Xu Hướng 3/2023 # Những Đoạn Thơ Hay Nhất Trong “Chinh Phụ Ngâm Khúc” # Top 12 View | Kovit.edu.vn

Xu Hướng 3/2023 # Những Đoạn Thơ Hay Nhất Trong “Chinh Phụ Ngâm Khúc” # Top 12 View

Bạn đang xem bài viết Những Đoạn Thơ Hay Nhất Trong “Chinh Phụ Ngâm Khúc” được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

“Chinh phụ ngâm khúc” của Đặng Trần Côn, tác giả thời Lê Trung Hưng, có thể nói là tác phẩm thơ xuất sắc nhất của văn học Trung đại. Mượn những dòng tâm sự của người chinh phụ nhớ thương người chồng ra chiến trường, Đặng Trần Côn đã gửi gắm trong đó rất nhiều tâm sự. Tác phẩm được nữ sĩ Đoàn Thị Điểm dịch ra tiếng Nôm ở thể song thất lục bát.

Chúng tôi xin trích giới thiệu một số đoạn thơ hay trong bản tiếng Hán của Đặng Trần Côn cùng với bản dịch của Đoàn Thị Điểm.

LOẠN THỜI

1. Thiên địa phong trầnHồng nhan đa truânDu du bỉ thương hề thuỳ tạo nhânCổ bề thanh động Trường Thành nguyệt5. Phong hoả ảnh chiếu Cam Tuyền vânCửu trùng án kiếm khởi đương tịchBán dạ phi hịch truyền tướng quânThanh bình tam bách niên thiên hạTùng thử nhung y thuộc vũ thần10. Sứ tinh thiên môn thôi hiểu phátHành nhân trọng pháp khinh ly biệtCung tiễn hề tại yêuThê noa hề biệt khuyếtLiệp liệp tinh kỳ hề xuất tái sầu15. Huyên huyên tiêu cổ hề từ gia oánHữu oán hề phân huềHữu sầu hề khế khoátLương nhân nhị thập Ngô môn hàoĐầu bút nghiên hề sự cung đao20. Trực bả liên thành hiến minh thánhNguyện tương xích kiếm trảm thiên kiêuTrượng phu thiên lý chí mã cáchThái Sơn nhất trịch khinh hồng maoTiện từ khuê khổn tùng chinh chiến25. Tây phong minh tiên xuất Vị kiều

BẢN DỊCH:

1. Thuở trời đất nổi cơn gió bụiKhách má hồng nhiều nỗi truân chuyênXanh kia thăm thẳm từng trênVì ai gây dựng cho nên nỗi này?5. Trống Tràng thành lung lay bóng nguyệtKhói Cam Tuyền mờ mịt thức mâyChín lần gươm báu trao tayNửa đêm truyền hịch định ngày xuất chinhNước thanh bình ba trăm năm cũ10. Áo nhung trao quan vũ từ đâySứ trời sớm giục đường mâyPhép công là trọng niềm tây sá nàoĐường rong ruổi lưng đeo cung tiễnBuổi tiễn đưa lòng bận thê noa15. Bóng cờ tiếng trống xa xaSầu lên ngọn ải oán ra cửa phòngChàng tuổi trẻ vốn dòng hào kiệtXếp bút nghiên theo việc đao cungThành liền mong hiến bệ rồng20. Thước gươm đã quyết chẳng dung giặc trờiChí làm trai dặm nghìn da ngựaGieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng maoGiã nhà đeo bức chiến bàoThét roi cầu Vị ào ào gió thu

XUẤT CHINH

Vị kiều đầu thanh thuỷ câuThanh thuỷ biên thanh thảo đồTống quân xứ hề tâm du duQuân đăng đồ hề thiếp hận bất như câu30. Quân lâm lưu hề thiếp hận bất như chuThanh thanh hữu lưu thuỷBất tẩy thiếp tâm sầuThanh thanh hữu phương thảobất vong thiếp tâm ưu35. Ngữ phục ngữ hề chấp quân thủBộ nhất bộ hề khiên quân nhuThiếp tâm tuỳ quân tự minh nguyệtQuân tâm vạn lý Thiên Sơn tiễnTrịch ly bôi hề vũ Long Tuyền40. Hoành chinh sáo hề chỉ hổ huyệtVân tuỳ Giới Tử liệp Lâu LanTiếu hướng Man Khê đàm Mã ViệnQuân xuyên trang phục hồng như hàQuân kỵ kiêu mã bạch như tuyết45. Kiêu mã hề loan linhChinh cổ hề nhân hànhTu du trung hề đối diệnKhoảnh khắc lý hề phân trìnhPhân trình hề hà lương50. Bồi hồi hề lộ bàngLộ bàng nhất vọng hề bái ương ươngTiền xa hề Bắc Tế Liễu,Hậu kỵ hề Tây Trường DươngKỵ xa tương ủng quân lâm tái55. Dương liễu na tri thiếp đoạn trườngKhứ khứ lạc mai thanh tiệm viễnHành hành chinh bái sắc hà mangVọng vân khứ hề lang biệt thiếpVọng sơn quy hề thiếp tư lang.60. Lang khứ trình hề mông vũ ngoạiThiếp quy xứ hề tạc dạ phòngQuy khứ lưỡng hồi cốVân thanh hề sơn thươngLang cố thiếp hề Hàm Dương65. Thiếp cố lang hề Tiêu TươngTiêu Tương yên trở Hàm Dương thụHàm Dương thụ cách Tiêu Tương giangTương cố bất tương kiếnThanh thanh mạch thượng tang70. Mạch thượng tang mạch thượng tangThiếp ý quân tâm thuỳ đoản trường

BẢN DỊCH

25. Ngòi đầu cầu nước trong như lọcĐường bên cầu cỏ mọc còn nonĐưa chàng lòng dặc dặc buồnBộ khôn bằng ngựa thuỷ khôn bằng thuyềnNước có chảy mà phiền khôn rửa30. Cỏ có thơm mà dạ chẳng khuâyNhủ rồi tay lại cầm tayBước đi một bước dây dây lại dừngLòng thiếp tựa bóng trăng theo dõiDạ chàng xa tìm cõi Thiên San35. Múa gươm rượu tiễn chưa tànChỉ ngang ngọn giáo vào ngàn hang beoSăn Lâu Lan rằng theo Giới TửTới Man Khê bàn sự Phục BaÁo chàng đỏ tựa ráng pha40. Ngựa chàng sắc trắng như là tuyết inTiếng nhạc ngựa lần chen tiếng trốngGiáp mặt rồi phút bỗng chia tayHà lương chia rẽ đường nàyBên đường trông lá cờ bay ngùi ngùi45. Quân trước đã gần ngoài doanh LiễuKỵ sau còn khuất nẻo Tràng DươngQuân đưa chàng ruổi lên đườngLiễu dương biết thiếp đoạn đường này chăng?Tiếng địch thổi nghe chừng đồng vọng50. Hàng cờ bay trong bóng phất phơDấu chàng theo lớp mây đưaThiếp nhìn rặng núi ngẩn ngơ nỗi nhàChàng thì đi cõi xa mưa gióThiếp thì về buồng cũ chiếu chăn55. Đoái trông theo đã cách ngănTuôn màu mây biếc trải ngần núi xanhChốn Hàm kinh chàng còn ngoảnh lạiBến Tiêu Tương thiếp hãy trông sangKhói Tiêu Tương cách Hàm Dương60. Cây Hàm Dương cách Tiêu Tương mấy trùngCùng trông lại mà cùng chẳng thấyThấy xanh xanh những mấy ngàn dâuNgàn dâu xanh ngắt một màuLòng chàng ý thiếp ai sầu hơn ai?

Một đoạn thơ trong SẦU TỦI

100. Cổ lai chinh chiến nhânTính mệnh khinh như thảoPhong nhận hạ ôn ôn hiệp khoáng chủ ân thâmThời khắc trung lịch lịch hoành qua tráng sĩ yểuKỳ sơn cựu trủng nguyệt mang mang105. Phì thuỷ tân phần phong niểu niểuPhong niểu niểu không xuy tử sĩ hồnNguyệt mang mang tằng chiếu chinh phu mạoChinh phu mạo hề thuỳ đan thanhTử sĩ hồn hề thuỳ ai điếu110. Khả liên tranh đấu cựu giang sơnHành nhân quá thử tình đa thiểuCổ lai chinh chiến kỷ nhân hoàn

BẢN DỊCH

Những người chinh chiến bấy lâu,Nhẹ xem tính mệnh như màu cỏ cây.Nức hơi mạnh ân dày từ trước,Trải chốn nghèo tuổi được bao nhiêu.95. Non Kỳ quạnh quẽ trăng treo,Bến Phì gió thổi đìu hiu mấy gò.Hồn tử sĩ gió ù ù thổi,Mặt chinh phu trăng dõi dõi soi.Chinh phu tử sĩ mấy người,100. Nào ai mạc mặt nào ai gọi hồn?Dấu binh lửa nước non như cũ,Kẻ hành nhân qua đó chạnh thương.

SẦU MUỘN

Bi hựu bi hề cánh vô ngôn235. Đăng hoa nhân ảnh tổng kham liênY ốc kê thanh thông ngũ dạPhi phất hoè âm độ bát chuyênSầu tự hảiKhắc như niên240. Cưỡng nhiên hương hoa hồn tiêu đàn chú hạCưỡng lâm kính ngọc cân truỵ lăng hoa tiềnCưỡng viện cầm chỉ hạ kinh đình loan phượng trụCưỡng điều sắt khúc trung bi yết uyên ương huyềnThử ý xuân phong nhược khẳng truyền245. Thiên kim tá lực ký Yên NhiênYên Nhiên vị năng truyềnỨc quân thiều thiều hề lộ như thiênThiên viễn vị dị thôngỨc quân du du hề tứ hà cùng250. Hoài nhân xứ thương tâm hungThụ diệp thanh sương lýCùng thanh tế vũ trungSương phủ tàn hề dương liễuVũ cứ tổn hề ngô đồng255. Điểu phản cao thungLộ há đê tùngHàn viên hậu trùngViễn tự hiểu chungTất suất sổ thanh vũ260. Ba tiêu nhất viện phongPhong liệt chỉ song xuyên trướng khíchNguyệt di hoa ảnh thướng liêm lungHoa tiền nguyệt chiếu nguyệt tự bạchNguyệt hạ hoa khai hoa tự hồng265. Nguyệt hoa hoa nguyệt hề ảnh trùng trùngHoa tiền nguyệt hạ hề tâm xung xung.

BẢN DỊCH

Buồn rầu nói chẳng nên lời,200. Hoa đèn kia với bóng người khá thương.Gà eo óc gáy sương năm trống,Hoè phất phơ rủ bóng bốn bên.Khắc giờ đằng đẵng như niên,Mối sầu dằng dặc tựa miền bể xa.205. Hương gượng đốt hồn đà mê mải,Gương gượng soi lệ lại chứa chan.Sắt cầm gượng gảy ngón đàn,Dây uyên kinh đứt phím loan ngại chùng.Lòng này gửi gió đông có tiện,210. Nghìn vàng xin gửi đến non Yên.Non Yên dầu chẳng tới miền,Nhớ chàng đằng đẵng đường lên bằng trời.Trời thăm thẳm xa vời khôn thấu,Nỗi nhớ chàng đau đáu nào xong.215. Cảnh buồn người thiết tha lòng.Cành cây sương đượm tiếng trùng mưa phun.Sương như búa bổ mòn gốc liễu,Tuyết dường cưa xẻ héo cành ngô.Giọt sương phủ bụi chim gù,220. Sâu tường kêu vẳng chuông chùa nện khơi.Vài tiếng dế nguyệt soi trước ốc,Một hàng tiêu gió thốc ngoài hiên.Lá màn lay ngọn gió xuyên,Bóng hoa theo bóng nguyệt lên trước rèm.225. Hoa giãi nguyệt nguyệt in một tấm,Nguyệt lồng hoa hoa thắm từng bông.Nguyệt hoa hoa nguyệt trùng trùng,Trước hoa dưới nguyệt trong lòng xiết đau!

VỌNG TẦM

Tư vị toan hề toan cánh tânToan tân đoan đích vị lương nhânVị lương nhân hề song thiếp lệ295. Vị lương nhân hề chích thiếp thânThiếp thân bất đáo quân chinh trướngThiếp lệ bất đáo quân chinh cânDuy hữu mộng hồn vô bất đáoTầm quân dạ dạ đáo giang tân300. Tầm quân hề Dương Đài lộHội quân hề Tương thuỷ tânKý đắc kỷ phiên hoan hội xứVô phi nhất chẩm mộng trung xuân.Thử thân phản hận bất như mộng305. Lũng Thuỷ, Hàm Quan dữ tử thânMộng khứ mỗi tăng kinh cánh đoạnMộng hồi hựu lự huyễn phi chânDuy hữu thốn tâm chân bất đoạnVị thường khoảnh khắc thiểu ly quân310. Tâm bất ly quân vị kiến quân,Bằng cao kỷ độ vọng chinh luânVọng quân hà sở kiếnGiang châu mãn bạch tầnYên thảo phi thanh lũ315. Tần tang nhiễm lục vânNam lai tỉnh ấp bán binh trầnLạc nhật bình sa lộ nhất quầnVọng quân hà sở kiếnQuan lộ đoản trường đình320. Vân gian Ngô thọ ámThiên tế Thục sơn thanhBắc lai hoà thử bán hoang thànhVi vũ giang lâu địch nhất thanhVọng quân hà sở kiến325. Không sơn diệp tố đôiTự phi thanh dã trĩTự vũ cách giang maiĐông khứ yên lam thảm bất khaiTây phong phiêu bạc điểu thanh ai330. Vọng quân hà sở kiếnHà thủy khúc như câuTrường không sổ điểm nhạn,Viễn phố nhất quy châuTây khứ tùng thu tiếp đoạn vu335. Hành nhân vi một cách thương châuVọng tận thiên đầu hựu địa đầuKỷ nhật đăng lâu cánh há lâuĐống vân trở tận tương tư nhãnHà xứ Ngọc quan chinh chiến tưu.

BẢN DỊCH:

Nếm chua cay tấm lòng mới tỏ,Chua cay này há có vì ai ?255. Vì chàng lệ thiếp nhỏ đôi,Vì chàng thân thiếp lẻ loi một bề!Thân thiếp chẳng gần kề dưới trướng,Lệ thiếp nào chút vướng bên khăn ?Bui còn hồn mộng được gần,260. Đêm đêm thường tới Giang Tân tìm người.Tìm chàng thuở Dương Đài lối cũ,Gặp chàng nơi Tương Phố bến xưa.Sum vầy mấy lúc tình cờ,Chẳng qua trên gối một giờ mộng xuân.265. Giận thiếp thân lại không bằng mộng,Được gần chàng bến Lũng thành Quan.Khi mơ những tiếc khi tàn,Tình trong giấc mộng muôn vàn cũng không.Bui có một tấm lòng chẳng dứt,270. Vốn theo chàng giờ khắc nào nguôi.Lòng theo nhưng chửa thấy người.Lên cao mấy lúc trông vời bánh xe.Trông bến nam bãi chia mặt nước,Cỏ biếc um dâu mướt màu xanh.275. Nhà thôn mấy xóm chông chênh,Một đàn cò đậu trước ghềnh chiều hôm.Trông đường bắc đôi chòm quán khách,Rườm rà cây xanh ngắt núi non.Lúa thành thoi thóp bên cồn,280. Nghe thôi ngọc địch véo von bên lầu.Non đông thấy lá hầu chất đống,Trĩ sập sè mai cũng bẻ bai.Khói mù nghi ngút ngàn khơi,Con chim bạt gió lạc loài kêu thương.285. Lũng Tây thấy nước dường uốn khúc,Nhạn liệng không sóng giục thuyền câu.Ngàn thông chen chúc khóm lau,Cách ghềnh thấp thoáng người đâu đi về.Trông bốn bề chân trời mặt đất,290. Lên xuống lầu thấm thoát đòi phen.Lớp mây ngại mắt khôn nhìn,Biết đâu chinh chiến là miền Ngọc quan ?

Những Đoạn Thơ Hay Nhất Trong “Chinh Phụ Ngâm Khúc”

Written by

“Chinh phụ ngâm khúc” của Đặng Trần Côn, tác giả thời Lê Trung Hưng, có thể nói là tác phẩm thơ xuất sắc nhất của văn học Trung đại. Mượn những dòng tâm sự của người chinh phụ nhớ thương người chồng ra chiến trường, Đặng Trần Côn đã gửi gắm trong đó rất nhiều tâm sự. Tác phẩm được nữ sĩ Đoàn Thị Điểm dịch ra tiếng Nôm ở thể song thất lục bát.

Chúng tôi xin trích giới thiệu một số đoạn thơ hay trong bản tiếng Hán của Đặng Trần Côn cùng với bản dịch của Đoàn Thị Điểm.

LOẠN THỜI

1. Thiên địa phong trầnHồng nhan đa truânDu du bỉ thương hề thuỳ tạo nhânCổ bề thanh động Trường Thành nguyệt5. Phong hoả ảnh chiếu Cam Tuyền vânCửu trùng án kiếm khởi đương tịchBán dạ phi hịch truyền tướng quânThanh bình tam bách niên thiên hạTùng thử nhung y thuộc vũ thần10. Sứ tinh thiên môn thôi hiểu phátHành nhân trọng pháp khinh ly biệtCung tiễn hề tại yêuThê noa hề biệt khuyếtLiệp liệp tinh kỳ hề xuất tái sầu15. Huyên huyên tiêu cổ hề từ gia oánHữu oán hề phân huềHữu sầu hề khế khoátLương nhân nhị thập Ngô môn hàoĐầu bút nghiên hề sự cung đao20. Trực bả liên thành hiến minh thánhNguyện tương xích kiếm trảm thiên kiêuTrượng phu thiên lý chí mã cáchThái Sơn nhất trịch khinh hồng maoTiện từ khuê khổn tùng chinh chiến25. Tây phong minh tiên xuất Vị kiều

BẢN DỊCH:

1. Thuở trời đất nổi cơn gió bụiKhách má hồng nhiều nỗi truân chuyênXanh kia thăm thẳm từng trênVì ai gây dựng cho nên nỗi này?5. Trống Tràng thành lung lay bóng nguyệtKhói Cam Tuyền mờ mịt thức mâyChín lần gươm báu trao tayNửa đêm truyền hịch định ngày xuất chinhNước thanh bình ba trăm năm cũ10. Áo nhung trao quan vũ từ đâySứ trời sớm giục đường mâyPhép công là trọng niềm tây sá nàoĐường rong ruổi lưng đeo cung tiễnBuổi tiễn đưa lòng bận thê noa15. Bóng cờ tiếng trống xa xaSầu lên ngọn ải oán ra cửa phòngChàng tuổi trẻ vốn dòng hào kiệtXếp bút nghiên theo việc đao cungThành liền mong hiến bệ rồng20. Thước gươm đã quyết chẳng dung giặc trờiChí làm trai dặm nghìn da ngựaGieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng maoGiã nhà đeo bức chiến bàoThét roi cầu Vị ào ào gió thu

XUẤT CHINH

Vị kiều đầu thanh thuỷ câuThanh thuỷ biên thanh thảo đồTống quân xứ hề tâm du duQuân đăng đồ hề thiếp hận bất như câu30. Quân lâm lưu hề thiếp hận bất như chuThanh thanh hữu lưu thuỷBất tẩy thiếp tâm sầuThanh thanh hữu phương thảobất vong thiếp tâm ưu35. Ngữ phục ngữ hề chấp quân thủBộ nhất bộ hề khiên quân nhuThiếp tâm tuỳ quân tự minh nguyệtQuân tâm vạn lý Thiên Sơn tiễnTrịch ly bôi hề vũ Long Tuyền40. Hoành chinh sáo hề chỉ hổ huyệtVân tuỳ Giới Tử liệp Lâu LanTiếu hướng Man Khê đàm Mã ViệnQuân xuyên trang phục hồng như hàQuân kỵ kiêu mã bạch như tuyết45. Kiêu mã hề loan linhChinh cổ hề nhân hànhTu du trung hề đối diệnKhoảnh khắc lý hề phân trìnhPhân trình hề hà lương50. Bồi hồi hề lộ bàngLộ bàng nhất vọng hề bái ương ươngTiền xa hề Bắc Tế Liễu,Hậu kỵ hề Tây Trường DươngKỵ xa tương ủng quân lâm tái55. Dương liễu na tri thiếp đoạn trườngKhứ khứ lạc mai thanh tiệm viễnHành hành chinh bái sắc hà mangVọng vân khứ hề lang biệt thiếpVọng sơn quy hề thiếp tư lang.60. Lang khứ trình hề mông vũ ngoạiThiếp quy xứ hề tạc dạ phòngQuy khứ lưỡng hồi cốVân thanh hề sơn thươngLang cố thiếp hề Hàm Dương65. Thiếp cố lang hề Tiêu TươngTiêu Tương yên trở Hàm Dương thụHàm Dương thụ cách Tiêu Tương giangTương cố bất tương kiếnThanh thanh mạch thượng tang70. Mạch thượng tang mạch thượng tangThiếp ý quân tâm thuỳ đoản trường

BẢN DỊCH

25. Ngòi đầu cầu nước trong như lọcĐường bên cầu cỏ mọc còn nonĐưa chàng lòng dặc dặc buồnBộ khôn bằng ngựa thuỷ khôn bằng thuyềnNước có chảy mà phiền khôn rửa30. Cỏ có thơm mà dạ chẳng khuâyNhủ rồi tay lại cầm tayBước đi một bước dây dây lại dừngLòng thiếp tựa bóng trăng theo dõiDạ chàng xa tìm cõi Thiên San35. Múa gươm rượu tiễn chưa tànChỉ ngang ngọn giáo vào ngàn hang beoSăn Lâu Lan rằng theo Giới TửTới Man Khê bàn sự Phục BaÁo chàng đỏ tựa ráng pha40. Ngựa chàng sắc trắng như là tuyết inTiếng nhạc ngựa lần chen tiếng trốngGiáp mặt rồi phút bỗng chia tayHà lương chia rẽ đường nàyBên đường trông lá cờ bay ngùi ngùi45. Quân trước đã gần ngoài doanh LiễuKỵ sau còn khuất nẻo Tràng DươngQuân đưa chàng ruổi lên đườngLiễu dương biết thiếp đoạn đường này chăng?Tiếng địch thổi nghe chừng đồng vọng50. Hàng cờ bay trong bóng phất phơDấu chàng theo lớp mây đưaThiếp nhìn rặng núi ngẩn ngơ nỗi nhàChàng thì đi cõi xa mưa gióThiếp thì về buồng cũ chiếu chăn55. Đoái trông theo đã cách ngănTuôn màu mây biếc trải ngần núi xanhChốn Hàm kinh chàng còn ngoảnh lạiBến Tiêu Tương thiếp hãy trông sangKhói Tiêu Tương cách Hàm Dương60. Cây Hàm Dương cách Tiêu Tương mấy trùngCùng trông lại mà cùng chẳng thấyThấy xanh xanh những mấy ngàn dâuNgàn dâu xanh ngắt một màuLòng chàng ý thiếp ai sầu hơn ai?

Một đoạn thơ trong SẦU TỦI

100. Cổ lai chinh chiến nhânTính mệnh khinh như thảoPhong nhận hạ ôn ôn hiệp khoáng chủ ân thâmThời khắc trung lịch lịch hoành qua tráng sĩ yểuKỳ sơn cựu trủng nguyệt mang mang105. Phì thuỷ tân phần phong niểu niểuPhong niểu niểu không xuy tử sĩ hồnNguyệt mang mang tằng chiếu chinh phu mạoChinh phu mạo hề thuỳ đan thanhTử sĩ hồn hề thuỳ ai điếu110. Khả liên tranh đấu cựu giang sơnHành nhân quá thử tình đa thiểuCổ lai chinh chiến kỷ nhân hoàn

BẢN DỊCH

Những người chinh chiến bấy lâu,Nhẹ xem tính mệnh như màu cỏ cây.Nức hơi mạnh ân dày từ trước,Trải chốn nghèo tuổi được bao nhiêu.95. Non Kỳ quạnh quẽ trăng treo,Bến Phì gió thổi đìu hiu mấy gò.Hồn tử sĩ gió ù ù thổi,Mặt chinh phu trăng dõi dõi soi.Chinh phu tử sĩ mấy người,100. Nào ai mạc mặt nào ai gọi hồn?Dấu binh lửa nước non như cũ,Kẻ hành nhân qua đó chạnh thương.

SẦU MUỘN

Bi hựu bi hề cánh vô ngôn235. Đăng hoa nhân ảnh tổng kham liênY ốc kê thanh thông ngũ dạPhi phất hoè âm độ bát chuyênSầu tự hảiKhắc như niên240. Cưỡng nhiên hương hoa hồn tiêu đàn chú hạCưỡng lâm kính ngọc cân truỵ lăng hoa tiềnCưỡng viện cầm chỉ hạ kinh đình loan phượng trụCưỡng điều sắt khúc trung bi yết uyên ương huyềnThử ý xuân phong nhược khẳng truyền245. Thiên kim tá lực ký Yên NhiênYên Nhiên vị năng truyềnỨc quân thiều thiều hề lộ như thiênThiên viễn vị dị thôngỨc quân du du hề tứ hà cùng250. Hoài nhân xứ thương tâm hungThụ diệp thanh sương lýCùng thanh tế vũ trungSương phủ tàn hề dương liễuVũ cứ tổn hề ngô đồng255. Điểu phản cao thungLộ há đê tùngHàn viên hậu trùngViễn tự hiểu chungTất suất sổ thanh vũ260. Ba tiêu nhất viện phongPhong liệt chỉ song xuyên trướng khíchNguyệt di hoa ảnh thướng liêm lungHoa tiền nguyệt chiếu nguyệt tự bạchNguyệt hạ hoa khai hoa tự hồng265. Nguyệt hoa hoa nguyệt hề ảnh trùng trùngHoa tiền nguyệt hạ hề tâm xung xung.

BẢN DỊCH

Buồn rầu nói chẳng nên lời,200. Hoa đèn kia với bóng người khá thương.Gà eo óc gáy sương năm trống,Hoè phất phơ rủ bóng bốn bên.Khắc giờ đằng đẵng như niên,Mối sầu dằng dặc tựa miền bể xa.205. Hương gượng đốt hồn đà mê mải,Gương gượng soi lệ lại chứa chan.Sắt cầm gượng gảy ngón đàn,Dây uyên kinh đứt phím loan ngại chùng.Lòng này gửi gió đông có tiện,210. Nghìn vàng xin gửi đến non Yên.Non Yên dầu chẳng tới miền,Nhớ chàng đằng đẵng đường lên bằng trời.Trời thăm thẳm xa vời khôn thấu,Nỗi nhớ chàng đau đáu nào xong.215. Cảnh buồn người thiết tha lòng.Cành cây sương đượm tiếng trùng mưa phun.Sương như búa bổ mòn gốc liễu,Tuyết dường cưa xẻ héo cành ngô.Giọt sương phủ bụi chim gù,220. Sâu tường kêu vẳng chuông chùa nện khơi.Vài tiếng dế nguyệt soi trước ốc,Một hàng tiêu gió thốc ngoài hiên.Lá màn lay ngọn gió xuyên,Bóng hoa theo bóng nguyệt lên trước rèm.225. Hoa giãi nguyệt nguyệt in một tấm,Nguyệt lồng hoa hoa thắm từng bông.Nguyệt hoa hoa nguyệt trùng trùng,Trước hoa dưới nguyệt trong lòng xiết đau!

VỌNG TẦM

Tư vị toan hề toan cánh tânToan tân đoan đích vị lương nhânVị lương nhân hề song thiếp lệ295. Vị lương nhân hề chích thiếp thânThiếp thân bất đáo quân chinh trướngThiếp lệ bất đáo quân chinh cânDuy hữu mộng hồn vô bất đáoTầm quân dạ dạ đáo giang tân300. Tầm quân hề Dương Đài lộHội quân hề Tương thuỷ tânKý đắc kỷ phiên hoan hội xứVô phi nhất chẩm mộng trung xuân.Thử thân phản hận bất như mộng305. Lũng Thuỷ, Hàm Quan dữ tử thânMộng khứ mỗi tăng kinh cánh đoạnMộng hồi hựu lự huyễn phi chânDuy hữu thốn tâm chân bất đoạnVị thường khoảnh khắc thiểu ly quân310. Tâm bất ly quân vị kiến quân,Bằng cao kỷ độ vọng chinh luânVọng quân hà sở kiếnGiang châu mãn bạch tầnYên thảo phi thanh lũ315. Tần tang nhiễm lục vânNam lai tỉnh ấp bán binh trầnLạc nhật bình sa lộ nhất quầnVọng quân hà sở kiếnQuan lộ đoản trường đình320. Vân gian Ngô thọ ámThiên tế Thục sơn thanhBắc lai hoà thử bán hoang thànhVi vũ giang lâu địch nhất thanhVọng quân hà sở kiến325. Không sơn diệp tố đôiTự phi thanh dã trĩTự vũ cách giang maiĐông khứ yên lam thảm bất khaiTây phong phiêu bạc điểu thanh ai330. Vọng quân hà sở kiếnHà thủy khúc như câuTrường không sổ điểm nhạn,Viễn phố nhất quy châuTây khứ tùng thu tiếp đoạn vu335. Hành nhân vi một cách thương châuVọng tận thiên đầu hựu địa đầuKỷ nhật đăng lâu cánh há lâuĐống vân trở tận tương tư nhãnHà xứ Ngọc quan chinh chiến tưu.

BẢN DỊCH:

Nếm chua cay tấm lòng mới tỏ,Chua cay này há có vì ai ?255. Vì chàng lệ thiếp nhỏ đôi,Vì chàng thân thiếp lẻ loi một bề!Thân thiếp chẳng gần kề dưới trướng,Lệ thiếp nào chút vướng bên khăn ?Bui còn hồn mộng được gần,260. Đêm đêm thường tới Giang Tân tìm người.Tìm chàng thuở Dương Đài lối cũ,Gặp chàng nơi Tương Phố bến xưa.Sum vầy mấy lúc tình cờ,Chẳng qua trên gối một giờ mộng xuân.265. Giận thiếp thân lại không bằng mộng,Được gần chàng bến Lũng thành Quan.Khi mơ những tiếc khi tàn,Tình trong giấc mộng muôn vàn cũng không.Bui có một tấm lòng chẳng dứt,270. Vốn theo chàng giờ khắc nào nguôi.Lòng theo nhưng chửa thấy người.Lên cao mấy lúc trông vời bánh xe.Trông bến nam bãi chia mặt nước,Cỏ biếc um dâu mướt màu xanh.275. Nhà thôn mấy xóm chông chênh,Một đàn cò đậu trước ghềnh chiều hôm.Trông đường bắc đôi chòm quán khách,Rườm rà cây xanh ngắt núi non.Lúa thành thoi thóp bên cồn,280. Nghe thôi ngọc địch véo von bên lầu.Non đông thấy lá hầu chất đống,Trĩ sập sè mai cũng bẻ bai.Khói mù nghi ngút ngàn khơi,Con chim bạt gió lạc loài kêu thương.285. Lũng Tây thấy nước dường uốn khúc,Nhạn liệng không sóng giục thuyền câu.Ngàn thông chen chúc khóm lau,Cách ghềnh thấp thoáng người đâu đi về.Trông bốn bề chân trời mặt đất,290. Lên xuống lầu thấm thoát đòi phen.Lớp mây ngại mắt khôn nhìn,Biết đâu chinh chiến là miền Ngọc quan ?

Share

Phân Tích Đoạn Thơ Thứ 15 Trong Bài Thơ Việt Bắc Của Tố Hữu Hay Nhất

Phân tích đoạn thơ thứ 15 trong bài thơ Việt Bắc của Tố Hữu hay nhất

Mọi ý kiến đóng góp xin gửi vào hòm thư: [email protected]

“Mình về với Bác đường xuôi

Thưa giùm Việt Bắc không nguôi nhớ Người

Nhớ Ông Cụ mắt sáng ngời!

Áo nâu túi vải đẹp tươi lạ thường

Nhớ Người những sáng tinh sương

Ung dung yên ngựa trên đường suối reo

Nhớ chân Người bước lên đèo

Người đi rừng núi trông theo bóng Người”…

Bài văn mẫu

Viết về lãnh tụ vĩ đại của cách mạng và của dân tộc, thi sĩ Tố Hữu có một số bài thơ kiệt tác như: “Hồ Chí Minh”, “Sáng tháng năm”, “Cánh chim không mỏi”, “Bác ơi!”, “Theo chân Bác”,v.v… Ông còn có một số câu thơ, đoạn thơ rất hay viết về Bác Hồ in trong các bài thơ như: “Ta đi tới”, “Việt Bắc”, “Ba mươi năm đời ta có Đảng”,…:

“Trên đường ta về lại Thủ đô

Cờ đỏ bay quanh tóc bạc Bác Hồ”

(“Ta đi tới”)

“Bạc phơ mái tóc người Cha

Ba mươi năm Đảng nở hoa tặng Người”.

(“Ba mươi năm đời ta có Đảng”)

“Mình về với Bác đường xuôi

Người đi rừng núi trông theo bóng Người”…

Hai chữ “thưa giùm” là cách nói đậm đà của dân gian. Vì xa cách nên phải “thưa giùm”, gửi lời yêu thương, kính nhớ “không nguôi nhớ Người”. Nhớ không nguôi là nhớ da diết, nhớ day dứt triền miên. Kể từ ngày Người ở hải ngoại trở về Pắc Bó, Cao Bằng ngày Thủ đô hoàn toàn giải phóng (1941 – 1954), Bác đã sống và hoạt động giữa núi rừng Việt Bắc “Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng”. Bác về lại Thủ đô, nên đồng bào Việt Bắc mới có nỗi nhớ ấy:

“Mình về với Bác đường xuôi

Thưa giùm Việt Bắc không nguôi nhớ Người”…

Chữ “nhớ” là cảm xúc chủ đạo, thấm sâu trong lòng người, tỏa rộng trong không gian, thời gian, và đã in đậm trên từng vần thơ của Tố Hữu.

Người đã về xuôi nhưng “ta” vẫn nhớ không nguôi. Nhớ cặp mắt “sáng ngời” của Bác, nhớ màu “áo nâu” dân dã Người vẫn mặc, nhớ chiếc “túi vải” mà Người vẫn mang theo bên mình khi đi công tác, khi đi chiến dịch:

“Nhớ Ông Cụ mắt sáng ngời!

Áo nâu túi vải đpẹ tươi lạ thường!”.

Các hoán dụ nghệ thuật (mắt, áo nâu, túi vải) tượng trưng cho sự thông minh, tài trí, đời sống giản dị của Bác Hồ kính yêu. Các chữ: “sáng ngời”, “đẹp tươi lạ thường!” đã gợi lên cái thần thái và cốt cách lão thực của Ông Cụ, một con người xuất chúng đã kết tinh những tinh hoa văn hóa cổ kim đông tây. Bức truyền thần Hồ Chí Minh như được vẽ bằng màu sắc và ánh sáng tuyệt đẹp. Tố Hữu đã nhiều lần nói về chiếc áo nâu của lãnh tụ. Một đời sống giản dị đáng yêu vô cùng:

“Bác Hồ đó, chiếc áo nâu giản dị

Màu quê hương bền bỉ đậm đà”.

(“Sáng tháng Năm”)

“Mong manh áo vải hồn muôn trượng

Hơn tượng đồng phơi những lối mòn”.

(“Bác ơi”)

Và đôi mắt Bác Hồ, đôi mắt ấm áp tình thương, đôi mắt lạc quan yêu đời, đôi mắt của niềm tin dào dạt:

“Bác Hồ đó, là lòng ta yên tĩnh

Ôi người Cha, đôi mắt mẹ hiền sao!

(…) Không có gì vui bằng mắt Bác Hồ cười

Quên tuổi già, tươi mãi tuổi đôi mươi”.

(“Sáng tháng Năm”)

Bốn câu thơ tiếp theo thể hiện một nét đẹp, một phẩm chất cao quý của lãnh tụ, đó là phong thái ung dung tự tại của một chiến sĩ cách mạng vĩ đại mang cốt cách nhà hiền triết phương Đông:

“Nhớ Người những sáng tinh sương

Ung dung yên ngựa trên đường suối reo

Nhớ chân Người bước lên đèo

Người đi rừng núi trông theo bóng Người”…

Bức chân dung Ông Cụ được vẽ bằng những nét vẽ động và sự phối sắc thần tình. Lãnh tụ xuất hiện trên yên ngựa, “trên đường suối reo” với phong thái ung dung, với tư thế đĩnh đạc “bước lên đèo”. Cái nền của bức tranh rất đẹp. Có màu trắng nhạt của “tinh sương”. Có màu lóng lánh trong xanh của “suối reo”. Có màu rất đất đỏ của con “đèo”. Và có màu xanh của rừng núi Việt Bắc. Điệp ngữ “nhớ” là tâm trạng nghệ thuật đồng hiện trong một không gian nghệ thuật đầy màu sắc và âm thanh (suối reo). Núi rừng được nhân hóa nói lên thật cảm động tình lưu luyến của đồng bào Việt Bắc đối với Bác Hồ kính yêu: “Người đi rừng núi trông theo bóng Người”.

Tình cảm là suối nguồn vô tận của thi ca. Tình cảm tạo nên hồn thơ, hương vị thơ. Tố Hữu đã viết lên những vần thơ dung dị, đậm đà ca ngợi những phẩm chất cao quý của lãnh tụ thiên tài của dân tộc với tất cả niềm kính yêu và lòng tự hào sâu sắc. Hình ảnh Bác Hồ càng trở nên thân thiết yêu thương đối với mỗi con người Việt Nam. Đoạn thơ biểu hiện cao độ vẻ đẹp nghệ thuật và tính dân tộc trong thơ Tố Hữu.

Những Nét Chính Của Trích Đoạn Việt Bắc Trong Sách Giáo Khoa.

Đề bài: Những nét chính của trích đoạn Việt Bắc trong sách giáo khoa.

Tố Hữu là một nhà thơ chính trị, cách mạng nổi bật xuất sắc trong số những đại thi sĩ của dân tộc. Kho tàng tác phẩm của ông cũng vô cùng đa dạng và phong phú, với những tác phẩm mang đậm dấu ấn tài năng của ông. ” Việt Bắc” là một trong những đỉnh cao trong sự nghiệp của Tố Hữu, bài thơ nói đến những khung cảnh làm say đắm lòng người cùng với sự nồng hậu, ấm áp tình cảm của người dân và cảnh rừng Tây Bắc.

Việt Bắc là một tác phẩm thơ dài 150 dòng được sáng tác vào tháng 1 năm 1954 vào thời điểm Đảng và Nhà nước ta rời chiến khu Việt Bắc để trở về với thủ đô Hà Nội sau khi kết thúc cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp, dành được độc lập hòa bình ở miền bắc và thống nhất hai miền tổ quốc. Bài thơ đã thể hiện những tình cảm hết mực chân thành, thủy chung son sắc của người cán bộ, sau những ngày tháng ” nằm gai nếm mật”, trải qua cuộc sống cùng với người dân Việt bắc nay đã đến ngày phải chia xa.

Điểm qua những nét chính trong đoạn trích qua bài thơ Việt Bắc, từ đoạn đầu đến Nguồn bao nhiêu nước nghĩa tình bấy nhiêu, tình quân dân được thể hiện qua những câu nói chia tay đầy nhớ thương, bịn rịn. Tuy những ngày tháng ở đây phải chiến đấu gian khổ, ăn uống thiếu thốn, thế nhưng tinh thần và tình cảm nơi đây vẫn luôn đong đầy giữa dân làng và các chiến sĩ.Sự chia ly giữa người đi kẻ ở, biết bao kỉ niệm trong suốt mười lăm năm qua nay như được ngưng đọng qua từng câu thơ của Tố Hữu.

Khoảng thời gian ấy tuy chẳng quá dài nhưng cũng đủ chứa chan biết bao kỉ niệm. Từng hình ảnh con người đến khung cảnh sinh hoạt nơi đây dần được hiện lên qua nỗi nhớ của nhân vật trữ tình. ” Nhớ gì như nhớ người yêu ” đến ” Nhớ từ Cao Lạng nhớ sang Nhị Hà”. Cuộc sống sinh hoạt, thiên nhiên, con người Việt bắc đều rất đỗi quen thuộc, tuy giản dị nhưng lại đậm đà ý nghĩa. ” Hắt hiu lau xám đậm đà lòng son”. Những câu thơ như có thêm chất nhạc, hay còn là lối hát giao duyên đối đáp nam nữ, lại càng làm tăng lên tình cảm khăng khít, tuy hai mà một. Ngôi ta và mình đều đã được tác giả sử dụng để truyền tải một cách sâu sắc nhất những ân tình sâu nặng của đôi bên.

Đoạn tiếp theo từ ” Những đường Việt Bắc”… ” đến ” gửi dao miền ngược thêm trường các khu” đã làm lan tỏa niềm vui, niềm hân hoan chiến thắng, độc lập khi nhân dân và các anh lính đã chiến thắng quân thù. Từ đó, những lời thề gắn bó thủy chung của người ra đi dành cho người ở lại càng thêm da diết, chân thành. Qua đó, tác giả cũng khẳng định vị trí lịch sử của thủ đô Hà Nội và lời tri ân công lao đóng góp của vùng đất Việt bắc đối với sự thành công của cách mạng.

Toàn cảnh bài thơ đều là sự khẳng định niềm tin yêu của nhân dân cả nước với Việt bắc. Hình thưc đối đáp mình – ta luôn tạo cảm giác gần gũi, yêu thương suốt cả bài thơ. Chính vì thế, Việt bắc mãi mãi sống trong tim người dân Việt nam.

Nguồn: Tài liệu văn

Rung Động Trước Những Bài Thơ Về Cha Mẹ Trong Đạo Phật Hay Nhất

Nội Dung

Nay nhớ mẹ đôi lời khắc họa Nghĩa sinh thành cao cả.. Mẹ Cha Niềm yêu dâng tặng mặn mà Tình thiêng liêng ấy chan hòa miền thương

Đời Cha Mẹ chặng đường gian khổ Giấu nỗi đau dạy dỗ con thơ Mong con khôn lớn từng giờ Khó khăn chịu đựng chẳng nhơ nhớp lòng

Bao năm tháng cạn dòng nước mắt Lời Mẹ Cha dìu dắt bước con Tuổi xuân Mẹ đã héo mòn Giờ con khôn lớn mãi còn khắc sâu

Tìm đâu nữa giữa mầu băng giá Dáng Mẹ hiền khuất ngả ngàn thu Đâu còn nghe tiếng Mẹ ru Tình Cha nghĩa Mẹ đắp bù được sao ?

Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc Cả cuộc đời khó nhọc để nuôi ta Hãy nâng niu tình cảm mãi chan hòa Gom hạnh phúc dịu xoa trong lòng Mẹ !

Khi con cất tiếng chào đời Trào dâng cảm xúc cha rơi lệ mừng Ẳm bồng…chăm bón…chìu cưng Dẫu thêm vất vã nhưng cha đâu màng

Trằn trọc thao thức canh tàn Lúc con đau ốm cha mang ưu phiền Gian lao khổ cực chuân chuyên Để con được sống bình yên đủ đầy

Cho con cuộc sống sum vầy Nên cha gánh hết đắng cay riêng mình Cả đời chấp nhận hi sinh Đổi lại hạnh phúc gia đình ấm no

Đời cha là kiếp đưa đò Chở con vượt mọi gió giông bão bùng Nắng mưa cha vẫn không chùn Hoài luôn vững bước cùng con tháng ngày

Thời gian phủ úa thân gầy Tóc xanh ngày ấy thay màu bạc phơ Tình cha son sắc vô bờ Chỉ cho mà chẳng mơ chi đáp đền

Nguyện lòng con mãi không quên Mong cha vui khỏe vững bền tháng năm…

Mẹ là cơn gió mùa thu Cho con mát mẻ lời ru năm nào Mẹ là đêm sáng trăng sao Soi đường chỉ lối con vào bến mơ

Mẹ luôn mong mỏi đợi chờ Cho con thành tựu được nhờ tấm thân Mẹ thường âu yếm ân cần Bảo ban chỉ dạy những lần con sai

Mẹ là tia nắng ban mai Sưởi con ấm lại đêm dài giá băng Lòng con vui sướng nào bằng Mẹ luôn bênh cạnh …nhọc nhằn trôi đi

Mẹ ơi con chẳng ước gì Chỉ mong có Mẹ chuyện gì cũng qua Vui nào bằng có Mẹ Cha Tình thâm máu mủ ruột rà yêu thương

Cho con dòng sữa ngọt đường Mẹ là ánh sáng vầng dương dịu kỳ Xua đêm tăm tối qua đi Mang mùa xuân đến thầm thì bên con.

Ơn đời con đã sinh ra Biển khơi là mẹ, cha là núi non Bao nhiêu vất vả gầy mòn Mẹ cha đánh đổi cho con nụ cười.

Mẹ là tia nắng vàng tươi Thắp lên ánh sáng trong người của con Mẹ ơi hãy mãi cười giòn Con yêu mẹ lắm dáng thon gầy gò.

Cha cho những bát cơm no Mẹ cho câu hát điệu hò lời ru Tóc con mọc tốt đầu xù Bố ngồi cắt tỉa chỉnh chu mượt mà.

Bây giờ con lớn đi xa Thương cha nhớ mẹ tuổi già đơn côi Lòng con thấp thỏm bồi hồi Nhớ về nơi ấy sục sôi trong lòng.

Nắng chiều đã tắt bên sông Mẹ già mòn mỏi chờ mong con về Lòng đau ruột thắt não nề Tuổi già hiu quạnh sớm khuya một mình.

Cũng vì con phải mưu sinh Xa quê đất Mẹ… gia đình thân yêu Để cho sớm sớm chiều chiều Vào ra Mẹ ngóng cô liêu đợi chờ.

Mái đầu tóc đã bạc phơ Tuổi già sức yếu biết nhờ ai chăm Mẹ mong ngày tết ngày rằm Để con nghỉ phép về thăm một lần.

Con đi đã mấy mùa xuân Chưa về thăm Mẹ.. sống gần Mẹ hơn Bao năm Mẹ chịu tủi hờn Cứ mong cứ ngóng cô đơn tuổi già.

Mẹ là tia nắng đời con Đêm ngày khổ cực héo mòn sắc xuân Bấy lâu mẹ đã thấm nhuần Những lo gạo mắm đổi luân ở đời.

Lo từng giấc ngủ à ơi Mảnh quần vải áo những lời hát ru Nhiều hôm gió bão mịt mù Mái tranh dột nước phải thu lại gần.

Nhọc nhằn mẹ chẳng tiếc thân Gánh đời mẹ quẩy vai trần vẫn mang Những đêm lệ ướt hai hàng Giàu no ít đủ nghèo sang mẹ buồn

Dẫu trời nắng đổ mưa tuôn Chẳng làm cho mẹ phải luồn cúi đâu Là con đừng để mẹ sầu Thương cha nhớ mẹ tháng ngâu tìm về.

Cả đời lo lắng cho con Tuổi già sức yếu lưng khòm chân đau Ngày xưa mưa nắng dãi dầu Gian nan cơ cực cha đâu nản lòng

Củ khoai củ sắn trên đồng Chắt chiu nhặt nhạnh gánh gồng nuôi con Cha mong bữa đói không còn Để con no bụng ngủ ngon giấc nồng

Một đời áo vải nhà nông Phủ đầy sương gió ướt ròng mồ hôi Sớm khuya đồng ruộng giữa trời Tay cha cầy cuốc cho đời con xanh

Tóc cha mây trắng phủ giăng Con mong cha mãi an lành bên con Đáp đền dưỡng dục công ơn Mong cha vui khoẻ nhiều hơn con mừng

Yêu sao đôi mắt mẹ hiền Giàu lòng nhân ái rộng miền bao dung Đời nghèo vật chất mông lung Lạc quan mẹ sống hoà chung tiếng cười

Tình thương sánh tựa biển trời Có trong mắt mẹ một đời hy sinh Cho con cho nghĩa cho tình Quên đi vất vả thân mình sớm hôm

Vòng tay ấm áp mẹ ôm Ru con giấc ngủ đêm hôm mỏi mòn Lời ru da diết lòng con Khắc sâu trong dạ sắt son không mờ

Những ngày thơ ấu dại khờ Mẹ yêu mẹ nựng vô bờ vì con Giờ đây bé bỏng chẳng còn Vẫn lo vẫn ngóng trông con sớm chiều

Mẹ ơi! thương quá thật nhiều Giản đơn dung dị mỗi chiều bên con Mong mẹ ăn tốt ngủ ngon Để con nương tựa để con cậy nhờ

Cuộc đời sóng gió đợi chờ Gập ghềnh khúc khuỷu ai ngờ ai hay Sểnh chân lỡ chệch vòng quay Nhìn vào mắt mẹ thấy ngay đường về.

Mẹ ơi ! trong tháng Vu lan Con càng nhớ mẹ vô vàn kính yêu Bây giờ mẹ đã thoát siêu Về nơi cực lạc…bao điều nhớ mong. Thương con từ lúc lọt lòng Đến khi ẵm ngửa mẹ bồng trên tay. Lớn lên đi học trời Tây Ở nhà mẹ vẫn hàng ngày lo toan. Nắng mưa đâu quản gian nan Đông về giá lạnh, chang chang nắng hè Một mình mẹ bước đường quê Bao năm vất vả đi về sớm hôm. Từ bình minh đến hoàng hôn Suốt ngày tần tảo…biết ơn mẹ nhiều Mẹ luôn vì đứa con yêu Vu lan nhớ mẹ… bao điều xót thương ! Lòng con kính cẩn dâng hương Nam Mô… Bồ Tát…hồn vương cõi trần. Nhìn con mẹ đứng tần ngần Con thương mẹ lắm…vạn lần mẹ ơi..!!

Nhớ chiều hôm ấy Cha đi Cha nằm trên võng thầm thì với con Lòng Cha đã thấy vui hơn Quanh Cha đầy đủ cháu con xum vầy Cha giơ nhẹ cánh tay gầy Hươ trong không khí…vẫy tay mọi người Rồi Cha khe khẽ mỉm cười Cháu con ai cũng lệ rơi ròng ròng…! Cha về nơi ấy hư không Làm tròn đạo lý – vừa xong kiếp Người ! Hôm nay viếng mộ Cha ơi ! Lòng con xin giữ đời đời sắt son Những lời Cha dặn cháu con Khắc ghi mãi mãi lòng son không mờ ! Nhớ Cha con viết vần thơ Những mong gặp được trong mơ…Cha về !

Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người Tiếng ai như tiếng lá thu rơi Mười năm mẹ nhỉ mười năm lẻ Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi

Hôm ấy con đi chẳng hẹn thề Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê Mười năm tóc mẹ màu tang trắng Trắng cả lòng con lúc nghĩ về

Con đi góp lá ngàn phương Đốt lên cho đời tan khói sương Con đi xin mẹ hãy chờ Ngậm ngùi con dấu trong thơ

Đau thương con viết vào trong lá Hơi ấm con tìm trong giấc mơ Con đi xin mẹ hãy chờ Ngậm ngùi con dấu trong thơ

Nghe tiếng me như tiếng nghẹn ngào Tiếng người hay chỉ tiếng chiêm bao Mẹ xa xôi quá làm sao với Biết đến bao giờ trông thấy nhau

Nghe tiếng me ơi bỗng lặng người Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi Ví mà con đổi thời gian được Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười

Vu lan về con cài lên ngực Bông hồng vàng báo hiếu mẹ cha Tháng bảy mưa ngâu hay nước mắt nhạt nhoà Của những đứa con nhớ về cha mẹ

Một nén hương thơm nồng nàn lặng lẽ Nỗi lòng con gửi gắm những niềm thương Dù bao năm dù có hoá vô thường Công sinh dưỡng vẫn là công lớn nhất

Cả cuộc đời mẹ cha tất bật Cho chúng con lẽ sống tình yêu Đại dương bao la đâu đã là nhiều Với chúng con cha mẹ là tất cả

Có đôi lúc Mải mê quay với dòng đời ồn ã Những đô hội thị thành Những phương trời lạ Chợt giật mình tỉnh giấc nhớ mẹ cha

Mưa rơi thánh thót giọt buồn Nhớ lời ru mẹđêmtrường nỉ non Mẹ ơi ! Ngày tháng mỏi mòn Mắt môi giờ đã nhạt son mẹ à Mẹ đi về phía trời xa Ầu ơ mẹ vẫn mượt mà trong con Con đi về phíahoàng hôn Chon von từ thuở chân son vào đời Miên man về đến cửa người Bao năm xuôi ngược khóc cười ngả nghiêng Ngỡ trời đoái phận thuyền quyên Nào hay vương mãi lụy phiền mẹ ơi Giờ đây sónggiócuộc đời Cho con hiểu kiếp làm người đa đoan Đoạn lìa… con bước sang trang Lời thơ từ ấy sầu loang tím buồn

Cha ơi ! Con đã nhiều đêm thức trắng Viết những bài thơ sâu lắng yêu đương Con vô tâm không biết những đêm trường Mùa nắng hạn… Cha nai lưng kéo nước… mặc gió sương Cho vụ mùa xanh tốt… Con vô tình ước những điều ngu dốt Rằng thời gian hãy không ngớt trôi nhanh Đâu biết rằng cha đã quá tuổi xanh Tóc muối tiêu đời tô thành bạc trắng… Vai quần quật trong nắng trưa thầm lặng Đôi chân gầy bước nặng gánh mưu sinh Lo cho con mà quên mất thân mình Con lại bận với mối tình dang dở… Con đã buồn khi người yêu hờn dỗi Con dại khờ với mơ mộng xa xôi Mùi đất – khét nắng – giọt mồ hôi Mùi thân thương đã làm con chợt tỉnh Ơi cha ơi ! Biết bao giờ cha hỡi ! Con đáp đền được ơn nghĩa đời cha Khi biển sâu và trời rộng bao la Chẳng đo được công lao cha vun đắp…

Từ ngày con thơ bé Đến bây giờ lớn khôn Tiếng ru hời khe khẽ Vẫn thấm đượm trong hồn Qua những ngày nắng cháy Chân mẹ đã khô cằn Mùa lũ về nước chảy Mẹ dãi dầu vai xương Này dáng mẹ thon thon Này bàn tay nhỏ nhắn Ủa đâu rồi mẹ nhỉ? Sao nhiều quá nếp nhăn? Một đời mẹ trở trăn Lo những ngày con ốm Mẹ trăm bề thấp thỏm Cho con giấc ngủ lành Mẹ cắt bớt tuổi xanh Bao nhiêu mẹ cũng đành Người hanh hao gầy guộc Con biền biệt trời xa Mẹ ơitháng nămqua Con bây giờ đã lớn Mười mấy năm xa nhà Nhớ mẹ! Lòng đau đớn! Con cứ hẹn xuân về Sẽ thăm lại vườn quê Mà bao mùa mai nở

Đời cha khó nhọc gian truân lắm Bốn mùa mưa nắng tắm mồ hôi Những đêm đông lờ lững mây trôi Giấc ngủ không đầy thương con thơ lạnh Bao ngày rã ròng mưa không chịu tạnh Dáng lom khom gánh bó củi tròn Mái tóc hằn màu sương gió mỏi mòn Đôi chân gầy cũng không còn lành lặn Bát cơm không đầy chấm thìa muối mặn Chén canh rau cha nuôi nấng đời con Xin lỗi cha con chữ hiếu chưa tròn Chút tài mọn con chưa làm nên sự Cha đã già con vẫn đứa con hư Đã bao lần con hứa mình sẽ đổi Chưa hiểu đời con mắc nhiều lầm lỗi Cha vẫn là người dẫn lối đời con Con còn nhớ thuở bé lon ton Đến bây giờ con sức dài vai rộng Cha khổ cực – ân cần – lo toan – vất vả Con tự dặn mình không vấp ngã đâu cha.

Mẹ ơi hôm nay ngày của mẹ Viết tặng bài thơ thỏa nỗi lòng Nơi con xứ khách trời nắng nhẹ Quê mình đã hết đợt đông phong? Bỗng nhớ những ngày con bé thơ Vòng tay, tiếng hát, nhịp ầu ơ Chạnh lòng con muốn mình đừng lớn Thời gian hờ hững chẳng đợi chờ Rồi khuôn mặt mẹ lắm vết hằn Bàn tay gầy guộc mấy nếp nhăn Mái tóc pha sương màu đã ngả Vì con, bao đêm mẹ trở trăn Hôm nay bên bờ sông vắng lặng Lưu vong đất khách chẳng cạnh người Vì ai đời mẹ bao gánh nặng Người con xa xứ nhớ khôn nguôi Mẹ ơi! Hôm nay ngày của mẹ Chẳng đỡ đần chi, chẳng giúp gì Chỉ có nỗi lòng thương khôn xiết Ơn mẹ đời này con khắc ghi

Trời mưa chẳng ngại – chân mẹ bước Tần tảo sớm khuya chẳng kể nhọc nhằn Bàn tay gầy ốm – đôi mắt sâu hằn Chỉ muốn cho con được bằng chúng bạn

Rồi xuân qua – Rồi tới mùa nắng hạn Giọt mồ hôi thấm mặn bát cơm trưa Ngó trong nhà – kẽo kẹt – võng đưa Mẹ yên lòng vì con đang say giấc.. Rồi hạ qua – rồi tới mùa gió bấc Tấm lưng còng chắn gió rét đêm đông Miếng cá miếng canh – mẹ nhịn – mẹ gồng Con no bụng mẹ ấm lòng biết mấy Cả cuộc đời mẹ không cần con thấy Mẹ chỉ muốn nhìn con sống cảnh yên vui Biết tự lo thân… không mãi phải sống vùi Là mẹ đã thỏa lòng mong đợi

Cập nhật thông tin chi tiết về Những Đoạn Thơ Hay Nhất Trong “Chinh Phụ Ngâm Khúc” trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!