦM NON
Tác giả: Trường Giang Thủy
Anh về chút nắng xôn xao,Dáng Cô giáo trẻ bên rào tường hoaTrời xanh trong tiếng chim caAnh nghe vẳng tiếng tim hòa điệu vui.
Hởi em cô giáo trẻ ơi,Bài thơ em dạy những lời yêu thương,Anh nghe trong gió du dương,Có hồn sông núi, tình thương giống nòi!
Sân trường rộn rã tiếng cười, Hoa Trang đỏ nở rạng ngời ánh dương,Tóc dài em gợi luyến thương…Lòng anh ở lại trong trường lớp em!
Nắng hồng từng sợi trải mềm, Anh qua trường chợt nhìn em thương thầm…Em là Cô giáo mầm ươm MầmTrẻ thơ khôn lớn trong vòng tay tiên…
Ở trường em là Mẹ hiền, Chắt chiu đứa trẻ qu miền tuổi thơ,Đò em khẳm trẻ dài khờ,Qua sông trẻ chẳng bao giờ quen cô.
BÀI THƠ: CÔ GIÁO MẦM NON
Nguồn: Sưu Tầm
Thương cô giáo mầm non khó nhọc Sáng tới chiều chăm sóc con thơTrở trăn ánh trăng hàng giờLo cho bé nhỏ giấc mơ vuông tròn
Trong tim đỏ cành non cô uốnKhó khăn nhiều gắng guộn thành hoaĐôi khi mắt có nhạt nhòaNụ cười vẫn trộn hòa gió xuân
Nghề mình chọn gian truân phía trướcĐau đáu lòng vẫn rước nụ cười xinhThương bé đâu khác con mìnhMấy ai thấu hiểu tâm tình mầm non
Yêu trẻ lắm lòng son ướm tạcXây tình người không lạc bước chân Bão giông dẫu có bội phầnMầm non cô giáo ân cần sớm khuya.
Lời Kết
Kết lại những dòng thơ hay về cô giáo đầy cảm xúc ở trên KiddiHub xin trích dẫn lời bình của một độc giả như sau: “Chúc em cô giáo mầm non, chưa chồng mà đã có con đầy đàn. Cố lên – giữ vẻ dịu dàng, đàn con yêu quý vẻ vang tiên rồng. Cố lến – có một sắc hồng, bay lên cao vút mặn nồng tình thương. Mai sau con lớn vấn vương, nhớ người mẹ khôn lường mến yếu…”
Cập nhật thông tin chi tiết về Thơ 20/11 Mầm Non, Những Bài Thơ Thơ Hay Về Cô Giáo Mầm Non Nhân Ngày 20 Tháng 11 trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!