Xu Hướng 3/2023 # Những Câu Thơ Thư Pháp Hay Về Quê Hương # Top 5 View | Kovit.edu.vn

Xu Hướng 3/2023 # Những Câu Thơ Thư Pháp Hay Về Quê Hương # Top 5 View

Bạn đang xem bài viết Những Câu Thơ Thư Pháp Hay Về Quê Hương được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Đất khách muôn trùng sao nhỏ hẹp Quê nhà một góc nhớ mênh mông…

NHỮNG CÂU THƠ THƯ PHÁP HAY VỀ “QUÊ HƯƠNG”

Đất khách muôn trùng sao nhỏ hẹp Quê nhà một góc nhớ mênh mang.

Dù xa cách mấy trùng dương Ở đâu cũng có quê hương trong lòng.

Trăng đâu chẳng phải là trăng Mà sao vẫn nhớ vầng trăng quê nhà.

Quê hương mỗi người chỉ một Như là một chỉ mẹ thôi.

Đêm nay gió lạnh trùng khơi Quê hương còn mãi những lời mẹ ru

Ra đi cánh gió phương trời lạ Vẫn nhớ non sông một mái nhà.

Cây có cội mới trổ cành xanh lá Nước có nguồn mới bủa khắp rạch sông.

Ô hay mọi cái đều thay đổi Còn với non sông một chữ tình.

Khi tóc bạc trên đầu trôi dạt mãi Cội nguồn ơi chiếc lá lại rơi về.

Muôn địa phương cũng chỉ là ga tạm Một Huế thôi nhớ mãi lại quay về.

Giọt sương trên cỏ hôm qua Giật mình chợt hỏi quê nhà ở đâu.

Không có mảnh đất nào êm dịu bằng quê cha đất tổ.

Ăn cơm mẻ bát xứ người Vẫn còn canh cánh góc trời chân quê.

Quê hương là suối tóc huyền Là duyên nón là là thuyền nón ai.

Ra đi vọng lại cố hương Nhớ người yêu dấu vấn vương bao tình.

Khi ta ở chỉ là nơi đất ở Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn.

Người ta có rất nhiều nơi để đến, nhưng chỉ có một chốn để quay về.

Quê hương nếu ai không nhớ Sẽ không lớn nổi thành người.

Ngày nào lúa xanh thì thầm bảo Ra đi quê cũ chớ thờ ơ Bao giờ gót cũ hoen sắc xám Trở lại tình quê vẫn đợi chờ. Quê hương là con đò nhỏ Mẹ về khua nước ven sông Quê hương là đêm trăng tỏ Hoa cau rụng trắng ngoài thềm.

Quê hương là gì hở mẹ Mà sao cô giáo bảo phải yêu Quê hương là gì hở mẹ Mà ai đi xa cũng nhớ nhiều.

Những Câu Thơ Thư Pháp Hay Về Cuộc Sống

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy Ta có thêm ngày nữa để yêu thương…

NHỮNG CÂU THƠ THƯ PHÁP HAY VỀ CUỘC SỐNG

Yêu thương xin nở nụ cười Vị tha là để lòng người thanh cao

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy Ta có thêm ngày nữa để yêu thương.

Hơn thua so với chính mình Hôm nay mình phải hơn mình hôm qua.

Cuộc sống có 3 điều hạnh phúc: Là có việc gì đó để làm Có ai đó để yêu thương Và có điều gì đó để hy vọng.

Hãy sống và ước vọng Để thấy đời mênh mông.

Vui câu nhân nghĩa tròn sau trước Lấy chữ chân tình gửi tặng nhau.

Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình.

Có gì đẹp trên đời hơn thế Người yêu người sống để yêu nhau.

Sống trong đời sống Cần có một tấm lòng. TRINH CÔNG SƠN

Hãy yêu thương và tha thứ cho mọi người.

Đường đi khó, nhưng không khó Mà khó bởi lòng người ngại núi e sông.

Ngày mai chẳng biết ra sao nữa Mà có ra sao cũng chẳng sao

Đường tương lai gặp nhiều gian khó Đừng nản lòng hãy gắng vượt qua.

Tất bật hơn thua rồi cũng bỏ Thong dong tự tại vậy mà vui.

Yêu ghét ta chẳng bận lòng An nhiên tự tại thong dong bên đời.

Ngày sau nếu không là tôi nữa Sỏi đá vô tri chắc cũng buồn. Đăng Học

Bởi kiếp sống biến ta thành gỗ mục Ta vươn mình hóa kiếp Phong Lan.

Bản lĩnh tài năng nên sự nghiệp Nhân hòa đức độ tạo thành công.

Cuộc đời sóng gió nuôi ta lớn Bao lần thất bại dạy ta khôn.

Bỗng nhiên ta gặp lại ta Bồng bềnh trong cái gọi là nhân gian. Thái Thanh Nguyên Điều chí thiện long lanh cùng cái đẹp Mỗi ngày đời lắng đọng cả trăm năm

So với cái mênh mông của vũ trụ Thì nỗi buồn của hạt bụi có ra chi.

Cách tốt nhất để vượt qua khó khăn là hãy đi xuyên qua nó.

Muốn thành công phải trải qua thất bại Trên đường đời có dại mới có khôn.

Thành công là một hành trình chứ không phải là điểm đến.

Hạnh phúc lớn nhất của đời người là làm cho nhiều người hạnh phúc.

Đường trần ta cứ rong chơi Vui thêm bước nữa buồn thôi lại về.

Học hải vô nhai, duy cần thị ngạn

Kiến tạo gia phong tân cốt cách Bảo tồn bản sắc cổ tinh hoa.

Đào tạo nhân tài xây tổ quốc Phát huy dân trí dựng quê hương.

Hạnh phúc: vui đời sống đẹp toàn gia.

Gia sản đẹp là một tên tuổi được tôn kính.

Tự thắng mình là chiến công oanh liệt nhất.

Không có hạnh phúc nào bằng sự an tĩnh trong tâm hồn.

Được cái này thì mất cái kia Gieo nhân nào gặt quả nấy.

Phàm làm việc gì, trước hết hãy nghĩ đến nhân quả và nghiệp báo.

Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt Nghe tiếng cơm sôi đã nhớ nhà.

Ở hiền thì sẽ gặp lành Ai mà nhân đức trời dành phước cho.

Làm người nhân đức nên sự nghiệp Thành tâm kính phật sẽ bình an.

Có tài chớ cậy chi tài Chữ tài liền với chữ tai một vần. (Nguyễn Du)Chính trực đẳng bình Cư nhân do nghĩa.

Học đi con học miệt mài Ngày nay khó nhọc ngày mai huy hoàng.

Họa hổ họa bì nan họa cốt Tri nhân tri diện bất tri tâm.

Nghèo nhân nghèo nghĩa thì lo Nghèo tiền nghèo bạc chẳng cho là nghèo.

Ngước lên cao để thấy mình còn thấp Nhìn xuống thấp để thấy mình chưa cao.

Không đau khổ lấy gì làm chất liệu Không lang thang đâu biết gió mưa nhiều Không gian nan lấy gì thi vị hóa Không lầm than đâu biết chuyện con người.

Uống ba chén rượu khoanh tay ngủ Ngâm một câu thơ vỗ bụng cười.

Rút dao chém xuống nước nước càng chảy mạnh Nâng chén tiêu sầu càng sầu thêm.

Còn gặp nhau thì hãy cứ vui Chuyện đời như nước chảy hoa trôi Lợi danh như bóng mây chìm nổi Chỉ có tình thương để lại đời.

Còn gặp nhau thì hãy cứ say Say tình say nghĩa bấy lau nay Say thơ say nhạc say bè bạn Quên cả không gian lẫn tháng ngày. Tôn Nữ Hỷ khương

Dẫu có nát tan vầng nhật nguyệt Sự nghiệp không đòi nợ thế gian.

MộngĐi trong cõi mộng ta đừng mộng Đứng giữa đất trời chẳng hướng trông Ngồi đây soi bóng mình qua lại Nằm ngủ mơ màng nhớ tánh không.

Trần gian vốn là mộng Thực hư cũng là mộng Say mộng hay tỉnh mộng Đều là mộng mà thôi. Sống trong cõi mộng ta đừng mộng Ở chốn vô thường ta vẫn thương

Phú quý vinh hoa như mộng ảo Sắc tài danh lợi tựa phù du.

Giã từ cõi mọng điêu linh Ta về buôn bán với mình phôi pha.

Có gì mà lấy làm vui Chỉ là một giấc mộng vùi trăm năm

Vèo trông lá rụng đầy sân Công danh phù thế có ngần ấy thôi.

Ngày mai mơ mộng làm chi Sẽ tàn sẽ mất còn gì nữa đâu.

Ngoảnh nhìn lại cuộc đời như giấc mộng Được mất bại thành bỗng chốc hóa hư không.

Rồi đây ta cũng bỏ ta Có không không có cũng là phù du.

Bài vô thường dễ nhớ lại hay Trong cơn mộng ai biết mình đang mộng.

Phú quý vinh hoa như mộng ảo Sắc tài danh lợi tựa phù du.

Mình ta đi một mình ta Bao nhiêu giấc mộng gần xa xa gần.

Ta ngồi đỉnh núi này đây Mây ơi xoá hộ mộng vây buộc người.

Trước là Lễ, Nghĩa dưới trên Sau là văn hóa mới nên con người.

Nhân là mở rộng lòng thương Lễ là trên dưới phân minh Nghĩa là xử sự tròn vuông nghĩa tình Trí là thấu lẽ nhân sinh đạo đời Tín là sau trước vẹn lời.

Rèn nhân để thành người tốt Sống nghĩa để phục lòng người Tập lễ để luyện tâm chánh Luyện trí để được thành danh Giữ trí để được thành công.

Nếu biết vô thường cơn sóng lặng Thì lời trùng ngộ thốt mà chơi.

Đường đời gian dối người chen lấn Lối đạo an vui hiếm người tìm.

Chở bao nhiêu đạo thuyền không thẳm Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà.

Đạo là nếp sống tùy duyên Đói ăn, mệt nghỉ an nhiên tâm hồn.

Tín:Cuộc đời bao khúc bể dâu Tặng nhau chữ Tín bắc cầu Phúc duyên.

Nhất độ thất tín, vạn sự bất tin. (Một lần không giữ lời hứa, vạn chuyện không thể tin tưởng)

Người có trí không bi mê hoặc Người có nhân không lo buồn Người anh hùng không sợ sệt.

Lấy trí nhân để thay cường bạo Mang đại nghĩa để thắng hung tàn.

Một chữ tình để duy trì thế giới Một chữ tài để tô điểm càn khôn.

Tài sản lớn nhất của đời người là sức khỏe và trí tuệ.

Kẻ ngu ngắm mê mãi Người trí chẳng bận tâm.

Đức tâm thánh thiện gia đình thịnh Tài trí thanh liêm tổ quốc hưng.

Đức:Vạn cổ công thành danh hiển đạt Thiên thu đức thịnh tính phồn vinh (muôn thuở công thành danh hiển đạt Ngàn thu đức thịnh họ phồn vinh)

Tổ tiên phúc dày lưu hậu thế Cháu con đức sáng rạng tiền nhân.

Tổ tông hiền đức thiên niên thịnh Tử hiếu tôn hiền vạn đại hưng.

Tổ tiên công đức muôn đời thịnh Con cháu thảo hiền vạn sự vinh.

Khi tôi nằm xuống: những gì tôi xài đã mất, những gì tôi để lại thì người khác xài, tôi chỉ đem theo được những gì tôi đã cho.

Lấy vật chất làm của, của sẽ rời ta. Lấy phúc đức làm của, của sẽ theo ta trọn đời.

Ngộ:Trần gian bao nỗi thăng trầm Lấy điều Giác Ngộ tu tâm tịnh thiền.

Trải qua mấy bận long đong Ngộ ra chẳng sắc thì không cũng đành.

Ngỡ chỉ là một cuộc chơi Ngoái lại sau thấy một trời phù vân.

Ngược về trong mảng đời ta Tưởng tròn ngẫm lại hóa ra chưa tròn.

Tưởng nghèo mà lại không nghèo Bên nhau chỉ một nụ yêu là giàu.

Tất bật hơn thua rồi cũng bỏ Thong dong tự tại vật mà vui.

Nghe trong vận chuyển đất trời Có ta – hạt bụi giữa đời phù du.

Ta nay ở trọ trần gian Trăm năm về chốn xa xăm cuối trời.

Cuộc lữ trăm năm cũng dài Nhưng rồi không quá một tầm tay Thiên thu là những gì khoảnh khắc Chợt mất chợt còn như gió bay.

Trần gian mắc đọa nợ nần Mai sau hóa kiếp bụi trần tìm vui.

Cố ý trồng hoa hoa nở muộn Vô tâm tiếp liễu liễu xanh um.

Đơn sơ thôi những nụ cười Cho ta ý nghĩa cuộc đời từ nhau.

Trăm năm nhìn xuống đời hư ảo Phút chốc nhìn lên ngộ lẽ trời.

Nói ít không phải là nói ít Mà là không hay nói những lời vô ích.

Đường về khép bóng trần gian Lợi danh gói một hành trang vô thường.

Núi là núi, sông là sông Thiền là một tách trà nồng trên tay.

Người từ vô tận tái sinh Đi qua trần thế mang tình nhân gian.

So với cái mênh mông của vũ trụ Thì nỗi buồn của hạt bụi có ra chi.

Ở đời muôn sự của chung Hơn nhau một tiếng anh hùng mà thôi.

Bóng trúc quét sân trần chẳng đọng Vầng trăng xuyên biển nước không xao.

Gió lay cành trúc tuyệt vời Ô hay vũ trụ muôn đời nhất hư

Khói trần bén giấc mơ tiên Bâng khuâng trăng trải qua miềm quạnh hiu.

Bóng vờn lên ngọn tử sinh Gậy khua đầu gậy giật mình thiên thu

Ta về ngồi lại tình hư ảo Hư ảo không còn chỉ có ta.

Ta phải đi khi một ngày đã tận Yêu đã xong ân oán cũng xong rồi.

Ta vui giấy bút mực tàu Luyện dòng thư pháp ghi vào trong tâm.

Ý như thiên thủ thiền thiên cổ Mà vẫn long lanh cái chính mình.

Mênh mông quá biển trời lồng lộng gió Một mình tôi ngày hai buổi đi về.

Trần gian mỏng mộng vô thường Đường xa mỏi mệt tôi thường nhịn tôi.

Bao giờ gặp lại người thương nhớ Cởi áo hoàng hao lấm bụi đường.

Đã trở về mái nhà xưa Thì trăng thì gió bốn mùa an nhiên

Cỏ hoa nở đóa thiện hiền Non xanh nước tĩnh an thiền đã lâu.

Một sớm nắng mai hồng Ta về thăm viên không Đá dựng vài trăm tượng Cõi thiên tâm mênh mông.

Trăm năm trước thì ta chưa gặp Trăm năm sau biết có gặp hay không Cuộc đời sắc sắc không không Thôi thì hãy sống thật lòng với nhau.

Gió ngát rừng hương trăng nở hoa Trời cao lồng lộng mấy yên hà Một mình ngồi lai bên sông vắng Mặc khách giang hồ lặng lẽ qua.

Ai như biển cả lượng mênh mông Muôn suối nghìn sông rộng mở lòng Dòng trong dòng đục thu nạp cả Tan vào chất mặn hóa xanh trong.

Đỉnh non mây trắng cuộn rồi tan Bên trời đi lại bến trăng ngàn

Cúi đầu bước vào hiên nhà cỏ Bất chợt vỡ cười mấy trận vang

Trúc biếc nhuộm dòng sông Thuyền trôi dưới trăng hồng Xuôi về trên đồng vắng Dừng lại bến bờ không.

Không gian lặng lẽ ngập đồi xa Trên đỉnh non cao đến hải hà Lắng đọng cỏ cây lời đất cũ Chiều tà lau trắng nắng đầy hoa.

Những Câu Thơ Thư Pháp Về Tình Yêu Hài Hước Vui Hay Nhất

Những câu thơ thư pháp về tình yêu hài hước, độc đáo và ý nghĩa vui nhộn hay nhất

1. Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau.

2. Có khi nào trên đường đời tấp nậpTa vô tình đi lướt qua nhau.

3. Sớm vọng mặt đất thương xanh núiChiều lộng chân mây nhớ tím trời.

4. Tôi đi tìm cái nửa của tôiSao tìm mãi đến giờ không thấy.

5. Tìm em tìm hết cuộc đờiMà sao em cứ để tôi mãi tìm.

6. Yêu nhau một phút cũng đànhMiễn là phút ây chân thành yêu nhau.

7. Em là sóng xin đừng như sóngDội vào bờ xin chớ ngược ra khơi.

8. Hồn em là hoa cỏ mayMột chiều cả gió bám đầy áo anh.

9. Tình yêu là món quà quý giá nhất mà con người nhận được của nhau.

10. Ta yêu em chưa bao giờ một lầnYêu em vì chỉ biết đó là em.

11. Và ta biết một điều thật giản dịCàng xa em ta càng thấy yêu em.

12. Đường đời ngắn tựa bài caGiang sơn dâu bể cho ta hiểu mình.

13. Biển cứ cậy mình dài rộng thếVắng cánh buồm một chút đã cô đơn.

14. Gió đâu là soi mà vách phải mònEm đâu là chiều mà nhuộm anh đến tím.

15. Ta sẽ đợi nghe đời em nói mãiBên đời ai vẫn đợi vẫn mong chờ.

16. Đời người con gái hai màu áoTrắng ngây thơ và tím buổi chiều.

17. Chuyện mười năm biết có thành dĩ vãngCũng như ta chưa chắc đã quên người.

18. Ta cứ sợ trái tim người con gáiYêu say mê quên lãng cũng say mê.

19. Từ nay tôi đã có ngườiCó em đi đứng bên đời líu lo.

20. Tình yêu là khi nhìn vào mắt ai đó, bạn sẽ hiểu cả tâm hồn họ.

21. Muốn biết tình yêu là gì ?Thì phài biết sống cho người khácSống cho người khác chính là yêu.

22. Không có gì cao quý và đáng trân trọng hơn lòng chung thủy.

23. Cái thuở ban đầu lưu luyến ấyNgàn năm hồ dễ mấy ai quên

24. Anh sẽ trầm luân muôn kiếp nhớDẫu cho mai này em lãng quên.

25. Với tay khơi dậy hương ngày cũMườn tượng như mình gặp cố nhân.

26. Trái tim hát lại câu thềBài thơ tôi lại nhớ về người dưng.

27. Chỉ mình em thôi và chỉ mộtMình em ngự trị trái tim anh.

28. Dù cho sông cạn đá mònCòn non còn nước còn lời thề xưa.

29. Đôi khi lỡ hẹn một giờLần sau muốn gặp phải chờ trăm năm

31. Chân cứ bước theo nhịp hồn cứ độngEm là em anh đợi khắp nẻo đường.

32. Cũng như em hiểu tình yêu vậyNước mắt song song với nụ cười.

33. Anh đem thương nhớ ươm trong gióNgàn dặm,em không lạc lối về.

34. Nụ cười em bao la vũ trụMuôn vạn thiên hà lấp lánh trăng sao.

36. Ước gì gói được làn hươngĐể khi hoa rụng yêu thương chẳng tàn.

37. Hồn sỏi đá chưa một lần khuất phụcBỗng ngập ngừng trước giọt lệ giai nhân.

38. Đá dẫu vô tình còn nặng nợNgàn năm soi bóng giữa nhân gian.

39. Người thương nay dã thương nhớ ngườiNgười thương đâu biết cho người thầm thương.

40. Khi say một chén cũng sayKhi nên tình nghĩa một ngày cũng nên.

41. Một chút tình để duy trì thế giớiMột chút tài để tô điểm càn khôn.

42. Yêu là đặt hạnh phúc của mình vào hạnh phúc của một người khác.

44. Trái tim còn chút lửa hồngCũng xin ơn cảm mênh mông tặng người.

45. Ta tự nhủ với lòng ta nhiều bậnThương thì thương nhưng chớ vương vấn tình.

46. Bên sông một đóa hoa cườiBèo trôi lãng đãng tình người an nhiên.

47. Ai bảo yêu nhau là đau khổXin một đời đau khổ để yêu nhau.

48. Hạnh phúc nào cũng chan hòa mật đắngCố tìm quên mà gợi nhớ suốt đời.

49. Nếu em là giọt nắng hồngThì xin sưởi ấm nỗi lòng cô đơn.

50. Ta mang cả tình yêu chân thật nhấtTrao cho người để đổi một niềm đau.

51. Gửi em chút nắng của ngàyChút hương của lá chút mây của trời.

52. Mượn tiếng cười che dấu những niềm đauĐêm gối mộng au sầu ai nhỏ lệ.

53. Nắng chiều một bóng tha hươngLá rơi nhè nhẹ người thương nhớ người.

54. Thuyền đi không bến bờ vềBiển xanh vô tận lưới mù bủa giăng.

55. Ta về giữ lại mùi hươngĐường không xứ sở còn vương bóng hình.

56. Mây suốt đời chung tình với gióTôi suốt đời chỉ có mình em.

57. Phải chăng ngàn cái đang làEm là tất cả khát khao anh tìm.

58. Không có tình yêu vĩnh cửu, mà chỉ có những giấy phút vĩnh cửu trong tình yêu.

59. Tình em là biển là mây núiLà cả tình thương của đất trời.

60. Trăm ước hẹn một lờiDẫu cho biển cạn non dời chẳng quên

61. Mình ơi tôi gọi là nhàNhà ơi tôi gọi mình là nhà tôi.

62. Dẫu rơi rụng năm tàn tháng lụiAnh yêu em mà tồn tại trên đời.

63. Thương em mỗi lúc mỗi nhiềuGhét em mỗi lúc mỗi trìu mến em.

64. Xây bao nhiêu mộng thế màĐến nay phải gọi người là cố nhân.

65. Nhẹ nhàng áo mỏng bay theo gióPhủ sóng hồn anh nỗi nhớ nhung.

66. Người từ vô tận tái sinhĐi qua trần thế mang tình nhân gian.

67. Yêu em anh muốn làm mây trắngKhuya sớm tìm em bay tới nơi.

68. Thương em nắm lấy bàn tayNửa giây thôi đủ lắt lay nửa đời.

69. Em đi bỏ lại con đườngBờ xa cỏ dại vô thường nhớ em.

70. Đôi khi lỡ hẹn một giờLần sau muốn gặp phải chờ trăm năm

71. Buồn vô lý đau lại càng vô lýLấy ơ hờ thưa chuyện với cô đơn.

72. Vầng trăng không thể chia đôiEm là một nửa cuộc đời của anh.

73. Trời sinh con gái nhu mì quáĐồng tiền trên má lún làm chi?

74. Sao em giấu mùa thu trong ánh mắtĐể bây giờ anh chẳng có mùa thu.

75. Ta muốn nói bằng thơ bay nhè nhẹVào trong mơ em mộng giấc êm đềm.

76. Tình yêu là thơ ca, là mặt trời cuộc sống.

77. Thà đau khổ vì tình yêu ta vỡCòn hơn đau khổ vì không có tình yêu.

78. Người đi một nửa hồn tôi mấtMột nửa hồn kia hóa dại khờ.

79. Người đâu gặp gỡ làm chiTrăm năm biết có duyên gì hay không?

Vợ Chồng :80. Chúc mừng đôi bạn vui chung thủyHạnh phúc tràn trề rạng vẻ vang.

81. Hạnh phúc: Trăm năm tình viên mãn Bạc đầu nghĩa phu thê.

82. Vợ chồng nghĩa nặng tình sâuThương nhau đến lúc bạn đầu còn thương.

83. Thiên thu ghi tạc hình sông núiHạnh phúc muôn đời nghĩa thủy chung.

84. Bên nhau cũng một chữ tìnhNgọt bùi cay đắng chúng mình có nhau.

85. Sơn thủy hữu tình xuân bất tậnVợ chồng hòa thuận phúc trăm năm.

86. Trăm năm vẹn một chữ đồngNiên niên như ý xuân nồng chẳng phai.

87. Gió mây ríu rít bên trờiTình chàng ý thiếp muôn đời không phai.

88. Sông sâu cá lặn biệt tămPhải chuyên chồng vợ ngàn năm vẫn chờ.

89. Người ơi trong cõi phiêu bồngChỉ xin giữ lấy tấm lòng thủy chung.

90. Cây trầu quấn với thân cauChúc cho đôi bạn bên nhau trọn đời

91. Áo xưa dù nhàuCũng xin bạc dầuGọi mãi tên nhau.

92. Mình ơi tôi gọi là nhà!Nhà ơi tôi gọi mình là nhà tôi.

93. Nhọc công tìm khắp đông tâyAi hay hạnh phúc ở ngay bên mình.

95. Một nửa sự thật không còn là sự thậtVà Tình yêu không một nửa bao giờ!

96. Ôm em vừa một vòng tayNhớ em nhớ cả những ngày chưa yêu

97. Mơ khách đương xa khách đường xaÁo em trắng quá nhìn không raỞ đây sương khói mờ nhân ảnhAi biết tình ai có đậm đà.

98. Thuyền ai đậu bến sông trăng đóCó chở trăng về kịp tối nay.

99. Hãy yêu như đang sốngHãy sống như đang yêuYêu cho sự sống tồn tạiSống cho tình yêu bắt đầu.

100. Tình yêu là năm là thángNgọt bùi cay đắng có nhauTình yêu là khi tóc bạcVẫn xanh giấc mộng ban đầu.

101. Quý bạn thường mong tìm gặp bạnThương người nên nguyện sống cho người.

102. Thò tay bứt ngọn rau ngòThương em đứt ruột giả đò ngó lơ.

103. Mong manh như thể sương mùTình yêu cứu cả phù du kiếp người.

104. Có gì đẹp trên đời hơn thếNgười yêu người, sống để yêu nhau

105. Ngục tù anh vẫn muốn vôBởi người cach gác tội đồ là em.

106. Người quay lưng bước thu tê táiNgõ vắng thôi chờ thôi nhớ mong.

107. Linh hồn anh sâu đậm mối tình siTheo em mãi dù tình như chiếc bóng.

108. Chiều vàng đi hãy chậm quaĐể cho bướm ấy cùng hoa ước thề.

109. Em là sóng cuốn hồn tôi lạc lõngGiữa dòng thương nhớ tôi mãi gọi tên em.

110. Bão đâu ở tận cuối trờiEm là nắng của một thời còn mưa

111. Tỉnh cơn mình lại gặp mìnhEm mà có thật cũng thành mộng mơ.

112. Cái buồn là cái làm saoĐêm buồn đến cả chiêm bao cũng buồn.

113. Biết lòng mình cũng đã thuTrách gì cúc giậu cứ ngơ ngác vàng .

114. Em đã sống một đời không cội rễTôi trụi trần như một thân cây.

115. Trái tim tôi vẫn để dànhCho em người vốn vô tình với tôi.

116. Biết đâu cuối bến trần gianNgười xưa vẫn đợi em sang một bờ.

117. Sỏi đá cũng đa tình em thấy đóHuống chi là sương khói, huống chi anh.

118. Lòng ơi sao lại nhớ lòngBỗng nhiên đi nhớ người không nhớ mình.

119. Vốn không muốn tương tưVì sợ tương tư khổMấy lần cân nhắc kỹThà chịu khổ tương tư.

120. Căn phòng dù chật chộiVẫn chứa đủ bao ngườiTrái tim anh rộng rãiChứa chỉ mình em thôi.

121. Trời mưa không lớn lắmNhưng đủ ướt đôi đầuTình ta không lớn lắmNhưng đủ làm khổ nhau.

122. Ngày nào có nhauHãy cho nhau thật nhiềuNgày nào mất nhauSớt chia chẳng được đâu.

123. Có khi nào trên đường đời tấp nậpTa vô tình đi lướt qua nhau.Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mấtMột tâm hồn ta đã đợi từ lâu.

124. Dù rằng một chữ cũng hoaDù rằng một thoáng cũng thừa xót xa.Dù rằng một cánh cũng hoaDù rằng một nửa cũng là trái tim.

125. Ta tìm ta giữa trời mâyTa tìm em tận cuối ngày nắng xaChuyện chúng mình ngỡ phôi phaBỗng từ vô niệm vỡ òa hương xưa.

126. Người đến bên tôi như giấc mơNhư đêm nguyệt tản gió đôi bờChợt nghe tở liễu buồn rũ tócHò hẹn chi làm lệ đẫm thơ.

127. Hỡi thế gian tình là chiMà khiến sinh tử phải chia lyThiên Nam địa Bắc song phi nhạnCổ thụ mấy mùa bóng hàn sương.

128. Con đò mang nặng nỗi nhớ thươngChở trăng về bến sông tươngSắc hương mê đắm hương không tưởngHồn khách tình si lạc nẻo đường.

129. Mai em đi đời như tàn hương lửa

Nhớ nhung sầu khắc khoải tháng ngày trôi.Kỷ niệm nào lạnh lẽo bóng em tôiAi thay nổi người anh hằng yêu dấu.

130. Nước vô tình ngàn năm trôi mãiMây vô tình bay mãi ngàn nămTrăng vô tình nô đùa với gióNgười vô tình chẳng hiểu lòng ta.

131. Buồn thì trải nỗi buồn raSao anh cuộn lại đến ba bảy vòngRồi vò như mối bòng bongNỗi buồn, lại nỗi buồn trong nỗi buồn.129.Có những lúc biển trời sông nuớc ngủLòng mây khao khát một vầng trăng

Những Bài Thơ Hay Về Tình Yêu Quê Hương, Đất Nước

Ai sinh ra trên đời đều có một quê hương. Đó có thể là một làng quê Bắc Bộ yên bình, miền Trung nắng gió hay miền Nam trù phú. Ở nơi ấy, chúng ta có những ký ức đẹp của tuổi thơ với bao câu chuyện vui buồn. Để rồi hôm nay, ở một nơi nào đó mà nhớ về…

Mảnh hồn làng…

Tác giả: Thanh Hoa

Mảnh hồn làng trong bà… Là mái đình, giếng nước, gốc đa Là mặn mòi mùi vị gió Lào Là cô Tấm, là nàng tiên trong cổ tích…

Mảnh hồn làng trong cha… Là con trâu già, cái cày, cái cuốc Là mẹ Là con Là đất đai khô cằn miền Trung nắng táp.

Mảnh hồn làng trong mẹ… Là khúc hát ru con à ơi giữa đêm khuya bát ngát Là tần tảo mỏi mòn cho hạt lúa dẻo thơm Là cần mẫn chắt chiu hương đất.

Mảnh hồn làng trong con… Là bà Là cha, là mẹ Là ngọt bùi củ sắn, mớ khoai Là mùi mồ hôi ngai ngái trên vai cha Là hương sữa lúa đọng trên tà áo mẹ Là làn da ngăm đen vì nắng gió miền Trung Là tiếng đặc trưng “mô, tê, răng, rứa” Và con luôn thầm hứa Mãi giữ mảnh hồn làng huyền bí trong tim!

Chẳng đâu bằng ở quê hương

Chẳng đâu bằng ở quê hương Cò bay thẳng cánh, khói vương sớm chiều Thênh thang no gió cánh diều Đường làng chân sáo phiêu diêu thoả lòng.

Lửng lơ xuôi ngược dòng sông Bên kia trải thảm cánh đồng lúa xanh Trời trong, không khí trong lành Vài cây cổ thụ vươn cành non tơ.

Bình minh còn đọng sương mờ Trên búp cỏ mũm ngu ngơ mắt tròn Chim gọi bạn- hót véo von Kìa bầy con nít lon ton nô đùa.

Xa xa thấp thoáng mái chùa Khuất sau cây lá, bốn mùa ngát hương Luôn mộc mạc, rất thân thương Ép trong tiềm thức: quê hương đậm đà.

Thanh Bình

Em có về Bắc Ninh, nơi xanh ngát làn dân ca Quan Họ

Em có về Bắc Ninh quê anh Xanh xanh ngát làn dân ca Quan Họ Đêm sông cầu, trăng sáng soi ai đó Thả câu thơ, ngồi tựa mạn thuyền

Em có về Bắc Ninh vào dịp hội Lim Nhộn nhịp liền anh rủ nhau đi hội Khăn xếp, áo the lòng anh mong đợi Chút duyên thầm sau vành nón em đeo

Về Bắc Ninh em sẽ vấn vương theo Câu hát giao duyên liền anh bỏ ngỏ Trầu cánh phượng liền chị như chứng tỏ Chút duyên thầm trong cánh phượng lả lơi

Về Bắc Ninh em sẽ thấy chơi vơi Say một chút của tình người quan họ Say câu hát mượt mà, quyến rũ Lúc hội tan, quyến luyến chẳng muốn về

Về Bắc Ninh em sẽ được thoả thê Chiêm ngưỡng tranh Đông Hồ có từ xưa ấy Quần thể tâm linh , em chưa từng thấy Đến một lần rồi em sẽ thấy mến yêu

Về Bắc Ninh……

Nguyễn Thanh Sơn

Đường lau trắng

Lau nhấp nhô đường về đền Công* Lau trắng biển, biển trắng lau xô dạt Sỏi chân đồi như ướt như khô Trôi lững thững màu mây nghìn năm trước…

Ai là thù, ai là bạn người ơi Mũi kiếm, đường tên phía nào oan nghiệt Lông ngỗng bay, lông ngỗng bay tan tác Hóa hoa lau trắng toát bên đường

Trắng mây, trắng sóng, trắng lau ngàn Bến Hải, đèo Ngang ròng ròng nhát cắt Lông ngỗng rải suốt chiều dài đất nước Soi lối về cho bao cuộc chia ly.

Duy Thông

*Đền Công (Nghệ An) thờ Mỵ Châu.

Tiếng chuông quê hương

Chiều nay vẫn tiếng chuông chùa Boong… boong… ngân vọng vang đưa một vùng Tình quê tha thiết mặn nồng Xôn xao người ở, thấm lòng người đi

Đường làng, giếng nước, bờ tre Tiếng chuông vang vọng hồn quê ngời ngời Tháng năm lận đận chân trời Tiếng chuông theo suốt cuộc đời biệt ly

Nay lần chuông vọng trở về Boong… boong… thổn thức tình quê ứ trào.

Cao Tuế

Nhớ mãi Bù Đăng

Bù Đăng gặp gỡ buổi đầu Ra về nhớ mãi sắc màu cao nguyên Những con đường đỏ khắp miền Nắng thì mù bụi mưa liền dính chân

Rừng xanh khoe sắc phong lan Cao su thẳng đứng bạt ngàn khắp nơi Cà phê thơm ngát lưng đồi Măng khô mềm ngọt lòng người khó quên

Ai ơi đến hẹn lại lên! Bù Đăng còn mãi tình duyên thắm nồng

Vũ Hải

Muôn màu Sa Pa

Sương sớm phủ Sa Pa Trưa nắngvàng rót mật Mây chiều ôm đỉnh xa Đêm lạnh se trời đất…

Ngẩn ngơ ngắm Thác Bạc Thung hoa trải như mây Su su ngàn đồi núi ‘Sán lùng’ nghiêng trời say

Chợ tình phiên hôm nay Thổ cẩm muôn màu áo Ngôn ngữ đủ Đông Tây Hòa tiếng khèn, tiếng sáo

Phố đêm đuốc mờ ảo Sương khuya che nụ hôn Bản xôn xao gà gáy Trăng mờ lặn đầu non.

Minh Trí

Chiều mưa Nha Trang

Lạnh lùng chiều mưa Nha Trang Mưa dai bong bóng, mưa loang thân dừa Biển trần vai gánh gió mưa Long đong hồn cát cuối mùa chưa yên!

Đã đâu lỗi hẹn cùng thuyền Câu thơ mắc lụt nằm nghiêng góc trời Ngọn đèn ngày rạng, đêm khơi Ánh vàng ô cửa, gió rơi trước thềm.

Hoa cây náng nở trắng đêm Cơn mưa dan díu ai quên lối về Biển buồn thức suốt canh khuya Cách nhau một khoảng mà chia nỗi niềm.

Phải duyên nên mới đến tìm Vượt ngàn cây số lặng im như chờ Nha Trang mưa đến bất ngờ Câu thơ tìm thấy bên bờ biển xanh.

Sao Khang

Quê tôi giờ đã khác rồi

Miền quê giờ đã khác rồi Bây giờ vắng tiếng mẹ ru thanh bình. Ở nơi bến nước sân đình Nhưng không thấy bóng trúc xinh đợi người.

Bây giờ ở giữa làng tôi Tàu xe qua lại, ngược xuôi đi về. Bây giờ đi tìm chốn quê Vắng hoa xoan tím bờ tre cuối làng.

Tình quê đâu hết xốn xang Dưới màu nắng nhuộm gần xa đồng vàng Bây giờ làng cũng khác xưa Nắng thì nắng lắm, mưa thì mưa ghê

Chỉ còn quê cũ tôi yêu Trong tiếng mẹ sớm sáng chiều ru nôi. Tôi về quê cũ của tôi Tìm trong ngõ phố… làng tôi nhớ về.

Nghiêm Hằng

Chiều lênh đênh

Con sóng chao cửa biển Cánh buồm chiều lênh đênh Rừng thông xanh Nhật Lệ Níu chiều về trăng lên.

Xôn xao kìa con sóng Ru mãi mùa trăng vàng Anh đi chiều xa vắng Cánh buồm buồn rẽ ngang

Anh đi anh có nhớ Rừng thông xanh chiều quê Nghe mặn mòi hơi thở Sóng biển xô vỗ về.

Gió chao nghiêng cửa biển Trăng ngấn buồn nhớ anh Em như trăng Nhật Lệ Sương ướt rừng thông xanh.

Nghiêm Hằng

Dạ khúc cho vầng trăng

Trăng non ngoài cửa sổ Mảnh mai như lá lúa Thổi nhẹ thôi là bay

Con ơi ngủ cho say Để trăng thành chiếc lược Chải nhẹ lên mái tóc Để trăng thành lưỡi cày Rạch bầu trời khuya nay

Trăng thấp thoáng cành cây Tìm con ngoài cửa sổ Cửa nhà mình bé quá Trăng lặn trước mọi nhà

Vai mẹ thành võng đưa Theo con vào giấc ngủ Trăng thành con thuyền nhỏ Đến bến bờ tình yêu…

Duy Thông

Mùa lúa chín

Cái màu nắng của đất trời Màu bông lúa chín tháng mười tháng năm Cái màu tím biếc hoàng hôn Cái màu nâu của cánh buồm xa xa

Đã từ nét bút hiện ra Giữa bao màu vẽ, nước và tay em Một mùa lúa hiện dần lên Buổi bình minh, lũy tre thêm vỗ về

Miệt mài với những đam mê Từ tay em, những miền quê thêm giàu.

Lâm Bằng

Chiêm Hóa ơi

Sông Gâm theo hướng bắc nam Mắt người Chiêm Hóa chảy ngang mi thề Mắt người chưa liếc dọc ngang Mắt người nhìn thẳng đã an lòng người Mắt người lúng liếng nụ cười Mắt người đủ níu giữ mười kiếp yêu

Mắt như là mắt của chiều Mắt như là mắt của điều thẳng ngay Mắt như là mắt đắm say Mắt như là mắt của ngày phố Chiêm

Mắt người nhắm mắt thành đêm Mắt người mở mắt thành miền yêu thương Mắt nhìn xa sáng rõ đường Mắt nhìn gần biết phố phường, làng quê

Vĩnh Lộc ơi, mắt tình si Mắt cây đàn tính mở vì lời yêu Mắt sông Gâm biếc bao nhiêu Mắt non nước mãi làm xiêu hồn rừng…

Nguyễn Quốc Văn

Quê hương là chốn nghỉ

Giữa hồ một đóa sen hồng nhạt Thì thào cơn gió, sóng lao xao Có chú cá nhỏ đuôi quẫy nhẹ Tô thắm trời xanh tiếng dạt dào

Thiếu nữ cười duyên bên khóm trúc Áo dài trong nắng dáng lung linh Khẽ nhún ngọc dung trời phiêu đãng Ngàn năm vẫn mãi ánh bình minh

Đồng quê hôm nay thanh bình quá Không có loạn đả, không cười vui Chỉ có trong tâm thanh thản lạ Bình yên, hai chữ như thể thôi

Đời người trôi theo dòng cuộc sống Nay đây mai đó nghìn đắng cay Nếu có một ngày lòng trống rỗng Quê hương chốn nghỉ, chính là đây

Nam Minh

Chiều và tìm…

Chiều vẩn đục về đâu trên mọi ngả Gió hoang vu u ẩn trốn nơi nào? Làng quê cũ khói rơm mùi dang dở Bỗng lạc mình giữa thực với chiêm bao

Ta đi tìm nắng những ngày hè Để hong khô một tâm hồn ẩm mốc Chạy vào cơn mơ trong những đêm trường khô khốc

Tìm quên

Men say, con chữ dưới chân đèn Bài thơ dang dở vẫn đi tìm lời kết Biết bao kẻ dong chơi mỏi mệt Tìm nơi đâu một mái lá đêm mưa?

Nhưng

Ngày sắp tắt, nắng đã thưa Tâm hồn cũ vẫn nguyên màu cũ kĩ Nỗi đau đuổi ta ra khỏi cơn mộng mị

Chẳng được quên

Câu thơ, con chữ vẫn y nguyên Bao ý lạ vừa kịp lên đã chết Cơn bão đêm qua cuốn hết Mái lá đơn sơ cuối cùng Kẻ lữ khách lạc mình giữa đêm không Vẫn hoang hoải đi tìm….

A Châu

Cập nhật thông tin chi tiết về Những Câu Thơ Thư Pháp Hay Về Quê Hương trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!