Xu Hướng 3/2023 # Những Bài Thơ Về Giao Mùa Xuân # Top 7 View | Kovit.edu.vn

Xu Hướng 3/2023 # Những Bài Thơ Về Giao Mùa Xuân # Top 7 View

Bạn đang xem bài viết Những Bài Thơ Về Giao Mùa Xuân được cập nhật mới nhất trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

THƠ GIAO MÙA XUÂN-HẠ

Tác giả: Khách Lãng Du

Rừng cây lạnh đọng sương trên lá

Gió hiu hiu từ giã tháng ba

Rơi từng chiếc nhẹ dần xa Xuân tàn.

Gió buồn bã lang thang khắp chốn

Tiễn nàng xuân chộn rộn gió lay

Ngủ sâu một giấc thật say … đã hè.

Nhìn rừng vắng lòng nghe cảm khái

Tiết giao mùa để lại thật nhiều

Hong khô những mảng rong rêu

Nắng hanh hao gắt..chút điêu.. rất đời.

Hàng nguyệt quế lả lơi thơm ngát

Hương nồng nàn dào dạt ban mai

Giao mùa thời tiết đẹp thay

Trải lòng với cuộc an bày giao thoa.

THƠ LỤC BÁT: XUÂN SẮP QUA

Tác giả: Trương Thị Anh

Xuân đang trút tiếng thở dài

Đào mai trút hết nụ đài tiễn xuân

Đành theo con tạo xoay vần

Đón hè phượng vĩ tụ quần đơm hoa

Hân hoan chờ hết tháng ba hè về

Bằng lăng thay lá hè về xôn xao

Nhớ hè năm ấy ai vào đón đưa

Kỷ niệm ngày ấy vẫn chưa nhạt hòa

Niềm vui mới chỉ chia ba nỗi buồn.

BÀI THƠ: XUÂN HẠ

Tác giả: Trần Đức Lập

Xuân đi bỏ lại mùi hương gió

Quên lại bên ngày bụi nắng hao hư

Ta nghe đâu đó lời ve hát

Vọng khát khao chiều điệp khúc tháng tư.

Hàng Phượng xanh nẩy chồi rực rỡ

Những chùm hoa đỏ lửa ngỡ ngàng

Người gọi nhau thuở tìm môi mắt

Áo trắng bay trong nắng hạ sang

Bước nào gọi nhớ bước nào bỏ quên

Dấu xưa lấp dấu giờ chẳng nhớ tên

Qua con ngỏ ấy là người xưa ấy

Chiếc lá bàng khô chao gió chông chênh.

Hạ lặng lẽ bước đi rồi lại đến

Gợi mơ hồ những khoảng lặng thời gian

Phượng vẫn đỏ nồng nàn rạo rực

Ta vẫn nợ chiều góc phố bâng khuâng…

BÀI THƠ: GỌI MÙA

Tác giả: Nguyễn Thị Thu Ba

Giọt sương vừa ráo trên cành

Từng tia nắng vỡ xuân xanh hao gầy

Tiết trời bốc hỏa theo mây

Gió mềm xếp cánh vòng tay hững hờ

Dường như cháy mảnh hồn thơ

Dăm ba cánh phượng bơ vơ gọi mùa

Xuân đi gửi lại chát chua

Hạ còn chập chững ” nắng lùa khăn sương “

Bên lòng buộc sợi tơ vương

Hoàng hôn lắng đọng thiên đường ái ân

Đêm nghiêng chở mộng qua sân

Trái tim mắc cạn muôn ngàn lần yêu

Với tay níu mảnh trăng chiều

Ru hồn lãng tử thêm điêu đứng tình

Chạm câu lục bát riêng mình

Nghe trong nỗi nhớ in hình bóng xa.

THƠ GIAO MÙA XUÂN-HẠ

Tác giả: Khách Lãng Du

Rừng cây lạnh đọng sương trên lá

Gió hiu hiu từ giã tháng ba

Rơi từng chiếc nhẹ dần xa Xuân tàn.

Gió buồn bã lang thang khắp chốn

Tiễn nàng xuân chộn rộn gió lay

Ngủ sâu một giấc thật say … đã hè.

Nhìn rừng vắng lòng nghe cảm khái

Tiết giao mùa để lại thật nhiều

Hong khô những mảng rong rêu

Nắng hanh hao gắt..chút điêu.. rất đời.

Hàng nguyệt quế lả lơi thơm ngát

Hương nồng nàn dào dạt ban mai

Giao mùa thời tiết đẹp thay

Trải lòng với cuộc an bày giao thoa.

BÀI THƠ: GIÃ BIỆT MÙA XUÂN

Tác giả: Hảo Trần

Tháng ba ơi nồng nàn nỗi nhớ

Ngày cuối mùa xuân dịu ngọt êm trôi

Tháng năm nào còn lại trong tim tôi

Là ký ức một thời ta nhung nhớ

Mùa xuân ơi sao vội đi nhanh thế

Để hạ về nồng cháy lửa yêu thương

Khung trời mới phượng lập loè chớm nở

Khúc tình ca ve hát suốt ngày đêm

BÀI THƠ: GỌI MÙA

Tác giả: Nguyễn Thị Thu Ba

Giọt sương vừa ráo trên cành

Từng tia nắng vỡ xuân xanh hao gầy

Tiết trời bốc hỏa theo mây

Gió mềm xếp cánh vòng tay hững hờ

Dường như cháy mảnh hồn thơ

Dăm ba cánh phượng bơ vơ gọi mùa

Xuân đi gửi lại chát chua

Hạ còn chập chững ” nắng lùa khăn sương “

Bên lòng buộc sợi tơ vương

Hoàng hôn lắng đọng thiên đường ái ân

Đêm nghiêng chở mộng qua sân

Trái tim mắc cạn muôn ngàn lần yêu

Với tay níu mảnh trăng chiều

Ru hồn lãng tử thêm điêu đứng tình

Chạm câu lục bát riêng mình

Nghe trong nỗi nhớ in hình bóng xa.

THƠ LỤC BÁT: XUÂN SẮP QUA

Tác giả: Trương Thị Anh

Xuân đang trút tiếng thở dài

Đào mai trút hết nụ đài tiễn xuân

Đành theo con tạo xoay vần

Đón hè phượng vĩ tụ quần đơm hoa

Hân hoan chờ hết tháng ba hè về

Bằng lăng thay lá hè về xôn xao

Nhớ hè năm ấy ai vào đón đưa

Kỷ niệm ngày ấy vẫn chưa nhạt hòa

Niềm vui mới chỉ chia ba nỗi buồn.

BÀI THƠ: XUÂN HẠ

Tác giả: Trần Đức Lập

Xuân đi bỏ lại mùi hương gió

Quên lại bên ngày bụi nắng hao hư

Ta nghe đâu đó lời ve hát

Vọng khát khao chiều điệp khúc tháng tư.

Hàng Phượng xanh nẩy chồi rực rỡ

Những chùm hoa đỏ lửa ngỡ ngàng

Người gọi nhau thuở tìm môi mắt

Áo trắng bay trong nắng hạ sang

Bước nào gọi nhớ bước nào bỏ quên

Dấu xưa lấp dấu giờ chẳng nhớ tên

Qua con ngỏ ấy là người xưa ấy

Chiếc lá bàng khô chao gió chông chênh.

Hạ lặng lẽ bước đi rồi lại đến

Gợi mơ hồ những khoảng lặng thời gian

Phượng vẫn đỏ nồng nàn rạo rực

Ta vẫn nợ chiều góc phố bâng khuâng…

Những Bài Thơ Hay Về Mùa Xuân Năm 2022

Một năm nữa lại trôi qua, mùa xuân lại ùa về trong tiềm thức của con người Việt Nam. Đến độ xuân về, lòng người nôn nao đến lạ, mọi người đều hướng về gia đình thân yêu. Để tăng cảm xúc và gửi gắm tình cảm, ATP Academy xin gửi đến bạn những lời thơ mùa xuân đón năm mới thật ấm áp và rung động.

Bài thơ mùa xuân đón năm mới

Bài 1: Cho mùa xuân rực rỡ

Rồi một ngày đẹp tươi!

Bài 2: Mùa Xuân Gọi

Sưu tầm – Thơ tình bốn mùa

Em có nghe trước thềm xuân khẽ gọi Lời thì thầm muôn lối bước vào xuân Bản tình ca lại dìu dặt vang ngân Đào mai nở sắc xuân hòa mộng ấm

Em có thấy mùa xuân tràn tia nắng Óng ánh vàng sưởi ấm những ngày vui Tiễn đông xa cho tuyết trắng ngủ vùi Tim nhộn nhịp nói lời thương em đó

Dấu yêu ạ xuân đã về nhè nhẹ Hôn má hồng khe khẽ gửi lời yêu.

Bài 3: Anh thấy xuân đã về bên em

Thơ Phan Hoàng

Anh thấy xuân đã về bên em Khi sáng sớm nụ cười rạng rỡ Em nhẹ nhàng xách làn đi chợ Và mang về hương sắc mùa xuân . Anh thấy xuân đã về bên em Sau phút giao thừa sang năm mới Màn pháo sáng mở ra ngày hội Ta nhớ về “mùa xuân đầu tiên” . Anh thấy xuân đã về bên em Khi ngày Tết gia đình đoàn tụ Xung quanh ta quây quần con cháu Em như người ở giữa vườn hoa . Mùa xuân đến đem niềm vui mới Để cho em quên tuổi của mình Ta bước tiếp trên đường đi tới Khi xuân về bên em bên anh! .

Bài thơ mùa xuân về tình yêu đẹp

Bài 1: Bên ngoài mùa xuân

Giả dụ có một thiên đường

Thì trên thiên đường có mặt thượng đế

Và trên quê hương có mặt tình thương.

Giả dụ mùa xuân chỉ nở một lần

Còn rất mới nguyên lòng chưa trang điểm

Một lần nhìn nhau cũng đủ quen thân.

Nếu giả dụ rằng anh sinh ra đời

Khô đọng im lìm chỉ một mình thôi

Và em sẽ không bao giờ có mặt

Thì anh vẫn là đất sét hà hơi.

Thượng đế phủi tay đứng dậy đi rồi

Mình ngẩn ngơ tìm như người hành khất

Tình thương như đồng bạc rơi.

Anh đứng trên đời mà vẫn lang thang

Anh sống trong đời rất đỗi hoang mang

Anh chợt thấy mình trong nỗi bâng khuâng

Anh đợi bên ngoài mùa xuân.

Bài 2: Ai níu mùa xuân đấy

Và… sương mai giăng đầy

Giọt sương thơm đầu ngày.

Bài 3: Anh cho em mùa xuân

Đời mùa đông vô cùng!

Giọng ca buồn quá sức!

Anh cho em mưa dài!

Đời mùa đông vô cùng!

Khói có bay lên không?

Bài thơ chúc Tết cha mẹ, chúc Tết ông bà

Bài thơ chúc Tết cha mẹ số 1

Ơn cha mẹ biển sâu Con sao trả hết mái đầu phơ phơ Xuân về cho phép con thơ Kính chúc cha mẹ thọ như tiên trời.

Bài thơ chúc Tết cha mẹ số 2

“Công cha như núi Thái Sơn Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra” Tết này cúi chúc mẹ cha Một năm sức khỏe thuận hòa gió mưa!

Bài thơ chúc Tết cha mẹ số 3

Đi hết cuộc đời chưa thấu hết gian truân của mẹ Bạc vàng núi núi không trả hết công cha Cúi đầu cung chúc năm qua Xuân sang cha mẹ tựa là xuân xanh.

Bài thơ chúc Tết cha mẹ số 4

Cầu cho mưa thuận gió hòa Chúc cho cha mẹ khỏe ra mỗi ngày Lo toan phiền muộn tan bay Đầu xuân con chúc mẹ thầy an vui!

Bài thơ chúc Tết cha mẹ số 5

Nếu cho con ước một điều Con xin cầu nguyện sớm chiều mẹ vui Tết xin chúc mẹ thảnh thơi Dồi dào sức khỏe, êm xuôi cửa nhà.

Bài thơ xuân Tết xa nhà

Bài 1: Tết xa quê

Trời ấm dần lên mưa bụi bay

Ô kìa! xuân đã đến rồi này

Giơ tay đón khẻ làn mưa ấy

Cứ ngỡ xuân về ở trong tay

***

Năm cũ dần xa, tết đến gần

Xứ lạ, quê người lại đón xuân

Hoa muôn ngàn đóa khoe hương sắc

Sao chẳng cho ta một chút gần

***

Tết xa quê thấm đượm nỗi buồn

Thương nhớ cội nguồn mãi vấn vương

Chợt thấy lẻ loi đêm trừ tịch

Đón tết đơm đầy nỗi nhớ thương

Bài 2: Xuân này anh không về

Thơ: Hoa Cúc Tím

Chiều cuối năm mai, đào khoe sắc thắm

Phố rộn ràng tươi màu áo vui xuân

Nhưng thiếu anh dạ héo rũ trăm lần

Em ngơ ngác trong nỗi niềm mong đợi.

Anh việc nước nên còn xa vời vợi

Đời quân hành biền biệt phận nhà binh

Phép mỗi năm dành mái ấm gia đình

Cùng đồng đội anh sẻ chia ngày tết.

Là vợ lính không so đo gì hết

Việc gia đình em chẳng quản gian nan

Cha mẹ đôi bên không chút phàn nàn

Các con nhỏ em chăm từng giây phút.

Chiều cuối năm một mình em hẫng hụt

Nhớ anh nhiều khao khát một vòng tay

Giá cùng nhau dạo phố đón xuân này

Chắc vui lắm lòng em ngời hạnh phúc.

Nhưng anh ơi ta chia đều cảm xúc

Đồng đội anh cũng cần có mùa xuân

Họ rất mong tiếng con trẻ trong ngần

Nên ta sẽ chờ xuân sau anh nhé.

Tình chúng mình giữa cuộc đời nhỏ bé

Nhưng rộng lòng yêu mến tựa mùa xuân.

Những bài thơ hay viết về cuộc đời người Lính

Bài 3: Chiều cuối năm trên đảo

Thơ: Hương Đào

Chiều cuối năm trên đảo rất yên bình

Sóng vỗ nhẹ lên bờ cát trắng

Những vệt nắng dùng dằng im lặng

Muốn níu kéo điều gì mà nắng vẫn chưa đi?

Chiều cuối năm trên đảo nghe thầm thì

Lời của biển hay là lời của sóng

Lời của đất trời,lời của ai đồng vọng

Lời anh lính trẻ lần đầu đón tết ở đảo xa?

Chiều cuối năm trên đảo hát lời ca

Về Tổ Quốc đang rộn ràng khí thế

Năm mới cận kề rạng ngời bao thế hệ

Đảo xa vui mừng hướng về đó đất liền ơi!

Chiều cuối năm hoàng hôn ngập khung trời

Vẫn ánh lên những tia hồng rực sáng

Sóng khẽ hôn bờ và gửi lại vài tia nắng

Cho dư âm nào sót lại ở năm sau.

Bài 4: Thương nhớ chốn quê nhà

Tháng chạp về lũy tre làng vẫy gọi

Tuổi thơ ơi rơm rạ chốn quê nhà

Thương cọng lúa, vồng khoai của mẹ

Thương luống cày vất vả một đời cha…

Lớn lên rồi con xa nhà từ ấy

Nhớ chốn quê nhà da diết mẹ cha ơi

Và hôm nay đất trời đang sanh khí

Xuân đã về con chắc chắn về thôi.

Bài thơ mùa xuân quê hương

Bài 1: NHỚ QUÊ

Quê hương nghĩa nặng tình nồng

Nhớ về Trần xá nghe lòng mênh mang

Nhớ đò xuôi ngược Kiến Giang

Nhớ câu đối đáp hò khoan dạt dào

Nhớ sao chợ Hôm, chợ Hàu

Nhớ Côn Nổi, ngô ngát xanh

Nhớ đồng lúa chín như tranh họa đồ

Nhớ sao những buổi hẹn hò

Cây đa bến nước kết tình lứa đôi

Xa quê mấy chục năm rồi

Vấn vướng Trần Xá bồi hồi nhớ quê

Bài 2: XUÂN LÒNG

Đông tàn xuân đến xuân nở hoa

Nổi buồn dấu kín giữa chiều tà

Vui thơ xướng họa cùng bè bạn

Gửi chút tình riêng đến nẻo xa

***

Chợt nghĩ hình ai nơi cỏi vắng

Chiếu nay lặng lẹ ngắm mây trời

Lòng ta man mác buồn da diết

Thả hồn trong gió say tình say

***

Xứ Huế đây, ở xứ Huế đây

Tiếng thơ dìu dắt nước non này

Mơ màng bóng cũ người xưa ấy

Say đắm một thời tuổi thơ ngây

***

Ta muốn tình thơ luôn sẽ đến

Để cùng chung điệu tiếng ngân nga

Để hồn ấm lại trong hưu quạnh

Ngây ngất xuân lòng ta với ta

Lời kết

Trước Cửa Ngõ Mùa Xuân Đọc “Những Bài Thơ Mùa Xuân”

TRƯỚC CỬA NGÕ MÙA XUÂN ĐỌC “NHỮNG BÀI THƠ MÙA XUÂN”

CỦA NHÀ THƠ KIM CHUÔNG

                                              TRẦN THỊ HOÀI PHƯƠNG

                                     Trần Thị Hoài Phương  – Sinh 9/4/1985, tại Quảng Bình.

                                     Tốt nghiệp Đại học Sư phạm t/p Hồ Chí Minh, 2006.

                                     Hiện là Giáo viên Ngữ văn Trường THPT Phước Bình,

                                                                 Thị xã Phước Long, tỉnh Bình Phước.

                               Email :  hoaiphuong9485@gmail.com -  ĐT : 0986.325.181.  

            Trong cuốn Sổ tay Văn học của tôi từng lưu lại câu thơ tâm huyết của Kim Chuông, như một tuyên ngôn khiêm nhường của thi sĩ:

                      “Có câu thơ mở miệng để ngân nga

                       Tôi thích đọc những câu thơ để cho mình mở mắt”

         Là học trò của cô Biên Linh rồi trở về trường, thành đồng nghiệp gắn bó với cô trong sự nghiệp giáo dục, hôm nay bỗng dưng được cầm trên tay tập thơ “Những bài thơ mùa xuân” của Kim Chuông, tôi cứ ngờ ngợ điều gì đó đã quen thuộc từ lâu. Thì ra, tôi đã từng “gặp” Kim Chuông ở một nẻo đường nào đó của văn chương! Để rồi, khi được đọc tập thơ này, tôi dần mường tượng ra hình ảnh một người thầy tận tâm, một nghệ sĩ đa tài. Một Kim Chuông với tư cách thi sĩ của những vần thơ dễ đa mang, mê đắm…

      Trước cửa ngõ xuân Bính Thìn (2016) đang dần mở ra, trong tôi càng có cớ để háo hức đón nhận những bài thơ mùa xuân của thi sĩ Kim Chuông, một tập thơ vừa ra mắt bạn đọc.

      Ở “Những bài thơ mùa xuân,” với ba mảng kết cấu của tập sách, phần Hai, với tiêu đề “Ở phía mùa xuân” Kim Chuông mở rộng cảm hứng, mở rộng biên độ tiếp nhận và khám phá. Người viết bộc lộ sức tung hoành như một sở trường của “Kim Chuông – Nhà thơ – Lục bát – Tình yêu.” Những câu thơ hay đã làm nên điểm sáng ở năng lực “điển hình hóa,” “cá thể hóa” ở cảm xúc tinh tế, ở sự đột biến, bất ngờ của hình ảnh, hình tượng. Trong cái đa dạng, phong phú ấy, nếu “Ở phía mùa xuân” cái hay ở sức “văng xa,” sức “động” thì ở “Những bài thơ mùa xuân” trước đối tượng và đối thoại ngỡ như bất biến, Kim Chuông đã làm nên thành công ở cái biến, cái không trật tự mà hội tụ, phát sáng trong vòng xoay đồng tâm qua trực giác : “Mùa xuân !”

           Quả tình, viết về mùa xuân, người đọc luôn bắt gặp Kim Chuông một cảm giác thật tươi non, trong trẻo. Một  hồn thơ luôn vang động, trẻ trung. Một cách nhìn với những hình ảnh được ví von, liên tưởng luôn lung linh, xao động :

                                                  Vẫn trời/  Vẫn đất/  Vẫn mây

                                                   Sớm nay thức dậy, ô này – Đã xuân !

                                       Rồi :

                 Trời như là mới một lần

                 Non như đứa trẻ đứng gần bên

                 Đất vừa như mới sinh ra                  Xanh như hạt biếc đêm qua ai trồng”    

                                                          (Xuân sang)

       Vẫn là trời đất ấy, song phải có con mắt tinh tế và nhạy cảm với những gì đối thoại, nhà thơ mới có được những cảm nhận, những thi liệu, thi ảnh được đồng hiện từ tâm hồn yêu say như thế. Dễ thấy, thơ Kim Chuông có chiều sâu nhận thức và triết lí. Đằng sau những vần thơ xuân say đắm kia là cả một trời suy tư. Thơ không chỉ chuyển tải cảm xúc của thi sĩ mà còn là nơi gửi gắm biết bao thông điệp cuộc sống. Phải chăng, vì thế mà Kim Chuông chờ đợi mùa xuân cũng là cái cớ. Chờ xuân đến hay chờ đợi và tìm gặp một cái tôi chính mình đang ẩn náu nơi sâu khuất con tim?. 

    Mùa xuân bắt đầu từ đâu? Từ sắc nắng trở nên hồng hơn, hay sắc mây, hay từ sự đổi thay của đất trời? Thực ra, cùng với mùa xuân, cái gốc rễ hệ trọng phải là mùa xuân được mở ra từ thẳm sâu nơi mỗi hồn người. Và, Kim Chuông đã khai thác nguồn chảy này từ ý thức khai sáng :

              “Mùa xuân ở giọt nắng hồng

              Ở cây, ở sắc mây bồng bềnh trôi

              Lẽ thường xuân của đất trời

              Đâu mùa xuân tự lòng người bước ra?”

                                                           (Mùa xuân (I)

   và :     Mình tìm mình dọc đường xa

             Dễ chi mình gặp mình mà xuân ơi…                

         Mùa xuân quả thật kì diệu. Với Kim Chuông, mùa xuân luôn mang đến những gì tươi nguyên nhất, tràn trề nhựa sống nhất. Nếu không có một tâm hồn rộng mở, tha thiết với cuộc đời thì làm sao có những câu thơ như thế?

      Ta cũng gặp bóng dáng mùa xuân với những nét đặc trưng của làng quê xứ Bắc trong thơ Kim Chuông. Đó là những mùa xuân với tiết trời se lạnh, với cơn mưa xuân rây bụi, lặng thầm. Những hình ảnh mộc mạc, dân dã, gợi nhớ về một mùa xuân nào đó trong thơ xưa của nữ thi sĩ đồng quê Anh Thơ với:

                                     …Mưa đổ bụi êm êm trên bến vắng

                                       Đò biếng lười nằm mặc nước sông trôi

                                       Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng

                                       Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời

                                                                           (Chiều xuân- Anh Thơ)

          Kim Chuông cũng đưa ta về cái thế giới thuần khiết, trong trẻo ấy của làng quê, của năm tháng – xuân này :

                                      “Con sông lặng lẽ đầu làng

                               Dắt cây lúa dựng phím đàn lên mây

                                       Thuyền ai ngủ dưới bóng ngày

                               Đồng bao la mấy bóng cây ngồi thiền”

                                                                            (Gặp ở xuân quê)

                   Đi hết những mùa xuân quê, Kim Chuông đưa ta đến một không gian rất mới, rất hiện đại với những ý thơ lạ, câu thơ phá cách. Đó là kiểu nghệ thuật cú tự, tiết tấu được tách, ngắt và hình ảnh thơ qua bài thơ “Hai phía mùa xuân”:

                                  “Nghìn lễ cưới thiên nhiên đi trên đất

                                    Cây tách mầm. Cành bật dậy sắc hoa…”

                    Rồi :       Mọi tồn tại  đi qua hai phía

                                  Nơi chính mình và nơi :

                                                                         Phía không ta!

        Đó là những câu thơ đầy chiêm nghiệm và triết lí của Kim Chuông. Mùa xuân với tình yêu đôi lứa, với trái tim đa tình của thi sĩ luôn quyện hòa, xao động :

                                         “Chúng mình hò hẹn đi em

                                          cái cây mưa nắng trồng trên đất trồng

                                          mỗi năm gió mặn, mưa nồng

                                          lòng ta thêm giọt đọng cùng buồn vui”

                                                                                         (Xuân hai ta)

hay: 

                       “Mùa xuân làm một bước mà

                         một ta bước nữa sẽ là bước đôi”

                                                                (Xuân này- Với em)

       Tình yêu ấy nhờ mùa xuân tưới mát tâm hồn nên cứ trẻ mãi:

                            “Mùa xuân trẻ mãi không già

                              Hai ta trẻ mãi bởi là: Có nhau”

                                                                (Xuân hai ta)

        Trong thơ Kim Chuông thường thấp thoáng những người thiếu nữ, một “cô em” nào đó. Cô em ấy lại trẻ trung, duyên dáng :

                         “Gặp em đi lễ hội chùa

                           mưa bay lấm tấm gọi mùa xuân đi

                           trời non như gái đương thì

                           em non đến thế cũng vì xuân chăng?”

                                                              (Xuân này- Với em)

       Cũng vì yêu mùa xuân nên trong thơ ông, mùa xuân hiện lên như một sinh thể có hồn. Nhà thơ gọi mùa xuân là “Người” với những trải nghiệm sâu sắc. Có điều, một tự thức của thi nhân trước muôn đời, “mùa xuân vẫn thế.” Nhưng, cái chiều sâu của suy tư, cái dễ bâng khuâng, se lòng khi ngước nhìn quanh mình với bao nhiêu “cái biến” trước dòng chảy “vô thường” :

                           “Mùa xuân- mùa xuân ơi!

                             dòng đời bao biến cải

                             cánh buồm nào xa khơi

                             bến nào chìm khuất mãi

                             giọt mưa nào cuối bãi

                             giờ gặp mặt trời hồng

                             ai dã tràng se cát

                             để đứng nhìn tay không ?”

                                          (Có muôn đời mùa xuân)

             Câu thơ của Kim Chuông đã nói hộ tâm tư biết bao người trong cõi nhân sinh này. Biết bao người từng hân hoan đón chào xuân nhưng vẫn không giấu được chút tiếc nuối khi “tuổi theo mùa đi mãi” ? Phải chăng, là thi sĩ thì nhạy cảm hơn với thời gian? Xuân Diệu cũng từng trăn trở đó sao ?                           

                            “Xuân đương tới, cũng là xuân đương qua

                                Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già

                                Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất”

                                                                (Vội vàng- Xuân Diệu)

     Quả vậy, Kim Chuông cũng không nằm ngoài quy luật đó. Nhưng, cái đáng nói  ở Kim Chuông là không hề thở than, không quá bi ai trước cuộc đời dâu bể. Nhà thơ vẫn một lòng giành trọn lòng yêu với mùa xuân và cuộc đời này, vẫn tinh tế qua những phát hiện thú vị về mùa xuân. Và, nàng xuân trong thơ Kim Chuông như một người thiếu nữ trẻ  trung, duyên dáng. Nàng cất bước tới đâu, đất trời như được lây cùng nàng cái yêu kiều, diễm lệ ấy.

              Và, Đây là, với thiên nhiên :

                                    “Lần theo từng bước xuân đi

                                     Ngàn cây vào tuổi dậy thì cành non

                                      Mưa bay làm dậy thì vườn

                                     Nắng tơ làm dậy thì nguồn sông xa”

                                                                                 (Vào xuân)

               Với bóng dáng mẹ già, thì :

                                    “Xế chiều vào tuổi mẹ ta

                           Con tim thêm giọt nắng và gió đông”

                                                                               (Vào xuân)

            Còn với tuổi trẻ, còn gì tuyệt vời hơn khi được đến cùng xuân:

                                   “ Em đang mười sáu tuổi hồng

                            Nhìn mây cưới vợ, gả chồng mà mơ

                                       Bãi dài chạm sắc non tơ

                            Hồn người chạm ngõ đôi bờ xuân sang”

                                                                                          (Vào xuân)

     Hồn thơ Kim Chuông luôn rộng mở để đón nhận những vẻ đẹp mùa xuân mang lại hay chính tâm hồn thi sĩ đã biến cảnh vật trở nên xuân sắc hơn? Có lẽ cả hai. Khó có thể đoán biết tuổi nhà thơ khi viết những dòng thơ xuân ấy. Mà tuổi có hề chi khi chính lòng thi nhân không tuổi? Bao mùa xuân đã trôi qua, Kim Chuông vẫn vẹn nguyên tình yêu giành cho cuộc sống. Phải chăng, đó cũng là điều quý nhất mà chúng ta cảm nhận được ở thi sĩ. Dẫu rằng, trong dòng đời xô đẩy, không tránh khỏi những ưu tư, muộn phiền. Bởi, đời mỗi chúng ta, là…mấy-mùa-xuân?       Vâng. Tôi đọc và cảm nhận ở “Những bài thơ mùa xuân” của Kim Chuông những vần thơ thật da diết, mát trong và ngọt lành như sắc mùa xuân vậy.

                                                                                 Phước Long – Cuối năm / 2015

                                                                                                 T.T.H.P

Trần Thị Hoài Phương

Những Bài Thơ Ca Hò Vè Về An Toàn Giao Thông

Tổng hợp Những bài thơ ca hò vè về an toàn giao thông

Có Những bài thơ ca hò vè về an toàn giao thông hay nhất nhỉ?

Hằng ngày việc tham gia giao thông và điều khiển giao thông luôn luôn diễn ra với bất cứ mỗi người chúng ta,chứng kiến rất nhiều sự việc đã diễn ra khi lưu thông trên đường,từ đó đã ra đời vô số những tác phẩm hay về thơ ca hò vè nói về việc tham gia giao thông trên đường.Để nhắc nhở nhau luôn an toàn khi tham gia giao thông.Hôm nay Vforum cũng gửi đến các bạn bài viết về an toàn giao thông đó là Những bài thơ ca hò vè về an toàn giao thông mời các bạn cùng thưởng thức sau đây.

Những bài thơ ca hò vè về an toàn giao thông

Top Những bài thơ ca về an toàn giao thông 1:An toàn giao thông Bài thơ ý nghĩa chất chứa bao lời khuyên dành cho bạn về thực hiện một ý thức tham gia giao thông một cách thật nghiêm túc vì sự an toàn của chính bản thân các bạn và mọi người xung quanh

Những bài hò vè hay nhất về an toàn giao thông 2:Vè giao thông 1 Bài vè vui nhộn về trường hợp tham gia giao thông không an toàn của một bạn trẻ,và sau đó là lời khuyên và cách tham gia đúng đắn nên làm của một người tham gia giao thông văn minh dành cho mỗi chúng ta để mãi khắc ghi và làm theo

Bài vè giao thông cực hay như một lời truyền tai đầy vần điệu dễ dàng đi vào ý thức của mỗi con người.Về những điều đúng đắn và lên án những điều nguy hiểm không nên làm khi tham gia giao thông

Bài thơ ca về an toàn giao thông cho bé 4:Bé tập đi xe đạp Bài thơ rất hay đó là món quà đầu tiên chiếc xe đạp mà bố tặng ta,là bài học đầu tiên mẹ dạy a đi xe đạp và luật lệ khi tham gia giao thông tình yêu thương gia đình dành cho chũng ta từ tấm bé và dạy dỗ ta vì sự an toàn giao thông sẽ chẳng bao giờ là thừa

Những bài thơ ca hay nhất ý nghĩa về an toàn giao thông 5:Qua đường

Qua đường xem trước, ngó sau Ngã ba, ngã bảy, đường tàu giảm ga Đèn đỏ, chớ có vượt qua Rượu bia quá chén, cấm mà lái xe Lòng đường, phân cách, vỉa hè Làm chủ tốc độ, nhường xe ngược chiều “Văn hóa giao thông” cần nhiều Cùng nhau thể hiện, vạn điều bình an

Bài thơ với những lời nhắc nhở bổ ích về tham gia giao thông như không rượu bia ,tuân theo đèn hiệu cách qua đường là cẩm nan rất tốt rất dễ nhớ về ”văn hóa giao thông” dành cho mỗi chúng ta

Những bài thơ ca về Biển báo 6:Biển báo giao thông Bài thơ như cuốn sách luật thu nhỏ dạy chúng ta về công dụng của các biển báo tín hiệu khi tham gia giao thông,Rõ ràng qua lời thơ chúng ta có thể dễ dàng tiếp thu và ghi nhớ chính xác công dụng của các loại biển báo này

Lời vợ dặn ngọt ngào và quá đổi chân thành về tính cẩn thận cho chồng khi tham gia giao thông,vừa nhẹ nhàng dễ thương chân thành,mà còn đảm bảo an toàn cho người chồng thể hiện tình cảm đẹp mà vợ chông dành cho nhau

Bài thơ về giao thông đường sắt khi mà ý thức người dân còn chưa cao thì những bài thơ thế này giúp cho người dân hiểu rõ về hậu quả và những điều không nên làm để giao thông ngày một an toàn tốt đẹp hơn.

Những bài thơ ca hò vè về an toàn giao thông 9:Trât tự giao thông

Trật tự an toàn giao thông Là điều thiết yếu luôn luôn thi hành Nông thôn cho đến thị thành Tai nạn xe cộ tăng nhanh bội phần Ô tô, xe máy, bộ hành Phần đường quy định, chớ giành nhau sang Nhân sanh mạng quý hơn vàng Nỡ cơ phút chốc, chết oan mạng người

Bài thơ nói đến tính mạng là trên hết .Phổ cập ý thức đến mỗi người dân từ nông thôn đên thành thị hãy nâng cao ý thức của mỗi người để tránh những điều đáng tiếc không nên có xảy ra

Những bài thơ ca về an toàn giao thông hay ý nghĩa 10:No name Bài thơ lên án những hành động sai trái khi tham gia giao thông và đưa ra lời khuyên đối việc tham gia giao thông của mỗi người .Vì đây chẳng phải là trò chơi.Bất cứ hành động sai lầm nào cũng có thể trả giá bằng sự an toàn và tính mạng của chính chúng ta

Tuyển tập Những bài thơ ca về an toàn giao thông 11:Điều kiện tham gia giao thông

Tàu thuyền, xuôi ngược đại dương Gió to sóng lớn tìm phương vào bờ Xuất hành phải đủ giấy tờ Khi ra vào bến phải lo đăng trình Gặp nguy hiểm, cấp báo nhanh Hướng tàu cứu hộ, kịp tìm đến nơi Thuyền, đò xuất phát ra khơi Áo phao cho khách mặc vào mới đi Phòng khi sóng gió bất kỳ Tàu va, sóng đập có khi đắm thuyền

Hỏa xa, đường chạy ưu tiên Không nhường xe cộ, không phiền người đi Vào ga đỗ khách rồi phi Thế mà tai nạn nhiều khi bất thần Nào là đường tắc, đường ngang Người xe qua lại, đâm sang đụng đầu Tàu, xe qua lại chung cầu Đường ray lõng vít, bò trâu thả đường Gây ra bao cảnh tai ương Xem thường luật lệ, tan thương cả đời

Cập nhật thông tin chi tiết về Những Bài Thơ Về Giao Mùa Xuân trên website Kovit.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!